Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chương-7
Tại hạ chỉ là một mỹ nữ an tĩnh - Chương 6: Dây chuyền và súp gà
Tinh Nhi lục lọi khắp phòng, cố nhớ xem bản thân đã đi qua những nơi nào, mất cả buổi cũng không thể nào tìm thấy sợi dây chuyền di vật của mẹ Một tia suy nghĩ thoáng qua " Hay là Diễm Nhi?" Không, em ấy đâu có lại gần mình, phòng này mình cũng giữ chìa khóa Amen, không nên vì không ưa mà nghĩ oan cho người ta chớ Mà kể cả có là Diễm Nhi đang giữ, giờ đi hỏi chẳng khác gì tự đưa chân vào lưới
Thấy Tinh Nhi cứ đi đi lại lại mãi, mấy đứa bạn hay chơi cùng cũng hỏi han rồi đi tìm giúp Chuyện Tinh mất sợi dây chuyền tới tai bọn Diễm Nhi, anh tiểu Vũ cười lớn
- Đáng đời nó, vốn dĩ sợi dây cũng không hợp với nó
Mấy đứa nhỏ hùa theo
- Có khi sợi dây mọc chân tự chạy đi rồi
- Chắc nó bán đi lấy tiền rồi mà làm bộ như bị mất để mọi người thương đấy
- Có khi nào nó nghĩ Diễm Nhi lấy của nó không?
- Coi chừng tí nữa nó tìm đến mình đòi đấy
Mấy lời bàn tán như cho Diễm Nhi một gợi ý Mãi mới rụt rè lên tiếng
- Mọi người đừng nghĩ xấu cho Tinh như thế, dù Tinh có hiểu nhầm em thì em cũng vẫn luôn yêu quý tất cả mọi người Chúng ta đi giúp Tinh một tay nhé
Lời nói này của em thật ngọt ngào Tới mức là những kẻ xung quanh phải xúc động mà tán thưởng thiên thần xinh đẹp, lương thiện Tới mức mà Tinh đang loay hoay tìm sợi dây cũng phải rùng mình
Bắt gặp Tinh Nhi đang đi một mình trên hành lang vắng, mấy đứa trẻ trong đám "tùy tùng" của Diễm Nhi nói khẽ
- Nó kìa, em có muốn đến nói chuyện không
- Thôi ạ, để vào nhà ăn rồi em sẽ nói chuyện với Tinh Giờ trông Tinh không ổn lắm, em hơi sợ
- Ừ đúng rồi đấy, trông nó đáng sợ quá Giờ em lại gần không chừng nó làm em đau đấy
- Đi thôi
Diễm Nhi học hành không quá tốt, nhưng dám cá em là một trong những đứa trẻ thông minh nhất cô nhi viện này Chẳng thế mà em mới quyết định nói chuyện với Tinh trong nhà ăn Hành lang tối tăm lại vắng người như thế, làm sao em lấy được lòng thương của mọi người, đưa Tinh vào vị trí bất lợi Phải là trong nhà ăn chật chội, nơi có tất cả mọi người, Tinh không tránh được, em sẽ dễ dàng lôi kéo mọi người về phía mình Đang rối bời tìm đồ, Tinh chắc chắn sẽ không thể phản kháng Em tươi cười cùng cả đám ung dung đi vào nhà ăn
Tinh Nhi bước vào nhà ăn là lúc Diễm Nhi đang múc một bát súp gà nóng đầy ắp Chưa kịp tìm đi lấy đĩa ăn, Diễm Nhi đã nhanh chóng bê bát súp gà tới trước mặt Tinh
- Em biết là Tinh đang buồn lắm, dù Tinh ghét em, muốn mắng chửi em thế nào cũng được Nhưng đừng ngược đãi bản thân mình, ăn một chút đi nhé
"What, buồn thì buồn thật nhưng tôi có để cái bụng này đói bao giờ đâu Lại trò gì đây???" Tinh lùi lại đề phòng, Diễm Nhi thuận đà đưa thẳng bát súp gà về phía trước Bị bất ngờ, Tinh Nhi đưa tay ra chạm vào bát thì không hiểu một lực mạnh mẽ ở đâu tác động vào bát súp khiến nó hất ngược về phía Diễm Nhi
Diễm Nhi sợ hãi đưa tay ra chắn, đồng thời kêu lên một tiếng dài tỏ ý đau đớn lắm Trong đầu đã bật tín hiệu chắc thắng, bỏng một chút ở tay có là gì, quan trọng là Tinh Nhi đã quay lại làm kẻ bắt nạt đáng ghét
Kêu trước thế nhưng lại không hề thấy đau đớn Định thần lại, Diễm Nhi thấy mình lọt thỏm trong vòng tay vững chắc của Tinh Bát súp gà nóng hổi đổ ụp lên vai Tinh, cổ đỏ lên vì bỏng Hóa ra trong một tích tắc vẫn có thể nhận ra tình thế có chút quỷ dị, Tinh vội vàng lao đến ôm lấy Diễm Nhi Bông "bạch liên hoa" kia sẵn sàng để bỏng tay thì "sen đá" này sợ gì chút nóng rát "Hừ, đánh giá tôi quá thấp đi" Tinh cười khẩy rồi nhanh chóng tung chiêu bài lật ngược tình thế
- Tinh không trách em gì cả, em không nên bất cẩn mà để mình bị thương như thế Mọi người đều thương em, em mà làm sao thì mọi người đau lòng lắm Tinh cũng vô cùng đau lòng, đau như chết đi sống lại đấy
Trong lòng những kẻ đứng xem dâng lên một nỗi xúc động Hóa ra bấy lâu nay Tinh tránh xa Diễm Nhi không phải vì chán ghét em, có lẽ là vẫn âm thầm bảo vệ em Vâng, thật cảm động không nói lên lời
- Tinh biết em rất quan tâm đến mình Nhưng có lẽ em còn nhỏ, có nhiều người bên cạnh nên em không dành nhiều sự quan tâm đến Tinh như Tinh dành cho em Nhiều bạn bè biết Tinh đang bị ho, các mẹ dặn KHÔNG ĐƯỢC ĂN SÚP GÀ
Diễm Nhi vẫn đứng như chôn chân trong lòng Tinh Miệng nhỏ mở ra, mấp máy mà không nói lên lời Tinh nhìn em cười trìu mến, nụ cười này là do đọc tiểu thuyết nhiều quá nên tự tập ra được, vốn là nụ cười mê hoặc thiếu nữ của các anh đẹp trai, giờ mượn dùng tạm cũng không quá tệ Chà, không ngờ mình mơ mộng cảnh tượng này nhiều, cuối cùng cũng được làm nhân vật chính, đáng tiếc lại phải đóng vai trò của nam chính
- Sao, em có gì muốn nói với Tinh nữa không?
Hết bài, Diễm Nhi đành bật khóc, khóc như chưa bao giờ được khóc Bọn ngốc kia, cố mà nhận ra em đang khóc vì bị người ta bắt nạt đi Nhưng đám tùy tùng của em đã trở thành khán giả của vở kịch lâm ly này, chưa thoát ra nổi Chúng chỉ đến bên an ủi rồi cố đưa em về phòng nghỉ
- Thiên thần nhỏ, Tinh chỉ bị bỏng một chút ở cổ thôi Không sao đâu, em không cần tự trách mình đâu nhé
"Ván này tôi thắng" Sung sướng quá mà quên hết cả đau ở cổ, mãi đến lúc mẹ Lan chạy ra sơ cứu cho, Tinh Nhi mới cảm nhận được Cơn đau của chiến thắng này cũng không quá tệ Đừng tưởng tôi chỉ có thể tránh né, dồn tôi đến chân tường thì đành chó cùng cắn giậu, chớ kêu chó dữ
Sợi dây chuyền thì vẫn chưa tìm được nhưng tâm tình có chút thoải mái hơn Ít nhất thì bát súp gà của Diễm Nhi cũng có tác dụng ổn định tinh thần như mong mỏi của chủ nhân Hóa ra súp gà không chỉ để ăn mà còn để bồi dưỡng diễn xuất
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Tinh Nhi lục lọi khắp phòng, cố nhớ xem bản thân đã đi qua những nơi nào, mất cả buổi cũng không thể nào tìm thấy sợi dây chuyền di vật của mẹ Một tia suy nghĩ thoáng qua " Hay là Diễm Nhi?" Không, em ấy đâu có lại gần mình, phòng này mình cũng giữ chìa khóa Amen, không nên vì không ưa mà nghĩ oan cho người ta chớ Mà kể cả có là Diễm Nhi đang giữ, giờ đi hỏi chẳng khác gì tự đưa chân vào lưới
Thấy Tinh Nhi cứ đi đi lại lại mãi, mấy đứa bạn hay chơi cùng cũng hỏi han rồi đi tìm giúp Chuyện Tinh mất sợi dây chuyền tới tai bọn Diễm Nhi, anh tiểu Vũ cười lớn
- Đáng đời nó, vốn dĩ sợi dây cũng không hợp với nó
Mấy đứa nhỏ hùa theo
- Có khi sợi dây mọc chân tự chạy đi rồi
- Chắc nó bán đi lấy tiền rồi mà làm bộ như bị mất để mọi người thương đấy
- Có khi nào nó nghĩ Diễm Nhi lấy của nó không?
- Coi chừng tí nữa nó tìm đến mình đòi đấy
Mấy lời bàn tán như cho Diễm Nhi một gợi ý Mãi mới rụt rè lên tiếng
- Mọi người đừng nghĩ xấu cho Tinh như thế, dù Tinh có hiểu nhầm em thì em cũng vẫn luôn yêu quý tất cả mọi người Chúng ta đi giúp Tinh một tay nhé
Lời nói này của em thật ngọt ngào Tới mức là những kẻ xung quanh phải xúc động mà tán thưởng thiên thần xinh đẹp, lương thiện Tới mức mà Tinh đang loay hoay tìm sợi dây cũng phải rùng mình
Bắt gặp Tinh Nhi đang đi một mình trên hành lang vắng, mấy đứa trẻ trong đám "tùy tùng" của Diễm Nhi nói khẽ
- Nó kìa, em có muốn đến nói chuyện không
- Thôi ạ, để vào nhà ăn rồi em sẽ nói chuyện với Tinh Giờ trông Tinh không ổn lắm, em hơi sợ
- Ừ đúng rồi đấy, trông nó đáng sợ quá Giờ em lại gần không chừng nó làm em đau đấy
- Đi thôi
Diễm Nhi học hành không quá tốt, nhưng dám cá em là một trong những đứa trẻ thông minh nhất cô nhi viện này Chẳng thế mà em mới quyết định nói chuyện với Tinh trong nhà ăn Hành lang tối tăm lại vắng người như thế, làm sao em lấy được lòng thương của mọi người, đưa Tinh vào vị trí bất lợi Phải là trong nhà ăn chật chội, nơi có tất cả mọi người, Tinh không tránh được, em sẽ dễ dàng lôi kéo mọi người về phía mình Đang rối bời tìm đồ, Tinh chắc chắn sẽ không thể phản kháng Em tươi cười cùng cả đám ung dung đi vào nhà ăn
Tinh Nhi bước vào nhà ăn là lúc Diễm Nhi đang múc một bát súp gà nóng đầy ắp Chưa kịp tìm đi lấy đĩa ăn, Diễm Nhi đã nhanh chóng bê bát súp gà tới trước mặt Tinh
- Em biết là Tinh đang buồn lắm, dù Tinh ghét em, muốn mắng chửi em thế nào cũng được Nhưng đừng ngược đãi bản thân mình, ăn một chút đi nhé
"What, buồn thì buồn thật nhưng tôi có để cái bụng này đói bao giờ đâu Lại trò gì đây???" Tinh lùi lại đề phòng, Diễm Nhi thuận đà đưa thẳng bát súp gà về phía trước Bị bất ngờ, Tinh Nhi đưa tay ra chạm vào bát thì không hiểu một lực mạnh mẽ ở đâu tác động vào bát súp khiến nó hất ngược về phía Diễm Nhi
Diễm Nhi sợ hãi đưa tay ra chắn, đồng thời kêu lên một tiếng dài tỏ ý đau đớn lắm Trong đầu đã bật tín hiệu chắc thắng, bỏng một chút ở tay có là gì, quan trọng là Tinh Nhi đã quay lại làm kẻ bắt nạt đáng ghét
Kêu trước thế nhưng lại không hề thấy đau đớn Định thần lại, Diễm Nhi thấy mình lọt thỏm trong vòng tay vững chắc của Tinh Bát súp gà nóng hổi đổ ụp lên vai Tinh, cổ đỏ lên vì bỏng Hóa ra trong một tích tắc vẫn có thể nhận ra tình thế có chút quỷ dị, Tinh vội vàng lao đến ôm lấy Diễm Nhi Bông "bạch liên hoa" kia sẵn sàng để bỏng tay thì "sen đá" này sợ gì chút nóng rát "Hừ, đánh giá tôi quá thấp đi" Tinh cười khẩy rồi nhanh chóng tung chiêu bài lật ngược tình thế
- Tinh không trách em gì cả, em không nên bất cẩn mà để mình bị thương như thế Mọi người đều thương em, em mà làm sao thì mọi người đau lòng lắm Tinh cũng vô cùng đau lòng, đau như chết đi sống lại đấy
Trong lòng những kẻ đứng xem dâng lên một nỗi xúc động Hóa ra bấy lâu nay Tinh tránh xa Diễm Nhi không phải vì chán ghét em, có lẽ là vẫn âm thầm bảo vệ em Vâng, thật cảm động không nói lên lời
- Tinh biết em rất quan tâm đến mình Nhưng có lẽ em còn nhỏ, có nhiều người bên cạnh nên em không dành nhiều sự quan tâm đến Tinh như Tinh dành cho em Nhiều bạn bè biết Tinh đang bị ho, các mẹ dặn KHÔNG ĐƯỢC ĂN SÚP GÀ
Diễm Nhi vẫn đứng như chôn chân trong lòng Tinh Miệng nhỏ mở ra, mấp máy mà không nói lên lời Tinh nhìn em cười trìu mến, nụ cười này là do đọc tiểu thuyết nhiều quá nên tự tập ra được, vốn là nụ cười mê hoặc thiếu nữ của các anh đẹp trai, giờ mượn dùng tạm cũng không quá tệ Chà, không ngờ mình mơ mộng cảnh tượng này nhiều, cuối cùng cũng được làm nhân vật chính, đáng tiếc lại phải đóng vai trò của nam chính
- Sao, em có gì muốn nói với Tinh nữa không?
Hết bài, Diễm Nhi đành bật khóc, khóc như chưa bao giờ được khóc Bọn ngốc kia, cố mà nhận ra em đang khóc vì bị người ta bắt nạt đi Nhưng đám tùy tùng của em đã trở thành khán giả của vở kịch lâm ly này, chưa thoát ra nổi Chúng chỉ đến bên an ủi rồi cố đưa em về phòng nghỉ
- Thiên thần nhỏ, Tinh chỉ bị bỏng một chút ở cổ thôi Không sao đâu, em không cần tự trách mình đâu nhé
"Ván này tôi thắng" Sung sướng quá mà quên hết cả đau ở cổ, mãi đến lúc mẹ Lan chạy ra sơ cứu cho, Tinh Nhi mới cảm nhận được Cơn đau của chiến thắng này cũng không quá tệ Đừng tưởng tôi chỉ có thể tránh né, dồn tôi đến chân tường thì đành chó cùng cắn giậu, chớ kêu chó dữ
Sợi dây chuyền thì vẫn chưa tìm được nhưng tâm tình có chút thoải mái hơn Ít nhất thì bát súp gà của Diễm Nhi cũng có tác dụng ổn định tinh thần như mong mỏi của chủ nhân Hóa ra súp gà không chỉ để ăn mà còn để bồi dưỡng diễn xuất
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Bình luận facebook