Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chương-187
Tại hạ chỉ là một mỹ nữ an tĩnh - Chương 183: Ta là khách quý kia mà
Thần Lãng nằm một mình trên giường, đầu óc quay cuồng "Ta thề từ giờ trở đi sẽ không uống đến say như thế nữa Thật là mất mặt"
Khẽ giở chăn ra, nhìn xuống thân dưới Nghĩ một hồi thì đúng là ngoài phần hông hơi mỏi, giống như cảm giác của những ngày cưỡi ngựa nhiều ra, những chỗ khác đều không có "biểu hiện lạ"
"Bạch Thần Lãng, ngươi thật là ngu ngốc Vậy mà lại tự nghĩ mấy chuyện đen tối đó, rồi làm loạn lên Từ giờ biết đối diện với hắn thế nào"- nhớ lại cảm giác nhột nhột phía dưới hông- "dù sao thì hắn cũng chẳng trong sạch hoàn toàn, rõ ràng là có động"
- Mặc tạm cái này vào rồi đi tắm rửa sạch sẽ đi- Liễu Ngọc Đan đẩy cửa bước vào, hắn đã thay y phục xong, mang trên tay hai bộ đồ- Còn cái này để tắm xong thì mặc
Đặt y phục trên giường, hắn quay mặt đi, để Thần Lãng thoải mái thay đồ
Thần Lãng mặc một bộ, cảm thấy rộng quá, nhưng có còn hơn không Vội vội vàng vàng vơ lấy quần áo của bản thân dưới đất, xỏ giày rồi đi ra ngoài
- Cảm ơn, bộ đồ này ta mượn tạm, đợi giặt sạch rồi sẽ trả lại ngươi
- Ngươi không tắm sao? Để người nồng nặc mùi rượu như vậy Không sợ kẻ khác bàn tán à?
- Ngươi đâu có vẻ gì là khó chịu đâu Kẻ khác chắc cũng vậy thôi- Thần Lãng nhún vai, bước nhanh đi
Nhìn theo bóng lưng nhỏ bé đi xa dần, Liễu Ngọc Đan ngồi sụp xuống giường, tay ôm mặt "Ta khác mà dù ngươi có mùi hương gì, ta cũng sẵn sàng ôm ngươi trong lòng"
Sực nhớ tới Thần Phong, hắn liền thắc mắc không biết tên đó có gì mà vội vàng đến thế "Chắc phải giúp hắn một tay thôi, dù sao cũng nhờ hắn mà ta mới có được cơ hội ngàn vàng này"
Sau khi dùng bữa sáng xong, hắn sai người dẫn đường tới cung của Thái tử Đại Ninh Mấy ngày tiếp đón sứ thần cùng Thần Phong, hắn đã quen không ít đường, biết không ít việc Vậy nên giờ không cần ai chỉ dẫn, hắn tự mình có thể đi tìm bọn họ
Vừa vào sân trước Đông cung đã thấy Thần Phong khăn gói lỉnh kỉnh, nhìn đã biết là chuẩn bị đi xa
- Này, ngươi định đi đâu đấy?
- Ta đi Giang Nam một chuyến Ngươi có việc gì cần cứ tìm biểu ca ta là được- Thần Phong lạnh nhạt trả lời Giờ hắn chẳng còn tâm trí đâu mà nói chuyện với người khác, hắn còn phải đi tìm Tịnh Kỳ
- Khoan khoan, sao vội vàng thế? Lục nha đầu lại làm sao à? - Liễu Ngọc Đan níu tay hắn hỏi
- Đã bảo là có việc gì thì đi tìm Bạch Thần Lãng kia mà - Thần Phong gạt tay- Ta không có thời gian đâu Đi đây
Thế là hắn cũng bỏ đi mất, để lại Liễu Ngọc Đan đứng ngây người nhìn theo Ta dễ dãi quá nên các người khinh ta phỏng? Dù sao ta cũng là Thế tử Khắc Tư, là khách quý của Đại Ninh kia mà
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Thần Lãng nằm một mình trên giường, đầu óc quay cuồng "Ta thề từ giờ trở đi sẽ không uống đến say như thế nữa Thật là mất mặt"
Khẽ giở chăn ra, nhìn xuống thân dưới Nghĩ một hồi thì đúng là ngoài phần hông hơi mỏi, giống như cảm giác của những ngày cưỡi ngựa nhiều ra, những chỗ khác đều không có "biểu hiện lạ"
"Bạch Thần Lãng, ngươi thật là ngu ngốc Vậy mà lại tự nghĩ mấy chuyện đen tối đó, rồi làm loạn lên Từ giờ biết đối diện với hắn thế nào"- nhớ lại cảm giác nhột nhột phía dưới hông- "dù sao thì hắn cũng chẳng trong sạch hoàn toàn, rõ ràng là có động"
- Mặc tạm cái này vào rồi đi tắm rửa sạch sẽ đi- Liễu Ngọc Đan đẩy cửa bước vào, hắn đã thay y phục xong, mang trên tay hai bộ đồ- Còn cái này để tắm xong thì mặc
Đặt y phục trên giường, hắn quay mặt đi, để Thần Lãng thoải mái thay đồ
Thần Lãng mặc một bộ, cảm thấy rộng quá, nhưng có còn hơn không Vội vội vàng vàng vơ lấy quần áo của bản thân dưới đất, xỏ giày rồi đi ra ngoài
- Cảm ơn, bộ đồ này ta mượn tạm, đợi giặt sạch rồi sẽ trả lại ngươi
- Ngươi không tắm sao? Để người nồng nặc mùi rượu như vậy Không sợ kẻ khác bàn tán à?
- Ngươi đâu có vẻ gì là khó chịu đâu Kẻ khác chắc cũng vậy thôi- Thần Lãng nhún vai, bước nhanh đi
Nhìn theo bóng lưng nhỏ bé đi xa dần, Liễu Ngọc Đan ngồi sụp xuống giường, tay ôm mặt "Ta khác mà dù ngươi có mùi hương gì, ta cũng sẵn sàng ôm ngươi trong lòng"
Sực nhớ tới Thần Phong, hắn liền thắc mắc không biết tên đó có gì mà vội vàng đến thế "Chắc phải giúp hắn một tay thôi, dù sao cũng nhờ hắn mà ta mới có được cơ hội ngàn vàng này"
Sau khi dùng bữa sáng xong, hắn sai người dẫn đường tới cung của Thái tử Đại Ninh Mấy ngày tiếp đón sứ thần cùng Thần Phong, hắn đã quen không ít đường, biết không ít việc Vậy nên giờ không cần ai chỉ dẫn, hắn tự mình có thể đi tìm bọn họ
Vừa vào sân trước Đông cung đã thấy Thần Phong khăn gói lỉnh kỉnh, nhìn đã biết là chuẩn bị đi xa
- Này, ngươi định đi đâu đấy?
- Ta đi Giang Nam một chuyến Ngươi có việc gì cần cứ tìm biểu ca ta là được- Thần Phong lạnh nhạt trả lời Giờ hắn chẳng còn tâm trí đâu mà nói chuyện với người khác, hắn còn phải đi tìm Tịnh Kỳ
- Khoan khoan, sao vội vàng thế? Lục nha đầu lại làm sao à? - Liễu Ngọc Đan níu tay hắn hỏi
- Đã bảo là có việc gì thì đi tìm Bạch Thần Lãng kia mà - Thần Phong gạt tay- Ta không có thời gian đâu Đi đây
Thế là hắn cũng bỏ đi mất, để lại Liễu Ngọc Đan đứng ngây người nhìn theo Ta dễ dãi quá nên các người khinh ta phỏng? Dù sao ta cũng là Thế tử Khắc Tư, là khách quý của Đại Ninh kia mà
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Bình luận facebook