-
Chương 4001-4005
Chương 4001 Rút lui quy mô lớn
Vô số gia tộc hành động, tất cả truyền tống trận đều miễn phí mở ra, tất cả chiến thuyền đều miễn phí cống hiến ra. Tất cả cánh cửa không gian của Kỳ gia đều mở ra, bất cứ người nào đều có thể miễn phí truyền tống. Bên Tử Dương đại lục cũng bận rộn, vô số quân sĩ, cường giả xuất động, đầu tiên là tắm máu mãnh thú cường đại trên Tử Dương đại lục, chờ con dân ở tất cả đại lục, hải vực đến, chắc chắn không ở hết trong thành trì được, đành dàn xếp ở dã ngoại, nếu không đánh chết bầy mãnh thú thì sao dàn xếp? Cường giả của Tử Dương đại lục ồ ạt kéo ra, toàn bộ đại lục thoáng chốc dấy lên một mảnh gió tanh mưa máu, vô số mãnh thú bị đánh chết. Rất nhiều quân đội cũng xuất động, bắt đầu xây dựng số lớn phòng ốc đơn giản, đào một đám hang ngầm, tất cả chuẩn bị cho con dân sắp di chuyển đến. Cho bọn họ nhà ở là vì khiến bọn họ yên lòng, có chỗ ở, có chỗ dàn xếp, không đến mức loạn. Nhóm con dân đầu tiên trên Lẫm Đông đại lục bắt đầu di chuyển, Lục gia, Doãn gia, Hoắc gia, Kỳ gia, Tượng gia đều nằm trong hàng ngũ di chuyển đợt đầu. Bên Tử Dương đại lục có một đại gia tộc cũng biểu thị nhường mười thành trì cho mấy đại gia tộc dàn xếp. Đại gia tộc kia đồng ý nhường ra mười thành trì không phải vì nể mặt Lục Ly, hoàn toàn là nể mặt Kỳ gia. Hậu nhân của Luân Hồi Đại Đế nên nhận được tôn trọng. Lục Ly không ở, Lục gia lấy Lục Linh làm chủ. Trong khoảng thời gian này Lục Linh chìm đắm trong bi thương, Nghịch Long Tường mất đi khiến nàng đau lòng. Nếu toàn bộ đều rút lui, Lục Linh cũng không có gì để nói, Kỳ Vọng Sơn đến một chuyến, sau khi Lục Ly hạ lệnh toàn bộ Lục gia di chuyển, hành động theo Kỳ gia. Người Lục gia không nói nhiều, cứ hành động theo đại bộ đội là được. Tuy rằng Lục Ly đầu hàng Ma Uyên, nhưng người của Doãn gia, Hoắc gia, Kỳ gia, Tượng gia vẫn cực kỳ tin tưởng hắn, vô cùng thân thiện, chăm sóc cho Lục gia. Mấy nghìn chiếc chiến thuyền cùng bay, mênh mông hùng dũng bay về phía Tử Dương đại lục. Tuy Kỳ gia điều khiển cánh cửa không gian, nhưng cách Tử Dương đại lục khá gần, không cần thiết lãng phí tài nguyên, trực tiếp bay qua là được. Dù sao đại quân Ma Uyên sẽ không nhanh như vậy đánh lại đây. Người của Lục gia rất mờ mịt, hụt hẫng, cảm giác không ngẩng cao đầu nổi. Vốn ở trong Thần Khải Thành còn chưa thói quen, giờ lại phải xa xứ, mọi người cảm giác như bèo không rễ trôi theo gió. Tuy thực lực của Lục Linh không kém, nhưng không cách nào trở thành trụ cột tinh thần của Lục gia. Tượng Linh Lung, Doãn Thanh Ti, Kỳ Đinh Đông càng không thể. Lục Nhân Hoàng thì miễn bàn, thực lực quá thấp, chẳng là gì trong Tam Trọng Thiên. Nhiều con cháu Lục gia thậm chí muốn về Nhị Trọng Thiên, ở Nhị Trọng Thiên có Đại Ma Vương che chở, người của Lục gia sống sung sướng trên Thiên Ma Đảo không cần lo lắng bất cứ chuyện gì, cứ an tâm tu luyện là tốt rồi. Lục Nhân Hoàng cũng có ý tưởng như vậy, đi Nhị Trọng Thiên ít nhất sẽ an nhàn một ít, ở đây quá áp lực. Trên đường đi, Lục Nhân Hoàng tìm Lục Linh đưa ra đề nghị hay là hắn mang một số con cháu Lục gia di chuyển đi Nhị Trọng Thiên. Trứng gà không thể bỏ chung một giỏi, dù Lục gia ở Tam Trọng Thiên bị diệt, Lục gia ở Nhị Trọng Thiên còn hy vọng sống sót đúng không nào? - Không được! Lục Linh rất quyết đoán từ chối, Đại Ma Vương hiện tại không ở Thiên Ma Đảo, nếu Lục Nhân Hoàng mang theo một số con dân Lục gia xuống dưới thì kết cục chỉ có một chữ chết. Trong Tam Trọng Thiên có mọi người nhìn chằm chằm, vào lúc thế này không ai dám xằng bậy, đi Nhị Trọng Thiên thì còn ai kiêng dè gì nữa? Cho nên hiện tại Lục gia không thể đi đâu, phải yên phận ở chung với Kỳ gia, Tượng gia, Doãn gia, Hoắc gia, như vậy mới có thể bảo vệ tất cả. Nếu không thì Chúc gia tùy tiện cử vài Lĩnh Chủ xuống có thể tắm máu toàn bộ Lục gia ở Nhị Trọng Thiên. Lục Ly tin tưởng Chúc Phạn chắc chắn sẽ làm như vậy, Chúc gia luôn hoài nghi vụ ở Đông Vũ đại lục do Lục Ly làm. Lục Nhân Hoàng đành phải thôi, hắn hoàn toàn tin tưởng Lục Linh, đành kiềm chế tộc nhân của Lục gia, đi Tử Dương đại lục dàn xếp xong rồi tính sau. Loạn! Đây là tình huống của toàn bộ Tam Trọng Thiên hiện tại, loạn thành nồi cháo. Tam Trọng Thiên hiện tại như rắn mất đầu, đều không biết làm thế nào mới tốt, Thiên Tội Chân Nhân truyền lệnh, rất nhiều người làm theo. Tuy có một số gia tộc, một vài người không động, đa số nhân tộc thì di chuyển đi Tử Dương đại lục. Vô số truyền tống trận liên tục không ngừng truyền tống, vô số chiến thuyền lên cao, rất nhiều mãnh thú bay cũng ngày đêm không ngừng bay, chở hằng hà sa số con dân liên tục không ngừng đi phía nam. Nếu không có các đại gia tộc hỗ trợ, những con dân muốn đi qua, e rằng phải mất vài trăm năm mới qua được, sẽ có số lớn người chết dọc đường. Thiên Tội Chân Nhân đưa ra mục tiêu ba năm, rõ rành rành là chuyện không thể làm được. Cho dù tất cả gia tộc lớn nhỏ cùng hành động cũng cơ hồ không thể nào. Dù sao Tam Trọng Thiên rất đông con dân, đường đi quá xa. Một số gia tộc ở Lẫm Đông đại lục và Thần Phong đại lục đã di chuyển. Mấy đại gia tộc như Kỳ gia, Lục gia đi trung bộ Tử Dương đại lục. Nơi này là an toàn nhất, nếu đại quân Ma Uyên có thể đánh vào trung bộ Tử Dương đại lục thì Tam Trọng Thiên cũng sẽ xong đời. Tử Vân Chân Nhân, Chúc Thiên Đại Đế cũng mang theo một đám Đại Đế xuất động, bọn họ không kết nhóm tiến lên mà chia hai người một tổ tản ra hành động. Hành động lần này có hai mươi cấp Đế, bọn họ ôm quyết tâm phải chết, chuẩn bị tinh thần đều chết ở Phi Hỏa đại lục và Bắc Nguyên đại lục. Mười cấp Đế đi Phi Hỏa đại lục, mười cấp Đế đi Bắc Nguyên đại lục. Tử Vân Chân Nhân mang đội đi Phi Hỏa đại lục, Chúc Thiên Đại Đế mang người đi Bắc Nguyên đại lục. Nhóm Tử Vân Chân Nhân nguy hiểm nhất, bên đó có mấy Ma Tổ. Bọn họ bắt đầu không kiêng nể gì công kích ở hậu phương, tấn công một nơi xong lập tức di chuyển. Làm vậy một là kiềm chế cường giả Ma Uyên, thứ hai là kéo chậm tiến độ của đại quân Ma Uyên.
Chương 4002 Dị biến
Hậu phương bất ổn, tiền tuyến tiến công chắc chắn sẽ có ảnh hưởng. Phản ứng của Ma Uyên hơi kỳ lạ. Ma Uyên cũng không sốt ruột tiến công, khi Thiên Tội Chân Nhân ra lệnh rút lui thì tốc độ tiến công của đại quân Ma Uyên ngược lại thả chậm, dường như cố ý cho nhân tộc rút lui. Đại quân Ma Uyên vốn đã chiếm cứ hơn phân nửa Phi Hỏa đại lục, hiện tại thời gian trôi qua bốn, năm tháng mới hoàn toàn chiếm cứ toàn bộ Phi Hỏa đại lục. Sau đó đại quân Ma Uyên không tiến công Ngân Viêm Hải Vực và phương hướng khác, ngừng lại ở Phi Hỏa đại lục. Hành động của Tử Vân Chân Nhân và nhóm Chúc Thiên Đại Đế không bị ngăn trở nhiều, không một Ma Tổ nào động, chỉ có Ma Tôn xuất động. Một số Ma Tôn cường đại mang theo Ma Tôn trẻ tuổi, ví dụ nhóm Càn Cương, Càn Tinh. Nếu đám Ma Tổ xuất động thì phỏng chừng nhóm Tử Vân Chân Nhân, Chúc Thiên Đại Đế sẽ có một nửa số người gục ngã tại đây, nếu chỉ có một số Ma Tôn hành động thì nhóm Tử Vân Chân Nhân, Chúc Thiên Đại Đế có hy vọng sống sót rất lớn. Chiến sự đột nhiên lại giằng co, đương nhiên đây không phải là công lao của nhân tộc, hoàn toàn là bởi vì bên Ma Uyên không có tiến công. Bên nhân tộc đang nhanh chóng rút lui, đặc biệt là Ngân Viêm Hải Vực rút lui với tốc độ nhanh nhất, bọn họ gần đại quân Ma Uyên nhất, nếu không trốn nhanh một chút thì sẽ chết rất thảm. ... Bên Tam Trọng Thiên lòng người hoảng sợ, rối loạn thành mớ bòng bong, bên Ma Uyên thì toàn tộc vui hết mức. Tin tức truyền về Ma Uyên, Thánh Sơn sôi trào, tuy rằng hoàng tộc Ma Tôn đều đi ra ngoài, nhưng còn nhiều Ma Chủ, hoàng tộc thế hệ trẻ ở lại, toàn bộ Thánh Sơn náo nhiệt nhiều ngày. Bắt lấy Phi Hỏa đại lục thì có thêm nhiều tuyến đường tiến công, bên Tam Trọng Thiên rút lui quy mô lớn, thắng lợi ngay trước mắt. Sỉ nhục ngày xưa của các tiền bối Ma Uyên rốt cuộc có thể tẩy rửa, Ma Uyên cũng có thể chiếm được một giới diện to lớn, theo như Nguyên Thánh Tổ nói thì bắt lấy Trung Vương Giới là Ma Uyên sẽ bay vọt. Ở trong lòng tất cả con dân Ma Uyên thì Nguyên Thánh Tổ là Tổ Thần, không ai nghi ngờ lời hắn nói, cho nên vô số hoàng tộc đều vui mừng, mong đợi ngày Trung Vương Giới hoàn toàn bị chiếm cứ. Lục Ly hoàn toàn không biết những điều này, hắn còn đang tu luyện trong Thiên Trì. Bí thuật này phức tạp, huyền diệu hơn trong tưởng tượng của hắn nhiều, hắn vốn tưởng sắp đại thành, nhưng không ngờ chỉ cảm ngộ được áo nghĩa bên ngoài, chưa tham ngộ thấu áo nghĩa trung tâm thật sự. Trong lúc tu luyện Lục Ly không có quan niệm về thời gian, luôn nghĩ nếu đến lúc chắc chắn Càn Chủy sẽ kéo hắn lên. Hoặc là hắn hấp thu nước trong Thiên Trì quá nhiều thì cơ thể sẽ không chịu nổi, đến lúc đó hắn sẽ ngừng tu luyện. Lục Ly không ngờ rằng Càn Chủy lặng lẽ nâng hắn từ trong Thiên Trì lên, thân thể của hắn bởi vì không ở trong Thiên Trì cho nên sẽ không bởi vì hấp thu năng lượng quá nhiều mà không chịu nổi. Lục Ly cứ như thế mơ hồ luôn ngồi xếp bằng tại đây, hiện giờ đã tu luyện gần một năm, hai quân sĩ Ma Uyên chờ đến mất kiên nhẫn. Nhưng Càn Chủy hạ lệnh canh chừng Lục Ly, đợi hắn tỉnh lại thì mang xuống núi là xong, cho nên hai quân sĩ Ma Uyên không dám động Lục Ly, chỉ có thể luôn chờ ở đây. Lục Ly một lòng bế quan tu luyện, không chú ý tình huống trong Pháp Giới, hắn không biết rằng trong Pháp Giới của hắn phát sinh biến đổi long trời lở đất. Pháp Giới hấp thu vô số năng lượng trong Thiên Trì, hiện giờ trong Pháp Giới xuất hiện sương mù tím mông lung, những sương mù rất mỏng manh nhưng tràn ngập toàn bộ trong Pháp Giới. Trật Tự Thần Liên luôn ẩn nấp trong Pháp Giới đã đi ra, liên tục di chuyển trong Pháp Giới, xuyên qua các dải sáng mây mù, cực kỳ vui vẻ. Trật Tự Thần Liên là thiên địa thần vật, là thần vật có linh, tuy linh trí không quá cao nhưng luôn có ý thức tự chủ. Năm đó Lục Ly nhiều lần sắp chết, nó đều đi ra hộ chủ. Khi Lục Ly chưa tu luyện thành cấp Đế thì không cách nào chỉ huy khống chế nó, mãi đến trở thành cấp Đế mới hoàn toàn thần phục. Trật Tự Thần Liên đi vào Pháp Giới thì luôn ẩn nấp, chưa bao giờ xuất hiện. Lần này nó đột nhiên chui ra, xuyên qua sương mù màu tím, chứng minh những dải sáng sương mù màu tím này bất phàm. Cùng lúc đó, Nguyên Lực trong Pháp Giới cũng phát sinh thay đổi, vốn chỉ tụ tập thành một đoàn, giờ phút này chậm rãi mấp máy, cảm giác như một vòng xoáy trong sông nhỏ. Nguyên Lực là năng lượng thuần khiết cường đại sinh ra từ trong Pháp Giới, trước kia Lục Ly triệu tập thì những năng lượng này sẽ không động, hiện tại lặng lẽ âm thầm động, còn liên tục mấp máy, điều này đủ chứng minh Pháp Giới của Lục Ly phát sinh dị biến. Những dị biến này đều bởi vì Lục Ly đưa năng lượng trong Thiên Trì vào Pháp Giới. Có chuyện càng thần kỳ hơn. Sau khi vòng xoáy chuyển động, năng lượng trong Thiên Trì âm thầm bị tác động, liên tục không ngừng từ lòng đất Thiên Trì đi tới bên dưới thân thể Lục Ly, sau đó chui vào trong thân thể của hắn, cuối cùng đi vào trong Pháp Giới. Nhưng những năng lượng này vô cùng mỏng manh, giống như linh khí trong thiên địa, người ngoài rất khó cảm ứng ra. Hai quân sĩ Ma Uyên ở gần đó không có bất cứ cảm giác, đương nhiên có lẽ là vì thực lực của họ quá yếu, nếu là một Ma Tôn, thậm chí một Ma Chủ phỏng chừng có thể phát hiện. Những năng lượng này lặng lẽ âm thầm đi vào trong người Lục Ly, không dừng lại mà trực tiếp đi vào trong Pháp Giới. Những năng lượng này rất mỏng manh, Lục Ly thì đóng kín giác quan thứ sáu, cho nên hắn cũng không có cảm giác được. Nếu Lục Ly phát hiện chắc chắn sẽ giật nảy mình, Pháp Giới tự vận chuyển? Còn âm thầm hấp thu năng lượng trong Thiên Trì, đây là việc quái dị biết bao. Bên Tam Trọng Thiên vẫn đang rút lui quy mô lớn, Ma Uyên lo ổn định địa bàn, truy sát Tử Vân Chân Nhân, Chúc Thiên Đại Đế. Trong Ma Uyên Giới một mảnh bình tĩnh, tất cả con dân Ma Uyên lặng lẽ tu luyện, chờ đợi ngày đại quân Ma Uyên chiếm cứ toàn bộ Tam Trọng Thiên. Lục Ly cũng luôn tu luyện, tham ngộ bí thuật linh hồn mà Hộc Tổ truyền dạy cho hắn, Pháp Giới của hắn cũng âm thầm hấp thu năng lượng trong Thiên Trì.
Chương 4003 Tìm kiếm một thứ
Thời gian trôi qua nhanh, nháy mắt một năm lại qua đi! Vân Thánh Tổ trên Phi Hỏa đại lục vẫn không động, đại quân luôn chiếm cứ đại lục này. Tất cả đại gia tộc trên Ngân Viêm Hải Vực đều rút lui, con dân rút lui tám phần, còn lại hai phần đã sắp đến Thần Phong đại lục. Lẫm Đông đại lục cũng rút lui hơn phân nửa, còn có Đông Vũ đại lục, Tây Nguyên đại lục đều đang rút lui. Hiện tại Tử Dương đại lục đã kín người hết chỗ, vô số nhà cửa xây trên các nơi hoang dã, nhiều núi lớn bị đào ra sơn động. Bên ngoài nhiều thành trì rậm rạp người. Thiên Tội Chân Nhân cho thời gian ba năm nay đã qua hơn một năm, nhân khẩu rút lui với con số thực chỉ cỡ ba phần, còn lại ba, bốn phần đang trên đường đi, những người khác hoặc là không muốn đi, hoặc là trốn vào tiểu thế giới, bí cảnh hoặc là hư không toái địa. Bận rộn hơn một năm, Thiên Tội Chân Nhân mang theo một đám Thần Văn Đại Sư bước đầu xây dựng mấy phòng tuyến, nhưng còn kém xa. Dựa theo ý tưởng của Thiên Tội Chân Nhân thì phải bố trí phòng tuyến bốn phương hướng Tử Dương đại lục, khiến Tử Dương đại lục trở thành cục đá vừa cứng vừa hôi, một miếng mai rùa đen. Nếu không thì làm sao ngăn cản đại quân Ma Uyên cỡ trăm năm? Có lẽ đối với rất nhiều lão già thì trăm năm qua trong chớp mắt, nhưng muốn ngăn trở đại quân Ma Uyên trong vòng trăm năm thì khó khăn biết bao? Hơn một năm này chỉ có một tin tức tốt truyền đến, đó là Tiêu Dao Thánh Hoàng không chết! Thuật chạy trốn của Tiêu Dao Thánh Hoàng thật sự là vô song thiên hạ, hai Ma Tổ truy sát nhưng hắn vẫn chạy thoát. Tuy nhiên, Tiêu Dao Thánh Hoàng bị tổn hại nặng, trốn vào một chỗ tuyệt địa, bây giờ còn chữa thương ở trong đó. Tiêu Dao Thánh Hoàng dùng một thủ pháp bí mật đưa tin về, chờ lành vết thương thì hắn tự nhiên sẽ trở về. Thiên Tội Chân Nhân, bao gồm cường giả nhân tộc đều tinh thần nâng cao, Tiêu Dao Thánh Hoàng không chết, vậy là bên nhân tộc còn sức liều mạng, nếu không thì chỉ trông nhờ vào một mình Thiên Tội Chân Nhân rất khó đơn độc chống đỡ. Đa số gia tộc cống hiến linh dược, thần tài đã tích lũy nhiều năm, tất cả bảo địa trên Tử Dương đại lục miễn phí mở công khai, vô số võ giả có tư chất nhờ cậy tài nguyên và bảo địa tu luyện ngày đêm, tăng lên sức chiến đấu. Ổ lật úp thì làm gì còn trứng nguyên? Các đại gia tộc này đều biết rõ, chỉ cần đánh bại đại quân Ma Uyên thì thứ họ mất đi đều sẽ trở về. Nếu không cách nào đánh bại, vậy giữ lại đống thần tài, thần dược cuối cùng cho Ma Uyên hưởng. Nhân tộc Tam Trọng Thiên đồng lòng đoàn kết chưa từng có, bọn họ đã buông bỏ tất cả, chỉ còn lại Tử Dương đại lục. Thủ không được thì chết chung. Nhóm Tử Vân Chân Nhân, Chúc Thiên Đại Đế cũng lùi về, bốn trong hai mươi Đại Đế chết trận, nhưng bọn họ cũng không chịu thiệt nhiều, đánh chết ba Ma Tôn, hủy đi mấy trăm Ma Sào, đồ sát mấy trăm vạn quân sĩ Ma Uyên. Đương nhiên, đó là nhờ mấy Ma Tổ không xuất động, chứ không thì hai mươi Đại Đế này e rằng không vài người có thể sống trở về. Thời gian lại trôi qua nửa năm, nhân tộc trên Ngân Viêm Hải Vực cơ hồ rút đi hết, Thần Phong đại lục, Đông Vũ đại lục vân vân cũng rút đi hơn phân nửa, đại quân Ma Uyên rốt cuộc động, hơn nữa chia binh ra mấy đường, tiến công ba phương hướng đông, tây, nam. Sau khi Thiên Tội Chân Nhân nhận được tin tức thì thở phào một hơi, lòng thầm bất ngờ. Ma Uyên chọn thời gian tiến công quá trễ, hơn phân nửa nhân tộc đều đã rút lui, chờ bọn họ đi qua chỉ còn một số đại lục trống rỗng. Đây cũng là điều khiến Thiên Tội Chân Nhân bất ngờ, dường như Ma Uyên không muốn khai chiến với nhân tộc? Hành động giống như chờ nhân tộc rút lui mới đi tiếp nhận đại lục, hải vực khác? Bọn họ tiến công Tam Trọng Thiên chẳng phải vì muốn hoàn toàn nô dịch nhân tộc, hoàn toàn bá chiếm Tam Trọng Thiên sao? Nhân tộc giữ lại toàn bộ sinh lực, cho dù bọn họ chiếm đại lục khác cũng không tính là hoàn toàn chiếm cứ Tam Trọng Thiên. Chẳng lẽ mấy Ma Tổ coi khinh bọn họ? Cảm thấy khai chiến khắp nơi quá rắc rối, chờ cả đám nhân tộc tụ tập vào một khối đại lục mới diệt luôn? Thiên Tội Chân Nhân xem không hiểu, hắn cũng không còn cách nào, chỉ có thể tiếp tục mang người, đồng thời cũng kêu gọi một số cường giả hiểu pháp trận thần văn đi bên ngoài Tử Dương đại lục bố trận. Bố trí càng nhiều pháp trận thần văn thì về sau Ma Uyên muốn tiến công Tử Dương đại lục sẽ càng khó. Thật ra không chỉ riêng là nhân tộc không nghĩ thông, nhóm Càn Cương, Càn Lưu, Càn Tinh cũng khó hiểu, đám Ma Tôn của Ma Uyên đều đang suy nghĩ vấn đề này. Bọn họ vốn có rất cơ hội tốt, thừa thắng xông lên, dần tằm ăn sinh lực của nhân tộc. Nguyên Thánh Tổ nói không thể quy mô lớn đồ sát nhân tộc, bọn họ không giết bình dân là được, đồ sát cường giả và quân đội nhân tộc chẳng phải càng tốt sao? Nguyên Thánh Tổ không đưa ra bất kỳ lời giải thích nào, mấy Thánh Tổ dường như biến mất hết, thống soái đại quân đều do Càn Chủy chỉ huy. Càn Chủy hạ lệnh liều mạng, đánh vững chắc từng bước, sau khi chiếm cứ một ít địa bàn thì trước tiên xây dựng Ma Sào, từng chút một khuếch tán ra. Khi nào xây dựng Ma Sào thì đại quân Ma Uyên mới có đại bản doanh, mới có thể nhanh chóng triệu tập quân đội. Từng bước gầy dựng, đợi Tam Trọng Thiên trừ Tử Dương đại lục ra, nơi khác đều là Ma Sào thì có thể bao vây Tử Dương đại lục, muốn hoàn toàn hủy diệt nhân tộc cũng sẽ dễ dàng. Một bên chậm rãi sấn tới trước, bên kia thì nhanh chóng mau lùi ra sau. Nếu dùng màu đen thay cho địa bàn bị Ma Uyên chiếm cứ, dùng màu trắng thay cho nhân tộc, như vậy giờ phút này phương bắc đã là một mảnh đen, mây đen này chậm rãi phủ lên phía nam, khu vực màu trắng thu nhỏ dần. Phỏng chừng đợi qua một khoảng thời gian, chỉ còn lại một khối nhỏ xíu phía nam là Tử Dương đại lục. - Ma Uyên đang tìm một thứ! Lại qua ba tháng, Tiêu Dao Thánh Hoàng trở về, hắn lập tức tìm được, Thiên Tội Chân Nhân nói: - Trên đường về ta phát hiện khắp nơi đều là thám báo của Ma Uyên, những thám báo này sưu tầm khắp thế giới.
Chương 4004 Quân cờ
- Sưu tầm? Thiên Tội Chân Nhân có chút mơ hồ hỏi: - Bọn họ đang tìm cái gì? Có cái gì làm Ma Uyên cảm thấy hứng thú? Đừng nói là tìm kiếm ngươi nhé? - Không phải! Trong đôi mắt Tiêu Dao Thánh Hoàng cũng lóe tia nghi hoặc, hắn nói: - Ta khảo vấn hai Ma Chủ, nhưng bọn họ không hiểu nhiều, chỉ nói những Ma Tổ đó kêu bọn họ sưu tầm một chỗ di tích, một di tích chôn nhiều cường giả Ma Uyên. Thiên Tội Chân Nhân nhíu mày, nói: - Mấy trăm vạn năm trước, vô số cường giả Ma Uyên bỏ mạng ở Tam Trọng Thiên, bọn họ tìm kiếm di hài của tổ tiên mình là chuyện bình thường. - Không, không! Tiêu Dao Thánh Hoàng rất kiên định lắc đầu nói: - Bọn họ không phải đến tìm di cốt, hai Ma Chủ nói Nguyên Thánh Tổ không có hứng thú với di cốt, mà là đặc biệt hứng thú với một chỗ chiến trường, Nguyên Thánh Tổ muốn tìm chiến trường đó. - Chiến trường... Thiên Tội Chân Nhân hoàn toàn mơ hồ, mấy trăm vạn niên trôi qua, năm đó Ma Uyên xâm nhập, khắp nơi đều là chiến trường. Hơn nữa mấy trăm vạn đã qua, thương hải tang điền, Tam Trọng Thiên biến hóa khá lớn, đừng nói Ma Uyên, dù là Thiên Tội Chân Nhân lúc trước muốn tìm cũng khó khăn. Hơn nữa tìm ra chỗ chiến trường này có ý nghĩa đặc biệt gì? Mấy trăm vạn năm trước, Ma Uyên kéo cả tộc đến xâm phạm, Tam Trọng Thiên cũng kéo cả tộc nghênh địch, khi đó khắp nơi trong Tam Trọng Thiên đánh tối trời tối đất. Rất nhiều chỗ vốn là sơn mạch đều bị đánh ra vực sâu, nhiều đại lục nhỏ bị đánh nát, biến thành đại dương, một số hồ nước bị lấp đầy. Môi trường trong Tam Trọng Thiên đều có thay đổi rất lớn. Cổ chiến trường đầy khắp nơi, Thần Phong đại lục có một mảnh sa mạc hoang lớn là cổ chiến trường nổi tiếng, có thể thấy một số di cốt ở đó. Có rất nhiều cổ chiến trường còn sót lại đến bây giờ, cũng có nhiều cổ chiến trường đã bị hủy. Còn một điều nữa, thời gian trôi qua mấy trăm vạn năm, Tam Trọng Thiên phát sinh bao nhiêu chiến sự lớn rồi? Không đếm hết được. Thậm chí có thể nói toàn bộ Tam Trọng Thiên đều là chiến trường, có chỗ nào chưa từng đánh nhau? Cho nên muốn tìm một chỗ cổ chiến trường như vậy là vô cùng khó khăn, quan trọng nhất là mấy trăm vạn năm trôi qua, nhiều chỗ địa hình thay đổi, cho dù có manh mối phỏng chừng cũng không tìm được. Tìm một chỗ cổ chiến trường như vậy làm cái gì? Nhiều năm đã qua, có thể để lại cái gì? Xem như là di hài tổ tiên Ma Uyên năm xưa cũng khó sót lại. Việc gì khác thường chắc chắn có gì lạ. Trong khoảng thời gian này hành động của Ma Uyên rất lạ thường, khiến Thiên Tội Chân Nhân, Tiêu Dao Thánh Hoàng đặc biệt trọng thị, nếu Ma Uyên chú trọng như vậy thì bọn họ tự nhiên cũng sẽ để ý kỹ. Hai người thương nghị một phen, quyết định phái ra tiểu đội thám báo hàng đầu đi điều tra việc này, trước tiên điều tra một ít tình huống rồi tính tiếp, chờ về sau nghiên cứu kỹ lại. Vẫn còn tiếp tục rút lui quy mô lớn, tốc độ tiến quân của Ma Uyên không nhanh, cho nên nhân tộc cũng không có tổn thất quá lớn. Chỉ có những nhân tộc không chịu đi, liều mình đấu với Ma Uyên, cuối cùng toàn bộ chết hết. Ngày càng nhiều nhân tộc tuôn vào Tử Dương đại lục, bên này không chỉ riêng là dã ngoại, trong nhiều núi lớn đều đã chật cứng người. May mà con dân Tam Trọng Thiên ít nhiều có chút tu vi, dù là bình dân tầng dưới chót nhất cũng có cảnh giới Nhất Kiếp. Loại cảnh giới này một khoảng thời gian không ăn cơm sẽ không đói chết, nếu không thì nhiều người như vậy, thực vật đều là vấn đề lớn. Thời gian lại lần nữa qua nửa năm, Tam Trọng Thiên hiện tại đã có hơn phân nửa người di chuyển đi vào Tử Dương đại lục, dưới sự trợ giúp của các đại gia tộc trên đại lục, mọi người đều thu xếp ổn thỏa. Có chỗ ở, cũng cung cấp một phần tài nguyên phát xuống, không đến mức dẫn tới rối loạn lớn. Bên Ma Uyên vẫn hài hòa, chậm rãi tiến lên, từng chút một chiếm cứ các đại lục và đại lục. Nhân tộc không có phái ra cường giả quấy rối, không muốn chọc giận Ma Uyên quá mức, dù sao quyết định buông bỏ đa số địa bàn rồi, đi quấy rối đã không có ý nghĩa gì. Không phái ra cường giả, nhưng phái ra thám báo, hơn nữa là nhiều thám báo đứng đầu. Những thám báo này liên tục không ngừng mang về tình báo, tập hợp tất cả tình báo lại, Thiên Tội Chân Nhân và Tiêu Dao Thánh Hoàng suy tính nhiều lần, cho ra một kết luận. Ma Uyên quả thực đang tìm một chỗ cổ chiến trường, là cổ chiến trường năm xưa cường giả Ma Uyên và cường giả nhân tộc đại chiến, chỗ chiến trường này có một đặc điểm là lòng đất có lửa, ngọn lửa cực kỳ khủng bố. Đây là đặc điểm rất rõ ràng, đương nhiên nhiều năm đã qua, rất nhiều địa hình thay đổi, lòng đất cũng đổi khác, lỡ như lửa dưới lòng đất tắt rồi? Lỡ như cổ chiến trường bị phá hủy thì sao? Cho nên này cổ chiến trường phi thường khó tìm. Nếu khó tìm đến thế thì tại sao Ma Uyên còn xuất động mấy trăm vạn thám báo tìm kiếm, tiêu phí công sức lớn như vậy chắc chắn là có thâm ý rất sâu. Cụ thể có thâm ý gì thì Thiên Tội Chân Nhân và Tiêu Dao Thánh Hoàng không biết được, nhưng nếu Ma Uyên dốc hết sức tìm kiếm thứ gì đó, bọn họ tự nhiên cũng cần tìm ra. Cho nên Thiên Tội Chân Nhân và Tiêu Dao Thánh Hoàng triệu tập tất cả cấp Đế, bắt đầu gom góp các loại tư liệu lịch sử, kết hợp những tình huống hiện tại của Tam Trọng Thiên, hợp mưu hợp sức, cũng bắt đầu sưu tầm cổ chiến trường này. Thiên Tội Chân Nhân, Tiêu Dao Thánh Hoàng còn triệu tập rất nhiều thám báo tản đi khắp Tam Trọng Thiên, đầu tiên là tra xét hành tung và tình huống của đại quân Ma Uyên, thứ hai là sưu tầm cổ chiến trường này. Bên nhân tộc vừa hành động, bên Ma Uyên phản ứng phi thường kịch liệt! Lúc trước Ma Uyên không có bất cứ hành động, trơ mắt nhìn nhân tộc rút lui quy mô lớn, hiện tại nhân tộc cũng bắt đầu sưu tầm cổ chiến trường, Ma Uyên lập tức làm ra phản ứng. Đầu tiên nhiều là Ma Tôn và Ma Chủ bị phái đi, thanh tiễu thám báo của nhân tộc. Thứ hai là đại quân tăng tốc độ tiến lên, hai Ma Tổ tự mình dẫn dắt một đường đại quân trực tiếp đi vào Thần Phong đại lục, hơn nữa cũng không có chiếm cứ Thần Phong đại lục, nhanh chóng ập đến Tử Dương đại lục.
Chương 4005 Quân cờ
Đại quân đến gần! Trong vô hình tạo áp lực rất lớn cho nhân tộc, bên Ma Uyên dường như vô thành truyền một tín hiệu, yên phận ở trên Tử Dương đại lục thì có lẽ trong thời gian ngắn Ma Uyên sẽ không ra tay, nếu dám xằng bậy thì bên Ma Uyên không ngại lập tức diệt tất cả nhân tộc. Nhân tộc thoáng chốc một mảnh hoảng loạn, đại quân của Ma Uyên không tạo áp lực quá lớn cho bọn họ, nhưng mỗi Ma Tổ đều giống như thanh kiếm bén. Nếu mấy Ma Tổ đều tấn công, dựa vào Thiên Tội Chân Nhân và Tiêu Dao Thánh Hoàng có thể chịu đựng nổi không? Hai người Thiên Tội Chân Nhân cũng cảm giác áp lực tăng lớn nhiều, hai người thương nghị, quyết định rút về đa số thám báo tìm tòi cổ chiến trường, xem phản ứng của Ma Uyên. Thám báo vừa rút về, đại quân Ma Uyên quả nhiên lập tức chậm lại tốc độ. Tín hiệu quả rõ ràng, nhân tộc ở yên trong Tử Dương đại lục có lẽ còn sống được lâu chút, nếu dám quấy nhiễu hành động của Ma Uyên thì Ma Uyên sẽ thò ra nanh vuốt sắc bén ngay. Thiên Tội Chân Nhân, Tiêu Dao Thánh Hoàng không dám kích thích Ma Uyên quá nhiều, hiện tại chưa bố trí xong phòng tuyến, nếu hiện tại Ma Uyên dốc hết sức tiến công thì bọn họ lấy cái gì đi kháng? Rút thám báo về không đại biểu bỏ nghiên cứu cổ chiến trường. Tam Trọng Thiên có nhiều thế gia viễn cổ, ví dụ như Chúc gia, Nghịch Long tộc. Khi các đại gia tộc này rút lui có mang theo tàng thư của gia tộc, chứa trong mấy trăm nhẫn không gian, giờ phút này các đại gia tộc triệu tập người lật xem tra tìm những tài liệu này. Thiên Tội Chân Nhân định kết hợp các loại tư liệu lịch sử và tình huống Tam Trọng Thiên hiện tại tính ra một số nơi đáng nghi nhất, sau khi phái cấp Đế đi tra xét sàn lọc những khu vực này. Cấp Đế ra ngoài tra xét, thám báo bình thường bên Ma Uyên không thể phát hiện ra bọn họ, cùng lắm thì để Tiêu Dao Thánh Hoàng lén lút tra xét, bên Ma Uyên chắc không thể phát hiện được. Vô số tư liệu lịch sử tập hợp lại, kết hợp tình huống hiện giờ của Tam Trọng Thiên, mấy nghìn người sửa sang suy tính, tính hơn một tháng, cuối cùng tính ra mười ba chỗ cổ chiến trường. Mười ba chỗ cổ chiến trường từng có địa hỏa trong lòng đất, tuy hiện tại một số nơi không có địa hỏa, nhưng đa số cổ chiến trường này đều có di tích, có lẽ bên trong có thứ gì. Tiêu Dao Thánh Hoàng ngẫm nghĩ, nói với Thiên Tội Chân Nhân: - Để ta tự đi! Cho dù phái cấp Đế ra cũng có thể bị bên Ma Uyên tra xét được. Đến lúc đó chắc chắn sẽ chọc giận bên Ma Uyên, hiện tại nhân tộc có thể kéo dài bao lâu hay bấy lâu. Dù sao chỉ có mười ba nơi, Tiêu Dao Thánh Hoàng tra xét nhanh, tối đa mất một năm là tra xét xong hết. - Rốt cuộc Ma Uyên đang tìm cái gì? Trong cổ chiến trường thật ra có cái gì? Thiên Tội Chân Nhân thở dài thườn thượt, hắn cứ có cảm giác Ma Uyên đang đặt một ván cờ rất lớn, thậm chí có đôi tay sau màn đang điều khiển, không chừng Ma Uyên chỉ là một con cờ. Hoa rụng hoa nở, xuân đi xuân đến! Lục Ly đã tu luyện hơn ba năm trên Thiên Trì, lúc bình thường thì thời gian ba năm mấy có vẻ khá dài, đối với cấp bậc của Lục Ly hiện tại thì tùy tiện bế quan tám năm, mười năm mà cảm giác qua trong chớp mắt. Bản thân hắn không có bất cứ cảm giác, cứ đinh ninh mới qua một, hai tháng, hắn còn chưa tu luyện bí thuật đại thành, nhưng cách đại thành không quá lâu, đã đến phút cuối. Qua lâu như vậy, Pháp Giới của Lục Ly lại lần nữa phát sinh thay đổi, thay đổi lớn nhất là Nguyên Lực hình thành vòng xoáy xoay tròn tốc độ càng lúc càng nhanh. Tốc độ vòng xoáy tăng nhanh, tốc độ hấp thu năng lượng Thiên Trì cũng tăng lên. Nếu không phải những năng lượng này hóa thành khí thể từ lòng đất đi vào trong thân thể Lục Ly, e rằng đã sớm bị hai quân sĩ Ma Uyên phát hiện ra. Thật ra có một quân sĩ Ma Uyên trước đó có cảm thấy hơi kỳ, nhưng cho rằng Lục Ly đang tu luyện, cho nên không để ý nhiều, nhân tộc tu luyện công pháp khác với Ma Uyên, đây là thường thức. Hôm nay, một quân sĩ Ma Uyên rốt cuộc phát hiện ra có gì đó kỳ lạ, bởi vì vòng xoáy trong Pháp Giới của Lục Ly tăng tốc độ xoay mấy lần, hấp thu năng lượng Thiên Trì càng thêm nhanh chóng mãnh liệt. Từng lũ năng lượng nhanh chóng ngưng tụ từ Thiên Trì hình thành các sợi tơ liên tục hội tụ dưới thân Lục Ly. Giữa Thiên Trì và Lục Ly xuất hiện một sợi dây gắn kết, như vậy thì rất dễ dàng bị phát hiện ra. Một quân sĩ Ma Uyên phát hiện việc lạ này, trong con ngươi lóe tia sáng khác lạ, nói vài câu với quân sĩ Ma Uyên khác. Quân sĩ Ma Uyên nọ tra xét, cũng bị bất ngờ. Thiên Trì quan trọng biết bao? Đây là Thánh Địa dựng dục nguyên tộc quần Ma Uyên, là đệ nhất bảo địa của Ma Uyên, là nơi quan trọng nhất của Ma Uyên. Mặc kệ Lục Ly tu luyện công pháp đặc biệt cỡ nào, hắn hấp thu năng lượng từ Thiên Trì là chuyện rất nghiêm trọng. Một quân sĩ Ma Uyên đưa ra đề nghị đi báo cáo ngay, quân sĩ Ma Uyên khác do dự. Bởi vì thân phận của Lục Ly rất tôn quý, họ Càn, còn có thể đi vào Thiên Trì tu luyện, chắc chắn đây là đại nhân vật. Nếu đi báo cáo chút chuyện như vậy, lỡ chọc Lục Ly tức giận, về sau hắn muốn làm chết bọn họ dễ như chơi. Thiên Trì không có gì khác lạ, hấp thu chút năng lượng của Thiên Trì chắc không đến mức nghiêm trọng? Hai quân sĩ Ma Uyên tán gẫu giây lát, cuối cùng quyết định ổn thỏa một ít, đánh thức Lục Ly, khiến hắn xuống núi. Nếu hắn không muốn xuống núi, đến lúc đó bọn họ chỉ có thể báo cáo. Một quân sĩ Ma Uyên đi tới, suy nghĩ một hồi không dám đụng chạm Lục Ly, lên tiếng gọi. Nhưng Lục Ly không có bất cứ phản ứng, quân sĩ Ma Uyên đành vươn tay ra ngưng tụ một dòng khí màu đen chậm rãi đụng vào Lục Ly. Thân thể Lục Ly bị đụng chạm, rốt cuộc tỉnh lại. Hắn mở mắt ra, có chút mê mang nhìn bốn phía, bế quan quá lâu, hắn đều có chút mơ hồ. - Ủa? Lục Ly phát hiện mình ở trên bờ, không thấy nhóm Càn Cương đâu, chỉ còn lại hai quân sĩ Ma Uyên? Hắn tạm dừng một lúc hỏi thăm: - Ta tu luyện tại đây bao nhiêu năm? Nhóm Càn Cương, Càn Lưu đâu?
Vô số gia tộc hành động, tất cả truyền tống trận đều miễn phí mở ra, tất cả chiến thuyền đều miễn phí cống hiến ra. Tất cả cánh cửa không gian của Kỳ gia đều mở ra, bất cứ người nào đều có thể miễn phí truyền tống. Bên Tử Dương đại lục cũng bận rộn, vô số quân sĩ, cường giả xuất động, đầu tiên là tắm máu mãnh thú cường đại trên Tử Dương đại lục, chờ con dân ở tất cả đại lục, hải vực đến, chắc chắn không ở hết trong thành trì được, đành dàn xếp ở dã ngoại, nếu không đánh chết bầy mãnh thú thì sao dàn xếp? Cường giả của Tử Dương đại lục ồ ạt kéo ra, toàn bộ đại lục thoáng chốc dấy lên một mảnh gió tanh mưa máu, vô số mãnh thú bị đánh chết. Rất nhiều quân đội cũng xuất động, bắt đầu xây dựng số lớn phòng ốc đơn giản, đào một đám hang ngầm, tất cả chuẩn bị cho con dân sắp di chuyển đến. Cho bọn họ nhà ở là vì khiến bọn họ yên lòng, có chỗ ở, có chỗ dàn xếp, không đến mức loạn. Nhóm con dân đầu tiên trên Lẫm Đông đại lục bắt đầu di chuyển, Lục gia, Doãn gia, Hoắc gia, Kỳ gia, Tượng gia đều nằm trong hàng ngũ di chuyển đợt đầu. Bên Tử Dương đại lục có một đại gia tộc cũng biểu thị nhường mười thành trì cho mấy đại gia tộc dàn xếp. Đại gia tộc kia đồng ý nhường ra mười thành trì không phải vì nể mặt Lục Ly, hoàn toàn là nể mặt Kỳ gia. Hậu nhân của Luân Hồi Đại Đế nên nhận được tôn trọng. Lục Ly không ở, Lục gia lấy Lục Linh làm chủ. Trong khoảng thời gian này Lục Linh chìm đắm trong bi thương, Nghịch Long Tường mất đi khiến nàng đau lòng. Nếu toàn bộ đều rút lui, Lục Linh cũng không có gì để nói, Kỳ Vọng Sơn đến một chuyến, sau khi Lục Ly hạ lệnh toàn bộ Lục gia di chuyển, hành động theo Kỳ gia. Người Lục gia không nói nhiều, cứ hành động theo đại bộ đội là được. Tuy rằng Lục Ly đầu hàng Ma Uyên, nhưng người của Doãn gia, Hoắc gia, Kỳ gia, Tượng gia vẫn cực kỳ tin tưởng hắn, vô cùng thân thiện, chăm sóc cho Lục gia. Mấy nghìn chiếc chiến thuyền cùng bay, mênh mông hùng dũng bay về phía Tử Dương đại lục. Tuy Kỳ gia điều khiển cánh cửa không gian, nhưng cách Tử Dương đại lục khá gần, không cần thiết lãng phí tài nguyên, trực tiếp bay qua là được. Dù sao đại quân Ma Uyên sẽ không nhanh như vậy đánh lại đây. Người của Lục gia rất mờ mịt, hụt hẫng, cảm giác không ngẩng cao đầu nổi. Vốn ở trong Thần Khải Thành còn chưa thói quen, giờ lại phải xa xứ, mọi người cảm giác như bèo không rễ trôi theo gió. Tuy thực lực của Lục Linh không kém, nhưng không cách nào trở thành trụ cột tinh thần của Lục gia. Tượng Linh Lung, Doãn Thanh Ti, Kỳ Đinh Đông càng không thể. Lục Nhân Hoàng thì miễn bàn, thực lực quá thấp, chẳng là gì trong Tam Trọng Thiên. Nhiều con cháu Lục gia thậm chí muốn về Nhị Trọng Thiên, ở Nhị Trọng Thiên có Đại Ma Vương che chở, người của Lục gia sống sung sướng trên Thiên Ma Đảo không cần lo lắng bất cứ chuyện gì, cứ an tâm tu luyện là tốt rồi. Lục Nhân Hoàng cũng có ý tưởng như vậy, đi Nhị Trọng Thiên ít nhất sẽ an nhàn một ít, ở đây quá áp lực. Trên đường đi, Lục Nhân Hoàng tìm Lục Linh đưa ra đề nghị hay là hắn mang một số con cháu Lục gia di chuyển đi Nhị Trọng Thiên. Trứng gà không thể bỏ chung một giỏi, dù Lục gia ở Tam Trọng Thiên bị diệt, Lục gia ở Nhị Trọng Thiên còn hy vọng sống sót đúng không nào? - Không được! Lục Linh rất quyết đoán từ chối, Đại Ma Vương hiện tại không ở Thiên Ma Đảo, nếu Lục Nhân Hoàng mang theo một số con dân Lục gia xuống dưới thì kết cục chỉ có một chữ chết. Trong Tam Trọng Thiên có mọi người nhìn chằm chằm, vào lúc thế này không ai dám xằng bậy, đi Nhị Trọng Thiên thì còn ai kiêng dè gì nữa? Cho nên hiện tại Lục gia không thể đi đâu, phải yên phận ở chung với Kỳ gia, Tượng gia, Doãn gia, Hoắc gia, như vậy mới có thể bảo vệ tất cả. Nếu không thì Chúc gia tùy tiện cử vài Lĩnh Chủ xuống có thể tắm máu toàn bộ Lục gia ở Nhị Trọng Thiên. Lục Ly tin tưởng Chúc Phạn chắc chắn sẽ làm như vậy, Chúc gia luôn hoài nghi vụ ở Đông Vũ đại lục do Lục Ly làm. Lục Nhân Hoàng đành phải thôi, hắn hoàn toàn tin tưởng Lục Linh, đành kiềm chế tộc nhân của Lục gia, đi Tử Dương đại lục dàn xếp xong rồi tính sau. Loạn! Đây là tình huống của toàn bộ Tam Trọng Thiên hiện tại, loạn thành nồi cháo. Tam Trọng Thiên hiện tại như rắn mất đầu, đều không biết làm thế nào mới tốt, Thiên Tội Chân Nhân truyền lệnh, rất nhiều người làm theo. Tuy có một số gia tộc, một vài người không động, đa số nhân tộc thì di chuyển đi Tử Dương đại lục. Vô số truyền tống trận liên tục không ngừng truyền tống, vô số chiến thuyền lên cao, rất nhiều mãnh thú bay cũng ngày đêm không ngừng bay, chở hằng hà sa số con dân liên tục không ngừng đi phía nam. Nếu không có các đại gia tộc hỗ trợ, những con dân muốn đi qua, e rằng phải mất vài trăm năm mới qua được, sẽ có số lớn người chết dọc đường. Thiên Tội Chân Nhân đưa ra mục tiêu ba năm, rõ rành rành là chuyện không thể làm được. Cho dù tất cả gia tộc lớn nhỏ cùng hành động cũng cơ hồ không thể nào. Dù sao Tam Trọng Thiên rất đông con dân, đường đi quá xa. Một số gia tộc ở Lẫm Đông đại lục và Thần Phong đại lục đã di chuyển. Mấy đại gia tộc như Kỳ gia, Lục gia đi trung bộ Tử Dương đại lục. Nơi này là an toàn nhất, nếu đại quân Ma Uyên có thể đánh vào trung bộ Tử Dương đại lục thì Tam Trọng Thiên cũng sẽ xong đời. Tử Vân Chân Nhân, Chúc Thiên Đại Đế cũng mang theo một đám Đại Đế xuất động, bọn họ không kết nhóm tiến lên mà chia hai người một tổ tản ra hành động. Hành động lần này có hai mươi cấp Đế, bọn họ ôm quyết tâm phải chết, chuẩn bị tinh thần đều chết ở Phi Hỏa đại lục và Bắc Nguyên đại lục. Mười cấp Đế đi Phi Hỏa đại lục, mười cấp Đế đi Bắc Nguyên đại lục. Tử Vân Chân Nhân mang đội đi Phi Hỏa đại lục, Chúc Thiên Đại Đế mang người đi Bắc Nguyên đại lục. Nhóm Tử Vân Chân Nhân nguy hiểm nhất, bên đó có mấy Ma Tổ. Bọn họ bắt đầu không kiêng nể gì công kích ở hậu phương, tấn công một nơi xong lập tức di chuyển. Làm vậy một là kiềm chế cường giả Ma Uyên, thứ hai là kéo chậm tiến độ của đại quân Ma Uyên.
Chương 4002 Dị biến
Hậu phương bất ổn, tiền tuyến tiến công chắc chắn sẽ có ảnh hưởng. Phản ứng của Ma Uyên hơi kỳ lạ. Ma Uyên cũng không sốt ruột tiến công, khi Thiên Tội Chân Nhân ra lệnh rút lui thì tốc độ tiến công của đại quân Ma Uyên ngược lại thả chậm, dường như cố ý cho nhân tộc rút lui. Đại quân Ma Uyên vốn đã chiếm cứ hơn phân nửa Phi Hỏa đại lục, hiện tại thời gian trôi qua bốn, năm tháng mới hoàn toàn chiếm cứ toàn bộ Phi Hỏa đại lục. Sau đó đại quân Ma Uyên không tiến công Ngân Viêm Hải Vực và phương hướng khác, ngừng lại ở Phi Hỏa đại lục. Hành động của Tử Vân Chân Nhân và nhóm Chúc Thiên Đại Đế không bị ngăn trở nhiều, không một Ma Tổ nào động, chỉ có Ma Tôn xuất động. Một số Ma Tôn cường đại mang theo Ma Tôn trẻ tuổi, ví dụ nhóm Càn Cương, Càn Tinh. Nếu đám Ma Tổ xuất động thì phỏng chừng nhóm Tử Vân Chân Nhân, Chúc Thiên Đại Đế sẽ có một nửa số người gục ngã tại đây, nếu chỉ có một số Ma Tôn hành động thì nhóm Tử Vân Chân Nhân, Chúc Thiên Đại Đế có hy vọng sống sót rất lớn. Chiến sự đột nhiên lại giằng co, đương nhiên đây không phải là công lao của nhân tộc, hoàn toàn là bởi vì bên Ma Uyên không có tiến công. Bên nhân tộc đang nhanh chóng rút lui, đặc biệt là Ngân Viêm Hải Vực rút lui với tốc độ nhanh nhất, bọn họ gần đại quân Ma Uyên nhất, nếu không trốn nhanh một chút thì sẽ chết rất thảm. ... Bên Tam Trọng Thiên lòng người hoảng sợ, rối loạn thành mớ bòng bong, bên Ma Uyên thì toàn tộc vui hết mức. Tin tức truyền về Ma Uyên, Thánh Sơn sôi trào, tuy rằng hoàng tộc Ma Tôn đều đi ra ngoài, nhưng còn nhiều Ma Chủ, hoàng tộc thế hệ trẻ ở lại, toàn bộ Thánh Sơn náo nhiệt nhiều ngày. Bắt lấy Phi Hỏa đại lục thì có thêm nhiều tuyến đường tiến công, bên Tam Trọng Thiên rút lui quy mô lớn, thắng lợi ngay trước mắt. Sỉ nhục ngày xưa của các tiền bối Ma Uyên rốt cuộc có thể tẩy rửa, Ma Uyên cũng có thể chiếm được một giới diện to lớn, theo như Nguyên Thánh Tổ nói thì bắt lấy Trung Vương Giới là Ma Uyên sẽ bay vọt. Ở trong lòng tất cả con dân Ma Uyên thì Nguyên Thánh Tổ là Tổ Thần, không ai nghi ngờ lời hắn nói, cho nên vô số hoàng tộc đều vui mừng, mong đợi ngày Trung Vương Giới hoàn toàn bị chiếm cứ. Lục Ly hoàn toàn không biết những điều này, hắn còn đang tu luyện trong Thiên Trì. Bí thuật này phức tạp, huyền diệu hơn trong tưởng tượng của hắn nhiều, hắn vốn tưởng sắp đại thành, nhưng không ngờ chỉ cảm ngộ được áo nghĩa bên ngoài, chưa tham ngộ thấu áo nghĩa trung tâm thật sự. Trong lúc tu luyện Lục Ly không có quan niệm về thời gian, luôn nghĩ nếu đến lúc chắc chắn Càn Chủy sẽ kéo hắn lên. Hoặc là hắn hấp thu nước trong Thiên Trì quá nhiều thì cơ thể sẽ không chịu nổi, đến lúc đó hắn sẽ ngừng tu luyện. Lục Ly không ngờ rằng Càn Chủy lặng lẽ nâng hắn từ trong Thiên Trì lên, thân thể của hắn bởi vì không ở trong Thiên Trì cho nên sẽ không bởi vì hấp thu năng lượng quá nhiều mà không chịu nổi. Lục Ly cứ như thế mơ hồ luôn ngồi xếp bằng tại đây, hiện giờ đã tu luyện gần một năm, hai quân sĩ Ma Uyên chờ đến mất kiên nhẫn. Nhưng Càn Chủy hạ lệnh canh chừng Lục Ly, đợi hắn tỉnh lại thì mang xuống núi là xong, cho nên hai quân sĩ Ma Uyên không dám động Lục Ly, chỉ có thể luôn chờ ở đây. Lục Ly một lòng bế quan tu luyện, không chú ý tình huống trong Pháp Giới, hắn không biết rằng trong Pháp Giới của hắn phát sinh biến đổi long trời lở đất. Pháp Giới hấp thu vô số năng lượng trong Thiên Trì, hiện giờ trong Pháp Giới xuất hiện sương mù tím mông lung, những sương mù rất mỏng manh nhưng tràn ngập toàn bộ trong Pháp Giới. Trật Tự Thần Liên luôn ẩn nấp trong Pháp Giới đã đi ra, liên tục di chuyển trong Pháp Giới, xuyên qua các dải sáng mây mù, cực kỳ vui vẻ. Trật Tự Thần Liên là thiên địa thần vật, là thần vật có linh, tuy linh trí không quá cao nhưng luôn có ý thức tự chủ. Năm đó Lục Ly nhiều lần sắp chết, nó đều đi ra hộ chủ. Khi Lục Ly chưa tu luyện thành cấp Đế thì không cách nào chỉ huy khống chế nó, mãi đến trở thành cấp Đế mới hoàn toàn thần phục. Trật Tự Thần Liên đi vào Pháp Giới thì luôn ẩn nấp, chưa bao giờ xuất hiện. Lần này nó đột nhiên chui ra, xuyên qua sương mù màu tím, chứng minh những dải sáng sương mù màu tím này bất phàm. Cùng lúc đó, Nguyên Lực trong Pháp Giới cũng phát sinh thay đổi, vốn chỉ tụ tập thành một đoàn, giờ phút này chậm rãi mấp máy, cảm giác như một vòng xoáy trong sông nhỏ. Nguyên Lực là năng lượng thuần khiết cường đại sinh ra từ trong Pháp Giới, trước kia Lục Ly triệu tập thì những năng lượng này sẽ không động, hiện tại lặng lẽ âm thầm động, còn liên tục mấp máy, điều này đủ chứng minh Pháp Giới của Lục Ly phát sinh dị biến. Những dị biến này đều bởi vì Lục Ly đưa năng lượng trong Thiên Trì vào Pháp Giới. Có chuyện càng thần kỳ hơn. Sau khi vòng xoáy chuyển động, năng lượng trong Thiên Trì âm thầm bị tác động, liên tục không ngừng từ lòng đất Thiên Trì đi tới bên dưới thân thể Lục Ly, sau đó chui vào trong thân thể của hắn, cuối cùng đi vào trong Pháp Giới. Nhưng những năng lượng này vô cùng mỏng manh, giống như linh khí trong thiên địa, người ngoài rất khó cảm ứng ra. Hai quân sĩ Ma Uyên ở gần đó không có bất cứ cảm giác, đương nhiên có lẽ là vì thực lực của họ quá yếu, nếu là một Ma Tôn, thậm chí một Ma Chủ phỏng chừng có thể phát hiện. Những năng lượng này lặng lẽ âm thầm đi vào trong người Lục Ly, không dừng lại mà trực tiếp đi vào trong Pháp Giới. Những năng lượng này rất mỏng manh, Lục Ly thì đóng kín giác quan thứ sáu, cho nên hắn cũng không có cảm giác được. Nếu Lục Ly phát hiện chắc chắn sẽ giật nảy mình, Pháp Giới tự vận chuyển? Còn âm thầm hấp thu năng lượng trong Thiên Trì, đây là việc quái dị biết bao. Bên Tam Trọng Thiên vẫn đang rút lui quy mô lớn, Ma Uyên lo ổn định địa bàn, truy sát Tử Vân Chân Nhân, Chúc Thiên Đại Đế. Trong Ma Uyên Giới một mảnh bình tĩnh, tất cả con dân Ma Uyên lặng lẽ tu luyện, chờ đợi ngày đại quân Ma Uyên chiếm cứ toàn bộ Tam Trọng Thiên. Lục Ly cũng luôn tu luyện, tham ngộ bí thuật linh hồn mà Hộc Tổ truyền dạy cho hắn, Pháp Giới của hắn cũng âm thầm hấp thu năng lượng trong Thiên Trì.
Chương 4003 Tìm kiếm một thứ
Thời gian trôi qua nhanh, nháy mắt một năm lại qua đi! Vân Thánh Tổ trên Phi Hỏa đại lục vẫn không động, đại quân luôn chiếm cứ đại lục này. Tất cả đại gia tộc trên Ngân Viêm Hải Vực đều rút lui, con dân rút lui tám phần, còn lại hai phần đã sắp đến Thần Phong đại lục. Lẫm Đông đại lục cũng rút lui hơn phân nửa, còn có Đông Vũ đại lục, Tây Nguyên đại lục đều đang rút lui. Hiện tại Tử Dương đại lục đã kín người hết chỗ, vô số nhà cửa xây trên các nơi hoang dã, nhiều núi lớn bị đào ra sơn động. Bên ngoài nhiều thành trì rậm rạp người. Thiên Tội Chân Nhân cho thời gian ba năm nay đã qua hơn một năm, nhân khẩu rút lui với con số thực chỉ cỡ ba phần, còn lại ba, bốn phần đang trên đường đi, những người khác hoặc là không muốn đi, hoặc là trốn vào tiểu thế giới, bí cảnh hoặc là hư không toái địa. Bận rộn hơn một năm, Thiên Tội Chân Nhân mang theo một đám Thần Văn Đại Sư bước đầu xây dựng mấy phòng tuyến, nhưng còn kém xa. Dựa theo ý tưởng của Thiên Tội Chân Nhân thì phải bố trí phòng tuyến bốn phương hướng Tử Dương đại lục, khiến Tử Dương đại lục trở thành cục đá vừa cứng vừa hôi, một miếng mai rùa đen. Nếu không thì làm sao ngăn cản đại quân Ma Uyên cỡ trăm năm? Có lẽ đối với rất nhiều lão già thì trăm năm qua trong chớp mắt, nhưng muốn ngăn trở đại quân Ma Uyên trong vòng trăm năm thì khó khăn biết bao? Hơn một năm này chỉ có một tin tức tốt truyền đến, đó là Tiêu Dao Thánh Hoàng không chết! Thuật chạy trốn của Tiêu Dao Thánh Hoàng thật sự là vô song thiên hạ, hai Ma Tổ truy sát nhưng hắn vẫn chạy thoát. Tuy nhiên, Tiêu Dao Thánh Hoàng bị tổn hại nặng, trốn vào một chỗ tuyệt địa, bây giờ còn chữa thương ở trong đó. Tiêu Dao Thánh Hoàng dùng một thủ pháp bí mật đưa tin về, chờ lành vết thương thì hắn tự nhiên sẽ trở về. Thiên Tội Chân Nhân, bao gồm cường giả nhân tộc đều tinh thần nâng cao, Tiêu Dao Thánh Hoàng không chết, vậy là bên nhân tộc còn sức liều mạng, nếu không thì chỉ trông nhờ vào một mình Thiên Tội Chân Nhân rất khó đơn độc chống đỡ. Đa số gia tộc cống hiến linh dược, thần tài đã tích lũy nhiều năm, tất cả bảo địa trên Tử Dương đại lục miễn phí mở công khai, vô số võ giả có tư chất nhờ cậy tài nguyên và bảo địa tu luyện ngày đêm, tăng lên sức chiến đấu. Ổ lật úp thì làm gì còn trứng nguyên? Các đại gia tộc này đều biết rõ, chỉ cần đánh bại đại quân Ma Uyên thì thứ họ mất đi đều sẽ trở về. Nếu không cách nào đánh bại, vậy giữ lại đống thần tài, thần dược cuối cùng cho Ma Uyên hưởng. Nhân tộc Tam Trọng Thiên đồng lòng đoàn kết chưa từng có, bọn họ đã buông bỏ tất cả, chỉ còn lại Tử Dương đại lục. Thủ không được thì chết chung. Nhóm Tử Vân Chân Nhân, Chúc Thiên Đại Đế cũng lùi về, bốn trong hai mươi Đại Đế chết trận, nhưng bọn họ cũng không chịu thiệt nhiều, đánh chết ba Ma Tôn, hủy đi mấy trăm Ma Sào, đồ sát mấy trăm vạn quân sĩ Ma Uyên. Đương nhiên, đó là nhờ mấy Ma Tổ không xuất động, chứ không thì hai mươi Đại Đế này e rằng không vài người có thể sống trở về. Thời gian lại trôi qua nửa năm, nhân tộc trên Ngân Viêm Hải Vực cơ hồ rút đi hết, Thần Phong đại lục, Đông Vũ đại lục vân vân cũng rút đi hơn phân nửa, đại quân Ma Uyên rốt cuộc động, hơn nữa chia binh ra mấy đường, tiến công ba phương hướng đông, tây, nam. Sau khi Thiên Tội Chân Nhân nhận được tin tức thì thở phào một hơi, lòng thầm bất ngờ. Ma Uyên chọn thời gian tiến công quá trễ, hơn phân nửa nhân tộc đều đã rút lui, chờ bọn họ đi qua chỉ còn một số đại lục trống rỗng. Đây cũng là điều khiến Thiên Tội Chân Nhân bất ngờ, dường như Ma Uyên không muốn khai chiến với nhân tộc? Hành động giống như chờ nhân tộc rút lui mới đi tiếp nhận đại lục, hải vực khác? Bọn họ tiến công Tam Trọng Thiên chẳng phải vì muốn hoàn toàn nô dịch nhân tộc, hoàn toàn bá chiếm Tam Trọng Thiên sao? Nhân tộc giữ lại toàn bộ sinh lực, cho dù bọn họ chiếm đại lục khác cũng không tính là hoàn toàn chiếm cứ Tam Trọng Thiên. Chẳng lẽ mấy Ma Tổ coi khinh bọn họ? Cảm thấy khai chiến khắp nơi quá rắc rối, chờ cả đám nhân tộc tụ tập vào một khối đại lục mới diệt luôn? Thiên Tội Chân Nhân xem không hiểu, hắn cũng không còn cách nào, chỉ có thể tiếp tục mang người, đồng thời cũng kêu gọi một số cường giả hiểu pháp trận thần văn đi bên ngoài Tử Dương đại lục bố trận. Bố trí càng nhiều pháp trận thần văn thì về sau Ma Uyên muốn tiến công Tử Dương đại lục sẽ càng khó. Thật ra không chỉ riêng là nhân tộc không nghĩ thông, nhóm Càn Cương, Càn Lưu, Càn Tinh cũng khó hiểu, đám Ma Tôn của Ma Uyên đều đang suy nghĩ vấn đề này. Bọn họ vốn có rất cơ hội tốt, thừa thắng xông lên, dần tằm ăn sinh lực của nhân tộc. Nguyên Thánh Tổ nói không thể quy mô lớn đồ sát nhân tộc, bọn họ không giết bình dân là được, đồ sát cường giả và quân đội nhân tộc chẳng phải càng tốt sao? Nguyên Thánh Tổ không đưa ra bất kỳ lời giải thích nào, mấy Thánh Tổ dường như biến mất hết, thống soái đại quân đều do Càn Chủy chỉ huy. Càn Chủy hạ lệnh liều mạng, đánh vững chắc từng bước, sau khi chiếm cứ một ít địa bàn thì trước tiên xây dựng Ma Sào, từng chút một khuếch tán ra. Khi nào xây dựng Ma Sào thì đại quân Ma Uyên mới có đại bản doanh, mới có thể nhanh chóng triệu tập quân đội. Từng bước gầy dựng, đợi Tam Trọng Thiên trừ Tử Dương đại lục ra, nơi khác đều là Ma Sào thì có thể bao vây Tử Dương đại lục, muốn hoàn toàn hủy diệt nhân tộc cũng sẽ dễ dàng. Một bên chậm rãi sấn tới trước, bên kia thì nhanh chóng mau lùi ra sau. Nếu dùng màu đen thay cho địa bàn bị Ma Uyên chiếm cứ, dùng màu trắng thay cho nhân tộc, như vậy giờ phút này phương bắc đã là một mảnh đen, mây đen này chậm rãi phủ lên phía nam, khu vực màu trắng thu nhỏ dần. Phỏng chừng đợi qua một khoảng thời gian, chỉ còn lại một khối nhỏ xíu phía nam là Tử Dương đại lục. - Ma Uyên đang tìm một thứ! Lại qua ba tháng, Tiêu Dao Thánh Hoàng trở về, hắn lập tức tìm được, Thiên Tội Chân Nhân nói: - Trên đường về ta phát hiện khắp nơi đều là thám báo của Ma Uyên, những thám báo này sưu tầm khắp thế giới.
Chương 4004 Quân cờ
- Sưu tầm? Thiên Tội Chân Nhân có chút mơ hồ hỏi: - Bọn họ đang tìm cái gì? Có cái gì làm Ma Uyên cảm thấy hứng thú? Đừng nói là tìm kiếm ngươi nhé? - Không phải! Trong đôi mắt Tiêu Dao Thánh Hoàng cũng lóe tia nghi hoặc, hắn nói: - Ta khảo vấn hai Ma Chủ, nhưng bọn họ không hiểu nhiều, chỉ nói những Ma Tổ đó kêu bọn họ sưu tầm một chỗ di tích, một di tích chôn nhiều cường giả Ma Uyên. Thiên Tội Chân Nhân nhíu mày, nói: - Mấy trăm vạn năm trước, vô số cường giả Ma Uyên bỏ mạng ở Tam Trọng Thiên, bọn họ tìm kiếm di hài của tổ tiên mình là chuyện bình thường. - Không, không! Tiêu Dao Thánh Hoàng rất kiên định lắc đầu nói: - Bọn họ không phải đến tìm di cốt, hai Ma Chủ nói Nguyên Thánh Tổ không có hứng thú với di cốt, mà là đặc biệt hứng thú với một chỗ chiến trường, Nguyên Thánh Tổ muốn tìm chiến trường đó. - Chiến trường... Thiên Tội Chân Nhân hoàn toàn mơ hồ, mấy trăm vạn niên trôi qua, năm đó Ma Uyên xâm nhập, khắp nơi đều là chiến trường. Hơn nữa mấy trăm vạn đã qua, thương hải tang điền, Tam Trọng Thiên biến hóa khá lớn, đừng nói Ma Uyên, dù là Thiên Tội Chân Nhân lúc trước muốn tìm cũng khó khăn. Hơn nữa tìm ra chỗ chiến trường này có ý nghĩa đặc biệt gì? Mấy trăm vạn năm trước, Ma Uyên kéo cả tộc đến xâm phạm, Tam Trọng Thiên cũng kéo cả tộc nghênh địch, khi đó khắp nơi trong Tam Trọng Thiên đánh tối trời tối đất. Rất nhiều chỗ vốn là sơn mạch đều bị đánh ra vực sâu, nhiều đại lục nhỏ bị đánh nát, biến thành đại dương, một số hồ nước bị lấp đầy. Môi trường trong Tam Trọng Thiên đều có thay đổi rất lớn. Cổ chiến trường đầy khắp nơi, Thần Phong đại lục có một mảnh sa mạc hoang lớn là cổ chiến trường nổi tiếng, có thể thấy một số di cốt ở đó. Có rất nhiều cổ chiến trường còn sót lại đến bây giờ, cũng có nhiều cổ chiến trường đã bị hủy. Còn một điều nữa, thời gian trôi qua mấy trăm vạn năm, Tam Trọng Thiên phát sinh bao nhiêu chiến sự lớn rồi? Không đếm hết được. Thậm chí có thể nói toàn bộ Tam Trọng Thiên đều là chiến trường, có chỗ nào chưa từng đánh nhau? Cho nên muốn tìm một chỗ cổ chiến trường như vậy là vô cùng khó khăn, quan trọng nhất là mấy trăm vạn năm trôi qua, nhiều chỗ địa hình thay đổi, cho dù có manh mối phỏng chừng cũng không tìm được. Tìm một chỗ cổ chiến trường như vậy làm cái gì? Nhiều năm đã qua, có thể để lại cái gì? Xem như là di hài tổ tiên Ma Uyên năm xưa cũng khó sót lại. Việc gì khác thường chắc chắn có gì lạ. Trong khoảng thời gian này hành động của Ma Uyên rất lạ thường, khiến Thiên Tội Chân Nhân, Tiêu Dao Thánh Hoàng đặc biệt trọng thị, nếu Ma Uyên chú trọng như vậy thì bọn họ tự nhiên cũng sẽ để ý kỹ. Hai người thương nghị một phen, quyết định phái ra tiểu đội thám báo hàng đầu đi điều tra việc này, trước tiên điều tra một ít tình huống rồi tính tiếp, chờ về sau nghiên cứu kỹ lại. Vẫn còn tiếp tục rút lui quy mô lớn, tốc độ tiến quân của Ma Uyên không nhanh, cho nên nhân tộc cũng không có tổn thất quá lớn. Chỉ có những nhân tộc không chịu đi, liều mình đấu với Ma Uyên, cuối cùng toàn bộ chết hết. Ngày càng nhiều nhân tộc tuôn vào Tử Dương đại lục, bên này không chỉ riêng là dã ngoại, trong nhiều núi lớn đều đã chật cứng người. May mà con dân Tam Trọng Thiên ít nhiều có chút tu vi, dù là bình dân tầng dưới chót nhất cũng có cảnh giới Nhất Kiếp. Loại cảnh giới này một khoảng thời gian không ăn cơm sẽ không đói chết, nếu không thì nhiều người như vậy, thực vật đều là vấn đề lớn. Thời gian lại lần nữa qua nửa năm, Tam Trọng Thiên hiện tại đã có hơn phân nửa người di chuyển đi vào Tử Dương đại lục, dưới sự trợ giúp của các đại gia tộc trên đại lục, mọi người đều thu xếp ổn thỏa. Có chỗ ở, cũng cung cấp một phần tài nguyên phát xuống, không đến mức dẫn tới rối loạn lớn. Bên Ma Uyên vẫn hài hòa, chậm rãi tiến lên, từng chút một chiếm cứ các đại lục và đại lục. Nhân tộc không có phái ra cường giả quấy rối, không muốn chọc giận Ma Uyên quá mức, dù sao quyết định buông bỏ đa số địa bàn rồi, đi quấy rối đã không có ý nghĩa gì. Không phái ra cường giả, nhưng phái ra thám báo, hơn nữa là nhiều thám báo đứng đầu. Những thám báo này liên tục không ngừng mang về tình báo, tập hợp tất cả tình báo lại, Thiên Tội Chân Nhân và Tiêu Dao Thánh Hoàng suy tính nhiều lần, cho ra một kết luận. Ma Uyên quả thực đang tìm một chỗ cổ chiến trường, là cổ chiến trường năm xưa cường giả Ma Uyên và cường giả nhân tộc đại chiến, chỗ chiến trường này có một đặc điểm là lòng đất có lửa, ngọn lửa cực kỳ khủng bố. Đây là đặc điểm rất rõ ràng, đương nhiên nhiều năm đã qua, rất nhiều địa hình thay đổi, lòng đất cũng đổi khác, lỡ như lửa dưới lòng đất tắt rồi? Lỡ như cổ chiến trường bị phá hủy thì sao? Cho nên này cổ chiến trường phi thường khó tìm. Nếu khó tìm đến thế thì tại sao Ma Uyên còn xuất động mấy trăm vạn thám báo tìm kiếm, tiêu phí công sức lớn như vậy chắc chắn là có thâm ý rất sâu. Cụ thể có thâm ý gì thì Thiên Tội Chân Nhân và Tiêu Dao Thánh Hoàng không biết được, nhưng nếu Ma Uyên dốc hết sức tìm kiếm thứ gì đó, bọn họ tự nhiên cũng cần tìm ra. Cho nên Thiên Tội Chân Nhân và Tiêu Dao Thánh Hoàng triệu tập tất cả cấp Đế, bắt đầu gom góp các loại tư liệu lịch sử, kết hợp những tình huống hiện tại của Tam Trọng Thiên, hợp mưu hợp sức, cũng bắt đầu sưu tầm cổ chiến trường này. Thiên Tội Chân Nhân, Tiêu Dao Thánh Hoàng còn triệu tập rất nhiều thám báo tản đi khắp Tam Trọng Thiên, đầu tiên là tra xét hành tung và tình huống của đại quân Ma Uyên, thứ hai là sưu tầm cổ chiến trường này. Bên nhân tộc vừa hành động, bên Ma Uyên phản ứng phi thường kịch liệt! Lúc trước Ma Uyên không có bất cứ hành động, trơ mắt nhìn nhân tộc rút lui quy mô lớn, hiện tại nhân tộc cũng bắt đầu sưu tầm cổ chiến trường, Ma Uyên lập tức làm ra phản ứng. Đầu tiên nhiều là Ma Tôn và Ma Chủ bị phái đi, thanh tiễu thám báo của nhân tộc. Thứ hai là đại quân tăng tốc độ tiến lên, hai Ma Tổ tự mình dẫn dắt một đường đại quân trực tiếp đi vào Thần Phong đại lục, hơn nữa cũng không có chiếm cứ Thần Phong đại lục, nhanh chóng ập đến Tử Dương đại lục.
Chương 4005 Quân cờ
Đại quân đến gần! Trong vô hình tạo áp lực rất lớn cho nhân tộc, bên Ma Uyên dường như vô thành truyền một tín hiệu, yên phận ở trên Tử Dương đại lục thì có lẽ trong thời gian ngắn Ma Uyên sẽ không ra tay, nếu dám xằng bậy thì bên Ma Uyên không ngại lập tức diệt tất cả nhân tộc. Nhân tộc thoáng chốc một mảnh hoảng loạn, đại quân của Ma Uyên không tạo áp lực quá lớn cho bọn họ, nhưng mỗi Ma Tổ đều giống như thanh kiếm bén. Nếu mấy Ma Tổ đều tấn công, dựa vào Thiên Tội Chân Nhân và Tiêu Dao Thánh Hoàng có thể chịu đựng nổi không? Hai người Thiên Tội Chân Nhân cũng cảm giác áp lực tăng lớn nhiều, hai người thương nghị, quyết định rút về đa số thám báo tìm tòi cổ chiến trường, xem phản ứng của Ma Uyên. Thám báo vừa rút về, đại quân Ma Uyên quả nhiên lập tức chậm lại tốc độ. Tín hiệu quả rõ ràng, nhân tộc ở yên trong Tử Dương đại lục có lẽ còn sống được lâu chút, nếu dám quấy nhiễu hành động của Ma Uyên thì Ma Uyên sẽ thò ra nanh vuốt sắc bén ngay. Thiên Tội Chân Nhân, Tiêu Dao Thánh Hoàng không dám kích thích Ma Uyên quá nhiều, hiện tại chưa bố trí xong phòng tuyến, nếu hiện tại Ma Uyên dốc hết sức tiến công thì bọn họ lấy cái gì đi kháng? Rút thám báo về không đại biểu bỏ nghiên cứu cổ chiến trường. Tam Trọng Thiên có nhiều thế gia viễn cổ, ví dụ như Chúc gia, Nghịch Long tộc. Khi các đại gia tộc này rút lui có mang theo tàng thư của gia tộc, chứa trong mấy trăm nhẫn không gian, giờ phút này các đại gia tộc triệu tập người lật xem tra tìm những tài liệu này. Thiên Tội Chân Nhân định kết hợp các loại tư liệu lịch sử và tình huống Tam Trọng Thiên hiện tại tính ra một số nơi đáng nghi nhất, sau khi phái cấp Đế đi tra xét sàn lọc những khu vực này. Cấp Đế ra ngoài tra xét, thám báo bình thường bên Ma Uyên không thể phát hiện ra bọn họ, cùng lắm thì để Tiêu Dao Thánh Hoàng lén lút tra xét, bên Ma Uyên chắc không thể phát hiện được. Vô số tư liệu lịch sử tập hợp lại, kết hợp tình huống hiện giờ của Tam Trọng Thiên, mấy nghìn người sửa sang suy tính, tính hơn một tháng, cuối cùng tính ra mười ba chỗ cổ chiến trường. Mười ba chỗ cổ chiến trường từng có địa hỏa trong lòng đất, tuy hiện tại một số nơi không có địa hỏa, nhưng đa số cổ chiến trường này đều có di tích, có lẽ bên trong có thứ gì. Tiêu Dao Thánh Hoàng ngẫm nghĩ, nói với Thiên Tội Chân Nhân: - Để ta tự đi! Cho dù phái cấp Đế ra cũng có thể bị bên Ma Uyên tra xét được. Đến lúc đó chắc chắn sẽ chọc giận bên Ma Uyên, hiện tại nhân tộc có thể kéo dài bao lâu hay bấy lâu. Dù sao chỉ có mười ba nơi, Tiêu Dao Thánh Hoàng tra xét nhanh, tối đa mất một năm là tra xét xong hết. - Rốt cuộc Ma Uyên đang tìm cái gì? Trong cổ chiến trường thật ra có cái gì? Thiên Tội Chân Nhân thở dài thườn thượt, hắn cứ có cảm giác Ma Uyên đang đặt một ván cờ rất lớn, thậm chí có đôi tay sau màn đang điều khiển, không chừng Ma Uyên chỉ là một con cờ. Hoa rụng hoa nở, xuân đi xuân đến! Lục Ly đã tu luyện hơn ba năm trên Thiên Trì, lúc bình thường thì thời gian ba năm mấy có vẻ khá dài, đối với cấp bậc của Lục Ly hiện tại thì tùy tiện bế quan tám năm, mười năm mà cảm giác qua trong chớp mắt. Bản thân hắn không có bất cứ cảm giác, cứ đinh ninh mới qua một, hai tháng, hắn còn chưa tu luyện bí thuật đại thành, nhưng cách đại thành không quá lâu, đã đến phút cuối. Qua lâu như vậy, Pháp Giới của Lục Ly lại lần nữa phát sinh thay đổi, thay đổi lớn nhất là Nguyên Lực hình thành vòng xoáy xoay tròn tốc độ càng lúc càng nhanh. Tốc độ vòng xoáy tăng nhanh, tốc độ hấp thu năng lượng Thiên Trì cũng tăng lên. Nếu không phải những năng lượng này hóa thành khí thể từ lòng đất đi vào trong thân thể Lục Ly, e rằng đã sớm bị hai quân sĩ Ma Uyên phát hiện ra. Thật ra có một quân sĩ Ma Uyên trước đó có cảm thấy hơi kỳ, nhưng cho rằng Lục Ly đang tu luyện, cho nên không để ý nhiều, nhân tộc tu luyện công pháp khác với Ma Uyên, đây là thường thức. Hôm nay, một quân sĩ Ma Uyên rốt cuộc phát hiện ra có gì đó kỳ lạ, bởi vì vòng xoáy trong Pháp Giới của Lục Ly tăng tốc độ xoay mấy lần, hấp thu năng lượng Thiên Trì càng thêm nhanh chóng mãnh liệt. Từng lũ năng lượng nhanh chóng ngưng tụ từ Thiên Trì hình thành các sợi tơ liên tục hội tụ dưới thân Lục Ly. Giữa Thiên Trì và Lục Ly xuất hiện một sợi dây gắn kết, như vậy thì rất dễ dàng bị phát hiện ra. Một quân sĩ Ma Uyên phát hiện việc lạ này, trong con ngươi lóe tia sáng khác lạ, nói vài câu với quân sĩ Ma Uyên khác. Quân sĩ Ma Uyên nọ tra xét, cũng bị bất ngờ. Thiên Trì quan trọng biết bao? Đây là Thánh Địa dựng dục nguyên tộc quần Ma Uyên, là đệ nhất bảo địa của Ma Uyên, là nơi quan trọng nhất của Ma Uyên. Mặc kệ Lục Ly tu luyện công pháp đặc biệt cỡ nào, hắn hấp thu năng lượng từ Thiên Trì là chuyện rất nghiêm trọng. Một quân sĩ Ma Uyên đưa ra đề nghị đi báo cáo ngay, quân sĩ Ma Uyên khác do dự. Bởi vì thân phận của Lục Ly rất tôn quý, họ Càn, còn có thể đi vào Thiên Trì tu luyện, chắc chắn đây là đại nhân vật. Nếu đi báo cáo chút chuyện như vậy, lỡ chọc Lục Ly tức giận, về sau hắn muốn làm chết bọn họ dễ như chơi. Thiên Trì không có gì khác lạ, hấp thu chút năng lượng của Thiên Trì chắc không đến mức nghiêm trọng? Hai quân sĩ Ma Uyên tán gẫu giây lát, cuối cùng quyết định ổn thỏa một ít, đánh thức Lục Ly, khiến hắn xuống núi. Nếu hắn không muốn xuống núi, đến lúc đó bọn họ chỉ có thể báo cáo. Một quân sĩ Ma Uyên đi tới, suy nghĩ một hồi không dám đụng chạm Lục Ly, lên tiếng gọi. Nhưng Lục Ly không có bất cứ phản ứng, quân sĩ Ma Uyên đành vươn tay ra ngưng tụ một dòng khí màu đen chậm rãi đụng vào Lục Ly. Thân thể Lục Ly bị đụng chạm, rốt cuộc tỉnh lại. Hắn mở mắt ra, có chút mê mang nhìn bốn phía, bế quan quá lâu, hắn đều có chút mơ hồ. - Ủa? Lục Ly phát hiện mình ở trên bờ, không thấy nhóm Càn Cương đâu, chỉ còn lại hai quân sĩ Ma Uyên? Hắn tạm dừng một lúc hỏi thăm: - Ta tu luyện tại đây bao nhiêu năm? Nhóm Càn Cương, Càn Lưu đâu?
Bình luận facebook