-
Chương 1036-1040
Chương 1036 Thê thảm tới cực điểm (1)
Oanh phanh.
Mãng xà bị đánh trúng nổ tung thật lớn, thân thể mãng xà chia năm xẻ bảy.
XÍU...UU!!
Trọng kiếm trong tay Diệp Huyền không ngừng chém vào người Nghiêm Tung.
Đùng.
Kiếm bao phủ thân thể, Diệp Huyền thúc dục huyền nguyên và chém một kích.
- Cái gì?
Nghiêm Tung thấy thế lập tức chấn động, đôi mắt sinh thần thái kinh hãi.
Một kích vừa rồi nhìn như đơn giản nhưng lại là một kích toàn lực của hắn.
Vốn tưởng rằng có nắm chắc, không nghĩ tới lại bị Diệp Huyền hóa giải ngay lập tức.
Vũ Vương thất giai nhất trọng có thể ngăn cản công kích Vũ Vương thất giai tam trọng, đây là việc Nghiêm Tung chưa gặp qua.
Nhưng đánh nát công kích Vũ Vương thất giai tam trọng mà không bị trở ngại gì, còn có thể cường thế ra tay, loại tình huống này hắn chưa từng gặp qua bao giờ.
- Tiểu tử kia vừa mới đột phá thất giai nhất trọng, mà ta đã là Vũ Vương tam trọng lâu năm...
Nghiêm Tung thì thào tự nói, hắn căn bản không thể tin được, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, hơn nữa Diệp Huyền đánh tan công kích của hắn thì hắn không dám tin vào mắt mình.
Sau khi sợ hãi qua đi, ánh mắt Nghiêm Tung đầy hung ác.
- Hảo tiểu tử, xem ra là ta xem thường ngươi, vậy thì tiếp chiêu này của ta.
Nghiêm Tung hét lớn một tiếng, trên đỉnh đầu hắn xuất hiện hư ảnh cự xà, cự xà như có linh tính, đồng tử lạnh như băng nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền cách đó không xa.
Vũ hồn chấn động cường đại, trên người Nghiêm Tung xuất hiện mãng xà màu xám kết hợp với huyền nguyên của hắn.
Rống!
Mãng xà gào thét, nó há to miệng như chậu máu tấn công Diệp Huyền, trong tiếng gào thét mang theo cảm giác mê hoặc nhân tâm.
Ánh mắt Diệp Huyền lóe sáng, hắn hiểu ra trong công kích của mãng xà còn có thể tấn công tinh thần, xem ra cự xà vũ hồn của Nghiêm Tung có thuộc tính không tầm thường.
Trước mặt luyện hồn sư thất phẩm như Diệp Huyền còn dám vận dụng công kích linh hồn, không thể không nói đây là chuyện buồn cười tới cực điểm.
Vận dụng hồn lực thất phẩm, công kích linh hồn của Nghiêm Tung bị Diệp Huyền ngăn cản, đồng thời hắn cầm Tài Quyết Chi Kiếm chém một kích như sấm sét vào đầu lâu cự xà.
Một kiếm này giống như thiên băng địa liệt, Diệp Huyền vì kiểm tra thực lực nên không lưu thủ, huyền nguyên trong người vận chuyển theo Cửu Tinh Ngạo Thế Quyết cũng được thúc dục lên đỉnh phong.
Oanh oanh!
Chỉ trong nháy mắt cự xà tan biến thành mây khói.
Nghiêm Tung cách đó không xa phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt, thân thể lay động.
Ánh mắt hắn mang theo hoảng sợ và không dám tin tưởng.
Diệp Huyền cầm lấy Tài Quyết Chi Kiếm, ánh mắt như điện và nội tâm ngạc nhiên không nhỏ.
Hắn biết rõ bằng vào huyền nguyên của mình vừa rồi, một kích như vậy khó làm Nghiêm Tung bị thương.
Thời khắc mấu chốt Tài Quyết Chi Kiếm bộc phát lôi điện chi lực cực kỳ đáng sợ kết hợp với huyền nguyên của hắn mới tạo thành hiệu quả khủng bố như thế.
- Tài Quyết Chi Kiếm?
Diệp Huyền thì thào.
Thanh kiếm này hắn đạt được trong bảo khố Viên gia tại đế đô Hạo Thiên đế quốc, lúc trước Viên gia chủ Viên Phi và Thái Thượng trưởng lão Viên Chấn từng nói cho hắn biết, kiếm này Viên gia vô tình đoạt được trên đấu giá hội, đã từng là bội kiếm hoàng đế nào đó sử dụng, về sau đế quốc bộc phát chiến tranh tan thành mây khói mới lưu truyền tới nay.
Bởi vì là kiếm do hoàng đế sử dụng, bởi vì trên kiếm có chữ “Tài” cho nên xưng là Độc Tài Chi Kiếm.
Đám người Viên Phi đánh giá phẩm giai của nó là thất giai.
Hiện tại Diệp Huyền có thể khẳng định, thanh kiếm nầy tuyệt đối có địa vị to lớn, tuyệt đối là bảo vật không tầm thường.
- Thanh Tài Quyết Chi Kiếm này rất có thể là hoàng đế Cổ Dương đế quốc sử dụng, thậm chí có quan hệ với việc phong ấn Phệ Hồn tộc Chiến Thương, về sau Cổ Dương đế quốc diệt vong mới truyền lưu trong Mộng Cảnh bình nguyên, nếu như vậy Tài Quyết Chi Kiếm càng không tầm thường.
Ánh mắt Diệp Huyền tỏa ra hào quang sáng ngời.
Những chuyện này chỉ xuất hiện trong đầu Diệp Huyền cực nhanh, hắn lập tức tấn công Nghiêm Tung.
- Kết thúc thôi.
Diệp Huyền hoảng sợ nhìn sang, Nghiêm Tung chật vật như vậy làm hắn mất hứng thú giao chiến.
Trải qua giao chiến ngắn ngủi, Diệp Huyền đã có thể đoán được thực lực của chính mình trong tình huống không có bảo vật tăng phúc ước chừng đạt tới thất giai tam trọng.
Về phần mạnh như thế nào cũng không phải Nghiêm Tung có thể kiểm tra.
- Huyễn cấm chi nhãn!
Tâm niệm vừa động, hai mắt Diệp Huyền lập tức bêến thành màu tím, hồn lực chấn động khủng bố chui vào trong đầu Nghiêm Tung.
Đường đường phó tông chủ Cửu Dương Tông, cường giả thất giai đỉnh phong như Nghiêm Tung lại ngây ngốc như kẻ đần.
Tu vi đột phá thất giai, hồn lực đột phá thất phẩm, thần linh đồng thị của Diệp Huyền đạt được gia tăng cực mạnh.
- Tiêu dao du —— đại phong lôi chưởng!
Diệp Huyền hét lớn một tiếng, huyền nguyên trong người chấn động bộc phát chưởng lực kinh hồn.
Từng đạo lôi quang tập trung vào bàn tay Diệp Huyền và đánh vào thân thể Nghiêm Tung.
Ầm ầm!
Trong thiên địa tập trung huyền khí lôi thuộc tính và sinh ra tiếng nổ cực mạnh.
Tiêu dao du là vũ kỹ mạnh nhất của Diệp Huyền kiếp trước, mà đại phong lôi chưởng càng là chiêu thức tinh diệu trong đó, có thể dẫn động uy năng thiên địa.
Mà Nghiêm Tung cũng vừa thoát khỏi trạng thái huyễn cấm chi nhãn và tỉnh táo lại.
- Đây là...
Vào lúc này đầu óc hắn trống rỗng, hắn sợ hãi không nói thành lời.
Nhưng mà...
Bởi vì huyễn cấm chi nhãn mê hoặc cho nên khi hắn thanh tỉnh đã bị công kích khủng bố bao phủ nên không kịp tránh né.
Oanh oanh...
Tiếng sấm vang rền, thân thể Nghiêm Tung bị lôi điện bao phủ, hắn lập tức kêu gào thảm thiết và hóa thành than cốc.
Hô!
Vào lúc này mọi người trợn mắt há hốc mồm.
Thật sự là cảnh tượng vừa rồi quá mức rung động, quá mức khó tin.
Một đệ tử vừa đột phá Vũ Vương thất giai nhất trọng có thể dùng một chưởng đánh chết phó tông chủ Cửu Dương Tông là Nghiêm Tung thất giai tam trọng, nói ra không có ai tin tưởng đấy.
- Không nghĩ tới sau khi hấp thu lôi đình chi lực, Vũ Vương thất giai cảnh không thể tiếp một chưởng của ta.
Diệp Huyền cũng giật mình với thành quả của mình.
- Nghiêm Tung!
Thấy Nghiêm Tung chết đi, Cừu Đoạn Thiên gào thét thảm thiết, hiện tại toàn thân hắn máu tươi đầm đìa, hiển nhiên đang kéo dài hơi tàn.
Nghiêm Tung chết đi đả kích nội tâm hắn rất mạnh.
Vừa rồi hắn đau khổ chèo chống chính ý đồ tìm sinh cơ, ôm lấy suy nghĩ thoát khỏi nơi này, hiện tại hắn đã hiểu ra, hắn chống cự là vô vị, mặc kệ như thế nào, đến cuối cùng hắn nhất định sẽ chết.
Nghĩ tới đây gương mặt hắn dữ tợn.
Chương 1037 Thê thảm tới cực điểm (2)
- Ta chết, các ngươi cũng đừng mong sống tốt.
Cừu Đoạn Thiên gầm lên giận dữ, trong người hắn bộc phát khí tức cực kỳ đáng sợ, đôi mắt đỏ rực như máu và đầy sát khí.
- Không tốt.
- Cừu Đoạn Thiên muốn tự bạo.
- Đi mau.
Đám người Kiếm lão sợ hãi không nhỏ.
- Ha ha, chết đi, chết cùng với ta.
Cừu Đoạn Thiên kêu to đầy hung ác, biết rõ chính mình chạy trốn vô vọng cho nên hắn muốn kéo thêm vài đệm lưng.
Oanh!
Qua hai giây sau, đột nhiên thân thể Cừu Đoạn Thiên nổ mạnh và chấn động khủng bố tới mức tận cùng, dùng hắn làm trung tâm lan tỏa ra khắp bốn phía.
- Đáng chết.
- Ngăn cản cho ta!
- Liều.
Đám người Kiếm lão sợ hãi gào lên, bọn họ vận dụng các loại thủ đoạn ngăn cản lực lượng tự bạo.
Vu Vương thất giai đỉnh phong tự bạo tiếp cậ uy lực cường giả Vũ Hoàng bát giai ra tay, gây chuyện không tốt có khả năng vẫn lạc.
Vào thời khắc mấu chốt ——
Ông!
Đột nhiên có hào quang rơi xuống ngăn cản lực lượng Cừu Đoạn Thiên tự bạo, chỉ mở ra một hổng chính là Hạo Thiên đế quốc Lưu Sâm hoàng thúc và Bành tường cung phụng.
Trùng kích khủng bố như thế, Bành Tường chỉ là thất giai nhị trọng không kịp phản ứng đã đã bị oanh kích thành bột mịn, mà Lưu Sâm cũng kêu thảm một tiếng, nửa người bị oanh nát.
Nổ tung tới nhanh, đi cũng nhanh, hào quang tán đi và chung quanh bình tĩnh lại.
Tất cả mọi người đều bình yên vô sự, chỉ có bên phía Hạo Thiên đế quốc còn một mình Lưu Sâm sống sót, hơn nữa thổ huyết không ngớt, trọng thương ảm đạm.
- Là Lam Quang học viện Tô Tú Nhất.
- Đa tạ tiền bối ra tay.
Đám người Kiếm lão ngẩng đầu nhìn lên, lập tức nhìn thấy Tô Tú Nhất ngăn cản một kích vừa rồi, lúc này lên tiếng cảm tạ đối phương.
- Tô Tú Nhất tiền bối, Thiên Dịch lão nhân như thế nào?
Lúc này có người hỏi thăm.
Tô Tú Nhất cảm thán nói:
- Hắn chạy thoát rồi.
Cái gì?
Tất cả mọi người ngạc nhiên, lúc này bọn họ không miệt mài theo đuổi, lập tức chữa thương cho mình.
Chiến đấu đến bây giờ, Cổ Dương thành đã biến mất không còn lại gì.
Cuối cùng đám người Cửu Dương Tông còn sót lại cũng bị tiêu diệt.
Nhưng Thiên Dịch lão nhân thiêu đốt tinh huyết cho nên may mắn rời đi.
- Đáng tiếc lại làm Thiên Dịch lão nhân đào tẩu.
Cát Phác Tử cắn răng, thần sắc bất đắc dĩ.
Tô Tú Nhất lắc đầu nói:
- Hắn đào tẩu cũng tốt, vừa rồi bản thân hắn bị trọng thương, lại thi triển đốt tinh huyết nên thực lực giảm xuống, trong vòng một năm rất khó trở lại đỉnh phong, có thể đánh chết Đường Chiêu đã có lời. Nếu ta muốn lưu Thiên Dịch lão nhân cũng không phải là không có hi vọng, chỉ sợ bên ta khi đó sẽ có người vẫn lạc.
Thiên Dịch lão nhân chính là Vũ Hoàng bát giai, một lòng đào tẩu khó có người đuổi theo.
Đương nhiên, Tô Tú Nhất thật muốn quyết định đánh chết cũng không phải không được, nhưng Thiên Dịch lão nhân biết mình không có hi vọng sống sẽ liều chết chiến đấu, Lam Quang học viện bên sẽ vẫn lạc không ít người.
Đây là việc Tô Tú Nhất không muốn nhìn thấy.
Dù sao Cừu Đoạn Thiên tự bạo cũng suýt làm đám Kiếm lão vẫn lạc, càng không cần phải nói Thiên Dịch lão nhân là Vũ Hoàng bát giai.
- Lúc này thật thảm thiết.
Không biết là ai lại lên tiếng cảm thán, mọi người quay đầu nhìn chung quanh còn lại mười mấy người, Cổ Dương thành không còn gì cả, trong nội tâm bọn họ than thở không thôi.
Lần đại chiến này Cổ Dương thành biến mất, mấy trăm vạn dân chúng không tồn tại, gần trăm tên Vũ Vương các thế lực lớn, hiện tại sống sót rải rác không còn bao nhiêu, chỉ hơn mười người.
Đại chiến thảm như vậy chưa từng xảy ra trong Mộng Cảnh bình nguyên suốt mấy trăm năm qua.
Đúng lúc này...
- Tô Tú Nhất tiền bối, vừa rồi các hạ có thể cứu Bành Tường cung phụng của Hạo Thiên đế quốc, vì sao ngươi không ra tay?
Hạo Thiên đế quốc Lưu Sâm hoàng thúc tức giận nói với Tô Tú Nhất.
Vừa rồi Cừu Đoạn Thiên tự bạo, Tô Tú Nhất ra tay ngăn cản cứu người các tông môn khác, hết lần này tới lần lại không cứu Hạo Thiên đế quốc.
Trực tiếp làm cho Bành Tường cung phụng Hạo Thiên đế quốc vẫn lạc tại chỗ, Lưu Sâm hắn bị trọng thương cực nặng, cảnh giới trực tiếp rơi xuống thất giai nhị trọng, hơn nữa đời này không thể tiến bộ.
Đây là việc Lưu Sâm không cách nào tiếp nhận, hắn cực kỳ tức giận.
Tô Tú Nhất thản nhiên nói:
- Vừa rồi đối phương tự bạo quá gấp, ta quay về không kịp, vội vàng cho nên bỏ sót ngươi, thành thật xin lỗi.
Ngữ khí của hắn bình thản, mặc dù nói xin lỗi nhưng bộ dạng không quan tâm.
Lưu Sâm phẫn nộ nói:
- Bỏ sót ta? Với tu vi Vũ Hoàng bát giai của tiền bối có thể phạm sai lầm này sao?
Vũ Hoàng bát giai là tu vi cỡ nào, làm sao có thể bỏ sót cấp thấp như thế.
- Như thế nào, ngươi giáo huấn ta sao?
Đột nhiên Tô Tú Nhất lạnh lùng nhìn hắn.
Khí tức đáng sợ tỏa ra làm Lưu Sâm khiếp sợ đổ mồ hôi lạnh.
- Không, không phải.
Lưu Sâm hít sâu một hơi, hắn thu liễm phẫn nộ nhưng ánh mắt mang theo âm lãnh và oán độc.
- Các vị, phát sinh nhiều chuyện như vậy ta phải quay về đế quốc bẩm báo, hiện tại cáo từ.
Lưu sâm vung tay lên, hắn không nhiều lời và hóa thành hào quang rời đi.
Nhìn bóng lưng Lưu Sâm rời đi, đột nhiên Cát Phác Tử hừ lạnh một tiếng,
- Đồ không biết tốt xấu, nếu không có chúng ta thì Lưu Sâm làm sao sống tới giờ?
Người thế lực khác im lặng nhìn Lưu sâm, Lưu Sâm đúng là quá ngu, lúc trước cứu viện Huyền Diệp cũng chỉ có Hạo Thiên đế quốc không xuất linh dược, Lam Quang học viện Tô Tú Nhất đang trả thù, tại sao ngươi không nhìn ra?
Hết lần này tới lần khác đi lên đụng họng súng, hơn nữa Cát phó viện trưởng nói đúng, Lưu Sâm hắn có thể sống qua hạo kiếp còn nhờ công lao Lam Quang học viện đấy.
Nghĩ vậy nội tâm mọi người thấy đồng bạn chết tổn thương thảm trọng liền giận dữ không thôi.
Kiếm lão lau máu tươi trên khóe miệng, hắn tức giận nói:
- Huyền Cơ Tông, Cửu Dương Tông, Minh Nguyệt đế quốc đáng chết, chuyện hôm nay Kiếm Tông ta ghi nhớ, chờ lão phu về tông môn bẩm báo tông chủ, tất nhiên sẽ trả mối thù hôm nay.
- Thần Hải tông chúng ta không bỏ qua.
- Huyền Âm Cốc sẽ đừng cùng các vị.
Tất cả mọi người lạnh lùng lên tiếng, sắc mặt tức giận không nhỏ..
- Các vị, Huyền Cơ Tông lòng muông dạ thú, chỉ sợ cuộc chiến Cổ Dương thành chỉ là một phần trong kế hoạch của bọn chúng, hôm nay tình huống khẩn cấp, kính xin các vị nên truyền tin tức về tông môn của mình.
- Cổ Húc phó tông chủ, lần này đại Chiến Thanh Phong đế quốc Lý Tông La đều vẫn lạc, Thanh Phong đế quốc cách Thần Hải tông các ngươi gần nhất, bởi vậy Thanh Phong đế quốc cũng nhờ Thần Hải tông các ngươi hỗ trợ truyền tin tức.
Chương 1038 Học viện thất thủ
- Lam Quang học viện có chuyện quan trọng nên cáo từ trước.
Cát Phác Tử nói với mọi người.
- Không có vấn đề.
Thần Hải tông Cổ HÚc phó tông chủ chắp tay nói.
Chịu khổ đại nạn, mọi người cũng không muốn lưu lại nơi này lâu.
Một đám người sau khi thương nghị xong liền lên đường rời đi.
- Chúng ta đi.
Cát phó viện trưởng vung tay lên, một chiếc luyện kim phi chu lập tức xuất hiện ở trước mặt mọi người, mọi người tiến vào sau đó bay đi.
XÍU...UU!!
Luyện kim phi chu lập tức hóa thành một đạo lưu quang biến mất phía chân trời.
Vẻ mặt mọi người trong phi chu cực kỳ lo ắng.
Vừa rồi Thiên Dịch lão có nói chuyện, đám người Diệp Huyền cũng biết, Huyền Cơ Tông trừ thiết kế bẫy rập tại Cổ Dương thành, ngoài ra còn có một chi đội ngũ tiến về Lam Quang học viện.
Cũng không biết tình huống học viện hiện tại thế nào, nội tâm bọn họ cực kỳ lo lắng
Nhưng Cổ Dương thành cách Lam Quang học viện xa xôi, cho dù luyện kim phi chu toàn lực phi hành cũng cần vài ngày mới có thể quay về.
Hiện tại thời gian chính là tánh mạng, trong lòng mọi người lo lắng nhưng chỉ có thể cầu nguyện.
- Như vậy đi, tốc độ luyện kim phi chu quá chậm, ta đi trước một bước, nếu như đội ngũ Huyền Cơ Tông còn chưa động thủ, có lẽ còn có thể vãn hồi một đường sinh cơ.
Phi chu phi hành một lát, Tô Tú Nhất lên tiếng nói ra.
Tốc độ của luyện kim phi chu chỉ sánh ngang Vũ Vương thất giai đỉnh phong, so với Tô Tú Nhất là Vũ Hoàng bát giai đúng là chậm hơn không ít.
Với thực lực Tô Tú Nhất muốn đi Lam Quang học viện chỉ mất một nửa thời gian so với phi chu.
Mọi người liếc nhau, vừa muốn nói chuyện Cát Phác Tử biến sắc, hắn nhìn ngọc thạch trong tay.
Trên ngọc thạch xuất hiện đường vân giống như đom đóm tỏa sáng.
Cát Phác Tử rót huyền thức vào trong, vẻ mặt hắn cực kỳ khiếp sợ, sau một lát hắn ngẩng đầu nói với Tô Tú Nhất:
- Tô Tú Nhất, ngươi không cần đi sớm, chúng ta nhận được tin tức học viện thất thủ.
Cái gì? Mọi người kinh hãi và đứng lên.
Đông lão sợ hãi nói:
- Cát phó viện trưởng, điều này sao có thể, học viện chúng ta có đại trận do viện trưởng năm đó tự mình bố trí, hơn nữa còn có thiết bị phòng ngự, tại sao thất thủ?
Đám người Dược lão lộ ra vẻ mặt không dám tin.
Cát Phác Tử cười khổ nói:
- Vừa rồi ta nhận được tin tức, chính là Cửu Trần lợi dụng trận pháp đưa tin, hắn nói Huyền Cơ Tông có mấy cường giả Vũ Hoàng bát giai, một người trong đó có tạo nghệ trận pháp cực kỳ đáng sợ, bởi vậy cuối cùng vẫn không thể giữ vững.
- Cái gì, mấy tên cường giả Vũ Hoàng bát giai? Lúc nào Huyền Cơ Tông có nhiều Vũ Hoàng như thế?
Mọi người liên tục khiếp sợ biến sắc.
Dược lão càng sợ hãi nói:
- Chẳng phải đám người Cửu Trần đã..
Cát Phác Tử lập tức trấn an, nói:
- Mọi người yên tâm, đám người Cửu Trần không có việc gì, vào thời khắc mấu chốt, Cửu Trần khởi động truyền tống đại trận viện trưởng lưu lại năm đó, mang theo những người khác chạy đi, phương hướng chúng ta phải thay đổi.
Nghe được Cửu Trần không có việc gì, đám người Đông lão tơở ra một hơi.
Dược lão nhíu mày nghi ngờ nói:
- Tại sao Huyền Cơ Tông có nhiều cường giả Vũ Hoàng như vậy?
- Ta cũng không rõ ràng, chờ chúng ta tới học viện và đi tìm Cửu Trần sẽ rõ chân tướng.
Mỗi lần khởi động truyền tống trận, mỗi một lần truyền tống cần tiêu hao năng lượng to lớn, hơn số lần truyền tống có hạn, bởi vậy mọi người hiện tại có nghi hoặc nhưng vẫn nhịn xuống.
Lúc này La Mẫn khẩn trương nói:
- Diệp thiếu, Lam Quang học viện thất thủ, Thành nhi không sao chứ?
Lúc trước đại chiến trong Cổ Dương thành, bởi vì La Mẫn bị trọng thương nên không gia nhập chiến đấu, đợi đến lúc Chiến Thương thoát khốn, hắn thân là cường giả Vũ Vương cũng tránh được một kiếp.
Đáng tiếc La Tường đại sư chỉ có thực lực Vũ Tôn lục giai đỉnh phong bị khói đen của Chiến Thương quấn quanh và tử vong tại Cổ Dương thành.
Hôm nay nghe được Lam Quang học viện thất thủ, biết rõ La Thành đang tu luyện trong Lam Quang học viện nên La Mẫn vô cùng khẩn trương.
Diệp Huyền lắc đầu, nhìn về phía Cát Phác Tử.
Cát Phác Tử cười khổ nói:
- Tình huống cụ thể còn không biết, nhưng ta tin tưởng Cửu Trần sẽ dốc sức bảo vệ đệ tử không có việc gì.
Tất cả mọi người trầm mặc không nói.
Thời gian kế tiếp đám người Diệp Huyền khổ tu.
Trận chiến Cổ Dương Thành cũng làm mọi người tỉnh ngộ, chỉ có thực lực đầy đủ mới có thể bảo vệ chính mình, bảo hộ thân nhân, mỗi người đều là nắm chặt thời gian chữa thương và yên lặng không nói.
Trong thời gian nhàn hạ đám người Đông lão nói chuyện với Tô Tú Nhất.
Những năm qua Tô Tú Nhất vẫn lưu lạc bên ngoài, chỉ ngẫu nhiên liên lạc với Cát phó viện trưởng.
Lúc này Lam Quang học viện tao ngộ nguy cơ, Cát Phác Tử không thể liên lạc với Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng cho nên nghĩ tất cả biện pháp liên lạc Tô Tú Nhất, lúc này mới có việc Tô Tú Nhất xuất hiện vào thời khắc mấu chốt tại Cổ Dương thành.
Nếu không có Tô Tú Nhất xuất hiện, lúc này mọi người dữ nhiều lành ít.
Trừ việc này ra, Tô Tú Nhất cũng mang một ít kinh nghiệm đột phá Vũ Hoàng truyền thụ cho đám người Cát phó viện trưởng.
Cát phó viện trưởng khiếp sợ phát hiện Diệp Huyền đã từng nói cho bọn họ biết một ít kinh người còn nguyên vẹn hơn cả Tô Tú Nhất truyền thụ lại, càng có hệ thống và nguyên vẹn hơn nhiều, đây đám người Cát Phác Tử càng khiếp sợ kiến thức của Diệp Huyền.
Khi đám người Cát Phác Tử truyền thụ một ít nội dung Diệp Huyền truyền thụ, Tô Tú Nhất cũng rất khiếp sợ, nội tâm rung động khi nhìn Diệp Huyền.
Trong thời gian kế tiếp Tô Tú Nhất cũng thỉnh thoảng tìm Diệp Huyền chỉ điểm, mà Diệp Huyền cũng không tư tàng, hắn cũng chỉ điểm đối phương.
Diệp Huyền chỉ điểm làm Tô Tú Nhất kẹt ở bát giai nhất trọng đỉnh phong lại có cảm giác thể hồ quán đỉnh và lâm vào khổ tu.
Thời điểm người trong phi chu khổ tu, tin tức đại chiến tại Cổ Dương thành như cơn bão quét qua toàn bộ Mộng Cảnh bình nguyên.
Thủ lĩnh các thế lực lớn công khai chỉ trích hành vi ba thế lực Huyền Cơ Tông, cũng tỏ vẻ không buông tha hành vi của Huyền Cơ Tông.
Cường giả các thế lực lớn tập kết, người khác có cảm giác mưa gió sắp tới.
Lòng người trong Mộng Cảnh bình nguyên vô cùng bàng hoàng, không có một thế lực nào an tâm.
Hiện tại trong một địa vực Mộng Cảnh bình nguyên.
Nơi này là thánh địa tu luyện với dãy núi vờn quanh, huyền khí dồi dào, linh dược khắp trên đất, nhìn nó không khác gì tiên cảnh.
Nơi này chính là tổng bộ của Huyền Cơ Tông tại Mộng Cảnh bình nguyên.
Từng kiến trúc khí thế bàng bạc xây dựng trong núi, cung khuyết mọc lên san sát như rừng, tòa nhà điêu lan ngọc trách xinh đẹp tuyệt luân.
Chương 1039 Thú triều tập kích (1)
Hiện tại rất nhiều Thái Thượng trưởng lão lưu thủ trong tông cực kỳ lo lắng.
Bọn họ đã nhận được tin tức từ các thế lực lớn, biết rõ lão tổ bọn họ thất bại trong lần vây quét tại Cổ Dương thành.
- Xảy ra chuyện gì? Lão tổ thất bại?
- Nghe qua tông chủ bọn họ vẫn lạc, là thật sao?
- Làm sao bây giờ? Vài ngày trước những cường giả thần bí trong tông đều đi Lam Quang học viện, chẳng lẽ chúng ta tiếp tục chờ hay sao?
Nội tâm mọi người bàng hoàng.
- Mọi người không nên gấp gáp.
Lúc này, một đạo uy nghiêm âm thanh tiếng nổ, đúng là Huyền Cơ Tông một gã khác phó tông chủ Trần Khang, hắn trầm giọng nói:
- Chúng ta hiện nay nhận được tin tức đều là từ các thế lực lớn truyền tới, lão tổ bọn họ chính thức như thế nào còn không thể két luận, mọi người không nên tự loạn trận cước.
- Thế nhưng mà...
- Không có gì thế nhưng mà.
Một gã Thái Thượng trưởng lão vừa muốn nói chuyện đã bị Trần Khang cắt lời, hắn lạnh lùng nói:
- Dùng tu vi lão tổ, các ngươi cảm thấy hắn dễ dàng vẫn lạc sao? Huống chi vài ngày trước trong Huyền Cơ Tông xuất hiện nhiều cường giả như vậy, các ngươi không phải không biết thực lực của bọn họ, có bọn họ, cho dù tất cả thế lực lớn liên thủ thì Huyền Cơ Tông chúng ta cũng bình yên vô sự.
Trần Khang trấn an cho nên tất cả Thái Thượng trưởng lão đều suy nghĩ rời đi.
Đám người Trần Khang cũng không biết bên ngoài dãy núi Huyền Cơ Tông xuất hiện khí tức yêu vương cực kỳ khủng bố.
- Kim Lân huynh, nơi này chính là tổng bộ Huyền Cơ Tông của Nhân tộc sao?
Một con Ngân Lang khí thế to lớn bàng bạc xuất hiện trong núi, vào lúc này đôi mắt nó đỏ rực như máu nhìn chằm chằm vào Huyền Cơ Tông.
- Hắc hắc, Ngân Lang huynh, chính là Huyền Cơ Tông, lúc trước ta tìm hiểu thật lâu mới tìm hiểu ra, bằng không ngươi có thể hỏi Ngân Tượng, nó là yêu vương tại nơi này cho nên hiểu Huyền Cơ Tông hơn ta nhiều lắm.
Kim Lân liếm liếm khóe miệng, thần sắc hưng phấn.
Ngân Lang Hoàng gật gật đầu, ánh mắt nhìn sang một con voi toàn thân che đầy lân giáp và gai.
Ngân Tượng yêu vương nói:
- Ngân Lang Hoàng đại nhân, Kim Lân đại nhân nói đúng, nơi này chính là tông môn Huyền Cơ Tông.
Đám yêu vương khủng bố chung quanh là chúng yêu do Ngân Lang Hoàng dẫn theo.
Chúng từ vô tận sơn mạch xa xôi, hao phí thời gian hai tháng mới đi tới vị trí Huyền Cơ Tông.
Trên đường đi Kim Lân không có nhàn rỗi, đi ngang qua một ít sơn mạch và thu phục một đám yêu vương bên trong đi theo.
Cho nên số lượng từ mười mấy yêu vương, đợi đến lúc tới Huyền Cơ Tông đã gia tăng hơn trăm tên.
Mà này giáp giống như yêu vương, là được Huyền Cơ Tông bên ngoài này phiến xưng là Kim Nguyên sơn mạch bên trong bản địa yêu vương, bị Ngân Lang Hoàng một gã Huyền thú yêu vương dưới trướng, cho thu phục chiếm được tới.
Với tư cách là yêu vương sống trong Kim Nguyên sơn mạch gần Huyền Cơ Tông, Ngân Tượng hiểu không ít tình huống Huyền Cơ Tông.
Ngân Lang Hoàng gật gật đầu, hăn thân là Lang Hoàng điện chủ cho nên ý nghĩa không tầm thường, không thể tùy tiện ra tay, nó trầm giọng nói:
- Vậy ngươi cũng biết thực lực Huyền Cơ Tông như thế nào không?
Ngân Tượng yêu vương nói:
- Lang Hoàng đại nhân, Huyền Cơ Tông là mộ trong mười thế lực lớn nhất Mộng Cảnh bình nguyên của nhân loại, bên trong có rất nhiều cường giả Vũ Vương. Đoạn thời gian trước xảy ra việc gì đó, rất nhiều Vũ Vương của Huyền Cơ Tông rời khỏi tông môn, hiện tại bên trong có bao nhiêu Vũ Vương nhân loại thì ta không rõ ràng.
- Ah? Cường giả Vũ Hoàng thì sao?
Ngân Lang Hoàng lại nói.
Ngân Tượng yêu vương cười khổ nói:
- Lang Hoàng điện hạ, việc này thuộc hạ không biết, ngươi cũng biết thuộc hạ cũng chỉ là yêu vương sơ giai, căn bản không dám tới quá gần Huyền Cơ Tông, nếu không tất nhiên sẽ bị cường giả nhân loại săn giết.
Ngân Lang Hoàng gật gật đầu, trong mắt bắn ra hung quang, nói:
- Vậy ngươi cũng biết Huyền Cơ Tông có thường phái đệ tử vào trong sơn mạch lịch lãm, săn giết yêu thú hay không?
Tâm thần Kim Lân khẽ động, yêu thú có thể trở thành Yêu Hoàng quả nhiên không phải đồ đần.
Tất cả chuyện liên quan tới Huyền Cơ Tông, Ngân Lang Hoàng có thể nói đều nghe được từ nó, nó hỏi giống như tùy ý nhưng kỳ thật đang thăm dò đấy.
Tâm thần Kim Lân hơi rung động nhìn sang Ngân Tượng, sợ nó phá hư kế hoạch điện hạ.
Ai ngờ Ngân Lang Hoàng vừa nói như vậy thì Ngân Tượng yêu vương kích động, nó gật đầu như gà môt thóc, bi phẫn nói:
- Có, Lang Hoàng điện hạ, tại sao không có, ta cho ngươi biết, Huyền Cơ Tông vô sỉ đến cực điểm, hàng năm đều tổ chức đệ tử đi vào trong Kim Nguyên sơn mạch tiến hành lịch lãm rèn luyện, rất nhiều thủ hạ của ta bị đệ tử Huyền Cơ Tông đánh chết.
- Còn nữa.
Ngân Tượng yêu vương đột nhiên quay người lại để lộ bờ mông, chỉ thấy trên mông đầy lân giáp của nó có một vết thương rất sâu, thiếu chút nữa đã đâm vào trong hậu môn của nó.
Ngân Tượng yêu vương khóc lóc nói:
- Vết thương này là đệ tử Huyền Cơ Tông năm đó lịch lãm rèn luyện đâm đấy, lúc trước thuộc hạ mới là yêu thú lục giai bị vài tên đệ tử Huyền Cơ Tông lịch lãm rèn luyện đuổi giết, khá tốt thuộc hạ thực lực không kém, phản ứng linh mẫn, may mắn tránh được một kiếp, bằng không đã bị đệ tử Huyền Cơ Tông cầm thương đâm xuyên ruột mà chết. Tiểu tử kia ra tay hung ác, lúc ấy mũi thương đều đâm vào trong mông thuộc hạ, rất thê thảm ah, may mắn thương này không đâm vào cúc hoa, nếu không...
Ngân Tượng yêu vương nói tới đây, thân thể nó không ngừng run rẩy.
Đám yêu vương khác hoảng sợ xanh cả mặt.
Nếu một cây thương đâm vào cúc hoa, nghĩ tới tràng cảnh đó không ai không sợ hãi.
- Đủ.
Ngân Lang Hoàng cau mày, tiếp tục hỏi:
- Đám đệ tử Huyền Cơ Tông có thường xuyên đi sơn mạch khác lãm hay không?
- Có, đương nhiên là có.
Ngân Tượng yêu vương vẻ mặt bi phẫn, tức giận nói:
- Đám võ giả này vô cùng giảo hoạt, đề phòng yêu thú trong Kim Nguyên sơn mạch chết tổn thương quá nhiều không thể cung cấp cho hậu đại lịch lãm rèn luyện, nhiều khi võ giả Huyền Cơ Tông sẽ mang đệ tử đi sơn mạch khác lịch lãm, hơn nữa mỗi lần đều có cường giả đi theo bảo hộ những đệ tử này, nếu như không phải như vậy, thuộc hạ đã sớm bị đám đệ tử Huyền Cơ Tông lịch lãm rèn luyện đánh chết rồi, thật đáng hận ah.
Kim Lân cười vỗ vai nó, cười lạnh nói:
- Ngươi yên tâm đi, hôm nay sẽ có cơ hội.
- Thực sao? Vậy thì quá tốt, thuộc hạ nhất định phải đánh chết đệ tử Huyền Cơ Tông, sẽ ăn tươi tất cả mới có thể giải mối hận trong lòng của ta ah.
Ngân Tượng yêu vương kích động toàn thân run rẩy.
Chương 1040 Thú triều tập kích (2)
Hắn nói như vậy càng bỏ đi nghi kị của Ngân Lang Hoàng.
Đồng tử đỏ rực của nó nhìn chằm chằm vào Huyền Cơ Tông.
- Tất cả yêu vương nghe lệnh, giết, giết sạch nhân loại bên trong.
Ngân Lang Hoàng trầm thấp lên tiếng, đôi mắt bốc lên sát khí đáng sợ.
Rống rống!
- Giết, giết sạch nhân loại!
- Ha ha, chúng ta được ăn no nê.
Vô số yêu vương gào thét vang vọng thiên địa.
Gần hai tháng đi đường làm cho đám yêu vương nghẹn một bụng tức giận, rốt cuộc hôm nay cũng được phát tiết.
Oanh!
Gần trăm đầu yêu vương như nước lũ lao về phía Huyền Cơ Tông che khuất bầu trời.
Trong Huyền Cơ Tông.
Vào lúc này các đệ tử đang tụ tập tốp năm tốp ba bàn tán gì đó.
Mặc dù hành động Cổ Dương thành là chuyện cao tầng Huyền Cơ Tông, không có quan hệ gì với các đệ tử bình thường, nhưng hôm nay tin tức truyền về làm các đệ tử khiếp sợ.
Trên quảng trường mọi người bàn tán với nhau, thần sắc hưng phấn, tưởng tượng thấy tông môn của mình nhất thống Mộng Cảnh bình nguyên, khi đó uy phong và tiêu sái cỡ nào.
- Ha ha, chỉ cần tông môn nhất thống Mộng Cảnh bình nguyên, đến lúc đó địa vị chúng ta tăng lên thật lớn.
- Hắc hắc, đến lúc đó võ giả cả Mộng Cảnh bình nguyên sẽ quỳ dưới chân chúng ta, cái gì Lam Quang học viện, cái gì đế quốc, tất cả đều là chó má, ha ha.
- Nói không chừng đến lúc đó chúng ta có thể tìm công chúa đế quốc chơi đùa, chậc chậc, ta rất chờ mong tràng cảnh như vậy.
Không ít đệ tử hưng phấn không thôi, trong nội tâm tưởng tượng và sắc mặt dâm đãng.
Đột nhiên có tiếng gào thét kinh thiên động địa vang lên, nó làm đệ tử Huyền Cơ Tông té nhào dưới đất, cũng thoát khỏi những tưởng tượng mỹ hảo và nhìn lên trời.
Ngay sau đó bọn chúng nhìn thấy cảnh tượng cả đời khó quên.
Trên bầu trời có vô số yêu thú lao tới.
- Đây là...
- Yêu vương, tất cả đều là yêu vương.
- Tại sao có thể có nhiều yêu vương như vậy, khí tức này quá đáng sợ.
Các đệ tử Huyền Cơ Tông hoảng sợ nhìn lên bầu trời.
Gần trăm đầu yêu vương là khái niệm gì? Mỗi một đầu yêu vương hình thể vô cùng to lớn, gần trăm đầu cùng bay trên trời là cảnh tượng đồ sộ ra sao?
- Nhân loại, chết!
Một con yêu vương loài chim nhảy vào trong đám người, nó không ngừng nuốt đệ tử Huyền Cơ Tông.
Lúc trước đám đệ tử còn dương dương đắc ý, mặc sức tưởng tượng bộ dạng hung hăng càn qâấy của mình sau này lập tức hoảng sợ, bọn chúng bị yêu vương nuốt vào bụng.
- Ha ha ha, nhân loại, giết.
Các yêu vương khác không cam lòng yếu thế lao tới.
- Đáng chết.
Vào lúc này sâu trong sơn mạch Huyền Cơ Tông có từng đạo hào quang xuất hiện, hơn mười tên Thái Thượng trưởng lão là cường giả Vũ Vương phát hiện có khác thường nên liên tục lao tới, sau khi nhìn thấy cảnh này liền hoảng sợ.
Trong đó phó tông chủ Trần Khang giận tím mặt, hắn đánh một chưởng lên người một yêu vương, yêu vương này phun máu tươi bay ra xa.
- Mở hộ tông đại trận!
Trần Khang phẫn nộ rống to, hắn vừa nói xong trên không trung Huyền Cơ Tông có vô số hào quang bay lên, ầm ầm, âm thanh to lớn này là đại trận xuất hiện hình thành màn sáng to lớn bao phủ Huyền Cơ Tông vào trong.
Oanh oanh!
Trong đại trận sinh ra phản chấn cường đại, vài tên tốc độ nhanh đã nhảy vào trong Huyền Cơ Tông lại bị bắn ngược ra ngoài và bị thương.
- Các ngươi là yêu vương nơi này, vì sao đến tập kích Huyền Cơ Tông chúng ta, chẳng lẽ các ngươi muốn vi phạm hiệp nghị Nhân tộc và Yêu tộc ký hay sao?
Trần Khang rống to, vẻ mặt đáng sợ.
Nhìn yêu vương khắp nơi, trong lòng của hắn run rẩy, hắn sợ hãi gào lên.
Hơn mười tên Thái Thượng trưởng lão Huyền Cơ Tông sợ hãi sắc mặt tái nhợt, bọn họ tức giận nhìn đám yêu vương trên bầu trời.
- Ân? Trận pháp? Tiến công tông môn nhân loại đúng là đau đầu.
Ngân Lang Hoàng từ phía sau nhiều yêu vương đi tới, nó hóa thành một con Ngân Nguyệt Yêu Lang, đồng tử đỏ rực như máu nhìn vào đại trận, nó vỗ một trảo vào màn sáng và đại trận nổ vang, tiếng sấm kinh thiên động địa vang vọng không gian.
- Cái gì? Yêu tộc Yêu Hoàng?
Trần Khang sợ tới mức toàn thân đổ mồ hôi lạnh, hộ tông đại trận Huyền Cơ Tông chỉ có thể ngăn cản yêu vương thất giai tấn công nhưng không thể ngăn cản Yêu Hoàng bát giai phá hư ah.
Trần Khang kinh sợ nói:
- Các hạ khoan động thủ, thân là Yêu Hoàng, chẳng lẽ ngươi muốn dẫn phát hai tộc đại chiến hay sao?
Ngân Lang Hoàng cười lạnh nói:
- Những lời này hẳn ta hỏi ngươi mới đúng, cường giả Huyền Cơ Tông tàn sát yêu thú trong lãnh địa bổn hoàng, dẫn đầu đệ tử lịch lãm rèn luyện, giết thủ hạ của ta, diệt con dân của ta, chẳng lẽ chỉ cho Nhân tộc giết Yêu tộc, không cho Yêu tộc hoàn thủ hay sao?
Ngân Lang Hoàng cười lạnh, nó không ngừng ra tay tấn công, cả hộ tông đại trận bị nó công kích nổ vang, từng mảng núi đá lớn sụp xuống giống như tùy thời sụp đổ.
Dưới hộ tông đại trận, sắc mặt tất cả đệ tử Huyền Cơ Tông tái nhợt, thân thể không ngừng run rẩy.
Trần Khang hơi nhướng mày, trong lòng căng thẳng. Tuy rằng hắn không biết mình đã đắc tội với bầy yêu vương này ở chỗ nào. Thế nhưng Yêu Tộc sẽ không ăn nói bừa bãi, chẳng lẽ là tông môn mình gần đây đi tới sơn mạch nào đó rèn luyện đã giết chết Yêu Vương Thế lực yêu tộc này a?
Chỉ là, trong khoảng thời gian này Huyền Cơ Tông vẫn đang bố trí kế hoạch nhằm vào Lam Quang Học Viện, căn bản không có đi đến chỗ khác để rèn luyện. Huống chi, mỗi một lần Huyền Cơ Tông rèn luyện đều tiến hành thăm dò một phen, tuyệt đối sẽ không tùy tiện tiến vào trong địa bàn của một thế lực Yêu Tộc hàng đầu nào đó.
Cho dù có thì cũng là chỗ thế lực nhân tộc cùng nhau rèn luyện.
Lúc này Trần Khang cũng không kịp cân nhắc nhiều như vậy, hắn vội vàng nói:
- Các hạ có gì dễ thương lượng a. Nhất định là trong chuyện này có gì đó hiểu lầm, Huyền Cơ Tông ta gần đây căn bản không có tiến hành rèn luyện, kính xin các hạ dừng tấn công lại. Lại thương nghị thật kỹ lưỡng cùng bọn ta a.
Lúc này Kim Lân đột nhiên cười xì một tiếng:
- Thương nghị, nhân loại các ngươi là kẻ giảo hoạt nhất, chỉ sợ ngoài miệng nói hiểu lầm, thế nhưng trong lòng đã nghĩ làm sao mới tiêu diệt được chúng ta a?
- Ngân Lang huynh, đại trận này cứ để cho ta phá a.
Kim Lân rít gào một tiếng, cả người đột nhiên phóng ra quang mang màu vàng óng ánh, từng đạo từng đạo gợn sóng hồn niệm mạnh mẽ từ trên người nó bắn ra ngoài, trong đôi mắt đột nhiên bắn ra hai đạo lưu quang màu vàng.
Oanh phanh.
Mãng xà bị đánh trúng nổ tung thật lớn, thân thể mãng xà chia năm xẻ bảy.
XÍU...UU!!
Trọng kiếm trong tay Diệp Huyền không ngừng chém vào người Nghiêm Tung.
Đùng.
Kiếm bao phủ thân thể, Diệp Huyền thúc dục huyền nguyên và chém một kích.
- Cái gì?
Nghiêm Tung thấy thế lập tức chấn động, đôi mắt sinh thần thái kinh hãi.
Một kích vừa rồi nhìn như đơn giản nhưng lại là một kích toàn lực của hắn.
Vốn tưởng rằng có nắm chắc, không nghĩ tới lại bị Diệp Huyền hóa giải ngay lập tức.
Vũ Vương thất giai nhất trọng có thể ngăn cản công kích Vũ Vương thất giai tam trọng, đây là việc Nghiêm Tung chưa gặp qua.
Nhưng đánh nát công kích Vũ Vương thất giai tam trọng mà không bị trở ngại gì, còn có thể cường thế ra tay, loại tình huống này hắn chưa từng gặp qua bao giờ.
- Tiểu tử kia vừa mới đột phá thất giai nhất trọng, mà ta đã là Vũ Vương tam trọng lâu năm...
Nghiêm Tung thì thào tự nói, hắn căn bản không thể tin được, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, hơn nữa Diệp Huyền đánh tan công kích của hắn thì hắn không dám tin vào mắt mình.
Sau khi sợ hãi qua đi, ánh mắt Nghiêm Tung đầy hung ác.
- Hảo tiểu tử, xem ra là ta xem thường ngươi, vậy thì tiếp chiêu này của ta.
Nghiêm Tung hét lớn một tiếng, trên đỉnh đầu hắn xuất hiện hư ảnh cự xà, cự xà như có linh tính, đồng tử lạnh như băng nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền cách đó không xa.
Vũ hồn chấn động cường đại, trên người Nghiêm Tung xuất hiện mãng xà màu xám kết hợp với huyền nguyên của hắn.
Rống!
Mãng xà gào thét, nó há to miệng như chậu máu tấn công Diệp Huyền, trong tiếng gào thét mang theo cảm giác mê hoặc nhân tâm.
Ánh mắt Diệp Huyền lóe sáng, hắn hiểu ra trong công kích của mãng xà còn có thể tấn công tinh thần, xem ra cự xà vũ hồn của Nghiêm Tung có thuộc tính không tầm thường.
Trước mặt luyện hồn sư thất phẩm như Diệp Huyền còn dám vận dụng công kích linh hồn, không thể không nói đây là chuyện buồn cười tới cực điểm.
Vận dụng hồn lực thất phẩm, công kích linh hồn của Nghiêm Tung bị Diệp Huyền ngăn cản, đồng thời hắn cầm Tài Quyết Chi Kiếm chém một kích như sấm sét vào đầu lâu cự xà.
Một kiếm này giống như thiên băng địa liệt, Diệp Huyền vì kiểm tra thực lực nên không lưu thủ, huyền nguyên trong người vận chuyển theo Cửu Tinh Ngạo Thế Quyết cũng được thúc dục lên đỉnh phong.
Oanh oanh!
Chỉ trong nháy mắt cự xà tan biến thành mây khói.
Nghiêm Tung cách đó không xa phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt, thân thể lay động.
Ánh mắt hắn mang theo hoảng sợ và không dám tin tưởng.
Diệp Huyền cầm lấy Tài Quyết Chi Kiếm, ánh mắt như điện và nội tâm ngạc nhiên không nhỏ.
Hắn biết rõ bằng vào huyền nguyên của mình vừa rồi, một kích như vậy khó làm Nghiêm Tung bị thương.
Thời khắc mấu chốt Tài Quyết Chi Kiếm bộc phát lôi điện chi lực cực kỳ đáng sợ kết hợp với huyền nguyên của hắn mới tạo thành hiệu quả khủng bố như thế.
- Tài Quyết Chi Kiếm?
Diệp Huyền thì thào.
Thanh kiếm này hắn đạt được trong bảo khố Viên gia tại đế đô Hạo Thiên đế quốc, lúc trước Viên gia chủ Viên Phi và Thái Thượng trưởng lão Viên Chấn từng nói cho hắn biết, kiếm này Viên gia vô tình đoạt được trên đấu giá hội, đã từng là bội kiếm hoàng đế nào đó sử dụng, về sau đế quốc bộc phát chiến tranh tan thành mây khói mới lưu truyền tới nay.
Bởi vì là kiếm do hoàng đế sử dụng, bởi vì trên kiếm có chữ “Tài” cho nên xưng là Độc Tài Chi Kiếm.
Đám người Viên Phi đánh giá phẩm giai của nó là thất giai.
Hiện tại Diệp Huyền có thể khẳng định, thanh kiếm nầy tuyệt đối có địa vị to lớn, tuyệt đối là bảo vật không tầm thường.
- Thanh Tài Quyết Chi Kiếm này rất có thể là hoàng đế Cổ Dương đế quốc sử dụng, thậm chí có quan hệ với việc phong ấn Phệ Hồn tộc Chiến Thương, về sau Cổ Dương đế quốc diệt vong mới truyền lưu trong Mộng Cảnh bình nguyên, nếu như vậy Tài Quyết Chi Kiếm càng không tầm thường.
Ánh mắt Diệp Huyền tỏa ra hào quang sáng ngời.
Những chuyện này chỉ xuất hiện trong đầu Diệp Huyền cực nhanh, hắn lập tức tấn công Nghiêm Tung.
- Kết thúc thôi.
Diệp Huyền hoảng sợ nhìn sang, Nghiêm Tung chật vật như vậy làm hắn mất hứng thú giao chiến.
Trải qua giao chiến ngắn ngủi, Diệp Huyền đã có thể đoán được thực lực của chính mình trong tình huống không có bảo vật tăng phúc ước chừng đạt tới thất giai tam trọng.
Về phần mạnh như thế nào cũng không phải Nghiêm Tung có thể kiểm tra.
- Huyễn cấm chi nhãn!
Tâm niệm vừa động, hai mắt Diệp Huyền lập tức bêến thành màu tím, hồn lực chấn động khủng bố chui vào trong đầu Nghiêm Tung.
Đường đường phó tông chủ Cửu Dương Tông, cường giả thất giai đỉnh phong như Nghiêm Tung lại ngây ngốc như kẻ đần.
Tu vi đột phá thất giai, hồn lực đột phá thất phẩm, thần linh đồng thị của Diệp Huyền đạt được gia tăng cực mạnh.
- Tiêu dao du —— đại phong lôi chưởng!
Diệp Huyền hét lớn một tiếng, huyền nguyên trong người chấn động bộc phát chưởng lực kinh hồn.
Từng đạo lôi quang tập trung vào bàn tay Diệp Huyền và đánh vào thân thể Nghiêm Tung.
Ầm ầm!
Trong thiên địa tập trung huyền khí lôi thuộc tính và sinh ra tiếng nổ cực mạnh.
Tiêu dao du là vũ kỹ mạnh nhất của Diệp Huyền kiếp trước, mà đại phong lôi chưởng càng là chiêu thức tinh diệu trong đó, có thể dẫn động uy năng thiên địa.
Mà Nghiêm Tung cũng vừa thoát khỏi trạng thái huyễn cấm chi nhãn và tỉnh táo lại.
- Đây là...
Vào lúc này đầu óc hắn trống rỗng, hắn sợ hãi không nói thành lời.
Nhưng mà...
Bởi vì huyễn cấm chi nhãn mê hoặc cho nên khi hắn thanh tỉnh đã bị công kích khủng bố bao phủ nên không kịp tránh né.
Oanh oanh...
Tiếng sấm vang rền, thân thể Nghiêm Tung bị lôi điện bao phủ, hắn lập tức kêu gào thảm thiết và hóa thành than cốc.
Hô!
Vào lúc này mọi người trợn mắt há hốc mồm.
Thật sự là cảnh tượng vừa rồi quá mức rung động, quá mức khó tin.
Một đệ tử vừa đột phá Vũ Vương thất giai nhất trọng có thể dùng một chưởng đánh chết phó tông chủ Cửu Dương Tông là Nghiêm Tung thất giai tam trọng, nói ra không có ai tin tưởng đấy.
- Không nghĩ tới sau khi hấp thu lôi đình chi lực, Vũ Vương thất giai cảnh không thể tiếp một chưởng của ta.
Diệp Huyền cũng giật mình với thành quả của mình.
- Nghiêm Tung!
Thấy Nghiêm Tung chết đi, Cừu Đoạn Thiên gào thét thảm thiết, hiện tại toàn thân hắn máu tươi đầm đìa, hiển nhiên đang kéo dài hơi tàn.
Nghiêm Tung chết đi đả kích nội tâm hắn rất mạnh.
Vừa rồi hắn đau khổ chèo chống chính ý đồ tìm sinh cơ, ôm lấy suy nghĩ thoát khỏi nơi này, hiện tại hắn đã hiểu ra, hắn chống cự là vô vị, mặc kệ như thế nào, đến cuối cùng hắn nhất định sẽ chết.
Nghĩ tới đây gương mặt hắn dữ tợn.
Chương 1037 Thê thảm tới cực điểm (2)
- Ta chết, các ngươi cũng đừng mong sống tốt.
Cừu Đoạn Thiên gầm lên giận dữ, trong người hắn bộc phát khí tức cực kỳ đáng sợ, đôi mắt đỏ rực như máu và đầy sát khí.
- Không tốt.
- Cừu Đoạn Thiên muốn tự bạo.
- Đi mau.
Đám người Kiếm lão sợ hãi không nhỏ.
- Ha ha, chết đi, chết cùng với ta.
Cừu Đoạn Thiên kêu to đầy hung ác, biết rõ chính mình chạy trốn vô vọng cho nên hắn muốn kéo thêm vài đệm lưng.
Oanh!
Qua hai giây sau, đột nhiên thân thể Cừu Đoạn Thiên nổ mạnh và chấn động khủng bố tới mức tận cùng, dùng hắn làm trung tâm lan tỏa ra khắp bốn phía.
- Đáng chết.
- Ngăn cản cho ta!
- Liều.
Đám người Kiếm lão sợ hãi gào lên, bọn họ vận dụng các loại thủ đoạn ngăn cản lực lượng tự bạo.
Vu Vương thất giai đỉnh phong tự bạo tiếp cậ uy lực cường giả Vũ Hoàng bát giai ra tay, gây chuyện không tốt có khả năng vẫn lạc.
Vào thời khắc mấu chốt ——
Ông!
Đột nhiên có hào quang rơi xuống ngăn cản lực lượng Cừu Đoạn Thiên tự bạo, chỉ mở ra một hổng chính là Hạo Thiên đế quốc Lưu Sâm hoàng thúc và Bành tường cung phụng.
Trùng kích khủng bố như thế, Bành Tường chỉ là thất giai nhị trọng không kịp phản ứng đã đã bị oanh kích thành bột mịn, mà Lưu Sâm cũng kêu thảm một tiếng, nửa người bị oanh nát.
Nổ tung tới nhanh, đi cũng nhanh, hào quang tán đi và chung quanh bình tĩnh lại.
Tất cả mọi người đều bình yên vô sự, chỉ có bên phía Hạo Thiên đế quốc còn một mình Lưu Sâm sống sót, hơn nữa thổ huyết không ngớt, trọng thương ảm đạm.
- Là Lam Quang học viện Tô Tú Nhất.
- Đa tạ tiền bối ra tay.
Đám người Kiếm lão ngẩng đầu nhìn lên, lập tức nhìn thấy Tô Tú Nhất ngăn cản một kích vừa rồi, lúc này lên tiếng cảm tạ đối phương.
- Tô Tú Nhất tiền bối, Thiên Dịch lão nhân như thế nào?
Lúc này có người hỏi thăm.
Tô Tú Nhất cảm thán nói:
- Hắn chạy thoát rồi.
Cái gì?
Tất cả mọi người ngạc nhiên, lúc này bọn họ không miệt mài theo đuổi, lập tức chữa thương cho mình.
Chiến đấu đến bây giờ, Cổ Dương thành đã biến mất không còn lại gì.
Cuối cùng đám người Cửu Dương Tông còn sót lại cũng bị tiêu diệt.
Nhưng Thiên Dịch lão nhân thiêu đốt tinh huyết cho nên may mắn rời đi.
- Đáng tiếc lại làm Thiên Dịch lão nhân đào tẩu.
Cát Phác Tử cắn răng, thần sắc bất đắc dĩ.
Tô Tú Nhất lắc đầu nói:
- Hắn đào tẩu cũng tốt, vừa rồi bản thân hắn bị trọng thương, lại thi triển đốt tinh huyết nên thực lực giảm xuống, trong vòng một năm rất khó trở lại đỉnh phong, có thể đánh chết Đường Chiêu đã có lời. Nếu ta muốn lưu Thiên Dịch lão nhân cũng không phải là không có hi vọng, chỉ sợ bên ta khi đó sẽ có người vẫn lạc.
Thiên Dịch lão nhân chính là Vũ Hoàng bát giai, một lòng đào tẩu khó có người đuổi theo.
Đương nhiên, Tô Tú Nhất thật muốn quyết định đánh chết cũng không phải không được, nhưng Thiên Dịch lão nhân biết mình không có hi vọng sống sẽ liều chết chiến đấu, Lam Quang học viện bên sẽ vẫn lạc không ít người.
Đây là việc Tô Tú Nhất không muốn nhìn thấy.
Dù sao Cừu Đoạn Thiên tự bạo cũng suýt làm đám Kiếm lão vẫn lạc, càng không cần phải nói Thiên Dịch lão nhân là Vũ Hoàng bát giai.
- Lúc này thật thảm thiết.
Không biết là ai lại lên tiếng cảm thán, mọi người quay đầu nhìn chung quanh còn lại mười mấy người, Cổ Dương thành không còn gì cả, trong nội tâm bọn họ than thở không thôi.
Lần đại chiến này Cổ Dương thành biến mất, mấy trăm vạn dân chúng không tồn tại, gần trăm tên Vũ Vương các thế lực lớn, hiện tại sống sót rải rác không còn bao nhiêu, chỉ hơn mười người.
Đại chiến thảm như vậy chưa từng xảy ra trong Mộng Cảnh bình nguyên suốt mấy trăm năm qua.
Đúng lúc này...
- Tô Tú Nhất tiền bối, vừa rồi các hạ có thể cứu Bành Tường cung phụng của Hạo Thiên đế quốc, vì sao ngươi không ra tay?
Hạo Thiên đế quốc Lưu Sâm hoàng thúc tức giận nói với Tô Tú Nhất.
Vừa rồi Cừu Đoạn Thiên tự bạo, Tô Tú Nhất ra tay ngăn cản cứu người các tông môn khác, hết lần này tới lần lại không cứu Hạo Thiên đế quốc.
Trực tiếp làm cho Bành Tường cung phụng Hạo Thiên đế quốc vẫn lạc tại chỗ, Lưu Sâm hắn bị trọng thương cực nặng, cảnh giới trực tiếp rơi xuống thất giai nhị trọng, hơn nữa đời này không thể tiến bộ.
Đây là việc Lưu Sâm không cách nào tiếp nhận, hắn cực kỳ tức giận.
Tô Tú Nhất thản nhiên nói:
- Vừa rồi đối phương tự bạo quá gấp, ta quay về không kịp, vội vàng cho nên bỏ sót ngươi, thành thật xin lỗi.
Ngữ khí của hắn bình thản, mặc dù nói xin lỗi nhưng bộ dạng không quan tâm.
Lưu Sâm phẫn nộ nói:
- Bỏ sót ta? Với tu vi Vũ Hoàng bát giai của tiền bối có thể phạm sai lầm này sao?
Vũ Hoàng bát giai là tu vi cỡ nào, làm sao có thể bỏ sót cấp thấp như thế.
- Như thế nào, ngươi giáo huấn ta sao?
Đột nhiên Tô Tú Nhất lạnh lùng nhìn hắn.
Khí tức đáng sợ tỏa ra làm Lưu Sâm khiếp sợ đổ mồ hôi lạnh.
- Không, không phải.
Lưu Sâm hít sâu một hơi, hắn thu liễm phẫn nộ nhưng ánh mắt mang theo âm lãnh và oán độc.
- Các vị, phát sinh nhiều chuyện như vậy ta phải quay về đế quốc bẩm báo, hiện tại cáo từ.
Lưu sâm vung tay lên, hắn không nhiều lời và hóa thành hào quang rời đi.
Nhìn bóng lưng Lưu Sâm rời đi, đột nhiên Cát Phác Tử hừ lạnh một tiếng,
- Đồ không biết tốt xấu, nếu không có chúng ta thì Lưu Sâm làm sao sống tới giờ?
Người thế lực khác im lặng nhìn Lưu sâm, Lưu Sâm đúng là quá ngu, lúc trước cứu viện Huyền Diệp cũng chỉ có Hạo Thiên đế quốc không xuất linh dược, Lam Quang học viện Tô Tú Nhất đang trả thù, tại sao ngươi không nhìn ra?
Hết lần này tới lần khác đi lên đụng họng súng, hơn nữa Cát phó viện trưởng nói đúng, Lưu Sâm hắn có thể sống qua hạo kiếp còn nhờ công lao Lam Quang học viện đấy.
Nghĩ vậy nội tâm mọi người thấy đồng bạn chết tổn thương thảm trọng liền giận dữ không thôi.
Kiếm lão lau máu tươi trên khóe miệng, hắn tức giận nói:
- Huyền Cơ Tông, Cửu Dương Tông, Minh Nguyệt đế quốc đáng chết, chuyện hôm nay Kiếm Tông ta ghi nhớ, chờ lão phu về tông môn bẩm báo tông chủ, tất nhiên sẽ trả mối thù hôm nay.
- Thần Hải tông chúng ta không bỏ qua.
- Huyền Âm Cốc sẽ đừng cùng các vị.
Tất cả mọi người lạnh lùng lên tiếng, sắc mặt tức giận không nhỏ..
- Các vị, Huyền Cơ Tông lòng muông dạ thú, chỉ sợ cuộc chiến Cổ Dương thành chỉ là một phần trong kế hoạch của bọn chúng, hôm nay tình huống khẩn cấp, kính xin các vị nên truyền tin tức về tông môn của mình.
- Cổ Húc phó tông chủ, lần này đại Chiến Thanh Phong đế quốc Lý Tông La đều vẫn lạc, Thanh Phong đế quốc cách Thần Hải tông các ngươi gần nhất, bởi vậy Thanh Phong đế quốc cũng nhờ Thần Hải tông các ngươi hỗ trợ truyền tin tức.
Chương 1038 Học viện thất thủ
- Lam Quang học viện có chuyện quan trọng nên cáo từ trước.
Cát Phác Tử nói với mọi người.
- Không có vấn đề.
Thần Hải tông Cổ HÚc phó tông chủ chắp tay nói.
Chịu khổ đại nạn, mọi người cũng không muốn lưu lại nơi này lâu.
Một đám người sau khi thương nghị xong liền lên đường rời đi.
- Chúng ta đi.
Cát phó viện trưởng vung tay lên, một chiếc luyện kim phi chu lập tức xuất hiện ở trước mặt mọi người, mọi người tiến vào sau đó bay đi.
XÍU...UU!!
Luyện kim phi chu lập tức hóa thành một đạo lưu quang biến mất phía chân trời.
Vẻ mặt mọi người trong phi chu cực kỳ lo ắng.
Vừa rồi Thiên Dịch lão có nói chuyện, đám người Diệp Huyền cũng biết, Huyền Cơ Tông trừ thiết kế bẫy rập tại Cổ Dương thành, ngoài ra còn có một chi đội ngũ tiến về Lam Quang học viện.
Cũng không biết tình huống học viện hiện tại thế nào, nội tâm bọn họ cực kỳ lo lắng
Nhưng Cổ Dương thành cách Lam Quang học viện xa xôi, cho dù luyện kim phi chu toàn lực phi hành cũng cần vài ngày mới có thể quay về.
Hiện tại thời gian chính là tánh mạng, trong lòng mọi người lo lắng nhưng chỉ có thể cầu nguyện.
- Như vậy đi, tốc độ luyện kim phi chu quá chậm, ta đi trước một bước, nếu như đội ngũ Huyền Cơ Tông còn chưa động thủ, có lẽ còn có thể vãn hồi một đường sinh cơ.
Phi chu phi hành một lát, Tô Tú Nhất lên tiếng nói ra.
Tốc độ của luyện kim phi chu chỉ sánh ngang Vũ Vương thất giai đỉnh phong, so với Tô Tú Nhất là Vũ Hoàng bát giai đúng là chậm hơn không ít.
Với thực lực Tô Tú Nhất muốn đi Lam Quang học viện chỉ mất một nửa thời gian so với phi chu.
Mọi người liếc nhau, vừa muốn nói chuyện Cát Phác Tử biến sắc, hắn nhìn ngọc thạch trong tay.
Trên ngọc thạch xuất hiện đường vân giống như đom đóm tỏa sáng.
Cát Phác Tử rót huyền thức vào trong, vẻ mặt hắn cực kỳ khiếp sợ, sau một lát hắn ngẩng đầu nói với Tô Tú Nhất:
- Tô Tú Nhất, ngươi không cần đi sớm, chúng ta nhận được tin tức học viện thất thủ.
Cái gì? Mọi người kinh hãi và đứng lên.
Đông lão sợ hãi nói:
- Cát phó viện trưởng, điều này sao có thể, học viện chúng ta có đại trận do viện trưởng năm đó tự mình bố trí, hơn nữa còn có thiết bị phòng ngự, tại sao thất thủ?
Đám người Dược lão lộ ra vẻ mặt không dám tin.
Cát Phác Tử cười khổ nói:
- Vừa rồi ta nhận được tin tức, chính là Cửu Trần lợi dụng trận pháp đưa tin, hắn nói Huyền Cơ Tông có mấy cường giả Vũ Hoàng bát giai, một người trong đó có tạo nghệ trận pháp cực kỳ đáng sợ, bởi vậy cuối cùng vẫn không thể giữ vững.
- Cái gì, mấy tên cường giả Vũ Hoàng bát giai? Lúc nào Huyền Cơ Tông có nhiều Vũ Hoàng như thế?
Mọi người liên tục khiếp sợ biến sắc.
Dược lão càng sợ hãi nói:
- Chẳng phải đám người Cửu Trần đã..
Cát Phác Tử lập tức trấn an, nói:
- Mọi người yên tâm, đám người Cửu Trần không có việc gì, vào thời khắc mấu chốt, Cửu Trần khởi động truyền tống đại trận viện trưởng lưu lại năm đó, mang theo những người khác chạy đi, phương hướng chúng ta phải thay đổi.
Nghe được Cửu Trần không có việc gì, đám người Đông lão tơở ra một hơi.
Dược lão nhíu mày nghi ngờ nói:
- Tại sao Huyền Cơ Tông có nhiều cường giả Vũ Hoàng như vậy?
- Ta cũng không rõ ràng, chờ chúng ta tới học viện và đi tìm Cửu Trần sẽ rõ chân tướng.
Mỗi lần khởi động truyền tống trận, mỗi một lần truyền tống cần tiêu hao năng lượng to lớn, hơn số lần truyền tống có hạn, bởi vậy mọi người hiện tại có nghi hoặc nhưng vẫn nhịn xuống.
Lúc này La Mẫn khẩn trương nói:
- Diệp thiếu, Lam Quang học viện thất thủ, Thành nhi không sao chứ?
Lúc trước đại chiến trong Cổ Dương thành, bởi vì La Mẫn bị trọng thương nên không gia nhập chiến đấu, đợi đến lúc Chiến Thương thoát khốn, hắn thân là cường giả Vũ Vương cũng tránh được một kiếp.
Đáng tiếc La Tường đại sư chỉ có thực lực Vũ Tôn lục giai đỉnh phong bị khói đen của Chiến Thương quấn quanh và tử vong tại Cổ Dương thành.
Hôm nay nghe được Lam Quang học viện thất thủ, biết rõ La Thành đang tu luyện trong Lam Quang học viện nên La Mẫn vô cùng khẩn trương.
Diệp Huyền lắc đầu, nhìn về phía Cát Phác Tử.
Cát Phác Tử cười khổ nói:
- Tình huống cụ thể còn không biết, nhưng ta tin tưởng Cửu Trần sẽ dốc sức bảo vệ đệ tử không có việc gì.
Tất cả mọi người trầm mặc không nói.
Thời gian kế tiếp đám người Diệp Huyền khổ tu.
Trận chiến Cổ Dương Thành cũng làm mọi người tỉnh ngộ, chỉ có thực lực đầy đủ mới có thể bảo vệ chính mình, bảo hộ thân nhân, mỗi người đều là nắm chặt thời gian chữa thương và yên lặng không nói.
Trong thời gian nhàn hạ đám người Đông lão nói chuyện với Tô Tú Nhất.
Những năm qua Tô Tú Nhất vẫn lưu lạc bên ngoài, chỉ ngẫu nhiên liên lạc với Cát phó viện trưởng.
Lúc này Lam Quang học viện tao ngộ nguy cơ, Cát Phác Tử không thể liên lạc với Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng cho nên nghĩ tất cả biện pháp liên lạc Tô Tú Nhất, lúc này mới có việc Tô Tú Nhất xuất hiện vào thời khắc mấu chốt tại Cổ Dương thành.
Nếu không có Tô Tú Nhất xuất hiện, lúc này mọi người dữ nhiều lành ít.
Trừ việc này ra, Tô Tú Nhất cũng mang một ít kinh nghiệm đột phá Vũ Hoàng truyền thụ cho đám người Cát phó viện trưởng.
Cát phó viện trưởng khiếp sợ phát hiện Diệp Huyền đã từng nói cho bọn họ biết một ít kinh người còn nguyên vẹn hơn cả Tô Tú Nhất truyền thụ lại, càng có hệ thống và nguyên vẹn hơn nhiều, đây đám người Cát Phác Tử càng khiếp sợ kiến thức của Diệp Huyền.
Khi đám người Cát Phác Tử truyền thụ một ít nội dung Diệp Huyền truyền thụ, Tô Tú Nhất cũng rất khiếp sợ, nội tâm rung động khi nhìn Diệp Huyền.
Trong thời gian kế tiếp Tô Tú Nhất cũng thỉnh thoảng tìm Diệp Huyền chỉ điểm, mà Diệp Huyền cũng không tư tàng, hắn cũng chỉ điểm đối phương.
Diệp Huyền chỉ điểm làm Tô Tú Nhất kẹt ở bát giai nhất trọng đỉnh phong lại có cảm giác thể hồ quán đỉnh và lâm vào khổ tu.
Thời điểm người trong phi chu khổ tu, tin tức đại chiến tại Cổ Dương thành như cơn bão quét qua toàn bộ Mộng Cảnh bình nguyên.
Thủ lĩnh các thế lực lớn công khai chỉ trích hành vi ba thế lực Huyền Cơ Tông, cũng tỏ vẻ không buông tha hành vi của Huyền Cơ Tông.
Cường giả các thế lực lớn tập kết, người khác có cảm giác mưa gió sắp tới.
Lòng người trong Mộng Cảnh bình nguyên vô cùng bàng hoàng, không có một thế lực nào an tâm.
Hiện tại trong một địa vực Mộng Cảnh bình nguyên.
Nơi này là thánh địa tu luyện với dãy núi vờn quanh, huyền khí dồi dào, linh dược khắp trên đất, nhìn nó không khác gì tiên cảnh.
Nơi này chính là tổng bộ của Huyền Cơ Tông tại Mộng Cảnh bình nguyên.
Từng kiến trúc khí thế bàng bạc xây dựng trong núi, cung khuyết mọc lên san sát như rừng, tòa nhà điêu lan ngọc trách xinh đẹp tuyệt luân.
Chương 1039 Thú triều tập kích (1)
Hiện tại rất nhiều Thái Thượng trưởng lão lưu thủ trong tông cực kỳ lo lắng.
Bọn họ đã nhận được tin tức từ các thế lực lớn, biết rõ lão tổ bọn họ thất bại trong lần vây quét tại Cổ Dương thành.
- Xảy ra chuyện gì? Lão tổ thất bại?
- Nghe qua tông chủ bọn họ vẫn lạc, là thật sao?
- Làm sao bây giờ? Vài ngày trước những cường giả thần bí trong tông đều đi Lam Quang học viện, chẳng lẽ chúng ta tiếp tục chờ hay sao?
Nội tâm mọi người bàng hoàng.
- Mọi người không nên gấp gáp.
Lúc này, một đạo uy nghiêm âm thanh tiếng nổ, đúng là Huyền Cơ Tông một gã khác phó tông chủ Trần Khang, hắn trầm giọng nói:
- Chúng ta hiện nay nhận được tin tức đều là từ các thế lực lớn truyền tới, lão tổ bọn họ chính thức như thế nào còn không thể két luận, mọi người không nên tự loạn trận cước.
- Thế nhưng mà...
- Không có gì thế nhưng mà.
Một gã Thái Thượng trưởng lão vừa muốn nói chuyện đã bị Trần Khang cắt lời, hắn lạnh lùng nói:
- Dùng tu vi lão tổ, các ngươi cảm thấy hắn dễ dàng vẫn lạc sao? Huống chi vài ngày trước trong Huyền Cơ Tông xuất hiện nhiều cường giả như vậy, các ngươi không phải không biết thực lực của bọn họ, có bọn họ, cho dù tất cả thế lực lớn liên thủ thì Huyền Cơ Tông chúng ta cũng bình yên vô sự.
Trần Khang trấn an cho nên tất cả Thái Thượng trưởng lão đều suy nghĩ rời đi.
Đám người Trần Khang cũng không biết bên ngoài dãy núi Huyền Cơ Tông xuất hiện khí tức yêu vương cực kỳ khủng bố.
- Kim Lân huynh, nơi này chính là tổng bộ Huyền Cơ Tông của Nhân tộc sao?
Một con Ngân Lang khí thế to lớn bàng bạc xuất hiện trong núi, vào lúc này đôi mắt nó đỏ rực như máu nhìn chằm chằm vào Huyền Cơ Tông.
- Hắc hắc, Ngân Lang huynh, chính là Huyền Cơ Tông, lúc trước ta tìm hiểu thật lâu mới tìm hiểu ra, bằng không ngươi có thể hỏi Ngân Tượng, nó là yêu vương tại nơi này cho nên hiểu Huyền Cơ Tông hơn ta nhiều lắm.
Kim Lân liếm liếm khóe miệng, thần sắc hưng phấn.
Ngân Lang Hoàng gật gật đầu, ánh mắt nhìn sang một con voi toàn thân che đầy lân giáp và gai.
Ngân Tượng yêu vương nói:
- Ngân Lang Hoàng đại nhân, Kim Lân đại nhân nói đúng, nơi này chính là tông môn Huyền Cơ Tông.
Đám yêu vương khủng bố chung quanh là chúng yêu do Ngân Lang Hoàng dẫn theo.
Chúng từ vô tận sơn mạch xa xôi, hao phí thời gian hai tháng mới đi tới vị trí Huyền Cơ Tông.
Trên đường đi Kim Lân không có nhàn rỗi, đi ngang qua một ít sơn mạch và thu phục một đám yêu vương bên trong đi theo.
Cho nên số lượng từ mười mấy yêu vương, đợi đến lúc tới Huyền Cơ Tông đã gia tăng hơn trăm tên.
Mà này giáp giống như yêu vương, là được Huyền Cơ Tông bên ngoài này phiến xưng là Kim Nguyên sơn mạch bên trong bản địa yêu vương, bị Ngân Lang Hoàng một gã Huyền thú yêu vương dưới trướng, cho thu phục chiếm được tới.
Với tư cách là yêu vương sống trong Kim Nguyên sơn mạch gần Huyền Cơ Tông, Ngân Tượng hiểu không ít tình huống Huyền Cơ Tông.
Ngân Lang Hoàng gật gật đầu, hăn thân là Lang Hoàng điện chủ cho nên ý nghĩa không tầm thường, không thể tùy tiện ra tay, nó trầm giọng nói:
- Vậy ngươi cũng biết thực lực Huyền Cơ Tông như thế nào không?
Ngân Tượng yêu vương nói:
- Lang Hoàng đại nhân, Huyền Cơ Tông là mộ trong mười thế lực lớn nhất Mộng Cảnh bình nguyên của nhân loại, bên trong có rất nhiều cường giả Vũ Vương. Đoạn thời gian trước xảy ra việc gì đó, rất nhiều Vũ Vương của Huyền Cơ Tông rời khỏi tông môn, hiện tại bên trong có bao nhiêu Vũ Vương nhân loại thì ta không rõ ràng.
- Ah? Cường giả Vũ Hoàng thì sao?
Ngân Lang Hoàng lại nói.
Ngân Tượng yêu vương cười khổ nói:
- Lang Hoàng điện hạ, việc này thuộc hạ không biết, ngươi cũng biết thuộc hạ cũng chỉ là yêu vương sơ giai, căn bản không dám tới quá gần Huyền Cơ Tông, nếu không tất nhiên sẽ bị cường giả nhân loại săn giết.
Ngân Lang Hoàng gật gật đầu, trong mắt bắn ra hung quang, nói:
- Vậy ngươi cũng biết Huyền Cơ Tông có thường phái đệ tử vào trong sơn mạch lịch lãm, săn giết yêu thú hay không?
Tâm thần Kim Lân khẽ động, yêu thú có thể trở thành Yêu Hoàng quả nhiên không phải đồ đần.
Tất cả chuyện liên quan tới Huyền Cơ Tông, Ngân Lang Hoàng có thể nói đều nghe được từ nó, nó hỏi giống như tùy ý nhưng kỳ thật đang thăm dò đấy.
Tâm thần Kim Lân hơi rung động nhìn sang Ngân Tượng, sợ nó phá hư kế hoạch điện hạ.
Ai ngờ Ngân Lang Hoàng vừa nói như vậy thì Ngân Tượng yêu vương kích động, nó gật đầu như gà môt thóc, bi phẫn nói:
- Có, Lang Hoàng điện hạ, tại sao không có, ta cho ngươi biết, Huyền Cơ Tông vô sỉ đến cực điểm, hàng năm đều tổ chức đệ tử đi vào trong Kim Nguyên sơn mạch tiến hành lịch lãm rèn luyện, rất nhiều thủ hạ của ta bị đệ tử Huyền Cơ Tông đánh chết.
- Còn nữa.
Ngân Tượng yêu vương đột nhiên quay người lại để lộ bờ mông, chỉ thấy trên mông đầy lân giáp của nó có một vết thương rất sâu, thiếu chút nữa đã đâm vào trong hậu môn của nó.
Ngân Tượng yêu vương khóc lóc nói:
- Vết thương này là đệ tử Huyền Cơ Tông năm đó lịch lãm rèn luyện đâm đấy, lúc trước thuộc hạ mới là yêu thú lục giai bị vài tên đệ tử Huyền Cơ Tông lịch lãm rèn luyện đuổi giết, khá tốt thuộc hạ thực lực không kém, phản ứng linh mẫn, may mắn tránh được một kiếp, bằng không đã bị đệ tử Huyền Cơ Tông cầm thương đâm xuyên ruột mà chết. Tiểu tử kia ra tay hung ác, lúc ấy mũi thương đều đâm vào trong mông thuộc hạ, rất thê thảm ah, may mắn thương này không đâm vào cúc hoa, nếu không...
Ngân Tượng yêu vương nói tới đây, thân thể nó không ngừng run rẩy.
Đám yêu vương khác hoảng sợ xanh cả mặt.
Nếu một cây thương đâm vào cúc hoa, nghĩ tới tràng cảnh đó không ai không sợ hãi.
- Đủ.
Ngân Lang Hoàng cau mày, tiếp tục hỏi:
- Đám đệ tử Huyền Cơ Tông có thường xuyên đi sơn mạch khác lãm hay không?
- Có, đương nhiên là có.
Ngân Tượng yêu vương vẻ mặt bi phẫn, tức giận nói:
- Đám võ giả này vô cùng giảo hoạt, đề phòng yêu thú trong Kim Nguyên sơn mạch chết tổn thương quá nhiều không thể cung cấp cho hậu đại lịch lãm rèn luyện, nhiều khi võ giả Huyền Cơ Tông sẽ mang đệ tử đi sơn mạch khác lịch lãm, hơn nữa mỗi lần đều có cường giả đi theo bảo hộ những đệ tử này, nếu như không phải như vậy, thuộc hạ đã sớm bị đám đệ tử Huyền Cơ Tông lịch lãm rèn luyện đánh chết rồi, thật đáng hận ah.
Kim Lân cười vỗ vai nó, cười lạnh nói:
- Ngươi yên tâm đi, hôm nay sẽ có cơ hội.
- Thực sao? Vậy thì quá tốt, thuộc hạ nhất định phải đánh chết đệ tử Huyền Cơ Tông, sẽ ăn tươi tất cả mới có thể giải mối hận trong lòng của ta ah.
Ngân Tượng yêu vương kích động toàn thân run rẩy.
Chương 1040 Thú triều tập kích (2)
Hắn nói như vậy càng bỏ đi nghi kị của Ngân Lang Hoàng.
Đồng tử đỏ rực của nó nhìn chằm chằm vào Huyền Cơ Tông.
- Tất cả yêu vương nghe lệnh, giết, giết sạch nhân loại bên trong.
Ngân Lang Hoàng trầm thấp lên tiếng, đôi mắt bốc lên sát khí đáng sợ.
Rống rống!
- Giết, giết sạch nhân loại!
- Ha ha, chúng ta được ăn no nê.
Vô số yêu vương gào thét vang vọng thiên địa.
Gần hai tháng đi đường làm cho đám yêu vương nghẹn một bụng tức giận, rốt cuộc hôm nay cũng được phát tiết.
Oanh!
Gần trăm đầu yêu vương như nước lũ lao về phía Huyền Cơ Tông che khuất bầu trời.
Trong Huyền Cơ Tông.
Vào lúc này các đệ tử đang tụ tập tốp năm tốp ba bàn tán gì đó.
Mặc dù hành động Cổ Dương thành là chuyện cao tầng Huyền Cơ Tông, không có quan hệ gì với các đệ tử bình thường, nhưng hôm nay tin tức truyền về làm các đệ tử khiếp sợ.
Trên quảng trường mọi người bàn tán với nhau, thần sắc hưng phấn, tưởng tượng thấy tông môn của mình nhất thống Mộng Cảnh bình nguyên, khi đó uy phong và tiêu sái cỡ nào.
- Ha ha, chỉ cần tông môn nhất thống Mộng Cảnh bình nguyên, đến lúc đó địa vị chúng ta tăng lên thật lớn.
- Hắc hắc, đến lúc đó võ giả cả Mộng Cảnh bình nguyên sẽ quỳ dưới chân chúng ta, cái gì Lam Quang học viện, cái gì đế quốc, tất cả đều là chó má, ha ha.
- Nói không chừng đến lúc đó chúng ta có thể tìm công chúa đế quốc chơi đùa, chậc chậc, ta rất chờ mong tràng cảnh như vậy.
Không ít đệ tử hưng phấn không thôi, trong nội tâm tưởng tượng và sắc mặt dâm đãng.
Đột nhiên có tiếng gào thét kinh thiên động địa vang lên, nó làm đệ tử Huyền Cơ Tông té nhào dưới đất, cũng thoát khỏi những tưởng tượng mỹ hảo và nhìn lên trời.
Ngay sau đó bọn chúng nhìn thấy cảnh tượng cả đời khó quên.
Trên bầu trời có vô số yêu thú lao tới.
- Đây là...
- Yêu vương, tất cả đều là yêu vương.
- Tại sao có thể có nhiều yêu vương như vậy, khí tức này quá đáng sợ.
Các đệ tử Huyền Cơ Tông hoảng sợ nhìn lên bầu trời.
Gần trăm đầu yêu vương là khái niệm gì? Mỗi một đầu yêu vương hình thể vô cùng to lớn, gần trăm đầu cùng bay trên trời là cảnh tượng đồ sộ ra sao?
- Nhân loại, chết!
Một con yêu vương loài chim nhảy vào trong đám người, nó không ngừng nuốt đệ tử Huyền Cơ Tông.
Lúc trước đám đệ tử còn dương dương đắc ý, mặc sức tưởng tượng bộ dạng hung hăng càn qâấy của mình sau này lập tức hoảng sợ, bọn chúng bị yêu vương nuốt vào bụng.
- Ha ha ha, nhân loại, giết.
Các yêu vương khác không cam lòng yếu thế lao tới.
- Đáng chết.
Vào lúc này sâu trong sơn mạch Huyền Cơ Tông có từng đạo hào quang xuất hiện, hơn mười tên Thái Thượng trưởng lão là cường giả Vũ Vương phát hiện có khác thường nên liên tục lao tới, sau khi nhìn thấy cảnh này liền hoảng sợ.
Trong đó phó tông chủ Trần Khang giận tím mặt, hắn đánh một chưởng lên người một yêu vương, yêu vương này phun máu tươi bay ra xa.
- Mở hộ tông đại trận!
Trần Khang phẫn nộ rống to, hắn vừa nói xong trên không trung Huyền Cơ Tông có vô số hào quang bay lên, ầm ầm, âm thanh to lớn này là đại trận xuất hiện hình thành màn sáng to lớn bao phủ Huyền Cơ Tông vào trong.
Oanh oanh!
Trong đại trận sinh ra phản chấn cường đại, vài tên tốc độ nhanh đã nhảy vào trong Huyền Cơ Tông lại bị bắn ngược ra ngoài và bị thương.
- Các ngươi là yêu vương nơi này, vì sao đến tập kích Huyền Cơ Tông chúng ta, chẳng lẽ các ngươi muốn vi phạm hiệp nghị Nhân tộc và Yêu tộc ký hay sao?
Trần Khang rống to, vẻ mặt đáng sợ.
Nhìn yêu vương khắp nơi, trong lòng của hắn run rẩy, hắn sợ hãi gào lên.
Hơn mười tên Thái Thượng trưởng lão Huyền Cơ Tông sợ hãi sắc mặt tái nhợt, bọn họ tức giận nhìn đám yêu vương trên bầu trời.
- Ân? Trận pháp? Tiến công tông môn nhân loại đúng là đau đầu.
Ngân Lang Hoàng từ phía sau nhiều yêu vương đi tới, nó hóa thành một con Ngân Nguyệt Yêu Lang, đồng tử đỏ rực như máu nhìn vào đại trận, nó vỗ một trảo vào màn sáng và đại trận nổ vang, tiếng sấm kinh thiên động địa vang vọng không gian.
- Cái gì? Yêu tộc Yêu Hoàng?
Trần Khang sợ tới mức toàn thân đổ mồ hôi lạnh, hộ tông đại trận Huyền Cơ Tông chỉ có thể ngăn cản yêu vương thất giai tấn công nhưng không thể ngăn cản Yêu Hoàng bát giai phá hư ah.
Trần Khang kinh sợ nói:
- Các hạ khoan động thủ, thân là Yêu Hoàng, chẳng lẽ ngươi muốn dẫn phát hai tộc đại chiến hay sao?
Ngân Lang Hoàng cười lạnh nói:
- Những lời này hẳn ta hỏi ngươi mới đúng, cường giả Huyền Cơ Tông tàn sát yêu thú trong lãnh địa bổn hoàng, dẫn đầu đệ tử lịch lãm rèn luyện, giết thủ hạ của ta, diệt con dân của ta, chẳng lẽ chỉ cho Nhân tộc giết Yêu tộc, không cho Yêu tộc hoàn thủ hay sao?
Ngân Lang Hoàng cười lạnh, nó không ngừng ra tay tấn công, cả hộ tông đại trận bị nó công kích nổ vang, từng mảng núi đá lớn sụp xuống giống như tùy thời sụp đổ.
Dưới hộ tông đại trận, sắc mặt tất cả đệ tử Huyền Cơ Tông tái nhợt, thân thể không ngừng run rẩy.
Trần Khang hơi nhướng mày, trong lòng căng thẳng. Tuy rằng hắn không biết mình đã đắc tội với bầy yêu vương này ở chỗ nào. Thế nhưng Yêu Tộc sẽ không ăn nói bừa bãi, chẳng lẽ là tông môn mình gần đây đi tới sơn mạch nào đó rèn luyện đã giết chết Yêu Vương Thế lực yêu tộc này a?
Chỉ là, trong khoảng thời gian này Huyền Cơ Tông vẫn đang bố trí kế hoạch nhằm vào Lam Quang Học Viện, căn bản không có đi đến chỗ khác để rèn luyện. Huống chi, mỗi một lần Huyền Cơ Tông rèn luyện đều tiến hành thăm dò một phen, tuyệt đối sẽ không tùy tiện tiến vào trong địa bàn của một thế lực Yêu Tộc hàng đầu nào đó.
Cho dù có thì cũng là chỗ thế lực nhân tộc cùng nhau rèn luyện.
Lúc này Trần Khang cũng không kịp cân nhắc nhiều như vậy, hắn vội vàng nói:
- Các hạ có gì dễ thương lượng a. Nhất định là trong chuyện này có gì đó hiểu lầm, Huyền Cơ Tông ta gần đây căn bản không có tiến hành rèn luyện, kính xin các hạ dừng tấn công lại. Lại thương nghị thật kỹ lưỡng cùng bọn ta a.
Lúc này Kim Lân đột nhiên cười xì một tiếng:
- Thương nghị, nhân loại các ngươi là kẻ giảo hoạt nhất, chỉ sợ ngoài miệng nói hiểu lầm, thế nhưng trong lòng đã nghĩ làm sao mới tiêu diệt được chúng ta a?
- Ngân Lang huynh, đại trận này cứ để cho ta phá a.
Kim Lân rít gào một tiếng, cả người đột nhiên phóng ra quang mang màu vàng óng ánh, từng đạo từng đạo gợn sóng hồn niệm mạnh mẽ từ trên người nó bắn ra ngoài, trong đôi mắt đột nhiên bắn ra hai đạo lưu quang màu vàng.
Bình luận facebook