Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-156
Chương 155: Hỏi đến tôi chưa?
**********
"Thiếu gia, Tề Hồng không được xem là người Tề gia, hôm nay anh đến thăm, Tề Hồng vô cùng hoan nghênh, nhưng nếu là muốn tìm rắc rối, thì xin thứ cho Tế Hồng không rảnh chào mừng!"
!
"Tốt lắm, quả nhiên bây giờ đi theo tên Vương Chấn Đông kia là gan ngày càng lớn, cả tôi cũng không thèm để vào mắt" Tề Kiên cười lạnh nói.
Lúc này, một tiếng chạy rầm rầm truyền đến, một đám người chạy lại đây.
!
Chính là Vương Chấn Đông chạy đến.
“A Hồng, em không sao chứ?" Vương Chấn Đông ở gần nhất, đi thằng đến Tề Hồng thân thiết hỏi.
!
Thậm chí là không thèm để ý đến cả Thường Ninh.
"Anh Đông, em không sao."
!
Thấy Tề Hồng không có chuyện gì, Vương Chấn Đông mới nhẹ nhàng thở phào.
Sau đó anh ta chắn trước người Tề Hồng, nhìn thẳng vào Tề Kiên: “Tề gia muốn đối phó với Vương Chấn Đông tôi thì cứ việc đến gặp tôi, làm khó dễ một người phụ nữ là sao nhỉ!"
!
Như vậy thật ra cũng chẳng hợp với hình tượng của anh ta lắm, giống như là có thế vi một người phụ nữ đứng sau mà liều mạng vậy.
Thường Ninh cũng chẳng nghĩ tới, Vương Chấn Đông vậy mà là cái kiểu si tình, chuyện này làm anh cảm thấy khá là ngoài ý muốn.
!
Tề Kiên lạnh lùng nhìn Vương Chấn Đông, "Anh đúng là có chuyện đấy, có thể làm cho người phụ nữ của Tề gia bọn tôi đổi lòng đổi dạ, nhưng mà, đường đi của anh khá sai đấy, nếu như anh thành thành thật thật đi theo Tề gia bọn tôi thì thành tựu không chỉ có tới hôm nay đâu, đáng tiếc, thật không biết điều!”
"Con đường của mọi người là do tự mình chọn, Tề gia lại muốn trở thành anh hùng một phương, còn muốn Vương Chấn Đông tôi nghe theo nữa, không có chuyện đấy đâu!” Vương Chấn Đông lớn tiếng nói.
!
Anh ta hay đùa rằng, anh ta ôm chặt đùi Ninh thiếu niên không rảnh để ý Tề gia.
Sau đó, anh ta lơ đãng để ý thấy Thường Ninh.
!
Lại cảm thấy vui mừng.
Vốn là anh ta dẫn người lại đây là vì không nắm chắc sao mà để đuổi vị Tề thiếu gia này, nhưng bây giờ thì Thường Ninh vậy mà lại ở đây.
!
Cứ như thể thì anh ta cũng đỡ lo hơn không ít.
"Tề thiếu gia, đừng trách Vương Chấn Đông tôi nói với anh, người Tiễn thành đừng có mơ tưởng thu Phiền thành vào trong tay, đó là ảo tưởng!"
!
Phiền thành tuy không phải là một thành phố phồn hoa, nhưng mà kinh tế cũng tương đối hùng mạnh.
Trong mắt một số người ở Tiễn thành thì đương nhiên là một khối thịt béo.
!
Cho nên Tề gia muốn nắm giữ thế giới ngầm của Phiền thành trong tay.
Thậm chí là không tiếc mà phái một số phụ nữ trong gia tộc để giấu bên người Vương Chấn Đông.
!
Nhưng kết quả Tề gia không ngờ rằng, người phụ nữ bọn họ phải đi lại diễn giả thành thật, thật sự trở thành người của Vương Chấn Đông.
Hơn nữa quân cờ chốt bọn họ xếp vào Phiền thành cũng biết mất, có thể nói là hoàn toàn phá hỏng kế hoạch của bọn họ rồi.
!
Khi trước bọn họ phái năm người đến đây cũng đã thất bại quay về.
Cho nên lúc này đây, vị tam thiếu gia Tề gia tự mình dẫn người đến đấy, muốn giải quyết chuyện ở Phiền thành, rồi giành công lớn về cho Tề gia.
!
"Vương Chấn Đông, ai cho anh dũng cảm dám nói chuyện với tôi như thế!" Tề Kiên cả giận nói.
Hắn ta tới bây giờ vẫn không đặt người Phiền thành vào trong mắt, vẫn một mực tin rằng Vương Chấn Đông chỉ là một tên sống tạm bợ bất nhập lưu thôi.
!
Cái kiểu người tạm bợ này, mà dám nói chuyện như thế với hắn ta, đúng là muốn chết!
Ba người đàn ông trung niên ở phía sau hắn cũng toát ra sát khí
!
"Giết chúng nó cho tao!"
Tề Kiên hạ lệnh nói.
!
Nếu không về theo Tề gia, còn ăn nói lỗ mãng như thế với hắn thì chỉ còn một đường chết.
Ba người đàn ông trung niên kia cả người cũng giống như phát ra tiếng nói.
!
Đi về hương Vương Chấn Đông.
Người dưới tay Vương Chấn Đông cũng lập tức đi lên.
!
Nhưng chưa đến một phút đồng hồ tất cả đã nằm xuống.
Không phải là đứt tay thì cũng gãy chân, vô cùng khốn khổ.
!
Đám người Khang Văn Bằng nhìn thần một màn này, cả một đám có hội dại ra. Dù sao thì bọn họ từng gặp qua trường hợp này, ba người tùy tiện ra tay là đánh cả một chục người, cứ như là gà con đụng phải hồ vậy.
Tề gia quả nhiên là Tề gia mà, không hổ lại hoành hành được cả thế giới ngầm ở Tiễn thành.
!
Sắc mặt của Vương Chấn Đông trắng nhở, anh ta không nghĩ rằng thủ hạ của anh ta lại không chịu được ba người trung niên này, còn đáng sợ hơn cả năm người kia nữa.
Ảnh mắt của anh ta cũng không nhịn được mà nhìn Thường Ninh.
!
Ba người đàn ông trung niên kia cười lạnh đi đến Vương Chấn Đông.
"Muốn giết anh ấy, hỏi qua tôi chưa?"
!
Thường Ninh lúc này thản nhiên nói.
Sau đó đi ra từ trong đám người.
!
Tề Kiên nghiêng đầu nhìn Thường Ninh, cười lạnh nói,
“Thằng nhóc, cậu sợ tôi quên cậu à, muốn tôi mau bắt cậu đây à!"
!
Thường Ninh lại thản nhiên nói: “Chỉ bằng anh mà bắt tôi, chưa đủ tư cách!"
"Thằng nhóc thối, mày là cái đéo gì mà dám nói tao như thế!" Tề Kiên tức giận nói.
!
Buồn cười thật đấy, một chó mèo hoang dám đứng đây cuồng vọng, còn láo hơn cả Vương Chấn Đông, chán sống thật rồi.
“Tề Vệ, đánh gãy hai chân thằng này trước cho tao!" Sau đó, hắn ta phất phất tay.
!
Trong ba người đàn ông trung niên lập tức có một người đi về hướng Thường Ninh,
Những người Khang Văn ở đó cười lạnh.
!
Thằng này thật sự là chẳng sợ chết, đứng ở sau mà còn dám đi lên.
Nhưng mà, cho dù không đi lên, thì kết quả của thằng nhóc này cũng như nhau thôi.
!
Đặc biệt là Khang Văn và Lôi Hoàng cũng rất mong chờ thấy cảnh Thường Ninh bị đánh gãy hai chân.
“Ngữ Nhân, tôi đã nói với cô rồi, đi cùng một người như vậy là không có tiền đồ, bây giờ cô tin chưa. Bây giờ tốt nhất là cô nhanh chóng xin anh Văn đi, không là cả cô Tề Vệ cũng đánh đấy, lúc đó thì thảm.”
!
Thang Ngọc lúc nói với Dương Ngữ Nhân mang theo vẻ vui sướng khi người gặp họa.
Dương Ngữ Nhân chỉ cắn cắn môi, không lên tiếng.
!
Cô ta tuy là biết là người anh rể này khá là lợi hại nhưng trong lòng vẫn hơi lo lắng, cũng không rảnh để ý đến Thang Ngọc.
Thang Ngọc thấy cô ta như thế, chậc một tiếng, cũng lười phản ứng lại Dương Ngũ Nhân, thậm chí có hơi lo lắng, Dương Ngữ Nhân cố chấp như vậy đến lúc đó đừng có phiên tới cô ta là được.
!
Lúc này Tề Vệ đã đi đến trước mặt Thường Ninh.
Lạnh lùng nhìn Thường Ninh, "Thằng nhóc, nhìn mày như vậy, có vẻ là đã luyện qua, không biết mày có thể chịu được một đòn của tao không?"
!
Dù sao thì hắn ta cũng là một người luyện võ, liếc mắt nhìn một cái cũng biết Thường Ninh cũng tập, hơn nữa cũng không yêu, lại còn trẻ tuổi như thế, khó trách dám đứng lên.
Nhưng mà, ở trước mặt hắn ta thì vẫn không đủ, dù sao thì người kia vẫn rất trẻ.
!
Thường Ninh chỉ cười cười, liếc mắt khinh thường. Biểu tình này trong mắt Tề Vệ chính là sỉ nhục hắn ta.
"Thằng nhóc, tao đã cho mày một cơ hội nhưng xem ra là do mày không chịu nhận lấy!”
!
Sau đó trực tiếp đánh một cái về Thường Ninh.
Không khí có hơi chút rung động ầm ầm, hiển nhiên là một củ này là do sự thúc đẩy nội khí của hắn ta.
!
Hắn ta tin rằng một cú này, cho dù người kia bất tử thì cũng sẽ trọng thương.
Phanh!
!
Một bóng người bay ngược về sau.
Những người Khang Văn đều nghĩ rằng Thường Ninh bị một cú đánh bay luôn.
!
Dù sao thì nhìn thân thể của thằng đó sao lại chịu được một củ chủ.
Kết quả là đợi bọn họ nhìn thấy thì tất cả đều ngây người.
!
Người bay ngược ra ngoài không phải là Thường Ninh, mà là Tề Vệ!
Hơn nữa, càng làm cho bọn họ khiếp sợ là, cánh tay kia của Tề Vệ lại lộ ra một khúc xương trắng.
!
Bầu không khí cũng đọng lại!
Tề Kiên cũng vô cùng sợ hãi.
!
Mà hai người đàn ông kia sắc mặt cũng thay đổi.
Sau đó một giây bọn họ đồng thời di chuyển.
!
Một trái một phải, đồng thời áp lấy Thường Ninh.
Trong tay một người lộ ra một cây dao đẫm máu, lóe lên một mũi nhọn chói mắt.
!
Mà tên còn lại cũng có một mũi nhọn trong tay, đó là một cây đao.
Mà lúc này, Thường Ninh cũng di chuyển.
!
Nhưng mà không ai thấy rõ anh di chuyển thế nào
Mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt, sau đó thời gian như bị đình trệ lại.
!
Hai người trung niên kia vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích.
Nhưng mà, vũ khí trong tay họ lại không thấy đâu.
!
Trên mặt bọn họ cũng đồng thời hiện lên sự khiếp sợ, một biểu tình không thể tin được.
Sau đó bọn họ lấy tay sờ cốt.
!
Phốc!
Tay vừa chạm tới cổ, một dòng máu liền phun ra, bọn họ cũng té xuống đất.
!
Đôi mắt vẫn như cũ mà trừng to.
Cảm giác hít thở không thông nảy lên trong lòng mỗi người.
!
Đặc biệt là mấy người Khang Văn, cảm thấy một màn này thật khó tin.
Thằng nhóc đó lại lợi hại đến thế sao, làm sao được chứ?
!
Dương Ngữ Nhân cũng trợn mắt há hốc mồm.
Cô ta biết anh rể mình hơi lợi hại, nhưng này là quá lợi hại đi.
!
Mà lúc này, Thường Ninh cũng di chuyển.
Nhưng mà không ai thấy rõ anh di chuyển thế nào
!
Mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt, sau đó thời gian như bị đình trệ lại.
Hai người trung niên kia vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích.
!
Nhưng mà, vũ khí trong tay họ lại không thấy đâu.
Trên mặt bọn họ cũng đồng thời hiện lên sự khiếp sợ, một biểu tình không thể tin được.
!
Sau đó bọn họ lấy tay sờ cốt.
Phốc!
!
Tay vừa chạm tới cổ, một dòng máu liền phun ra, bọn họ cũng té xuống đất.
Đôi mắt vẫn như cũ mà trừng to.
!
Cảm giác hít thở không thông nảy lên trong lòng mỗi người.
Đặc biệt là mấy người Khang Văn, cảm thấy một màn này thật khó tin.
!
Thằng nhóc đó lại lợi hại đến thế sao, làm sao được chứ?
Dương Ngữ Nhân cũng trợn mắt há hốc mồm.
!
Cô ta biết anh rể mình hơi lợi hại, nhưng này là quá lợi hại đi.
Tuy là cô ta lần đầu thấy cảnh giết người nhưng cũng chẳng thấy sợ hãi, chỉ cảm thấy kinh hoàng mà thôi.
!
Vương Chấn Đông đã chuẩn bị trong lòng nhưng vẫn trợn mắt há hốc mồm.
Tề Hồng càng không nói gì, cả người cứ như một pho tượng.
!
Leng keng
Thường Ninh thả cây dao và đao xuống mặt đất.
!
Sau đó nhìn về phía Tề Kiên.
Tề Kiên chỉ cảm thấy xương cốt cả người lạnh đi.
!
**********
"Thiếu gia, Tề Hồng không được xem là người Tề gia, hôm nay anh đến thăm, Tề Hồng vô cùng hoan nghênh, nhưng nếu là muốn tìm rắc rối, thì xin thứ cho Tế Hồng không rảnh chào mừng!"
!
"Tốt lắm, quả nhiên bây giờ đi theo tên Vương Chấn Đông kia là gan ngày càng lớn, cả tôi cũng không thèm để vào mắt" Tề Kiên cười lạnh nói.
Lúc này, một tiếng chạy rầm rầm truyền đến, một đám người chạy lại đây.
!
Chính là Vương Chấn Đông chạy đến.
“A Hồng, em không sao chứ?" Vương Chấn Đông ở gần nhất, đi thằng đến Tề Hồng thân thiết hỏi.
!
Thậm chí là không thèm để ý đến cả Thường Ninh.
"Anh Đông, em không sao."
!
Thấy Tề Hồng không có chuyện gì, Vương Chấn Đông mới nhẹ nhàng thở phào.
Sau đó anh ta chắn trước người Tề Hồng, nhìn thẳng vào Tề Kiên: “Tề gia muốn đối phó với Vương Chấn Đông tôi thì cứ việc đến gặp tôi, làm khó dễ một người phụ nữ là sao nhỉ!"
!
Như vậy thật ra cũng chẳng hợp với hình tượng của anh ta lắm, giống như là có thế vi một người phụ nữ đứng sau mà liều mạng vậy.
Thường Ninh cũng chẳng nghĩ tới, Vương Chấn Đông vậy mà là cái kiểu si tình, chuyện này làm anh cảm thấy khá là ngoài ý muốn.
!
Tề Kiên lạnh lùng nhìn Vương Chấn Đông, "Anh đúng là có chuyện đấy, có thể làm cho người phụ nữ của Tề gia bọn tôi đổi lòng đổi dạ, nhưng mà, đường đi của anh khá sai đấy, nếu như anh thành thành thật thật đi theo Tề gia bọn tôi thì thành tựu không chỉ có tới hôm nay đâu, đáng tiếc, thật không biết điều!”
"Con đường của mọi người là do tự mình chọn, Tề gia lại muốn trở thành anh hùng một phương, còn muốn Vương Chấn Đông tôi nghe theo nữa, không có chuyện đấy đâu!” Vương Chấn Đông lớn tiếng nói.
!
Anh ta hay đùa rằng, anh ta ôm chặt đùi Ninh thiếu niên không rảnh để ý Tề gia.
Sau đó, anh ta lơ đãng để ý thấy Thường Ninh.
!
Lại cảm thấy vui mừng.
Vốn là anh ta dẫn người lại đây là vì không nắm chắc sao mà để đuổi vị Tề thiếu gia này, nhưng bây giờ thì Thường Ninh vậy mà lại ở đây.
!
Cứ như thể thì anh ta cũng đỡ lo hơn không ít.
"Tề thiếu gia, đừng trách Vương Chấn Đông tôi nói với anh, người Tiễn thành đừng có mơ tưởng thu Phiền thành vào trong tay, đó là ảo tưởng!"
!
Phiền thành tuy không phải là một thành phố phồn hoa, nhưng mà kinh tế cũng tương đối hùng mạnh.
Trong mắt một số người ở Tiễn thành thì đương nhiên là một khối thịt béo.
!
Cho nên Tề gia muốn nắm giữ thế giới ngầm của Phiền thành trong tay.
Thậm chí là không tiếc mà phái một số phụ nữ trong gia tộc để giấu bên người Vương Chấn Đông.
!
Nhưng kết quả Tề gia không ngờ rằng, người phụ nữ bọn họ phải đi lại diễn giả thành thật, thật sự trở thành người của Vương Chấn Đông.
Hơn nữa quân cờ chốt bọn họ xếp vào Phiền thành cũng biết mất, có thể nói là hoàn toàn phá hỏng kế hoạch của bọn họ rồi.
!
Khi trước bọn họ phái năm người đến đây cũng đã thất bại quay về.
Cho nên lúc này đây, vị tam thiếu gia Tề gia tự mình dẫn người đến đấy, muốn giải quyết chuyện ở Phiền thành, rồi giành công lớn về cho Tề gia.
!
"Vương Chấn Đông, ai cho anh dũng cảm dám nói chuyện với tôi như thế!" Tề Kiên cả giận nói.
Hắn ta tới bây giờ vẫn không đặt người Phiền thành vào trong mắt, vẫn một mực tin rằng Vương Chấn Đông chỉ là một tên sống tạm bợ bất nhập lưu thôi.
!
Cái kiểu người tạm bợ này, mà dám nói chuyện như thế với hắn ta, đúng là muốn chết!
Ba người đàn ông trung niên ở phía sau hắn cũng toát ra sát khí
!
"Giết chúng nó cho tao!"
Tề Kiên hạ lệnh nói.
!
Nếu không về theo Tề gia, còn ăn nói lỗ mãng như thế với hắn thì chỉ còn một đường chết.
Ba người đàn ông trung niên kia cả người cũng giống như phát ra tiếng nói.
!
Đi về hương Vương Chấn Đông.
Người dưới tay Vương Chấn Đông cũng lập tức đi lên.
!
Nhưng chưa đến một phút đồng hồ tất cả đã nằm xuống.
Không phải là đứt tay thì cũng gãy chân, vô cùng khốn khổ.
!
Đám người Khang Văn Bằng nhìn thần một màn này, cả một đám có hội dại ra. Dù sao thì bọn họ từng gặp qua trường hợp này, ba người tùy tiện ra tay là đánh cả một chục người, cứ như là gà con đụng phải hồ vậy.
Tề gia quả nhiên là Tề gia mà, không hổ lại hoành hành được cả thế giới ngầm ở Tiễn thành.
!
Sắc mặt của Vương Chấn Đông trắng nhở, anh ta không nghĩ rằng thủ hạ của anh ta lại không chịu được ba người trung niên này, còn đáng sợ hơn cả năm người kia nữa.
Ảnh mắt của anh ta cũng không nhịn được mà nhìn Thường Ninh.
!
Ba người đàn ông trung niên kia cười lạnh đi đến Vương Chấn Đông.
"Muốn giết anh ấy, hỏi qua tôi chưa?"
!
Thường Ninh lúc này thản nhiên nói.
Sau đó đi ra từ trong đám người.
!
Tề Kiên nghiêng đầu nhìn Thường Ninh, cười lạnh nói,
“Thằng nhóc, cậu sợ tôi quên cậu à, muốn tôi mau bắt cậu đây à!"
!
Thường Ninh lại thản nhiên nói: “Chỉ bằng anh mà bắt tôi, chưa đủ tư cách!"
"Thằng nhóc thối, mày là cái đéo gì mà dám nói tao như thế!" Tề Kiên tức giận nói.
!
Buồn cười thật đấy, một chó mèo hoang dám đứng đây cuồng vọng, còn láo hơn cả Vương Chấn Đông, chán sống thật rồi.
“Tề Vệ, đánh gãy hai chân thằng này trước cho tao!" Sau đó, hắn ta phất phất tay.
!
Trong ba người đàn ông trung niên lập tức có một người đi về hướng Thường Ninh,
Những người Khang Văn ở đó cười lạnh.
!
Thằng này thật sự là chẳng sợ chết, đứng ở sau mà còn dám đi lên.
Nhưng mà, cho dù không đi lên, thì kết quả của thằng nhóc này cũng như nhau thôi.
!
Đặc biệt là Khang Văn và Lôi Hoàng cũng rất mong chờ thấy cảnh Thường Ninh bị đánh gãy hai chân.
“Ngữ Nhân, tôi đã nói với cô rồi, đi cùng một người như vậy là không có tiền đồ, bây giờ cô tin chưa. Bây giờ tốt nhất là cô nhanh chóng xin anh Văn đi, không là cả cô Tề Vệ cũng đánh đấy, lúc đó thì thảm.”
!
Thang Ngọc lúc nói với Dương Ngữ Nhân mang theo vẻ vui sướng khi người gặp họa.
Dương Ngữ Nhân chỉ cắn cắn môi, không lên tiếng.
!
Cô ta tuy là biết là người anh rể này khá là lợi hại nhưng trong lòng vẫn hơi lo lắng, cũng không rảnh để ý đến Thang Ngọc.
Thang Ngọc thấy cô ta như thế, chậc một tiếng, cũng lười phản ứng lại Dương Ngũ Nhân, thậm chí có hơi lo lắng, Dương Ngữ Nhân cố chấp như vậy đến lúc đó đừng có phiên tới cô ta là được.
!
Lúc này Tề Vệ đã đi đến trước mặt Thường Ninh.
Lạnh lùng nhìn Thường Ninh, "Thằng nhóc, nhìn mày như vậy, có vẻ là đã luyện qua, không biết mày có thể chịu được một đòn của tao không?"
!
Dù sao thì hắn ta cũng là một người luyện võ, liếc mắt nhìn một cái cũng biết Thường Ninh cũng tập, hơn nữa cũng không yêu, lại còn trẻ tuổi như thế, khó trách dám đứng lên.
Nhưng mà, ở trước mặt hắn ta thì vẫn không đủ, dù sao thì người kia vẫn rất trẻ.
!
Thường Ninh chỉ cười cười, liếc mắt khinh thường. Biểu tình này trong mắt Tề Vệ chính là sỉ nhục hắn ta.
"Thằng nhóc, tao đã cho mày một cơ hội nhưng xem ra là do mày không chịu nhận lấy!”
!
Sau đó trực tiếp đánh một cái về Thường Ninh.
Không khí có hơi chút rung động ầm ầm, hiển nhiên là một củ này là do sự thúc đẩy nội khí của hắn ta.
!
Hắn ta tin rằng một cú này, cho dù người kia bất tử thì cũng sẽ trọng thương.
Phanh!
!
Một bóng người bay ngược về sau.
Những người Khang Văn đều nghĩ rằng Thường Ninh bị một cú đánh bay luôn.
!
Dù sao thì nhìn thân thể của thằng đó sao lại chịu được một củ chủ.
Kết quả là đợi bọn họ nhìn thấy thì tất cả đều ngây người.
!
Người bay ngược ra ngoài không phải là Thường Ninh, mà là Tề Vệ!
Hơn nữa, càng làm cho bọn họ khiếp sợ là, cánh tay kia của Tề Vệ lại lộ ra một khúc xương trắng.
!
Bầu không khí cũng đọng lại!
Tề Kiên cũng vô cùng sợ hãi.
!
Mà hai người đàn ông kia sắc mặt cũng thay đổi.
Sau đó một giây bọn họ đồng thời di chuyển.
!
Một trái một phải, đồng thời áp lấy Thường Ninh.
Trong tay một người lộ ra một cây dao đẫm máu, lóe lên một mũi nhọn chói mắt.
!
Mà tên còn lại cũng có một mũi nhọn trong tay, đó là một cây đao.
Mà lúc này, Thường Ninh cũng di chuyển.
!
Nhưng mà không ai thấy rõ anh di chuyển thế nào
Mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt, sau đó thời gian như bị đình trệ lại.
!
Hai người trung niên kia vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích.
Nhưng mà, vũ khí trong tay họ lại không thấy đâu.
!
Trên mặt bọn họ cũng đồng thời hiện lên sự khiếp sợ, một biểu tình không thể tin được.
Sau đó bọn họ lấy tay sờ cốt.
!
Phốc!
Tay vừa chạm tới cổ, một dòng máu liền phun ra, bọn họ cũng té xuống đất.
!
Đôi mắt vẫn như cũ mà trừng to.
Cảm giác hít thở không thông nảy lên trong lòng mỗi người.
!
Đặc biệt là mấy người Khang Văn, cảm thấy một màn này thật khó tin.
Thằng nhóc đó lại lợi hại đến thế sao, làm sao được chứ?
!
Dương Ngữ Nhân cũng trợn mắt há hốc mồm.
Cô ta biết anh rể mình hơi lợi hại, nhưng này là quá lợi hại đi.
!
Mà lúc này, Thường Ninh cũng di chuyển.
Nhưng mà không ai thấy rõ anh di chuyển thế nào
!
Mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt, sau đó thời gian như bị đình trệ lại.
Hai người trung niên kia vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích.
!
Nhưng mà, vũ khí trong tay họ lại không thấy đâu.
Trên mặt bọn họ cũng đồng thời hiện lên sự khiếp sợ, một biểu tình không thể tin được.
!
Sau đó bọn họ lấy tay sờ cốt.
Phốc!
!
Tay vừa chạm tới cổ, một dòng máu liền phun ra, bọn họ cũng té xuống đất.
Đôi mắt vẫn như cũ mà trừng to.
!
Cảm giác hít thở không thông nảy lên trong lòng mỗi người.
Đặc biệt là mấy người Khang Văn, cảm thấy một màn này thật khó tin.
!
Thằng nhóc đó lại lợi hại đến thế sao, làm sao được chứ?
Dương Ngữ Nhân cũng trợn mắt há hốc mồm.
!
Cô ta biết anh rể mình hơi lợi hại, nhưng này là quá lợi hại đi.
Tuy là cô ta lần đầu thấy cảnh giết người nhưng cũng chẳng thấy sợ hãi, chỉ cảm thấy kinh hoàng mà thôi.
!
Vương Chấn Đông đã chuẩn bị trong lòng nhưng vẫn trợn mắt há hốc mồm.
Tề Hồng càng không nói gì, cả người cứ như một pho tượng.
!
Leng keng
Thường Ninh thả cây dao và đao xuống mặt đất.
!
Sau đó nhìn về phía Tề Kiên.
Tề Kiên chỉ cảm thấy xương cốt cả người lạnh đi.
!