-
Chương 3476-3480
Chương 3476 Có gì phải sợ
Nhị trưởng lão trầm tư suy nghĩ một lúc rồi nói: - Ngươi cầm theo lệnh bài của ta, nếu Thiên Ngữ làm loạn, ngươi lấy ra lệnh bài ngăn cản hắn. Chỉ cần Lục Sát Thần không làm loạn, tuyệt đối không được động đến hắn, chí ít không thể chết ở trong tay người Kỳ gia chúng ta, biết chưa? - Ta biết, đa tạ gia gia. Kỳ Đinh Đông lập tức hớn hở đáp, Nhị trưởng lão khoát tay nói: - Ngươi đừng nói trước quá sớm, ta phải cảnh cáo ngươi, tuyệt đối đừng đi lại quá gần với tiểu tử kia, biến số trên người hắn nhiều lắm, hắn không phải lựa chọn tốt dành cho ngươi. - Ngươi nói cái gì vậy, gia gia! Mặt Kỳ Đinh Đông thoáng ửng đỏ, giậm chân nói: - Ta không nói chuyện với ngươi nữa, ngươi già đầu mà còn không biết thẹn, trêu đùa cả cháu gái mình. Kỳ Đinh Đông chạy vội mà đi, truyền tin cho Lục Ly, nghe xong, Lục Ly lập tức phấn chấn tinh thần. Kỳ Đinh Đông còn nói cho hắn biết, năm ngày sau phía Kỳ gia sẽ xuất phát, các đại gia tộc khác cũng đi, sau cùng tụ hợp bên ngoài lối vào Đạo Thiên Giới. Lối vào kia nằm trong một hải đảo, trước nay luôn được người Kỳ gia trông chừng, người ngoài không cách nào tiếp cận. Bên này chỉ tranh được một danh ngạch, Lộc đại nhân tự nhiên không thể đi theo, Lục Ly và Lộc đại nhân nói chuyện một phen. Kẻ sau tỏ ý đợi Lục Ly đi rồi, hắn sẽ về lại gia tộc một chuyến, ba năm sau hắn sẽ đợi Lục Ly bên ngoài hải đảo. Năm ngày khoái tốc trôi đi, Kỳ Đinh Đông dẫn Lục Ly đi tới bên ngoài một tòa thành bảo, lúc này ngoài thành bảo sớm đã tụ tập mười mấy người, Kỳ Thiên Ngữ đứng ở hàng đầu tiên, chúng nhân thấy Lục Ly đi tới, trên mặt ai nấy đều không giấu được vẻ chấn kinh. Kỳ Thiên Ngữ trầm mặt xuống, nhìn sang Kỳ Đinh Đông hỏi: - Đinh Đông, đây là chuyện gì? - Không có gì! Kỳ Đinh Đông cười hì hì nói: - Gia gia ta để hắn đi vào, nếu các ngươi không phục thì cứ đi hỏi gia gia ta. Sắc mặt bọn Kỳ Thiên Ngữ càng thêm âm trầm, nếu là lệnh Nhị trưởng lão, vậy chuyện này liền không còn dư địa để xoay vần. Cả đám đều cảm thấy rất buồn nôn, vốn đã không còn để tâm tới Lục Ly, lúc này lại tức đến phát điên. Lối vào Đạo Thiên Giới không phải chỉ mới xuất hiện một lần, mà đã xuất hiện qua rất nhiều lần, ở trong lòng người Hàn Triều Hải Vực, đây là bảo địa thuộc về bọn hắn, là nơi không thể để cho bất cứ người ngoài nào chen chân vào. Lục Ly là người ngoài, còn là người mà bọn hắn chán ghét, không ngờ giờ lại để cho hắn đi vào Đạo Thiên Giới. Chuyện này cũng giống như chuyện Tượng Linh Lung trước đây, nữ nhân của Hàn Triều Hải Vực bọn hắn bị người ngoài cướp đi, cảm giác khó chịu không khác gì nuốt phải ruồi nhặng. Hơn nữa lần này Tượng Linh Lung cũng sẽ đi vào, Kỳ Thiên Ngữ vốn định lợi dụng cơ hội này để nắm xuống Tượng Linh Lung. Giờ có Lục Ly chen ngang, hắn cứ có cảm giác sẽ xuất hiện biến số... Đạo Thiên Giới rất nổi danh ở Hàn Triều Hải Vực, bởi vì rất nhiều người từng thu được lợi ích cực lớn trong đó, năm xưa ngay cả Luân Hồi Đại Đế cũng từng có đại thu hoạch. Mặc dù không phải đột phá cấp Đế trong Đạo Thiên Giới, nhưng hắn cũng nói mình thu hoạch được rất nhiều ở bên trong. Bởi thế mỗi lần Đạo Thiên Giới bóc mở đều sẽ dẫn lên oanh động cực lớn tại Hàn Triều Hải Vực, lần nào các gia tộc cũng đều sẽ phái ra con em ưu tú nhất đi vào, để bọn hắn rèn luyện, trưởng thành, mạnh lên. Vốn Kỳ gia hoàn toàn có thể độc chiếm Đạo Thiên Giới, rốt cuộc ở Hàn Triều Hải Vực, Kỳ gia có thể nói là vua không ngai. Chẳng qua Luân Hồi Đại Đế lên tiếng, Đạo Thiên Giới là bí cảnh từng được một vị cao nhân tiền bối tế luyện, độc chiếm bằng với không tôn trọng vị tiền bối kia. Đồng thời Luân Hồi Đại Đế còn nói, mỗi lần người Kỳ gia đi vào chỉ có thể giới hạn ở con số hai mươi, danh ngạch còn lại được chia đều cho các gia tộc lớn nhỏ ở Hàn Triều Hải Vực. Trong lòng Luân Hồi Đại Đế không chỉ có mỗi Kỳ gia, mà còn có các gia tộc ở Hàn Triều Hải Vực. Rất nhiều lần Hàn Triều Hải Vực phát sinh xung đột với Phi Hỏa Đại Lục, đều là Luân Hồi Đại Đế đứng ra hòa giải. Vị Đại Đế này càng đánh càng dũng, thực lực cũng càng lúc càng mạnh. Vốn thực lực Hàn Triều Hải Vực không tính quá mạnh, một mực bị Phi Hỏa Đại Lục áp chế, nhưng dưới sự dẫn đầu của Luân Hồi Đại Đế, thắng qua mấy trường chiến dịch, dần dần biến thành ngang tay. Luân Hồi Đại Đế cũng từ từ lộ ra tài năng trong chiến tranh, dần biến thành một trong ba vị Đại Đế mạnh nhất Tam trọng thiên. Hiện tại dù có cho Phi Hỏa Đại Lục một trăm lá gan cũng không dám đến giễu võ giương oai tại Hàn Triều Hải Vực. Tất cả mọi người ở Hàn Triều Hải Vực đều ghi khắc trong lòng, mặc dù Hàn Triều Hải Vực không chỉ có một vị cấp Đế, nhưng ở trong lòng bọn họ, vĩnh viễn chỉ có một vị Vương, đó chính là Luân Hồi Đại Đế. Dẫn đội lần này là một vị trưởng lão Kỳ gia, Ngũ Kiếp đỉnh phong. Chẳng qua địa điểm tới lần này có cường giả Kỳ gia thủ hộ, có hay không có vị trưởng lão này dẫn đội đều như nhau. Trưởng lão kia rõ ràng biết đến sự tồn tại của Lục Ly, hắn đứng ở trước mặt đội ngũ, mắt lạnh quét nhìn một lượt rồi nói: - Tuy có đôi lời vốn không cần nói nhiều, nhưng ta vẫn muốn cường điệu một phen. Lần này hai mươi người các ngươi đi vào phải tương hỗ hợp tác, đoàn kết hữu ái, nếu không phải nguyên nhân đặc thù, tuyệt không được phát sinh xung đột với những người còn lại, càng không thể tự giết lẫn nhau, bằng không tộc quy tuyệt không dung tha. Trưởng lão thoáng ngừng một lát, sau đó đảo mắt nhìn về phía Lục Ly nói: - Lục Sát Thần là khách quý của chúng ta, cũng là ân nhân của chúng ta, lần này hắn đi vào mọi người phải quan tâm giúp đỡ hắn nhiều hơn, biết không? Bọn Kỳ Thiên Ngữ tuy trong lòng khó chịu, nhưng vẫn trầm giọng nói: - Biết! - Xuất phát! Trưởng lão vung tay lên, chúng nhân cùng theo trưởng lão tiến vào trong thành bảo, nơi đó có Không Gian Chi Môn. Đây cũng là lần đầu tiên Lục Ly thấy được Không Gian Chi Môn, đó là một cánh cửa bảy màu lộng lẫy, bên trong toàn một mảnh hư vô, thoạt nhìn như thể thông đến một thế giới thần kỳ.
Chương 3477 Có gì phải sợ
Mọi người bước vào trong cánh cửa bảy màu kia, bạch quang lóe lên, cả đám hiện ra trên một đảo nhỏ, bên này sớm đã tụ tập rất nhiều người, hơn nữa bên ngoài hòn đảo còn có không ít người vây xem. Người Kỳ gia tới, tự nhiên dẫn lên vô số người chú ý, đợi khi đám người kia thấy được Lục Ly, ai nấy đều không khỏi quái dị. - Lục Sát Thần? Tượng Linh Lung là người đầu tiên hô lên, sau đó kinh ngạc đi tới, hỏi: - Sao ngươi lại tới đây? Lục Ly cười tủm tỉm nói: - Tới kiến thức một phen, nhà quê nên chưa đi qua bảo địa thực sự bao giờ. Tượng Linh Lung tròn mắt, bộ dạng ngây thơ khiến đám Kỳ Thiên Ngữ nhìn mà ngơ ngác. Rất nhiều người lập tức bùng lên ngọn lửa ghen ghét, băng sơn mỹ nhân nổi danh Hàn Triều Hải Vực, từ lúc nào lại làm ra dáng vẻ kia trước mặt nam nhân? Tượng Linh Lung cũng chú ý tới ánh mắt những người xung quanh, vội vàng nghiêm mặt lại, về tới trong đội ngũ Tượng gia, đầu cúi thấp, cảm giác như thể có tật giật mình. Người Công Dương gia cũng tới, còn có một thế lực khác tên là Thủy Hàn Cung, ba đại thế lực mỗi thế lực tới hai mươi người, hai mươi người còn lại thì đến từ một ít đại thế lực và con cháu lão ma, tổng cộng một trăm người. Trong một trăm người này có hơn tám mươi nam tử, nữ tử chỉ mười lăm người, kỳ thực mười lăm người này thực lực đa phần không tính xuất chúng, hoàn toàn coi đây là một lần cơ hội giao tế, mục đích tự nhiên là muốn hấp dẫn một ít công tử ưu tú, tỉ như Kỳ Thiên Ngữ. Đáng tiếc ánh mắt Kỳ Thiên Ngữ một mực đặt ở trên thân Tượng Linh Lung, có lẽ là bởi người càng không được đến lại càng có sức hấp dẫn. Tượng Linh Lung càng lãnh đạm với hắn, hắn lại càng muốn chinh phục. Đám tiểu thư cả ngày vờn quanh hắn, hắn lại chẳng hề hứng thú. Đương nhiên, lúc này Tượng Linh Lung đã đạt đến Ngũ Kiếp đỉnh phong, là người có thực lực mạnh nhất trong toàn bộ đám tiểu thư. Nghe đồn còn là Thất Kiếp Thiên Sát chi thể, điều này càng khiến trên người nàng như được phủ thêm một tầng hào quang, hấp dẫn dị thường. Ánh mắt đám công tử nhìn Lục Ly càng thêm phần bất thiện, trước đó trong Không Gian Thành bọn hắn còn có điều cố kỵ, lần này đi Đạo Thiên Giới, như vậy giết Lục Ly sẽ dễ như trở bàn tay. Kỳ gia có quản không? Kỳ Thiên Ngữ đều hận không thể xé xác Lục Ly nữa là... Rất nhiều người cười thầm, trong mắt toàn là sát ý. Lục Ly có thể dễ dàng cảm nhận ra được, song hắn không quá để tâm, có Huyết Sát Hoàng ở đây, hắn việc gì phải sợ? Trưởng lão Kỳ gia trấn thủ ở chỗ này bắt đầu dặn dò, vẫn là mấy câu cũ rích, ở bên trong không được chủ động gây sự, ai được đến bảo vật hay thần dược thì là cơ duyên của người đó, không được cướp đoạt, càng không thể tàn sát lẫn nhau, bằng không đi ra nhất định sẽ bị tộc quy xử trí. Trước đây cũng đã từng xảy ra nhiều, đương nhiên phần nhiều là người Kỳ gia bắt nạt các gia tộc còn lại, cũng có khi người các gia tộc còn lại tàn sát lẫn nhau, nhưng chưa từng xuất hiện qua có ai bắt nạt người Kỳ gia. Kỳ gia thân là con cháu Luân Hồi Đại Đế, trừ phi ngươi không muốn tiếp tục lăn lộn ở Hàn Triều Hải Vực, bằng không ai dám động đến người Kỳ gia? Đến sau trưởng lão kia còn dặn dò mấy điểm, nói có mấy nơi trong Đạo Thiên Giới không thể đi, bằng không sống chết tự chịu, mấy nơi kia đều được chứng thực, trừ phi đạt tới cấp Lĩnh Chủ, không thì đi vào tất chết. Trưởng lão còn phát rất nhiều địa đồ, trên bản đồ đều có đánh dấu chỗ nào có thể đi, chỗ nào không thể đi. Lục Ly quét nhìn một lượt, phát hiện Đạo Thiên Giới không nhỏ, có ít nhất mười mấy nơi trong đó được đánh dấu kỹ càng, nơi nào có đạo ngấn, nơi nào có thần dược, tất cả đều được viết rõ ràng. - A .. Lục Ly phát hiện trưởng lão này không dặn dò không thể phá hư đồ vật bên trong, chẳng lẽ hắn không sợ người đi vào sẽ hủy đi đạo ngấn. Đợi khi Lục Ly truyền âm cho Kỳ Đinh Đông đứng bên cạnh, kẻ sau mới giải đáp nghi hoặc cho hắn, nói: - Thế giới này từng được Đạo Thiên Thánh Hoàng tế luyện qua, rất nhiều nơi bên trong đều có Thần Văn cường đại, đừng nói chúng ta, dù là cường giả cấp Lĩnh Chủ đi vào đều không thể phá hư. Rất nhiều nơi còn vô cùng hiểm, chính là bởi vì có Thần Văn cường đại, thực lực không đạt đủ yêu cầu mà tùy tiện xông loạn, có thể chết đi bất cứ lúc nào. - Lục công tử! Kỳ Đinh Đông nghĩ nghĩ rồi nói tiếp: - Vào trong đó, ngươi cứ đi theo ta là được, mấy thứ thần dược gì kia tốt nhất đừng nghĩ, cứ để bọn hắn đi tranh. Chúng ta đi tìm hiểu đạo ngấn là được rồi, chỉ cần có thể cảm ngộ chút đạo ngấn, chúng ta có thể được lợi cả đời. - Được... Lục Ly vốn định sau khi tiến vào sẽ một mình tìm tòi, rốt cuộc Huyết Sát Hoàng đã từng vào qua, rất quen thuộc hoàn cảnh trong đó. Chẳng qua Kỳ Đinh Đông đã nói vậy, hắn không tiện cự tuyệt, trước đi theo Kỳ Đinh Đông dạo quanh một vòng rồi tính. Lối vào Đạo Thiên Giới nằm trong một sơn động cực lớn, trong sơn động sáng lên quang mang bảy màu, đám người Lục Ly cùng lúc xông vào, lập tức cảm thấy trời đất quay cuồng, chóng hết cả mặt. Không biết quay cuồng bao lâu, Lục Ly thấy được mình rơi xuống đất, bên người là một thân thể mềm mại, hắn cảm giác cánh tay đụng phải một đoàn thịt mềm, cánh tay tự động di dời, lại đụng một đoàn thịt mềm khác. Rất nhanh hắn liền kịp hồi thần, cánh tay tức tốc rụt về, ánh mắt cũng khôi phục vẻ tỉnh táo. Quay đầu nhìn lại, chợt thấy đôi tròng mắt vừa thẹn vừa giận. Tượng Linh Lung ở ngay bên cạnh hắn, chẳng qua sau khi thấy là Lục Ly, vẻ tức giận trong mắt Tượng Linh Lung không còn nồng đậm như trước, nàng biết Lục Ly không phải cố ý, đoán chừng chỉ là không cẩn thận đụng phải. Hưu! Nàng tung mình bay ngược ra sau, bởi vì trên đầu còn đang không ngừng có người rơi xuống, sợ lại có người ăn đậu hũ. Lục Ly lúng túng gãi đầu, cũng lui sang một bên, tới gần Tượng Linh Lung thấp giọng nói: - Xin lỗi, không phải ta cố ý. Tượng Linh Lung cúi đầu, mặt nóng lên, khẽ gật đầu nói: - Ta biết, nếu không ngươi tưởng mình còn có thể an toàn đứng đấy?
Chương 3478 Nguyên Thủy Bí Cảnh
- Cái gì cố ý không có ý? Một làn gió nhẹ thổi tới, Kỳ Đinh Đông bay đến, thấy gương mặt xinh đẹp của Tượng Linh Lung đỏ ửng, lập tức ý vị sâu xa nhìn hai người, nói: - Ồ? Vừa rồi giữa các ngươi lại xảy ra chuyện gì à? Lục Sát Thần, có phải ngươi đùa giỡn Linh Lung nhà ta? Giọng Kỳ Đinh Đông tương đối lớn, người quanh bốn phía đã hồi thần, cũng đều nghe được, ai nấy đảo mắt nhìn sang, thấy được vẻ mặt đỏ ửng của Tượng Linh Lung, Lục Ly thì ngượng ngùng đứng ở bên, lập tức cơn ghen bùng lên. Bọn hắn muốn trêu chọc, lại không dám trêu chọc, cũng trêu chọc không được băng sơn mỹ nhân, thế mà giờ đây lại bị Lục Ly nhiều lần trêu chọc. Đây chính là nữ thần trong lòng bọn hắn, không ít người chỉ cần nói được với nàng một câu, mấy ngày sau còn vui đến quên hết trời đất. Thậm chí bọn hắn còn chưa từng thấy qua Tượng Linh Lung lộ ra bộ dạng e lệ như vậy. Nếu Lục Ly là Kỳ Thiên Ngữ, không ai dám có nửa điểm bất mãn, khăng khăng Lục Ly chỉ là một tên Tứ Kiếp sơ kỳ, còn là kẻ ngoại lai. Tuy nói truyền thuyết về Lục Ly trong tiểu thế giới trước kia rất thần kỳ, nhưng trăm nghe không bằng một thấy, đám người ở đây lại toàn là hạng tâm cao khí ngạo, há có người nào chịu phục? - Đi thôi, đi thôi, chúng ta đi trước! Kỳ Đinh Đông cũng cảm giác được không đúng, ánh mắt người quanh bốn phía đều mang theo hồng quang nhàn nhạt, như là một đám dã thú chuẩn bị cắn người. Nàng vội vàng thúc giục Lục Ly và Tượng Linh Lung rời đi, rốt cuộc đám người kia khẳng định sẽ trước một bước đi tranh đoạt thần dược, các nàng lại đi tìm hiểu đạo ngấn, tránh chạm mặt là xong. Kỳ Đinh Đông truyền âm cho Tượng Linh Lung, kẻ sau khẽ gật đầu. Tượng Linh Lung lại truyền âm cho Tượng Bạch Nha, sau đó khua tay nói: - Chúng ta đi. Người Tượng gia ngược lại rất yên tâm về Tượng Linh Lung, then chốt là vì lúc này Tượng Linh Lung đã là Ngũ Kiếp đỉnh phong, lại có Đế binh trong tay, ở nơi này, trừ Kỳ Thiên Ngữ ra, không ai có thể giết chết được nàng. Vốn Tượng Bạch Nha không muốn để Tượng Linh Lung đi cùng Lục Ly, chỉ là với tình hình bây giờ, Tượng Bạch Nha cũng sợ xảy ra chuyện, dứt khoát để Tượng Linh Lung và Lục Ly rời đi trước. Hưu! Kỳ Đinh Đông Tượng Linh Lung và Lục Ly khoái tốc phóng về hướng nam, Kỳ Thiên Ngữ Mạc Hiểu Thiên và đám đệ nhất công tử Công Dương gia Công Dương Vô Tà nhìn theo, tròng mắt đều như muốn phun lửa. Chỉ là lúc này bọn hắn không có thời gian đi quản Lục Ly, bọn hắn phải tranh thủ từng giây từng phút đi ngắt lấy thần dược, bốn phía quanh đây đều có thần dược, ai được đến trước, thần dược sẽ thuộc về người đó. - Thiên địa linh khí trong thế giới này nồng nặc thật. Lục Ly một bên phi hành theo hai vị mỹ nữ, một bên cảm ứng, thiên địa linh khí ở đây nồng đậm hơn bất kỳ nơi nào mà hắn từng tới, đoán chừng phải nồng đậm gấp vạn lần bên ngoài. - Tất nhiên, không thì sao được gọi là Nguyên Thủy Bí Cảnh? Kỳ Đinh Đông run run cánh mũi nhỏ xinh, nói: - Nơi đây là bí cảnh tốt nhất trong thiên địa, ở chỗ này không chỉ có thiên địa linh khí nồng đậm, mà còn càng gần với tự nhiên, càng dễ dàng cảm ngộ pháp trận chân ý. Ngoài ra trong thế giới này, linh hồn sẽ từ từ tăng trưởng, chỉ là tốc độ không quá đặc biệt nhanh. - Vậy ư? Lục Ly thoáng kinh ngạc, tử tế cảm ứng một phen, phát hiện linh hồn quả nhiên đang chậm rãi tăng trưởng, Nguyên Thủy Bí Cảnh này đúng là thần kỳ. Hắn liếc nhìn bốn phía, phát hiện thực vật nơi đây xanh um tươi tốt lạ thường, bất kỳ thứ quả dại nào cũng đều mang đến cảm giác như là Thần quả. - Ồ? Lục Ly thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng, phát hiện không ít chim thú trong mảnh rừng rậm phía dưới, có lẽ là bọn hắn đi ngang qua khiến đám chim thú kia sợ hãi trốn chạy, tốc độ của chúng khiến Lục Ly nhìn mà than thở. Một con thú nhỏ hóa thành tàn ảnh bay mất, tốc độ sánh ngang với cường giả Ngũ Kiếp, ngoài ra có mấy con chim nhỏ tốc độ cũng tương đương với Tứ Kiếp đỉnh phong. - Đừng ngạc nhiên! Kỳ Đinh Đông cười tủm tỉm nói: - Thiên địa linh khí nồng đậm như vậy, hoa, chim, cá, sâu đều thành tinh, tuy chiến lực không tính đặc biệt cường đại, nhưng đều có thần thông riêng. Trong này vốn có một ít hung thú rất mạnh, nhưng đều bị giết chết, số lưu lại đều không có sức sát thương quá lớn. Lục Ly khẽ gật đầu, dò hỏi nói: - Đinh Đông tiểu thư, ngươi từng vào qua nơi này? Kỳ Đinh Đông nhìn sang Tượng Linh Lung một cái rồi nói: - Ta và Linh Lung đều đã vào qua một lần, thu hoạch cũng rất lớn, tính là quen thuộc với nơi này. Ba người một đường phi hành về hướng nam, Lục Ly quét nhìn địa đồ, mục tiêu hướng đến rõ ràng là Vấn Đạo Cốc. Trên bản đồ ghi chú nơi này có đạo ngấn, Lục Ly nghĩ nghĩ bèn yên ắng truyền âm cho Huyết Sát Hoàng: - Sát Hoàng tiền bối, trong Vấn Đạo Cốc có gì huyền bí? - Có năm nơi đạo ngấn! Huyết Sát Hoàng truyền âm đáp: - Năm nơi đạo ngấn này đều là do Đạo Thiên lão tổ lưu lại, ba nơi trong đó ghi chép ba loại bí thuật, một loại là bí thuật linh hồn, hai nơi còn lại thì là chân ý cường đại. - Tốt thật! Lục Ly ngấm ngầm cảm khái, nơi này thần kỳ hơn hẳn những Nguyên Thủy Bí Cảnh bình thường, Nguyên Thủy Bí Cảnh bình thường chỉ có một ít đạo vận tự nhiên, nơi này lại là có đạo ngấn do cường giả tuyệt thế lưu lại. Đạo Thiên Giới rất lớn, tốc độ ba người đều rất không sai, nhưng bay suốt hai ngày mà vẫn chưa đến được Vấn Đạo Cốc. Hôm nay, ba người bay qua một phiến hồ bạc, nhưng từ xa xa Kỳ Đinh Đông đã lách vòng tránh đi, thấy Lục Ly có vẻ khó hiểu, Tượng Linh Lung giải thích nói: - Phiến hồ bạc này không được đánh dấu trên bản đồ, có chút cổ quái, trong hồ lại có Thần Văn, tốt nhất đừng nên tới gần thì hơn. Lần trước... - Lần trước làm sao? Lục Ly thấy Tượng Linh Lung không nói tiếp bèn hiếu kỳ hỏi dò, mặt Tượng Linh Lung thoáng đỏ lên, nhìn sang Kỳ Đinh Đông một cái rồi nói: - Không có gì, đừng nói nữa, chỉ biết đừng tới gần là được rồi. - Hì hì!
Chương 3479 Gây chuyện
Kỳ Đinh Đông lè lưỡi, cười hì hì nói: - Lần trước Linh Lung tắm rửa ở đây, thiếu chút nữa thì xảy ra chuyện. - Lắm mồm! Tượng Linh Lung lập tức vừa thẹn vừa giận, bay tới định đuổi đánh Kỳ Đinh Đông, kẻ sau tức thì đề thăng tốc độ, lưu lại chuỗi tiếng cười như chuông bạc, hai người như hai con bướm bay tới bay lui, dáng hình yểu điệu vẽ lên từng đạo đường cong tuyệt mỹ giữa trời, tựa như hai tiên nữ đang vui đùa. - Hồ này quả thực có vấn đề! Huyết Sát Hoàng truyền âm nói: - Năm đó ta muốn phá giải hồ này, cuối cùng vẫn không thể phá giải được. Một khi Thần Văn nơi đây bị xúc động, Chuẩn Đế đều bị vây khốn, không cách nào thoát thân. Sau khi đến Vấn Đạo Cốc, sự thần bí và kỳ dị của Đạo Thiên Giới lần đầu tiên hiển lộ ra trước mặt Lục Ly. Vấn Đạo Cốc không lớn, phong cảnh trong đó không khác gì với những sơn cốc bình thường, cây xanh, sông nhỏ, đầm nước, nhà gỗ, hoàn toàn là một sơn cốc hết sức bình thường, cũng không có cảnh quan nào đặc biệt kỳ quái. Nhưng vừa tiến vào, Lục Ly lập tức cảm giác được mỗi cành cây ngọn cỏ, mỗi hoa mỗi lá, thậm chí mỗi ụ đá gò đất nơi đây đều rất không tầm thường. Tựa hồ... Trọn cả sơn cốc được bao phủ bởi một loại đạo vận kỳ dị, biến nơi đây như một Phật điện, khắp nơi đều có thể cảm nhận được thiền vị. - Lục Ly, ngươi cứ tùy tiện đi dạo trong đó, đừng lo lắng phá hư cảnh vật, hết thảy ở đây đều không cách nào phá hư, tất cả đều được Thần Văn cường đại bảo hộ. Tượng Linh Lung dặn dò một tiếng, sau đó một mình đi đến bên đầm nước. Thời gian vào đây chỉ có ba năm, mỗi giây mỗi phút đều vô cùng trân quý, không thể lãng phí. Kỳ Đinh Đông và Lục Ly khẽ gật đầu, cùng bước đến dưới vách đá, Lục Ly quét mắt nhìn một lượt, thấy được trên vách đá xa xa tựa hồ có bích hoạ. - Huyết Linh Nhi! Lục Ly phóng ra Huyết Linh Nhi, để nàng chui vào lòng đất, đồng thời truyền âm nói: - Nơi này có rất nhiều Thần Văn cường đại do một vị siêu cấp cường giả bố trí ra, ngươi có thể tử tế thăm dò quan sát, nhưng không thể cải động Thần Văn nơi này, cũng không thể phát động, bằng không sẽ dẫn lên tai họa ngất trời. Đạo Thiên lão tổ chính là Thánh Hoàng, Thần Văn do hắn bố trí tất cường đại đến mức khó mà tưởng tượng, lấy hiểu biết của Huyết Linh Nhi đối với Thần Văn thì còn chưa tính là gì. - Chủ nhân, ta tự biết nặng nhẹ, sẽ không làm loạn đâu. Huyết Linh Nhi truyền âm tới, trong lời khó giấu được vui sướng và hưng phấn, đối với nó mà nói, chỉ cần có Thần Văn cường đại để lĩnh hội, vậy chính là chuyện vui vẻ nhất trong đời. Lục Ly không quản Huyết Linh Nhi, một mình đi dạo trong cốc. Vừa đi vừa phóng thích đại đạo chi ngấn, cảm ứng hết thảy xung quanh. Sau khi phóng thích đại đạo chi ngấn, cảm giác của Lục Ly càng thêm rõ ràng, quả nhiên khắp nơi quanh đây đều tràn ngập khí tức của “Đạo”, một cành cây ngọn cỏ tựa hồ đều đang thuyết minh thiên địa chí lý, nước suối róc rách như ẩn chứa áo nghĩa siêu cấp cường đại, gió quét bên tai tựa hồ mang theo đạo vận nào đó... - Thật thần kỳ! Lục Ly cảm khái không thôi, cứ thế yên ắng dạo quanh, ở chỗ này hắn cảm giác như mình đang ngao du trong hải dương thần bí mà thoải mái, bất tri bất giác có thể khiến người trầm mê, khiến người say đắm. - Giờ ngươi đã hiểu phần nào sự cường đại của Thánh Hoàng rồi chứ? Lúc này Huyết Sát Hoàng đột nhiên truyền âm nói: - Nơi đây chỉ là chỗ Thánh Hoàng từng bế quan cư trú qua mà thôi, bởi vì hắn thường niên bế quan tu luyện ở đây, khiến cho thiên địa và cảnh vật tự nhiên cũng theo đó biến đổi, khắp nơi đều lưu lại cảm ngộ về áo nghĩa đại đạo. Hết thảy ở đây không phải do hắn tận lực lưu lại, nếu hắn thật tận lực lưu lại đạo vận, đoán chừng ngươi đã không cách nào lĩnh hội, một khi lĩnh hội hội sẽ khiến linh hồn chịu không được mà sụp đổ. - Quả thực cường đại đến mức không thể tưởng tượng. Lục Ly khẽ gật đầu, một mình khoanh chân ngồi xếp bằng tu luyện, cảnh vật xung quanh lại bởi thế mà yên ắng cải biến, lưu lại đạo ngấn huyền diệu mà cường đại, khiến vô số người tiến vào được ích không cạn, sự cường đại của Thánh Hoàng đúng thật đã vượt ngoài tầm nhận thức của Lục Ly. Huyết Sát Hoàng không truyền âm nữa, Lục Ly một mình chậm rãi đi dạo trong sơn cốc, hắn đi tới phía trước nhà gỗ, khoảnh khắc tiến vào, tinh thần hắn đột nhiên hoảng hốt, tựa hồ thấy được một thân ảnh mơ hồ đang ngồi xếp bằng tu luyện bên trong. Cứ thế đứng ngây người chừng nửa nén hương, hắn băng qua nhà gỗ đi đến hậu viện, tinh thần lần nữa hoảng hốt, tựa hồ thấy được một thân ảnh mơ hồ đang ngồi uống trà ở hậu viện. Chờ hắn đi ra hậu viện, đến bên suối nhỏ, hắn lại thấy được một thân ảnh mơ hồ đang câu cá ven suối. Hắn đi tới bên vách đá, nhìn thấy trên vách đá có một ít vết cắt, nhìn có vẻ lộn xộn vô trật tự, không tuân theo kết cấu nào, nhưng mỗi nét đều khiến linh hồn người xem rung động, miên man bất định. Kỳ Đinh Đông chính đang đứng ở chỗ này, nàng đã hoàn toàn im ắng chìm vào trong đó, Lục Ly đi đến bên cạnh mà nàng vẫn không phát giác. Lục Ly cũng đứng nhìn một lúc, song không làm phiền nàng mà tiếp tục dạo trong sơn cốc. Hắn đi đến trong đình, đình này có vẻ đã rất cổ xưa, mặt trên có vết tích phong hóa, trên bàn đá còn đặt một chén trà, Lục Ly nghĩ nghĩ sau đó nâng chén trà lên, lại phát hiện chén trà không cách nào di động. Lục Ly đi tới bên đầm nước, Tượng Linh Lung một mình ngồi xếp bằng bên đầm, Lục Ly có thể thấy được trong đầm nước thỉnh thoảng nổi lên từng đạo gợn sóng, lá sen trên mặt đầm khẽ dập dờn, khắp nơi đều cảm ứng được đạo vận rõ ràng. Tượng Linh Lung cũng bế quan, Lục Ly nhìn ngắm một lúc rồi đi ra, sau cùng hắn chọn đi đến hậu viện sau nhà gỗ, bởi vì Huyết Sát Hoàng nói đạo ngấn về linh hồn bí thuật nằm ngay trong hậu viện này. Hậu viện có một cây đại thụ cực lớn nhưng không biết tên, cây này không biết đã bao nhiêu năm, rễ sâu lá tốt, thân cây đoán chừng phải mấy chục người ôm mới hết. Tán lá che rợp bầu trời, khiến bầu không khí trong hậu viện u tĩnh lạ thường.
Chương 3480 Gây chuyện
Đạo Thiên lão tổ đã chết đi nhiều năm, song hậu viện lại không có cỏ dại lan tràn, thậm chí giống như được người tu chỉnh thường xuyên, rất là sạch sẽ. Lục Ly đứng dưới một chiếc bàn làm bằng gốc cây, bên cạnh gốc cây có hai chiếc ghế gỗ, trên gốc cây đặt một bộ bàn cờ đang hồi tàn cục. Nơi đây chính là chỗ lưu lại bí thuật linh hồn mà Huyết Sát Hoàng nói tới, Huyết Sát Hoàng không nói rõ, cụ thể phải cần Lục Ly tự mình mò mẫm. Năm đó Huyết Sát Hoàng từng tham ngộ qua một đoạn thời gian, song cuối cùng không thu hoạch được gì, bởi thế hắn không thể chỉ dẫn cho Lục Ly quá nhiều, hết thảy đều cần Lục Ly tự tìm tìm hiểu. Ánh mắt Lục Ly dừng lại trên bàn cờ, hơn một trăm quân cờ đen trắng, nhìn như tùy ý đặt ra, thậm chí có chút hỗn loạn, nhưng Lục Ly có thể dễ dàng cảm ứng được bên trong ẩn chứa một loại đạo vận thần bí mà cường đại. Lục Ly không đi động quân cờ, đoán chừng hắn muốn động cũng không động được, hắn cứ thế lẳng lặng đứng đó, chăm chú quan sát quy luật sắp đặt của quân cờ. Đứng thế suốt ba ngày ba đêm, rốt cục không nhìn nữa, quay sang khoanh chân ngồi xếp bằng bắt đầu tiến hành lĩnh hội. Trong đầu hắn hiện ra bàn cờ, thậm chí hiện ra toàn bộ cảnh vật bài trí xung quanh. Hắn thúc giục đại đạo chi ngấn, một mực cảm ứng hết thảy, đầu óc cấp tốc vận chuyển, thôi diễn quân cờ, nhìn xem có thể cảm ngộ ra được gì hay không. Trong sơn cốc rất yên tĩnh, Tượng Linh Lung và Kỳ Đinh Đông đã hoàn toàn đắm chìm vào trong tham ngộ, ba người đều quên đi hết thảy, riêng mình lĩnh hội thứ mình muốn. Trong lúc tu luyện, thời gian trôi đi rất nhanh, chớp mắt đã nửa tháng qua đi, hôm nay, bầu không khí an tĩnh cuối cùng cũng bị đánh vỡ. Một nhóm người đi tới Vấn Đạo Cốc, rất rõ ràng tranh đoạt thần dược phía bên kia đã hạ màn, có người tiến đến bên này tìm hiểu đạo ngấn. Lục Ly lập tức hồi thần tỉnh lại, thần niệm quét qua, trong lòng thoáng yên tâm phần nào. Người tới tuy nhiều, tận ba mươi mấy người, nhưng Kỳ Thiên Ngữ Tượng Bạch Nha đều không ở trong đó, chỉ có người Công Dương gia Thủy Hàn Cung và một ít con cháu lão ma, Mạc Hiểu Thiên cũng có mặt. Mạc Hiểu Thiên tức tốc bay đến chỗ Tượng Linh Lung, Tượng Linh Lung không để ý hắn, tiếp tục ngồi xếp bằng lĩnh hội, Mạc Hiểu Thiên cũng không bắt chuyện mà khoanh chân ngồi xuống ngay bên cạnh. Có người đi vào nhà gỗ, người này hẳn là con cháu lão ma nào đó, hắn đi tới hậu viện, liếc nhìn Lục Ly một cái, sau đó hừ lạnh nói: - Lăn ra ngoài, đây cũng là chỗ mà ngươi có thể tới? Lục Ly mở mắt, ánh mắt bình tĩnh như mặt hồ, hắn nhìn tên thanh niên nét mặt lạnh lùng kia, khẽ nhíu mày. Rõ ràng đứa này đến đây là vì hắn, hơn nữa còn không phải bản ý, rất có thể là có người sai khiến, cố ý đến gây chuyện. Cảnh này Lục Ly gặp nhiều, thế nên cũng không mấy để ý, người này chỉ là cường giả Ngũ Kiếp, với hắn mà nói thì trở tay cũng có thể bóp chết. Hắn không muốn gây sự, vào đây là để tu luyện, cơ duyên như thế chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, một khi làm lớn chuyện, hắn chẳng được lợi gì, vạn nhất dẫn lên xung đột với đám người Kỳ Thiên Ngữ, vậy lại càng rắc rối. Bởi thế hắn trầm tư một lát, thần niệm quét đi ra, khóa chặt Kỳ Đinh Đông truyền âm nói: - Đinh Đông tiểu thư, làm phiền ngươi một chút, có người gây chuyện. Kỳ Đinh Đông đã sớm tỉnh lại, thấy Lục Ly truyền âm, thần niệm nàng lập tức vươn đến, trong mắt thoáng hiện ý giận. Vào được đây là cơ hội hiếm có, Kỳ gia đã nhường ra nhiều danh ngạch như vậy, đám người này đi vào không biết trân quý cơ hội, lại cứ không hơi đâu gây sự. Nàng tung mình vọt tới bên này, mắt lạnh nhìn tên thanh niên trước mặt Lục Ly, quát nói: - Triệu Trùng, nếu ngươi không muốn lĩnh hội thì cút ra, đừng làm phiền người khác tu luyện. - Hắc hắc! Triệu Trùng chắp tay cười nói: - Đinh Đông tiểu thư nói nói gì vậy? Chúng ta vào đây tự nhiên là muốn tu luyện, chẳng qua tiểu tử này quá chướng mắt, ta muốn cho hắn đi nơi khác. Hắn cũng đã tham ngộ ở đây được một đoạn thời gian rồi. Nơi này lại không phải nhà hắn, không lý nào để một mình hắn chiếm dụng được? Lục Ly lúng túng vuốt vuốt cánh mũi, lại vẫn không lên tiếng, Kỳ Đinh Đông bị chọc tức đến bốc khói, cả giận nói: - Nơi này nhỏ lắm à? Lục Sát Thần tu luyện ở đây thì làm sao? Ảnh hưởng đến ngươi? Chỗ này đủ cho mười mấy người cùng ngồi xếp bằng lĩnh hội, ngươi đừng có ngang ngược. Kỳ Đinh Đông đã rất tức giận, Triệu Trùng lại có vẻ không hề sợ sệt nàng, ở Kỳ gia, Kỳ Đinh Đông không phải đệ nhất tiểu thư, thực lực địa vị đều không phải đỉnh cấp. Chẳng qua nói thế nào cũng là tiểu thư Kỳ gia, Triệu Trùng không chút kiêng dè như thế, chứng tỏ chỉ có hai loại khả năng, hoặc là người nhà Triệu Trùng rất mạnh, không sợ Kỳ gia, chí ít không sợ đắc tội Nhị trưởng lão. Hoặc là sau lưng Triệu Trùng có người, người này còn là cao tầng Kỳ gia. Kỳ Đinh Đông rất quen thuộc lão tổ của Triệu Trùng, lấy năng lực Triệu gia thì còn không dám đắc tội nàng, bởi thế khả năng duy nhất chỉ có thể là Kỳ Thiên Ngữ sai khiến Triệu Trùng. Kỳ Thiên Ngữ kỳ tài ngút trời, từ nhỏ đã là thiên tài cấp yêu nghiệt, được gia tộc vô cùng sủng ái. Cộng thêm Kỳ gia là vua không ngai ở Hàn Triều Hải Vực, nếu Hàn Triều Hải Vực là một vương quốc, vậy thì Kỳ Thiên Ngữ chính là thái tử. Từ nhỏ Kỳ Thiên Ngữ đã luôn thuận lợi, không ai dám trêu chọc hắn, không ai có thể khiến hắn không vui, bây giờ Lục Ly chính là kẻ duy nhất khiến hắn khó chịu, thậm chí khiến hắn sinh ra sát ý mãnh liệt. Lúc ở Không Gian Thành, Kỳ Thiên Ngữ không dám làm loạn, nhưng tới Đạo Thiên Giới, nơi đây không có trưởng bối, không còn người có thể áp chế Kỳ Thiên Ngữ. Ngoài ra còn một điểm nữa, giết Lục Ly sẽ không tạo ra bất kỳ ảnh hưởng nào, bởi vì sau lưng Lục Ly không có đại thế lực. Kỳ Đinh Đông cũng hiểu điểm này, tròng mắt nàng khẽ đảo, truyền âm cho Triệu Trùng nói: - Triệu Trùng, ngươi đừng để bị người lợi dụng, làm thế chẳng có chỗ tốt gì với ngươi, gia gia ta nói rồi, Lục Sát Thần không thể chết, ngươi hiểu không?
Nhị trưởng lão trầm tư suy nghĩ một lúc rồi nói: - Ngươi cầm theo lệnh bài của ta, nếu Thiên Ngữ làm loạn, ngươi lấy ra lệnh bài ngăn cản hắn. Chỉ cần Lục Sát Thần không làm loạn, tuyệt đối không được động đến hắn, chí ít không thể chết ở trong tay người Kỳ gia chúng ta, biết chưa? - Ta biết, đa tạ gia gia. Kỳ Đinh Đông lập tức hớn hở đáp, Nhị trưởng lão khoát tay nói: - Ngươi đừng nói trước quá sớm, ta phải cảnh cáo ngươi, tuyệt đối đừng đi lại quá gần với tiểu tử kia, biến số trên người hắn nhiều lắm, hắn không phải lựa chọn tốt dành cho ngươi. - Ngươi nói cái gì vậy, gia gia! Mặt Kỳ Đinh Đông thoáng ửng đỏ, giậm chân nói: - Ta không nói chuyện với ngươi nữa, ngươi già đầu mà còn không biết thẹn, trêu đùa cả cháu gái mình. Kỳ Đinh Đông chạy vội mà đi, truyền tin cho Lục Ly, nghe xong, Lục Ly lập tức phấn chấn tinh thần. Kỳ Đinh Đông còn nói cho hắn biết, năm ngày sau phía Kỳ gia sẽ xuất phát, các đại gia tộc khác cũng đi, sau cùng tụ hợp bên ngoài lối vào Đạo Thiên Giới. Lối vào kia nằm trong một hải đảo, trước nay luôn được người Kỳ gia trông chừng, người ngoài không cách nào tiếp cận. Bên này chỉ tranh được một danh ngạch, Lộc đại nhân tự nhiên không thể đi theo, Lục Ly và Lộc đại nhân nói chuyện một phen. Kẻ sau tỏ ý đợi Lục Ly đi rồi, hắn sẽ về lại gia tộc một chuyến, ba năm sau hắn sẽ đợi Lục Ly bên ngoài hải đảo. Năm ngày khoái tốc trôi đi, Kỳ Đinh Đông dẫn Lục Ly đi tới bên ngoài một tòa thành bảo, lúc này ngoài thành bảo sớm đã tụ tập mười mấy người, Kỳ Thiên Ngữ đứng ở hàng đầu tiên, chúng nhân thấy Lục Ly đi tới, trên mặt ai nấy đều không giấu được vẻ chấn kinh. Kỳ Thiên Ngữ trầm mặt xuống, nhìn sang Kỳ Đinh Đông hỏi: - Đinh Đông, đây là chuyện gì? - Không có gì! Kỳ Đinh Đông cười hì hì nói: - Gia gia ta để hắn đi vào, nếu các ngươi không phục thì cứ đi hỏi gia gia ta. Sắc mặt bọn Kỳ Thiên Ngữ càng thêm âm trầm, nếu là lệnh Nhị trưởng lão, vậy chuyện này liền không còn dư địa để xoay vần. Cả đám đều cảm thấy rất buồn nôn, vốn đã không còn để tâm tới Lục Ly, lúc này lại tức đến phát điên. Lối vào Đạo Thiên Giới không phải chỉ mới xuất hiện một lần, mà đã xuất hiện qua rất nhiều lần, ở trong lòng người Hàn Triều Hải Vực, đây là bảo địa thuộc về bọn hắn, là nơi không thể để cho bất cứ người ngoài nào chen chân vào. Lục Ly là người ngoài, còn là người mà bọn hắn chán ghét, không ngờ giờ lại để cho hắn đi vào Đạo Thiên Giới. Chuyện này cũng giống như chuyện Tượng Linh Lung trước đây, nữ nhân của Hàn Triều Hải Vực bọn hắn bị người ngoài cướp đi, cảm giác khó chịu không khác gì nuốt phải ruồi nhặng. Hơn nữa lần này Tượng Linh Lung cũng sẽ đi vào, Kỳ Thiên Ngữ vốn định lợi dụng cơ hội này để nắm xuống Tượng Linh Lung. Giờ có Lục Ly chen ngang, hắn cứ có cảm giác sẽ xuất hiện biến số... Đạo Thiên Giới rất nổi danh ở Hàn Triều Hải Vực, bởi vì rất nhiều người từng thu được lợi ích cực lớn trong đó, năm xưa ngay cả Luân Hồi Đại Đế cũng từng có đại thu hoạch. Mặc dù không phải đột phá cấp Đế trong Đạo Thiên Giới, nhưng hắn cũng nói mình thu hoạch được rất nhiều ở bên trong. Bởi thế mỗi lần Đạo Thiên Giới bóc mở đều sẽ dẫn lên oanh động cực lớn tại Hàn Triều Hải Vực, lần nào các gia tộc cũng đều sẽ phái ra con em ưu tú nhất đi vào, để bọn hắn rèn luyện, trưởng thành, mạnh lên. Vốn Kỳ gia hoàn toàn có thể độc chiếm Đạo Thiên Giới, rốt cuộc ở Hàn Triều Hải Vực, Kỳ gia có thể nói là vua không ngai. Chẳng qua Luân Hồi Đại Đế lên tiếng, Đạo Thiên Giới là bí cảnh từng được một vị cao nhân tiền bối tế luyện, độc chiếm bằng với không tôn trọng vị tiền bối kia. Đồng thời Luân Hồi Đại Đế còn nói, mỗi lần người Kỳ gia đi vào chỉ có thể giới hạn ở con số hai mươi, danh ngạch còn lại được chia đều cho các gia tộc lớn nhỏ ở Hàn Triều Hải Vực. Trong lòng Luân Hồi Đại Đế không chỉ có mỗi Kỳ gia, mà còn có các gia tộc ở Hàn Triều Hải Vực. Rất nhiều lần Hàn Triều Hải Vực phát sinh xung đột với Phi Hỏa Đại Lục, đều là Luân Hồi Đại Đế đứng ra hòa giải. Vị Đại Đế này càng đánh càng dũng, thực lực cũng càng lúc càng mạnh. Vốn thực lực Hàn Triều Hải Vực không tính quá mạnh, một mực bị Phi Hỏa Đại Lục áp chế, nhưng dưới sự dẫn đầu của Luân Hồi Đại Đế, thắng qua mấy trường chiến dịch, dần dần biến thành ngang tay. Luân Hồi Đại Đế cũng từ từ lộ ra tài năng trong chiến tranh, dần biến thành một trong ba vị Đại Đế mạnh nhất Tam trọng thiên. Hiện tại dù có cho Phi Hỏa Đại Lục một trăm lá gan cũng không dám đến giễu võ giương oai tại Hàn Triều Hải Vực. Tất cả mọi người ở Hàn Triều Hải Vực đều ghi khắc trong lòng, mặc dù Hàn Triều Hải Vực không chỉ có một vị cấp Đế, nhưng ở trong lòng bọn họ, vĩnh viễn chỉ có một vị Vương, đó chính là Luân Hồi Đại Đế. Dẫn đội lần này là một vị trưởng lão Kỳ gia, Ngũ Kiếp đỉnh phong. Chẳng qua địa điểm tới lần này có cường giả Kỳ gia thủ hộ, có hay không có vị trưởng lão này dẫn đội đều như nhau. Trưởng lão kia rõ ràng biết đến sự tồn tại của Lục Ly, hắn đứng ở trước mặt đội ngũ, mắt lạnh quét nhìn một lượt rồi nói: - Tuy có đôi lời vốn không cần nói nhiều, nhưng ta vẫn muốn cường điệu một phen. Lần này hai mươi người các ngươi đi vào phải tương hỗ hợp tác, đoàn kết hữu ái, nếu không phải nguyên nhân đặc thù, tuyệt không được phát sinh xung đột với những người còn lại, càng không thể tự giết lẫn nhau, bằng không tộc quy tuyệt không dung tha. Trưởng lão thoáng ngừng một lát, sau đó đảo mắt nhìn về phía Lục Ly nói: - Lục Sát Thần là khách quý của chúng ta, cũng là ân nhân của chúng ta, lần này hắn đi vào mọi người phải quan tâm giúp đỡ hắn nhiều hơn, biết không? Bọn Kỳ Thiên Ngữ tuy trong lòng khó chịu, nhưng vẫn trầm giọng nói: - Biết! - Xuất phát! Trưởng lão vung tay lên, chúng nhân cùng theo trưởng lão tiến vào trong thành bảo, nơi đó có Không Gian Chi Môn. Đây cũng là lần đầu tiên Lục Ly thấy được Không Gian Chi Môn, đó là một cánh cửa bảy màu lộng lẫy, bên trong toàn một mảnh hư vô, thoạt nhìn như thể thông đến một thế giới thần kỳ.
Chương 3477 Có gì phải sợ
Mọi người bước vào trong cánh cửa bảy màu kia, bạch quang lóe lên, cả đám hiện ra trên một đảo nhỏ, bên này sớm đã tụ tập rất nhiều người, hơn nữa bên ngoài hòn đảo còn có không ít người vây xem. Người Kỳ gia tới, tự nhiên dẫn lên vô số người chú ý, đợi khi đám người kia thấy được Lục Ly, ai nấy đều không khỏi quái dị. - Lục Sát Thần? Tượng Linh Lung là người đầu tiên hô lên, sau đó kinh ngạc đi tới, hỏi: - Sao ngươi lại tới đây? Lục Ly cười tủm tỉm nói: - Tới kiến thức một phen, nhà quê nên chưa đi qua bảo địa thực sự bao giờ. Tượng Linh Lung tròn mắt, bộ dạng ngây thơ khiến đám Kỳ Thiên Ngữ nhìn mà ngơ ngác. Rất nhiều người lập tức bùng lên ngọn lửa ghen ghét, băng sơn mỹ nhân nổi danh Hàn Triều Hải Vực, từ lúc nào lại làm ra dáng vẻ kia trước mặt nam nhân? Tượng Linh Lung cũng chú ý tới ánh mắt những người xung quanh, vội vàng nghiêm mặt lại, về tới trong đội ngũ Tượng gia, đầu cúi thấp, cảm giác như thể có tật giật mình. Người Công Dương gia cũng tới, còn có một thế lực khác tên là Thủy Hàn Cung, ba đại thế lực mỗi thế lực tới hai mươi người, hai mươi người còn lại thì đến từ một ít đại thế lực và con cháu lão ma, tổng cộng một trăm người. Trong một trăm người này có hơn tám mươi nam tử, nữ tử chỉ mười lăm người, kỳ thực mười lăm người này thực lực đa phần không tính xuất chúng, hoàn toàn coi đây là một lần cơ hội giao tế, mục đích tự nhiên là muốn hấp dẫn một ít công tử ưu tú, tỉ như Kỳ Thiên Ngữ. Đáng tiếc ánh mắt Kỳ Thiên Ngữ một mực đặt ở trên thân Tượng Linh Lung, có lẽ là bởi người càng không được đến lại càng có sức hấp dẫn. Tượng Linh Lung càng lãnh đạm với hắn, hắn lại càng muốn chinh phục. Đám tiểu thư cả ngày vờn quanh hắn, hắn lại chẳng hề hứng thú. Đương nhiên, lúc này Tượng Linh Lung đã đạt đến Ngũ Kiếp đỉnh phong, là người có thực lực mạnh nhất trong toàn bộ đám tiểu thư. Nghe đồn còn là Thất Kiếp Thiên Sát chi thể, điều này càng khiến trên người nàng như được phủ thêm một tầng hào quang, hấp dẫn dị thường. Ánh mắt đám công tử nhìn Lục Ly càng thêm phần bất thiện, trước đó trong Không Gian Thành bọn hắn còn có điều cố kỵ, lần này đi Đạo Thiên Giới, như vậy giết Lục Ly sẽ dễ như trở bàn tay. Kỳ gia có quản không? Kỳ Thiên Ngữ đều hận không thể xé xác Lục Ly nữa là... Rất nhiều người cười thầm, trong mắt toàn là sát ý. Lục Ly có thể dễ dàng cảm nhận ra được, song hắn không quá để tâm, có Huyết Sát Hoàng ở đây, hắn việc gì phải sợ? Trưởng lão Kỳ gia trấn thủ ở chỗ này bắt đầu dặn dò, vẫn là mấy câu cũ rích, ở bên trong không được chủ động gây sự, ai được đến bảo vật hay thần dược thì là cơ duyên của người đó, không được cướp đoạt, càng không thể tàn sát lẫn nhau, bằng không đi ra nhất định sẽ bị tộc quy xử trí. Trước đây cũng đã từng xảy ra nhiều, đương nhiên phần nhiều là người Kỳ gia bắt nạt các gia tộc còn lại, cũng có khi người các gia tộc còn lại tàn sát lẫn nhau, nhưng chưa từng xuất hiện qua có ai bắt nạt người Kỳ gia. Kỳ gia thân là con cháu Luân Hồi Đại Đế, trừ phi ngươi không muốn tiếp tục lăn lộn ở Hàn Triều Hải Vực, bằng không ai dám động đến người Kỳ gia? Đến sau trưởng lão kia còn dặn dò mấy điểm, nói có mấy nơi trong Đạo Thiên Giới không thể đi, bằng không sống chết tự chịu, mấy nơi kia đều được chứng thực, trừ phi đạt tới cấp Lĩnh Chủ, không thì đi vào tất chết. Trưởng lão còn phát rất nhiều địa đồ, trên bản đồ đều có đánh dấu chỗ nào có thể đi, chỗ nào không thể đi. Lục Ly quét nhìn một lượt, phát hiện Đạo Thiên Giới không nhỏ, có ít nhất mười mấy nơi trong đó được đánh dấu kỹ càng, nơi nào có đạo ngấn, nơi nào có thần dược, tất cả đều được viết rõ ràng. - A .. Lục Ly phát hiện trưởng lão này không dặn dò không thể phá hư đồ vật bên trong, chẳng lẽ hắn không sợ người đi vào sẽ hủy đi đạo ngấn. Đợi khi Lục Ly truyền âm cho Kỳ Đinh Đông đứng bên cạnh, kẻ sau mới giải đáp nghi hoặc cho hắn, nói: - Thế giới này từng được Đạo Thiên Thánh Hoàng tế luyện qua, rất nhiều nơi bên trong đều có Thần Văn cường đại, đừng nói chúng ta, dù là cường giả cấp Lĩnh Chủ đi vào đều không thể phá hư. Rất nhiều nơi còn vô cùng hiểm, chính là bởi vì có Thần Văn cường đại, thực lực không đạt đủ yêu cầu mà tùy tiện xông loạn, có thể chết đi bất cứ lúc nào. - Lục công tử! Kỳ Đinh Đông nghĩ nghĩ rồi nói tiếp: - Vào trong đó, ngươi cứ đi theo ta là được, mấy thứ thần dược gì kia tốt nhất đừng nghĩ, cứ để bọn hắn đi tranh. Chúng ta đi tìm hiểu đạo ngấn là được rồi, chỉ cần có thể cảm ngộ chút đạo ngấn, chúng ta có thể được lợi cả đời. - Được... Lục Ly vốn định sau khi tiến vào sẽ một mình tìm tòi, rốt cuộc Huyết Sát Hoàng đã từng vào qua, rất quen thuộc hoàn cảnh trong đó. Chẳng qua Kỳ Đinh Đông đã nói vậy, hắn không tiện cự tuyệt, trước đi theo Kỳ Đinh Đông dạo quanh một vòng rồi tính. Lối vào Đạo Thiên Giới nằm trong một sơn động cực lớn, trong sơn động sáng lên quang mang bảy màu, đám người Lục Ly cùng lúc xông vào, lập tức cảm thấy trời đất quay cuồng, chóng hết cả mặt. Không biết quay cuồng bao lâu, Lục Ly thấy được mình rơi xuống đất, bên người là một thân thể mềm mại, hắn cảm giác cánh tay đụng phải một đoàn thịt mềm, cánh tay tự động di dời, lại đụng một đoàn thịt mềm khác. Rất nhanh hắn liền kịp hồi thần, cánh tay tức tốc rụt về, ánh mắt cũng khôi phục vẻ tỉnh táo. Quay đầu nhìn lại, chợt thấy đôi tròng mắt vừa thẹn vừa giận. Tượng Linh Lung ở ngay bên cạnh hắn, chẳng qua sau khi thấy là Lục Ly, vẻ tức giận trong mắt Tượng Linh Lung không còn nồng đậm như trước, nàng biết Lục Ly không phải cố ý, đoán chừng chỉ là không cẩn thận đụng phải. Hưu! Nàng tung mình bay ngược ra sau, bởi vì trên đầu còn đang không ngừng có người rơi xuống, sợ lại có người ăn đậu hũ. Lục Ly lúng túng gãi đầu, cũng lui sang một bên, tới gần Tượng Linh Lung thấp giọng nói: - Xin lỗi, không phải ta cố ý. Tượng Linh Lung cúi đầu, mặt nóng lên, khẽ gật đầu nói: - Ta biết, nếu không ngươi tưởng mình còn có thể an toàn đứng đấy?
Chương 3478 Nguyên Thủy Bí Cảnh
- Cái gì cố ý không có ý? Một làn gió nhẹ thổi tới, Kỳ Đinh Đông bay đến, thấy gương mặt xinh đẹp của Tượng Linh Lung đỏ ửng, lập tức ý vị sâu xa nhìn hai người, nói: - Ồ? Vừa rồi giữa các ngươi lại xảy ra chuyện gì à? Lục Sát Thần, có phải ngươi đùa giỡn Linh Lung nhà ta? Giọng Kỳ Đinh Đông tương đối lớn, người quanh bốn phía đã hồi thần, cũng đều nghe được, ai nấy đảo mắt nhìn sang, thấy được vẻ mặt đỏ ửng của Tượng Linh Lung, Lục Ly thì ngượng ngùng đứng ở bên, lập tức cơn ghen bùng lên. Bọn hắn muốn trêu chọc, lại không dám trêu chọc, cũng trêu chọc không được băng sơn mỹ nhân, thế mà giờ đây lại bị Lục Ly nhiều lần trêu chọc. Đây chính là nữ thần trong lòng bọn hắn, không ít người chỉ cần nói được với nàng một câu, mấy ngày sau còn vui đến quên hết trời đất. Thậm chí bọn hắn còn chưa từng thấy qua Tượng Linh Lung lộ ra bộ dạng e lệ như vậy. Nếu Lục Ly là Kỳ Thiên Ngữ, không ai dám có nửa điểm bất mãn, khăng khăng Lục Ly chỉ là một tên Tứ Kiếp sơ kỳ, còn là kẻ ngoại lai. Tuy nói truyền thuyết về Lục Ly trong tiểu thế giới trước kia rất thần kỳ, nhưng trăm nghe không bằng một thấy, đám người ở đây lại toàn là hạng tâm cao khí ngạo, há có người nào chịu phục? - Đi thôi, đi thôi, chúng ta đi trước! Kỳ Đinh Đông cũng cảm giác được không đúng, ánh mắt người quanh bốn phía đều mang theo hồng quang nhàn nhạt, như là một đám dã thú chuẩn bị cắn người. Nàng vội vàng thúc giục Lục Ly và Tượng Linh Lung rời đi, rốt cuộc đám người kia khẳng định sẽ trước một bước đi tranh đoạt thần dược, các nàng lại đi tìm hiểu đạo ngấn, tránh chạm mặt là xong. Kỳ Đinh Đông truyền âm cho Tượng Linh Lung, kẻ sau khẽ gật đầu. Tượng Linh Lung lại truyền âm cho Tượng Bạch Nha, sau đó khua tay nói: - Chúng ta đi. Người Tượng gia ngược lại rất yên tâm về Tượng Linh Lung, then chốt là vì lúc này Tượng Linh Lung đã là Ngũ Kiếp đỉnh phong, lại có Đế binh trong tay, ở nơi này, trừ Kỳ Thiên Ngữ ra, không ai có thể giết chết được nàng. Vốn Tượng Bạch Nha không muốn để Tượng Linh Lung đi cùng Lục Ly, chỉ là với tình hình bây giờ, Tượng Bạch Nha cũng sợ xảy ra chuyện, dứt khoát để Tượng Linh Lung và Lục Ly rời đi trước. Hưu! Kỳ Đinh Đông Tượng Linh Lung và Lục Ly khoái tốc phóng về hướng nam, Kỳ Thiên Ngữ Mạc Hiểu Thiên và đám đệ nhất công tử Công Dương gia Công Dương Vô Tà nhìn theo, tròng mắt đều như muốn phun lửa. Chỉ là lúc này bọn hắn không có thời gian đi quản Lục Ly, bọn hắn phải tranh thủ từng giây từng phút đi ngắt lấy thần dược, bốn phía quanh đây đều có thần dược, ai được đến trước, thần dược sẽ thuộc về người đó. - Thiên địa linh khí trong thế giới này nồng nặc thật. Lục Ly một bên phi hành theo hai vị mỹ nữ, một bên cảm ứng, thiên địa linh khí ở đây nồng đậm hơn bất kỳ nơi nào mà hắn từng tới, đoán chừng phải nồng đậm gấp vạn lần bên ngoài. - Tất nhiên, không thì sao được gọi là Nguyên Thủy Bí Cảnh? Kỳ Đinh Đông run run cánh mũi nhỏ xinh, nói: - Nơi đây là bí cảnh tốt nhất trong thiên địa, ở chỗ này không chỉ có thiên địa linh khí nồng đậm, mà còn càng gần với tự nhiên, càng dễ dàng cảm ngộ pháp trận chân ý. Ngoài ra trong thế giới này, linh hồn sẽ từ từ tăng trưởng, chỉ là tốc độ không quá đặc biệt nhanh. - Vậy ư? Lục Ly thoáng kinh ngạc, tử tế cảm ứng một phen, phát hiện linh hồn quả nhiên đang chậm rãi tăng trưởng, Nguyên Thủy Bí Cảnh này đúng là thần kỳ. Hắn liếc nhìn bốn phía, phát hiện thực vật nơi đây xanh um tươi tốt lạ thường, bất kỳ thứ quả dại nào cũng đều mang đến cảm giác như là Thần quả. - Ồ? Lục Ly thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng, phát hiện không ít chim thú trong mảnh rừng rậm phía dưới, có lẽ là bọn hắn đi ngang qua khiến đám chim thú kia sợ hãi trốn chạy, tốc độ của chúng khiến Lục Ly nhìn mà than thở. Một con thú nhỏ hóa thành tàn ảnh bay mất, tốc độ sánh ngang với cường giả Ngũ Kiếp, ngoài ra có mấy con chim nhỏ tốc độ cũng tương đương với Tứ Kiếp đỉnh phong. - Đừng ngạc nhiên! Kỳ Đinh Đông cười tủm tỉm nói: - Thiên địa linh khí nồng đậm như vậy, hoa, chim, cá, sâu đều thành tinh, tuy chiến lực không tính đặc biệt cường đại, nhưng đều có thần thông riêng. Trong này vốn có một ít hung thú rất mạnh, nhưng đều bị giết chết, số lưu lại đều không có sức sát thương quá lớn. Lục Ly khẽ gật đầu, dò hỏi nói: - Đinh Đông tiểu thư, ngươi từng vào qua nơi này? Kỳ Đinh Đông nhìn sang Tượng Linh Lung một cái rồi nói: - Ta và Linh Lung đều đã vào qua một lần, thu hoạch cũng rất lớn, tính là quen thuộc với nơi này. Ba người một đường phi hành về hướng nam, Lục Ly quét nhìn địa đồ, mục tiêu hướng đến rõ ràng là Vấn Đạo Cốc. Trên bản đồ ghi chú nơi này có đạo ngấn, Lục Ly nghĩ nghĩ bèn yên ắng truyền âm cho Huyết Sát Hoàng: - Sát Hoàng tiền bối, trong Vấn Đạo Cốc có gì huyền bí? - Có năm nơi đạo ngấn! Huyết Sát Hoàng truyền âm đáp: - Năm nơi đạo ngấn này đều là do Đạo Thiên lão tổ lưu lại, ba nơi trong đó ghi chép ba loại bí thuật, một loại là bí thuật linh hồn, hai nơi còn lại thì là chân ý cường đại. - Tốt thật! Lục Ly ngấm ngầm cảm khái, nơi này thần kỳ hơn hẳn những Nguyên Thủy Bí Cảnh bình thường, Nguyên Thủy Bí Cảnh bình thường chỉ có một ít đạo vận tự nhiên, nơi này lại là có đạo ngấn do cường giả tuyệt thế lưu lại. Đạo Thiên Giới rất lớn, tốc độ ba người đều rất không sai, nhưng bay suốt hai ngày mà vẫn chưa đến được Vấn Đạo Cốc. Hôm nay, ba người bay qua một phiến hồ bạc, nhưng từ xa xa Kỳ Đinh Đông đã lách vòng tránh đi, thấy Lục Ly có vẻ khó hiểu, Tượng Linh Lung giải thích nói: - Phiến hồ bạc này không được đánh dấu trên bản đồ, có chút cổ quái, trong hồ lại có Thần Văn, tốt nhất đừng nên tới gần thì hơn. Lần trước... - Lần trước làm sao? Lục Ly thấy Tượng Linh Lung không nói tiếp bèn hiếu kỳ hỏi dò, mặt Tượng Linh Lung thoáng đỏ lên, nhìn sang Kỳ Đinh Đông một cái rồi nói: - Không có gì, đừng nói nữa, chỉ biết đừng tới gần là được rồi. - Hì hì!
Chương 3479 Gây chuyện
Kỳ Đinh Đông lè lưỡi, cười hì hì nói: - Lần trước Linh Lung tắm rửa ở đây, thiếu chút nữa thì xảy ra chuyện. - Lắm mồm! Tượng Linh Lung lập tức vừa thẹn vừa giận, bay tới định đuổi đánh Kỳ Đinh Đông, kẻ sau tức thì đề thăng tốc độ, lưu lại chuỗi tiếng cười như chuông bạc, hai người như hai con bướm bay tới bay lui, dáng hình yểu điệu vẽ lên từng đạo đường cong tuyệt mỹ giữa trời, tựa như hai tiên nữ đang vui đùa. - Hồ này quả thực có vấn đề! Huyết Sát Hoàng truyền âm nói: - Năm đó ta muốn phá giải hồ này, cuối cùng vẫn không thể phá giải được. Một khi Thần Văn nơi đây bị xúc động, Chuẩn Đế đều bị vây khốn, không cách nào thoát thân. Sau khi đến Vấn Đạo Cốc, sự thần bí và kỳ dị của Đạo Thiên Giới lần đầu tiên hiển lộ ra trước mặt Lục Ly. Vấn Đạo Cốc không lớn, phong cảnh trong đó không khác gì với những sơn cốc bình thường, cây xanh, sông nhỏ, đầm nước, nhà gỗ, hoàn toàn là một sơn cốc hết sức bình thường, cũng không có cảnh quan nào đặc biệt kỳ quái. Nhưng vừa tiến vào, Lục Ly lập tức cảm giác được mỗi cành cây ngọn cỏ, mỗi hoa mỗi lá, thậm chí mỗi ụ đá gò đất nơi đây đều rất không tầm thường. Tựa hồ... Trọn cả sơn cốc được bao phủ bởi một loại đạo vận kỳ dị, biến nơi đây như một Phật điện, khắp nơi đều có thể cảm nhận được thiền vị. - Lục Ly, ngươi cứ tùy tiện đi dạo trong đó, đừng lo lắng phá hư cảnh vật, hết thảy ở đây đều không cách nào phá hư, tất cả đều được Thần Văn cường đại bảo hộ. Tượng Linh Lung dặn dò một tiếng, sau đó một mình đi đến bên đầm nước. Thời gian vào đây chỉ có ba năm, mỗi giây mỗi phút đều vô cùng trân quý, không thể lãng phí. Kỳ Đinh Đông và Lục Ly khẽ gật đầu, cùng bước đến dưới vách đá, Lục Ly quét mắt nhìn một lượt, thấy được trên vách đá xa xa tựa hồ có bích hoạ. - Huyết Linh Nhi! Lục Ly phóng ra Huyết Linh Nhi, để nàng chui vào lòng đất, đồng thời truyền âm nói: - Nơi này có rất nhiều Thần Văn cường đại do một vị siêu cấp cường giả bố trí ra, ngươi có thể tử tế thăm dò quan sát, nhưng không thể cải động Thần Văn nơi này, cũng không thể phát động, bằng không sẽ dẫn lên tai họa ngất trời. Đạo Thiên lão tổ chính là Thánh Hoàng, Thần Văn do hắn bố trí tất cường đại đến mức khó mà tưởng tượng, lấy hiểu biết của Huyết Linh Nhi đối với Thần Văn thì còn chưa tính là gì. - Chủ nhân, ta tự biết nặng nhẹ, sẽ không làm loạn đâu. Huyết Linh Nhi truyền âm tới, trong lời khó giấu được vui sướng và hưng phấn, đối với nó mà nói, chỉ cần có Thần Văn cường đại để lĩnh hội, vậy chính là chuyện vui vẻ nhất trong đời. Lục Ly không quản Huyết Linh Nhi, một mình đi dạo trong cốc. Vừa đi vừa phóng thích đại đạo chi ngấn, cảm ứng hết thảy xung quanh. Sau khi phóng thích đại đạo chi ngấn, cảm giác của Lục Ly càng thêm rõ ràng, quả nhiên khắp nơi quanh đây đều tràn ngập khí tức của “Đạo”, một cành cây ngọn cỏ tựa hồ đều đang thuyết minh thiên địa chí lý, nước suối róc rách như ẩn chứa áo nghĩa siêu cấp cường đại, gió quét bên tai tựa hồ mang theo đạo vận nào đó... - Thật thần kỳ! Lục Ly cảm khái không thôi, cứ thế yên ắng dạo quanh, ở chỗ này hắn cảm giác như mình đang ngao du trong hải dương thần bí mà thoải mái, bất tri bất giác có thể khiến người trầm mê, khiến người say đắm. - Giờ ngươi đã hiểu phần nào sự cường đại của Thánh Hoàng rồi chứ? Lúc này Huyết Sát Hoàng đột nhiên truyền âm nói: - Nơi đây chỉ là chỗ Thánh Hoàng từng bế quan cư trú qua mà thôi, bởi vì hắn thường niên bế quan tu luyện ở đây, khiến cho thiên địa và cảnh vật tự nhiên cũng theo đó biến đổi, khắp nơi đều lưu lại cảm ngộ về áo nghĩa đại đạo. Hết thảy ở đây không phải do hắn tận lực lưu lại, nếu hắn thật tận lực lưu lại đạo vận, đoán chừng ngươi đã không cách nào lĩnh hội, một khi lĩnh hội hội sẽ khiến linh hồn chịu không được mà sụp đổ. - Quả thực cường đại đến mức không thể tưởng tượng. Lục Ly khẽ gật đầu, một mình khoanh chân ngồi xếp bằng tu luyện, cảnh vật xung quanh lại bởi thế mà yên ắng cải biến, lưu lại đạo ngấn huyền diệu mà cường đại, khiến vô số người tiến vào được ích không cạn, sự cường đại của Thánh Hoàng đúng thật đã vượt ngoài tầm nhận thức của Lục Ly. Huyết Sát Hoàng không truyền âm nữa, Lục Ly một mình chậm rãi đi dạo trong sơn cốc, hắn đi tới phía trước nhà gỗ, khoảnh khắc tiến vào, tinh thần hắn đột nhiên hoảng hốt, tựa hồ thấy được một thân ảnh mơ hồ đang ngồi xếp bằng tu luyện bên trong. Cứ thế đứng ngây người chừng nửa nén hương, hắn băng qua nhà gỗ đi đến hậu viện, tinh thần lần nữa hoảng hốt, tựa hồ thấy được một thân ảnh mơ hồ đang ngồi uống trà ở hậu viện. Chờ hắn đi ra hậu viện, đến bên suối nhỏ, hắn lại thấy được một thân ảnh mơ hồ đang câu cá ven suối. Hắn đi tới bên vách đá, nhìn thấy trên vách đá có một ít vết cắt, nhìn có vẻ lộn xộn vô trật tự, không tuân theo kết cấu nào, nhưng mỗi nét đều khiến linh hồn người xem rung động, miên man bất định. Kỳ Đinh Đông chính đang đứng ở chỗ này, nàng đã hoàn toàn im ắng chìm vào trong đó, Lục Ly đi đến bên cạnh mà nàng vẫn không phát giác. Lục Ly cũng đứng nhìn một lúc, song không làm phiền nàng mà tiếp tục dạo trong sơn cốc. Hắn đi đến trong đình, đình này có vẻ đã rất cổ xưa, mặt trên có vết tích phong hóa, trên bàn đá còn đặt một chén trà, Lục Ly nghĩ nghĩ sau đó nâng chén trà lên, lại phát hiện chén trà không cách nào di động. Lục Ly đi tới bên đầm nước, Tượng Linh Lung một mình ngồi xếp bằng bên đầm, Lục Ly có thể thấy được trong đầm nước thỉnh thoảng nổi lên từng đạo gợn sóng, lá sen trên mặt đầm khẽ dập dờn, khắp nơi đều cảm ứng được đạo vận rõ ràng. Tượng Linh Lung cũng bế quan, Lục Ly nhìn ngắm một lúc rồi đi ra, sau cùng hắn chọn đi đến hậu viện sau nhà gỗ, bởi vì Huyết Sát Hoàng nói đạo ngấn về linh hồn bí thuật nằm ngay trong hậu viện này. Hậu viện có một cây đại thụ cực lớn nhưng không biết tên, cây này không biết đã bao nhiêu năm, rễ sâu lá tốt, thân cây đoán chừng phải mấy chục người ôm mới hết. Tán lá che rợp bầu trời, khiến bầu không khí trong hậu viện u tĩnh lạ thường.
Chương 3480 Gây chuyện
Đạo Thiên lão tổ đã chết đi nhiều năm, song hậu viện lại không có cỏ dại lan tràn, thậm chí giống như được người tu chỉnh thường xuyên, rất là sạch sẽ. Lục Ly đứng dưới một chiếc bàn làm bằng gốc cây, bên cạnh gốc cây có hai chiếc ghế gỗ, trên gốc cây đặt một bộ bàn cờ đang hồi tàn cục. Nơi đây chính là chỗ lưu lại bí thuật linh hồn mà Huyết Sát Hoàng nói tới, Huyết Sát Hoàng không nói rõ, cụ thể phải cần Lục Ly tự mình mò mẫm. Năm đó Huyết Sát Hoàng từng tham ngộ qua một đoạn thời gian, song cuối cùng không thu hoạch được gì, bởi thế hắn không thể chỉ dẫn cho Lục Ly quá nhiều, hết thảy đều cần Lục Ly tự tìm tìm hiểu. Ánh mắt Lục Ly dừng lại trên bàn cờ, hơn một trăm quân cờ đen trắng, nhìn như tùy ý đặt ra, thậm chí có chút hỗn loạn, nhưng Lục Ly có thể dễ dàng cảm ứng được bên trong ẩn chứa một loại đạo vận thần bí mà cường đại. Lục Ly không đi động quân cờ, đoán chừng hắn muốn động cũng không động được, hắn cứ thế lẳng lặng đứng đó, chăm chú quan sát quy luật sắp đặt của quân cờ. Đứng thế suốt ba ngày ba đêm, rốt cục không nhìn nữa, quay sang khoanh chân ngồi xếp bằng bắt đầu tiến hành lĩnh hội. Trong đầu hắn hiện ra bàn cờ, thậm chí hiện ra toàn bộ cảnh vật bài trí xung quanh. Hắn thúc giục đại đạo chi ngấn, một mực cảm ứng hết thảy, đầu óc cấp tốc vận chuyển, thôi diễn quân cờ, nhìn xem có thể cảm ngộ ra được gì hay không. Trong sơn cốc rất yên tĩnh, Tượng Linh Lung và Kỳ Đinh Đông đã hoàn toàn đắm chìm vào trong tham ngộ, ba người đều quên đi hết thảy, riêng mình lĩnh hội thứ mình muốn. Trong lúc tu luyện, thời gian trôi đi rất nhanh, chớp mắt đã nửa tháng qua đi, hôm nay, bầu không khí an tĩnh cuối cùng cũng bị đánh vỡ. Một nhóm người đi tới Vấn Đạo Cốc, rất rõ ràng tranh đoạt thần dược phía bên kia đã hạ màn, có người tiến đến bên này tìm hiểu đạo ngấn. Lục Ly lập tức hồi thần tỉnh lại, thần niệm quét qua, trong lòng thoáng yên tâm phần nào. Người tới tuy nhiều, tận ba mươi mấy người, nhưng Kỳ Thiên Ngữ Tượng Bạch Nha đều không ở trong đó, chỉ có người Công Dương gia Thủy Hàn Cung và một ít con cháu lão ma, Mạc Hiểu Thiên cũng có mặt. Mạc Hiểu Thiên tức tốc bay đến chỗ Tượng Linh Lung, Tượng Linh Lung không để ý hắn, tiếp tục ngồi xếp bằng lĩnh hội, Mạc Hiểu Thiên cũng không bắt chuyện mà khoanh chân ngồi xuống ngay bên cạnh. Có người đi vào nhà gỗ, người này hẳn là con cháu lão ma nào đó, hắn đi tới hậu viện, liếc nhìn Lục Ly một cái, sau đó hừ lạnh nói: - Lăn ra ngoài, đây cũng là chỗ mà ngươi có thể tới? Lục Ly mở mắt, ánh mắt bình tĩnh như mặt hồ, hắn nhìn tên thanh niên nét mặt lạnh lùng kia, khẽ nhíu mày. Rõ ràng đứa này đến đây là vì hắn, hơn nữa còn không phải bản ý, rất có thể là có người sai khiến, cố ý đến gây chuyện. Cảnh này Lục Ly gặp nhiều, thế nên cũng không mấy để ý, người này chỉ là cường giả Ngũ Kiếp, với hắn mà nói thì trở tay cũng có thể bóp chết. Hắn không muốn gây sự, vào đây là để tu luyện, cơ duyên như thế chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, một khi làm lớn chuyện, hắn chẳng được lợi gì, vạn nhất dẫn lên xung đột với đám người Kỳ Thiên Ngữ, vậy lại càng rắc rối. Bởi thế hắn trầm tư một lát, thần niệm quét đi ra, khóa chặt Kỳ Đinh Đông truyền âm nói: - Đinh Đông tiểu thư, làm phiền ngươi một chút, có người gây chuyện. Kỳ Đinh Đông đã sớm tỉnh lại, thấy Lục Ly truyền âm, thần niệm nàng lập tức vươn đến, trong mắt thoáng hiện ý giận. Vào được đây là cơ hội hiếm có, Kỳ gia đã nhường ra nhiều danh ngạch như vậy, đám người này đi vào không biết trân quý cơ hội, lại cứ không hơi đâu gây sự. Nàng tung mình vọt tới bên này, mắt lạnh nhìn tên thanh niên trước mặt Lục Ly, quát nói: - Triệu Trùng, nếu ngươi không muốn lĩnh hội thì cút ra, đừng làm phiền người khác tu luyện. - Hắc hắc! Triệu Trùng chắp tay cười nói: - Đinh Đông tiểu thư nói nói gì vậy? Chúng ta vào đây tự nhiên là muốn tu luyện, chẳng qua tiểu tử này quá chướng mắt, ta muốn cho hắn đi nơi khác. Hắn cũng đã tham ngộ ở đây được một đoạn thời gian rồi. Nơi này lại không phải nhà hắn, không lý nào để một mình hắn chiếm dụng được? Lục Ly lúng túng vuốt vuốt cánh mũi, lại vẫn không lên tiếng, Kỳ Đinh Đông bị chọc tức đến bốc khói, cả giận nói: - Nơi này nhỏ lắm à? Lục Sát Thần tu luyện ở đây thì làm sao? Ảnh hưởng đến ngươi? Chỗ này đủ cho mười mấy người cùng ngồi xếp bằng lĩnh hội, ngươi đừng có ngang ngược. Kỳ Đinh Đông đã rất tức giận, Triệu Trùng lại có vẻ không hề sợ sệt nàng, ở Kỳ gia, Kỳ Đinh Đông không phải đệ nhất tiểu thư, thực lực địa vị đều không phải đỉnh cấp. Chẳng qua nói thế nào cũng là tiểu thư Kỳ gia, Triệu Trùng không chút kiêng dè như thế, chứng tỏ chỉ có hai loại khả năng, hoặc là người nhà Triệu Trùng rất mạnh, không sợ Kỳ gia, chí ít không sợ đắc tội Nhị trưởng lão. Hoặc là sau lưng Triệu Trùng có người, người này còn là cao tầng Kỳ gia. Kỳ Đinh Đông rất quen thuộc lão tổ của Triệu Trùng, lấy năng lực Triệu gia thì còn không dám đắc tội nàng, bởi thế khả năng duy nhất chỉ có thể là Kỳ Thiên Ngữ sai khiến Triệu Trùng. Kỳ Thiên Ngữ kỳ tài ngút trời, từ nhỏ đã là thiên tài cấp yêu nghiệt, được gia tộc vô cùng sủng ái. Cộng thêm Kỳ gia là vua không ngai ở Hàn Triều Hải Vực, nếu Hàn Triều Hải Vực là một vương quốc, vậy thì Kỳ Thiên Ngữ chính là thái tử. Từ nhỏ Kỳ Thiên Ngữ đã luôn thuận lợi, không ai dám trêu chọc hắn, không ai có thể khiến hắn không vui, bây giờ Lục Ly chính là kẻ duy nhất khiến hắn khó chịu, thậm chí khiến hắn sinh ra sát ý mãnh liệt. Lúc ở Không Gian Thành, Kỳ Thiên Ngữ không dám làm loạn, nhưng tới Đạo Thiên Giới, nơi đây không có trưởng bối, không còn người có thể áp chế Kỳ Thiên Ngữ. Ngoài ra còn một điểm nữa, giết Lục Ly sẽ không tạo ra bất kỳ ảnh hưởng nào, bởi vì sau lưng Lục Ly không có đại thế lực. Kỳ Đinh Đông cũng hiểu điểm này, tròng mắt nàng khẽ đảo, truyền âm cho Triệu Trùng nói: - Triệu Trùng, ngươi đừng để bị người lợi dụng, làm thế chẳng có chỗ tốt gì với ngươi, gia gia ta nói rồi, Lục Sát Thần không thể chết, ngươi hiểu không?