• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Thần Tử Hoang Cổ (5 Viewers)

  • Chương 46-50

Chương 46 Hoang Cổ Thánh Thể chi kiếp, mười vạn lôi kiếp tôi thể, đột phá Thần Kiều Cảnh hậu kỳ

Năm nay Quân Tiêu Dao mười tuổi, cũng đã là cao thủ Chân Linh Cảnh Cửu Trọng Thiên, đủ làm tứ phương chấn động.

Nhưng hiện tại, nhìn thấy khí tức của Quân Tiêu Dao lại dâng lên, người toàn trường đều ngây ngốc, trợn mắt há hốc mồm.

Lại muốn đột phá sao?

“Không ổn, chẳng lẽ là Hoang Cổ Thánh Thể chi kiếp?” Quân Chiến Thiên ngẩng đầu nhìn vòm trời mây đen cuồn cuộn mà cau mày.

Nếu tu sĩ Bình thường đột phá từ Chân Linh Cảnh đến Thần Kiều Cảnh, sẽ không có thiên kiếp gì.

Nhưng Hoang Cổ Thánh Thể thì khác.

Thiên địa không dung loại thể chất này, trừ trời sinh có mười sợi gông xiềng hạn chế ra thì mỗi khi cảnh giới của Hoang Cổ Thánh Thể có một bước tiến lớn, trời cao sẽ giáng xuống kiếp phạt.

Mà từ Chân Linh Cảnh lên đến Thần Kiều Cảnh chính là một bước tiến lớn.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, không chỉ Quân Chiến Thiên mà những khách nhân còn lại cũng chú ý tới.

“Đó chẳng lẽ là thiên kiếp của Hoang Cổ Thánh Thể?”

“Không sai, nghe đồn khi Hoang Cổ Thánh Thể vượt qua đại cảnh giới, đều sẽ gặp phải thiên kiếp, Thần Tử Quân gia này gặp phiền phức rồi.”

Đối với tu sĩ mà nói, chuyện kiêng kị nhất chính là độ kiếp.

Không cẩn thận một chút thì sẽ thân tử đạo tiêu, đúng sai thành bại quay đầu thành không.

Mà đối với loại thể chất như Hoang Cổ Thánh Thể thì thiên kiếp đưa tới còn mạnh hơn thiên kiếp bình thường.

Có lẽ thiên kiêu căn bản không chịu nổi một lần oanh kích.

“Tiêu Dao, chớ lo lắng, gia gia bọn ta hộ đạo cho con!”

Một đám tộc lão Quân Chiến Thiên đứng ra, phát ra khí tức đại năng giả thánh cảnh.

Xưa kia cũng không thiếu thế lực muốn bồi dưỡng Hoang Cổ Thánh Thể.

Mà mỗi lần Hoang Cổ Thánh Thể độ kiếp, đều sẽ có một đám cường giả hộ đạo, phụ trợ vượt qua thiên kiếp này.

Nhưng mà, dung nhan tiên linh tuấn tú của Quân Tiêu Dao lại bình đạm như nước, đôi mắt không chút gợn sóng.

“Gia gia, không cần, chỉ là thiên kiếp thôi, không đáng nhắc tới, để một mình tôn nhi đối mặt đi...”

Nghe Quân Tiêu Dao nói vậy, bọn người Quân Chiến Thiên sửng sốt.

Sắc mặt rất nhiều tu sĩ chung quanh cũng cùng đọng lại.

Đúng lúc này, rốt cuộc lôi kiếp cũng hóa thành dòng lũ tia chớp, trút thẳng hết xuống!

Kiếp uy kinh khủng kia khiến người ta sợ hãi!

Quân Tiêu Dao giẫm lên hư không, tóc đen như tơ lụa, chảy xuôi thần huy, nhẹ nhàng đung đưa theo gió.

Bạch y như tuyết, vạt áo phiêu phiêu, như một trích tiên muốn thuận gió mà đi.

Quân Tiêu Dao nâng một tay lên, Lò Luyện Địa Ngục lại hiện hóa lần nữa.

Dòng lũ lôi điện trực tiếp ầm ầm rơi vào Lò Luyện Địa Ngục.

Chỉ thoáng chốc, thân thể Quân Tiêu Dao chấn động.

Trong thân thể hắn, kim sắc khí huyết vô tận bốc lên, một hư ảnh Thái Cổ tượng thần kim sắc bỗng xuất hiện, mơ hồ mang theo một uy thế cuồn cuộn trấn áp chư thiên càn khôn!

Vòi voi hướng lên trời hút một cái, lôi đình cuồn cuộn đều tràn vào cơ thể Quân Tiêu Dao.

“Mười vạn lôi kiếp, đúc thành bất hủ thánh khu cho ta!”

Chẳng những Quân Tiêu Dao không sợ lôi kiếp, ngược lại còn coi đây là thủ đoạn rèn luyện Hoang Cổ Thánh Thể.

Ầm ầm ầm!

Lôi đình không ngừng giáng xuống, lại không thể làm Quân Tiêu Dao bị thương, nhiều nhất chỉ có thể đẩy lui.

“Cái này... Quả thực là quái vật...” Người của rất nhiều thế lực nhìn đến á khẩu không nói nên lời.

Vị thiên kiêu nào độ kiếp không phải nơm nớp lo sợ, e ngại mình ngã xuống.

Mà Quân Tiêu Dao lại coi thiên kiếp như quân lương, chùy rèn thân mình.

“Ai, xem ra ta vẫn xem thường Tiêu Dao...” Các tộc lão Quân Chiến Thiên đều cười khổ lắc đầu.

Có đôi khi thiên phú của Quân Tiêu Dao làm những đại năng giả thánh cảnh bọn họ cũng có cảm giác đạo tâm tan vỡ.

Cả bọn họ cũng có cảm giác này thì tự nhiên có thể suy ra tâm tình của những thiên kiêu tuổi trẻ tiến đến dự tiệc đó.

“Ta cảm thấy cả đời mình cũng không đuổi kịp Thần Tử Quân gia...”

“Đúng vậy, đại tranh thế gian này như là sân khấu của một mình Thần Tử Quân gia...”

Một ít thiên kiêu đỉnh cấp các thế lực lớn đều nói như vậy, đạo tâm bắt đầu xuất hiện vết rách.

Cuối cùng, lôi kiếp không làm gì được Quân Tiêu Dao.

“Tán cho ta!”

Quân Tiêu Dao đẩy ngang một chưởng, hư ảnh Thái Cổ tượng thần ngửa mặt lên trời thét dài, lôi đình cuốn ngược lên trời cao, kiếp vân đen nhánh đầy trời cũng bị đánh xơ xác!

Cuối cùng thiên địa cũng khôi phục quang minh.

Mà thu hoạch của Quân Tiêu Dao cũng khả quan.

Đầu tiên tu vi của hắn đã đột phá tới Thần Kiều Cảnh, không chỉ thế, còn trực tiếp lên tới Thần Kiều Cảnh hậu kỳ.

Cảnh giới của Thần Kiều chia làm tiền kỳ, trung kỳ, hậu kỳ và đại viên mãn.

Sau khi đến đại viên mãn, thần kiều trong cơ thể coi như dựng thành công.

Sau đó là Quy Nhất Cảnh, linh nhục tương hợp, dung hợp thành một.

Sau đó là tìm kiếm một ít đạo chủng, tiên loại..v..v…để dung nhập vào thân mình, gọi là Hợp Đạo.

Sau hợp đạo là Niết Bàn Cảnh, tìm kiếm mồi lửa, tẩy lễ thần cung trong đầu, khiến cho chân linh lột xác thành nguyên thần.

Sau Niết Bàn, thực lực sẽ bùng nổ, đạt tới Thông Thiên Cảnh.

Cuối cùng chính là bậc lửa Thần Hỏa, mở ra đi cầu thang thông đến thánh cảnh.

Thần Kiều, Quy Nhất, Hợp Đạo, Niết Bàn, Thông Thiên, Thần Hỏa!

Đây là cảnh giới tu luyện trung kỳ.

Lại hướng lên trên là cấp bậc thánh cảnh.

Mà năm nay Quân Tiêu Dao mười tuổi, đã đạt tới Thần Kiều Cảnh hậu kỳ, tuyệt đối là một yêu nghiệt.

Thông thường thiên kiêu ở tuổi hắn còn bồi hồi ở Thần Cung Cảnh và Chân Linh Cảnh.

Trước đó Long Hạo Thiên cũng chỉ mượn dùng sức mạnh long nguyên mới miễn cưỡng bước vào Thần Kiều Cảnh mà thôi.

Trừ cảnh giới ra, Quân Tiêu Dao mượn dùng lôi kiếp và năng lượng long nguyên nên trong cơ thể thức tỉnh thêm một vạn cự tượng vi lạp.

Nói cách khác, hiện tại sức mạnh thân thể Quân Tiêu Dao đã đạt tới chừng năm trăm triệu cân!

Chuyện này thật sự khiến người ta sợ hãi!

Một thiên kiêu bình thường, sức mạnh thân thể mạnh đến mấy cũng chỉ đạt tới mấy chục vạn cân mà thôi.

Dù là những thiên kiêu đỉnh cấp thì cũng chỉ khoảng mấy trăm vạn hoặc hơn một ngàn vạn cân.

Quân Tiêu Dao lại có chừng năm trăm triệu cân thần lực.

Ngoài ra, Quân Tiêu Dao phát hiện Chí Tôn Cốt trong ngực mình cũng đang hấp thu sức mạnh thiên kiếp và long nguyên.

“Xem ra Thượng Thương Kiếp Quang không phải là hình thái hoàn chỉnh của thần thông này, sau này phải nghĩ cách tẩm bổ thêm của khối cốt này.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.

Hết chương 46.


Đang tải...
Chương 47 y vọng của Tổ Long Sào, Long Ngạo Thiên, dã tâm của Diệp Tinh Vân (1)

Chí Tôn Cốt và Hoang Cổ Thánh Thể đều có được tiềm lực vô hạn, sẽ luôn làm bạn với Quân Tiêu Dao.

Nhưng tương tự, hai loại thể chất đặc thù này cũng rất cần các loại thiên tài địa bảo tẩm bổ.

Quả thực là hai cái động không đáy.

“Cũng may ta sinh ra ở Hoang Cổ thế gia, nếu ra đời trong một gia tộc nhỏ thì tài nguyên như trứng chọi đá, càng đừng nói đến tu luyện.”

Quân Tiêu Dao không khỏi cảm thán lần nữa, đầu thai thật là một môn nghệ thuật.

“Đúng rồi, quên mất còn có huyết nhục chuẩn chí tôn.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.

“Tới đây, Tiêu Dao ca ca, ăn thịt rồng!” Khương Lạc Ly chung linh dục tú, cái trán tuyết trắng có tuệ quang lưu chuyển, nàng thực thông minh, vẫn luôn quan sát Quân Tiêu Dao.

Giờ phút này, nàng bưng tới một mâm thịt rồng đã nướng xong, đưa tới trước mặt Quân Tiêu Dao, chớp chớp đôi mắt lấp lánh ánh nước, bộ dạng như ta thực ngoan ngoãn.

“Đa tạ.” Quân Tiêu Dao nhàn nhạt gật đầu.

Dáng vẻ hắn ăn thật sự còn thong dong ưu nhã hơn Khương Lạc Ly.

Không thể không nói thịt rồng cấp bậc chuẩn chí tôn có tinh hoa sinh mệnh thật sự kinh người, Chí Tôn Cốt trong ngực hắn cũng đang liều mạng hấp thu.

Quân Tiêu Dao cũng rất chờ mong ngày Chí Tôn Cốt lột xác.

Chỉ mới là Thượng Thương Kiếp Quang mà uy lực đã cường hãn như vậy.

Nếu lột xác lần nữa, Chí Tôn Cốt của hắn có thể lợi hại đến mức nào chứ?

“Sau đánh dấu buổi tiệc mười tuổi, kế tiếp còn có đánh dấu bí tàng Nguyên Thiên Chí Tôn, xem ra sau đó phải bắt tay chuẩn bị.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.

Khen thưởng đánh dấu thật sự quá phong phú, đại thành Hoang Cổ Thánh Thể, Tượng Thần Trấn Ngục Kính, Chí Tôn Cốt, đều có trợ giúp cực lớn với hắn.

Quân Tiêu Dao rất tò mò, hắn đánh dấu ở bí cảnh Nguyên Thiên Chí Tôn xong thì có thể đạt được khen thưởng gì?

“Còn Tiêu Trần kia nữa, không biết hắn còn giá trị để ta thu hoạch không.” Quân Tiêu Dao nghĩ đến.

Buổi tiệc mười tuổi qua đi, rốt cuộc Quân Tiêu Dao cũng có thể nhập thế hành tẩu trên Tiên Vực.

Hắn cũng rất chờ mong đối với Tiên Vực mênh mông vô ngần này.

“Hy vọng đại tranh thế gian này đừng làm ta cảm thấy quá vô vị...” Quân Tiêu Dao khoanh tay mà đứng, ngửa mặt lên trời thở dài.

Thật sự có cảm giác vô địch thật tịch mịch.

….

Buổi tiệc mười tuổi của Quân Tiêu Dao hạ màn trong sự chấn động phập phồng lên xuống này.

Khi các tông chủ, trưởng lão, thiên kiêu tuổi trẻ thế lực lớn rời khỏi Quân gia, chấn động và kinh ngạc cảm thán trên mặt họ vẫn chưa tan đi.

Trong mắt bọn họ, những chuyện chứng kiến được ở Quân gia lần này thật sự chấn động tâm linh.

Đặc biệt là Thần Tử Quân gia, quả thực như Đại Đế tuổi nhỏ, có được khí phách vô địch.

Cho dù là Tinh Thần Vương Thể của Diệp gia hay Long Tử của Tổ Long Sào, đều giống như quả hồng mềm trong tay người này, có thể tùy ý xoa bóp.

Một ít thiên kiêu tuổi trẻ vừa đối lập với Thần Tử Quân gia, trong lòng lập tức không nén được thở dài và tuyệt vọng.

Hoang Cổ Thánh Thể cộng thêm Chí Tôn Cốt, thiên phú của Quân Tiêu Dao đã không thể dùng từ “Yêu nghiệt” để hình dung, quả thực trời sinh mang theo phong thái Đại Đế.

Có Quân Tiêu Dao ở đây, đời này nào còn vị trí cho những người còn lại?

Thậm chí một ít nhân vật thế hệ trước cũng cảm thán, lấy tốc độ tu luyện hiện tại của Quân Tiêu Dao thì qua thêm mấy năm, chẳng phải hắn sẽ vượt qua những lão tiền bối bọn họ luôn sao?

Đương nhiên, trừ Quân Tiêu Dao ra, biểu hiện của Quân Trượng Kiếm, Quân Tuyết Hoàng cũng không tầm thường, tùy tiện ra tay có thể giết chết thiên chi kiêu tử của Thái Cổ vương tộc.

Chấn động nhất tất nhiên là vị Thập Bát Tổ từ đầu đến cuối chưa từng lộ diện của Quân gia.

Một nhân vật cấp lão tổ được chôn ở tổ từ Quân gia vô số năm.

Ba kiếm diệt sát chuẩn chí tôn của Tổ Long Sào, làm đám người chấn động muốn chết.

Tất cả mọi người đều biết, buổi tiệc mười tuổi lần này qua đi, sợ là Hoang Thiên Tiên Vực bình tĩnh hồi lâu sẽ gió nổi mây tuôn.

Sau khi yến hội Quân gia kết thúc không bao lâu.

Xa ở Hồng Châu, trong đại bản doanh của Tổ Long Sào, có tiếng rồng ngâm giận dữ thét dài lên, chấn động càn khôn, làm rơi cả sao trời.

Toàn bộ sinh linh Hồng Châu đều cảm giác được một luồng thiên uy diệt thế cuồn cuộn.

“Là Tổ Long Sào chí tôn vô thượng, vì sao ngài ấy tức giận?” Có sinh linh Hồng Châu sắc mặt tái nhợt mà nói.

Tin tức về yến hội Quân gia còn cần một thời gian mới truyền ra ngoài, cho nên bọn họ cũng hoàn toàn không biết chuyện kia.

Trong Tổ Long Sào, có rất nhiều thần niệm cường đại đang giao lưu.

“Tạm ngừng lôi đình đi, ngươi phẫn nộ như vậy thì có tác dụng gì, chẳng lẽ muốn đánh tới Quân gia sao?”

“Tiểu nghiệt súc của Quân gia kia dám giết nhất mạch Long Tử của bản tôn, phải tru!”

“Còn có Quân Thập Bát kia, thật sự dám hạ sát thủ với U Long, chẳng lẽ hắn không kiêng kỵ Tổ Long Sào ta chút nào?”

Giọng nói phẫn nộ trước đó lạnh lùng nói: “Quân Thập Bát, hắn là một kẻ điên, muốn giết hắn, quá khó...”

“Cần nói việc này cho Ngạo Thiên không?” Một cường giả Đạo Tổ Long Sào khác truyền thần niệm ra.

“Không cần, Long Ngạo Thiên đang bế quan luyện hóa viên long nguyên thứ năm, chờ hắn luyện hóa xong bảy viên long nguyên, cộng thêm Đế Long Huyết, đủ có thể đẩy ngang thế hệ tuổi trẻ của Tiên Vực, cho dù là Thần Tử Quân gia cũng có thể tùy tiện tru sát!”

“Được, bản tôn chờ ngày Ngạo Thiên chém giết Thần Tử Quân gia!”

“Còn có Quân gia, ngày sau nhất định sẽ làm bọn chúng nợ máu trả bằng máu!”

...

Phía bên kia, trong hư không, một thần cầm lôi kéo một liễn xa bay qua.

Trong thùng xe, một thiếu niên lam sam, mày kiếm mắt sáng, suy yếu mà tỉnh lại.

Đó là Diệp Tinh Vân.

“Tê... Đau quá...”

Thân thể Diệp Tinh Vân khẽ động, đã cảm thấy mình như sắp tan thành từng mảnh, đau đến sắc mặt trắng bệch.

“Thiếu gia, ngài tỉnh.” Phía bên kia, Phúc bá lên tiếng.

“Ta làm sao vậy...” Diệp Tinh Vân đầu tiên là mờ mịt một lúc lâu, sau đó rốt cuộc cũng nhớ lại mọi chuyện trong yến hội.

Một cảm giác nhục nhã sâu sắc tràn ngập dưới đáy lòng hắn.

Thân là thiên chi kiêu tử của Hoang Cổ Diệp gia, Diệp Tinh Vân từng chịu thiệt thòi như vậy sao?

Càng đừng nói là mất mặt ở trước mặt nữ thần của mình.

“Quân Tiêu Dao...” Diệp Tinh Vân nghiếng răng, siết chặt nắm tay, khớp xương cũng trở nên trắng bệch.

“Thiếu gia, không thể trêu chọc Thần Tử Quân gia, lão nô nhận được tin tức, vị Thần Tử kia không chỉ có Hoang Cổ Thánh Thể, còn trời sinh có chứa một khối Chí Tôn Cốt, thậm chí cả Long Tử của Tổ Long Sào cũng bị hắn dễ dàng chém giết.” Phúc bá cảm thán.

“Cái gì, còn có chuyện này!?” Diệp Tinh Vân ngẩn ngơ, quả thực không thể tin lỗ tai mình.

Lúc Quân Tiêu Dao và hắn ta đối chiến còn giấu dốt, thậm chí cũng chưa từng lấy Chí Tôn Cốt ra.

Diệp Tinh Vân càng cảm nhận được một loại nhục nhã, Quân Tiêu Dao căn bản không đặt hắn ta trong mắt.

“Đáng giận...” Diệp Tinh Vân vừa phẫn uất lại cảm thấy sỉ nhục.

Hết chương 47.
Chương 48 Hy vọng của Tổ Long Sào, Long Ngạo Thiên, dã tâm của Diệp Tinh Vân (2)

Bỗng nhiên, trong đầu hắn ta hiện lên một ký ức mơ hồ.

Hắn ta như thấy được một tòa tinh cung rộng lớn, còn có một bóng người to lớn khoác nhật nguyệt sao trời, đưa lưng về phía mình.

“Đó là cái gì, là mộng sao, hay là...” Diệp Tinh Vân lẩm bẩm dưới đáy lòng.

Hắn ta cũng biết, thế giới này tồn tại một ít thánh nhân chuyển thế, thậm chí là Đại Đế chuyển thế.

Những thiên kiêu chuyển thế đó mới là tồn tại khai quải chân chính, tầm mắt và tu vi vượt xa thiên chi kiêu tử bình thường.

Tỷ như thiên kiêu cấm kỵ Diệp Cô Thần của Hoang Cổ Diệp gia bọn họ, nghe đồn hắn ta chính là Thái Cổ kiếm ma Độc Cô Vô Bại chuyển thế.

Lịch sử ghi lại vị kiếm ma kia từng lấy Thí Đế Kiếm giết chết chuẩn đế.

“Hay là ta cũng giống như Diệp Cô Thần, là vị chí cường giả nào đó chuyển thế, mà tòa tinh cung kia là bảo tàng cơ duyên di lưu cho ta?” Trong lòng Diệp Tinh Vân không khỏi nghĩ đến.

Khả năng này rất lớn.

Theo thời gian chuyển dời, hắn ta sẽ thức tỉnh càng nhiều ký ức, đến lúc đó chưa chắc không thể tìm được tòa tinh cung kia để kế thừa toàn bộ cơ duyên của chí cường giả đó.

“Quân Tiêu Dao, phong thuỷ thay phiên luân chuyển, chờ ta thức tỉnh ký ức thì có thể cường thế quật khởi.”

“Còn có Lạc Ly, ta sẽ làm nàng hiểu rõ, ai mới là người xứng với nàng nhất!”

Diệp Tinh Vân phấn chấn lên lần nữa, hắn ta cảm thấy mình muốn bay lên!

...

Mà ở phía Quân gia.

Quân Tiêu Dao kết thúc yến hội, đang bị Khương Lạc Ly điên cuồng quấy rầy.

Rõ ràng nên trở về Khương gia, Khương Lạc Ly lại liều chết ăn vạ không đi.

Thiếu nữ mà Diệp Tinh Vân tha thiết ước mơ muốn có được, ở chỗ Quân Tiêu Dao thì biến thành thuốc cao bôi da chó xé cũng xé không ra.

“Tiêu Dao ca ca, ngươi thiếu thị nữ bưng trà đổ nước không?”

“Có Linh Lung rồi.”

“Tiêu Dao ca ca, ngươi thiếu thị nữ giặt quần áo gấp chăn không?”

“Có Linh Lung rồi.”

“Tiêu Dao ca ca, ngươi thiếu thị nữ ấm giường phụng dưỡng không?”

“Có Linh Lung... Khụ, ngươi đang nói cái gì?” Quân Tiêu Dao ho khan một tiếng, không khỏi càng phiền.

Cuối cùng, thậm chí cả Khương Nhu cũng bắt đầu giục kết hôn.

“Mẫu thân, Thập Bát Tổ còn muốn tìm hài nhi, cáo lui trước.” Quân Tiêu Dao không chịu nổi một đám nữ nhân quấy rầy ồn ào, trực tiếp rời đi cho khỏe.

“Hừ, Tiêu Dao ca ca, Lạc Ly sẽ không từ bỏ!” Khương Lạc Ly nắm đôi tay trắng như phấn mà nói, quả thực giống như một người hâm mộ theo đuổi thần tượng.

Bên này, Quân Tiêu Dao đã đi tới chỗ sâu nhất trong tổ địa Quân gia, thấy được Thập Bát Tổ.

Thập Bát Tổ mặc một bộ áo bào màu tro, tóc trắng xoá, ngồi xếp bằng trong hư không.

Chung quanh như có cảnh tượng khủng bố nhật nguyệt luân chuyển, sinh linh mất đi, chư thiên sụp đổ, ngân hà đảo ngược hiện hóa.

Khí tức cường hãn đến không thể tưởng tượng, khiến người ta cảm thấy như đang đối mặt với trời xanh.

Khó trách ông ta có khả năng dùng ba kiếm diệt sát chuẩn chí tôn.

Quân Tiêu Dao âm thầm cảm thán, lão tổ Quân gia không ai là hạng người đơn giản.

Càng đừng nói, hình như Quân gia còn có mười bảy người lợi hại giống như Thập Bát Tổ!

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao đã đến, gương mặt già nua của Thập Bát Tổ khó được mà lộ ra tươi cười.

“Rất tốt!” Thập Bát Tổ nói.

Hiển nhiên ông ta đang khen ngợi biểu hiện của Quân Tiêu Dao ở buổi tiệc mười tuổi.

Đánh bại Diệp Tinh Vân thì không nói, nhưng dùng tay xé xác Long Tử của Tổ Long Sào tuyệt đối khiến Quân gia nở mày nở mặt.

“Không biết lão tổ triệu vãn bối đến là có chuyện gì?” Quân Tiêu Dao hơi chắp tay, thong dong nói.

Đối mặt với Thập Bát Tổ, cho dù là một ít tộc lão cũng sẽ hơi lo sợ, cực kỳ câu nệ.

Nhưng Quân Tiêu Dao lại lạnh nhạt tự nhiên, vô cùng thong dong.

Điều này càng làm Thập Bát Tổ vừa lòng.

Hoang Cổ Thánh Thể cộng thêm Chí Tôn Cốt, thiên phú này tuyệt đối không còn gì bàn cãi.

Nhưng càng khó được chính là, tâm tính của Quân Tiêu Dao cũng trầm ổn thong dong, căn bản không giống một thiếu niên mười tuổi.

“Chẳng lẽ ngươi không muốn học Lục Tiên Kiếm Quyết sao?” Thập Bát Tổ cười nhạt và nói.

Ánh mắt Quân Tiêu Dao sáng ngời.



Quân Tiêu Dao luôn nhớ mãi không quên Lục Tiên Kiếm Quyết.

Một kiếm chém ngang ra, phản chiếu cảnh tượng khủng bố quần tiên ngã xuống.

Chuẩn chí tôn của Tổ Long Sào bị hạ gục bởi ba kiếm trong nháy mắt.

Trong đó, tuy cũng do Thập Bát Tổ tu vi cao siêu, nhưng có một phần nguyên nhân là vì Lục Tiên Kiếm Quyết quá mức cường hãn.

Thập Bát Tổ nói: “Ở Hoang Thiên Tiên Vực có vô số kiếm quyết, nhưng thứ thật sự có thể đứng hàng đỉnh cao chỉ có năm đại thần quyết, Lục Tiên Kiếm Quyết của Quân gia ta là một trong năm đại thần quyết.”

“Năm đại thần quyết...” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.

Tuy hắn đã sớm biết Lục Tiên Kiếm Quyết tuyệt đối không phải vật phàm, nhưng không ngờ lại là một trong năm đại thần quyết.

“Khó trách không tìm thấy Lục Tiên Kiếm Quyết ở võ các của Quân gia.” Quân Tiêu Dao bừng tỉnh.

“Ha hả, đó là tất nhiên, chủ yếu kiếm quyết này quá khó học, cho dù mở ra cho tộc nhân bình thường, nhưng hao phí mười mấy năm thì cũng chưa chắc có thể nhập môn, ngược lại là lãng phí thời gian.” Thập Bát Tổ giải thích.

Quân Tiêu Dao cũng cảm thấy vậy.

Người không có thiên tư ngộ tính siêu phàm, tu luyện Lục Tiên Kiếm Quyết thật là tốn công vô ích, lãng phí thời gian.

Nhưng đáng tiếc, cố tình Quân Tiêu Dao có thiên tư ngộ tính được xem như dạng yêu nghiệt.

“Vậy lão tổ, Lục Tiên Kiếm Quyết này...” Quân Tiêu Dao tạm ngừng lời nói.

“Trước đó không cho ngươi là sợ chậm trễ ngươi tu hành, nhưng hiện tại, ngươi sắp ra cửa hành tẩu thiên hạ, cũng thật sự cần một át chủ bài, Hoang Cổ Thánh Thể và Chí Tôn Cốt tuy mạnh, nhưng bản thân thần thông võ học cũng không thể thiếu được.” Thập Bát Tổ báo cho.

Kế tiếp, Thập Bát Tổ liền truyền thụ Lục Tiên Kiếm Quyết cho Quân Tiêu Dao.

Lục Tiên Kiếm Quyết chia tổng cộng thành ba thức.

Thức thứ nhất là Tiên Vẫn, là pháp lực chi kiếm, nhằm vào thể xác thân thể.

Thức thứ hai là Tiên Diệt, là linh hồn chi kiếm, nhằm vào thần cung nguyên thần.

Mà thức cuối cùng lại là Lục Tiên, là một kiếm hợp nhất linh nhục, cũng chính là chiêu thức Thập Bát Tổ dùng ba kiếm để diệt sát chuẩn chí tôn.

“Trong vòng ba năm, nếu ngươi có thể nhập môn thức thứ nhất trong ba chiêu này thì có khả năng hoàn toàn tu luyện thành công.” Thập Bát Tổ cười nhạt và nói.

“Thưa vâng.” Quân Tiêu Dao gật đầu, trong lòng lại âm thầm nghĩ.

“Ba năm sao, ta lại không chờ được lâu như vậy...”

Thập Bát Tổ nhìn nhìn Quân Tiêu Dao, chần chờ một lát rồi lại mở miệng nói: “Tiêu Dao, còn có hai việc phải nói cho ngươi.”

“Lão tổ cứ nói đi đừng ngại.” Quân Tiêu Dao nói.

“Chờ đến lễ thành nhân năm ngươi mười tám tuổi, lão tổ sẽ nói cho ngươi biết sự tích bí ẩn sau lưng Quân gia ta, còn có chuyện của phụ thân ngươi.”

Quân Tiêu Dao nghe vậy thì ánh mắt chấn động.

Bí ẩn sau lưng Quân gia?

Quân Tiêu Dao cũng rất tò mò, Quân gia cường thịnh huy hoàng như thế, rốt cục sau lưng có chuyện xưa bí ẩn gì?

Nhưng chính yếu vẫn là phụ thân hắn - Quân Vô Hối!

Hết chương 48.
Chương 49 Năm đại thần quyết, cơ hội Thánh Thể Dị Tượng lột xác, đánh dấu Bàn Võ Thần Triều

Quân Tiêu Dao nghe nhắc đến bốn chữ Bạch Y Thần Vương đến mức sắp chai cả lỗ tai.

Rốt cục phụ thân hắn là người như thế nào, vì sao lại đi không trở về?

Rốt cục năm đó đã xảy ra chuyện gì?

“Hiện tại còn quá sớm để ngươi biết những chuyện đó, trong lễ thành nhân, lão phu sẽ nói tất cả cho ngươi biết.” Thập Bát Tổ nói.

Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu, cũng không truy vấn.

Hiện tại hắn thật sự quét ngang tứ phương trong tầng lớp các thiên kiêu trẻ tuổi.

Nhưng còn không có năng lực tiếp xúc với những bí ẩn đó.

Trong khoảng thời gian kế tiếp, Quân Tiêu Dao luôn ở bên cạnh Thập Bát Tổ, Thập Bát Tổ tự mình giảng giải Lục Tiên Kiếm Quyết cho hắn.

Năm đó khi Thập Bát Tổ tu luyện Lục Tiên Kiếm Quyết, chỉ một năm đã nhập môn, đã coi như cực kỳ yêu nghiệt.

Nhưng mà ba tháng qua đi.

Ở tổ địa Quân gia, Quân Tiêu Dao dựng tay lên, thần năng pháp lực kim sắc mênh mông tuôn ra cuồn cuộn.

Hắn tịnh chỉ thành kiếm, một kiếm quang lộng lẫy lóa mắt ngang trời xuất thế, chung quanh như có hư ảnh thần tiên hiện hóa.

Kiếm quang quét ngang qua, như muốn chém sạch sao trời thiên ngoại, hư không cũng đang chấn động, tầng mây phía chân trời đã hỏng mất!

Ầm ầm ầm!

Kiếm quang đảo qua, một tảng lớn tầng mây bị cắt thành hai mảnh, kiếm khí tàn lưu nổ tung tràn ngập tứ phía, kinh động rất nhiều tộc lão và đại nhân vật của Quân gia.

“Đó là... khí tức của Lục Tiên Kiếm Quyết, chẳng lẽ là Thập Bát Tổ?”

“Không đúng, uy lực kiếm mang này tuy kinh người, nhưng còn chưa đạt tới độ cao của Thập Bát Tổ, là Thần Tử!”

Rất nhiều tộc lão và đệ tử Quân gia đều trợn mắt há hốc mồm.

Lúc này mới qua ba tháng đúng không?

Chẳng những Quân Tiêu Dao nhập môn, thậm chí có thể trực tiếp thi triển ra thức thứ nhất của Lục Tiên Kiếm Quyết.

Trong tổ địa, Thập Bát Tổ nhìn Quân Tiêu Dao, nhất thời cũng hơi ngây ngẩn, không biết nên lộ ra biểu cảm gì mới tốt.

“Thức thứ nhất lại hao phí thời gian ba tháng, Lục Tiên Kiếm Quyết này thật là khó học.” Quân Tiêu Dao lắc đầu thở dài.

Cũng không phải hắn làm bộ làm tịch, mà là trước kia những lúc Quân Tiêu Dao tu luyện thần thông võ học, xưa nay không vượt qua bảy ngày.

Đối lập với hiện giờ, ba tháng mới tu luyện ra thức thứ nhất của Lục Tiên Kiếm Quyết, thật sự coi như chậm.

“Khụ...” Sắc mặt Thập Bát Tổ không quá tự nhiên.

“Lão tổ, làm sao vậy?” Quân Tiêu Dao nói.

“Không, không có gì, lão tổ ta muốn nằm về quan tài ngủ một chút.” Thập Bát Tổ nói.

Ở gần Quân Tiêu Dao làm cả đạo tâm của Thập Bát Tổ cũng bắt đầu có chút không xong, cần đi bình phục nỗi lòng một chút.

“Đa tạ lão tổ ban chiêu, Tiêu Dao cáo lui.”

Quân Tiêu Dao cũng rất thức thời, không hề quấy rầy Thập Bát Tổ.

Sau khi đi ra từ tổ địa, Quân Tiêu Dao lập tức đi về hướng Thiên Đế Cung.

Làm hắn thở phào nhẹ nhõm một hơi là, cuối cùng Khương Lạc Ly cũng rời đi.

Hắn thật sự không có hứng thú với loại tiểu nha đầu này.

Mà khi Quân Tiêu Dao bước vào Thiên Đế Cung, phát hiện Quân Chiến Thiên đang đợi hắn.

“Học xong Lục Tiên Kiếm Quyết rồi à?” Quân Chiến Thiên dò hỏi.

“Miễn miễn cưỡng cưỡng, thức thứ nhất rồi.” Quân Tiêu Dao nói.

“Thật là một tiểu quái vật...” Quân Chiến Thiên thầm nhủ, sau đó mở miệng nói: “Gia gia cũng không ngờ, con còn ẩn giấu một khối Chí Tôn Cốt.”

Sắc mặt Quân Tiêu Dao bất biến, trong lòng lại thầm nghĩ, đây căn bản là khúc xương có được do đánh dấu.

Nhưng sau khi có được, thật ra cũng không khác gì xương cốt trời sinh của Quân Tiêu Dao.

“Gia gia có việc gì sao?” Quân Tiêu Dao hỏi.

Quân Chiến Thiên sẽ không vô duyên vô cớ tiến đến tìm hắn.

Quân Chiến Thiên nói: “Tiêu Dao, tuy con có hai loại thể chất đỉnh cấp, nhưng tu luyện lên cũng phải bỏ ra tinh lực gấp đôi, đặc biệt là Hoang Cổ Thánh Thể, lúc con sinh ra đã thức tỉnh dị tượng đầu tiên, Vạn Thánh Triều Bái, nhưng Hoang Cổ Thánh Thể có được chừng sáu đại dị tượng.”

Lời Quân Chiến Thiên nói làm Quân Tiêu Dao lâm vào trầm tư.

Quả thật, tu luyện Hoang Cổ Thánh Thể còn khó hơn Chí Tôn Cốt một chút.

Mở ra dị tượng cũng không phải việc đơn giản.

Tuy thiên phú của Quân Tiêu Dao yêu nghiệt, nhưng chung quy vẫn phải có một quá trình.

“Gia gia lại biết được một nơi có khả năng tăng nhanh giúp con lĩnh ngộ Thánh Thể Dị Tượng loại thứ hai.” Quân Chiến Thiên nói.

“Hừm?” Quân Tiêu Dao nhướng mày, còn có nơi như vậy sao?

“Con có nghe nói đến Bàn Võ Thần Triều chưa?” Quân Chiến Thiên hỏi.

“Hình như Bàn Võ Thần Triều là một thế lực đứng đầu cấp bậc bất hủ thần triều.” Quân Tiêu Dao nói.

Lúc hắn nhàn hạ cũng từng lật xem điển tịch, vẫn có hiểu biết nhất định đối với các thế lực lớn trên Hoang Thiên Tiên Vực.

“Không sai, người khai sáng Bàn Võ Thần Triều là một vị Đại Đế, tên là Bàn Võ Đại Đế, nhưng chuyện này không quan trọng, quan trọng là, nghe đồn hắn cũng có Hoang Cổ Thánh Thể...”

“Có đồn đãi rằng ở sâu trong hoàng cung Bàn Võ Thần Triều, có một tòa Bàn Võ Lăng, khả năng có liên quan đến Bàn Võ Đại Đế...”

Ngay khi tiếng nói của Quân Chiến Thiên vừa dứt, trong đầu Quân Tiêu Dao lại truyền đến âm thanh máy móc của hệ thống.

“Đinh! Chúc mừng ký chủ, địa điểm đánh dấu mới đã được đổi mới!”

“Xin hãy đánh dấu ở Bàn Võ Lăng!”



Quân Tiêu Dao mặt ngoài không có biểu cảm gì, trong lòng lại hơi bất ngờ.

Không ngờ lại cập nhật được nơi đánh dấu mới.

Nhưng Bàn Võ Lăng này hiển nhiên không giống bí tàng Nguyên Thiên Chí Tôn.

Đó là bí địa tư hữu của Bàn Võ Thần Triều, sao có thể để người ngoài tiến vào?

“Gia gia, phỏng chừng Bàn Võ Thần Triều sẽ không để người khác tiến vào bí địa của bọn họ đúng không?” Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu và nói.

“À, đúng thế, nhưng chuyện gì cũng không phải tuyệt đối, ta chỉ muốn con biết có con đường này, nếu thật sự không được, vì con đường phía trước, trực tiếp xông vào cũng không phải không được.” Quân Chiến Thiên khí phách mà nói.

“Việc này sau này rồi nói sau.” Quân Tiêu Dao câm nín.

Xem ra sự bá đạo của Quân gia là trời sinh.

Nhưng nếu có khả năng, Quân Tiêu Dao vẫn muốn tự giải quyết việc này.

“Bàn Võ Đại Đế chính là Hoang Cổ Thánh Thể, nếu có thể tìm được một ít tin tức, cũng có thể giúp ta ít đi rất nhiều đường vòng.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.

Hoang Cổ Thánh Thể cực kỳ hi hữu, một thời đại cũng khó có thể xuất hiện mấy người.

Mà Hoang Cổ Thánh Thể chứng đạo thành đế thì càng hiếm thấy.

Không phải ai cũng giống như Quân Tiêu Dao, có năng lực khai quải, vừa sinh ra đã đánh vỡ mười lớp gông xiềng.

Ở thời đại của Bàn Võ Đại Đế, có lẽ tu luyện Hoang Cổ Thánh Thể không gian nan giống như hiện tại, nhưng tuyệt đối không dễ dàng đột phá đại thành thánh thể.

“Bàn Võ Lăng sao, nếu ngày sau có cơ hội, thật muốn đi xem.” Quân Tiêu Dao âm thầm suy nghĩ.

Lúc sau, Quân Tiêu Dao liền tiếp tục tu luyện ở Thiên Đế Cung.

Trong lòng hắn mơ hồ có dự cảm, rất có khả năng bí tàng Nguyên Thiên Chí Tôn sẽ mở ra trong vòng mấy năm tới.

Cho nên trước lúc đó, Quân Tiêu Dao phải tiếp tục tăng thực lực của mình lên.

...

Hết chương 49.
Chương 50 Duyên nữ nhân của vai chính thiên mệnh Tiêu Trần, lại là kịch bản anh hùng cứu mỹ nhân

Thời gian xa xăm, đảo mắt một năm đã qua.

Quân Tiêu Dao mười một tuổi, nhưng nhìn từ bề ngoài thì giống như thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi.

Dáng người trưởng thành, tiên thần tuấn tú, khí chất xuất trần, khiến người ta xem một cái cũng có cảm giác tự biết xấu hổ, sợ ánh mắt mình làm bẩn vẻ thần thánh siêu nhiên của Quân Tiêu Dao.

Trong một năm nay, tu vi của Quân Tiêu Dao đã tới Thần Kiều Cảnh đại viên mãn, nhìn như tăng lên không nhiều.

Nhưng nguyên nhân chủ yếu là vì hắn tận lực hao phí trong việc tu luyện công pháp thần thông.

Hắn đã tu luyện xong thức thứ hai của Lục Tiên Kiếm Quyết, tốc độ này làm cả Thập Bát Tổ nhìn cũng líu lưỡi, liên tục cảm thán.

Sau khi Chí Tôn Cốt hấp thu rất nhiều tinh hoa thần tính, cũng lột xác ra đại thần thông hoàn chỉnh, Thượng Thương chi Thủ.

Đây là phiên bản hoàn chỉnh của Thượng Thương Kiếp Quang.

Còn long nguyên đã hoàn toàn bị Quân Tiêu Dao tiêu hóa, khí huyết Long tộc dồi dào khiến Quân Tiêu Dao thức tỉnh thêm hai vạn cự tượng vi lạp.

Hiện giờ hắn đã thức tỉnh bảy vạn cự tượng, tương đương với bảy trăm triệu cân cự lực.

Phải biết rằng, cái này còn chưa tính đến sức mạnh Hoang Cổ Thánh Thể.

Quân Tiêu Dao luôn sử dụng sức mạnh Tượng Thần Trấn Ngục Kính, còn về năng lực của chính Hoang Cổ Thánh Thể, đa phần là thể hiện ở phương diện thân thể bất hủ bất phôi.

Đương nhiên, nếu Quân Tiêu Dao thật sự vận dụng sức mạnh của Hoang Cổ Thánh Thể, vậy sẽ càng thêm khủng bố.

Ngoài ra, Quân Tiêu Dao cũng có được các loại thần thông võ học của Tổ Long Sào như Tiệt Long Thủ, Long Quyền, Chân Long Khốn Thiên Thuật..v…v…từ long nguyên.

Điều duy nhất làm hắn tiếc nuối là, trong long nguyên này không có Chân Long Đại Thần Thông.

“Ai, tu luyện mãi như vậy cũng có chút vô vị, ta lại hơi hoài niệm Tiêu Trần...” Quân Tiêu Dao thở dài khe khẽ.

Không biết nuôi béo Tiêu Trần kia chưa nữa?

Quân Tiêu Dao như nhìn thấy một mảnh ruộng rau hẹ xanh mượt tươi tốt...

...

Côn Châu là một trong ba ngàn đạo châu của Hoang Thiên Tiên Vực.

Châu này nằm ở vị trí hẻo lánh, hơn nữa hoàn cảnh cằn cỗi, giặc cỏ hoành hành, yêu thú chiếm cứ cả bầu trời, thổ nhưỡng sinh tồn cực kỳ ác liệt.

Châu này cũng không có thế lực lớn nào chiếm cứ, hiển nhiên là một nơi bị vứt bỏ.

Nhưng cũng vì châu này rất hung hiểm, hoàn cảnh hiểm ác, cho nên ngược lại trở thành một chỗ rèn luyện có chút danh tiếng.

Rất nhiều đệ tử tuổi trẻ các thế lực đạo thống đều thích tiến đến Côn Châu rèn luyện.

Giờ phút này, ở Côn Châu, trong một dãy núi non hung hiểm.

“Thanh Long Tê Thiên Thủ!”

Chỉ nghe một tiếng quát chói tai vang lên, một bóng dáng nửa long nhân xuất hiện, đôi cánh Thanh Long chấn động, song chưởng hóa trảo, thò ra ngang trời.

Chỉ một thoáng, trên trăm quang văn Thanh Long ngập tràn ra, cứ như biến thành bàn tay xé trời, trực tiếp hung hãn mà xé một con yêu thú Quy Nhất Cảnh phía trước thành mảnh nhỏ.

Mưa máu tung bay, những mảnh huyết nhục của yêu thú vẩy ra mọi nơi.

Bên ngoài bóng dáng nửa long nhân này có long lân màu xanh lá, hai cánh sau lưng thu lại, dáng vẻ lộ ra là một thanh niên diện mạo thanh tú tuấn dật, đó là Tiêu Trần.

Cách lúc hắn ta bị Quân Tiêu Dao chật vật đuổi ra khỏi Quân gia đã qua ba năm.

Thiếu niên năm đó cũng trưởng thành thành thanh niên.

Tuy gân mạch của Tiêu Trần bị Quân Tiêu Dao phế đi.

Nhưng nhờ họa được phúc, hắn ta có thể tu luyện Thanh Thương Hóa Long Quyết, hiện giờ thực lực càng mạnh, đã đạt tới Thần Kiều Cảnh trung kỳ, thậm chí thi triển ra Thanh Long Biến thì có thể chém giết cả yêu thú Quy Nhất Cảnh.

“Không tồi, trong mấy năm ngắn ngủn mà có thể tu luyện Thanh Thương Hóa Long Quyết đến tầng thứ tư, ngươi không hổ là quốc vận chi tử của Thanh Long Cổ Quốc ta.”

Hư không bên cạnh Tiêu Trần hiện ra hư ảnh một lão giả mặc long bào màu xanh lá, đầu mọc long giác, đó là tàn hồn của khai quốc lão tổ Thanh Long Cổ Quốc, Thanh Long Thượng Nhân.

Ánh mắt lão nhìn Tiêu Trần tràn đầy tán thưởng.

Tu luyện Thanh Thương Hóa Long Quyết rất khó, cho dù là lúc trước lão cũng hao phí rất nhiều thời gian để tu luyện.

Nhưng tốc độ Tiêu Trần tiến bộ vượt xa lão của năm đó.

Có thể nói, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tương lai Tiêu Trần tuyệt đối sẽ trở thành đại nhân vật tiếng tăm lừng lẫy trong ba ngàn đạo châu.

Tiêu Trần nghe vậy thì chẳng những không lộ ra vẻ mặt vui mừng, ngược lại còn mang theo thù hận và lãnh lệ.

“Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, lúc trước ta đã nói với Quân Tiêu Dao, ba năm sau tái chiến, hắn lại coi ta như một trò cười!”

“Hiện giờ ba năm đã qua, ta muốn cho Quân Tiêu Dao kia biết ai mới là trò cười thật sự!”

Tiêu Trần khí phách hăng hái, thần thái phi dương, cứ như đã thấy được cảnh tượng mình giẫm Quân Tiêu Dao ở dưới chân.

Còn có Bái Ngọc Nhi, hắn cũng muốn để con tiện nhân kia hối hận vạn phần.

Ngay vào lúc Tiêu Trần mặc sức tưởng tượng, nơi xa lại truyền đến động tĩnh.

“Tiêu Trần, nơi đó có động tĩnh, cẩn thận.” Thanh Long Thượng Nhân trở lại chiếc nhẫn Bàn Long, sau đó truyền âm ra.

Tiêu Trần cau mày, thật cẩn thận lao đi.

Hắn ta đưa mắt nhìn lại, lập tức tập trung quan sát.

Chỉ thấy một nữ tử mặc váy lụa lăng, lấy lụa trắng che mặt, đang bị một đám đạo phỉ đuổi giết.

Đám đạo phỉ kia là Ma Lang Đạo có chút danh tiếng ở Côn Châu.

“Hắc hắc, mỹ nhân, ngươi chạy đi, còn chưa có ai chạy thoát được Ma Lang Đạo này trong phạm vi Côn Châu.” Đầu lĩnh đạo phỉ cười lạnh và nói.

Tu vi của gã cũng đạt tới Quy Nhất Cảnh.

“Đáng giận, ta không thể vận dụng tu vi, nếu không sẽ bị bọn họ phát hiện, đến lúc đó lại bị mang về.”

Nữ tử che mặt thầm cáu giận trong lòng.

Nàng lén đi ra, nếu vận dụng công pháp võ học truyền thừa thì sẽ bị hộ đạo nhân của mình cảm ứng được.

“Mỹ nhân, ngươi kêu đi, cho dù kêu rách cả cổ họng cũng không ai tới giúp ngươi.” Đầu lĩnh đạo phỉ cười tà ác.

Mà đúng lúc này, một bóng người bỗng lao ra, giọng nói mơ hồ mang theo một chút lạnh lẽo: “Buông vị cô nương kia ra!”

Hết chương 50.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom