-
Chương 28: Khương Vô Danh đem đến lựa chọn
Nhiều thế hệ của nhà họ Lý đều làm nghề y, là thế gia y học, là gia tộc cổ xưa, thần bí và quyền lực nhất ở Long Quốc.
Ở thời cổ đại, nhà họ Lý chỉ hành nghề y cứu người, mà hiện nay lại còn khống chế tập đoàn dược phẩm lớn nhất Long Quốc - dược nghiệp Long Đằng.
Cơ hội cho hết thảy những chuyện này bắt đầu từ vài chục năm trước, khi võ đạo đã bắt đầu sống lại ở toàn cầu, sau đó càng ngày càng hưng thịnh.
Bởi vì người luyện võ cần phải có một lượng lớn thuốc để tập võ, bao gồm thuốc cải thiện gen, thuốc kích thích tiềm năng của gen, thuốc hỗ trợ khí huyết để luyện võ, thuốc chữa bệnh để khôi phục vết thương,...
Trong số đó, bởi vì nguyên nhân đặc thù mà cho dù có ra giá thế nào, thuốc về gen cũng không có người bán, chỉ có thế lực lớn mới có thể đạt được, hơn nữa cũng chỉ cung cấp cho thiên tài võ thuật.
So với thuốc về gen mà nói thì chuyện mua thuốc khí huyết dễ dàng hơn được chút ít, nhưng đây cũng không phải là thứ mà người bình thường có thể mua được.
Hai mươi, ba mươi năm trước, một viên thuốc khí huyết loại tốt đã có giá trên cả triệu, hơn nữa còn chỉ có thể mua qua con đường đặc thù.
Mà ngày nay, theo sự hưng thịnh của võ thuật, số lượng người luyện võ cũng đã trở nên nhiều hơn trước, kỹ thuật chế dược phát triển, thuốc khí huyết được phổ biến hơn rất nhiều, nhưng cũng có giá trên mười ngàn một viên thuốc.
Đây cũng là lý do mà tập đoàn dược nghiệp Long Đằng trở thành tập đoàn y dược lớn nhất ở Long Quốc - bọn họ gần như giữ độc quyền các loại thuốc mà người luyện võ cần dùng ở trong Long Quốc!
Không giống như tập đoàn Tô thị, trụ sở và sản nghiệp của dược nghiệp Long Đằng hoàn toàn tách biệt, đều nằm ở đoạn đường phồn hoa nhất của trung tâm thành phố Đông Hải, là một toà nhà chọc trời to lớn cao chót vót.
Ba giờ chiều, Khương Vô Danh đi vào văn phòng chủ tịch của toà nhà lớn trụ sở dược nghiệp Long Đằng, gặp được người lãnh đạo của dược nghiệp Long Đằng - Lý Thượng Lai.
“Chào ngài, Vô Danh đại sư”.
Đích thân Lý Thượng Lai đến nghênh đón Khương Vô Danh, hơn nữa còn chủ động bắt tay với Khương Vô Danh, không hề có vẻ tự cao tự đại mà ngược lại, thái độ lại thể hiện vô cùng nhiệt tình.
Một mặt, tuy là tuổi tác của Khương Vô Danh vẫn còn trẻ, ăn mặc cũng bình thường, nhưng anh lại có thể đứng ở tầng cao nhất của trụ sở dược nghiệp Long Đằng, đứng ở trước mặt Lý Thượng Lai với vẻ mặt bình tĩnh tự nhiên.
Chuyện này làm cho Lý Thượng Lai, người đã duyệt qua vô số người nhận ra rằng Khương Vô Danh không phải là người tầm thường.
Càng quan trọng hơn là vì Khương Vô Danh được giới thiệu thông qua người của nhà họ Tần - Tần Hải Lâm, bố của Tần Tiểu Trí đã đích thân gọi điện đến Lý Thượng Lai!
Tần Hải Lâm cũng phục vụ ở chiến khu của võ bộ phía Đông, là một vị tướng quân phụ trách quản lý khu vực trực thuộc Đông Hải, cũng là người nối nghiệp tương lai của nhà họ Tần.
Mà Lý Thượng Lai, mặc dù là người nắm quyền to lớn trong ngành sản xuất y dược số một ở Long Quốc, mỗi năm kiếm được rất nhiều tiền tài đến cho nhà họ Lý, nhưng hắn lại không có địa vị cao ở nhà họ Lý.
Bởi vì ở nhà họ Lý, con cháu tiếp thu truyền thừa y học mới là con cháu nòng cốt của gia tộc!
Nói cách khác, ở trong nhà họ Lý, có rất nhiều người có thể đảm nhiệm chức chủ tịch dược nghiệp Long Đằng, nhưng người có thể kế thừa hoàn mỹ truyền thừa y học của nhà họ Lý lại không nhiều.
Ở trong hoàn cảnh như vậy, địa vị xã hội và thân phận của Lý Thượng Lai căn bản không có cách nào so sánh được với Tần Hải Lâm.
“Chào anh, chủ tịch Lý, đã làm phiền anh rồi”.
Khương Vô Danh nắm tay của Lý Thượng Lai, trả lời lễ phép.
“Vô Danh đại sư, ngài là người mà tướng quân Tần Hải Lâm giới thiệu, là khách quý, làm sao có thể nói là quấy rầy được?”
Lý Thượng Lai vừa nói vừa làm ra động tác mời: “Mời ngồi. Ngài uống trà hay là uống cà phê hoặc là đồ uống?”
“Chủ tịch Lý, không cần phải phiền toái đến thế”.
Khương Vô Danh lắc đầu, sau đó nói thẳng ra mục đích đến đây của mình: “Tôi tới đây tìm anh là muốn hợp tác cùng với dược nghiệp Long Đằng, thậm chí là đối tác lớn nhất của nhà họ Lý”.
“Hợp tác?”
Lý Thượng Lai không khỏi sửng sốt.
Hắn đã nghe chính miệng Tần Hải Lâm nói Khương Vô Danh là một thiên tài võ thuật, nên đã cho rằng Khương Vô Danh đến gặp mình là vì muốn mua thuốc về gen, hoặc là muốn thông qua mình để tìm người trị ám thương từ nhà họ Lý.
Rất nhiều võ giả đều có ám thương ở trên người, nếu không điều trị tận gốc, sẽ ảnh hưởng vô cùng nghiêm trọng đến chiến lực và chuyện tăng thực lực khi học võ.
“Đúng vậy, chủ tịch Lý”. Khương Vô Danh gật gật đầu.
“Vô Danh đại sư, không biết là ngài muốn cùng hợp tác chuyện gì với dược nghiệp Long Đằng?”, Lý Thượng Lai có hơi nghi ngờ hỏi.
Khương Vô Danh không vội vàng trả lời, mà móc ra một cái bình nhỏ màu trắng, vặn nắp bình ra, lấy ra một viên thuốc đặt ở trong lòng bàn tay.
Viên thuốc được lấy ra có màu đỏ đen, trong suốt giống như pha lê, tỏa ra mùi thuốc nồng đậm.
“Chất lượng của viên thuốc khí huyết này thật sự không tồi đâu.”
Đồng tử Lý Thượng Lai đột nhiên co lại, sau đó lại không kiềm được mà khen ngợi.
Tuy là hắn không kế thừa truyền thừa y học của nhà họ Lý, nhưng hắn cũng là người lãnh đạo của dược nghiệp Long Đằng, rất quen thuộc với các loại thuốc của võ giả.
Chỉ cần liếc mắt một cái là hắn đã nhìn ra thứ trong tay của Khương Vô Danh là một viên thuốc khí huyết, hơn nữa chất lượng của viên thuốc này còn cực kỳ tốt.
“Đúng vậy chủ tịch Lý, chất lượng của viên thuốc khí huyết này không hề thua kém gì so với thuốc khí huyết cao cấp nhất của dược nghiệp Long Đằng chế tạo ra”.
Khương Vô Danh nói chuyện chậm rãi, biểu cảm cực kỳ bình tĩnh, lời nói chứa đầy sự tự tin.
Sau khi được Thiên Long đạo nhân thu nhận làm đồ đệ, ông ấy không đưa thuốc về gen cho Khương Vô Danh giống như cách mà các thế lực luyện võ khác bồi dưỡng thiên tài võ thuật, thậm chí còn cấm không cho Khương Vô Danh dùng thuốc về gen!
“Dùng thuốc về gen, sẽ kích thích mạnh mẽ tiềm năng của võ giả, đây là việc đốt cháy giai đoạn, con đường luyện võ càng về sau sẽ càng trở nên khó khăn hơn, hơn nữa thành tựu về võ đạo cũng sẽ thấp dần đi”.
Đây là nguyên văn lời nói của Thiên Long đạo nhân.
Nhưng ngoại trừ thuốc về gen thì Thiên Long đạo nhân lại cung cấp hết tất cả các tài nguyên về các loại thuốc khác cho Khương Vô Danh, bao gồm cả thuốc về khí huyết, đều ở trong tay anh.
Khương Vô Danh luyện võ ở trong Long Hổ Sơn hết bốn năm, mỗi ngày đều ăn thuốc khí huyết giống như ăn kẹo, sau khi luyện võ thì sẽ còn tắm bằng nước thuốc cũng có chứa thuốc khí huyết ở bên trong.
Bốn năm trước, Khương Vô Danh rời Long Hổ Sơn, thành lập ra Chiến Long Điện thì mới biết được trong bốn năm mình luyện võ kia đã tiêu hao tài nguyên về thuốc kinh khủng tới cái độ nào, ngay cả truyền nhân của thế lực võ học cao cấp nhất cũng chưa chắc đã có được sự xa xỉ như anh!
Ngoài cái này ra, Khương Vô Danh cũng đã nhìn thấy thuốc khí huyết được dược nghiệp Long Đằng chế tạo và thuốc khí huyết của quốc gia khác chế tạo, so về chất lượng, không thể nào so sánh được với thuốc khí huyết ở trong tay của mình!
“A?”
Lý Thượng Lai nghe thấy như thế thì đồng tử giãn ra trên vẻ mặt lộ ra sự kinh ngạc và bất an.
Hắn không còn xa lạ gì đối với thế giới võ đạo, thậm chí còn biết được mỗi một thế lực võ đạo đều có thể chế tạo ra thuốc khí huyết, nhưng chất lượng và tác dụng lại không bằng được thuốc khí huyết thiên phẩm do dược nghiệp Long Đằng sản xuất ra.
Thuốc khí huyết của dược nghiệp Long Đằng sản xuất ra được chia làm bốn loại hình là hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm và thiên phẩm.
Trong đó, nguyên liệu để tạo nên thuốc khí huyết cấp thiên phẩm cực kỳ sang quý, mỗi một viên có giá hơn trăm ngàn, hơn nữa chỉ cũng cấp cho Võ bộ cùng với một ít thế lực võ học đứng đầu ở Long Quốc.
“Chủ tịch Lý, anh có thể nhờ dược sĩ uy tín nhất đến giám định viên thuốc khí huyết ở trong tay của tôi”.
Khương Vô Danh có thể cảm nhận được sự nghi ngờ của Lý Thượng Lai, chính anh cũng có thể hiểu được.
Dẫu sao thì nhà họ Lý là gia tộc y học lâu đời và quyền lực nhất ở Long Quốc, mà dược nghiệp Long Đằng lại gần như nắm độc quyền về các loại thuốc mà võ giả cần phải sử dụng!
Ở trong một tình huống như thế, có người đột nhiên lấy ra một viên thuốc khí huyết có thể có chất lượng còn tốt hơn cả thuốc khí huyết loại thiên phẩm của dược nghiệp Long Đằng làm ra được, Lý Thượng Lai làm sao có thể không nghi ngờ cho được?
“Vô Danh đại sư, ngài đang muốn cùng dược nghiệp Long Đằng hợp tác sản xuất, tiêu thụ loại thuốc khí huyết ở trong tay của ngài sao?”
Ở bên tai vang lên lời nói của Khương Vô Danh, cảm nhận được sự tự tin từ trong người của anh truyền ra, Lý Thượng Lai tạm thời ngăn lại sự hoài nghi ở trong lòng, bất an mà hỏi anh.
Đúng vậy.
Giờ phút này hắn không thể che giấu được sự bất an trong nội tâm!
“Chủ tịch Lý, ngoài chuyện đảm bảo được chất lượng của viên thuốc khí huyết này thì tôi còn muốn bổ sung thêm một chút”.
Khương Vô Danh có thể cảm nhận được Lý Thượng Lai không thể nào che giấu được bất an của mình, nên hỏi một đằng mà trả lời mộy nẻo: “Chi phí sản xuất của nó không bằng một phần mười chi phí sản xuất loại thuốc khí huyết thiên phẩm của quý công ty”.
“Này…”
Trong nháy mắt Lý Thượng Tới sững sờ tại chỗ, nội tâm lại tràn ngập khủng hoảng và hưng phấn, hai loại cảm xúc hoàn toàn trái ngược nhau.
Bởi vì lý trí nói cho hắn biết, sự xuất hiện của Khương Vô Danh đã làm cho dược nghiệp Long Đằng lâm vào tình thế khó khăn.
Bên trái là thiên đường, bên phải là địa ngục!
…
Ở thời cổ đại, nhà họ Lý chỉ hành nghề y cứu người, mà hiện nay lại còn khống chế tập đoàn dược phẩm lớn nhất Long Quốc - dược nghiệp Long Đằng.
Cơ hội cho hết thảy những chuyện này bắt đầu từ vài chục năm trước, khi võ đạo đã bắt đầu sống lại ở toàn cầu, sau đó càng ngày càng hưng thịnh.
Bởi vì người luyện võ cần phải có một lượng lớn thuốc để tập võ, bao gồm thuốc cải thiện gen, thuốc kích thích tiềm năng của gen, thuốc hỗ trợ khí huyết để luyện võ, thuốc chữa bệnh để khôi phục vết thương,...
Trong số đó, bởi vì nguyên nhân đặc thù mà cho dù có ra giá thế nào, thuốc về gen cũng không có người bán, chỉ có thế lực lớn mới có thể đạt được, hơn nữa cũng chỉ cung cấp cho thiên tài võ thuật.
So với thuốc về gen mà nói thì chuyện mua thuốc khí huyết dễ dàng hơn được chút ít, nhưng đây cũng không phải là thứ mà người bình thường có thể mua được.
Hai mươi, ba mươi năm trước, một viên thuốc khí huyết loại tốt đã có giá trên cả triệu, hơn nữa còn chỉ có thể mua qua con đường đặc thù.
Mà ngày nay, theo sự hưng thịnh của võ thuật, số lượng người luyện võ cũng đã trở nên nhiều hơn trước, kỹ thuật chế dược phát triển, thuốc khí huyết được phổ biến hơn rất nhiều, nhưng cũng có giá trên mười ngàn một viên thuốc.
Đây cũng là lý do mà tập đoàn dược nghiệp Long Đằng trở thành tập đoàn y dược lớn nhất ở Long Quốc - bọn họ gần như giữ độc quyền các loại thuốc mà người luyện võ cần dùng ở trong Long Quốc!
Không giống như tập đoàn Tô thị, trụ sở và sản nghiệp của dược nghiệp Long Đằng hoàn toàn tách biệt, đều nằm ở đoạn đường phồn hoa nhất của trung tâm thành phố Đông Hải, là một toà nhà chọc trời to lớn cao chót vót.
Ba giờ chiều, Khương Vô Danh đi vào văn phòng chủ tịch của toà nhà lớn trụ sở dược nghiệp Long Đằng, gặp được người lãnh đạo của dược nghiệp Long Đằng - Lý Thượng Lai.
“Chào ngài, Vô Danh đại sư”.
Đích thân Lý Thượng Lai đến nghênh đón Khương Vô Danh, hơn nữa còn chủ động bắt tay với Khương Vô Danh, không hề có vẻ tự cao tự đại mà ngược lại, thái độ lại thể hiện vô cùng nhiệt tình.
Một mặt, tuy là tuổi tác của Khương Vô Danh vẫn còn trẻ, ăn mặc cũng bình thường, nhưng anh lại có thể đứng ở tầng cao nhất của trụ sở dược nghiệp Long Đằng, đứng ở trước mặt Lý Thượng Lai với vẻ mặt bình tĩnh tự nhiên.
Chuyện này làm cho Lý Thượng Lai, người đã duyệt qua vô số người nhận ra rằng Khương Vô Danh không phải là người tầm thường.
Càng quan trọng hơn là vì Khương Vô Danh được giới thiệu thông qua người của nhà họ Tần - Tần Hải Lâm, bố của Tần Tiểu Trí đã đích thân gọi điện đến Lý Thượng Lai!
Tần Hải Lâm cũng phục vụ ở chiến khu của võ bộ phía Đông, là một vị tướng quân phụ trách quản lý khu vực trực thuộc Đông Hải, cũng là người nối nghiệp tương lai của nhà họ Tần.
Mà Lý Thượng Lai, mặc dù là người nắm quyền to lớn trong ngành sản xuất y dược số một ở Long Quốc, mỗi năm kiếm được rất nhiều tiền tài đến cho nhà họ Lý, nhưng hắn lại không có địa vị cao ở nhà họ Lý.
Bởi vì ở nhà họ Lý, con cháu tiếp thu truyền thừa y học mới là con cháu nòng cốt của gia tộc!
Nói cách khác, ở trong nhà họ Lý, có rất nhiều người có thể đảm nhiệm chức chủ tịch dược nghiệp Long Đằng, nhưng người có thể kế thừa hoàn mỹ truyền thừa y học của nhà họ Lý lại không nhiều.
Ở trong hoàn cảnh như vậy, địa vị xã hội và thân phận của Lý Thượng Lai căn bản không có cách nào so sánh được với Tần Hải Lâm.
“Chào anh, chủ tịch Lý, đã làm phiền anh rồi”.
Khương Vô Danh nắm tay của Lý Thượng Lai, trả lời lễ phép.
“Vô Danh đại sư, ngài là người mà tướng quân Tần Hải Lâm giới thiệu, là khách quý, làm sao có thể nói là quấy rầy được?”
Lý Thượng Lai vừa nói vừa làm ra động tác mời: “Mời ngồi. Ngài uống trà hay là uống cà phê hoặc là đồ uống?”
“Chủ tịch Lý, không cần phải phiền toái đến thế”.
Khương Vô Danh lắc đầu, sau đó nói thẳng ra mục đích đến đây của mình: “Tôi tới đây tìm anh là muốn hợp tác cùng với dược nghiệp Long Đằng, thậm chí là đối tác lớn nhất của nhà họ Lý”.
“Hợp tác?”
Lý Thượng Lai không khỏi sửng sốt.
Hắn đã nghe chính miệng Tần Hải Lâm nói Khương Vô Danh là một thiên tài võ thuật, nên đã cho rằng Khương Vô Danh đến gặp mình là vì muốn mua thuốc về gen, hoặc là muốn thông qua mình để tìm người trị ám thương từ nhà họ Lý.
Rất nhiều võ giả đều có ám thương ở trên người, nếu không điều trị tận gốc, sẽ ảnh hưởng vô cùng nghiêm trọng đến chiến lực và chuyện tăng thực lực khi học võ.
“Đúng vậy, chủ tịch Lý”. Khương Vô Danh gật gật đầu.
“Vô Danh đại sư, không biết là ngài muốn cùng hợp tác chuyện gì với dược nghiệp Long Đằng?”, Lý Thượng Lai có hơi nghi ngờ hỏi.
Khương Vô Danh không vội vàng trả lời, mà móc ra một cái bình nhỏ màu trắng, vặn nắp bình ra, lấy ra một viên thuốc đặt ở trong lòng bàn tay.
Viên thuốc được lấy ra có màu đỏ đen, trong suốt giống như pha lê, tỏa ra mùi thuốc nồng đậm.
“Chất lượng của viên thuốc khí huyết này thật sự không tồi đâu.”
Đồng tử Lý Thượng Lai đột nhiên co lại, sau đó lại không kiềm được mà khen ngợi.
Tuy là hắn không kế thừa truyền thừa y học của nhà họ Lý, nhưng hắn cũng là người lãnh đạo của dược nghiệp Long Đằng, rất quen thuộc với các loại thuốc của võ giả.
Chỉ cần liếc mắt một cái là hắn đã nhìn ra thứ trong tay của Khương Vô Danh là một viên thuốc khí huyết, hơn nữa chất lượng của viên thuốc này còn cực kỳ tốt.
“Đúng vậy chủ tịch Lý, chất lượng của viên thuốc khí huyết này không hề thua kém gì so với thuốc khí huyết cao cấp nhất của dược nghiệp Long Đằng chế tạo ra”.
Khương Vô Danh nói chuyện chậm rãi, biểu cảm cực kỳ bình tĩnh, lời nói chứa đầy sự tự tin.
Sau khi được Thiên Long đạo nhân thu nhận làm đồ đệ, ông ấy không đưa thuốc về gen cho Khương Vô Danh giống như cách mà các thế lực luyện võ khác bồi dưỡng thiên tài võ thuật, thậm chí còn cấm không cho Khương Vô Danh dùng thuốc về gen!
“Dùng thuốc về gen, sẽ kích thích mạnh mẽ tiềm năng của võ giả, đây là việc đốt cháy giai đoạn, con đường luyện võ càng về sau sẽ càng trở nên khó khăn hơn, hơn nữa thành tựu về võ đạo cũng sẽ thấp dần đi”.
Đây là nguyên văn lời nói của Thiên Long đạo nhân.
Nhưng ngoại trừ thuốc về gen thì Thiên Long đạo nhân lại cung cấp hết tất cả các tài nguyên về các loại thuốc khác cho Khương Vô Danh, bao gồm cả thuốc về khí huyết, đều ở trong tay anh.
Khương Vô Danh luyện võ ở trong Long Hổ Sơn hết bốn năm, mỗi ngày đều ăn thuốc khí huyết giống như ăn kẹo, sau khi luyện võ thì sẽ còn tắm bằng nước thuốc cũng có chứa thuốc khí huyết ở bên trong.
Bốn năm trước, Khương Vô Danh rời Long Hổ Sơn, thành lập ra Chiến Long Điện thì mới biết được trong bốn năm mình luyện võ kia đã tiêu hao tài nguyên về thuốc kinh khủng tới cái độ nào, ngay cả truyền nhân của thế lực võ học cao cấp nhất cũng chưa chắc đã có được sự xa xỉ như anh!
Ngoài cái này ra, Khương Vô Danh cũng đã nhìn thấy thuốc khí huyết được dược nghiệp Long Đằng chế tạo và thuốc khí huyết của quốc gia khác chế tạo, so về chất lượng, không thể nào so sánh được với thuốc khí huyết ở trong tay của mình!
“A?”
Lý Thượng Lai nghe thấy như thế thì đồng tử giãn ra trên vẻ mặt lộ ra sự kinh ngạc và bất an.
Hắn không còn xa lạ gì đối với thế giới võ đạo, thậm chí còn biết được mỗi một thế lực võ đạo đều có thể chế tạo ra thuốc khí huyết, nhưng chất lượng và tác dụng lại không bằng được thuốc khí huyết thiên phẩm do dược nghiệp Long Đằng sản xuất ra.
Thuốc khí huyết của dược nghiệp Long Đằng sản xuất ra được chia làm bốn loại hình là hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm và thiên phẩm.
Trong đó, nguyên liệu để tạo nên thuốc khí huyết cấp thiên phẩm cực kỳ sang quý, mỗi một viên có giá hơn trăm ngàn, hơn nữa chỉ cũng cấp cho Võ bộ cùng với một ít thế lực võ học đứng đầu ở Long Quốc.
“Chủ tịch Lý, anh có thể nhờ dược sĩ uy tín nhất đến giám định viên thuốc khí huyết ở trong tay của tôi”.
Khương Vô Danh có thể cảm nhận được sự nghi ngờ của Lý Thượng Lai, chính anh cũng có thể hiểu được.
Dẫu sao thì nhà họ Lý là gia tộc y học lâu đời và quyền lực nhất ở Long Quốc, mà dược nghiệp Long Đằng lại gần như nắm độc quyền về các loại thuốc mà võ giả cần phải sử dụng!
Ở trong một tình huống như thế, có người đột nhiên lấy ra một viên thuốc khí huyết có thể có chất lượng còn tốt hơn cả thuốc khí huyết loại thiên phẩm của dược nghiệp Long Đằng làm ra được, Lý Thượng Lai làm sao có thể không nghi ngờ cho được?
“Vô Danh đại sư, ngài đang muốn cùng dược nghiệp Long Đằng hợp tác sản xuất, tiêu thụ loại thuốc khí huyết ở trong tay của ngài sao?”
Ở bên tai vang lên lời nói của Khương Vô Danh, cảm nhận được sự tự tin từ trong người của anh truyền ra, Lý Thượng Lai tạm thời ngăn lại sự hoài nghi ở trong lòng, bất an mà hỏi anh.
Đúng vậy.
Giờ phút này hắn không thể che giấu được sự bất an trong nội tâm!
“Chủ tịch Lý, ngoài chuyện đảm bảo được chất lượng của viên thuốc khí huyết này thì tôi còn muốn bổ sung thêm một chút”.
Khương Vô Danh có thể cảm nhận được Lý Thượng Lai không thể nào che giấu được bất an của mình, nên hỏi một đằng mà trả lời mộy nẻo: “Chi phí sản xuất của nó không bằng một phần mười chi phí sản xuất loại thuốc khí huyết thiên phẩm của quý công ty”.
“Này…”
Trong nháy mắt Lý Thượng Tới sững sờ tại chỗ, nội tâm lại tràn ngập khủng hoảng và hưng phấn, hai loại cảm xúc hoàn toàn trái ngược nhau.
Bởi vì lý trí nói cho hắn biết, sự xuất hiện của Khương Vô Danh đã làm cho dược nghiệp Long Đằng lâm vào tình thế khó khăn.
Bên trái là thiên đường, bên phải là địa ngục!
…