• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Tình Yêu Thứ 3 Full dịch (2 Viewers)

  • Chương 23

6523.

Tút ~ tút , bên kia ngắt điện thoại.



Đại Nhi?



Cố Hoan bỗng nhớ lại cuộc điện thoại của Bắc Minh Mặc, hình như cũng có nhắc đến Đại Nhi gì đấy.



Nhìn chăm chăm điện thoại đang tút tút tút, nhìn thấy thời gian.



Cô vẫn còn đang rất buồn ngủ, không chịu được, lèm bèm ---



- Bắc Minh Mặc anh là tên khốn, làm lão nương đây ngủ cũng không yên!



Bất đắc dĩ, cô bò dậy, mặc áo.



Sau đó vào phòng vệ sinh rửa mặt.



- Mẹ ....



Một giọng nói yếu ớt vang lên từ bên ngoài phòng.



Cố Hoan đang đánh răng, ngậm bàn chải trong miệng, hỏi



- Sao thế, Dương Dương?



Trình Trình dựa vào cửa, ngẩng cao đầu, chăm chú nhìn nhìn Cố Hoan.



Cuộc điện thoại lúc nãy, thật ra cậu đã nghe được hết.



Nhất là khi mẹ nói 3 chữ Bắc Minh Mặc, cậu liền bò dậy từ trên giường ngủ.



- Mẹ phải đi ra ngoài sao ạ? Hình như con nghe mẹ nói Bắc Minh Mặc tên khốn gì đó ....



Trình Trình hỏi thận trọng.



- Um?



Cố Hoan vừa đánh răng, vừa lẩm bẩm,



- Con nghe thấy rồi sao? Ờ .... đó là ông chủ của mẹ ... um...



- Dạ



Dưới vẻ mặt bình tĩnh của Trình Trình lúc này, thật ra trong lòng lại không nhịn được có chút kích động.



- Ừm ....



Cố Hoan gật gật đầu, sau đó sột sột soạt soạt đánh răng tiếp.



Rửa mặt xong.



Nhìn thấy con trai vẫn đứng bất động bên cửa.



Cảm thấy kì lạ,



- Sao vậy, Dương Dương? Có phải mẹ làm con tỉnh giấc không ?



Trình Trình im lặng lắc lắc đầu,



- Mẹ phải đi ra ngoài sao?



- Ừm, ông chủ của mẹ mất tích rồi, mẹ phải đi tìm anh ta. Dương Dương ở nhà ngủ với bà ngoại nhé.



Nói xong, cô bế bổng con trai, thân mật hôn lên mặt cậu một cái.



Trình Trình ở đây đã được vài ngày, nên dần dần cũng quen với những nụ hôn của Cố Hoan.



Không kiềm được chui vào vòng tay ấm áp mềm mại của cô.



Nghĩ đến ngày hôm đó cãi nhau trở mặt với bố, trong lòng Trình Trình bỗng cảm thấy nhói đau.



Tựa trên vai của Cố Hoan, cậu nhỏ nhẹ hỏi:



- Mẹ .... bố của Dương Dương là ai ạ?



Trình Trình hỏi, là bố của Dương Dương.



Cố Hoan bỗng giật thót người!



Máu trong người như bị đong lại.



Cô nhìn xuống đứa con trai mềm nhũng trong lòng mình.



- Sao đột nhiên lại hỏi chuyện này vậy?



Giọng nói của cô nghe như hơi khàn, giả vờ cười cười



- Lúc con còn rất nhỏ rất nhỏ, mẹ đã nói với con từ sớm, là bố con đã đi lên thiên đường rồi mà?



Đúng vậy, cô thừa nhận, cô cũng không muốn trù bố của Dương Dương.



Nhưng chỉ có cách này mới đầu xuôi đuôi lọt, để Dương Dương sẽ không hiếu kỳ thêm nữa về cha của cậu là ai.



Với lại câu hỏi này, Cố Hoan vĩnh viễn không trả lời được con trai.



Bởi vì chính bản thân cô cũng không biết!



Hờ, thật thất bại, đúng không?



Trình Trình mở to đôi mắt tròn xoe long lanh, ngẩng đầu nhìn Cố Hoan.



Vẻ mặt cô bây giờ rõ ràng là đang nói dối.



Nhưng Trình Trình rất thông minh không lật tẩy cô.



Chỉ là có chút đồng tình với Dương Dương. Xem ra, từ nhỏ cậu không có mẹ, Dương Dương từ nhỏ đã không có cha.



- Hơ hơ, Dương Dương lúc này con sao vậy? kỳ lạ quá, cứ hỏi những câu hỏi kỳ lạ thôi.



Cố Hoan ẵm con trai đi vào phòng, đặt cậu lên giường trở lại,



- Ngoan nhé, đừng suy nghĩ nhiều quá, ngủ một giấc thiệt ngon, nhé?



- Ngủ con nhé bảo bối.



Hôn dịu dàng lên trán nhỏ của cậu, Cố Hoan mỉm cười chuẩn bị đi ra ngoài.



- Mẹ ....



Trình Trình bỗng dưng kéo tay cô lại.



- Bảo bối, sao thế con?



- Cái đó ....



Trình Trình thận trọng nói,



- Con nghe bạn nói, ở số 189 đường Đông Hoàng Hậu có một căn cửa hàng văn phòng phẩm, mẹ có thể qua đó mua cho con một hộp màu sáp được không ạ? Ngày mai con có lớp vẽ phải dùng tới.



- Bút sáp ư?



Cố Hoan tuy cảm thấy đứa con Dương Dương này gần đây có chút kỳ lạ, nhưng lại không nói ra kỳ lạ ở chỗ nào, nhưng dù sao vẫn là con trai mình, nên cô không nghi ngờ gì cả, mỉm cười gật gật đầu,



- Ừm, mẹ sẽ đi cho con.



Trình Trình nghe xong mới yên tâm, nằm xuống ngủ ....



***



Cố Hoan ra khỏi nhà.



3 giờ khuya như vậy, đi đâu mà kiếm người đây?



Tên Bắc Minh Mặc này đúng là thứ hại người mà!



Cô đưa tay đón một chiếc taxi.



Ngồi lên xe, nói với tài xế chạy vòng quanh Thành phố A, cô cứ thế ngồi trên xe, nhìn xung quanh.



Cho dù là nhìn thấy tên say xỉn, hay tên ăn mày gì đó, cô cũng mong đó là Bắc Minh Mặc!



Đáng tiếc, đó là chuyện không thể. Theo như tên công tử nhà giàu còn mắc bệnh sạch sẽ như Bắc Minh Mặc, sao có thể nửa đêm nửa khuya ngồi giữa đường chứ?



Không lâu sau, xe bắt đầu giảm tốc độ.



- Cô à, phía trước là đường Đông Hoàng Hậu, chỗ đó xe nhiều, không chạy vào được. Cô còn muốn đi đâu nữa không?



- Đường Đông Hoàng Hậu?



Cố Hoan nhớ lại lời nói của con trai,



- A, không cần nữa, tôi xuống xe. Cảm ơn anh nhé, bác tài.



Sau khi xuống xe.



Cô đứng ở đầu đường đường Đông Hoàng Hậu.



Ánh đèn led quảng cáo khắp đường phố làm chói mắt cô.



Không ngờ rằng đường Đông Hoàng Hậu ở thành phố A ban đêm lại náo nhiệt như vậy.



Nhưng mà ...



Hộp đêm?



Karaoke?



Mát xa?



Quán Bar?



Những bảng quảng cáo bên đường, có thể nói là chen chút lẫn nhau!



Hai bên đường gần như là đậu đầy xe hơi.



Cố Hoan càng nhìn càng thấy lạ, những nơi này sao lại có cửa hàng văn phòng phẩm mà Dương Dương nói chứ?



Còn nữa, cô vỗ vỗ lên gáy, mới sực nhớ bây giờ là đêm khuya, cửa hàng văn phòng phẩm sao có thể mở cửa được.



Càng nghĩ càng cảm thấy kỳ lạ.



Cô vội vàng đi dọc theo con đường Đông Hoàng Hậu. Đi ngang qua đường Đông Hoàng Hậu số 36 .... số 78 .... số 136 ....



Cuối cùng, Cố Hoan dừng chân lại ở trước cửa tiệm có biển quảng cáo sáng đèn màu xanh đỏ!



Trên biển ghi: Hộp đêm Fire Fire Fire.



Dưới biển là một dòng địa chỉ: số 189 đường Đông Hoàng Hậu.



Và điều khiến cô kinh ngạc nhất nhất nhất, là bên dưới đường của tấm biển quảng cáo, đậu một chiếc xe hơi màu đen sang chảnh!



Biển số xe: Axxxxx



Chiếc xe mà tối hôm kia cô vô tình đứng trước cửa kính đó soi gương, có cháy thành than cô cũng nhận ra!



Xe của Bắc, Minh, Mặc!



Hừ!



Cô sôi máu đến muốn hỏi thăm mẹ anh ta rồi đó!



Ông bố anh ta tìm anh ta muốn chết, mắng cô mắng muốn chết, cái cô Đại Nhi gì đó của anh ta đang ở bệnh viện cũng không biết là đã chết hay chưa, anh ta còn có tâm trạng đến hộp đêm tầm hoa vấn liễu, tìm kiếm thú vui, uống rượu gái gú?



Giấy phút đó, cô đang sôi sục máu lửa, tức giận xông vào trong căn hộp đêm đấy ....



***



Hộp đêm Fire Fire Fire, trong phòng VIP.



Mùi rượu nồng nặc khắp gian phòng.



Bắc Minh Mặc trầm lạnh ngồi trên ghế sofa bằng da thật, thui thủi uống rượu.



- Bắc Minh nhị, đừng uống nữa, đã giờ này rồi, về nhà tắm rửa đi ngủ đi.



Người lên tiếng đang nằm la liệt ở ghế sofa kế bên, đó chính là Sở Vân Phong, thiếu chút nữa đã bị chuốc say.



Nếu như nói Nhà Bắc Minh là sự quang vinh thành phố A tự hào nhất, thì nhà họ Sở chính là thế lực đen tối đáng sợ nhất trong thành phố A.



Nếu như nói Bắc Minh Mặc là có gốc rễ là thế hệ thứ hai vừa nổi tiếng vừa quyền lực vừa giàu có, vậy thì Sở Vân Phong chính là thế hệ thứ hai của xã hội đen đích đích thực thực.



Sở Vân Phong cũng giống như Bắc Minh Mặc, đều là xếp thứ hai trong gia tộc.



Nhưng trùng hợp hai tên hàng hai này, lại khăng khăng trở thành bạn thân của nhau.



Thấy Bắc Minh Mặc vẫn không lên tiếng, Sở Vân Phong không nhịn được nữa:



- Nếu như cậu thất tình đến đây để uống rượu giải sầu, tôi không phản đối. Nhưng cho dù tất cả đàn ông trên thế giới này có thất tình, cũng không đến lượt Bắc Minh Nhị cậu đâu nha, cậu uống kiểu đó là sao, hả?



Ánh mắt lạnh lùng của Bắc Minh Mặc, kiêu ngạo lườm qua Sở Vân Phong.



Vẫn không lên tiếng, nâng ly rượu tiếp tục uống cạn.



Ánh mắt đó, nhìn đến Sở Vân Phong cảm thấy đau lòng.



- Ây cha, Bắc Minh Nhị, coi như tôi xin cậu đấy, đừng lấy chai Lafite quý giá đó của tôi uống kiểu đó chứ, tôi thật sự tổn thương không nổi .....



Anh ta đang đau xót chai rượu của anh ta mà.



Bắc Minh Mặc nhìn thấy vẻ mặt cau có lại của anh, không quan tâm mỉa mai,



- Chút nữa đi kho của tối lấy một thùng!



- Được! Cậu nói đó nha, tôi sẽ không khách sao đâu!



Sở Vân Phong liền cười toe toét.



Đột nhiên, rầm!



Cửa phòng vip bị đạp tung ra thô lỗ.



- Cô ơi, cô không được vào trong đó....



- Bắc Minh Mặc! Bắc Minh Mặc anh là tên khốn, tôi biết anh đang ở trong đó ... tránh ra ....



Tiếp theo sau tiếng la hét ầm ĩ, Cố Hoan như con sư tử con giận đỏ cả mắt xông thẳng vào.



- Xin lỗi, Bắc Minh nhị thiếu gia, Sở nhị thiếu gia, chúng tôi ngăn không được cô ta ....



Sở Vân Phong nhìn thấy người phụ nữ đột nhiên xông vào phòng, len lén quan sát phản ứng của Bắc Minh Nhị. Vẫy vẫy tay,



- Được rồi, các người ra ngoài đi.



Cố Hoan nhanh chân bước đến trước mặt Bắc Minh Mặc, đưa ta giật lấy ly rượu trên tay anh!



Cảnh này, khiến Sở Vân Phong ngỡ ngàng trừng to mắt.



Bắc Minh Mặc khó chịu nhíu mày, ngước mắt lên ----



Một gương mặt mộc xinh xắn lập tức đập vào mắt.



Khuôn mặt nhỏ nhắn ấy, vì tức giận mà đỏ ửng hồng lên, yêu kiều như hoa đào.



Đôi mắt lanh lợi trong sáng, rạo rực ánh lửa, lông mi cong dài chớp nháy chớp nháy, long lanh lấp lánh.



Chiếc mũi nhỏ nhắn, bờ môi hồng hào tinh tế.



Bỗng dưng, trái tim anh như bị một thứ gì đấy va vào thật mạnh.



Đây là lần đầu tiên, anh nhìn thấy gương mặt mộc mạc không son phấn của cô.



Không ngờ rằng người phụ nữ này sau khi tẩy trang, lại có gương mặt sạch sẽ trắng trẻo như vậy ....



- Bắc Minh Mặc, anh là tên khốn, mọi người tìm anh đến loạn hết cả lên, còn anh thì rãnh rang ngồi uống rượu mua vui ở đây, anh có biết bố của anh mắng tôi muốn chết không!



Cố Hoan vừa vào cửa nhìn thấy tên Bắc Minh Mặc ung dung ngồi uống rượu trên ghế sofa, giận đến tuôn ra những lời chửi bới.



Nhưng sự thật, cô cũng đã chửi rồi.



Sở Vân Phong ngồi bên cạnh lại càng ngoắc miệng to hơn. Anh thề, đây là lần đầu tiên trong biết bao nhiêu năm quen biết Bắc Minh Nhị, nhìn thấy có người phụ nữ dám nổi giận trước mặt Bắc Minh Nhị, trời ơi, người phụ nữ này từ đâu ra vậy?



Bắc Minh Mặc nheo mắt lại,



- Cô vừa nói tôi cái gì?



Tối nay anh đã uống không ít rượu, trong cơ thể nay đã bắt đầu có chút phản ứng.



- Tôi nói anh thì rãnh rỗi ha ung dung uống rượu mua vui ở đây...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom