-
Chương 3971-3975
Chương 3971 Hại người không lợi mình
Tảng băng này quá biến thái, quan trọng nhất là ở loại tình huống này, núi đá thì dốc đứng, trọng lực lại quá kinh khủng. Tảng băng này vừa xuất hiện Lục Ly căn bản không có cách đứng vững, cảm giác như nó không phải là khối băng bình thường, mà là một loại vật chất đặc thù. Tảng băng này vừa xuất hiện, hắn muốn đứng vững cũng khó, tên cường giả Ma Uyên này công kích không có dấu hiệu nào, lúc khối băng vỡ vụn cũng không có bất kỳ dấu hiệu gì, đột nhiên nổ tung. Hơn nữa uy lực vô cùng lớn, trong nháy mắt Nguyên Lực Chiến Giáp của hắn bị phá ra, có thể thấy được uy lực khủng bố cỡ nào. Lục Ly trầm ngâm một lát, nhưng vẫn không có kế sách gì, sau khi nghỉ ngơi, hắn lại đi lên phía trên lần nữa, lần này hắn trực tiếp thả ra Nguyên Lực Chiến Giáp, Thiên Giáp Thuật Bác Long Thuật, hơn nữa còn phóng thích Thần Long Biến, võ trang đầy đủ. Lúc hắn đi đến vị trí ban đầu lúc mặt đất lại kết băng lần nữa, lần này Lục Ly phản ứng rất nhanh, trong tay hắn xuất hiện một thanh trọng kiếm, hung hăng đâm xuống mặt đất. Lực lượng của hắn vô cùng khủng bố, hắn tin tưởng dùng lực lượng của hắn, nhất định có thể nhẹ nhõm đâm vào. Chỉ cần đâm vào, vậy hắn sẽ có thể ổn định thân hình, đến lúc đó Càn Lưu công kích, hắn sẽ có cơ hội phản ứng. - Oanh! Ai biết lúc hắn đâm vào, khối băng kia trực tiếp nổ tung, tiếp theo một đạo sóng khí kinh khủng quét ra, Lục Ly lập tức bị đánh bay xuống dưới. Lần này không cần công kích, Lục Ly đã trực tiếp lộn xuống, kéo theo tên Ma Chủ kia cũng bị chấn thương, cùng Lục Ly lăn xuống dưới. - Xoẹt! Thời điểm Lục Ly lăn lông lốc xuống dưới, giữa không trung xuất hiện một cái móng vuốt, lần này móng vuốt không nhằm về phía Lục Ly, mà chộp về phía tên Ma Chủ kia. Đương nhiên Càn Lưu sẽ không đi công kích Ma Chủ, mà muốn bắt tên Ma Chủ này đi, như thế Lục Ly sẽ không còn lá chắn. Lục Ly phản ứng rất nhanh, hoàn toàn không cho Càn Lưu cơ hội, đột nhiên tay hắn dùng sức, trực tiếp đánh tên Ma Chủ kia xuống. - Tà môn thuật pháp thật lợi hại! Sau khi Lục Ly lăn xuống, lại bắt tên Ma Chủ kia vào trong tay lần nữa, hắn có chút nhức đầu. Ma Uyên không gọi Thần Thông Chân Ý, mà gọi là thuật pháp. Loại thuật pháp này quá kỳ lạ, dưới tình huống này căn bản không có cách nào phá giải. - Đụng một cái! Nghỉ ngơi một lát Lục Ly lại cắn răng, quyết định liều một lần, hắn chuẩn bị phóng thích công kích, công kích tên Ma Tôn kia, xem có thể ngăn cản hắn thi pháp hay không, hắn đã đi tới nơi này, làm sao có thể từ bỏ. Sau khi võ trang đầy đủ xong, hắn nhanh chóng xách theo tên Ma Chủ kia, tăng thêm tốc độ chạy lên phía trên. Đồng thời hắn cũng thôi động Đại Đạo Chi Ngân, khóa chặt vị trí của Càn Lưu, hai thanh linh hồn chi kiếm đã ngưng tụ thành công trong đầu. - Aaa! Còn chưa đi đến vị trí trước đó, Lục Ly đã hét lớn một tiếng, đột nhiên trong tay hắn xuất hiện Trật Tự Thần Liên quét về phía trước, đồng thời hắn cũng thả ra pháp tướng, một đầu Cự Long màu bạc gào thét bay lên, mặt khác linh hồn chi kiếm của hắn đã sớm bay ra ngoài, khóa chặt công kích Càn Lưu. - Ông! Cùng với lúc Lục Ly phóng thích công kích, Càn Lưu cũng biến mất, toàn bộ công kích của Lục Ly đều rơi vào hư không, sau đó dưới chân Lục Ly có chút sáng lên, mặt đất bắt đầu kết băng, sau đó những khối băng kia vỡ vụn, Lục Ly lại bị nổ bay xuống dưới một lần nữa. Không có cách nào để chơi cả! Lục Ly uể oải, tên Ma Tôn kia quá biến thái, công kích của hắn hoàn toàn không có hiệu quả. Địa thế nơi này dốc đứng như thế, một mình Càn Lưu đã đủ giữ ải, hắn căn bản không đi lên trên được. - Nếu như ngươi là nam nhân, thì xuống đây chiến với ta một trận, nếu ngươi có thể đánh bại ta, ta sẽ không lên cái Thánh Long Sơn này! Lục Ly gào to, hắn hi vọng tên Ma Tôn kia xuống chiến với hắn một trận, nếu quả thật thua, hắn cũng sẽ lập tức quay người xuống núi, cùng với việc chịu uất ức ở nơi này, không bằng oanh oanh liệt liệt chiến một lần. - Ha ha! Càn Lưu cười lạnh vài tiếng, truyền lời xuống: - Nhân tộc, ngươi không cần kích ta, ta đã đi vào Thiên Trì rồi, hiện tại có vào hay không cũng không quan trọng. Dị tộc như ngươi, ta sẽ không cho ngươi đi lên, ngươi cũng đừng hòng tiến vào Thiên Trì. Lục Ly tiếp tục khích tướng: - Không phải ngươi rất hận ta sao? Xuống đánh ta ngã xuống đất, tùy ngươi tra tấn. Ngươi làm thiên tài Thánh Uyên, thế mà ngay cả điểm ấy dũng khí cũng không có sao? Tuyệt đỉnh thiên tài Thánh Uyên cũng chỉ như vậy. - Ha ha! Càn Lưu cười lạnh lần nữa, đáp lời: - Ngươi yên tâm đi, chờ lần thi đấu này kết thúc, ta sẽ tìm ngươi từ từ luận bàn, ta cam đoan sẽ thỏa mãn tất cả nhu cầu của ngươi. Hiện tại ngươi nói cái gì đều vô dụng, lần này, ngươi không có cơ hội. Lục Ly vẫn chưa hết hi vọng, cười to nói: - Nếu ngươi có nắm chắc như vậy, vì sao hiện tại không dám? Loại hèn nhát, phế vật, sẽ chỉ biết chiếm cứ địa lợi. Nếu không phải ta chưa quen thuộc Thánh Long Sơn, nên không lên trước được, để ta lên trước được thì đám thiên tài chó má Thánh Uyên các ngươi một tên cũng không đi lên được. Lời này của Lục Ly khiến người rất dễ nổi giận, nếu đổi lại là các thiên tài Ma Uyên khác có lẽ đã sớm nổi trận lôi đình giết xuống rồi. Càn Lưu có thể tu luyện tới cảnh giới này, hơn nữa còn tuổi trẻ như thế, vậy rõ ràng hắn là người vô cùng thông minh, hô hấp trên người hắn hơi có chút dồn dập, trong mắt cũng lộ ra sát ý, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh lại, không nói một lời xếp bằng ở phía trên. - Phế vật, rác rưởi, không biết xấu hổ! - Thánh Uyên tiểu nhi, lăn xuống nhận lấy cái chết đi, loại phế vật như ngươi, dám xuống, ông đây sẽ một chưởng đập chết ngươi! - Thật xấu hổ cho các trưởng bối của ngươi, ngẫm lại Nguyên Thánh Tổ Thiên Thánh Tổ Vân Thánh Tổ, là tồn tại cường đại cỡ nào? Chắc chắn ngươi là hậu đại của một vị, không ngờ không có can đảm như thế, chỉ biết chiếm cứ địa lợi đánh lén!
Chương 3972 Nhất định phải đi vào
- Thằng nhãi Thánh Uyên, có dám xuống chiến một trận cùng gia gia ngươi không, nếu không dám thì cút xuống núi đi, đừng ở đây làm mất mặt xấu hổ. “...” Lục Ly liên tục mắng nửa nén hương, nhưng Càn Lưu hoàn toàn không để ý Lục Ly, một mực xếp bằng ở phía trên, giống như đã đóng cửa lục thức. Lục Ly hoàn toàn phục rồi, tên thiên tài Ma Uyên này căn bản không phải con dân Ma Uyên, nửa điểm huyết tính cũng không có, lý trí đến đáng sợ. Đừng nói cường giả Ma Uyên, coi như công tử nhân tộc, bị hắn mắng như này, sợ là đã sớm liều lĩnh xuất thủ. Lục Ly không tiếp tục mắng nữa, mắng chửi người không phải là vì vui sướng, mà là vì khích tướng, mặc dù cũng có cảm giác sung sướng. Nhưng hắn là cường giả Đế Cấp, nếu cứ một mực mắng nữa cũng rất dọa người, Càn Lưu không mắc câu thì hắn chỉ có thể mở ra lối đi riêng. - Phế vật, gia gia không chơi với ngươi nữa, cái Thiên Trì này lão tử không đi! Đột nhiên Lục Ly rống lên một câu, quay người mang theo tên Ma Chủ kia đi xuống dưới, rất nhanh đã biến mất ở trong sương mù nồng đậm. Lúc này Càn Lưu mới mở mắt ra, mỉm cười đắc ý, rồi lại nhắm mắt ngồi nghỉ ngơi. Hai canh giờ sau, Lục Ly lại đi lên một lần nữa, khi hắn nhìn thấy Càn Lưu như một cây tùng đón gió, chiếm cứ ở phía trên cửa ải, thì hắn có loại xúc động muốn thổ huyết. Quả nhiên tên Ma Tôn này thật sự không định đi lên rồi, ở đây tranh đấu với hắn thực sự là hại người không lợi mình mà. Lần này Lục Ly hoàn toàn không có cách nào rồi, hắn cũng không đi nữa, mà ngồi ngay ở phía dưới. Dù sao không đi được Thiên Trì thì không đi, hắn chuẩn bị trấn thủ ở đây một đợt, để người phía dưới cũng không đi lên được. Hắn đoán đến độ cao như vậy, sẽ không có nhiều người đi lên được lắm, có lẽ chỉ là một, hoặc tối đa là hai người. Dù sao hắn cũng mặc kệ, hắn không thể đi lên, vậy cũng không cho các Ma Tôn khác đi lên. Thời gian trôi qua từng chút từng chút một, sau khi đợi hơn nửa ngày quả nhiên phía dưới có Ma Tôn đi lên. Tên Ma Tôn phía dưới không phải là hư thể, dưới trọng lực trấn áp, nếu bọn hắn biến thành hư ảnh tiến lên sẽ càng khó khăn hơn, cho nên chỉ có thể từng bước một đi tới. Tên Ma Tôn kia cảm ứng được trên người Lục Ly có khí tức nhân tộc, nên lập tức ngừng lại, sau đó thả ra ma khí để dò xét. Hắn dò xét thấy Lục Ly ngăn chặn ở cửa cái thông đạo duy nhất này lập tức giận không thể ta. Hắn không có dừng lại, mà nhanh chóng chạy lên phía trên, Lục Ly đứng từ xa khóa chặt hắn và thả ra linh hồn chi kiếm. Thế nhưng tên Ma Tôn này dời linh hồn đi, công kích linh hồn của Lục Ly không có hiệu quả. Lục Ly thả ra pháp tướng, lần này có tác dụng, tên Ma Tôn kia không chống đỡ được, chỉ có thể lui lại, nếu không sẽ bị thương. - Ghê tởm, nhân tộc rác rưởi, ngươi lại dám cản ta? Ngươi có biết bản tọa là ai không? Tên Ma Tôn phía dưới giận dữ hét lên, Lục Ly cười nói: - Ngươi là ai? Cho biết tên họ có lẽ ta sẽ sợ ngươi. - Bản tọa là Càn Dư! Tên Ma Tôn kia tức giận nói. Lục Ly một mực chờ đợi tên Ma Tôn này nói câu tiếp theo, ai ngờ tên Ma Tôn kia lại không nói, Lục Ly có chút buồn bực nháy nháy mắt hỏi: - Ngươi rất nổi danh sao? Tại sao ta chưa từng nghe nói qua nhỉ. Tên Ma Tôn kia nghe xong lập tức muốn nổ tung, hắn là hậu đại trực hệ của Vân Thánh Tổ, mặc dù thiên tư có chút chênh lệch với Càn Cương Càn Lưu Càn Tinh, nhưng danh tiếng của hắn ở Ma Uyên lại vô cùng lớn. Bởi vì phụ thân hắn là tam trưởng lão Ma Uyên, uy danh hiển hách, không ai trong Ma Uyên không biết danh tiếng của hắn. Cho nên vừa rồi hắn chỉ nói tên, hắn nghĩ nếu Lục Ly đã đầu hàng, vậy khẳng định sẽ tìm hiểu tình huống Ma Uyên một chút, làm sao có thể không biết uy danh của hắn, hắn năm đó hắn là một thiếu gia ăn chơi, ác danh cuồn cuộn bên trong Ma Uyên. Đương nhiên, dùng cách nói của hắn thì là danh chấn Thánh Uyên. Càn Dư giận dữ, mặc kệ tất cả, tiếp tục nổi giận vọt tới. Hắn chưa tới gần Lục Ly, đã đánh ra công kích. Hắn ngưng tụ ra vô số đạo hắc khí, hóa thành vô số phi long gào thét bay về phía Lục Ly. Lục Ly chiếm cứ địa lợi, hắn thả ra pháp tướng, đồng thời đánh ra công kích Nguyên Lực, pháp tướng đánh trúng vào Càn Dư, công kích của Càn Dư cũng đánh trúng vào Lục Ly. - Oanh! Nguyên Lực Chiến Giáp của Lục Ly bị đánh nát, nhưng thân thể hắn chỉ lui về phía sau hai bước, còn thân thể của Càn Dư thì bỗng chốc bị nổ bay, hơn nữa máu me đầm đìa, trái lại Lục Ly chỉ bị rơi vài miếng lân phiến. - Nhân tộc rác rưởi, ta không giết chết ngươi ta không gọi là Càn Dư! Càn Dư giận không thể tả, trong tay hắn xuất hiện một tòa tiểu ấn, cái tiểu ấn này vừa ra Lục Ly liền hơi biến sắc. Tiểu ấn này cho hắn cảm giác giống như là Đế Binh, bên Ma Uyên rất ít trông thấy pháp khí hữu dụng, xem ra tên Càn Dư này là con cháu một cái siêu cấp đại gia tộc. Bên trên tiểu ấn nồng đậm hắc khí, khí tức vô cùng mênh mông, giống như là một tòa Thánh Long Sơn thu nhỏ. Đột nhiên Trật Tự Thần Liên xuất hiện trong tay Lục Ly, sau đó nhanh chóng quét về phía tiểu ấn. Hai kiện thần binh chạm vào nhau, cảm giác như hai tòa núi lớn va chạm, một tiếng nổ trầm muộn vang lên, không gian bốn phía chấn động kịch liệt, sóng khí liên tục quét ra, Lục Ly lại bị đẩy lui mấy bước, còn Càn Dư vừa mới xông lên thì bị ngã lộn xuống. Nơi này quá dốc, quan trọng nhất là trọng lực lại quá lớn, chỉ một chút lực cũng có thể khiến người lăn xuống dưới. Càn Dư nổi giận gầm lên vài tiếng, không ngờ pháp bảo hắn lấy ra lại vô dụng, trong tay tên rác rưởi nhân tộc này cũng có dị bảo. Càn Lưu ở phía trên đã sớm bị kinh động đến, hắn cũng nghe thấy tiếng Càn Dư rống giận dữ, nhưng hắn không có bất kỳ cử động gì. Hắn rất phản cảm với Càn Dư, tên này nổi danh là ác thiếu, hắn khinh thường làm bạn.
Chương 3973 Nhất định phải đi vào
Hắn chỉ muốn trấn thủ ở nơi này, không cho Lục Ly và Kỳ Thiên Ngữ đi lên, nếu như Càn Dư có thể vượt qua Lục Ly xông lên, tự nhiên hắn sẽ cho qua, hắn không làm khó con dân Ma Uyên. Càn Dư nổi giận lần lượt gào thét xông lên, lại bị Lục Ly liên tục đánh xuống, Mặc dù Càn Dư nổi giận nhưng không có cách nào, chỉ có thể không ngừng gào thét ở phía dưới. Chờ sau khi ra ngoài sẽ xé Lục Ly thành mảnh nhỏ, muốn để Lục Ly chết không chỗ chôn. Lục Ly không để uy hiếp của Càn Dư vào mắt, Ma Uyên là nơi không giảng quy củ, rõ ràng Thiên Thánh Tổ rất coi trọng hắn, nếu không cũng không sẽ phái Càn Chủy hộ tống hắn đến Ma Uyên, còn ban cho hắn cơ hội tiến vào Thiên Trì. Mặc dù hắn không biết vì sao Thiên Thánh Tổ coi trọng hắn như vậy, nhưng hắn biết có lẽ không có cường giả Ma Uyên nào dám giết hắn. Đã như vậy, hắn cần gì e ngại cường giả Ma Uyên, đại đa số đều thấy hắn khó chịu. Coi như mỗi ngày hắn gặp cường giả Ma Tôn đều quỳ xuống, thì đám Ma Tôn này cũng sẽ không nhìn hắn thuận mắt. Một nén nhang sau, toàn thân Càn Dư đã là bị đả thương, Lục Ly hoàn toàn không để ý tới hắn, hắn cũng lười mắng, bởi vì Lục Ly căn bản không trả lời. Thương thế hắn quá nặng, chỉ có thể tức giận lui xuống tìm nơi chữa thương. Lục Ly giải trừ Thần Long Biến bắt đầu chữa thương, chờ nửa canh giờ phía dưới lại truyền đến âm thanh, Lục Ly vốn cho là Càn Dư lại đi lên, kết quả Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Chủ nhân, là Kỳ Thiên Ngữ tới. - Kỳ Thiên Ngữ? Trong mắt Lục Ly lóe lên hàn quang, trên người cuồn cuộn sát khí, nhưng hai mắt hắn hơi chuyển, rất nhanh sát khí trên người lại biến mất. Nếu tên Ma Tôn phía trên đã chán ghét nhân tộc như vậy, vậy không bằng để Kỳ Thiên Ngữ đi mở đường, đúng lúc hắn có thể đứng một bên quan sát, thuận tiện nhìn xem chiến lực Kỳ Thiên Ngữ. Thân thể hắn né qua một bên, nhường cái thông đạo này lại, hắn còn cố ý dời sang bên trái ngàn trượng, tránh cho Kỳ Thiên Ngữ không dám đi lên. Rất nhanh Kỳ Thiên Ngữ đã đi lên, hắn dò xét thấy Lục Ly, lại cảm ứng được Càn Lưu, hắn chau mày, trong mắt còn hiện lên một tia hận ý. Năm đó hắn bị Càn Lưu hành hạ rất nhiều lần, nhìn thấy Càn Lưu hắn đều có một loại sợ hãi theo bản năng, giờ phút này Càn Lưu ở phía trên trấn thủ, hắn có chút không dám đi lên. Hắn chần chờ thật lâu, sau đó chủ động đi tới chỗ Lục Ly, truyền âm nói: - Lục Ly, chúng ta hợp tác một chút đi, nếu không chúng ta một người cũng không thể lên. - Hợp tác? Lục Ly vốn cho rằng Kỳ Thiên Ngữ sẽ tới châm biếm hắn, không ngờ tên này lại đến tìm hắn hợp tác, hắn không hề nghĩ ngợi khua tay nói: - Ta không có ý định đi lên, ta cũng không thèm Thiên Trì, ngươi muốn lên thì tự mình lên đi. Kỳ Thiên Ngữ biến sắc, nhưng không vội vàng nói chuyện, hắn trầm ngâm một lát nói: - Lục Ly, ân oán của chúng ta về sau ngươi muốn tính, lúc nào cũng có thể tính. Cái Thiên Trì này là đệ nhất thánh địa Thánh Uyên, chỉ cần chúng ta đi vào, nhục thân linh hồn ma khí đều sẽ đạt được nhảy vọt. Không phải ngươi tu luyện nhục thân sao? không phải linh hồn ngươi cũng rất mạnh sao? Chỉ cần ngươi có thể đi vào Thiên Trì, ta cam đoan thực lực ngươi có thể tăng lên gấp mười gấp hai mươi lần. - Nhục thân và linh hồn? Hai mắt Lục Ly hơi sáng lên, lần này hắn rất động tâm, nhục thân và linh hồn hắn đều rất mạnh, nếu thật như Kỳ Thiên Ngữ nói, vậy hắn nhất định phải đi vào cái Thiên Trì này. Nếu đã xác định hợp tác Lục Ly cũng rất thoải mái, hai người bắt đầu bàn bạc chi tiết, Lục Ly nói lại tình huống trước đó cho Kỳ Thiên Ngữ một lần, Kỳ Thiên Ngữ trầm ngâm trọn vẹn một nén nhang, mới nói: - Muốn đi lên, chỉ có đánh bại Càn Lưu, muốn đánh bại hắn, vậy thì nhất định phải đánh lén! Lông mày Lục Ly nhíu lại, nói: - Có lẽ hắn là Ma Tôn hậu kỳ, thực lực rất mạnh, nơi này chỉ có một con đường đi lên, muốn đánh lén cũng rất khó, hắn vô cùng cảnh giác. - Ta ở phía trước hấp dẫn hỏa lực! Trong mắt Kỳ Thiên Ngữ tràn đầy vẻ dứt khoát, hắn nói: - Ta đi lên trước, ngươi theo ở phía sau, ta sẽ tiếp nhận công kích của hắn. Chỉ cần hắn công kích, vậy ngươi sẽ có cơ hội bắt được bản thể của hắn, không phải công kích linh hồn của ngươi rất mạnh sao? Khóa chặt hắn bằng công kích linh hồn! - Hả? Lục Ly không nghĩ tới Kỳ Thiên Ngữ lại có tinh thần hi sinh như thế, thế nhưng ngẫm lại nơi này không thể giết người, coi như xông lên phía trước nhiều nhất cũng chỉ bị trọng thương mà thôi, chỉ cần không chết, thụ thương cũng không sao cả. Lục Ly trầm ngâm một lát nói: - Công kích linh hồn của ta thì đơn giản, khó nhất là khóa chặt bản thể linh hồn hắn. Nếu như có thể khoá chặt, vậy vẫn có hi vọng. - Chuyện này đơn giản! Kỳ Thiên Ngữ tỏ vẻ bí mật nói: - Ta hơi hiểu rõ thói quen của Càn Lưu, mỗi lần hắn công kích đều sẽ biến thành hư thể, lúc công kích hư thể sẽ lộ ra, lúc bình thường linh hồn sẽ giấu ở chỗ trái tim, bởi vì gần trái tim hắn có một kiện bảo vật. - Hiểu rồi! Lục Ly khẽ vuốt cằm, khua tay nói: - Vậy ngươi đi đi, sau đó ta sẽ đến! Kỳ Thiên Ngữ không nhúc nhích, hắn hỏi: - Có cần ngụy trang một chút để mê hoặc Càn Lưu hay không, chúng ta cứ xông lên như vậy, rất dễ dàng bị nhìn thấu. - Có cái gì để ngụy trang? Lục Ly cười lạnh một tiếng nói: - Chúng ta ở chỗ này mưu đồ bí mật nửa ngày, Càn Lưu không phải người ngớ ngẩn, cho dù ngụy trang nhiều cũng vô dụng, trực tiếp ngạnh công đi. Kỳ Thiên Ngữ suy nghĩ một chút thấy cũng phải, hắn nhanh chân đi lên thông đạo, Lục Ly đợi mấy chục giây thời gian, sau khi ném tên Ma Chủ kia sang một bên, liền thả ra một đạo công kích linh hồn, khiến hắn không thể chạy trốn, sau đó hắn cũng võ trang đầy đủ, nhanh chân đi theo. - Aaa! Sau khi Kỳ Thiên Ngữ đi lên thông đạo, đột nhiên áo bào trên người vỡ vụn, tiếp theo nhục thân điên cuồng phồng lên, trên người cũng xuất hiện lớp vảy màu đen, biến thành một quân sĩ Ma Uyên.
Chương 3974 Ta không phải người như vậy
Trên người hắn còn có hắc khí lưu chuyển, hai mắt trở nên đỏ như máu, mi tâm xuất hiện mắt dọc, nhìn qua không có gì khác biệt với quân sĩ Ma Uyên. Hắn nhanh chân đi lên phía trên, lúc đi được một nửa cự ly, Lục Ly theo sau, Lục Ly thôi động Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống xung quanh, tìm kiếm chân thân của Càn Lưu. Lúc Kỳ Thiên Ngữ đi đến vị trí cách Càn Lưu ngàn trượng, đột nhiên dưới chân Kỳ Thiên Ngữ kết băng, Càn Lưu cũng biến mất. Kỳ Thiên Ngữ đã sớm chuẩn bị, không ngờ lúc này thân thể của hắn phóng lên tận trời, phá vỡ trọng lực nhảy lên mấy trượng cao. Hắn làm như vậy không phải là vì đề phòng tầng băng phía dưới nổ tung, mà là vì hấp dẫn Càn Lưu xuất thủ, như này Lục Ly mới có cơ hội bắt được chân thân Càn Lưu, tiến hành công kích. Không nằm ngoài dự đoán của Kỳ Thiên Ngữ, quả nhiên Càn Lưu xuất thủ, trong không trung xuất hiện dao động không gian kịch liệt, tiếp theo một cái móng vuốt lớn xuất hiện, hung hăng chộp tới ngực trái Kỳ Thiên Ngữ. - Xuất hiện! Lục Ly phát hiện không gian dao động, một đạo hư ảnh trong suốt lóe lên ở giữa không trung, lúc này hắn cũng cảm ứng được, quả nhiên không gian chỗ ngực Càn Lưu có một tia dao động yếu ớt, xem ra là chỗ linh hồn. Lục Ly không có động thủ, một là bởi vì thân hình Càn Lưu sẽ biến mất, thứ hai là khoảng cách hắn hơi xa, chờ công kích hắn đi qua, đoán chừng linh hồn Càn Lưu đã dời đi. Hắn trầm ngâm một lát, thả ra một đạo công kích Nguyên Lực, lúc công kích Nguyên Lực kia gào thét bay đi, quả nhiên hư thể Càn Lưu biến mất, Nguyên Lực Chiến Nhận phá không bay đi, không tạo thành bất cứ tổn thương gì cho Càn Lưu. Kỳ Thiên Ngữ bị đánh trúng, thân thể lăn lộn xuống dưới, Lục Ly đã lui xuống từ sớm, trơ mắt nhìn Kỳ Thiên Ngữ lăn lộn. Lân phiến màu đen trên ngực Kỳ Thiên Ngữ bị vồ nát vài miếng, máu me đầm đìa, hắn lăn lộn trên mặt đất vài vòng, trợn mắt nhìn chằm chằm vào Lục Ly, truyền âm nói: - Lục Ly, vì sao ngươi không xuất thủ? Lúc này ngươi còn ở trong bóng tối lừa ta là có ý gì? Ngươi muốn làm gì? Lục Ly nhìn vẻ mặt tức giận của Kỳ Thiên Ngữ, không hiểu sao lại có chút mừng thầm, hắn nhếch miệng cười một tiếng truyền âm nói: - Không có ý gì, cũng không muốn làm gì. Ngươi yên tâm, nếu muốn lừa ngươi vừa rồi ta đã xuất thủ, nhẹ nhàng khiến ngươi trọng thương, sau đó giày vò ngươi đến chết đi sống lại, ngươi có thể làm gì được ta. Sắc mặt Kỳ Thiên Ngữ trở nên hoà hoãn hơn không ít, dò hỏi: - Vậy vì sao ngươi không xuất thủ? - Ta có ra tay mà, ngươi không thấy ta dùng Nguyên Lực công kích sao? Lục Ly nhún vai, muốn chọc tức Kỳ Thiên Ngữ một chút, quả nhiên tên này lại nổi giận đùng đùng. Lục Ly thấy hắn còn muốn nói thêm gì nữa, liền xua tay nói: - Vừa rồi không phải thời cơ thích hợp nhất, coi như ta bắn ra công kích linh hồn, cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng với hắn. Có lẽ ngươi cũng biết năng lực nắm bắt thời cơ của ta, nhiều năm trôi qua ta có thể từ phàm giới đi đến Tam Trọng Thiên, cũng không phải dựa vào vận khí, mà là dựa vào đao trong tay ta một đường giết đi lên. Ngươi phải biết rõ một điểm, có lẽ cơ hội của chúng ta chỉ có một lần, nếu như ta toàn lực xuất thủ không thành công, vậy chúng ta vĩnh viễn không thể đi lên. Kỳ Thiên Ngữ trầm mặc, Lục Ly nói cũng có một chút đạo lý, hắn có thể cảm thụ được Lục Ly rất muốn đi lên. Như vậy chắc chắn Lục Ly sẽ không cản trở, hắn gật đầu nói: - Vậy chúng ta thí nghiệm thêm mấy lần, dù sao hắn cũng không dám giết ta, ngươi cũng đừng lừa ta, sau khi tìm được cơ hội lập tức động thủ, nếu không chúng ta đều không đi lên được! - Yên tâm đi! Lục Ly phất tay nói: - Đi chữa thương đi, nơi này không thể giết người, coi như ta muốn giết ngươi, cũng không phải ở chỗ này, nắm chắc thời gian, có thể đằng sau sẽ lại có Ma Tôn đi lên. Vừa rồi có một tên Ma Tôn bị ta đánh xuống dưới, bây giờ vẫn đang chữa thương đây này. Kỳ Thiên Ngữ không dám trễ nải thời gian, lập tức đi sang một bên ngồi xếp bằng tu luyện, hắn khôi phục rất nhanh, chỉ một canh giờ đã khôi phục được hơn phân nửa, hắn đứng lên nhìn thoáng qua Lục Ly, rồi lại phóng lên phía trên. Lần này không có bất kỳ bất ngờ gì, lúc hắn đi đượ một nửa đường, Càn Lưu xuất động bắt đầu công kích Kỳ Thiên Ngữ, Lục Ly thì bắt đầu tìm kiếm thời cơ, nhưng Càn Lưu vẫn không có cho Lục Ly cơ hội, Kỳ Thiên Ngữ lại bị đánh xuống một lần nữa, cũng may lần này không bị thương quá nặng. Hai lần, ba lần, năm lần... Kỳ Thiên Ngữ lần lượt bị đánh xuống, nhưng Lục Ly vẫn không có công kích toàn lực, người này khiến Kỳ Thiên Ngữ tức đến thổ huyết, hắn thụ thương nhiều lần, Lục Ly lại ở đằng sau bình yên vô sự, chuyện này khiến hắn vô cùng tức giận, nhưng không còn cách nào khác. - Không đi nữa, không đi nữa! Sau khi Kỳ Thiên Ngữ bị đánh thương lăn xuống dưới lần nữa, hắn thấy lần này Lục Ly không có động thủ, thì cả giận nói: - Muốn lên ngươi tự lên, dù sao ta cũng không lên nữa, mẹ nó, ta ở phía trên chịu khổ chịu tội, ngươi lại ở phía sau nhàn rỗi. - Tiểu Kỳ à! Lục Ly sâu xa nói: - Ăn chút khổ bị chút tội tính là gì chứ? Ngươi phải tin tưởng ta, ta có thể lừa ngươi sao? Ta là hạng người như vậy sao? Ngươi yên tâm, ta đã có một chút ý tưởng, ngươi xông lên mười lần tám lần nữa, nhất định có thể thành công! - Mười lần, tám lần? Trên trán Kỳ Thiên Ngữ xuất hiện mấy sợi hắc tuyến, hắn nhìn thế nào cũng giống như đang bị Lục Ly lừa. Kỳ Thiên Ngữ tiếp tục xông lên, nhưng vẫn bị lần lượt đánh xuống, sau khi ngã xuống lần thứ ba, phía dưới xuất hiện một tên Ma Tôn, thương thế của Càn Dư đã khỏi, tiếp tục đến xung kích. - Càn Dư? Sau khi Kỳ Thiên Ngữ cảm ứng được, sắc mặt trở nên rất khó coi, trong mắt cũng lộ ra một tia sát ý, nghĩ lại trước đó Càn Dư đã từng ức hiếp qua hắn. Lục Ly xua tay nói: - Tiểu Kỳ, ngươi đi chữa thương đi, chờ ta vỗ con ruồi này xuống, chúng ta lại tiếp tục xung kích lên phía trên.
Chương 3975 Không công bằng
- Vỗ xuống? Kỳ Thiên Ngữ cười lạnh nói: - Lục Ly, ngươi có biết hắn là ai không? Ngươi đắc tội hắn, về sau sẽ không có quả ngon để ăn. - Ha ha! Lục Ly chẳng để ý cười nói: - Vừa rồi ta đã đắc tội rồi, hắn bị ta đập đến gần chết, sau đó chạy đi chữa thương. Bối cảnh sao? Chẳng lẽ hắn là tôn tử của Nguyên Thánh Tổ. - Là hậu đại trực hệ của Vân Thánh Tổ! Kỳ Thiên Ngữ lộ vẻ ngưng trọng giải thích: - Gia gia hắn còn là Tam trưởng lão Thánh Uyên, quyền cao chức trọng, ta khuyên ngươi không nên đắc tội hắn, nếu không sự tình làm lớn, ta cũng sẽ bị ngươi liên lụy. - Chủ yếu là ngươi sợ bị ta liên lụy đúng không, ha ha ha! Lục Ly cười ha ha, nhìn Càn Dư phía dưới xông tới, liền đánh ra một cái pháp tướng, Càn Dư lập tức bị đánh xuống, hắn chửi ầm lên. Đồng thời lôi cả Kỳ Thiên Ngữ vào cùng mắng một chỗ, sử dụng tất cả các loại ngôn ngữ uy hiếp. Kỳ Thiên Ngữ thấy vậy, lập tức cuống lên, rất muốn giải thích, nhưng giờ phút này hắn ở cùng Lục Ly, giải thích như nào cũng đều không rõ. Hắn nổi giận đùng đùng nhìn qua Lục Ly nói: - Lục Ly, ngươi muốn chết cũng đừng kéo theo ta. - Kỳ Thiên Ngữ! Lục Ly tỏ vẻ nghiêm túc nhìn qua hắn nói: - Xem ra những năm này ngươi đến Ma Uyên, đã chịu rất nhiều khuất nhục đúng không. Ngươi vẫn chưa hiểu rõ một điểm, sở dĩ bây giờ ngươi không bị ức hiếp, là bởi vì ngươi là đồ đệ Vân Thánh Tổ, và chiến lực tăng lên rất nhanh. Nếu như không có hai điểm này, ngươi cho rằng nhường nhịn bọn hắn, quỳ gối thấp hèn với bọn hắn sẽ hữu dụng sao? - Mặc kệ ta có xuất thủ đối phó bọn hắn hay không, bọn hắn đều sẽ tìm ta gây phiền phức, đều sẽ nghĩ hết tất cả các biện pháp ức hiếp ta. Đã như vậy, tại sao ta phải khách khí? Nếu như Thiên Thánh Tổ Vân Thánh Tổ muốn giết ta, coi như ta làm cái gì cũng không có ý nghĩa. Trái lại nếu như bọn hắn biết được ta hữu dụng, cho dù ta quá phận một chút, bọn hắn cũng sẽ không để ý, ngươi không hiểu được đạo lý này sao? Kỳ Thiên Ngữ khẽ giật mình, sau khi suy nghĩ kỹ một chút dường như lời Lục Ly nói có chút đạo lý. Hiện tại cường giả Ma Uyên không dám nhằm vào hắn, cũng không phải là vì thái độ của hắn, mà là vì thái độ của Vân Thánh Tổ, hắn nhẫn nhục chịu đựng cũng được, ngông cuồng một thế cũng được, đều không có quan hệ gì. - Không đúng! Kỳ Thiên Ngữ suy nghĩ một chút liền lắc đầu, hắn và Lục Ly không giống nhau, Lục Ly là một người đầu hàng tới, được Thiên Thánh Tổ coi trọng. Còn lúc hắn tới đây tìm nơi nương tựa, vẫn chỉ là nô lệ của một tên Ma Chủ, về sau hắn phản phệ tên Ma Chủ này mới có tự do, ban đầu hắn bị ức hiếp, chỉ có tu vi Ma Chủ, nếu như hắn dám ngông cuồng, chắc chắn khi đó hắn đã chết rồi. - Không công bằng! Kỳ Thiên Ngữ cảm thấy rất khổ sở, đều là người đầu hàng, vì sao hắn lại chịu cực khổ nhiều năm như vậy, còn Lục Ly lại có thể tiêu dao như thế? Đều là chó săn của Ma Uyên, vì cái gì đãi ngộ lại khác nhau lớn như vậy? - Rầm rầm rầm! Lục Ly lần lượt nện Càn Dư xuống dưới, tiếng mắng chửi của Càn Dư càng ngày càng khó nghe, về sau bởi vì Lục Ly coi thường hắn, hắn bắt đầu nhục mạ Kỳ Thiên Ngữ, uy hiếp Kỳ Thiên Ngữ, nói trở về sẽ rút từng cây xương của Kỳ Thiên Ngữ ra. Kỳ Thiên Ngữ biết Càn Dư nói được sẽ làm được, vị này chính là Hỗn Thế Ma Vương, ỷ vào gia thế hoành hành bá đạo ở Ma Uyên, ngoại trừ số ít Ma Tôn không dám trêu chọc ra, còn lại không để con dân Ma Uyên vào mắt, tâm trả thù cũng rất lớn. - Nhất định phải lên đi! Kỳ Thiên Ngữ nhìn lên trên một cái, cắn răng không để ý Càn Dư nữa, mà ngồi xếp bằng xuống tu luyện chữa thương. Chỉ có đi lên, hắn mới có thể tiến nhập Thiên Trì, hắn tin tưởng chỉ cần đi vào Thiên Trì tu luyện mười năm, nhất định thực lực của hắn có thể đạt được lột xác. Quay về thực lực hắn cường đại, sẽ không sợ Càn Dư trả thù. Trước đây ít năm hắn chịu bao nhiêu tra tấn, hắn không muốn lại bị như thế một lần nữa, lần này hắn tuyệt đối không cho phép thất bại, cho dù là chết, hắn cũng muốn chết trên đỉnh thứ phong. Sau khi Càn Dư bị đánh vài chục lần, lại bị trọng thương lần nữa, hắn hùng hùng hổ hổ lui xuống. Kỳ Thiên Ngữ chữa thương một canh giờ, cũng đứng dậy đi lên phía trên. Lục Ly cười tủm tỉm đi theo phía sau, tiếp tục tìm kiếm cơ hội. Thật ra có rất nhiều lần hắn không xuất thủ, nhưng hắn không vội vã hành động. Mục đích thật là muốn cho Kỳ Thiên Ngữ chịu khổ nhiều một chút, thứ hai là hắn muốn mê hoặc Càn Lưu, tìm kiếm cơ hội thích hợp xuất thủ. Hắn biết mình chỉ có cơ hội xuất thủ toàn lực một lần, nếu như không thể thành công mà nói, Càn Lưu sẽ không cho hắn cơ hội nữa. Sau khi lại bị đánh xuống hai lần, thương thế của Kỳ Thiên Ngữ đã rất nặng, nhưng hắn không có chữa thương, mà cắn răng tiếp tục xông lên phía trên. Lục Ly tiếp tục cười tủm tỉm đi theo Kỳ Thiên Ngữ, lúc đi được nửa đường dưới chân Kỳ Thiên Ngữ lại kết băng lần nữa, hắn nhảy lên không trung, lần này hắn còn bắn ra công kích về phía trên. Càn Lưu biến mất, tầng băng dưới chân nổ tung, cùng lúc đó không gian phía bên trái trên bờ vai Kỳ Thiên Ngữ bị xé nứt, một cái móng vuốt hung hăng chộp xuống. - Chính là lần này! Lục Ly cảm ứng được chân thân của Càn Lưu, trong mắt hắn xuất hiện hai đạo kim quang, lập tức phá không bay lên, đâm thẳng hư ảnh phía sau móng vuốt, cùng lúc này đồng thời hét lớn: - Kỳ Thiên Ngữ! Kỳ Thiên Ngữ cũng là người cực kì thông minh, hắn biết chắc chắn Lục Ly toàn lực xuất thủ, trên người hắn liên tục toát ra hắc khí, bao phủ về phía hư ảnh kia, tranh thủ kéo dài một ít thời gian cho Lục Ly. - Ông! Hai đạo kim quang biến mất, đâm vào hư ảnh, trực tiếp công kích linh hồn Càn Lưu. Đây là công kích linh hồn mạnh nhất của Lục Ly, sau khi hắn phóng thích xong không quan tâm cái gì, lấy ra Trật Tự Thần Liên, quét ngang về phía trên, hắn quát khẽ lần nữa:
Tảng băng này quá biến thái, quan trọng nhất là ở loại tình huống này, núi đá thì dốc đứng, trọng lực lại quá kinh khủng. Tảng băng này vừa xuất hiện Lục Ly căn bản không có cách đứng vững, cảm giác như nó không phải là khối băng bình thường, mà là một loại vật chất đặc thù. Tảng băng này vừa xuất hiện, hắn muốn đứng vững cũng khó, tên cường giả Ma Uyên này công kích không có dấu hiệu nào, lúc khối băng vỡ vụn cũng không có bất kỳ dấu hiệu gì, đột nhiên nổ tung. Hơn nữa uy lực vô cùng lớn, trong nháy mắt Nguyên Lực Chiến Giáp của hắn bị phá ra, có thể thấy được uy lực khủng bố cỡ nào. Lục Ly trầm ngâm một lát, nhưng vẫn không có kế sách gì, sau khi nghỉ ngơi, hắn lại đi lên phía trên lần nữa, lần này hắn trực tiếp thả ra Nguyên Lực Chiến Giáp, Thiên Giáp Thuật Bác Long Thuật, hơn nữa còn phóng thích Thần Long Biến, võ trang đầy đủ. Lúc hắn đi đến vị trí ban đầu lúc mặt đất lại kết băng lần nữa, lần này Lục Ly phản ứng rất nhanh, trong tay hắn xuất hiện một thanh trọng kiếm, hung hăng đâm xuống mặt đất. Lực lượng của hắn vô cùng khủng bố, hắn tin tưởng dùng lực lượng của hắn, nhất định có thể nhẹ nhõm đâm vào. Chỉ cần đâm vào, vậy hắn sẽ có thể ổn định thân hình, đến lúc đó Càn Lưu công kích, hắn sẽ có cơ hội phản ứng. - Oanh! Ai biết lúc hắn đâm vào, khối băng kia trực tiếp nổ tung, tiếp theo một đạo sóng khí kinh khủng quét ra, Lục Ly lập tức bị đánh bay xuống dưới. Lần này không cần công kích, Lục Ly đã trực tiếp lộn xuống, kéo theo tên Ma Chủ kia cũng bị chấn thương, cùng Lục Ly lăn xuống dưới. - Xoẹt! Thời điểm Lục Ly lăn lông lốc xuống dưới, giữa không trung xuất hiện một cái móng vuốt, lần này móng vuốt không nhằm về phía Lục Ly, mà chộp về phía tên Ma Chủ kia. Đương nhiên Càn Lưu sẽ không đi công kích Ma Chủ, mà muốn bắt tên Ma Chủ này đi, như thế Lục Ly sẽ không còn lá chắn. Lục Ly phản ứng rất nhanh, hoàn toàn không cho Càn Lưu cơ hội, đột nhiên tay hắn dùng sức, trực tiếp đánh tên Ma Chủ kia xuống. - Tà môn thuật pháp thật lợi hại! Sau khi Lục Ly lăn xuống, lại bắt tên Ma Chủ kia vào trong tay lần nữa, hắn có chút nhức đầu. Ma Uyên không gọi Thần Thông Chân Ý, mà gọi là thuật pháp. Loại thuật pháp này quá kỳ lạ, dưới tình huống này căn bản không có cách nào phá giải. - Đụng một cái! Nghỉ ngơi một lát Lục Ly lại cắn răng, quyết định liều một lần, hắn chuẩn bị phóng thích công kích, công kích tên Ma Tôn kia, xem có thể ngăn cản hắn thi pháp hay không, hắn đã đi tới nơi này, làm sao có thể từ bỏ. Sau khi võ trang đầy đủ xong, hắn nhanh chóng xách theo tên Ma Chủ kia, tăng thêm tốc độ chạy lên phía trên. Đồng thời hắn cũng thôi động Đại Đạo Chi Ngân, khóa chặt vị trí của Càn Lưu, hai thanh linh hồn chi kiếm đã ngưng tụ thành công trong đầu. - Aaa! Còn chưa đi đến vị trí trước đó, Lục Ly đã hét lớn một tiếng, đột nhiên trong tay hắn xuất hiện Trật Tự Thần Liên quét về phía trước, đồng thời hắn cũng thả ra pháp tướng, một đầu Cự Long màu bạc gào thét bay lên, mặt khác linh hồn chi kiếm của hắn đã sớm bay ra ngoài, khóa chặt công kích Càn Lưu. - Ông! Cùng với lúc Lục Ly phóng thích công kích, Càn Lưu cũng biến mất, toàn bộ công kích của Lục Ly đều rơi vào hư không, sau đó dưới chân Lục Ly có chút sáng lên, mặt đất bắt đầu kết băng, sau đó những khối băng kia vỡ vụn, Lục Ly lại bị nổ bay xuống dưới một lần nữa. Không có cách nào để chơi cả! Lục Ly uể oải, tên Ma Tôn kia quá biến thái, công kích của hắn hoàn toàn không có hiệu quả. Địa thế nơi này dốc đứng như thế, một mình Càn Lưu đã đủ giữ ải, hắn căn bản không đi lên trên được. - Nếu như ngươi là nam nhân, thì xuống đây chiến với ta một trận, nếu ngươi có thể đánh bại ta, ta sẽ không lên cái Thánh Long Sơn này! Lục Ly gào to, hắn hi vọng tên Ma Tôn kia xuống chiến với hắn một trận, nếu quả thật thua, hắn cũng sẽ lập tức quay người xuống núi, cùng với việc chịu uất ức ở nơi này, không bằng oanh oanh liệt liệt chiến một lần. - Ha ha! Càn Lưu cười lạnh vài tiếng, truyền lời xuống: - Nhân tộc, ngươi không cần kích ta, ta đã đi vào Thiên Trì rồi, hiện tại có vào hay không cũng không quan trọng. Dị tộc như ngươi, ta sẽ không cho ngươi đi lên, ngươi cũng đừng hòng tiến vào Thiên Trì. Lục Ly tiếp tục khích tướng: - Không phải ngươi rất hận ta sao? Xuống đánh ta ngã xuống đất, tùy ngươi tra tấn. Ngươi làm thiên tài Thánh Uyên, thế mà ngay cả điểm ấy dũng khí cũng không có sao? Tuyệt đỉnh thiên tài Thánh Uyên cũng chỉ như vậy. - Ha ha! Càn Lưu cười lạnh lần nữa, đáp lời: - Ngươi yên tâm đi, chờ lần thi đấu này kết thúc, ta sẽ tìm ngươi từ từ luận bàn, ta cam đoan sẽ thỏa mãn tất cả nhu cầu của ngươi. Hiện tại ngươi nói cái gì đều vô dụng, lần này, ngươi không có cơ hội. Lục Ly vẫn chưa hết hi vọng, cười to nói: - Nếu ngươi có nắm chắc như vậy, vì sao hiện tại không dám? Loại hèn nhát, phế vật, sẽ chỉ biết chiếm cứ địa lợi. Nếu không phải ta chưa quen thuộc Thánh Long Sơn, nên không lên trước được, để ta lên trước được thì đám thiên tài chó má Thánh Uyên các ngươi một tên cũng không đi lên được. Lời này của Lục Ly khiến người rất dễ nổi giận, nếu đổi lại là các thiên tài Ma Uyên khác có lẽ đã sớm nổi trận lôi đình giết xuống rồi. Càn Lưu có thể tu luyện tới cảnh giới này, hơn nữa còn tuổi trẻ như thế, vậy rõ ràng hắn là người vô cùng thông minh, hô hấp trên người hắn hơi có chút dồn dập, trong mắt cũng lộ ra sát ý, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh lại, không nói một lời xếp bằng ở phía trên. - Phế vật, rác rưởi, không biết xấu hổ! - Thánh Uyên tiểu nhi, lăn xuống nhận lấy cái chết đi, loại phế vật như ngươi, dám xuống, ông đây sẽ một chưởng đập chết ngươi! - Thật xấu hổ cho các trưởng bối của ngươi, ngẫm lại Nguyên Thánh Tổ Thiên Thánh Tổ Vân Thánh Tổ, là tồn tại cường đại cỡ nào? Chắc chắn ngươi là hậu đại của một vị, không ngờ không có can đảm như thế, chỉ biết chiếm cứ địa lợi đánh lén!
Chương 3972 Nhất định phải đi vào
- Thằng nhãi Thánh Uyên, có dám xuống chiến một trận cùng gia gia ngươi không, nếu không dám thì cút xuống núi đi, đừng ở đây làm mất mặt xấu hổ. “...” Lục Ly liên tục mắng nửa nén hương, nhưng Càn Lưu hoàn toàn không để ý Lục Ly, một mực xếp bằng ở phía trên, giống như đã đóng cửa lục thức. Lục Ly hoàn toàn phục rồi, tên thiên tài Ma Uyên này căn bản không phải con dân Ma Uyên, nửa điểm huyết tính cũng không có, lý trí đến đáng sợ. Đừng nói cường giả Ma Uyên, coi như công tử nhân tộc, bị hắn mắng như này, sợ là đã sớm liều lĩnh xuất thủ. Lục Ly không tiếp tục mắng nữa, mắng chửi người không phải là vì vui sướng, mà là vì khích tướng, mặc dù cũng có cảm giác sung sướng. Nhưng hắn là cường giả Đế Cấp, nếu cứ một mực mắng nữa cũng rất dọa người, Càn Lưu không mắc câu thì hắn chỉ có thể mở ra lối đi riêng. - Phế vật, gia gia không chơi với ngươi nữa, cái Thiên Trì này lão tử không đi! Đột nhiên Lục Ly rống lên một câu, quay người mang theo tên Ma Chủ kia đi xuống dưới, rất nhanh đã biến mất ở trong sương mù nồng đậm. Lúc này Càn Lưu mới mở mắt ra, mỉm cười đắc ý, rồi lại nhắm mắt ngồi nghỉ ngơi. Hai canh giờ sau, Lục Ly lại đi lên một lần nữa, khi hắn nhìn thấy Càn Lưu như một cây tùng đón gió, chiếm cứ ở phía trên cửa ải, thì hắn có loại xúc động muốn thổ huyết. Quả nhiên tên Ma Tôn này thật sự không định đi lên rồi, ở đây tranh đấu với hắn thực sự là hại người không lợi mình mà. Lần này Lục Ly hoàn toàn không có cách nào rồi, hắn cũng không đi nữa, mà ngồi ngay ở phía dưới. Dù sao không đi được Thiên Trì thì không đi, hắn chuẩn bị trấn thủ ở đây một đợt, để người phía dưới cũng không đi lên được. Hắn đoán đến độ cao như vậy, sẽ không có nhiều người đi lên được lắm, có lẽ chỉ là một, hoặc tối đa là hai người. Dù sao hắn cũng mặc kệ, hắn không thể đi lên, vậy cũng không cho các Ma Tôn khác đi lên. Thời gian trôi qua từng chút từng chút một, sau khi đợi hơn nửa ngày quả nhiên phía dưới có Ma Tôn đi lên. Tên Ma Tôn phía dưới không phải là hư thể, dưới trọng lực trấn áp, nếu bọn hắn biến thành hư ảnh tiến lên sẽ càng khó khăn hơn, cho nên chỉ có thể từng bước một đi tới. Tên Ma Tôn kia cảm ứng được trên người Lục Ly có khí tức nhân tộc, nên lập tức ngừng lại, sau đó thả ra ma khí để dò xét. Hắn dò xét thấy Lục Ly ngăn chặn ở cửa cái thông đạo duy nhất này lập tức giận không thể ta. Hắn không có dừng lại, mà nhanh chóng chạy lên phía trên, Lục Ly đứng từ xa khóa chặt hắn và thả ra linh hồn chi kiếm. Thế nhưng tên Ma Tôn này dời linh hồn đi, công kích linh hồn của Lục Ly không có hiệu quả. Lục Ly thả ra pháp tướng, lần này có tác dụng, tên Ma Tôn kia không chống đỡ được, chỉ có thể lui lại, nếu không sẽ bị thương. - Ghê tởm, nhân tộc rác rưởi, ngươi lại dám cản ta? Ngươi có biết bản tọa là ai không? Tên Ma Tôn phía dưới giận dữ hét lên, Lục Ly cười nói: - Ngươi là ai? Cho biết tên họ có lẽ ta sẽ sợ ngươi. - Bản tọa là Càn Dư! Tên Ma Tôn kia tức giận nói. Lục Ly một mực chờ đợi tên Ma Tôn này nói câu tiếp theo, ai ngờ tên Ma Tôn kia lại không nói, Lục Ly có chút buồn bực nháy nháy mắt hỏi: - Ngươi rất nổi danh sao? Tại sao ta chưa từng nghe nói qua nhỉ. Tên Ma Tôn kia nghe xong lập tức muốn nổ tung, hắn là hậu đại trực hệ của Vân Thánh Tổ, mặc dù thiên tư có chút chênh lệch với Càn Cương Càn Lưu Càn Tinh, nhưng danh tiếng của hắn ở Ma Uyên lại vô cùng lớn. Bởi vì phụ thân hắn là tam trưởng lão Ma Uyên, uy danh hiển hách, không ai trong Ma Uyên không biết danh tiếng của hắn. Cho nên vừa rồi hắn chỉ nói tên, hắn nghĩ nếu Lục Ly đã đầu hàng, vậy khẳng định sẽ tìm hiểu tình huống Ma Uyên một chút, làm sao có thể không biết uy danh của hắn, hắn năm đó hắn là một thiếu gia ăn chơi, ác danh cuồn cuộn bên trong Ma Uyên. Đương nhiên, dùng cách nói của hắn thì là danh chấn Thánh Uyên. Càn Dư giận dữ, mặc kệ tất cả, tiếp tục nổi giận vọt tới. Hắn chưa tới gần Lục Ly, đã đánh ra công kích. Hắn ngưng tụ ra vô số đạo hắc khí, hóa thành vô số phi long gào thét bay về phía Lục Ly. Lục Ly chiếm cứ địa lợi, hắn thả ra pháp tướng, đồng thời đánh ra công kích Nguyên Lực, pháp tướng đánh trúng vào Càn Dư, công kích của Càn Dư cũng đánh trúng vào Lục Ly. - Oanh! Nguyên Lực Chiến Giáp của Lục Ly bị đánh nát, nhưng thân thể hắn chỉ lui về phía sau hai bước, còn thân thể của Càn Dư thì bỗng chốc bị nổ bay, hơn nữa máu me đầm đìa, trái lại Lục Ly chỉ bị rơi vài miếng lân phiến. - Nhân tộc rác rưởi, ta không giết chết ngươi ta không gọi là Càn Dư! Càn Dư giận không thể tả, trong tay hắn xuất hiện một tòa tiểu ấn, cái tiểu ấn này vừa ra Lục Ly liền hơi biến sắc. Tiểu ấn này cho hắn cảm giác giống như là Đế Binh, bên Ma Uyên rất ít trông thấy pháp khí hữu dụng, xem ra tên Càn Dư này là con cháu một cái siêu cấp đại gia tộc. Bên trên tiểu ấn nồng đậm hắc khí, khí tức vô cùng mênh mông, giống như là một tòa Thánh Long Sơn thu nhỏ. Đột nhiên Trật Tự Thần Liên xuất hiện trong tay Lục Ly, sau đó nhanh chóng quét về phía tiểu ấn. Hai kiện thần binh chạm vào nhau, cảm giác như hai tòa núi lớn va chạm, một tiếng nổ trầm muộn vang lên, không gian bốn phía chấn động kịch liệt, sóng khí liên tục quét ra, Lục Ly lại bị đẩy lui mấy bước, còn Càn Dư vừa mới xông lên thì bị ngã lộn xuống. Nơi này quá dốc, quan trọng nhất là trọng lực lại quá lớn, chỉ một chút lực cũng có thể khiến người lăn xuống dưới. Càn Dư nổi giận gầm lên vài tiếng, không ngờ pháp bảo hắn lấy ra lại vô dụng, trong tay tên rác rưởi nhân tộc này cũng có dị bảo. Càn Lưu ở phía trên đã sớm bị kinh động đến, hắn cũng nghe thấy tiếng Càn Dư rống giận dữ, nhưng hắn không có bất kỳ cử động gì. Hắn rất phản cảm với Càn Dư, tên này nổi danh là ác thiếu, hắn khinh thường làm bạn.
Chương 3973 Nhất định phải đi vào
Hắn chỉ muốn trấn thủ ở nơi này, không cho Lục Ly và Kỳ Thiên Ngữ đi lên, nếu như Càn Dư có thể vượt qua Lục Ly xông lên, tự nhiên hắn sẽ cho qua, hắn không làm khó con dân Ma Uyên. Càn Dư nổi giận lần lượt gào thét xông lên, lại bị Lục Ly liên tục đánh xuống, Mặc dù Càn Dư nổi giận nhưng không có cách nào, chỉ có thể không ngừng gào thét ở phía dưới. Chờ sau khi ra ngoài sẽ xé Lục Ly thành mảnh nhỏ, muốn để Lục Ly chết không chỗ chôn. Lục Ly không để uy hiếp của Càn Dư vào mắt, Ma Uyên là nơi không giảng quy củ, rõ ràng Thiên Thánh Tổ rất coi trọng hắn, nếu không cũng không sẽ phái Càn Chủy hộ tống hắn đến Ma Uyên, còn ban cho hắn cơ hội tiến vào Thiên Trì. Mặc dù hắn không biết vì sao Thiên Thánh Tổ coi trọng hắn như vậy, nhưng hắn biết có lẽ không có cường giả Ma Uyên nào dám giết hắn. Đã như vậy, hắn cần gì e ngại cường giả Ma Uyên, đại đa số đều thấy hắn khó chịu. Coi như mỗi ngày hắn gặp cường giả Ma Tôn đều quỳ xuống, thì đám Ma Tôn này cũng sẽ không nhìn hắn thuận mắt. Một nén nhang sau, toàn thân Càn Dư đã là bị đả thương, Lục Ly hoàn toàn không để ý tới hắn, hắn cũng lười mắng, bởi vì Lục Ly căn bản không trả lời. Thương thế hắn quá nặng, chỉ có thể tức giận lui xuống tìm nơi chữa thương. Lục Ly giải trừ Thần Long Biến bắt đầu chữa thương, chờ nửa canh giờ phía dưới lại truyền đến âm thanh, Lục Ly vốn cho là Càn Dư lại đi lên, kết quả Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Chủ nhân, là Kỳ Thiên Ngữ tới. - Kỳ Thiên Ngữ? Trong mắt Lục Ly lóe lên hàn quang, trên người cuồn cuộn sát khí, nhưng hai mắt hắn hơi chuyển, rất nhanh sát khí trên người lại biến mất. Nếu tên Ma Tôn phía trên đã chán ghét nhân tộc như vậy, vậy không bằng để Kỳ Thiên Ngữ đi mở đường, đúng lúc hắn có thể đứng một bên quan sát, thuận tiện nhìn xem chiến lực Kỳ Thiên Ngữ. Thân thể hắn né qua một bên, nhường cái thông đạo này lại, hắn còn cố ý dời sang bên trái ngàn trượng, tránh cho Kỳ Thiên Ngữ không dám đi lên. Rất nhanh Kỳ Thiên Ngữ đã đi lên, hắn dò xét thấy Lục Ly, lại cảm ứng được Càn Lưu, hắn chau mày, trong mắt còn hiện lên một tia hận ý. Năm đó hắn bị Càn Lưu hành hạ rất nhiều lần, nhìn thấy Càn Lưu hắn đều có một loại sợ hãi theo bản năng, giờ phút này Càn Lưu ở phía trên trấn thủ, hắn có chút không dám đi lên. Hắn chần chờ thật lâu, sau đó chủ động đi tới chỗ Lục Ly, truyền âm nói: - Lục Ly, chúng ta hợp tác một chút đi, nếu không chúng ta một người cũng không thể lên. - Hợp tác? Lục Ly vốn cho rằng Kỳ Thiên Ngữ sẽ tới châm biếm hắn, không ngờ tên này lại đến tìm hắn hợp tác, hắn không hề nghĩ ngợi khua tay nói: - Ta không có ý định đi lên, ta cũng không thèm Thiên Trì, ngươi muốn lên thì tự mình lên đi. Kỳ Thiên Ngữ biến sắc, nhưng không vội vàng nói chuyện, hắn trầm ngâm một lát nói: - Lục Ly, ân oán của chúng ta về sau ngươi muốn tính, lúc nào cũng có thể tính. Cái Thiên Trì này là đệ nhất thánh địa Thánh Uyên, chỉ cần chúng ta đi vào, nhục thân linh hồn ma khí đều sẽ đạt được nhảy vọt. Không phải ngươi tu luyện nhục thân sao? không phải linh hồn ngươi cũng rất mạnh sao? Chỉ cần ngươi có thể đi vào Thiên Trì, ta cam đoan thực lực ngươi có thể tăng lên gấp mười gấp hai mươi lần. - Nhục thân và linh hồn? Hai mắt Lục Ly hơi sáng lên, lần này hắn rất động tâm, nhục thân và linh hồn hắn đều rất mạnh, nếu thật như Kỳ Thiên Ngữ nói, vậy hắn nhất định phải đi vào cái Thiên Trì này. Nếu đã xác định hợp tác Lục Ly cũng rất thoải mái, hai người bắt đầu bàn bạc chi tiết, Lục Ly nói lại tình huống trước đó cho Kỳ Thiên Ngữ một lần, Kỳ Thiên Ngữ trầm ngâm trọn vẹn một nén nhang, mới nói: - Muốn đi lên, chỉ có đánh bại Càn Lưu, muốn đánh bại hắn, vậy thì nhất định phải đánh lén! Lông mày Lục Ly nhíu lại, nói: - Có lẽ hắn là Ma Tôn hậu kỳ, thực lực rất mạnh, nơi này chỉ có một con đường đi lên, muốn đánh lén cũng rất khó, hắn vô cùng cảnh giác. - Ta ở phía trước hấp dẫn hỏa lực! Trong mắt Kỳ Thiên Ngữ tràn đầy vẻ dứt khoát, hắn nói: - Ta đi lên trước, ngươi theo ở phía sau, ta sẽ tiếp nhận công kích của hắn. Chỉ cần hắn công kích, vậy ngươi sẽ có cơ hội bắt được bản thể của hắn, không phải công kích linh hồn của ngươi rất mạnh sao? Khóa chặt hắn bằng công kích linh hồn! - Hả? Lục Ly không nghĩ tới Kỳ Thiên Ngữ lại có tinh thần hi sinh như thế, thế nhưng ngẫm lại nơi này không thể giết người, coi như xông lên phía trước nhiều nhất cũng chỉ bị trọng thương mà thôi, chỉ cần không chết, thụ thương cũng không sao cả. Lục Ly trầm ngâm một lát nói: - Công kích linh hồn của ta thì đơn giản, khó nhất là khóa chặt bản thể linh hồn hắn. Nếu như có thể khoá chặt, vậy vẫn có hi vọng. - Chuyện này đơn giản! Kỳ Thiên Ngữ tỏ vẻ bí mật nói: - Ta hơi hiểu rõ thói quen của Càn Lưu, mỗi lần hắn công kích đều sẽ biến thành hư thể, lúc công kích hư thể sẽ lộ ra, lúc bình thường linh hồn sẽ giấu ở chỗ trái tim, bởi vì gần trái tim hắn có một kiện bảo vật. - Hiểu rồi! Lục Ly khẽ vuốt cằm, khua tay nói: - Vậy ngươi đi đi, sau đó ta sẽ đến! Kỳ Thiên Ngữ không nhúc nhích, hắn hỏi: - Có cần ngụy trang một chút để mê hoặc Càn Lưu hay không, chúng ta cứ xông lên như vậy, rất dễ dàng bị nhìn thấu. - Có cái gì để ngụy trang? Lục Ly cười lạnh một tiếng nói: - Chúng ta ở chỗ này mưu đồ bí mật nửa ngày, Càn Lưu không phải người ngớ ngẩn, cho dù ngụy trang nhiều cũng vô dụng, trực tiếp ngạnh công đi. Kỳ Thiên Ngữ suy nghĩ một chút thấy cũng phải, hắn nhanh chân đi lên thông đạo, Lục Ly đợi mấy chục giây thời gian, sau khi ném tên Ma Chủ kia sang một bên, liền thả ra một đạo công kích linh hồn, khiến hắn không thể chạy trốn, sau đó hắn cũng võ trang đầy đủ, nhanh chân đi theo. - Aaa! Sau khi Kỳ Thiên Ngữ đi lên thông đạo, đột nhiên áo bào trên người vỡ vụn, tiếp theo nhục thân điên cuồng phồng lên, trên người cũng xuất hiện lớp vảy màu đen, biến thành một quân sĩ Ma Uyên.
Chương 3974 Ta không phải người như vậy
Trên người hắn còn có hắc khí lưu chuyển, hai mắt trở nên đỏ như máu, mi tâm xuất hiện mắt dọc, nhìn qua không có gì khác biệt với quân sĩ Ma Uyên. Hắn nhanh chân đi lên phía trên, lúc đi được một nửa cự ly, Lục Ly theo sau, Lục Ly thôi động Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống xung quanh, tìm kiếm chân thân của Càn Lưu. Lúc Kỳ Thiên Ngữ đi đến vị trí cách Càn Lưu ngàn trượng, đột nhiên dưới chân Kỳ Thiên Ngữ kết băng, Càn Lưu cũng biến mất. Kỳ Thiên Ngữ đã sớm chuẩn bị, không ngờ lúc này thân thể của hắn phóng lên tận trời, phá vỡ trọng lực nhảy lên mấy trượng cao. Hắn làm như vậy không phải là vì đề phòng tầng băng phía dưới nổ tung, mà là vì hấp dẫn Càn Lưu xuất thủ, như này Lục Ly mới có cơ hội bắt được chân thân Càn Lưu, tiến hành công kích. Không nằm ngoài dự đoán của Kỳ Thiên Ngữ, quả nhiên Càn Lưu xuất thủ, trong không trung xuất hiện dao động không gian kịch liệt, tiếp theo một cái móng vuốt lớn xuất hiện, hung hăng chộp tới ngực trái Kỳ Thiên Ngữ. - Xuất hiện! Lục Ly phát hiện không gian dao động, một đạo hư ảnh trong suốt lóe lên ở giữa không trung, lúc này hắn cũng cảm ứng được, quả nhiên không gian chỗ ngực Càn Lưu có một tia dao động yếu ớt, xem ra là chỗ linh hồn. Lục Ly không có động thủ, một là bởi vì thân hình Càn Lưu sẽ biến mất, thứ hai là khoảng cách hắn hơi xa, chờ công kích hắn đi qua, đoán chừng linh hồn Càn Lưu đã dời đi. Hắn trầm ngâm một lát, thả ra một đạo công kích Nguyên Lực, lúc công kích Nguyên Lực kia gào thét bay đi, quả nhiên hư thể Càn Lưu biến mất, Nguyên Lực Chiến Nhận phá không bay đi, không tạo thành bất cứ tổn thương gì cho Càn Lưu. Kỳ Thiên Ngữ bị đánh trúng, thân thể lăn lộn xuống dưới, Lục Ly đã lui xuống từ sớm, trơ mắt nhìn Kỳ Thiên Ngữ lăn lộn. Lân phiến màu đen trên ngực Kỳ Thiên Ngữ bị vồ nát vài miếng, máu me đầm đìa, hắn lăn lộn trên mặt đất vài vòng, trợn mắt nhìn chằm chằm vào Lục Ly, truyền âm nói: - Lục Ly, vì sao ngươi không xuất thủ? Lúc này ngươi còn ở trong bóng tối lừa ta là có ý gì? Ngươi muốn làm gì? Lục Ly nhìn vẻ mặt tức giận của Kỳ Thiên Ngữ, không hiểu sao lại có chút mừng thầm, hắn nhếch miệng cười một tiếng truyền âm nói: - Không có ý gì, cũng không muốn làm gì. Ngươi yên tâm, nếu muốn lừa ngươi vừa rồi ta đã xuất thủ, nhẹ nhàng khiến ngươi trọng thương, sau đó giày vò ngươi đến chết đi sống lại, ngươi có thể làm gì được ta. Sắc mặt Kỳ Thiên Ngữ trở nên hoà hoãn hơn không ít, dò hỏi: - Vậy vì sao ngươi không xuất thủ? - Ta có ra tay mà, ngươi không thấy ta dùng Nguyên Lực công kích sao? Lục Ly nhún vai, muốn chọc tức Kỳ Thiên Ngữ một chút, quả nhiên tên này lại nổi giận đùng đùng. Lục Ly thấy hắn còn muốn nói thêm gì nữa, liền xua tay nói: - Vừa rồi không phải thời cơ thích hợp nhất, coi như ta bắn ra công kích linh hồn, cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng với hắn. Có lẽ ngươi cũng biết năng lực nắm bắt thời cơ của ta, nhiều năm trôi qua ta có thể từ phàm giới đi đến Tam Trọng Thiên, cũng không phải dựa vào vận khí, mà là dựa vào đao trong tay ta một đường giết đi lên. Ngươi phải biết rõ một điểm, có lẽ cơ hội của chúng ta chỉ có một lần, nếu như ta toàn lực xuất thủ không thành công, vậy chúng ta vĩnh viễn không thể đi lên. Kỳ Thiên Ngữ trầm mặc, Lục Ly nói cũng có một chút đạo lý, hắn có thể cảm thụ được Lục Ly rất muốn đi lên. Như vậy chắc chắn Lục Ly sẽ không cản trở, hắn gật đầu nói: - Vậy chúng ta thí nghiệm thêm mấy lần, dù sao hắn cũng không dám giết ta, ngươi cũng đừng lừa ta, sau khi tìm được cơ hội lập tức động thủ, nếu không chúng ta đều không đi lên được! - Yên tâm đi! Lục Ly phất tay nói: - Đi chữa thương đi, nơi này không thể giết người, coi như ta muốn giết ngươi, cũng không phải ở chỗ này, nắm chắc thời gian, có thể đằng sau sẽ lại có Ma Tôn đi lên. Vừa rồi có một tên Ma Tôn bị ta đánh xuống dưới, bây giờ vẫn đang chữa thương đây này. Kỳ Thiên Ngữ không dám trễ nải thời gian, lập tức đi sang một bên ngồi xếp bằng tu luyện, hắn khôi phục rất nhanh, chỉ một canh giờ đã khôi phục được hơn phân nửa, hắn đứng lên nhìn thoáng qua Lục Ly, rồi lại phóng lên phía trên. Lần này không có bất kỳ bất ngờ gì, lúc hắn đi đượ một nửa đường, Càn Lưu xuất động bắt đầu công kích Kỳ Thiên Ngữ, Lục Ly thì bắt đầu tìm kiếm thời cơ, nhưng Càn Lưu vẫn không có cho Lục Ly cơ hội, Kỳ Thiên Ngữ lại bị đánh xuống một lần nữa, cũng may lần này không bị thương quá nặng. Hai lần, ba lần, năm lần... Kỳ Thiên Ngữ lần lượt bị đánh xuống, nhưng Lục Ly vẫn không có công kích toàn lực, người này khiến Kỳ Thiên Ngữ tức đến thổ huyết, hắn thụ thương nhiều lần, Lục Ly lại ở đằng sau bình yên vô sự, chuyện này khiến hắn vô cùng tức giận, nhưng không còn cách nào khác. - Không đi nữa, không đi nữa! Sau khi Kỳ Thiên Ngữ bị đánh thương lăn xuống dưới lần nữa, hắn thấy lần này Lục Ly không có động thủ, thì cả giận nói: - Muốn lên ngươi tự lên, dù sao ta cũng không lên nữa, mẹ nó, ta ở phía trên chịu khổ chịu tội, ngươi lại ở phía sau nhàn rỗi. - Tiểu Kỳ à! Lục Ly sâu xa nói: - Ăn chút khổ bị chút tội tính là gì chứ? Ngươi phải tin tưởng ta, ta có thể lừa ngươi sao? Ta là hạng người như vậy sao? Ngươi yên tâm, ta đã có một chút ý tưởng, ngươi xông lên mười lần tám lần nữa, nhất định có thể thành công! - Mười lần, tám lần? Trên trán Kỳ Thiên Ngữ xuất hiện mấy sợi hắc tuyến, hắn nhìn thế nào cũng giống như đang bị Lục Ly lừa. Kỳ Thiên Ngữ tiếp tục xông lên, nhưng vẫn bị lần lượt đánh xuống, sau khi ngã xuống lần thứ ba, phía dưới xuất hiện một tên Ma Tôn, thương thế của Càn Dư đã khỏi, tiếp tục đến xung kích. - Càn Dư? Sau khi Kỳ Thiên Ngữ cảm ứng được, sắc mặt trở nên rất khó coi, trong mắt cũng lộ ra một tia sát ý, nghĩ lại trước đó Càn Dư đã từng ức hiếp qua hắn. Lục Ly xua tay nói: - Tiểu Kỳ, ngươi đi chữa thương đi, chờ ta vỗ con ruồi này xuống, chúng ta lại tiếp tục xung kích lên phía trên.
Chương 3975 Không công bằng
- Vỗ xuống? Kỳ Thiên Ngữ cười lạnh nói: - Lục Ly, ngươi có biết hắn là ai không? Ngươi đắc tội hắn, về sau sẽ không có quả ngon để ăn. - Ha ha! Lục Ly chẳng để ý cười nói: - Vừa rồi ta đã đắc tội rồi, hắn bị ta đập đến gần chết, sau đó chạy đi chữa thương. Bối cảnh sao? Chẳng lẽ hắn là tôn tử của Nguyên Thánh Tổ. - Là hậu đại trực hệ của Vân Thánh Tổ! Kỳ Thiên Ngữ lộ vẻ ngưng trọng giải thích: - Gia gia hắn còn là Tam trưởng lão Thánh Uyên, quyền cao chức trọng, ta khuyên ngươi không nên đắc tội hắn, nếu không sự tình làm lớn, ta cũng sẽ bị ngươi liên lụy. - Chủ yếu là ngươi sợ bị ta liên lụy đúng không, ha ha ha! Lục Ly cười ha ha, nhìn Càn Dư phía dưới xông tới, liền đánh ra một cái pháp tướng, Càn Dư lập tức bị đánh xuống, hắn chửi ầm lên. Đồng thời lôi cả Kỳ Thiên Ngữ vào cùng mắng một chỗ, sử dụng tất cả các loại ngôn ngữ uy hiếp. Kỳ Thiên Ngữ thấy vậy, lập tức cuống lên, rất muốn giải thích, nhưng giờ phút này hắn ở cùng Lục Ly, giải thích như nào cũng đều không rõ. Hắn nổi giận đùng đùng nhìn qua Lục Ly nói: - Lục Ly, ngươi muốn chết cũng đừng kéo theo ta. - Kỳ Thiên Ngữ! Lục Ly tỏ vẻ nghiêm túc nhìn qua hắn nói: - Xem ra những năm này ngươi đến Ma Uyên, đã chịu rất nhiều khuất nhục đúng không. Ngươi vẫn chưa hiểu rõ một điểm, sở dĩ bây giờ ngươi không bị ức hiếp, là bởi vì ngươi là đồ đệ Vân Thánh Tổ, và chiến lực tăng lên rất nhanh. Nếu như không có hai điểm này, ngươi cho rằng nhường nhịn bọn hắn, quỳ gối thấp hèn với bọn hắn sẽ hữu dụng sao? - Mặc kệ ta có xuất thủ đối phó bọn hắn hay không, bọn hắn đều sẽ tìm ta gây phiền phức, đều sẽ nghĩ hết tất cả các biện pháp ức hiếp ta. Đã như vậy, tại sao ta phải khách khí? Nếu như Thiên Thánh Tổ Vân Thánh Tổ muốn giết ta, coi như ta làm cái gì cũng không có ý nghĩa. Trái lại nếu như bọn hắn biết được ta hữu dụng, cho dù ta quá phận một chút, bọn hắn cũng sẽ không để ý, ngươi không hiểu được đạo lý này sao? Kỳ Thiên Ngữ khẽ giật mình, sau khi suy nghĩ kỹ một chút dường như lời Lục Ly nói có chút đạo lý. Hiện tại cường giả Ma Uyên không dám nhằm vào hắn, cũng không phải là vì thái độ của hắn, mà là vì thái độ của Vân Thánh Tổ, hắn nhẫn nhục chịu đựng cũng được, ngông cuồng một thế cũng được, đều không có quan hệ gì. - Không đúng! Kỳ Thiên Ngữ suy nghĩ một chút liền lắc đầu, hắn và Lục Ly không giống nhau, Lục Ly là một người đầu hàng tới, được Thiên Thánh Tổ coi trọng. Còn lúc hắn tới đây tìm nơi nương tựa, vẫn chỉ là nô lệ của một tên Ma Chủ, về sau hắn phản phệ tên Ma Chủ này mới có tự do, ban đầu hắn bị ức hiếp, chỉ có tu vi Ma Chủ, nếu như hắn dám ngông cuồng, chắc chắn khi đó hắn đã chết rồi. - Không công bằng! Kỳ Thiên Ngữ cảm thấy rất khổ sở, đều là người đầu hàng, vì sao hắn lại chịu cực khổ nhiều năm như vậy, còn Lục Ly lại có thể tiêu dao như thế? Đều là chó săn của Ma Uyên, vì cái gì đãi ngộ lại khác nhau lớn như vậy? - Rầm rầm rầm! Lục Ly lần lượt nện Càn Dư xuống dưới, tiếng mắng chửi của Càn Dư càng ngày càng khó nghe, về sau bởi vì Lục Ly coi thường hắn, hắn bắt đầu nhục mạ Kỳ Thiên Ngữ, uy hiếp Kỳ Thiên Ngữ, nói trở về sẽ rút từng cây xương của Kỳ Thiên Ngữ ra. Kỳ Thiên Ngữ biết Càn Dư nói được sẽ làm được, vị này chính là Hỗn Thế Ma Vương, ỷ vào gia thế hoành hành bá đạo ở Ma Uyên, ngoại trừ số ít Ma Tôn không dám trêu chọc ra, còn lại không để con dân Ma Uyên vào mắt, tâm trả thù cũng rất lớn. - Nhất định phải lên đi! Kỳ Thiên Ngữ nhìn lên trên một cái, cắn răng không để ý Càn Dư nữa, mà ngồi xếp bằng xuống tu luyện chữa thương. Chỉ có đi lên, hắn mới có thể tiến nhập Thiên Trì, hắn tin tưởng chỉ cần đi vào Thiên Trì tu luyện mười năm, nhất định thực lực của hắn có thể đạt được lột xác. Quay về thực lực hắn cường đại, sẽ không sợ Càn Dư trả thù. Trước đây ít năm hắn chịu bao nhiêu tra tấn, hắn không muốn lại bị như thế một lần nữa, lần này hắn tuyệt đối không cho phép thất bại, cho dù là chết, hắn cũng muốn chết trên đỉnh thứ phong. Sau khi Càn Dư bị đánh vài chục lần, lại bị trọng thương lần nữa, hắn hùng hùng hổ hổ lui xuống. Kỳ Thiên Ngữ chữa thương một canh giờ, cũng đứng dậy đi lên phía trên. Lục Ly cười tủm tỉm đi theo phía sau, tiếp tục tìm kiếm cơ hội. Thật ra có rất nhiều lần hắn không xuất thủ, nhưng hắn không vội vã hành động. Mục đích thật là muốn cho Kỳ Thiên Ngữ chịu khổ nhiều một chút, thứ hai là hắn muốn mê hoặc Càn Lưu, tìm kiếm cơ hội thích hợp xuất thủ. Hắn biết mình chỉ có cơ hội xuất thủ toàn lực một lần, nếu như không thể thành công mà nói, Càn Lưu sẽ không cho hắn cơ hội nữa. Sau khi lại bị đánh xuống hai lần, thương thế của Kỳ Thiên Ngữ đã rất nặng, nhưng hắn không có chữa thương, mà cắn răng tiếp tục xông lên phía trên. Lục Ly tiếp tục cười tủm tỉm đi theo Kỳ Thiên Ngữ, lúc đi được nửa đường dưới chân Kỳ Thiên Ngữ lại kết băng lần nữa, hắn nhảy lên không trung, lần này hắn còn bắn ra công kích về phía trên. Càn Lưu biến mất, tầng băng dưới chân nổ tung, cùng lúc đó không gian phía bên trái trên bờ vai Kỳ Thiên Ngữ bị xé nứt, một cái móng vuốt hung hăng chộp xuống. - Chính là lần này! Lục Ly cảm ứng được chân thân của Càn Lưu, trong mắt hắn xuất hiện hai đạo kim quang, lập tức phá không bay lên, đâm thẳng hư ảnh phía sau móng vuốt, cùng lúc này đồng thời hét lớn: - Kỳ Thiên Ngữ! Kỳ Thiên Ngữ cũng là người cực kì thông minh, hắn biết chắc chắn Lục Ly toàn lực xuất thủ, trên người hắn liên tục toát ra hắc khí, bao phủ về phía hư ảnh kia, tranh thủ kéo dài một ít thời gian cho Lục Ly. - Ông! Hai đạo kim quang biến mất, đâm vào hư ảnh, trực tiếp công kích linh hồn Càn Lưu. Đây là công kích linh hồn mạnh nhất của Lục Ly, sau khi hắn phóng thích xong không quan tâm cái gì, lấy ra Trật Tự Thần Liên, quét ngang về phía trên, hắn quát khẽ lần nữa:
Bình luận facebook