• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Thần Cấp Kẻ Phản Diện (2 Viewers)

  • Chương 323-327

Chương 323 Vạch mặt, bước đường cùng chắp cánh khó thoát!

Trên mặt hồ từng bóng đen đứng im lặng, đôi mắt đỏ tươi ở trong bóng tối nhìn rất tà ác, họ nhìn chằm chằm lên từng chiếc thuyền hoa, sát cơ phun trào.

Liên tục có những bóng đen từ trong thi thể đã chết từ trong hồ nước bò lên, ánh mắt cũng trở nên tà ác, tập hợp vào trong quân đoàn cổ quái này.

Trời đất hoàn toàn tĩnh mịch.

Ổ ven hồ, nhóm khách giang hồ đều trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng này, một cơn gió thổi tới làm cho họ không khỏi rùng mình.

Cảnh tượng thật là quỷ dị.

La Hồng áo trắng lả lướt, tóc bạc ở trong đêm tối vô cùng chói mắt.

Thỏa hiệp?

Không tồn tại.

Dù không thể viết hết tất cả tên của họ, nhưng mà La Hồng cũng không quan tâm, chỉ cần giết sạch những người muốn giết hắn, những người vây xem ở ven hồ phần lớn đều là bách tính, hiển nhiên sẽ cảm thấy sợ hãi, cảm thấy hắn đáng sợ.

Trên xe ngựa.

Tiểu Đậu Hoa kích động cả người rung động, công tử... Hay...

Thật là uy phong!

Mặc dù Viên Hạt Tử không nhìn thấy, nhưng mà trong không khí tràn ngập mùi máu lại làm cho lông mày của ông càng ngày càng nhíu chặt.

Vẻ mặt nữ cầm sư đeo hộp đàn rất nghiêm túc, dưới mạng che mặt là đôi mắt đang nhìn chằm chằm người thiếu niên tóc bạc áo trắng đứng lặng trên mặt hồ, không khỏi khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Trong khoảnh khắc, nàng dường như thấy được bóng dáng kia.

Bóng dáng của hai người lúc này dường như trùng lặp.

"Hồng Trần..."

Nữ cầm sư thì thầm.

Năm đó, khi người kia cũng đối mặt với thiên quân vạn mã cũng không thỏa hiệp.

Một thân áo trắng ngửa mặt lên trời cười to xông vào trong vạn quân, thà chết chứ không thỏa hiệp.

Mà lúc này La Hồng giống với bóng dáng kia biết bao...

Khi đó nàng không có sức mạnh nên chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn bị vạn quân nuốt mất.

Mà bây giờ nàng không còn yếu đuối nữa.

Nàng sẽ không để bi kịch của lúc trước tái diễn.

Quế Hương lâu, đèn hoa được thắp sáng.

Thế nhưng cả tòa lầu các chìm vào trong im lặng chết chóc, máu dập dềnh trên mặt hồ Lạc Thần làm cho tất cả mọi người đều biến sắc, thậm chí ngay cả cảm xúc tìm kiếm thú vui cũng không cổ, Từng người nhìn hồ Lạc Thần trong đêm tối, chỉ cảm thấy ớn lạnh.

Sắc mặt Lão Hoàng vô cùng nghiêm túc, Sở Thiên Nam lại nhìn một thân áo trắng ở trên mặt hồ ngạc nhiên đến ngẩn người.

"Hắn không sợ chết sao?"

Lão Hoàng nhìn La Hồng nhiều lần tạo kỳ tích không khỏi thì thầm.

Nói thật ngay lúc này, luận về át chủ bài thì theo như Lão Hoàng thấy tiểu hầu gia nhà mình không sánh kịp La Hồng.

Kết tinh pháp lực, mặt nạ tăng phúc, còn có đạo môn Câu Linh khiển Tướng vô cùng quỷ dị...

Có lẽ bộ dáng của La Hồng mới là bộ dáng của một yêu nghiệt đỉnh cấp nên có.

Ánh mắt của Sở Thiên Nam hơi ngơ ngác.

Trên thực tế khi La Hồng nghịch tập giết chết Dư Tam Xuyên, Sở Thiên Nam đã cảm thấy hơi run sợ, bởi vì nếu như đổi lại là hắn đối mặt Dư Tam Xuyên xếp thứ mười tám trên Huyền Bảng, hắn chưa hẳn có thể thắng!

Hắn không thể tiếp nổi một kiếm của Dư Tam Xuyên, nếu như tiếp nhận thì chắc chắn sẽ trọng thương.

Thế nhưng La Hồng không chỉ tiếp nhận, thậm chí còn ngược dòng kiếm bộc làm Dư Tam Xuyên bị thương nặng.

"Tiểu hầu gia đừng nản chí, La Hồng sử dụng pháp lực kết tỉnh của Đạo môn, cưỡng ép tăng thực lực, dựa vào tầm mắt của Lão Hoàng ta thì uy lực của một kiếm kia đại khái hao phí khoảng ba mươi năm pháp lực."

Lão Hoàng nói.

Nói là ba mươi năm pháp lực đương nhiên Lão Hoàng cũng chỉ là đoán mà thôi, nhưng mà với nhãn lực của cao thủ Nhất phẩm, hiển nhiên ông ta có thể hình dung ra được uy lực của một kiếm kia, đại khái đã hao phí bao nhiêu pháp lực kết tinh.

Không có ba mươi thì ít nhất cũng phải hai mươi năm.

Cho nên Lão Hoàng cũng không cảm thấy ngạc nhiên khi La Hồng có thể đánh bại Dư Tam Xuyên.

Nhưng mà, những chuyện xảy ra tiếp theo là điều Lão Hoàng thật sự không ngờ tới. La Hồng vậy mà có thể tránh thoát được tập sát của Ngô Thanh Sơn, bạo hành Ngô Thanh Sơn như đánh chó.

Sở Thiên Nam lắc đầu bùi ngùi thở dài.

"Ngươi không cần an ủi ta, ta cũng không phải loại người thua thì không nhận, chẳng qua... La Hồng mạnh vượt quá dự liệu của ta."

"Nhưng mà, đáng tiếc..."

"Hắn không nên giết hết những người còn lại, như vậy chẳng khác nào đẩy bản thân vào tử cục, hoàn toàn không còn đường cứu vãn. Trong thuyền hoa đều có không ít cao thủ Nhị phẩm tọa trấn, không giống như tông môn tà đạo Quỷ Kiếm Tông, cường giả không dám ló đầu."

Sở Thiên Nam nói.

Lão Hoàng cũng khẽ gật đầu, một già một trẻ ghé vào phía trước cửa sổ tiếp tục quan sát trận chiến ở ven hồ.

Hai người đều rất tò mò, tiếp theo La Hồng sẽ làm gì?

Giết thì cũng đã giết cho sướng rồi, tiếp theo làm cách nào trốn được?

Trong một tiểu lâu thấp bé.

Bầu không khí hơi cứng ngắc lạnh lùng giống như tuyết rơi vào tháng sáu.

Tri phủ của phủ Giang Lăng, Trương Tĩnh Chi chắp tay, mặt vô cùng đen, họ đều nhìn thấy hết tất cả tình hình trên hồ Lạc Thần.

Thế nhưng Trương Tĩnh Chỉ có thể nói cái gì chứ?

Lúc trước đã nói ở cửa thành chỉ cần La Hồng tuân theo quy tắc, y có thể bảo đảm...

Nhưng La Hồng có làm chuyện gì vượt ra ngoài quy tắc sao?

Không có, tuy hắn đã giết mấy trăm người, hơn nữa đều tuân thủ đúng quy tắc, bởi vì những người kia muốn giết hắn trước.

Thống lĩnh phủ quân ở bên cạnh lúc này cũng tắc lưỡi không thôi.

"Đây chính là nhi tử của La Nhân Đồ sao? Thật sự có phong phạm của La Nhân Đồ, một Tiểu Nhân Đồ danh xứng với thực."

Thống lĩnh phủ quân len lén liếc nhìn Trương tri phủ: "Tri phủ đại nhân, cái này... Cũng được tính là tuân thủ quy tắc sao?"

Trương Tĩnh Chỉ biết thống lĩnh phủ quân có ý gì, y chỉ nhìn hắn ta một cái, chẳng buồn đáp lời.
Chương 324 Vạch mặt, bước đường cùng chắp cánh khó thoát!

Thống lĩnh phủ quân vừa thấy vẻ mặt khó coi của Trương Tĩnh Chi cũng bất đắc dĩ.

Hắn ta quay đầu, áo giáp trên người uy nghiêm nhìn về phía ven hồ Lạc Thần.

Hoàn toàn vạch mặt, vậy tiếp theo...

Mới là lúc nguy hiểm nhất, La Hồng... Làm thế nào thoát khỏi Giang Lãng?

Chỉ dựa vào một viên giáo đầu xếp thứ mười trên Thiên bảng, rất khó, vô cùng khó.

Bởi vì, chỉ cần một mình Ngụy Thiên Tuế đã có thể ngăn cản được viên giáo đầu này, vậy những cao thủ khác thì tính sao đây?

Lúc đầu Ngụy Thiên Tuế dự định mượn đại hội thưởng kiếm, thông qua Tam phẩm Huyền Bảng để danh chính ngôn thuận giết chết La Hồng, kết quả La Hồng phản sát Tam phẩm Huyền Bảng, ngay sau đó Ngụy Thiên Tuế xem như vạch mặt trực tiếp sai người vây đánh.

Kết quả sau khi vây đánh, La Hồng càng không chút kiêng kỵ xoá bỏ tất cả người ra tay làm cho hồ Lạc Thần trở thành hồ máu.

Vậy tiếp theo hai bên tất nhiên là hoàn toàn vạch mặt.

Nguy Thiên Tuế không có khả năng để La Hồng còn sống mà đi ra khỏi phủ Giang Lăng.

Vừa nghĩ đến đây, thống lĩnh phủ quân hơi điều động khí cơ, có lẽ tiếp theo...... Hắn ta cũng phải ra tay.

Nước hồ bị máu nhuộm đỏ đập vào mạn thuyền hoa.

Bất ngờ.

Thuyền hoa run lên, nước hồ bị một sức mạnh kinh khủng đánh bể tan tành nổ thành vô số giọt nước màu đỏ như máu, một vòng cung đẫm máu bùng lên trong đêm tối.

"La Hồng!!!

Trong mỗi chiếc thuyền hoa đều có khí cơ bùng nổ làm cho hồ nước rung chuyển lặp đi lặp lại.

Chu gia, Lưu Tỉnh Kiếm Phái, Phi Liễu Kiếm Các...

Rất nhiều thế lực trong thuyền hoa đều có tu sĩ Nhị phẩm câu thông trời đất, hạ xuống uy áp vô biên.

Nước trong hồ Lạc Thần bị ép xuống ba thước.

Ông!

La Hồng chỉ cảm thấy một cỗ uy áp vô cùng mạnh mẽ, chấn động trời đất đột nhiên hướng về phía hắn.

Đây là uy áp của Nhị phẩm!

Cho dù có Hư Ảnh Thánh Nhân chắn gần hết, La Hồng vẫn cảm thấy hơi áp lực như cũ.

Bùm bùm bùm!

Nước trong hồ Lạc Thần nhao nhao nổ tung, bầu không khí ngưng trệ khiến người ta cảm thấy vô cùng ngột ngạt.

Rất nhiều Tà Ảnh tới gần thuyền hoa đều bị lực lượng vô hình xoắn nát nổ thành mực đen.

"Nguy Thiên Tuế, đại hội thưởng kiếm... Xem như kết thúc rồi sao?"

Trong thuyền hoa, có môt giọng nói như đang đèn nén gì đó truyền ra.

Hỏi Ngụy Thiên Tuế.

Ngụy Thiên Tuế đứng lặng ở trung tâm thuyền hoa híp mắt.

"Người tham sự thưởng kiếm đều chết hết, hiển nhiên là kết thúc À+s1% rồi:

Nguy Thiên Tuế thản nhiên nói.

"Vậy bọn ta... Có thể ra tay chưa?"

Trong thuyền hoa, các cao thủ Nhị phẩm của thế lực lớn nói.

Vừa mới hỏi câu này xong.

Ánh mắt của tất cả mọi người nheo lại.

Ổ ven hồ, khách giang hồ và dân chúng vây xem cũng đã nhận ra có điều không thích hợp.

Trên thực tế, một số người nhạy cảm đã sớm đã nhận ra bầu không khí cổ quái.

Đại hội thưởng kiếm cũng không phải chỉ đơn giản là đại hội thưởng kiếm...

Từ việc có rất nhiều người chết có thể thấy không đơn thuần chỉ là một đại hội.

"Cuối cùng cũng bắt đầu rồi sao?"

"Theo quy tắc không cách nào chơi chết La Hồng công tử, vậy giờ là không muốn để ý quy tắc nữa hay là phá vỡ quy tắc."

"Trước đó La Hồng công tử giết rất nhiều người, ta còn cảm thấy La Hồng công tử tâm ngoan thủ lạt, nhưng mà lúc này... Ta nhìn một thân áo trắng ở trên hồ kia, tại sao trong lòng lại cảm thấy đối phương rất cô đơn, rất đáng thương vậy chứ"

Từng khách giang hồ nói.

Trên xe ngựa.

Viên Hạt Tử lấy hộp gỗ xuống, hai đoạn ngân thương bị ông chậm rãi kết hợp lại với nhau.

"Các ngươi thử xem."

Viên Hạt Tử nói.

Giọng nói không lớn, nhưng mà lại làm cho khí tức gào thét, uy áp của trời đất càn quét trên hồ Lạc Thần đột nhiên trì trệ.

"Viên Thành Cương, mặc dù ngươi xếp thứ mười trên Thiên Bảng, nhưng mà... Ngươi cho rằng ngươi có thể bảo vệ hắn sao?"

"Đây là đao phủ, đó là ma đầu giết người không chớp mắt, phải giết hắn! Đáng giết!"

"Mấy trăm tu sĩ đều chết ở trong tay hắn, hắn phải đền mạng"

Trong thuyền hoa có giọng nói lạnh lùng vang vọng không dứt.

Lần này cho dù là Viên Hạt Tử mở miệng cũng không đủ sức chấn nhiếp.

Sát cơ nồng nặc giống như là tạo thành vũng bùn dày đặc, thậm chí dòng chảy cũng trở nên vô cùng gian nan và khó khăn.

Viên Hạt Tử cầm ngân thương, ngân thương màu bạc trong tay ông không ngừng trượt ra, mũi thương chống xuống đất.

Ông nghiêng đầu, trên mặt tràn đầy nếp nhăn toát ra vẻ trào phúng.

"Các ngươi thực nực cười."

"Công tử, Phiêu Tuyết Kiếm đã tới tay, đại hội thưởng kiếm đã kết thúc, chúng ta... Nên trở về nhà."

Viên Hạt Tử nói.

La Hồng đứng lặng trên mặt hồ đeo mặt nạ Tà Quân nhếch miệng cười.

"Được."

Ông...

Vô số Tà Ảnh nhao nhao tản mất.

La Hồng quay người bước từng bước đi về phía trên bờ sông.

"Về nhà?"

"Ở lại đền mạng!"

Oanh!

Uy áp trời đất bàng bạc đột nhiên bắn ra giống như là áp súc đến cực hạn, bỗng nhiên đập vào trên mặt hồ.

Nước hồ bắn tung toé hóa thành một con thủy long gào thét bay nhào về phía La Hồng.

Thủy long cuốn theo sức mạnh vô cùng mạnh mẽ, nếu như bị đập trúng, dựa vào thực lực của La Hồng, sợ là trong nháy mắt sẽ bị đánh thành thịt nát.

Sắc mặt La Hồng ngưng trọng.

Cao thủ Nhị phẩm... Rất mạnh!

Cho dù đeo mặt nạ Tà Quân, La Hồng cũng chưa chắc đã chống đỡ được.

Nhưng mà ngay khi thủy long sắp tới gần La Hồng.

Áo lam bằng vải thô của Viên Hạt Tử bay lên, nghiêng đầu ngăn ở trước người La Hồng.

Một tay nắm ngân thương bỗng nhiên co lại.

Cả con thủy long lập tức bị đánh nổ tung, nổ thành vô số hạt nước to giống như mưa.

Viên Hạt Tử nghiêng mặt rút ngân thương về, hai tay cầm thương đột nhiên như máy xay gió huy động.

Thủy long nổ tung, vô số giọt nước rơi xuống lập tức bị ngân thương huy động cuốn lên gió lớn hóa thành mũi tên gào thét bắn đầy trời, dựa vào sức mạnh càng thêm bàng bạc hướng về phía mỗi một vị nhị phẩm bên trong thuyền hoa.

Trong thuyền hoa, sắc mặt các cao thủ Nhị phẩm ra tay đều thay đổi, mỗi người đều toát ra vẻ mặt ngưng trọng.

Nhưng mà đại đa số mọi người đều đang đợi.
Chương 325 Vạch mặt, bước đường cùng chắp cánh khó thoát!

Quả nhiên.

Một lúc sau.

Nguy Thiên Tuế trên mặt thuyền hoa ở trung tâm vuốt tóc mai màu trắng nở nụ cười.

"Thương Vương Viên Thành Cương rất là kiêu ngạo."

"Để bổn gia đến khảo giáo thực lực trên Thiên Bảng xem thế HÀ nào.

Ngụy Thiên Tuế cười.

Tiếng cười của lão ta quanh quẩn giữa trời đất.

Cẩm bào trên người lão đột nhiên phồng lên, vươn tay hóa thành một móng vuốt chộp về phía Viên Thành Cương.

Lúc này nguyên khí giữa trời đất không ngừng hội tụ hóa thành một móng vuốt xé rách hư không, cũng phát ra gào thét giống như gió lốc.

Những giọt nước mưa kia bắn ngược trở về, tất cả đều nổ tung dưới móng vuốt này.

Mà khí thế của móng vuốt không giảm, nó cuốn theo uy áp nồng đậm của trời đất, bức thẳng về phía Viên Thành Cương.

Mặc dù Viên Thành Cương không nhìn thấy, nhưng mà lúc này sắc mặt cũng vô cùng ngưng trọng.

Ông ta cầm trường thương, trường thương bỗng nhiên huy động, sức lực mạnh mẽ chìm xuống, dường như đang rung chuyển cả trời đất.

Toàn bộ thủy long lập tức bị đánh nổ tung, nổ thành vô số hạt mưa lớn rơi từ trên trời xuống.

Viên Hạt Tử nghiêng mặt thu ngân thương về, hai tay cầm thương đột nhiên giống như máy xay gió huy động.

Đông!

Một thương và một móng vuốt va chạm với nhau.

Cả người Viên Thành Cương run lên rơi vào mặt hồ không ngừng rút lui, hai chân không ngừng đạp xuống để giảm bớt áp lực, làm cho nước trong hồ bị giẫm liên tục tạo ra vòng xoáy lõm, cổ họng phát ra tiếng kêu rên.

Mà Ngụy Thiên Tuế lù là bất động trên mặt thuyền ở trung tâm, cẩm bào bị một cơn gió thổi bay lên.

Lập tức đã phân cao thấp.

Thực lực của vị hồng nhân bên cạnh Hạ Hoàng thật sự rất mạnh.

"Công tử đi trước đi" Viên Hạt Tử cầm thương ngưng trọng nói.

Mà trong thuyền hoa ở xung quanh có rất nhiều cao thủ Nhị phẩm xông ra, ánh mắt họ khóa chặt vào La Hồng, đạp không mà lên, mỗi một bước đạp xuống dường như đều cuốn lên nghìn uy áp dồn ép thẳng về phía La Hồng.

"Cút về!"

Viên Hạt Tử gầm thét, trong chốc lát trường thương trong tay tỏa ra ánh sáng bạc chói lóa.

"Trời đất này quá ồn, các ngươi quá ồn ào!"

Một thương làm cho trời đất yên tĩnh, nửa hồ nước bị một thương khuấy động cuốn lên chín tầng trời, đập về phía rất nhiều cao thủ Nhị phẩm.

Muốn bức lui họ tạo ra con đường rút lui cho La Hồng.

"Viên Thành Cương, ngươi đây là xem thường bổn gia sao?"

"Giao đấu với bổn gia lại còn dám phân tâm?"

Ngụy Thiên Tuế cười giễu, trong nháy mắt cơ thể biến mất khỏi thuyền hoa ở trung tâm xuất hiện bên cạnh Viên Hạt Tử, đánh ra một đòn làm cho nước hồ nổ ra sóng nước cao trăm trượng.

Tóc mai màu trắng của Ngụy Thiên Tuế bay lên.

Hai tay vừa nhấc thì có vô số ngân châm như hoa lê bùng nổ ngút lên trời, đỡ được một đòn tấn công của Viên Hạt Tử.

Ngay khi Ngụy Thiên Tuế biến mất, hai vị tiểu thái giám bên cạnh lão ta đều nhận được mệnh lệnh của Ngụy Thiên Tuế.

"Ra tay giết chết La Hồng"

"Đưa thi thể của hắn tới gặp bổn gia."

Ánh mắt hai tên tiểu thái giám nhao nhao ngưng tụ, tiếp theo, trong chớp mắt bộc phát ra khí tức ngang ngược kết nối với uy áp của trời đất, đạp không mà ra dồn giết về phía La Hồng.

Hai tên tiểu thái giám này vậy mà cũng đều là cao thủ Nhị phẩm!

Một Nhất phẩm, hai Nhị phẩm cộng với Nhị phẩm của rất nhiều thế lực ở trong thuyền hoa, lần này đối với La Hồng mà nói là tử cục!

Loại đội hình này cho dù là vây giết nhất phẩm trên Thiên Bảng cũng được.

Mà lần này, chẳng qua chỉ là vây giết một Ngũ phẩm.

Giống như một đám đàn ông vạm vỡ trưởng thành mang theo đao đang đuổi theo một đứa bé năm tuổi.

La Hồng cũng cười.

Đãi ngộ... Thật là con mẹ nó đủ xa hoa.

Không chút do dự.

La Hồng một cước đạp lên mặt hồ.

Nước hồ lập tức nổ tung, mà cơ thể của hắn mượn sức mạnh của nước hồ nổ tung hóa thành một bạch mang nhanh chóng phóng tới trên bờ.

Mà Viên Hạt Tử lại bị ngăn trở.

Rất nhiều Nhị phẩm ra tay lách qua Viên Hạt Tử, đạp không đuổi giết La Hồng.

Sát cơ làm cho người ta ngạt thở hoàn toàn bao phủ La Hồng!

La Hồng giống như cá trong chậu khó thoát khỏi cái chết.

Tuyệt cảnh!

Tuyệt cảnh chắp cánh khó thoát!

Uy áp trời đất kinh khủng giống như là long trời lở đất nhanh chóng phát tiết.

La Hồng không thử ngăn cản cũng không có bất kỳ lòng tin có thể chống đỡ được.

Dù cho chỉ một Nhị phẩm tiến đánh thảo phạt La Hồng cũng không thể ngăn được.

Chênh lệch cảnh giới vẫn rất lớn.

Nếu như chỉ có một Nhị phẩm thì La Hồng còn có thể thử lợi dụng di hình hoán ảnh để kéo dài khoảng cách, lúc trước hắn dùng loại thủ đoạn này trêu đùa người tên Nhị phẩm người Hồ trốn trong đội ngũ của Âu Dương Phi.

Nhưng mà lần này lại khác.

Lần đó tên Nhị phẩm người Hồ kia không ngờ La Hồng sẽ dùng di hình hoán ảnh, mà lần này những tên Nhị phẩm này đều biết hết cho nên bọn chúng đều sẽ đề phòng.

Những uy áp chấn động trời đất này để phòng ngừa hắn dùng thủ đoạn di hình hoán ảnh.

Tinh thần lực của La Hồng vừa thử liên hệ với Tà Ảnh ở cửa thành liền sụp đổ trong nháy mắt, không cách nào tạo dựng hoàn thành kết nối.

Cho nên cũng rất khó rời đi.

Nói ngắn gọn thì là tinh thần lực của La Hồng không đủ mạnh, nếu như tinh thần lực của hắn đủ mạnh thì sẽ không sợ hãi loại ảnh hưởng này, muốn di hình hoán ảnh rời đi thì có thể rời đi.

Lúc này La Hồng cũng hơi điên cuồng nhìn những Nhị phẩm mới ra tay này, sự điên cuồng dưới mặt nạ Tà Quân đang nhanh chóng tăng lên.

Hắn có át chủ bài sao?

Có!

Đương nhiên là có!

Kết tinh thần lực của tà thần ẩn giấu giữa mi tâm chính là lá bài tẩy của hắn.

Ma kiếm Atula cất giấu trong đan điền cũng là át chủ bài của hắn.

Chẳng qua hai át chủ bài này, nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì La Hồng cũng không muốn dùng, bởi vì di chứng sẽ rất nghiêm trọng.
Chương 326 Ra khỏi thành! (1)

La Hồng không rõ lắm về thần lực kết tỉnh của Tà thần, về Hư ảnh Tà thần chiếm cứ trong Nê Hoàn Cung của hắn, La Hồng không rõ thứ đồ chơi này là xấu hay tốt.

Về phần ma kiếm Atula... La Hồng sợ bị hút khô.

Uỳnh!

La Hồng nhảy lên mang theo uy áp do mỗi Nhị phẩm cao thủ phóng xuất ra rơi vào trên bờ.

Bàn chân bỗng nhiên đạp xuống, mặt đất nổ tung, đá vụn bắn bay ra, La Hồng hóa thành một bạch mang thẳng tắp lao về phía xa.

Hắn xông vào bên trong đám người, một đống khách giang hồ lập tức ồ lên.

Thình thịch thình thịch thình thịch!

Uy áp kinh khủng trời đất rơi xuống.

Từng khách giang hồ bị nghiền nát thành thịt nhão, tản mát đầy đất.

Tàn bạo!

Hung dữ!

Căn bản không xem tính mạng của những người này là mạng người!

Những cao thủ Nhị phẩm này vô cùng hung ác, vì đuổi giết La Hồng mà ra tay tàn nhẫn.

Vì sao chứ?

Bởi vì họ sợ.

Thủ đoạn của La Hồng thật sự dọa họ sợ, nếu để La Hồng trưởng thành thì tương lai họ tất nhiên sẽ ăn không ngon ngủ không vền.

Thậm chí La Hồng còn đáng sợ hơn cả La Nhân Đồ.

La Nhân Đồ rất tàn nhẫn nhưng mà ông chỉ tàn nhẫn với ngoại tộc, cái tên Nhân Đồ của ông là do giết ngoại tộc ở bên ngoài Tắc Bắc mà có.

Mà La Hồng thì lại khác, hắn giết người... Không nhân từ nương tay chút nào!

La Hồng phải chết, nếu không... Tương lai thế lực của họ chắc chắn gặp phải sự trả thù vô biên.

Từ việc hắn thích viết tên người vào Tiểu Bổn Bổn thì có thể thấy được tâm tư của người này hẹp hòi đến mức nào!

Thanh âm ồn ào trong nháy mắt nổ tung.

Bách tính đang xem náo nhiệt cũng bị dọa sợ khóc nháo chạy tán loạn, không ít người bị uy áp trời đất của cao thủ Nhị phẩm làm cho hoảng sợ hai chân mềm nhũn không thể động đậy được.

Mà khách giang hồ thì lại tốt hơn một chút, nhưng mà đối với bách tính những cao thủ Nhị phẩm này sẽ kiềm chế hơn chút, bởi vì họ kiêng kị tri phủ Giang Lăng.

Nhưng mà đối với khách giang hồ xem náo nhiệt thì họ lại không thèm để ý.

Khí cơ đảo qua thì những khách giang hồ tu vi yếu trực tiếp sụp đổ.

Máu tươi nhuộm cột đá bạch ngọc thành màu đỏ như máu!

Trên hồ.

Cuộc đối đầu chấn động trời đất đang càn quét, Viên Hạt Tử rống giận, ngân thương trong tay múa như rồng!

Trong lòng của ông lo lắng, thế nhưng không thể làm gì, Ngụy Thiên Tuế tạo cho ông áp lực quá lớn, ông dốc hết toàn lực mà Nguy Thiên Tuế thậm chí vẫn còn có lực dự phòng.

Ngụy Thiên Tuế thật sự không vội.

Lão ta đã điều động hai tên tiểu thái giám mà lão ta đã tỉ mỉ bồi dưỡng, lực lượng như vậy tuyệt đối đủ để giết chết La Hồng.

Hư ảnh Thánh nhân ngăn lại phần lớn uy áp cho La Hồng, điều này cũng tạo cơ hội cho La Hồng để hắn có thể chạy nhanh hơn người bình thường.

Quay đầu nhìn thoáng qua rất nhiều cao thủ Nhị phẩm đạp không mà đến, nương theo máu và tiếng kêu rên của vô số khách giang hồ đuổi giết theo. Sát cơ trong mắt La Hồng dâng trào.

Hắn thật sự không sợ quần ẩu, nhưng điều đó không đồng nghĩa với hắn không sợ quần ẩu với nhóm Nhị phẩm.

Quần ẩu với Nhị phẩm cũng giống như là trêu chọc lưu manh, La Hồng không đời nào làm vậy.

Mặc dù có thể triệu hoán Tà Ảnh, nhưng mà đối mặt với Nhị phẩm... Vẫn còn thiếu sức mạnh.

Tâm thần khẽ động.

Tà Ảnh của Dư Tam Xuyên và Ngô Thanh Sơn hóa thành dải lụa màu đen lướt đi.

Hai người là tam phẩm trên Huyền Bảng, dù đã hóa thành Tà Ảnh thì sức chiến đấu vẫn tăng lên, nhưng mà đối mặt với rất nhiều Nhị phẩm vẫn giống như châu chấu đá xe, trong nháy mắt bị ép đến nỗi bùng nổi Uy áp mạnh mẽ bùng nổ, chưa tới gần thì đã làm cho cổ họng của La Hồng có máu dâng trào.

Nếu như thật sự đập trúng La Hồng thì chỉ sợ là La Hồng cũng không còn xương cốt.

Cảnh giới càng tăng thì càng khó mà vượt qua.

Ngay khi La Hồng cảm thấy mình không thể trốn đi đâu được, thậm chí cắn răng chuẩn bị bộc phát thần lực tà thần.

Bỗng dưng có một luồng sức mạnh dịu dàng thay La Hồng chống được tất cả uy áp.

"Đứng ở phía sau ta."

Giọng nói dịu dàng lại có chút lảnh lót giống như chim hoàng oanh.

La Hồng khẽ giật mình.

Chỉ trong thoáng chốc, một bóng người xinh đẹp lướt qua nhanh nhẹn rơi xuống ngăn ở trước người La Hồng.

La Hồng quay đầu thì nhìn thấy một nữ tử trên mặt che lụa mỏng đang tung bay.

Nữ tử ngồi xếp bằng ôm cổ cầm đặt nằm ngang trên đùi, mười ngón tay thon dài trắng nõn như dương chỉ ngọc, chạm trên dây đàn không cho dây đàn phát ra âm thanh.

Đây là ai?

La Hồng không biết nhưng mà trước đó vị nhạc công này đã từng ra tay giúp La Hồng.

Mặc dù bị Ngụy Thiên Tuế đè ép trở về nhưng La Hồng vẫn nhận ra.

Có lẽ vị nhạc công này là người cùng phe.

Chẳng qua lúc này hiển nhiên không phải là lúc để hỏi thăm.

Rất nhiều Nhị phẩm cùng nhau tới, uy áp sát phạt kinh khủng nên xuống như lũ quét.

Trên mặt nữ tử đeo mạng che mặt mỏng, tay trái bay lên không, tay phải nhẹ nhàng đánh dây đàn, đối mặt với uy áp nện xuống xối xả như mưa, lòng dạ yên tĩnh, yên tĩnh giống như đánh đàn trên cây đàn thơm mờ nhạt.

Một ngón tay trên một sợi dây đàn.

Một tiếng đàn khuấy động, âm vang cao vút giống như thiết mã kim qua.

Trong nháy mắt lấn át rất nhiều khí cơ kinh khủng của Nhị phẩm cùng nhau tới.

Vào lúc này dường như đêm tối cũng bị sóng âm âm vang của dây đàn bắn ra xé rách phân thành hai.

Một luồng ngân tuyến mơ hồ gào thét đến.

Hoàn toàn chặt đứt khí thế của rất nhiều cường giả Nhị phẩm.

Sắc mặt của rất nhiều cường giả Nhị phẩm đuổi giết La Hồng khẽ thay đổi, dường như không ngờ đến trên bờ thế mà còn có người dám ra mặt cho La Hồng.

Nữ tử nhắm mắt không nhìn rất nhiều Nhị phẩm đạp không mà đến.

Ngón tay như ngọc lưu của nàng khẽ vuốt dây đàn, tay trái ấn đàn, hai ngón tay phải quấn dây cung tạo thành một vòng tròn, nhẹ nhàng gẩy.

Tiếng đàn khuấy động.

Hóa thành một lưỡi đao sóng âm màu bạc hình tròn gào thét ra, trong quá trình gào thét tốc độ càng lúc càng nhanh!

Uy áp khí thế của rất nhiều Nhị phẩm vào lúc này trong nháy mắt sụp đổ!
Chương 327 Ra khỏi thành! (2)

Đối mặt với lưỡi đao sóng âm màu bạc cắt chém đến, vô số cường giả nhao nhao nhảy lên ôm lấy chân lăn lộn ở trên không trung.

Sóng âm vù vù lướt tới, rất nhiều cao thủ Nhị phẩm liều mạng tránh thoát sát cơ, tay áo của họ lại bị lưỡi đao sóng âm quét trúng, trong nháy mắt nổ thành bột mịn.

Rất nhiều cao thủ toát mồ hôi lạnh.

"Là ngươi! Tư Đồ Vi!"

"Dùng cầm tiến nhập vào cao thủ Nhất phẩm!"

"Tư Đồ Vi? Hồng nhan của La Hồng Trần sao?!

Có cao thủ Nhị phẩm nhận ra nữ nhạc công này thì không khỏi hít vào một hơi nói.

La Hồng nghe vậy thì ánh mắt không khỏi sáng lên.

Hồng nhan của La Hồng Trần?

Đó không phải là tương đương... Đại bá mẫu sao?!

Có đại bá mẫu tới cứu trận nằm ngoài dự đoán của La Hồng.

"La Hồng đa tạ ơn cứu mạng của đại bá mẫu!"

La Hồng cúi người nói.

Đại bá mẫu...

Khuôn mặt xinh đẹp của Tư Đồ Vi dưới khăn che mặt hơi đỏ lên, xưng hô thế này... Êm tai.

"Ngươi ở sau lưng đại bá mẫu, những người này... Không thể làm ngươi bị thương.

Tư Đồ Vi nói, giọng nói của nàng rất êm tai còn có vài phần nghiêm túc.

Một lúc sau ngón tay lại đè một sợi dây đàn, bỗng nhiên gẩy một cái.

Dường như trời đất luân chuyển, tiếng đàn trong nháy mắt trở nên xơ xác tiêu điều!

Dây đàn bỗng nhiên đứt đoạn!

Một cao thủ Nhị phẩm đang muốn đi vòng quanh trong nháy mắt bị tiếng đàn đứt đoạn đánh trúng, trong nháy mắt lồng ngực nổ tung, máu thịt be bét, khí cơ sụp đổ, rơi xuống trên mặt đất...

Một đòn tấn công làm bị thương nặng một cao thủ Nhị phẩm.

"Ta không thích giết người, hôm nay ta chỉ đem La Hồng và Phiêu Tuyết Kiếm rời đi"

"Nếu như lại có người ngăn cản vậy thì ta sẽ giết người."

Tư Đồ Vi nói.

Giọng nói mềm mại rất êm tai đang nghiêm túc uy hiếp người.

Nhưng mà nghe ra lại không giống như uy hiếp.

Chẳng qua là rất nhiều Nhị phẩm lại thật sự không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Một người một đàn ngăn cản hơn mười Nhị phẩm cũng đã đủ độc đoán.

Trên mặt hồ ở phía xa.

Nguy Thiên Tuế đánh một chiêu xuống, Viên Hạt Tử hai tay cầm thương, hai chân ướt sũng, chìm vào trong hồ trượt về phía xa, trong hồ bị lôi kéo thành hai khe rãnh!

Mà Ngụy Thiên Tuế không tiếp tục tiếp tục chú ý tới Viên Hạt Tử nữa, lão ta híp mắt nhìn về phía Tư Đồ Vi.

"Hay cho một Tư Đồ Vi... Thật sự dám ra tay, muốn chết sao!"

Cơ thể Ngụy Thiên Tuế trong nháy mắt dừng lại trên hồ, hóa thành vô số tàn ảnh, tốc độ vô cùng nhanh bay tới gần.

Bóng dáng Viên Hạt Tử ngừng lại trên mặt hồ, sắc mặt hơi thay đổi.

Hung hăng kéo một thương xuống, cơ thể lập tức xông ra vang lên tiếng rít gào.

"Nguy Thiên Tuế, đến đi, đánh tiếp!"

Một ngân thương cao tới trăm trượng vắt ngang xé rách bầu trời đêm, không khí đều đang rung động, dường như sắp bị đánh rách tả tơi!

Ngụy Thiên Tuế lại không để ý tới.

Cơ thể vẫn lướt qua chỉ để lại tàn ảnh như cũ, nhanh chóng tới gần, trong nháy mắt rơi vào trước rất nhiều Nhị phẩm trước đó bị dọa sợ không dám đi lên.

Đánh một chưởng về phía Tư Đồ Vì.

"Tiểu nha đầu này thật là to gan, hôm nay ta sẽ đưa ngươi xuống dưới bồi La Hồng Trần!

Nguy Thiên Tuế lạnh lùng nói.

Móng vuốt hắc ám bộc phát sức mạnh kinh khủng.

Tư Đồ Vi nhíu mày.

"La Hồng, ngươi đi trước đi"

Vừa dứt lời.

Năm ngón tay tinh tế trắng nõn bỗng nhiên nắm bảy dây đàn, những sợi dây đàn được kéo xuống cực hạn bỗng nhiên buông ra.

Quay một vòng tròn trong hư không!

Tiếng đàn dường như hóa thành gió lốc vô hình đây sắc bén va chạm với móng vuốt của Ngụy Thiên Tuế.

Đúng lúc này một thương của Viên Hạt Tử cũng nện xuống.

Hai vị Nhất phẩm liên thủ thì Ngụy Thiên Tuế mới bị áp chế lại.

La Hồng thấy thế thì bỗng nhiên vẫy tay.

Ố phía xa.

Tà Ảnh Thương Ưng đằng không mà lên, Tiểu Đậu Hoa nằm sấp trên đó run lẩy bẩy.

La Hồng nheo mắt nhìn thoáng qua rất nhiều Nhị phẩm bị trận chiến của Nhất phẩm đánh cho hoảng sợ, hắn quay đầu chạy về phía Tà Ảnh Thương Ưng đang giương cánh.

Rất nhiều Nhị phẩm kịp phản ứng gào rít đuổi giết về phía La Hồng.

Chẳng qua trong thời gian ngắn không cách nào lại hình thành uy áp trời đất áp bức đã bị tiếng đàn của Tư Đồ Vi phá vỡ trước đó.

La Hồng chạy với tốc độ cực nhanh giống như chim nhạn đạp lên tuyết bùn mà không để lại dấu vết.

Rất nhiều Nhị phẩm theo đuôi mà tới.

Bỗng dưng.

La Hồng quay đầu cảm nhận uy áp trời đất đã biến mất, hắn quét mắt nhìn rất nhiều Nhị phẩm cười mỉa mai.

Vỗ tay ra tiếng.

Di Hình hoán ảnh!

Hình bóng diều hâu vốn dĩ đang chở Tiểu Đậu Hoa trong nháy mắt đổi vị trí với La Hồng.

Tiểu Đậu Hoa nằm sấp trên lưng diều hâu chỉ cảm thấy dưới người trống rỗng, trong chớp mắt đã bị La Hồng ôm.

La Hồng áo trắng nhanh chóng hạ xuống giẫm chân trên nóc nhà bằng ngói đen bay lượn về phía cửa thành.

Tiểu Đậu Hoa ngây ngẩn.

Gương mặt xinh đẹp trong chốc lát đỏ bừng!

"Công...Công tử...Buông ta ra, không cần phải để ý đến ta..."

Tiểu Đậu Hoa rụt rè kêu lên.

"Ngậm miệng!"

"Ôm chặt!"

La Hồng trừng mắt nhìn nàng quát.

Tiểu Đậu Hoa lập tức bị dọa phát sợ.

"Công tử...Đừng hung dữ oa..."

Sau đó gắt gao ôm eo La Hồng, mím môi tùy ý gió đang gào thét bên tai không dám nói lời nào.

Mà đổi lại một bên khác.

Rất nhiều cao thủ Nhị phẩm đuổi giết La Hồng nhìn thấy La Hồng hóa thành Tà Ảnh Thương ưng thì đôi mắt lập tức co rụt lại!

"Đáng chết!!!"

Uỳnh!

Đa số Nhị phẩm rơi xuống đất, khí tức như hỏa lò bùng nổ nhanh chóng đuổi giết về phía cửa thành.

Hơn mười Nhị phẩm nhanh chóng lướt trên không của phủ Giang Lăng.

Làm cho bách tính bên trong cả thành trì vô cùng hoảng sợ run lẩy bẩy.

Tốc độ của họ cực nhanh, La Hồng ở trên nóc nhà cũng gia tăng tốc độ nhưng không thể kéo dãn khoảng cách.

Bị đuổi kịp từng chút một.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom