• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Thần Cấp Kẻ Phản Diện (2 Viewers)

  • Chương 243-245

Chương 243 Công tử, nguy rồi! (1)

Tà tu Ngũ phẩm là cảnh giới gì?

La Hồng cũng không rõ, bởi vì hắn không đạt đến cảnh giới kia, quyển sách nhỏ sẽ không hiện lên tên cảnh giới, nhưng La Hồng phát hiện ra hệ thống tu hành tà tu mà hắn có cùng hệ thống tà tu của Thiên Địa Tà Môn không giống nhau.

Ít nhất, tà tu Thiên Địa Tà Môn không tu luyện sát châu, cũng không giống hắn, có thể điều khiển sát châu.

La Hồng cho rằng những điều này là do công pháp tu luyện bất đồng.

Hiện giờ, hắn là Lục phẩm Địa Sát, tà sát trong đan điền dần dần hội tụ hoàn chỉnh, chuẩn bị tiến vào Ngũ phẩm.

Ngũ phẩm của mỗi hệ thống tu luyện đều là một quá trình thay đổi về chất, như kiếm tu Ngũ phẩm là tu mệnh kiếm, phải xác định được vận mệnh của bản thân và xác định ý định tu kiếm ban đầu, điều này rất quan trọng.

Nho tu Ngũ phẩm tu vấn tâm, tự hỏi bản tâm, con đường sẽ mở ra trước mắt.

Võ tu Ngũ phẩm tu huyết giáp, huyết khí chuyển hóa thành giáp, đó là một loại biến đổi thể chất cũng coi như biến hóa lột xác.

Trong điển tịch Tắc Hạ Học Cung mà La Hồng xem qua có ghi lại Phật tu Ngũ phẩm, Ngũ phẩm tu tiểu kim cương, cũng gọi là tiểu La Hán.

Cho dù mỗi hệ thống tu hành đều có sự khác biệt, nhưng, không thể nghi ngờ khi đến Ngũ phẩm, dù là hệ thống nào cũng là quá trình biến đổi.

Tà tu tự nhiên cũng không phải ngoại lệ.

La Hồng hít một hơi thật sâu, có chút kích động.

“Ta quả nhiên vẫn hợp với tà tu, thiên phú tà tu của ta so với kiếm tu lợi hại hơn nhiều.”

La Hồng cảm khái.

Sau đó tâm trí liền tĩnh lặng, bắt đầu thử đột phá cảnh giới.

La Hồng cảm thấy rất khó để thành công tiến vào Ngũ phẩm, hắn chỉ ôm tâm lý may mắn, nhỡ đâu hắn có thể tiến vào ngũ phẩm thì sao?

……

Đế kinh.

Thành Thiên An.

Ly Thiên Hà nghe xong những lời của thái tử, mồ hôi lạnh ròng ròng.

“Điện hạ…… lời này thuộc hạ nghe không hiểu.”

Ly Thiên Hà ôm đầu quận chúa Trường Bình, nói.

Thái Tử một thân mãng bào tứ trảo, sắc mặt bình tĩnh, chỉ cười cười trước lời nói của Ly Thiên Hà

Ánh mắt của Đại Lý Tự Khanh Từ Uẩn còn có Ngụy Thiên Tuế liếc qua Lý Thiên Hà một cái, mang theo ý vị thâm trường.

Ly Thiên Hà cảm thấy áp lực trên người đột nhiên trở nên thật nặng nề.

Thái Tử từ từ cất bước, đi tới bên người Ly Thiên Hà, cẩn thận nhận lấy đầu của quận chúa Trường Bình từ trong tay Ly Thiên Hà.

“Đây là đứa cháu gái mà bổn cung thích nhất …… Rất ngoan ngoãn, cũng rất có dã tâm, đáng tiếc……”

Thái Tử nhẹ vỗ về khuôn mặt mang vẻ kinh hồn chưa tan quận chúa Trường Bình, nói.

Hành lang dài tức khắc nổi gió.

Ly Thiên Hà chỉ cảm thấy cả người ớn lạnh không ngừng.

“Bổn cung sao lại không biết Trấn Bắc vương muốn làm gì, lão ta muốn mở Thiên Cơ bí cảnh cho tôn tử của lão rèn luyện, bổn cung có thể thỏa theo mong muốn của lão, nhưng mà bổn cung đã đánh giá sai trình độ yêu nghiệt của La Hồng kia a……”

“Từ khi hắn chính thức tu hành đến nay nhiều lắm cũng mới hơn một tháng, đã có thể giết rất nhiều thiên tài, còn có thể tranh phong cùng đệ tam Hoàng bảng Gia Luật Sách mà không bại…… cho dù là nhờ mượn ngoại lực, nhưng …… thiên phú đúng là làm lòng người lạnh lẽo.”

“La gia đúng là xuất hiện chân long mà.”

Thái Tử cười nói.

Dù y nói vậy nhưng không có quá nhiều ý cười, làm cả người Ly Thiên Hà sởn da gà.

“Điện hạ nói lời này với thuộc hạ có ích gì? Thuộc hạ không hiểu.”

Trên mặt Ly Thiên Hà hiện lên một nụ cười khô khốc.

Cánh tay vượn của lão thái giám buông xuống, ngoài cười nhưng trong không cười, giả vờ, vẫn tiếp tục giả vờ.

“Ly Thiên Hà, điện hạ nói cái gì trong lòng ngươi hẳn rõ ràng, Trấn Bắc vương dùng khổ nhục kế, khiến cho ta nghĩ lầm ngươi cùng Trấn Bắc vương bất hòa, không nghĩ tới ngươi lại là chó săn của Trấn Bắc vương!”

Ngụy Thiên Tuế cười lạnh.

Ly Thiên Hà bình tĩnh lại, liếc Ngụy Thiên Tuế một cái, lại nhìn thoáng qua Thái Tử, nhàn nhạt nói: “Cho nên, điện hạ cùng chư vị không tín nhiệm lão phu sao?”

“Đừng có phí lời, ngươi cho rằng gia đổ oan cho ngươi sao?”

Trên mặt Ngụy Thiên Tuế nếp nhăn chồng chất.

“Đứa cháu nuôi kia của gia, chính là bị ngươi hại chết, gia muốn ngươi chôn cùng tôn nhi của ta, còn cả La Hồng kia …… Cũng chết không tử tế!”

Oanh!

Trong phút chốc, phong vân trên hành lang dài biến động, vô số tàn ảnh hiện lên, đông đúc như sóng lớn thổi đến, nháy mắt đem Ly Thiên Hà bao phủ.

Ly Thiên Hà giận dữ!

“Ngụy lão cẩu! Ngươi làm gì?!”

Ông ta hét lên chói tai, hơi thở trở lên nồng đậm.

“Thái Tử điện hạ! Thỉnh người làm chủ cho thuộc hạ!”

Thanh âm Lý Thiên Hà vang lên giữa vô số tà ảnh.

Sắc mặt Thái Tử lạnh lẽo, liếc một cái, ôm đầu quận chúa Trường Bình, xoay người cất bước về phía thâm cung.

“Phế tu vi, đánh cho tứ chi tàn phế, đưa cho Trấn Bắc vương đi.”

“Từ Uẩn, cầm thủ dụ của bổn cung, trước khi đến huyện An Bình, thủ lĩnh hắc kỵ Triệu Ngân Hà tự mình xuất binh, vi phạm luật pháp của Đại Hạ, mang về đế kinh áp giải vào thiên lao chờ thẩm vấn! Còn nữa, có phải thế tử hầu phủ Sở Thiên Nam đã trở về rồi không? Để cho hắn tiếp nhận 5000 thiết kỵ ở huyện An Bình.”

“Lại soạn thêm một bản thủ dụ, đưa đến phương bắc, vấn tội La Hậu, thân là tướng quân Đại Hạ, tự mình điều động tinh binh, phạt bổng một năm, chiêu cáo toàn quân.”

Trước khi thân ảnh thái tử ôm đầu quận chúa Trường Bình biến mất ở trong thâm cung, y dừng lại một bước, để lại một bên sườn mặt.

Đại Lý Tự Từ Uẩn nhanh chóng nhìn chăn chú, lại nghe thấy thái tử chậm rãi nói: “Hơn nữa, La Hồng trong bí cảnh sát hại quận chúa Trường Bình, sát hại hoàng thân quốc thích, dựa theo luật pháp đáng lẽ nên chém, niệm tình vì là cháu của Trấn Bắc vương, sai ngự sử u Dương Phi cầm thủ dụ của Thái Tử, đến huyện An Bình, áp giải hắn vào kinh, quỳ lạy ăn năn trước mộ quận chúa Trường Bình 60 năm.”

“Văn thái phó, việc La Hồng có được bí mật thất truyền của Côn Luân Cung 《 Bắc Đẩu kinh 》 xem như việc của Tư Thiên Viện, ngươi liệu mà làm.”

Thái tử nói.

Lời nói vừa dứt, thân ảnh thái tử hoàn toàn biến mất trong thâm cung.

Oanh!

Vô số tàn ảnh nổ tung.
Chương 244 Công tử, nguy rồi! (2)

Ly Thiên Hà cả người đẫm máu, ngã trên mặt đất, trước ngực một khối máu thịt bị đào rỗng, xương tỳ bà bị bóp nát, tứ chi thậm chí còn bị đánh gãy, bộ dáng cực kỳ thê thảm.

Văn Thiên Hành khoanh tay, an tĩnh đứng một bên, ông ta không đáp lại lời nói của thái tử, cũng không cự tuyệt.

Ngụy Thiên Tuế liếc mắt nhìn ông ta, âm trầm cười, làm Ly Thiên Hà trọng thương xong, liền rời khỏi cung điện.

Đại Lý Tự Từ Uẩn ăn mặc áo gấm, nhìn về phía Văn Thiên Hành, bất đắc dĩ cười cười.

“Văn thái phó chắc hẳn đang rất đau đầu?”

“Xem ra ân oán giữa Thái Tử cùng La gia rất khó hóa giải……”

Từ Uẩn là một nam nhân trung niên rất nho nhã, nhìn qua thì giống đại thúc hiền từ.

Hai bọng mắt đen sì, nặng trịch của Văn Thiên Hành run lên: “n oán trong thiên hạ phần lớn đều không thoát khỏi một chữ tình, thái tử phi vì trưởng tử của La gia mà chết, trong lòng Thái Tử có oán hận cũng bình thường.”

“Lúc trước Thái Tử cầu Hạ hoàng nghiêm trị La gia, Hạ hoàng chưa đáp ứng, hiện giờ Thái Tử cầm quyền, những mệt mỏi, những oán hận lúc trước, tự nhiên đều phải phát tiết ra.”

“Huống hồ, Hạ hoàng bế quan, quyền thế La gia mấy năm nay đúng là ngập trời, một vương một tướng, nếu những nam nhi đó của La gia chưa chết, sợ là hiện giờ một nửa triều đình đều nằm trong tầm khống chế của La Gia”

“Hiện giờ La gia lại xuất hiện chân long, La Hồng này ……”

Văn Thiên Hành chậm rãi nói.

Đôi mắt của Từ Uẩn ngay lập tức trở nên ngưng trọng: “La Hồng này …… Thật sự lợi hại thế sao?”

“So với trưởng tử lúc trước của La gia thì thế nào?”

Từ Uẩn nhìn về phía Văn Thiên Hành, thế mà trên cái mặt đầy nếp nhăn của Văn Thiên Hành lại rung lên, cười cười: “Người này càng tàn nhẫn độc ác hơn, giết người như ma, khi Thiên Cơ bí cảnh khép lại, phía sau người này là vô số thi thể thiên tài ngã xuống như mưa …… Trưởng tử La gia xách dép chạy theo cũng không kịp.”

“Thái Tử muốn nâng đỡ Sở gia để thủ tiêu La gia, cũng là vì La Hồng, nếu không có La Hồng…… Trấn Bắc vương có lẽ sẽ ngay lập tức lựa chọn quy ẩn trần thế, dù sao, La Hậu cũng không đảm đương nổi kì vọng của Trấn Bắc vương.”

Thanh âm khàn khàn của Văn Thiên Hành quanh quẩn trên hành lang dài.

Từ Uẩn nheo mắt.

“Có thể lấy Sở gia thủ tiêu La gia được sao? Chỉ bằng việc La Hậu còn đang chưởng quản 30 vạn hắc kỵ, Sở gia có năng lực gì để thay thế La Hậu?”

“Uy tín của La Nhân Đồ trong quân cũng không phải dễ dàng thủ tiêu như vậy.”

“Nếu ép cho La Hậu phản Đại Hạ……”

Lời nói của Từ Uẩn làm Văn Thiên Hành cười.

“Được cá quên nơm, từ xưa đều không phải như vậy sao?”

“Trấn Bắc Vương phản đối Hạ hoàng nạp Huyền Ngọc phi, như đoạt đi con đường bất tử của Hạ hoàng, có lẽ Trấn Bắc vương chỉ đang thăm dò, nhưng đối với Hạ hoàng mà nói, La gia đã duỗi tay quá dài.”

“Còn về việc phản Đại Hạ, chỉ cần Hạ hoàng còn sống, cho dù La gia có phản, cũng không tạo lên sóng to gió lớn gì, thậm chí còn khiến La gia lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.”

……

Trấn Bắc vương phủ.

Có bóng đen hòa với màn đêm vụt qua, xuất hiện trước mặt Trấn Bắc vương đang ngồi ngay ngắn trong trường đình.

“Vương gia, Ngụy Thiên Tuế ném một người bị thương ở trước phủ, có mang vào không ạ?

Hắc ảnh hỏi.

Trấn Bắc vương nhìn bàn cờ trước mặt, trong tay cầm quân cờ lập tức hạ một nước.

Hồi lâu, mới phun ra một hơi.

“Mang vào đi.”

“Vâng.”

Bóng dáng đáp, biến mất ngay trong màn đêm.

“Vương gia không cần mời, bổn gia đã tự mình tới cửa.”

Một trận gió lớn rít gào.

Ngụy Thiên Tuế nháy mắt hóa thành một đạo tàn ảnh hạ xuống, dừng trong đình vương phủ, trong tay dẫn theo Ly Thiên Hà huyết nhục mơ hồ, mang theo nụ cười âm hiểm, nhìn Trấn Bắc vương.

“Vương gia, ta theo lệnh của thái tử mang hậu lễ đến tặng cho vương gia.”

Dứt lời, thân hình huyết nhục mơ hồ của Ly Thiên Hà bị ném trên mặt đất.

Mà thân ảnh cùng với tiếng cười sắc nhọn của Ngụy Thiên Tuế nháy mắt đã biến mất trong vương phủ.

Tu vi của lão thái giám này sâu không lường được.

Trấn Bắc vương từng bước một đi ra khỏi đình, đi tới bên cạnh Ly Thiên Hà máu me đầy người, đôi mắt dao động kịch liệt.

“Đừng lo lắng, bổn vương nhất định sẽ cứu được ngươi.”

Trấn Bắc vương thở dài.

Ly Thiên Hà lại nở nụ cười sầu thảm:“Vương gia chớ lo, không chết được.”

“Vương gia, tâm tư của thái tử hẹp hòi, thái tử đã điên rồi, y dùng quận chúa Trường Bình làm mồi nhử, để cho công tử giết, rồi lợi dụng điều này để gây khó dễ…… Công tử, lâm nguy.”

Ánh mắt Trấn Bắc vương dần dần trở nên sâu xa.

“Hạ Cực……”

……

Đêm dài.

Cửa thành thành Thiên An đột nhiên ầm ầm mở ra.

Có binh mã từ trong thành hóa thành tia chớp màu đen phi nhanh trên mặt đất, cầm thủ dụ, phóng đi bốn phương tám hướng.

Có hướng lên phương bắc, cũng có xuôi về phương nam đi Giang Lăng.

Mà cũng có một hàng dài binh lính bên hông vác đao chen chúc ra khỏi đế kinh.

Trong xe ngựa, u Dương Phi xốc vải mành lên, lạnh lùng nhìn về hướng huyện An Bình.

……

La Hồng kết thúc việc tu luyện trong tiếc nuối, hắn vẫn không thể đột phá cảnh giới, đạt tới trình độ tà tu Ngũ phẩm.

Trên thực tế, tích lũy đã đủ, tà sát trong đan điền đã tích lũy đủ, nhưng vẫn cần một cơ hội để tiến vào Ngũ phẩm.

Đương nhiên, La Hồng cũng không nóng nảy, từ khi bắt đầu tu hành đến nay mới hơn một tháng, hắn cũng rất vừa lòng khi đã có thể tiến tới tiệm cận Ngũ phẩm.

Hắn ra khỏi phòng, định đến viện của La Tiểu Tiểu, kể cho cô bé nghe chuyện xưa.

Bỗng dưng.

La Hồng cảm ứng được gì đó, mày nhíu chặt.

Hắn đi tới chính sảnh của La Phủ.

Triệu Ngân Hà một thân hắc giáp, đứng thẳng trước cửa.

Ông cảm nhận được sự xuất hiện của La Hồng, xoay người, nghiêm túc nhìn La Hồng.

“Công tử, đã xảy ra chuyện.”

“Mau chạy lên Đông Sơn, vào Học Cung.”
Chương 245 Tên thái tử này đang nghĩ cái quái gì vậy? (1)

Sắc mặt Triệu Tinh Hà vô cùng nghiêm túc.

Trong mắt ông mang theo vài phần phẫn nộ cùng thất vọng khó có thể nói rõ.

Mà La Hồng lại hoàn toàn phát ngốc.

“Lên đỉnh Đông Sơn?”

Đã xảy ra chuyện gì, hắn vốn định đi Đông Sơn báo cáo, dù sao hắn vẫn là đệ tử của Phu Tử, đến Đông Sơn tu hành là bổn phận của hắn.

Nhưng giờ phút này, Triệu Tinh Hà bảo hắn đến Đông Sơn, hiển nhiên không phải để hắn đi tu hành cho tốt, mà giống như bảo hắn đi tị nạn.

Đã có chuyện gì đó đã xảy ra.

“Triệu thúc, đã xảy ra chuyện gì?”

La Hồng nghiêm túc hỏi.

Trận chiến nơi phương bắc của Trần quản gia đã giúp ông đột phá Lục Địa Kiếm Tiên, hiện giờ không biết đi nơi nào, La Hồng không biết, nhưng ít nhất giờ phút này không trông cậy ông được nữa, cho nên, nếu thật sự có phiền toái, La Hồng đành phải tự mình gánh vác.

La Hồng cũng có thể suy đoán được một ít.

Trong Thiên Cơ bí cảnh, hắn giết nhiều thiên tài như vậy, mà ra khỏi bí cảnh, lại giết nhiều hộ đạo giả như vậy.

Nếu nói không có chuyện gì xảy ra, gió êm sóng lặng, chính La Hồng hắn cũng cảm thấy không có khả năng.

Nhất là khi La Hồng còn giết quận chúa Trường Bình ở trong bí cảnh, đó chính là một vị quận chúa, nghe nói còn là cháu gái mà Thái tử sủng ái nhất.

“Là bởi vì ta giết những thiên tài đó mới xảy ra chuyện sao?”

La Hồng hỏi.

Triệu Tinh Hà gật gật đầu, ông biết La Hồng đã đoán ra: “Một vài huynh đệ của ta ở trong kinh thành nhanh chóng truyền tin tức đến, bởi vì công tử giết quận chúa Trường Bình, Thái tử tức giận, cho nên, phát thủ dụ của Thái tử, sai người đến giam giữ công tử, mang về đế kinh, sau khi quận chúa Trường Bình hạ táng, để công tử quỳ trước mộ quận chúa ăn năn 60 năm.”

Triệu Tinh Hà nói, làm ánh mắt của La Hồng không khỏi khó chịu.

“Tên thái tử này, đầu óc có lỗ à?”

“Nghĩ cái quái gì vậy?”

La Hồng vô cùng kinh ngạc nói.

Triệu Tinh Hà: “…”

Ngài dùng những lời như thế để hỏi về thái tử, ta có thể nói gì đây.

“Quận chúa Trường Bình cấu kết cùng một đám thiên tài thế gia muốn giết ta, kết cục ngày hôm nay chính do quận chúa Trường Bình tự mình làm, làm theo lệnh của thái tử, kết quả…… Quận chúa chết, lại muốn nháo với ta sao?

“Hắn ta nghĩ La Hồng ta không biết giận à?”

La Hồng nói.

Triệu Tinh Hà khẽ nhíu mày: “Muốn ghép tội thì sợ gì không có lí do, mạt tướng nghe nói quận chúa Trường Bình ở trong bí cảnh, cũng không phải là do công tử giết chết, mà là do Cung Hạo giết, Cung Hạo là người mà Thái tử an bài, mục đích chính là giết quận chúa, hại La gia.”

Về điểm này, La Hồng cũng hiểu rõ một ít.

Lúc trước trong bí cảnh, Cung Hạo cũng nói sau lưng hắn ta có người sai sử, vốn là để giết chết quận chúa Trường Bình, còn muốn giết chết La Hồng hắn.

Chẳng qua, Cung Hạo cuối cùng bị La Hồng hắn giết chết.

Hiện tại nghĩ đến, thì ra đứng sau lưng Cung Hạo chính là thái tử!

Không phải nói, quận chúa Trường Bình là cháu gái mà Thái tử sủng ái nhất sao?

Tình cảm của hoàng gia làm bằng nhựa à?

Mẹ nó!

Thái tử này, quả thực không phải người!

Cháu gái ruột còn có thể nhẫn tâm xuống tay như vậy?!

Từ từ…… quận chúa Trường Bình nhìn thấy Thái tử đều gọi là Thái tử gia gia?

Thái tử đã lên chức ông nội rồi à?

Khó trách đầu óc có lỗ a!

Trong lòng La Hồng điên cuồng mắng một trận.

“Cho nên, trước hết công tử cứ lên Đông Sơn tránh một chút, công tử là đệ tử của Phu Tử, cho dù có thủ dụ của Thái tử, cũng không có người nào có thể tổn thương công tử mảy may.”

Triệu Tinh Hà nói.

Có lẽ đây là biện pháp thích hợp nhất lúc này.

La Hồng vốn định đi Đông Sơn, nhưng là hiện tại…… Hắn lại không nghĩ đến việc rời đi.

Nếu lên đỉnh Đông Sơn như chó nhà có tang, trong lòng La Hồng có chút khó chịu.

Hắn hiện tại chính là Đại Phôi Đản được chứng nhận, hắn sợ cái gì chứ?!

Trầm ngâm hồi lâu, La Hồng ngẩng đầu nhìn về phía Triệu Tinh Hà: “Triệu thúc, ngươi giết nhiều hộ đạo giả như vậy, có việc gì không? Có bị ta liên lụy hay không?

Đây mới là vấn đề mà La Hồng quan tâm.

Triệu Tinh Hà cười cười, “Không sao, đều là chút chuyện nhỏ, hơn nữa cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn.”

“Chủ yếu vẫn là công tử sẽ gặp việc khó đối phó hơn.”

Thái độ của Triệu Tinh Hà, làm La Hồng không khỏi nhíu mày, tiếp tục hỏi: “Triệu thúc, thái tử cũng hạ thủ dụ đối với ngươi?”

Triệu Tinh Hà nhìn mắt La Hồng, thở dài: “Thái tử ra lệnh, hỏi tội ta tự mình điều động hắc kỵ, sai người áp giải ta nhập kinh, sau đó giam lỏng.”

Tin tức của Triêụ Ngân Hà vẫn rất nhanh nhạy.

Đế kinh mới vừa truyền ra sự tình, ông đã biết được ngay.

Trên thực tế, thời điểm biết được tin tức này, Triệu Tinh Hà rất bình tĩnh, cũng không hối hận.

Cái làm ông phẫn nộ là phương thức xử lý của Thái tử đối La Hồng, nhiều ngày như vậy, mỗi ngày đều muốn giết chết La Hồng, kết quả, La Hồng phản kích bọn chúng, lại bị bắt tội.

Thiên lý ở đâu?!

La Hồng nghe vậy, nhắm đôi mắt lại.

Hắn từ từ phun ra một hơi.

Triệu Tinh Hà nhìn La Hồng, không nói gì, ông biết trong lúc nhất thời việc này có chút khó tiếp thu.

“Còn gì nữa sao?”

“Triệu thúc, thái tử kia còn ra mệnh lệnh gì sao?” La Hồng hỏi.

Triệu Tinh Hà nghe vậy, cũng không giấu giếm: “Thái tử sai người đi Tắc Bắc, hỏi tội tướng quân, phạt bổng một năm, hơn nữa sẽ nêu gương trước toàn quân.”

“Muốn chèn ép uy tín của tướng quân trong đại quân, nhưng khả năng thành công tính ra cũng không cao.”

“Trấn Bắc vương bên kia, không có gì đáng ngại.”

Triệu Tinh Hà nói.

“Thái tử …… hỏi tội cha ta?”

La Hồng mở mắt ra, kinh ngạc hỏi.

“Hắn ta không sợ cha ta sẽ bỏ thành, không trấn thủ Tắc Bắc, mở rộng cửa thành, để cho đại quân Kim Trướng Vương Đình một đường xuôi nam sao?!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom