-
Chương 981-985
Chương 981 Điều động Yêu tộc (1)
Đột nhiên, động tác ăn hoa quả của nó ngừng lại, nó lạnh lùng liếc nhìn hai đầu mẫu tinh tinh, hai đầu mẫu tinh tinh kia không biết mình đã làm sai điều gì, cũng không chịu được uy thế khủng bố cho nên lập tức kinh hoảng lùi ra.
Hồn niệm trong đầu Kim Lân không ngừng xuất hiện gợn sóng, đồng thời còn không ngừng gật đầu, chỉ chốc lát sau nó mới khôi phục lại vẻ bình thường.
- Điện hạ muốn ta dẫn dắt một ít Yêu Vương tấn công Huyền Cơ Tông?
Bên trong ánh mắt của Kim Lân có tinh mang lập lòe, lập tức mở miệng nói:
- Khà khà, rốt cục cũng đã đến lúc Kim Lân ta làm một vố lớn a. Đúng rồi, thủ hạ Yêu Vương của ta mới có mấy tên, không tốt lắm a, xem ra tốt nhất là để cho Lang Hoàng điện động thủ.
Trong nháy mắt Kim Lân đã hóa thành một vệt kim quang, biến mất ở phía chân trời.
Một lát sau, nó đã đến trước một ngọn núi đen sì, chân thân hạ xuống.
- Là ai, không qua thông báo, tự tiện xông vào Lang Hoàng điện? Dừng lại cho ta.
Một tiếng hét phẫn nộ giống như tia chớp vang lên ở dưới chân ngọn núi.
Kim Lân hừ lạnh một tiếng:
- Là ta.
- A, hóa ra là Kim Lân đại nhân a, ngày hôm nay cơn gió nào đem lão gia ngài thổi tới đây a?
Yêu Vương trấn thủ ngọn núi kia nhìn thấy Kim Lân, vẻ mặt vốn phẫn nộ trong nháy mắt đã cười rạng rỡ lên.
Kim Lân liếc nhìn nó một chút, lạnh nhạt nói:
- Lang Hoàng đại nhân nhà ngươi có ở đây hay không?
- Có, có.
Tên Yêu Vương kia liên tục gật đầu.
- Ha ha ha, Kim Lân huynh đệ đến đây cũng không thông báo cho ta một tiếng a.
Ngay lúc này có một đạo thanh âm vang vọng đất trời, một tên yêu lang cả người toả ra khí thế khủng bố, từ trên đỉnh núi bay lượn đi, yêu uy ngập trời.
Lúc trước, Diệp Huyền để cho Kim Lân phát triển thế lực ở trong Vô Tận sơn mạch.
Mà nơi Kim Lân lựa chọn chính là vị trí của Lang Hoàng điện.
Nó dựa vào hồn niệm mạnh mẽ của chính mình liên tiếp thu phục mấy đầu Yêu Vương thất giai.
Nhưng cùng lúc cũng đã khiến cho Ngân Lang Hoàng của Lang Hoàng điện chú ý.
Có huyền thú Yêu Vương cấp bậc khác biệt ở lãnh địa của mình thu phục yêu thú, đương nhiên Lang Hoàng điện sẽ không cho. Vì vậy Lang Hoàng điện lập tức phái ra mấy tên cường giả Yêu Vương, đến đây trấn áp.
Ai ngờ, cường giả Yêu Vương mà Ngân Lang Hoàng phái ra không những không có trấn áp được Kim Lân, trái lại lại còn bị bắt. Yêu thú Yêu Vương trong đó bị Kim Lân dùng hồn niệm của bản thân một lần nữa lạc ấn, trở thành nô tài. Mà huyền thú cấp bậc Yêu Vương thì lại bị Kim Lân dùng tu vi hồn niệm khủng bố để tiến hành trấn áp.
Sau khi tin tức truyền ra, Ngân Lang Hoàng giận tím mặt, tự mình suất lĩnh đại quân, đến đây để trấn áp Kim Lân.
Kết quả sau khi Ưng Cưu Yêu Vương Tông Thứu nhìn thấy Kim Lân đã lập tức kinh ngạc thốt lên thân phận của Kim Lân.
Lúc này Ngân Lang Hoàng mới biết được, huyền thú cấp bậc Yêu Vương tóc màu vàng này lại chính là người dưới trướng vị điện hạ khủng bố lúc trước đã từng cứu Tông Thứu.
Thân phận của Kim Lân nhất thời khiến cho Ngân Lang Hoàng cảnh giác, thế nhưng Yêu Vương dưới trướng nó bị thu phục, nếu như không có hành động, há có thể đặt chân ở trong Vô Tận sơn mạch a.
Cho nên Ngân Lang Hoàng mới nói, chỉ cần Kim Lân có thể ngăn cản nó mười chiêu thì nó sẽ không kể hiềm khích lúc trước.
Trong suy nghĩ của Ngân Lang Hoàng, nó đường đường có tu vi Yêu Hoàng bát giai, trấn áp một đầu huyền thú cấp bậc Yêu Vương thất giai, nào cần phải dùng tới mười chiêu a.
Ai biết kết quả lại làm cho nó giật nảy cả mình.
Kim Lân có tu vi huyền thú thất giai đỉnh cao, vượt xa bất kỳ một đầu huyền thú cấp bậc Yêu Vương nào dưới trướng của nó. Đồng thời, khí tức huyết mạch trên người Kim Lân rất mạnh. Không ngờ còn khiến cho Yêu Hoàng bát giai như nó cũng mơ hồ cảm thấy có một tia kinh hãi và nghẹt thở.
Trong vòng mười chiêu, nó không những không thể đánh bại Kim Lân, trái lại ở dưới công kích hồn niệm khủng bố của Kim Lân, thiếu suýt chút nữa đã bị thu phục.
Điều này làm cho Ngân Lang Hoàng bị doạ ra cho đổ mồ hôi lạnh, đồng thời đối với lai lịch của Kim Lân cũng cảm thấy khiếp sợ vạn phần.
Tuy rằng Huyền thú so với yêu thú có địa vị cao hơn, thế nhưng cũng có cấp bậc áp chế. Kim Lân chỉ là huyền thú cấp bậc Yêu Vương thất giai, thế nhưng lại suýt chút khiến cho Yêu Hoàng bát giai như nó bị thu phục. Chuyện này đã triệt để thoát khỏi phạm vi lý giải của Ngân Lang Hoàng.
Bởi vì đã từng có chuyện cứuTông Thứu lúc trước, cho nên Ngân Lang Hoàng lập tức thuận theo, xưng huynh gọi đệ cùng với Kim Lân.
Đối phó với một Yêu Hoàng như Ngân Lang Hoàng, Kim Lân cũng có thủ đoạn. Sau khi nó thoáng thể hiện một chút thực lực, sau vài lần ở chung, đối với Kim Lân, Ngân Lang Hoàng cũng rất là kính nể.
Đặc biệt là sau khi Kim Lân chỉ điểm Ngân Lang Hoàng tu hành mấy lần, chuyện này càng làm cho Ngân Lang Hoàng phục sát đất đối với Kim Lân.
Bởi vậy tuy rằng thời gian không lâu, thế nhưng Kim Lân ở trong phạm vi của Lang Hoàng điện, hầu như đã tương đương với địa vị hai Đại Vương.
Giờ khắc này, ở dưới sự dẫn dắt của Ngân Lang Hoàng, rất nhanh Kim Lân đã đi tới bên trong một toà cung điện ở bên trong một ngọn núi màu đen.
Tòa cung điện này toàn thân đen kịt, nguy nga cuồn cuộn, có yêu uy nhàn nhạt tản mát ra.
- Kim Lân huynh, ngươi không chuyện không lên điện tam bảo, lần này lại tới đây lẽ nào là có chuyện gì đó?
Ngân Lang Hoàng hóa thành hình người, là một người trung niên mặc trường bào màu bạc rất suất khí. Giống như một người thư sinh, chỉ là yêu khí nồng đậm toả ra cùng với con mắt tam giác màu vàng óng của nó đã chứng tỏ nó cũng không phải là loài người.
Nó ngồi xếp bằng ở bên trong cung điện, lập tức có rất nhiều tiểu yêu huyền thú bưng lên rất nhiều thịt nướng, món ngon mỹ vị mùi thơm tỏa khắp ở bên trong tòa đại điện này từng trận.
Kim Lân cũng hóa thành hình người, cầm lấy một cái chân dê lớn so với thân thể của hắn còn lớn hơn. Nó vừa ăn, vừa nói:
- Khà khà, Ngân Lang Huynh, lần này ta đến đây thật sự cũng là có việc, không biết Ngân Lang Huynh còn có nhớ tới đám nhân loại phá hoại Kỳ Thần Đại Điện của ngươi lúc trước hay không?
Trong con ngươi của Ngân Lang Hoàng đột nhiên bắn ra một đạo lệ mang, tỏa ra khí thế tàn nhẫn, trầm giọng nói:
- Kim Lân huynh nói những người kia là võ giả đến từ Huyền Cơ Tông?
- Đúng vậy.
Kim Lân gật gật đầu nói.&
Chương 982 Điều động Yêu tộc (2)
Ngân Lang Hoàng đứng lên, cả người đằng đằng sát khí nói:
- Làm sao ta không nhớ tới cơ chứ? Những kia nhân loại thật là đáng chết, phá hoại kỳ thần đại điển của bổn hoàng. Nếu không phải là bọn họ quấy rối, nói không chừng tu vi của bổn hoàng đã có thể tiến thêm một bước. Chỉ là những nhân loại này quá mức giảo hoạt, căn bản không phải là thế lực ở gần Thanh Hoa Vực, đến hiện tại bổn hoàng vẫn không thể tìm ra vị trí của bọn họ, chẳng lẽ Kim Lân huynh ngươi biết đám nhân loại kia đến từ nơi nào hay sao?
Nói tới chỗ này, đột nhiên Ngân Lang Hoàng trở nên kích động lên.
Kỳ thần đại điển, trăm năm một lần. Chuyện lần trước khiến cho nó hận không thể đem đối phương chém thành muôn mảnh, chỉ là nó vẫn không rõ ràng lai lịch của Huyền Cơ Tông này. Thế nhưng bây giờ Kim Lân nói tới, chẳng lẽ đối phương biết lai lịch của đối phương?
Kim Lân híp mắt nói:
- Tự nhiên ta biết, những nhân loại này đến từ Huyền Cơ Tông của Mộng Cảnh Bình Nguyên, là một tông môn nhân loại khá lớn. Tông chủ là một tên Võ Vương thất giai tam trọng đỉnh cao tầng ba.
- Mộng Cảnh Bình Nguyên?
Ngân Lang Hoàng cau mày, nó vẫn hoạt động ở bên trong Vô Tận sơn mạch, rất ít khi tiến vào khu vực nhân loại, vì vậy đối với thế lực nhân loại cũng không phải quá là hiểu rõ.
Kim Lân cười lạnh nói:
- Mộng Cảnh Bình Nguyên kia cách Vô Tận sơn mạch khoảng chừng mấy trăm ngàn dặm a. Ta cũng nhiều lần hỏi thăm mới biết được vị trí cụ thể của Huyền Cơ Tông kia. Nghe nói hiện tại Huyền Cơ Tông kia đang cùng với một thế lực khác ở trên Mộng Cảnh Bình Nguyên giao chiến, lực lượng tông môn vô cùng yếu, nếu như Ngân Lang Huynh ngươi muốn báo thù, đây sẽ là một cơ hội tốt tuyệt hảo a.
- Có việc này hay sao?
Ngân Lang Hoàng vốn đã kích động giờ khắc này lại đột nhiên tỉnh táo lại, nó liếc mắt nhìn Kim Lân, dường như đang trầm tư cái gì đó vậy.
Nó có thể trở thành một đời Yêu Hoàng, tự nhiên cũng không phải ngu ngốc, tuy rằng nó và Kim Lân xưng huynh gọi đệ, thế nhưng kỳ thực đối với Kim Lân nó vẫn còn có một chút cảnh giác.
Nó không thể không hoài nghi, Kim Lân đem tin tức này nói với mình, rốt cuộc có ý đồ gì khác hay không? Chẳng lẽ đối phương muốn để cho nó và nhân loại lưỡng bại câu thương, cuối cùng xâm chiếm Lang Hoàng điện của nó?
- Kim Lân huynh, tông chủ Huyền Cơ Tông kia thật sự chỉ là một tên Võ Vương thất giai đỉnh phong hay sao?
Trầm tư chốc lát, Ngân Lang Hoàng trầm giọng hỏi.
Kim Lân thông tuệ cỡ nào cơ chứ? Làm sao nó không biết trong lòng Ngân Lang Hoàng đang suy nghĩ như thế nào, hắn cười lạnh nói:
- Ngân Lang Huynh, lẽ nào Kim Lân ta còn có thể gạt ngươi sao. Ta thật vất vả mới hỏi thăm được tin tức, nếu ngươi không tin, vậy thì coi như thôi đi.
Nói đến đây, Kim Lân thở dài nói:
- Ngươi không biết, bởi vì sự tình lần trước cho nên Lang Hoàng điện chúng ta ở bên trong các thế lực yêu tộc khác ở xung quanh đã trở thành trò cười. Kỳ thần đại điển trăm năm một lần bị phá hỏng, ta nghe một ít Yêu Vương đang nói, Lang Hoàng điện chúng ta không xứng trở thành một phần tử của yêu tộc.
- Mặc kệ ngươi có đi hay không, Kim Lân ta đã không nhìn nổi rồi. Cho nên ta đã hỏi thăm thân phận của đối phương, chính là muốn cho bọn họ một bài học. Ngày hôm nay ta tới nơi này cũng chỉ thông báo cho ngươi một tiếng, ngày mai ta sẽ đi tới Huyền Cơ Tông kia. Để cho những nhân loại đáng chết kia biết, yêu tộc chúng ta không phải dễ trêu.
Dứt lời, Kim Lân đứng lên, xoay người định rời đi.
- Kim Lân huynh, chậm đã.
Bị Kim Lân một khích tướng, nhiệt huyết trong đầu Ngân Lang Hoàng xộc lên, tròng mắt màu vàng óng trong nháy mắt trở nên đỏ như máu.
- Ngân Lang Hoàng ta ngang dọc trong khu vực này đã từng sợ qua ai chứ? Bổn hoàng sẽ lập tức triệu tập người ở dưới trướng, cũng để cho Huyền Cơ Tông kia biết, đắc tội với Lang Hoàng điện ta sẽ có hậu quả nghiêm trọng đến mức nào.
Hai ngày sau.
Hống hống!
Tiếng rống giận dữ đinh tai nhức óc ở bên trong ngọn núi màu đen truyền ra, một nhánh đại quân có tới mấy chục đầu Yêu Vương ở dưới sự dẫn dắt của Ngân Lang Hoàng và Kim Lân hăng hái bay đi về phía Mộng Cảnh Bình Nguyên.
Bên trong Luyện Kim Phi Chu.
Diệp Huyền đang khoanh chân tu luyện, sau khi biết được tin tức mà Kim Lân truyền về, khóe miệng đột nhiên hiện lên một tia cười nhạt.
- Kim Lân này, không ngờ tới lại thật sự điều động được đại quân của Lang Hoàng điện a.
Vốn Diệp Huyền chỉ muốn để cho Kim Lân dẫn dắt một ít Yêu Vương đi tới Huyền Cơ Tông quấy rầy một phen. Thế nhưng hắn lại không nghĩ rằng Kim Lân lại đem toàn bộ Lang Hoàng điện xuất động.
- Xem ra lần này nói không chừng Huyền Cơ Tông sẽ phải ăn một vố rất đau a.
Diệp Huyền mỉm cười không thôi, thực lực của toàn bộ Lang Hoàng điện, Diệp Huyền không cần nghĩ cũng biết, không nói những cái khác, chỉ riêng bản thân Ngân Lang Hoàng một đầu Yêu Hoàng bát giai cũng đã đủ để khiến cho Huyền Cơ Tông luống cuống tay chân.
Sưu!
Luyện Kim Phi Chu toàn lực bay lượn, sau mười ngày, rốt cuộc cũng đã hạ xuống mảnh đất trống trước Cổ Dương Thành.
Mọi người đi ra khỏi Luyện Kim Phi Chu, một toà thành trì nguy nga hùng vĩ hiện ra ở trước mắt bọn hắn.
Tường thành cao tới trăm trượng, cổ điển thê lương, trên mặt che kín dấu vết năm tháng, một vài chỗ thậm chí còn có từng vết rách. Tương truyền, đó là thứ tạo thành khi đế quốc bị diệt, do cường giả đỉnh cao giao chiến.
- Chúng ta vào thành đi.
Ánh mắt Cát viện phó lóe lên, dẫn dắt mọi người tiến vào trong thành.
Giờ khắc này Cổ Dương Thành toàn diện giới nghiêm, trong thành trì, đâu đâu cũng có võ giả cất bước, mỗi một người đều có khí thế phi phàm.
Còn có thời gian nửa tháng nữa chính là ngày mà thập đại thế lực hàng đầu đàm phán, tự nhiên dẫn tới vô số cường giả của Mộng Cảnh Bình Nguyên chen chúc mà tới.
Đây là thời khắc chứng kiến lịch sử, mấy trăm năm khó gặp, không người nào nguyện ý bỏ qua thịnh hội như vậy.
- Là người của Lam Quang học viện.
- Mau nhìn, đầu lĩnh kia chính là Cát Phác Tử Phó viện trưởng.
Lúc đám người Diệp Huyền xuất hiện ở Cổ Dương Thành lập tức hấp dẫn sự chú ý của không ít võ giả, cả dồn dập xúm lại, giống như xem đại tinh tinh vậy. Cả đám tràn ngập tò mò và hưng phấn, trong bóng tối nghị luận sôi nổi với nhau.
- Người trên người mặc áo bào luyện dược sư hẳn là chủ nhiệm khoa chế thuốc Dược Thành Lam Quang học viện, luyện dược sư vương cấp thất phẩm a.
Chương 983 Cửu Dương Tông (1)
- Người thanh niên bên cạnh hắn có lẽ chính là Huyền Diệp a có người nói lần này hai đại tông môn đại chiến cũng bởi vì tên tiểu tử này gây ra a.
- Khà khà, nếu như không phải do hắn đánh chết trưởng lão của Cuồng Phong Huyền Cơ Tông thì sao lại gây ra một chuyện lớn như vậy a. Nếu như ta là Lam Quang học viện thì ta đã sớm đem tiểu tử này trục xuất ra ngoài rồi.
Không ít người nhìn Diệp Huyền, hai mắt như là nhìn một tai tinh vậy.
Cũng có người cười gằn phản bác:
- Ngươi xác định một trưởng lão đã có thể làm cho Huyền Cơ Tông làm to chuyện như vậy sao?
Hiển nhiên cũng có người không phải bạch si, bọn hắn đã nhìn ra Huyền Cơ Tông có chỗ không đúng.
Trên thực tế, những tán tu này thì cũng còn tốt, mười thế lực lớn chân chính kia không có một bên nào tin tưởng hành động của Huyền Cơ Tông thật sự là bởi vì Diệp Huyền mà ra. Rất nhiều người đều suy đoán, trong này tất nhiên có một ít chuyện không muốn người ta biết a.
- Ha ha, Cát viện phó tâm để thiên hạ, nguyện ý cùng ta đàm luận, trước tiên ta thay mặt dân chúng của Mộng Cảnh Bình Nguyên cảm tạ ngài một tiếng a.
Đúng lúc này có một tiếng nổ vang ầm ầm vang vọng đất trời, saud dó có một đám cường giả từ giữa bầu trời giáng xuống, một người đầu lĩnh, trên người mặc trường bào màu vàng óng, trên trường bào có điêu khắc chín mặt trời, chính là một tên phó tông chủ của Cửu Dương Tông.
Mà sau lưng hắn có bảy, tám tên cường giả đứng thẳng, mỗi một cái người đều là cấp bậc Võ Vương. Trang phục trên người cũng không giống nhau, thế nhưng trên mặt mỗi người đều ngạo khí phi phàm, khí thế kinh người, hiển nhiên đều là cường giả của mấy đại thế lực hàng đầu khác.
Như người trên ngực có điêu khắc có một vầng trăng chính là cường giả của Minh Nguyệt đế quốc.
Mà một tên cường giả cổ áo có thêu tiểu kiếm lại là người của Kiếm Tông.
Còn có người mặc vũ bào màu xanh lam, bên trên có huy chương sóng gợn, người này chính là cao thủ của Thần Hải Tông.
Hầu như mỗi một thế lực đều có một tên cường giả đến, đương nhiên, ngoại trừ Huyền Cơ Tông.
- Cát viện phó, lão phu Nghiêm Tung Cửu Dương Tông, rất hân hạnh tới đón tiếp mấy vị, kính xin mấy vị đi theo ta.
Phó tông chủ Cửu Dương Tông kia cười rạng rỡ nói, sau đó dẫn dắt đám người Cát viện phó đi tới nơi sâu xa của Cổ Dương Thành.
Cửu Dương Tông làm người khởi xướng hoà đàm lần này, cho nên tất cả mọi chuyện trong Cổ Dương Thành cũng là do bọn họ sắp xếp đầu tiên.
Mà lần này người Cửu Dương Tông điều động chính là tên phó tông chủ Nghiêm Tung này.
Rất nhanh, đám người Diệp Huyền đã được sắp xếp ở bên trong một tòa phủ đệ xa hoa, tòa phủ đệ này, cũng không biết trước kia là do thế lực nào nắm giữ. Thế nhưng giờ khắc này lại bị quét sạch sẻ, trở thành nơi để chiêu đãi mọi người.
- Cát viện phó, Mộng Cảnh Bình Nguyên chúng ta không dễ có được hòa bình. Qua nhiều năm như vậy, thế nhưng vẫn bị các địa vực khác chèn ép, đó chính là bởi vì Mộng Cảnh Bình Nguyên chúng ta quanh năm chinh chiến, cường giả không ngừng tổn thất, bây giờ không dễ dàng mới ổn định lại được nhiều năm. Kết quả lại gây ra chuyện như vậy, kính xin Cát viện phó, cố gắng suy nghĩ sâu sắc a.
Trong đại sảnh, Nghiêm Tung phó tông chủ của Cửu Dương Tông một mặt cảm khái, lại còn nói với Cát viện phó.
Cát viện phó từ tốn nói:
- Nghiêm phó tông chủ nghiêm trọng rồi, Lam Quang học viện ta ở Mộng Cảnh Bình Nguyên cũng không phải chỉ có một năm hai năm, học viện lấy học làm tôn chỉ, chư vị cũng quá rõ ràng rồi còn gì? Qua nhiều năm như vậy, Lam Quang học viện chúng ta cũng chưa từng có chuyện đỏ mắt với thế lực nào cả. Chuyện lần này hoàn toàn là do Huyền Cơ Tông gây ra, Lam Quang học viện ta cũng chỉ bị ép hoàn thủ, vì lẽ đó. Nếu như Nghiêm phó tông chủ muốn khuyên giải thì vẫn nên dồn tâm tư cho Huyền Cơ Tông a.
- Ha ha.
Nghiêm Tung nở nụ cười:
- Bên Huyền Cơ Tông ta tự nhiên sẽ đi nói, thế nhưng ở chỗ Cát huynh, ta cũng phải nói a.
Cát viện phó gật đầu, nói:
- Nghiêm huynh, ở đây ta tạm thời không thể hứa hẹn cho ngươi quá nhiều, ta chỉ có thể nói, nếu như Huyền Cơ Tông thật tâm hòa giải. Như vậy Lam Quang học viện ta cũng không phải là người quấy nhiễu, thế nhưng nếu là Huyền Cơ Tông chỉ lá mặt lá trái, như vậy cũng đừng trách Lam Quang học viện ta không nể mặt chư vị.
Nghiêm Tung cười nói:
- Cát huynh quả nhiên là người sảng khoái. ngươi yên tâm, bên Huyền Cơ Tông kia, lão phu sẽ đi nói, tin rằng Đường Tông chủ kia cũng là một người hiểu lí lẽ. Dù sao nhiên giữa các ngươi, bản thân cũng không có cừu hận lớn bao nhiêu, hoàn toàn chỉ là một hồi hiểu lầm nho nhỏ.
Nói tới chỗ này, Nghiêm Tung liếc nhìn Diệp Huyền.
Cường giả của các thế lực lớn còn lại, ánh mắt cũng dồn dập rơi vào trên người Diệp Huyền.
Người ở bên ngoài xem ra, Lam Quang học viện và Huyền Cơ Tông xung đột với nhau hoàn toàn chỉ là vì thiếu niên này mà thôi.
Nghiêm Tung cười nói:
- Có lẽ vị này chính là Huyền Diệp mà Huyền Cơ Tông muốn truy nã a. Nghe nói trước đây không lâu hắn đã xông vào tầng thứ bảy thí luyện tháp của Lam Quang học viện các ngươi. Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên a. Lưu Tuần Sát Sứ của Cửu Dương Tông cũng đã từng là đệ tử nội viện của Lam Quang học viện các ngươi. Lúc trước hắn ở bên trong nội viện, cuối cùng cũng xông lên đến tầng thứ sáu mà thôi. So với Huyền Diệp này quả thực kém quá xa a. Cũng khó trách Lam Quang học viện các ngươi lại nghĩ tất cả biện pháp muốn bảo vệ hắn như vậy.
Cát viện phó không hiểu ý tứ của Nghiêm Tung, hắn lắc lắc đầu nói:
- Nghiêm huynh nói sai rồi. Sở dĩ Lam Quang học viện chúng ta sở dĩ muốn bảo vệ cho Huyền Diệp, cũng không phải là bởi vì thiên phú của hắn. Đối với cho Lam Quang học viện chúng ta mà nói, bất luận một học viên nào đều là một phần tử của học viện. Dù cho chỉ là một đệ tử ngoại viện thì tuyệt không cho phép thế lực khác bắt nạt.
Trong lòng Nghiêm Tung nhất thời nổi lòng tôn kính nói:
- Lời Cát huynh nói tại hạ rất là khâm phục, thảo nào Lam Quang học viện lại có được danh tiếng như vậy ở Mộng Cảnh Bình Nguyên chúng ta a.
Cười nói một lúc, sau đó Nghiêm Tung kia lại nhìn Diệp Huyền rồi tiếp tục nói:
- Chỉ có điều người này thiên phú mạnh mẽ như vậy, mấy trăm năm khó gặp. Sợ rằng có thể so với Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng của quý viện. Xem ra Mộng Cảnh Bình Nguyên chúng ta mấy chục năm sau sẽ lại có một tên cường giả Võ Hoàng bát giai, tiếu ngạo quần hùng rồi a.
Chương 984 Cửu Dương Tông (2)
Cường giả các thế lực lớn khác liên tục nhìn về phía Diệp Huyền, bởi vì liên quna tới Huyền Cơ Tông cho nên đã làm cho tin tức của Diệp Huyền lan truyền khắp nơi. Các tông đều biết, trước khi chưa thấy Diệp Huyền, bọn họ đều không có cảm giác gì.
Hôm nay gặp mặt, nhìn thấy Diệp Huyền trẻ tuổi như vậy, khí thế trên người lại bất phàm như vậy, trong lòng mỗi người đều lấy làm kinh hãi, cảm thấy lời nói của Nghiêm Tung không hẳn là sai.
Trong ánh mắt của mỗi một người lộ ra vẻ mặt khác thường.
Diệp Huyền nhíu nhíu mày, Nghiêm Tung này làm sao lại đề tài hướng về trên người mình cơ chứ? Hắn liếc mắt nhìn đối phương một chút, lập tức nói:
- Vị đại nhân này quá khen rồi, tiểu tử có tài cán gì mà có thể được đánh đồng với Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng cơ chứ? Đúng rồi, ta vẫn nghe nói Cửu Dương Tông là đệ nhất đại tông ở trong Mộng Cảnh Bình Nguyên, hôm nay vừa nhìn, quả nhiên có phong độ lãnh tụ, các tông thần phục, thống lĩnh quần hùng.
Nghiêm Tung nở nụ cười, trong mắt có tinh mang lóe lên, nói:
- Cát huynh, đệ tử này của ngươi thật biết nói chuyện a. Chỉ có điều người trẻ tuổi, mặc dù lần này Cửu Dương Tông ta có thể hiệu triệu chư vị, thế nhưng cũng không phải Cửu Dương Tông ta lợi hại, mà là các tông nhân từ, lòng mang tâm tư với dân chúng Mộng Cảnh Bình Nguyên. Tất cả đều muốn hóa giải trận phân tranh này, cho nên mới để Cửu Dương Tông ta dẫn đầu.
Diệp Huyền ra vẻ hiểu rõ, lại chợt nói:
- Ồ? Xem ra Cửu Dương Tông không chỉ thực lực cao cường, mà ngay cả uy vọng cũng là số một số hai, ngày sau nếu như Cửu Dương Tông vì tương lai của Mộng Cảnh Bình Nguyên mà chuẩn bị nhất thống Mộng Cảnh Bình Nguyên. Như vậy ta nghĩ các tông cũng tình nguyện đến cực điểm a.
Sắc mặt Nghiêm Tung nhất thời xanh đi, mà người của các tông, trong ánh mắt cũng lộ ra vẻ kinh dị.
Nghiêm Tung nhất thời cười ha hả, đem đề tài dẫn tới chỗ khác, không thảo luận chuyện về Diệp Huyền nữa, trong lòng chỉ cảm thấy tên tiểu tử này miệng lưỡi bén nhọn, rất khó có thể đối phó.
Cường giả các tông khác cũng bắt đầu trò chuyện cùng với những người còn lại trong Lam Quang học viện.
- Ha ha, ngươi chính là Huyền Diệp? Lão phu Bành Tường, cung phụng của hoàng thất Hạo Thiên đế quốc, lúc trước khi cồn ử Hạo Thiên đế quốc, ta đã từng nghe tới sự tích về ngươi, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên a.
Trên đường, một tên cường giả hoàng thất của Hạo Thiên đế quốc chủ động đến trước mặt Diệp Huyền, bắt chuyện với Diệp Huyền.
Diệp Huyền liếc mắt nhìn hắn, chắp tay nói:
- Hóa ra là Bành cung phụng, tại hạ nghe nói Hạo Thiên đế quốc là một trong các thế lực hàng đầu của bình nguyên, ta rất ngóng trông a. Cho nên ta mới ở đế đô đợi một quãng thời gian. Chỉ là không nghĩ tới đường đường là một trong các tộc trưởng nhà giàu trong đế đô của tam đại đế quốc lại bị cường giả của những thế lực khác bắt ở ngoài đế đô. Mà đế quốc lại không có bất kỳ hành động gì, quả thật là làm cho ta thất vọng, có tiếng mà không có miếng a.
Diệp Huyền cũng không có để cho đối phương có sắc mặt tốt gì.
Dưới cái nhìn của hắn, nếu như lúc trước Hạo Thiên đế quốc toàn lực ra tay, như vậy đám người La Mẫn căn bản sẽ không thể bị Huyền Cơ Tông bắt đi, xét đến cùng, vẫn là do Hạo Thiên đế quốc không làm việc a.
- Ha ha.
Sắc mặt Bành Tường xám ngắt, chỉ đành lúng túng nở nụ cười.
Sau khi Diệp Huyền cắm một cái đinh vào nơi này, chưa trò truyện được hai câu thì cuối cùng Bành Tường đã ngượng ngùng rời đi.
Trong lòng hắn âm thầm tức giận: thứ không biết điều, lần này tuy rằng Lam Quang học viện và Huyền Cơ Tông hoà đàm. Thế nhưng kết quả còn không biết như thế nào a, tiểu tử ngươi thân là kẻ dính líu, muốn không chết cũng khó.
Tự nhiên Diệp Huyền không biết ý nghĩ trong lòng của đối phương, chỉ là, coi như hắn biết thì cũng không thèm để ý.
Trong đại sảnh, Cát viện phó cùng cường giả các thế lực lớn trao đổi trong chốc lát, lúc này đối phương mới dắt tay nhau rời đi, chỉ để lại một đám người của Lam Quang học viện ở lại.
- Xem ra lần này quyết tâm muốn ngừng chiến của các thế lực lớn rất lớn a.
Cát Phác Tử lẩm bẩm nói.
Từ trong lúc giao lưu trước đó thì Cát Phác Tử đã biết được, lần này các thế lực lớn đều đã phái ra cường giả cực kỳ mạnh mẽ.
Trong đó, tam đại đế quốc đều phái ra cao thủ trong hoàng tộc, thực lực đều có cấp bậc thất giai tam trọng.
Kiếm Tông, Thần Hải Tông đều có cao thủ cấp bậc phó tông chủ dẫn đầu, mà Huyền Âm Cốc và Chiến Thần bộ lạc thì cũng đều có cường giả thất giai tam trọng đến đây tham dự.
Cho nên lần này bên trong Cổ Dương Thành tụ tập cường giả thất giai tam trọng đều không dưới mười người, còn cao thủ cấp bậc Võ Vương thì lại càng không đếm xuể.
Một đoàn thể có thực lực khủng bố như vậy, mục đích đều là ngăn cản Huyền Cơ Tông và Lam Quang học viện tiếp tục trở mặt, giảm bớt nguy cơ của Mộng Cảnh Bình Nguyên.
- Hiện tại phải xem Huyền Cơ Tông kia có thái độ gì.
Đám người Dược lão cau mày nói.
Bây giờ cách lúc đàm phán chỉ còn có thời gian nửa tháng, mà cao thủ của Huyền Cơ Tông vẫn chưa có đến đây, bởi vậy mọi người cũng không quá rõ ràng mục đích mà Huyền Cơ Tông đột nhiên đồng ý đàm phán là cái gì.
- Đông lão, Dược lão, tòa phủ đệ này kính xin hai vị cẩn thận kiểm tra một phen, tốt nhất là có thể bố trí một ít trận pháp a.
Tiếp theo Cát viện phó lại ra lệnh:
- Còn có chư vị, nếu như có chuyện gì muốn rời khỏi phủ đệ thì tốt nhất nên thông báo một tiếng, để tránh phát sinh ra chuyện gì bất ngờ.
Cho dù có rất nhiều thế lực tụ tập ở đây, thế nhưng vì cẩn thận một chút cho nên Cát viện phó cũng không có bất cẩn một chút nào.
Rất nhanh, tất cả mọi người đã bận bịu đi làm chuyện của mình.
Trong phòng, Diệp Huyền ngồi khoanh chân, khẽ chau mày.
Không biết tại sao, từ sau khi tiến vào Cổ Dương Thành này thì trong lòng của hắn vẫn có một loại cảm giác sợ hết hồn hết vía. Dường như sẽ có chuyện gì đó không hay sắp sửa phát sinh.
- Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Tại sao ta lại có loại cảm giác này cơ chứ?
Loại trực giác võ giả này Diệp Huyền luôn luôn tin tưởng, vì lẽ đó cho nên hắn cũng đã quan sát kỹ, nhìn xem cảm giác này đến từ nơi nào.
Thế nhưng mặc cho hắn quan sát, nghĩ ngợi thế nào. Tất cả mọi chuyện ngày hôm nay gặp phải đều rất là bình thường, dường như cũng không có chỗ đặc biệt gì.
Hắn lắc lắc đầu, bắt đầu khoanh chân tu luyện, không nghĩ nhiều nữa.
Chương 985 Nghi ngờ tầng tầng (1)
Nếu không nghĩ ra được, tiếp tục suy nghĩ cũng là uổng phí tâm tư, biện pháp tốt nhất để đối diện với nguy cơ chính là nỗ lực làm tăng lên thực lực của mình. Chỉ có như vậy thì lúc nguy cơ giáng lâm mới có thể chống đỡ tốt hơn a.
Từng viên từng viên đan dược lục phẩm nhanh chóng bị Diệp Huyền quăng vào trong miệng, theo không ngừng luyện hóa, Huyền lực trong cơ thể của hắn cũng đang chậm rãi tăng lên, xuất phát hướng về phíalụcgiai tam trọng.
Giờ khắc này, trong một tòa phủ đệ của Cửu Dương Tông.
Nghiêm Tung đứng trước mặt một lão giả, vẻ mặt rất là cung kính.
Lão giả kia tuổi tác nhìn qua đã bảy tám mươi, trên mặt có vô số nếp nhăn giống như vỏ cây, nhìn như tiều tụy. Chỉ là đôi mắt vẩn đục kia thỉnh thoảng lại bắn ra kim quang, toát ra quang mang kinh người.
- Nghiêm Tung, người là ngươi đi đón, thực lực lần này Lam Quang học viện mang đến như thế nào?
Lão giả đang ngồi xếp bằng ở trên ghế kia nhàn nhạt hỏi, trong thanh âm ẩn chứa một luồng uy thế không tên.
Chỉ thấy Nghiêm Tung hơi khom người nói:
- Hồi bẩm tông chủ, lần này người mang đội của Lam Quang học viện là Cát Phác Tử, ngoài ra còn có mấy tên Võ Vương cấp bảy nhị trọng và Võ Vương thất giai nhất trọng, thực lực bình thường.
Nghe Nghiêm Tung kia xưng hô, không ngờ người này lại là tông chủ Cửu Dương Tông, Cừu Đoạn Thiên.
Cừu Đoạn Thiên không ngừng gật gù, dò hỏi:
- Mấy người Đoạn Thiên Lang phó tông chủ của Huyền Cơ Tông kia ngươi có từng nhìn thấy hay không?
Nghiêm Tung nhíu nhíu mày nói:
- Thuộc hạ chưa thấy, cũng không biết đám người Đoạn Thiên Lang bị Cát Phác Tử kia dấu ở nơi nào. Tông chủ có muốn thuộc hạ tiếp tục tìm hiểu hay không?
Huyền Cơ Tông và Lam Quang học viện lần này đến hoà đàm, đồng thời cũng là đến để tiến hành trao đổi con tin. Cho nên vì lẽ đó nhất định mấy người Đoạn Thiên Lang của Huyền Cơ Tông sẽ bị dẫn theo tới đây.
Cừu Đoạn Thiên lắc đầu nói:
- Không cần, ngươi chỉ cần tiếp tục giám sát động tĩnh của Lam Quang học viện là được rồi. Sự sống còn của Đoạn Thiên Lang là chuyện của Huyền Cơ Tông, không cần chúng Cửu Dương Tông ta vì hắn vào sinh ra tử.
Nghiêm Tung nhíu mày nói:
- Tông chủ, không phải chúng ta đã liên thủ với Huyền Cơ Tông sao? Nếu như Đường Chiêu kia trách tội...
- Ha ha.
Cừu Đoạn Thiên lạnh lùng cười một tiếng, có chút bất mãn liếc mắt nhìn hắn, nói:
- Đúng là chúng ta đã liên thủ với Huyền Cơ Tông, thế nhưng liên thủ cũng không đại biểu chúng ta phải nghe hắn chỉ huy, lần này hoà đàm, Huyền Cơ Tông thần thần bí bí, cũng không biết trong hồ lô của tên Đường Chiêu kia bán thuốc gì. Tuy rằng hắn nói cho ta biết Hoàng Phủ Tú Minh đã ngã xuống, thế nhưng dù sao tin tức này vẫn không có chứng thực. Chúng ta chỉ cần hành sự trong bóng tối là được rồi, không cần xuất đầu lộ diện. Như vậy một khi gặp phải phiền phức thì mới có tiến có thối.
Trên mặt Nghiêm Tung nhất thời lộ ra một tia khâm phục, hắn lập tức nịnh hót, nói:
- Tông chủ anh minh.
Cừu Đoạn Thiên vung tay lên, nói:
- Được rồi, ngươi đi xuống đi, không nên tới chỗ của ta quá nhiều lần, để tránh khỏi bị người ta hoài nghi.
- Vâng.
Nghiêm Tung lập tức cung kính lui xuống.
Sau khi Nghiêm Tung rời đi, chân mày của Cừu Đoạn Thiên hơi nhíu lại, dường như có chuyện gì đó không nghĩ rõ ràng. Hắn lấy ra một khối la bàn màu trắng, nhanh chóng đánh vào bên trong vài đạo phù văn, trên la bàn màu trắng kia lập tức bắn ra một đạo quang mang màu xanh lam nhạt, không ngừng lập lòe. Giống như đom đóm trong đêm tối vậy.
Trên mặt Cừu Đoạn Thiên lúc này mới trở nên hòa hoãn, lộ mão ra một tia mỉm cười lòng mang chí lớn, miệng tự tin nói:
- Đường Chiêu, nếu như lời ngươi nói chính là sự thật thì còn tốt, nếu như dám lừa gạt Cừu Đoạn Thiên ta. Như vậy Cừu Đoạn Thiên ta cũng không phải dễ sống chung như vậy a.
Mấy ngày sau đó, Diệp Huyền vẫn ở lại bên trong tòa phủ đệ của Lam Quang học viện mà tu luyện, không lãng phí một chút thời gian mảy may nào.
Mà đám người Cát Phác Tử cũng như thế, chỉ là tình cờ phái người tới hỏi thăm người của Huyền Cơ Tông khi nào đến mà thôi.
Chỉ có điều liên tiếp mấy ngày trôi qua, trong thành đều không có truyền ra tin tức cường giả Huyền Cơ Tông đến đây.
Điều này làm cho đám người Cát Phác Tử không khỏi nghi hoặc, bây giờ khoảng cách song phương hoà đàm chỉ còn lại một tuần. Huyền Cơ Tông kia vừa mới bắt đầu đã đồng ý nhanh như vậy, thế nhưng đến hiện tại còn chưa có xuất hiện, cho nên khiến cho đám người Cát Phác Tử đều có chút nghi ngờ.
Bên trong mật thất trong một toà phủ đệ.
Diệp Huyền đang khoanh chân ngồi ở đó, trên người của hắn có từng đạo từng đạo lưu quang lập loè, chiếu rọi toàn bộ lúc sáng lúc tối.
Theo quang mang lập lòe, từng đạo từng đạo Huyền khí thiên địa khủng bố quanh quẩn ở trên người hắn, giống như là hô hấp vậy, không ngừng dũng mãnh tiến vào bên trong thân thể của hắn.
Cũng không biết qua bao lâu.
Đùng!
Bên trong thân thể của Diệp Huyền đột nhiên truyền ra một tiếng nổ nhẹ, tiếp theo có một luồng khí tức Huyền lực kinh khủng hơn lan tràn ra.
Sưu!
Một ngụm trọc khí chậm rãi phun ra, hai con mắt của Diệp Huyền mở ra, óng ánh như đầy sao, toàn bộ mật thất đúng lúc này cũng bắt đầu sáng lên.
- Rốt cục cũng đã đột phá đếnlụcgiai tam trọng.
Lúc trước, sau khi Diệp Huyền dùng Cô Mạnh Lan Đan đột phá đếnlụcgiai nhị trọng, mấy ngày qua, hắn vẫn đang lặng lẽ tu luyện.
Võ giả trong một cấp bậc đồng nhất lúc đột phá, trên căn bản đều là ngưng tụ Huyền lực. Vì vậy sẽ không có bình cảnh quá lớn, nhiều ngày gian nan tu luyện như vậy, lại dùng một lượng lớn đan dược, rốt cuộc cuối cùng Diệp Huyền cũng từlụcgiai nhị trọng đột phá đến tam trọng.
Màlụcgiai tam trọng đã bước vào Võ Vương thất giai, thuộc về vượt qua đại cảnh giới. Nếu muốn đạt tới cũng không phải khổ tu một cách đơn giản là có thể làm được.
- Tại sao cái cảm giác sợ hết hồn hết vía kia vẫn còn quanh quẩn cơ chứ?
Diệp Huyền mới vừa từ trong bế quan tỉnh lại, còn chưa kịp vui sướng thì đã cảm giác trong lòng không tự chủ được có chút gợn sóng, đó là một loại cảm giác khá là hoảng hốt, giống như có chuyện gì đó sắp phát sinh.
Huyền thức của hắn lan tràn ra, thế nhưng vẫn không có cảm giác được cái gì không đúng.
Hắn cau mày, lẩm bẩm nói:
- Không được, cái cảm giác này từ lúc ta vào thành đã có rồi. Mà tới hiện tại vẫn không có bị tiêu trừ, nhất định là có chỗ nào đó có vấn đề.
Đột nhiên, động tác ăn hoa quả của nó ngừng lại, nó lạnh lùng liếc nhìn hai đầu mẫu tinh tinh, hai đầu mẫu tinh tinh kia không biết mình đã làm sai điều gì, cũng không chịu được uy thế khủng bố cho nên lập tức kinh hoảng lùi ra.
Hồn niệm trong đầu Kim Lân không ngừng xuất hiện gợn sóng, đồng thời còn không ngừng gật đầu, chỉ chốc lát sau nó mới khôi phục lại vẻ bình thường.
- Điện hạ muốn ta dẫn dắt một ít Yêu Vương tấn công Huyền Cơ Tông?
Bên trong ánh mắt của Kim Lân có tinh mang lập lòe, lập tức mở miệng nói:
- Khà khà, rốt cục cũng đã đến lúc Kim Lân ta làm một vố lớn a. Đúng rồi, thủ hạ Yêu Vương của ta mới có mấy tên, không tốt lắm a, xem ra tốt nhất là để cho Lang Hoàng điện động thủ.
Trong nháy mắt Kim Lân đã hóa thành một vệt kim quang, biến mất ở phía chân trời.
Một lát sau, nó đã đến trước một ngọn núi đen sì, chân thân hạ xuống.
- Là ai, không qua thông báo, tự tiện xông vào Lang Hoàng điện? Dừng lại cho ta.
Một tiếng hét phẫn nộ giống như tia chớp vang lên ở dưới chân ngọn núi.
Kim Lân hừ lạnh một tiếng:
- Là ta.
- A, hóa ra là Kim Lân đại nhân a, ngày hôm nay cơn gió nào đem lão gia ngài thổi tới đây a?
Yêu Vương trấn thủ ngọn núi kia nhìn thấy Kim Lân, vẻ mặt vốn phẫn nộ trong nháy mắt đã cười rạng rỡ lên.
Kim Lân liếc nhìn nó một chút, lạnh nhạt nói:
- Lang Hoàng đại nhân nhà ngươi có ở đây hay không?
- Có, có.
Tên Yêu Vương kia liên tục gật đầu.
- Ha ha ha, Kim Lân huynh đệ đến đây cũng không thông báo cho ta một tiếng a.
Ngay lúc này có một đạo thanh âm vang vọng đất trời, một tên yêu lang cả người toả ra khí thế khủng bố, từ trên đỉnh núi bay lượn đi, yêu uy ngập trời.
Lúc trước, Diệp Huyền để cho Kim Lân phát triển thế lực ở trong Vô Tận sơn mạch.
Mà nơi Kim Lân lựa chọn chính là vị trí của Lang Hoàng điện.
Nó dựa vào hồn niệm mạnh mẽ của chính mình liên tiếp thu phục mấy đầu Yêu Vương thất giai.
Nhưng cùng lúc cũng đã khiến cho Ngân Lang Hoàng của Lang Hoàng điện chú ý.
Có huyền thú Yêu Vương cấp bậc khác biệt ở lãnh địa của mình thu phục yêu thú, đương nhiên Lang Hoàng điện sẽ không cho. Vì vậy Lang Hoàng điện lập tức phái ra mấy tên cường giả Yêu Vương, đến đây trấn áp.
Ai ngờ, cường giả Yêu Vương mà Ngân Lang Hoàng phái ra không những không có trấn áp được Kim Lân, trái lại lại còn bị bắt. Yêu thú Yêu Vương trong đó bị Kim Lân dùng hồn niệm của bản thân một lần nữa lạc ấn, trở thành nô tài. Mà huyền thú cấp bậc Yêu Vương thì lại bị Kim Lân dùng tu vi hồn niệm khủng bố để tiến hành trấn áp.
Sau khi tin tức truyền ra, Ngân Lang Hoàng giận tím mặt, tự mình suất lĩnh đại quân, đến đây để trấn áp Kim Lân.
Kết quả sau khi Ưng Cưu Yêu Vương Tông Thứu nhìn thấy Kim Lân đã lập tức kinh ngạc thốt lên thân phận của Kim Lân.
Lúc này Ngân Lang Hoàng mới biết được, huyền thú cấp bậc Yêu Vương tóc màu vàng này lại chính là người dưới trướng vị điện hạ khủng bố lúc trước đã từng cứu Tông Thứu.
Thân phận của Kim Lân nhất thời khiến cho Ngân Lang Hoàng cảnh giác, thế nhưng Yêu Vương dưới trướng nó bị thu phục, nếu như không có hành động, há có thể đặt chân ở trong Vô Tận sơn mạch a.
Cho nên Ngân Lang Hoàng mới nói, chỉ cần Kim Lân có thể ngăn cản nó mười chiêu thì nó sẽ không kể hiềm khích lúc trước.
Trong suy nghĩ của Ngân Lang Hoàng, nó đường đường có tu vi Yêu Hoàng bát giai, trấn áp một đầu huyền thú cấp bậc Yêu Vương thất giai, nào cần phải dùng tới mười chiêu a.
Ai biết kết quả lại làm cho nó giật nảy cả mình.
Kim Lân có tu vi huyền thú thất giai đỉnh cao, vượt xa bất kỳ một đầu huyền thú cấp bậc Yêu Vương nào dưới trướng của nó. Đồng thời, khí tức huyết mạch trên người Kim Lân rất mạnh. Không ngờ còn khiến cho Yêu Hoàng bát giai như nó cũng mơ hồ cảm thấy có một tia kinh hãi và nghẹt thở.
Trong vòng mười chiêu, nó không những không thể đánh bại Kim Lân, trái lại ở dưới công kích hồn niệm khủng bố của Kim Lân, thiếu suýt chút nữa đã bị thu phục.
Điều này làm cho Ngân Lang Hoàng bị doạ ra cho đổ mồ hôi lạnh, đồng thời đối với lai lịch của Kim Lân cũng cảm thấy khiếp sợ vạn phần.
Tuy rằng Huyền thú so với yêu thú có địa vị cao hơn, thế nhưng cũng có cấp bậc áp chế. Kim Lân chỉ là huyền thú cấp bậc Yêu Vương thất giai, thế nhưng lại suýt chút khiến cho Yêu Hoàng bát giai như nó bị thu phục. Chuyện này đã triệt để thoát khỏi phạm vi lý giải của Ngân Lang Hoàng.
Bởi vì đã từng có chuyện cứuTông Thứu lúc trước, cho nên Ngân Lang Hoàng lập tức thuận theo, xưng huynh gọi đệ cùng với Kim Lân.
Đối phó với một Yêu Hoàng như Ngân Lang Hoàng, Kim Lân cũng có thủ đoạn. Sau khi nó thoáng thể hiện một chút thực lực, sau vài lần ở chung, đối với Kim Lân, Ngân Lang Hoàng cũng rất là kính nể.
Đặc biệt là sau khi Kim Lân chỉ điểm Ngân Lang Hoàng tu hành mấy lần, chuyện này càng làm cho Ngân Lang Hoàng phục sát đất đối với Kim Lân.
Bởi vậy tuy rằng thời gian không lâu, thế nhưng Kim Lân ở trong phạm vi của Lang Hoàng điện, hầu như đã tương đương với địa vị hai Đại Vương.
Giờ khắc này, ở dưới sự dẫn dắt của Ngân Lang Hoàng, rất nhanh Kim Lân đã đi tới bên trong một toà cung điện ở bên trong một ngọn núi màu đen.
Tòa cung điện này toàn thân đen kịt, nguy nga cuồn cuộn, có yêu uy nhàn nhạt tản mát ra.
- Kim Lân huynh, ngươi không chuyện không lên điện tam bảo, lần này lại tới đây lẽ nào là có chuyện gì đó?
Ngân Lang Hoàng hóa thành hình người, là một người trung niên mặc trường bào màu bạc rất suất khí. Giống như một người thư sinh, chỉ là yêu khí nồng đậm toả ra cùng với con mắt tam giác màu vàng óng của nó đã chứng tỏ nó cũng không phải là loài người.
Nó ngồi xếp bằng ở bên trong cung điện, lập tức có rất nhiều tiểu yêu huyền thú bưng lên rất nhiều thịt nướng, món ngon mỹ vị mùi thơm tỏa khắp ở bên trong tòa đại điện này từng trận.
Kim Lân cũng hóa thành hình người, cầm lấy một cái chân dê lớn so với thân thể của hắn còn lớn hơn. Nó vừa ăn, vừa nói:
- Khà khà, Ngân Lang Huynh, lần này ta đến đây thật sự cũng là có việc, không biết Ngân Lang Huynh còn có nhớ tới đám nhân loại phá hoại Kỳ Thần Đại Điện của ngươi lúc trước hay không?
Trong con ngươi của Ngân Lang Hoàng đột nhiên bắn ra một đạo lệ mang, tỏa ra khí thế tàn nhẫn, trầm giọng nói:
- Kim Lân huynh nói những người kia là võ giả đến từ Huyền Cơ Tông?
- Đúng vậy.
Kim Lân gật gật đầu nói.&
Chương 982 Điều động Yêu tộc (2)
Ngân Lang Hoàng đứng lên, cả người đằng đằng sát khí nói:
- Làm sao ta không nhớ tới cơ chứ? Những kia nhân loại thật là đáng chết, phá hoại kỳ thần đại điển của bổn hoàng. Nếu không phải là bọn họ quấy rối, nói không chừng tu vi của bổn hoàng đã có thể tiến thêm một bước. Chỉ là những nhân loại này quá mức giảo hoạt, căn bản không phải là thế lực ở gần Thanh Hoa Vực, đến hiện tại bổn hoàng vẫn không thể tìm ra vị trí của bọn họ, chẳng lẽ Kim Lân huynh ngươi biết đám nhân loại kia đến từ nơi nào hay sao?
Nói tới chỗ này, đột nhiên Ngân Lang Hoàng trở nên kích động lên.
Kỳ thần đại điển, trăm năm một lần. Chuyện lần trước khiến cho nó hận không thể đem đối phương chém thành muôn mảnh, chỉ là nó vẫn không rõ ràng lai lịch của Huyền Cơ Tông này. Thế nhưng bây giờ Kim Lân nói tới, chẳng lẽ đối phương biết lai lịch của đối phương?
Kim Lân híp mắt nói:
- Tự nhiên ta biết, những nhân loại này đến từ Huyền Cơ Tông của Mộng Cảnh Bình Nguyên, là một tông môn nhân loại khá lớn. Tông chủ là một tên Võ Vương thất giai tam trọng đỉnh cao tầng ba.
- Mộng Cảnh Bình Nguyên?
Ngân Lang Hoàng cau mày, nó vẫn hoạt động ở bên trong Vô Tận sơn mạch, rất ít khi tiến vào khu vực nhân loại, vì vậy đối với thế lực nhân loại cũng không phải quá là hiểu rõ.
Kim Lân cười lạnh nói:
- Mộng Cảnh Bình Nguyên kia cách Vô Tận sơn mạch khoảng chừng mấy trăm ngàn dặm a. Ta cũng nhiều lần hỏi thăm mới biết được vị trí cụ thể của Huyền Cơ Tông kia. Nghe nói hiện tại Huyền Cơ Tông kia đang cùng với một thế lực khác ở trên Mộng Cảnh Bình Nguyên giao chiến, lực lượng tông môn vô cùng yếu, nếu như Ngân Lang Huynh ngươi muốn báo thù, đây sẽ là một cơ hội tốt tuyệt hảo a.
- Có việc này hay sao?
Ngân Lang Hoàng vốn đã kích động giờ khắc này lại đột nhiên tỉnh táo lại, nó liếc mắt nhìn Kim Lân, dường như đang trầm tư cái gì đó vậy.
Nó có thể trở thành một đời Yêu Hoàng, tự nhiên cũng không phải ngu ngốc, tuy rằng nó và Kim Lân xưng huynh gọi đệ, thế nhưng kỳ thực đối với Kim Lân nó vẫn còn có một chút cảnh giác.
Nó không thể không hoài nghi, Kim Lân đem tin tức này nói với mình, rốt cuộc có ý đồ gì khác hay không? Chẳng lẽ đối phương muốn để cho nó và nhân loại lưỡng bại câu thương, cuối cùng xâm chiếm Lang Hoàng điện của nó?
- Kim Lân huynh, tông chủ Huyền Cơ Tông kia thật sự chỉ là một tên Võ Vương thất giai đỉnh phong hay sao?
Trầm tư chốc lát, Ngân Lang Hoàng trầm giọng hỏi.
Kim Lân thông tuệ cỡ nào cơ chứ? Làm sao nó không biết trong lòng Ngân Lang Hoàng đang suy nghĩ như thế nào, hắn cười lạnh nói:
- Ngân Lang Huynh, lẽ nào Kim Lân ta còn có thể gạt ngươi sao. Ta thật vất vả mới hỏi thăm được tin tức, nếu ngươi không tin, vậy thì coi như thôi đi.
Nói đến đây, Kim Lân thở dài nói:
- Ngươi không biết, bởi vì sự tình lần trước cho nên Lang Hoàng điện chúng ta ở bên trong các thế lực yêu tộc khác ở xung quanh đã trở thành trò cười. Kỳ thần đại điển trăm năm một lần bị phá hỏng, ta nghe một ít Yêu Vương đang nói, Lang Hoàng điện chúng ta không xứng trở thành một phần tử của yêu tộc.
- Mặc kệ ngươi có đi hay không, Kim Lân ta đã không nhìn nổi rồi. Cho nên ta đã hỏi thăm thân phận của đối phương, chính là muốn cho bọn họ một bài học. Ngày hôm nay ta tới nơi này cũng chỉ thông báo cho ngươi một tiếng, ngày mai ta sẽ đi tới Huyền Cơ Tông kia. Để cho những nhân loại đáng chết kia biết, yêu tộc chúng ta không phải dễ trêu.
Dứt lời, Kim Lân đứng lên, xoay người định rời đi.
- Kim Lân huynh, chậm đã.
Bị Kim Lân một khích tướng, nhiệt huyết trong đầu Ngân Lang Hoàng xộc lên, tròng mắt màu vàng óng trong nháy mắt trở nên đỏ như máu.
- Ngân Lang Hoàng ta ngang dọc trong khu vực này đã từng sợ qua ai chứ? Bổn hoàng sẽ lập tức triệu tập người ở dưới trướng, cũng để cho Huyền Cơ Tông kia biết, đắc tội với Lang Hoàng điện ta sẽ có hậu quả nghiêm trọng đến mức nào.
Hai ngày sau.
Hống hống!
Tiếng rống giận dữ đinh tai nhức óc ở bên trong ngọn núi màu đen truyền ra, một nhánh đại quân có tới mấy chục đầu Yêu Vương ở dưới sự dẫn dắt của Ngân Lang Hoàng và Kim Lân hăng hái bay đi về phía Mộng Cảnh Bình Nguyên.
Bên trong Luyện Kim Phi Chu.
Diệp Huyền đang khoanh chân tu luyện, sau khi biết được tin tức mà Kim Lân truyền về, khóe miệng đột nhiên hiện lên một tia cười nhạt.
- Kim Lân này, không ngờ tới lại thật sự điều động được đại quân của Lang Hoàng điện a.
Vốn Diệp Huyền chỉ muốn để cho Kim Lân dẫn dắt một ít Yêu Vương đi tới Huyền Cơ Tông quấy rầy một phen. Thế nhưng hắn lại không nghĩ rằng Kim Lân lại đem toàn bộ Lang Hoàng điện xuất động.
- Xem ra lần này nói không chừng Huyền Cơ Tông sẽ phải ăn một vố rất đau a.
Diệp Huyền mỉm cười không thôi, thực lực của toàn bộ Lang Hoàng điện, Diệp Huyền không cần nghĩ cũng biết, không nói những cái khác, chỉ riêng bản thân Ngân Lang Hoàng một đầu Yêu Hoàng bát giai cũng đã đủ để khiến cho Huyền Cơ Tông luống cuống tay chân.
Sưu!
Luyện Kim Phi Chu toàn lực bay lượn, sau mười ngày, rốt cuộc cũng đã hạ xuống mảnh đất trống trước Cổ Dương Thành.
Mọi người đi ra khỏi Luyện Kim Phi Chu, một toà thành trì nguy nga hùng vĩ hiện ra ở trước mắt bọn hắn.
Tường thành cao tới trăm trượng, cổ điển thê lương, trên mặt che kín dấu vết năm tháng, một vài chỗ thậm chí còn có từng vết rách. Tương truyền, đó là thứ tạo thành khi đế quốc bị diệt, do cường giả đỉnh cao giao chiến.
- Chúng ta vào thành đi.
Ánh mắt Cát viện phó lóe lên, dẫn dắt mọi người tiến vào trong thành.
Giờ khắc này Cổ Dương Thành toàn diện giới nghiêm, trong thành trì, đâu đâu cũng có võ giả cất bước, mỗi một người đều có khí thế phi phàm.
Còn có thời gian nửa tháng nữa chính là ngày mà thập đại thế lực hàng đầu đàm phán, tự nhiên dẫn tới vô số cường giả của Mộng Cảnh Bình Nguyên chen chúc mà tới.
Đây là thời khắc chứng kiến lịch sử, mấy trăm năm khó gặp, không người nào nguyện ý bỏ qua thịnh hội như vậy.
- Là người của Lam Quang học viện.
- Mau nhìn, đầu lĩnh kia chính là Cát Phác Tử Phó viện trưởng.
Lúc đám người Diệp Huyền xuất hiện ở Cổ Dương Thành lập tức hấp dẫn sự chú ý của không ít võ giả, cả dồn dập xúm lại, giống như xem đại tinh tinh vậy. Cả đám tràn ngập tò mò và hưng phấn, trong bóng tối nghị luận sôi nổi với nhau.
- Người trên người mặc áo bào luyện dược sư hẳn là chủ nhiệm khoa chế thuốc Dược Thành Lam Quang học viện, luyện dược sư vương cấp thất phẩm a.
Chương 983 Cửu Dương Tông (1)
- Người thanh niên bên cạnh hắn có lẽ chính là Huyền Diệp a có người nói lần này hai đại tông môn đại chiến cũng bởi vì tên tiểu tử này gây ra a.
- Khà khà, nếu như không phải do hắn đánh chết trưởng lão của Cuồng Phong Huyền Cơ Tông thì sao lại gây ra một chuyện lớn như vậy a. Nếu như ta là Lam Quang học viện thì ta đã sớm đem tiểu tử này trục xuất ra ngoài rồi.
Không ít người nhìn Diệp Huyền, hai mắt như là nhìn một tai tinh vậy.
Cũng có người cười gằn phản bác:
- Ngươi xác định một trưởng lão đã có thể làm cho Huyền Cơ Tông làm to chuyện như vậy sao?
Hiển nhiên cũng có người không phải bạch si, bọn hắn đã nhìn ra Huyền Cơ Tông có chỗ không đúng.
Trên thực tế, những tán tu này thì cũng còn tốt, mười thế lực lớn chân chính kia không có một bên nào tin tưởng hành động của Huyền Cơ Tông thật sự là bởi vì Diệp Huyền mà ra. Rất nhiều người đều suy đoán, trong này tất nhiên có một ít chuyện không muốn người ta biết a.
- Ha ha, Cát viện phó tâm để thiên hạ, nguyện ý cùng ta đàm luận, trước tiên ta thay mặt dân chúng của Mộng Cảnh Bình Nguyên cảm tạ ngài một tiếng a.
Đúng lúc này có một tiếng nổ vang ầm ầm vang vọng đất trời, saud dó có một đám cường giả từ giữa bầu trời giáng xuống, một người đầu lĩnh, trên người mặc trường bào màu vàng óng, trên trường bào có điêu khắc chín mặt trời, chính là một tên phó tông chủ của Cửu Dương Tông.
Mà sau lưng hắn có bảy, tám tên cường giả đứng thẳng, mỗi một cái người đều là cấp bậc Võ Vương. Trang phục trên người cũng không giống nhau, thế nhưng trên mặt mỗi người đều ngạo khí phi phàm, khí thế kinh người, hiển nhiên đều là cường giả của mấy đại thế lực hàng đầu khác.
Như người trên ngực có điêu khắc có một vầng trăng chính là cường giả của Minh Nguyệt đế quốc.
Mà một tên cường giả cổ áo có thêu tiểu kiếm lại là người của Kiếm Tông.
Còn có người mặc vũ bào màu xanh lam, bên trên có huy chương sóng gợn, người này chính là cao thủ của Thần Hải Tông.
Hầu như mỗi một thế lực đều có một tên cường giả đến, đương nhiên, ngoại trừ Huyền Cơ Tông.
- Cát viện phó, lão phu Nghiêm Tung Cửu Dương Tông, rất hân hạnh tới đón tiếp mấy vị, kính xin mấy vị đi theo ta.
Phó tông chủ Cửu Dương Tông kia cười rạng rỡ nói, sau đó dẫn dắt đám người Cát viện phó đi tới nơi sâu xa của Cổ Dương Thành.
Cửu Dương Tông làm người khởi xướng hoà đàm lần này, cho nên tất cả mọi chuyện trong Cổ Dương Thành cũng là do bọn họ sắp xếp đầu tiên.
Mà lần này người Cửu Dương Tông điều động chính là tên phó tông chủ Nghiêm Tung này.
Rất nhanh, đám người Diệp Huyền đã được sắp xếp ở bên trong một tòa phủ đệ xa hoa, tòa phủ đệ này, cũng không biết trước kia là do thế lực nào nắm giữ. Thế nhưng giờ khắc này lại bị quét sạch sẻ, trở thành nơi để chiêu đãi mọi người.
- Cát viện phó, Mộng Cảnh Bình Nguyên chúng ta không dễ có được hòa bình. Qua nhiều năm như vậy, thế nhưng vẫn bị các địa vực khác chèn ép, đó chính là bởi vì Mộng Cảnh Bình Nguyên chúng ta quanh năm chinh chiến, cường giả không ngừng tổn thất, bây giờ không dễ dàng mới ổn định lại được nhiều năm. Kết quả lại gây ra chuyện như vậy, kính xin Cát viện phó, cố gắng suy nghĩ sâu sắc a.
Trong đại sảnh, Nghiêm Tung phó tông chủ của Cửu Dương Tông một mặt cảm khái, lại còn nói với Cát viện phó.
Cát viện phó từ tốn nói:
- Nghiêm phó tông chủ nghiêm trọng rồi, Lam Quang học viện ta ở Mộng Cảnh Bình Nguyên cũng không phải chỉ có một năm hai năm, học viện lấy học làm tôn chỉ, chư vị cũng quá rõ ràng rồi còn gì? Qua nhiều năm như vậy, Lam Quang học viện chúng ta cũng chưa từng có chuyện đỏ mắt với thế lực nào cả. Chuyện lần này hoàn toàn là do Huyền Cơ Tông gây ra, Lam Quang học viện ta cũng chỉ bị ép hoàn thủ, vì lẽ đó. Nếu như Nghiêm phó tông chủ muốn khuyên giải thì vẫn nên dồn tâm tư cho Huyền Cơ Tông a.
- Ha ha.
Nghiêm Tung nở nụ cười:
- Bên Huyền Cơ Tông ta tự nhiên sẽ đi nói, thế nhưng ở chỗ Cát huynh, ta cũng phải nói a.
Cát viện phó gật đầu, nói:
- Nghiêm huynh, ở đây ta tạm thời không thể hứa hẹn cho ngươi quá nhiều, ta chỉ có thể nói, nếu như Huyền Cơ Tông thật tâm hòa giải. Như vậy Lam Quang học viện ta cũng không phải là người quấy nhiễu, thế nhưng nếu là Huyền Cơ Tông chỉ lá mặt lá trái, như vậy cũng đừng trách Lam Quang học viện ta không nể mặt chư vị.
Nghiêm Tung cười nói:
- Cát huynh quả nhiên là người sảng khoái. ngươi yên tâm, bên Huyền Cơ Tông kia, lão phu sẽ đi nói, tin rằng Đường Tông chủ kia cũng là một người hiểu lí lẽ. Dù sao nhiên giữa các ngươi, bản thân cũng không có cừu hận lớn bao nhiêu, hoàn toàn chỉ là một hồi hiểu lầm nho nhỏ.
Nói tới chỗ này, Nghiêm Tung liếc nhìn Diệp Huyền.
Cường giả của các thế lực lớn còn lại, ánh mắt cũng dồn dập rơi vào trên người Diệp Huyền.
Người ở bên ngoài xem ra, Lam Quang học viện và Huyền Cơ Tông xung đột với nhau hoàn toàn chỉ là vì thiếu niên này mà thôi.
Nghiêm Tung cười nói:
- Có lẽ vị này chính là Huyền Diệp mà Huyền Cơ Tông muốn truy nã a. Nghe nói trước đây không lâu hắn đã xông vào tầng thứ bảy thí luyện tháp của Lam Quang học viện các ngươi. Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên a. Lưu Tuần Sát Sứ của Cửu Dương Tông cũng đã từng là đệ tử nội viện của Lam Quang học viện các ngươi. Lúc trước hắn ở bên trong nội viện, cuối cùng cũng xông lên đến tầng thứ sáu mà thôi. So với Huyền Diệp này quả thực kém quá xa a. Cũng khó trách Lam Quang học viện các ngươi lại nghĩ tất cả biện pháp muốn bảo vệ hắn như vậy.
Cát viện phó không hiểu ý tứ của Nghiêm Tung, hắn lắc lắc đầu nói:
- Nghiêm huynh nói sai rồi. Sở dĩ Lam Quang học viện chúng ta sở dĩ muốn bảo vệ cho Huyền Diệp, cũng không phải là bởi vì thiên phú của hắn. Đối với cho Lam Quang học viện chúng ta mà nói, bất luận một học viên nào đều là một phần tử của học viện. Dù cho chỉ là một đệ tử ngoại viện thì tuyệt không cho phép thế lực khác bắt nạt.
Trong lòng Nghiêm Tung nhất thời nổi lòng tôn kính nói:
- Lời Cát huynh nói tại hạ rất là khâm phục, thảo nào Lam Quang học viện lại có được danh tiếng như vậy ở Mộng Cảnh Bình Nguyên chúng ta a.
Cười nói một lúc, sau đó Nghiêm Tung kia lại nhìn Diệp Huyền rồi tiếp tục nói:
- Chỉ có điều người này thiên phú mạnh mẽ như vậy, mấy trăm năm khó gặp. Sợ rằng có thể so với Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng của quý viện. Xem ra Mộng Cảnh Bình Nguyên chúng ta mấy chục năm sau sẽ lại có một tên cường giả Võ Hoàng bát giai, tiếu ngạo quần hùng rồi a.
Chương 984 Cửu Dương Tông (2)
Cường giả các thế lực lớn khác liên tục nhìn về phía Diệp Huyền, bởi vì liên quna tới Huyền Cơ Tông cho nên đã làm cho tin tức của Diệp Huyền lan truyền khắp nơi. Các tông đều biết, trước khi chưa thấy Diệp Huyền, bọn họ đều không có cảm giác gì.
Hôm nay gặp mặt, nhìn thấy Diệp Huyền trẻ tuổi như vậy, khí thế trên người lại bất phàm như vậy, trong lòng mỗi người đều lấy làm kinh hãi, cảm thấy lời nói của Nghiêm Tung không hẳn là sai.
Trong ánh mắt của mỗi một người lộ ra vẻ mặt khác thường.
Diệp Huyền nhíu nhíu mày, Nghiêm Tung này làm sao lại đề tài hướng về trên người mình cơ chứ? Hắn liếc mắt nhìn đối phương một chút, lập tức nói:
- Vị đại nhân này quá khen rồi, tiểu tử có tài cán gì mà có thể được đánh đồng với Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng cơ chứ? Đúng rồi, ta vẫn nghe nói Cửu Dương Tông là đệ nhất đại tông ở trong Mộng Cảnh Bình Nguyên, hôm nay vừa nhìn, quả nhiên có phong độ lãnh tụ, các tông thần phục, thống lĩnh quần hùng.
Nghiêm Tung nở nụ cười, trong mắt có tinh mang lóe lên, nói:
- Cát huynh, đệ tử này của ngươi thật biết nói chuyện a. Chỉ có điều người trẻ tuổi, mặc dù lần này Cửu Dương Tông ta có thể hiệu triệu chư vị, thế nhưng cũng không phải Cửu Dương Tông ta lợi hại, mà là các tông nhân từ, lòng mang tâm tư với dân chúng Mộng Cảnh Bình Nguyên. Tất cả đều muốn hóa giải trận phân tranh này, cho nên mới để Cửu Dương Tông ta dẫn đầu.
Diệp Huyền ra vẻ hiểu rõ, lại chợt nói:
- Ồ? Xem ra Cửu Dương Tông không chỉ thực lực cao cường, mà ngay cả uy vọng cũng là số một số hai, ngày sau nếu như Cửu Dương Tông vì tương lai của Mộng Cảnh Bình Nguyên mà chuẩn bị nhất thống Mộng Cảnh Bình Nguyên. Như vậy ta nghĩ các tông cũng tình nguyện đến cực điểm a.
Sắc mặt Nghiêm Tung nhất thời xanh đi, mà người của các tông, trong ánh mắt cũng lộ ra vẻ kinh dị.
Nghiêm Tung nhất thời cười ha hả, đem đề tài dẫn tới chỗ khác, không thảo luận chuyện về Diệp Huyền nữa, trong lòng chỉ cảm thấy tên tiểu tử này miệng lưỡi bén nhọn, rất khó có thể đối phó.
Cường giả các tông khác cũng bắt đầu trò chuyện cùng với những người còn lại trong Lam Quang học viện.
- Ha ha, ngươi chính là Huyền Diệp? Lão phu Bành Tường, cung phụng của hoàng thất Hạo Thiên đế quốc, lúc trước khi cồn ử Hạo Thiên đế quốc, ta đã từng nghe tới sự tích về ngươi, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên a.
Trên đường, một tên cường giả hoàng thất của Hạo Thiên đế quốc chủ động đến trước mặt Diệp Huyền, bắt chuyện với Diệp Huyền.
Diệp Huyền liếc mắt nhìn hắn, chắp tay nói:
- Hóa ra là Bành cung phụng, tại hạ nghe nói Hạo Thiên đế quốc là một trong các thế lực hàng đầu của bình nguyên, ta rất ngóng trông a. Cho nên ta mới ở đế đô đợi một quãng thời gian. Chỉ là không nghĩ tới đường đường là một trong các tộc trưởng nhà giàu trong đế đô của tam đại đế quốc lại bị cường giả của những thế lực khác bắt ở ngoài đế đô. Mà đế quốc lại không có bất kỳ hành động gì, quả thật là làm cho ta thất vọng, có tiếng mà không có miếng a.
Diệp Huyền cũng không có để cho đối phương có sắc mặt tốt gì.
Dưới cái nhìn của hắn, nếu như lúc trước Hạo Thiên đế quốc toàn lực ra tay, như vậy đám người La Mẫn căn bản sẽ không thể bị Huyền Cơ Tông bắt đi, xét đến cùng, vẫn là do Hạo Thiên đế quốc không làm việc a.
- Ha ha.
Sắc mặt Bành Tường xám ngắt, chỉ đành lúng túng nở nụ cười.
Sau khi Diệp Huyền cắm một cái đinh vào nơi này, chưa trò truyện được hai câu thì cuối cùng Bành Tường đã ngượng ngùng rời đi.
Trong lòng hắn âm thầm tức giận: thứ không biết điều, lần này tuy rằng Lam Quang học viện và Huyền Cơ Tông hoà đàm. Thế nhưng kết quả còn không biết như thế nào a, tiểu tử ngươi thân là kẻ dính líu, muốn không chết cũng khó.
Tự nhiên Diệp Huyền không biết ý nghĩ trong lòng của đối phương, chỉ là, coi như hắn biết thì cũng không thèm để ý.
Trong đại sảnh, Cát viện phó cùng cường giả các thế lực lớn trao đổi trong chốc lát, lúc này đối phương mới dắt tay nhau rời đi, chỉ để lại một đám người của Lam Quang học viện ở lại.
- Xem ra lần này quyết tâm muốn ngừng chiến của các thế lực lớn rất lớn a.
Cát Phác Tử lẩm bẩm nói.
Từ trong lúc giao lưu trước đó thì Cát Phác Tử đã biết được, lần này các thế lực lớn đều đã phái ra cường giả cực kỳ mạnh mẽ.
Trong đó, tam đại đế quốc đều phái ra cao thủ trong hoàng tộc, thực lực đều có cấp bậc thất giai tam trọng.
Kiếm Tông, Thần Hải Tông đều có cao thủ cấp bậc phó tông chủ dẫn đầu, mà Huyền Âm Cốc và Chiến Thần bộ lạc thì cũng đều có cường giả thất giai tam trọng đến đây tham dự.
Cho nên lần này bên trong Cổ Dương Thành tụ tập cường giả thất giai tam trọng đều không dưới mười người, còn cao thủ cấp bậc Võ Vương thì lại càng không đếm xuể.
Một đoàn thể có thực lực khủng bố như vậy, mục đích đều là ngăn cản Huyền Cơ Tông và Lam Quang học viện tiếp tục trở mặt, giảm bớt nguy cơ của Mộng Cảnh Bình Nguyên.
- Hiện tại phải xem Huyền Cơ Tông kia có thái độ gì.
Đám người Dược lão cau mày nói.
Bây giờ cách lúc đàm phán chỉ còn có thời gian nửa tháng, mà cao thủ của Huyền Cơ Tông vẫn chưa có đến đây, bởi vậy mọi người cũng không quá rõ ràng mục đích mà Huyền Cơ Tông đột nhiên đồng ý đàm phán là cái gì.
- Đông lão, Dược lão, tòa phủ đệ này kính xin hai vị cẩn thận kiểm tra một phen, tốt nhất là có thể bố trí một ít trận pháp a.
Tiếp theo Cát viện phó lại ra lệnh:
- Còn có chư vị, nếu như có chuyện gì muốn rời khỏi phủ đệ thì tốt nhất nên thông báo một tiếng, để tránh phát sinh ra chuyện gì bất ngờ.
Cho dù có rất nhiều thế lực tụ tập ở đây, thế nhưng vì cẩn thận một chút cho nên Cát viện phó cũng không có bất cẩn một chút nào.
Rất nhanh, tất cả mọi người đã bận bịu đi làm chuyện của mình.
Trong phòng, Diệp Huyền ngồi khoanh chân, khẽ chau mày.
Không biết tại sao, từ sau khi tiến vào Cổ Dương Thành này thì trong lòng của hắn vẫn có một loại cảm giác sợ hết hồn hết vía. Dường như sẽ có chuyện gì đó không hay sắp sửa phát sinh.
- Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Tại sao ta lại có loại cảm giác này cơ chứ?
Loại trực giác võ giả này Diệp Huyền luôn luôn tin tưởng, vì lẽ đó cho nên hắn cũng đã quan sát kỹ, nhìn xem cảm giác này đến từ nơi nào.
Thế nhưng mặc cho hắn quan sát, nghĩ ngợi thế nào. Tất cả mọi chuyện ngày hôm nay gặp phải đều rất là bình thường, dường như cũng không có chỗ đặc biệt gì.
Hắn lắc lắc đầu, bắt đầu khoanh chân tu luyện, không nghĩ nhiều nữa.
Chương 985 Nghi ngờ tầng tầng (1)
Nếu không nghĩ ra được, tiếp tục suy nghĩ cũng là uổng phí tâm tư, biện pháp tốt nhất để đối diện với nguy cơ chính là nỗ lực làm tăng lên thực lực của mình. Chỉ có như vậy thì lúc nguy cơ giáng lâm mới có thể chống đỡ tốt hơn a.
Từng viên từng viên đan dược lục phẩm nhanh chóng bị Diệp Huyền quăng vào trong miệng, theo không ngừng luyện hóa, Huyền lực trong cơ thể của hắn cũng đang chậm rãi tăng lên, xuất phát hướng về phíalụcgiai tam trọng.
Giờ khắc này, trong một tòa phủ đệ của Cửu Dương Tông.
Nghiêm Tung đứng trước mặt một lão giả, vẻ mặt rất là cung kính.
Lão giả kia tuổi tác nhìn qua đã bảy tám mươi, trên mặt có vô số nếp nhăn giống như vỏ cây, nhìn như tiều tụy. Chỉ là đôi mắt vẩn đục kia thỉnh thoảng lại bắn ra kim quang, toát ra quang mang kinh người.
- Nghiêm Tung, người là ngươi đi đón, thực lực lần này Lam Quang học viện mang đến như thế nào?
Lão giả đang ngồi xếp bằng ở trên ghế kia nhàn nhạt hỏi, trong thanh âm ẩn chứa một luồng uy thế không tên.
Chỉ thấy Nghiêm Tung hơi khom người nói:
- Hồi bẩm tông chủ, lần này người mang đội của Lam Quang học viện là Cát Phác Tử, ngoài ra còn có mấy tên Võ Vương cấp bảy nhị trọng và Võ Vương thất giai nhất trọng, thực lực bình thường.
Nghe Nghiêm Tung kia xưng hô, không ngờ người này lại là tông chủ Cửu Dương Tông, Cừu Đoạn Thiên.
Cừu Đoạn Thiên không ngừng gật gù, dò hỏi:
- Mấy người Đoạn Thiên Lang phó tông chủ của Huyền Cơ Tông kia ngươi có từng nhìn thấy hay không?
Nghiêm Tung nhíu nhíu mày nói:
- Thuộc hạ chưa thấy, cũng không biết đám người Đoạn Thiên Lang bị Cát Phác Tử kia dấu ở nơi nào. Tông chủ có muốn thuộc hạ tiếp tục tìm hiểu hay không?
Huyền Cơ Tông và Lam Quang học viện lần này đến hoà đàm, đồng thời cũng là đến để tiến hành trao đổi con tin. Cho nên vì lẽ đó nhất định mấy người Đoạn Thiên Lang của Huyền Cơ Tông sẽ bị dẫn theo tới đây.
Cừu Đoạn Thiên lắc đầu nói:
- Không cần, ngươi chỉ cần tiếp tục giám sát động tĩnh của Lam Quang học viện là được rồi. Sự sống còn của Đoạn Thiên Lang là chuyện của Huyền Cơ Tông, không cần chúng Cửu Dương Tông ta vì hắn vào sinh ra tử.
Nghiêm Tung nhíu mày nói:
- Tông chủ, không phải chúng ta đã liên thủ với Huyền Cơ Tông sao? Nếu như Đường Chiêu kia trách tội...
- Ha ha.
Cừu Đoạn Thiên lạnh lùng cười một tiếng, có chút bất mãn liếc mắt nhìn hắn, nói:
- Đúng là chúng ta đã liên thủ với Huyền Cơ Tông, thế nhưng liên thủ cũng không đại biểu chúng ta phải nghe hắn chỉ huy, lần này hoà đàm, Huyền Cơ Tông thần thần bí bí, cũng không biết trong hồ lô của tên Đường Chiêu kia bán thuốc gì. Tuy rằng hắn nói cho ta biết Hoàng Phủ Tú Minh đã ngã xuống, thế nhưng dù sao tin tức này vẫn không có chứng thực. Chúng ta chỉ cần hành sự trong bóng tối là được rồi, không cần xuất đầu lộ diện. Như vậy một khi gặp phải phiền phức thì mới có tiến có thối.
Trên mặt Nghiêm Tung nhất thời lộ ra một tia khâm phục, hắn lập tức nịnh hót, nói:
- Tông chủ anh minh.
Cừu Đoạn Thiên vung tay lên, nói:
- Được rồi, ngươi đi xuống đi, không nên tới chỗ của ta quá nhiều lần, để tránh khỏi bị người ta hoài nghi.
- Vâng.
Nghiêm Tung lập tức cung kính lui xuống.
Sau khi Nghiêm Tung rời đi, chân mày của Cừu Đoạn Thiên hơi nhíu lại, dường như có chuyện gì đó không nghĩ rõ ràng. Hắn lấy ra một khối la bàn màu trắng, nhanh chóng đánh vào bên trong vài đạo phù văn, trên la bàn màu trắng kia lập tức bắn ra một đạo quang mang màu xanh lam nhạt, không ngừng lập lòe. Giống như đom đóm trong đêm tối vậy.
Trên mặt Cừu Đoạn Thiên lúc này mới trở nên hòa hoãn, lộ mão ra một tia mỉm cười lòng mang chí lớn, miệng tự tin nói:
- Đường Chiêu, nếu như lời ngươi nói chính là sự thật thì còn tốt, nếu như dám lừa gạt Cừu Đoạn Thiên ta. Như vậy Cừu Đoạn Thiên ta cũng không phải dễ sống chung như vậy a.
Mấy ngày sau đó, Diệp Huyền vẫn ở lại bên trong tòa phủ đệ của Lam Quang học viện mà tu luyện, không lãng phí một chút thời gian mảy may nào.
Mà đám người Cát Phác Tử cũng như thế, chỉ là tình cờ phái người tới hỏi thăm người của Huyền Cơ Tông khi nào đến mà thôi.
Chỉ có điều liên tiếp mấy ngày trôi qua, trong thành đều không có truyền ra tin tức cường giả Huyền Cơ Tông đến đây.
Điều này làm cho đám người Cát Phác Tử không khỏi nghi hoặc, bây giờ khoảng cách song phương hoà đàm chỉ còn lại một tuần. Huyền Cơ Tông kia vừa mới bắt đầu đã đồng ý nhanh như vậy, thế nhưng đến hiện tại còn chưa có xuất hiện, cho nên khiến cho đám người Cát Phác Tử đều có chút nghi ngờ.
Bên trong mật thất trong một toà phủ đệ.
Diệp Huyền đang khoanh chân ngồi ở đó, trên người của hắn có từng đạo từng đạo lưu quang lập loè, chiếu rọi toàn bộ lúc sáng lúc tối.
Theo quang mang lập lòe, từng đạo từng đạo Huyền khí thiên địa khủng bố quanh quẩn ở trên người hắn, giống như là hô hấp vậy, không ngừng dũng mãnh tiến vào bên trong thân thể của hắn.
Cũng không biết qua bao lâu.
Đùng!
Bên trong thân thể của Diệp Huyền đột nhiên truyền ra một tiếng nổ nhẹ, tiếp theo có một luồng khí tức Huyền lực kinh khủng hơn lan tràn ra.
Sưu!
Một ngụm trọc khí chậm rãi phun ra, hai con mắt của Diệp Huyền mở ra, óng ánh như đầy sao, toàn bộ mật thất đúng lúc này cũng bắt đầu sáng lên.
- Rốt cục cũng đã đột phá đếnlụcgiai tam trọng.
Lúc trước, sau khi Diệp Huyền dùng Cô Mạnh Lan Đan đột phá đếnlụcgiai nhị trọng, mấy ngày qua, hắn vẫn đang lặng lẽ tu luyện.
Võ giả trong một cấp bậc đồng nhất lúc đột phá, trên căn bản đều là ngưng tụ Huyền lực. Vì vậy sẽ không có bình cảnh quá lớn, nhiều ngày gian nan tu luyện như vậy, lại dùng một lượng lớn đan dược, rốt cuộc cuối cùng Diệp Huyền cũng từlụcgiai nhị trọng đột phá đến tam trọng.
Màlụcgiai tam trọng đã bước vào Võ Vương thất giai, thuộc về vượt qua đại cảnh giới. Nếu muốn đạt tới cũng không phải khổ tu một cách đơn giản là có thể làm được.
- Tại sao cái cảm giác sợ hết hồn hết vía kia vẫn còn quanh quẩn cơ chứ?
Diệp Huyền mới vừa từ trong bế quan tỉnh lại, còn chưa kịp vui sướng thì đã cảm giác trong lòng không tự chủ được có chút gợn sóng, đó là một loại cảm giác khá là hoảng hốt, giống như có chuyện gì đó sắp phát sinh.
Huyền thức của hắn lan tràn ra, thế nhưng vẫn không có cảm giác được cái gì không đúng.
Hắn cau mày, lẩm bẩm nói:
- Không được, cái cảm giác này từ lúc ta vào thành đã có rồi. Mà tới hiện tại vẫn không có bị tiêu trừ, nhất định là có chỗ nào đó có vấn đề.
Bình luận facebook