Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 16-20
Chương 16 Các Môn Phái Cùng Tiến Công
Cố Trường Ca hiện giờ cũng không thiếu công pháp bảo thuật.
Sự chú ý của hắn rất nhanh tập trung vào thiên phú Thần Thông.
Cái gọi là thiên phú Thần Thông, là bảo thuật cường đại khi tu sĩ được sinh ra đã có.
Có người huyết mạch cường đại, kế thừa thần thông cường đại của tổ tông.
Có người thì có thể chất cường đại, có thể thể hiện sức mạnh to lớn.
Tóm lại thiên phú Thần Thông chủng loại đa dạng, khó có thể kể hết.
Bình thường đều là bẩm sinh, sinh ra một cái đã có trong người.
Nhưng mà ở trong hệ thống lại có thể trực tiếp sử dụng giá trị thiên mệnh đổi mà có được.
Cố Trường Ca lướt từ đầu đến cuối một lượt.
Thiên phú Ma Tâm Đạo Cốt của hắn hiện giờ có thể nói vô cùng khủng bố.
Ma tâm cường đại ở chỗ có thể cất chứa vạn vật không xảy ra xung đột.
Nếu đổi lại là người khác, thiên phú cường đại sẽ xung đột với thiên phú yếu kém hơn từ đó che lấp toàn bộ thiên phú yếu kém.
Hoặc người có hai loại thiên phú khó có thể dung hợp, có thể tạo ra nguy hiểm vô cùng lớn.
Nhưng Cố Trường Ca lại không như vậy.
Bằng không cũng sẽ không có được đạo cốt.
Đạo cốt cũng là một loại thiên phú vô cùng khủng bố, đạo uẩn thiên thành ,khi hắn sinh ra có rất nhiều đại đạo phù văn tự động khắc lên đó.
Chỉ cần hắn không chết, tương lai chắc chắn sẽ đạt cấp Chí Tôn , thậm chí trở thành đại nhân vật còn hơn thế nữa.
Đại Đạo tối cao, Thiên Đạo so với nó chỉ là tiểu đệ mà thôi.
Bất quá chỉ cần là người, thì sao có thể thỏa mãn được.
Cố Trường Ca rất nhanh chú ý tới những thiên phú tương tự trong hệ thống thương thành.
Ánh mắt hắn không khỏi sáng lên.
Tiên Thiên Thần Chi Niệm.
Cố Trường Ca chậm rãi nhắc lại mấy chữ này.
Từ tên cũng có thể nhìn ra, loại thiên phú này có liên quan đến nguyên thần.
Lúc sinh ra thần hồn cũng đã tu thành trạng thái nguyên thần.
Tu sĩ có được loại thiên phú này, lực lượng nguyên thần cực kì khủng bố, quả thực không thể tưởng tượng.
Có thể nói vượt qua tất cả tu sĩ cùng thế hệ, hiếm có người có thể so sánh.
Ở thượng giới cũng không nghe nói có ai có được thiên phú như vậy.
Nguyên Thần Nhất Đạo quỷ dị nhất.
Công pháp rèn luyện nguyên thần đều vô cùng quý hiếm, được các đại đạo tông cất giấu vô cùng kĩ.
Cố Trường Ca đương nhiên cũng đang thiếu một thiên phú cường đại như vậy.
"Thôn Tiên Ma Công có thể thôn phệ căn nguyên chư vương, cũng có thể thôn phệ nguyên thần, có thể kết hợp với Tiên Thiên Thần Chi Niệm tăng thêm uy lực, thậm chí mạnh lên rất nhiều."
"Bất quá đắt như thế này, có thể đổi được một ít công pháp Thánh cấp. . ."
"Một ngàn điểm giá trị thiên mệnh, kể ra cũng không lỗ."
Sau khi suy nghĩ thông suốt, Cố Trường Ca ngược lại cũng không đau lòng.
Cũng không do dự.
Rất nhanh quyết định đổi thiên phú cường đại này.
Một cỗ thanh khí ập đến.
Ầm ầm ầm!
Hắn nghe được trong thức hải của chính mình có âm thanh ầm ầm vô cùng khủng bố.
Trong đó, thậm chí tràn ngập hỗn độn khí.
Rất nhiều vô thượng đạo âm quanh quẩn vang lên, kim liên nở rộ, tiên khí lượn lờ, huyền diệu dị thường, như đang tạo ra một thế giới mới vậy.
Rất nhanh trong hải thức của hắn, một bầu trời đêm rộng lớn tráng lệ đột nhiên mọc lên từ mặt đất.
Một tòa thần điện hắc ám lạnh lẽo mọc lên sừng sững ở đó.
Một Nguyên Thần nhỏ bé đang ngồi ngay ngắn, sắc mặt lạnh lùng mà thâm thúy, thần sắc như đang quan sát thiên địa vạn vật.
"Đây là Tiên Thiên Thần Chi Niệm của ta sao, chớp mắt một cái sức mạnh nguyên thần đã tăng lên gấp trăm lần. . ."
Cố Trường Ca nhịn không được khẽ cười một tiếng.
Loại cảm giác thực lực không ngừng tăng lên, khống chế hết thảy này, thật thú vị a!
Trách không được trong thế giới huyền huyễn này, có vô số người theo đuổi sức mạnh tối cao.
Loại cảm giác này thực sự làm người ta nghiện mà.
. ..
Mà đảo mắt một cái, ba ngày đã trôi qua.
Cách Thái Huyền thánh địa vạn dặm.
Ong!
Trên bầu trời, từng đạo lưu quang cùng cầu vồng xẹt qua.
Có rất nhiều cường giả từ bốn phương tám hướng không ngừng đi tới.
Hoặc là khống chế phi thuyền, thần liễn, hoặc là cưỡi mãnh thú, khí tức vô cùng cường đại.
Đây là rất nhiều thế lực cường đại, đến từ các nơi ở Đông Hoang, giống với Thái Huyền thánh địa có truyền thừa mấy vạn năm.
Cũng có hoàng triều, thế gia cổ xưa vân vân, đều là bá chủ Đông Hoang.
"Tin tức có bị nhầm không?"
Trên đỉnh núi, một vị lão nhân hỏi.
Thân mặc áo bào màu trắng, tiên phong đạo cốt, tỏa ra khí chất siêu phàm thoát tục.
Hắn nhìn về hướng Thái Huyền thánh địa ở phía xa.
Nơi đó núi non trải dài vô tận, rất nhiều thần đảo huyền phù, thụy thú lui tới, sương mù mờ mịt.
Quả nhiên là một vùng đất thánh địa tịnh tọa.
Giờ phút này, trong mắt hắn hiện lên sự tham lam vô cùng mãnh liệt.
Nếu có thể thu thập Thái Huyền thánh địa, Dương Hư thánh địa nhà mình chắc chắn có thể trở thành thế lực mạnh nhất Đông Hoang.
"Khởi bẩm thái thượng trưởng lão, nếu tin tức không nhầm."
"Vào ngày thánh tử của Thái Huyền thánh địa được sắc phong, có người phát hiện khí tức của Thái Thượng trưởng lão Thái Huyền thánh địa đã biến mất."
"Thực sự đã chết rồi. . ."
Phía sau lão giả áo trắng, một vị trưởng lão đến từ Thánh Địa Dương Hư bẩm báo nói.
"Tốt tốt tốt, ngày hôm nay ta mang theo mấy lão hỏa đi đến, đúng là cơ hội tốt để huỷ diệt Thái Huyền thánh địa."
Lão giả áo trắng vuốt râu mà cười, vô cùng vui vẻ, như đã dự liệu được cục diện cuối cùng.
Thái Huyền thánh địa truyền thừa mấy vạn năm, từ hôm nay trở đi sẽ bị xóa tên khỏi Đông Hoang đại địa.
"Bất quá thái thượng trưởng lão, nghe đồn Thái Huyền thánh địa gần đây có vị thiếu niên trẻ tuổi thần bí, vị thiếu niên này nghe bối cảnh vô cùng khủng bố. . ."
Lúc này, một vị trưởng lão khác tiến lên, báo cáo chuyện này.
"Chuyện này ta đã biết, một thiếu niên trẻ tuổi mà thôi, bối cảnh của hắn có mạnh đến đâu, cũng không thay đổi được cục diện ngày hôm nay. Nên biết không chỉ có riêng thế lực một nhà chúng ta theo dõi Thái Huyền thánh địa. . ."
"Hơn nữa nghe nói tên tiểu tử mà cháu gái vẫn luôn nhớ thương kia, dường như bị Thái Huyền thánh địa giam giữ."
" Thái Huyền thánh địa này đúng là bị mù mà, kỳ tài như vậy. . ."
Lão giả áo trắng nhàn nhạt cười, có chút thâm ý.
Hết chương 16.
Chương 17 Không Nam Nhi Nào Có Thể So Sánh!
"Thánh Chủ, không tốt rồi, cách đây vạn dặm các tông môn lớn, thế lực lớn đang tập trung lại, trong này thậm chí có Dương Hư thánh địa, Đại Nhật Thần Triều, Thượng Cổ Tiêu Gia cùng đông đảo thế lực lớn khác. . ."
"Nhìn dáng vẻ của bọn họ là đang muốn đánh về phía chúng ta."
Trong lúc đó.
Trong chủ điện của Thái Huyền thánh địa, Thái Huyền Thánh Chủ đang cùng một đám trưởng lão thương nghị.
Một tên đệ tử, bỗng nhiên đầy hoang mang sợ hãi chạy tới bẩm báo.
Sắc mặt vô cùng tái nhợt.
Đây chính là chuyện lớn a!
Rất nhiều thế lực lớn cùng nhau tập kết lại , cách bên ngoài tông môn vạn dặm, cách xa như vậy đã có thể cảm nhận được cỗ ba động đáng sợ đó.
Nhiều thế lực như vậy tụ tập, chắc chắn là muốn tiến công Thái Huyền thánh địa.
Tuy rằng Thái Huyền thánh địa ngày thường tự xưng là bá chủ Đông Hoang.
Nhưng mà đối mặt với đông đảo các thế lực lớn lâu đời cùng tiến công,đương nhiên cũng sẽ run sợ.
Nhưng mà, tên đệ tử này bẩm báo xong, lại có chút khiếp sợ.
Dù là Thánh Chủ hay là một đám trưởng lão, biểu hiện trên mặt đều vô cùng lạnh nhạt thản nhiên, hoặc có thể nói là bình tĩnh.
Đến một tia khủng hoảng hoặc khiếp sợ đều không có.
"Chỉ vậy thôi sao? Một chút chuyện nhỏ mà ngươi đã hoảng sợ như vậy rồi, còn ra thể thống gì nữa?" Ngược lại một tên trưởng lão nhướng mày một cái, quát lớn nói.
Bộ dáng kia, hiển nhiên là một chút cũng không để ý về chuyện các thế lực lớn chuẩn bị hợp lực tiến công.
"Thánh Chủ, quả nhiên ngài đúng là nhìn xa trông rộng , sớm đoán được chuyện này sẽ xảy ra, trước tiên tạo mối quan hệ tốt với Cố công tử."
Mà lúc này, mấy vị trưởng lão còn lại cũng mở miệng cười, nhao nhao nịnh nọt Thái Huyền Thánh Chủ.
Hiển nhiên, đối với ánh mắt kính nể cũng cũng lời nịnh nọt sáo rỗng này của các vị trưởng lão, Thái Huyền Thánh Chủ cũng rất hưởng thụ.
Bất quá mặt ngoài, vẫn phải có uy nghiêm của Thái Huyền Thánh Chủ, khoát tay một cái, nhàn nhạt nói, " Thái thượng trưởng lão sau khi tọa hóa, Thái Huyền thánh địa ta vẫn luôn rơi vào trạng thái nguy hiểm, bốn bề là địch."
"Cũng nhờ Cố công tử tới nơi này rèn luyện, chúng ta mới có thể cùng hắn tạo quan hệ."
" Những lời này của các ngươi, nên đi nói cùng Cố công tử đi."
Lúc này, trong lòng Thái Huyền Thánh Chủ không khỏi có chút đắc ý.
Vị đại nhân trẻ tuổi đến từ thượng giới này, thân phận lừng lẫy, bối cảnh khủng bố.
Chuyện này trừ bỏ một đám trưởng lão cùng một vài nội môn đệ tử đáng tin cậy ra, những người còn lại thật ra không hề biết.
Hắn đã chuẩn bị cho các thế lực lớn kia một bất ngờ lớn.
Không thể không nói, Thái Huyền Thánh Chủ cũng là người vô cùng khôn ngoan.
Đã sớm biết được chuyện như ngày hôm nay sẽ đến.
"Thánh Chủ, mấy ngày gầy đây xem ra Thánh Nữ điện hạ cùng Cố công tử rất thân cận a, nếu như không có Thánh Nữ điện hạ, sợ là Thái Huyền thánh địa chúng ta lần này không thể thoát khỏi cục diện này."
"Đúng vậy đúng vậy , đều nhờ Thánh Chủ ngài sinh ra nữ nhi tốt a!"
Một đám trưởng lão lại nhao nhao cảm thán một phen, khiến ý cười trên mặt Thái Huyền Thánh Chủ càng ngày càng sâu.
Đúng vậy , tất cả những chuyện này đều là nhờ nữ nhi.
Nhân vật giống Cố công tử, bọn họ lấy đâu ra tư cách tiếp xúc với hắn?
Nghe Thánh Chủ cùng một đám trưởng lão nói chuyện, tên đệ tử tiến đến bẩm báo kia, cả người đều choáng váng.
Thái Thượng trưởng lão đã sớm tọa hóa?
Hơn nữa tên đại nhân thần bí trẻ tuổi kia, thật sự lợi hại như vậy?
Thế mà có thể khiến Thánh Chủ cùng với các vị trưởng lão không chút hoảng sợ, ngược lại còn cười cười nói nói.
Hắn chỉ cảm giác đầu mình ông ông vang dội.
"Người đâu, mở cửa sơn môn, theo ta đi nghênh đón các tông phái. . ."
Rồi sau đó, đôi mắt Thái Huyền Thánh Chủ lóe lên kim quang, bên trong có khí phách vô cùng cường đại, truyền âm nói.
. ..
"Những gì Cố công tử nói thật thú vị, thượng giới thật sự lớn như vậy sao?"
Cùng lúc đó, trong một tòa lương đình, Tô Thanh Ca mỉm cười nói chuyện với Cố Trường Ca.
Sau đó nhẹ kéo cổ tay áo.
Lộ ra cổ tay nhỏ nhắn trắng nõn, tựa như ngó sen tuyết, tinh tế không tì vết.
Nàng giúp Cố Trường Ca nhẹ nhàng rót đầy ly rượu không trước mặt.
Nghe Cố Trường Ca kể về chuyện thú vị ở thượng giới, không khỏi có chút tò mò.
Sau khi buông bỏ thành kiến trong lòng, nàng lại tiếp xúc cùng Cố Trường Ca, quả nhiên có cảm giác khác hoàn toàn với lúc trước.
Tuy nói Cố Trường Ca lòng dạ thâm sâu, khó có thể nắm bắt.
Nhưng không thể phủ nhận hắn có sức hấp dẫn rất lớn đối với nữ nhân .
Nàng thân làm Thái Huyền Thánh Nữ, nhất thể song hồn, từ nhỏ thông minh, gặp qua bao nhiêu thiếu niên tuấn kiệt.
Nhưng không có người nào có thể so sánh cùng với Cố Trường Ca.
Hoặc là nói, so sánh đó là vũ nhục đối với Cố Trường Ca.
Riêng vẻ ngoài khôi ngô tuấn tú của hắn đã hiếm có nam nhi nào có thể so sánh.
Càng đừng nói kiến thức, cách nói năng, khí độ, cùng với tu vi, bối cảnh vân vân.
Thậm chí đến cả phụ thân nàng cũng nói hắn không phải đối thủ của Cố công tử.
Cố công tử tuy không phải người tốt , nhưng lại là mẫu người mà hàng ngàn hàng vạn nữ nhân yêu thích.
Nàng đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Nghe lời này, vẻ mặt Cố Trường Ca như cười như không.
"Thượng giới lớn hay không, tự mình đi lên xem không phải sẽ biết sao?"
Khoảng thời gian này tiếp xúc với hắn.
Tô Thanh Ca cũng đã buông lỏng phòng bị với hắn.
Chỉ là khiến Cố Trường Ca có chút không hiểu, vì sao điểm khí vận của mình, từ sau lần đó không còn tăng nữa.
Hay có thể nói là khí vận của Tô Thanh Ca, căn bản không còn liên quan gì đến Diệp Trần nữa.
Bản thân nàng cũng là người có vận khí trời sinh?
Mẫu thân là quý nữ thượng giới, huyết mạch của nàng lai lịch bất phàm?
Hoặc là chuyển thế của một vị thời xa xưa?
Chuyện này, đến hệ thống cũng không giải thích được.
"Xem ra trong thế giới này còn tồn tại một ít nhân vật phụ đại khí vận, nhưng khác với khí vận chi tử như Diệp Trần."
Cố Trường Ca nghĩ như vậy.
Chỉ là hiện tại Diệp Trần vẫn chưa hết hi vọng với Tô Thanh Ca, hắn vẫn còn muốn nhân cơ hội lại cắt một đợt rau hẹ nữa.
"Không tu luyện đến Hư Thần cảnh, thì không có cách nào đánh vỡ giới chướng, tu sĩ sinh ra ở hạ giới như chúng ta làm sao có thể dễ dàng tiến vào thượng giới như vậy?"
Tô Thanh Ca có chút tiếc nuối nói.
Hư Thần cảnh cường giả đã là cường giả chủ một giới này.
Đừng nói ở Đông Hoang đại địa, đến cả các nơi như Trung Châu, Nam Lĩnh, Bắc Mạc, Tây Hoang cũng không có ai đạt được cảnh giới này.
Tổ sư thời xa xưa củaThái Huyền thánh địa, cũng chỉ cách Hư Thần cảnh nửa bước mà thôi.
Hiện giờ ở Đông Hoang , người mạnh nhất mỗi một đại thánh địa cũng khó khăn lắm mới đến nửa bước Phong Hầu cảnh.
Có thể tưởng tượng được đạt tới phá giới phi thăng có bao nhiêu khó khăn.
Hết chương 17.
Chương 18 Đều Là Tới Bái Kiến Cố Công Tử?
"Hư Thần cảnh rất mạnh sao? Nếu như ngươi thật sự đến được thượng giới, phát hiện Hư Thần cảnh kỳ thật cũng chỉ có vậy. . ."
Cố Trường Ca tùy ý nói.
Trong miệng hắn, Hư Thần cảnh ở thượng giới giống như đứng đầy đường.
Bất quá cũng chỉ là nói miệng mà thôi.
Dù sao cũng là thành tựu Thần cảnh cường giả, đương nhiên không phải đơn giản.
Thọ mệnh vượt qua vạn năm, trong các Bất Hủ Đại Giáo, Vô Thượng Đạo Thống ở thượng giới cũng coi như trụ cột vững vàng.
"Không biết Cố công tử có thể nói cho Thanh Ca biết phía trên Hư Thần cảnh, rốt cuộc là cảnh giới gì không?"
Nghe vậy, đôi mắt của Tô Thanh Ca lại không khỏi sáng lên.
Đối với chủ đề này hiển nhiên rất hứng thú.
Phía trên Hư Thần, rốt cuộc là cái gì?
" Phía trên Hư Thần đương nhiên là Chân Thần, cái này có gì phải hỏi." Cố Trường Ca uống một hớp rượu, nhàn nhạt nói.
Tô Thanh Ca nhận được câu trả lời lấy lệ này.
Ngược lại cũng không nhụt chí.
Lại lẳng lặng rót đầy rượu cho Cố Trường Ca.
Nàng suy nghĩ một hồi, sau đó gót sen nhẹ nhàng di chuyển, mang theo một hương thơm nhàn nhạt.
"Cố công tử, ta dùng sức thế này công tử có thấy thoải mái không?"
Tô Thanh Ca đi đến phía sau lưng Cố Trường Ca, bắt đầu nhẹ nhàng xoa bóp bả vai cho hắn.
Bộ dáng tựa như thị nữ.
"Ừm?"
Cố Trường Ca nhíu mày.
Quả thực hắn có chút kinh ngạc.
Hành động hiện giờ của Tô Thanh Ca, dường như không phù hợp với khí chất xuất trần cùng thân phận nữ chính của nàng.
"Thanh Ca biết muốn có được tình cảm của Cố công tử thật sự khó khăn, nhưng ta sẽ không từ bỏ. . ."
Tô Thanh Ca thành thật trả lời.
Nếu giờ phút này có người ở bên cạnh, tuyệt đối sẽ nói nữ nhân này thật là ngay thẳng.
Nhưng nàng thật ra là vô cùng thông minh.
Ở trước mặt Cố Trường Ca, đừng hòng có ý đồ gì qua được mắt hắn.
Cố Trường Ca không muốn thừa nhận cũng không được, hắn không cảm thấy chán ghét Tô Thanh Ca.
Hắn đương nhiên hiểu rõ Tô Thanh Ca nghĩ gì.
Nữ nhân này vô cùng thông minh, sẽ không cam lòng làm một bình hoa di động.
Nàng có dã tâm của mình.
Nói thật Cố Trường Ca cũng rất thích nữ nhân như vậy.
Chẳng qua hiện tại Tô Thanh Ca vẫn chưa tới mức khiến hắn động tâm.
Hắn cũng không định động tâm.
Nếu muốn một chút thân phận thì có thể.
Nghĩ tới đây, Cố Trường Ca phát hiện ra từ khi mối quan hệ của Tô Thanh Ca cùng Diệp Trần rạn nứt, loại cảm giác ẩn ẩn nguy hiểm kia dần dần biến mất rồi .
Nói cách khác kỳ thật cái gọi là khí vận phản phệ, cũng chỉ có thể phát sinh ở trên người khí vận chi tử cùng với những nhân vật có quan hệ mật thiết với hắn mà thôi.
Điểm khí vận của Tô Thanh Ca rất cao, ít nhất là cao gấp mười lần người bình thường.
Nhưng mà Cố Trường Ca hiện tại lại cảm giác mình có thể tùy thời giết nàng.
" Điểm khí vận cao cũng không có nghĩa là khí vận chi tử, cũng sẽ không được thiên đạo che chở."
"Kể ra cũng đúng, rốt cuộc khí vận chi tử cũng chỉ có một vài người có được khuôn mẫu nhân vật chính mà thôi. . ."
Cố Trường Ca nghĩ trong lòng, cũng dần dần hiểu ra.
"Phía trên Hư Thần cảnh đương nhiên là Chân Thần, cường giả bực này có thể đốt lên thần hỏa, đúc thần cơ. . ."
"Tiếp theo chính là Thiên Thần, cao cao tại thượng, có thể xem nhẹ Chân Thần."
Cố Trường Ca tâm tình không tệ, liền giải thích cho nàng thêm hai câu.
"Đa tạ Cố công tử đã giải thích, Thanh Ca hiểu rồi."
"Cảnh giới phía sau hóa ra là như vậy, Hư Thần, Chân Thần, Thiên Thần, Thần Vương, Thánh Nhân. . ."
Tô Thanh Ca có chút vui sướng, bất quá nói đến phần sau, lại có chút tiếc nuối.
Rốt cuộc nàng hiện tại bất quá mới đạt Thần Thông cảnh mà thôi, cách Hư Thần cảnh không biết còn bao lâu nữa.
Cuộc đời này cũng không biết có thể đạt đến cảnh giới kia hay không.
"Thanh Ca về sau sẽ cố gắng chiếm được tình cảm của Cố công tử."
Tô Thanh Ca suy nghĩ hồi lâu, nghiêm túc nói.
Con ngươi xinh đẹp không tì vết như viên đá quý nhìn Cố Trường Ca.
Nàng nói lời này vô cùng thản nhiên, không một chút ngại ngùng nào.
Cố Trường Ca tươi cười lại có chút đùa giỡn nói, " ngươi cũng có thể thử."
Chiếm được tình cảm của ta, khiến ta thích?
Mị lực của nhân vật phản diện lớn như vậy sao, nữ chủ nhanh như vậy đã bị mê hoặc?
Hắn không nghĩ như vậy.
Tô Thanh Ca chỉ là đưa ra quyết định chính xác và hợp lí nhất mà thôi.
Mà lúc này, bên tai Cố Trường Ca vang lên tiếng truyền âm của Minh lão.
"Thú vị, xem ra không khác những gì ta dự liệu lắm."
Nụ cười của hắn mang theo dị sắc.
Thừa dịp các thế lực tông môn Đông Hoang tiến đến tiến công Thái Huyền thánh địa, Diệp Trần đã bỏ chạy ra khỏi đại lao.
Đương nhiên chuyện này ít nhiều là nhờ Tụ Thần Đan mà Cố Trường Ca đưa.
Tất cả đều nằm trong kế hoạch của hắn.
Sau đó, Cố Trường Ca rời khỏi nơi này, đương nhiên cũng không nói cho Tô Thanh Ca biết chuyện Diệp Trần đã trốn đi.
Tô Thanh Ca nghi hoặc mà nhìn Cố Trường Ca đứng dậy rời đi.
Chẳng lẽ mình làm gì khiến hắn không thích?
Đúng là gần vua như gần cọp a.
Nàng không khỏi có chút bất đắc dĩ, nghĩ lại chính mình đã làm sai hay nói sai cái gì rồi.
. ..
Cùng lúc đó, bên ngoài sơn môn Thái Huyền thánh địa.
Thuyền chiến, tàu bay của các thế lực tông môn lớn đều bay lượn trên không trung, khí thế vô cùng lớn.
Bóng người bay lượn che cả bầu trời, khí tức của các tu sĩ vô cùng cường đại.
Thậm chí có rất nhiều hung thú đáng sợ tại đây, ngẩng mặt gào rống, phát ra những tiếng thét dài.
Dương Hư Thánh Địa, Đại Thiên Hoàng Triều, Thượng Cổ Tiêu gia.
Những thế lực này đều là những thế lực lớn đếm trên đầu ngón tay trên Đông Hoang đại địa, truyền thừa đều hơn vạn năm.
Nghe nói người mạnh nhất Thái Huyền thánh địa đã tọa hóa, liền như những con cá mập ngửi được mùi tanh, cùng nhau ùa lên, chuẩn bị ăn thịt con mồi.
Nhưng giờ phút này, tất cả mọi người đều có chút ngơ ngác, bao gồm cả vị thái thượng trưởng lão của Dương Hư thánh địa cũng vậy.
Nhìn Thái Huyền sơn môn cực kì bình tĩnh trước mắt, lão giả áo trắng nhíu mày không thôi, thầm nói, " Sao sơn môn của Thái Huyền thánh địa lại mở ra, một chút thủ đoạn phòng ngự cũng không có, đây đang chờ chúng ta đến sao?"
" Đến cả hộ sơn đại trận của Thái Huyền thánh địa cũng không mở? Là tự biết không có sức chống cự nên mới làm vậy sao?"
Lão hoàng đế của Đại Thiên Hoàng Triều thân mặc long bào, đầu đội tử kim quan, giọng nói vang như chuông đồng, ẩn chứa lực lượng đáng sợ, truyền khắp xa tứ phía.
Mà lúc này, Thái Huyền Thánh Chủ mới mang theo một đám trưởng lão cùng đệ tử, chậm rãi mà đi đến.
"Chư vị hôm nay đến đây, đều là tới bái kiến Cố công tử sao?"
Thái Huyền Thánh Chủ trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt, có chút chế nhạo, lên tiếng hỏi.
Hết chương 18.
Chương 19 Thái Độ Thay Đổi Quá Nhanh!
"Ha ha , Dương Hư thánh địa Triệu Thiên, Đại Thiên Hoàng Triều Sở Vô Cực, thượng cổ Tiêu gia Tiếu Hoắc?"
"Không nghĩ tới lại là ba vị siêu cao thủ chỉ cách Phong Hầu cảnh nửa bước tự mình đến đây, bất quá chư vị muốn bái kiến Cố công tử, không có chút thành ý sợ là không được."
Thái Huyền Thánh Chủ hai tay để sau lưng, thong dong không chút hoảng loạn, xuất hiện ở giữa trời cao.
Trên mặt hắn mang theo vài phần cười chế nhạo, giọng nói truyền ra tứ phương tám hướng.
Một đám trưởng lão cùng đệ tử của Thái Huyền thánh địa, ở phía sau hắn, đối mặt tất cả những thứ này cũng không có một tia hốt hoảng.
Trên mặt mỗi người đều hiện lên vẻ bình tĩnh lạ thường, ẩn ẩn còn có mấy phần khinh thường.
Rốt cuộc đã có vị đại nhân tuổi trẻ kia ở phía sau làm chỗ dựa.
Những thế lực còn lại ở Đông Hoang này , chỉ là một đám vô danh tiểu tốt mà thôi.
Cái gọi là một người làm quan cả họ được nhờ, không phải chính là đạo lý này sao?
Sau khi bọn họ được giải thích chân tướng , đều có loại cảm giác lâng lâng này.
Những thế lực lớn còn lại là cái thá gì.
Ở trước mặt Cố công tử cũng chỉ là chuyện nhỏ như một cái tát mà thôi.
Nếu dám đắc tội, tất cả sơn môn tham sự, đoán chừng đều sẽ bị thế lực khủng bố sau lưng Cố công tử lập tức huỷ diệt.
Có nhân vật cường đại như vậy ở đây, bọn họ cần gì phải sợ chứ?
"Cái gì?"
Giờ khắc này, tất cả thế lực đang bao vây sơn môn , bao gồm lão giả áo trắng, Đại Thiên Hoàng Triều đều không khỏi ngơ ngác , không kịp phản ứng.
Tất cả tu sĩ trên chiến thuyền, phi thuyền, thậm chí cả mãnh thú hung hãn cũng đều sững sờ.
Hùng hổ mà đến, kết quả gặp được Thái Huyền thánh địa không có bất kỳ suy nghĩ chống cự nào.
Cái này hoàn toàn vượt qua dự liệu của tất cả mọi người.
"Thái Huyền Thánh Chủ lời này là có ý gì?"
Rất nhiều người trong bọn họ đều vô cùng khiếp sợ.
Rơi vào hoàn cảnh đại họa ập đầu, kết quả đám trưởng lão cùng các đệ tử này lại không có chút dáng vẻ lo sợ gì?
Rốt cuộc chuyện là thế nào?
Tất cả mọi người của Thái Huyền thánh địa điên rồi sao?
Hay là có âm mưu nào đó hoặc là có chỗ dựa nào đó ?
"Bái kiến Cố công tử, đó là người phương nào? Chẳng lẽ chính là vị đại nhân trẻ tuổi mà Thái Huyền thánh địa rất thân cận trong lời đồn kia?"
"Hay có thể nói tất cả đều là kế nghi binh của Thái Huyền thánh địa?"
Lão giả mặc áo trắng tên là Triệu Thiên, cũng chính là thái thượng trưởng lão của Dương Hư thánh địa, trong lòng không khỏi âm thầm suy nghĩ nói.
Dù sao hắn cũng là lão quái vật sống mấy ngàn năm, rất nhanh liền phát hiện điểm không đúng.
Toàn bộ Thái Huyền thánh địa thật sự quá trấn định.
Rốt cuộc là ai khiến bọn hắn có sự tự tin như vậy?
Phải biết rằng thái thượng trưởng lão của bọn họ sống lại, tu vi tiến thêm một bước, cũng không chắc có thể ngăn cản được nhiều thế lực tấn công tới như vậy.
Lúc này không khí trước sơn môn Thái Huyền thánh địa thật sự có chút quỷ dị.
"Hừ, Cố công tử cái gì? Đó là người phương nào?"
"Nghe nói tuổi hắn chắc chắn không lớn, chẳng lẽ là truyền nhân của một vị lão quái lánh đời đi hành tẩu thế gian? Bất quá dù như vậy thì thế nào?"
"Ngày hôm nay lão phu mang theo vũ khí của vương triều đến, dốc toàn lực có thể đánh bại cường giả Phong Vương cảnh."
Đại Thiên Hoàng Triều thái thượng hoàng, tên Sở Vô Cực, nghe vậy lạnh nhạt nói.
Vừa rồi đúng là hắn mở miệng, âm thanh truyền khắp muôn nơi, ẩn chứa uy áp vô cùng kinh khủng.
Giữa Đại Thiên Hoàng Triều cùng Thái Huyền thánh địa có đại thù!
Ngày hôm nay đúng là thời cơ tốt để huỷ diệt Thái Huyền thánh địa, hắn làm sao có thể bỏ qua?
"Cho các vị một con đường sống các vị không đi, cứ cố tình đâm đầu vào đường chết, sao phải khổ vậy chứ?"
" Thân phận của Cố công tử, há có thể để ngươi đoán ra?"
"Ngọn cỏ ven đường mà muốn với lấy mây ? Đúng là si tâm vọng tưởng."
Nghe vậy, Thái Huyền Thánh Chủ đứng chắp tay, nụ cười tà mị, ngữ khí vô cùng kiêu ngạo.
Bản thân hắn cũng là kẻ cố chấp, đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội cáo mượn oai hùm này.
Ngày hôm nay các thế lực lớn của Đông Hoang đều hoảng sợ.
Một thời gian sau, Đông Hoang đại địa tất lấy Thái Huyền thánh địa vi tôn!
Hơn nữa, chuyện này đã được Cố công tử ngầm thừa nhận.
Nghĩ tới đây, trên mặt Thái Huyền Thánh Chủ lại lộ ra một tia chế nhạo.
Tất cả các thế lực đều chú ý những điều này.
Nói vậy chuyện xảy ra ở đây, đều đã bị không ít thế lực âm thầm quan sát và truyền ra ngoài, dẫn đến náo động lớn.
Tên thái thượng hoàng Sở Vô Cực, tính tình vốn rất nóng nảy.
Nghe nói như vậy, sao có thể chịu được, mặt đều đã xanh mét.
"Sở Vô Cực, chậm đã, chuyện này có gì đó không đúng, không thể đơn giản như vậy. chuyện hôm nay thật sự rất quỷ dị. . ."
Thái thượng trưởng lão của Dương Hư thánh địa nhíu mày nói, chạy nhanh kéo lại thái thượng hoàng đang tính động thủ.
Tuy rằng hắn cũng mang theo trấn tông chi khí đến.
Nhưng trong lòng hắn cũng không thực sự chắc chắn.
Trước mắt bao người, phản ứng của Thái Huyền thánh địa khiến trong lòng hắn khó có thể bình tĩnh được.
Rốt cuộc tập kết ở đây là rất nhiều đại thế lực Đông Hoang.
Dưới cục diện sói nhiều thịt ít.
Thái Huyền thánh địa còn trấn định kiêu ngạo như thế.
Hắn càng tò mò về vị đại nhân trẻ tuổi thần bí kia, , chỉ sợ suy đoán trước đó của hắn là sai.
Lai lịch của hắn rốt cuộc kinh khủng như thế nào, mới có thể khiến Thái Huyền Thánh Chủ không chút sợ hãi?
Triệu Thiên tốt xấu gì cũng sống mấy ngàn năm, lông mi đều đã không còn, tâm tư cực kì giảo hoạt.
Rất nhanh phát hiện điểm không đúng, mồ hôi lạnh từ trên trán chảy xuôi xuống , phía sau lưng không khỏi phát lạnh.
"Tình báo sai? Hay có thể nói là Thái Huyền thánh địa cố ý thả tin tức sai ra ngoài?"
Lúc này, trong các thế lực lớn còn lại, cũng có người mặt hơi biến sắc, hiển nhiên không ngốc, nghĩ thông suốt tất cả những thứ này.
"Ha ha, Tô Thái Huyền ngươi nói không sai. Sớm nghe được vị đại nhân tuổi trẻ kia đang ở trong Thái Huyền thánh địa ngươi, Tiêu gia ta thương nghị rất lâu, đặc biệt tới đây bái kiến, muốn nhìn một chút thiên nhân của vị đại nhân trẻ tuổi kia."
"Vì lần này chúng ta đã chuẩn bị rất nhiều lễ vật."
Lúc này, trước Thái Huyền thánh địa sơn môn mênh mông là chiến thuyền, một nam tử trung niên khôi ngô mặc kim giáp, mỉm cười, từ bên trong đi ra.
Giọng nói của hắn to lớn vang dội, âm vang cả bầu trời.
" Tiếu Hoắc này đúng là giảo hoạt. . ."
Nghe nói lời này, rất nhiều tu sĩ các thế lực thay đổi sắc mặt.
Một số người thậm chí trợn tròn mắt.
Đây cũng quá chân thật đi.
Mới qua qua bao lâu gia chủ thượng cổ Tiêu gia này đã lật mặt rồi?
Cũng quá nhanh đi?
Trước đó, là ai nói muốn huyết tẩy Thái Huyền thánh địa?
Rất nhiều người thầm chửi một câu không biết xấu hổ.
Rồi sau đó cũng nhao nhao noi theo, nói thẳng muốn bái kiến vị đại nhân tuổi trẻ kia.
"Đúng vậy , đúng vậy , ta tới bái kiến vị đại nhân tuổi trẻ kia."
"Muốn Thái Huyền thánh địa thông báo một chút."
"Thủ đoạn này của Tô Thái Huyền thật tốt. . ."
Một màn này khiến sắc mặt Triệu Thiên kịch biến.
Đồng thời thầm mắng trong lòng một tiếng thật nguy hiểm, may mắn vừa nãy không phát động tấn công Thái Huyền thánh địa.
Hết chương 19.
Chương 20 Xem Kịch Vui!
Không thể không nói, một màn kịch kịch tính như vậy, đang diễn ra ngay sơn môn Thái Huyền thánh địa.
Các tông môn thế gia lúc trước còn hùng hổ, đằng đằng sát khí tiến đến, hiện giờ đều có cùng một dáng vẻ vô cùng hiền hòa, tử tế.
Thậm chí ngay cả người tính tình nóng nảy là Thái thượng hoàng của Đại Thiên Hoàng Triều cũng bị người bên cạnh kéo lại.
Tình cảnh này, người không biết còn tưởng rằng các thế lực này đều tới từ một nhà.
"Đây chính là sự kì diệu của thế giới lấy thực lực vi tôn này."
"Chỉ cần Thanh Ca có thể giữ được tình cảm của Cố công tử, có mối quan hệ này, về sau Đông Hoang đại địa, ai gặp ta không đi đường vòng chứ?"
Thái Huyền Thánh Chủ trong lòng không khỏi cảm khái, nghĩ tới hình ảnh trong tương lai, không khỏi hưng phấn, kích động.
Bất quá ngoài mặt vẫn tỏ ra kiêu ngạo đắc ý.
Trong lòng hắn vô cùng tỉnh táo.
Nếu ngày hôm nay Thái Huyền thánh địa không có Cố Trường Ca tọa trấn, tuyệt đối sẽ bị đám thế lực lớn này chia cắt không còn một mảnh, trở thành một vùng đất hoang phế đổ nát.
Không chỉ hắn, thậm chí toàn bộ Thái Huyền thánh địa đều vô cùng cảm kích cùng kính sợ Cố Trường Ca.
Bọn họ hiểu rõ, vì ai mới có thể làm cho các thế lực đều đồng thời kính sợ như vậy!
Cố Trường Ca có thể ban cho bọn họ những cái này, đương nhiên cũng có thể dễ dàng lấy đi.
"Muốn bái kiến Cố công tử, phải thể hiện thành ý của các ngươi."
"Cũng không phải các ngươi muốn thấy là có thể thấy."
Thái Huyền Thánh Chủ cười lạnh nói , hóa thành một vệt thần quang, lập tức rời khỏi sơn môn, cũng mặc kệ người của các thế lực lớn.
Việc cấp bách, là muốn hỏi xem Cố công tử rốt cuộc có ở đây hay không.
Cũng không phải cho hắn cáo mượn oai hùm trang bức.
Trong cung điện , thấy mục đích Thái Huyền Thánh Chủ chạy tới cầu kiến là điều này.
Cố Trường Ca cũng có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới tên này lại lấy tên tuổi của mình đi trang bức.
Bất quá loại chuyện nhỏ nhặt này hắn đương nhiên cũng lười quản, trực tiếp để Thái Huyền Thánh Chủ tự mình giải quyết.
Hiện tại hắn còn đang chờ xem một màn kịch hay đây.
Chỉ là hi vọng Tô Thanh Ca đừng làm hắn thất vọng.
. ..
"Khốn khiếp , tên Tô Thái Huyền này thật kiêu ngạo, ta thật muốn xé rách mặt hắn xuống. . ."
"Không phải chỉ là vận khí tốt thôi sao? Có gì đặc biệt hơn người?"
Bên ngoài sơn môn Thái Huyền thánh địa, rất nhiều người phẫn nộ, trong lòng lại cũng rất hâm mộ.
Bất quá cũng không dám chân chính xâm nhập vào trong Thái Huyền thánh địa .
Ai cũng nhìn ra, Thái Huyền thánh địa này dựa hơi vị đại nhân tuổi trẻ kia nên mới dám phách lối như vậy.
Điều này cũng đủ để chứng minh, lai lịch của vị đại nhân trẻ tuổi kia khủng bố đến mức nào.
Vạn nhất không cẩn thận chọc vào , đây chẳng phải sẽ khiến tông môn gặp phải tai họa ngập đầu sao?
Đương nhiên rất nhiều người cũng tò mò, rốt cuộc vị đại nhân trẻ tuổi kia là người như thế nào?
Đặc biệt là đám đệ tử tuấn kiệt trẻ tuổi đi theo thánh địa, hoàng triều .
Bọn họ có nữ có nam, tu hành có thành tựu không thấp, toàn thân bao phủ thần quang.
Ngày thường tự xưng là thế hệ thanh niên nổi bật trên Đông Hoang đại địa.
Nhưng ngày hôm nay những gì bọn họ chứng kiến thật sự khiến bọn họ khiếp sợ không thôi.
Một thiếu niên mà thôi, thậm chí còn không hiện thân, liền khiến cho mọi thế lực lớn kiêng kị thành bộ dáng này?
"Thật sự không thể tin được, chẳng lẽ có thiếu niên như vậy ở Trung Châu sao?" Một nam tử trẻ tuổi mái tóc màu hoàng kim không khỏi tò mò nói.
Hắn là thánh tử của Dương Hư thánh địa, ngày hôm nay đi theo các vị trưởng lão đến đây, chuẩn bị tham gia chiến đấu, thuận tiện tăng một chút kiến thức.
Nhưng không nghĩ đến sẽ thấy một màn hài kịch này.
Cho nên cho là , vị thiếu niên trẻ tuổi này từ Trung Châu đến đây rèn luyện.
So sánh với Đông Hoang đại địa hoang vắng.
Trung Châu là một vùng đất địa linh nhân kiệt, có vào tông môn thậm chí ngang ngửa với tông môn ở thượng giới trong truyền thuyết.
Tổ tiên từng phi thăng đến thượng giới , lai lịch cường đại đến mức không thể tưởng tượng được.
"Chỉ sợ sẽ không đơn giản như vậy, thế lực ở Trung Châu tuy mạnh, nhưng cũng không thể khiến cho Thái Huyền thánh địa phách lối như thế."
"Chuyện ngày hôm nay đúng là không ngờ được. . ."
Thái thượng trưởng lão Triệu Thiên của Dương Hư thánh địa nghe vậy, không khỏi cười khổ.
Thoạt nhìn tuy rằng hắn có dáng vẻ cao nhân tiên phong đạo cốt.
Nhưng hiện tại cũng không dám đi đâu, đành phải thành thành thật thật chờ ở trước sơn môn của Thái Huyền thánh địa.
. ..
Cùng lúc đó, bên kia.
Sau khi Cố Trường Ca rời khỏi lương đình, Tô Thanh Ca sững sờ một hồi, sau đó cũng trở về cung điện của mình .
Thần sắc của nàng có chút sầu não.
Trong lòng nghĩ mình rốt cuộc đã làm gì làm Cố Trường Ca không thích, khiến hắn lập tức rời đi.
Không nói nguyên nhân cho nàng biết.
Bất quá suy nghĩ nửa ngày, nàng cũng không đoán ra.
Chỉ có thể cảm thán không hổ là Cố công tử, thật khiến người ta khó có thể nắm lấy, thật không biết hắn rốt cuộc đang suy nghĩ gì.
Muốn chiếm được sự yêu mến của người như hắn, cũng rất khó khăn.
Còn về chuyện các thế lực lớn tới tấn công, Tô Thanh Ca căn bản không hề lo lắng.
Nàng biết rõ lai lịch của Cố Trường Ca, cũng biết rõ điều này có ý nghĩa gì.
Chỉ cần các thế lực lớn kia không ngu, sẽ không dám ra tay với Thái Huyền thánh địa khi Cố Trường Ca đang ở đây.
Thậm chí về sau, cũng sẽ không dám.
"Bên trong điện có người. . ."
Bất quá rất nhanh, sắc mặt của Tô Thanh Ca không khỏi biến sắc.
Nàng tốt xấu gì cũng là thánh nữ của Thái Huyền thánh địa, tu hành từ nhỏ, thực lực cũng là đứng đầu trong các thế hệ cũng trang lứa của Đông Hoang đại địa .
Khí tức ba động, nàng vẫn có thể phát hiện.
Mà lúc này, người nọ ẩn thân trong bóng tối cũng đi ra.
"Thanh Ca. . ."
Người này khuôn mặt tuấn tú, sắc mặt trắng bệch, trong mắt có tơ máu, đầu tóc rối bù, bộ dáng vô cùng chật vật.
Có thể thấy hắn vừa trải qua một đoạn thời gian không tốt.
Nhưng tâm tình lại hết sức kích động.
Rốt cuộc cũng gặp được người mà hắn nhớ thương nhất, lo lắng nhất trong khoảng thời gian này.
"Diệp Trần. . ."
Tô Thanh Ca nhíu mày, nhận ra đó là Diệp Trần.
Từ khi hắn bị giam giữ ở địa lao, nàng không hề hỏi thăm.
Càng không đến thăm.
Bởi nàng đã nói với Cố Trường Ca, sẽ không để ý tới chuyện của Diệp Trần nữa, vì vậy nàng không quan tâm.
Đây là nguyên tắc làm người của nàng.
Hết chương 20.
Cố Trường Ca hiện giờ cũng không thiếu công pháp bảo thuật.
Sự chú ý của hắn rất nhanh tập trung vào thiên phú Thần Thông.
Cái gọi là thiên phú Thần Thông, là bảo thuật cường đại khi tu sĩ được sinh ra đã có.
Có người huyết mạch cường đại, kế thừa thần thông cường đại của tổ tông.
Có người thì có thể chất cường đại, có thể thể hiện sức mạnh to lớn.
Tóm lại thiên phú Thần Thông chủng loại đa dạng, khó có thể kể hết.
Bình thường đều là bẩm sinh, sinh ra một cái đã có trong người.
Nhưng mà ở trong hệ thống lại có thể trực tiếp sử dụng giá trị thiên mệnh đổi mà có được.
Cố Trường Ca lướt từ đầu đến cuối một lượt.
Thiên phú Ma Tâm Đạo Cốt của hắn hiện giờ có thể nói vô cùng khủng bố.
Ma tâm cường đại ở chỗ có thể cất chứa vạn vật không xảy ra xung đột.
Nếu đổi lại là người khác, thiên phú cường đại sẽ xung đột với thiên phú yếu kém hơn từ đó che lấp toàn bộ thiên phú yếu kém.
Hoặc người có hai loại thiên phú khó có thể dung hợp, có thể tạo ra nguy hiểm vô cùng lớn.
Nhưng Cố Trường Ca lại không như vậy.
Bằng không cũng sẽ không có được đạo cốt.
Đạo cốt cũng là một loại thiên phú vô cùng khủng bố, đạo uẩn thiên thành ,khi hắn sinh ra có rất nhiều đại đạo phù văn tự động khắc lên đó.
Chỉ cần hắn không chết, tương lai chắc chắn sẽ đạt cấp Chí Tôn , thậm chí trở thành đại nhân vật còn hơn thế nữa.
Đại Đạo tối cao, Thiên Đạo so với nó chỉ là tiểu đệ mà thôi.
Bất quá chỉ cần là người, thì sao có thể thỏa mãn được.
Cố Trường Ca rất nhanh chú ý tới những thiên phú tương tự trong hệ thống thương thành.
Ánh mắt hắn không khỏi sáng lên.
Tiên Thiên Thần Chi Niệm.
Cố Trường Ca chậm rãi nhắc lại mấy chữ này.
Từ tên cũng có thể nhìn ra, loại thiên phú này có liên quan đến nguyên thần.
Lúc sinh ra thần hồn cũng đã tu thành trạng thái nguyên thần.
Tu sĩ có được loại thiên phú này, lực lượng nguyên thần cực kì khủng bố, quả thực không thể tưởng tượng.
Có thể nói vượt qua tất cả tu sĩ cùng thế hệ, hiếm có người có thể so sánh.
Ở thượng giới cũng không nghe nói có ai có được thiên phú như vậy.
Nguyên Thần Nhất Đạo quỷ dị nhất.
Công pháp rèn luyện nguyên thần đều vô cùng quý hiếm, được các đại đạo tông cất giấu vô cùng kĩ.
Cố Trường Ca đương nhiên cũng đang thiếu một thiên phú cường đại như vậy.
"Thôn Tiên Ma Công có thể thôn phệ căn nguyên chư vương, cũng có thể thôn phệ nguyên thần, có thể kết hợp với Tiên Thiên Thần Chi Niệm tăng thêm uy lực, thậm chí mạnh lên rất nhiều."
"Bất quá đắt như thế này, có thể đổi được một ít công pháp Thánh cấp. . ."
"Một ngàn điểm giá trị thiên mệnh, kể ra cũng không lỗ."
Sau khi suy nghĩ thông suốt, Cố Trường Ca ngược lại cũng không đau lòng.
Cũng không do dự.
Rất nhanh quyết định đổi thiên phú cường đại này.
Một cỗ thanh khí ập đến.
Ầm ầm ầm!
Hắn nghe được trong thức hải của chính mình có âm thanh ầm ầm vô cùng khủng bố.
Trong đó, thậm chí tràn ngập hỗn độn khí.
Rất nhiều vô thượng đạo âm quanh quẩn vang lên, kim liên nở rộ, tiên khí lượn lờ, huyền diệu dị thường, như đang tạo ra một thế giới mới vậy.
Rất nhanh trong hải thức của hắn, một bầu trời đêm rộng lớn tráng lệ đột nhiên mọc lên từ mặt đất.
Một tòa thần điện hắc ám lạnh lẽo mọc lên sừng sững ở đó.
Một Nguyên Thần nhỏ bé đang ngồi ngay ngắn, sắc mặt lạnh lùng mà thâm thúy, thần sắc như đang quan sát thiên địa vạn vật.
"Đây là Tiên Thiên Thần Chi Niệm của ta sao, chớp mắt một cái sức mạnh nguyên thần đã tăng lên gấp trăm lần. . ."
Cố Trường Ca nhịn không được khẽ cười một tiếng.
Loại cảm giác thực lực không ngừng tăng lên, khống chế hết thảy này, thật thú vị a!
Trách không được trong thế giới huyền huyễn này, có vô số người theo đuổi sức mạnh tối cao.
Loại cảm giác này thực sự làm người ta nghiện mà.
. ..
Mà đảo mắt một cái, ba ngày đã trôi qua.
Cách Thái Huyền thánh địa vạn dặm.
Ong!
Trên bầu trời, từng đạo lưu quang cùng cầu vồng xẹt qua.
Có rất nhiều cường giả từ bốn phương tám hướng không ngừng đi tới.
Hoặc là khống chế phi thuyền, thần liễn, hoặc là cưỡi mãnh thú, khí tức vô cùng cường đại.
Đây là rất nhiều thế lực cường đại, đến từ các nơi ở Đông Hoang, giống với Thái Huyền thánh địa có truyền thừa mấy vạn năm.
Cũng có hoàng triều, thế gia cổ xưa vân vân, đều là bá chủ Đông Hoang.
"Tin tức có bị nhầm không?"
Trên đỉnh núi, một vị lão nhân hỏi.
Thân mặc áo bào màu trắng, tiên phong đạo cốt, tỏa ra khí chất siêu phàm thoát tục.
Hắn nhìn về hướng Thái Huyền thánh địa ở phía xa.
Nơi đó núi non trải dài vô tận, rất nhiều thần đảo huyền phù, thụy thú lui tới, sương mù mờ mịt.
Quả nhiên là một vùng đất thánh địa tịnh tọa.
Giờ phút này, trong mắt hắn hiện lên sự tham lam vô cùng mãnh liệt.
Nếu có thể thu thập Thái Huyền thánh địa, Dương Hư thánh địa nhà mình chắc chắn có thể trở thành thế lực mạnh nhất Đông Hoang.
"Khởi bẩm thái thượng trưởng lão, nếu tin tức không nhầm."
"Vào ngày thánh tử của Thái Huyền thánh địa được sắc phong, có người phát hiện khí tức của Thái Thượng trưởng lão Thái Huyền thánh địa đã biến mất."
"Thực sự đã chết rồi. . ."
Phía sau lão giả áo trắng, một vị trưởng lão đến từ Thánh Địa Dương Hư bẩm báo nói.
"Tốt tốt tốt, ngày hôm nay ta mang theo mấy lão hỏa đi đến, đúng là cơ hội tốt để huỷ diệt Thái Huyền thánh địa."
Lão giả áo trắng vuốt râu mà cười, vô cùng vui vẻ, như đã dự liệu được cục diện cuối cùng.
Thái Huyền thánh địa truyền thừa mấy vạn năm, từ hôm nay trở đi sẽ bị xóa tên khỏi Đông Hoang đại địa.
"Bất quá thái thượng trưởng lão, nghe đồn Thái Huyền thánh địa gần đây có vị thiếu niên trẻ tuổi thần bí, vị thiếu niên này nghe bối cảnh vô cùng khủng bố. . ."
Lúc này, một vị trưởng lão khác tiến lên, báo cáo chuyện này.
"Chuyện này ta đã biết, một thiếu niên trẻ tuổi mà thôi, bối cảnh của hắn có mạnh đến đâu, cũng không thay đổi được cục diện ngày hôm nay. Nên biết không chỉ có riêng thế lực một nhà chúng ta theo dõi Thái Huyền thánh địa. . ."
"Hơn nữa nghe nói tên tiểu tử mà cháu gái vẫn luôn nhớ thương kia, dường như bị Thái Huyền thánh địa giam giữ."
" Thái Huyền thánh địa này đúng là bị mù mà, kỳ tài như vậy. . ."
Lão giả áo trắng nhàn nhạt cười, có chút thâm ý.
Hết chương 16.
Chương 17 Không Nam Nhi Nào Có Thể So Sánh!
"Thánh Chủ, không tốt rồi, cách đây vạn dặm các tông môn lớn, thế lực lớn đang tập trung lại, trong này thậm chí có Dương Hư thánh địa, Đại Nhật Thần Triều, Thượng Cổ Tiêu Gia cùng đông đảo thế lực lớn khác. . ."
"Nhìn dáng vẻ của bọn họ là đang muốn đánh về phía chúng ta."
Trong lúc đó.
Trong chủ điện của Thái Huyền thánh địa, Thái Huyền Thánh Chủ đang cùng một đám trưởng lão thương nghị.
Một tên đệ tử, bỗng nhiên đầy hoang mang sợ hãi chạy tới bẩm báo.
Sắc mặt vô cùng tái nhợt.
Đây chính là chuyện lớn a!
Rất nhiều thế lực lớn cùng nhau tập kết lại , cách bên ngoài tông môn vạn dặm, cách xa như vậy đã có thể cảm nhận được cỗ ba động đáng sợ đó.
Nhiều thế lực như vậy tụ tập, chắc chắn là muốn tiến công Thái Huyền thánh địa.
Tuy rằng Thái Huyền thánh địa ngày thường tự xưng là bá chủ Đông Hoang.
Nhưng mà đối mặt với đông đảo các thế lực lớn lâu đời cùng tiến công,đương nhiên cũng sẽ run sợ.
Nhưng mà, tên đệ tử này bẩm báo xong, lại có chút khiếp sợ.
Dù là Thánh Chủ hay là một đám trưởng lão, biểu hiện trên mặt đều vô cùng lạnh nhạt thản nhiên, hoặc có thể nói là bình tĩnh.
Đến một tia khủng hoảng hoặc khiếp sợ đều không có.
"Chỉ vậy thôi sao? Một chút chuyện nhỏ mà ngươi đã hoảng sợ như vậy rồi, còn ra thể thống gì nữa?" Ngược lại một tên trưởng lão nhướng mày một cái, quát lớn nói.
Bộ dáng kia, hiển nhiên là một chút cũng không để ý về chuyện các thế lực lớn chuẩn bị hợp lực tiến công.
"Thánh Chủ, quả nhiên ngài đúng là nhìn xa trông rộng , sớm đoán được chuyện này sẽ xảy ra, trước tiên tạo mối quan hệ tốt với Cố công tử."
Mà lúc này, mấy vị trưởng lão còn lại cũng mở miệng cười, nhao nhao nịnh nọt Thái Huyền Thánh Chủ.
Hiển nhiên, đối với ánh mắt kính nể cũng cũng lời nịnh nọt sáo rỗng này của các vị trưởng lão, Thái Huyền Thánh Chủ cũng rất hưởng thụ.
Bất quá mặt ngoài, vẫn phải có uy nghiêm của Thái Huyền Thánh Chủ, khoát tay một cái, nhàn nhạt nói, " Thái thượng trưởng lão sau khi tọa hóa, Thái Huyền thánh địa ta vẫn luôn rơi vào trạng thái nguy hiểm, bốn bề là địch."
"Cũng nhờ Cố công tử tới nơi này rèn luyện, chúng ta mới có thể cùng hắn tạo quan hệ."
" Những lời này của các ngươi, nên đi nói cùng Cố công tử đi."
Lúc này, trong lòng Thái Huyền Thánh Chủ không khỏi có chút đắc ý.
Vị đại nhân trẻ tuổi đến từ thượng giới này, thân phận lừng lẫy, bối cảnh khủng bố.
Chuyện này trừ bỏ một đám trưởng lão cùng một vài nội môn đệ tử đáng tin cậy ra, những người còn lại thật ra không hề biết.
Hắn đã chuẩn bị cho các thế lực lớn kia một bất ngờ lớn.
Không thể không nói, Thái Huyền Thánh Chủ cũng là người vô cùng khôn ngoan.
Đã sớm biết được chuyện như ngày hôm nay sẽ đến.
"Thánh Chủ, mấy ngày gầy đây xem ra Thánh Nữ điện hạ cùng Cố công tử rất thân cận a, nếu như không có Thánh Nữ điện hạ, sợ là Thái Huyền thánh địa chúng ta lần này không thể thoát khỏi cục diện này."
"Đúng vậy đúng vậy , đều nhờ Thánh Chủ ngài sinh ra nữ nhi tốt a!"
Một đám trưởng lão lại nhao nhao cảm thán một phen, khiến ý cười trên mặt Thái Huyền Thánh Chủ càng ngày càng sâu.
Đúng vậy , tất cả những chuyện này đều là nhờ nữ nhi.
Nhân vật giống Cố công tử, bọn họ lấy đâu ra tư cách tiếp xúc với hắn?
Nghe Thánh Chủ cùng một đám trưởng lão nói chuyện, tên đệ tử tiến đến bẩm báo kia, cả người đều choáng váng.
Thái Thượng trưởng lão đã sớm tọa hóa?
Hơn nữa tên đại nhân thần bí trẻ tuổi kia, thật sự lợi hại như vậy?
Thế mà có thể khiến Thánh Chủ cùng với các vị trưởng lão không chút hoảng sợ, ngược lại còn cười cười nói nói.
Hắn chỉ cảm giác đầu mình ông ông vang dội.
"Người đâu, mở cửa sơn môn, theo ta đi nghênh đón các tông phái. . ."
Rồi sau đó, đôi mắt Thái Huyền Thánh Chủ lóe lên kim quang, bên trong có khí phách vô cùng cường đại, truyền âm nói.
. ..
"Những gì Cố công tử nói thật thú vị, thượng giới thật sự lớn như vậy sao?"
Cùng lúc đó, trong một tòa lương đình, Tô Thanh Ca mỉm cười nói chuyện với Cố Trường Ca.
Sau đó nhẹ kéo cổ tay áo.
Lộ ra cổ tay nhỏ nhắn trắng nõn, tựa như ngó sen tuyết, tinh tế không tì vết.
Nàng giúp Cố Trường Ca nhẹ nhàng rót đầy ly rượu không trước mặt.
Nghe Cố Trường Ca kể về chuyện thú vị ở thượng giới, không khỏi có chút tò mò.
Sau khi buông bỏ thành kiến trong lòng, nàng lại tiếp xúc cùng Cố Trường Ca, quả nhiên có cảm giác khác hoàn toàn với lúc trước.
Tuy nói Cố Trường Ca lòng dạ thâm sâu, khó có thể nắm bắt.
Nhưng không thể phủ nhận hắn có sức hấp dẫn rất lớn đối với nữ nhân .
Nàng thân làm Thái Huyền Thánh Nữ, nhất thể song hồn, từ nhỏ thông minh, gặp qua bao nhiêu thiếu niên tuấn kiệt.
Nhưng không có người nào có thể so sánh cùng với Cố Trường Ca.
Hoặc là nói, so sánh đó là vũ nhục đối với Cố Trường Ca.
Riêng vẻ ngoài khôi ngô tuấn tú của hắn đã hiếm có nam nhi nào có thể so sánh.
Càng đừng nói kiến thức, cách nói năng, khí độ, cùng với tu vi, bối cảnh vân vân.
Thậm chí đến cả phụ thân nàng cũng nói hắn không phải đối thủ của Cố công tử.
Cố công tử tuy không phải người tốt , nhưng lại là mẫu người mà hàng ngàn hàng vạn nữ nhân yêu thích.
Nàng đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Nghe lời này, vẻ mặt Cố Trường Ca như cười như không.
"Thượng giới lớn hay không, tự mình đi lên xem không phải sẽ biết sao?"
Khoảng thời gian này tiếp xúc với hắn.
Tô Thanh Ca cũng đã buông lỏng phòng bị với hắn.
Chỉ là khiến Cố Trường Ca có chút không hiểu, vì sao điểm khí vận của mình, từ sau lần đó không còn tăng nữa.
Hay có thể nói là khí vận của Tô Thanh Ca, căn bản không còn liên quan gì đến Diệp Trần nữa.
Bản thân nàng cũng là người có vận khí trời sinh?
Mẫu thân là quý nữ thượng giới, huyết mạch của nàng lai lịch bất phàm?
Hoặc là chuyển thế của một vị thời xa xưa?
Chuyện này, đến hệ thống cũng không giải thích được.
"Xem ra trong thế giới này còn tồn tại một ít nhân vật phụ đại khí vận, nhưng khác với khí vận chi tử như Diệp Trần."
Cố Trường Ca nghĩ như vậy.
Chỉ là hiện tại Diệp Trần vẫn chưa hết hi vọng với Tô Thanh Ca, hắn vẫn còn muốn nhân cơ hội lại cắt một đợt rau hẹ nữa.
"Không tu luyện đến Hư Thần cảnh, thì không có cách nào đánh vỡ giới chướng, tu sĩ sinh ra ở hạ giới như chúng ta làm sao có thể dễ dàng tiến vào thượng giới như vậy?"
Tô Thanh Ca có chút tiếc nuối nói.
Hư Thần cảnh cường giả đã là cường giả chủ một giới này.
Đừng nói ở Đông Hoang đại địa, đến cả các nơi như Trung Châu, Nam Lĩnh, Bắc Mạc, Tây Hoang cũng không có ai đạt được cảnh giới này.
Tổ sư thời xa xưa củaThái Huyền thánh địa, cũng chỉ cách Hư Thần cảnh nửa bước mà thôi.
Hiện giờ ở Đông Hoang , người mạnh nhất mỗi một đại thánh địa cũng khó khăn lắm mới đến nửa bước Phong Hầu cảnh.
Có thể tưởng tượng được đạt tới phá giới phi thăng có bao nhiêu khó khăn.
Hết chương 17.
Chương 18 Đều Là Tới Bái Kiến Cố Công Tử?
"Hư Thần cảnh rất mạnh sao? Nếu như ngươi thật sự đến được thượng giới, phát hiện Hư Thần cảnh kỳ thật cũng chỉ có vậy. . ."
Cố Trường Ca tùy ý nói.
Trong miệng hắn, Hư Thần cảnh ở thượng giới giống như đứng đầy đường.
Bất quá cũng chỉ là nói miệng mà thôi.
Dù sao cũng là thành tựu Thần cảnh cường giả, đương nhiên không phải đơn giản.
Thọ mệnh vượt qua vạn năm, trong các Bất Hủ Đại Giáo, Vô Thượng Đạo Thống ở thượng giới cũng coi như trụ cột vững vàng.
"Không biết Cố công tử có thể nói cho Thanh Ca biết phía trên Hư Thần cảnh, rốt cuộc là cảnh giới gì không?"
Nghe vậy, đôi mắt của Tô Thanh Ca lại không khỏi sáng lên.
Đối với chủ đề này hiển nhiên rất hứng thú.
Phía trên Hư Thần, rốt cuộc là cái gì?
" Phía trên Hư Thần đương nhiên là Chân Thần, cái này có gì phải hỏi." Cố Trường Ca uống một hớp rượu, nhàn nhạt nói.
Tô Thanh Ca nhận được câu trả lời lấy lệ này.
Ngược lại cũng không nhụt chí.
Lại lẳng lặng rót đầy rượu cho Cố Trường Ca.
Nàng suy nghĩ một hồi, sau đó gót sen nhẹ nhàng di chuyển, mang theo một hương thơm nhàn nhạt.
"Cố công tử, ta dùng sức thế này công tử có thấy thoải mái không?"
Tô Thanh Ca đi đến phía sau lưng Cố Trường Ca, bắt đầu nhẹ nhàng xoa bóp bả vai cho hắn.
Bộ dáng tựa như thị nữ.
"Ừm?"
Cố Trường Ca nhíu mày.
Quả thực hắn có chút kinh ngạc.
Hành động hiện giờ của Tô Thanh Ca, dường như không phù hợp với khí chất xuất trần cùng thân phận nữ chính của nàng.
"Thanh Ca biết muốn có được tình cảm của Cố công tử thật sự khó khăn, nhưng ta sẽ không từ bỏ. . ."
Tô Thanh Ca thành thật trả lời.
Nếu giờ phút này có người ở bên cạnh, tuyệt đối sẽ nói nữ nhân này thật là ngay thẳng.
Nhưng nàng thật ra là vô cùng thông minh.
Ở trước mặt Cố Trường Ca, đừng hòng có ý đồ gì qua được mắt hắn.
Cố Trường Ca không muốn thừa nhận cũng không được, hắn không cảm thấy chán ghét Tô Thanh Ca.
Hắn đương nhiên hiểu rõ Tô Thanh Ca nghĩ gì.
Nữ nhân này vô cùng thông minh, sẽ không cam lòng làm một bình hoa di động.
Nàng có dã tâm của mình.
Nói thật Cố Trường Ca cũng rất thích nữ nhân như vậy.
Chẳng qua hiện tại Tô Thanh Ca vẫn chưa tới mức khiến hắn động tâm.
Hắn cũng không định động tâm.
Nếu muốn một chút thân phận thì có thể.
Nghĩ tới đây, Cố Trường Ca phát hiện ra từ khi mối quan hệ của Tô Thanh Ca cùng Diệp Trần rạn nứt, loại cảm giác ẩn ẩn nguy hiểm kia dần dần biến mất rồi .
Nói cách khác kỳ thật cái gọi là khí vận phản phệ, cũng chỉ có thể phát sinh ở trên người khí vận chi tử cùng với những nhân vật có quan hệ mật thiết với hắn mà thôi.
Điểm khí vận của Tô Thanh Ca rất cao, ít nhất là cao gấp mười lần người bình thường.
Nhưng mà Cố Trường Ca hiện tại lại cảm giác mình có thể tùy thời giết nàng.
" Điểm khí vận cao cũng không có nghĩa là khí vận chi tử, cũng sẽ không được thiên đạo che chở."
"Kể ra cũng đúng, rốt cuộc khí vận chi tử cũng chỉ có một vài người có được khuôn mẫu nhân vật chính mà thôi. . ."
Cố Trường Ca nghĩ trong lòng, cũng dần dần hiểu ra.
"Phía trên Hư Thần cảnh đương nhiên là Chân Thần, cường giả bực này có thể đốt lên thần hỏa, đúc thần cơ. . ."
"Tiếp theo chính là Thiên Thần, cao cao tại thượng, có thể xem nhẹ Chân Thần."
Cố Trường Ca tâm tình không tệ, liền giải thích cho nàng thêm hai câu.
"Đa tạ Cố công tử đã giải thích, Thanh Ca hiểu rồi."
"Cảnh giới phía sau hóa ra là như vậy, Hư Thần, Chân Thần, Thiên Thần, Thần Vương, Thánh Nhân. . ."
Tô Thanh Ca có chút vui sướng, bất quá nói đến phần sau, lại có chút tiếc nuối.
Rốt cuộc nàng hiện tại bất quá mới đạt Thần Thông cảnh mà thôi, cách Hư Thần cảnh không biết còn bao lâu nữa.
Cuộc đời này cũng không biết có thể đạt đến cảnh giới kia hay không.
"Thanh Ca về sau sẽ cố gắng chiếm được tình cảm của Cố công tử."
Tô Thanh Ca suy nghĩ hồi lâu, nghiêm túc nói.
Con ngươi xinh đẹp không tì vết như viên đá quý nhìn Cố Trường Ca.
Nàng nói lời này vô cùng thản nhiên, không một chút ngại ngùng nào.
Cố Trường Ca tươi cười lại có chút đùa giỡn nói, " ngươi cũng có thể thử."
Chiếm được tình cảm của ta, khiến ta thích?
Mị lực của nhân vật phản diện lớn như vậy sao, nữ chủ nhanh như vậy đã bị mê hoặc?
Hắn không nghĩ như vậy.
Tô Thanh Ca chỉ là đưa ra quyết định chính xác và hợp lí nhất mà thôi.
Mà lúc này, bên tai Cố Trường Ca vang lên tiếng truyền âm của Minh lão.
"Thú vị, xem ra không khác những gì ta dự liệu lắm."
Nụ cười của hắn mang theo dị sắc.
Thừa dịp các thế lực tông môn Đông Hoang tiến đến tiến công Thái Huyền thánh địa, Diệp Trần đã bỏ chạy ra khỏi đại lao.
Đương nhiên chuyện này ít nhiều là nhờ Tụ Thần Đan mà Cố Trường Ca đưa.
Tất cả đều nằm trong kế hoạch của hắn.
Sau đó, Cố Trường Ca rời khỏi nơi này, đương nhiên cũng không nói cho Tô Thanh Ca biết chuyện Diệp Trần đã trốn đi.
Tô Thanh Ca nghi hoặc mà nhìn Cố Trường Ca đứng dậy rời đi.
Chẳng lẽ mình làm gì khiến hắn không thích?
Đúng là gần vua như gần cọp a.
Nàng không khỏi có chút bất đắc dĩ, nghĩ lại chính mình đã làm sai hay nói sai cái gì rồi.
. ..
Cùng lúc đó, bên ngoài sơn môn Thái Huyền thánh địa.
Thuyền chiến, tàu bay của các thế lực tông môn lớn đều bay lượn trên không trung, khí thế vô cùng lớn.
Bóng người bay lượn che cả bầu trời, khí tức của các tu sĩ vô cùng cường đại.
Thậm chí có rất nhiều hung thú đáng sợ tại đây, ngẩng mặt gào rống, phát ra những tiếng thét dài.
Dương Hư Thánh Địa, Đại Thiên Hoàng Triều, Thượng Cổ Tiêu gia.
Những thế lực này đều là những thế lực lớn đếm trên đầu ngón tay trên Đông Hoang đại địa, truyền thừa đều hơn vạn năm.
Nghe nói người mạnh nhất Thái Huyền thánh địa đã tọa hóa, liền như những con cá mập ngửi được mùi tanh, cùng nhau ùa lên, chuẩn bị ăn thịt con mồi.
Nhưng giờ phút này, tất cả mọi người đều có chút ngơ ngác, bao gồm cả vị thái thượng trưởng lão của Dương Hư thánh địa cũng vậy.
Nhìn Thái Huyền sơn môn cực kì bình tĩnh trước mắt, lão giả áo trắng nhíu mày không thôi, thầm nói, " Sao sơn môn của Thái Huyền thánh địa lại mở ra, một chút thủ đoạn phòng ngự cũng không có, đây đang chờ chúng ta đến sao?"
" Đến cả hộ sơn đại trận của Thái Huyền thánh địa cũng không mở? Là tự biết không có sức chống cự nên mới làm vậy sao?"
Lão hoàng đế của Đại Thiên Hoàng Triều thân mặc long bào, đầu đội tử kim quan, giọng nói vang như chuông đồng, ẩn chứa lực lượng đáng sợ, truyền khắp xa tứ phía.
Mà lúc này, Thái Huyền Thánh Chủ mới mang theo một đám trưởng lão cùng đệ tử, chậm rãi mà đi đến.
"Chư vị hôm nay đến đây, đều là tới bái kiến Cố công tử sao?"
Thái Huyền Thánh Chủ trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt, có chút chế nhạo, lên tiếng hỏi.
Hết chương 18.
Chương 19 Thái Độ Thay Đổi Quá Nhanh!
"Ha ha , Dương Hư thánh địa Triệu Thiên, Đại Thiên Hoàng Triều Sở Vô Cực, thượng cổ Tiêu gia Tiếu Hoắc?"
"Không nghĩ tới lại là ba vị siêu cao thủ chỉ cách Phong Hầu cảnh nửa bước tự mình đến đây, bất quá chư vị muốn bái kiến Cố công tử, không có chút thành ý sợ là không được."
Thái Huyền Thánh Chủ hai tay để sau lưng, thong dong không chút hoảng loạn, xuất hiện ở giữa trời cao.
Trên mặt hắn mang theo vài phần cười chế nhạo, giọng nói truyền ra tứ phương tám hướng.
Một đám trưởng lão cùng đệ tử của Thái Huyền thánh địa, ở phía sau hắn, đối mặt tất cả những thứ này cũng không có một tia hốt hoảng.
Trên mặt mỗi người đều hiện lên vẻ bình tĩnh lạ thường, ẩn ẩn còn có mấy phần khinh thường.
Rốt cuộc đã có vị đại nhân tuổi trẻ kia ở phía sau làm chỗ dựa.
Những thế lực còn lại ở Đông Hoang này , chỉ là một đám vô danh tiểu tốt mà thôi.
Cái gọi là một người làm quan cả họ được nhờ, không phải chính là đạo lý này sao?
Sau khi bọn họ được giải thích chân tướng , đều có loại cảm giác lâng lâng này.
Những thế lực lớn còn lại là cái thá gì.
Ở trước mặt Cố công tử cũng chỉ là chuyện nhỏ như một cái tát mà thôi.
Nếu dám đắc tội, tất cả sơn môn tham sự, đoán chừng đều sẽ bị thế lực khủng bố sau lưng Cố công tử lập tức huỷ diệt.
Có nhân vật cường đại như vậy ở đây, bọn họ cần gì phải sợ chứ?
"Cái gì?"
Giờ khắc này, tất cả thế lực đang bao vây sơn môn , bao gồm lão giả áo trắng, Đại Thiên Hoàng Triều đều không khỏi ngơ ngác , không kịp phản ứng.
Tất cả tu sĩ trên chiến thuyền, phi thuyền, thậm chí cả mãnh thú hung hãn cũng đều sững sờ.
Hùng hổ mà đến, kết quả gặp được Thái Huyền thánh địa không có bất kỳ suy nghĩ chống cự nào.
Cái này hoàn toàn vượt qua dự liệu của tất cả mọi người.
"Thái Huyền Thánh Chủ lời này là có ý gì?"
Rất nhiều người trong bọn họ đều vô cùng khiếp sợ.
Rơi vào hoàn cảnh đại họa ập đầu, kết quả đám trưởng lão cùng các đệ tử này lại không có chút dáng vẻ lo sợ gì?
Rốt cuộc chuyện là thế nào?
Tất cả mọi người của Thái Huyền thánh địa điên rồi sao?
Hay là có âm mưu nào đó hoặc là có chỗ dựa nào đó ?
"Bái kiến Cố công tử, đó là người phương nào? Chẳng lẽ chính là vị đại nhân trẻ tuổi mà Thái Huyền thánh địa rất thân cận trong lời đồn kia?"
"Hay có thể nói tất cả đều là kế nghi binh của Thái Huyền thánh địa?"
Lão giả mặc áo trắng tên là Triệu Thiên, cũng chính là thái thượng trưởng lão của Dương Hư thánh địa, trong lòng không khỏi âm thầm suy nghĩ nói.
Dù sao hắn cũng là lão quái vật sống mấy ngàn năm, rất nhanh liền phát hiện điểm không đúng.
Toàn bộ Thái Huyền thánh địa thật sự quá trấn định.
Rốt cuộc là ai khiến bọn hắn có sự tự tin như vậy?
Phải biết rằng thái thượng trưởng lão của bọn họ sống lại, tu vi tiến thêm một bước, cũng không chắc có thể ngăn cản được nhiều thế lực tấn công tới như vậy.
Lúc này không khí trước sơn môn Thái Huyền thánh địa thật sự có chút quỷ dị.
"Hừ, Cố công tử cái gì? Đó là người phương nào?"
"Nghe nói tuổi hắn chắc chắn không lớn, chẳng lẽ là truyền nhân của một vị lão quái lánh đời đi hành tẩu thế gian? Bất quá dù như vậy thì thế nào?"
"Ngày hôm nay lão phu mang theo vũ khí của vương triều đến, dốc toàn lực có thể đánh bại cường giả Phong Vương cảnh."
Đại Thiên Hoàng Triều thái thượng hoàng, tên Sở Vô Cực, nghe vậy lạnh nhạt nói.
Vừa rồi đúng là hắn mở miệng, âm thanh truyền khắp muôn nơi, ẩn chứa uy áp vô cùng kinh khủng.
Giữa Đại Thiên Hoàng Triều cùng Thái Huyền thánh địa có đại thù!
Ngày hôm nay đúng là thời cơ tốt để huỷ diệt Thái Huyền thánh địa, hắn làm sao có thể bỏ qua?
"Cho các vị một con đường sống các vị không đi, cứ cố tình đâm đầu vào đường chết, sao phải khổ vậy chứ?"
" Thân phận của Cố công tử, há có thể để ngươi đoán ra?"
"Ngọn cỏ ven đường mà muốn với lấy mây ? Đúng là si tâm vọng tưởng."
Nghe vậy, Thái Huyền Thánh Chủ đứng chắp tay, nụ cười tà mị, ngữ khí vô cùng kiêu ngạo.
Bản thân hắn cũng là kẻ cố chấp, đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội cáo mượn oai hùm này.
Ngày hôm nay các thế lực lớn của Đông Hoang đều hoảng sợ.
Một thời gian sau, Đông Hoang đại địa tất lấy Thái Huyền thánh địa vi tôn!
Hơn nữa, chuyện này đã được Cố công tử ngầm thừa nhận.
Nghĩ tới đây, trên mặt Thái Huyền Thánh Chủ lại lộ ra một tia chế nhạo.
Tất cả các thế lực đều chú ý những điều này.
Nói vậy chuyện xảy ra ở đây, đều đã bị không ít thế lực âm thầm quan sát và truyền ra ngoài, dẫn đến náo động lớn.
Tên thái thượng hoàng Sở Vô Cực, tính tình vốn rất nóng nảy.
Nghe nói như vậy, sao có thể chịu được, mặt đều đã xanh mét.
"Sở Vô Cực, chậm đã, chuyện này có gì đó không đúng, không thể đơn giản như vậy. chuyện hôm nay thật sự rất quỷ dị. . ."
Thái thượng trưởng lão của Dương Hư thánh địa nhíu mày nói, chạy nhanh kéo lại thái thượng hoàng đang tính động thủ.
Tuy rằng hắn cũng mang theo trấn tông chi khí đến.
Nhưng trong lòng hắn cũng không thực sự chắc chắn.
Trước mắt bao người, phản ứng của Thái Huyền thánh địa khiến trong lòng hắn khó có thể bình tĩnh được.
Rốt cuộc tập kết ở đây là rất nhiều đại thế lực Đông Hoang.
Dưới cục diện sói nhiều thịt ít.
Thái Huyền thánh địa còn trấn định kiêu ngạo như thế.
Hắn càng tò mò về vị đại nhân trẻ tuổi thần bí kia, , chỉ sợ suy đoán trước đó của hắn là sai.
Lai lịch của hắn rốt cuộc kinh khủng như thế nào, mới có thể khiến Thái Huyền Thánh Chủ không chút sợ hãi?
Triệu Thiên tốt xấu gì cũng sống mấy ngàn năm, lông mi đều đã không còn, tâm tư cực kì giảo hoạt.
Rất nhanh phát hiện điểm không đúng, mồ hôi lạnh từ trên trán chảy xuôi xuống , phía sau lưng không khỏi phát lạnh.
"Tình báo sai? Hay có thể nói là Thái Huyền thánh địa cố ý thả tin tức sai ra ngoài?"
Lúc này, trong các thế lực lớn còn lại, cũng có người mặt hơi biến sắc, hiển nhiên không ngốc, nghĩ thông suốt tất cả những thứ này.
"Ha ha, Tô Thái Huyền ngươi nói không sai. Sớm nghe được vị đại nhân tuổi trẻ kia đang ở trong Thái Huyền thánh địa ngươi, Tiêu gia ta thương nghị rất lâu, đặc biệt tới đây bái kiến, muốn nhìn một chút thiên nhân của vị đại nhân trẻ tuổi kia."
"Vì lần này chúng ta đã chuẩn bị rất nhiều lễ vật."
Lúc này, trước Thái Huyền thánh địa sơn môn mênh mông là chiến thuyền, một nam tử trung niên khôi ngô mặc kim giáp, mỉm cười, từ bên trong đi ra.
Giọng nói của hắn to lớn vang dội, âm vang cả bầu trời.
" Tiếu Hoắc này đúng là giảo hoạt. . ."
Nghe nói lời này, rất nhiều tu sĩ các thế lực thay đổi sắc mặt.
Một số người thậm chí trợn tròn mắt.
Đây cũng quá chân thật đi.
Mới qua qua bao lâu gia chủ thượng cổ Tiêu gia này đã lật mặt rồi?
Cũng quá nhanh đi?
Trước đó, là ai nói muốn huyết tẩy Thái Huyền thánh địa?
Rất nhiều người thầm chửi một câu không biết xấu hổ.
Rồi sau đó cũng nhao nhao noi theo, nói thẳng muốn bái kiến vị đại nhân tuổi trẻ kia.
"Đúng vậy , đúng vậy , ta tới bái kiến vị đại nhân tuổi trẻ kia."
"Muốn Thái Huyền thánh địa thông báo một chút."
"Thủ đoạn này của Tô Thái Huyền thật tốt. . ."
Một màn này khiến sắc mặt Triệu Thiên kịch biến.
Đồng thời thầm mắng trong lòng một tiếng thật nguy hiểm, may mắn vừa nãy không phát động tấn công Thái Huyền thánh địa.
Hết chương 19.
Chương 20 Xem Kịch Vui!
Không thể không nói, một màn kịch kịch tính như vậy, đang diễn ra ngay sơn môn Thái Huyền thánh địa.
Các tông môn thế gia lúc trước còn hùng hổ, đằng đằng sát khí tiến đến, hiện giờ đều có cùng một dáng vẻ vô cùng hiền hòa, tử tế.
Thậm chí ngay cả người tính tình nóng nảy là Thái thượng hoàng của Đại Thiên Hoàng Triều cũng bị người bên cạnh kéo lại.
Tình cảnh này, người không biết còn tưởng rằng các thế lực này đều tới từ một nhà.
"Đây chính là sự kì diệu của thế giới lấy thực lực vi tôn này."
"Chỉ cần Thanh Ca có thể giữ được tình cảm của Cố công tử, có mối quan hệ này, về sau Đông Hoang đại địa, ai gặp ta không đi đường vòng chứ?"
Thái Huyền Thánh Chủ trong lòng không khỏi cảm khái, nghĩ tới hình ảnh trong tương lai, không khỏi hưng phấn, kích động.
Bất quá ngoài mặt vẫn tỏ ra kiêu ngạo đắc ý.
Trong lòng hắn vô cùng tỉnh táo.
Nếu ngày hôm nay Thái Huyền thánh địa không có Cố Trường Ca tọa trấn, tuyệt đối sẽ bị đám thế lực lớn này chia cắt không còn một mảnh, trở thành một vùng đất hoang phế đổ nát.
Không chỉ hắn, thậm chí toàn bộ Thái Huyền thánh địa đều vô cùng cảm kích cùng kính sợ Cố Trường Ca.
Bọn họ hiểu rõ, vì ai mới có thể làm cho các thế lực đều đồng thời kính sợ như vậy!
Cố Trường Ca có thể ban cho bọn họ những cái này, đương nhiên cũng có thể dễ dàng lấy đi.
"Muốn bái kiến Cố công tử, phải thể hiện thành ý của các ngươi."
"Cũng không phải các ngươi muốn thấy là có thể thấy."
Thái Huyền Thánh Chủ cười lạnh nói , hóa thành một vệt thần quang, lập tức rời khỏi sơn môn, cũng mặc kệ người của các thế lực lớn.
Việc cấp bách, là muốn hỏi xem Cố công tử rốt cuộc có ở đây hay không.
Cũng không phải cho hắn cáo mượn oai hùm trang bức.
Trong cung điện , thấy mục đích Thái Huyền Thánh Chủ chạy tới cầu kiến là điều này.
Cố Trường Ca cũng có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới tên này lại lấy tên tuổi của mình đi trang bức.
Bất quá loại chuyện nhỏ nhặt này hắn đương nhiên cũng lười quản, trực tiếp để Thái Huyền Thánh Chủ tự mình giải quyết.
Hiện tại hắn còn đang chờ xem một màn kịch hay đây.
Chỉ là hi vọng Tô Thanh Ca đừng làm hắn thất vọng.
. ..
"Khốn khiếp , tên Tô Thái Huyền này thật kiêu ngạo, ta thật muốn xé rách mặt hắn xuống. . ."
"Không phải chỉ là vận khí tốt thôi sao? Có gì đặc biệt hơn người?"
Bên ngoài sơn môn Thái Huyền thánh địa, rất nhiều người phẫn nộ, trong lòng lại cũng rất hâm mộ.
Bất quá cũng không dám chân chính xâm nhập vào trong Thái Huyền thánh địa .
Ai cũng nhìn ra, Thái Huyền thánh địa này dựa hơi vị đại nhân tuổi trẻ kia nên mới dám phách lối như vậy.
Điều này cũng đủ để chứng minh, lai lịch của vị đại nhân trẻ tuổi kia khủng bố đến mức nào.
Vạn nhất không cẩn thận chọc vào , đây chẳng phải sẽ khiến tông môn gặp phải tai họa ngập đầu sao?
Đương nhiên rất nhiều người cũng tò mò, rốt cuộc vị đại nhân trẻ tuổi kia là người như thế nào?
Đặc biệt là đám đệ tử tuấn kiệt trẻ tuổi đi theo thánh địa, hoàng triều .
Bọn họ có nữ có nam, tu hành có thành tựu không thấp, toàn thân bao phủ thần quang.
Ngày thường tự xưng là thế hệ thanh niên nổi bật trên Đông Hoang đại địa.
Nhưng ngày hôm nay những gì bọn họ chứng kiến thật sự khiến bọn họ khiếp sợ không thôi.
Một thiếu niên mà thôi, thậm chí còn không hiện thân, liền khiến cho mọi thế lực lớn kiêng kị thành bộ dáng này?
"Thật sự không thể tin được, chẳng lẽ có thiếu niên như vậy ở Trung Châu sao?" Một nam tử trẻ tuổi mái tóc màu hoàng kim không khỏi tò mò nói.
Hắn là thánh tử của Dương Hư thánh địa, ngày hôm nay đi theo các vị trưởng lão đến đây, chuẩn bị tham gia chiến đấu, thuận tiện tăng một chút kiến thức.
Nhưng không nghĩ đến sẽ thấy một màn hài kịch này.
Cho nên cho là , vị thiếu niên trẻ tuổi này từ Trung Châu đến đây rèn luyện.
So sánh với Đông Hoang đại địa hoang vắng.
Trung Châu là một vùng đất địa linh nhân kiệt, có vào tông môn thậm chí ngang ngửa với tông môn ở thượng giới trong truyền thuyết.
Tổ tiên từng phi thăng đến thượng giới , lai lịch cường đại đến mức không thể tưởng tượng được.
"Chỉ sợ sẽ không đơn giản như vậy, thế lực ở Trung Châu tuy mạnh, nhưng cũng không thể khiến cho Thái Huyền thánh địa phách lối như thế."
"Chuyện ngày hôm nay đúng là không ngờ được. . ."
Thái thượng trưởng lão Triệu Thiên của Dương Hư thánh địa nghe vậy, không khỏi cười khổ.
Thoạt nhìn tuy rằng hắn có dáng vẻ cao nhân tiên phong đạo cốt.
Nhưng hiện tại cũng không dám đi đâu, đành phải thành thành thật thật chờ ở trước sơn môn của Thái Huyền thánh địa.
. ..
Cùng lúc đó, bên kia.
Sau khi Cố Trường Ca rời khỏi lương đình, Tô Thanh Ca sững sờ một hồi, sau đó cũng trở về cung điện của mình .
Thần sắc của nàng có chút sầu não.
Trong lòng nghĩ mình rốt cuộc đã làm gì làm Cố Trường Ca không thích, khiến hắn lập tức rời đi.
Không nói nguyên nhân cho nàng biết.
Bất quá suy nghĩ nửa ngày, nàng cũng không đoán ra.
Chỉ có thể cảm thán không hổ là Cố công tử, thật khiến người ta khó có thể nắm lấy, thật không biết hắn rốt cuộc đang suy nghĩ gì.
Muốn chiếm được sự yêu mến của người như hắn, cũng rất khó khăn.
Còn về chuyện các thế lực lớn tới tấn công, Tô Thanh Ca căn bản không hề lo lắng.
Nàng biết rõ lai lịch của Cố Trường Ca, cũng biết rõ điều này có ý nghĩa gì.
Chỉ cần các thế lực lớn kia không ngu, sẽ không dám ra tay với Thái Huyền thánh địa khi Cố Trường Ca đang ở đây.
Thậm chí về sau, cũng sẽ không dám.
"Bên trong điện có người. . ."
Bất quá rất nhanh, sắc mặt của Tô Thanh Ca không khỏi biến sắc.
Nàng tốt xấu gì cũng là thánh nữ của Thái Huyền thánh địa, tu hành từ nhỏ, thực lực cũng là đứng đầu trong các thế hệ cũng trang lứa của Đông Hoang đại địa .
Khí tức ba động, nàng vẫn có thể phát hiện.
Mà lúc này, người nọ ẩn thân trong bóng tối cũng đi ra.
"Thanh Ca. . ."
Người này khuôn mặt tuấn tú, sắc mặt trắng bệch, trong mắt có tơ máu, đầu tóc rối bù, bộ dáng vô cùng chật vật.
Có thể thấy hắn vừa trải qua một đoạn thời gian không tốt.
Nhưng tâm tình lại hết sức kích động.
Rốt cuộc cũng gặp được người mà hắn nhớ thương nhất, lo lắng nhất trong khoảng thời gian này.
"Diệp Trần. . ."
Tô Thanh Ca nhíu mày, nhận ra đó là Diệp Trần.
Từ khi hắn bị giam giữ ở địa lao, nàng không hề hỏi thăm.
Càng không đến thăm.
Bởi nàng đã nói với Cố Trường Ca, sẽ không để ý tới chuyện của Diệp Trần nữa, vì vậy nàng không quan tâm.
Đây là nguyên tắc làm người của nàng.
Hết chương 20.