-
Chương 2201-2205
Chương 2201 Tiềm tu chi địa
- Cái này... Đảo chủ hơi ngớ, hắn tử tế hồi ức lại tư liệu về Lục Ly, với loại người như Lục Ly đúng thật chưa từng ở lại nơi nào đó quá lâu. Hơn nữa Lục Ly cũng chưa từng sát bình dân, không giết người vô tội. Lại thêm tựa hồ Lục Ly rất trọng tình cảm, vì thay Cổ trưởng lão báo thù, không tiếc đắc tội Thời Không Phủ đánh giết Cừu Thiên Quân… Thực ra bên này có tư liệu tương đối đầy đủ về Lục Ly, bởi vì người nơi đây rất sợ Thần Giới tấn công, cho nên trước giờ luôn một mực tìm hiểu kỹ về tình hình bên phía Thần Giới. Tên đảo chủ này lại có cừu gia ở Thần Giới, vậy nên càng thêm lưu ý tin tức. Đảo chủ trầm ngâm thoáng chốc, sau đó khom lưng hành lễ nói: - Quan Vân nguyện ý đi theo Lục đại nhân trăm năm! - Được rồi, ngươi dâng ra hồn ấn đi. Lục Ly khẽ gật đầu, trong lòng lại không có nửa điểm vui mừng hớn hở. Bởi vì lấy chiến lực hiện tại của hắn, muốn thu phục một tên Hồn Nô là điều quá dễ dàng, nếu tên đảo chủ này không nguyện ý, hắn có thể tới một đảo khác. Quan Vân dâng ra hồn ấn, Lục Ly yên tâm, mệnh lệnh đầu tiên hắn đưa ra là để Quan Vân đi thu tất cả dân chúng trên đảo làm Hồn Nô, trừ thân nhân của Quan Vân ra, còn lại đều phải thu làm Hồn Nô, không được thiếu một ai. Mới đầu Quan Vân còn định giải thích câu, tỷ như người trên đảo đều là huynh đệ đi theo hắn lâu năm. Chẳng qua nghĩ đến thân phận mẫn cảm của Lục Ly, vạn nhất tin tức tiết lộ ra ngoài, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng. Nếu có người ham muốn tiền thưởng, len lén truyền tin cho tứ đại thế lực siêu thần, bên kia phái mấy tên Thần Giới Chí Tôn bí mật tiềm phục tới. Đến lúc đó Lục Ly chết thế nào đều không biết, người trên đảo cũng sẽ bị tàn sát sạch. Hồn Nô không dám làm trái ý chí chủ nhân, hơn nữa cũng chỉ có làm vậy mới sẽ càng an toàn, mới có thể đảm bảo không một kẽ hở. Quan Vân tuân theo chỉ thị Lục Ly, gọi vào từng người dân trên đảo, nếu nguyện ý dâng ra hồn ấn liền thu làm Hồn Nô, không nguyện ý liền trực tiếp giết đi. Quan Vân có uy vọng rất cao trên đảo, hơn ba trăm người, chỉ mười mấy người không nguyện ý trở thành Hồn Nô, đều bị Quan Vân giết chết. Xác định trừ Quan Vân và vợ con ra, những người còn lại đều trở thành Hồn Nô, Lục Ly yên tâm. Thả Trì Hi Nhi đi ra, để nàng tới một tòa lầu các ven biển. Toà lầu các kia vốn là biệt viện của Quan Vân, chuẩn bị dùng cưới tiểu thiếp, Lục Ly thấy hoàn cảnh tốt bèn trực tiếp trưng dụng. Bản thân Lục Ly lại rất bận rộn, Quan Vân giới thiệu cho mọi người, nói Lục Ly là cường giả hắn mời chào tới, sau này sẽ là cung phụng của Thiên Tinh Đảo. Chuyện đầu tiên Lục Ly làm chính là bày trận, trước bố trí cho hòn đảo một huyễn trận và sát trận cường đại, tránh miễn bị người lẻn vào điều tra tin tức. Tiềm tu ở đâu đều có thể tiềm tu, quan trọng nhất là vấn đề an toàn. Tuyệt đối không thể rò rỉ dù chỉ một tia tin tức, bằng không đến lúc đó chết như thế nào đều không biết. Tiêu tốn một ngày, Lục Ly bố trí xong huyễn trận, huyễn trận này không chỉ khiến người ngoài không vào được, người bên trong cũng không ra được, trừ phi cường hành phá trận. Sau đó Lục Ly bố trí thêm một đại trận phòng ngự và một sát trận, triệt để phong bế hòn đảo này. Hắn tu kiến một truyền tống trận trong thành bảo Quan Vân đang cư trú, muốn ra ngoài chỉ có thể truyền tống ra từ nơi này. Nói cách khác... Bắt đầu từ hôm nay, không có sự cho phép của hắn, Thiên Tinh Đảo nội bất xuất ngoại bất nhập, trừ phi cường hành phá trận. Pháp trận Lục Ly bố trí không tính mạnh, nhưng trụ được trước một kích của Thần Giới Chí Tôn hoàn toàn không vấn đề. Trừ phi tin tức tiết ra, Lục Ly ở lại bên trong sẽ rất an toàn. Làm xong chừng đó, Lục Ly vẫn chưa yên tâm! Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, bởi thế hắn phải muốn lần nữa thêm bố trí một tầng phòng ngự, hắn để Quan Vân dẫn người xuất động, công chiếm toàn bộ tám đảo nhỏ bên ngoài. Bên ngoài Thiên Tinh Đảo có tám hòn đảo nhỏ, có nơi không ai cư trú, có nơi bị một hai tên võ giả chiếm cứ. Tám hòn đảo kia không có bất kỳ tài nguyên gì, trước kia Quan Vân cũng không để ý. Mất chừng mấy ngày, tám hòn đảo đều được nắm xuống, người bên trong bị giết sạch, trong đó có một tên Đại Năng Thần Giới, còn là Lục Ly đích thân động thủ đồ sát. Lục Ly lại lần nữa bận rộn, bắt tay bày trận trên tám hòn đảo, bố trí ra Cửu Đỉnh Bát Quái Trận cực mạnh. Trận này là huyễn trận, cũng là khốn trận, Lục Ly có thể khiến cho người tiến vào bên trong mê mất, vĩnh viễn bị nhốt ở trong đó. Tiêu tốn nửa tháng, đại trận bố trí thành công, Lục Ly sai Quan Vân phái hai người tọa trận ở mỗi đảo, vậy mới càng thêm an toàn. Trên đảo hắn còn bố trí một ít cấm chế kín đáo, rất nhiều cấm chế còn là do Huyết Linh Nhi cảm ngộ được từ trong Cổ Thần cấm. Cường giả muốn vô thanh vô tức lẻn vào gần như là điều không thể. Những cấm chế kia bất luận là bị phá tan hay xúc động, Lục Ly đều có thể lập tức biết được. Đến lúc đó hắn liền có thể lập tức Phi Độ Hư Không thoát đi, dù tứ đại thế lực siêu thần phái ra mười tên Thần Giới Chí Tôn đều không làm gì được hắn, chỉ cần cho hắn thời gian một giây, hắn liền có thể Phi Độ Hư Không thoát đi. Lục Ly còn bố trí Tụ Linh Trận trên Thiên Tinh Đảo, khiến cho thiên địa linh khí nơi đây nồng đậm dị thường. Cảnh này khiến đám người Quan Vân vừa kinh hãi lại vừa hoan hỉ, chỉ bằng Tụ Linh đại trận này, một năm liền có thể giúp Thiên Tinh Đảo tiết kiệm không ít thần tài tu luyện. - Được rồi! Làm xong hết thảy, Lục Ly về lại trong lầu các bên bờ biển, hắn thấy Trì Hi Nhi gác chân ngồi trên sân thượng lầu các, nhìn ý cười tươi rói trên mặt nàng, trong lòng hắn bất giác cảm thấy hạnh phúc lạ thường. - Nếu có thể đón Khinh Linh, Thu Tuyết, Hạ Sương, tỷ tỷ, phụ thân tới Thần Giới, tìm nơi nào đó bình yên mà sống, cuộc đời sẽ mỹ mãn biết bao. Lục Ly ngấm ngầm cảm khái một tiếng, trong lòng lại bùng lên đấu chí bất tận. Thế giới này rất hiện thực, muốn có được rất nhiều, liền phải trả giá càng nhiều.
Chương 2202 Váy Phượng Vũ
Gần đây Trì Hi Nhi rất vui vẻ, đa phần nữ nhân đều thích cuộc sống yên ổn, được cùng người mình thích bên nhau sớm tối, được cùng nhau sống bình an hạnh phúc. Đây là thiên tính của nữ nhân, nữ nhân không có dục vọng mạnh mẽ, dã tâm lớn, vì danh vì lợi vì quyền lực, địa vị như nam nhân. Trong tính cách nam nhân trời sinh đã có dục vọng chinh phục, cho nên phần lớn cường giả đều là nam tử, rất ít nữ tử trở thành cường giả. Mặc dù Lục Ly vẫn tu luyện trên đảo, nhưng Lục Ly nói nơi này an toàn, lại thêm có hắn bầu bạn, Tri Hi Nhi vô cùng an tâm, trên mặt đều là nụ cười mãn nguyện. Tuy rằng trên đảo có huyễn trận, Lục Ly đã đặc biệt mở rộng một ít huyễn trận hướng ra ngoài. Trì Hi Nhi có thể đi vào trong vùng biển phụ cận du ngoạn, bên này Lục Ly còn bố trí ít tiểu cấm chế, thần niệm người bên ngoài không thể nào thăm dò vào, như vậy Trì Hi Nhi có thể bơi lội tắm rửa trong vùng biển. Lục Ly sắp xếp mấy người đóng giữ ở Tinh Nguyệt Đảo, tìm hiểu các tin tức, đồng thời sắp xếp người dò xét ở phụ cận, một khi có cường giả lạ mặt đến bên này, phải báo ngay lập tức. An tĩnh ở trên đảo hai tháng, nơi này vẫn sóng yên biển lặng, Lục Ly yên tâm. Trong hai tháng, tứ đại thế lực Siêu Thần không truy đuổi đến đây, có nghĩa là bọn hắn không tìm được bất kỳ manh mối nào, cũng không biết Lục Ly đã đi đâu. Lục Ly tiếp tục an nhàn tu luyện, Trì Hi Nhi chơi chán cũng bắt đầu tu luyện. Cuộc sống trôi qua bình yên mà hạnh phúc, mỗi lần Trì Hi Nhi tu luyện xong, phát hiện Lục Ly ở phía sau, trên mặt toàn ý cười ngọt ngào. Quan Vân cũng triệt để yên tâm, Lục Ly rất ít hỏi đến chuyện trên đảo, vẫn bế quan tu luyện. Xem ra Lục Ly tạm thời ở đây tiềm tu, cũng không có ý định chiếm đảo của hắn. Có điều ngẫm lại Lục Ly có thân phận gì mà thèm muốn đảo của hắn? Nếu muốn sẽ công chiến ngay Tinh Nguyệt Đảo? Mặc dù đảo chủ Tinh Nguyệt Đảo là Chí Tôn Thần Giới, nhưng sức chiến đấu chỉ ngang với Thích trưởng lão, thậm chí còn kém hơn. Lục Ly có thể giết chết Thích trưởng lão, vậy thâu tóm Tinh Nguyệt Đảo cũng không phải chuyện khó. Thân phận như Lục Ly sao có thể vừa mắt Thiên Tinh Đảo nho nhỏ của hắn? Hắn dường như không có bất kỳ tổn thất nào, trái lại Lục Ly còn bố trí một Tụ Linh đại trận cường đại, hắn và mọi người trên đảo đều được lợi. Ngoài ra trên đảo còn có cấm chế mạnh mẽ, nếu lúc Lục Ly rời đi, nói cho bọn hắn biện pháp khống chế cấm chế, Thiên Tinh Đảo của hắn sẽ trở nên cực kỳ an toàn. Trừ phi là đảo chủ Tinh Nguyệt Đảo, người bình thường không thể công phá. Nghĩ thông suốt điều này, Quan Vân càng thêm an tâm, không nghĩ ngợi nhiều, thanh thản tu luyện. Nửa năm trôi qua, Lục Ly vẫn bế quan, Trì Hi Nhi đã xuất quan. Nàng đã đạt cấp đại năng Thần Giới, không thể nhanh chóng đột phá, cần tích lũy thêm thời gian. Nàng tính cách trẻ con không đủ trầm ổn, cả ngày trên đảo bế quan tu luyện, đương nhiên cảm thấy nhàm chán. Nàng đứng dậy một mình đi đến rìa biển dạo chơi một vòng, chỉ thấy có chút nhạt nhẽo vô vị, Lục Ly đang bế quan, nàng không có lấy một người trò chuyện. Mặc dù Quan Vân có ba nữ nhi nhưng đều đã lớn tuổi, đã gả cho võ giả trên đảo. Hơn nữa mấy người này gặp nàng đều cung kính, nàng không muốn tiếp xúc với bọn họ. Đi một vòng quanh rìa biển, Trì Hi Nhi có chút phiền muộn trở về trang viên. Lục Ly mở mắt thấy Trì Hi Nhi đang bĩu môi, cưng chiều nhìn nàng hỏi: - Sao vậy? Hi Nhi. Ở đây thấy buồn sao? - Không. Trì Hi Nhi cười ngọt ngào: - Nơi này cũng rất tốt, rất đẹp, rất yên tĩnh, có ca bầu bạn mọi thứ đều tốt. Lục Ly xoa xoa mặt Trì Hi Nhi, nói: - Là ta không tốt. Hi Nhi, ta cùng nàng đi dạo Tinh Nguyệt Đảo, sau này cách mấy tháng sẽ đi dạo cùng nàng một lần. Lục Ly ở trong hố đen thời không tu luyện hơn bảy mươi năm, tính cách vô cùng trầm ổn. Hắn hiện tại cảm thấy bế quan mấy năm như ngủ một giấc, chớp mắt đã trôi qua. Trì Hi Nhi vẫn còn trẻ con, chưa thể ngồi im một chỗ giống hắn, mấy năm Trì Hi Nhi theo hắn không được du ngoạn nhiều, luôn phải sống trong lo lắng. Lục Ly đứng dậy dẫn Trì Hi Nhi ra ngoài, Trì Hi Nhi mơ hồ có chút mừng rỡ, cũng hơi lo lắng hỏi: - Ca, chúng ta đi loanh quanh sẽ không gây phiền phức cho chàng chứ? - Ha ha ha! Lục Ly cười lớn nói: - Tinh Nguyệt Đảo nho nhỏ này thì có gì phiền phức? Đảo chủ chỉ là một Chí Tôn Thần Giới bình thường. Hắn không trêu chọc ta, ta không làm phiền hắn, còn những người khác không cần quan tâm. - Được! Xác định sẽ không khiến Lục Ly phiền phức, Trì Hi Nhi vui vẻ một hồi, đeo mặt nạ cùng Lục Ly cải trang một phen. Hai người ra khỏi hải đảo, mang theo hai quân sĩ Thiên Tinh Đảo, cưỡi chiến xa phi hành tới Thiên Nguyệt Đảo. - Dạ bẩm, phía trước chính là thành trì lớn thứ hai của Thiên Nguyệt Đảo, thành Nguyệt Nha! Phi hành bốn canh giờ, một quân sĩ cung kính hành lễ nói. Lục Ly khẽ vuốt cằm điều khiển chiến xa bay xuống, thu hồi chiến xa, bốn người bước tới cửa thành. - Thành Nguyệt Nha này chịu khống chế của Vương gia và Lư gia, trong thành còn có vài tiểu thế lực. Ở thành chỉ cần không đắc tội người Vương gia và Lư gia là được, hai gia tộc này có quan hệ rất tốt với đảo chủ Tinh Nguyệt Đảo. Quân sĩ dọc đường nhỏ giọng bẩm báo, Lục Ly không vui, bọn hắn chỉ đến đây dạo chơi một vòng, đâu phải chuẩn bị gây sự. Hơn nữa dù gây chuyện, một thành Nguyệt Nha nho nhỏ làm gì được hắn? Một quân sĩ đi trước dẫn đường, còn nộp cả phí vào thành, Lục Ly đi cùng Trì Hi Nhi vào trong thành. Trì Hi Nhi mang mặt nạ, cả người đều có khí chất yêu mị, khiến cho không ít người chú ý. Có điều cảm ứng hơi thở bên ngoài của Lục Ly là đại năng Thần Giới, người bình thường không dám nhìn tiếp, càng không dám ngấp nghé. Lục Ly khiêm nhường mang Trì Hi Nhi đi dạo trong thành, đi đến giữa trưa thì đến ăn ở tửu lâu ngon nhất trong thành, buổi chiều tiếp tục đi dạo. - Ôi, váy này thật đẹp! Trong một cửa hàng, Trì Hi Nhi vừa mắt một chiếc váy dài. Chiếc váy này toàn bộ đều dùng lông chim may thành, tỏa ra ánh sáng lấp lánh, nhìn có vẻ vô cùng huyễn lệ.
Chương 2203 Nhường đường
- Vị tiểu thư này thật tinh mắt! Chưởng quỹ cửa hàng vội vàng nói: - Váy này gọi là váy Phượng Vũ, được tạo thành từ bộ lông của mười mấy con Phượng Hoàng màu sắc khác nhau, toàn bộ Tinh Nguyệt Đảo chỉ có duy nhất một bộ. Đây không chỉ là váy, mà còn là một bảo vật, có thể ngăn chặn phần lớn hỏa diễm, ngăn cản thần niệm thăm dò... Chưởng quỹ nói liên tục, Lục Ly nhìn thấy ánh mắt Trì Hi Nhi càng sáng rực, hắn khoát tay nói: - Được rồi, đừng nói nữa! Ra giá đi, ta mua váy Phượng Vũ này! - Được! Chưởng quầy nhếch miệng cười một tiếng đáp: - Quý khách hào phóng, ta cũng không hét giá, năm nghìn vạn Thần Nguyên! - Năm nghìn vạn? Trì Hi Nhi le lưỡi, lôi kéo tay Lục Ly, nhỏ giọng nói: - Ca, mắc quá, ta không muốn. - Không sao... Lục Ly vỗ vai Trì Hi Nhi, đang định kêu mua lại. Đúng lúc này trong cửa hàng đột nhiên có ba người bước đến, một người nói: - Năm nghìn vạn Thần Nguyên? Ta muốn, chưởng quầy gói lại cho ta. - Hả? Sắc mặt Lục Ly trầm xuống, ánh mắt nhìn ra thấy một quý phụ xinh đẹp dẫn theo hai nha hoàn. Quý phụ và hắn liếc mắt nhìn nhau, đầu hơi nghiêng, khóe miệng lộ ra nụ cười trào phúng, giống như đang ngầm nói với Lục Ly: Không có Thần Nguyên thì đừng ở đây giả bộ đại gia. Điều khiến Lục Ly tức giận chính là chưởng quỹ sau khi thấy quý phụ kia, cười tươi cười niềm nở, gật đầu lia lịa nói: - Dạ dạ, được Ngư phu nhân coi trọng là phúc phận của váy Phượng Vũ này. Phu nhân mặc bộ váy này lên chắc chắn sẽ càng thêm mĩ lệ, người đâu, đến gói lại cho phu nhân... Lục Ly rất tức giận, bởi vì Trì Hi Nhi theo hắn đã lâu, đây là đồ vật nàng thích nhất. Từ ánh mắt của Trì Hi Nhi có thể nhìn ra, nàng vô cùng yêu thích váy Phượng Vũ này. Hắn chưa hề nói không mua, quý phụ này đã chen ngang, chưởng quỹ cùng làm như không thấy hắn, điều này khiến hắn khó chịu trong lòng. Nếu ở Thần Giới, Lục Ly chắc chắn sẽ nổi đóa, có điều hắn vừa mới an ổn ở đây, chưa muốn gây sự, cho nên hắn áp chế nội tâm tức giận nói: - Chưởng quỹ, váy này của ngươi có hai cái không? Chưởng quỹ quay đầu nhìn Lục Ly, hơi áy náy đáp: - Vị khách nhân này, xin lỗi. Váy Phượng Vũ độc nhất vô nhị, muốn chế tác cái thứ hai cần ít nhất mười năm thời gian. Ừm... Ngư phu nhân đã coi trọng, cho nên ta thật sự xin lỗi hai vị, các người có thể lựa chọn váy khác, ta giảm giá cho các ngươi. - Ca, thôi bỏ qua đi! Trì Hi Nhi lại lôi kéo tay Lục Ly, Lục Ly lắc đầu: - Váy này chúng ta nhìn thấy trước, hơn nữa ta chưa nói không mua, ta ra sáu nghìn vạn Thần Nguyên. - Hả? Trên mặt Ngư phu nhân lộ vẻ kinh ngạc, sau đó khinh khỉnh nói: - Người nơi khác đến phải không, ngươi không biết ta? Lục Ly quay đầu nhìn sang, bình thản nhìn Ngư phu nhân nói: - Sao ta phải biết ngươi? - Mắt mù! Một nha hoàn kế bên không nhịn được, lạnh lùng nói: - Vị này là thiếu phu nhân của bọn ta, phu nhân thiếu thành chủ thành Nguyệt Nha, thức thời thì mau cút ra khỏi thành, bằng không sẽ để các ngươi biết mặt. - Ha ha ha! Lục Ly cười lớn, Trì Hi Nhi bên cạnh con ngươi đã trở nên nghiêm trọng. Bởi vì nàng hiểu rõ Lục Ly, hắn đã nổi giận đến cực điểm, chuyện hôm nay không xong rồi. Quả nhiên, ánh mắt Lục Ly nhìn thẳng vào nha hoàn kia, trên người tỏa ra sát khí nồng đậm, trong nháy mắt nha hoàn kia cảm thấy như gặp phải hung thú nổi giận, nàng ta lạnh toát từ đầu đến chân. Nàng ta run rẩy kinh hô: - Ngươi định làm gì? Các ngươi dám làm bậy ở thành Nguyệt Nha chắc chắn phải chết, ngươi sẽ bị băm thành tám mảnh, nữ nhân của ngươi sẽ bị bán vào kỹ viện, sẽ bị... Bốp! Lục Ly đã ra tay, hắn rất ít khi đánh nữ nhân, nhưng lần này không thể không đánh, hắn không cho phép người khác lăng nhục Trì Hi Nhi. Một cái tát này của hắn khiến nha hoàn kia bay ra ngoài, lăn lộn trên đất, trong miệng máu me đầm đìa, đầu vỡ nứt. Quý phụ sắc mặt tái ngắt, đánh chó cũng phải nể mặt chủ, Lục Ly làm vậy là đang chuẩn bị gây sự. Cảnh giới nàng ta không tệ lắm, đạt đến đại năng Thần Giới, chiến giáp lập tức hiện ra ngoài, nàng ta lùi người về sau nhanh như chớp, đồng thời khẽ gọi: - Lão Lưu! Vèo! Nàng ta còn chưa kịp hô, một kẻ đã vọt đến như quỷ ảnh, đứng chắn trước mặt Ngư phu nhân, vẻ mặt lạnh lùng nhìn Lục Ly, trong tay xuất hiện một cây trường thương, bề mặt óng ánh hắc quang. Lục Ly không nhìn kẻ này, quay đầu nhìn chưởng quỹ, nhẫn lóe sáng, năm nghìn vạn Thần Nguyên xuất hiện, hắn bình thản nhìn chưởng quầy nói: - Bọc váy lại cho ta, bằng không... Ngươi sẽ chết! - Này… Đại nhân, đây, đây... Chưởng quỹ giật mình, Lục Ly dám động thủ với nha hoàn của Ngư phu nhân, này chẳng phải tìm chết sao? Động thủ xong vẫn muốn váy Phượng Vũ, là kẻ này không tim không phổi hay muốn lão chết chung? Xẹt xẹt xẹt! Đường phố phía xa vang lên từng tiếng xé gió, hiển nhiên có vô số cường giả quân sĩ đuổi đến bên này. Lục Ly vẫn ngoảnh mặt làm ngơ, hắn nhìn chằm chằm vào chưởng quỹ, ông ta bị ánh mắt lạnh băng của hắn nhìn đến gai người. Lúc này Trì Hi Nhi bình tĩnh trở lại, với thực lực của Lục Ly, quét sạch toàn bộ thành Nguyệt Nha cũng không vấn đề. Nếu hắn muốn chơi thì cứ chơi, cùng lắm chuyển sang nơi khác ẩn cư tiếp. Trì Hi Nhi trong lòng dâng lên vị ngọt ngào, Lục Ly lại động thủ vì nàng. Nam nhân thân ái vì nàng mà không màng đối địch với một đại gia tộc thành trì, không tiếc tàn sát toàn bộ cường giả trong thành, đổi lại là bất kỳ nữ nhân nào cũng rất cảm động. Vụt! Trong tay Lục Ly xuất hiện một cây trường thương, trường thương này là siêu phẩm thần binh, Đồ Ma Đao rất dễ bị người khác nhận ra, bởi vậy Lục Ly lấy ra trường thương này. Hắn chỉ trường thương vào chưởng quỹ: - Ta đếm đến ba, nếu ngươi còn không bọc lại, ta dẫn ngươi tới địa ngục. Một, hai... Chưởng quỹ hoảng sợ, tay run rẩy bọc chiếc váy. Ngư phu nhân bên ngoài giận đỏ mắt, có điều lão Lưu kia chưa động thủ, cũng không kêu đám quân sĩ động thủ. Lão Lưu có một loại cảm giác, nếu như hắn dám động thủ, chỉ e bị giết chết trong nháy mắt.
Chương 2204 Thế không thể cản
Quý phụ tuy đã được một đám quân sĩ vây quanh, nhưng vẫn không thấy an toàn, vừa nãy sát khí của Lục Ly quá mức khủng bố. Nàng ta rời đi rồi lập tức bóp nát ngọc phù, giờ khắc này ánh mắt luôn hướng về phương bắc, mong đợi phu quân mang theo cường giả đến cứu viện. - Chúng ta đi! Cất váy Phượng Vũ đi, Lục Ly một tay nắm chặt Trì Hi Nhi ra ngoài. Trì Hi Nhi mang mặt nạ, không nhìn rõ mặt, có điều ánh mắt rất bình tĩnh, chỉ cần Lục Ly nắm tay nàng, nàng cảm thấy dù địa ngục cũng không sợ hãi. Lục Ly đến gần từng bước, ánh mắt nhìn thẳng vào lão Lưu, lão Lưu chậm chạp lùi về sau, đồng thời để quân sĩ phía ngoài cũng tản lui ra. Lục Ly dẫn Trì Hi Nhi đi trên đường lớn, nhìn mấy trăm quân sĩ vây quanh đông nghịt, hắn vung trường thương, ánh mắt nhìn thẳng quý phụ nói: - Ngư phu nhân, ngươi muốn làm lớn chuyện? Nếu ngươi khăng khăng làm thế, vậy ta đành lấy làm tiếc nuối. Ta rất ít khi giết nữ nhân, hi vọng không lỡ tay giết ngươi. Ngư phu nhân nhìn ánh mắt lạnh băng của Lục Ly, có chút sợ sệt, nhưng mà nàng ta thấy từ xa có mấy bóng người chạy như bay tới, nàng ta bất giác có thêm tự tin, cười khinh khỉnh: - Ngươi còn muốn giết ta? Ngươi có chắc ngươi có năng lực ấy? - Cuồng đồ phương nào, dám gây sự ở thành Nguyệt Nha? Bên đầu phố lớn, một thanh niên áo bào hào hoa, xem ra còn rất trẻ, khí độ bất phàm rảo bước tới, ánh mắt hắn hùng hổ dán chặt vào Lục Ly, lạnh lùng quát: - Ngươi muốn giết thê tử ta? Nếu ngươi chắc chắn có năng lực ấy, ngươi cứ thử xem! Thanh niên áo bào mang theo hai lão giả, hai người này đều là siêu cấp đại năng Thần Giới, lúc này đều đang nhìn chằm chằm Lục Ly, chuẩn bị động thủ bất cứ lúc nào, đây cũng là điều thanh niên hoa bào tự tin. Lục Ly cười nhạt, hỏi vặn lại: - Hai phu thê các ngươi khăng khăng muốn vậy? Khăng khăng muốn ta giết người? Ngư phu nhân cười nhạo, hai siêu cấp đại năng Thần Giới đều đã đến, Lục Ly vẫn còn huênh hoang khoác lác? Hắn không sợ khoác lác nhiều sẽ gãy lưỡi sao, nàng ta lạnh lùng nói: - Đến đây, nếu ngươi có thể giết bản phu nhân, ta thừa nhận ngươi lợi hại, đến... Ách! Quý phụ còn chưa nói hết, con ngươi nàng ta đột nhiên hoảng hốt, giống như gặp ma giữa ban ngày. Cơ thể nàng ta mềm oặt ngã xuống đất, mắt mũi miệng trào máu tươi, cứ như vậy đã chết... - Ngư Nhi, Ngư Nhi! Thiếu thành chủ hoảng hốt gào thét, quỳ một chân xuống đất ôm lấy Ngư phu nhân, trong mắt là vẻ không dám tin, tựa hồ nhìn nhầm, thê tử hắn vẫn chưa chết, hết thảy trước mắt giống như ảo giác. - Hửm? Hai siêu cấp đại năng Thần Giới biến sắc, lập tức đứng chắn phía trước thiếu thành chủ. Thần niệm của bọn hắn vẫn khóa chặt trên người Lục Ly, không phát hiện Lục Ly động thủ, thiếu phu nhân bọn hắn đã chết? Chẳng lẽ đây là công kích linh hồn? Lục Ly giơ trường thương lên, chỉ về phía thiếu thành chủ: - Nhường đường, bằng không ta giết hết mở đường. Đừng nói đến mấy người các ngươi, dù toàn bộ cường giả trong thành các ngươi đến đây, cũng không ngăn được ta! Lục Ly đã quyết, nếu đám người này muốn làm lớn chuyện, hắn sẽ tàn sát mở đường đi ra, cùng lắm chuyển sang nơi khác. Hải Vực Ác Ma không chỉ có mỗi vùng quần đảo này, chuyển sang nơi khác là được. Thủ đoạn giết quý phụ của Lục Ly rất đơn giản, chỉ âm thầm phái mấy trăm con hư không trùng lặng lẽ ẩn vào trong đầu quý phụ. Cảnh giới của quý phụ đạt tới cấp đại năng Thần Giới nhưng chỉ là gối thêu hoa, hầu như không có kinh nghiệm thực chiến, hư không trùng lẻn vào trong cơ thể mình, nàng ta cũng không hay biết. Lục Ly vẫn chưa thả hết hoàn toàn hơi thở, cứ như vậy giơ trường thương lên chỉ vào thiếu thành chủ, khuôn mắt và ánh mắt hắn đều rất bình thản, giống như đang đối mặt một đám Thần Linh cấp thấp. Hắn thậm chí còn không thu Trì Hi Nhi vào. Đối với hắn mà nói, đại năng Thần Giới không là gì, hắn có thể trấn áp dễ dàng. Thiếu thành chủ cũng không phải một tên phế vật, có thể cảm nhận từ trong cơ thể Lục Ly một luồng hơi thở cực kỳ ngột ngạt, hắn từng đối mặt với rất nhiều cường giả, hắn cảm nhận được trên người Lục Ly phong độ của một cường giả tuyệt thế. Hai siêu cấp đại năng Thần Giới có thể cảm nhận rõ rệt nhất, Hải Vực Ác Ma này rất hỗn loạn, thường có cường giả Thần Giới đến, sau đó vì tranh chấp địa bàn mà bùng nổ chiến tranh, hai siêu cấp đại năng Thần Giới này thường xuyên chiến đấu, có trực giác bản năng với nguy hiểm. Lục Ly khiến hai người cảm thấy nguy hiểm, giống như đang đối mặt với... Chí Tôn Thần Giới! Nhưng hơi thở sinh mệnh của Lục Ly rất trẻ, hơn nữa hơi thở bên ngoài chỉ là đại năng Thần Giới. Đương nhiên trong Thần Giới có rất nhiều loại thần thuật kỳ dị có thể ngụy trang hơi thở sinh mệnh, chứ đừng nói đến hơi thở chiến lực, cường giả đều có thể thu liễm hơi thở, ngụy trang bản thân. Hai siêu cấp đại năng Thần Giới liếc nhìn thiếu thành chủ, ý tứ rất rõ ràng, có khai chiến hay không chỉ dựa vào một câu nói của thiếu thành chủ. - Nhường đường! Thiếu thành chủ cắn răng thét lên một câu, rất nhiều quân sĩ tỏ vẻ không hiểu. Lục Ly giết thiếu phu nhân bọn hắn, thiếu thành chủ lại bỏ qua dễ dàng như vậy? Đây không phải tính cách của hắn, hơn nữa lần này nhượng bộ thì uy tín của hắn để đâu? - Nhường đường! Thiếu thành chủ lại âm trầm gầm lên một tiếng, võ giả trên đường chỉ đành lùi sang hai bên tạo thành một lối đi. Có điều tất cả vẫn dùng ánh mắt đằng đằng sát khí nhìn Lục Ly chằm chằm, rất nhiều người tỏ vẻ ngạc nhiên lẫn nghi ngờ. Lục Ly chỉ là một đại năng Thần Giới, sao phải nhường đường cho hắn? - Đi thôi! Lục Ly cười nhẹ với Trì Hi Nhi, nắm tay Trì Hi Nhi xoay người bước về phía trước, không quan tâm hai siêu cấp đại năng Thần Giới đang nhìn chòng chọc phía sau, cùng với mấy đại năng Thần Giới hai bên. Ánh mắt Trì Hi Nhi lộ ra ý cười, mặc dù xung quanh là quân sĩ đang nhìn chằm chằm, nhưng nàng không sợ hãi, theo Lục Ly bước về phía trước. Hai người bước đi rất nhẹ, giống như đang tản bộ trên Thiên Tinh Đảo. Đi một mạch ra ngoài thành, đám quân sĩ kia cũng theo sau, thiếu thành chủ và hai siêu cấp đại năng Thần Giới cũng vậy, khóe miệng Lục Ly mơ hồ lộ ra nụ cười châm chọ
Chương 2205 Thế không thể cản
Thiếu thành chủ không phải cho qua, mà định khai chiến ở ngoài thành. Ngẫm lại cũng đúng, sức chiến đấu của Lục Ly và hai siêu cấp đại năng Thần Giới quá khủng khiếp, không chú ý sẽ san bằng thành trì, sẽ có vô số con dân trong thành chết thảm. Thê tử của thiếu thành chỉ bị giết, hắn sao có thể dừng tay? Dù không báo thù, vẫn phải giữ gìn uy nghiêm của thiếu thành chủ hắn, bằng không sau này làm sao có thể trấn áp quần hùng? Sau khi ra đến cửa thành, Lục Ly vẫn dẫn Trì Hi Nhi đi tiếp, vô số quân sĩ phía sau trào ra điên cuồng, thiếu thành chủ và hai siêu cấp đại năng Thần Giới nhanh chóng đi đến. Lục Ly vẫn ngang nhiên đi tiếp, sau khi đi đến mép biển, hắn quay đầu cười nói với Trì Hi Nhi: - Nàng vào trước, ta thu phục đám ruồi bọ này rồi nói tiếp. - Ca, cẩn thận chút. Trì Hi Nhi khẽ mỉm cười, Lục Ly lấy Thiên Tà Châu ra để nàng đi vào, sau đó xoay người nhìn đám quân sĩ phía sau đang chậm rì đi đến, hắn nhìn thiếu thành chủ nói: - Buộc phải chiến đấu? Ta sợ các ngươi không chịu được kết cục! Thiếu thành chủ dừng lại hỏi: - Các hạ có thể báo tên họ không? Lục Ly khẽ lắc đầu, thiếu thành chủ lại trầm ngâm, khoát tay nói với một người: - Ngươi trở về thành, mở vòng bảo vệ thành trì! Vụt! Người kia lập tức bay vụt đi, thoáng chốc trong thành trì mở ra một vòng bảo vệ. Vốn trên tường thành có rất nhiều người đang thăm dò, lúc này thăm dò không được, thần niệm của Lục Ly cũng không thể đi vào, không thể tra xét tình huống bên trong thành. “Rất thông minh, chẳng lẽ thiếu thành chủ hoài nghi thân phận ta?” Trong đầu Lục Ly xuất hiện sự nghi ngờ, thiếu thành chủ hỏi tên họ của hắn trước? Sau đó lại sai người mở vòng bảo vệ thành trì, điều này có hai lớp ý nghĩa. Thứ nhất, nếu Lục Ly đánh thắng lại muốn đồ thành, bắt buộc phải phá tan trận pháp bảo vệ. Thứ hai hắn mở ra vòng bảo vệ để người trong thành không thể nhìn thấy tình hình chiến đấu bên ngoài, như vậy có thể... bảo mật thân phận của Lục Ly, Lục Ly sẽ không vì thân phận bị bại lộ mà đồ thành. Thiếu thành chủ, tựa hồ... đều nghĩ chu đáo cho Lục Ly? Cho nên Lục Ly cho rằng thiếu thành chủ hoài nghi thân phận hắn, bằng không sẽ không sắp đặt như vậy. Thiếu thành chủ rút trường kiếm trong tay ra nói: - Vậy thì không còn cách nào, Ngư nhi không thể chết vô ích. Tôn nghiêm của Vương gia thành Nguyệt Nha không thể để người khác tùy ý chà đạp, giết! - Giết! Hơn một nghìn quân sĩ võ giả từ ba phía phóng tới chỗ Lục Ly, hai siêu cấp đại năng Thần Giới kia cũng ra tay. Tộc trưởng bọn hắn không ở đây, hai người đương nhiên phải chấp hành mệnh lệnh của thiếu thành chủ, hôm nay nhất định phải tử chiến. Nếu đối phương đã khai chiến, Lục Ly kiên quyết không né tránh, chỉ là giết đám người này thế nào lại hơi khó khăn, cần phải kiềm chế tránh tiết lộ thân phận, nếu không sau này sẽ gặp phiền phức lớn. Vụt! Hai tay Lục Ly phất mạnh một cái, lực lượng không gian tới trấn áp, sau đó người thương cùng hợp nhất, trường thương như độc long đâm thẳng về phía trước. Phương hướng của trường thương hắn rất quái dị, bởi vì trường thương xoay giữa không trung hai lần, cảm giác trường thương giống như rắn độc đang lượn vòng hai lần. Có điều sau khi xoay vòng hai lần, tốc độ trường thương càng thêm đáng sợ, lực lượng thiên địa và uy của thiên địa đi kèm càng tăng thêm sự khủng bố. Một siêu cấp đại năng Thần Giới vọt lên không thể di chuyển được cơ thể, trơ mắt nhìn mũi thương đang dần phóng đại trước mặt. Ầm! Trường thương đâm phập vào lồng ngực siêu cấp đại năng Thần Giới, sau đó cơ thể cường giả này đột nhiên nổ tung. Với xu thế không gì ngăn cản, trường thương tiếp tục đâm về phía trước, đồng thời xoay vòng hai lần trên không trung, đâm vào một siêu cấp đại năng Thần Giới khác. Ầm! Lại một tiếng nổ vang, còn chưa đỡ được một chiêu, cơ thể siêu cấp đại năng Thần Giới kia đã nổ tung. Hai siêu cấp đại năng Thần Giới như hai tượng bùn, đụng cái đã nát. - Quả nhiên... Khóe miệng thiếu thành chủ lộ ra nụ cười cay đắng, vừa nãy quả thực hắn đã hoài nghi thân phận của Lục Ly, bởi vì khi ôm thi thể Ngư nhi hắn đã thăm dò, phát hiện trong đầu Ngư Nhi đã bị gặm hết. Lại thêm Lục Ly còn rất trẻ vẫn bình tĩnh đối mặt với hai siêu cấp đại năng Thần Giới, loại thái độ ngạo nghễ kia không thể giả bộ được. Thứ khí độ coi thường quần hùng kia, phải chém giết rất nhiều cường giả mới hình thành. Bởi vậy hắn mơ hồ đoán ra người này chính là Lục Ly, hiện tại càng thêm chắc chắn điều này, sắc mặt thiếu thành chủ trở nên vô cùng khó coi. Lục Ly chính là Sát Thần, hôm nay hắn không chỉ muốn giết một người, có lẽ toàn thành cũng có khả năng bị đồ sát! Chuyện của Thần Giới luôn được Hải Vực Ác Ma quan tâm nhất. Thực ra không thể không quan tâm, ở đây có rất nhiều người không sống được ở Thần Giới bởi vì ở Thần Giới có quá nhiều kẻ thù, hơn nữa đa phần đều là đại thế lực siêu cấp. Một khi bên kia có dị động, triệu tập đại quân cường giả tới đây, nơi này ngay cả cơ hội bỏ trốn cũng không có. Cho nên nơi này nắm bắt vô cùng tường tận hoàn cảnh của Lục Ly, hơn nữa lúc trước thiếu thành chủ từng phân tích, lần này nếu Lục Ly không đến đất U Yến lánh nạn thì rất có khả năng sẽ đến Hải Vực Ác Ma... Con ngươi thiếu thành chủ đột nhiên lóe lên, hắn dùng hết toàn lực hô lớn: - Vị đại nhân, dừng tay! Lục Ly vừa mới công kích, lực lượng thiên địa trấn áp có chút hỗn loạn, cho nên thiếu thành chủ mới có thể hét lên. Bằng không hắn căn bản không thể động đậy, miệng không thể mở ra, đương nhiên không thể phát ra âm thanh. Lục Ly giết hai siêu cấp đại năng Thần Giới xong thì không ép đến, hắn không tiếp tục ra tay, cơ thể dừng tại chỗ, không nói một lời, lạnh lùng liếc nhìn thiếu thành chủ. Lục Ly phất nhẹ tay, lực lượng thiên địa tan biến, toàn bộ có thể cử động nhưng không có quân sĩ nào dám động. Hai chiêu giết chết hai siêu cấp đại năng Thần Giới, bọn hắn cử động hay không thì có ý nghĩa gì? Vừa nãy sức mạnh kinh khủng kia trấn áp mọi người, tất cả đều thấy hô hấp khó khăn, trận này còn đánh thế nào?
- Cái này... Đảo chủ hơi ngớ, hắn tử tế hồi ức lại tư liệu về Lục Ly, với loại người như Lục Ly đúng thật chưa từng ở lại nơi nào đó quá lâu. Hơn nữa Lục Ly cũng chưa từng sát bình dân, không giết người vô tội. Lại thêm tựa hồ Lục Ly rất trọng tình cảm, vì thay Cổ trưởng lão báo thù, không tiếc đắc tội Thời Không Phủ đánh giết Cừu Thiên Quân… Thực ra bên này có tư liệu tương đối đầy đủ về Lục Ly, bởi vì người nơi đây rất sợ Thần Giới tấn công, cho nên trước giờ luôn một mực tìm hiểu kỹ về tình hình bên phía Thần Giới. Tên đảo chủ này lại có cừu gia ở Thần Giới, vậy nên càng thêm lưu ý tin tức. Đảo chủ trầm ngâm thoáng chốc, sau đó khom lưng hành lễ nói: - Quan Vân nguyện ý đi theo Lục đại nhân trăm năm! - Được rồi, ngươi dâng ra hồn ấn đi. Lục Ly khẽ gật đầu, trong lòng lại không có nửa điểm vui mừng hớn hở. Bởi vì lấy chiến lực hiện tại của hắn, muốn thu phục một tên Hồn Nô là điều quá dễ dàng, nếu tên đảo chủ này không nguyện ý, hắn có thể tới một đảo khác. Quan Vân dâng ra hồn ấn, Lục Ly yên tâm, mệnh lệnh đầu tiên hắn đưa ra là để Quan Vân đi thu tất cả dân chúng trên đảo làm Hồn Nô, trừ thân nhân của Quan Vân ra, còn lại đều phải thu làm Hồn Nô, không được thiếu một ai. Mới đầu Quan Vân còn định giải thích câu, tỷ như người trên đảo đều là huynh đệ đi theo hắn lâu năm. Chẳng qua nghĩ đến thân phận mẫn cảm của Lục Ly, vạn nhất tin tức tiết lộ ra ngoài, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng. Nếu có người ham muốn tiền thưởng, len lén truyền tin cho tứ đại thế lực siêu thần, bên kia phái mấy tên Thần Giới Chí Tôn bí mật tiềm phục tới. Đến lúc đó Lục Ly chết thế nào đều không biết, người trên đảo cũng sẽ bị tàn sát sạch. Hồn Nô không dám làm trái ý chí chủ nhân, hơn nữa cũng chỉ có làm vậy mới sẽ càng an toàn, mới có thể đảm bảo không một kẽ hở. Quan Vân tuân theo chỉ thị Lục Ly, gọi vào từng người dân trên đảo, nếu nguyện ý dâng ra hồn ấn liền thu làm Hồn Nô, không nguyện ý liền trực tiếp giết đi. Quan Vân có uy vọng rất cao trên đảo, hơn ba trăm người, chỉ mười mấy người không nguyện ý trở thành Hồn Nô, đều bị Quan Vân giết chết. Xác định trừ Quan Vân và vợ con ra, những người còn lại đều trở thành Hồn Nô, Lục Ly yên tâm. Thả Trì Hi Nhi đi ra, để nàng tới một tòa lầu các ven biển. Toà lầu các kia vốn là biệt viện của Quan Vân, chuẩn bị dùng cưới tiểu thiếp, Lục Ly thấy hoàn cảnh tốt bèn trực tiếp trưng dụng. Bản thân Lục Ly lại rất bận rộn, Quan Vân giới thiệu cho mọi người, nói Lục Ly là cường giả hắn mời chào tới, sau này sẽ là cung phụng của Thiên Tinh Đảo. Chuyện đầu tiên Lục Ly làm chính là bày trận, trước bố trí cho hòn đảo một huyễn trận và sát trận cường đại, tránh miễn bị người lẻn vào điều tra tin tức. Tiềm tu ở đâu đều có thể tiềm tu, quan trọng nhất là vấn đề an toàn. Tuyệt đối không thể rò rỉ dù chỉ một tia tin tức, bằng không đến lúc đó chết như thế nào đều không biết. Tiêu tốn một ngày, Lục Ly bố trí xong huyễn trận, huyễn trận này không chỉ khiến người ngoài không vào được, người bên trong cũng không ra được, trừ phi cường hành phá trận. Sau đó Lục Ly bố trí thêm một đại trận phòng ngự và một sát trận, triệt để phong bế hòn đảo này. Hắn tu kiến một truyền tống trận trong thành bảo Quan Vân đang cư trú, muốn ra ngoài chỉ có thể truyền tống ra từ nơi này. Nói cách khác... Bắt đầu từ hôm nay, không có sự cho phép của hắn, Thiên Tinh Đảo nội bất xuất ngoại bất nhập, trừ phi cường hành phá trận. Pháp trận Lục Ly bố trí không tính mạnh, nhưng trụ được trước một kích của Thần Giới Chí Tôn hoàn toàn không vấn đề. Trừ phi tin tức tiết ra, Lục Ly ở lại bên trong sẽ rất an toàn. Làm xong chừng đó, Lục Ly vẫn chưa yên tâm! Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, bởi thế hắn phải muốn lần nữa thêm bố trí một tầng phòng ngự, hắn để Quan Vân dẫn người xuất động, công chiếm toàn bộ tám đảo nhỏ bên ngoài. Bên ngoài Thiên Tinh Đảo có tám hòn đảo nhỏ, có nơi không ai cư trú, có nơi bị một hai tên võ giả chiếm cứ. Tám hòn đảo kia không có bất kỳ tài nguyên gì, trước kia Quan Vân cũng không để ý. Mất chừng mấy ngày, tám hòn đảo đều được nắm xuống, người bên trong bị giết sạch, trong đó có một tên Đại Năng Thần Giới, còn là Lục Ly đích thân động thủ đồ sát. Lục Ly lại lần nữa bận rộn, bắt tay bày trận trên tám hòn đảo, bố trí ra Cửu Đỉnh Bát Quái Trận cực mạnh. Trận này là huyễn trận, cũng là khốn trận, Lục Ly có thể khiến cho người tiến vào bên trong mê mất, vĩnh viễn bị nhốt ở trong đó. Tiêu tốn nửa tháng, đại trận bố trí thành công, Lục Ly sai Quan Vân phái hai người tọa trận ở mỗi đảo, vậy mới càng thêm an toàn. Trên đảo hắn còn bố trí một ít cấm chế kín đáo, rất nhiều cấm chế còn là do Huyết Linh Nhi cảm ngộ được từ trong Cổ Thần cấm. Cường giả muốn vô thanh vô tức lẻn vào gần như là điều không thể. Những cấm chế kia bất luận là bị phá tan hay xúc động, Lục Ly đều có thể lập tức biết được. Đến lúc đó hắn liền có thể lập tức Phi Độ Hư Không thoát đi, dù tứ đại thế lực siêu thần phái ra mười tên Thần Giới Chí Tôn đều không làm gì được hắn, chỉ cần cho hắn thời gian một giây, hắn liền có thể Phi Độ Hư Không thoát đi. Lục Ly còn bố trí Tụ Linh Trận trên Thiên Tinh Đảo, khiến cho thiên địa linh khí nơi đây nồng đậm dị thường. Cảnh này khiến đám người Quan Vân vừa kinh hãi lại vừa hoan hỉ, chỉ bằng Tụ Linh đại trận này, một năm liền có thể giúp Thiên Tinh Đảo tiết kiệm không ít thần tài tu luyện. - Được rồi! Làm xong hết thảy, Lục Ly về lại trong lầu các bên bờ biển, hắn thấy Trì Hi Nhi gác chân ngồi trên sân thượng lầu các, nhìn ý cười tươi rói trên mặt nàng, trong lòng hắn bất giác cảm thấy hạnh phúc lạ thường. - Nếu có thể đón Khinh Linh, Thu Tuyết, Hạ Sương, tỷ tỷ, phụ thân tới Thần Giới, tìm nơi nào đó bình yên mà sống, cuộc đời sẽ mỹ mãn biết bao. Lục Ly ngấm ngầm cảm khái một tiếng, trong lòng lại bùng lên đấu chí bất tận. Thế giới này rất hiện thực, muốn có được rất nhiều, liền phải trả giá càng nhiều.
Chương 2202 Váy Phượng Vũ
Gần đây Trì Hi Nhi rất vui vẻ, đa phần nữ nhân đều thích cuộc sống yên ổn, được cùng người mình thích bên nhau sớm tối, được cùng nhau sống bình an hạnh phúc. Đây là thiên tính của nữ nhân, nữ nhân không có dục vọng mạnh mẽ, dã tâm lớn, vì danh vì lợi vì quyền lực, địa vị như nam nhân. Trong tính cách nam nhân trời sinh đã có dục vọng chinh phục, cho nên phần lớn cường giả đều là nam tử, rất ít nữ tử trở thành cường giả. Mặc dù Lục Ly vẫn tu luyện trên đảo, nhưng Lục Ly nói nơi này an toàn, lại thêm có hắn bầu bạn, Tri Hi Nhi vô cùng an tâm, trên mặt đều là nụ cười mãn nguyện. Tuy rằng trên đảo có huyễn trận, Lục Ly đã đặc biệt mở rộng một ít huyễn trận hướng ra ngoài. Trì Hi Nhi có thể đi vào trong vùng biển phụ cận du ngoạn, bên này Lục Ly còn bố trí ít tiểu cấm chế, thần niệm người bên ngoài không thể nào thăm dò vào, như vậy Trì Hi Nhi có thể bơi lội tắm rửa trong vùng biển. Lục Ly sắp xếp mấy người đóng giữ ở Tinh Nguyệt Đảo, tìm hiểu các tin tức, đồng thời sắp xếp người dò xét ở phụ cận, một khi có cường giả lạ mặt đến bên này, phải báo ngay lập tức. An tĩnh ở trên đảo hai tháng, nơi này vẫn sóng yên biển lặng, Lục Ly yên tâm. Trong hai tháng, tứ đại thế lực Siêu Thần không truy đuổi đến đây, có nghĩa là bọn hắn không tìm được bất kỳ manh mối nào, cũng không biết Lục Ly đã đi đâu. Lục Ly tiếp tục an nhàn tu luyện, Trì Hi Nhi chơi chán cũng bắt đầu tu luyện. Cuộc sống trôi qua bình yên mà hạnh phúc, mỗi lần Trì Hi Nhi tu luyện xong, phát hiện Lục Ly ở phía sau, trên mặt toàn ý cười ngọt ngào. Quan Vân cũng triệt để yên tâm, Lục Ly rất ít hỏi đến chuyện trên đảo, vẫn bế quan tu luyện. Xem ra Lục Ly tạm thời ở đây tiềm tu, cũng không có ý định chiếm đảo của hắn. Có điều ngẫm lại Lục Ly có thân phận gì mà thèm muốn đảo của hắn? Nếu muốn sẽ công chiến ngay Tinh Nguyệt Đảo? Mặc dù đảo chủ Tinh Nguyệt Đảo là Chí Tôn Thần Giới, nhưng sức chiến đấu chỉ ngang với Thích trưởng lão, thậm chí còn kém hơn. Lục Ly có thể giết chết Thích trưởng lão, vậy thâu tóm Tinh Nguyệt Đảo cũng không phải chuyện khó. Thân phận như Lục Ly sao có thể vừa mắt Thiên Tinh Đảo nho nhỏ của hắn? Hắn dường như không có bất kỳ tổn thất nào, trái lại Lục Ly còn bố trí một Tụ Linh đại trận cường đại, hắn và mọi người trên đảo đều được lợi. Ngoài ra trên đảo còn có cấm chế mạnh mẽ, nếu lúc Lục Ly rời đi, nói cho bọn hắn biện pháp khống chế cấm chế, Thiên Tinh Đảo của hắn sẽ trở nên cực kỳ an toàn. Trừ phi là đảo chủ Tinh Nguyệt Đảo, người bình thường không thể công phá. Nghĩ thông suốt điều này, Quan Vân càng thêm an tâm, không nghĩ ngợi nhiều, thanh thản tu luyện. Nửa năm trôi qua, Lục Ly vẫn bế quan, Trì Hi Nhi đã xuất quan. Nàng đã đạt cấp đại năng Thần Giới, không thể nhanh chóng đột phá, cần tích lũy thêm thời gian. Nàng tính cách trẻ con không đủ trầm ổn, cả ngày trên đảo bế quan tu luyện, đương nhiên cảm thấy nhàm chán. Nàng đứng dậy một mình đi đến rìa biển dạo chơi một vòng, chỉ thấy có chút nhạt nhẽo vô vị, Lục Ly đang bế quan, nàng không có lấy một người trò chuyện. Mặc dù Quan Vân có ba nữ nhi nhưng đều đã lớn tuổi, đã gả cho võ giả trên đảo. Hơn nữa mấy người này gặp nàng đều cung kính, nàng không muốn tiếp xúc với bọn họ. Đi một vòng quanh rìa biển, Trì Hi Nhi có chút phiền muộn trở về trang viên. Lục Ly mở mắt thấy Trì Hi Nhi đang bĩu môi, cưng chiều nhìn nàng hỏi: - Sao vậy? Hi Nhi. Ở đây thấy buồn sao? - Không. Trì Hi Nhi cười ngọt ngào: - Nơi này cũng rất tốt, rất đẹp, rất yên tĩnh, có ca bầu bạn mọi thứ đều tốt. Lục Ly xoa xoa mặt Trì Hi Nhi, nói: - Là ta không tốt. Hi Nhi, ta cùng nàng đi dạo Tinh Nguyệt Đảo, sau này cách mấy tháng sẽ đi dạo cùng nàng một lần. Lục Ly ở trong hố đen thời không tu luyện hơn bảy mươi năm, tính cách vô cùng trầm ổn. Hắn hiện tại cảm thấy bế quan mấy năm như ngủ một giấc, chớp mắt đã trôi qua. Trì Hi Nhi vẫn còn trẻ con, chưa thể ngồi im một chỗ giống hắn, mấy năm Trì Hi Nhi theo hắn không được du ngoạn nhiều, luôn phải sống trong lo lắng. Lục Ly đứng dậy dẫn Trì Hi Nhi ra ngoài, Trì Hi Nhi mơ hồ có chút mừng rỡ, cũng hơi lo lắng hỏi: - Ca, chúng ta đi loanh quanh sẽ không gây phiền phức cho chàng chứ? - Ha ha ha! Lục Ly cười lớn nói: - Tinh Nguyệt Đảo nho nhỏ này thì có gì phiền phức? Đảo chủ chỉ là một Chí Tôn Thần Giới bình thường. Hắn không trêu chọc ta, ta không làm phiền hắn, còn những người khác không cần quan tâm. - Được! Xác định sẽ không khiến Lục Ly phiền phức, Trì Hi Nhi vui vẻ một hồi, đeo mặt nạ cùng Lục Ly cải trang một phen. Hai người ra khỏi hải đảo, mang theo hai quân sĩ Thiên Tinh Đảo, cưỡi chiến xa phi hành tới Thiên Nguyệt Đảo. - Dạ bẩm, phía trước chính là thành trì lớn thứ hai của Thiên Nguyệt Đảo, thành Nguyệt Nha! Phi hành bốn canh giờ, một quân sĩ cung kính hành lễ nói. Lục Ly khẽ vuốt cằm điều khiển chiến xa bay xuống, thu hồi chiến xa, bốn người bước tới cửa thành. - Thành Nguyệt Nha này chịu khống chế của Vương gia và Lư gia, trong thành còn có vài tiểu thế lực. Ở thành chỉ cần không đắc tội người Vương gia và Lư gia là được, hai gia tộc này có quan hệ rất tốt với đảo chủ Tinh Nguyệt Đảo. Quân sĩ dọc đường nhỏ giọng bẩm báo, Lục Ly không vui, bọn hắn chỉ đến đây dạo chơi một vòng, đâu phải chuẩn bị gây sự. Hơn nữa dù gây chuyện, một thành Nguyệt Nha nho nhỏ làm gì được hắn? Một quân sĩ đi trước dẫn đường, còn nộp cả phí vào thành, Lục Ly đi cùng Trì Hi Nhi vào trong thành. Trì Hi Nhi mang mặt nạ, cả người đều có khí chất yêu mị, khiến cho không ít người chú ý. Có điều cảm ứng hơi thở bên ngoài của Lục Ly là đại năng Thần Giới, người bình thường không dám nhìn tiếp, càng không dám ngấp nghé. Lục Ly khiêm nhường mang Trì Hi Nhi đi dạo trong thành, đi đến giữa trưa thì đến ăn ở tửu lâu ngon nhất trong thành, buổi chiều tiếp tục đi dạo. - Ôi, váy này thật đẹp! Trong một cửa hàng, Trì Hi Nhi vừa mắt một chiếc váy dài. Chiếc váy này toàn bộ đều dùng lông chim may thành, tỏa ra ánh sáng lấp lánh, nhìn có vẻ vô cùng huyễn lệ.
Chương 2203 Nhường đường
- Vị tiểu thư này thật tinh mắt! Chưởng quỹ cửa hàng vội vàng nói: - Váy này gọi là váy Phượng Vũ, được tạo thành từ bộ lông của mười mấy con Phượng Hoàng màu sắc khác nhau, toàn bộ Tinh Nguyệt Đảo chỉ có duy nhất một bộ. Đây không chỉ là váy, mà còn là một bảo vật, có thể ngăn chặn phần lớn hỏa diễm, ngăn cản thần niệm thăm dò... Chưởng quỹ nói liên tục, Lục Ly nhìn thấy ánh mắt Trì Hi Nhi càng sáng rực, hắn khoát tay nói: - Được rồi, đừng nói nữa! Ra giá đi, ta mua váy Phượng Vũ này! - Được! Chưởng quầy nhếch miệng cười một tiếng đáp: - Quý khách hào phóng, ta cũng không hét giá, năm nghìn vạn Thần Nguyên! - Năm nghìn vạn? Trì Hi Nhi le lưỡi, lôi kéo tay Lục Ly, nhỏ giọng nói: - Ca, mắc quá, ta không muốn. - Không sao... Lục Ly vỗ vai Trì Hi Nhi, đang định kêu mua lại. Đúng lúc này trong cửa hàng đột nhiên có ba người bước đến, một người nói: - Năm nghìn vạn Thần Nguyên? Ta muốn, chưởng quầy gói lại cho ta. - Hả? Sắc mặt Lục Ly trầm xuống, ánh mắt nhìn ra thấy một quý phụ xinh đẹp dẫn theo hai nha hoàn. Quý phụ và hắn liếc mắt nhìn nhau, đầu hơi nghiêng, khóe miệng lộ ra nụ cười trào phúng, giống như đang ngầm nói với Lục Ly: Không có Thần Nguyên thì đừng ở đây giả bộ đại gia. Điều khiến Lục Ly tức giận chính là chưởng quỹ sau khi thấy quý phụ kia, cười tươi cười niềm nở, gật đầu lia lịa nói: - Dạ dạ, được Ngư phu nhân coi trọng là phúc phận của váy Phượng Vũ này. Phu nhân mặc bộ váy này lên chắc chắn sẽ càng thêm mĩ lệ, người đâu, đến gói lại cho phu nhân... Lục Ly rất tức giận, bởi vì Trì Hi Nhi theo hắn đã lâu, đây là đồ vật nàng thích nhất. Từ ánh mắt của Trì Hi Nhi có thể nhìn ra, nàng vô cùng yêu thích váy Phượng Vũ này. Hắn chưa hề nói không mua, quý phụ này đã chen ngang, chưởng quỹ cùng làm như không thấy hắn, điều này khiến hắn khó chịu trong lòng. Nếu ở Thần Giới, Lục Ly chắc chắn sẽ nổi đóa, có điều hắn vừa mới an ổn ở đây, chưa muốn gây sự, cho nên hắn áp chế nội tâm tức giận nói: - Chưởng quỹ, váy này của ngươi có hai cái không? Chưởng quỹ quay đầu nhìn Lục Ly, hơi áy náy đáp: - Vị khách nhân này, xin lỗi. Váy Phượng Vũ độc nhất vô nhị, muốn chế tác cái thứ hai cần ít nhất mười năm thời gian. Ừm... Ngư phu nhân đã coi trọng, cho nên ta thật sự xin lỗi hai vị, các người có thể lựa chọn váy khác, ta giảm giá cho các ngươi. - Ca, thôi bỏ qua đi! Trì Hi Nhi lại lôi kéo tay Lục Ly, Lục Ly lắc đầu: - Váy này chúng ta nhìn thấy trước, hơn nữa ta chưa nói không mua, ta ra sáu nghìn vạn Thần Nguyên. - Hả? Trên mặt Ngư phu nhân lộ vẻ kinh ngạc, sau đó khinh khỉnh nói: - Người nơi khác đến phải không, ngươi không biết ta? Lục Ly quay đầu nhìn sang, bình thản nhìn Ngư phu nhân nói: - Sao ta phải biết ngươi? - Mắt mù! Một nha hoàn kế bên không nhịn được, lạnh lùng nói: - Vị này là thiếu phu nhân của bọn ta, phu nhân thiếu thành chủ thành Nguyệt Nha, thức thời thì mau cút ra khỏi thành, bằng không sẽ để các ngươi biết mặt. - Ha ha ha! Lục Ly cười lớn, Trì Hi Nhi bên cạnh con ngươi đã trở nên nghiêm trọng. Bởi vì nàng hiểu rõ Lục Ly, hắn đã nổi giận đến cực điểm, chuyện hôm nay không xong rồi. Quả nhiên, ánh mắt Lục Ly nhìn thẳng vào nha hoàn kia, trên người tỏa ra sát khí nồng đậm, trong nháy mắt nha hoàn kia cảm thấy như gặp phải hung thú nổi giận, nàng ta lạnh toát từ đầu đến chân. Nàng ta run rẩy kinh hô: - Ngươi định làm gì? Các ngươi dám làm bậy ở thành Nguyệt Nha chắc chắn phải chết, ngươi sẽ bị băm thành tám mảnh, nữ nhân của ngươi sẽ bị bán vào kỹ viện, sẽ bị... Bốp! Lục Ly đã ra tay, hắn rất ít khi đánh nữ nhân, nhưng lần này không thể không đánh, hắn không cho phép người khác lăng nhục Trì Hi Nhi. Một cái tát này của hắn khiến nha hoàn kia bay ra ngoài, lăn lộn trên đất, trong miệng máu me đầm đìa, đầu vỡ nứt. Quý phụ sắc mặt tái ngắt, đánh chó cũng phải nể mặt chủ, Lục Ly làm vậy là đang chuẩn bị gây sự. Cảnh giới nàng ta không tệ lắm, đạt đến đại năng Thần Giới, chiến giáp lập tức hiện ra ngoài, nàng ta lùi người về sau nhanh như chớp, đồng thời khẽ gọi: - Lão Lưu! Vèo! Nàng ta còn chưa kịp hô, một kẻ đã vọt đến như quỷ ảnh, đứng chắn trước mặt Ngư phu nhân, vẻ mặt lạnh lùng nhìn Lục Ly, trong tay xuất hiện một cây trường thương, bề mặt óng ánh hắc quang. Lục Ly không nhìn kẻ này, quay đầu nhìn chưởng quỹ, nhẫn lóe sáng, năm nghìn vạn Thần Nguyên xuất hiện, hắn bình thản nhìn chưởng quầy nói: - Bọc váy lại cho ta, bằng không... Ngươi sẽ chết! - Này… Đại nhân, đây, đây... Chưởng quỹ giật mình, Lục Ly dám động thủ với nha hoàn của Ngư phu nhân, này chẳng phải tìm chết sao? Động thủ xong vẫn muốn váy Phượng Vũ, là kẻ này không tim không phổi hay muốn lão chết chung? Xẹt xẹt xẹt! Đường phố phía xa vang lên từng tiếng xé gió, hiển nhiên có vô số cường giả quân sĩ đuổi đến bên này. Lục Ly vẫn ngoảnh mặt làm ngơ, hắn nhìn chằm chằm vào chưởng quỹ, ông ta bị ánh mắt lạnh băng của hắn nhìn đến gai người. Lúc này Trì Hi Nhi bình tĩnh trở lại, với thực lực của Lục Ly, quét sạch toàn bộ thành Nguyệt Nha cũng không vấn đề. Nếu hắn muốn chơi thì cứ chơi, cùng lắm chuyển sang nơi khác ẩn cư tiếp. Trì Hi Nhi trong lòng dâng lên vị ngọt ngào, Lục Ly lại động thủ vì nàng. Nam nhân thân ái vì nàng mà không màng đối địch với một đại gia tộc thành trì, không tiếc tàn sát toàn bộ cường giả trong thành, đổi lại là bất kỳ nữ nhân nào cũng rất cảm động. Vụt! Trong tay Lục Ly xuất hiện một cây trường thương, trường thương này là siêu phẩm thần binh, Đồ Ma Đao rất dễ bị người khác nhận ra, bởi vậy Lục Ly lấy ra trường thương này. Hắn chỉ trường thương vào chưởng quỹ: - Ta đếm đến ba, nếu ngươi còn không bọc lại, ta dẫn ngươi tới địa ngục. Một, hai... Chưởng quỹ hoảng sợ, tay run rẩy bọc chiếc váy. Ngư phu nhân bên ngoài giận đỏ mắt, có điều lão Lưu kia chưa động thủ, cũng không kêu đám quân sĩ động thủ. Lão Lưu có một loại cảm giác, nếu như hắn dám động thủ, chỉ e bị giết chết trong nháy mắt.
Chương 2204 Thế không thể cản
Quý phụ tuy đã được một đám quân sĩ vây quanh, nhưng vẫn không thấy an toàn, vừa nãy sát khí của Lục Ly quá mức khủng bố. Nàng ta rời đi rồi lập tức bóp nát ngọc phù, giờ khắc này ánh mắt luôn hướng về phương bắc, mong đợi phu quân mang theo cường giả đến cứu viện. - Chúng ta đi! Cất váy Phượng Vũ đi, Lục Ly một tay nắm chặt Trì Hi Nhi ra ngoài. Trì Hi Nhi mang mặt nạ, không nhìn rõ mặt, có điều ánh mắt rất bình tĩnh, chỉ cần Lục Ly nắm tay nàng, nàng cảm thấy dù địa ngục cũng không sợ hãi. Lục Ly đến gần từng bước, ánh mắt nhìn thẳng vào lão Lưu, lão Lưu chậm chạp lùi về sau, đồng thời để quân sĩ phía ngoài cũng tản lui ra. Lục Ly dẫn Trì Hi Nhi đi trên đường lớn, nhìn mấy trăm quân sĩ vây quanh đông nghịt, hắn vung trường thương, ánh mắt nhìn thẳng quý phụ nói: - Ngư phu nhân, ngươi muốn làm lớn chuyện? Nếu ngươi khăng khăng làm thế, vậy ta đành lấy làm tiếc nuối. Ta rất ít khi giết nữ nhân, hi vọng không lỡ tay giết ngươi. Ngư phu nhân nhìn ánh mắt lạnh băng của Lục Ly, có chút sợ sệt, nhưng mà nàng ta thấy từ xa có mấy bóng người chạy như bay tới, nàng ta bất giác có thêm tự tin, cười khinh khỉnh: - Ngươi còn muốn giết ta? Ngươi có chắc ngươi có năng lực ấy? - Cuồng đồ phương nào, dám gây sự ở thành Nguyệt Nha? Bên đầu phố lớn, một thanh niên áo bào hào hoa, xem ra còn rất trẻ, khí độ bất phàm rảo bước tới, ánh mắt hắn hùng hổ dán chặt vào Lục Ly, lạnh lùng quát: - Ngươi muốn giết thê tử ta? Nếu ngươi chắc chắn có năng lực ấy, ngươi cứ thử xem! Thanh niên áo bào mang theo hai lão giả, hai người này đều là siêu cấp đại năng Thần Giới, lúc này đều đang nhìn chằm chằm Lục Ly, chuẩn bị động thủ bất cứ lúc nào, đây cũng là điều thanh niên hoa bào tự tin. Lục Ly cười nhạt, hỏi vặn lại: - Hai phu thê các ngươi khăng khăng muốn vậy? Khăng khăng muốn ta giết người? Ngư phu nhân cười nhạo, hai siêu cấp đại năng Thần Giới đều đã đến, Lục Ly vẫn còn huênh hoang khoác lác? Hắn không sợ khoác lác nhiều sẽ gãy lưỡi sao, nàng ta lạnh lùng nói: - Đến đây, nếu ngươi có thể giết bản phu nhân, ta thừa nhận ngươi lợi hại, đến... Ách! Quý phụ còn chưa nói hết, con ngươi nàng ta đột nhiên hoảng hốt, giống như gặp ma giữa ban ngày. Cơ thể nàng ta mềm oặt ngã xuống đất, mắt mũi miệng trào máu tươi, cứ như vậy đã chết... - Ngư Nhi, Ngư Nhi! Thiếu thành chủ hoảng hốt gào thét, quỳ một chân xuống đất ôm lấy Ngư phu nhân, trong mắt là vẻ không dám tin, tựa hồ nhìn nhầm, thê tử hắn vẫn chưa chết, hết thảy trước mắt giống như ảo giác. - Hửm? Hai siêu cấp đại năng Thần Giới biến sắc, lập tức đứng chắn phía trước thiếu thành chủ. Thần niệm của bọn hắn vẫn khóa chặt trên người Lục Ly, không phát hiện Lục Ly động thủ, thiếu phu nhân bọn hắn đã chết? Chẳng lẽ đây là công kích linh hồn? Lục Ly giơ trường thương lên, chỉ về phía thiếu thành chủ: - Nhường đường, bằng không ta giết hết mở đường. Đừng nói đến mấy người các ngươi, dù toàn bộ cường giả trong thành các ngươi đến đây, cũng không ngăn được ta! Lục Ly đã quyết, nếu đám người này muốn làm lớn chuyện, hắn sẽ tàn sát mở đường đi ra, cùng lắm chuyển sang nơi khác. Hải Vực Ác Ma không chỉ có mỗi vùng quần đảo này, chuyển sang nơi khác là được. Thủ đoạn giết quý phụ của Lục Ly rất đơn giản, chỉ âm thầm phái mấy trăm con hư không trùng lặng lẽ ẩn vào trong đầu quý phụ. Cảnh giới của quý phụ đạt tới cấp đại năng Thần Giới nhưng chỉ là gối thêu hoa, hầu như không có kinh nghiệm thực chiến, hư không trùng lẻn vào trong cơ thể mình, nàng ta cũng không hay biết. Lục Ly vẫn chưa thả hết hoàn toàn hơi thở, cứ như vậy giơ trường thương lên chỉ vào thiếu thành chủ, khuôn mắt và ánh mắt hắn đều rất bình thản, giống như đang đối mặt một đám Thần Linh cấp thấp. Hắn thậm chí còn không thu Trì Hi Nhi vào. Đối với hắn mà nói, đại năng Thần Giới không là gì, hắn có thể trấn áp dễ dàng. Thiếu thành chủ cũng không phải một tên phế vật, có thể cảm nhận từ trong cơ thể Lục Ly một luồng hơi thở cực kỳ ngột ngạt, hắn từng đối mặt với rất nhiều cường giả, hắn cảm nhận được trên người Lục Ly phong độ của một cường giả tuyệt thế. Hai siêu cấp đại năng Thần Giới có thể cảm nhận rõ rệt nhất, Hải Vực Ác Ma này rất hỗn loạn, thường có cường giả Thần Giới đến, sau đó vì tranh chấp địa bàn mà bùng nổ chiến tranh, hai siêu cấp đại năng Thần Giới này thường xuyên chiến đấu, có trực giác bản năng với nguy hiểm. Lục Ly khiến hai người cảm thấy nguy hiểm, giống như đang đối mặt với... Chí Tôn Thần Giới! Nhưng hơi thở sinh mệnh của Lục Ly rất trẻ, hơn nữa hơi thở bên ngoài chỉ là đại năng Thần Giới. Đương nhiên trong Thần Giới có rất nhiều loại thần thuật kỳ dị có thể ngụy trang hơi thở sinh mệnh, chứ đừng nói đến hơi thở chiến lực, cường giả đều có thể thu liễm hơi thở, ngụy trang bản thân. Hai siêu cấp đại năng Thần Giới liếc nhìn thiếu thành chủ, ý tứ rất rõ ràng, có khai chiến hay không chỉ dựa vào một câu nói của thiếu thành chủ. - Nhường đường! Thiếu thành chủ cắn răng thét lên một câu, rất nhiều quân sĩ tỏ vẻ không hiểu. Lục Ly giết thiếu phu nhân bọn hắn, thiếu thành chủ lại bỏ qua dễ dàng như vậy? Đây không phải tính cách của hắn, hơn nữa lần này nhượng bộ thì uy tín của hắn để đâu? - Nhường đường! Thiếu thành chủ lại âm trầm gầm lên một tiếng, võ giả trên đường chỉ đành lùi sang hai bên tạo thành một lối đi. Có điều tất cả vẫn dùng ánh mắt đằng đằng sát khí nhìn Lục Ly chằm chằm, rất nhiều người tỏ vẻ ngạc nhiên lẫn nghi ngờ. Lục Ly chỉ là một đại năng Thần Giới, sao phải nhường đường cho hắn? - Đi thôi! Lục Ly cười nhẹ với Trì Hi Nhi, nắm tay Trì Hi Nhi xoay người bước về phía trước, không quan tâm hai siêu cấp đại năng Thần Giới đang nhìn chòng chọc phía sau, cùng với mấy đại năng Thần Giới hai bên. Ánh mắt Trì Hi Nhi lộ ra ý cười, mặc dù xung quanh là quân sĩ đang nhìn chằm chằm, nhưng nàng không sợ hãi, theo Lục Ly bước về phía trước. Hai người bước đi rất nhẹ, giống như đang tản bộ trên Thiên Tinh Đảo. Đi một mạch ra ngoài thành, đám quân sĩ kia cũng theo sau, thiếu thành chủ và hai siêu cấp đại năng Thần Giới cũng vậy, khóe miệng Lục Ly mơ hồ lộ ra nụ cười châm chọ
Chương 2205 Thế không thể cản
Thiếu thành chủ không phải cho qua, mà định khai chiến ở ngoài thành. Ngẫm lại cũng đúng, sức chiến đấu của Lục Ly và hai siêu cấp đại năng Thần Giới quá khủng khiếp, không chú ý sẽ san bằng thành trì, sẽ có vô số con dân trong thành chết thảm. Thê tử của thiếu thành chỉ bị giết, hắn sao có thể dừng tay? Dù không báo thù, vẫn phải giữ gìn uy nghiêm của thiếu thành chủ hắn, bằng không sau này làm sao có thể trấn áp quần hùng? Sau khi ra đến cửa thành, Lục Ly vẫn dẫn Trì Hi Nhi đi tiếp, vô số quân sĩ phía sau trào ra điên cuồng, thiếu thành chủ và hai siêu cấp đại năng Thần Giới nhanh chóng đi đến. Lục Ly vẫn ngang nhiên đi tiếp, sau khi đi đến mép biển, hắn quay đầu cười nói với Trì Hi Nhi: - Nàng vào trước, ta thu phục đám ruồi bọ này rồi nói tiếp. - Ca, cẩn thận chút. Trì Hi Nhi khẽ mỉm cười, Lục Ly lấy Thiên Tà Châu ra để nàng đi vào, sau đó xoay người nhìn đám quân sĩ phía sau đang chậm rì đi đến, hắn nhìn thiếu thành chủ nói: - Buộc phải chiến đấu? Ta sợ các ngươi không chịu được kết cục! Thiếu thành chủ dừng lại hỏi: - Các hạ có thể báo tên họ không? Lục Ly khẽ lắc đầu, thiếu thành chủ lại trầm ngâm, khoát tay nói với một người: - Ngươi trở về thành, mở vòng bảo vệ thành trì! Vụt! Người kia lập tức bay vụt đi, thoáng chốc trong thành trì mở ra một vòng bảo vệ. Vốn trên tường thành có rất nhiều người đang thăm dò, lúc này thăm dò không được, thần niệm của Lục Ly cũng không thể đi vào, không thể tra xét tình huống bên trong thành. “Rất thông minh, chẳng lẽ thiếu thành chủ hoài nghi thân phận ta?” Trong đầu Lục Ly xuất hiện sự nghi ngờ, thiếu thành chủ hỏi tên họ của hắn trước? Sau đó lại sai người mở vòng bảo vệ thành trì, điều này có hai lớp ý nghĩa. Thứ nhất, nếu Lục Ly đánh thắng lại muốn đồ thành, bắt buộc phải phá tan trận pháp bảo vệ. Thứ hai hắn mở ra vòng bảo vệ để người trong thành không thể nhìn thấy tình hình chiến đấu bên ngoài, như vậy có thể... bảo mật thân phận của Lục Ly, Lục Ly sẽ không vì thân phận bị bại lộ mà đồ thành. Thiếu thành chủ, tựa hồ... đều nghĩ chu đáo cho Lục Ly? Cho nên Lục Ly cho rằng thiếu thành chủ hoài nghi thân phận hắn, bằng không sẽ không sắp đặt như vậy. Thiếu thành chủ rút trường kiếm trong tay ra nói: - Vậy thì không còn cách nào, Ngư nhi không thể chết vô ích. Tôn nghiêm của Vương gia thành Nguyệt Nha không thể để người khác tùy ý chà đạp, giết! - Giết! Hơn một nghìn quân sĩ võ giả từ ba phía phóng tới chỗ Lục Ly, hai siêu cấp đại năng Thần Giới kia cũng ra tay. Tộc trưởng bọn hắn không ở đây, hai người đương nhiên phải chấp hành mệnh lệnh của thiếu thành chủ, hôm nay nhất định phải tử chiến. Nếu đối phương đã khai chiến, Lục Ly kiên quyết không né tránh, chỉ là giết đám người này thế nào lại hơi khó khăn, cần phải kiềm chế tránh tiết lộ thân phận, nếu không sau này sẽ gặp phiền phức lớn. Vụt! Hai tay Lục Ly phất mạnh một cái, lực lượng không gian tới trấn áp, sau đó người thương cùng hợp nhất, trường thương như độc long đâm thẳng về phía trước. Phương hướng của trường thương hắn rất quái dị, bởi vì trường thương xoay giữa không trung hai lần, cảm giác trường thương giống như rắn độc đang lượn vòng hai lần. Có điều sau khi xoay vòng hai lần, tốc độ trường thương càng thêm đáng sợ, lực lượng thiên địa và uy của thiên địa đi kèm càng tăng thêm sự khủng bố. Một siêu cấp đại năng Thần Giới vọt lên không thể di chuyển được cơ thể, trơ mắt nhìn mũi thương đang dần phóng đại trước mặt. Ầm! Trường thương đâm phập vào lồng ngực siêu cấp đại năng Thần Giới, sau đó cơ thể cường giả này đột nhiên nổ tung. Với xu thế không gì ngăn cản, trường thương tiếp tục đâm về phía trước, đồng thời xoay vòng hai lần trên không trung, đâm vào một siêu cấp đại năng Thần Giới khác. Ầm! Lại một tiếng nổ vang, còn chưa đỡ được một chiêu, cơ thể siêu cấp đại năng Thần Giới kia đã nổ tung. Hai siêu cấp đại năng Thần Giới như hai tượng bùn, đụng cái đã nát. - Quả nhiên... Khóe miệng thiếu thành chủ lộ ra nụ cười cay đắng, vừa nãy quả thực hắn đã hoài nghi thân phận của Lục Ly, bởi vì khi ôm thi thể Ngư nhi hắn đã thăm dò, phát hiện trong đầu Ngư Nhi đã bị gặm hết. Lại thêm Lục Ly còn rất trẻ vẫn bình tĩnh đối mặt với hai siêu cấp đại năng Thần Giới, loại thái độ ngạo nghễ kia không thể giả bộ được. Thứ khí độ coi thường quần hùng kia, phải chém giết rất nhiều cường giả mới hình thành. Bởi vậy hắn mơ hồ đoán ra người này chính là Lục Ly, hiện tại càng thêm chắc chắn điều này, sắc mặt thiếu thành chủ trở nên vô cùng khó coi. Lục Ly chính là Sát Thần, hôm nay hắn không chỉ muốn giết một người, có lẽ toàn thành cũng có khả năng bị đồ sát! Chuyện của Thần Giới luôn được Hải Vực Ác Ma quan tâm nhất. Thực ra không thể không quan tâm, ở đây có rất nhiều người không sống được ở Thần Giới bởi vì ở Thần Giới có quá nhiều kẻ thù, hơn nữa đa phần đều là đại thế lực siêu cấp. Một khi bên kia có dị động, triệu tập đại quân cường giả tới đây, nơi này ngay cả cơ hội bỏ trốn cũng không có. Cho nên nơi này nắm bắt vô cùng tường tận hoàn cảnh của Lục Ly, hơn nữa lúc trước thiếu thành chủ từng phân tích, lần này nếu Lục Ly không đến đất U Yến lánh nạn thì rất có khả năng sẽ đến Hải Vực Ác Ma... Con ngươi thiếu thành chủ đột nhiên lóe lên, hắn dùng hết toàn lực hô lớn: - Vị đại nhân, dừng tay! Lục Ly vừa mới công kích, lực lượng thiên địa trấn áp có chút hỗn loạn, cho nên thiếu thành chủ mới có thể hét lên. Bằng không hắn căn bản không thể động đậy, miệng không thể mở ra, đương nhiên không thể phát ra âm thanh. Lục Ly giết hai siêu cấp đại năng Thần Giới xong thì không ép đến, hắn không tiếp tục ra tay, cơ thể dừng tại chỗ, không nói một lời, lạnh lùng liếc nhìn thiếu thành chủ. Lục Ly phất nhẹ tay, lực lượng thiên địa tan biến, toàn bộ có thể cử động nhưng không có quân sĩ nào dám động. Hai chiêu giết chết hai siêu cấp đại năng Thần Giới, bọn hắn cử động hay không thì có ý nghĩa gì? Vừa nãy sức mạnh kinh khủng kia trấn áp mọi người, tất cả đều thấy hô hấp khó khăn, trận này còn đánh thế nào?
Bình luận facebook