-
Chương 441-445
Chương 441 Không dám lộ ra sơ hở
Nhưng mà, hắn mới vừa vặn đến gần trong điện, còn không nhìn thấy loại cường giả đó
Sau một khắc, liền bị Cố Trường Ca chú ý tới.
Vừa rồi trong nháy mắt đó, hắn toàn thân phát lạnh, thần hồn cũng đang run sợ, có một loại cảm giác trong ngoài đều bị người nhìn thấu.
Lời đồn liên quan tới Cố Trường Ca, hắn mặc dù còn chưa xuất thế, nhưng cũng biết qua một chút.
Biết đó là đối thủ cường đại không thể khinh thường, rất nhiều thủ đoạn làm hắn sợ hãi thán phục kiêng kị, cảm thấy hắn ta có lẽ chính là kình địch của hắn trong một kiếp này.
Hôm nay muốn tới Trường Sinh Cố gia, thật ra là trong dự liệu của hắn.
Nhưng mà, lúc nhìn thấy Cố Trường Ca, hắn liền không nhịn được dâng lên một loại uy áp kinh khủng khi năm đó đối mặt với phụ hoàng.
Cảm giác này quá quen thuộc!
Tựa như đối mặt một vị thần tuổi trẻ vô thượng.
Mà cái này, còn vẻn vẹn bởi vì Cố Trường Ca đang đánh giá hắn.
Loại ánh mắt kia nhìn như tùy ý tự nhiên, kỳ thật lại làm cho người khác rùng mình.
Người này, rất khủng bố, so với tin đồn còn kinh khủng hơn!
Sở Phàm giờ khắc này, trong lòng đang dâng lên cảnh giác và kiêng kị.
Cũng may nét mặt của hắn khống chế rất đúng chỗ, kinh sợ thể hiện rất tự nhiên chân thực.
Bộ dáng này của hắn rơi vào trước mắt mọi người, tìm không được chút kẽ hở nào.
Rất nhiều tuổi trẻ thiên kiêu nhìn đến.
Đổi lại là không ít người, bị Cố Trường Ca tán dương như thế, chỉ sợ biểu hiện sẽ càng không chịu nổi.
Biểu hiện của gã sai vặt trắng nõn này xem như không tệ.
"Sợ bóng sợ gió một trận!"
"Không nghĩ tới vậy mà lại như thế này... "
Một đám cường giả của Cửu Vĩ Thiên Hồ tộc, lúc này vẻ mặt cũng khác nhau.
Còn tưởng rằng hành vi vừa nãy của Doãn Mi, khiến Cố Trường Ca không thích, không ít người phía sau lưng đang toát mồ hôi lạnh .
Nhưng thấy thái độ Cố Trường Ca tùy ý tự nhiên như vậy, hẳn là bọn hắn đã suy nghĩ nhiều.
Nói thực ra, hiện nay uy thế của Cố Trường Ca, khiến bọn hắn tim đập rất nhanh, không dám không e ngại.
Doãn Mi được Cố Trường Ca cứu, xét theo thân phận, càng là sư muội của Cố Trường Ca.
Nếu như nàng cùng Cố Trường Ca tiến thêm gần một chút.
Việc này đối với toàn bộ Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc mà nói, đều là một việc tốt tất cả đều vui vẻ, tất cả mọi người hi vọng nhìn thấy cục diện như vậy!
Nguyệt Minh Không tuy là vị hôn thê của Cố Trường Ca , sau lưng dựa vào Vô Song tiên triều, nhưng bọn hắn lại không thèm để ý, dù sao kỳ ngộ lúc nào cũng nương theo hung hiểm.
Bị Nguyệt Minh Không để mắt tới, cũng không phải đại họa gì.
So sánh với ôm chặt đùi Cố Trường Ca, thì càng không có ý nghĩa.
Dù sao trên đời này, có bao nhiêu nam tử không phải tam thê tứ thiếp? Doãn Mi đã từng tuy là vị hôn thê của Bạch Hổ nhất tộc thiếu chủ.
Nhưng ở cái thế giới này, việc hủy hôn cũng rất phổ biến, khoan hãy nói đây là Bạch Hổ nhất tộc chủ động hủy bỏ.
Thực lực cùng quyền thế của Cố Trường Ca, khẳng định hắn có rất nhiều thứ mà người thường một đời cũng không có được.
Đạo lý này, tuyên cổ lưu truyền, vĩnh viễn không thay đổi.
"Gã sai vặt này, cũng thật sự không có mắt, vừa rồi không nên để hắn tiến vào. Doãn Mi tính cách dễ mềm lòng, cũng nên sửa đổi một chút."
"Bây giờ có thể chính là cơ hội tốt cùng Trường Ca thiếu chủ tiến gần hơn, nàng tuyệt đối không nên đi sai nửa bước."
Không ít cường giả cùng tu sĩ thế hệ cũ của Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc, nhìn Doãn Mi, trong lòng đều nghĩ như vậy, ý nghĩ rất linh hoạt.
Về phần gã sai vặt bộ dáng trắng nõn kia, bọn hắn đã quyết định, sau khi rời khỏi Trường Sinh Cố gia, liền giải quyết hắn.
Bằng không....để Cố Trường Ca sinh ra khúc mắc đối với Doãn Mi thậm chí ảnh hưởng đến toàn bộ Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc, sẽ không tốt.
Cho dù khả năng này nhỏ đến cỡ nào, cũng phải bóp chết từ trong trứng nước.
"Đứng lên đi. Ta không thích người khác quỳ nói chuyện với ta, giống như ta lấy thế đè ép người không bằng."
Lúc này, Cố Trường Ca lên tiếng lần nữa, không để ý đến ý nghĩ của mọi người trong điện, trên mặt mang theo ý cười nhạt nói.
Ôn nhuận nhĩ nhã, làm cho người khó tìm tì vết.
"Tiểu thư, gã sai vặt có vấn đề gì không?" Một bên khác, Tú Nhi tò mò hỏi.
Một gã sai vặt mà thôi, vì sao đáng để Cố Trường Ca tán dương một câu như vậy?
Vương Tử Câm cũng nghi hoặc.
Một gã sai vặt bình thường không thể phổ thông hơn, Cố Trường Ca tại sao muốn nói những những lời này, dù sao nàng cũng không nghĩ ra.
"Không biết, cũng không có vấn đề."
Vương Tử Câm lắc đầu, thân là người xuyên việt, nhưng cũng không phải toàn trí toàn năng, cũng chỉ là có thể kết hợp biết một vài thứ kiếp trước, mơ hồ đoán được một ít chuyện thôi.
"Nhưng là... "
"Thiên nữ của Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc , tựa hồ đối với Cố Trường Ca có ý tứ." Ánh mắt nàng mang theo nét cổ quái.
Nhưng mà liên hệ đến việc Cố Trường Ca cứu Doãn Mi từ trong tay người thừa kế ma công, việc này hoàn toàn không ngoài ý muốn.
Từ xưa anh hùng cứu mỹ nhân mặc dù đã cũ nhưng lại tuyệt đối hiệu quả.
Tu sĩ có ý nghĩ giống nàng, số lượng không ít.
"Đa tạ Trường Ca thiếu chủ."
Sở Phàm nghe được lời của Cố Trường Ca , thanh âm có chút phát run đứng dậy.
Hắn cực lực che giấu, không dám lộ ra một tia sơ hở.
Chương 442 Không có bất kỳ bí mật gì
Ở trước mặt Cố Trường Ca, hắn cảm giác bản thân không có bất kỳ bí mật gì.
"Giới này tại sao có thể có người trẻ tuổi khủng bố như vậy" Sở Phàm trong lòng run rẩy, coi như hắn khôi phục thân phận vốn có, cũng không dám tùy tiện trêu chọc Cố Trường Ca.
Mà rất nhanh, một khúc nhạc đệm này đi qua.
Rất nhiều tuổi trẻ thiên kiêu, cũng không tiếp tục quản nhiều, ngược lại là nhao nhao mở miệng, hướng về phía Cố Trường Ca thành tâm thỉnh giáo, hỏi thăm một chút vấn đề về mặt tu hành.
Cố Trường Ca mặt mỉm cười, giải đáp cho bọn hắn, một bộ dáng như người đứng đầu chính đạo trẻ tuổi.
Doãn Mi thì tự nhiên hào phóng ngồi xuống bên người Cố Trường Ca.
Không chút nào quản thần sắc như muốn giết người của Nguyệt Minh Không.
Một bộ dáng chính là muốn khiêu khích uy nghiêm của chính cung.
Liên quan tới việc hai người này minh tranh ám đấu, Cố Trường Ca kỳ thật không để ý.
Hai người đều biết chừng mực, không có khả năng làm ra việc gì khiến hắn tức giận.
Nguyệt Minh Không tâm cao khí ngạo, trong mắt dung không được một hạt cát, nhất là không thể để nữ nhân ngoài nàng xuất hiện bên người Cố Trường Ca.
Mặc dù biết nữ nhân này, không có khả năng trước nàng một bước, đạt được trái tim của Cố Trường Ca
Mà Doãn Mi rõ ràng, nàng hiện tại đối với Cố Trường Ca rất có giá trị.
Nếu như Nguyệt Minh Không thực sự có can đảm xuống tay với nàng, Cố Trường Ca khẳng định sẽ ra tay ngăn cản.
Đến lúc đó, nói không chừng còn có thể khiến Cố Trường Ca chán ghét.
Nguyệt Minh Không chỉ cần không ngốc, cũng không dám tùy tiện ra tay đối với nàng.
Nếu như nàng có dũng khí, vậy trúng ý của Doãn Mi, Nguyệt Minh Không một khi bị Cố Trường Ca chán ghét, vậy cơ hội của nàng càng lớn hơn.
Không thể không nói, đây là một trận chiến tranh không có khói lửa, rất nhiều tuổi trẻ thiên kiêu cũng chú ý tới, trong lòng đều là hâm mộ ghen ghét.
Dù là Nguyệt Minh Không cũng tốt, Doãn Mi cũng được, đều là thần nữ thượng giới, diễm tuyệt một phương, người ngưỡng mộ vô số.
Nguyệt Minh Không càng có danh xưng đệ mỹ nhất mỹ nhân Vô Song tiên triều.
"Sách, gia hỏa này thật sự là xui xẻo."
Cố Trường Ca nâng chén đến bên miệng.
Thần sắc hơi có chút bỡn cợt, ánh mắt đảo qua gã sai vặt trắng nõn đang cúi đầu đứng trong một trong góc hẻo lánh.
Hắn đã xác định tiền căn hậu quả sự việc.
Trong nháy mắt lúc gã sai vặt trắng nõn này tiến vào điện, Cố Trường Ca liền chú ý tới điểm khí vận trên người hắn.
Nói thực ra, có thể trở thành gã sai vặt nuôi ngựa cho Doãn Mi, cũng là việc không đơn giản.
Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc dù sao cũng là Thái Cổ Vương tộc nhất mạch.
Bất quá hết lần này tới lần khác điểm khí vận của tên này, so sánh với các tùy tùng rõ ràng kém một mảng lớn, thậm chí còn đứng bét.
Đây là xui xẻo cỡ nào?
Cố Trường Ca chỉ nghĩ đến một khả năng, gã sai vặt này có thể đã đắc tội khí vận chi tử nào đó
Dựa theo nhắc nhở của hệ thống lúc vừa nãy, phàm nhân đoạt xá cường giả, nói trắng ra chính là trao đổi linh hồn một cách thiên y vô phùng, cho dù là chí cường giả cũng rất khó xoi ra điểm dị thường.
Mà cái này, tồn tại một phía khác là người bị đổi kia.
Cố Trường Ca đã quá quen thuộc với mô típ đoạt xá, chính là một cường giả đột nhiên bị một linh hồn cùi bắp thay thế, sau đó dùng thân thể cùng thân phận của cường giả này, không ngừng đóng giả hắn.
Trong loại mô típ này, sơ hở rõ ràng nhất, thường thường chính là sau khi linh hồn trao đổi với nhau, người đạot xá sẽ không có trí nhớ của đời trước.
Theo Cố Trường Ca, cái này có lẽ chính là cái giá của đoạt xá.
Trước kia Cố Trường Ca không quan tâm linh hồn của vị đại lão bị đoạt xá đã đi đâu? Mặc kệ là vô thanh vô tức bị chôn vùi, hay là bị thôn phệ, cũng không quan trọng.
Nhưng hiện tại hắn thấy, linh hồn này, tự nhiên là trong thân thể vốn có kia.
"Cho nên hiện tại trong người gã sai vặt này, kỳ thật đang cất giấu linh hồn nhân vật bị đoạt xá? Thú vị."
"Mà gã sai vặt này đã thay thế thân phận của hắn..."
Cố Trường Ca rất nhanh làm rõ ràng hết thảy.
··· ···· . ; ;,
Khí vận chi tử mới xuất hiện, hiển nhiên chính là gã sai vặt, không đúng, là cừu nhân của gã sai vặt này.
Có lẽ chính hắn cũng rất khó hiểu, không biết mình vì sao đột nhiên bị người thủ tiêu thân phận, còn biến thành một gã sai vặt nuôi ngựa.
Đương nhiên, Cố Trường Ca cũng không có bất luận cảm xúc đồng tình nào, ngược lại hắn còn muốn từ trên người gã sai vặt này, đạt được tin tức hắn muốn.
Mà rất nhanh, thọ yến hôm nay cuối cùng cũng kết thúc.
Bất quá các phương khách quý cũng không có cáo từ rời đi, không ít thế lực cũng lựa chọn ở lại Trường Sinh Cố gia mấy ngày.
Đường xá xa xôi, thật vất vả đến một chuyến, tự nhiên phải tham quan, nhìn nội tình của Trường sinh Cố gia một chút.
Mà Cố Trường Ca cũng đã rời khỏi đại điện, nhưng ngược lại trong bóng tối vẫn phân phó Doãn Mi, để nàng nhìn chằm chằm động tĩnh của gã sai vặt này.
"Đã biết thưa chủ nhân."
Doãn Mi gật đầu, không có hỏi thăm nguyên nhân.
Mà nàng cũng nhìn ra Sở Phàm có chút không thích hợp, dù sao có một số việc, coi như hắn cực lực giấu diếm, cũng có sơ hở.
Nhất là hiện tại Doãn Mi có lòng dò xét, càng là rõ ràng hơn.
Sở Phàm theo Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc tiến về nơi Trường Sinh Cố gia an bài chỗ ở cho mọi người .
Hắn hoàn toàn không có chú ý tới, thời khắc này Doãn Mi đang lặng lẽ chú ý đến hắn, hắn đang vì rời khỏi tầm mắt của Cố Trường Ca mà thở phào một cái thậm chí có cảm giác như đã chạy thoát một kiếp.
Ai biết vừa rồi hắn trải qua quá trình tâm lý như nào.
Cố Trường Ca còn trẻ như vậy, hoàn toàn chính là quái vật, mỗi tiếng nói cử động cũng cho hắn một loại cảm giác tim đập nhanh.
Nhất là Sở Phàm cảm giác được Cố Trường Ca tựa hồ là đã chú ý tới hắn, hắn hi vọng kia chỉ là ảo giác của mình.
Hiện tại hắn chỉ mong thời gian qua nhanh, sớm chút rời khỏi Trường Sinh Cố gia, sau đó nghĩ biện pháp thoát ly thân phận gã sai vặt nuôi ngựa cho Doãn Mi , đi tìm cách khác.
Chương 443 Che giấu tai mắt người đời
Hôm nay thật sự là gặp được không ít cường giả của Thái Cổ vạn tộc, nếu như ở trước mặt hắn trước kia, những người này đều phải đối với hắn vô cùng tôn kính.
Nhưng hiện tại, Sở Phàm lại không có tư cách tiếp xúc với bọn hắn, chớ nói chi là mở miệng nhờ bọn hắn giúp đỡ.
Mà coi như có nói ra sự thật, thì ai sẽ tin tưởng sự tình kỳ lạ như thế?
Đang yên đang lành làm sao có bị người khác thủ tiêu ?
Sợ là đầu óc choáng váng, đang nói mê sảng.
"Nếu như muội muội ta, Doanh Ngọc ở đây, vậy thì thật tốt, nàng nhất định có thể nhận ra ta." Sở Phàm tự thì thầm nói.
Hắn tin tưởng vững chắc, là bởi vì hắn biết tên tiểu tặc thủ tiêu thân phận của hắn , hoàn toàn không có ký ức của hắn.
Rất nhiều việc liên quan tới thời đại trước, chỉ có hắn cùng muội muội mới biết được.
Tiểu tặc kia, không có khả năng biết.
Mà cái này, chính là cơ hội tốt để hắn chứng minh thân phận của mình!
Một bên khác, sau khi trở lại cung điện, Cố Trường Ca bắt đầu luyện chế khôi lỗi ngụy trang người thừa kế ma công.
Từ trong phủ đệ Luân Hồi Cổ Thiên Tôn lưu lại, lấy ra mấy khôi lỗi Đại Thánh cảnh.
Bề ngoài xem, bọn chúng không khác tu sĩ bình thường của Nhân tộc là mấy, thậm chí chất liệu cũng rất giống tu sĩ , làn da, xương cốt cũng giống, chỉ là nội bộ có rất nhiều đường vân đen trắng nhỏ bé.
Loại khôi lỗi này luyện chế ra,không khác gì sinh linh chân chính , mà cái này đã dính đến tác dụng càng thâm ảo hơn của Luân Hồi quy tắc.
Cố Trường Ca không có quản nhiều.
Ánh mắt rơi vào hạch tâm khống chế khôi lỗi.
Trên mặt lóe ra huy quang mịt mờ, có từng đầu quy tắc trật tự rủ xuống, giống như là thác nước, có vẻ cực kì kinh người.
Cố Trường Ca nhắm mắt, nháy mắt trong thức hải liện lên một tôn thần chi niệm kì dị khó tả.
Sương mù àu xám nồng đậm dày đặc lượn lờ mà bao phủ , có vẻ vô cùng thần bí.
Ngoại hình vượt xa sự tưởng tượng của sinh linh, liếc mắt nhìn liền khiến cho sinh linh lâm vào mê thất, thậm chí điên cuồng vĩnh viễn không dừng lại được.
Đây là thuật quan tưởng trong ma công của hắn.
Quan tưởng thần chi đến từ khản năng tưởng tượng của Cố Trường Ca.
Khác với người tu luyện các loại quan tưởng chi thuật.
Cố Trường Ca tốt xấu gì cũng là người xuyên việt, tự nhiên hiểu rõ cái gọi là tưởng tượng, là không cách nào nghĩ đến tận cùng, mà cái này cũng đại biểu cho những điều chưa rõ.
"Không thể diễn tả ở thế giới huyền huyễn, liền mang ý nghĩa không thể nói... "
Bên trong con ngươi của Cố Trường Ca, thần sắc yếu ớt, có hai màu đen trắng đang hiển hiện.
Giờ khắc này, phía sau hắn ẩn ẩn hiển hiện ra một tôn Vạn Hóa Ma Thân, khí tức đang không ngừng tăng cao, đạt đến tình trạng Thánh Nhân cảnh.
Hư không bắt đầu băng liệt, xuất hiện vết nứt yếu ớt.
Nhấc bàn tay đánh vỡ tinh thần, đưa tay dò xét nhật nguyệt.
Xoẹt! !
Sau một khắc, hai màu đen trắng, đột nhiên hóa thành tuyệt thế tiên kiếm kêu vang dội, đi xuyên qua hạch tâm của khôi lỗi.
Thổi phù một tiếng!
Thể xác Đại Thánh cảnh cấp độ, đột nhiên vỡ ra một cái khe.
Những trận văn bên trong, phảng phất như được thức tỉnh, bắt đầu rút ra linh khí trong thiên địa.
Toàn bộ cung điện cũng bắt đầu giống như thủy triều sôi trào mãnh liệt.
Cũng may phụ cận rất yên tĩnh, đây chính là nơi Cố Trường Ca tu luyện, được hắn lấy Khi Thiên Trận Văn ẩn giấu đi, bất kỳ khí tức gì cũng sẽ không lộ ra ngoài.
Ông! !
Bên trong hư không, có khí tức khủng bố đang đan xen, từng cái Đại Đạo Bảo Bình phù văn, đang nhanh chóng tiến vào khe hở trên thân khôi lỗi kia.
Cuối cùng, rất nhiều hắc sắc phù văn, biến mất bên trong.
Nguyên bản khí tức pháp lực thuần túy, giờ khắc này tựa như là quang minh trộn lẫn với hắc ám, lộ ra ma ý khiến lòng người run sợ ma ý.
"Bây giờ ngược lại là cơ hội rất tốt, vừa vặn thừa dịp tất cả đại đạo thống đều tề tụ."
"Vạn sự sẵn sàng chỉ thiếu gió đông."
Cố Trường Ca hơi híp mắt.
Sau đó, hắn gật đầu, đảo qua khôi lỗi trước mắt, không khỏi lộ ra vẻ hài lòng.
Đại Thánh cảnh khôi lỗi trước mặt đã bị khí tức Thôn Tiên Ma Công của hắn nhuốm vào.
Đến lúc đó chỉ cần là tu sĩ, cũng có thể cảm nhận được bản nguyên khí tức của nó có liên quan tới người thừa kế ma công.
Cố Trường Ca cũng không có ý định dựa vào khôi lỗi này giấu diếm được tất cả mọi người, hắn chỉ muốn phối hợp một chút, tạm thời đem ánh mắt thế nhân chuyển dời khỏi trên người của mình.
Sau đó, Cố Trường Ca tiếp tục làm như vậy, đem một cỗ khôi lỗi khác ra, lấy ma công bản nguyên nhuộm vào, giữ lại chuẩn bị bất cứ tình huống nào.
"Chỉ là nên xuống tay từ ai đây?"
Trong đầu của Cố Trường Ca hiện lên từng thân ảnh, trong kế hoạch của hắn, lần này người thừa kế ma công xuất thế, không chỉ có một người.
Giống trước đó Diệp Lăng hiện thân, chỉ là một con cờ thôi, loại quân cờ đó tùy thời đều có thể bị ném bỏ.
Rất nhanh, Cố Trường Ca đem mục tiêu dừng lại trên người xuyên việt đồng hương - Vương Tử Câm.
Đối với ngoại giới mà nói, Vương Tử Câm vô cùng thần bí, thực lực của nàng cũng đủ cường đại.
Vừa vặn có thể chống lại người thừa kế ma công Đại Thánh Cảnh lần này, ít nhất là chống đỡ được đến khi Cố Trường Ca tiến đến "Nghĩ cách cứu viện" nàng.
"Mà thân phận ẩn tàng của Vương Tử Câm chính là Nhân Tổ điện truyền nhân, người thừa kế ma công ra tay với nàng, càng hợp tình hợp lí."
"Về phần thân phận của nàng vì sao bị người ta biết , cái này kỳ thật cũng không quan trọng ."
"Hiện tại ta cần phải làm là che giấu tai mắt người đời thôi."
Cố Trường Ca trong lòng đã có kế hoạch không chê vào đâu được.
Chương 444 Run sợ
Sau khi tính toán hết tất cả.
Cố Trường Ca nhớ tới sự tình bên phía Doãn Mi, người kia là đại nhân vật vô cùng xui xẻo, hắn ngược lại cảm thấy rất hứng thú, muốn biết thân phận chân chính của tên đó.
Ngay lập tức hắn thu hồi hai cỗ khôi lỗi này, đem tất cả trận văn bên trong đại điện che giấu đi.
Ông! !
Cố Trường Ca một bước phóng ra, thân ảnh của hắn nhanh chóng biến mất ở trong hư không.
Hướng đến dãy cung điện Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc đang nghỉ ngơi.
Rất nhanh, trong đại điện của một tòa cung điện tráng lệ.
Doãn Mi đang nhắm mắt tu hành, phát giác được chấn động bên trong hư không.
Nàng bỗng nhiên mở mắt.
Một tầng gợn sóng khuếch tán, hư không xuất hiện một cánh cửa, từ trong đó truyền đến khí tức mà nàng quen thuộc.
Thân ảnh của Cố Trường Ca từ bên trong đi ra.
"Chủ nhân." Doãn Mi lộ ra vẻ mặt vui mừng.
Đêm hôm khuya khoắt, Cố Trường Ca bỗng nhiên đến cung điện của nàng, việc này khiến mặt nàng không khỏi xuất hiện chút ửng đỏ.
Có chút miên man bất định.
Cố Trường Ca gật đầu, thần sắc vẫn như cũ, không khác biệt so với ở trước mặt người ngoài.
Nhưng Doãn Mi cũng không dám bất kính, không dám giống như ban ngày nói lời u oán với hắn.
"Xem ra ngươi ngược lại không có lười biếng, chăm chỉ tu luyện như thế."
Cố Trường Ca thuận miệng cười, tự nhiên tùy ý tìm chỗ ngồi xuống.
"Chủ nhân đêm khuya tới đây là vì Sở Phàm sao?" Doãn Mi rất nhanh đã nghĩ thông suốt, hiển nhiên không thể nào đến vì nàng.
Cố Trường Ca mỉm cười nói, " ta không thể tới vì ngươi sao?"
Nói xong, đem Doãn Mi ôm vào lòng.
Thân thể của nàng rất mềm mại, tựa như nước nhẹ đong đưa.
Chín cái đuôi cáo trắng như tuyết xoã tung ra, đang nhẹ nhàng lắc lắc, có mị lực kỳ lạ.
"Chủ nhân... "
Doãn Mi mặc dù biết lời này Cố Trường Ca là thuận miệng nói, nhưng trong lòng nhịn không được vẫn rất vui vẻ.
Dù sao cũng nói rõ Cố Trường Ca đối với nàng không lạnh lùng giống như trước đây.
"Sở Phàm, là tên của gã sai vặt kia sao?"
Cố Trường Ca càng thêm hứng thú hỏi.
Loại tên Sở Phàm này, xem ra thật sự là tiêu chuẩn thấp nhất của nhân vật chính, hoặc là Phàm, hoặc là Trần, kiểu gì cũng là nhân vật chính, motip này cũ rồi.
"Đúng vậy, trước kia ta ở trên đường gặp hắn sắp chết đói, sinh lòng trắc ẩn, nên thu dưỡng hắn... "
Doãn Mi nghe vậy biết Cố Trường Ca bắt đầu nói chuyện chính, cũng nghiêm mặt giải thích, nói lại lai lịch của Sở Phàm cho Cố Trường Ca.
Sau khi rời khỏi thọ yến, nàng dựa theo Cố Trường Ca phân phó, lưu ý động tĩnh của Sở Phàm, đồng thời cũng chỉnh lý lai lịch của hắn lại một lần, chính là đoán được Cố Trường Ca sẽ hỏi đến.
"Ồ, hóa ra còn trải qua việc này, vậy mà là ân nhân cứu mạng, thú vị đấy."
"Xem ra tên khí vận chi tử này, hẳn là có liên quan đến ngươi." Cố Trường Ca híp mắt.
Lúc này mới có chút rõ ràng cái gọi là khí vận chi tử mới, tại sao lại đứng ở phía đối lập với hắn.
Mấu chốt vẫn là ở trên người Doãn Mi.
Nói thật, Cố Trường Ca đã phát hiện khí vận chi tử ít nhiều gì cũng sẽ liên quan đến người bên cạnh hắn.
Tỉ như Long Đằng - mô bản của Long Ngạo Thiên, Diệp Lăng - củi mục quật khởi....
Hiện tại là phàm nhân đoạt xá cường giả - Sở Phàm.
"Có phải hay không về sau muốn tìm kiếm khí vận chi tử, đều phải lưu ý tới người bên cạnh?"
Cố Trường Ca khẽ nhíu mày, kỳ thật hắn vẫn thích chủ động gây chuyện hơn.
Nhưng hắn cũng hiểu rõ, từ nơi sâu xa sẽ có khí vận chi tử xuất hiện, tựa như là khí vận của vô số thế giới tụ hội, tùy lúc xảy ra biến hóa.
Sau đó quỹ tích của những tên khí vận chi tử kia sẽ giao thoa với hắn.
Bây giờ sau khi biết được tiền đề này, ngược lại khiến cho Cố Trường Ca có biện pháp tìm kiếm khí vận chi tử mới.
Hắn có thể chủ động sáng tạo loại tình huống này.
"Chủ nhân, trên người Sở Phàm có phải hay không xuất hiện biến hóa gì rồi?" Lúc này, Doãn Mi cũng không khỏi tò mò hỏi.
Đương nhiên loại lời này nàng cũng biết không nên hỏi nhiều, nhưng vẫn không nhịn được hiếu kì, dù sao chuyện Cố Trường Ca nói hình như có liên quan đến nàng.
" Sở Phàm hiện tại, đã không phải hắn lúc đầu nữa."
Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng, phân phó Doãn Mi gọi Sở Phàm tới.
Lại nói, Sở Phàm hiện tại đang ở cùng chiến tuyến với hắn, dù sao cả hai đều có mâu thuẫn với khí vận chi tử mới.... chỉ là Sở Phàm cũng không có tư cách khiến Cố Trường Ca coi trọng.
Giá trị duy nhất, chính là để Cố Trường Ca biết vị nhân vật bị đoạt xá , lai lịch rốt cuộc thế nào.
Ngay lúc Cố Trường Ca đang suy tư.
Rất nhanh, Sở Phàm mang theo vẻ mê man,không hiểu, khẩn trương, thấp thỏm, chờ mong.... rất nhiều tâm tình phức tạp đã bị Doãn Mi dẫn lên.
"Chủ nhân, Sở Phàm tới rồi."
Doãn Mi cung kính nói, đồng thời đóng cửa nội điện lại, để phòng thanh thế nơi đây, kinh động đến những người còn lại.
Ông! !
Lập tức, toàn bộ đại điện trở nên yên tĩnh đến mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.
"Không biết ...Trường Ca thiếu chủ, tối muộn triệu kiến tiểu nhân, là có việc gì sao ?"
Sở Phàm đứng ở nơi đó, thanh âm phát run, giống như sắp đứng không vững.
Kinh sợ, lo lắng bất an, biểu diễn sinh động hình tượng cái gì gọi là tiểu nhân vật hèn mọn, cẩn thận từng chút một.
Biểu cảm trên mặt, nhìn như vô tội, nếu có ngoại nhân ở chỗ này, cũng nhìn không ra tý sơ hở nào.
Không thể không nói, hắn khống chế cảm xúc, rất đúng chỗ, cũng là nhân vật không đơn giản.
Nhưng chỉ có chính Sở Phàm biết rõ, thần sắc trên mặt hắn, thực ra đều là thật.
Vừa rồi Doãn Mi bỗng nhiên tự mình hiện thân, đi vào chỗ hắn nghỉ ngơi, nói Cố Trường Ca có việc triệu kiến hắn.
Nghe được tin tức này, hắn trực tiếp cứng đờ.
Việc này tới quá đột ngột!
Thậm chí cũng không có thời gian phản ứng.
Lập tức liền khiến Sở Phàm đơ tại chỗ, tựa như thiên lôi oanh đỉnh, cả người hoàn toàn đều muốn choáng váng.
Lúc ban ngày, hắn cũng cảm giác được Cố Trường Ca tựa hồ phát giác được điểm dị thường của hắn... mặc dù không biết Cố Trường Ca như thế nào phát giác được, nhưng cái này cũng đủ kinh sợ rồi.
Sở Phàm tự an ủi mình, nói đây là ảo giác của hắn.
Nhưng không nghĩ tới, tối muộn bỗng nhiên được thông báo, Cố Trường Ca muốn gặp hắn.
Nhoáng một phát, phía sau lưng hắn cơ hồ bị mồ hôi lạnh ướt nhẹp, tê cả da đầu.
Chương 445 Đạo huynh không tự giới thiệu một chút sao?
Cố Trường Ca đang yên đang lành vì sao muốn gặp hắn?
Điều này còn có mục đích gì? Đơn giản không cần nhiều lời.
Sở Phàm rất muốn chạy trốn cách.
Nhưng lấy tu vi hiện tại và năng lực của hắn, đừng nói là Trường Sinh Cố gia, ngay cả Doãn Mi trước mắt, đều có thể dễ dàng trấn áp hắn, khiến hắn không thể động đậy.
Hắn trốn không thoát.
Cuối cùng, không có biện pháp, Sở Phàm chỉ đành kiên trì, đi vào trong cung điện, tiếp kiến Cố Trường Ca.
Hơn nữa, bây giờ hắn nghe thấy cái gì?
Doãn Mi vậy mà gọi Cố Trường Ca là chủ nhân? Lúc ấy trên đại điện, nàng không xưng hô như thế.
Xem ra, bí mật của Cố Trường Ca, so với hắn tưởng tượng còn nhiều hơn.
Ngẫm lại một số lời đồn, phía sau lưng hắn càng phát lạnh, ngửi được chân tướng nào đó liên quan tới người thừa kế ma công.
Cái này khiến Sở Phàm càng sợ hãi run rẩy, đừng nói bây giờ hắn chỉ là gã sai vặt nuôi ngựa, thân phận trước kia ở trước mặt trước Cố Trường Ca, cũng kém xa.
Lúc này, sau khi đem tất cả cảm xúc của Sở Phàm thu hết vào trong mắt.
Cố Trường Ca không nhanh không chậm đem nước trà trong chén uống xong, thần sắc mang theo nụ cười hơi mỉm.
Sau đó, mới lên tiếng nói, " không biết, đạo huynh xưng hô như thế nào?"
Lời này vừa nói, con ngươi Sở Phàm đột nhiên co rụt lại, biểu cảm thay đổi.
Giờ khắc này, cả người giống như hoàn toàn bị xé ra, tất cả bí mật đều lộ ra bên ngoài, không dư thừa chút nào.
Mặc dù bí mật này với hắn mà nói, hắn ước gì không có.
Cố Trường Ca nói câu này, có thể nói vô cùng đơn giản trực tiếp, không quanh co lòng vòng.
Lập tức đã nói rõ lai lịch của Sở Phàm.
Trực tiếp khiến biểu cảm của Sở Phàm không khỏi trở nên đắng chát.
Đến nay hắn vẫn còn không làm rõ, bản thân vì sao biến thành như thế này.
Mà Cố Trường Ca làm thế nào biết được tất cả?
Nghĩ tới đây, trong lòng Sở Phàm bỗng nhiên sinh ra cỗ hi vọng, không chừng Cố Trường Ca có thể giúp được hắn.
Dù sao thân phận và quyền thế của Cố Trường Ca ở chỗ này, rõ ràng hắn ẩn chứa năng lượng cực lớn, cho dù là Thái Cổ vạn tộc bây giờ, cũng phải cân nhắc một chút.
"Cố huynh thật sự là mắt sáng như đuốc, việc này cũng bị ngươi phát hiện. Không biết Cố huynh làm sao nhìn ra được?"
Sở Phàm không khỏi cười khổ mở miệng nói, dùng ý chí lực cường đại, ép buộc bản thân tỉnh táo.
Nhưng đối mặt với Cố Trường Ca, còn dưới thế cục này, đừng nói tỉnh táo, hắn nói chuyện có thể không phát run, đã xem như lợi hại rồi.
Nhưng một loại khí chất ở trên vị trí cao đã lâu,theo hắn mở miệng, vẫn lộ ra tự nhiên.
"Xem ra quả nhiên là biến thành người khác." Doãn Mi không khỏi giật mình.
Trước lúc này, ai biết gã sai vặt của nàng, đột nhiên trở thành một người khác, cái này làm cho người ta kinh ngạc.
"Làm sao nhìn ra được cũng không quan trọng."
Nụ cười trên mặt Cố Trường Ca không thay đổi, tiếp tục nói, " đạo huynh lẽ nào không định giới thiệu bản thân một chút sao? Ta cảm thấy ngươi hẳn là cũng không muốn như này."
Loại người bị đoạt xá, khẳng định vô cùng khó chịu.
Đang yên đang lành, ai nguyện ý đột nhiên từ một lão đại, trở thành một nhân vật bé nhỏ vô danh chứ.
"Cố huynh chẳng lẽ có biện pháp giúp ta?"
Nghe vậy, thanh âm Sở Phàm đột nhiên cao lên, rất là vui mừng, bộ dáng kích động.
Khó mà giữ vững bình tĩnh.
Nếu như Cố Trường Ca thật sự có thể giúp hắn khôi phục thân phận vốn có, Cố Trường Ca bảo hắn làm cái gì, hắn đều sẽ bằng lòng.
"Đạo huynh còn chưa trả lời vấn đề của ta." Cố Trường Ca nhàn nhạt quét mắt nhìn hắn một cái, thu lại ý cười.
Cảm xúc Sở Phàm biến đổi, phía sau lưng phát lạnh, lúc này mới phản ứng được, hiện tại không phải lúc hắn thỉnh cầu Cố Trường Ca giúp hắn.
Cố Trường Ca chắc chắn sẽ không tuỳ tiện lựa chọn giúp hắn.
Thế giới này, không có chỗ tốt thì ai nguyện ý đi làm, trừ phi thật sự là người tốt, không màng báo đáp.
Hiển nhiên, Cố Trường Ca không thể nào là loại người này.
Điểm này, Sở Phàm cũng rõ ràng.
Cho nên vì để Cố Trường Ca nhìn thấy giá trị của hắn,để Cố Trường Ca biết thân phận chân chính của hắn, Sở Phàm bắt đầu mở miệng, không che dấu chút nào nói ra toàn bộ lai lịch của hắn.
Hắn không ngốc.
Hiện tại hắn không có gì cả, ngoại trừ ký ức đó, cái gì đều không còn nữa.
Cho nên ở trước mặt Cố Trường Ca, hắn căn bản không có vốn để đàm phán, ngay từ đầu đã xác định chỉ có thể do Cố Trường Ca quyết định vận mệnh của hắn.
"Không dối gạt Cố huynh, ta tên là Doanh Sương, thật ra là con ruột của Doanh Thiên Hoàng , từ xưa đã một mực được phong ấn đến thời đại này, luôn ở Thiên Hoàng điện tu luyện, chưa từng rời khỏi nơi đó... ngày thường ngược lại cũng nghe đồn không ít tin tức từ ngoại giới, liên quan tới chuyện của Cố huynh, càng là hiểu rõ hơn... ta vô cùng khâm phục, hận không thể sau khi xuất thế đến đây đi theo Cố huynh, nguyện vì Cố huynh ra sức làm trâu làm ngựa... "
Nghe đến mấy câu này, Doãn Mi ở bên cạnh đôi mắt đẹp cũng mở to, có vẻ khiếp sợ không gì sánh nổi.
Nàng tuyệt đối không nghĩ tới dòng chính của Doanh Thiên Hoàng đã từng thống trị Thái Cổ vạn tộc, bây giờ lại biến thành bộ dáng như thế.
Tin tức này một khi truyền ra, tất nhiên sẽ dẫn đến sóng to gió lớn.
Ai dám tin tưởng mọi chuyện là thật?
Cho dù là nàng tận mắt nhìn thấy, lúc này cũng cảm giác trong đầu ông ông, khó mà tin được.
"Người này vậy mà là Thiên Hoàng Tử... "
Sau lưng Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc chính là Thái Cổ Vương tộc nhất mạch.
Nàng cũng quan tâm đến tin tức của Thiên Hoàng Tử, , hiểu rõ người này là con đẻ của Doanh Thiên Hoàng, đã từng có thiên phú rất xuất sắc.
Nhưng mà lại bị cha hắn niêm phong, dự định để hắn ở đời sau phá phong, cùng đông đảo vô thượng thiên kiêu tranh phong, trăm sông đổ về một biển, dốc sức đoạt danh hiệu đệ nhất vạn cổ.
Nàng thật sự không nghĩ tới, sẽ gặp Thiên Hoàng Tử trong tình huống như thế này.
Nhất là thái độ nịnh nọt lấy lòng kia đối với Cố Trường Ca.
Ở trước mặt Thái Cổ vạn tộc, thân phận Thiên Hoàng Tử, không khác gì hoàng tử Nhân tộc, vô cùng tôn quý.
"Vậy mà lại là Thiên Hoàng Tử... "
Suy nghĩ của Cố Trường Ca kỳ thật không khác so với Doãn Mi, nhưng cân nhắc của hắn rõ ràng nhiều hơn...
Cũng chính là hiện nay Thiên Hoàng Tử đang tu hành ở bên trong Thiên Hoàng điện, thật ra chính là gã sai vặt mà Doãn Mi trước đó từng có ân cứu mạng.
Loại chuyển biến thân thận cực lớn này, ngược lại phù hợp với cách đoạt xá hắn biết.
Chỉ thiếu chút nữa đoạt xá Đại Đế cổ, trực tiếp ở vạch đích.
Nhưng mà, hắn mới vừa vặn đến gần trong điện, còn không nhìn thấy loại cường giả đó
Sau một khắc, liền bị Cố Trường Ca chú ý tới.
Vừa rồi trong nháy mắt đó, hắn toàn thân phát lạnh, thần hồn cũng đang run sợ, có một loại cảm giác trong ngoài đều bị người nhìn thấu.
Lời đồn liên quan tới Cố Trường Ca, hắn mặc dù còn chưa xuất thế, nhưng cũng biết qua một chút.
Biết đó là đối thủ cường đại không thể khinh thường, rất nhiều thủ đoạn làm hắn sợ hãi thán phục kiêng kị, cảm thấy hắn ta có lẽ chính là kình địch của hắn trong một kiếp này.
Hôm nay muốn tới Trường Sinh Cố gia, thật ra là trong dự liệu của hắn.
Nhưng mà, lúc nhìn thấy Cố Trường Ca, hắn liền không nhịn được dâng lên một loại uy áp kinh khủng khi năm đó đối mặt với phụ hoàng.
Cảm giác này quá quen thuộc!
Tựa như đối mặt một vị thần tuổi trẻ vô thượng.
Mà cái này, còn vẻn vẹn bởi vì Cố Trường Ca đang đánh giá hắn.
Loại ánh mắt kia nhìn như tùy ý tự nhiên, kỳ thật lại làm cho người khác rùng mình.
Người này, rất khủng bố, so với tin đồn còn kinh khủng hơn!
Sở Phàm giờ khắc này, trong lòng đang dâng lên cảnh giác và kiêng kị.
Cũng may nét mặt của hắn khống chế rất đúng chỗ, kinh sợ thể hiện rất tự nhiên chân thực.
Bộ dáng này của hắn rơi vào trước mắt mọi người, tìm không được chút kẽ hở nào.
Rất nhiều tuổi trẻ thiên kiêu nhìn đến.
Đổi lại là không ít người, bị Cố Trường Ca tán dương như thế, chỉ sợ biểu hiện sẽ càng không chịu nổi.
Biểu hiện của gã sai vặt trắng nõn này xem như không tệ.
"Sợ bóng sợ gió một trận!"
"Không nghĩ tới vậy mà lại như thế này... "
Một đám cường giả của Cửu Vĩ Thiên Hồ tộc, lúc này vẻ mặt cũng khác nhau.
Còn tưởng rằng hành vi vừa nãy của Doãn Mi, khiến Cố Trường Ca không thích, không ít người phía sau lưng đang toát mồ hôi lạnh .
Nhưng thấy thái độ Cố Trường Ca tùy ý tự nhiên như vậy, hẳn là bọn hắn đã suy nghĩ nhiều.
Nói thực ra, hiện nay uy thế của Cố Trường Ca, khiến bọn hắn tim đập rất nhanh, không dám không e ngại.
Doãn Mi được Cố Trường Ca cứu, xét theo thân phận, càng là sư muội của Cố Trường Ca.
Nếu như nàng cùng Cố Trường Ca tiến thêm gần một chút.
Việc này đối với toàn bộ Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc mà nói, đều là một việc tốt tất cả đều vui vẻ, tất cả mọi người hi vọng nhìn thấy cục diện như vậy!
Nguyệt Minh Không tuy là vị hôn thê của Cố Trường Ca , sau lưng dựa vào Vô Song tiên triều, nhưng bọn hắn lại không thèm để ý, dù sao kỳ ngộ lúc nào cũng nương theo hung hiểm.
Bị Nguyệt Minh Không để mắt tới, cũng không phải đại họa gì.
So sánh với ôm chặt đùi Cố Trường Ca, thì càng không có ý nghĩa.
Dù sao trên đời này, có bao nhiêu nam tử không phải tam thê tứ thiếp? Doãn Mi đã từng tuy là vị hôn thê của Bạch Hổ nhất tộc thiếu chủ.
Nhưng ở cái thế giới này, việc hủy hôn cũng rất phổ biến, khoan hãy nói đây là Bạch Hổ nhất tộc chủ động hủy bỏ.
Thực lực cùng quyền thế của Cố Trường Ca, khẳng định hắn có rất nhiều thứ mà người thường một đời cũng không có được.
Đạo lý này, tuyên cổ lưu truyền, vĩnh viễn không thay đổi.
"Gã sai vặt này, cũng thật sự không có mắt, vừa rồi không nên để hắn tiến vào. Doãn Mi tính cách dễ mềm lòng, cũng nên sửa đổi một chút."
"Bây giờ có thể chính là cơ hội tốt cùng Trường Ca thiếu chủ tiến gần hơn, nàng tuyệt đối không nên đi sai nửa bước."
Không ít cường giả cùng tu sĩ thế hệ cũ của Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc, nhìn Doãn Mi, trong lòng đều nghĩ như vậy, ý nghĩ rất linh hoạt.
Về phần gã sai vặt bộ dáng trắng nõn kia, bọn hắn đã quyết định, sau khi rời khỏi Trường Sinh Cố gia, liền giải quyết hắn.
Bằng không....để Cố Trường Ca sinh ra khúc mắc đối với Doãn Mi thậm chí ảnh hưởng đến toàn bộ Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc, sẽ không tốt.
Cho dù khả năng này nhỏ đến cỡ nào, cũng phải bóp chết từ trong trứng nước.
"Đứng lên đi. Ta không thích người khác quỳ nói chuyện với ta, giống như ta lấy thế đè ép người không bằng."
Lúc này, Cố Trường Ca lên tiếng lần nữa, không để ý đến ý nghĩ của mọi người trong điện, trên mặt mang theo ý cười nhạt nói.
Ôn nhuận nhĩ nhã, làm cho người khó tìm tì vết.
"Tiểu thư, gã sai vặt có vấn đề gì không?" Một bên khác, Tú Nhi tò mò hỏi.
Một gã sai vặt mà thôi, vì sao đáng để Cố Trường Ca tán dương một câu như vậy?
Vương Tử Câm cũng nghi hoặc.
Một gã sai vặt bình thường không thể phổ thông hơn, Cố Trường Ca tại sao muốn nói những những lời này, dù sao nàng cũng không nghĩ ra.
"Không biết, cũng không có vấn đề."
Vương Tử Câm lắc đầu, thân là người xuyên việt, nhưng cũng không phải toàn trí toàn năng, cũng chỉ là có thể kết hợp biết một vài thứ kiếp trước, mơ hồ đoán được một ít chuyện thôi.
"Nhưng là... "
"Thiên nữ của Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc , tựa hồ đối với Cố Trường Ca có ý tứ." Ánh mắt nàng mang theo nét cổ quái.
Nhưng mà liên hệ đến việc Cố Trường Ca cứu Doãn Mi từ trong tay người thừa kế ma công, việc này hoàn toàn không ngoài ý muốn.
Từ xưa anh hùng cứu mỹ nhân mặc dù đã cũ nhưng lại tuyệt đối hiệu quả.
Tu sĩ có ý nghĩ giống nàng, số lượng không ít.
"Đa tạ Trường Ca thiếu chủ."
Sở Phàm nghe được lời của Cố Trường Ca , thanh âm có chút phát run đứng dậy.
Hắn cực lực che giấu, không dám lộ ra một tia sơ hở.
Chương 442 Không có bất kỳ bí mật gì
Ở trước mặt Cố Trường Ca, hắn cảm giác bản thân không có bất kỳ bí mật gì.
"Giới này tại sao có thể có người trẻ tuổi khủng bố như vậy" Sở Phàm trong lòng run rẩy, coi như hắn khôi phục thân phận vốn có, cũng không dám tùy tiện trêu chọc Cố Trường Ca.
Mà rất nhanh, một khúc nhạc đệm này đi qua.
Rất nhiều tuổi trẻ thiên kiêu, cũng không tiếp tục quản nhiều, ngược lại là nhao nhao mở miệng, hướng về phía Cố Trường Ca thành tâm thỉnh giáo, hỏi thăm một chút vấn đề về mặt tu hành.
Cố Trường Ca mặt mỉm cười, giải đáp cho bọn hắn, một bộ dáng như người đứng đầu chính đạo trẻ tuổi.
Doãn Mi thì tự nhiên hào phóng ngồi xuống bên người Cố Trường Ca.
Không chút nào quản thần sắc như muốn giết người của Nguyệt Minh Không.
Một bộ dáng chính là muốn khiêu khích uy nghiêm của chính cung.
Liên quan tới việc hai người này minh tranh ám đấu, Cố Trường Ca kỳ thật không để ý.
Hai người đều biết chừng mực, không có khả năng làm ra việc gì khiến hắn tức giận.
Nguyệt Minh Không tâm cao khí ngạo, trong mắt dung không được một hạt cát, nhất là không thể để nữ nhân ngoài nàng xuất hiện bên người Cố Trường Ca.
Mặc dù biết nữ nhân này, không có khả năng trước nàng một bước, đạt được trái tim của Cố Trường Ca
Mà Doãn Mi rõ ràng, nàng hiện tại đối với Cố Trường Ca rất có giá trị.
Nếu như Nguyệt Minh Không thực sự có can đảm xuống tay với nàng, Cố Trường Ca khẳng định sẽ ra tay ngăn cản.
Đến lúc đó, nói không chừng còn có thể khiến Cố Trường Ca chán ghét.
Nguyệt Minh Không chỉ cần không ngốc, cũng không dám tùy tiện ra tay đối với nàng.
Nếu như nàng có dũng khí, vậy trúng ý của Doãn Mi, Nguyệt Minh Không một khi bị Cố Trường Ca chán ghét, vậy cơ hội của nàng càng lớn hơn.
Không thể không nói, đây là một trận chiến tranh không có khói lửa, rất nhiều tuổi trẻ thiên kiêu cũng chú ý tới, trong lòng đều là hâm mộ ghen ghét.
Dù là Nguyệt Minh Không cũng tốt, Doãn Mi cũng được, đều là thần nữ thượng giới, diễm tuyệt một phương, người ngưỡng mộ vô số.
Nguyệt Minh Không càng có danh xưng đệ mỹ nhất mỹ nhân Vô Song tiên triều.
"Sách, gia hỏa này thật sự là xui xẻo."
Cố Trường Ca nâng chén đến bên miệng.
Thần sắc hơi có chút bỡn cợt, ánh mắt đảo qua gã sai vặt trắng nõn đang cúi đầu đứng trong một trong góc hẻo lánh.
Hắn đã xác định tiền căn hậu quả sự việc.
Trong nháy mắt lúc gã sai vặt trắng nõn này tiến vào điện, Cố Trường Ca liền chú ý tới điểm khí vận trên người hắn.
Nói thực ra, có thể trở thành gã sai vặt nuôi ngựa cho Doãn Mi, cũng là việc không đơn giản.
Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc dù sao cũng là Thái Cổ Vương tộc nhất mạch.
Bất quá hết lần này tới lần khác điểm khí vận của tên này, so sánh với các tùy tùng rõ ràng kém một mảng lớn, thậm chí còn đứng bét.
Đây là xui xẻo cỡ nào?
Cố Trường Ca chỉ nghĩ đến một khả năng, gã sai vặt này có thể đã đắc tội khí vận chi tử nào đó
Dựa theo nhắc nhở của hệ thống lúc vừa nãy, phàm nhân đoạt xá cường giả, nói trắng ra chính là trao đổi linh hồn một cách thiên y vô phùng, cho dù là chí cường giả cũng rất khó xoi ra điểm dị thường.
Mà cái này, tồn tại một phía khác là người bị đổi kia.
Cố Trường Ca đã quá quen thuộc với mô típ đoạt xá, chính là một cường giả đột nhiên bị một linh hồn cùi bắp thay thế, sau đó dùng thân thể cùng thân phận của cường giả này, không ngừng đóng giả hắn.
Trong loại mô típ này, sơ hở rõ ràng nhất, thường thường chính là sau khi linh hồn trao đổi với nhau, người đạot xá sẽ không có trí nhớ của đời trước.
Theo Cố Trường Ca, cái này có lẽ chính là cái giá của đoạt xá.
Trước kia Cố Trường Ca không quan tâm linh hồn của vị đại lão bị đoạt xá đã đi đâu? Mặc kệ là vô thanh vô tức bị chôn vùi, hay là bị thôn phệ, cũng không quan trọng.
Nhưng hiện tại hắn thấy, linh hồn này, tự nhiên là trong thân thể vốn có kia.
"Cho nên hiện tại trong người gã sai vặt này, kỳ thật đang cất giấu linh hồn nhân vật bị đoạt xá? Thú vị."
"Mà gã sai vặt này đã thay thế thân phận của hắn..."
Cố Trường Ca rất nhanh làm rõ ràng hết thảy.
··· ···· . ; ;,
Khí vận chi tử mới xuất hiện, hiển nhiên chính là gã sai vặt, không đúng, là cừu nhân của gã sai vặt này.
Có lẽ chính hắn cũng rất khó hiểu, không biết mình vì sao đột nhiên bị người thủ tiêu thân phận, còn biến thành một gã sai vặt nuôi ngựa.
Đương nhiên, Cố Trường Ca cũng không có bất luận cảm xúc đồng tình nào, ngược lại hắn còn muốn từ trên người gã sai vặt này, đạt được tin tức hắn muốn.
Mà rất nhanh, thọ yến hôm nay cuối cùng cũng kết thúc.
Bất quá các phương khách quý cũng không có cáo từ rời đi, không ít thế lực cũng lựa chọn ở lại Trường Sinh Cố gia mấy ngày.
Đường xá xa xôi, thật vất vả đến một chuyến, tự nhiên phải tham quan, nhìn nội tình của Trường sinh Cố gia một chút.
Mà Cố Trường Ca cũng đã rời khỏi đại điện, nhưng ngược lại trong bóng tối vẫn phân phó Doãn Mi, để nàng nhìn chằm chằm động tĩnh của gã sai vặt này.
"Đã biết thưa chủ nhân."
Doãn Mi gật đầu, không có hỏi thăm nguyên nhân.
Mà nàng cũng nhìn ra Sở Phàm có chút không thích hợp, dù sao có một số việc, coi như hắn cực lực giấu diếm, cũng có sơ hở.
Nhất là hiện tại Doãn Mi có lòng dò xét, càng là rõ ràng hơn.
Sở Phàm theo Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc tiến về nơi Trường Sinh Cố gia an bài chỗ ở cho mọi người .
Hắn hoàn toàn không có chú ý tới, thời khắc này Doãn Mi đang lặng lẽ chú ý đến hắn, hắn đang vì rời khỏi tầm mắt của Cố Trường Ca mà thở phào một cái thậm chí có cảm giác như đã chạy thoát một kiếp.
Ai biết vừa rồi hắn trải qua quá trình tâm lý như nào.
Cố Trường Ca còn trẻ như vậy, hoàn toàn chính là quái vật, mỗi tiếng nói cử động cũng cho hắn một loại cảm giác tim đập nhanh.
Nhất là Sở Phàm cảm giác được Cố Trường Ca tựa hồ là đã chú ý tới hắn, hắn hi vọng kia chỉ là ảo giác của mình.
Hiện tại hắn chỉ mong thời gian qua nhanh, sớm chút rời khỏi Trường Sinh Cố gia, sau đó nghĩ biện pháp thoát ly thân phận gã sai vặt nuôi ngựa cho Doãn Mi , đi tìm cách khác.
Chương 443 Che giấu tai mắt người đời
Hôm nay thật sự là gặp được không ít cường giả của Thái Cổ vạn tộc, nếu như ở trước mặt hắn trước kia, những người này đều phải đối với hắn vô cùng tôn kính.
Nhưng hiện tại, Sở Phàm lại không có tư cách tiếp xúc với bọn hắn, chớ nói chi là mở miệng nhờ bọn hắn giúp đỡ.
Mà coi như có nói ra sự thật, thì ai sẽ tin tưởng sự tình kỳ lạ như thế?
Đang yên đang lành làm sao có bị người khác thủ tiêu ?
Sợ là đầu óc choáng váng, đang nói mê sảng.
"Nếu như muội muội ta, Doanh Ngọc ở đây, vậy thì thật tốt, nàng nhất định có thể nhận ra ta." Sở Phàm tự thì thầm nói.
Hắn tin tưởng vững chắc, là bởi vì hắn biết tên tiểu tặc thủ tiêu thân phận của hắn , hoàn toàn không có ký ức của hắn.
Rất nhiều việc liên quan tới thời đại trước, chỉ có hắn cùng muội muội mới biết được.
Tiểu tặc kia, không có khả năng biết.
Mà cái này, chính là cơ hội tốt để hắn chứng minh thân phận của mình!
Một bên khác, sau khi trở lại cung điện, Cố Trường Ca bắt đầu luyện chế khôi lỗi ngụy trang người thừa kế ma công.
Từ trong phủ đệ Luân Hồi Cổ Thiên Tôn lưu lại, lấy ra mấy khôi lỗi Đại Thánh cảnh.
Bề ngoài xem, bọn chúng không khác tu sĩ bình thường của Nhân tộc là mấy, thậm chí chất liệu cũng rất giống tu sĩ , làn da, xương cốt cũng giống, chỉ là nội bộ có rất nhiều đường vân đen trắng nhỏ bé.
Loại khôi lỗi này luyện chế ra,không khác gì sinh linh chân chính , mà cái này đã dính đến tác dụng càng thâm ảo hơn của Luân Hồi quy tắc.
Cố Trường Ca không có quản nhiều.
Ánh mắt rơi vào hạch tâm khống chế khôi lỗi.
Trên mặt lóe ra huy quang mịt mờ, có từng đầu quy tắc trật tự rủ xuống, giống như là thác nước, có vẻ cực kì kinh người.
Cố Trường Ca nhắm mắt, nháy mắt trong thức hải liện lên một tôn thần chi niệm kì dị khó tả.
Sương mù àu xám nồng đậm dày đặc lượn lờ mà bao phủ , có vẻ vô cùng thần bí.
Ngoại hình vượt xa sự tưởng tượng của sinh linh, liếc mắt nhìn liền khiến cho sinh linh lâm vào mê thất, thậm chí điên cuồng vĩnh viễn không dừng lại được.
Đây là thuật quan tưởng trong ma công của hắn.
Quan tưởng thần chi đến từ khản năng tưởng tượng của Cố Trường Ca.
Khác với người tu luyện các loại quan tưởng chi thuật.
Cố Trường Ca tốt xấu gì cũng là người xuyên việt, tự nhiên hiểu rõ cái gọi là tưởng tượng, là không cách nào nghĩ đến tận cùng, mà cái này cũng đại biểu cho những điều chưa rõ.
"Không thể diễn tả ở thế giới huyền huyễn, liền mang ý nghĩa không thể nói... "
Bên trong con ngươi của Cố Trường Ca, thần sắc yếu ớt, có hai màu đen trắng đang hiển hiện.
Giờ khắc này, phía sau hắn ẩn ẩn hiển hiện ra một tôn Vạn Hóa Ma Thân, khí tức đang không ngừng tăng cao, đạt đến tình trạng Thánh Nhân cảnh.
Hư không bắt đầu băng liệt, xuất hiện vết nứt yếu ớt.
Nhấc bàn tay đánh vỡ tinh thần, đưa tay dò xét nhật nguyệt.
Xoẹt! !
Sau một khắc, hai màu đen trắng, đột nhiên hóa thành tuyệt thế tiên kiếm kêu vang dội, đi xuyên qua hạch tâm của khôi lỗi.
Thổi phù một tiếng!
Thể xác Đại Thánh cảnh cấp độ, đột nhiên vỡ ra một cái khe.
Những trận văn bên trong, phảng phất như được thức tỉnh, bắt đầu rút ra linh khí trong thiên địa.
Toàn bộ cung điện cũng bắt đầu giống như thủy triều sôi trào mãnh liệt.
Cũng may phụ cận rất yên tĩnh, đây chính là nơi Cố Trường Ca tu luyện, được hắn lấy Khi Thiên Trận Văn ẩn giấu đi, bất kỳ khí tức gì cũng sẽ không lộ ra ngoài.
Ông! !
Bên trong hư không, có khí tức khủng bố đang đan xen, từng cái Đại Đạo Bảo Bình phù văn, đang nhanh chóng tiến vào khe hở trên thân khôi lỗi kia.
Cuối cùng, rất nhiều hắc sắc phù văn, biến mất bên trong.
Nguyên bản khí tức pháp lực thuần túy, giờ khắc này tựa như là quang minh trộn lẫn với hắc ám, lộ ra ma ý khiến lòng người run sợ ma ý.
"Bây giờ ngược lại là cơ hội rất tốt, vừa vặn thừa dịp tất cả đại đạo thống đều tề tụ."
"Vạn sự sẵn sàng chỉ thiếu gió đông."
Cố Trường Ca hơi híp mắt.
Sau đó, hắn gật đầu, đảo qua khôi lỗi trước mắt, không khỏi lộ ra vẻ hài lòng.
Đại Thánh cảnh khôi lỗi trước mặt đã bị khí tức Thôn Tiên Ma Công của hắn nhuốm vào.
Đến lúc đó chỉ cần là tu sĩ, cũng có thể cảm nhận được bản nguyên khí tức của nó có liên quan tới người thừa kế ma công.
Cố Trường Ca cũng không có ý định dựa vào khôi lỗi này giấu diếm được tất cả mọi người, hắn chỉ muốn phối hợp một chút, tạm thời đem ánh mắt thế nhân chuyển dời khỏi trên người của mình.
Sau đó, Cố Trường Ca tiếp tục làm như vậy, đem một cỗ khôi lỗi khác ra, lấy ma công bản nguyên nhuộm vào, giữ lại chuẩn bị bất cứ tình huống nào.
"Chỉ là nên xuống tay từ ai đây?"
Trong đầu của Cố Trường Ca hiện lên từng thân ảnh, trong kế hoạch của hắn, lần này người thừa kế ma công xuất thế, không chỉ có một người.
Giống trước đó Diệp Lăng hiện thân, chỉ là một con cờ thôi, loại quân cờ đó tùy thời đều có thể bị ném bỏ.
Rất nhanh, Cố Trường Ca đem mục tiêu dừng lại trên người xuyên việt đồng hương - Vương Tử Câm.
Đối với ngoại giới mà nói, Vương Tử Câm vô cùng thần bí, thực lực của nàng cũng đủ cường đại.
Vừa vặn có thể chống lại người thừa kế ma công Đại Thánh Cảnh lần này, ít nhất là chống đỡ được đến khi Cố Trường Ca tiến đến "Nghĩ cách cứu viện" nàng.
"Mà thân phận ẩn tàng của Vương Tử Câm chính là Nhân Tổ điện truyền nhân, người thừa kế ma công ra tay với nàng, càng hợp tình hợp lí."
"Về phần thân phận của nàng vì sao bị người ta biết , cái này kỳ thật cũng không quan trọng ."
"Hiện tại ta cần phải làm là che giấu tai mắt người đời thôi."
Cố Trường Ca trong lòng đã có kế hoạch không chê vào đâu được.
Chương 444 Run sợ
Sau khi tính toán hết tất cả.
Cố Trường Ca nhớ tới sự tình bên phía Doãn Mi, người kia là đại nhân vật vô cùng xui xẻo, hắn ngược lại cảm thấy rất hứng thú, muốn biết thân phận chân chính của tên đó.
Ngay lập tức hắn thu hồi hai cỗ khôi lỗi này, đem tất cả trận văn bên trong đại điện che giấu đi.
Ông! !
Cố Trường Ca một bước phóng ra, thân ảnh của hắn nhanh chóng biến mất ở trong hư không.
Hướng đến dãy cung điện Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc đang nghỉ ngơi.
Rất nhanh, trong đại điện của một tòa cung điện tráng lệ.
Doãn Mi đang nhắm mắt tu hành, phát giác được chấn động bên trong hư không.
Nàng bỗng nhiên mở mắt.
Một tầng gợn sóng khuếch tán, hư không xuất hiện một cánh cửa, từ trong đó truyền đến khí tức mà nàng quen thuộc.
Thân ảnh của Cố Trường Ca từ bên trong đi ra.
"Chủ nhân." Doãn Mi lộ ra vẻ mặt vui mừng.
Đêm hôm khuya khoắt, Cố Trường Ca bỗng nhiên đến cung điện của nàng, việc này khiến mặt nàng không khỏi xuất hiện chút ửng đỏ.
Có chút miên man bất định.
Cố Trường Ca gật đầu, thần sắc vẫn như cũ, không khác biệt so với ở trước mặt người ngoài.
Nhưng Doãn Mi cũng không dám bất kính, không dám giống như ban ngày nói lời u oán với hắn.
"Xem ra ngươi ngược lại không có lười biếng, chăm chỉ tu luyện như thế."
Cố Trường Ca thuận miệng cười, tự nhiên tùy ý tìm chỗ ngồi xuống.
"Chủ nhân đêm khuya tới đây là vì Sở Phàm sao?" Doãn Mi rất nhanh đã nghĩ thông suốt, hiển nhiên không thể nào đến vì nàng.
Cố Trường Ca mỉm cười nói, " ta không thể tới vì ngươi sao?"
Nói xong, đem Doãn Mi ôm vào lòng.
Thân thể của nàng rất mềm mại, tựa như nước nhẹ đong đưa.
Chín cái đuôi cáo trắng như tuyết xoã tung ra, đang nhẹ nhàng lắc lắc, có mị lực kỳ lạ.
"Chủ nhân... "
Doãn Mi mặc dù biết lời này Cố Trường Ca là thuận miệng nói, nhưng trong lòng nhịn không được vẫn rất vui vẻ.
Dù sao cũng nói rõ Cố Trường Ca đối với nàng không lạnh lùng giống như trước đây.
"Sở Phàm, là tên của gã sai vặt kia sao?"
Cố Trường Ca càng thêm hứng thú hỏi.
Loại tên Sở Phàm này, xem ra thật sự là tiêu chuẩn thấp nhất của nhân vật chính, hoặc là Phàm, hoặc là Trần, kiểu gì cũng là nhân vật chính, motip này cũ rồi.
"Đúng vậy, trước kia ta ở trên đường gặp hắn sắp chết đói, sinh lòng trắc ẩn, nên thu dưỡng hắn... "
Doãn Mi nghe vậy biết Cố Trường Ca bắt đầu nói chuyện chính, cũng nghiêm mặt giải thích, nói lại lai lịch của Sở Phàm cho Cố Trường Ca.
Sau khi rời khỏi thọ yến, nàng dựa theo Cố Trường Ca phân phó, lưu ý động tĩnh của Sở Phàm, đồng thời cũng chỉnh lý lai lịch của hắn lại một lần, chính là đoán được Cố Trường Ca sẽ hỏi đến.
"Ồ, hóa ra còn trải qua việc này, vậy mà là ân nhân cứu mạng, thú vị đấy."
"Xem ra tên khí vận chi tử này, hẳn là có liên quan đến ngươi." Cố Trường Ca híp mắt.
Lúc này mới có chút rõ ràng cái gọi là khí vận chi tử mới, tại sao lại đứng ở phía đối lập với hắn.
Mấu chốt vẫn là ở trên người Doãn Mi.
Nói thật, Cố Trường Ca đã phát hiện khí vận chi tử ít nhiều gì cũng sẽ liên quan đến người bên cạnh hắn.
Tỉ như Long Đằng - mô bản của Long Ngạo Thiên, Diệp Lăng - củi mục quật khởi....
Hiện tại là phàm nhân đoạt xá cường giả - Sở Phàm.
"Có phải hay không về sau muốn tìm kiếm khí vận chi tử, đều phải lưu ý tới người bên cạnh?"
Cố Trường Ca khẽ nhíu mày, kỳ thật hắn vẫn thích chủ động gây chuyện hơn.
Nhưng hắn cũng hiểu rõ, từ nơi sâu xa sẽ có khí vận chi tử xuất hiện, tựa như là khí vận của vô số thế giới tụ hội, tùy lúc xảy ra biến hóa.
Sau đó quỹ tích của những tên khí vận chi tử kia sẽ giao thoa với hắn.
Bây giờ sau khi biết được tiền đề này, ngược lại khiến cho Cố Trường Ca có biện pháp tìm kiếm khí vận chi tử mới.
Hắn có thể chủ động sáng tạo loại tình huống này.
"Chủ nhân, trên người Sở Phàm có phải hay không xuất hiện biến hóa gì rồi?" Lúc này, Doãn Mi cũng không khỏi tò mò hỏi.
Đương nhiên loại lời này nàng cũng biết không nên hỏi nhiều, nhưng vẫn không nhịn được hiếu kì, dù sao chuyện Cố Trường Ca nói hình như có liên quan đến nàng.
" Sở Phàm hiện tại, đã không phải hắn lúc đầu nữa."
Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng, phân phó Doãn Mi gọi Sở Phàm tới.
Lại nói, Sở Phàm hiện tại đang ở cùng chiến tuyến với hắn, dù sao cả hai đều có mâu thuẫn với khí vận chi tử mới.... chỉ là Sở Phàm cũng không có tư cách khiến Cố Trường Ca coi trọng.
Giá trị duy nhất, chính là để Cố Trường Ca biết vị nhân vật bị đoạt xá , lai lịch rốt cuộc thế nào.
Ngay lúc Cố Trường Ca đang suy tư.
Rất nhanh, Sở Phàm mang theo vẻ mê man,không hiểu, khẩn trương, thấp thỏm, chờ mong.... rất nhiều tâm tình phức tạp đã bị Doãn Mi dẫn lên.
"Chủ nhân, Sở Phàm tới rồi."
Doãn Mi cung kính nói, đồng thời đóng cửa nội điện lại, để phòng thanh thế nơi đây, kinh động đến những người còn lại.
Ông! !
Lập tức, toàn bộ đại điện trở nên yên tĩnh đến mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.
"Không biết ...Trường Ca thiếu chủ, tối muộn triệu kiến tiểu nhân, là có việc gì sao ?"
Sở Phàm đứng ở nơi đó, thanh âm phát run, giống như sắp đứng không vững.
Kinh sợ, lo lắng bất an, biểu diễn sinh động hình tượng cái gì gọi là tiểu nhân vật hèn mọn, cẩn thận từng chút một.
Biểu cảm trên mặt, nhìn như vô tội, nếu có ngoại nhân ở chỗ này, cũng nhìn không ra tý sơ hở nào.
Không thể không nói, hắn khống chế cảm xúc, rất đúng chỗ, cũng là nhân vật không đơn giản.
Nhưng chỉ có chính Sở Phàm biết rõ, thần sắc trên mặt hắn, thực ra đều là thật.
Vừa rồi Doãn Mi bỗng nhiên tự mình hiện thân, đi vào chỗ hắn nghỉ ngơi, nói Cố Trường Ca có việc triệu kiến hắn.
Nghe được tin tức này, hắn trực tiếp cứng đờ.
Việc này tới quá đột ngột!
Thậm chí cũng không có thời gian phản ứng.
Lập tức liền khiến Sở Phàm đơ tại chỗ, tựa như thiên lôi oanh đỉnh, cả người hoàn toàn đều muốn choáng váng.
Lúc ban ngày, hắn cũng cảm giác được Cố Trường Ca tựa hồ phát giác được điểm dị thường của hắn... mặc dù không biết Cố Trường Ca như thế nào phát giác được, nhưng cái này cũng đủ kinh sợ rồi.
Sở Phàm tự an ủi mình, nói đây là ảo giác của hắn.
Nhưng không nghĩ tới, tối muộn bỗng nhiên được thông báo, Cố Trường Ca muốn gặp hắn.
Nhoáng một phát, phía sau lưng hắn cơ hồ bị mồ hôi lạnh ướt nhẹp, tê cả da đầu.
Chương 445 Đạo huynh không tự giới thiệu một chút sao?
Cố Trường Ca đang yên đang lành vì sao muốn gặp hắn?
Điều này còn có mục đích gì? Đơn giản không cần nhiều lời.
Sở Phàm rất muốn chạy trốn cách.
Nhưng lấy tu vi hiện tại và năng lực của hắn, đừng nói là Trường Sinh Cố gia, ngay cả Doãn Mi trước mắt, đều có thể dễ dàng trấn áp hắn, khiến hắn không thể động đậy.
Hắn trốn không thoát.
Cuối cùng, không có biện pháp, Sở Phàm chỉ đành kiên trì, đi vào trong cung điện, tiếp kiến Cố Trường Ca.
Hơn nữa, bây giờ hắn nghe thấy cái gì?
Doãn Mi vậy mà gọi Cố Trường Ca là chủ nhân? Lúc ấy trên đại điện, nàng không xưng hô như thế.
Xem ra, bí mật của Cố Trường Ca, so với hắn tưởng tượng còn nhiều hơn.
Ngẫm lại một số lời đồn, phía sau lưng hắn càng phát lạnh, ngửi được chân tướng nào đó liên quan tới người thừa kế ma công.
Cái này khiến Sở Phàm càng sợ hãi run rẩy, đừng nói bây giờ hắn chỉ là gã sai vặt nuôi ngựa, thân phận trước kia ở trước mặt trước Cố Trường Ca, cũng kém xa.
Lúc này, sau khi đem tất cả cảm xúc của Sở Phàm thu hết vào trong mắt.
Cố Trường Ca không nhanh không chậm đem nước trà trong chén uống xong, thần sắc mang theo nụ cười hơi mỉm.
Sau đó, mới lên tiếng nói, " không biết, đạo huynh xưng hô như thế nào?"
Lời này vừa nói, con ngươi Sở Phàm đột nhiên co rụt lại, biểu cảm thay đổi.
Giờ khắc này, cả người giống như hoàn toàn bị xé ra, tất cả bí mật đều lộ ra bên ngoài, không dư thừa chút nào.
Mặc dù bí mật này với hắn mà nói, hắn ước gì không có.
Cố Trường Ca nói câu này, có thể nói vô cùng đơn giản trực tiếp, không quanh co lòng vòng.
Lập tức đã nói rõ lai lịch của Sở Phàm.
Trực tiếp khiến biểu cảm của Sở Phàm không khỏi trở nên đắng chát.
Đến nay hắn vẫn còn không làm rõ, bản thân vì sao biến thành như thế này.
Mà Cố Trường Ca làm thế nào biết được tất cả?
Nghĩ tới đây, trong lòng Sở Phàm bỗng nhiên sinh ra cỗ hi vọng, không chừng Cố Trường Ca có thể giúp được hắn.
Dù sao thân phận và quyền thế của Cố Trường Ca ở chỗ này, rõ ràng hắn ẩn chứa năng lượng cực lớn, cho dù là Thái Cổ vạn tộc bây giờ, cũng phải cân nhắc một chút.
"Cố huynh thật sự là mắt sáng như đuốc, việc này cũng bị ngươi phát hiện. Không biết Cố huynh làm sao nhìn ra được?"
Sở Phàm không khỏi cười khổ mở miệng nói, dùng ý chí lực cường đại, ép buộc bản thân tỉnh táo.
Nhưng đối mặt với Cố Trường Ca, còn dưới thế cục này, đừng nói tỉnh táo, hắn nói chuyện có thể không phát run, đã xem như lợi hại rồi.
Nhưng một loại khí chất ở trên vị trí cao đã lâu,theo hắn mở miệng, vẫn lộ ra tự nhiên.
"Xem ra quả nhiên là biến thành người khác." Doãn Mi không khỏi giật mình.
Trước lúc này, ai biết gã sai vặt của nàng, đột nhiên trở thành một người khác, cái này làm cho người ta kinh ngạc.
"Làm sao nhìn ra được cũng không quan trọng."
Nụ cười trên mặt Cố Trường Ca không thay đổi, tiếp tục nói, " đạo huynh lẽ nào không định giới thiệu bản thân một chút sao? Ta cảm thấy ngươi hẳn là cũng không muốn như này."
Loại người bị đoạt xá, khẳng định vô cùng khó chịu.
Đang yên đang lành, ai nguyện ý đột nhiên từ một lão đại, trở thành một nhân vật bé nhỏ vô danh chứ.
"Cố huynh chẳng lẽ có biện pháp giúp ta?"
Nghe vậy, thanh âm Sở Phàm đột nhiên cao lên, rất là vui mừng, bộ dáng kích động.
Khó mà giữ vững bình tĩnh.
Nếu như Cố Trường Ca thật sự có thể giúp hắn khôi phục thân phận vốn có, Cố Trường Ca bảo hắn làm cái gì, hắn đều sẽ bằng lòng.
"Đạo huynh còn chưa trả lời vấn đề của ta." Cố Trường Ca nhàn nhạt quét mắt nhìn hắn một cái, thu lại ý cười.
Cảm xúc Sở Phàm biến đổi, phía sau lưng phát lạnh, lúc này mới phản ứng được, hiện tại không phải lúc hắn thỉnh cầu Cố Trường Ca giúp hắn.
Cố Trường Ca chắc chắn sẽ không tuỳ tiện lựa chọn giúp hắn.
Thế giới này, không có chỗ tốt thì ai nguyện ý đi làm, trừ phi thật sự là người tốt, không màng báo đáp.
Hiển nhiên, Cố Trường Ca không thể nào là loại người này.
Điểm này, Sở Phàm cũng rõ ràng.
Cho nên vì để Cố Trường Ca nhìn thấy giá trị của hắn,để Cố Trường Ca biết thân phận chân chính của hắn, Sở Phàm bắt đầu mở miệng, không che dấu chút nào nói ra toàn bộ lai lịch của hắn.
Hắn không ngốc.
Hiện tại hắn không có gì cả, ngoại trừ ký ức đó, cái gì đều không còn nữa.
Cho nên ở trước mặt Cố Trường Ca, hắn căn bản không có vốn để đàm phán, ngay từ đầu đã xác định chỉ có thể do Cố Trường Ca quyết định vận mệnh của hắn.
"Không dối gạt Cố huynh, ta tên là Doanh Sương, thật ra là con ruột của Doanh Thiên Hoàng , từ xưa đã một mực được phong ấn đến thời đại này, luôn ở Thiên Hoàng điện tu luyện, chưa từng rời khỏi nơi đó... ngày thường ngược lại cũng nghe đồn không ít tin tức từ ngoại giới, liên quan tới chuyện của Cố huynh, càng là hiểu rõ hơn... ta vô cùng khâm phục, hận không thể sau khi xuất thế đến đây đi theo Cố huynh, nguyện vì Cố huynh ra sức làm trâu làm ngựa... "
Nghe đến mấy câu này, Doãn Mi ở bên cạnh đôi mắt đẹp cũng mở to, có vẻ khiếp sợ không gì sánh nổi.
Nàng tuyệt đối không nghĩ tới dòng chính của Doanh Thiên Hoàng đã từng thống trị Thái Cổ vạn tộc, bây giờ lại biến thành bộ dáng như thế.
Tin tức này một khi truyền ra, tất nhiên sẽ dẫn đến sóng to gió lớn.
Ai dám tin tưởng mọi chuyện là thật?
Cho dù là nàng tận mắt nhìn thấy, lúc này cũng cảm giác trong đầu ông ông, khó mà tin được.
"Người này vậy mà là Thiên Hoàng Tử... "
Sau lưng Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc chính là Thái Cổ Vương tộc nhất mạch.
Nàng cũng quan tâm đến tin tức của Thiên Hoàng Tử, , hiểu rõ người này là con đẻ của Doanh Thiên Hoàng, đã từng có thiên phú rất xuất sắc.
Nhưng mà lại bị cha hắn niêm phong, dự định để hắn ở đời sau phá phong, cùng đông đảo vô thượng thiên kiêu tranh phong, trăm sông đổ về một biển, dốc sức đoạt danh hiệu đệ nhất vạn cổ.
Nàng thật sự không nghĩ tới, sẽ gặp Thiên Hoàng Tử trong tình huống như thế này.
Nhất là thái độ nịnh nọt lấy lòng kia đối với Cố Trường Ca.
Ở trước mặt Thái Cổ vạn tộc, thân phận Thiên Hoàng Tử, không khác gì hoàng tử Nhân tộc, vô cùng tôn quý.
"Vậy mà lại là Thiên Hoàng Tử... "
Suy nghĩ của Cố Trường Ca kỳ thật không khác so với Doãn Mi, nhưng cân nhắc của hắn rõ ràng nhiều hơn...
Cũng chính là hiện nay Thiên Hoàng Tử đang tu hành ở bên trong Thiên Hoàng điện, thật ra chính là gã sai vặt mà Doãn Mi trước đó từng có ân cứu mạng.
Loại chuyển biến thân thận cực lớn này, ngược lại phù hợp với cách đoạt xá hắn biết.
Chỉ thiếu chút nữa đoạt xá Đại Đế cổ, trực tiếp ở vạch đích.
Bình luận facebook