• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Tình Yêu Thứ 3 Full dịch (1 Viewer)

  • Chương 25

6525.

Nhưng sao phải yêu tên máu lạnh vô tình vô ái Bắc Minh Mặc này chứ?



- Mặc ... rốt cuộc em đã làm sai điều gì? Em sửa cũng không được sao? Rốt cuộc em phải làm thế nào, anh mới có thể chấp nhận em....



- Vô dụng thôi, Đại Nhi, từ bỏ đi.



Bắc Minh Mặc đột nhiên thốt lên một câu.



Khiến sắc mặt Bùi Đại Nhi trắng xác hơn.



Cố Hoan không kiềm được cũng rợn người. Da gà nổi lên khắp người.



Cho dù Bùi Đại Nhi có khóc đến chết đi sống lại, nhưng chỉ đổi lại câu nói ngắn gọn, lạnh ngắt đến không chút nhiệt độ của anh.



Người đàn ông này thật nhẫn tâm....



- Không ... Mặc, cả cuộc đời này em chỉ yêu mình anh thôi, từ bỏ anh, cũng có nghĩa là em từ bỏ đi ý nghĩa cuộc sống này .... huống chi, em đã là hôn thê của anh rồi ...



Bùi Đại Nhi càng khóc càng kích động hơn,



- Mặc ... cầu xin anh đừng tàn nhẫn như vậy có được không ... cầu xin anh ... cầu xin anh đấy ...



Bùi Đại Nhi mỗi lần khóc la, mỗi lần chỉ trích, đều khiến Cố Hoan thở dài.



Cô càng nhìn Bùi Đại Nhi, càng nhắc nhở bản thân, tuyệt đối không được yêu người đàn ông này, nếu không sẽ là một cơn thảm họa vạn kiếp.



Úi, cô đang nghĩ gì thế? Sao cô lại có thể yêu một tên lạnh lùng vậy được?



- Đại Nhi, chuyện kết hôn, từ đầu đến cuối đều chỉ là lời hứa giữa bố anh và bố em, từ đầu anh đã nói rất rõ với em, anh tuyệt đối không cưới em! Nếu như em một mực muốn gả vào nhà Bắc Minh, em có lựa chọn khác tốt hơn. Ví dụ, bố của anh ....



Lời nói của Bắc Minh Mặc vẫn tàn nhẫn đến nỗi có thể giết chết Bùi Đại Nhi một nghìn lần, thậm chí một vạn lần.



Sắc mặt Bùi Đại Nhi như tro bụi!



Phụt ... tiếng phun máu trong nội tâm Cố Hoan.



Người đàn ông này quá tuyệt tình quá tàn nhẫn quá sắc bén!



Đây là lối logic kiểu gì gả không được cho con thì gả cho cha ư?



Nếu như Bắc Minh lão gia nghe được lời nói của anh, chắc tức đến thổ máu còn hơn của Bùi Đại Nhi!



Cố Hoan đột nhiên cảm thấy lão hồ ly đó thật ra cũng tội nghiệp thật.



Sinh ra một đứa con bất hiếu!



Cũng may Dương Dương nhà cô thông minh tinh tế hiểu lòng cô.



- Không ...



Bùi Đại Nhi giống như con búp bê gỗ bị rút ra linh hồn vậy,



- Mặc ... em có thể không cần tình yêu của anh, thật đó, em không cần gì cả, chỉ mong anh đừng hủy hôn ước .... như vậy cũng không được sao ....



- Không kịp nữa rồi.



Bắc Minh Mặc bình thản nói.



Lập tức, anh quay người, bước đến trước mặt Cố Hoan đang ngồi trong góc, ánh mắt sâu thẳm lóa lên sắc màu kỳ lạ.



Lộp bộp, mặt Cố Hoan cứng đờ ra.



Cha mạ ơi, ánh mắt này của Bắc Minh Mặc hút hồn quá a a a a....



Trong chớp mắt, Bắc Minh Mặc đã kéo Cố Hoan đang hồn bay phách lạc ấy vào lòng ấm rộng của anh.



Vừa ôm vừa kéo kẹp vào trong lòng, kéo Cố Hoan đến trước mặt Bùi Đại Nhi.



Sau đó, tiếp tục nói,



- Không kịp nữa, Đại Nhi. Bởi vì anh đã có Hoan rồi.



Giọng nói nhẹ nhàng ma mị ấy cứ thế bay vào tai Cố Hoan và Bùi Đại Nhi.



Choảng ~ , tiếng vỡ nát của hai trái tim.



Một trái tim vỡ nát là của Bùi Đại Nhi.



Bùi Đại Nhi nhìn cô gái được anh ôm chặt trong lòng ấy, sắc mặt bỗng dưng trở nên xanh xao.



Một trái tim vỡ nát còn lại, là của Cố Hoan.



Nhưng, cô là bị hãm hại làm nát!



- Bắc Minh Mặc anh .... ưm ....



Cô ngẩng cao đầu, đang muốn chửi mắng. Nhưng chưa kịp chửi thành lời, đã bị đôi môi lạnh giá hôn lên....



Ưm ...



Lại là chiêu này! Cố Hoan tức giận!



Đưa chân đạp thật mạnh lên đôi giày da bóng lưỡng của anh!



Bắc Minh Mặc hừ một tiếng, tức thì ôm cô càng chặt. Môi lưỡi giống như bị nam châm hút lại vậy, chỉ cần chạm đến sự mềm mại của cô, không kiềm được chỉ muốn rút lấy càng nhiều càng nhiều ....



Anh không phủ nhận, sau lần đầu tiên chạm vào môi cô ở hộp đêm, anh giống như lên cơn nghiện vậy.



Cố Hoan bị anh hôn đến say sẩm mặt mài, trong đầu vẫn có một âm thanh phản kháng nho nhỏ, cho dù mùi vị của anh ta có quyến rũ, cho dù đôi môi của anh ta có thật là gợi cảm, cho dù cô đã dễ dàng bị đôi môi lạnh kia của anh cuốn hút vào đi nữa, cô vẫn, tuyệt đối không được đầu hàng!



Vừa lúc toàn thân đang chuẩn bị chiến đấu lấy hết sức để phản kháng, thì giọng nói trầm ấm của Bắc Minh Mặc nhẹ nhàng thoáng qua tai cô -----



- Diễn tốt vở kịch này, sẽ tăng lương cho cô.



Giọng điệu lạnh lùng ấy khiến tai cô ê buốt.



Đây là mục đích để anh kéo cô vào đây?



Tế bào đang hưng phấn nghênh chiến của Cố Hoan, chỉ vì một câu tăng lương, liền ỉm lịm đi.



- A ----



Bùi Đại Nhi gần như lấy hết sức thét lớn, khiến căn phòng cách ly vang vọng inh ỏi.



Bắc Minh Mặc chậm rãi thả Cố Hoan ra, quay mặt nhìn Bùi Đại Nhi với đôi mắt nhỏ hoe tức giận.



Cố Hoan rụt rụt rè rè núp sau Bắc Minh Mặc.



Dường như cảm thấy cơ thể cô bị ánh mắt của Bùi Đại Nhi nhìn xuyên thủng hàng trăm nghìn lỗ nhỏ, nhưng cô đã chịu được.



Có câu bần tiện bất năng di, uy vũ bất năng khuất



Nhưng phú quý bất năng ngân á, ngân lượng á á á ....



Phải chịu khổ để hoàn thành nhiệm vụ, Cố Hoan!



- Mặc, chỉ vì người phụ nữ tầm thường này, mà đến chết anh cũng không chịu cưới em sao?



Bùi Đại Nhi đã bị họ đả kịch triệt để, gần như đã điên loạn,



- Rốt cuộc cô ta có gì tốt hơn em? Gia thế, học lực, diện mạo, mọi thứ cô ta cũng không bằng em! Nhưng tại sao ... tại sao Mặc anh lại tàn nhẫn như vậy, rốt cuộc cô ta có gì tốt hơn em, mà anh có thể vì cô ta, không cần em?



Bùi Đại Nhi vốn là thiên kim của Thị trưởng, từ nhỏ đã có được cảm giác vượt trội hơn những cô gái bình thường khác.



Nên khi nhìn thấy gương mặt mộc thanh tú, giống như học sinh của Cố Hoan.



Bùi Đại Nhi đã sụp đổ triệt để.



Cảm giác giống như, chồng phản bội, lại lựa chọn người phụ nữ không bằng một góc người vợ, khiến người vợ phải chấp nhận ra sao?



- Muốn biết, cô ta hơn em chỗ nào?



Giọng nói nhẹ nhàng quyến rũ ma mị của Bắc Minh Mặc.



Khiến lòng Cố Hoan đập mạnh một nhịp



Bỗng dưng, khắp gian phòng im lặng một cách đáng sợ.



Cô biết Bùi Đại Nhi cũng vậy, muốn nghe xem Bắc Minh Mặc sẽ thốt ra ngà voi gì.



Nhưng không ngờ ---



- Chiêu trò trên giường của cô ấy giỏi.



Bắc Minh Mặc bình lặng nói ra một câu đơn giản ngắn ngọn



Ầm ~



Hai người phụ nữ đồng thời sắc mặt trắng xác!



- .....



Bùi Đại Nhi ngớ người ra.



- .....



Cố Hoan chỉ cảm thấy trên đỉnh đầu cô bắt đầu bốc khói.



Cô biết ngay, miệng của tên khốn này không thể nói ra lời nói con người được! A!



- Ha .... ha ha .... ha ha ha ....



Giọng cười của Bùi Đại Nhi từng chút từng chút thốt ra khỏi miệng.



Cười đến Cố Hoan sởn gai óc.



Cố Hoan ngước đôi mắt trong vắt lên, dùng hết sức lườm tên khốn khiếp Bắc Minh Mặc!



Cái gì gọi là chiêu trò trên giường của cô tốt hơn Bùi Đại Nhi?



Nếu như ánh mắt có thể giết người, chỉ sợ Cố Hoan đã phanh thây anh ra trăm mảnh rồi, sau khi chết còn phải phơi xác!



Bùi Đại Nhi cười đến nước mắt cũng chảy ra, đôi mắt u buồn đó nhìn chăm chăm Cố Hoan, ánh mắt khinh thường như đang nhìn một con cave, chế giễu nói ----



- Gái à ....



Câu ‘gái à’ của cô ta, lọt vào tai Cố Hoan nghe sao mỉa mai như đang gọi những cô gái trong hộp đêm vậy,



- Cô bản lĩnh thật! Cũng khó trách sao Mặc đụng cũng không thèm đụng tôi!



Cố Hoan cắn chặt răng, tuyệt đối không được vì câu sỉ nhục của Bùi Đại Nhi mà bị đánh bại! Lén lút ngắt lên eo của Bắc Minh Mặc, nhịn ! nhịn ! nhịn!



Bắc Minh Mặc chỉ là hơi nhếch mày, dường như cái ngắt đấy của cô, giống như mũi cắn vậy.



Bùi Đại Nhi quả nhiên là xuất thân con nhà giàu, những vai nhỏ như Cố Hoan đây, cô ta hoàn toàn không xem trọng.



Huống chi, sau khi Bắc Minh Mặc nói ra lý do này, Bùi Đại Nhi dường như nhẹ cả người vậy, nhanh chóng bình tĩnh lại, nói tiếp ---



- Mặc, em không để bụng việc anh có hoa dại cỏ dại bên ngoài. Rốt cuộc, vợ và những người phụ nữ bên ngoài cũng khác nhau. Nếu như chỉ vì một người phụ nữ như vậy, mà từ bỏ cuộc hôn nhân của hai nhà Bắc Minh – Bùi, cái giá có đắt quá không. Mặc, anh là con người thông minh, vả lại những người phụ nữ như cô ta, em tin anh cũng chỉ ham mới mới mẻ, không lâu nữa, lại có thêm người phụ nữ khác chiêu trò trên giường giỏi hơn xuất hiện ....



- Đại Nhi



Bắc Minh Mặc trầm giọng ngắt lời của Bùi Đại Nhi, giọng điệu thản nhiên nhưng vô cùng kiên định,



- Chuyện hôn nhân đối với anh, tuyệt đối không chỉ đơn giản là một cuộc trao đổi! Em có thể chấp nhận người chồng phản bội, nhưng anh lại không thể chấp nhận một người phụ nữ anh không yêu làm vợ!



Câu nói có âm thanh này, cứ thế mà nhẹ nhẹ nhàng nhàng, rõ rõ ràng ràng lọt vào tai Cố Hoan.



Giống như một viên đá nhỏ, rơi tọt vào trong biển lòng của cô, lập tức tạo nên những cơn gợn sóng nhỏ, lăn tăn khuếch đại ra , khuếch đại ra, khuếch đại ra vô hạn ....



Không biết tại sao, khi nghe câu nói tuyệt tình này của Bắc Minh Mặc, khiến Cố Hoan có cảm giác muốn khóc.



Cô cứ tưởng, người vô tình lạnh lùng như anh, người không biết tôn trọng phụ nữ, nhất định cũng không xem trọng hôn nhân, huống chi là người vợ!



Nhưng nào ngờ, anh ta lại nói ra câu ‘không thể chấp nhận một người phụ nữ không yêu làm vợ’ nhân tính như vậy!



Không biết có phải trong lòng có chỗ nào đấy bị hở không, câu nói này của Bắc Minh Mặc, khiến Cố Hoan cảm thấy có chút cảm động.



Bùi Đại Nhi không còn sức lực.



- Không ... không phải như vậy .... Mặc ....



Có gì có sức mạnh hơn không yêu nên không cưới này chứ?



***



Sáng sớm 5 giờ.



Bị giày vò suốt cả đêm.



Cố Hoan không biết bản thân theo sau Bắc Minh Mặc ra khỏi bệnh viện như thế nào.



Mơ mơ màng màng, ngẩn ngẩn ngơ ngơ trong đầu, gần như chỉ vang vọng câu nói có sức công phá ấy.



Nghĩ đến gương mặt trắng xác của Bùi Đại Nhi, Cố Hoan cảm thấy tội nghiệp.



Không yêu nên không cưới, không lấy được trái tim, đến người cũng không cho cô lấy được!



Đây chính là Bắc Minh Mặc, người đàn ông mắc chứng sạch sẽ nghiêm trọng.



Cho dù là đối với hôn nhân, cũng như vậy.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom