• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng (5 Viewers)

  • Chương 1181-1185

Chương 1181 Xuyên thấu sự thật

Nghĩ đến dây Diệp Huyền nhẹ gật đầu nói:

- Dương Tu đại sư, ta không thể đồng ý thu đồ đệ, nhưng có thể nhận người đi theo. Thấy đại sư có thành ý như vậy nên ta đồng ý cho làm người đi theo, nếu qua thời gian lâu đại sư muốn đổi ý thì cứ nói. Đương nhiên nếu một thời gian sau ta cảm thấy không thích hợp thì đừng trách ta không nể tình. Đại sư thấy sao?

Diệp Huyền không đồng ý ngay, nói cho cùng hắn muốn khảo sát nhân phẩm, tính cách của Dương Tu.

Dương Tu nghe vậy mừng rỡ quỳ lạy:

- Đa tạ Diệp thiếu gia thành toàn!

Diệp Huyền đồng ý làm lòng Dương Tu rất hưng phấn.

Diệp Huyền vội nâng Dương Tu dậy:

- Dương Tu đại sư...

Thái độ Dương Tu kiên quyết lạy ba cái:

- Đừng, Diệp thiếu gia đừng bao giờ gọi như vậy! Sau này Diệp thiếu gia kêu tên của ta được rồi, hoặc kêu Lão Dương cũng được. Gọi đại sư là chiết sát ta. Diệp thiếu gia đã đồng ý Lão Dương làm người đi theo vậy hãy nhận ba lạy của Lão Dương, đây là lễ độ, không thể bỏ được.

Diệp Huyền á khẩu:

- A...

Kiếp trước Diệp Huyền địa vị cao quý, nhưng hiện tại hắn dù sao chỉ là một thiếu niên, nhận Dương Tu lạy ba cái cứ thấy kỳ kỳ.

Nhưng Dương Tu nói đúng, người đi theo phải có quy định của người đi theo, đây là lễ độ.

Dương Tu thi lễ người đi theo xong mở miệng nói:

- Diệp thiếu gia có gì sai bảo cứ sai ta làm, Lão Dương có một Luyện Hồn các trong Thiên Đô phủ, có mấy cường giả Võ Hoàng theo mình. Ta lập tức kêu tất cả tham gia vào Huyền Quang các, góp sức cho Diệp thiếu gia!

Dương Tu tuy chỉ là tán tu nhưng dù gì là luyện hồn sư thất phẩm, có một số cường giả theo bên cạnh. Nay Dương Tu đã theo Diệp Huyền thì lực lượng này cũng vào Huyền Quang các.

Thấy thế lực Huyền Quang các lại lớn một phần Diệp Huyền hơi vui vẻ.

Nhìn việc Dương Tu đã xong, Tả Viễn móc ra một tấm huy chương:

- Huyền Diệp tiểu hữu, xem ta mang gì đến cho ngươi.

Diệp Huyền kêu lên:

- Huy chương luyện hồn sư thất phẩm!

Tả Viễn cười nói:

- Đúng rồi, huy chương này vốn phải là luyện hồn sư tự mình đi Thần Đô, hoặc người của Thần Đô xuống dưới giám định mới xin được. Nhưng lão phu dùng vài cách xin cho Huyền Diệp tiểu hữu. Tuy nhiên một người khác của Huyền Quang các thì không được, lão phu thấy người đó chỉ là luyện hồn sư đỉnh lục phẩm nên chỉ xin huy chương luyện hồn sư lục phẩm.

Diệp Huyền xua tay:

- Không sao, Tả Viễn đại sư xin được huy chương thất phẩm cho ta đã khiến rất bất ngờ, đa tạ Tả Viễn đại sư!

Diệp Huyền biết rõ quy định của Thần Đô nghiêm ngặt cỡ nào, mặc dù có thể châm chước nhưng vô cùng khó khăn. Tấm lệnh bài này chắc làm Tả Viễn tốn công sức rất lớn, thậm chí lấy danh nghĩa Công Dương Vũ mới xin được.

Có huy chương luyện hồn sư thất phẩm thì thế lực hạng hai cúa Diệp Huyền trong Thiên Đô phủ không sợ gì nữa.

Một luyện hồn sư thất phẩm ghi tên trong Thần Đô, dù là Uất Trì gia, Tiêu gia cũng không dám tùy tiện giết. Vì nếu hắn chết sẽ có người Thần Đô xuống điều tra, trừng phạt rất nghiêm khắc.

Như Vinh Dương, nếu không phải Tả Viễn viết thư giải thích cho Thần Đô thì Diệp Huyền sẽ gặp chút rắc rối.

Tả Viễn vui vẻ cười nói:

- Ha ha, Huyền Diệp tiểu hữu khách sáo quá vậy.

Xin huy chương luyện hồn sư thất phẩm giùm Diệp Huyền khiến tâm tình Tả Viễn rất sung sướng.

Sắc mặt Diệp Huyền trở nên nghiêm túc nói:

- Phải rồi Tả Viễn đại sư, ta có một ít vấn đề muốn hỏi.

Tả Viễn thấy biểu tình của Diệp Huyền nghiêm nghị thì lão cũng nghiêm túc hơn:

- Huyền Diệp tiểu hữu cứ nói đi.

- Không biết Tả Viễn đại sư có nghe nói về Hoàng Phủ Tú Minh không?

Tả Viễn cau mày, lắc đầu nói:

- Hoàng Phủ Tú Minh? Chưa từng nghe.

Diệp Huyền hơi thất vọng. Hoàng Phủ Tú Minh không phải đại nhân vật danh chấn đại lục gì, Diệp Huyền không ôm hy vọng quá lớn, nhưng Tả Viễn trả lời vẫn khiến hắn thấy tiếc nuối.

Tả Viễn nghi hoặc hỏi:

- Người này cũng là luyện hồn sư sao? Có quan hệ gì với Huyền Diệp tiểu hữu? Nếu cần thì lão phu có thể hỏi thăm Thần Đô, chắc sẽ có chút tin tức.

Diệp Huyền rối rít xua tay:

- Không cần!

Cho đến nay Diệp Huyền không tiện bộc lộ mình ra, nếu Tả Viễn rùm beng hỏi thăm tin tức Hoàng Phủ Tú Minh trong Thần Đô sẽ bị Vô Lượng sơn chú ý, đến lúc đó hắn có nguy hiểm.

Có vài việc âm thầm hỏi thăm tốt hơn.

Đang lúc Huyền Quang các phát triển từ từ, thế cục trong Thiên Đô phủ bỗng trở nên căng thẳng.

Ngọn nguồn chủ yếu là từ hai gia tộc lớn Uất Trì gia, Tiêu gia.

Một số người thông minh vô tình phát hiện mấy ngày nay giữa Uất Trì gia và Tiêu gia giương cung bạt kiếm, hai gia tộc lớn hầu như ngừng hợp tác. Chuyện này trước kia không thể nào xảy ra.

Tuy hai gia tộc lớn luôn tranh đấu gay gắt, ngầm phá rối nhau nhưng còn giữ mặt ngoài, hai nhà ngẫu nhiên hợp tác buôn bán.

Mấy ngày qua không khí giữa hai gia tộc hơi kỳ, sự kỳ lạ này ảnh hưởng đến gia tộc khác trong Thiên Đô phủ.

Phủ đệ Uất Trì gia tộc.

Trong một phòng họp to lớn, Uất Trì Bất Công ánh mắt lạnh lùng ngồi trên ghế. Hơn mười cường giả đẳng cấp Võ Hoàng ngồi ghế dưới tay, bọn họ toát ra hơi thở dồi dào.

Một nam nhân trung niên cung kính bẩm báo cho Uất Trì Bất Công, mắt lấp lóe tia sáng lạnh:

- Gia chủ, mấy ngày nay hành động của Tiêu gia hơi lạ, không chỉ toàn diện ngừng hợp tác với Uất Trì gia ta còn phái nhiều cường giả đi nơi bí ẩn, ta nghi ngờ bọn họ rất có thể đã biết Tiêu Bình bị chúng ta đánh chết.

Nếu nhóm Diệp Huyền ở đây sẽ nhận ra ngay người này là Uất Trì Kiệt lúc trước giết Tiêu Bình.

Uất Trì Bất Công lạnh lùng hỏi:

- Tiêu gia làm sao biết Tiêu Bình bị chúng ta đánh chết?

Uất Trì Kiệt chắc chắn nói:

- Chúng ta không biết nhưng ở đâu đó xảy ra vấn đề nên mới tiết lộ ra ngoài, hơn nữa chuyện này mới xảy ra gần đây.

Uất Trì Bất Công cau mày nghi hoặc hỏi:

- Mới xảy ra gần đây?

Uất Trì Bất Công chợt nhớ tới gì đó, mắt lóe tia sáng sắc lạnh nhìn hướng Uất Trì Kiệt, hỏi:

- Ta nhớ ngươi từng nói lúc ngươi giết Tiêu Bình có bị người nhìn lén, người này còn giết Mạc Thiên Sơn của Uất Trì gia chúng ta?

Vẻ mặt Uất Trì Kiệt xấu hổ nói:

- Đúng vậy, hay gia chủ nghi ngờ người này báo tin cho Tiêu gia? Khả năng không lớn, sau khi ta trở về có theo dõi cửa thành Thiên Đô phủ, âm thầm điều tra các gia tộc lớn trong Thiên Đô phủ, không phát hiện dấu vết gì.

Uất Trì Bất Công dứt khoát nói:

- Ngươi lập tức lấy ghi chép ra vào các cửa thành trong thời gian đó lại đây.
Chương 1182 Tiêu gia cầu viện (1)

Uất Trì Kiệt nói:

- Vâng thưa gia chủ, ghi chép đang trong tay ta.

Uất Trì Kiệt lấy một ngọc giản ra khỏi trữ vật giới chỉ, điều tra mãi không có kết quả nên gã luôn giữ lại ghi chép ra vào thành.

Uất Trì Bất Công quét huyền thức qua ngọc gian, một nén nhang sau mắt bắn ra tia sắc bén tức giận nói:

- Quả nhiên là bọn họ...!

Uất Trì Kiệt kinh ngạc hỏi dồn:

- Gia chủ đã biết người giết Mạc Thiên Sơn là ai?

Đôi mắt Uất Trì Bất Công lộ tia oán hận:

- Đúng vậy! Nếu ta không đoán sai thì kẻ giết Mạc Thiên Sơn là nhóm Huyền Diệp của Huyền Quang các.

Vẻ mặt Uất Trì Kiệt giật mình kêu lên:

- Cái gì? Là bọn họ? Sao có thể...

Huyền Quang các gần đây rất nổi tiếng, Uất Trì Kiệt chỉ phụ trách việc trong Thiên Đô phủ nhưng có nghe tiếng của họ.

Uất Trì Bất Công hừ lạnh ném trả ngọc giản:

- Hừ! Ngươi tự mình xem ghi chép ra vào thành đi.

Uất Trì Kiệt nhận lấy ngọc giản lục xem, quả nhiên thấy ghi chép nhóm Diệp Huyền ra vào thành, còn là trong khoảng thời gian bọn họ giết Tiêu Bình.

Nhóm Diệp Huyền cố ý đi đường vòng, nhưng trong ngọc giản vẫn ghi lại thời gian bọn họ ra vào thành.

Lúc ấy Huyền Quang các chỉ là một thế lực nhỏ, không thể tạo giả ghi chép ra vào thành. Đổi lại Huyền Quang các bây giờ nếu không muốn để lại ghi chép thì Uất Trì gia chưa chắc điều tra ra.

Uất Trì Kiệt vẫn không tin được:

- Nhưng thưa gia chủ, Mạc Thiên Sơn là Võ Hoàng bát giai nhị trọng, khi đó Huyền Quang các có ai có thực lực giết được hắn? Sau đó thuộc hạ có điều tra rồi, người giết Mạc Thiên Sơn là cường giả tu luyện công pháp hỏa hệ.

Uất Trì Bất Công cười nhạt:

- À, cường giả công pháp hỏa hệ.

Dường như cảm thấy Uất Trì Kiệt hỏi rất ngu, Uất Trì Bất Công cười khẩy nói:

- Tuy Huyền Diệp là luyện hồn đại sư nhưng hắn nổi tiếng nhất là tạo nghệ về luyện đan. Một luyện dược đại sư đỉnh cấp, ngươi cảm thấy hắn sẽ không có công pháp hỏa hệ cường đại sao?

Mặt Uất Trì Kiệt đanh lại, gã đã hiểu:

- Đúng rồi, sao lúc trước ta không nghĩ ra!

Một Luyện Dược Sư thì lửa mạnh là điểm quan trọng nhất của họ, có công pháp hỏa hệ cường đại là bình thường.

Ban đầu Uất Trì Kiệt luôn suy luận về cường giả hỏa hệ, không ngờ rằng Luyện Dược Sư cường đại sẽ có tạo nghệ không yếu về lửa.

Uất Trì Kiệt rít qua kẽ răng, đáy mắt lóe tia sát khí:

- Huyền Quang các đáng chết!

Uất Trì Kiệt lạnh lùng nói:

- Gia chủ, chúng ta có nên...?

Uất Trì Kiệt làm động tác cắt cổ.

Uất Trì Bất Công phất tay, sắc mặt âm trầm nói:

- Không cần, Huyền Quang các bây giờ đã dính líu với Hồn Sư Tháp, chúng ta không thể tùy tiện ra tay được, nếu chọc giận tên điên Tả Viễn thì rất rắc rối.

Uất Trì Kiệt không cam lòng hỏi:

- Chẳng lẽ chúng ta bỏ qua cho Huyền Quang các sao?

Mắt Uất Trì Bất Công bắn ra sát khí âm lạnh nói:

- Bỏ qua cho chúng? Sao có thể! Chờ khi có cơ hội ta sẽ làm Huyền Quang các muốn sống không được, muốn chết không xong! Nhưng bây giờ còn chưa được, hiện tại Uất Trì gia chúng ta cần nhất là tìm hiểu Tiêu gia đã biết bao nhiêu về nơi bí ẩn.

Ngoài cửa chợt vọng vào tiếng hét:

- Báo!

Uất Trì Bất Công khẽ quát:

- Tiến vào!

Một lão nhân chạy nhanh vào, quỳ một gối xuống đất:

- Bẩm gia chủ, chúng ta phái cường giả đi nơi bí ẩn đã bị diệt toàn quân, không ai sống trở ra.

Uất Trì Bất Công đứng bật dậy, vẻ mặt giật mình:

- Cái gì?!

Uất Trì Bất Công quát:

- Bên trong xảy ra chuyện gì? Tại sao toàn quân bị diệt?

Lão nhân nói nhanh:

- Thuộc hạ cũng không biết, hơn nữa thuộc hạ trông thấy Tiêu gia cũng phái người vào nơi bí ẩn. ngoài ra cường giả Lang Tà tông, Lăng Không Động, Lưu Tiên thành đều biết nơi đó, đang phái người thăm dò.

Uất Trì Bất Công siết chặt nắm tay:

- Chết tiệt!

Răng rắc!

Tay cầm ghế đàn mộc vỡ nát, mặt Uất Trì Bất Công rắn đanh:

- Không được, lão phu phải tự mình ra tay, đi nơi bí ẩn nhìn xem! Quyết không thể để thế lực khác nhanh chân đến trước!

***

Dương Tu nói được thì làm được, mấy ngày kế tiếp mang theo Luyện Hồn các, người đi theo tham gia vào Huyền Quang các.

Tin tức lan ra ngoài làm dân chúng Thiên Đô phủ chấn động.

Dương Tu không giống Khâu Vô Song, một người là tán tu hơi nổi tiếng, một người là luyện hồn đại sư thất phẩm nổi tiếng như cồn trong Thiên Đô phủ. Nhân vật như vậy mà cũng tham gia vào Huyền Quang các, làm tăng danh tiếng của Huyền Quang các lên nhiều.

Biết Dương Tu vào Huyền Quang các chỉ vì trở thành người đi theo của Diệp Huyền thì càng gây xôn xao lớn.

Trong phút chốc Huyền Quang các danh tiếng lan xa, nổi bật chưa từng có.

Danh tiếng của Huyền Quang các càng đến gần năm thế lực lớn, có xu hướng thành thế lực thứ sáu. Tuy hiện giờ Huyền Quang các không có Võ Hoàng bát giai tam trọng nhưng không ai dám coi khinh thế lực này.

Huyền Quang các phát triển nhanh, Diệp Huyền thì đang rảnh rỗi.

Về luyện đan có Dược Lão, luyện hồn có Dương Tu, luyện khí có Lục Ly đại sư, cộng thêm đám người Tô Tú Nhất, Khâu Vô Song tọa trấn, Huyền Quang các có thể tự động phát triển hoàn mỹ.

Diệp Huyền rảnh rỗi đi bế quan.

Diệp Huyền đột phá Võ Vương thất giai nhất trọng đã một thời gian, qua mấy ngày tu luyện cách nhị trọng ngày càng gần, nhưng mãi mà không thể đột phá.

Diệp Huyền hiểu rõ với tu vi hiện tại của mình không quá an toàn trong Thiên Đô phủ đông đúc cường giả, hắn phải nhanh chóng bước vào đẳng cấp cao hơn thì mới có tư cách tiếu ngạo.

Huống chi bên ngoài có Vô Lượng sơn như hổ rình mồi, bên trong có Hoàng Phủ Tú Minh không rõ sống chết, Diệp Huyền lo lắng Dao Nguyệt Võ Đế, hắn buộc mình phải cố gắng nhiều hơn.

- Ta còn rất yếu, phải nhanh chóng đột phá thất giai nhị trọng!

Trong phòng tu luyện, Diệp Huyền siết chặt hai nắm đấm. Ở một số nơi nhỏ thì thất giai nhất trọng không yếu, nhưng vào Huyền Vực thì thất giai nhất trọng như con kiến.

Sau khi Diệp Huyền bế quan, không khí trong Thiên Đô phủ càng kỳ lạ.

Một số kẻ thông minh thầm phát hiện nhiều cường giả Uất Trì gia, Tiêu gia rời khỏi Thiên Đô phủ, mất tích nhiều ngày.

Càng làm người ta giật mình là Uất Trì gia, Tiêu gia thường có bảy, tám người đi, khi về chỉ còn ba, bốn người, và đều bị thương nặng.

Các loại tin đồn rộ lên trong Thiên Đô phủ.

Có người nói Uất Trì gia, Tiêu gia âm thầm liều mạng giành địa vị thế lực số một Thiên Đô phủ.

Có người bảo hai bên phát hiện kho báu, cùng nhau đào móc, kết quả bởi vì phân phối không đều nên xung đột.

Tóm lại có đủ phiên bản tin đồn.
Chương 1183 Tiêu gia cầu viện (2)

Dần dà mọi người phát hiện Từ gia, Lâm gia, Chu gia trong năm thế lực cũng có hành động, âm thầm điều động người.

Thiên Đô phủ lòng người càng hoảng sợ.

Năm thế lực lớn đều hành động, điều động người, trong lịch sử Thiên Đô phủ đã bao nhiêu năm rồi không xảy ra chuyện như vậy.

Chẳng lẽ mấy gia tộc lớn định sắp đặt lại trật tự?

Theo thời gian trôi qua, bất an chất chồng càng cao trong lòng mọi người.

Diệp Huyền đang bế quan không hay biết chuyện xảy ra bên ngoài, dù biết hắn cũng không quan tâm.

Chớp mắt qua hai tháng.

Trong phòng tu luyện.

Diệp Huyền thở hắt ra, mắt bắn ra tia sáng, sau đó cười khổ.

Gần ba tháng Diệp Huyền đã tăng tu vi lên đến thất giai đỉnh nhất trọng. Nhưng cách đột phá thất giai nhị trọng còn một lớp giấy.

Diệp Huyền cảm nhận huyền nguyên tràn đầy trong huyền mạch, vẻ mặt bất đắc dĩ nói:

- Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết mạnh thật nhưng độ khó đột phá quá cao, nếu là người thường hấp thu nhiều thiên địa huyền khí, dùng nhiều đan dược linh dược như vậy thì đã đột phá thất giai tam trọng rồi.

Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết yêu cầu người tu luyện phải đả thông hết mười huyền mạch, tăng lên tới cực độ. Chín huyền mạch trước còn đỡ, mệnh mạch thứ chín chỉ cần tu luyện, tài nugyên gấp một, hai lần võ giả bình thường.

Nhưng thiên mạch thứ mười siêu khó khăn, muốn tăng lên tới cực độ, hơn nữa tràn đầy huyền nguyên khó hơn huyền mạch bình thường gấp chục lần.

Trong thời gian này Diệp Huyền khổ tu làm chín huyền mạch hoàn toàn tràn đầy, nhưng cái thứ mười thì mãi mà không đến cực độ.

Diệp Huyền cảm khái:

- Nhưng võ giả tu luyện cần tiến dần từ từ, huyền mạch thứ mười tuy khó khăn nhưng nếu cho ta chút thời gian, ta không tin không thể đánh phá nó.

Diệp Huyền đang định tu luyện tiếp chợt thấy ngọn đèn vàng ở cửa phòng tu luyện thắp sáng.

Diệp Huyền cau mày:

- Hưm?

Ngọn đèn này là một trong các cách bên ngoài liên lạc với Diệp Huyền.

Võ giả bế quan kỵ nhất là quấy rầy, đèn sáng không quấy nhiễu võ giả tu luyện, còn cho người bế quan lúc tỉnh táo sẽ nhận được tin tức bên ngoài.

Đám Tô Tú Nhất biết Diệp Huyền bế quan, sẽ không quấy rầy hắn, nếu đèn sáng tức là xảy ra việc lớn.

Diệp Huyền ấn cái nút trên tường, mở phòng tu luyện bước ra ngoài.

Diệp Huyền vừa đi ra liền thấy đám Tô Tú Nhất chạy vội tới, lo lắng hỏi:

- Huyền Quang các xảy ra chuyện gì?

Vẻ mặt Tô Tú Nhất lúng túng nói:

- Diệp thiếu gia, xin lỗi quấy rầy thiếu gia tu luyện. Huyền Quang các không xảy ra chuyện gì, là đặt hẹn đỉnh cấp.

Nghe nói Huyền Quang các không bị gì thì Diệp Huyền thả lỏng, hắn nhướng mày hỏi:

- Đặt hẹn đỉnh cấp? Chẳng phải đã đóng loại này rồi sao?

Tô Tú Nhất giải thích rằng:

- Là vầy, mấy ngày trước Tiêu Vô Tận gia chủ Tiêu gia vội vàng đến Huyền Quang các muốn gặp Diệp thiếu gia đặt hẹn đỉnh cấp, chúng ta báo cho Tiêu Vô Tận biết thiếu gia đã bế quan, thế là gia chủ rời đi. Ai ngờ hai ngày sau Tiêu Vô Tận lại đến, nói là có chuyện khẩn cấp muốn tìm Diệp thiếu gia nhưng bị chúng ta ngăn lại. Tiêu Vô Tận không bỏ cuộc, liên tiếp đến trong hai ngày, sau đó một ngày đến mấy lần, nói là tìm thiếu gia có chuyện gì quan trọng. Chúng ta thấy Tiêu Vô Tận rất sốt ruột, suy xét một hồi quyết định thông báo cho Diệp thiếu gia.

- Có chuyện?

Mắt Diệp Huyền lóe tia khó chịu, hắn còn tưởng rằng có chuyện gì xảy ra, thì ra chỉ vì việc này. Mặc dù Diệp Huyền và Tiêu Vô Tận từng hợp tác nhưng không có tình cảm sâu, bị ngắt ngang tu luyện làm hắn bực bội.

Nhưng Diệp Huyền không trách nhóm Tô Tú Nhất, Tiêu gia dù gì là gia tộc đỉnh phong nhất Thiên Đô phủ, đường đường là gia chủ Tiêu gia mà năm lần bảy lượt tiến đến, nhóm Tô Tú Nhất phải chịu nhiều áp lực, không tiện làm đối phương mất mặt.

Diệp Huyền phất tay nói:

- Kêu Tiêu gia chủ đến đi.

Đã đi ra thì hắn muốn nhìn xem Tiêu Vô Tận có chuyện quan trọng gì.

Tiêu Vô Tận được tin tức rất nhanh đến trước mặt Diệp Huyền.

Vừa gặp mặt Tiêu Vô Tận đã sốt ruột nói:

- Diệp thiếu gia, xin hãy cứu mấy trưởng lão của Tiêu gia ta đi!

Nói thật đây là lần đầu Diệp Huyền thấy vẻ mặt sốt ruột của Tiêu Vô Tận, hắn tò mò mấy trưởng lão Tiêu gia gặp chuyện khó khăn gì, nhưng hắn không hỏi ngay.

Diệp Huyền thản nhiên nói:

- Không biết Tiêu gia chủ sốt ruột như vậy là vì sao? Mấy trưởng lão của Tiêu gia bị gì?

Tiêu Vô Tận lấy lại bình tĩnh, bỗng nhiên xòe tay ra trước mặt Diệp Huyền:

- Diệp thiếu gia có từng thấy cái này không?

Đám Tô Tú Nhất tò mò nhìn bàn tay Tiêu Vô Tận, lòng bàn tay trống rỗng không có gì hết.

Mắt Diệp Huyền bắn ra tia sắc bén hỏi:

- Tiêu gia chủ trúng độc?

Tiêu Vô Tận lộ nét mặt mừng như điên:

- Diệp thiếu gia có thể nhìn ra ta trúng độc gì không?

Đám Tô Tú Nhất thộn mặt ra. Tiêu Vô Tận gia chủ có dấu hiệu trúng độc sao? Bọn họ không nhìn ra.

Diệp Huyền thản nhiên nói:

- Có gì không thể nhìn ra. Bàn tay Tiêu gia chủ tuy giống người thường nhưng khí huyết trì trệ, vài chỗ huyền nguyên không thông, nếu không nhìn lầm thì trúng độc chướng nào đó.

Tiêu Vô Tận càng mừng hơn, hỏi dồn:

- Diệp thiếu gia có thể giải độc chướng này không?

Diệp Huyền bình tĩnh nói:

- Trong thiên địa có nhiều độc chướng, tuy ta nhìn ra gia chủ trúng độc chướng nhưng không phân tích được chủng loại, có thể giải hay không thì phải xem đó là độc chướng gì.

Biểu tình Tiêu Vô Tận nghiêm túc nói:

- Đúng rồi, ta đã đường đột. Xin Diệp thiếu gia hãy khám giùm ta, miễn giải được độc chướng này thì Tiêu gia sẽ báo đáp hậu hĩnh!

Diệp Huyền lạnh nhạt nói:

- Đưa tay đây, ta phải kiểm tra đã.

Nói thật là trong lòng Diệp Huyền rất tò mò, trên đời có nhiều độc chướng nhưng hiếm cái nào cảm nhiễm được Võ Hoàng bát giai tam trọng như Tiêu Vô Tận.

Huyền thức của Diệp Huyền mới thẩm thấu vào bàn tay Tiêu Vô Tận thì hắn giật bắn người kêu lên:

- Tam Huân Hợp Chướng Vụ!?

Mặt Tiêu Vô Tận mừng rỡ hỏi ngay:

- Diệp thiếu gia biết tên của độc chướng này?

Diệp Huyền không trả lời, hắn hỏi:

- Tiêu gia chủ đã bị nhiễm Tam Huân Hợp Chướng Vụ từ nơi nào?

Tam Huân Hợp Chướng Vụ là loại rất kỳ lạ trong số độc chướng, độc tính đáng sợ, nó như kỳ độc, hèn gì có thể nhiễm Tiêu Vô Tận.

Làm Diệp Huyền giật mình vì điều kiện hình thành Tam Huân Hợp Chướng Vụ rất khắc nghiệt, bình thường chỗ nào có độc vật này thì sẽ xuất hiện một ít kỳ trân dị bảo.

Khuôn mặt Tiêu Vô Tận nhăn nhó.

Tam Huân Hợp Chướng Vụ này là từ nơi bí ẩn mấy hôm trước Tiêu Vô Tận đi thăm dò.
Chương 1184 Tam Huân Hợp Chướng Vụ

Lúc ấy bao gồm Tiêu Vô Tận, mấy trưởng lão Tiêu gia đều nhiễm độc. Tiêu Vô Tận dựa vào tu vi cường đại áp chế chất độc vào bàn tay, mấy trưởng lão Tiêu gia thì không may mắn như vậy, một người chết ngay tại chỗ, mấy người khác hôn mê.

Nơi bí ẩn đó luôn là bí mật, nếu nói ra sẽ gây sóng to gió lớn.

Diệp Huyền đã hiểu, hắn thản nhiên nói:

- Nếu Tiêu gia chủ không tiện nói thì không sao hết. Tam Huân Hợp Chướng Vụ hình thành rất đặc biệt, hơi khó tiêu trừ nhưng không phải không thể. Vậy đi, gia chủ chờ chút, ta điều phối chút đan dược, tự nhiên dược đến độc trừ.

Diệp Huyền mặc kệ Tiêu Vô Tận có phản ứng gì, hắn vào phòng luyện chế ở bên cạnh, lát sau đi ra, tay cầm cái bình sứ.

Diệp Huyền không nói nhiều, bắn một viên đan dược vào tay Tiêu Vô Tận:

- Tiêu gia chủ, đây là viên thuốc có thể giải Tam Huân Hợp Chướng Vụ.

Viên thuốc không lớn, to cỡ ngón út, bốc mùi hơi tanh. Tiêu Vô Tận không ngại trực tiếp nuốt xuống, chỉ giây lát lộ vẻ mặt giật mình. Vì Tiêu Vô Tận phát hiện độc chưởng bị cưỡng ép dồn vào bàn tay dần tan biến vì dược hiệu của viên thuốc. Chốc lát sau độc chướng làm khổ Tiêu Vô Tận nhiều ngày đã biến mất hết, không sót lại chút gì.

Tiêu Vô Tận lập tức vận chuyển huyền nguyên, bàn tay khí huyết không thông, huyền nguyên tắc nghẽn giờ thì huyền nguyên tinh thuần vui sướng chảy xuôi, không còn cảm giác trì trệ nữa.

Tiêu Vô Tận lộ biểu tình hoảng sợ:

- Thế là giải quyết xong?

Lúc Tiêu Vô Tận trúng Tam Huân Hợp Chướng Vụ tìm nhiều Luyện Dược Sư, hễ là Luyện Dược Sư, thất phẩm trong Thiên Đô phủ là Tiêu Vô Tận sẽ tìm đến, nhưng không ai giải được chất độc này.

Hội trưởng hiệp hội Luyện Dược Sư Thiên Đô phủ, Thiên Từ đại sư đỉnh thất phẩm cũng bất lực. Nên Tiêu Vô Tận mới nôn nóng tìm Diệp Huyền, muốn biết hắn có thể giải độc được không. Khi Diệp Huyền thật sự giải độc thì Tiêu Vô Tận vẫn hết hồn.

Từ lúc Tiêu Vô Tận được Diệp Huyền chẩn đoán đến khi chữa xong chỉ mới qua một canh giờ. Hắn giải chất độc mà Tiêu Vô Tận dốc hết sức mấy ngày vẫn không thể giải, hắn giải độc hết sức nhẹ nhàng, hiệu suất đáng sợ làm Tiêu Vô Tận giật nảy mình.

Diệp Huyền mặc kệ Tiêu Vô Tận nghĩ gì, hắn hỏi:

- Tiêu gia chủ, không biết Tiêu gia có bao nhiêu trưởng lão bị thương?

Tiêu Vô Tận lấy lại tinh thần, phản xạ trả lời:

- Năm vị.

Diệp Huyền gạt đầu, lấy ra năm viên thuốc từ trong bình, nhưng hắn không đưa cho Tiêu Vô Tận liền.

Diệp Huyền kỳ kèo:

- Tiêu gia chủ, đây là năm viên giải độc hoàn, công hiệu thì gia chủ thấy rồi, bây giờ có phải nên bàn về thù lao không?

Tiêu Vô Tận chợt phản ứng lại dường như chưa đưa thù lao, nói ngay:

- Diệp thiếu gia, là lỗi của ta, không biết Diệp thiếu gia muốn bao nhiêu thù lao? Cứ nói đi.

Diệp Huyền gật đầu nói:

- Ừ, Tiêu gia chủ và ta là khách quen, ta ngại không đòi nhiều. Vậy đi, Tiêu gia chủ chỉ cần đưa ta một loại tài liệu cửu giai, cộng thêm năm loại tài liệu bát giai là được.

Đám người Tô Tú Nhất nghe xong ngây người, giá khoa trương quá.

Tiêu Vô Tận sững sờ:

- Cái gì?!

Cái này gọi là ngại không đòi nhiều? Một loại tài liệu cửu giai, năm loại tài liệu bát gia là quá mắc rồi.

Tiêu Vô Tận thì thào:

- Diệp thiếu gia, giá này có phải là hơi...

Diệp Huyền không để Tiêu Vô Tận nói hết, hắn phất tay trầm giọng nói:

- Tiêu gia chủ, ta đã ra giá này thì sẽ không hố gia chủ. Tuy luyện chế giải độc hoàn không làm ta tốn bao nhiêu thời gian, nhưng vì luyện chế nó mà ta bỏ dữo bế quan, chẩn đoán cho gia chủ, ta cũng bị tổn thất nhiều.

Tiêu Vô Tận lạnh nhạt nói:

- Nếu Tiêu gia chủ cảm thấy quá mắc thì có thể không mua, hoặc đi chỗ khác mua. Mặc dù ta trả giá lao động nhưng cũng chú trọng giao dịch công bằng. Tiêu gia chủ không mua ta cũng không nói gì, cùng lắm ta chịu thiệt chút, những viên thuốc này lãng phí. Còn viên thuốc đã đưa gia chủ dùng ta sẽ không so đo, xem như tặng cho gia chủ.

Thật ra giá thành mấy viên giải độc đan không cao, một gốc linh dược bát giai, vài gốc linh dược thất giai, nhưng mua bán không tính như vậy.

Tiêu gia có trưởng lão bị trúng độc, một viên đan dược cứu một mạng, cộng thêm Tiêu Vô Tận là sáu người. Muốn một gốc tài liệu cửu giai có mắc không? Diệp Huyền không thấy mắc.

Với tài lực của Tiêu gia đủ sức đưa một loại tài liệu cửu giai. Người gì định gái đó, nếu là gia tộc khác chắc chắn Diệp Huyền sẽ không định giá cao như vậy.

Tiêu Vô Tận cười khổ, đã hiểu ý của Diệp Huyền. Nếu nơi khác giải được độc này thì Tiêu Vô Tận đã không nhiều lần đến tìm Diệp Huyền.

- Được, ta đồng ý.

Như Diệp Huyền nói, so với mạng sống năm trưởng lão trong gia tộc thì một loại tài liệu cửu giai là giá chấp nhận được.

Tiêu Vô Tận cắn răng đau lòng lấy ra một trại cây màu lam mơ hồ lóa sáng, còn có năm loại tài liệu bát giai khác.

Mắt Diệp Huyền sáng rực:

- Đế Mộc Lam Quả cửu giai!

Diệp Huyền không chú ý năm loại tài liệu bát giai, hắn chỉ nhìn chằm chằm vào trái cây màu lam.

Diệp Huyền chép miệng cảm thán rằng:

- Tiêu gia không uổng là một trong hai gia tộc lớn của Thiên Đô phủ, quả nhiên không thiếu thứ tốt.

Đế Mộc Lam Quả là một loại trái cây có lực lượng không gian cực kỳ cường đại.

Làm Diệp Huyền kích động là Đế Mộc Lam Quả luyện chế ra Đế Lam đan có thể tăng tu vi Võ Hoàng, có xác suất trên năm mươi phần trăm khiến Võ Hoàng đỉnh bát giai nhị trọng bước vào cảnh giới bát giai tam trọng. Công hiệu không thua gì Đế Nguyên đan luyện chế từ đế nguyên tinh.

Diệp Huyền nhạn lấy tài liệu Đế Mộc Lam Quả, đưa giải độc hoàn qua:

- Ha ha, Tiêu gia chủ rất hào khí, đây là năm viên giải độc hoàn, cầm đi.

Được một gốc linh dược cửu giai tâm tình cúa Diệp Huyền siêu tốt:

- Nếu không có việc gì thì ta cáo từ. Ta nhắc nhở Tiêu gia chủ một chút, giải độc hoàn phải dùng nhanh, vì chất độc Tam Huân Hợp Chướng Vụ đọng trong người quá lâu sẽ ảnh hưởng huyền thức của võ giả, vượt qua một tháng thì có cứu tỉnh cũng thành kẻ ngốc.

Tiêu Vô Tận cầm giải độc hoàn, biểu tình do dự, mắt lấp lóe dường như đấu tranh nội tâm.

Thấy Diệp Huyền định đi, vẻ mặt Tiêu Vô Tận kiên quyết kêu lên:

- Diệp thiếu gia khoan đi, tại hạ có một chuyện muốn bàn với Diệp thiếu gia!

Diệp Huyền nghi hoặc hỏi:

- Tiêu gia chủ còn có chuyện gì?

Tiêu Vô Tận liếc đám người Tô Tú Nhất, cảm thấy nhiều người nhiều miệng.

Nhóm Tô Tú Nhất cũng thông minh, lên tiếng từ biệt:

- Diệp thiếu gia, vậy chúng ta...

Diệp Huyền ngắt lời:

- Nếu Tiêu gia chủ cảm thấy có gì không tiện nói thì thôi đi.

Diệp Huyền không hứng thú bàn bạc với Tiêu gia.
Chương 1185 Hoàn thành hợp tác

Tiêu Vô Tận cười khổ, không bắt buộc đám Tô Tú Nhất rời đi, nói thẳng:

- Diệp thiếu gia, ta thấy giải độc hoàn tuy rằng luyện chế không mất thời gian nhưng dược khí đậm như vậy chắc cũng là đan dược thất phẩm. Chưa đến một canh giờ Diệp thiếu gia đã luyện chế ra đan dược thất phẩm, thiên phú như vậy dù là trong Huyền Vực cũng hiếm gặp, huống chi Diệp thiếu gia mới chỉ là luyện hồn sư thất phẩm. Thiên tài như thế chỉ có Huyền Vực mới nuôi dưỡng được. Lẽ ra thiên tài như Diệp Huyền không vừa mắt chỗ nhỏ như Thiên Đô phủ, nhưng lão phu thấy Diệp thiếu gia dường như định làm lớn Huyền Quang các, cắm rễ tại đây. Hay là Diệp thiếu gia có kẻ thù gì trong Huyền vực?

Con ngươi Diệp Huyền co rút, ánh mắt sắc bén.

Lúc trước Diệp Huyền luôn điệu thấp vì không muốn bị người nghi ngờ, nhưng mấy ngày qua hắn bày ra thực lực hơi quá mức. Cộng thêm trước và sau khi Diệp Huyền nói chuyện với Tả Viễn, thái độ của lão thay đổi, người thông minh rất dễ đoán ra hắn có phải đến từ Huyền vực hoặc Thần Đô không.

Bình thường thiên tài trong Huyền vực, Thần Đô sẽ không vừa mắt thế lực hạng hai như Thiên Đô phủ. Nhưng dường như Diệp Huyền muốn cắm rễ ở Thiên Đô phủ, tất nhiên khiến người nghi ngờ, suy đoán phải chăng hắn có kẻ thù gì, đến đây tị họa.

Tiêu Vô Tận bị ánh mắt của Diệp Huyền làm hết hồn, vội nói:

- Xin Diệp thiếu gia đừng hiểu lầm, tại hạ không có chút gì tò mò lai lịch của Diệp thiếu gia. Nếu Diệp thiếu gia thật sự đến từ những nơi đó chắc có kiến thức rộng biết nhiều, tại hạ có một chuyện muốn bàn.

Diệp Huyền biết mình hiểu lầm, bình tĩnh nói:

- Có chuyện gì Tiêu gia chủ cứ nói.

Tiêu Vô Tận mở miệng nói:

- Diệp thiếu gia cũng biết chuyện Tiêu Bình bên ta bị Uất Trì gia đánh chết. Uất Trì Kiệt giết Tiêu Bình là vì bọn họ phát hiện một chỗ bí ẩn cách Lưu Tiên thành hơn mười vạn dặm, theo điều tra rất có thể là một chỗ bảo địa để lại từ thời viễn cổ. Sau khi biết tin ta liền phái cường giả gia tộc đi thăm dò, nhưng mảnh đất bí ẩn đó đầy nguy hiểm, dù chúng ta đã chú ý cẩn thận vẫn liên tục gặp nguy hiểm.

Diệp Huyền nghe liền hiểu then chốt trong đó:

- Xem ra Tiêu gia chủ trúng độc Tam Huân Hợp Chướng Vụ là bị nhiễm từ nơi đó đúng không? Tức là Tiêu gia chủ muốn ta đi cùng thăm dò, bài trừ nguy hiểm cho Tiêu gia, giúp các người một tay?

Tiêu Vô Tận bị Diệp Huyền nói toạc ra mục đích, khen răng:

- Diệp thiếu gia đúng là thông minh hơn người, ý của tại hạ đúng là vậy. Tại hạ thấy Diệp thiếu gia trẻ tuổi mà kiến thức phi phàm, tạo nghệ luyện dược, luyện hồn kinh người. Có Diệp thiếu gia trợ giúp thì Tiêu gia thăm dò sẽ giảm bớt thương vong nhiều. Đương nhiên Tiêu gia sẽ không để Diệp thiếu gia làm miễn phí, nơi đó có nhiều báu vật, không nói cái khác, nơi chúng ta đã thăm dò có nhiều vật kỳ trân. Nếu Diệp thiếu gia đồng ý ra tay, thật sự giúp được gì thì chúng ta đồng ý chia mười phần trăm vật thu hoạch được cho Diệp thiếu gia.

Diệp Huyền lắc đầu nói:

- Mười phần trăm hơi ít.

Vẻ mặt Tiêu Vô Tận không vui:

- Vậy Diệp thiếu gia muốn bao nhiêu phần trăm? Chúng ta tìm kiếm nơi bí ẩn rất có thể là chiến trường thời đại viễn cổ, hoặc là nơi đại năng nào đó chết, báu vật xuất hiện rất nghịch thiên.

Tiêu Vô Tận cảm thấy thực lực của Diệp Huyền yếu, lúc gặp nguy hiểm như Tam Huân Hợp Chướng Vụ mới cần hắn ra tay, chia cho mười phần trăm đã qua đủ.

Diệp Huyền nửa cười nửa không:

- Có phải Tiêu gia chủ cảm thấy ta đòi nhiều? Nếu ta không đoán sai chắc Uất Trì gia cũng biết bí mật này, hơn nữa bọn họ thăm dò xa hơn Tiêu gia các ngươi đúng không? Thậm chí không chỉ có Uất Trì gia, rất có thể thế lực nơi khác cũng đã biết bí mật, ta nói đúng không?

Nhiều người Tiêu gia trúng độc, quy mô lớn như vậy làm sao che mắt các thế lực được?

Tiêu Vô Tận nói nơi bí ẩn ở bên ngoài Lưu Tiên thành, tại sao thế lực Lưu Tiên thành không biết được? Lưu Tiên thành là thế lực hạng hai không thua gì Thiên Đô phủ.

Tiêu Vô Tận bị Diệp Huyền vạch vra, vẻ mặt ngại ngùng. Đúng là nhiều thế lực biết nơi bí ẩn, Tiêu gia thăm dò không nhanh. Nếu chỉ có Tiêu gia biết mảnh đất bí ẩn thì có nguy hiểm đến đâu bọn họ cũng sẽ không chia sẻ cho người khác cùng thăm dò.

Tiêu Vô Tận dò hỏi:

- Vậy ý của Diệp thiếu gia là...?

- Ta có thể giúp Tiêu gia thăm dò, nhưng Tiêu gia chiếm được gì phải chia cho ta ba mươi phần trăm, đó là thứ nhất. Thứ hai, trong nơi bí ẩn thu hoạch cá nhân của ta không cần chia cho Tiêu gia. Nếu Tiêu gia chủ đồng ý thì quyết định, nếu không chịu thì cứ đi.

Tiêu Vô Tận kêu lên, vẻ mặt tức giận:

- Ba mươi phần trăm là quá nhiều!

Diệp Huyền đòi ác quá.

Diệp Huyền cười khẽ:

- Tiêu gia chủ tin ta đi, thế này đã là ít. Thăm dò mảnh đất viễn cổ nguy hiểm hơn Tiêu gia chủ tưởng tượng nhiều, sơ sẩy một cái có thể toàn quân bị diệt, nguy hiểm như Tam Huân Hợp Chướng Vụ nếu có bản thiếu gia thì Tiêu gia sẽ tránh cho sai lầm, thoát khỏi nguy ca như vậy là Tiêu gia buôn bán lời không lỗ.

Vẻ mặt Tiêu Vô Tận do dự.

Diệp Huyền nói có lý.

Tiêu Vô Tận suy nghĩ giây lát, cắn răng quyết định:

- Được, ta đồng ý!

Diệp Huyền gật đầu nói:

- Nếu vậy ta sẽ cùng gia chủ đi một chuyến, tới lúc đó Tiêu gia chủ báo cho ta biết một tiếng là được.

Tiêu Vô Tận gật đầu nói:

- Lần này trở về Tiêu gia nghỉ lấy sức rồi sẽ xuất phát, quyết định năm ngày sau sẽ đi, ta sẽ tìm Diệp thiếu gia sau.

Diệp Huyền nói:

- Vậy là tốt nhất.

Bàn chuyện xong Tiêu Vô Tận nhanh chóng rời đi.

Sau khi Tiêu Vô Tận đi đám người Tô Tú Nhất xúm lại, lo lắng lên tiếng:

- Diệp thiếu gia, hèn gì dạo này các thế lực lớn trong Thiên Đô phủ xoa động, phái người ra ngoài, thì ra vì phát hiện mảnh đất bí ẩn.

- Diệp thiếu gia đồng ý Tiêu gia như vậy có phải quá nguy hiểm không? Hay là chúng ta đi cùng Diệp thiếu gia? Một mình Diệp thiếu gia đi ai biết Tiêu gia giở trò quỷ gì.

Diệp Huyền lắc đầu nói:

- Nếu các thế lực lớn đều bị cuốn vào đó thì các ngươi đi rất nguy hiểm, một mình ta sẽ an toàn hơn chút, cho Tiêu gia lá gan cũng không dám lừa ta.

Bây giờ người mạnh nhất trong Huyền Quang các là Võ Hoàng đỉnh nhị trọng Dương Tu, Khâu Vô Song, khó chiếm ưu thế trong tay các gia tộc lớn.

***

Sau khi Tiêu Vô Tận trở về liền cứu năm trưởng lão. Sau khi biết Tiêu Vô Tận và Diệp Huyền hợp tác thì người Tiêu gia rất ngạc nhiên, cảm thấy Diệp Huyền tham lam quá mức, thầm khó chịu.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Chí Tôn Thần Đế
  • Tà Tâm Vị Mẫn
Chương 1556
Truyền Thuyết Đế Tôn
Đế Tôn
  • SS Hà Thần

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom