• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Thần Tử Hoang Cổ (8 Viewers)

  • Chương 21-25

Chương 21 Phế Tiêu Trần, đoạt long khí, ta là muốn tốt cho ngươi

Quân Tiêu Dao thân là Thần Tử của Quân gia, không phải nên rất rộng lượng thả hắn ta rời đi, sau đó chờ ba năm sau bị hắn ta vả mặt sao?

Tại sao lại không dựa theo kịch bản chứ?

“Buông lời hung ác với bản Thần Tử ở Quân gia ta, sau đó muốn bình yên rời đi, ngươi coi Quân gia ta là cái gì, lại coi bản Thần Tử là cái gì?” Quân Tiêu Dao cười lạnh và nói.

“Vậy ngươi còn muốn làm sao, chẳng lẽ ngươi sợ ba năm sau ta đánh bại ngươi?” Trong mắt Tiêu Trần hiện lên một tia hoảng loạn, nhưng vẫn cố gắng trấn định mà nói.

“Ha hả, đừng dùng phép khích tướng, nhưng ta thật sự không tính lập tức trấn sát ngươi.” Quân Tiêu Dao nụ cười nhạt nói.

“Vậy ngươi muốn làm gì?” Nghe được lời này, Tiêu Trần hơi thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhưng trong mắt vẫn lộ ra cảnh giác.

“Tội chết có thể miễn, tội sống khó tha, ta coi trọng long khí của ngươi.”

Giọng nói của Quân Tiêu Dao vừa dứt thì đã giơ tay ra.

Linh Hải kim sắc trong cơ thể quay cuồng, pháp lực cuồn cuộn kích động, ngưng ra một bàn tay to rồi chụp vào Tiêu Trần.

“Ngươi đê tiện vô sỉ!” Sắc mặt Tiêu Trần thay đổi kịch liệt, xoay người muốn đào tẩu.

Nhưng hắn ta vẫn bị bàn tay to kim sắc tung một tát chụp văng.

Sau đó Quân Tiêu Dao cách không nắm một cái, trong cơ thể Tiêu Trần truyền ra một tiếng rồng ngâm thét dài.

Chợt, một hư ảnh Thanh Long nửa hư ảo đã bị Quân Tiêu Dao bắt ra.

Đây là long khí trên người Tiêu Trần.

“Không, long khí của ta!” Hai mắt Tiêu Trần đỏ như máu, điên cuồng gào rống lên.

“Ồn ào!” Quân Tiêu Dao lại chụp ra một chưởng.

Ầm một tiếng vang lên, kèm theo một tiếng động khiến người ta ê răng nứt xương.

Cốt cách toàn thân Tiêu Trần bị chặt đứt hơn phân nửa, máu tươi trong miệng phun ra như không cần tiền.

“Ngươi... Ngươi phế đi kinh mạch toàn thân của ta!?”

Sắc mặt Tiêu Trần trắng bệch, nghiến răng như muốn cắn nát cả khớp hàm.

Tuy Quân Tiêu Dao không giết, nhưng lại phế bỏ hắn ta.

Cứ như vậy, đừng nói ba năm, dù là ba trăm năm, ba ngàn năm, hắn ta cũng không chiến thắng được Quân Tiêu Dao.

“Quân... Tiêu... Dao...” Tiêu Trần phun ra từng câu từng chữ, trong mắt dâng trào thù hận và lửa giận khắc cốt.

Chúng đệ tử Quân gia chung quanh cũng khẽ rùng mình một cái, trong lòng rét run.

Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy thủ đoạn lãnh khốc của Quân Tiêu Dao.

“Chiến Thiên, Tiêu Dao làm việc thật sấm rền gió cuốn.” Một vị tộc lão ẩn trong hư không cười nói.

“Như vậy mới tốt, thủ đoạn của tôn tử càng tàn nhẫn thì lòng ta càng yên tâm.” Quân Chiến Thiên cười nói.

Chẳng những bọn họ không cảm thấy hành động này của Quân Tiêu Dao có gì không ổn, ngược lại cho rằng hết sức bình thường.

Ngày sau Đế Lộ mở ra, còn có chuyện càng tàn khốc, trình độ này tính là cái gì.

Trên đấu võ trường, Quân Tiêu Dao đoạt được long khí xong cũng không có chút do dự mà trực tiếp hấp thu ngay trước mặt Tiêu Trần.

Trong cơ thể hắn không ngừng truyền ra tiếng động bạo vang.

Đó là âm thanh thức tỉnh của từng viên cự tượng vi lạp.

Đợi đến khi hấp thu xong hơn phân nửa long khí, trong cơ thể Quân Tiêu Dao lại thức tỉnh một vạn cự tượng vi lạp.

Hiện tại hắn thức tỉnh tận ba vạn cự tượng, cũng chính là ba trăm triệu cân cự lực, quả thực khủng bố tuyệt luân.

Không chỉ như thế, Quân Tiêu Dao còn phát hiện, long khí cũng đang tẩm bổ thân thể hắn, khiến Hoang Cổ Thánh Thể vốn mạnh mẽ tuyệt đối của hắn càng thêm cường hãn.

Ngoài ra, dưới làn da của hắn như có một tầng thanh quang lan tràn, lúc cần thì có thể hóa thành long lân nội giáp hộ thân.

“Thu hoạch không tồi.” Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.

Sau đó hắn đưa hơn một nửa long khí còn thừa, chưa tiêu hóa xong vào cơ thể Bái Ngọc Nhi.

“Thần Tử đại nhân, ngài...” Bái Ngọc Nhi giật mình, hoàn toàn không ngờ Quân Tiêu Dao sẽ làm như vậy.

“Trong cơ thể ngươi có Chu Tước thần hỏa, phối hợp với Thanh Long chi khí, hẳn có tác dụng hỗ trợ lẫn nhau.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.

Tất nhiên hành động này của hắn là vì lung lạc nhân tâm.

Ngày sau còn cần Bái Ngọc Nhi thay hắn quản lý Chu Tước Cổ Quốc, cho nên thiên tư của nàng không thể quá yếu.

“Đa tạ Thần Tử đại nhân!” Bái Ngọc Nhi vô cùng cảm động, thậm chí trong mắt có ánh nước chớp động.

Ân này giống như tái tạo!

Mà Tiêu Trần chứng kiến cảnh tượng này lại nhịn không được hộc ra một ngụm tâm đầu huyết!

Tức giận!

Hắn ta thật sự tức giận đến ngũ tạng như đốt, lá gan muốn nát!

Quân Tiêu Dao luyện hóa long khí ngay trước mặt hắn ta, lại còn mượn hoa hiến phật, đưa cho vị hôn thê tiền nhiệm của hắn ta.

Vị hôn thê tiền nhiệm Bái Ngọc Nhi còn lấy tư thế liếm cẩu tiêu chuẩn mà quỳ liếm Quân Tiêu Dao.

Điều này làm Tiêu Trần cảm thấy trước mắt tối sầm, thiếu chút nữa bị chọc giận ngất xỉu.

Quân Tiêu Dao thấy thế thì nói lời thấm thía: “Tiêu Trần, ngươi đừng nóng giận, ta đoạt long khí của ngươi, phế tu vi của ngươi, là vì muốn tốt cho ngươi.”

Vị vai chính nào không nhận hết muôn vàn gian nguy, tất cả trắc trở.

Không bị phế tu vi cũng ngại nói mình là vai chính.

Nhìn từ góc độ này, Quân Tiêu Dao thật là dụng tâm lương khổ mà trợ giúp Tiêu Trần.

Tiêu Trần nghe vậy thì càng tức giận đến cả người phát run, rốt cuộc cũng nhịn không được, ngửa mặt lên trời bi rống, cuồng nộ nhưng không làm được gì, chỉ có thể hộc máu ngất trên mặt đất.

Hết chương 21.
Chương 22 Chuẩn bị buổi tiệc mười tuổi, lão gia gia trong nhẫn hiện thân

Nhìn Tiêu Trần kia trực tiếp bị tức đến ngất xỉu.

Tất cả con cháu Quân gia trên đấu võ trường đều rùng mình một cái.

Quân Tiêu Dao thực lực mạnh, mồm mép cũng không yếu.

Dăm ba câu đã làm Tiêu Trần tức giận đến thiếu chút nữa qua đời ngay đương trường.

Quân Tiêu Dao khẽ thở dài, có chút câm nín.

Lời hắn nói thật sự đều là thật.

Nói chung, người khí vận thêm thân giống như Tiêu Trần, sau khi bị phế tu vi, bị đoạt thiên phú thì thông thường sẽ bùng nổ tiểu vũ trụ.

Không ngừng gặp các loại kỳ ngộ, sau đó một đường trưởng thành, quét ngang tứ phương.

Nghĩ như vậy, Quân Tiêu Dao thật sự như muốn tốt cho Tiêu Trần.

“Người đâu, ném hắn ra ngoài sơn môn đi.” Quân Tiêu Dao xua xua tay và nói.

Rất nhanh đã có thị vệ Quân gia tiến đến, kéo Tiêu Trần đã ngất đi.

Lúc này, bóng dáng của Quân Chiến Thiên đột nhiên hiện hóa ra từ hư không.

“Gia gia.” Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.

Hắn đã sớm cảm nhận ra các tộc lão gồm Quân Chiến Thiên âm thầm chú ý hắn.

“Tiêu Dao, con có biết, lửa rừng đốt bất tận, xuân phong thổi lại sinh, nhổ cỏ phải trừ tận gốc.”

Sắc mặt Quân Chiến Thiên hơi nặng nề.

Ông ta sợ Quân Tiêu Dao dưỡng thành thói quen ngông cuồng tự đại mà khinh địch.

Buông tha kẻ địch như vậy cũng không phải quyết định sáng suốt gì.

“A, gia gia yên tâm, tôn nhi đều có tính toán.” Quân Tiêu Dao cười nói.

Quân Tiêu Dao không biết đạo lý nhổ cỏ tận gốc sao?

Nhưng Tiêu Trần hiện tại chỉ là tồn tại như rau hẹ với hắn, lúc cần thì thu hoạch.

Quân Tiêu Dao chỉ thu hoạch long khí thôi, còn lâu lắm mới ép khô giá trị khí vận của Tiêu Trần.

Thu hoạch từng vụ từng vụ không thích sao?

Chờ đến cuối cùng không có giá trị thu hoạch, tự nhiên Quân Tiêu Dao sẽ chụp chết con ruồi bọ này.

“Trong lòng con có tính toán là được rồi, loại tiểu nhân vật này cũng không gây ra được sóng gió gì, kế tiếp còn thời gian một năm, con phải chuẩn bị cho tốt.” Quân Chiến Thiên nói.

Quân Tiêu Dao nhàn nhạt gật đầu.

Điều mà Quân Chiến Thiên ám chỉ là buổi tiệc mười tuổi của hắn.

Đến lúc đó, Quân gia sẽ mời tất cả các thế lực tứ phương của Hoang Thiên Tiên Vực, khi ấy nhất định là một buổi thịnh yến người người chú ý.

Thậm chí còn có mẫu tộc của Quân Tiêu Dao, Hoang Cổ thế gia Khương gia cũng sẽ phái người đến.

Còn có mẫu thân Khương Nhu của hắn, bà luôn muốn đẩy hòn ngọc quý trên tay Khương gia cho Quân Tiêu Dao.

Ngoài ra, Quân gia cũng sẽ tuyên bố thân phận Linh Hào Tự Liệt vào bữa tiệc mười tuổi của hắn.

Đến lúc đó Quân gia sẽ chấn động kịch liệt một phen, các đại Tự Liệt nhất định đều có phản ứng.

Cho nên Quân Chiến Thiên muốn Quân Tiêu Dao chuẩn bị sẵn sàng.

“Gia gia yên tâm, con tuyệt đối sẽ không làm người, mẫu thân và phía Thập Bát Tổ thất vọng.” Quân Tiêu Dao chắc chắn mà nói.

Hắn cũng không quên, ở bữa tiệc mười tuổi còn có cơ hội đánh dấu.

Đến lúc đó có được khen thưởng, nói không chừng sẽ có trợ giúp lớn đối với sự gia tăng thực lực của hắn.

“Tất nhiên gia gia tin tưởng con.” Quân Chiến Thiên vừa lòng cười.

Phong ba việc này qua đi, Quân Tiêu Dao cũng về tới Thiên Đế Cung, chuẩn bị hoàn toàn luyện hóa luồng long khí này.

Bái Ngọc Nhi cũng tạm thời ở lại Thiên Đế Cung.

Nàng cũng có được một phần nhỏ long khí, hơn nữa bản thân có mang Chu Tước thần hỏa.

Thiên phú thực lực của Bái Ngọc Nhi cũng bùng nổ.

Quan trọng nhất là, hiện tại nàng đã khăng khăng một mực đi theo Quân Tiêu Dao, từ trong ra ngoài đều là dấu vết của Quân Tiêu Dao.

Cho dù Quân Tiêu Dao bảo nàng đi tìm cái chết, Bái Ngọc Nhi cũng sẽ không chần chờ chút nào.

Mà so sánh với Quân Tiêu Dao thu hoạch tràn đầy.

Giờ phút này Tiêu Trần hết sức thê lương.

Hắn ta chậm rãi mở hai mắt, phát hiện mình đã ở bên ngoài sơn môn Quân gia.

“Khụ khụ...”

Tiêu Trần gian nan đứng dậy, cả người đều là vết thương, còn có rất nhiều nội thương, gân mạch bị phế sạch, cốt cách đã tàn phá.

Có thể nói là thê thảm tới cực điểm.

Ở bên ngoài sơn môn Quân gia cũng có rất nhiều tu sĩ đang xem náo nhiệt.

Dù sao thì trước đó Tiêu Trần cũng cực kỳ kiêu ngạo mà tiến vào Quân gia.

Kết quả chưa qua bao lâu, hắn ta đã chật vật bị ném ra như thế.

“Hoàng tử Thanh Long Cổ Quốc bị phế rồi sao?”

“Hẳn là vậy, quả thực giống như con chó.”

“Ai bảo hắn không có mắt, còn dám đi trêu chọc Thần Tử Quân gia, phỏng chừng vị hôn thê nhà mình cũng chạy, xứng đáng!”

Những tu sĩ xem náo nhiệt chung quanh đều châm chọc mỉa mai, vẻ mặt khinh thường.

Tiêu Trần siết chặt nắm tay, bước từng bước ra.

Chờ đến khi thoát ly tầm mắt của đám người, Tiêu Trần mới ngửa mặt lên trời gào rống, song quyền không ngừng đập vào cổ mộc trước mặt.

“Đáng chết, Quân Tiêu Dao, nếu có một tia hi vọng, ta cũng sẽ trả lại cho ngươi thống khổ hôm nay gấp trăm ngàn lần!”

Ngay vào lúc Tiêu Trần gào rống, máu tươi trên người hắn lại bất tri bất giác làm ướt sũng chiếc nhẫn Bàn Long trên ngón tay.

“Hậu nhân của Thanh Long Cổ Quốc ta đều không có chí khí giống như ngươi vậy sao?” Đột nhiên, một giọng nói già nua vang lên.

“Là ai?” Ánh mắt Tiêu Trần lia khắp tứ phương.

Nhưng ngay sau đó, ánh mắt hắn ta dừng lại trên chiếc nhẫn Bàn Long.

Nhẫn bỗng chợt lóe thanh quang.

Chợt, một hư ảnh lão giả bạch mi mặc long bào màu xanh lá bỗng thoáng hiện trước người Tiêu Trần.

“Ngươi, ngươi là...” Tiêu Trần mở to hai mắt, nhìn lão giả trước mặt.

Trên đầu lão giả còn có hai cái long giác.

Trong lúc hoảng hốt, Tiêu Trần cảm thấy hình như từng nhìn thấy vị lão giả này ở nơi nào.

“Ha hả, hậu nhân đã quên lão phu rồi sao?” Lão giả long giác thanh bào cười nói.

“Ngài là... lão tổ khai quốc của Thanh Long Cổ Quốc ta, Thanh Long thượng nhân!” Trong đầu Tiêu Trần bỗng hiện lên một linh quang, sau đó hít sâu một hơi.

Rốt cuộc hắn ta cũng nhớ ra.

Dáng vẻ của lão giả này giống như đúc với tượng điêu khắc của lão tổ khai quốc đứng sừng sững trong hoàng cung Thanh Long Cổ Quốc!

Mà căn cứ vào sách sử ghi lại thì vị lão tổ khai quốc - Thanh Long thượng nhân - này là một vị chuẩn chí tôn!

Còn thiếu một chân là thật sự bước vào chí tôn chi cảnh!

Đây là cảnh giới cường đại cỡ nào, cách cảnh giới chí tôn vô thượng chân chính chỉ còn một bước.

“Đại hoàng tử Thanh Long Cổ Quốc Tiêu Trần ra mắt lão tổ!” Tiêu Trần lộ ra vẻ mặt kích động, cả người run rẩy.

Hắn ta không ngờ trong chiếc nhẫn Bàn Long di vật của mẫu hậu lại có linh hồn của lão tổ khai quốc sống nhờ.

Quả nhiên, trời không tuyệt đường người!

Hết chương 22.
Chương 23 Thần Tử lần đầu bế quan, Long Tử của Tổ Long Sào, Long Hạo Thiên

Thanh Long thượng nhân nhìn Tiêu Trần, mở miệng nói: “Bổn tọa sớm đã thức tỉnh vào mấy năm trước, nhận thấy ngươi là quốc vận chi tử hiện nay của Thanh Long Cổ Quốc nên đã chuyển vận pháp lực và các loại tài nguyên cho ngươi, không ngờ, ngươi vẫn thua Thần Tử Quân gia kia.”

Tiêu Trần nghe vậy thì trên mặt lộ ra oán hận lạnh lẽo, hắn ta nói: “Lão tổ, khi đó vì sao ngài không trực tiếp ra tay, trấn sát Quân Tiêu Dao kia?”

“Hừ, ngu muội, khi đó nếu bổn tọa ra tay thì kết quả chính là ngươi và ta đều không bước ra được Quân gia!” Thanh Long thượng nhân lạnh lùng mắng một tiếng.

Thật ra lão luôn tương đối vừa lòng với biểu hiện của Tiêu Trần, chỉ là hiện tại, tâm Tiêu Trần đã loạn.

“Lão tổ, ngài là một vị chuẩn chí tôn, chẳng lẽ còn không thể làm Quân gia kiêng kị?” Tiêu Trần không cam lòng mà hỏi.

Thanh Long thượng nhân lắc đầu và nói: “Đừng nói hiện tại thực lực của bổn tọa mười không còn một, cho dù là thời kỳ cường thịnh, cũng không làm gì được Quân gia, Hoang Cổ thế gia không đơn giản như ngươi tưởng tượng.”

“Như vậy, chẳng phải cả đời ta cũng không thể báo thù rửa hận...” Tiêu Trần cắn răng mà nói.

Hắn ta đã bị phế đi, Thanh Long thượng nhân cũng không thể giúp hắn ta.

“Đừng nhụt chí, ngươi là quốc vận chi tử, ngày sau Thanh Long Cổ Quốc còn cần ngươi, bổn tọa cũng không để ngươi ảm đạm kết thúc như vậy.” Thanh Long thượng nhân nói.

“Xin lão tổ tương trợ, cho dù phải trả giá gì thì tiểu tử cũng bằng lòng!” Tiêu Trần chém đinh chặt sắt mà nói.

Thanh Long thượng nhân lộ ra ý mừng, lấy một quyển trục màu xanh lá ra.

“Tuy gân mạch tu vi cả người ngươi bị phế, nhưng cũng coi như họa phúc tương quan, công pháp chuẩn chí tôn Thanh Thiên Hóa Long Quyết này là công pháp mà bổn tọa đã từng tu luyện, vừa vặn truyền thụ cho ngươi.”

“Thanh Thiên Hóa Long, không phá thì không xây được!”

Tiêu Trần nghe vậy, đôi mắt vốn mang đầy tuyệt vọng lại bốc cháy ngọn lửa hy vọng lần nữa.

Cả người hắn ta như sống lại, ý chí chiến đấu sục sôi!

“Quân Tiêu Dao, sai lầm lớn nhất của ngươi là quá ngạo mạn tự mãn, tha cho ta một con đường sống!”

“Tiêu Trần ta nhất định sẽ trả mối thù này lại gấp trăm lần!”



Nhìn thấy Tiêu Trần lại khôi phục ý chí chiến đấu và tự tin, Thanh Long thượng nhân cũng vừa lòng gật gật đầu.

Tính cách bất khuất kiên cường như vậy mới được coi là quốc vận chi tử.

“Đúng rồi, ngươi phải tu luyện Thanh Thiên Hóa Long Quyết cho tốt, đồng thời, bổn tọa cũng phỏng đoán được, trong vòng mấy năm nay, hẳn bí tàng Nguyên Thiên Chí Tôn sẽ xuất thế.” Thanh Long thượng nhân nói.

“Nguyên Thiên Chí Tôn, chẳng lẽ là... Một vị cường giả chí tôn?” Tiêu Trần trừng lớn đôi mắt.

“Không sai, thực lực của Nguyên Thiên Chí Tôn rất mạnh, hơn nữa tính cách cường thế bá đạo, nghe đồn hắn từng cướp lấy mấy khối long cốt viễn cổ từ Tổ Long Sào của Thái Cổ Hoàng tộc.” Thanh Long thượng nhân nói.

Nhắc tới long cốt viễn cổ, trong mắt Thanh Long thượng nhân cũng có chút nóng cháy.

“Thái Cổ Hoàng tộc...” Tiêu Trần hít sâu một hơi.

Nguyên Thiên Chí Tôn kia thật là một người bá đạo, dám trêu chọc cả Thái Cổ Hoàng tộc.

Nhưng Tiêu Trần lập tức nghĩ tới mấu chốt trong đó, hắn ta nói: “Chẳng lẽ lão tổ là muốn...”

Thanh Long thượng nhân gật đầu nói: “Không sai, ngươi cần tìm được một khối Nguyên Thiên Chí Tôn Lệnh, sau đó tìm cơ hội tiến vào bí tàng, cướp lấy long cốt viễn cổ kia.”

“Nếu Thanh Thiên Hóa Long Quyết của ngươi có được long cốt viễn cổ thì có thể tu luyện đến đỉnh cao.”

“Bổn tọa cũng có thể lấy một khối long cốt viễn cổ để trọng tố thân thể.”

Tiêu Trần nắm chặt nắm tay, trong mắt sục sôi ý chí chiến đấu.

“Lão tổ yên tâm, ta nhất định sẽ đi bí tàng Nguyên Thiên Chí Tôn, cướp lấy long cốt viễn cổ!”

“Còn Quân Tiêu Dao và tiện nhân Bái Ngọc Nhi kia nữa, các ngươi đều chờ cho ta!”

Tiêu Trần ngửa mặt lên trời cười dài, rốt cuộc cũng thấy được ánh rạng đông báo thù.

Mà cùng lúc đó, trong Thiên Đế Cung của Quân gia.

A pi!

Quân Tiêu Dao sờ sờ cái mũi.

“Có người đang mắng ta, là Tiêu Trần sao?” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.

Dựa theo kịch bản, lúc này chắc hẳn hắn ta đã đạt được cơ duyên kỳ ngộ rồi.

Hiện tại có lẽ đang suy nghĩ, ngày sau nên trả thù mình như thế nào.

“Tiêu Trần, lần này ngươi cho ta long khí và vị hôn thê, lần sau không biết lại muốn đưa thứ gì.” Quân Tiêu Dao cười.

Thật ra hắn hy vọng những nhân vật thiên kiêu giống như Tiêu Trần tới càng nhiều càng tốt.

Chỉ có cắt hư rau hẹ, không có nông phu mệt chết.

“Tạm thời đặt việc của Tiêu Trần qua một bên, không được mấy năm thì phỏng chừng hắn cũng không làm nên chuyện gì.”

“Vẫn nên chuẩn bị trước cho buổi tiệc mười tuổi, phải bế quan đột phá một phen.” Quân Tiêu Dao nỉ non.

Dù sao cũng xem như lần đầu tiên mình lên đài bộc lộ quan điểm, hiện ra trong mắt đông đảo thế lực chốn Tiên Vực.

Nếu biểu hiện không tốt thì không khỏi quá hạ giá.

Khi tin tức Quân Tiêu Dao muốn bế quan truyền ra.

Toàn bộ Quân gia đều oanh động.

“Trời ạ, Thần Tử đại nhân muốn bắt đầu bế quan sao?”

“Ta nhớ, hình như từ lúc Thần Tử đại nhân tu luyện đến bây giờ cũng chưa từng bế quan đúng không?”

“Không bế quan mà tốc độ tu luyện còn nhanh như vậy, vậy bế quan rồi sẽ đến mức nào nữa?”

“Hẳn Thần Tử đại nhân sẽ đột phá đến Chân Linh Cảnh?”

Bốn phương tám hướng Quân gia đều truyền đến tiếng nghị luận.

Bọn họ cũng rất tò mò, Quân Tiêu Dao chưa bao giờ bế quan, lần này nếu bế quan một năm thì thực lực sẽ mạnh đến mức nào?

Cũng trong sự tò mò và chờ mong này, thời gian một năm chậm rãi trôi đi.

Mà trong một năm nay, tin tức về chuyện Quân gia muốn tổ chức buổi tiệc mười tuổi cho Quân Tiêu Dao cũng bắt đầu lưu truyền ở Hoang Thiên Tiên Vực.

Rất nhiều thế lực duy trì sự chú ý cao độ đối với chuyện này.

Dù sao thì mười năm trước, dị tượng Vạn Thánh Triều Bái kia quá mức khủng bố.

Rất nhiều đại nhân vật và lão cổ đều suy đoán, rốt cục vị Thần Tử thần bí kia của Quân gia có thể chất nghịch thiên ra sao.

“Phụ thân của Thần Tử chính là Bạch Y Thần Vương, một tồn tại cấm kỵ, phỏng chừng thể chất của Thần Tử cũng không kém đi đâu.”

“Không sai, Bạch Y Thần Vương Quân Vô Hối được coi là một trong những người có cơ hội chứng Đế nhất thời đại cận cổ, thậm chí chạm đến lĩnh vực tiên đạo, đáng tiếc mười năm trước...”

Rất nhiều đại nhân vật các thế lực cổ xưa giao lưu thần niệm trên hư không.

Thật ra bọn họ cũng tò mò trong lòng, Thần Tử được sinh ra dưới quang hoàn của bậc cha chú Quân gia, lần đầu tiên ra mắt trên thế gian, rốt cục sẽ có biểu hiện kinh người gì?

...

Hết chương 23.
Chương 24 Tính toán của Long Hạo Thiên, ngự kiếm truyền thư, mời khắp quần hùng! (1)

Hồng Châu là một trong ba ngàn đạo châu của Hoang Thiên Tiên Vực, nằm trong phạm vi Thái Cổ Hoàng tộc, thế lực Tổ Long Sào.

Đa số các châu trong ba ngàn đạo châu đều bị các thế lực lớn chiếm cứ.

Ví dụ như toàn bộ Hỏa Châu do Chu Tước Cổ Quốc chiếm cứ.

Mà Hồng Châu chỉ là một trong hơn năm mươi đạo châu mà Tổ Long Sào nắm giữ.

Không sai, chỉ nhất mạch Tổ Long Sào này của Thái Cổ Hoàng tộc đã có được lãnh địa là hơn năm mươi đạo châu.

Chu Tước Cổ Quốc chỉ chiếm một đạo châu.

Có thể suy luận ra chênh lệch giữa thế lực nhất lưu và Thái Cổ Hoàng tộc như thế nào.

Nhưng Quân gia càng khủng bố, chiếm cứ hơn trăm đạo châu, còn gấp đôi Tổ Long Sào.

Hoàng Châu chẳng qua là nơi đóng quân của đại bản doanh Quân gia mà thôi.

Giờ phút này, trong một tòa đại thành của Hồng Châu.

Rất nhiều sinh linh dạng người tướng mạo khác nhau không dứt qua lại.

Có kẻ trên đầu mọc sừng đen, có kẻ lưng có cánh chim, có tên trán có vảy, có người hai mắt như đồng tử loài thú.

Những sinh linh đó đều là Thái Cổ vạn tộc của Tiên Vực, chủng loại rất đa dạng.

Sinh linh Thái Cổ Hoàng tộc cũng ở trong đó.

Trong phạm vi của một số Hoang Cổ thế gia nhân loại, lãnh địa của Bất Hủ hoàng triều thì nhân loại chiếm đa số.

Mà ở Thái Cổ Hoàng tộc, hoặc là lãnh địa của một ít chủng tộc Tiên Vực, sinh linh kỳ dị thì sinh linh vạn tộc chiếm đa số.

Đương nhiên, sinh linh vạn tộc bình thường, bao gồm cả nhân loại cũng có thể sống bình yên không có gì.

Trên đường phố thành thị, không ít ánh mắt sinh linh đều nhìn về phía một nữ tử váy lam đầu đội mũ choàng.

Tuy dung mạo của người này bị che lấp hơn phân nửa, nhưng cũng có thể nhìn ra là Nhân tộc, hơn nữa dáng người yểu điệu.

Trong phạm vi thế lực của Thái Cổ Hoàng tộc, không phải không có Nhân tộc, chỉ là cực kỳ hiếm thấy.

Nữ tử váy lam hơi ngẩng đầu lên, lộ ra một dung nhan quyến rũ yêu cầu, không phải ai khác mà chính là Lan Thanh Nhã bị trục xuất khỏi Quân gia.

Giờ phút này, ánh mắt ả nhìn về phía một tửu lầu kim bích huy hoàng ở cuối con đường.

“Hẳn chính là nơi đó, vị đại nhân kia sẽ tụ hội ở đó, ta phải để lộ tin tức Quân Tiêu Dao có Nhân Tộc Thánh Thể ra mới được.”

“Quân Tiêu Dao, Quân Linh Luông, Lan Thanh Nhã ta thật sự không có cách nào trả thù các ngươi, nhưng có người làm được!” Trên mặt Lan Thanh Nhã hiện lên oán độc khắc cốt.

Sau khi ả bị Quân gia trục xuất thì tình cảnh cực kỳ thê thảm.

Sống trong nhung lụa đã quen, hiện tại phải màn trời chiếu đất, chịu đủ thê lương.

Lan Thanh Nhã không nghĩ lại hành vi của mình, chỉ biết đổ hết mọi chuyện lên người Quân Tiêu Dao và Quân Linh Luông.

Trên đỉnh tòa tửu lầu kim bích huy hoàng kia.

Một đám sinh linh đang tụ hội.

Có kẻ lưng mọc hai cánh, có tên ngoài thân có vảy, có người cường tráng như hùng hổ.

Mà hiện giờ đàn sinh linh này lại giống như chúng tinh phủng nguyệt(1) mà quay chung quanh một người.

(1) Chúng tinh phủng nguyệt: phủng có nghĩa là bưng, nâng, bế, ôm; đại loại là một đám sao tôn lên ánh trăng, giống như một đám người vây quanh ủng hộ một ai đó mà họ tôn kính quý trọng

Đó là một thiếu niên mặc hoa phục kim sắc, ngũ quan mang theo ý cuồng vọng kiệt ngạo, trên đầu có hai long giác.

Đồng tử của gã giống như hai viên đại tinh, phát ra hàn quang rạng rỡ.

Dưới da thịt, mơ hồ có long lân kim sắc lúc ẩn lúc hiện.

Khí tức cả người gã nhiếp nhân tâm phách (2).

(1) Ý chỉ một sự vật quá tốt đẹp, khiến mình đánh mất bản thân, giống như bị hút hồn.

Vị thiếu niên này chính là một thiên chi kiêu tử đương đại của Tổ Long Sào, một trong các Long Tử, Long Hạo Thiên.

Mà ca ca của gã là cấm kỵ sơ đại kia của Tổ Long Sào, Long Ngạo Thiên có mang Đế Long chi huyết!



Tổ Long Sào là nhất phương Thái Cổ Hoàng tộc có nội tình sâu đậm.

Tổ tiên của họ từng có Thái Cổ Tổ Long, chứng được Cổ Hoàng chi vị, thậm chí nổi bật vượt qua một ít Đại Đế của Nhân tộc, uy chấn Tiên Vực trong vô số năm.

Mà Long Ngạo Thiên lại là một trong những thiên chi kiêu tử lộng lẫy nhất Tổ Long Sào đương đại, được gọi là cấm kỵ sơ đại.

Còn về Long Hạo Thiên, tuy thiên phú không yêu nghiệt như ca ca Long Ngạo Thiên của mình, nhưng cũng cực mạnh.

Nếu không thì làm sao gã lại có được thân phận Long Tử?

Long Tử của Tổ Long Sào cũng tương tự như Tự Liệt của Quân gia.

“Chúc mừng Long Tử đại nhân đã dung hợp một viên long nguyên, thực lực tăng mạnh!”

“Đúng vậy, đó là một viên long nguyên, đổi là người bình thường thì thân thể đã căng nổ rồi, Long Tử đại nhân lại có thể trấn áp luyện hóa, thật là kinh người.”

Chung quanh có rất nhiều sinh linh đều đang nịnh bợ.

“Đâu nào, chỉ có một long nguyên mà thôi, tuy thực không tồi, nhưng ca ca ta sớm đã dung hợp ba long nguyên rồi.” Long Hạo Thiên cười đắc ý và nói.

“Cái gì, ba long nguyên!”

Tất cả sinh linh ở đây đều khiếp sợ không thôi.

Cái gọi là long nguyên, ám chỉ một ít chí cường giả của Long tộc, sau khi chết để lại tinh hoa huyết nhục cả người.

Trong đó không chỉ ẩn chứa tinh huyết Long tộc hồn hậu, còn áp súc các loại thần thông thiên phú, phù văn lạc ấn.

Loại long nguyên này tuy có giá trị vô song, nhưng muốn luyện hóa cũng không đơn giản.

Cho dù là một ít thiên kiêu của Tổ Long Sào, muốn dung hợp một long nguyên cũng cực kỳ miễn cưỡng, thậm chí sẽ bị căng nổ.

Long Hạo Thiên có thể dung hợp một long nguyên đã đủ để gã khoe ra.

Nhưng Long Ngạo Thiên kia lại dung hợp ba long nguyên.

Nhìn vẻ mặt khiếp sợ của những sinh linh chung quanh, Long Hạo Thiên cười đắc ý và nói: “Cái này cũng chưa tính là gì, nghe ca ta nói, mục tiêu cuối cùng của hắn là ngưng tụ bảy viên long nguyên trong một thân.”

“Đến lúc đó, cộng thêm Đế Long huyết, thiên mệnh sở quy đời này sẽ do ca ca ta làm chủ!”

Long Hạo Thiên cũng không có ý ghen ghét Long Ngạo Thiên, ngược lại rất sùng bái kính nể.

“Vậy chúc mừng trước đi, nhưng ta lại nghe nói, buổi tiệc mười tuổi của Thần Tử Quân gia kia cũng sắp tới gần.” Một tráng hán tuổi trẻ vóc người cao lớn, đầu mọc sừng trâu nói.

Hắn ta là cường giả trẻ tuổi của Ngưu Ma Sơn thuộc thế lực Thái Cổ vương tộc.

Tuy thực lực nội tình của Thái Cổ vương tộc không bằng Thái Cổ Hoàng tộc, nhưng cũng không kém bao nhiêu, đủ để uy hiếp một phương.

Nghe được bốn chữ Thần Tử Quân gia, rất nhiều sinh linh ở đây đều trầm mặc.

Tuy đến bây giờ, Quân Tiêu Dao cũng chưa chân chính triển lộ trước mắt thế nhân.

Nhưng mười năm trước, tình cảnh Vạn Thánh Triều Bái kia vẫn khiến Hoang Thiên Tiên Vực nhấc lên chấn động.

Sau đó tuy Quân Tiêu Dao không truyền ra tin tức lớn gì, nhưng không ai dám khinh thường vị Thần Tử Quân gia kín tiếng thần bí này.

Dù sao hắn cũng là hậu đại của Bạch Y Thần Vương.

“Hừ, Thần Tử Quân gia còn chưa xuất thế, ai biết hắn có mấy cân mấy lượng, Vạn Thánh Triều Bái tuy không tầm thường, nhưng ngày ca ca ta sinh ra cũng có dị tượng Tổ Long xuất hiện, không thua kém gì hắn.”

“Thậm chí, sau này không cần ca ca ra tay thì ta cũng có thể trấn áp hắn ta.” Long Hạo Thiên lộ ra vẻ mặt khinh miệt, không ai bì nổi mà nói.

Hết chương 24.
Chương 25 Tính toán của Long Hạo Thiên, ngự kiếm truyền thư, mời khắp quần hùng! (2)

Tổ Long Sào và Quân gia đã tồn tại ân oán từ lâu.

Lần gần đây nhất là lúc Bạch Y Thần Vương Quân Vô Hối còn ở Thánh Nhân chi Cảnh đã lột da, rút gân một cường giả Chuẩn Chí Tôn của Tổ Long Sào.

Đối với Tổ Long Sào mà nói, chuyện này thật sự vô cùng nhục nhã, sẽ bị đóng đinh trên trụ lịch sử sỉ nhục của Tổ Long Sào.

Một vị Chuẩn Chí Tôn lại bị một Thánh Nhân hoàn toàn áp chế, quả thực mất mặt tới nhà bà ngoại.

Cũng bắt đầu từ đó, Tổ Long Sào và Quân gia cũng xem như hoàn toàn kết thù.

“Khanh khách, thật ra ta tin Thần Tử Quân gia kia nhất định không phải đối thủ của Long Tử đại nhân.” Một nữ tử thuộc Vũ Nhân tộc lưng có cánh chim tuyết trắng cười nói.

“Ai, cũng không biết rốt cục Thần Tử Quân gia kia có thể chất gì?” Một sinh linh Thái Cổ vương tộc hơi lắc đầu.

Mà đúng lúc này, một giọng nữ bỗng truyền đến: “Ta biết Thần Tử của Quân gia có thể chất gì.”

“Ai?” Đàn sinh linh này cùng đưa mắt nhìn lại.

Ở cửa lầu các, một nữ tử váy lam đi lên cầu thang.

“Hả, sao Nhân tộc lại ở đây?” Tráng hán trẻ tuổi Ngưu Ma Sơn kia nhíu mày.

Tuy Thái Cổ vương tộc bọn họ không đến mức nhìn thấy nhân loại thì giết, nhưng cũng không có quá nhiều hảo cảm.

“Tạm thời đừng nóng.” Long Hạo Thiên nâng chưởng đè xuống, đám sinh linh chung quanh an tĩnh lại.

Long Hạo Thiên nhìn quét qua Lan Thanh Nhã, hơi hứng thú mà nói: “Ngươi nói ngươi biết Thần Tử Quân gia có thể chất gì?”

“Không sai, ta biết, bởi vì ta đã từng là người theo đuổi của một vị Tự Liệt của Quân gia.” Lan Thanh Nhã chắc chắn nói.

“Cái gì!”

Lời này làm tất cả sinh linh đều kinh ngạc.

Người theo đuổi Tự Liệt của Quân gia lại tìm đến chủng tộc Thái Cổ bọn họ?

Kế tiếp, Lan Thanh Nhã trực tiếp kể lại ân oán của mình với đám người Quân Tiêu Dao.

“Thì ra là thế, vậy ngươi nói xem, Thần Tử Quân gia có thể chất gì?” Long Hạo Thiên hỏi.

“Hoang Cổ Thánh Thể.” Lan Thanh Nhã nói.

Lời ả vừa dứt, toàn bộ lầu các đều tĩnh mịch.

Sắc mặt tất cả sinh linh đều cứng lại, sau đó bỗng cười ra tiếng.

“Ha ha, buồn cười, ngươi nói là sự thật?”

“Hoang Cổ Thánh Thể, ha ha, Nhân Tộc Thánh Thể ngày xưa, hiện tại là phế thể yếu ớt!”

Long Hạo Thiên cũng có chút kinh ngạc, long mục trừng to, sát khí kích động mà nói: “Ngươi có biết hậu quả nếu lừa gạt bổn Long Tử không?”

Sao một khối phế thể yếu ớt có thể được Quân gia coi trọng?

“Việc này hoàn toàn chính xác, Quân Tiêu Dao kia thật sự là Hoang Cổ Thánh Thể, nhưng đã đánh vỡ một sợi gông xiềng Hoang Cổ Thánh Thể.” Lan Thanh Nhã tiếp tục mật báo.

“Cái gì, đánh vỡ một sợi gông xiềng?”

“Sao có thể, hắn có năng lực này sao?”

Lời này của Lan Thanh Nhã làm ý cười trên mặt đám sinh linh Thái Cổ cứng đờ, sắc mặt đều hơi trắng bệch.

Nhân Tộc Thánh Thể đánh vỡ gông xiềng thì đã không bình thường, có thể nói là khủng bố.

Sắc mặt Long Hạo Thiên không có biến hóa quá lớn, gã trầm ngâm nói: “Lấy nội tình của Quân gia, không phải không thể trực tiếp chất đống tài nguyên để hắn đánh vỡ gông xiềng, nhưng phương pháp này căn bản không thể thực hiện được.”

“Nhiều nhất là đánh vỡ ba sợi gông xiềng thì con đường của Quân Tiêu Dao kia sẽ hoàn toàn bị phong kín.” Trên mặt Long Hạo Thiên mang theo nụ cười lạnh.

Nếu gông xiềng của Hoang Cổ Thánh Thể dễ đánh vỡ như vậy thì hiện tại sẽ không bị gọi là phế thể.

“Hẳn là vậy.” Lan Thanh Nhã gật đầu và nói.

Ả cho rằng Quân Tiêu Dao chỉ đánh vỡ một sợi gông xiềng.

Lại hoàn toàn không thể tưởng tượng, Quân Tiêu Dao sớm đã chặt đứt cả mười sợi ngay vào khoảnh khắc ra đời.

“Ha ha, thú vị, xem ra ta cũng phải đi tham dự buổi tiệc mười tuổi của Thần Tử Quân gia này một chút.” Long Hạo Thiên vui sướng cười một tiếng.

Đến lúc đó, gã giẫm Thần Tử Quân gia dưới chân ngay trong bữa tiệc mười tuổi do họ tổ chức.

Cảnh tượng này ...

Chậc chậc...

Ngẫm lại cũng quá là kích thích.

“Ha hả, có Long Tử đại nhân ra ngựa thì buổi tiệc mười tuổi của Thần Tử Quân gia kia sẽ biến thành tiệc sỉ nhục.”

“Quân gia cũng nên mất mặt một lần.”

Toàn bộ lầu các tràn ngập không khí nhẹ nhàng sung sướng.

“Quân Tiêu Dao, là các ngươi ép Thanh Nhã làm như vậy, đến lúc đó cũng đừng trách ta.” Đôi mắt đẹp của Lan Thanh Nhã nheo lại, lập loè hàn quang.

Đến lúc đó, ả sẽ đi theo Long Hạo Thiên, chứng kiến thời khắc đám người Quân Tiêu Dao chịu nhục.

Không bao lâu sau khi Lan Thanh Nhã mật báo.

Từ Hoàng Châu Quân gia, từng phong thiệp mời buộc chặt trên phi kiếm kim sắc, hóa thành lưu quang chi chít, bùng nổ khắp tứ phương Hoang Thiên Tiên Vực.

“Đó là... Ngự kiếm truyền thư của Quân gia, là thư mời!”

“Rốt cuộc vị Thần Tử thần bí kia của Quân gia cũng nhập thế, lộ ra trước mắt mọi người sao?”

Trong nhất thời, Hoang Thiên Tiên Vực yên lặng hồi lâu lại vì ngự kiếm truyền thư của Quân gia mà lửa nóng sôi trào!

….

Quân gia thân là thế lực đứng đầu Hoang Thiên Tiên Vực.

Nhất cử nhất động của họ đều mang đến biến động cho toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực.

Càng đừng nói vai chính của yến hội lần này còn là vị Thần Tử thần bí kia của Quân gia.

Thân là con trai của Quân Vô Hối Bạch Y Thần Vương, có thể nói Quân Tiêu Dao luôn được tứ phương chú ý.

Mà buổi tiệc mười tuổi lần này chính là lần đầu Quân Tiêu Dao nhập thế, muốn không gây nên oanh động cũng không được.

...

Một trong ba ngàn đạo châu, Thanh Châu.

Thanh Châu chính là tộc địa của Khương gia trong Hoang Cổ thế gia.

Khương gia là thế gia của mẫu thân Quân Tiêu Dao, Khương Nhu.

Khương Nhu cũng từng là thần nữ Khương gia, địa vị cực cao.

Giờ phút này, ở tộc địa Khương gia, một mảnh yên hà lượn lờ, thụy thải dâng lên trong động thiên phúc địa.

Một nữ tử tuổi trẻ tuyết y tuyệt thế đang chờ đợi cái gì ở nơi đây.

Cả người nàng trong trẻo vô cấu, tiên tư lả lướt, ngọc thể trắng tinh cao gầy mà thon dài.

Tóc đen như thác nước, vai thẳng mông vểnh.

Một dung nhan như họa, mày đẹp cong cong, mắt như thu thủy, môi đỏ tươi đẹp, hàm răng trắng trong.

Liếc nhìn một cái như tiên tử giáng trần, xa hoa lộng lẫy, khiến người ta cảnh đẹp ý vui.

“Ngoại sanh của ta muốn tổ chức buổi tiệc mười tuổi, tính ra cũng chưa từng gặp mặt.” Nữ tử nỉ non, bỗng cười nhạt và nói.

Nàng là biểu muội bà con xa của Khương Nhu, tuy không có quá nhiều quan hệ huyết thống, nhưng cũng xem như tiểu di trên danh nghĩa của Quân Tiêu Dao, nàng tên là Khương Thánh Y.

Hết chương 25.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom