• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng (3 Viewers)

  • Chương 1421-1425

Chương 1421 Thiên Nhĩ Võ Hồn (2)

- Có ý gì chính ngươi nên rất rõ ràng, Thiên Nhĩ Võ Hồn, không hổ là Võ Hồn xếp hạng hàng đầu trên Võ Hồn dị chủng bảng, lại có thể nghe được rất nhiều tin tức người thường không nghe được, chỉ tiếc quá độ khởi động Võ Hồn, đối với thân thể thương tổn to lớn, nếu ta không đoán sai, hiện tại ngươi mỗi một lần khởi động Võ Hồn, trong lòng đều sẽ kịch liệt đau đớn, thậm chí mất đi ý thức a?

Ánh mắt của Diệp Huyền bình tĩnh nói, khóe miệng trước sau mang theo nụ cười trào phúng.

Cái thanh âm lạnh lùng kia trong giây lát cứng lại, thậm chí tâm ý túc sát trong phòng cũng trong nháy mắt biến mất không còn một mống, mãi đến tận hồi lâu sau, thanh âm kia mới lần thứ hai vang lên.

- Ta không hiểu ngươi đến cùng đang nói cái gì?

- Mặc kệ ngươi có hiểu hay không, ta muốn nói chỉ có một.

Diệp Huyền chậm rãi đứng lên, ánh mắt lạnh lẽo nói:

- Là ngươi và ta trong lúc đó, chỉ là một hồi buôn bán bình thường, ngươi được bí kỹ của ta, ta cũng được đáp án mình muốn, ngươi và ta đã không ai nợ ai, nếu như ngươi vì được càng nhiều, còn dám uy hiếp thiếu gia ta, như vậy đừng trách thiếu gia ta không khách khí. Ta ngay cả Vô Lượng Sơn cũng không sợ, sao lại sợ ngươi chỉ là một kẻ nắm giữ Võ Hồn dị chủng? Ngươi đánh giá cao mình quá rồi.

Nói xong lời này, Diệp Huyền xoay người, trực tiếp đi ra cửa.

- Để những thủ hạ của ngươi ở ngoài cửa lui ra đi, còn có, ta không hy vọng thân phận của ta từ nơi này tiết lộ ra ngoài, nếu không thì, ta không ngại cùng ngươi chơi một chút, ta tin tưởng rất nhiều thế lực trong Hỗn Loạn Chi Thành này, đối với ngươi hứng thú so với ta nên nhiều hơn.

Nói xong lời này, Diệp Huyền trực tiếp mở cửa đi ra.

Ngoài cửa không ít Vũ Hoàng tụ tập, từng cái từng cái mắt nhìn chằm chằm, trong con ngươi bắn ra ánh mắt doạ người, lạnh lùng nhìn kỹ ba người Diệp Huyền, cả người tỏa ra sát khí kinh người.

- Nhĩ gia, ngươi không sao chứ?

- Vừa nãy không phải mấy tên này động thủ với Nhĩ gia ngươi chứ, để thuộc hạ thay ngươi dạy bọn họ.

Vài tên Vũ Hoàng tam trọng đỉnh phong nhất thời dồn dập mở miệng, vẻ mặt tức giận.

- Các ngươi tất cả lui ra, ta không có chuyện gì.

Trong phòng trung niên nam tử kia liền mở miệng nói, lúc này đám Vũ Hoàng mới không cam lòng mở cửa.

- Hi vọng lời của ta nói, ngươi đừng quên.

Diệp Huyền cười lạnh một tiếng, mang theo Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Kỷ Linh rời đi đình viện.

- Diệp thiếu, chúng ta lại thật sự đi ra.

Vừa đến ngõ nhỏ bên ngoài, Kỷ Linh ngay lập tức khó có thể tin nói.

Vừa nãy thời điểm Huyết Kiếm Vũ Đế động thủ với Nhĩ gia, hắn đã làm tốt liều mạng vẫn lạc, ai biết cuối cùng bọn họ dĩ nhiên bình yên vô sự đi ra, ngay cả một cọng tóc gáy cũng không mất.

Ở Tam Cửu Đại Đạo pha trộn lâu như vậy, Kỷ Linh xưa nay chưa từng nghe nói đắc tội Nhĩ gia rồi có thể bình yên vô sự sống sót đi ra.

- Bởi vì tên kia rất rõ ràng, coi như hắn động thủ cũng căn bản không làm gì được chúng ta.

Diệp Huyền từ tốn nói.

- Ta còn ước gì tiểu tử kia động thủ, vừa động thủ, lão phu liền giết chết hắn.

Huyết Kiếm Vũ Đế càng thô bạo mở miệng.

Kỷ Linh một mặt không nói gì, Diệp thiếu cùng Huyết Kiếm đại nhân này đến tột cùng là lai lịch ra sao, đối mặt Nhĩ gia ở Hỗn Loạn Chi Thành cũng thô bạo như vậy, theo hắn biết, coi như là một ít cường giả Cửu Thiên Vũ Đế của Hỗn Loạn Chi Thành đối với Nhĩ gia cũng khá kiêng kỵ.

- Đúng rồi Diệp thiếu, Võ Hồn dị chủng là cái gì? Còn có Thiên Nhĩ Võ Hồn kia đến tột cùng là món đồ gì?

Kỷ Linh lại hỏi tiếp.

Lúc này Huyết Kiếm Vũ Đế ở một bên cũng dựng thẳng lỗ tai, hắn là Cửu Thiên Vũ Đế đến từ Huyền Vực, cũng xưa nay chưa từng nghe nói Võ Hồn dị chủng gì.

Mà từ trong lời nói của Diệp Huyền vừa nãy, Nhĩ gia kia cũng là bởi vì nắm giữ Võ Hồn dị chủng Thiên Nhĩ Võ Hồn mới sẽ biết được nhiều tin tức như vậy, trong lòng tự nhiên hiếu kỳ không ngớt.

Diệp Huyền liếc mắt nhìn đình viện phía sau, giải thích:

- Ở Thiên Huyền đại lục, Võ Hồn phân rất nhiều chủng loại, có khí Võ Hồn, tự nhiên hệ Võ Hồn, thực vật hệ Võ Hồn… mà Võ Hồn dị chủng là một loại thoát ly Võ Hồn phổ thông, chúng mang đến năng lực cũng thường thường vô cùng đáng sợ.

- Mà Nhĩ gia kia, nếu như ta không đoán sai, nắm giữ nên chính là Võ Hồn dị chủng tương tự với Thiên Nhĩ Võ Hồn, một khi thôi thúc Thiên Nhĩ Võ Hồn, căn cứ thực lực kẻ nắm giữ mạnh yếu không giống cùng cấp bậc Võ Hồn cao thấp, có thể dễ dàng nghe được xung quanh mấy trăm, mấy ngàn, thậm chí mấy vạn dặm, bất luận người nào trò chuyện đều sẽ bị bắt giữ, đồng thời rất khó bị phát hiện, vì lẽ đó Nhĩ gia kia mới có thể biết nhiều sự tình ở Hỗn Loạn Chi Thành như thế, bởi vì ở trong tai hắn, toàn bộ Hỗn Loạn Chi Thành hầu như không có bất kỳ bí mật.

Huyết Kiếm Vũ Đế trợn tròn mắt, vẫn còn có Võ Hồn như vậy?

- Nói như vậy, trong Hỗn Loạn Chi Thành này, tất cả mọi người trò chuyện, Nhĩ gia kia đều có thể nghe được?

Huyết Kiếm Vũ Đế một mặt khiếp sợ, cứ như vậy ai còn có bí mật có thể nói, chẳng trách Nhĩ gia này dám nói bốc nói phét chỉ cần là sự tình trong Hỗn Loạn Chi Thành, không có hắn không biết, có một loại Võ Hồn như vậy, tiểu phu thê buổi tối tâm tình cũng sẽ bị hắn nghe được rõ rõ ràng ràng a.

Diệp Huyền gật đầu nói.

- Không kém bao nhiêu đâu, có điều bất kỳ Võ Hồn nào cũng có hạn chế, cũng không phải hoàn toàn không có kẽ hở, ngươi chỉ cần cẩn thận một ít, người khác cũng rất khó hỏi thăm được ngươi đối thoại, tỷ như ta, Nhĩ gia kia căn bản không nghe được chúng ta nói cái gì.

Nói đến đây, Diệp Huyền đột nhiên khoát tay, mấy lớp cấm chế tiện tay đánh ra, ở bên người Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Kỷ Linh hình thành một đạo bình phong vô hình.

Lớp bình phong này là một loại cấm chế cấm âm, đồng thời đối với lực lượng Võ Hồn có tác dụng ngăn cách cường đại, Diệp Huyền tin tưởng Võ Hồn của Nhĩ gia kia coi như mạnh hơn, cũng không cách nào công phá cấm chế cấm âm của mình.

Lúc này ở phủ đệ kia.

Một nam tử khuôn mặt hơi mập, trường rất có hỉ cảm đột nhiên mở hai mắt nhắm chặt.

Bạch!

Trên đỉnh đầu của hắn, một vành tai lớn mông lung run lên một hồi, sau đó trong nháy mắt liễm vào trong đầu của hắn.

- Nhĩ gia, thế nào?

Ở trước mặt người này, là nam tử đeo mặt nạ trước bị Huyết Kiếm Vũ Đế đánh gần chết, cung kính quỳ gối ở đó, căng thẳng dò hỏi.
Chương 1422 Vũ đài tái (1)

- Ba tên kia đã rời đi.

Nam tử hơi mập trầm giọng nói.

- Nhĩ gia, ba tên kia quả thực quá làm càn, ta đã hỏi thăm được, một người trong đó gọi Kỷ Linh, là cư dân bản thổ Hỗn Loạn Chi Thành, ở thành tây có lưu lại một đình viện, mà hai người Huyền Diệp cùng Huyết Kiếm kia là ở mấy ngày trước vừa tới Hỗn Loạn Chi Thành, hiện nay ở trong đình viện của Kỷ gia, chỉ cần ngươi ra lệnh một tiếng, ta lập tức liền phái người diệt bọn họ.

Nam tử trung niên ánh mắt dữ tợn nói, trong mắt tràn ngập sát ý.

- Không được.

Nam tử hơi mập liền ngắt lời hắn.

- Lấy thực lực của chúng ta, giết không được ba người kia.

- Nhĩ gia, này không thể nào?

Nam tử trung niên biểu hiện ngẩn ra.

- Hừ, không phải vậy ngươi cho rằng như thế nào? Nam tử mặc trường bào màu đỏ kia, là một Cửu Thiên Vũ Đế.

Nhĩ gia âm trầm nói.

Nam tử trung niên cả kinh, tưởng tượng cảnh tượng trước kia mình bị Huyết Kiếm Vũ Đế ràng buộc khó có thể nhúc nhích, miệng môi của hắn bị cắn phá, cắn răng nói:

- Cửu Thiên Vũ Đế thì thế nào? Hỗn Loạn Chi Thành chúng ta Cửu Thiên Vũ Đế cũng không phải chỉ có một hai cái, hơn nữa chỉ cần Nhĩ gia ngươi mở miệng, tin tưởng tuyệt đối có Vũ Đế đồng ý thay chúng ta ra tay.

- Không cần, nghe mệnh lệnh của ta, không nên đi trêu chọc bọn họ.

- Nhĩ gia, ngươi sẽ không muốn cứ định như vậy chứ?

Nam tử trung niên mặt không cam lòng, hắn xưa nay chưa từng thấy, Nhĩ gia lúc nào sợ phiền phức như vậy.

Tuy Cửu Thiên Vũ Đế mạnh mẽ, được xưng đại lục đỉnh phong, nhưng bọn họ ở Hỗn Loạn Chi Thành kinh doanh nhiều năm như vậy, biết nhiều tình báo như vậy, cũng không phải tùy tiện Cửu Thiên Vũ Đế gì cũng có thể giẫm lên hai chân.

Nam tử trung niên con ngươi đảo một vòng, lại bốc lên ý kiến.

- Nhĩ gia, nếu như chúng ta không muốn động thủ, chúng ta hoàn toàn có thể mang tin tức của Huyền Diệp kia nói cho Vô Lượng Sơn, đến thời điểm đó ba tên kia chắc chắn phải chết.

- Nếu như ngươi không muốn chết, liền nghe mệnh lệnh của ta.

Nhĩ gia sắc mặt âm trầm quát lớn.

- Nhĩ gia, đối phương chỉ là có một Cửu Thiên Vũ Đế mà thôi, hơn nữa còn là ngoại lai, dĩ nhiên dám ở chỗ chúng ta làm càn như vậy, cơn giận này để chúng ta làm sao có thể nuốt trôi? Hơn nữa truyền đi để thanh danh của Nhĩ gia ngươi sẽ ảnh hưởng lớn bao nhiêu? Nhĩ gia ngươi không thể nào không biết a?

Nam tử trung niên không cam lòng nói.

Nhĩ gia lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, trầm giọng nói:

- Ngươi cho rằng ta sợ Cửu Thiên Vũ Đế kia? Ta lo lắng là tiểu tử Huyền Diệp.

- Hắn?

Nam tử trung niên không rõ.

- Tiểu tử kia chỉ là một Vũ Hoàng mà thôi, coi như thiên phú kinh người như thế nào đi nữa, cũng không đến nỗi để chúng ta sợ hãi a?

- Vũ Hoàng mà thôi?

Nhĩ gia không khỏi xì cười một tiếng:

- Ngươi thấy Vũ Hoàng có thể làm cho Cửu Thiên Vũ Đế tuỳ tùng sao? Ngươi có gặp Vũ Hoàng không nhìn thấy ta, liền một lời nói toạc ra Võ Hồn của ta sao? Còn có ngươi có từng thấy Vũ Hoàng có thể làm cho Vô Lượng Sơn náo loạn, rất nhiều cường giả truy sát vẫn như cũ bình yên vô sự sao?

Nam tử trung niên lập tức nghẹn lời.

Xác thực, một tên Vũ Hoàng phổ thông, căn bản không thể nắm giữ thế lực như Diệp Huyền.

- Nhĩ gia, tên kia đến tột cùng là người nào? Lại chọc đến Vô Lượng Sơn truy sát như vậy? Hơn nữa hắn lại làm sao biết Võ Hồn của Nhĩ gia ngươi?

Thiên Nhĩ Võ Hồn của Nhĩ gia vẫn là bí mật, ngoại trừ hắn vẫn tuỳ tùng Nhĩ gia ra, dưới tay Nhĩ gia căn bản không người hiểu rõ, Diệp Huyền lúc trước một lời nói phá Võ Hồn của Nhĩ gia, để trong lòng nam tử trung niên cũng khiếp sợ không tên.

Nhĩ gia trầm tư chốc lát, lẩm bẩm nói:

- Nếu như ta không đoán sai, Huyền Diệp kia hẳn là từ trên nhiệm vụ ta tuyên bố nhìn ra.

- Nhiệm vụ?

Nam tử trung niên càng thêm nghi hoặc.

Nhĩ gia tuyên bố nhiệm vụ hắn đều biết, mặc dù có chút quỷ dị cùng kỳ lạ, nhưng không có chỗ cộng đồng gì, làm sao sẽ từ nơi này phát hiện?

- Không sai, chính là nhiệm vụ, ta tuyên bố rất nhiều nhiệm vụ, tuy nhìn như không có bất kỳ quy luật, trên thực tế đều là tăng lên năng lực Võ Hồn, yếu bớt Võ Hồn thương tổn đối với thân thể ta mà thiết trí, bất kể là Dưỡng Hồn Thảo, Huyễn Âm Thú Hồn Tinh, hay Ngưng Tâm Đan, Phong Hành Đan, thậm chí Võ Hồn bí kỹ đều là như vậy, Huyền Diệp kia có thể từ bên trong những thứ đơn giản như vậy liền nhìn ra Võ Hồn của ta, đây mới là thứ để ta khiếp sợ nhất.

- Hí!

Nam tử trung niên không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, Nhĩ gia giải thích, hắn mới cuối cùng rõ ràng Diệp Huyền đáng sợ.

Qua nhiều năm như vậy, cường giả đã từng tới phủ đệ của Nhĩ gia vô số kể, trong đó Vũ Đế cũng không ít, cũng có một chút Luyện Hồn Sư, Luyện Dược Sư mạnh mẽ, thậm chí có người đi vào không chỉ một lần.

Nhưng không có người có thể nhìn ra thân phận khôi lỗi của mình, còn nói ra bí mật Võ Hồn của Nhĩ gia.

Mà Diệp Huyền vẻn vẹn thông qua nhiệm vụ mình thu được, liền suy đoán ra tất cả những thứ này, để trong lòng nam tử trung niên dâng lên một chút sợ hãi.

- Nhĩ gia, tiểu tử kia đến tột cùng lai lịch ra sao?

Miễn cưỡng áp chế lại sợ hãi trong lòng, nam tử trung niên theo tiếng hỏi.

Nhĩ gia lắc đầu, trầm giọng nói:

- Lai lịch của người nọ, ta vẻn vẹn là từ trong miệng cường giả Vô Lượng Sơn đóng quân ở Hỗn Loạn Chi Thành nghe được vài lần, có thể làm cho Vô Lượng Sơn truy sát lâu như vậy, nhưng thủy chung không thể làm gì, tuyệt đối không phải một người bình thường, chúng ta đặt chân Hỗn Loạn Chi Thành lâu như vậy, tuy không có gì lo sợ, nhưng bởi vì biết quá nhiều, mỗi ngày đều ở bên bờ vực, người như vậy, tốt nhất không nên trêu chọc.

- Nhưng tiểu tử kia có thể nói ra bí mật của Nhĩ gia ngươi hay không?

- Sẽ không, tiểu tử kia là một người thông minh, hắn biết như thế đối với hắn không có gì hay, hơn nữa mục đích của hắn hẳn là cứu người, tuyệt đối sẽ không gây rắc rối.

Nhĩ gia trầm tư một chút, nói tiếp:

- Ngươi có thể phái người nhìn bọn hắn chằm chằm, nhìn bọn họ sau này chuẩn bị làm gì? Có tin tức gì, trở lại thông báo ta.

- Vâng.

Trung niên nam tử kia lập tức cung kính lui xuống.

- Huyền Diệp, ngươi đến tột cùng là nhân vật như thế nào?

Chờ nam tử trung niên rời đi, ánh mắt Nhĩ gia tìm đến phương xa, miệng lẩm bẩm nói:

- Đấu Vũ Hội không phải là thế lực nhỏ gì, muốn ở bên trong cứu người, hầu như khó như lên trời, ta ngược lại muốn xem xem, ngươi có biện pháp gì cứu Hoàng Phủ Tú Minh từ bên trong ra.
Chương 1423 Vũ đài tái (2)

Trong phủ đệ Kỷ gia, mấy người Diệp Huyền biết Hoàng Phủ Tú Minh ở Đấu Vũ Hội, rất nhanh liền điều tra tư liệu của Đấu Vũ Hội.

Đấu Vũ Hội, một trong ba thế lực lớn của Hỗn Loạn Chi Thành, thành lập mấy ngàn năm trước, ở Hỗn Loạn Chi Thành nắm giữ lịch sử lâu đời, thế lực mạnh mẽ, thâm căn cố đế, ở các nơi của Hỗn Loạn Chi Thành đều nắm giữ phân bộ.

Quyền uy của hắn đáng sợ, càng không có ai có thể lay động.

- Diệp Huyền, muốn từ trong Đấu Vũ Hội cứu người, dùng cường là khẳng định không được.

Chỉ lo Diệp Huyền cùng Huyết Kiếm Vũ Đế có ý nghĩ kỳ lạ gì, Kỷ Linh ngay lập tức liền nhắc nhở.

Ba thế lực lớn của Hỗn Loạn Chi Thành, đều có lịch sử cực kỳ xa xưa, trải qua vô số biến cách mà không ngã, nó đến cùng có bao nhiêu đáng sợ, hầu như đã không có ai biết, tất cả mọi người đều chỉ biết, ba thế lực lớn này là quyền uy của Hỗn Loạn Chi Thành, không thể lay động.

Mà nó chân chính có bao nhiêu đáng sợ, đã không ai biết, bởi vì hết thảy cường giả dám đắc tội ba thế lực lớn, đã vẫn lạc ở trong dòng trường hà lịch sử, bao quát cường giả Cửu Thiên Vũ Đế cũng không ngoại lệ.

- Yên tâm đi, chúng ta còn không ngốc đến mức độ cùng Đấu Vũ Hội liều mạng.

Nhìn thấy Kỷ Linh căng thẳng, Diệp Huyền cười khổ nói.

Hắn biết rõ một thế lực truyền thừa mấy năm đến tột cùng có bao nhiêu đáng sợ, đặc biệt ở nơi như Hỗn Loạn Chi Thành, đừng nói hắn bây giờ, coi như kiếp trước hắn đối mặt thế lực như Đấu Vũ Hội, cũng sẽ không tùy tiện hành động.

Mưu định sau động, mới là tác phong nhất quán của Diệp Huyền.

Nếu mạnh mẽ tấn công không được, Diệp Huyền rất nhanh chuyển sự chú ý đến chỗ khác.

Hắn tin tưởng một thế lực coi như mạnh mẽ đến đâu, cũng có chỗ sơ hở, nếu Đấu Vũ Hội mua Hoàng Phủ Tú Minh từ trong tay Vô Lượng Sơn về, cái kia chính là vừa ý thân phận cùng thực lực Luyện Hồn Sư của hắn, Diệp Huyền đang suy nghĩ có biện pháp gì, có thể sử dụng một vài thứ đổi Hoàng Phủ Tú Minh từ trong Đấu Vũ Hội đi ra hay không.

Dù sao thân phận của Hoàng Phủ Tú Minh chỉ là một nô lệ, nếu là nô lệ, như vậy thì có giá.

Mà muốn từ trong thế lực như Đấu Vũ Hội đổi người, bảo vật phổ thông khẳng định là không được, lấy thế lực của Đấu Vũ Hội, bảo vật bình thường căn bản không có cách để bọn họ động tâm, chỗ đột phá duy nhất, cũng chỉ có người phụ trách của Đấu Vũ Hội.

Nếu như người phụ trách của Đấu Vũ Hội cần cái gì, chỉ cần mình có thể giúp hắn giải quyết, như vậy liền có cơ hội cùng đối phương bàn điều kiện, cứu Hoàng Phủ Tú Minh ra.

Mà trước Diệp Huyền cũng nhìn thấy, cao tầng của Đấu Vũ Hội kết cấu thập phần thần bí, thiết trí một chính hội trưởng, mấy Phó hội trưởng.

Dựa theo đạo lý, muốn cứu Hoàng Phủ Tú Minh ra, chính hội trưởng mở miệng tự nhiên là tốt nhất, chỉ là Đấu Vũ Hội chính hội trưởng đã hơn trăm năm chưa từng xuất hiện, hiện nay chủ trì Đấu Vũ Hội, là một Phó hội trưởng tên Trác Nhất Phàm, từ lúc trăm năm trước đã đột phá Cửu Thiên Vũ Đế, trăm năm qua thực lực càng đáng sợ, e là đã đạt đến cửu giai nhất trọng đỉnh phong.

- Chính là hắn.

Diệp Huyền rất nhanh khóa chặt mục tiêu, nhưng lập tức, hắn liền gặp phải một nan đề.

Trác Nhất Phàm Phó hội trưởng này, luôn ít giao du bên ngoài, chỉ có ở thời điểm Đấu Vũ Hội xuất hiện đại sự mới sẽ tình cờ xuất hiện, người ngoài như Diệp Huyền muốn gặp hắn, khó khăn không khác nào lên trời.

Ngay cả người cũng không thấy được, làm sao cùng đối phương giao dịch?

- Diệp Huyền, nếu như ngươi muốn gặp Trác Nhất Phàm Phó hội trưởng, có thể để cho Huyết Kiếm đại nhân đi tham gia Đấu Vũ Hội võ đài tái, chỉ cần Huyết Kiếm đại nhân thắng liên tiếp đủ nhiều, liền nhất định có thể kinh động Trác Nhất Phàm Phó hội trưởng, để hắn chủ động gặp ngươi.

Kỷ Linh ở một bên đề nghị.

- Vũ đài tái?

- Đúng, võ đài tái, là hạng mục hừng hực nhất của Đấu Vũ Hội ở Hỗn Loạn Chi Thành chúng ta, có chút tương tự với đấu vũ tràng ở ngoại giới, bất kỳ một tên võ giả nào cũng có thể báo danh tham gia võ đài tái, một khi thắng lợi sẽ thu được đấu vũ tràng cung cấp tiền thưởng, mà khán giả cũng có thể tiến hành tập trung đánh cược, là một loại hoạt động vô cùng thịnh hành.

Diệp Huyền có chút hiểu rõ ra, võ đài tái này, chính là đấu vũ đài ở ngoại giới.

- Ở trên võ đài tái đạt được thắng liên tiếp, liền có thể nhìn thấy Trác Nhất Phàm?

Hắn ngưng thanh hỏi.

- Đúng thế.

Kỷ Linh khẳng định gật gù:

- Vũ đài tái là hoạt động có sức hấp dẫn nhất của đấu vũ tràng, hầu như hết thảy võ giả của Hỗn Loạn Chi Thành đối với cái này đều cực kỳ si mê, hơn nữa võ đài tái vẫn là phương pháp duy nhất Đấu Vũ Hội chọn thành viên. Hỗn Loạn Chi Thành Đấu Vũ Hội chỉ chiêu thu thiên tài, mà bất kỳ một tên võ giả nào muốn gia nhập Đấu Vũ Hội đều phải tham gia võ đài tái, chỉ có thu được mười thắng liên tiếp, mới nắm giữ tư cách bước đầu gia nhập Đấu Vũ Hội.

Trải qua Kỷ Linh giải thích, Diệp Huyền rốt cục triệt để hiểu rõ.

Ở Hỗn Loạn Chi Thành, Đấu Vũ Hội, Sinh Tử Điện cùng Vũ Tu Thánh Địa, lẫn nhau chiêu thu thành viên phương thức đều khác nhau.

Vũ Tu Thánh Địa, là chỉ chiêu thu cường giả, bất kỳ võ giả nào của Hỗn Loạn Chi Thành cũng có thể tiến vào Vũ Tu Thánh Địa tu luyện, một khi được Vũ Tu Thánh Địa vừa ý, đối phương liền sẽ chủ động tiến hành mời chào.

Sinh Tử Điện, là bồi dưỡng tử sĩ cường giả không sợ chết, muốn gia nhập Sinh Tử Điện, nhất định phải thông qua Sinh Tử Điện thử thách.

Mà Đấu Vũ Hội, chỉ chiêu thu võ giả thiên tài, người ngoài muốn gia nhập Đấu Vũ Hội, nhất định phải tham gia Đấu Vũ Hội võ đài tái, chỉ có ở trên võ đài tái thu được mười thắng liên tiếp, mới nắm giữ tư cách bước đầu gia nhập Đấu Vũ Hội.

Điều này cũng làm cho Đấu Vũ Hội võ đài tái hấp dẫn đến tuyệt đại đa số cường giả của Hỗn Loạn Chi Thành.

Bởi vì trong ba thế lực lớn của Hỗn Loạn Chi Thành, Vũ Tu Thánh Địa khá xem trọng vận khí, chỉ có đối phương coi trọng ngươi, mời ngươi, ngươi mới có tư cách.

Mà Sinh Tử Điện thử thách thì có xác suất tử vong cực cao, rất nhiều người không muốn tham gia.

Chỉ có Đấu Vũ Hội võ đài tái, vừa công khai, lại minh bạch, đồng thời chỉ cần đạt được mười thắng liên tiếp, liền có thể thu được tư cách bước đầu gia nhập Đấu Vũ Hội, hưởng thụ đặc quyền nhất định.
Chương 1424 Tình cảnh hừng hực (1)

Có thể gia nhập ba thế lực lớn như Đấu Vũ Hội, hầu như là mỗi một võ giả của Hỗn Loạn Chi Thành hâm mộ, mà Đấu Vũ Hội võ đài tái, là đơn giản nhất cũng công khai nhất trong đó, này trực tiếp dẫn đến Đấu Vũ Hội võ đài tái trở thành hoạt động nóng nảy nhất của Hỗn Loạn Chi Thành, vĩnh viễn là người đông như mắc cửi.

Kỷ Linh ở một bên không ngừng giải thích, kết quả càng nói càng hưng phấn:

- Diệp thiếu, lấy thực lực của Huyết Kiếm đại nhân, thu được mười thắng liên tiếp tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì, như vậy liền có thể thu được đặc quyền nhất định, mà giả như có thể thu được ba mươi thắng liên tiếp, là có thể trực tiếp trở thành một thành viên của Đấu Vũ Hội, thu được năm mươi thắng liên tiếp, càng sẽ trực tiếp dẫn độ đến cao tầng của Đấu Vũ Hội, đến thời điểm đó chỉ cần Huyết Kiếm đại nhân nói mình muốn gặp Trác Nhất Phàm hội trưởng, thì có cơ hội tương đối lớn có thể nhìn thấy đối phương, dù sao thiên tài năm mươi thắng liên tiếp là cực kỳ ít thấy, ở trong Đấu Vũ Hội cũng thuộc về một thành viên nghịch thiên nhất.

- Võ đài tái còn có quy định như thế?

Diệp Huyền thoáng kinh ngạc:

- Vũ đài tái cao nhất thắng liên tiếp là bao nhiêu?

- Cao nhất thắng liên tiếp là một trăm.

Kỷ Linh liền nói:

- Đấu Vũ Hội võ đài tái có quy định, võ đài tái thắng liên tiếp cao nhất là một trăm tràng.

Nói đến đây, khuôn mặt của Kỷ Linh lộ vẻ cảm khái.

- Căn cứ quy tắc của Đấu Vũ Hội, chỉ cần có thể ở trên lôi đài thu được một trăm tràng thắng liên tiếp, không chỉ có thể thu được 10 ngàn Huyền Thạch thượng phẩm khen thưởng, còn có thể đưa ra một yêu cầu với Đấu Vũ Hội.

- 10 ngàn Huyền Thạch thượng phẩm.

Diệp Huyền kinh hãi, này không phải là một con số nhỏ, hoàn toàn tương đương với toàn bộ gia sản của một Vũ Hoàng tam trọng đỉnh phong.

Mà Kỷ Linh nói tới thứ hai khen thưởng, càng làm cho thần sắc của Diệp Huyền kích động.

- Yêu cầu này cũng bao quát về phía Đấu Vũ Hội đòi người?

Diệp Huyền liền hỏi.

Nếu bách thắng liên tiếp yêu cầu có thể đòi người, vậy hắn nơi nào còn cần khổ cực suy nghĩ biện pháp khác như thế.

- Diệp thiếu ngươi sẽ không muốn thắng được bách thắng liên tiếp, lại đi Đấu Vũ Hội đòi người chứ?

Chỉ là Diệp Huyền vừa hỏi, Kỷ Linh liền một mặt khiếp sợ nói, đầy mắt không nói gì.

- Làm sao, yêu cầu này không được sao?

Diệp Huyền hơi nhướng mày.

- Không phải yêu cầu không được, dựa theo quy định, Đấu Vũ Hội bách thắng liên tiếp yêu cầu nhất định phải ở trong giới hạn chịu đựng, về phía Đấu Vũ Hội muốn người, hẳn không vượt qua phạm vi năng lực của nó, nhưng vấn đề là căn bản thu không được bách thắng liên tiếp a.

- Đây là tại sao?

Diệp Huyền nghi hoặc.

- Nói như thế, Đấu Vũ Hội võ đài tái, mỗi võ giả đều có tư cách tham gia, mà có thể đạt đến mười thắng liên tiếp tuy ít ỏi, nhưng cũng thường xuyên xuất hiện, mà đạt đến hai mươi thắng liên tiếp, cũng thường xuyên sẽ có, thế nhưng muốn đạt đến ba mươi thắng liên tiếp trở lên, liền không dễ như vậy.

- Ba mươi thắng liên tiếp, là tiêu chuẩn trực tiếp gia nhập Đấu Vũ Hội, bởi vậy Đấu Vũ Hội sẽ tiến hành hạn chế nghiêm ngặt, mỗi tháng loại thiên tài cấp bậc này thường thường chỉ có mấy, nhiều nhất cũng là gần mười cái mà thôi.

- Mà sau khi đạt đến ba mươi thắng liên tiếp, mỗi thắng tiếp một trận, cũng có thể làm cho ngươi sau khi tiến vào Đấu Vũ Hội địa vị cùng đãi ngộ tăng lên, đến tầng thứ này, không chỉ chiêu thức của ngươi bị người mò rõ ràng, Đấu Vũ Hội cũng sẽ không ngồi xem một người trận nào cũng thắng liên tiếp, tất nhiên sẽ phái cao thủ tiến hành đánh lén.

- Theo ta được biết, Hỗn Loạn Chi Thành gần trăm năm qua, năm mươi thắng liên tiếp có vẻ như chỉ có mấy chục người, mà đạt đến một trăm thắng liên tiếp càng một cái cũng không có, về phía trên tường thuật, chỉ có gần ngàn năm trước có một thiên tài đạt đến một trăm thắng liên tiếp, vị trí võ đài của hắn là võ đài Vũ Vương cấp, mà sau khi hắn gia nhập Đấu Vũ Hội, cũng lấy tu vi Vũ Vương tam trọng đỉnh phong, trực tiếp thu được quyền hạn trưởng lão danh của Đấu Vũ Hội dự.

- Bởi vậy có thể thấy được bách thắng liên tiếp độ khó lớn như thế nào.

- Mà nguyên nhân dẫn đến bách thắng liên tiếp ít ỏi như vậy, còn có hai cái, thứ nhất là một khi ngươi thắng liên tiếp đạt đến năm mươi tràng, ngươi không thể sử dụng bất kỳ vũ khí cùng bảo vật của bản thân, nhất định phải sử dụng vũ khí do Đấu Vũ Hội chế tạo, mục đích chính là vì phòng ngừa có người ở trên bảo vật chiếm tiện nghi.

- Nguyên nhân thứ hai chính là, một khi đạt đến chín mươi thắng liên tiếp, ngươi đối mặt kẻ địch, không nhất định là kẻ địch cùng cấp, thậm chí có khả năng sẽ vượt qua đại cấp bậc.

Diệp Huyền ngẩn ra.

- Vượt qua đại cấp bậc?

- Đúng.

Kỷ Linh gật đầu.

- Đấu Vũ Hội võ đài tái phân hai cấp bậc, phân biệt là Vũ Vương cấp cùng Vũ Hoàng cấp, bất kỳ Vũ Vương nào cũng chỉ có thể lựa chọn Vũ Vương cấp võ đài tái tiến hành khiêu chiến, mà Vũ Hoàng cũng chỉ có thể lựa chọn võ đài Vũ Hoàng cấp tái khiêu chiến, nhưng đến chín mươi thắng liên tiếp, trên võ đài Vũ Vương cấp sẽ xuất hiện cường giả Vũ Hoàng, mà trên võ đài Vũ Hoàng cấp thậm chí sẽ xuất hiện cường giả Cửu Thiên Vũ Đế.

Kỷ Linh tiếp theo cảm khái nói:

- Gần trăm năm qua, ở trên Đấu Vũ Hội võ đài tái, võ giả đạt đến chín mươi thắng liên tiếp cũng có mấy cái, nhưng không ai không dừng lại ở trước một trăm thắng liên tiếp, cũng là bởi vì bọn họ cuối cùng gặp phải kẻ địch, xuất hiện cường giả siêu việt đại cấp bậc.

Diệp Huyền nghe xong, không khỏi âm thầm hoảng sợ.

Chẳng trách bách thắng liên tiếp sẽ ít ỏi như vậy, ở không sử dụng bảo vật, đồng thời vượt qua một đại cấp, chiến thắng đối thủ của mình, chuyện này quả thật chính là một sự tình không thể hoàn thành.

Có điều, vì cứu Hoàng Phủ Tú Minh, Diệp Huyền dù như thế nào cũng phải thử một lần.

- Huyết Kiếm, hiện tại chúng ta liền đi đấu vũ tràng, nhìn võ đài tái kia đến cùng như thế nào.

Sau khi biết hết thảy quy tắc, Diệp Huyền trực tiếp đứng lên nói.

- Diệp thiếu ngươi đây là chuẩn bị tham gia võ đài tái?

Huyết Kiếm Vũ Đế mỉm cười hỏi.

- Ta không tham gia chẳng lẽ để ngươi đi tham gia?

Diệp Huyền lườm hắn một cái.

Huyết Kiếm Vũ Đế là Cửu Thiên Vũ Đế, dựa theo quy củ của võ đài tái, là căn bản không có cách tham gia thi đấu, chỉ có chờ đã có người chín mươi thắng liên tiếp, mới có tư cách vào sân.
Chương 1425 Tình cảnh hừng hực (2)

Thế nhưng Cửu Thiên Vũ Đế bình thường, ai sẽ thật sự lên đài đi cùng một Vũ Hoàng tranh tài, truyền đi chính là một chuyện cười, thắng cũng không trướng mặt mũi, một khi trong thời gian ngắn không bắt được đối thủ, ngược lại sẽ trở thành trò cười.

Nhìn thấy Diệp Huyền cùng Huyết Kiếm Vũ Đế muốn đi võ đài tái tham quan, Kỷ Linh lập tức dẫn đường.

Lần này, Kỷ Nhã Hinh cùng Trương Hữu Minh cũng đi theo.

Kỷ Linh xe nhẹ chạy đường quen ở phía trước, ước chừng sau nửa canh giờ, đám người Diệp Huyền đi tới vùng đất trung tâm tây thành, nơi này các loại kiến trúc xa hoa hùng vĩ khắp nơi đứng vững, ở trong rất nhiều kiến trúc, một sân đấu hùng vĩ tọa lạc ở đó.

Toàn bộ sân đấu diện tích mấy trăm dặm, ngoại vi có một tường cao cổ điển vây quanh, cao tới hơn trăm trượng, nguy nga thô bạo.

Ở dưới sân đấu có từng cửa ra vào, vô số võ giả dồn dập ra vào đường nối, phi thường náo nhiệt.

Kỷ Linh mang theo đám người Diệp Huyền đi thẳng tới một lối vào trong đó.

Lối vào có vài tên thủ vệ thân mặc áo giáp, ở sau lưng thủ vệ còn dán một khối bố cáo, phía trên viết:

- Ra trận cần giao nộp một khối Huyền Thạch trung phẩm, hoặc trăm Huyền Thạch hạ phẩm, sân đấu võ nghiêm cấm tư đấu, người vi phạm giết không tha.

- Một khối Huyền Thạch trung phẩm tuy không mắc, nhưng không chịu nổi nhiều người, Đấu Vũ Hội này kết thúc mỗi ngày thu vào có bao nhiêu?

Diệp Huyền nhìn rất nhiều người nối liền không dứt, âm thầm hoảng sợ.

Ở sau khi giao nộp năm khối Huyền Thạch trung phẩm, đoàn người Diệp Huyền theo lối vào tiến vào sân đấu.

Phóng tầm mắt nhìn tới, toàn bộ sân đấu võ bị chia làm rất nhiều khu vực, mà náo nhiệt nhất vẫn là hai đấu vũ tràng, xung quanh sàn đấu lít nha lít nhít tất cả đều là bóng người, như kiến hôi, lẫn nhau trong lúc đó hô quát, tiếng ồn ào thẳng tới mây xanh, tuyên truyền giác ngộ.

Hai đấu vũ tràng, một là võ đài Vũ Vương cấp, một là võ đài Vũ Hoàng cấp, hai đại võ đài bị ngăn ra, lẫn nhau không nhìn thấy, nhưng rõ ràng có thể cảm thụ ra võ đài Vũ Hoàng cấp náo nhiệt hơn Vũ Vương cấp quá nhiều.

- Diệp thiếu, chúng ta trước tiên tìm chỗ ngồi xuống đi.

Đám người Diệp Huyền ở ngoại vi sàn đấu Vũ Hoàng cấp tìm mấy vị trí, dồn dập ngồi xuống, phóng tầm mắt nhìn tới toàn bộ chung quanh lôi đài Vũ Hoàng cấp ngồi đầy người, có tới gần mười vạn, cảnh tượng nóng nảy làm người nhiệt huyết sôi trào.

Lúc này ở trên lôi đài, đang có hai tên cường giả Vũ Hoàng kịch liệt chiến đấu, Huyền Nguyên gợn sóng thỉnh thoảng phát tiết ra, khuấy động lên đạo đạo gợn sóng xán lạn.

Ầm!

Hai bóng người không ngừng điên cuồng giao chiến, chỉ thấy một bóng người màu đen đột nhiên bay lên không, một ánh đao mơ hồ chém ra hư không, nương theo một đạo lực lượng Võ Hồn mơ hồ, nhanh như tia chớp oanh kích ở trên người nam tử mặc áo bào vàng đối diện.

Nam tử hoàng bào trực tiếp bị oanh bay ngược ra, máu tươi tung toé, một cánh tay bay lên trời, tiếp theo bị Huyền Nguyên đáng sợ giảo thành bột mịn.

Đồng thời nam tử hoàng bào cũng té ngã ở trên sàn đấu.

Bóng người màu đen kia tốc độ không giảm, hai tay nắm một thanh chiến đao màu đen, như một tia chớp bổ về phía nam tử hoàng bào.

- Ta chịu thua.

Ở trong nháy mắt chiến đao sắp bổ trúng nam tử hoàng bào, nam tử hoàng bào liền cao giọng nói, đồng thời vội vàng nhảy xuống lôi đài, mà bóng người màu đen kia cũng ngừng lại công kích.

- Hống!

Bóng người màu đen kia lộ ra thân hình, là một nam tử trên mặt có vết đao, hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt khiêu khích nhìn về bốn phía võ đài, phát sinh tiếng gào thét hưng phấn, đồng thời còn quay về bốn phía lớn tiếng quát lên:

- Cái kế tiếp là ai? Cái kế tiếp ai tới.

Toàn bộ thính phòng chung quanh lôi đài lập tức phát sinh tiếng hoan hô.

Lúc này một hắc y lão giả đứng ở biên giới sân đấu lớn tiếng nói:

- Trận chiến này, vẫn là Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào thắng, chúng ta đến xem tuyển thủ tiếp theo đến tột cùng có thực lực ra sao, có thể gián đoạn Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào thắng liên tiếp hay không. Còn bây giờ, Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào đã thắng liên tiếp năm trận, chỉ cần có thể chiến thắng Ma Đao Hoàng, người dự thi kế tiếp chẳng những có thể thu được một ngàn Huyền Thạch trung phẩm khen thưởng, còn có thể chung kết hắn thắng liên tiếp, này là một cơ hội tốt dương danh lập vạn a.

- Đánh bại hắn.

- Giết hắn, vị huynh đệ kia đi giết hắn.

- Mười thắng liên tiếp, chúng ta yêu quý ngươi mười thắng liên tiếp.

Vô số khán giả dồn dập gào thét, có vì Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào cố lên, cũng có ước gì Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào kia sớm một chút lăn xuống, vô số tiếng rống to xông thẳng lên trời.

Diệp Huyền xem mà khóe miệng hơi nhếch lên, bầu không khí của võ đài tái này xác thực là rất nóng.

- Vậy hãy để cho Hỏa Diễm Đao ta đến gặp gỡ ngươi!

Lúc này một tiếng quát chói tai vang lên, từ một bên võ đài đột nhiên bay tới một thanh niên trẻ có mái tóc màu đỏ rực, tương tự cầm trong tay một thanh chiến đao, áo bào trên người màu đỏ rực theo gió gồ lên, như hỏa diễm thiêu đốt.

Người này ánh mắt lạnh lẽo nhìn nam tử mặc áo đen trước mặt, cả người Huyền Nguyên chập trùng cổ động, như sóng biển phun trào.

- Được, người dự thi kế tiếp đã lên sân khấu, lại cũng là một tên đao khách, đao khách đối chiến đao khách, cuộc tranh tài này tất nhiên sẽ rất đặc sắc, chư vị muốn đặt cược cũng có thể mau mau đặt cược, đến tột cùng là Hỏa Diễm Đao Đinh Sơn Bản bỏ dở thắng liên tiếp của Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào, hay Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào tiếp tục thắng liên tiếp, mọi người mỏi mắt mong chờ.

Lão giả hét lớn lên tiếng, cổ động bầu không khí.

Mỗi một cuộc tranh tài, người quan chiến có thể đặt cược, một khi lựa chọn võ giả thắng lợi, liền sẽ được phần thưởng nhất định, cái này cũng là nguyên nhân rất nhiều võ giả ở Hỗn Loạn Chi Thành mỗi ngày hội tụ nơi đây.

Trên lôi đài, ánh mắt của Hỏa Diễm Đao Đinh Sơn Bản cùng Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào lạnh lẽo đối diện nhau.

- Chỉ bằng ngươi cũng muốn gián đoạn ta thắng liên tiếp? Không biết tự lượng sức mình!

Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào tay cầm chiến đao màu đen, cười lạnh một tiếng, hai người chưa giao thủ, lẫn nhau trong lúc đó đao ý đã va chạm, phát sinh tiếng nổ đùng.

- Hiện tại liền nói lời này, còn hơi sớm.

Hỏa Diễm Đao Đinh Sơn Bản nhàn nhạt mở miệng, vẻ mặt bất biến.

- Cheng!

Đáp lại hắn chính là một ánh đao nhanh như chớp giật, ánh đao màu đen như tia chớp, lấy một góc độ quỷ dị mà lại không thể dự đoán bổ về ngực của Hỏa Diễm Đao Đinh Sơn Bản.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Chí Tôn Thần Đế
  • Tà Tâm Vị Mẫn
Chương 1556
Truyền Thuyết Đế Tôn
Đế Tôn
  • SS Hà Thần

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom