• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Thiên Mệnh Phản Phái (2 Viewers)

  • Chương 429-435

Chương 429 Nhiều chuyện không như tưởng tượng

Lai lịch không đơn giản, rất có thể là một vị cổ đại quái thai."

Nguyệt Minh Không thì thầm một câu, suy đoán như vậy.

Sau đó bồi bạn bên cạnh Mỹ phu nhân, cùng chào hỏi một đám khách quý.

Không chút khách khí nói, bây giờ ở trong đại điện bất kỳ người nào, tùy tiện dậm chân đều có thể dẫn đến đại địa chấn ở ngoại giới.

Đều là đại nhân vật cường đại ngàn vạn năm trước, đã từng tung hoành một phương, tuổi trẻ chí tôn vô địch ở thiên địa.

Bây giờ chấp chưởng quyền thế cuồn cuộn, có thể xưng kinh thiên động địa.

"Minh Không, ngươi đang nhìn cái gì?"

Mỹ phu nhân chính là mẫu thân Cố Trường Ca, thánh nữ Thái Sơ Thần Giáo đời trước.

Nàng giờ phút này cũng chú ý tới ánh mắt Nguyệt Minh Không, không khỏi tò mò nhìn sang, lên tiếng hỏi.

Nguyệt Minh Không thế nhưng là con dâu nàng hài lòng nhất.

Dù là tài hoa tính cách hay là bối cảnh thế lực, hay thiên phú dung mạo, cũng không gì sánh kịp, cùng Cố Trường Ca có thể nói là môn đăng hộ đối nhất, tựa như ông trời tác hợp.

Bây giờ Nguyệt Minh Không thân là trữ đế của Vô Song tiên triều, một ngày trăm công nghìn việc, quyền thế ngập trời, mỗi tiếng nói cử động liên quan đến sơn hà biến đổi, biển cả hóa sa mạc.

Thế nhưng vẫn lui xuống rất nhiều trách nhiệm, đến đây làm bạn cùng nàng.

Cái này khiến Cố mẫu càng vừa ý, đáy lòng ưa thích con dâu tương lai hoàn mỹ này như lan chi.

Đặt biệt trong ngoại giới rất nhiều tin đồn, tâm cơ và thủ đoạn của Nguyệt Minh Không, đều khiến lòng người sợ hãi thán phục, đảm nhiệm được Nữ Đế tương lai.

"Bá mẫu, Minh Không đang nhìn Trường Ca xem hắn đang làm gì." Nguyệt Minh Không nghe vậy mỉm cười, có vẻ rất khéo léo trang nhã.

Nàng rất khéo léo đem đề tài chuyển dời đến Cố Trường Ca.

Vương Tử Câm một mực ở bên cạnh Cố Trường Ca, hơn nữa trên mặt còn mang nét cười, một bộ dáng vẻ rất vui vẻ.

Điều này khiến Nguyệt Minh Không rất không thoải mái, mặc dù biết dựa theo tính cách Cố Trường Ca, khả năng không lớn sẽ đối với Vương Tử Câm có ý nghĩ gì ? nhiều lắm thì mang lòng lợi dụng.,

Nhưng loại cảm giác này không thoải mái, vẫn rất khó chấp nhận.

Sau khi tách ra ở Tiên Cổ đại lục, giữa nàng và Cố Trường Ca không có liên hệ gì, thậm chí thái độ Cố Trường Ca đối với nàng, cũng trở nên vô cùng lãnh đạm.

Nguyệt Minh Không vẫn rất hoài niệm trước kia, lúc nàng giả vờ hồ đồ, Cố Trường Ca sẽ ngẫu nhiên chọc ghẹo nàng.

Mà không phải giống như bây giờ, đối với nàng lạnh nhạt như vậy, lại khôi phục thái độ ban đầu.

Rất hiển nhiên đây chính là bộ dáng chân chính của Cố Trường Ca đối với nàng.

Cố Trường Ca ngụy trang ở trước mặt người ngoài, cũng không cần ngụy trang ở trước mặt nàng, bởi vì Cố Trường Ca biết bộ dạng đó không có bất kỳ tác dụng gì.

"Ồ, nữ tử kia ngược lại rất lạ mặt, trước đó chưa bao giờ thấy qua, Trường Sinh Vương gia còn có thiên kiêu như thế, thực lực không ngờ vậy mà đã đến Chuẩn Thánh cảnh."

Cố mẫu lúc này, cũng có chút kinh ngạc.

Nàng chú ý tới nữ tử đặc biệt nói chuyện cùng Cố Trường Ca.

"Chuẩn Thánh cảnh sao?" Nguyệt Minh Không trong lòng hơi rét lạnh, cảm nhận rõ ràng hơn loại uy hiếp đó.

Cố mẫu mắt sáng, khẳng định sẽ không nhầm.

Trẻ như thế đã đạt đến tu vi Chuẩn Thánh cảnh, thật khiến người khác sợ hãi.

Nếu như nàng không tiếp nhận đế khí quán đỉnh, hiện tại cũng mới tới Chân Thần cảnh thôi.

Có thể thấy được nữ tử kia , thiên tư đáng sợ bao nhiêu.

"Dựa theo tính tình bây giờ của Trường Ca, khả năng rất lớn chỉ là quan hệ quen biết với nữ tử kia, Minh Không con không cần suy nghĩ nhiều."

Lúc này, chú ý tới cảm xúc Nguyệt Minh Không thay đổi, Cố mẫu không khỏi hơi mở miệng cười nói, sợ Nguyệt Minh Không suy nghĩ nhiều.

Nàng coi như một trong số ít người biết được chuyện ma tâm bí ẩn của Cố Trường Ca.

Nhưng loại chuyện này liên quan đến tiền đồ tương lai của Cố Trường Ca, nếu như không cẩn thận bại lộ, thậm chí sẽ chôn vùi tất cả mưu đồ hắn cực nhọc giăng lưới.

Cho nên Cố mẫu cũng không dám sơ suất, đề phòng không cẩn thận nói lộ ra.

Đối với Nguyệt Minh Không, nàng cũng rất áy náy, loại chuyện này ngay cả Nguyệt Minh Không cũng không thể tuỳ tiện cho biết, dù sao thêm một người biết, cũng thêm một phần nguy hiểm.

Cũng may Cố Trường Ca biểu hiện ở trước mặt người đời không khác so với trước đó, nếu như không phải người chân chính quen biết hắn, cũng rất khó phát hiện chỗ vi diệu trong đó.

"Bá mẫu yên tâm đi, ta rất tin tưởng Trường Ca." Nghe vậy, Nguyệt Minh Không không khỏi nhẹ nhàng cười nói.

Nàng bắt được rất rõ ràng hai chữ "Bây giờ".

Vì sao Cố mẫu phải dùng từ bây giờ?

Xem ra nàng đã biết nguyên nhân tính tình Cố Trường Ca phát sinh chuyển biến.

Điều này khiến Nguyệt Minh Không trong lòng không khỏi nhấc lên mấy phần tinh thần. Bởi vì đây cũng là một trong số các mục đích mà hôm nay nàng tới Trường Sinh Cố gia, dò xét bí ẩn trước đó của Cố Trường Ca.

Mà từ hai từ "bây giờ" nghe được từ trong miệng Cố mẫu, nàng đã xác minh được, chỉ là còn không rõ ràng lắm, đến cùng là loại nguyên nhân nào.

"Cố huynh, hôm nay ngươi sợ là sẽ không an bình rồi."

Lúc này, Vương Tử Câm đang cùng Cố Trường Ca nói chuyện, cũng chú ý tới ánh mắt bên trong đại điện bên.

Thời gian này nàng điều tra Cố Trường Ca, biết được rất nhiều việc liên quan tới Cố Trường Ca, cho nên tự nhiên biết vị hôn thê của hắn là ai.

Nguyệt Minh Không nàng cũng không lạ.

Cố Trường Ca biết nàng đang nói cái gì, thần sắc ngược lại có vẻ rất ôn hoà cười nói, " Minh Không rất hiểu chuyện, sẽ không hiểu lầm cái gì."

Nói xong, hắn quay đầu nhìn vào trong điện, vừa vặn tiếp xúc với ánh mắt của Nguyệt Minh Không.

Thế là Cố Trường Ca mỉm cười, gật đầu biểu thị.

Nguyệt Minh Không sững sờ, rất nhanh phản ứng kịp ý đồ của Cố Trường, cũng lộ ra nụ cười ôn nhu, biểu thị đáp lại.

Một màn này, rơi vào trong mắt rất nhiều khách quý ở đây, khiến bọn hắn không khỏi cảm khái, một đôi này thật sự là ông trời tác hợp cho, thần tiên quyến lữ.

"Vậy mà không có màn ghen tuông như lẽ thường, xem ra Nguyệt Minh Không không hẳn là nữ tử bình thường."

Vương Tử Câm trong lòng ngược lại có chút ngạc nhiên .,

Nàng còn cho rằng sẽ có một phen vả mặt trong kịch bản, nhưng rất rõ ràng là nàng suy nghĩ nhiều.

Chỉ là tính cách nàng cũng không tốt, tự nhiên ước gì không gặp loại chuyện này.

Sau khi rời khỏi Nhân Tổ điện, nàng cũng dần dần phát hiện rất nhiều chuyện, kỳ thật không giống như nàng nghĩ.

Hành động của Cố Trường Ca hiển nhiên khác biệt so với những gì nàng biết,nàng thậm chí cảm giác nếu như mình không cẩn thận, nói không chừng sẽ trúng chiêu của Cố Trường Ca.

Nam tử này hoàn toàn khiến nàng nhìn không thấu.

Loại cảm giác này, khiến Vương Tử Câm hận không thể đem đầu hắn bổ ra, xem hắn đến cùng đang suy nghĩ gì.

Đơn giản khiến cho người ta muốn ngừng mà không được.

Hết chương 429.

Chương 430. Lại nhắc tới người thừa kế ma công

"Ngược lại ủy khuất ngươi rồi, Minh Không."

Nhìn thấy một màn này, bên trong đại điện Cố mẫu không khỏi thở dài, có chút thương tiếc nói.

Nàng thân là người từng trải, tự nhiên nhìn ra được, giữa Cố Trường Ca và Nguyệt Minh Không, rõ ràng đã xuất hiện mâu thuẫn gì rồi.

Trách không được thái độ của Cố Trường Ca trước đối với Nguyệt Minh Không có chút lãnh đạm.

Thậm chí thấy Nguyệt Minh Không đi vào Cố gia, cũng không đứng dậy tiếp đón.

Thái độ này ngược lại cực kỳ giống lúc ban đầu Cố Trường Ca cư xử với Nguyệt Minh Không.

Lạnh lùng, không thèm để ý chút nào.

Nàng không biết giữa hai người xảy ra chuyện gì.

Nhưng rất rõ ràng, vừa rồi Nguyệt Minh Không là bận tâm đến mặt mũi Cố Trường Ca, mới cùng hắn phối hợp như vậy.

"Bá mẫu, việc này không trách Trường Ca, tất cả đều trách ta... "

Nguyệt Minh Không nhẹ nhàng lắc đầu, "Cho tới nay, ta quá mức đề phòng hắn, hiểu lầm ý tốt của hắn "

Nghe vậy, Cố mẫu sững sờ, có chút không dám tin tưởng nói, " Minh Không, mọi chuyện ngươi biết hết rồi?"

Lời này vừa nói ra, nàng liền phát giác bản thân lỡ lời, nhanh chóng ngừng lại.

Nàng tưởng rằng Nguyệt Minh Không đề phòng chính là ma tâm Cố Trường Ca, sợ hắn bỗng nhiên áp chế không nổi, lần nữa biến thành bộ dạng lạnh lùng vô tình.

Nghe vậy, Nguyệt Minh Không trong lòng buồn rầu, sau đó không khỏi lắc đầu.

Cố mẫu nói, đã chứng thực suy đoán của nàng.

Trên người Cố Trường Ca, khẳng định xảy ra chuyện gì không muốn người khác biết, thậm chí ở kiếp trước cũng như thế, lúc này mới dẫn đến một hệ liệt chuyển biến to lớn.

Nhưng mà tạm thời nàng còn không xác định đó là cái gì.

"Lúc ta trọng sinh trở về nửa năm trước, đến cùng xảy ra chuyện gì, Cố Trường Ca bỗng nhiên hạ giới, thật sự như hắn nói, chỉ vì tìm kiếm cơ duyên gì đó?"

Nguyệt Minh Không trong lòng nghi hoặc.

Sau đó, nàng nghĩ đến cái gì, trước tiên đối với Cố mẫu mở miệng nói ra.

"Bá mẫu, nghe nói Trường Ca lần này hạ giới , mang về hai nữ tử, một người gọi Lâm Thu Hàn, bây giờ học tập đan đạo chi pháp ở Tử Cực Đan Tông."

"Một người khác gọi Triệu Thanh Ca, bị Trường Ca đưa đến bên người tu hành ..."

Những chuyện này, nàng từng điều tra qua, muốn biết cũng không phải là rất khó khăn.

Cho nên, nàng nếu như muốn biết Cố Trường Ca ở hạ giới đã làm những gì, thì phải từ trong miệng hai nữ tử này hỏi thăm.

"Nha đầu Thanh Ca này thông minh lanh lợi, ta rất thích, liền lưu nàng ở bên người, chỉ đạo nàng tu hành."

Cố mẫu nghe vậy có chút kinh ngạc trả lời.

"Vậy bá mẫu người biết nàng có gì chỗ đặc thù sao?" Nguyệt Minh Không hỏi.

"Thanh Ca nhất thể song hồn, trước kia hẳn là một vị ma đạo cự phách, mặc dù ta lấy bí pháp muốn ngược dòng tìm hiểu lai lịch, nhưng hồn phách thật sự là quá vỡ vụn, xem cũng không được gì."

Cố mẫu giải thích nói.

Những lời này đã từng nói với Cố Trường Ca.

Nghe vậy, Nguyệt Minh Không lông mày nhíu chặt hơn.

Thọ yến lần này, nữ tử tên Triệu Thanh Ca, hiển nhiên cũng không bị Cố mẫu mang theo bên người, còn lưu lại Thái Sơ Thần Giáo.

"Cố Trường Ca đã không đem hai nàng dẫn tới, thì không có xen vào nữa, nhìn giống như là đã lợi dụng xong, mất hết giá trị, bị ném ở một bên."

Nguyệt Minh Không liên tưởng với tính cách của Cố Trường Ca, liền suy đoán như vậy.

Nói như vậy, Cố Trường Ca mang hai nàng trở lại thượng giới, kỳ thật cũng không có ý đồ gì, hoặc cũng chính là làm bình hoa mà thôi.

"Xem ra mấu chốt chính là lúc ở hạ giới, vừa vặn cùng thời gian lúc ta trọng sinh. Mọi thứ cũng không phải là trùng hợp." Nguyệt Minh Không suy nghĩ rõ ràng.

Bởi vì kiếp trước Cố Trường Ca ở hạ giới, lúc trở về hoàn toàn không mang theo kẻ nào cả.

Rất có thể một kiếp này, hắn ở hạ giới thật sự đạt được vật nào đó mà kiếp trước không đạt được.

Một bên khác, Cố Trường Ca cùng thế hệ trẻ tuổi nói chuyện với nhau, thái độ tự nhiên mà tùy ý, không hề cao cao tại thượng.

Mà đám tuổi trẻ thiên kiêu này, cũng nhao nhao mở miệng, tán thưởng kính nể mọi việc Cố Trường Ca làm trong Tiên Cổ đại lục, thái độ nghiễm nhiên coi hắn là đệ nhất trong thế hệ trẻ tuổi.

Mà ngày đó ở trước Đạo Thiên Tiên Cung, Cố Trường Ca trước mặt mọi người thừa nhận việc khoét xương năm đó, tựa hồ đã không còn quan trọng nữa, không có người nào dám nhắc tới.

"Cố huynh, thời gian qua người thừa kế ma công lại suất hiện tàn sát bừa bãi, không biết huynh có biện pháp thế nào?"

Cuối cùng, vẫn là Diệp Lang Thiên mở miệng,vẻ mặt hắn dần dần nặng nề, đổi đề tài, đề cập đến người thừa kế ma công.

Ông! !

Lời này vừa nói ra, bên cạnh bỗng nhiên trở nên im phăng phắc!

Tựa như một cỗ khí tức âm hàn, từ bên người cạnh mọi người quét qua, tất cả mọi người đều không tự chủ được mà run sợ.

Cố Trường Ca nghe vậy, biểu tình ngược lại hơi trầm ngâm, tựa hồ đang nghiêm túc suy nghĩ, phải mở miệng thế nào.

"Cố huynh dù sao cũng là người duy nhất giao thủ cùng người thừa kế ma công, những người còn lại cũng không gặp qua người thừa kế ma công, chớ nói chi là giao thủ với hắn."

Một vị tuổi trẻ chí tôn khác mở miệng giải thích nói, toàn thân ngân quang lập lòe, giống như là ngân thủy đổ bê tông mà thành, phía sau mọc ra ba đôi cánh tay, thực lực kinh khủng.

Đến từ một phương Bất Hủ đại giáo.

Ngay cả Vương Tử Câm nghe vậy cũng hứng thú, nói đến người thừa kế ma công còn liên quan cả đến thế lực phía sau nàng - Nhân Tổ điện.

Thực lực của Cố Trường Ca, ngay cả nàng cũng nhìn không thấu, hắn có thể trọng thương người thừa kế ma công, việc này ngược lại không hẳn là không thể.

Nàng cũng muốn biết, Cố Trường Ca có cái nhìn thế nào về người thừa kế ma công.Chương 430 Lại nhắc tới người thừa kế ma công

"Ngược lại ủy khuất ngươi rồi, Minh Không."

Nhìn thấy một màn này, bên trong đại điện Cố mẫu không khỏi thở dài, có chút thương tiếc nói.

Nàng thân là người từng trải, tự nhiên nhìn ra được, giữa Cố Trường Ca và Nguyệt Minh Không, rõ ràng đã xuất hiện mâu thuẫn gì rồi.

Trách không được thái độ của Cố Trường Ca trước đối với Nguyệt Minh Không có chút lãnh đạm.

Thậm chí thấy Nguyệt Minh Không đi vào Cố gia, cũng không đứng dậy tiếp đón.

Thái độ này ngược lại cực kỳ giống lúc ban đầu Cố Trường Ca cư xử với Nguyệt Minh Không.

Lạnh lùng, không thèm để ý chút nào.

Nàng không biết giữa hai người xảy ra chuyện gì.

Nhưng rất rõ ràng, vừa rồi Nguyệt Minh Không là bận tâm đến mặt mũi Cố Trường Ca, mới cùng hắn phối hợp như vậy.

"Bá mẫu, việc này không trách Trường Ca, tất cả đều trách ta... "

Nguyệt Minh Không nhẹ nhàng lắc đầu, "Cho tới nay, ta quá mức đề phòng hắn, hiểu lầm ý tốt của hắn "

Nghe vậy, Cố mẫu sững sờ, có chút không dám tin tưởng nói, " Minh Không, mọi chuyện ngươi biết hết rồi?"

Lời này vừa nói ra, nàng liền phát giác bản thân lỡ lời, nhanh chóng ngừng lại.

Nàng tưởng rằng Nguyệt Minh Không đề phòng chính là ma tâm Cố Trường Ca, sợ hắn bỗng nhiên áp chế không nổi, lần nữa biến thành bộ dạng lạnh lùng vô tình.

Nghe vậy, Nguyệt Minh Không trong lòng buồn rầu, sau đó không khỏi lắc đầu.

Cố mẫu nói, đã chứng thực suy đoán của nàng.

Trên người Cố Trường Ca, khẳng định xảy ra chuyện gì không muốn người khác biết, thậm chí ở kiếp trước cũng như thế, lúc này mới dẫn đến một hệ liệt chuyển biến to lớn.

Nhưng mà tạm thời nàng còn không xác định đó là cái gì.

"Lúc ta trọng sinh trở về nửa năm trước, đến cùng xảy ra chuyện gì, Cố Trường Ca bỗng nhiên hạ giới, thật sự như hắn nói, chỉ vì tìm kiếm cơ duyên gì đó?"

Nguyệt Minh Không trong lòng nghi hoặc.

Sau đó, nàng nghĩ đến cái gì, trước tiên đối với Cố mẫu mở miệng nói ra.

"Bá mẫu, nghe nói Trường Ca lần này hạ giới , mang về hai nữ tử, một người gọi Lâm Thu Hàn, bây giờ học tập đan đạo chi pháp ở Tử Cực Đan Tông."

"Một người khác gọi Triệu Thanh Ca, bị Trường Ca đưa đến bên người tu hành ..."

Những chuyện này, nàng từng điều tra qua, muốn biết cũng không phải là rất khó khăn.

Cho nên, nàng nếu như muốn biết Cố Trường Ca ở hạ giới đã làm những gì, thì phải từ trong miệng hai nữ tử này hỏi thăm.

"Nha đầu Thanh Ca này thông minh lanh lợi, ta rất thích, liền lưu nàng ở bên người, chỉ đạo nàng tu hành."

Cố mẫu nghe vậy có chút kinh ngạc trả lời.

"Vậy bá mẫu người biết nàng có gì chỗ đặc thù sao?" Nguyệt Minh Không hỏi.

"Thanh Ca nhất thể song hồn, trước kia hẳn là một vị ma đạo cự phách, mặc dù ta lấy bí pháp muốn ngược dòng tìm hiểu lai lịch, nhưng hồn phách thật sự là quá vỡ vụn, xem cũng không được gì."

Cố mẫu giải thích nói.

Những lời này đã từng nói với Cố Trường Ca.

Nghe vậy, Nguyệt Minh Không lông mày nhíu chặt hơn.

Thọ yến lần này, nữ tử tên Triệu Thanh Ca, hiển nhiên cũng không bị Cố mẫu mang theo bên người, còn lưu lại Thái Sơ Thần Giáo.

"Cố Trường Ca đã không đem hai nàng dẫn tới, thì không có xen vào nữa, nhìn giống như là đã lợi dụng xong, mất hết giá trị, bị ném ở một bên."

Nguyệt Minh Không liên tưởng với tính cách của Cố Trường Ca, liền suy đoán như vậy.

Nói như vậy, Cố Trường Ca mang hai nàng trở lại thượng giới, kỳ thật cũng không có ý đồ gì, hoặc cũng chính là làm bình hoa mà thôi.

"Xem ra mấu chốt chính là lúc ở hạ giới, vừa vặn cùng thời gian lúc ta trọng sinh. Mọi thứ cũng không phải là trùng hợp." Nguyệt Minh Không suy nghĩ rõ ràng.

Bởi vì kiếp trước Cố Trường Ca ở hạ giới, lúc trở về hoàn toàn không mang theo kẻ nào cả.

Rất có thể một kiếp này, hắn ở hạ giới thật sự đạt được vật nào đó mà kiếp trước không đạt được.

Một bên khác, Cố Trường Ca cùng thế hệ trẻ tuổi nói chuyện với nhau, thái độ tự nhiên mà tùy ý, không hề cao cao tại thượng.

Mà đám tuổi trẻ thiên kiêu này, cũng nhao nhao mở miệng, tán thưởng kính nể mọi việc Cố Trường Ca làm trong Tiên Cổ đại lục, thái độ nghiễm nhiên coi hắn là đệ nhất trong thế hệ trẻ tuổi.

Mà ngày đó ở trước Đạo Thiên Tiên Cung, Cố Trường Ca trước mặt mọi người thừa nhận việc khoét xương năm đó, tựa hồ đã không còn quan trọng nữa, không có người nào dám nhắc tới.

"Cố huynh, thời gian qua người thừa kế ma công lại suất hiện tàn sát bừa bãi, không biết huynh có biện pháp thế nào?"

Cuối cùng, vẫn là Diệp Lang Thiên mở miệng,vẻ mặt hắn dần dần nặng nề, đổi đề tài, đề cập đến người thừa kế ma công.

Ông! !

Lời này vừa nói ra, bên cạnh bỗng nhiên trở nên im phăng phắc!

Tựa như một cỗ khí tức âm hàn, từ bên người cạnh mọi người quét qua, tất cả mọi người đều không tự chủ được mà run sợ.

Cố Trường Ca nghe vậy, biểu tình ngược lại hơi trầm ngâm, tựa hồ đang nghiêm túc suy nghĩ, phải mở miệng thế nào.

"Cố huynh dù sao cũng là người duy nhất giao thủ cùng người thừa kế ma công, những người còn lại cũng không gặp qua người thừa kế ma công, chớ nói chi là giao thủ với hắn."

Một vị tuổi trẻ chí tôn khác mở miệng giải thích nói, toàn thân ngân quang lập lòe, giống như là ngân thủy đổ bê tông mà thành, phía sau mọc ra ba đôi cánh tay, thực lực kinh khủng.

Đến từ một phương Bất Hủ đại giáo.

Ngay cả Vương Tử Câm nghe vậy cũng hứng thú, nói đến người thừa kế ma công còn liên quan cả đến thế lực phía sau nàng - Nhân Tổ điện.

Thực lực của Cố Trường Ca, ngay cả nàng cũng nhìn không thấu, hắn có thể trọng thương người thừa kế ma công, việc này ngược lại không hẳn là không thể.

Nàng cũng muốn biết, Cố Trường Ca có cái nhìn thế nào về người thừa kế ma công.Chương 431 Suy đoán của Giang Sở Sở

Nghe thấy lời tra hỏi này, Cố Trường Ca cũng mở miệng.

Tất cả mọi người chăm chú lắng nghe, sợ rơi mất nửa chữ.

"Không dối gạt chư vị, việc này kỳ thật cũng là việc gần đây ta luôn nghi ngờ. Ngày đó lúc ta cùng Diệp Lăng giao thủ, phát hiện hắn bất kể như thế nào, từ đầu đến cuối đều một bộ dáng rất phấn khích, cho dù là cuối cùng trọng thương, cũng có vẻ không sợ hãi, cũng không sợ ta "

"Vì vậy cuối cùng ..."

Cố Trường Ca nói đến đây, cũng có chút bất đắc dĩ cùng áy náy,

"Cộng thêm thương thế của ta cũng không nhẹ, cho nên lúc đó ta liền trơ mắt nhìn hắn đào tẩu, không có lựa chọn truy kích."

Nghe vậy, một đám tuổi trẻ chí tôn con mắt không khỏi trừng lớn, khiếp sợ không gì sánh nổi.

Không ít người đầu ông ông một chút trong nháy mắt trở nên trống rỗng.

Nói thực ra, bọn hắn thật sự không nghĩ ngờ Cố Trường Ca sẽ nói ra tình hình thực tế lúc đó.

Lập tức, phía sau lưng đột nhiên xông lên hàn khí đáng sợ.

Cố Trường Ca nói bóng gió đã rất rõ ràng.

"Sau lưng Diệp Lăng, kỳ thật không chỉ có một mình hắn, cho nên hắn mới có thể không sợ hãi."

Một vị tuổi trẻ chí tôn thanh âm phát run, cảm giác trong mồm rất khô khốc.

Nói đến lời này, hắn không khỏi tê cả da đầu, xương sọ đều sắp bị mở ra, toàn thân phát lạnh.

Cho dù là Diệp Lang Thiên, lúc này sau lưng cũng phát lạnh.

Một người thừa kế ma công đã đáng sợ như thế.

Nếu như phía sau hắn còn có những người khác, thậm chí là một tổ chức?

Vậy kinh khủng đến mức nào?

Đây quả thực không dám tưởng tượng.

Lúc này, không có người hoài nghi Cố Trường Ca.

"Người thừa kế ma công khẳng định sẽ không đơn giản như vậy, dù sao côn trùng trăm chân chết còn giãy giụa." Vương Tử Câm gật gật đầu.

Theo nàng thấy đây chính là nhân vật đủ làm xáo trộn thiên hạ, khẳng định không dễ dàng liền có thể giải quyết, không có chút thủ đoạn, hắn làm sao dám nhảy nhót khắp nơi, bốn phía giết chóc?

"Nếu như lúc ấy ta đuổi không kịp, đoán chừng Diệp Lăng cũng không có khả năng như bây giờ, càn rỡ như vậy."

Nghe thấy mấy câu này, trên mặt Cố Trường Ca vừa lúc thể hiện mấy phần tự trách cùng áy náy nói.

"Cố huynh không cần như thế, dù sao lúc ấy hắn cũng bị thương nặng, nếu như người đứng sau Diệp Lăng hiện thân, không chừng huynh cũng sẽ lành ít dữ nhiều."

Ngay lập tức, không ít người nghe vậy, bắt đầu khuyên nhủ Cố Trường Ca,khiến hắn không cần áy náy, đây không phải vấn đề của hắn.

" Sau lưng Diệp Lăng nếu như không có thế lực chèo chống, hắn cũng không có khả năng làm việc nhẹ nhàng như vậy, nghe tiếng liền chạy, để cho người ta không có dấu vết tìm kiếm... "

"Điểm này chúng ta sớm nên nghĩ tới."

Diệp Lang Thiên thở dài một tiếng, nói như thế.

Nhất thời, rất nhiều tuổi trẻ chí tôn ai cũng cảm thấy bất an, cảm thấy tiếp theo sợ rằng sẽ trở nên náo động bất thường.

Nhìn thấy vậy, khóe miệng Cố Trường Ca có ý cân nhắc lóe lên một cái rồi biến mất.

Nhưng không có người phát giác được.

Mặc dù đối tượng cõng nồi còn chưa tìm được, nhưng cũng không ảnh hưởng tới bố cục hắn sớm giăng.

...

Ngay lúc đó, Vô Lượng Thiên, trong không trung Đạo Thiên Cổ Thành.

Một thân ảnh, khuôn mặt bị rất nhiều sương mù thần bí bao trùm, đang hóa thành thần hồng, nhanh như tên bắn mà vụt qua.

Rất nhanh, đạo thân ảnh này rơi vào phía dưới Đạo Thiên Cổ Thành, xuất hiện trên đường phố.

Nhưng tu sĩ cùng sinh linh bên cạnh, lại phảng phất như mù, căn bản không nhìn thấy nàng.

Đạo thân ảnh này lúc ngang qua Đạo Thiên Tiên Cung, đại mi nhíu chặt, chú ý khắp nơi lưu lại khí tức không ổn định.

Nhưng thời gian quá lâu, nàng cũng không thể phát hiện cái gì.

"Dựa theo nghe đồn, lúc ấy người thừa kế ma công giao thủ cùng Cố Trường Ca ở bên trong Tiên Cổ đại lục, cuối cùng không địch lại chạy trốn."

"Có thể đơn độc đả thương người thừa kế ma công chưa hề bại qua, thủ đoạn và át chủ bài có thể coi như nhiều vô số."

" Cố Trường Ca này tuy xưng là có Chân Tiên chi tư, nhưng thực lực của hắn theo lời đồn thật sự có khả năng như thế? Có thể đả thương người thừa kế ma công?"

"Mà ban đầu thiếu chủ Bạch Hổ nhất tộc Bạch Liệt xảy ra chuyện, hắn là vị hôn phu của thiên nữ Doãn Mi - Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc, Diệp Lăng lại kết bái huynh đệ với Bạch Liệt."

"Từ trong miệng tùy tùng của Bạch Liệt biết được, ban đêm Doãn Mi trợ giúp Bạch Liệt thấy rõ tính tình Diệp Lăng, lúc này mới đến tìm Diệp Lăng tính sổ sách, bởi vậy gặp độc thủ."

"Ở bên trong Tiên Cổ đại lục, vì sao Doãn Mi sống đến cuối cùng, Diệp Lăng không có lựa chọn giết chết nàng? chẳng lẽ thật sự là mưu đồ tư sắc?"

Đạo thân ảnh này khẽ nói, sau khi rời khỏi Nhân Tổ điện, một đường dùng quan hệ tìm kiếm tin tức người thừa kế ma công.

Chính là một vị truyền nhân khác bây giờ của Nhân Tổ điện, danh xưng cổ tiên chuyển thế Giang Sở Sở.

Bây giờ, bên trong con ngươi nàng, đang có ngũ thải nhan sắc phù văn tại chuyển động, giống như là đồ án cổ lão, có thể ngược dòng tìm hiểu hết thảy dấu vết chân tướng.

Chỉ cần còn lưu lại một chút vết tích, đều có thể bị nàng tìm ra manh mối.

Đáng tiếc, Giang Sở Sở hiện tại vẫn không có dựa vào môn bí thuật này tra ra được nguyên do gì.

Nàng chân mày nhíu chặt, thần sắc lại bình tĩnh giống như là không có một tia tình cảm.

"Mọi thứ có vẻ quá tự nhiên, sẽ khiến người cảm thấy sự việc nên như này, không có bất kỳ nơi nào khác thường."

"Chân tướng thật sự, cũng sẽ không giống mọi thứ đã an bài, dính liền chặt chẽ, tầng tầng đan xen, hợp tình hợp lý, bởi vì lòng người mãi mãi luôn là thứ không thể đoán thấu... "

"Trước đây tất cả quá tự nhiên, đương nhiên giống như mọi thứ đã được bố trí tốt, sau đó lại đem người vật thả vào bên trong... "

"Trong việc này Diệp Lăng mặc dù nhìn như chủ động, nhưng luôn ở phía bị động, bị người dẫn dắt."

"Hết lần này tới lần khác Doãn Mi ở trong đó, không thể thiếu tác dụng." Giang Sở Sở nhẹ giọng nói.

"Nàng cũng không có vấn đề, vấn đề rất có thể là Cố Trường Ca."

"Hi vọng quan điểm và suy đoán của ta là sai."

Nghĩ tới đây, thân ảnh Giang Sở Sở khẽ động, nhanh chóng phóng lên tận trời, hướng đến chỗ Trường Sinh Cố gia.

Thân là Nhân Tổ điện truyền nhân, nàng càng rõ ràng...nếu như Cố Trường Ca thật sự có vấn đề, phạm vi liên quan của việc này thực sự quá kinh khủng.

Kinh khủng đến mức nàng cũng không dám dễ dàng quyết định, thậm chí nói rõ tất cả chân tướng.

Bây giờ uy thế Cố Trường Ca kinh khủng thế nào, nàng một đường đi ra cũng hiểu.Chương 432 Sở Phàm

Nhân Tổ điện địa vị siêu nhiên là không sai, nhưng nếu quả thật so sánh cùng loại quái vật sừng sững như Trường Sinh Cố gia, nội tình thật không biết bên nào hơn kém.

Trừ phi nàng có đủ chứng cứ, có thể chứng minh với tất cả đạo thống và thế lực, Cố Trường Ca có vấn đề, liên quan với người thừa kế ma công.

Dù sao tất cả đều là nàng suy đoán mà thôi.

Nàng cũng rất hi vọng... mọi suy đoán đều là sai, có thể từ chỗ Cố Trường Ca lật đổ hết thảy lập luận, chứng minh hắn trong sạch.

Nếu không, nàng cũng chỉ có thể xuất thủ, gánh lấy áp lực to lớn, trả lại an bình cho thiên hạ thương sinh.

...

"Khoảng thời gian này, Sở Phàm ngươi làm sao làm việc lại lẫn lộn như vậy, ngay cả bình thường Tiểu Bạch muốn ăn linh thảo gì cũng không nhớ thế!"

Lúc này, trong không trung bên ngoài cách Trường Sinh Cố gia một đoạn.

Chín con thiên mã toàn thân trắng như tuyết đang kéo một chiếc xe ngựa nào đó, ầm ầm lao tới.

Phía sau xe ngựa, một đám kỵ sĩ cưỡi hung thú theo sau.

Giờ phút này, một tiểu nha hoàn đang quát một tên thiếu niên khuôn mặt trắng nõn, lộ vẻ lúng túng xấu hổ.

"Ta đã biết, Xảo Nhi tỷ, lần sau nhất định sẽ không lại phạm sai lầm như vậy."

Thiếu niên nghe vậy rối rít gật đầu không ngừng đáp ứng,nhưng trong lòng kì thực nghẹn khuất, phẫn nộ, sát ý cùng rất nhiều cảm xúc đan xen.

Ngày thường hắn cao cao tại thượng, chính là con ruột của Doanh Thiên Hoàng, Thiên Hoàng quý tộc, quý không thể nói, đừng nói là một nha hoàn nhỏ nhoi.

Cho dù Thái Cổ Hoàng tộc lão tổ xuất hiện ở trước mặt hắn, cũng phải tất cung tất kính, không dám thở mạnh một chút.

Ai có thể nghĩ được hắn sẽ có hôm nay, thậm chí ngay cả một tiểu nha hoàn cũng có thể bắt nạt hắn!

Loại chuyện này, khiến Sở Phàm phẫn nộ, nghẹn khuất, thậm chí tuyệt vọng!

Bởi vì hắn ngay cả phản kháng cũng làm không được, thậm chí ngay cả mạnh miệng nói một câu cũng không thể.

Đột nhiên bị đổi linh hồn, cái gì cũng không kịp thích ứng, ngoại trừ ký ức, cái gì cũng khác thân thể ban đầu.

Bảo hắn đi cho ngựa ăn?

Hắn có biết cái quái gì đâu!

Loại việc kém sang này, phụ thân hắn từng thống ngự vạn tộc,lúc uy hiếp tám phương, hắn thậm chí cũng không biết là ai đang làm.

Ngay cả hắn xuất hành săn thú đều dùng tọa kỵ có huyết mạch tinh thuần nhất, làm sao hắn biết cho ngựa ăn?

Việc này khiến Sở Phàm muốn gào thét, gào thét.

Đứng trước thân phận chính thức của hắn,lão tổ Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc, cũng không dám thất thố chút nào.

Thế nhưng bây giờ, hắn lại phải cho ngựa ăn cho vị thiên nữ này!

Loại chênh lệch to lớn này, khiến hắn không thể nào cam tâm, thật là hận muốn điên.

"Ngay cả phụ thân ta đích thân đúc thành thần hồn chi binh, cũng không thấy, hiện tại ta khác gì một tên phế nhân đâu." Sở Phàm không khỏi tuyệt vọng.

Mặc dù rất nhiều công pháp và bí thuật hắn đều nhớ kỹ.

Nhưng phải phối hợp với thể chất huyết mạch để tu luyện.

Cho nên nói, hắn hiện tại ngoại trừ nuôi ngựa, cái gì cũng không làm được!

"Không đúng, ta còn có cơ hội, ta chỉ cần tiếp xúc được với sinh linh của Thiên Hoàng sơn, liền có thể chứng minh thân phận của ta, vạch trần cái đồ giả mạo kia!" trong mắt Sở Phàm không khỏi hiện lên một tia hung ác.

Bản thân hắn cũng không phải người dễ trêu chọc.

Mà theo hắn thấy, nguyên nhân dẫn đến tất cả, hoàn toàn là do cái đồ giả mạo kia.

Bằng không ai sẽ đang yên đang lành lại hại hắn?

Doãn Mi một thân váy dài màu đỏ ngồi ngay ngắn ở phía trước trong xe ngựa, có chút bối rối xoa mi tâm.

Nghe nha hoàn đang quát Tiểu Tư nuôi ngựa, nàng quả thực cũng có chút bất đắc dĩ.

Nàng cũng không biết vì cái gì, bình thường Tiểu Tư thật cơ trí, bây giờ ngay cả ngựa cũng chăm không tốt.

Thậm chí còn nói ra mấy lời cổ quái.

Nếu không phải do đường xá xa xôi , sợ trên đường con ngựa chịu đói, nàng cũng sẽ không đem theo hắn.

Lúc trước thấy hắn đáng thương, Doãn Mi sinh lòng trắc ẩn, liền đem thu lưu.

Mà lại, nàng lo lắng hắn bị người đùa cợt ghét bỏ, liền an bài cho hắn nuôi ngựa, thậm chí truyền cho hắn phương pháp tu luyện đơn giản.

Những năm gần đây, mặc dù đối với hắn nhìn quen mắt, nhưng nói thực ra Doãn Mi ngay cả tên của hắn cũng chưa từng nhớ kỹ, chỉ biết là cái gì phàm gì đó.

Đó cũng không phải do nàng vô tình không nhớ được, mà cảm thấy loại chuyện này, không cần nhớ làm gì.

Nàng động lòng trắc ẩn, cũng chỉ là ý niệm nhất thời, lúc ấy nếu như biến thành người khác, cũng sẽ như thế thôi.

"Qua chỗ sơn mạch phía trước, liền đến địa bàn của Trường Sinh Cố gia."

"Sắp có thể nhìn thấy chủ nhân."

Doãn Mi đôi mắt hơi cong, trên khuôn mặt không khỏi lộ ra vẻ chờ mong cùng vui sướng, chín cái đuôi cáo xoã tung trắng như tuyết ở sau lưng nhẹ nhàng lắc lư.

"Sở Phàm, ngươi lại đem cho Tiểu Bạch ăn linh thảo hỏng, có phải hay không gần đây nằm mơ giữa ban ngày quá nhiều, não chết máy rồi, còn cái gì Thiên Hoàng sơn, đầu ngươi là bị lừa đá sao?"

"Thiên Hoàng sơn là nơi ngươi có thể tùy ý nói hả?"

Lúc này, sau lưng lần nữa truyền đến thanh âm răn dạy của tiểu nha hoàn, cái này khiến Doãn Mi không khỏi cười một tiếng, cảm thấy việc này rất thú vị.

Tiểu Tư vậy mà nằm mơ thấy bản thân trở thành dòng dõi của vị kia ởThiên Hoàng sơn.

"Đến lúc đó có thể nói cho chủ nhân nghe một chút "

Doãn Mi nở nụ cười, ngược lại là không có cảm thấy có cái gì kỳ quái, Thiên Hoàng sơn đối với Thái Cổ các tộc mà nói, hoàn toàn chính xác có ý nghĩa không tầm thường.

Phàm là sinh linh Thái Cổ vạn tộc, đều sẽ biết Doanh Thiên Hoàng.

Doanh thiên hai chữ này, cũng đủ để nhìn ra khí phách vô địch của hắn ( Doanh = Thắng).

Thậm chí có tin đồn, nói vị Doanh Thiên Hoàng này ở thời kì cổ lão, sau khi thành đạo ngàn vạn năm, xông vào tiên lộ, tu vi che đậy hoàn vũ.Chương 433 Doanh Thiên Hoàng Tử muốn xuất thế

"Ca ca, nghe nói ngươi dự định xuất thế?"

Ngay lúc rất nhiều đạo thống đại giáo đang đi tham gia thọ yến của Trường Sinh Cố gia.

Thiên Hoàng sơn, không trung.

Một tòa cung điện ẩn nấp vào hư không, bên trong đại điện bị vô tận Hỗn Độn Khí bao phủ.

Thần quang như nước thủy triều, bảo quang ẩn hiện, các loại đạo vận tiên cơ mênh mông.

Một vị nam tử tuấn mỹ tuổi trẻ, thân mang áo trắng, toàn thân bị tiên ý cùng các loại quy tắc bao phủ, có vẻ vô cùng siêu nhiên.

Hắn ngồi xếp bằng ở đây, liền tựa như trung tâm thiên địa, mỗi một hơi thở đều lộ rõ khí tức cường đại cùng cao thượng!

Giờ phút này, nói chuyện chính là một thiếu nữ tóc bạc tuyệt mỹ.

Thân hình cao gầy, tóc đen mềm mại, bên trong con ngươi có ngân quang sáng chói, thân mang ngũ thải tiên y, đan xen một tia một luồng quy tắc trật tự.

Ngay cả các loại trang sức trên thân, cũng là pháp khí cực kỳ mạnh.

Huyết mạch ,thiên phú thậm chí địa vị của nàng cũng không kém vị nam tử tuấn mỹ trẻ tuổi trước mặt chút nào.

Bởi vì hai người chính là huynh muội, phụ thân của bọn hắn chính là Doanh Thiên Hoàng, từ thời kỳ cổ lão đã phong ấn bọn hắn trong linh dịch đến thời đại này, một mực chưa từng xuất thế.

Hôm nay, chợt nghe ca ca của mình dự định xuất thế, thiếu nữ tóc bạc cũng bị kinh ngạc, nhịn không được đến đây hỏi thăm sự tình thật hay giả.

Dựa theo lời phụ thân bọn hắn lưu lại, hiện tại chưa đến lúc bọn hắn xuất thế.

Tu vi của hai người, mặc dù cường đại hơn so với rất nhiều tuổi trẻ chí tôn hiện nay, nhưng cũng không có nghĩa là, bây giờ phải xuất thế.

Bên trong thôi diễn của phụ thân bọn hắn, thời gian huynh muội bọn hắn xuất thế, chí ít cũng phải gần thành đạo.

Hiện tại có phải hay không quá sớm rồi?

Thân phận của hai người quá tôn quý, chính là con Doanh Thiên Hoàng, một khi xuất thế, chẳng phải mang ý dẫn phát các phương oanh động.

Thậm chí Thái Cổ vạn tộc bây giờ, đều sẽ ngồi không yên.

Nghe vậy, Doanh Sương mở mắt, lạnh nhạt nói, "Muội muội đối với việc này, có gì vấn đề sao?"

Cảm xúc trên mặt, nhìn không ra một tia dị thường.

Cho dù là muội muội của hắn Doanh Ngọc cũng không cảm thấy có chỗ gì kỳ quái.

Thông qua đoạn thời gian này tìm tòi, hắn cũng nắm được không ít tính cách và thói quen liên quan tới Doanh Sương, sẽ không bởi vì những chuyện nhỏ nhặt này mà để cho người ta phát giác được dị thường.

Cho nên, thích ứng thân phận này, đối với Doanh Sương mà nói không chút khó khăn.

Chỉ là rất nhiều ký ức đều không có, lúc làm việc và nói chuyện phải cẩn thận hơn.

Mặc dù chưa ăn qua thịt heo, nhưng tốt xấu đều gặp qua heo chạy.

Lúc này, chỉ cần giả bộ, ai dám hoài nghi thân phận của hắn, ai có thể nhìn ra hắn là đồ giả mạo chứ?

Đây chính là việc phải cân nhắc.

Ngay cả thần hồn chi khí Doanh Thiên Hoàng luyện chế cho hắn, cũng không có bất cứ động tĩnh gì.

Cho nên, hắn bây giờ còn phải lo lắng gì chứ, dù sao chỉ cần giả vờ giỏi chút là được.

Doanh hoàng tử, thế nhưng là nhân vật hắn đã nhắc tới cả ngày lẫn đêm, hâm mộ ghen ghét thậm chí đến tình trạng điên cuồng.

Không nghĩ tới lại thật sự có một ngày trở thành nhân vật này.

Nghĩ tới những thứ này, trong lòng Doanh Sương nhịn không được có chút kích động và hưng phấn.

Hiện tại, hắn chính là Doanh hoàng tử Doanh Sương!

Chưởng khống toàn bộ Thiên Hoàng sơn, cũng là chủ nhân tương lai của Thiên Hoàng sơn, thậm chí toàn bộ Thái Cổ vạn tộc thấy hắn cũng phải cung kính hành lễ, không dám bất kính.

Mà hắn càng là có được thiên phú kinh khủng cùng thể chất của Doanh hoàng tử, bao gồm các loại bảo huyết cùng tiên tài rèn đúc, thân xác vô địch và pháp lực ngập trời!

Doanh Sương tự tin sau khi xuất thế, có thể vô địch tám phương, cho dù là đệ nhất thế hệ trẻ tuổi Cố Trường Ca, hắn cũng có thể địch!

"Không có vấn đề, nếu là việc ca ca quyết định, vậy ta tự nhiên nghe theo ca ca."

Doanh Ngọc mặc dù đối với việc này hoang mang, nhưng Doanh Sương không giải thích, nàng cũng không tiếp tục hỏi tiếp.

Mà ở Thiên Hoàng điện lâu rồi, nàng cũng rất muốn đi ra bên ngoài chứ không phải ngày nào cũng ngồi tu luyện như hiện tại.

Nàng đã từng định nhắc Doanh Sương muốn đi ra ngoài xem một chút, kết quả bị Doanh Sương hung hăng khiển trách một trận.

Mà bây giờ, Doanh Sương chủ động muốn xuất thế, vậy khẳng định là có dụng ý của hắn.

"Khi ta vẫn là Tiểu Tư nuôi ngựa, ngươi ở trên cao xa không thể chạm tới, mà ta chỉ là một ngọn cỏ ven đường không thể với được mây."

"Mà bây giờ, ta lắc mình biến hoá, đã trở thành người thân phận trân quý nhất Thái Cổ vạn tộc... "

Sau khi thấy Doanh Ngọc rời đi, trong ánh mắt Doanh Sương, xuất hiện một tia hoảng hốt, trong lòng thì thào nói.

Hắn vĩnh viễn cũng không quên được, ban đầu lúc hắn sắp đói chết, là ai xuất thủ, để cho người ta cứu hắn, nhóm lên ngọn lửa hi vọng trong lòng hắn.

Là ai, truyền cho hắn công pháp tu hành, khiến hắn đi đến con đường tu hành.

"Tiểu thư, ta biết ngươi không chỉ là đáng thương ta, bằng không ngươi cũng sẽ không đứng ra lúc ta bị người trào phúng khi dễ , ta đối với ngươi mà nói, không giống Tiểu Tư, là đặc biệt ..."

Giờ khắc này, trong mắt Doanh Sương hiển hiện rất nhiều hồi ức.

Sau mỗi lần cho Tiểu Bạch ăn no, hắn đều đầy cõi lòng mừng rỡ chờ đợi, chờ tiểu thư tới gặp Tiểu Bạch, đối với hắn lộ ra nụ cười.

"Bởi vì thân phận của ta, cho nên tiểu thư mới không thể hiện quá nhiều, ta biết mà, ta hiểu nỗi khổ tâm của ngươi."

"Nhưng bây giờ không liên quan nữa, ta sẽ đường đường chính chính đứng ở trước mặt ngươi "

"Doãn Mi, ngươi muốn khôi phục Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc, ta đều có thể giúp ngươi."

Trong mắt Doanh Sương dần dần hiện ra một loại cảm xúc gọi là si mê, phảng phất nguyện ý vì ai đó làm bất cứ chuyện gì.

Nếu như Cố Trường Ca ở đây, liền sẽ biết cái gì gọi là cẩu nô yêu đơn phương!

Doanh Sương biết hướng đi tiếp theo của Doãn Mi, mặc dù hắn chỉ là Tiểu Tư, nhưng cũng biết khoảng thời gian trước, người thừa kế ma công tàn sát bừa bãi, là Cố Trường Ca xuất thủ cứu nàng.

Bây giờ thọ yến của mẫu thân Cố Trường, mời các phương, Doãn Mi vì báo ân ngày đó, khẳng định cũng sẽ khởi hành tới.

Sau đó, toàn bộ Thiên Hoàng sơn oanh động, rất nhiều cổ lão tồn tại do Doanh Thiên Hoàng lưu lại, cũng bị kinh động, khiếp sợ không gì sánh nổi.

Bởi vì Doanh hoàng tử lại muốn sớm xuất thế, hắn không để ý tới lời khuyên can ngăn cản của tất cả mọi người, khư khư cố chấp!Chương 434 Phát hiện chút manh mối

Bên trong đại điện, rất nhiều tân khách tề tụ, vô cùng náo nhiệt, đều là nhân vật lớn các phương, trong ngày thường nghĩ cũng không dám nghĩ tồn tại.

Không ít chí cường giả hư hư thực thực đã tọa hóa cũng tới đây, đích thân vì Cố mẫu đưa lên hạ lễ ( hạ = chúc mừng).

Kỳ thật ở trong lòng bọn họ, Trường Sinh Cố gia chính là gia tộc thần bí lâu đời nhất trong số Trường Sinh thế gia.

Từ thời kỳ cổ xưa nhất, tựa hồ đã sừng sững bất diệt.

Trải qua vô số hạo kiếp, cuối cùng cho người ta một loại cảm giác vạn giới sập mà hắn không hủy, dù thiên địa diệt mà ta vẫn trường tồn, không có ai biết nội tình Trường Sinh Cố gia đến cùng có bao nhiêu đáng sợ.

Nhưng mặc kệ là... thế lực gì, cũng không dám xem nhẹ.

Ngay cả Vương Tử Câm thần sắc cũng thất kinh, chú ý tới một vị có bối phận rất đáng sợ của Nhân Tổ điện, vị kia thoáng hiện thân, đi sâu về hướng đại điện Cố gia, giống như dự định đi bái phỏng lão bằng hữu.

Đủ loại biểu hiện như thế, không khỏi khiến nàng kinh sợ, Trường Sinh Vương gia mặc dù cũng được mang theo danh Trường Sinh, nhưng so với Trường Sinh Cố gia, tựa hồ luôn kém chút gì đó.

"Kém chút nội tình!"

Cuối cùng, nàng lắc đầu khẽ nói, phát hiện tầm mắt của mình, là quá hẹp.

Vốn cho rằng thân là người xuyên việt, có thể xem thoả thích toàn bộ thế giới, nhưng phát hiện thật sự chính là nàng tầm mắt quá hẹp, xem thường rất nhiều người và thế lực.

Đối với người luôn tự tin, dự liệu tất cả như Vương Tử Câm mà nói, điều này không khác gì phải chịu đả kích to lớn.

"Tiểu thư, ta đã nói ngươi quá coi thường thiên kiêu trong thiên hạ, hiện tại rất nhiều người đều nói, trừ phi những Đế tử kia, hoặc là cổ hoàng tử xuất thế, bằng không thế hệ trẻ tuổi sẽ không có ai là đối thủ của Trường Ca thiếu chủ."

Trong mắt Tú Nhi tất cả đều là ngưỡng mộ đối với Cố Trường Ca, tựa như fan cuồng mê muội sùng bái đến cực hạn.

Vương Tử Câm nghe vậy ngược lại cười cười, "Ngược lại có chút hi vọng những người kia xuất thế, ta cũng muốn nhìn xem thực lực Cố huynh, đến cùng là ở cấp độ nào."

Nhìn Cố Trường Ca, trong nội tâm nàng cũng không nhịn được sinh ra một cỗ tranh phong.

Trước lúc này, loại cảm giác này hoàn toàn không có.

Bởi vì trên người Cố Trường Ca, nàng cảm nhận được áp lực, nàng hoàn toàn nhìn không thấu Cố Trường Ca.

Nếu như không phải cân nhắc đến nguyên nhân sợ bại lộ thân phận của mình, nàng cũng nhịn không được muốn cùng Cố Trường Ca giao thủ so tài.

Bên trong đại điện tráng lệ, tân khách đều vui mừng, đàm luận đủ loại sự tình, sau đó dâng lên lời chúc mừng.

Phụ thân Cố Trường Ca, Cố Lâm Thiên cũng hiện thân, tu vi kinh khủng mà mênh mông, đã không biết đến cấp độ nào.

Hắn xuất hiện ở trên thủ vị, khuôn mặt mơ hồ, hiện tại đang cùng tất cả tân khách trò chuyện.

Cuối cùng không hẹn mà cùng đem chủ đề nói đến thế hệ trẻ tuổi.

Không hề nghi ngờ, Cố Trường Ca tự nhiên là người chói mắt nhất trong thế hệ này, cho dù là cường giả thế hệ trước, nhắc đến hắn cũng không dám xem nhẹ, phải kính sợ đối mặt.

Tiên Cổ đại lục một chuyện kia đã chấn kinh thiên hạ.

Tất cả mọi người cũng không dám tưởng tượng đây là việc mà một người trẻ tuổi có thể làm ra.

Nhưng sự thật chính là như thế.

Trường Sinh Cố gia thiếu chủ, Đạo Thiên Tiên Cung truyền nhân, Thái Sơ Thần Giáo thiếu chủ, Luân Hồi Cổ Thiên Tôn truyền nhân, người chấp chưởng các Tiên Cổ chúng tộc...mang theo rất nhiều vầng sáng, khiến cho người ta nhìn mà than thở, thật lâu không nói gì.

Luận uy thế, thế hệ trẻ tuổi đã không người nào có thể ngồi cùng hàng với Cố Trường Ca.

Cho dù là Nguyệt Minh Không, cũng kém không chỉ nửa bậc.

Cố Trường Ca là mặt mũi của Trường Sinh Cố gia, nghe được những lời khen này, rất nhiều tộc nhân Cố gia và một đám tộc lão, đều có vẻ rất là cao hứng, mát mày mát mặt.

Người sống một đời, ai không thích nghe tán dương, lời nịnh nọt?

Mặc dù rất nhiều thủ đoạn của Cố Trường Ca làm người khác sợ hãi, không tính là quang minh lỗi lạc, nhưng dù sao cũng khiến cả một đám tộc nhân Cố gia rất hài lòng.

Đặc biệt là Cố Tiên Nhi cũng bị hắn mang theo trở về, cùng tộc nhân đoàn tụ, nhiều hoặc ít cũng hoá giải chút xa cách.

Thân phận thiếu chủ của Cố Trường Ca, theo bọn hắn thấy là nên như vậy.

Có thiếu chủ như thế, làm sao gia tộc không vui vẻ chứ?

Ánh mắt ban đầu....quả nhiên là sai.

"Minh Không tỷ tỷ ..."

Trong góc đại điện.

Cố Tiên Nhi thân mang váy dài lưu tiên, khí chất thanh lãnh mà cao ngạo, tựa như tinh linh không tì vết.

Giờ phút này nàng đang lôi kéo Nguyệt Minh Không, thấp giọng nói chuyện.

"Tiên Nhi... "

Nguyệt Minh Không vẻ mặt đầy nhu hòa.

Hai người đang ôn chuyện, ngày đó sau khi tiến vào Tiên Cổ đại lục, liền xa nhau, cho tới nay mới có thể gặp lại, ngược lại có rất nhiều lời nói muốn nói.

Sau khi quay về Trường Sinh Cố gia, hết thảy đãi ngộ của Cố Tiên Nhi, dù là thân phận hay địa vị gì, đều trong nháy mắt đạt đến trình độ là hòn ngọc quý trên tay Cố gia.

Nhất thời khiến nàng không kịp phản ứng.

Nhưng loại chuyện này, rất hiển nhiên là có Cố gia chư vị tộc lão và gia chủ đáp ứng.

Cố Tiên Nhi cũng dần dần thích ứng.

Nhưng là, nàng cũng không có quên dự định ban đầu của bản thân, cho nên mới hướng tất cả mạch tộc nhân nói bóng nói gió các loại tìm hiểu, đặt biệt là mấy người tộc lão nhất mạch, hỏi thăm việc xảy ra năm đó.

Dù sao nàng đã thề phải tìm ra bí ẩn không muốn người biết của Cố Trường Ca.

Kết quả, thật sự bị nàng phát hiện một chút mánh mối.

Ngày đó mấy bà đỡ đẻ Cố Trường Ca, sớm đã không ở Cố gia, không biết đi nơi nào.

Nhưng rất hiển nhiên, là bị Cố Trường Ca nhất mạch kia xử lý.

Cái này khiến Cố Tiên Nhi nhịn không được kinh hãi, nàng không có ngốc, tự nhiên nhìn ra nguyên nhân làm như vậy, lúc Cố Trường Ca ra đời , khẳng định kèm theo cái gì đó.

Bằng không cũng sẽ không dẫn tới phản ứng lớn như thế.

Ngày đó tất cả người biết mọi chuyện, cũng bị giải quyết lặng lẽ trong bóng tối.Chương 435 Sảy ra vấn đề từ khi nào?

Mọi thứ nhìn như bình thường, không chút sơ hở, nhưng rõ ràng có một lỗ thủng như vậy, người sáng suốt chỉ cần muốn truy tra, liếc mắt liền biết Cố Trường Ca nhất mạch kia, thật sự muốn che giấu cái gì.

Theo Cố Tiên Nhi, việc bọn hắn muốn che giấu, chính là bí mật lớn nhất của Cố Trường Ca.

Rất nhanh, nàng đem hết thảy lặng lẽ nói cho Nguyệt Minh Không.

Toàn bộ Trường Sinh Cố gia, ngoại trừ Nguyệt Minh Không, chỉ sợ những người còn lại coi như biết việc này, cũng sẽ giữ kín như bưng, không dám nhiều lời.

Lúc này, nghe xong lời này, Nguyệt Minh Không cũng lâm vào trong trầm mặc thật lâu.

"Ý của muội là khi Trường Ca sinh ra, kỳ thật đã xảy ra vấn đề... ."

"Những năm này đến bây giờ, Trường Ca hắn... "

Nguyệt Minh Không lên tiếng hỏi, chau mày, rất nói nhiều lời nàng cũng không biết phải nói thế nào.

Nàng đang suy đoán, Cố Tiên Nhi nói tới chuyện này, có thể hay không liên quan đến việc tính cách Cố Trường Ca thay đổi.

Hơn nữa, mục đích Cố Trường Ca đi hạ giới, có thể hay không cũng liên quan đến chuyện này.

Trong nháy mắt, nàng cảm giác trong đầu của nàng điện quang thạch hỏa, có đồ vật gì chợt lóe lên.

Phảng phất chỉ cần bắt được cái này, liền có thể giải đáp hết thảy bí ẩn.

Điều này rất quan trọng! !

Phụ mẫu Cố Trường Ca, hiển nhiên cũng đang giấu giếm việc gì đó, không định nói cho nàng biết.

Việc này, có lẽ chính là bí ẩn Cố Tiên Nhi đang nói.

"Ừm, nhiều ngày như vậy đến nay, muội vẫn cảm thấy Cố Trường Ca lúc trước đào đạo cốt của muội là có kế hoạch, cho tới bây giờ, cũng như thế.... "

"Đầu tiên gây nên thù hận của muội đối với hắn, sau đó lại nghĩ biện pháp đem đạo cốt trả lại cho muội, trong lúc đó còn cố ý làm ra bộ dáng lạnh lùng đối với muội, tính để cho muội hận hắn."

"Hắn thật sự tính toán ma luyện muội, nhưng thực lực của muội kém hơn hắn, khiến hắn rất thất vọng."

Cố Tiên Nhi gật đầu nói, đem suy đoán mấy ngày này của nàng nói ra.

Nhất là phân tích của nàng đối với hành vi Cố Trường Ca.

Bản thân nàng không ngốc, bị nhiều vị lão gia hỏa dốc lòng dạy bảo, chẳng qua là ở trước mặt Cố Trường Ca, nhiều lần vấp phải trắc trở, có vẻ hơi ngu ngơ mà thôi.

Giờ phút này, trong đôi mắt Cố Tiên Nhi, có rất nhiều tinh mang hiện lên.

Nàng không có hoài nghi phán đoán của mình.

Trở lại Trường Sinh Cố gia mấy ngày nay, nàng phát hiện nhất mạch tộc nhân của mình, hiện nay tại Cố gia không những không bị chèn ép ,mà tài nguyên tu luyện được phân phối, thậm chí so với trước đây còn nhiều hơn không ít.

Cái này mặc dù có nguyên nhân Cố Trường Ca nhất mạch kia bù đắp, nhưng một phương diện khác, sao lại không phải áy náy chuyện năm đó chứ.

Bản thân Cố Tiên Nhi đối với Trường Sinh Cố gia không có chút hận ý nào.

"Hiện tại chỉ cần có thể biết năm đó lúc Cố Trường Ca ra đời đến cùng xuất hiện thứ gì, dẫn đến những chuyện này..." Cố Tiên Nhi lông mày nhíu chặt nói.

Loại mơ màng này giống như chẳng mấy chốc sẽ tản ra, nhưng vẫn cảm giác vô cùng mơ hồ, khiến nàng thật sự muốn điên, hận không thể xé tim Cố Trường Ca ra, xem hắn đến cùng suy nghĩ cái gì.

Hết lần này tới lần khác tất cả tộc nhân Cố gia , đều là bộ dạng đầu óc mơ hồ, phảng phất không biết rõ tình hình.

Điều này chỉ có thể nói chuyện năm đó, Cố Trường Ca nhất mạch kia giấu giếm cũng quá kỹ rồi.

"Lúc trước sư tôn trên đỉnh núi nói Cố Trường Ca trời sinh ma tính, có thể hay không là việc này ....chỉ là hắn sau đó còn nói, tất cả những việc của Cố Trường Ca, dù như ma nhưng lại không phải ma."

Cố Tiên Nhi lầm bầm một câu, nghĩ đến đại trưởng lão lúc ấy trên đỉnh núi nhìn thấy Cố Trường Ca đã nói một câu như vậy

Câu nói này nàng nhớ rất rõ ràng, hiện tại vẫn chưa quên.

"Trời sinh ma tính?"

Nguyệt Minh Không nghe vậy sững sờ, bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện Cố Trường Ca chịu truyền thừa Thôn Tiên Ma Công.

Nhưng mà, nàng cũng không nghe nói trước đó người thừa kế ma công, có gì chỗ đặc thù.

Đơn giản là dưới cơ duyên xảo hợp đạt được môn truyền thừa này, sau đó mới bắt đầu tu luyện, họa loạn thiên hạ.

Giữa hai chuyện này, hẳn không có chỗ gì đặc thù.

Nguyệt Minh Không cảm thấy tiếp theo mình nên cẩn thận điều tra việc này.

Trời sinh ma tính.

Rất nhiều thứ, đều sẽ ẩn chứa trời sinh ma tính, đối với thiên kiêu mà nói, có được Tiên Thiên ma hồn, Tiên Thiên ma khí ...càng là như vậy.

Đến cùng là nguyên nhân nào, sẽ khiến cho Cố Trường Ca sau lưng nhất mạch đó, cẩn thận giấu diếm như vậy, không cho tộc nhân cùng ngoại giới biết được.

Mà Cố Trường Ca lúc trước vì sao muốn ra tay với Cố Tiên Nhi khi bé, đào ra đại đạo chi cốt?

Mang theo nghi hoặc này, Nguyệt Minh Không quay về trên bàn tiệc của mình

Mà bản thân Cố Tiên Nhi đối với cảnh như vậy liền không còn hứng thú.

Mắt nhìn thấy không ít tuổi trẻ chí tôn trò chuyện cùng Cố Trường Ca, nàng liền rời khỏi đại điện, dự định điều chỉnh trạng thái tu hành, vì lần tiếp theo tiến vào Niết Bàn Trì thức tỉnh Cố gia huyết mạch mà chuẩn bị.

Tiến vào Niết Bàn Trì trong Cố gia tổ điện.

Cơ hội như thế, cho dù là ở Trường Sinh Cố gia cũng có vẻ cực kì trân quý.

Mỗi một thế hệ không quá năm người.

Bởi vì mở ra Niết Bàn Trì tiêu hao vô cùng to lớn và kinh người, cho dù là Trường Sinh Cố gia, cũng phải hơi thịt đau.

Mở ra Niết Bàn Trì cần một chút vật chất, thế nhưng những thứ kia dùng một chút liền ít đi một chút, không có khả năng tìm được vật để thay thế.

Đối với tộc nhân trẻ tuổi tiến vào bên trong mà nói, chỗ tốt cùng tạo hóa đều là có thể xưng nghịch thiên.

Cố Tiên Nhi đối với điều này cũng rất động tâm, có thể tăng lên tu vi của nàng, mặc dù đến lúc đó sẽ cùng Cố Trường Ca tiến vào trong đó cũng chẳng sao.

Sau đó, bên trong đại điện tiên vụ lượn lờ.

Trên bàn tiệc rượu, Trường Sinh Tửu hương thơm ngào ngạt, màu sắc thuần hậu, chí ít nhưỡng trăm vạn năm.

Mấy chén vào trong bụng, không lấy tu vi gạt bỏ, khách quý cũng có mấy phần men say.

Cho dù không ít Thánh Cảnh tồn tại, cũng là say khướt.

Đây chính là chỗ huyền diệu của Trường Sinh Tửu, người không cùng cảnh giới, nếm ra hương vị đều không tương đồng.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom