Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-230
Chương 233: Câu người
Về tìm chồng thương lượng chỉ là cái lý do thôi, thật ra chỉ cần Amphitrite nói một tiếng, chuyện nhượng lại Atlantis sẽ chẳng có gì khó khăn.
Cho nên không chậm trễ bao lâu, ngày hôm sau xe thể thao màu vàng kiêu ngạo lại đi tới cửa tiệm gốm, nữ thần biển đến báo cho mọi người biết có thể đi nhận đất.
“Anh Hy đi một mình à?” Phong Tiểu Tiểu có chút tiếc nuối tiễn người ra cửa, “Không cần những người khác đi cùng sao?”
Phục Hy nhẹ nhàng mỉm cười: “Đáy biển tối tăm khó chịu, em còn chưa thành thạo thần chú cách thủy, lần này không nên đi.” Không phải không muốn mang vợ mình đi chơi cùng, chủ yếu là điều kiện khách quan không cho phép.
Phong Tiểu Tiểu cũng cạn lời, người này quả thật cho cô chút thể diện, cái gì gọi là chưa thành thạo, trước hôm nay cô căn bản còn chẳng biết thần chú cách thủy là cái gì cơ.
Người phụ nữ tốt là người không gây phiền toái cho người đàn ông của mình, Phong Tiểu Tiểu ngẫm lại cũng hiểu không cần phải nóng lòng làm gì, dù sao lấy về cũng để trong không gian con, không phải cô còn nhiều cơ hội lên sân khấu lúc tu sửa nó sao.
Vì thế liền bỏ ý định đi cùng lần này, Phục Hy vừa đi, Phong Tiểu Tiểu giống năm trước ném cửa hàng cho Tiểu Y Y, mình thì xoay người chuồn đi chơi nơi khác.
Đầu tiên là đến chỗ căn nhà mới mua của Hoàng Dung thăm Tiểu Đát Kỷ, tiếp đến nhà họ Dương gần đó vây xem hiện trường Dương Nghiên bị ép đi xem mặt, vụng trộm vui vẻ xong về nhà, lúc đi ngang qua sân sau thấy mấy khóm thủy tiên nhìn rất lung linh còn cảm thán tán thưởng vài câu, tiếp đi lên tầng hai mình ở, uống chén nước nhuận họng, vừa muốn ngồi xuống nghỉ ngơi, đột nhiên cảm thấy hình như có chỗ nào đó không là lạ…
“Cứ cảm thấy nhiều thêm cái gì…” Phong Tiểu Tiểu sờ cằm nghi hoặc, “Hình như có gì đó sai sai?!”
Tạm thời Ganymede còn chưa dọn ra ngoài, ngược lại hôm nay Vidar lại ra ngoài nghiên cứu địa hình quanh đây, muốn tìm nhà có ý muốn cho thuê phòng. Nhìn thấy Phong Tiểu Tiểu trở về, Ganymede rất có ánh mắt vội rót rượu ngon bưng tới, nhẹ giọng hỏi: “Đại nhân, làm sao vậy?”
“...” Mỗi lần nhìn thấy dáng vẻ Ganymede ân cần lấy lòng, Phong Tiểu Tiểu đều có loại ảo giác bản thân là hôn quân vô đạo đang hưởng thụ cậu trai trắng trẻo hầu hạ trong xa hoa dâm dật.
Nhưng không thể phủ định là, quả thật sau khi hầu hạ Zeus mấy ngàn năm, Ganymede đã bị huấn luyện đến rất biết nhìn sắc mặt người khác. Thường khi người khác vừa định làm cái gì, chưa cần mở miệng, mới quay đầu qua, cậu ta cũng đã hiểu ý để đi ra làm giúp rồi.
Hơn nữa, không biết có phải là người hầu rượu đều có loại sở trường này hay không, mà bọn họ đều vô cùng am hiểu việc thu thập tin tức và hiến kế… Tuy rằng chưa cần quan tâm đến việc thông tin có lệch lạc hay không, nhưng tối thiểu cũng là một cách nghĩ.
“Không có gì, chỉ là tôi cảm thấy là lạ, nhưng không nghĩ ra được là lạ ở chỗ nào.” Phong Tiểu Tiểu thấy Ganymede bưng tới rượu, yên lặng đau răng: “… Thật ra bình thường tôi không thích uống rượu lắm đâu.”
“Đây là rượu hoa do các tiên nữ ủ, nghe nói có thể dưỡng nhan nhuận thể, duy trì thanh xuân, uống giống như mật hoa, cũng không say.” Ganymede đặt rượu hoa bên tay Phong Tiểu Tiểu, mỉm cười, thuận tay xách lên một cái giỏ trúc, “Các cô ấy còn dạy tôi cách làm một loại bánh ngọt phương Đông, đúng lúc tôi để ý thấy trong sân có chút hoa tươi, lát nữa sẽ làm ra cho đại nhân thưởng thức.”
“… Tùy anh.” Hương vị quả nhiên không tệ, Phong Tiểu Tiểu bưng chén rượu, âm thầm đồng ý cách nói của Ganymede.
Rồi sau đó thiếu niên xinh đẹp xách giỏ trúc đẩy cửa ra ngoài, Phong Tiểu Tiểu vừa uống rượu vừa cách cửa sổ nhìn thiếu niên xinh đẹp trực tiếp đi ra góc sân chỗ mấy khóm thủy tiên. Ánh nắng mặt trời có vẻ chói mắt dị thường, màu vàng ấm mỏng manh dường như khiến cả người cậu ta đều bao phủ một lớp ánh sáng. Tuy rằng thân hình có vẻ còn có chút non nớt mềm mại, nhìn qua lại càng thêm ngây thơ thuần khiết như trẻ con.
Khi Ganymede đứng ở trước hoa tươi cúi người vươn tay đi hái, hình ảnh đó đẹp đến mức làm cho lòng người đều trở nên mềm mại… Phong Tiểu Tiểu đột nhiên hiểu ra vì sao Zeus lại có thể vì thiếu niên xinh đẹp này mà làm gay, sắc đẹp cực hạn quả nhiên là vượt qua cả giới tính.
Nhưng cũng thật hiếm thấy khi ngày đông lạnh như thế còn có hoa thủy tiên, hình như nửa đêm hôm qua còn có tuyết rơi nhẹ một lúc… Phong Tiểu Tiểu vừa thưởng thức cảnh đẹp vừa thất thần, đột nhiên biến sắc, rốt cuộc nhớ ra là chỗ nào không đúng: “Thủy tiên?”
Dường như là đang đồng tình với suy đoán của cô, lời vừa mới nói ra, đồng thời ngoài cửa sổ khi Ganymede hái một đóa hoa thủy tiên, mặt đất sân sau đột nhiên vỡ ra, bốn con tuấn mã màu đen kéo chiến xa Hy Lạp cổ xông lên từ dưới nền đất, tuấn mã hí dài cùng với chiến xa xuất hiện hoành tráng trước mặt Ganymede. Không đợi thiếu niên xinh đẹp cầm hoa thủy tiên bị dọa ngốc hoàn hồn, nháy mắt cậu ta đã bị một người người đàn ông trên chiến xa khom lưng xuống ôm vào lòng, một cánh tay đối phương ôm chặt lấy Ganymede, cái tay còn lại vung lên dây cương, tuấn mã lôi kéo chiến xa lại chạy về phía quốc gia tử vong.
Khi chiến mã và chiến xa biến mất, lỗ hổng trên mặt đất lại chậm rãi khép lại, mặt đất bằng phẳng giống như là vừa rồi chưa từng có chuyện gì xảy ra. Mà những bông thủy tiên còn lại vẫn lay động phấp phới trong gió như trước, như thể nó xinh đẹp và vô hại…
“…” Tận mắt thấy hiện trường toàn bộ quá trình Ganymede bị bắt cóc. Phong Tiểu Tiểu hóa đá ước chừng mười phút mới hoàn hồn.
Cô vội vứt chén rượu lao ra, giẫm hai cái lên chỗ mặt đất vừa rồi bị nứt. Ồ, rất rắn chắc, thật sự bị bắt đi rồi sao?... Không đúng, hiện tại vấn đề mấu chốt không phải cái này.
Phong Tiểu Tiểu nhanh chóng trở về phòng, lấy di động gọi điện thoại cho Lý Tiếu, điện thoại vừa được kết nối, không đợi đối phương trả lời cô đã rống lên: “Không xong rồi! Bé cưng của Zeus bị Hades cướp đi rồi!!!”
***
Lý Tiếu trồng hạt giống thủy tiên ở tiệm gốm Phong Tiểu Tiểu, chuyện này là điều mà mọi người đều không ngờ tới.
Lý Tiếu có nghề chính là chủ cửa hàng trên taobao, mọi người đều biết thuộc tính của loại người này, chính là thích ở nhà, hơn nữa còn là cái loại tương đối lười nhác… ba bữa trong ngày đều không theo quy luật, giờ giấc làm việc và nghỉ ngơi cũng không theo quy luật, nhà cửa sắp xếp chẳng khác gì kho hàng, mỗi ngày lúc lên giường đi ngủ còn làm một đống việc linh tinh…
Từ đó có thể biết, Lý Tiếu cũng không có quy hoạch hay sắp xếp gì đối với đồ đạc của mình, ngẫu nhiên không cẩn thận làm rơi một hai vật phẩm quan trọng đến góc nào đó cũng có khả năng xảy ra… Thậm chí đến tận trước khi nghe chuyện, ông ta còn không để ý đến việc mầm mống hoa thủy tiên đã không thấy đâu. Sau khi về nhà tùy tay tìm vài cái, phát hiện không thấy liền cho rằng để trong túi khác, tiếp đó không chút để ý mà vứt chuyện này ra sau đầu định về sau nếu rảnh thì tìm, rồi vội vàng đi đùa nghịch tài liệu mới để chuẩn bị chế thuốc…
Cho nên, khi Lý Tiếu vội vội vàng vàng chạy tới tiệm gốm, quả thực sắc mặt là đủ loại rối rắm, vừa thấy Phong Tiểu Tiểu liền không nhịn được than thở: “Sao nó lại rơi ở đây vậy? Tôi chỉ lấy được có một viên từ chỗ lão Ha thôi, vốn đang nghĩ về sau đi lần nữa là có thể trực tiếp dịch chuyển… Thế này thì xong rồi, trận dịch chuyển trận bị đặt ở nhà người khác, muốn đi sang còn phải gọi xe trước.”
“Thoả mãn đi, ít nhất cái này đơn giản hơn nhiều so với ngồi máy bay.” Phong Tiểu Tiểu nghiến răng, “Sao ông không ngẫm lại liệu tôi có đồng ý hay không, chỗ tôi mở tiệm DIY, hiện tại vừa qua năm mới không khách nào, chờ về sau dần có khách trở lại, lỡ có người ngứa tay hái thủy tiên thì làm thế nào?”
Lý Tiếu vô cùng ấm ức: “Cô còn mở tiệm sao? Chị đại à, hiện tại gia tài của cô cũng không ít, còn thiếu mấy đồng tiền này sao? Hơn nữa, đại ca Phục Hy dọn cánh cửa thần đình đến gian phòng cách vách phòng cô, về sau còn xây lại thần đình, mỗi ngày các loại người trời nam đất bắc với đủ hình thù kỳ quái sẽ đến đây đi làm... Nó phiền hơn nhiều vụ hoa thủy tiên này đó!”
Lời này quả thật không sai.
Phong Tiểu Tiểu vốn đã không thích chuyện cánh cửa thần đình, hiện tại vừa nghe, lần thứ hai lại biết đến cái gì gọi là u buồn.
“Bỏ đi, hiện tại nghĩ cách trước đã, chuyện Ganymede làm thế nào đây?” Phong Tiểu Tiểu khoát tay chặn lại, quyết định giải quyết vấn đề chính trước, “Đây chính là phiền phức to đấy!”
Lý Tiếu hỏi lại: “Phiền phức tới mức nào?”
“...” Quả thật, Phong Tiểu Tiểu chưa nghiêm túc tự hỏi, thấy người bị bắt đi liền theo phản xạ có điều kiện kinh hãi một hồi, đến bây giờ bị hỏi ngược lại mới bắt đầu nghiêm túc xem xét.
Đầu tiên, Ganymede cũng không phải đám người Dương Nghiên Khương Lễ, cho dù bị bắt đi hình như cũng không quá liên quan đến mình. Tiếp theo, hình như có gây tranh cãi cũng chẳng sao, Zeus đã bị giam lại, cho dù Hades không chịu thả người, cũng sẽ không có ai tìm mình tính sổ, bắt chịu trách nhiệm tới cùng.
Cuối cùng, nói gì thì Ganymede cũng làm người rót rượu mấy ngàn năm, mặc dù quan hệ với chư thần Olympus không thể nói tốt đến thế nào, nhưng ít nhất cũng sẽ không quá kém, nói vậy chắc là ở minh giới sẽ không đến mức bị người ta bắt nạt.
Cho nên tóm lại, hoàn toàn không cần thiết phải cứu viện người này... Phong Tiểu Tiểu thở phào: “Hình như cũng không phiền phức lắm.”
Vừa mới thả lỏng một hơi, Phục Hy và Amphitrite đã trở lại đi vào sân sau, trên tay Amphitrite còn ôm một quả bóng nước, bóng nước hơi bồng bềnh lơ lửng ở trong lòng bàn tay, lằn nước trong quả cầu nhộn nhạo, có một mảnh đất với thành trì đồ sộ ở trung tâm bóng nước, nhìn qua quả thực giống như là hàng mỹ nghệ tinh xảo.
“Atlantis đây sao?” Ánh mắt Phong Tiểu Tiểu sáng lên, nháy mắt liền đem Ganymede quẳng ra sau đầu mà tiến lên đón.
“Đúng vậy, thưa ngài.” Amphitrite mỉm cười, vừa định tiến lên trước một bước, mũi chân lại không cẩn thận đạp gãy một gốc cây thủy tiên.
Ngay lập tức, Phong Tiểu Tiểu và Lý Tiếu cùng hít sâu một hơi, nháy mắt hai khuôn mặt đều trở nên trắng bệch. Amphitrite nhìn thủy tiên dưới chân với vẻ không hiểu, nhưng nhìn thấy vẻ mặt căng thẳng của hai người mà ôn hòa xin lỗi một câu: “Xin lỗi, tôi không cẩn thận...”
Lời còn chưa nói xong, một màn quen thuộc xuất hiện thêm lần thứ hai, bốn con tuấn mã kéo chiến xa từ khe hở dưới lòng đất chạy đến, trước mặt bao người liền ôm Amphitrite bỏ chạy, mà khi mặt đất khép lại lần nữa, sắc mặt Phong Tiểu Tiểu và Lý Tiếu quả thực không thể khó coi hơn.
“... Thôi xong! Amphitrite cũng bị Hades bắt đi rồi!!!”
Phong Tiểu Tiểu quả thực muốn khóc ròng.
Phục Hy sắc mặt khó coi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Bình luận facebook