Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-316
Chương 316: Đã ngủ cùng
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Cô nhìn thấy trên màn hình điện thoại có 7 cuộc gọi nhỡ của Thẩm Đình Thâm, đầu óc Bạch Nhược Y mới dần tỉnh táo, cô hoang mang dụi mắt
“Lạ thật, không phải mình đang ở nhà ngủ sao? Còn gọi cho mình nhiều cuộc như vậy làm gì chứ?” Bạch Nhược Y nhẹ giọng lẩm bẩm, có dự định xuống giường đi đến phòng khách tìm Thẩm Đình Thâm, lại đột nhiên phát hiện trên người mình không hề mặc quần áo, khi vén chăn lên, cơn gió lạnh khiến cô phải rùng mình.
Đầu óc cô dần nhớ lại mọi chuyện, cô nhớ mình đã gặp Sở Vũ Triết trong siêu thị.
Sau đó cô cùng với Sở Vũ Triết uống chút rượu, còn2chuyện phía sau cố không nhớ rõ lắm.
Bạch Nhược Y mạnh mẽ ngẩng đầu, nhìn quanh gian phòng mình ở.
Đây không phải nhà cổ, cách bài trí này rõ ràng là phòng ngủ trong khách sạn
Cô không muốn tưởng tượng xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, hai tay cô nắm chặt chăn, nhằm tự an ủi rằng do chính mình uống quá nhiều, nên mới cởi hết đồ ra mới ngủ
Cô nuốt một ngụm nước bọt xuống cổ họng, ánh mắt chậm rãi di chuyển đến trên mặt đất
Quần áo cô bị ném lộn xộn trên mặt đất, hình ảnh kia rõ ràng là cảnh mở đầu cô thường thấy trong các loại phim điện ảnh 18+
Cả người cô run rẩy, lúc ánh8mắt nhìn đến chiếc áo khoác nam, liền ngây người.
Có..
có đồ của đàn ông
Cái này chứng tỏ điều gì? Bạch Nhược Y ôm chặt người..
như đà điểu vùi đầu vào giữa hai đầu gối
Không, đây không phải sự thật, cái này nhất định chỉ là mơ thôi
“Em tỉnh rồi sao?” Một giọng nam lười biếng vang lên bên cạnh Bạch Nhược Y, tiếp theo, một người đàn ông từ cạnh giường ngồi lên.
Bạch Nhược Y máy móc nghiêng đầu qua nhìn, chỉ thấy một thân thể cường tráng, cơ bắp đầy đặn đập vào mắt
Mà gương mặt người kia không phải ai khác, chính là Sở Vũ Triết
Trong đầu Bạch Nhược Y nổ “ẩm”, cô không nghe rõ được Sở Vũ Triết đang nói cái9gì nữa
Cảm giác nhục nhã cùng buồn nôn theo dạ dày trào ngược ra, khiến cô không kìm được mà cúi người nôn ra
Sở Vũ Triết vội giơ tay ra muốn đỡ lưng Bạch Nhược Y, trên mặt lộ vẻ ân cần: “Em không sao chứ, sao vậy?” Tay đang giơ ra đến giữa chừng lại bị Bạch Nhược Y dùng sức đánh ngược lại
Tiếng “Bốp” vang lên trong phòng đặc biệt lớn
“Cút!” Bạch Nhược Y đột nhiên trừng mắt nhìn Sở Vũ Triết, hốc mắt đỏ lên, cơ thể không nhịn được run rẩy: “Rốt cuộc anh đã làm gì tôi!” “Anh..
anh...” Sở Vũ Triết giơ tay để trán, gương mặt tươi cười lộ vẻ bất đắc dĩ: “Anh không biết tửu lượng em2lại kém như vậy, là em uống nhiều quá sau đó cứ ôm lấy anh, sau đó liền..
như vậy đó.” “Anh nói bậy!” Bạch Nhược Y hét lớn một tiếng, gân xanh trên cổ nổi trên cái cổ trắng nõn của cô, biểu hiện tâm trạng kích động vô cùng của cô: “Đó là rượu trái cây, làm sao tôi có thể uống say được, nhất định là anh đã bỏ cái gì vào
rượu.”
Sở Vũ Triết vẫn cười, anh ta nhướng mày, dáng vẻ không đứng đắn nhún vai: “Anh bỏ cái gì? Bạch Nhược Y, em đừng kích động như vậy, chúng ta đều là người trưởng thành, loại chuyện này anh sẽ không kể lại cho người khác nghe đâu, nên em đừng2có kích động quá.”
“Cút xa một chút!” Bạch Nhược Y nắm chặt bàn tay, bởi vì cô dùng sức quá nhiều mà trắng bệch: “Tôi thật không ngờ anh lại là người ghê tởm như vậy!”
Bạch Nhược Y thật sự không ngờ Sở Vũ Triết lại là loại người như vậy, dù anh ta và Thẩm Đình Thâm từng có xích mích, nhưng sao anh ta lại có thể ra tay với mình chứ?! Từng là bạn bè học chung trường, dù sao cũng có chút tình xưa, sao anh ta lại có thể ra tay với mình được chứ? “Anh điên rồi sao? Anh không phải là vì trả thù Thẩm Đình Thâm nên mới đối xử như vậy với tôi nhỉ!” Bạch Nhược Y trợn trắng hai mắt, gương mặt xinh đẹp lộ ra biểu cảm điên cuồng: “Anh có còn là người hay không hả?” Nụ cười giả lả trên gương mặt Sở Vũ Triết cuối cùng cũng biến mất, gương mặt anh ta đầy vẻ lạnh lùng, đôi mắt hung ác, nham hiểm khiến anh ta như biển thành một người khác: “Hiện tại anh cũng không có tâm trạng để trả thù Thẩm Đình Thâm, chỉ là muốn chiếm được em mà thôi.” “Cái gì?” Lông mày nhỏ nhắn của Bạch Nhược Y nhíu lại, không hiểu ý Sở Vũ Triết
“Chúng ta có hôn ước, em nên biết điều đó.” Sở Vũ Triết đột nhiên nhắc đến vấn đề này, trong mắt lóe lên ánh sáng cố chấp.
Đôi mắt hổ phách của Bạch Nhược Y nhìn chằm chằm gương mặt Sở Vũ Triết, thấy vẻ mặt anh ta thành thật, mới dám tin rằng anh ta nói thật: “Anh đang nói gì thế? Hôn ước kia chỉ là một trò đùa thôi, bây giờ mẹ tôi đã chết từ lâu, sao tôi phải thực hiện hôn ước này chứ?”
“Chỉ cần em còn sống, em nhất định phải thực hiện hôn ước này.” Sở Vũ Triết hơi híp mắt, toàn thân bộc lộ khí thể ép buộc, không được kháng cự.
“Anh thật đáng ghê tởm!” Bạch Nhược Y hung hăng nói, trong mắt cô lập tức lộ ra vẻ khinh bỉ: “Vì vậy anh đây là đang thừa nhận, anh dẫn tôi đến đây uống rượu, chính là một màn đã được anh sắp đặt sẵn từ trước sao?”
Sở Vũ Triết không mở miệng đáp nữa, mà dùng ánh mắt dò xét nhìn dáng vẻ Bạch Nhược Y
Điện thoại di động lại lần nữa reo lên, Bạch Nhược Y mở lòng bàn tay, trên điện thoại báo vẫn là dãy số điện thoại của Thẩm Đình Thâm.
Hai tay cô run rẩy, từ đầu đến cuối đều không dám nhấn nút nghe máy
Cô không biết nếu để Thẩm Đình Thâm biết cô đã ngủ với Sở Vũ Triết, anh sẽ làm ra chuyện điên cuồng gì nữa
“Không nhận điện thoại sao?” Sở Vũ Triết lộ ra khuôn mặt vốn có của anh ta, vẻ mặt cười vui khi người gặp họa nhìn điện thoại trên tay Bạch Nhược Y: “Có điều em sớm muộn gì cũng phải đối mặt thôi, bây giờ nói rõ luôn không phải tốt hơn sao?” “Bốp!” Bạch Nhược Y cầm điện thoại ném thẳng vào mặt Sở Vũ Triết, điện thoại vừa vặn rớt lên trán anh ta, sau đó rơi lên chăn, tiếng chuông cũng dừng hẳn
Trán Sở Vũ Triết bắt đầu chảy máu, đủ biết Bạch Nhược Y dùng sức nhiều cỡ nào
Nhưng Sở Vũ Triết chỉ nhếch môi cười, không hề có biểu hiện tức giận gì
Bạch Nhược Y kéo chăn cuốn lên người mình, sau đó nhặt quần áo trên mặt đất, nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh mặc đồ vào, thay xong liền đi thẳng khỏi phòng
Từ đầu đến cuối cô đều không liếc mắt nhìn Sở Vũ Triết đang ngồi trên giường thêm lần nào nữa, thật ra anh ta vẫn còn mặc đồ lót
Trên thực tế, hai người bọn họ chưa phát sinh chuyện gì cả
Người Sở Vũ Triết yêu từ đầu đến cuối chỉ có Kiều Ngữ Yên, mặc dù cô ấy cho phép, nhưng Sở Vũ Triết không muốn làm chuyện có lỗi với cô ấy
Cởi đồ Bạch Nhược Y, cũng là Sở Vũ Triết nhờ nữ phục vụ vội giúp đỡ
Anh ta chỉ chịu trách nhiệm chờ Bạch Nhược Y gần tỉnh dậy, liền nằm ngủ cạnh cô, đóng giả màn kịch như vậy thôi.
Anh ta nhướng mày, cái trán bị đau khiến anh ta phải nhíu mày lại.
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
“Lạ thật, không phải mình đang ở nhà ngủ sao? Còn gọi cho mình nhiều cuộc như vậy làm gì chứ?” Bạch Nhược Y nhẹ giọng lẩm bẩm, có dự định xuống giường đi đến phòng khách tìm Thẩm Đình Thâm, lại đột nhiên phát hiện trên người mình không hề mặc quần áo, khi vén chăn lên, cơn gió lạnh khiến cô phải rùng mình.
Đầu óc cô dần nhớ lại mọi chuyện, cô nhớ mình đã gặp Sở Vũ Triết trong siêu thị.
Sau đó cô cùng với Sở Vũ Triết uống chút rượu, còn2chuyện phía sau cố không nhớ rõ lắm.
Bạch Nhược Y mạnh mẽ ngẩng đầu, nhìn quanh gian phòng mình ở.
Đây không phải nhà cổ, cách bài trí này rõ ràng là phòng ngủ trong khách sạn
Cô không muốn tưởng tượng xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, hai tay cô nắm chặt chăn, nhằm tự an ủi rằng do chính mình uống quá nhiều, nên mới cởi hết đồ ra mới ngủ
Cô nuốt một ngụm nước bọt xuống cổ họng, ánh mắt chậm rãi di chuyển đến trên mặt đất
Quần áo cô bị ném lộn xộn trên mặt đất, hình ảnh kia rõ ràng là cảnh mở đầu cô thường thấy trong các loại phim điện ảnh 18+
Cả người cô run rẩy, lúc ánh8mắt nhìn đến chiếc áo khoác nam, liền ngây người.
Có..
có đồ của đàn ông
Cái này chứng tỏ điều gì? Bạch Nhược Y ôm chặt người..
như đà điểu vùi đầu vào giữa hai đầu gối
Không, đây không phải sự thật, cái này nhất định chỉ là mơ thôi
“Em tỉnh rồi sao?” Một giọng nam lười biếng vang lên bên cạnh Bạch Nhược Y, tiếp theo, một người đàn ông từ cạnh giường ngồi lên.
Bạch Nhược Y máy móc nghiêng đầu qua nhìn, chỉ thấy một thân thể cường tráng, cơ bắp đầy đặn đập vào mắt
Mà gương mặt người kia không phải ai khác, chính là Sở Vũ Triết
Trong đầu Bạch Nhược Y nổ “ẩm”, cô không nghe rõ được Sở Vũ Triết đang nói cái9gì nữa
Cảm giác nhục nhã cùng buồn nôn theo dạ dày trào ngược ra, khiến cô không kìm được mà cúi người nôn ra
Sở Vũ Triết vội giơ tay ra muốn đỡ lưng Bạch Nhược Y, trên mặt lộ vẻ ân cần: “Em không sao chứ, sao vậy?” Tay đang giơ ra đến giữa chừng lại bị Bạch Nhược Y dùng sức đánh ngược lại
Tiếng “Bốp” vang lên trong phòng đặc biệt lớn
“Cút!” Bạch Nhược Y đột nhiên trừng mắt nhìn Sở Vũ Triết, hốc mắt đỏ lên, cơ thể không nhịn được run rẩy: “Rốt cuộc anh đã làm gì tôi!” “Anh..
anh...” Sở Vũ Triết giơ tay để trán, gương mặt tươi cười lộ vẻ bất đắc dĩ: “Anh không biết tửu lượng em2lại kém như vậy, là em uống nhiều quá sau đó cứ ôm lấy anh, sau đó liền..
như vậy đó.” “Anh nói bậy!” Bạch Nhược Y hét lớn một tiếng, gân xanh trên cổ nổi trên cái cổ trắng nõn của cô, biểu hiện tâm trạng kích động vô cùng của cô: “Đó là rượu trái cây, làm sao tôi có thể uống say được, nhất định là anh đã bỏ cái gì vào
rượu.”
Sở Vũ Triết vẫn cười, anh ta nhướng mày, dáng vẻ không đứng đắn nhún vai: “Anh bỏ cái gì? Bạch Nhược Y, em đừng kích động như vậy, chúng ta đều là người trưởng thành, loại chuyện này anh sẽ không kể lại cho người khác nghe đâu, nên em đừng2có kích động quá.”
“Cút xa một chút!” Bạch Nhược Y nắm chặt bàn tay, bởi vì cô dùng sức quá nhiều mà trắng bệch: “Tôi thật không ngờ anh lại là người ghê tởm như vậy!”
Bạch Nhược Y thật sự không ngờ Sở Vũ Triết lại là loại người như vậy, dù anh ta và Thẩm Đình Thâm từng có xích mích, nhưng sao anh ta lại có thể ra tay với mình chứ?! Từng là bạn bè học chung trường, dù sao cũng có chút tình xưa, sao anh ta lại có thể ra tay với mình được chứ? “Anh điên rồi sao? Anh không phải là vì trả thù Thẩm Đình Thâm nên mới đối xử như vậy với tôi nhỉ!” Bạch Nhược Y trợn trắng hai mắt, gương mặt xinh đẹp lộ ra biểu cảm điên cuồng: “Anh có còn là người hay không hả?” Nụ cười giả lả trên gương mặt Sở Vũ Triết cuối cùng cũng biến mất, gương mặt anh ta đầy vẻ lạnh lùng, đôi mắt hung ác, nham hiểm khiến anh ta như biển thành một người khác: “Hiện tại anh cũng không có tâm trạng để trả thù Thẩm Đình Thâm, chỉ là muốn chiếm được em mà thôi.” “Cái gì?” Lông mày nhỏ nhắn của Bạch Nhược Y nhíu lại, không hiểu ý Sở Vũ Triết
“Chúng ta có hôn ước, em nên biết điều đó.” Sở Vũ Triết đột nhiên nhắc đến vấn đề này, trong mắt lóe lên ánh sáng cố chấp.
Đôi mắt hổ phách của Bạch Nhược Y nhìn chằm chằm gương mặt Sở Vũ Triết, thấy vẻ mặt anh ta thành thật, mới dám tin rằng anh ta nói thật: “Anh đang nói gì thế? Hôn ước kia chỉ là một trò đùa thôi, bây giờ mẹ tôi đã chết từ lâu, sao tôi phải thực hiện hôn ước này chứ?”
“Chỉ cần em còn sống, em nhất định phải thực hiện hôn ước này.” Sở Vũ Triết hơi híp mắt, toàn thân bộc lộ khí thể ép buộc, không được kháng cự.
“Anh thật đáng ghê tởm!” Bạch Nhược Y hung hăng nói, trong mắt cô lập tức lộ ra vẻ khinh bỉ: “Vì vậy anh đây là đang thừa nhận, anh dẫn tôi đến đây uống rượu, chính là một màn đã được anh sắp đặt sẵn từ trước sao?”
Sở Vũ Triết không mở miệng đáp nữa, mà dùng ánh mắt dò xét nhìn dáng vẻ Bạch Nhược Y
Điện thoại di động lại lần nữa reo lên, Bạch Nhược Y mở lòng bàn tay, trên điện thoại báo vẫn là dãy số điện thoại của Thẩm Đình Thâm.
Hai tay cô run rẩy, từ đầu đến cuối đều không dám nhấn nút nghe máy
Cô không biết nếu để Thẩm Đình Thâm biết cô đã ngủ với Sở Vũ Triết, anh sẽ làm ra chuyện điên cuồng gì nữa
“Không nhận điện thoại sao?” Sở Vũ Triết lộ ra khuôn mặt vốn có của anh ta, vẻ mặt cười vui khi người gặp họa nhìn điện thoại trên tay Bạch Nhược Y: “Có điều em sớm muộn gì cũng phải đối mặt thôi, bây giờ nói rõ luôn không phải tốt hơn sao?” “Bốp!” Bạch Nhược Y cầm điện thoại ném thẳng vào mặt Sở Vũ Triết, điện thoại vừa vặn rớt lên trán anh ta, sau đó rơi lên chăn, tiếng chuông cũng dừng hẳn
Trán Sở Vũ Triết bắt đầu chảy máu, đủ biết Bạch Nhược Y dùng sức nhiều cỡ nào
Nhưng Sở Vũ Triết chỉ nhếch môi cười, không hề có biểu hiện tức giận gì
Bạch Nhược Y kéo chăn cuốn lên người mình, sau đó nhặt quần áo trên mặt đất, nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh mặc đồ vào, thay xong liền đi thẳng khỏi phòng
Từ đầu đến cuối cô đều không liếc mắt nhìn Sở Vũ Triết đang ngồi trên giường thêm lần nào nữa, thật ra anh ta vẫn còn mặc đồ lót
Trên thực tế, hai người bọn họ chưa phát sinh chuyện gì cả
Người Sở Vũ Triết yêu từ đầu đến cuối chỉ có Kiều Ngữ Yên, mặc dù cô ấy cho phép, nhưng Sở Vũ Triết không muốn làm chuyện có lỗi với cô ấy
Cởi đồ Bạch Nhược Y, cũng là Sở Vũ Triết nhờ nữ phục vụ vội giúp đỡ
Anh ta chỉ chịu trách nhiệm chờ Bạch Nhược Y gần tỉnh dậy, liền nằm ngủ cạnh cô, đóng giả màn kịch như vậy thôi.
Anh ta nhướng mày, cái trán bị đau khiến anh ta phải nhíu mày lại.
Bình luận facebook