• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Thần chủ bí ẩn (2 Viewers)

  • Chương 206-210

Chương206

CHƯƠNG 206

“Anh Vương, tôi nhìn làm hết lưới phòng hộ, nhưng không biết chuyện gì, lúc tôi đến xem, lưới phòng hộ chỗ đó không thấy nữa.”

Tháng chạp trời đông giá rét, lão Ngũ vội đến đổ cả mồ hôi: “Anh Vương, tôi đã hỏi rồi, không ai biết lưới phòng hộ đó lúc nào không còn nữa, vừa rồi đều đang nghỉ trưa, không ai biết Bạch Kiến Thiết chạy lên đó làm gì.”

Vương Bác Thần càng tin tưởng suy đoán của mình, chuyện này có mờ ám!

Nhưng anh chưa nói ra, từ từ gật đầu, nói: “Hà, đừng lo lắng, chuyện này sẽ điều tra rõ ràng.”

Triệu Thanh Hà nắm chặt lấy tay Vương Bác Thần, sắc mặt tái nhợt: “Bác Thần, nên làm sao đây, xảy ra án mạng rồi, có người chết rồi.”

“Có anh ở đây, không sao.”

Vương Bác Thần thấp giọng nói vài câu bên tai Triệu Thanh Hà.

Triệu Thanh Hà sững sờ, lập tức không còn hoảng loạn vậy nữa, thở phào như trút bỏ gánh nặng.

Nhưng dù sao cũng xảy ra mạng người.

Vương Bác Thần vốn muốn để Triệu Thanh Hà và Lan Tầm vào trước, nhưng ngoài ý muốn là Triệu Thanh Hà lại chủ động đứng ra, đi về phía ký giả.

“Bác Thần, có chuyện chúng ta cùng gánh, chỉ cần chúng ta trong sạch, đừng hòng ai muốn hãm hại chúng ta.”

“Chúng tôi sẽ không trả thiếu một đồng tiền bồi thường, cũng sẽ không trốn tránh trách nhiệm mà công ty Hoa Nguyên của chúng tôi phải chịu. Ngoài ra, đợi đến khi cảnh sát đến thì sẽ tra ra rõ ràng chính xác chuyện gì đã xảy ra.”

Lúc này, Triệu Thanh Hà giống như một nữ chiến binh, đối mặt với tên phóng viên gian xảo, mặc dù trong lòng sợ hãi nhưng cô vẫn không trốn tránh.

Nhìn thấy cảnh này, khóe mắt Vương Bác Thần hơi nóng lên.

Triệu Thanh Hà đang thương anh.

Có một người vợ như vậy thì còn đòi hỏi gì hơn nữa chứ!

Ngay lúc này, cảnh sát đến, lập tức kiểm soát hiện trường, đồng thời chặn nhóm phóng viên ở bên ngoài.

Vương Bác Thần với Triệu Thanh Hà hợp tác điều tra.

Sau khi giải quyết xong chuyện ở hiện trường, cảnh sát cho người gọi người nhà, có một số việc cần người nhà phải ra mặt.

“Chị Thanh Hà, anh rể, hai người nhìn xem, trên mạng mọi người đang bàn luận chuyện này.”

Lan Tầm hoảng sợ nói, suýt chút nữa làm rơi điện thoại xuống đất.

Vương Bác Thần nghe vậy liền nhíu chặt lông mày.

Vấn đề này đang được thảo luận trên khắp các diễn đàn mạng, lượt xem bài đăng được theo dõi nhiều nhất đã vượt qua con số 8 triệu, hơn nữa vẫn đang tiếp tục tăng nhanh.

Còn chưa đầy nửa giờ!

Điều này càng trở nên kỳ lạ hơn.

Là nhà họ Triệu hay nhà họ Lý?

“Chủ thầu khoán lòng dạ độc ác, bớt xén nguyên vật liệu khiến công nhân ngã lầu!!”

“Công ty Hoa Nguyên thành phố Hà Châu, công nhân ngã lầu, vấn đề an toàn công trình nghiêm trọng !!”

“Công nhân ngã lầu, chủ tịch công ty Hoa Nguyên cho người chặn phóng viên!!”
Chương207

CHƯƠNG 207

“Sự mất mát đau đớn của một gia đình: Công nhân của công ty Hoa Nguyên ngã lầu, trong nhà vẫn còn hai đứa trẻ đang đi học!”

Những bài đăng như vậy tràn ngập các trang mạng xã hội, như thể cả thế giới trong nháy mắt đều đã biết chuyện này.

Nó giống như kịch bản đã được dựng lên sẵn.

Vô cùng bất thường.

Nhưng cư dân mạng không quan tâm đến những điều này, bọn họ bị dắt mũi bởi những gì mình đọc được, sự phẫn nộ dâng trào, bình luận đều là những lời mắng nhiếc công ty Hoa Nguyên.

Lan Tầm tức giận nói: “Những người này không biết gì cả, chỉ biết hùa theo, tay nhanh hơn não, lẽ nào không có não để suy nghĩ sao?”

Triệu Thanh Hà chỉ biết cười khổ.

Bất luận sự thật là gì thì hiện tại công ty Hoa Nguyên cũng khó mà giãi bày.

Điều quan trọng nhất là sau sự việc này, danh tiếng của công ty Hoa Nguyên đã bị bôi nhọ.

Huỷ hoại tinh thần của một người thay vì giết chết người đó về mặt thể xác!

Ngay cả khi sau này công ty Hoa Nguyên có được trả lại sự trong sạch, một số người nhất định vẫn sẽ không tin mà nghĩ rằng chuyện này có người giở trò lấp liếm phía sau.

Người đầu tiên nhìn thấy đã bị công an đưa đi lấy lời khai.

Trên mạng vẫn đang không ngừng xôn xao, chỉ trong một giờ đồng hồ, chủ đề này đã lao lên đứng đầu hotsearch.

Đâu đâu cũng đều là những lời công kích công ty Hoa Nguyên.

“Chuyện này có gì đó bất thường, nếu không sẽ không thể dậy sóng nhanh như vậy được. Truyền thông dường như lên bài cùng một lúc, hơn nữa tất cả các bài báo đều giống như đã được viết trước vậy.”

Vương Bác Thần phân tích cho Triệu Thanh Hà với Lan Tầm nghe: “Đám người phóng viên xuất hiện còn nhanh hơn cả cảnh sát, hơn nữa câu chỉ trích đầu tiên giống như bọn họ đã tận mắt chứng kiến toàn bộ sự việc. Vậy nên hai người đừng lo lắng, chuyện này nhất định sẽ được tra ra chân tướng thôi.”

Lão Ngũ nơm nớp lo sợ nói: “Anh Vương, nghe ngài nói như thế tôi cũng cảm thấy chuyện này có gì đó không đúng, Lúc đầu, tôi báo tin cho Triệu tổng với ngài, sau đó mới gọi báo cảnh sát, không ai liên lạc với phóng viên cả. Hơn nữa khi xảy ra sự việc như thế này thì chẳng ai liên hệ với phóng viên làm gì cả, chỉ có gọi cho người nhà để bồi thường thôi. Với lại, lúc sáng tôi cũng đã kiểm tra vấn đề an toàn, nhưng đến trưa thì lại xảy ra tai nạn.” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Vương Bác Thần cười lạnh lùng: “Không cần nói cho ai biết cả, tôi tin rằng sự thật sẽ sớm được phơi bày ra ánh sáng thôi.”

Triệu Thanh Hà kinh hồn bạt vía, nước mắt lưng tròng nói: “Tại sao có người có ác ý với chúng ta như thế? Rốt cuộc tôi đã làm sai gì chứ.”

Vương Bác Thần đang định an ủi Triệu Thanh Hà thì Triệu Long dẫn người đi đến.

“Chà, tai nạn chết người sao? Xem ra ông trời chịu không nỗi nữa rồi, đây chính là báo ứng của mấy người đấy!”

Triệu Long nói một cách chua ngoa cay nghiệt.

Triệu Thanh Hà sững sờ.

Vào lúc này mà bác cả của cô lại đến mỉa mai cô!

Ông ta có còn là con người không?

“Triệu Thanh Hà, không phải cô kiêu ngạo lắm sao? Bây giờ vênh váo nữa ta coi, xảy ra tai nạn chết người rồi, để xem cô làm sao giải thích trước thần chủ!”
Chương208

CHƯƠNG 208

Triệu Long vô cùng đắc ý nói: “Cứ nghĩ mình tẩy trắng được bản thân là giỏi giang hơn người, không nhận họ hàng, ngay cả tổ tiên cũng không nhận. Bây giờ thì sao? Ông trời cũng không ngó lơ được nữa, đây là quả báo của cô đấy!”

Triệu Thanh Hà ngay lập tức lao lên.

Bốp!

Triệu Thanh Hà vung tay tát Triệu Long, cảm xúc của cô hoàn toàn vỡ oà, cô hét lên: “Vì sao… vì sao mấy người không vừa mắt tôi, vì sao không để tôi sống yên ổn! Có phải tôi chết đi thì mấy người mới hài lòng không? Vì sao mấy người lại làm như vậy, vì sao lại hãm hại tôi?”

Triệu Long vì bị đánh mà sững sờ, che mặt mắng: “Triệu Thanh Hà, cái con mẹ mày điên rồi à, có phải muốn chết không?”

Vừa dứt lời, ông ta liền có ý muốn giáng cho Triệu Thanh Hà một cái tát.

Vương Bác Thần bắt lấy cổ tay ông ta, lạnh lùng nói: “Ông thử xuống tay xem.”

Triệu Long bị ánh mắt lạnh lùng của Vương Bác Thần doạ cho hoảng sợ đến mức không dám nói gì, nhưng khuôn mặt già nua lại vì tức giận mà run lên.

“Tại sao… tại sao!!”

Triệu Thanh Hà đã kìm nén cảm xúc của mình quá lâu, giờ phút này không chịu được nữa mà vỡ oà ra.

Nhiều năm như vậy, bà nội, bác cả, mọi người trong nhà họ Triệu chưa bao giờ để gia đình cô sống yên ổn.

Giờ đây, khó khăn lắm gia đình cô mới nhìn thấy hy vọng, nhưng khi xảy ra chuyện, Triệu Long lại chạy đến để mỉa mai, chế giễu.

“Tốt hơn hết hãy ngậm cái miệng lại, nếu không tôi sẽ khiến ông muốn khóc cũng không kịp khóc.”

Vương Bác Thần thu lại ánh mắt, nói: “Tiểu Lan, cô với Thanh Hà về trước đi, chuyện này cứ giao cho tôi xử lý. Lão Ngũ, đuổi tên khốn kiếp này đi đi, nếu ông ta không đi thì cứ đánh gãy chân.”

“Tôi hiểu rồi!”

Lão Ngũ từ lâu đã không vừa mắt Triệu Long, tên chó đẻ này chẳng khác gì mụ vợ khốn kiếp bỏ đi theo người khác của anh ta.

“Các người làm gì vậy? Công trường nhà họ Triệu của tôi xảy ra tai nạn, tôi tới đây hỏi tình hình thì sao chứ? Công ty Hoa Nguyên của mấy người đã gây ra tai nạn chết người ở công trường nhà họ Triệu tôi, cậu còn không cho phép tôi nói gì sao?”

Triệu Long thẹn quá hoá giận, trước mặt cấp dưới của mình mà ông ta lại bị một một đứa cháu vung tay tát vào mặt, cục tức này ông ta không thể nuốt trôi được.

Tiếc là Lão Ngũ không cho Triệu Long cơ hội, siết nắm tay đấm thẳng vào mặt ông ta, đến mức gãy luôn chiếc răng cửa của ông ta.

“Ông cũng đáng làm người sao? Phi, cút khỏi đây ngay cho tôi, nếu không tôi sẽ đánh gãy chân ông đó.”

“Các ngươi… các người đợi đó cho tôi!”

Triệu Long miệng hùm gan sứa đe doạ, che miệng đầy máu, oán hận bỏ chạy.

Ông ta vốn dĩ muốn châm chọc thêm vài câu, nhưng mà không dám ở lại.

“Tôi đã nói toàn bộ chuyện này với đám nhà báo, Triệu Thanh Hà, Vương Bác Thần, mấy người đừng mong sẽ sống yên ổn.”

“Tên chó khốn nạn này!”

Lão Ngũ dẫn người đuổi theo ra ngoài, Triệu Long thấy thế vội vàng bỏ chạy.
Chương209

CHƯƠNG 209

Chuyện Triệu Long bị đánh lại một lần nữa trở thành tư liệu cho đám nhà báo lên bài thêm mắm dặm muối.

Đẩy chuyện này lên một cao trào mới.

“Vương Bác Thần, Triệu Thanh Hà, mấy người cho rằng tôi chịu đánh vô ích sao? Tôi đến đây là có mục đích, gây tai nạn chết người, lại còn đánh người, công ty Hoa Nguyên của mấy người đợi mà sụp đổ đi!”

Triệu Long nghiến răng nghiến lợi, cười một cách độc ác.

Ba giờ đồng hồ sau đó.

“Thưa ngài, cục mạng đã tra ra hàng chục tài khoản ảo viết bài, những bài đăng đó xuất hiện cùng lúc diễn ra vụ tai nạn trên công trường.”

Canh Phong chạy lại nói.

“Đã tra ra ai đứng đằng sau giật dây chưa?”

Đôi mắt của Vương Bác Thần hiện lên tia giết người!

Canh Phong lạnh lùng nói: “Ngay sau khi phát hiện, tôi đã cho người kiểm soát họ, có người liên lạc đưa bản thảo cho bọn họ. Tôi đã cho người tìm người đó, là người nhà họ Ngô. Ngoài ra, bài đăng đầu tiên với một số lượng lớn các bài đăng đều được đăng lên bởi phương tiện truyền thông cá nhân của tập đoàn Nam Cung. Tôi cho người theo dõi đám phóng viên đó thì phát hiện ra bọn họ đã bí mật gặp gỡ người nhà họ Nam Cung với người nhà họ Ngô.”

“Nhà họ Ngô, nhà họ Nam Cung?”

Vương Bác Thần lạnh nhạt nói: “Là do ai sắp xếp.”

Canh Phong nói với khuôn mặt hầm hầm: “Tôi sai người bắt đám người nhà họ Ngô với nhà họ Nam Cung đó, bọn họ khai đó là lệnh của Nam Cung Vũ với Ngô Tranh Vanh, mục đích là muốn chỉnh đốn công ty Hoa Nguyên.”

“Bọn họ… muốn chết sao?”

Vương Bác Thần nheo mắt nói: “Tới nhà họ Ngô với nhà họ Nam Cung, nếu hôm nay bọn họ không cho tôi được lời giải thích thoả đáng thì bọn họ chết chắc.”

……

“Công ty Hoa Nguyên tiêu đời rồi, các diễn đàn mạng đang bùng nổ, độ hot chạm ngưỡng con số 60, 70 triệu mà vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại, chiếm giữ vị trí đầu của tin tức được quan tâm nhất rồi.”

Nam Cung Vũ nhìn vào điện thoại, đắc ý cười lớn.

Ngành công nghiệp của gia tộc Nam Cung bọn họ chủ yếu là Internet, muốn giở trò tạo tin sốt dẻo để phá huỷ danh tiếng của một công ty đối với anh ta mà nói là quá đơn giản.

“Tôi đã sắp xếp để các nghệ sĩ dưới quyền quản lý của tôi chia sẻ tất cả những tin tức đó, độ hot của chuyện này sẽ không ngừng tăng lên, nó sẽ trở thành một chuyện giật gân lan truyền toàn quốc. Công ty Hoa Nguyên không tiêu đời thì đạo trời khó mà bao dung.”

Ngô Tranh Vanh cũng đắc thắng nói.

Ngành công nghiệp của gia tộc họ Ngô chủ yếu là lĩnh vực giải trí điện ảnh và truyền hình. Các nghệ sĩ của họ có hàng triệu người hâm mộ, bất kỳ tin nào được chia sẻ cũng sẽ đều thành tin sốt dẻo.

“Hơn nữa gặp đám fan não tàn, Triệu Thanh Hà với Vương Bác Thần sẽ trở thành những con chuột đường phố bị mọi người chửi bới đánh đập.”

Ngô Tranh Vanh vô cùng tự tin, trong lĩnh vực giải trí điện ảnh và truyền hình, anh ta chưa bao giờ thiếu những fan hâm mộ não tàn.
Chương210

CHƯƠNG 210

“Haha, xảy ra chuyện lớn như vậy, thần chủ nhất định sẽ điều tra, một khi đã tra ra được sai sót từ đội ngũ kỹ sư dưới tay Triệu Thanh Hà thì đợi bị kiện đi. Nhà họ Lý nhất định cũng sẽ nhân cơ hội này cắn một nhát để cho Trần Thiên Minh lộ diện.”

Nam Cung Vũ bình tĩnh nói: “Vương Bác Thần muốn trở mình thì đợi kiếp sau đi!”

Ngô Tranh Vanh cầm ly rượu lên cười to: “Hahaha, nào, cạn ly, đợi đến khi Vương Bác Thần với Triệu Thanh Hà vào tù, chúng ta đến xem xem, chắc chắn biểu cảm trên mặt tên Vương Bác Thần đó rất thú vị.”

“Quả thật rất thú vị.”

Cửa phòng KTV bị ai đó đá tung ra, ngay sau đó Vương Bác Thần bước vào, chậm rãi nói.

“Vương Bác Thần? Anh còn dám tới!”

Ngô Tranh Vanh nhìn thấy Vương Bác Thần, hai mắt ngay lập tức trở nên đỏ rực, nghiến răng nghiến lợi mắng: “Mẹ kiếp, nếu không phải vì anh, ông đây cũng sẽ không bị nhốt trong nhà giam một đêm. Tôi vẫn chưa đến tìm anh mà anh đã vác xác đến đây nộp mạng rồi!”

“Phí lời với tên này làm gì, cho người đánh chết đi, để anh ta quỳ trước mặt chúng ta cầu xin tha mạng.”

Nam Cung Vũ chua chát mắng mỏ: “Hồi đó, mẹ anh ta thèm đàn ông đến phát điên, mang thai đứa con hoang như này, cũng không biết là con của tên nào, đoán chừng ngay cả mụ đàn bà lẳng lơ Lý Kì cũng không biết!”

“Tự tìm cái chết!!”

Cơn thịnh nộ của Vương Bác Thần bùng phát rồi.

Mẹ-chính là nỗi đau vĩnh viễn không nguôi trong lòng anh!

Là giới hạn chịu đựng của anh!

Ai dám sỉ nhục mẹ thì phải giết người đó!

Luồng khí âm u vô hình đáng sợ đột nhiên tỏa ra từ người Vương Bác Thần, quấn quanh Nam Cung Vũ.

Bụp!

Vương Bác Thần đấm thẳng vào mặt Nam Cung Vũ.

Nam Cung Vũ không có cơ hội phản kháng, thậm chí anh ta còn không có cơ hội để hét lên, ngay sau đó liền bị Vương Bác Thần đấm nát đầu!

“A… giết người rồi!”

Ngô Tranh Vanh kinh hãi hét lên, anh ta chưa từng thấy cảnh tượng đẫm máu như vậy bao giờ, đầu của một người thế mà lại bị vỡ nát bởi cú đấm của Vương Bác Thần!

Tuy nhiên, điều khiến anh ta kinh hãi hơn chính là không có một ai trong đám thuộc hạ của mình xông vào.

Chuyện… chuyện gì xảy ra vậy?

Lẽ nào, bọn họ…

Ngô Tranh Vanh nghĩ đến một trường hợp vô cùng đáng sợ!

Bọn họ đều đã chết rồi!

Quỷ!

Người này là ác quỷ!

Sao anh lại dám giết người chứ?

Sao anh dám chứ!

Ngô Tranh Vanh sợ tới mức không tự chủ được, ngồi phịch xuống ghế sôpha, sắc mặt tái nhợt một cách đáng sợ, nhìn chằm chằm Vương Bác Thần.

Đúng lúc này, Canh Phong bước vào, nói một câu khiến Ngô Tranh Vanh kinh hồn bạt vía.

“Thần chủ, đã loại bỏ hết mọi nguy hiểm!”

Thần chủ?

Vương Bác Thần là thần chủ sao?

Ngô Tranh Vanh trợn to mắt kinh ngạc.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom