• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Rung Cảm Từ Em (1 Viewer)

  • Chương 59

*Chương có nội dung hình ảnh
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Xem ảnh 1
122971.png
“Quan Hạc Sơn phái người đến trấn Tường Vân.”


Nhung Lê chấp chưởng điện tử LYS khi mới hơn hai mươi tuổi, trẻ đến vậy dựa vào đâu anh có thể ăn trọn miếng thịt lớn?


Chỉ dựa vào một quy tắc rất đơn giản: “Thuận anh thì sống, nghịch anh thì chết.”


Quan Tứ gia của giải trí LYH chính là một bại tướng dưới tay anh, từ đợt phân chia tẩy bài đó, Nhung Lê đã trở thành cái gai trong mắt Quan Tứ gia, cái gai cắm sâu vào da thịt.


Nhung Lê hỏi: “Từ lúc nào?”


“Không rõ.” Trình Cập biết cũng không nhiều, “Quan Hạc Sơn uống say, nhỡ miệng nói ra.”


Nhung Lê dựa tường, nhắm mắt, giọng anh khàn khàn, vô cùng mệt mỏi, lúc nói chuyện thậm chí còn mang theo âm mũi nhè nhẹ: “Sao cậu biết?”


“Cô gái mà Quan Hạc Sơn thường dẫn theo,“ Trình đểu cán nói, “Dạo gần đây đang dụ dỗ tôi.”


Nhung Lê không thèm bắt lời chuyện phong lưu của gã.


Trình Cập tiếp tục nói đến vấn đề mà gã hứng thú: “Cậu nói xem người được phái tới liệu có phải Từ Đàn Hề không?”


Nhung Lê mở mắt.


“Từ Đàn Hề là cô Cả nhà họ Từ ở Nam thành, là cháu ngoại của Ôn Thời Ngộ, khả năng của Quan Hạc Sơn còn chưa sai được cô ấy đâu.”


Trình Cập lý luận: “Nếu như họ hợp tác thì sao?” Không phải là không có khả năng này.


Nhung Lê không tiếp lời.


“Vậy thì xem ra, vụ giả chết của cậu bị lộ rồi?”


Nếu như Quan Tứ gia bọn họ biết Nhung Lê chưa chết, có lẽ Tích Bắc International còn phải huyết tẩy một lần nữa.


Nhung Lê lười biếng lên tiếng, giống như cạn kiệt sức lực: “Nhung Quan Quan là chuyện ngoài ý muốn, vốn dĩ tôi cũng không định nán lại một nơi quá lâu, đợi chuyện của tôi kết thúc thì chuyển ổ.”


“Chuyện của cậu?” Trình Cập ngắm nhìn gương mặt anh tuấn trước mắt, có điều gã không nhìn ra chút manh mối nào, “Nhung Hải chết rồi, cậu còn có chuyện gì nữa?”


Ngữ điệu Nhung Lê vẫn hờ hững giống như đang nói chuyện lông gà vỏ tỏi: “Có vài người nên gặp báo ứng nhưng được ông trời bỏ quá cho.”


Trình Cập cảm nhận được, anh mang sát khí.


“Nhung Lê, cậu đừng có mà làm càn.”


Nhung Lê hỏi ngược lại gã: “Có lúc nào tôi không làm càn không?”


Dạo gần đây yên bình quá, đến nỗi Trình Cập đã quên mất người hung ác nào đó là kẻ đã từng chà đạp đạo đức dưới lòng bàn chân.


“Tôi tưởng cậu đã khác rồi.”


Nhung Lê phủ nhận: “Làm sao tôi lại khác rồi?”


Trình Cập đang muốn nhắc đến Từ Đàn Hề, kết quả gã vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy cô: “Từ Đàn Hề đến.”


Nhung Lê giơ tay che đi ánh sáng trên mắt, tiếp tục ngủ: “Gói hàng của cô ấy ở cái quầy màu xanh đằng sau, cậu lấy giúp cô ấy đi.”


Gói hàng của Từ Đàn Hề luôn được đặt một mình một chỗ, đây lẽ nào không phải là sự khác biệt?


Trình Cập đột nhiên cảm thấy hành động nhắm mắt giả vờ ngủ này của Nhung Lê giống hệt với cách chơi game hồi nãy của cậu ta, vô cùng qua loa hời hợt.


Từ Đàn Hề đã bước vào.


Trình Cập vẫy tay với cô, chỉ người qua loa hời hợt nào đó bên cạnh: “Tôi giúp cô gọi cậu ta dậy nhé?”


Từ Đàn Hề nhỏ giọng để không làm phiền đến anh: “Không cần đâu ạ, lát nữa em lại đến.”


Trình Cập kệ cô.


Lúc cô đi, bước chân còn nhẹ hơn lúc đến, không hề ngoái đầu, đến tận khi tới cánh cửa kính, mới quay lại nhìn một cái.


Thật lâu sau, Nhung Lê mới mở mắt, cực kỳ khó ở chất vấn Trình Cập: “Sao cậu không lấy cho cô ấy?”


Trình Cập trưng ra cái bộ dáng chuyện xảy ra không thể trách gã, gã chỉ xem kịch hay mà thôi: “Người ta đến đây vì cậu, tôi không thể không thức thời đến vậy.”


Cứ cho là tâm tư Từ Đàn Hề thâm sâu khó lượng, nhưng đây rõ ràng là mỹ nhân kế, mà Nhung Lê Trình Cập lại thích nhìn Nhung Lê bị phụ nữ làm khó, chịu thôi, ai bảo họ là anh em cây khế cùng trấn chứ.


Trình cùng trấn đột nhiên phát hiện: “Sao tai cậu đỏ rực thế?”


Nhung Lê trùm mũ áo hoodie lên: “Phơi nắng đấy.”


Ồ, Nhung Lục gia biết cách nói dối không chớp mắt rồi.


Anh em cây khế cùng trấn không hề khách khí vạch trần anh: “Hôm nay không có nắng.” Gã ta hả hê cười trên nỗi đau của người khác, “Bạn cùng trấn à, cậu đây là nóng giận quá đỗi rồi.”


Nhung Lê không thèm để ý đến gã.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom