• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Người Tình Của Lý Tổng (2 Viewers)

  • Chương 151-152

Chương 151: Thư Vãn, em sẽ hối hận

Cố Cảnh Thâm quay đầu nhìn Thư Vãn, cả người đột nhiên đau đớn khiến cơ thể anh ta lung lay.

''Có phải em yêu Quý Tư Hàn nên mới nhẫn tâm với anh như vậy không...''

''Thư Vãn, anh yêu em hơn nửa đời người, tại sao em lại làm vậy với anh?''

Ánh mắt Cố Cảnh Thâm hiện lên sự oán hận, hận Thư Vãn vô tình, cũng hận cô yêu người khác.

Thư Vãn nhìn Cố Cảnh Thâm, hai tay nắm chặt, cắn răng nói: ''Đúng, em yêu anh ấy, anh cũng biết em yêu một người sẽ như thế nào, em đã yêu anh ấy rồi thì sẽ không nể mặt những người khác, anh tác thành cho em đi, được không?''

Cố Cảnh Thâm nghe xong máu trong người như đóng băng lại, cơ thể anh ta lung la lung lay, bắt đầu run rẩy dữ dội.

Anh ta vô cùng tức giận lao đến trước mặt Thư Vãn, giữ lấy cằm cô rồi hôn xuống.

Anh ta bá đạo mạnh mẽ như ngày trước, nhưng ngày trước Thư Vãn sẽ đáp lại anh ta, còn bây giờ...

Cố Cảnh Thâm từ từ buông Thư Vãn không chút phản ứng ra, khi thấy được sự lạnh lẽo và chán ghét trong mắt cô, trái tim anh ta hoàn toàn lạnh buốt.

''Thư Vãn, em sẽ hối hận...''

Anh ta nói xong, chống vào tường, đỡ cơ thể lung lay sắp ngã của mình rời đi.

Nhìn bóng lưng bị tổn thương đến cùng cực kia, Thư Vãn chua xót, nước mắt cũng lập tức rơi xuống.

Thấy cô như vậy Sam Sam có chút khó hiểu, rõ ràng là không nỡ nhưng tại sao lại đối xử với Cố Cảnh Thâm như vậy?

''Vãn Vãn, có phải cậu vẫn còn trách anh ta chuyện anh ta ngoại tình...''

Thư Vãn lắc đầu: ''Tớ đã sớm không trách anh ấy nữa rồi, chuyện đó cũng không phải anh ấy làm.''

Không đợi Sam Sam hỏi Thư Vãn đã kể chuyện Cố Cảnh Thâm có anh sinh đôi cho cô ấy nghe.

Cái gai trong lòng Sam Sam lập tức được nhổ đi, oán hận tích lũy nhiều năm trong lòng cũng vơi đi không ít.

Hóa ra là anh trai anh ta ra tay độc ác với Vãn Vãn, Tống Tư Việt mất trí nhớ cũng là thật, anh ấy không lừa các cô..

Xem ra không uổng công cô ấy đau lòng cho tên khốn Tống Tư Việt kia, chỉ là...

Cô ấy lập tức thắc mắc: ''Vậy tại sao cậu còn đối xử với anh ta như vậy...''

Thư Vãn hít sâu một hơi, định nói cho Sam Sam mọi chuyện, nhưng vừa mở miệng thì đã có người gọi điện.

''Vãn Vãn, chờ chút, Giang Vũ gọi điện thoại, tớ nghe điện thoại trước.''

Thư Vãn đành phải gật đầu, thấy vẻ mặt Sam Sam trở nên đau khổ khi cúp điện thoại thì không khỏi lo lắng: ''Xảy ra chuyện gì vậy?''

''Giang Vũ nói trong nhà xảy ra chút chuyện, bây giờ tớ phải quay về.'' Từ trước đến nay Sam Sam chưa từng giấu Thư Vãn chuyện gì, cô ấy nói thật cho cô biết.

Thư Vãn vội nói: ''Cậu không cần lo cho tớ, tranh thủ thời gian về với anh ấy xem thế nào.''

Sam Sam không những không vội rời đi mà còn ngồi xuống cạnh giường cô.

''Giang Vũ nói trong nhà thiếu nợ người bên ngoài, anh ấy về xem còn nợ nần gì không rồi quay lại, không cần tớ phải đi tàu về cùng, anh ấy sợ tớ mệt.''

Cái gì mà sợ Sam Sam mệt chứ, chỉ sợ là không muốn mang cô ấy về nhà thì đúng hơn.

Thư Vãn nhìn Sam Sam đang ngồi cạnh giường bóc cam, cô muốn nói gì đó nhưng lại không biết nên mở lời như thế nào.

Bây giờ hai người họ chuẩn bị kết hôn, cô nói gì cũng sợ ảnh hưởng đến quan hệ vợ chồng của họ.

Sau khi bóc cam xong, Sam Sam nhìn Thư Vãn muốn nói gì đó rồi lại thôi, cô ấy mỉm cười nói: ''Tớ biết cậu đang lo lắng cái gì, đừng lo, tớ sẽ xử lí tốt, cũng chỉ là không cho tớ về quê của anh ấy thôi, cũng không phải chuyện gì to tát cả...''

Vẻ mặt cô ấy như không quan tâm chuyện gì, đưa quả cam đã bóc xong cho Thư Vãn: ''Đây, ăn mấy miếng cam đi, bổ sung chút vitamin.''
Chương 152: Sam Sam còn ngốc hơn cả cô

Thư Vãn nhận lấy quả cam cho vào trong miệng nhai, nhưng lại không có mùi vị.

Lúc nuốt xuống, trào ngược axit trong dạ dày gần như không nôn ra được.

Cô sợ Sam Sam lo lắng nên cố gắng chịu đựng.

Có lẽ là do tâm trạng sa sút nên Sam Sam không nhận ra sự khác thường của Thư Vãn, cô ấy chỉ cúi đầu gọt táo.

Táo gọt xong lại đưa cho Thư Vãn, lần này Thư Vãn nhận lấy nhưng không ăn mà để trên tủ đầu giường.

“Sam Sam, Giang Vũ có nói với cậu anh ta nợ nước ngoài bao nhiêu không?”

“Nói rồi.”

Sam Sam gật đầu, dừng lại một chút rồi mới nói cho Thư Vãn biết nợ bao nhiêu.

“Hai trăm nghìn.”

Khoản nợ nước ngoài mà trong nhà nợ là hai trăm nghìn, Giang Vũ chỉ chào Sam Sam rồi vội vã trở về trả nợ mà không bàn bạc với Sam Sam.

“Anh ấy cầm tiền của chính mình chứ không dùng tiền của tớ…”

Sợ Thư Vãn không yên tâm Sam Sam lại nói thêm một câu, nhưng nghe vào tai Thư Vãn lại có chút mỉa mai.

Căn nhà tân hôn mà Giang Vũ mua là Sam Sam giúp trả nợ thế chấp, nhưng sau khi kết hôn Giang Vũ lại không giao quyền tài chính cho Sam Sam.

Nếu Thư Vãn biết tất cả số tiền Sam Sam kiếm được sau khi kết hôn không chỉ dùng để trả nợ thế chấp mà còn trang trải cả chi phí hàng ngày, thì e rằng cô sẽ càng tức giận hơn.

Sam Sam đã che giấu một vài chuyện xảy ra sau khi hai người kết hôn, chỉ là sợ Thư Vãn lo lắng, cũng không dám nói cho cô biết.

Bây giờ nhìn thấy dáng vẻ tức giận của Thư Vãn, Sam Sam đành nói ra tất cả: “Sau khi tớ và Giang Vũ kết hôn quả thực anh ấy có chút thay đổi, đương nhiên vẫn đối xử tốt với tớ giống như trước chỉ là cảm giác mà anh ấy cho tớ cứ sao sao ấy, nhưng mà tớ không nói được là cảm giác gì…”

Cái tốt của Giang Vũ đối với cô ấy không chỉ là tình cảm dịu dàng mà nó thấm vào từng chút một trong cuộc sống, cho dù anh ta làm việc có vất vả mệt mỏi như thế nào chăng nữa thì đi công tác về đến nhà sẽ dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, không để cô ấy động tay nấu cơm, giặt quần áo, có thể nói là tỉ mỉ chu đáo.

Sam Sam là người thiếu thốn tình cảm, gặp được một người chăm sóc mình như vậy đương nhiên sẽ trao đi trái tim, cô ấy rất ỷ lại vào anh ta. Mặc dù sau khi kết hôn anh ta vẫn đối xử với cô ấy như lúc còn yêu, nhưng anh ta lại luôn tìm một vài lý do về mặt tài chính, ngược lại cũng không phải là muốn Sam Sam trả tiền mà chỉ sẽ than nghèo ở trước mặt cô ấy.

Sam Sam là người mềm lòng, thấy anh ta khó khăn sẽ chủ động chịu trách nhiệm trả nợ thế chấp, gần đây lại nói lượng tiêu thụ không tăng không có tiền thưởng, còn phải cho tiền cha mẹ già ốm yếu nên Sam Sam đành phải chi trả luôn các chi phí.

Bây giờ trong nhà lại có khoản nợ nước ngoài gì đó, còn là hai trăm nghìn. Giang Vũ nói để anh ta tự trả nhưng hai trăm nghìn đó là tài sản chung của hai người.

Sau khi kết hôn, Sam Sam bỏ tiền trong tay cô ấy và một ít tiền Giang Vũ đưa vào trong một tấm thẻ, muốn tiết kiệm một chút tiền cho con của họ sau này, Giang Vũ nói tiền lương cơ bản hàng tháng cũng sẽ bỏ vào trong thẻ đó.

Nhưng bây giờ mới chưa được bao lâu lại trực tiếp quẹt đi hai trăm nghìn, tiền sính lễ là một trăm tám mươi tám nghìn cộng thêm ít tiền của anh ta vừa vặn là hai trăm nghìn…

Sam Sam không muốn suy đoán lòng dạ người bạn trai đã yêu lâu năm của mình, đối với cô ấy tiền bạc không phải là thứ rất quan trọng mà lòng người mới là thứ quan trọng. Nhưng vừa kết hôn đã xảy ra chuyện như thế này, rốt cuộc cũng khiến cho cô ấy có chút không hài lòng.

Nghe xong những chuyện Sam Sam nói, trong lòng Thư Vãn cũng rất bực bội: “Sao cậu không nói sớm với tớ.”

Nếu biết sau khi họ kết hôn sẽ để Sam Sam trả hết tất cả các khoản nợ thế chấp và chi phí hàng ngày thì chắc chắc cô sẽ nhắc nhở Sam Sam, ít nhất sẽ không để cho Sam Sam rút hết số tiền mình tiết kiệm được ra.

Mặc dù Giang Vũ và Sam Sam yêu nhau nhiều năm, nhưng phụ nữ quả thực nên giữ lại cho mình một con đường lui, nhưng mà Sam Sam còn ngốc hơn cả cô, cô ấy lại bỏ hết tất cả tài sản vào trong một tấm thẻ. Nếu sau này hai người xảy ra chuyện gì thì Sam Sam nên làm thế nào là tốt?

May mà Thư Vãn còn giữ lại cho Sam Sam hơn hai trăm nghìn, nhưng đối với cuộc sống dài đẵng đằng như thế này thì số tiền nhỏ này thật sự chỉ như muối bỏ biền.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom