Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chương-188
Tại hạ chỉ là một mỹ nữ an tĩnh - Chương 184: Không ai rõ tung tích
Thần Phong tới cổng lớn Hàn gia khi trời vừa chập choạng tối Vội vàng gọi cửa, đợi một lúc thì một tiểu nha hoàn ra mở cửa mời vào
Linh Hoa đang ngồi tỉ mẩn may giày, thấy hắn thì đứng bật dậy kinh ngạc Vĩ Kỳ và phụ tử Hàn lão gia đều đang đi xa không có nhà, Lục Lang thì đang ở Quang Minh Các, chỉ còn lại mình nàng
- Biểu biểu đệ, đệ tới đây có việc gì?
- Xin tỷ hãy cho ta biết Tịnh Kỳ đang ở đâu? Ta muốn gặp nàng- Thần Phong khẩn khoản
Bấy giờ Linh Hoa mới thở phào Nàng đã bỏ chạy tới đây cho khuất mắt hắn, để hắn quên đi sự tồn tại của nàng May quá không phải là vì có việc nên hắn tới bắt nàng về Sực nhớ ra lời dặn của Tịnh Kỳ, Linh Hoa đáp:
- Thái tử, người về đi, Tịnh Kỳ không tới đây đâu
- Vậy tỷ có biết nàng ấy đi đâu không?
- Bọn ta không biết gì đâu Mấy ngày trước có người tới đưa thư từ biệt của muội ấy, Vĩ Kỳ còn khóc một trận, Lang còn làm khó kẻ dưới, nhất quyết tra hỏi muội ấy ở đâu, đòi đi theo ta cản không nổi
- Nàng ấy không dẫn theo một ai trong Ưng Liệp ngay cả Lục Lang cũng không Nữ tử một mình lang bạt giang hồ, sao nàng ấy có thể hành động ấu trĩ như thế?
Linh Hoa nghĩ một lúc rồi lại an ủi hắn:
- Đừng lo, Tịnh Kỳ muội muội không giống nữ nhân bình thường Đệ có biết Lâm Mỹ Liên tiểu thư không? Nàng ta bất tỉnh khá lâu, luôn được chúng ta chăm sóc ở Hàn gia Trong thư để lại, Tịnh Kỳ còn nhờ chúng ta chuyển nàng ấy tới chỗ Bạch Thần Duệ vương gia Chuyện Quang Minh Các, Tịnh Kỳ cũng sắp xếp rất chu đáo Muội ấy có chuẩn bị cả rồi mới quyết định lên đường một mình như vậy
- Nàng ấy lo lắng, sắp xếp ổn thỏa cho tất cả mọi người nhưng lại bỏ mặc ta- Thần Phong thở dài
- Muội ấy không bỏ mặc đệ Muội ấy chỉ vì suy nghĩ cho cả hai mà thôi Tịnh Kỳ nhờ ta khuyên nhủ đệ hãy trở thành một đấng quân tử xứng đáng với con dân Đại Ninh, vì xã tắc mà hành động- Linh Hoa vỗ vai hắn
Thần Phong chìm vào im lặng Hắn cứ nghĩ rằng Lục gia, Hàn gia ắt phải biết chút ít tin tức của Tịnh Kỳ, ai ngờ nàng đi mà không để manh mối gì Cứ như nàng đã đột ngột biến mất khỏi cuộc sống của tất cả mọi người
Hắn không nán lại lâu, chỉ đợi bình tâm lại liền lập tức hồi cung Nơi không có nàng, đối với hắn đều như nhau mà thôi
-------------
Từ sau khi Lục Tịnh Kỳ rời đi với một bức thư từ biệt, Thần Phong càng nghiêm túc hoàn thành công vụ hơn trước Hắn chín chắn, trưởng thành hơn rất nhiều Hay đúng hơn phải là giảo hoạt và mưu mô hơn Hắn không ngại ngần nhúng tay vào những chuyện của Tứ vương, tự mình chặt đứt từng cánh tay đắc lực của ngài ta, khiến cho Tứ vương gia phải đau đầu
Ngồi trong thư phòng bàn chuyện với mấy vị quan dưới trướng, liếc thấy con trai Bạch Thần Lãng im lặng luyện viết, Tứ vương bỗng nhiên thấy tức giận "Vì sao con trai ta lại nhu nhược như vậy? Không có một chút trí tiến thủ nào, thậm chí còn có phần chậm chạp! Không xứng đáng làm trưởng nam phủ Tứ vương này"
- Thần Lãng, con không có việc gì làm sao? Cứ suốt ngày quanh quẩn trong phủ thế
Thần Lãng ngạc nhiên, ngừng bút Phụ thân vẫn hay gọi hắn là Lãng Nhi dù mấy năm gần đây rất lạnh nhạt nhưng chưa bao giờ giọng điệu khó chịu đến như thế
- Con
- Tứ vương, ngài đừng trách Thần Lãng vương gia Hôm đó Thái tử có việc, tiểu vương gia tiếp thay mặt tiếp đón sứ thần rất tốt- Mấy vị quan kia cũng biết nhìn sắc mặt mà nói đỡ cho hắn vài câu- Hơn nữa ngài ấy với Thế tử Khắc Tư quan hệ rất tốt chúng ta có thể tranh thủ
Tứ vương gia nghe thế, nét mặt liền giãn ra
- Có thật không, Thần Lãng?
- Vâng thưa phụ thân- Cũng không tính là thân, nhưng phụ thân trông vui ra mặt thế kia, hắn không dám cãi lại
- Tốt lắm!- Tứ vương gia bước tới vỗ vai hắn- Con đã biết cách lôi kéo thế lực rồi đấy, chúng ta phải lợi dụng ủng hộ của Thế tử Khắc Tư, triệt bỏ Thái tử càng sớm càng tốt Tránh đêm dài lắm mộng!
Thần Lãng cảm thấy bất lực, hắn nào có muốn như thế Hắn không muốn làm tổn hại Thần Phong, cũng không muốn lợi dụng Liễu Ngọc Đan, hắn chỉ muốn sống một đời an tĩnh Phụ thân đang khen ngợi hắn, đặt tay lên vai hắn nhưng hắn không thấy cảm giác vui sướng như ngày còn nhỏ hắn chỉ thấy áp lực
-------------------------------------
Hello mọi người, để mọi người chờ lâu quá rồi, Be xin lỗi nhiều
Be chỉ kịp viết ba chương, không dám hẹn trước lịch đăng truyện với mọi người vì Be vẫn còn bận lắm
Yêu mọi người
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Thần Phong tới cổng lớn Hàn gia khi trời vừa chập choạng tối Vội vàng gọi cửa, đợi một lúc thì một tiểu nha hoàn ra mở cửa mời vào
Linh Hoa đang ngồi tỉ mẩn may giày, thấy hắn thì đứng bật dậy kinh ngạc Vĩ Kỳ và phụ tử Hàn lão gia đều đang đi xa không có nhà, Lục Lang thì đang ở Quang Minh Các, chỉ còn lại mình nàng
- Biểu biểu đệ, đệ tới đây có việc gì?
- Xin tỷ hãy cho ta biết Tịnh Kỳ đang ở đâu? Ta muốn gặp nàng- Thần Phong khẩn khoản
Bấy giờ Linh Hoa mới thở phào Nàng đã bỏ chạy tới đây cho khuất mắt hắn, để hắn quên đi sự tồn tại của nàng May quá không phải là vì có việc nên hắn tới bắt nàng về Sực nhớ ra lời dặn của Tịnh Kỳ, Linh Hoa đáp:
- Thái tử, người về đi, Tịnh Kỳ không tới đây đâu
- Vậy tỷ có biết nàng ấy đi đâu không?
- Bọn ta không biết gì đâu Mấy ngày trước có người tới đưa thư từ biệt của muội ấy, Vĩ Kỳ còn khóc một trận, Lang còn làm khó kẻ dưới, nhất quyết tra hỏi muội ấy ở đâu, đòi đi theo ta cản không nổi
- Nàng ấy không dẫn theo một ai trong Ưng Liệp ngay cả Lục Lang cũng không Nữ tử một mình lang bạt giang hồ, sao nàng ấy có thể hành động ấu trĩ như thế?
Linh Hoa nghĩ một lúc rồi lại an ủi hắn:
- Đừng lo, Tịnh Kỳ muội muội không giống nữ nhân bình thường Đệ có biết Lâm Mỹ Liên tiểu thư không? Nàng ta bất tỉnh khá lâu, luôn được chúng ta chăm sóc ở Hàn gia Trong thư để lại, Tịnh Kỳ còn nhờ chúng ta chuyển nàng ấy tới chỗ Bạch Thần Duệ vương gia Chuyện Quang Minh Các, Tịnh Kỳ cũng sắp xếp rất chu đáo Muội ấy có chuẩn bị cả rồi mới quyết định lên đường một mình như vậy
- Nàng ấy lo lắng, sắp xếp ổn thỏa cho tất cả mọi người nhưng lại bỏ mặc ta- Thần Phong thở dài
- Muội ấy không bỏ mặc đệ Muội ấy chỉ vì suy nghĩ cho cả hai mà thôi Tịnh Kỳ nhờ ta khuyên nhủ đệ hãy trở thành một đấng quân tử xứng đáng với con dân Đại Ninh, vì xã tắc mà hành động- Linh Hoa vỗ vai hắn
Thần Phong chìm vào im lặng Hắn cứ nghĩ rằng Lục gia, Hàn gia ắt phải biết chút ít tin tức của Tịnh Kỳ, ai ngờ nàng đi mà không để manh mối gì Cứ như nàng đã đột ngột biến mất khỏi cuộc sống của tất cả mọi người
Hắn không nán lại lâu, chỉ đợi bình tâm lại liền lập tức hồi cung Nơi không có nàng, đối với hắn đều như nhau mà thôi
-------------
Từ sau khi Lục Tịnh Kỳ rời đi với một bức thư từ biệt, Thần Phong càng nghiêm túc hoàn thành công vụ hơn trước Hắn chín chắn, trưởng thành hơn rất nhiều Hay đúng hơn phải là giảo hoạt và mưu mô hơn Hắn không ngại ngần nhúng tay vào những chuyện của Tứ vương, tự mình chặt đứt từng cánh tay đắc lực của ngài ta, khiến cho Tứ vương gia phải đau đầu
Ngồi trong thư phòng bàn chuyện với mấy vị quan dưới trướng, liếc thấy con trai Bạch Thần Lãng im lặng luyện viết, Tứ vương bỗng nhiên thấy tức giận "Vì sao con trai ta lại nhu nhược như vậy? Không có một chút trí tiến thủ nào, thậm chí còn có phần chậm chạp! Không xứng đáng làm trưởng nam phủ Tứ vương này"
- Thần Lãng, con không có việc gì làm sao? Cứ suốt ngày quanh quẩn trong phủ thế
Thần Lãng ngạc nhiên, ngừng bút Phụ thân vẫn hay gọi hắn là Lãng Nhi dù mấy năm gần đây rất lạnh nhạt nhưng chưa bao giờ giọng điệu khó chịu đến như thế
- Con
- Tứ vương, ngài đừng trách Thần Lãng vương gia Hôm đó Thái tử có việc, tiểu vương gia tiếp thay mặt tiếp đón sứ thần rất tốt- Mấy vị quan kia cũng biết nhìn sắc mặt mà nói đỡ cho hắn vài câu- Hơn nữa ngài ấy với Thế tử Khắc Tư quan hệ rất tốt chúng ta có thể tranh thủ
Tứ vương gia nghe thế, nét mặt liền giãn ra
- Có thật không, Thần Lãng?
- Vâng thưa phụ thân- Cũng không tính là thân, nhưng phụ thân trông vui ra mặt thế kia, hắn không dám cãi lại
- Tốt lắm!- Tứ vương gia bước tới vỗ vai hắn- Con đã biết cách lôi kéo thế lực rồi đấy, chúng ta phải lợi dụng ủng hộ của Thế tử Khắc Tư, triệt bỏ Thái tử càng sớm càng tốt Tránh đêm dài lắm mộng!
Thần Lãng cảm thấy bất lực, hắn nào có muốn như thế Hắn không muốn làm tổn hại Thần Phong, cũng không muốn lợi dụng Liễu Ngọc Đan, hắn chỉ muốn sống một đời an tĩnh Phụ thân đang khen ngợi hắn, đặt tay lên vai hắn nhưng hắn không thấy cảm giác vui sướng như ngày còn nhỏ hắn chỉ thấy áp lực
-------------------------------------
Hello mọi người, để mọi người chờ lâu quá rồi, Be xin lỗi nhiều
Be chỉ kịp viết ba chương, không dám hẹn trước lịch đăng truyện với mọi người vì Be vẫn còn bận lắm
Yêu mọi người
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Bình luận facebook