-
Chương 3996-3998
Chương 3996 Chiến báo
Mọi tình huống tốt đẹp! Các loại phản hồi đều rất bình thường, chiến khu nam bộ không xuất hiện bất cứ dị trạng, Thiên Tội Chân Nhân còn tự mình ra ngoài tra xét một lần, phát hiện không có tình huống gì thì hạ mệnh lệnh tổng công. Đại quân nhân tộc chen chúc mà đi, đầy khắp núi đồi, cường giả nhân tộc ẩn nấp trong đại trận, nhờ cậy đại trận tăng phúc sức chiến đấu, thả ra sức mạnh cường đại tấn công từ xa. Mấy chục cấp Đế oanh tạc dồn dập, tập trung oanh kích Ma Sào gần đó, mặc kệ kẻ địch có ra hay không, chỉ cần hủy Ma Sào thì không sao cả. Ma Sào là đại bản doanh của đại quân Ma Uyên, hủy Ma Sào thì đã thắng một nửa trận chiến này. Thiên Thánh Tổ và vô số đại quân Ma Uyên đi ra, liên tục không ngừng bắt đầu trùng kích đại quân nhân tộc, hơn nữa còn là kiểu trùng kích bạt mạng. Dường như bên Ma Uyên cũng biết nếu không đánh lùi nhân tộc thì không giữ được ba Ma Sào. Thiên Tội Chân Nhân nhìn thấy Thiên Thánh Tổ thì yên bụng, sức chiến đấu của hắn mạnh hơn Thiên Thánh Tổ một chút, không nói đánh chết Thiên Thánh Tổ, nhưng dư sức kiềm chế. Chỉ cần Vân Thánh Tổ không đến thì trận chiến này thắng chắc, ba ma quật bị hủy, vậy nhân tộc thật sự giành được một trận đại thắng. Đám người Thiên Tội Chân Nhân liều mạng công kích, phe ta cử nhiều cấp Đế đến, hoàn toàn đè ép bên Ma Uyên. Đám người Chúc Thiên Đại Đế còn phát hiện một vấn đề, dường như chiến khu nam bộ ít Ma Tôn hơn nhiều? Ít quân sĩ hơn rất nhiều? Ít Ma Tôn là chuyện tốt, vậy thì xác suất bọn họ hủy Ma Sào, thắng trận chiến này càng lớn hơn chút. Đám người Chúc Thiên Đại Đế siêu hưng phấn, dốc hết sức tiến công. Bởi vì không có Ma Tôn ngăn trở, quân sĩ Ma Uyên từng mảnh bị chém giết, Ma Sào thứ nhất bị phá hủy sau hơn hai canh giờ. Toàn bộ cấp Đế tinh thần nâng cao, công kích càng thêm điên cuồng mà mãnh liệt. Thiên Thánh Tổ mấy lần muốn quay về cứu viện nhưng đều bị Thiên Tội Chân Nhân bám giữ. Thiên Tội Chân Nhân không tham vọng tru sát Thiên Thánh Tổ, chỉ cần bám chân Thiên Thánh Tổ cho đám người Chúc Thiên Đại Đế hủy ba Ma Sào là đủ rồi. Hơn một canh giờ sau, Ma Sào thứ hai bị hủy, đại quân Ma Uyên ở bên này đã bị giết cỡ một nửa, đa số Ma Tôn bị tru sát, hoàn toàn là cục diện nghiêng về một phía. Thắng lợi ngay trước mắt! Bên nhân tộc sĩ khí như lũ, bởi vì chỉ còn một Ma Sào to nhất, đánh hạ Ma Sào này thì chiến sự bên này cơ bản kết thúc, đường hầm phía nam bị hủy, nhân tộc sẽ giành được một đại thắng. - Báo! Vào thời khắc này, một tiếng rống to thê lương vang lên, một Lĩnh Chủ xông đến, khóa chặt Thiên Tội Chân Nhân truyền âm nói: - Chân Nhân, bên chiến khu bắc bộ truyền tin đến, Ma Uyên ồ ạt tiến công, bên kia xuất hiện ba Ma Tổ, Tiêu Dao Thánh Hoàng không ngăn được đã bị tổn hại nặng, hiện tại bị hai Ma Tổ truy sát. Mười Đại Đế nhóm Nghịch Long Đại Đế, Tử Lân Chân Nhân đều bỏ mình, phòng tuyến bị phá mở toàn diện... - Phụt! Thiên Tội Chân Nhân phun búng máu, thân thể run lên, trước mắt tối sầm, suýt rớt từ trên cao xuống. Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ ở phía sau! Bây giờ thì Thiên Tội Chân Nhân đã hiểu sâu sắc câu nói này, hắn vất vả khổ cực mưu đồ lâu như vậy, mắt thấy sắp đại thắng, nhưng không ngờ đây là một cái cục. Đến giờ phút này hắn cũng hiểu tại sao bên này không có quá nhiều Ma Tôn, quân sĩ Ma Uyên ít ỏi đến thế, bởi vì mấy quân sĩ Ma Uyên này dùng để đưa mạng, là dùng để bám giữ bọn họ. Thiên Tội Chân Nhân cũng thấy kiệt quệ bất lực, Ma Uyên có bốn Ma Tổ? Đây là lực lượng hoàn toàn không ngang hàng. Nếu Ma Uyên có nhiều Ma Tổ như vậy tại sao lúc trước không tiến công? Nên biết lúc trước Tiêu Dao Đại Đế còn chưa đột phá Thánh Hoàng. Xong rồi... Thiên Tội Chân Nhân đột nhiên có một loại cảm giác, Tam Trọng Thiên e rằng sẽ xong đời. Lần này phỏng chừng Tiêu Dao Thánh Hoàng khó tránh một kiếp, bản thân bị tổn hại nặng, còn bị hai Ma Tổ truy sát. Chiến khu bắc bộ cũng tiêu rồi, phỏng chừng đại quân nhân tộc bên kia sẽ chết hơn một nửa, bên kia có bốn, năm nghìn vạn đại quân, còn có vô số Lĩnh Chủ, cùng với vô số tinh anh thế hệ trẻ. May mắn Thiên Tội Chân Nhân triệu tập đám người Chúc Thiên Đại Đế qua chỗ này, nếu không thì lần này tổn thất càng nặng. Nhưng mười vị Đại Đế nhóm Nghịch Long Tường ở bên kia, đây cũng là mất mát lớn lao. Bởi vì Lĩnh Chủ này là truyền âm, nên đám người Chúc Thiên Đại Đế không biết tình huống, nhưng tất cả cấp Đế đều nhìn thấy cảnh Thiên Tội Chân Nhân hộc máu, sắc mặt trắng bệch, vô số cường giả và quân sĩ đều cảm giác ra chuyện lớn. Ầm! Thiên Thánh Tổ thừa dịp khoảnh khắc Thiên Tội Chân Nhân mất tập trung đã đánh lén một chiêu, đánh bay Chúc Thiên Đại Đế ra ngoài. Nhưng Thiên Tội Chân Nhân rất nhanh phản ứng lại, lập tức xông lên trên, hắn rống to: - Toàn bộ tiến công, hủy Ma Sào này cho ta, không tiếc hết thảy giá đắt phá nó! Thiên Tội Chân Nhân nổi điên, dù bị thương vẫn tấn công mãnh liệt bạt mạng, cách đánh hoàn toàn là lấy mạng đổi mạng. Nếu đã đại bại, dù thế nào cũng phải vớt vát lại chút tổn thất. Hủy đường hầm này, giết sạch quân sĩ Ma Uyên ở đây, nếu không có làm Thiên Thánh Tổ nằm xuống luôn thì ít ra không thua trắng. Sắc mặt Thiên Thánh Tổ trở nên nghiêm túc, Thiên Tội Chân Nhân nổi điên, sơ sẩy một cái thì hôm nay hắn sẽ ở lại đây. Đám người Chúc Thiên Đại Đế ở bên dưới đoán được một ít sự tình, rất nhiều người mắt đỏ ngầu, bắt đầu mãnh liệt công kích Đại Ma Sào. - Ha ha ha ha! Thiên Thánh Tổ nhìn Thiên Tội Chân Nhân nóng nảy thì cười to bảo: - Lão đạo sĩ, tặng chiến trường bên này cho các ngươi, Thánh Uyên chúng ta không cần, đợi các ngươi chạy tới Phi Hỏa đại lục, bên kia đã chó gà không tha. Vèo! Thiên Thánh Tổ bay hướng phương xa, bỏ mặc quân sĩ Ma Uyên ở đây. Bên này vốn là mồi, cho nên rất nhiều Ma Tôn đều rút lui, ở lại đều là một số Ma Tôn khá yếu. Nơi này đã bị bao vây quanh, đám quân sĩ Ma Uyên không trốn được, cho nên Thiên Thánh Tổ mặc kệ, một người trốn. Vốn đã tính bỏ chiến khu nam bộ, bởi vì Ma Uyên không định đánh hai bên.
Chương 3997 Chim sẻ ở phía sau
Nếu đã chuẩn bị tổng công, Ma Uyên còn xuất động nhiều cường giả như vậy, hoàn toàn có thể dễ dàng nghiền nát Trung Vương Giới. Cho nên bên Ma Uyên chuẩn bị một kế hoạch như vậy chỉ vì hoàn toàn đánh tan phòng tuyến bắc bộ, diệt sát Tiêu Dao Thánh Hoàng, đánh chết mấy nghìn vạn quân đội của chiến khu bắc bộ. Đó là đa số tinh nhuệ của nhân tộc, chỉ cần diệt những tinh nhuệ này thì chuyện khác đều không tính việc lớn. Đánh hạ Phi Hỏa đại lục, bên Ma Uyên có nhiều tuyến đường tiến công hơn, nam có thể đánh Ngân Viêm Hải Vực, đông có thể tiến công Phi Vũ đại lục, tây có thể tiến Tây Nguyên đại lục, chỗ nào đều có thể nở hoa. Cho nên chiến khu nam bộ có hay không đều không trọng yếu, quan trọng là giết quân sinh lực của nhân tộc, đánh chiếm Phi Hỏa đại lục. Thiên Thánh Tổ trốn, Thiên Tội Chân Nhân truy sát mấy chục vạn dặm, tuy rằng hắn có thể miễn cưỡng theo kịp nhưng cuối cùng từ bỏ. Bởi vì hắn không giết chết Thiên Thánh Tổ được, hắn cũng sợ bị bên Ma Uyên chôn sống. Mặt khác hắn sợ chiến khu nam bộ xảy ra vấn đề, lỡ như trong Đại Ma Sào truyền tống một Ma Tổ qua thì sao? Thiên Tội Chân Nhân quay về bên này, chiến sự thoáng chốc trở nên rất thuận lợi, đại quân Ma Uyên lục tục bị thanh tiễu, Đại Ma Sào bị hủy. Thiên Tội Chân Nhân mang theo một đám cường giả đứng trước cửa đường hầm kia. Giờ phút này, Thiên Tội Chân Nhân có xung động cực kỳ mãnh liệt, đó là mang theo đám cấp Đế này giết đi Ma Uyên, không kiêng nể gì đồ sát trong đó. Cuối cùng Thiên Tội Chân Nhân cố kiềm nén. Ma Uyên nếu có thể xuất hiện mấy Ma Tổ chứng minh có nhiều Ma Tổ, trong Ma Uyên không thể nào không để lại Ma Tổ trấn thủ. Cho nên bọn họ đi vào chưa chắc có thể làm ra phá hoại lớn, tỷ lệ toàn quân bị diệt cực kỳ lớn. Xác suất đi vào rồi chết luôn, còn chưa chắc có hiệu quả. Không đi vào còn có thể giữ lại chút mồi lửa cho nhân tộc, có một tia hy vọng phản công, tuy chỉ có một chút xíu. Cuối cùng Thiên Tội Chân Nhân tự mình ra tay hủy đường hầm này, bố trí thần văn cường đại ở gần đó, nếu Ma Uyên muốn mở ra đường hầm tại chỗ cũ thì cơ hồ không thể nào. Chiến sự ở Lẫm Đông đại lục kết thúc, bên này giành được thắng lợi, nhưng tất cả nhân tộc không vui chút nào. Bọn họ đều cảm giác được không khí hơi lạ, Thiên Tội Chân Nhân hạ lệnh đại quân toàn bộ đi Lẫm Đông Thành, hắn lập tức chạy về, có lẽ sẽ có tình huống khác. Tình huống phi thường ác liệt, khiến Thiên Tội Chân Nhân tuyệt vọng! Phi Vân Thành đã bị đánh hạ, mười Đại Đế chết trận, trong đó còn bao gồm Nghịch Long Tường và đồ đệ của Thiên Tội Chân Nhân là Tử Lân Chân Nhân. Mấy nghìn vạn quân đội bị diệt sát hơn một nửa, quân đội còn lại đều chạy tán loạn, Tiêu Dao Thánh Hoàng không rõ sống chết, tỷ lệ chết rất lớn. Thiên Tội Chân Nhân bố trí phòng tuyến nhiều năm toàn bộ bị phá vỡ, Phi Hỏa đại lục hiện tại biến thành một thiếu nữ trần truồng mặc Ma Uyên tàn phá. Ma Uyên không ngừng triệu tập đại quân từ bên Thánh Ma Sào, chia mười đường đại quân, như mười mũi tên xung phong về phía Phi Hỏa đại lục. Hiện tại gót sắt của đại quân Ma Uyên đã không ai có thể ngăn trở, Phi Hỏa đại lục bị chiếm đóng cũng chỉ là vấn đề về thời gian. Nhận được tình báo, Thiên Tội Chân Nhân không biết xử lý như thế nào. Hắn cũng rất mờ mịt, nếu tiến công thì đánh kiểu gì? Không tiến công thì thủ thế nào? Đi đâu phòng thủ? Phòng thủ ra sao? Ma Uyên chiếm cứ Phi Hỏa đại lục, vậy có ba phương hướng có thể tiến công, chẳng lẽ thủ ba phương hướng? Lấy cái gì đi thủ? Dựa vào còn lại mấy chục Đại Đế, mấy nghìn vạn đại quân sao? Tiến công là một con đường chết, phòng thủ cũng không thủ được, chẳng lẽ chỉ có thể ngồi chờ chết sao? Thiên Tội Chân Nhân không biết, hắn cũng cảm giác áp lực quá lớn, có chút không thở nổi. Tất cả người trong Tam Trọng Thiên đều đang nhìn hắn, xem hắn là trụ cột tinh thần, là thần thủ hộ, kỳ vọng này quá khó mà chịu đựng. Thiên Tội Chân Nhân không biết làm thế nào, chỉ có thể tự nhốt mình, trốn trong thành bảo không dám gặp ai. Thiên Tội Chân Nhân không muốn để quân đội bên ngoài trông thấy bộ dạng hoảng loạn luống cuống của mình, hắn cũng sợ hãi người bên dưới hỏi hắn nên làm sao. Việc lớn như vậy không thể nào giấu diếm được, chỉ riêng là thời gian nửa tháng đã truyền khắp toàn bộ Tam Trọng Thiên. Toàn bộ Tam Trọng Thiên lần này không có sôi trào, cũng không có một mảnh xáo động, mà là trầm tịch, im lặng như chết. Bi thương đến chết tâm. Trầm tịch là bởi vì tuyệt vọng, tuyệt vọng là bởi vì vô lực! Bốn Ma Tổ, tương đương bốn Thánh Hoàng, cộng thêm trên trăm Ma Tôn, hơn ức quân đội đi ra, mặc kệ là cường giả hay quân đội đều hoàn toàn nghiền nát bên nhân tộc. Phòng tuyến Phi Hỏa đại lục đã bị phá vỡ, đại quân Ma Uyên tiến quân thần tốc, Tam Trọng Thiên không còn lực lượng ngăn tiến công từ Ma Uyên. Tiêu Dao Thánh Hoàng lần này dữ nhiều lành ít, mười cấp Đế nhóm Nghịch Long Tường, Tử Lân Chân Nhân đã chết, mấy nghìn vạn đại quân bị đánh tan, đã thương vong hơn một nửa... Nhân tộc lấy cái gì để ngăn trở? Dựa vào một mình Thiên Tội Chân Nhân chống chọi sao? Thiên Tội Chân Nhân chịu đựng nổi sao? E rằng Thiên Tội Chân Nhân vừa đi chiến khu bắc bộ đã bị chém giết. Quân tình của Phi Hỏa đại lục không ngừng truyền đến, tin dữ liên tục, các tòa thành trì bị đánh chiếm, một đám lĩnh vực bị Ma Uyên chiếm cứ, vô số con dân hoặc là bị đánh chết, hoặc là biến thành ma nô, vĩnh viễn trở thành cái xác biết đi. Phòng tuyến ban đầu nằm ở bắc bộ Phi Hỏa đại lục, hiện tại mới qua hơn mười ngày, đại quân Ma Uyên đã đánh tới trung bộ Phi Hỏa đại lục, trên trăm lĩnh vực bị đánh chiếm, mấy ức con dân khóc than, gào la dưới móng vuốt của Ma Uyên. Quân đội nhân tộc toàn tuyến tan tác, gia tộc lớn nhỏ trong Phi Hỏa đại lục nghe tiếng chạy trốn, hiện tại ít nhất có mấy chục ức nhân đang chạy hướng nam bộ. Những đại gia tộc và cường giả có lẽ có năng lực, có con đường rút lui, nhưng đám bình dân thì sao?
Chương 3998 Ra mặt
Bọn họ không có cơ hội truyền tống, cũng không có chiến thuyền, mãnh thú bay, chỉ có thể đi bằng hai chân. Không nói đến dã ngoại có mãnh thú, cứ nói về tốc độ của bọn họ, có thể chạy nhanh hơn đại quân Ma Uyên không? Tất cả quân sĩ Ma Uyên được phái ra thì sức chiến đấu ít nhất đều có thể so sánh cường giả Tứ Kiếp. Tốc độ của cường giả Tứ Kiếp rất biến thái, đám bình dân đi bằng chân tuyệt đối không chạy lại bọn họ. Cho nên giờ phút này Phi Hỏa đại lục phi thường thảm liệt, không khác gì địa ngục trần gian. Vô số tin cầu viện thông qua thám báo đưa lên, truyền đến chiến khu nam bộ, truyền vào tai đám cấp Đế, cũng truyền vào tai của Thiên Tội Chân Nhân. Nhưng... Tất cả cấp Đế đều trầm mặc, Thiên Tội Chân Nhân cũng không có bất cứ mệnh lệnh gì, chiến khu nam bộ tập thể im lặng, chỉ có thể trơ mắt nhìn Phi Hỏa đại lục bị Ma Uyên cướp bóc. Trơ mắt nhìn vô số con dân chết đi hoặc biến thành ma nô, trơ mắt nhìn Phi Hỏa đại lục bị chiếm đóng. Rất nhiều cấp Đế phi thường thống khổ, cũng có cấp Đế đòi xuất chiến, không nói tới có thể ngăn chặn đại quân Ma Uyên, ít nhất có thể câu giờ, cho càng nhiều con dân trốn ra. Nhưng Thiên Tội Chân Nhân không truyền mệnh lệnh xuống, khiến đám cấp Đế đều sợ. Không ai muốn chết, nếu chết có thể ngăn trở đại quân Ma Uyên, có thể thay đổi cục diện của Tam Trọng Thiên thì chết cũng không sao cả. Nhưng bọn họ đi chịu chết, trừ có thể cứu chút ít con dân ra không có ý nghĩa gì. Nếu có thể nhìn thấy hy vọng, ai đều sẽ không buông bỏ, vấn đề là hiện tại không thấy được hy vọng, tự nhiên phải nghĩ cho mình nhiều hơn. Mỗi cấp Đế đều có người nhà có sự nghiệp, nhiều cấp Đế có gia tộc rất lớn, nếu bọn họ chết thì gia tộc của bọn họ cũng sẽ mất đi cột trụ. Nếu Tam Trọng Thiên không giữ được, tất cả cường giả đều phải suy nghĩ đường lui, rút khỏi Tam Trọng Thiên cũng là một con đường, tuy đi xa tha hương rất khổ, nhưng tốt hơn gia tộc diệt vong đúng không? Không giữ được đại gia tộc như Tam Trọng Thiên, bọn họ cần nghĩ cách giữ lại tiểu gia tộc của chính mình, đi vào bí cảnh, đi tiểu giới diện khác, đi Nhị Trọng Thiên, thậm chí đi giới diện ở Nhất Trọng Thiên đều là một con đường. Chết muộn vẫn tốt hơn là chết sớm, sống mới có hy vọng. Thiên Tội Chân Nhân trong khoảng thời gian này rất thống khổ! Một đệ tử chết trận đã làm Thiên Tội Chân Nhân rất bi thương, quan trọng nhất là trong lòng hắn rất mê mang, cảm giác rất vô lực, hoàn toàn không biết nên làm sao bây giờ. Kỳ vọng của nhiều người Tam Trọng Thiên biến thành một ngọn núi lớn đè lên hắn, khiến hắn không thở nổi. Hắn rất muốn đi liều một phen, chết trận cho rồi, sẽ không còn nhiều phiền não. Hắn sống lâu rồi, hắn không e ngại cái chết. Lý trí nói cho hắn, hắn không thể xằng bậy, không thể xung động. Hắn nhất định phải chịu nhục, giữ lại thân hữu dụng này, hắn nhất định phải nghĩ tất cả các cách khống chế được cục diện, từ từ tính tiếp. Sống chết của ức vạn vạn con dân Tam Trọng Thiên nằm trong tay hắn, nếu hắn không nghĩ biện pháp thì toàn bộ giới diện đều sẽ bị chiếm đóng. Hắn sẽ là tội nhân của nhân tộc, sau khi chết không có mặt mũi đi gặp những anh linh của nhân tộc. Vấn đề là... Hắn có biện pháp gì? Hắn còn có thể làm cái gì? Đây là khiến điều khiến hắn thống khổ nhất, hắn trơ mắt nhìn vô số con dân chết đi, nhưng vô năng vô lực. Thời gian rất nhanh qua đi hai tháng, đại quân Ma Uyên đặc biệt nhanh, bởi vì có cường giả Ma Tôn giả trực tiếp dẫn dắt đại quân cưỡi truyền tống trận của nhân tộc một đường quét qua. Phi Hỏa đại lục hiện tại đã không có cường giả, đại gia tộc rút lui khỏi rất nhiều thành trì, cho nên truyền tống qua không có bất cứ áp lực, đều không gặp cường giả, quân đội nhân tộc ngăn chặn. Như vậy thì tốc độ tiến quân tự nhiên sẽ nhanh, hơn một trăm Ma Tôn chia nhau dẫn dắt mấy trăm vạn quân đội, liên tục không ngừng truyền tống mà đi, một đám lĩnh vực bị chiếm cứ. Mỗi khi chiếm cứ chủ thành của một lĩnh vực là Ma Tôn sẽ chia ra một phần quân đội qua đó, quét qua bốn phương tám hướng, hoàn toàn chiếm cứ lĩnh vực này. Nhưng khiến Thiên Tội Chân Nhân cùng vô số cấp Đế kinh ngạc là, nhiều nơi trên Phi Hỏa đại lục, vô số nhân tộc bị quân đội Ma Uyên đuổi theo kịp, nhưng một tháng gần đây những con dân nhân tộc không bị giết, cũng không thay đổi thành ma nô, mà là thành tù nhân, bị đại quân Ma Uyên cầm tù. Cầm tù nhiều nhân tộc như vậy làm cái gì? Trước kia quân sĩ Ma Uyên mà gặp phải nhân tộc, hoặc là trực tiếp đánh chết, hoặc là cho biến thành ma nô, hiện tại nổi lòng tốt tha tính mạng cho những nhân tộc này? Căn cứ thám báo tra xét, nhân tộc bị cầm tù không phải trên mấy nghìn vạn, mà là con dân nhân tộc trong khoảng thời gian gần đây bị cường giả Ma Uyên bắt gặp, chỉ cần không phản kháng, không công kích, bọn họ đều không tùy ý giết chóc, đa số nhân tộc giữ lại mạng sống. Ma Uyên tuyệt đối sẽ không có lòng từ bi, bọn họ làm như vậy chắc chắn mưu đồ cái gì. Nhưng tạm thời đám con dân không phải chết, đây là chuyện tốt. Thiên Tội Chân Nhân vẫn không truyền bất kỳ mệnh lệnh gì xuống, hơn nữa hắn còn rời khỏi Lẫm Huân Thành, một người truyền tống đi Tử Dương đại lục, lại bay trở về Thánh Không Đảo. Thiên Tội Chân Nhân về Thánh Không Đảo không phải vì muốn trốn đi, cũng không muốn lấy báu vật gì đó, hắn trở về là muốn liên hệ một người. Ân nhân của hắn, vị cường giả thần bí năm xưa đưa hắn và ba người Tử Vân Chân Nhân vào Thánh Không Đảo. Năm đó cường giả kia để lại một ấn ký, ấn ký đến nay còn đó. Người thần bí còn để lại một câu nói, nếu có chuyện khẩn cấp có thể hủy đi ấn ký, nếu hắn ở gần liền có thể cảm ứng được, nhưng chỉ có thể dùng một lần. Phía trước rất nhiều lúc Thiên Tội Chân Nhân muốn hủy ấn ký, nhưng cuối cùng cố kiềm nén. Giờ phút này là khoảnh khắc hắn tuyệt vọng, mờ mịt nhất, hắn vô cùng muốn được sự trợ giúp hoặc chỉ điểm của cường giả thần bí này. Hơn sáu vạn năm trôi qua, cường giả thần bí này vẫn luôn không ra mặt, hắn cũng không xác định người đó còn sống hay không.
Mọi tình huống tốt đẹp! Các loại phản hồi đều rất bình thường, chiến khu nam bộ không xuất hiện bất cứ dị trạng, Thiên Tội Chân Nhân còn tự mình ra ngoài tra xét một lần, phát hiện không có tình huống gì thì hạ mệnh lệnh tổng công. Đại quân nhân tộc chen chúc mà đi, đầy khắp núi đồi, cường giả nhân tộc ẩn nấp trong đại trận, nhờ cậy đại trận tăng phúc sức chiến đấu, thả ra sức mạnh cường đại tấn công từ xa. Mấy chục cấp Đế oanh tạc dồn dập, tập trung oanh kích Ma Sào gần đó, mặc kệ kẻ địch có ra hay không, chỉ cần hủy Ma Sào thì không sao cả. Ma Sào là đại bản doanh của đại quân Ma Uyên, hủy Ma Sào thì đã thắng một nửa trận chiến này. Thiên Thánh Tổ và vô số đại quân Ma Uyên đi ra, liên tục không ngừng bắt đầu trùng kích đại quân nhân tộc, hơn nữa còn là kiểu trùng kích bạt mạng. Dường như bên Ma Uyên cũng biết nếu không đánh lùi nhân tộc thì không giữ được ba Ma Sào. Thiên Tội Chân Nhân nhìn thấy Thiên Thánh Tổ thì yên bụng, sức chiến đấu của hắn mạnh hơn Thiên Thánh Tổ một chút, không nói đánh chết Thiên Thánh Tổ, nhưng dư sức kiềm chế. Chỉ cần Vân Thánh Tổ không đến thì trận chiến này thắng chắc, ba ma quật bị hủy, vậy nhân tộc thật sự giành được một trận đại thắng. Đám người Thiên Tội Chân Nhân liều mạng công kích, phe ta cử nhiều cấp Đế đến, hoàn toàn đè ép bên Ma Uyên. Đám người Chúc Thiên Đại Đế còn phát hiện một vấn đề, dường như chiến khu nam bộ ít Ma Tôn hơn nhiều? Ít quân sĩ hơn rất nhiều? Ít Ma Tôn là chuyện tốt, vậy thì xác suất bọn họ hủy Ma Sào, thắng trận chiến này càng lớn hơn chút. Đám người Chúc Thiên Đại Đế siêu hưng phấn, dốc hết sức tiến công. Bởi vì không có Ma Tôn ngăn trở, quân sĩ Ma Uyên từng mảnh bị chém giết, Ma Sào thứ nhất bị phá hủy sau hơn hai canh giờ. Toàn bộ cấp Đế tinh thần nâng cao, công kích càng thêm điên cuồng mà mãnh liệt. Thiên Thánh Tổ mấy lần muốn quay về cứu viện nhưng đều bị Thiên Tội Chân Nhân bám giữ. Thiên Tội Chân Nhân không tham vọng tru sát Thiên Thánh Tổ, chỉ cần bám chân Thiên Thánh Tổ cho đám người Chúc Thiên Đại Đế hủy ba Ma Sào là đủ rồi. Hơn một canh giờ sau, Ma Sào thứ hai bị hủy, đại quân Ma Uyên ở bên này đã bị giết cỡ một nửa, đa số Ma Tôn bị tru sát, hoàn toàn là cục diện nghiêng về một phía. Thắng lợi ngay trước mắt! Bên nhân tộc sĩ khí như lũ, bởi vì chỉ còn một Ma Sào to nhất, đánh hạ Ma Sào này thì chiến sự bên này cơ bản kết thúc, đường hầm phía nam bị hủy, nhân tộc sẽ giành được một đại thắng. - Báo! Vào thời khắc này, một tiếng rống to thê lương vang lên, một Lĩnh Chủ xông đến, khóa chặt Thiên Tội Chân Nhân truyền âm nói: - Chân Nhân, bên chiến khu bắc bộ truyền tin đến, Ma Uyên ồ ạt tiến công, bên kia xuất hiện ba Ma Tổ, Tiêu Dao Thánh Hoàng không ngăn được đã bị tổn hại nặng, hiện tại bị hai Ma Tổ truy sát. Mười Đại Đế nhóm Nghịch Long Đại Đế, Tử Lân Chân Nhân đều bỏ mình, phòng tuyến bị phá mở toàn diện... - Phụt! Thiên Tội Chân Nhân phun búng máu, thân thể run lên, trước mắt tối sầm, suýt rớt từ trên cao xuống. Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ ở phía sau! Bây giờ thì Thiên Tội Chân Nhân đã hiểu sâu sắc câu nói này, hắn vất vả khổ cực mưu đồ lâu như vậy, mắt thấy sắp đại thắng, nhưng không ngờ đây là một cái cục. Đến giờ phút này hắn cũng hiểu tại sao bên này không có quá nhiều Ma Tôn, quân sĩ Ma Uyên ít ỏi đến thế, bởi vì mấy quân sĩ Ma Uyên này dùng để đưa mạng, là dùng để bám giữ bọn họ. Thiên Tội Chân Nhân cũng thấy kiệt quệ bất lực, Ma Uyên có bốn Ma Tổ? Đây là lực lượng hoàn toàn không ngang hàng. Nếu Ma Uyên có nhiều Ma Tổ như vậy tại sao lúc trước không tiến công? Nên biết lúc trước Tiêu Dao Đại Đế còn chưa đột phá Thánh Hoàng. Xong rồi... Thiên Tội Chân Nhân đột nhiên có một loại cảm giác, Tam Trọng Thiên e rằng sẽ xong đời. Lần này phỏng chừng Tiêu Dao Thánh Hoàng khó tránh một kiếp, bản thân bị tổn hại nặng, còn bị hai Ma Tổ truy sát. Chiến khu bắc bộ cũng tiêu rồi, phỏng chừng đại quân nhân tộc bên kia sẽ chết hơn một nửa, bên kia có bốn, năm nghìn vạn đại quân, còn có vô số Lĩnh Chủ, cùng với vô số tinh anh thế hệ trẻ. May mắn Thiên Tội Chân Nhân triệu tập đám người Chúc Thiên Đại Đế qua chỗ này, nếu không thì lần này tổn thất càng nặng. Nhưng mười vị Đại Đế nhóm Nghịch Long Tường ở bên kia, đây cũng là mất mát lớn lao. Bởi vì Lĩnh Chủ này là truyền âm, nên đám người Chúc Thiên Đại Đế không biết tình huống, nhưng tất cả cấp Đế đều nhìn thấy cảnh Thiên Tội Chân Nhân hộc máu, sắc mặt trắng bệch, vô số cường giả và quân sĩ đều cảm giác ra chuyện lớn. Ầm! Thiên Thánh Tổ thừa dịp khoảnh khắc Thiên Tội Chân Nhân mất tập trung đã đánh lén một chiêu, đánh bay Chúc Thiên Đại Đế ra ngoài. Nhưng Thiên Tội Chân Nhân rất nhanh phản ứng lại, lập tức xông lên trên, hắn rống to: - Toàn bộ tiến công, hủy Ma Sào này cho ta, không tiếc hết thảy giá đắt phá nó! Thiên Tội Chân Nhân nổi điên, dù bị thương vẫn tấn công mãnh liệt bạt mạng, cách đánh hoàn toàn là lấy mạng đổi mạng. Nếu đã đại bại, dù thế nào cũng phải vớt vát lại chút tổn thất. Hủy đường hầm này, giết sạch quân sĩ Ma Uyên ở đây, nếu không có làm Thiên Thánh Tổ nằm xuống luôn thì ít ra không thua trắng. Sắc mặt Thiên Thánh Tổ trở nên nghiêm túc, Thiên Tội Chân Nhân nổi điên, sơ sẩy một cái thì hôm nay hắn sẽ ở lại đây. Đám người Chúc Thiên Đại Đế ở bên dưới đoán được một ít sự tình, rất nhiều người mắt đỏ ngầu, bắt đầu mãnh liệt công kích Đại Ma Sào. - Ha ha ha ha! Thiên Thánh Tổ nhìn Thiên Tội Chân Nhân nóng nảy thì cười to bảo: - Lão đạo sĩ, tặng chiến trường bên này cho các ngươi, Thánh Uyên chúng ta không cần, đợi các ngươi chạy tới Phi Hỏa đại lục, bên kia đã chó gà không tha. Vèo! Thiên Thánh Tổ bay hướng phương xa, bỏ mặc quân sĩ Ma Uyên ở đây. Bên này vốn là mồi, cho nên rất nhiều Ma Tôn đều rút lui, ở lại đều là một số Ma Tôn khá yếu. Nơi này đã bị bao vây quanh, đám quân sĩ Ma Uyên không trốn được, cho nên Thiên Thánh Tổ mặc kệ, một người trốn. Vốn đã tính bỏ chiến khu nam bộ, bởi vì Ma Uyên không định đánh hai bên.
Chương 3997 Chim sẻ ở phía sau
Nếu đã chuẩn bị tổng công, Ma Uyên còn xuất động nhiều cường giả như vậy, hoàn toàn có thể dễ dàng nghiền nát Trung Vương Giới. Cho nên bên Ma Uyên chuẩn bị một kế hoạch như vậy chỉ vì hoàn toàn đánh tan phòng tuyến bắc bộ, diệt sát Tiêu Dao Thánh Hoàng, đánh chết mấy nghìn vạn quân đội của chiến khu bắc bộ. Đó là đa số tinh nhuệ của nhân tộc, chỉ cần diệt những tinh nhuệ này thì chuyện khác đều không tính việc lớn. Đánh hạ Phi Hỏa đại lục, bên Ma Uyên có nhiều tuyến đường tiến công hơn, nam có thể đánh Ngân Viêm Hải Vực, đông có thể tiến công Phi Vũ đại lục, tây có thể tiến Tây Nguyên đại lục, chỗ nào đều có thể nở hoa. Cho nên chiến khu nam bộ có hay không đều không trọng yếu, quan trọng là giết quân sinh lực của nhân tộc, đánh chiếm Phi Hỏa đại lục. Thiên Thánh Tổ trốn, Thiên Tội Chân Nhân truy sát mấy chục vạn dặm, tuy rằng hắn có thể miễn cưỡng theo kịp nhưng cuối cùng từ bỏ. Bởi vì hắn không giết chết Thiên Thánh Tổ được, hắn cũng sợ bị bên Ma Uyên chôn sống. Mặt khác hắn sợ chiến khu nam bộ xảy ra vấn đề, lỡ như trong Đại Ma Sào truyền tống một Ma Tổ qua thì sao? Thiên Tội Chân Nhân quay về bên này, chiến sự thoáng chốc trở nên rất thuận lợi, đại quân Ma Uyên lục tục bị thanh tiễu, Đại Ma Sào bị hủy. Thiên Tội Chân Nhân mang theo một đám cường giả đứng trước cửa đường hầm kia. Giờ phút này, Thiên Tội Chân Nhân có xung động cực kỳ mãnh liệt, đó là mang theo đám cấp Đế này giết đi Ma Uyên, không kiêng nể gì đồ sát trong đó. Cuối cùng Thiên Tội Chân Nhân cố kiềm nén. Ma Uyên nếu có thể xuất hiện mấy Ma Tổ chứng minh có nhiều Ma Tổ, trong Ma Uyên không thể nào không để lại Ma Tổ trấn thủ. Cho nên bọn họ đi vào chưa chắc có thể làm ra phá hoại lớn, tỷ lệ toàn quân bị diệt cực kỳ lớn. Xác suất đi vào rồi chết luôn, còn chưa chắc có hiệu quả. Không đi vào còn có thể giữ lại chút mồi lửa cho nhân tộc, có một tia hy vọng phản công, tuy chỉ có một chút xíu. Cuối cùng Thiên Tội Chân Nhân tự mình ra tay hủy đường hầm này, bố trí thần văn cường đại ở gần đó, nếu Ma Uyên muốn mở ra đường hầm tại chỗ cũ thì cơ hồ không thể nào. Chiến sự ở Lẫm Đông đại lục kết thúc, bên này giành được thắng lợi, nhưng tất cả nhân tộc không vui chút nào. Bọn họ đều cảm giác được không khí hơi lạ, Thiên Tội Chân Nhân hạ lệnh đại quân toàn bộ đi Lẫm Đông Thành, hắn lập tức chạy về, có lẽ sẽ có tình huống khác. Tình huống phi thường ác liệt, khiến Thiên Tội Chân Nhân tuyệt vọng! Phi Vân Thành đã bị đánh hạ, mười Đại Đế chết trận, trong đó còn bao gồm Nghịch Long Tường và đồ đệ của Thiên Tội Chân Nhân là Tử Lân Chân Nhân. Mấy nghìn vạn quân đội bị diệt sát hơn một nửa, quân đội còn lại đều chạy tán loạn, Tiêu Dao Thánh Hoàng không rõ sống chết, tỷ lệ chết rất lớn. Thiên Tội Chân Nhân bố trí phòng tuyến nhiều năm toàn bộ bị phá vỡ, Phi Hỏa đại lục hiện tại biến thành một thiếu nữ trần truồng mặc Ma Uyên tàn phá. Ma Uyên không ngừng triệu tập đại quân từ bên Thánh Ma Sào, chia mười đường đại quân, như mười mũi tên xung phong về phía Phi Hỏa đại lục. Hiện tại gót sắt của đại quân Ma Uyên đã không ai có thể ngăn trở, Phi Hỏa đại lục bị chiếm đóng cũng chỉ là vấn đề về thời gian. Nhận được tình báo, Thiên Tội Chân Nhân không biết xử lý như thế nào. Hắn cũng rất mờ mịt, nếu tiến công thì đánh kiểu gì? Không tiến công thì thủ thế nào? Đi đâu phòng thủ? Phòng thủ ra sao? Ma Uyên chiếm cứ Phi Hỏa đại lục, vậy có ba phương hướng có thể tiến công, chẳng lẽ thủ ba phương hướng? Lấy cái gì đi thủ? Dựa vào còn lại mấy chục Đại Đế, mấy nghìn vạn đại quân sao? Tiến công là một con đường chết, phòng thủ cũng không thủ được, chẳng lẽ chỉ có thể ngồi chờ chết sao? Thiên Tội Chân Nhân không biết, hắn cũng cảm giác áp lực quá lớn, có chút không thở nổi. Tất cả người trong Tam Trọng Thiên đều đang nhìn hắn, xem hắn là trụ cột tinh thần, là thần thủ hộ, kỳ vọng này quá khó mà chịu đựng. Thiên Tội Chân Nhân không biết làm thế nào, chỉ có thể tự nhốt mình, trốn trong thành bảo không dám gặp ai. Thiên Tội Chân Nhân không muốn để quân đội bên ngoài trông thấy bộ dạng hoảng loạn luống cuống của mình, hắn cũng sợ hãi người bên dưới hỏi hắn nên làm sao. Việc lớn như vậy không thể nào giấu diếm được, chỉ riêng là thời gian nửa tháng đã truyền khắp toàn bộ Tam Trọng Thiên. Toàn bộ Tam Trọng Thiên lần này không có sôi trào, cũng không có một mảnh xáo động, mà là trầm tịch, im lặng như chết. Bi thương đến chết tâm. Trầm tịch là bởi vì tuyệt vọng, tuyệt vọng là bởi vì vô lực! Bốn Ma Tổ, tương đương bốn Thánh Hoàng, cộng thêm trên trăm Ma Tôn, hơn ức quân đội đi ra, mặc kệ là cường giả hay quân đội đều hoàn toàn nghiền nát bên nhân tộc. Phòng tuyến Phi Hỏa đại lục đã bị phá vỡ, đại quân Ma Uyên tiến quân thần tốc, Tam Trọng Thiên không còn lực lượng ngăn tiến công từ Ma Uyên. Tiêu Dao Thánh Hoàng lần này dữ nhiều lành ít, mười cấp Đế nhóm Nghịch Long Tường, Tử Lân Chân Nhân đã chết, mấy nghìn vạn đại quân bị đánh tan, đã thương vong hơn một nửa... Nhân tộc lấy cái gì để ngăn trở? Dựa vào một mình Thiên Tội Chân Nhân chống chọi sao? Thiên Tội Chân Nhân chịu đựng nổi sao? E rằng Thiên Tội Chân Nhân vừa đi chiến khu bắc bộ đã bị chém giết. Quân tình của Phi Hỏa đại lục không ngừng truyền đến, tin dữ liên tục, các tòa thành trì bị đánh chiếm, một đám lĩnh vực bị Ma Uyên chiếm cứ, vô số con dân hoặc là bị đánh chết, hoặc là biến thành ma nô, vĩnh viễn trở thành cái xác biết đi. Phòng tuyến ban đầu nằm ở bắc bộ Phi Hỏa đại lục, hiện tại mới qua hơn mười ngày, đại quân Ma Uyên đã đánh tới trung bộ Phi Hỏa đại lục, trên trăm lĩnh vực bị đánh chiếm, mấy ức con dân khóc than, gào la dưới móng vuốt của Ma Uyên. Quân đội nhân tộc toàn tuyến tan tác, gia tộc lớn nhỏ trong Phi Hỏa đại lục nghe tiếng chạy trốn, hiện tại ít nhất có mấy chục ức nhân đang chạy hướng nam bộ. Những đại gia tộc và cường giả có lẽ có năng lực, có con đường rút lui, nhưng đám bình dân thì sao?
Chương 3998 Ra mặt
Bọn họ không có cơ hội truyền tống, cũng không có chiến thuyền, mãnh thú bay, chỉ có thể đi bằng hai chân. Không nói đến dã ngoại có mãnh thú, cứ nói về tốc độ của bọn họ, có thể chạy nhanh hơn đại quân Ma Uyên không? Tất cả quân sĩ Ma Uyên được phái ra thì sức chiến đấu ít nhất đều có thể so sánh cường giả Tứ Kiếp. Tốc độ của cường giả Tứ Kiếp rất biến thái, đám bình dân đi bằng chân tuyệt đối không chạy lại bọn họ. Cho nên giờ phút này Phi Hỏa đại lục phi thường thảm liệt, không khác gì địa ngục trần gian. Vô số tin cầu viện thông qua thám báo đưa lên, truyền đến chiến khu nam bộ, truyền vào tai đám cấp Đế, cũng truyền vào tai của Thiên Tội Chân Nhân. Nhưng... Tất cả cấp Đế đều trầm mặc, Thiên Tội Chân Nhân cũng không có bất cứ mệnh lệnh gì, chiến khu nam bộ tập thể im lặng, chỉ có thể trơ mắt nhìn Phi Hỏa đại lục bị Ma Uyên cướp bóc. Trơ mắt nhìn vô số con dân chết đi hoặc biến thành ma nô, trơ mắt nhìn Phi Hỏa đại lục bị chiếm đóng. Rất nhiều cấp Đế phi thường thống khổ, cũng có cấp Đế đòi xuất chiến, không nói tới có thể ngăn chặn đại quân Ma Uyên, ít nhất có thể câu giờ, cho càng nhiều con dân trốn ra. Nhưng Thiên Tội Chân Nhân không truyền mệnh lệnh xuống, khiến đám cấp Đế đều sợ. Không ai muốn chết, nếu chết có thể ngăn trở đại quân Ma Uyên, có thể thay đổi cục diện của Tam Trọng Thiên thì chết cũng không sao cả. Nhưng bọn họ đi chịu chết, trừ có thể cứu chút ít con dân ra không có ý nghĩa gì. Nếu có thể nhìn thấy hy vọng, ai đều sẽ không buông bỏ, vấn đề là hiện tại không thấy được hy vọng, tự nhiên phải nghĩ cho mình nhiều hơn. Mỗi cấp Đế đều có người nhà có sự nghiệp, nhiều cấp Đế có gia tộc rất lớn, nếu bọn họ chết thì gia tộc của bọn họ cũng sẽ mất đi cột trụ. Nếu Tam Trọng Thiên không giữ được, tất cả cường giả đều phải suy nghĩ đường lui, rút khỏi Tam Trọng Thiên cũng là một con đường, tuy đi xa tha hương rất khổ, nhưng tốt hơn gia tộc diệt vong đúng không? Không giữ được đại gia tộc như Tam Trọng Thiên, bọn họ cần nghĩ cách giữ lại tiểu gia tộc của chính mình, đi vào bí cảnh, đi tiểu giới diện khác, đi Nhị Trọng Thiên, thậm chí đi giới diện ở Nhất Trọng Thiên đều là một con đường. Chết muộn vẫn tốt hơn là chết sớm, sống mới có hy vọng. Thiên Tội Chân Nhân trong khoảng thời gian này rất thống khổ! Một đệ tử chết trận đã làm Thiên Tội Chân Nhân rất bi thương, quan trọng nhất là trong lòng hắn rất mê mang, cảm giác rất vô lực, hoàn toàn không biết nên làm sao bây giờ. Kỳ vọng của nhiều người Tam Trọng Thiên biến thành một ngọn núi lớn đè lên hắn, khiến hắn không thở nổi. Hắn rất muốn đi liều một phen, chết trận cho rồi, sẽ không còn nhiều phiền não. Hắn sống lâu rồi, hắn không e ngại cái chết. Lý trí nói cho hắn, hắn không thể xằng bậy, không thể xung động. Hắn nhất định phải chịu nhục, giữ lại thân hữu dụng này, hắn nhất định phải nghĩ tất cả các cách khống chế được cục diện, từ từ tính tiếp. Sống chết của ức vạn vạn con dân Tam Trọng Thiên nằm trong tay hắn, nếu hắn không nghĩ biện pháp thì toàn bộ giới diện đều sẽ bị chiếm đóng. Hắn sẽ là tội nhân của nhân tộc, sau khi chết không có mặt mũi đi gặp những anh linh của nhân tộc. Vấn đề là... Hắn có biện pháp gì? Hắn còn có thể làm cái gì? Đây là khiến điều khiến hắn thống khổ nhất, hắn trơ mắt nhìn vô số con dân chết đi, nhưng vô năng vô lực. Thời gian rất nhanh qua đi hai tháng, đại quân Ma Uyên đặc biệt nhanh, bởi vì có cường giả Ma Tôn giả trực tiếp dẫn dắt đại quân cưỡi truyền tống trận của nhân tộc một đường quét qua. Phi Hỏa đại lục hiện tại đã không có cường giả, đại gia tộc rút lui khỏi rất nhiều thành trì, cho nên truyền tống qua không có bất cứ áp lực, đều không gặp cường giả, quân đội nhân tộc ngăn chặn. Như vậy thì tốc độ tiến quân tự nhiên sẽ nhanh, hơn một trăm Ma Tôn chia nhau dẫn dắt mấy trăm vạn quân đội, liên tục không ngừng truyền tống mà đi, một đám lĩnh vực bị chiếm cứ. Mỗi khi chiếm cứ chủ thành của một lĩnh vực là Ma Tôn sẽ chia ra một phần quân đội qua đó, quét qua bốn phương tám hướng, hoàn toàn chiếm cứ lĩnh vực này. Nhưng khiến Thiên Tội Chân Nhân cùng vô số cấp Đế kinh ngạc là, nhiều nơi trên Phi Hỏa đại lục, vô số nhân tộc bị quân đội Ma Uyên đuổi theo kịp, nhưng một tháng gần đây những con dân nhân tộc không bị giết, cũng không thay đổi thành ma nô, mà là thành tù nhân, bị đại quân Ma Uyên cầm tù. Cầm tù nhiều nhân tộc như vậy làm cái gì? Trước kia quân sĩ Ma Uyên mà gặp phải nhân tộc, hoặc là trực tiếp đánh chết, hoặc là cho biến thành ma nô, hiện tại nổi lòng tốt tha tính mạng cho những nhân tộc này? Căn cứ thám báo tra xét, nhân tộc bị cầm tù không phải trên mấy nghìn vạn, mà là con dân nhân tộc trong khoảng thời gian gần đây bị cường giả Ma Uyên bắt gặp, chỉ cần không phản kháng, không công kích, bọn họ đều không tùy ý giết chóc, đa số nhân tộc giữ lại mạng sống. Ma Uyên tuyệt đối sẽ không có lòng từ bi, bọn họ làm như vậy chắc chắn mưu đồ cái gì. Nhưng tạm thời đám con dân không phải chết, đây là chuyện tốt. Thiên Tội Chân Nhân vẫn không truyền bất kỳ mệnh lệnh gì xuống, hơn nữa hắn còn rời khỏi Lẫm Huân Thành, một người truyền tống đi Tử Dương đại lục, lại bay trở về Thánh Không Đảo. Thiên Tội Chân Nhân về Thánh Không Đảo không phải vì muốn trốn đi, cũng không muốn lấy báu vật gì đó, hắn trở về là muốn liên hệ một người. Ân nhân của hắn, vị cường giả thần bí năm xưa đưa hắn và ba người Tử Vân Chân Nhân vào Thánh Không Đảo. Năm đó cường giả kia để lại một ấn ký, ấn ký đến nay còn đó. Người thần bí còn để lại một câu nói, nếu có chuyện khẩn cấp có thể hủy đi ấn ký, nếu hắn ở gần liền có thể cảm ứng được, nhưng chỉ có thể dùng một lần. Phía trước rất nhiều lúc Thiên Tội Chân Nhân muốn hủy ấn ký, nhưng cuối cùng cố kiềm nén. Giờ phút này là khoảnh khắc hắn tuyệt vọng, mờ mịt nhất, hắn vô cùng muốn được sự trợ giúp hoặc chỉ điểm của cường giả thần bí này. Hơn sáu vạn năm trôi qua, cường giả thần bí này vẫn luôn không ra mặt, hắn cũng không xác định người đó còn sống hay không.
Bình luận facebook