Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 194 "Tên khốn Triệu Đại Thắng này!"
Một con chó bị giật mình sủa lên.
Chẳng mấy chốc, những con chó khác trong thôn cũng bắt đầu sủa theo.
Hàng xóm nhà Hứa Phương Hoa đều bị đánh thức.
Điều đầu tiên đập vào mắt họ là chiếc xe và ánh đèn, sau đó nhìn qua cánh cửa sổ, là một người đang trang điểm trong phòng.
Từ một người, mười người cho đến một trăm người...
Chẳng mấy chốc, cả nửa thôn dều đã thức giấc.
Trước cửa nhà Hứa Phương Hoa tập trung đông nghịt người, mọi người không ngừng bàn tán xôn xao.
Gia đình ông cả và ông hai nhà họ Hứa cũng có mặt ở đó.
Thấy cảnh này, bọn họ lại càng hoang mang, lo lắng.
“Ông cả này, cháu gái ông kết hôn mà ông hoảng sợ cái gì chứ?”, một người dân trong thôn hỏi.
“Ông hai, sao ông lại run vậy?”, một người dân khác hỏi.
“Sao bảo là không cưới nữa mà?”, ông cả ngạc nhiên hỏi.
“Đúng vậy, cũng đâu có thông báo cho chúng ta?”, ông hai hoảng loạn nói.
"Mấy người ngưng được rồi đấy!"
Một ông cụ có địa vị cao trong thôn tức giận nói: "Gia đình hai người tiếp tay cho Triệu Đại Thắng chèn ép chính người nhà mình. Chuyện này cả thôn đều biết rồi, người ta không thèm để ý tới các người cũng là đúng thôi".
“Ông đừng ăn nói linh tinh”, ông cả nhà họ Hứa hét lên.
“Còn nói linh tinh nữa thì đừng có trách tôi”, ông hai nhà họ Hứa bắt đầu uy hiếp.
"Cứ tiếp tục diễn kịch đi".
Ông cụ cười nói: "Sao, định gọi Triệu Đại Thắng tới đánh tôi sao? Tối qua cậu ta đã bỏ trốn rồi".
"Cái gì? Ai bỏ trốn?"
Hai người đồng thanh hỏi.
"Hừ!"
Ông cụ khinh thường nói: "Con trai tôi ở trong huyện gọi điện về, nói là Triệu Đại Thắng gây ra chuyện lớn, tối hôm qua nghe điềm dữ nên đã bỏ trốn rồi".
"Chuyện này…"
"Chết tiệt!"
"Tên khốn Triệu Đại Thắng này!"
Người nhà họ Hứa đay nghiến mắng chửi.
Tuy nhiên, lúc này hai gia đình bọn họ đã trở thành trò hề của cả thôn.
Dân làng không thèm đoái hoài đến bọn họ, tiếp tục dòm ngó vào bên trong.
Mọi người đều rất tò mò, tại sao mới chỉ một đêm ông ba đột nhiên lại có ý định tiếp tục tổ chức đám cưới.
Chú rể đâu?
Thanh niên họ Lôi đó đã về chưa?
Không đúng, cậu ta không chuẩn bị gì cả, lẽ nào định tới ở rể sao?
"Tưởng gì ghê gớm lắm, hóa ra là ở rể".
Chẳng mấy chốc, những con chó khác trong thôn cũng bắt đầu sủa theo.
Hàng xóm nhà Hứa Phương Hoa đều bị đánh thức.
Điều đầu tiên đập vào mắt họ là chiếc xe và ánh đèn, sau đó nhìn qua cánh cửa sổ, là một người đang trang điểm trong phòng.
Từ một người, mười người cho đến một trăm người...
Chẳng mấy chốc, cả nửa thôn dều đã thức giấc.
Trước cửa nhà Hứa Phương Hoa tập trung đông nghịt người, mọi người không ngừng bàn tán xôn xao.
Gia đình ông cả và ông hai nhà họ Hứa cũng có mặt ở đó.
Thấy cảnh này, bọn họ lại càng hoang mang, lo lắng.
“Ông cả này, cháu gái ông kết hôn mà ông hoảng sợ cái gì chứ?”, một người dân trong thôn hỏi.
“Ông hai, sao ông lại run vậy?”, một người dân khác hỏi.
“Sao bảo là không cưới nữa mà?”, ông cả ngạc nhiên hỏi.
“Đúng vậy, cũng đâu có thông báo cho chúng ta?”, ông hai hoảng loạn nói.
"Mấy người ngưng được rồi đấy!"
Một ông cụ có địa vị cao trong thôn tức giận nói: "Gia đình hai người tiếp tay cho Triệu Đại Thắng chèn ép chính người nhà mình. Chuyện này cả thôn đều biết rồi, người ta không thèm để ý tới các người cũng là đúng thôi".
“Ông đừng ăn nói linh tinh”, ông cả nhà họ Hứa hét lên.
“Còn nói linh tinh nữa thì đừng có trách tôi”, ông hai nhà họ Hứa bắt đầu uy hiếp.
"Cứ tiếp tục diễn kịch đi".
Ông cụ cười nói: "Sao, định gọi Triệu Đại Thắng tới đánh tôi sao? Tối qua cậu ta đã bỏ trốn rồi".
"Cái gì? Ai bỏ trốn?"
Hai người đồng thanh hỏi.
"Hừ!"
Ông cụ khinh thường nói: "Con trai tôi ở trong huyện gọi điện về, nói là Triệu Đại Thắng gây ra chuyện lớn, tối hôm qua nghe điềm dữ nên đã bỏ trốn rồi".
"Chuyện này…"
"Chết tiệt!"
"Tên khốn Triệu Đại Thắng này!"
Người nhà họ Hứa đay nghiến mắng chửi.
Tuy nhiên, lúc này hai gia đình bọn họ đã trở thành trò hề của cả thôn.
Dân làng không thèm đoái hoài đến bọn họ, tiếp tục dòm ngó vào bên trong.
Mọi người đều rất tò mò, tại sao mới chỉ một đêm ông ba đột nhiên lại có ý định tiếp tục tổ chức đám cưới.
Chú rể đâu?
Thanh niên họ Lôi đó đã về chưa?
Không đúng, cậu ta không chuẩn bị gì cả, lẽ nào định tới ở rể sao?
"Tưởng gì ghê gớm lắm, hóa ra là ở rể".
Bình luận facebook