-
Chương 4006-4010
Chương 4006 Tỉnh lại
- Bẩm đại nhân! Quân sĩ Ma Uyên vội vàng bẩm báo: - Đại nhân đã tu luyện hơn ba năm ở chỗ này, từ hơn ba năm trước nhóm Càn Cương đã rời khỏi, là Càn Chủy đại nhân đưa đại nhân lên, Càn Chủy đại nhân khiến chúng ta ở đây nhìn, nếu đại nhân tỉnh rồi thì mời đại nhân xuống núi. Hơn ba năm? Lục Ly càng thêm mơ hồ, trôi qua lâu như vậy? Hắn tu luyện tại đây lâu như vậy, không có người đánh thức hắn? Đám người Càn Chủy, Càn Cương, Càn Lưu yên tâm mặc hắn tu luyện gần Thiên Trì? - Không đúng! Lục Ly có chút buồn bực, hai quân sĩ Ma Uyên này nói Càn Chủy dặn chờ khi hắn tỉnh lại mới mời hắn xuống núi, đã vậy thì tại sao hai quân sĩ Ma Uyên này dám đánh thức hắn? Hắn hỏi thăm một câu, một quân sĩ Ma Uyên rụt rè chỉ dưới thân Lục Ly, nói: - Đại nhân, dường như thân thể của người hấp thu năng lượng của Thiên Trì. Thiên Trì rất quan trọng với tộc ta, nếu bị các đại nhân biết chuyện này chắc chắn sẽ... cho nên chúng ta hy vọng đại nhân ngừng tu luyện, xuống núi đi. - Hấp thu năng lượng Thiên Trì? Lục Ly càng hoang mang, thần niệm của hắn quét qua, rất nhanh tự hù mình. Dưới thân thể của hắn quả nhiên có một dòng khí liên tục không ngừng theo lòng đất chui lên, đi vào trong thân thể của hắn, những năng lượng này rõ ràng là từ trong Thiên Trì chui ra. Lục Ly lập tức nội thị Pháp Giới của mình, lòng càng giật mình hơn, bởi vì Pháp Giới của hắn hoàn toàn khác với trước kia. Trong Pháp Giới xuất hiện rất nhiều dải sương mù màu tím, Nguyên Lực cũng biến thành một vòng xoáy. Cũng bởi vì vòng xoáy này nên Pháp Giới mới có thể liên tục không ngừng lôi kéo năng lượng của Thiên Trì vào. - Tại sao Nguyên Lực tự động xoay tròn? Những sương mù màu tím này là cái gì? Tại sao Trật Tự Thần Liên tự di chuyển? Lục Ly hơi khủng hoảng, cảm giác mất kiểm soát. Trật Tự Thần Liên tự di chuyển, Nguyên Lực biến thành vòng xoáy xoay tròn, chủ động hấp thu năng lượng trong Thiên Trì, tất cả điều này đều khiến hắn khiếp sợ và hoảng loạn. Hắn vội vàng thử khống chế Trật Tự Thần Liên, Trật Tự Thần Liên thoáng chốc xuất hiện trong tay hắn, không mất kiểm soát, hắn bớt lo. Lục Ly chìm ý niệm vào Pháp Giới, khống chế Nguyên Lực. Kết quả có thể dễ dàng khống chế Nguyên Lực, vòng xoáy Nguyên Lực biến mất, năng lượng Thiên Trì trong lòng đất lập tức ngừng lại, không tiếp tục chui vào cơ thể của hắn. Cho tới giờ khắc này Lục Ly mới an tâm, mọi thứ còn trong kiểm soát. Hắn trầm ngâm giây lát, đưa Trật Tự Thần Liên vào Pháp Giới, không tiếp tục khống chế. Quả nhiên... Lục Ly không khống chế là Trật Tự Thần Liên sẽ vui vẻ di chuyển trong sương khói màu tím, sương mù bây giờ khá dày nên có thể gọi là sương khói. Nguyên Lực không bị khống chế thì lại lần nữa hình thành vòng xoáy bắt đầu hấp thu năng lượng trong Thiên Trì, từng luồng khí lưu mỏng như mùi hương từ trong Thiên Trì lan tràn ra, liên tục không ngừng đi vào trong Pháp Giới. - Thật thần kỳ, rốt cuộc phát sinh chuyện gì? Lục Ly không nghĩ thông, nhưng hắn cảm giác là chuyện tốt. Có một điều rõ ràng, sương khói màu tím này là thứ tốt, nếu không thì tại sao Trật Tự Thần Liên hưng phấn như vậy? Liên tục qua lại trong sương khói, rất có thể là nó nhờ cậy sương khói màu tím tăng lên chính mình. Sương khói màu tím chắc chắn là năng lượng hấp thu từ Thiên Trì bị Pháp Giới chuyển đổi. Cho nên hấp thu năng lượng Thiên Trì có ích với Lục Ly, đây là điều chắc chắn. Còn về tại sao Nguyên Lực sẽ xuất hiện vòng xoáy, biết chủ động lôi kéo hấp thu năng lượng Thiên Trì thì Lục Ly không rõ. - Nếu như có thể luôn tu luyện tại đây một khoảng thời gian thì tốt rồi! Trong lòng Lục Ly động ý niệm, bất kể như thế nào, hấp thu nhiều năng lượng Thiên Trì hơn tuyệt đối là chuyện tốt. Lục Ly mơ hồ có cảm giác nếu như có thể tiếp tục hấp thu có lẽ sức chiến đấu của hắn sẽ tăng mạnh. - Đại nhân! Khi Lục Ly nảy ý định thì hai quân sĩ Ma Uyên có chút không kiên nhẫn, bởi vì Lục Ly lại hấp thu năng lượng Thiên Trì. Nếu Lục Ly còn chưa xuống núi, bọn họ đành đi báo cáo với cao tầng Ma Uyên. - Ồn ào cái gì? Các ngươi muốn tìm cái chết? Lục Ly mở bừng mắt, trong con ngươi tràn ngập tia sáng hung ác bạo ngược, bộ dạng giống như một con mãnh thú chực chờ cắn người, hai quân sĩ Ma Uyên nhìn ánh mắt đó sợ run cầm cập. Bị Lục Ly rống một tiếng, hai quân sĩ Ma Uyên hết hồn. Lục Ly suy nghĩ một hồi hỏi thăm: - Nhóm Càn Chủy đâu? Đều ở trong Thánh Sơn sao? - Không có! Một quân sĩ Ma Uyên lắc đầu nói: - Càn Chủy đại nhân đi Trung Vương Giới, những đại nhân lúc trước tu luyện trong Thiên Trì đều đi Trung Vương Giới. Nguyên Thánh Tổ phát động tổng công, đa số cường giả và quân đội Thánh Uyên chúng ta đều đi Trung Vương Giới. - A... Lục Ly lộ vẻ mặt ngạc nhiên, Ma Uyên phát động tổng công với Tam Trọng Thiên? Lục Ly lập tức hỏi thăm một ít chi tiết, biết được thời gian phát động tổng công và một số tình huống. Sau khi hỏi rõ, tim Lục Ly đập nhanh. Nguyên Thánh Tổ cùng đa số cường giả đều đi Tam Trọng Thiên, Thánh Sơn hiện tại cơ hồ không có cường giả. Tức là hiện tại không có người để ý hắn, phỏng chừng cường giả Ma Uyên đóng giữ cũng không biết sự tồn tại của hắn, không biết hắn còn ở trong Thiên Trì. Tức là... Có lẽ hắn có thể tu luyện ở đây mãi, điều kiện tiên quyết là hai quân sĩ Ma Uyên này không đi báo tin? Làm sao ngăn cản hai quân sĩ Ma Uyên? Cách tốt nhất là... trực tiếp khiến bọn họ biến mất. Vấn đề là nơi này là Thánh Sơn, nơi này còn có một Ma Tổ đóng giữ, nếu bị Ma Tổ này tra xét được, hắn rất có thể sẽ bị Ma Tổ đập chết. Cho nên đánh chết hai quân sĩ Ma Uyên là việc mạo hiểm, nhưng ích lợi cũng cực kỳ lớn, xử lý hai quân sĩ Ma Uyên này, có lẽ hắn sẽ được tu luyện mãi trong Thiên Trì. Tốc độ hấp thu năng lượng Thiên Trì của Lục Ly siêu nhanh, có lẽ về sau sẽ càng lúc càng nhanh, thậm chí có thể hấp thu đa số năng lượng Thiên Trì vào, đến lúc đó có khi nào Pháp Giới của hắn phát sinh dị biến, có khi nào sức chiến đấu của hắn tăng mạnh? - Đại nhân!
Chương 4007 Mạnh dữ vậy?
Một quân sĩ Ma Uyên thấy Lục Ly im lặng không nói, năng lượng trong Thiên Trì liên tục bị kéo vào trong thân thể của hắn. Quân sĩ Ma Uyên này hơi nóng nảy, mỗi lần có cường giả Ma Uyên tu luyện thì Thiên Trì phải khôi phục một khoảng thời gian, nếu Lục Ly liên tục hấp thu năng lượng, lỡ như Thiên Trì xảy ra vấn đề thì sao? Hai quân sĩ này phụ trách trấn thủ Thiên Trì, cũng là con cháu hoàng tộc, bọn họ đặc biệt trọng thị Thiên Trì, cho nên một quân sĩ nói: - Cầu đại nhân xuống núi, không thể tu luyện tại đây. Lục Ly ngừng tu luyện, trong mắt lại lần nữa lộ ra hung quang, hừ lạnh nói: - Ngươi tính cái gì? Dám vô lễ với ta? Lục Ly quyết định ra tay, dù sao dụ hoặc quá lớn. Muốn ra tay thì hắn rất nhiều phải có lý do, lỡ như bị phát hiện, hắn cũng có cái cớ nói chuyện. Hai quân sĩ Ma Uyên nổi giận, một nhân tộc tạp chủng như Lục Ly, tuy thực lực của bọn họ yếu hơn nhưng nói sao thì đều là hoàng tộc. Một quân sĩ Ma Uyên bỗng chốc giận dữ nói: - Con chó tạp chủng kia, tưởng mình là cái thá gì? Ngươi là chó săn của Thánh Uyên chúng ta, kiêu ngạo cái gì? Một viên Ấn Thạch luôn ánh sáng lấp lánh trong tay Lục Ly, lặng lẽ ghi lại lời quân sĩ Ma Uyên này nói. Sau khi quân sĩ Ma Uyên nói xong, trong mắt Lục Ly lóe hai tia sáng, công kích linh hồn bắn ra, hắn sớm đã ngưng tụ linh hồn chi kiếm, đồng thời công kích hai quân sĩ Ma Uyên. Công kích linh hồn của Lục Ly mạnh biết bao, sức chiến đấu của hai quân sĩ Ma Uyên này cỡ Ngũ Kiếp, nháy mắt đã bị linh hồn chi kiếm đánh tan linh hồn. Thật ra Lục Ly có rất nhiều hình thức công kích có thể nháy mắt giây giết hai quân sĩ Ma Uyên, nhưng hắn lựa chọn công kích linh hồn. Bởi vì công kích linh hồn im hơi lặng tiếng, sẽ không có bất cứ dao động gì, cũng không dễ dàng dẫn tới cường giả Thánh Sơn chú ý. - Hừ, dám nhục nhã bổn tọa, tìm cái chết! Lục Ly giả vờ hừ lạnh hai tiếng, lắc người thu hai xác chết vào trong nhẫn không gian, theo sau hắn yên lặng chờ đợi. Nếu có cường giả Ma Uyên giám thị nơi này thì chắc chắn sẽ lập tức bị phát hiện, đến lúc đó hắn sẽ phải đối diện cơn giận của cường giả Ma Uyên. Nếu không có bị phát hiện thì hắn có một khoảng thời gian yên ổn tu luyện, khoảng thời gian này có lẽ là một tháng, có lẽ là một năm, có lẽ là mười năm, chưa biết chừng. Phải xem có cường giả chú ý tình huống bên Thiên Trì hay không, nếu có Ma Tổ nào vô tình quét thần niệm qua sẽ phát hiện ra ngay. Thời gian dần trôi qua, trong lòng Lục Ly cực kỳ căng thẳng. Một khi bị phát hiện, chẳng những không thể tu luyện ở đây, có lẽ không giữ được mạng nhỏ của hắn. Mười giây, ba mươi giây, một nén hương! Trong lòng Lục Ly như trút được gánh nặng, cũng mừng như điên không thôi, nếu thời gian một nén hương vẫn không cường giả Ma Uyên xuất hiện, chứng minh rất có thể không có cường giả Ma Uyên chú ý tình huống bên Thiên Trì. Phỏng đoán của Lục Ly là đúng, hắn thật sự rất may mắn! Hơn ba năm trước, thời gian tu luyện của bọn họ vừa tròn mười năm thì Nguyên Thánh Tổ hạ lệnh tổng động viên, cơ hồ tất cả cường giả Ma Uyên đều triệu tập đi Tam Trọng Thiên. Không có nhiều cường giả Ma Uyên biết Lục Ly đến Thánh Sơn, hắn vừa tới liền đi Thiên Trì tu luyện, cho nên cơ hồ không gây ra ấn tượng mạnh gì. Về sau Ma Uyên tổng động viên, đa số cường giả đi, còn lại hoàng tộc Ma Uyên tuy đông nhưng ai thèm để ý một tướng hàng nhân tộc? Quang Thánh Tổ đóng giữ biết chuyện Lục Ly đang tu luyện trên Thiên Trì, nhưng Càn Chủy đã sắp xếp xong, cho nên hắn không để ý nhiều. Ở trong lòng Quang Thánh Tổ thì Lục Ly chỉ là một tiểu nhân vật, là một con cờ ngầm do Thiên Thánh Tổ bài bố, không đáng lọt vào pháp nhãn của hắn. Quang Thánh Tổ không thèm quan tâm chuyện của Lục Ly, hắn cũng không cảm thấy Ma Uyên có thể xảy ra chuyện gì. Hắn thu xếp nhiều thám báo giám sát toàn bộ Ma Uyên, sau đó bế quan, dù sao có việc thì đám thám báo sẽ báo cáo cho hắn. Thiên Trì nằm trong Thánh Sơn, Thánh Sơn là trung tâm của Ma Uyên, đẳng cấp Ma Uyên nghiêm khắc, quân sĩ Ma Uyên bình thường có ai dám tới gần Thánh Sơn? Cho nên Quang Thánh Tổ hoàn toàn mặc kệ tình huống bên ngoài, khi nào xảy ra chuyện chắc chắn sẽ có cường giả Ma Uyên báo cáo với hắn. Trùng hợp tình cờ đã cho Lục Ly cơ hội. Lục Ly lại đợi mấy nén hương, xác định không có cường giả Ma Uyên tra xét tình huống bên này thì bước tới bên bờ Thiên Trì. Lục Ly hơi do dự, hắn nên đi xuống Thiên Trì tu luyện hay ngồi cạnh Thiên Trì tu luyện? Tu luyện bên trong Thiên Trì có thể nhanh chóng hấp thu năng lượng, nhưng rất dễ dàng khiến Thiên Trì xao động, đến lúc đó dẫn tới cường giả Ma Uyên chú ý. Tu luyện cạnh Thiên Trì thì ôn hòa rất nhiều, không dễ dàng xảy ra vấn đề, nhưng tốc độ chậm. Lục Ly nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng quyết định mạo hiểm thử một lần, xuống Thiên Trì. Không ai biết khi nào sẽ bị phát hiện, một khi phát hiện ra, vậy thì hắn không có cơ hội tu luyện. Thậm chí hai quân sĩ Ma Uyên chết đi, hắn sẽ bị truy cứu trách nhiệm. - Không đúng, ta không có Thiên Âm Thảo! Lục Ly nghĩ đến một vấn đề, hắn đảo tròng mắt, trong tay xuất hiện hai nhẫn không gian, đó là nhẫn không gian của hai quân sĩ Ma Uyên. Lục Ly tìm kiếm bên trong, rất nhanh nhếch miệng cười, hai quân sĩ Ma Uyên này đều mang theo Thiên Âm Thảo, cộng lại thêm vào có hơn mười gốc. Mười mấy gốc Thiên Âm Thảo đủ cho Lục Ly tu luyện mười mấy năm, hắn một lần lấy ra hai gốc Thiên Âm Thảo luyện hóa, sau đó chậm rãi đi xuống Thiên Trì. Bõm! Lục Ly vào trong Thiên Trì, vừa chạm vào chất lỏng trong ao, hắn phát hiện vòng xoáy Nguyên Lực trong Pháp Giới lập tức điên cuồng xoay tròn, tiếp đó năng lượng trong Thiên Trì như thủy triều không ngừng tuôn vào Pháp Giới của hắn. - Mạnh dữ vậy, chắc không xảy ra chuyện chứ? Lục Ly nhìn mà thầm giật mình, tuy Thiên Trì này rất lớn, trong ao ẩn chứa nhiều năng lượng kỳ dị, nhưng tiếp tục hấp thu như vậy e rằng không đầy nửa năm, năng lượng trong Thiên Trì sẽ bị Pháp Giới của hắn hấp thu hết sạch.
Chương 4008 Chí bảo
Trong Pháp Giới, vòng xoáy điên cuồng vận chuyển, năng lượng trong Thiên Trì liên tục không ngừng tuôn vào Pháp Giới của Lục Ly. Ban đầu Lục Ly ngồi ở trên bờ tu luyện, năng lượng trong Thiên Trì rót vào giống như là một dòng suối nhỏ, hiện tại lại cảm giác giống như sông lớn hùng dũng. Hiện giờ năng lượng tuôn vào trong Pháp Giới so với lúc trước đã chênh lệch ít nhất nghìn lần trở lên, mỗi phút giây đều có vô số năng lượng bị hấp thu vào. Pháp Giới của Lục Ly biến thành như hang không đáy, điên cuồng hấp thu năng lượng trong Thiên Trì. Thiên Trì rất lớn, năng lượng bên trong cũng rất nhiều, nhưng lúc trước mười cường giả nhóm Lục Ly hấp thu mười năm, năng lượng trong đó vốn đã thiếu rất nhiều, bị Lục Ly tiếp tục hấp thu như vậy rất dễ dàng xảy ra vấn đề. Có âm còn có dương, có vào thì có ra, bất cứ chuyện gì đều không phải là cô lập. Thiên Trì cũng giống như vậy, năng lượng Thiên Trì chắc chắn không phải vô cùng vô tận, trong Thiên Trì này hẳn là có một đại trận thiên nhiên, đại trận thần kỳ này dựng dục ra Thiên Trì. Đại trận liên tục không ngừng dựng dục xuất thần dịch, những thần dịch bị võ giả hấp thu cũng sẽ không ảnh hưởng thần trận. Nhưng nếu hấp thu quá nhiều, rất có thể sẽ ảnh hưởng thần trận vận chuyển, thậm chí dẫn đến thần trận xảy ra vấn đề. Việc này giống như cơ thể con người, một người làm khổ sai cả ngày, nghỉ ngơi một buổi tối sẽ khỏe. Nếu liên tục làm khổ sai ba, bốn ngày sẽ không chịu nổi gánh nặng. Nếu liên tục không ngủ không ngớt nửa tháng, người này chắc chắn sẽ mệt chết. Lục Ly không phải con dân Ma Uyên, hắn không quản được nhiều như vậy. Trong lòng hắn bị cảm xúc mặt trái chiếm cứ, trở nên vì tư lợi. Hắn chỉ muốn chính mình trở nên cường đại, nếu Thiên Trì thật sự bị hủy, hắn cũng không sao cả. Hắn đã giết hai quân sĩ Ma Uyên, vốn là trọng tội. Giết hoàng tộc Ma Uyên trên Thánh Sơn, lỗi lầm này lớn, nếu bị Quang Thánh Tổ biết, dù Lục Ly không chết cũng sẽ bị lột một lớp da. Giờ phút này có đường tắt biến mạnh, tính tình của Lục Ly hoàn toàn thay đổi nên sẽ không cố kỵ gì nữa, lo hấp thu trước rồi tính. Cảm giác Pháp Giới đã dị biến, cụ thể sau khi dị biến sẽ ảnh hưởng thế nào đến Lục Ly thì hiện tại hắn hoàn toàn không biết. Hắn chỉ có một cảm giác mơ hồ, có lẽ hấp thu toàn bộ năng lượng trong Thiên Trì thì Pháp Giới sẽ chân chính dị biến, trở nên vô cùng cường đại! Bây giờ Lục Ly không bình tâm tu luyện bí thuật linh hồn được nữa, luôn cẩn thận quan sát Pháp Giới, cảm ứng tình huống bốn phía. Hắn ngẫm nghĩ, còn thả Huyết Linh Nhi ra cho quan sát tình huống của Thiên Trì. Nếu thần trận Thiên Trì ra vấn đề lớn thì Lục Ly sẽ ngừng hấp thu trước khi xảy ra chuyện. Như vậy có lẽ qua một khoảng thời gian, Thiên Trì sẽ khôi phục lại, lỗi lầm của hắn sẽ không quá nặng. Huyết Linh Nhi tra xét ba, bốn ngày thì truyền âm đến, khiến Lục Ly cực kỳ khiếp sợ: - Chủ nhân, ta cảm giác Thiên Trì này không giống cái ao, nó cường đại là trung tâm của một món chí bảo. - Chí bảo? Có ý gì? Lục Ly trầm ngâm giây lát hỏi thăm, chỉ là một cái ao mà sao còn dính dáng đến chí bảo? Từ đâu ra? Huyết Linh Nhi tạm dừng một lúc truyền âm nói: - Ta có một loại cảm giác, cả tòa Thánh Sơn kỳ thực là một món chí bảo, Thiên Trì này là trung tâm của Thánh Sơn. Đương nhiên, ta không chắc chắn mười phần, ta cần tra xét cẩn thận. - Đi tra xét cẩn thận, việc này rất trọng yếu! Lục Ly vội vàng ra lệnh, nếu cả tòa Thánh Sơn là một món chí bảo thì báu vật này rất mạnh, tuyệt đối vượt qua thánh binh. Không nói cái khác, Thiên Trì là chí bảo, có thể sinh ra thần dịch mạnh như vậy. Thánh Sơn này cao bao nhiêu? Nó là trung tâm của toàn bộ Ma Uyên, là nơi hoàng tộc Ma Uyên cư trụ, là Thánh Địa dựng dục ra toàn bộ tộc quần Ma Uyên. Có thể nói không có Thánh Sơn thì không có tộc quần Ma Uyên. Nếu Thánh Sơn là một món báu vật thì báu vật này mạnh cỡ nào? Lúc trước Lục Ly không có khát vọng quá lớn với báu vật, dù là với thánh binh thì hắn không có dục vọng chiếm hữu quá mạnh. Nhưng nếu Thánh Sơn là một món chí bảo, vậy hắn chắc chắn phải tìm mọi cách thu vào tay, đây chắc chắn là một món vượt qua thánh binh. Trong lòng Lục Ly kích động, càng không tâm tư tu luyện, luôn nhìn Pháp Giới, chờ đợi kết quả tra xét của Huyết Linh Nhi. Thời gian trôi qua từng ngày, qua nửa tháng Huyết Linh Nhi vẫn chưa đưa tin về, Lục Ly khó tránh có chút sốt ruột, có cần tra xét lâu vậy không? Lại qua ba, bốn ngày, Huyết Linh Nhi rốt cuộc truyền âm đến: - Chủ nhân, tra xét rõ ràng! Lục Ly tinh thần rung lên, vội vàng hỏi: - Thế nào? - Có thể xác định... Huyết Linh Nhi đưa ra câu trả lời khẳng định: - Thánh Sơn này là một món chí bảo, món chí bảo huyền diệu nhất, thần kỳ nhất, cường đại nhất mà ta từng gặp. Dù mấy chục Thánh Hoàng cùng nhau oanh kích ngọn núi này cũng không thể phá hủy nửa phần, trong Thánh Sơn có thần văn thiên địa huyền diệu thậm chí có thể nói là mênh mông, nó huyền diệu nhất, phức tạp nhất mà ta từng gặp. Ta còn có thể xác định một điều, Thiên Trì này là trung tâm của Thánh Sơn. - Ồ... Trong lòng Lục Ly chấn động mạnh, không ngờ rằng Thánh Sơn này thật sự là một món chí bảo, hắn không muốn nghe thứ khác, mắt đỏ ngầu hỏi: - Có biện pháp luyện hóa không? Chiếm lấy Thánh Sơn này? - Cơ hồ không thể nào! Huyết Linh Nhi truyền âm khiến trong lòng Lục Ly chìm vào đáy cốc, Huyết Linh Nhi giải thích: - Muốn khống chế Thánh Sơn thì phải khống chế thiên địa thần trận của Thiên Trì trước. Nhưng thần trận này cực kỳ mạnh, muốn khống chế vô cùng khó khăn. Ta tra xét nửa tháng nhưng không nghĩ ra bất cứ biện pháp, có lẽ do ta quá yếu. - Không có một chút hy vọng sao? Lục Ly vẻ mặt chán nản, Huyết Linh Nhi không có đáp lại, rõ ràng là không có hy vọng. Lục Ly suy nghĩ một hồi, truyền âm nói: - Ngươi tiếp tục đi tra xét lần mò đi, dù sao ta tu luyện tại đây cần một khoảng thời gian, ngươi nhìn xem có cơ may nào không. - Tốt!
Chương 4009 Chìa khóa
Huyết Linh Nhi chui vào lòng đất Thiên Trì, tiếp tục đi lần mò đi tra xét. Lục Ly dò xét Pháp Giới, phát hiện giống như lúc trước thì hắn đơn giản bế quan tu luyện. Lục Ly còn chưa tu luyện bí thuật do Hộc Tổ truyền dạy đến đại thành, thừa dịp trong khoảng thời gian này vừa lúc tu luyện, thực lực tăng lên chút nào hay chút nấy. Thời gian rất nhanh qua đi ba tháng, Lục Ly luôn bế quan, hiện tại hắn mặc kệ tất cả, dứt khoát đi tu luyện, tu luyện bí thuật linh hồn này đến đại thành rồi tính tiếp. Lục Ly đã đến phút cực kỳ then chốt, bí thuật linh hồn sắp đại thành, nhưng hắn lại lần nữa bị đánh gãy tu luyện, Huyết Linh Nhi đột nhiên truyền âm: - Chủ nhân, có phát hiện quan trọng! Lục Ly giật mình tỉnh lại, hắn trước tiên là cáu lên, sau đó hưng phấn, vội hỏi: - Có phát hiện gì? - Thần trận trong Thiên Trì đang yếu đi! Huyết Linh Nhi truyền âm nói, theo sau nàng trầm ngâm giây lát, bổ sung thêm: - Chủ nhân, rất có thể là bởi vì ngươi đang hấp thu năng lượng Thiên Trì, dẫn đến thần trận trong Thiên Trì biến yếu. - Biến yếu? Chuyện bình thường mà? Lục Ly cau mày, hắn đang nhanh chóng hấp thu năng lượng Thiên Trì, thần trận Thiên Trì yếu đi là bình thường. Hắn còn hoài nghi luôn hấp thu thì thiên địa thần trận này rất có thể sẽ trục trặc. - Không đúng! Lục Ly đột nhiên phản ứng lại, hỏi: - Ý của ngươi là thần trận biến yếu, ngươi có hy vọng khống chế thần trận này? - Có khả năng đó! Huyết Linh Nhi cũng có chút hưng phấn, nàng truyền âm nói: - Chủ nhân, ngươi tiếp tục hấp thu năng lượng Thiên Trì, có lẽ đợi khi thần trận trở nên cực kỳ yếu thì ta có cơ hội khống chế thần trận này, kế đó khống chế... cả tòa Thánh Sơn! Tam Trọng Thiên gần đây rất bình thản, bình thản đến mức có chút khiến người tâm hoảng. Các gia tộc lớn nhỏ Tam Trọng Thiên đồng tâm hiệp lực, cơ hồ đa số nhân tộc đều bị đưa vào Tử Dương đại lục. Ma Uyên chẳng những không có bất cứ hành động, đại quân bình thường ngừng lại ở trung bộ Thần Phong đại lục, đại quân khác cũng chậm rãi tiến lên, không có ý vây công Tử Dương đại lục. Cho nên gần đây Tam Trọng Thiên hiếm có bình tĩnh trở lại, bình tĩnh đến mức khiến người tâm hoảng. Ma Uyên vốn có thể trừng trị đến cùng, nhưng không tiến quân, làm nhân tộc thầm lo âu. Lúc trước cũng giống như vậy, Ma Uyên càng là bình tĩnh thì càng khả năng ra chuyện lớn. Nhưng nhân tộc chỉ còn lại bấy cường giả, còn lại Tử Dương đại lục, còn có thể thua đến nơi nào? Cùng lắm thì toàn bộ chết trận ở Tử Dương đại lục. Chỉ có Thiên Tội Chân Nhân mới biết, Ma Uyên trong khoảng thời gian này luôn sưu tầm một chỗ cổ chiến trường, đã phát động nghìn vạn thám báo, tám mảnh đại lục, sáu hải vực khắp nơi đều là bóng dáng của thám báo Ma Uyên. Nhân tộc phái ra một ít thám báo, đều là thám báo hàng đầu, số lượng hơi ít. Đám thám báo này không tìm tòi cổ chiến trường, chỉ theo dõi hướng đi của đại quân Ma Uyên. Bên thám báo không thanh tiễu những thám báo này, một là vì hơi khó trừ sạch, dù sao nhân tộc là rắn địa phương, thứ hai là chỉ cần không quấy nhiễu bọn họ tìm kiếm cổ chiến trường, Ma Uyên cũng lười đi quản. Tiêu Dao Thánh Hoàng xuất động, lặng lẽ bắt đầu tra xét mười ba chỗ cổ chiến trường bị bọn họ tập trung. Tiêu Dao Thánh Hoàng có hai chữ Tiêu Dao đã chứng minh thân pháp của hắn rất lợi hại, nếu không thì sao xứng với hai chữ Tiêu Dao? Năm đó Tiêu Dao Thánh Hoàng còn là Đại Đế đã nhiều lần bị Ma Tổ truy sát, nhưng hắn bao lần đều sống tiếp, từ nơi này có thể nhìn ra sự lợi hại của thân pháp của hắn. Tiêu Dao Thánh Hoàng lén lút đi tra xét, thám báo của Ma Uyên muốn phát hiện hắn cơ hồ không thể nào, trừ phi nơi Tiêu Dao Thánh Hoàng đi qua vừa lúc có Ma Tổ tồn tại. Nhưng khả năng này tính quá nhỏ, Tiêu Dao Thánh Hoàng cảm giác không đúng cũng sẽ trước thời gian rút đi. Tiêu Dao Thánh Hoàng đã đi ra ngoài hơn nửa năm, hắn cũng thành công tra xét sáu chỗ cổ chiến trường, nhưng hắn không có bất cứ phát hiện. Những cổ chiến trường này có một số nằm trong di tích, nếu không phải Tiêu Dao Thánh Hoàng đã đột phá Thánh Hoàng thì không dễ thăm dò. Bên trong những cổ chiến trường này có một ít huyền diệu, cũng có một ít báu vật, nhưng chắc chắn không phải thứ Ma Uyên muốn tìm. Một số báu vật của nhân tộc không có ý nghĩa gì với Ma Uyên. Trong những cổ chiến trường này có một số thứ kỳ dị, nhưng Tiêu Dao Thánh Hoàng cảm giác cũng không phải thứ Ma Uyên muốn tìm kiếm. Tiêu Dao Thánh Hoàng tiếp tục tìm kiếm, mặc kệ mười ba chỗ cổ chiến trường có vật đặc biệt hay không, hắn sẽ sưu tầm tất cả, không tìm được thì tính tiếp. Cùng lúc đó! Bên Phi Vân Thành cũng đang thảo luận chuyện này, Thiên Thánh Tổ tự mình chủ trì, bên dưới toàn là Ma Tôn. Một đám Ma Tôn giờ phút này đang báo cáo. Thiên Thánh Tổ phân công nhiệm vụ xuống, sưu tầm toàn bộ Tam Trọng Thiên kiểu rải thảm. - Bẩm Thiên Thánh Tổ, đã sưu tầm xong ba mơi ba lĩnh ở mạn bắc của Bắc Nguyên đại lục, phát hiện mười chỗ cổ chiến trường, nhưng không phát hiện mục tiêu! - Bẩm Thiên Thánh Tổ, đã tìm tòi xong ba mươi lăm lĩnh nam bộ Bắc Nguyên đại lục, không có bất cứ phát hiện. - Bẩm Thiên Thánh Tổ, Phi Hỏa đại lục... Một đám Ma Tôn báo cáo, đều là không có bất cứ phát hiện, Thiên Thánh Tổ cau chân mày trắng dài, nhìn qua Kỳ Thiên Ngữ, hỏi: - Thiên Ngữ, ngươi gần đây nghiên cứu lâu như vậy, có phát hiện gì không? Thật ra Thiên Thánh Tổ biết rõ, dựa vào thám báo Ma Uyên bình thường đi tra xét rất khó có kết quả, dù sao những thám báo Ma Uyên bình thường này năng lực tra xét có hạn, linh trí không quá cao, chỉ biết chấp hành mệnh lệnh một cách máy móc, không biết biến chuyển. Cho nên trong khoảng thời gian này hắn khiến Kỳ Thiên Ngữ đi thu thập tư liệu lịch sử, tổng hợp phân tích, phán đoán, sửa sang lại suy đoán. Cảm thụ được tất cả Ma Tôn đều nhìn chính mình, trên mặt Kỳ Thiên Ngữ lộ vẻ ngạo nghễ, hắn khom người nói: - Bẩm Thiên Thánh Tổ, trong khoảng thời gian này ta luôn tổng hợp các loại tình huống, kết hợp thu thập tư liệu lịch sử, ta tập trung ba mươi lăm chỗ.
Chương 4010 Chìa khóa
- Ta không có nắm chắc trăm phần trăm, nhưng hẳn là có sáu phần nắm chắc nơi Thiên Thánh Tổ muốn tìm hẳn là một chỗ trong đó. - Ồ? Trong mắt Thiên Thánh Tổ vụt qua tia sáng khác lạ, gật đầu nói: - Làm khá lắm, nếu ngươi tập trung ba mươi lăm chỗ thì chuyện này do ngươi dẫn đầu. Càn Cương, Càn Tinh, mấy người trẻ tuổi các ngươi nghe theo Thiên Ngữ chỉ huy, cố gắng nhanh chóng thăm dò rõ ba mươi lăm chỗ này. Nếu như có thể tìm được thứ chúng ta muốn thì sẽ thưởng dày. - Tuân lệnh! Tuy đám người Càn Cương không phục lắm, nhưng không dám cãi lời của Thiên Thánh Tổ, mười tám Ma Tôn trẻ tuổi đều chắp tay lĩnh mệnh. Kỳ Thiên Ngữ mang theo mười tám Ma Tôn lui xuống, phân công nhiệm vụ cho bọn họ. Sau khi đám người Kỳ Thiên Ngữ đi, một Ma Tôn không kiềm được trong lòng tò mò, hỏi thăm: - Thiên Thánh Tổ, rốt cuộc chúng ta muốn tìm... cái gì? - Đúng vậy! Một Ma Tôn khác cũng không kiềm được hỏi: - Ít nhất đại nhân nên cho chúng ta biết nó là gì, chứ tìm mà không có mục đích, Trung Vương Giới lớn như vậy, quan trọng nhất là mấy trăm vạn năm đã qua, nhiều cổ chiến trường đều bị hủy, chỉ dựa vào tin tức có lửa dưới lòng đất thì cực kỳ khó tìm. Thiên Thánh Tổ chần chừ, trầm mặc một nén hương sau, hắn nói: - Chúng ta cần tìm một cây chìa khóa, tìm được chìa khóa thì chúng ta có thể mở ra một cánh cửa, tộc ta sẽ chân chính bay vọt. - Chìa khóa? Tất cả Ma Tôn lộ vẻ mặt ngạc nhiên, bọn họ biết chìa khóa, vấn đề là Trung Vương Giới lớn bọn họ, có ức vạn vạn chìa khóa, ai biết cần tìm cây chìa khóa nào? Hơn nữa chìa khóa dễ bị hủy, cảm giác đây là mò kim đáy biển, cơ hồ là nhiệm vụ không thể nào hoàn thành. Càn Chủy mở miệng hỏi: - Thiên Thánh Tổ, có thể càng cụ thể hơn nữa không? Đây không phải là chìa khóa bình thường đúng không? Nếu không thì e rằng đã sớm bị hủy. - Chìa khóa chỉ là một từ hình dung! Thiên Thánh Tổ giải thích rằng: - Thứ này tự nhiên không phải chìa khóa thật sự, mà là một món báu vật, báu vật này cụ thể là cái gì thì chúng ta đều không biết. Nhưng nếu đặt báu vật đó ở trước mặt các ngươi, chắc chắn các ngươi sẽ phát hiện nó bất phàm. Thứ này không hủy được, cho dù tất cả Ma Tổ liên hợp lại đều không thể phá hủy. Thứ này cũng không cách nào luyện hóa, nếu không hiểu bí quyết thì căn bản không cách nào di động. - Mặt khác... Thiên Thánh Tổ bổ sung thêm: - Căn cứ bút ký mà tổ tiên của chúng ta để lại, bên nhân tộc không biết tác dụng của nó. Năm xưa một vị tổ tiên phát hiện ra nó nhưng không kịp mang đi, hắn bố trí một thần trận cường đại, hơn nữa mở ra sát trận trong cổ chiến trường. Cho nên nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì thứ này cũng không có bị nhân tộc phát hiện. Lúc trước ta tập hợp nhiều tư liệu lịch sử của nhân tộc, không thấy có ghi chép tương quan. Cho nên chúng ta nhất định phải tìm được chỗ cổ chiến trường này, kế đó tìm được món thánh vật đó. Còn về... có chiếm cứ Trung Vương Giới hay không thì nó không phải trọng điểm, hiểu chưa? Đám người đã hiểu, công kích Trung Vương Giới không phải mục đích, được đến món thánh vật kia mới là mục đích cuối cùng. Càn Chủy ngẫm nghĩ, hỏi câu cuối: - Thiên Thánh Tổ, nếu cổ chiến trường đó nằm ở... Tử Dương đại lục thì sao? Tìm khắp đại lục không thấy, đến lúc đó chỉ còn lại Tử Dương đại lục, mà hiện tại tinh anh và cường giả nhân tộc của Tam Trọng Thiên đều tụ tập ở Tử Dương đại lục. - Thì tấn công, đuổi bọn chúng ra Tử Dương đại lục, nếu không đi thì giết hết! Ánh mắt Thiên Thánh Tổ lộ tia sáng hung ác, dùng giọng điệu vô cùng kiên định nói: - Vì lấy được món thánh vật này, tộc ta đã hy sinh nhiều tiền bối, lần này cũng thương vong thảm trọng, nhất định phải có được thánh vật này, không tiếc hết thảy giá đắt. Chúng ta nhất định phải chiếm lấy cây chìa khóa đó, chúng ta nhất định phải mở cánh cửa kia! Tiêu Dao Thánh Hoàng và Kỳ Thiên Ngữ dẫn người chia nhau sưu tầm một ít cổ chiến trường. Đám người Tiêu Dao Thánh Hoàng tính ra mười ba chỗ, có bảy chỗ trùng hợp Kỳ Thiên Ngữ tính ra. Kỳ Thiên Ngữ chia mười tám Ma Tôn thành ba đội, hắn tự mình lĩnh một đội, Càn Cương và Càn Lưu lĩnh một đội, Càn Tinh đi theo Kỳ Thiên Ngữ, việc này tự nhiên là hắn cố ý sắp xếp, muốn có nhiều cơ hội tiếp xúc với Càn Tinh hơn. Ba đội Ma Tôn, một đội sáu người chia nhau tra xét hơn mười chỗ. Kỳ Thiên Ngữ dặn bọn họ, nếu có nguy hiểm thì đừng đi vào, một khi phát hiện có thứ gì kỳ dị lập tức đưa tin cho hắn, hắn sẽ chạy qua ngay. Kỳ Thiên Ngữ xuất thân đại gia tộc, Kỳ gia vốn đã là một thế gia cổ xưa, Kỳ Thiên Ngữ từ nhỏ từng nghe về rất nhiều bí văn, cũng hiểu rõ một số bí mật mà người bình thường không có tư cách biết. Bọn họ từng xem những tàng thư của Kỳ gia, biết sơ các việc lớn phát sinh trong Tam Trọng Thiên mấy trăm vạn năm qua. Cho nên hắn tin tưởng, thứ Thiên Thánh Tổ muốn tìm chắc chắn nằm trong mười ba chỗ này, nếu đều không có thì chỉ còn lại Tử Dương đại lục, hoặc là thứ kia đã bị di chuyển. Đám người Kỳ Thiên Ngữ không quá sốt ruột, đa số nơi trong Tam Trọng Thiên đều bị chiếm cứ, nhân tộc lui giữ Tử Dương đại lục, đã không có sức phản công, chỉ có thể khổ sở chống đỡ. Bên Ma Uyên xuất hiện bốn Ma Tổ, còn xuất hiện nhiều Ma Tôn như vậy, về lực lượng đã hoàn toàn đè ép nhân tộc. Giống như hai đứa trẻ đánh nhau, đột nhiên trong tay một đứa trẻ xuất hiện một thanh thần binh, sức mạnh này cách xa quá lớn. Ngược lại bên Tiêu Dao Thánh Hoàng rất sốt ruột, lấy tốc độ nhanh nhất tra xét mười mấy cổ chiến trường, hắn không biết phải tìm cái gì, chỉ muốn tra xét tất cả chỗ này, xem thử có nơi nào kỳ lạ không. Thời gian rất nhanh qua nửa năm, Tiêu Dao Thánh Hoàng thành công tra xét xong mười ba chỗ cổ chiến trường, khiến hắn ngạc nhiên nghi ngờ là, tuy trong mười ba chỗ cổ chiến trường này có nhiều nơi rất kỳ dị, đa số nơi có kho báu và nguy hiểm, nhưng hắn cũng không phát hiện có thứ gì kỳ lạ, hoặc nên nói không có thứ hữu dụng với Ma Uyên.
- Bẩm đại nhân! Quân sĩ Ma Uyên vội vàng bẩm báo: - Đại nhân đã tu luyện hơn ba năm ở chỗ này, từ hơn ba năm trước nhóm Càn Cương đã rời khỏi, là Càn Chủy đại nhân đưa đại nhân lên, Càn Chủy đại nhân khiến chúng ta ở đây nhìn, nếu đại nhân tỉnh rồi thì mời đại nhân xuống núi. Hơn ba năm? Lục Ly càng thêm mơ hồ, trôi qua lâu như vậy? Hắn tu luyện tại đây lâu như vậy, không có người đánh thức hắn? Đám người Càn Chủy, Càn Cương, Càn Lưu yên tâm mặc hắn tu luyện gần Thiên Trì? - Không đúng! Lục Ly có chút buồn bực, hai quân sĩ Ma Uyên này nói Càn Chủy dặn chờ khi hắn tỉnh lại mới mời hắn xuống núi, đã vậy thì tại sao hai quân sĩ Ma Uyên này dám đánh thức hắn? Hắn hỏi thăm một câu, một quân sĩ Ma Uyên rụt rè chỉ dưới thân Lục Ly, nói: - Đại nhân, dường như thân thể của người hấp thu năng lượng của Thiên Trì. Thiên Trì rất quan trọng với tộc ta, nếu bị các đại nhân biết chuyện này chắc chắn sẽ... cho nên chúng ta hy vọng đại nhân ngừng tu luyện, xuống núi đi. - Hấp thu năng lượng Thiên Trì? Lục Ly càng hoang mang, thần niệm của hắn quét qua, rất nhanh tự hù mình. Dưới thân thể của hắn quả nhiên có một dòng khí liên tục không ngừng theo lòng đất chui lên, đi vào trong thân thể của hắn, những năng lượng này rõ ràng là từ trong Thiên Trì chui ra. Lục Ly lập tức nội thị Pháp Giới của mình, lòng càng giật mình hơn, bởi vì Pháp Giới của hắn hoàn toàn khác với trước kia. Trong Pháp Giới xuất hiện rất nhiều dải sương mù màu tím, Nguyên Lực cũng biến thành một vòng xoáy. Cũng bởi vì vòng xoáy này nên Pháp Giới mới có thể liên tục không ngừng lôi kéo năng lượng của Thiên Trì vào. - Tại sao Nguyên Lực tự động xoay tròn? Những sương mù màu tím này là cái gì? Tại sao Trật Tự Thần Liên tự di chuyển? Lục Ly hơi khủng hoảng, cảm giác mất kiểm soát. Trật Tự Thần Liên tự di chuyển, Nguyên Lực biến thành vòng xoáy xoay tròn, chủ động hấp thu năng lượng trong Thiên Trì, tất cả điều này đều khiến hắn khiếp sợ và hoảng loạn. Hắn vội vàng thử khống chế Trật Tự Thần Liên, Trật Tự Thần Liên thoáng chốc xuất hiện trong tay hắn, không mất kiểm soát, hắn bớt lo. Lục Ly chìm ý niệm vào Pháp Giới, khống chế Nguyên Lực. Kết quả có thể dễ dàng khống chế Nguyên Lực, vòng xoáy Nguyên Lực biến mất, năng lượng Thiên Trì trong lòng đất lập tức ngừng lại, không tiếp tục chui vào cơ thể của hắn. Cho tới giờ khắc này Lục Ly mới an tâm, mọi thứ còn trong kiểm soát. Hắn trầm ngâm giây lát, đưa Trật Tự Thần Liên vào Pháp Giới, không tiếp tục khống chế. Quả nhiên... Lục Ly không khống chế là Trật Tự Thần Liên sẽ vui vẻ di chuyển trong sương khói màu tím, sương mù bây giờ khá dày nên có thể gọi là sương khói. Nguyên Lực không bị khống chế thì lại lần nữa hình thành vòng xoáy bắt đầu hấp thu năng lượng trong Thiên Trì, từng luồng khí lưu mỏng như mùi hương từ trong Thiên Trì lan tràn ra, liên tục không ngừng đi vào trong Pháp Giới. - Thật thần kỳ, rốt cuộc phát sinh chuyện gì? Lục Ly không nghĩ thông, nhưng hắn cảm giác là chuyện tốt. Có một điều rõ ràng, sương khói màu tím này là thứ tốt, nếu không thì tại sao Trật Tự Thần Liên hưng phấn như vậy? Liên tục qua lại trong sương khói, rất có thể là nó nhờ cậy sương khói màu tím tăng lên chính mình. Sương khói màu tím chắc chắn là năng lượng hấp thu từ Thiên Trì bị Pháp Giới chuyển đổi. Cho nên hấp thu năng lượng Thiên Trì có ích với Lục Ly, đây là điều chắc chắn. Còn về tại sao Nguyên Lực sẽ xuất hiện vòng xoáy, biết chủ động lôi kéo hấp thu năng lượng Thiên Trì thì Lục Ly không rõ. - Nếu như có thể luôn tu luyện tại đây một khoảng thời gian thì tốt rồi! Trong lòng Lục Ly động ý niệm, bất kể như thế nào, hấp thu nhiều năng lượng Thiên Trì hơn tuyệt đối là chuyện tốt. Lục Ly mơ hồ có cảm giác nếu như có thể tiếp tục hấp thu có lẽ sức chiến đấu của hắn sẽ tăng mạnh. - Đại nhân! Khi Lục Ly nảy ý định thì hai quân sĩ Ma Uyên có chút không kiên nhẫn, bởi vì Lục Ly lại hấp thu năng lượng Thiên Trì. Nếu Lục Ly còn chưa xuống núi, bọn họ đành đi báo cáo với cao tầng Ma Uyên. - Ồn ào cái gì? Các ngươi muốn tìm cái chết? Lục Ly mở bừng mắt, trong con ngươi tràn ngập tia sáng hung ác bạo ngược, bộ dạng giống như một con mãnh thú chực chờ cắn người, hai quân sĩ Ma Uyên nhìn ánh mắt đó sợ run cầm cập. Bị Lục Ly rống một tiếng, hai quân sĩ Ma Uyên hết hồn. Lục Ly suy nghĩ một hồi hỏi thăm: - Nhóm Càn Chủy đâu? Đều ở trong Thánh Sơn sao? - Không có! Một quân sĩ Ma Uyên lắc đầu nói: - Càn Chủy đại nhân đi Trung Vương Giới, những đại nhân lúc trước tu luyện trong Thiên Trì đều đi Trung Vương Giới. Nguyên Thánh Tổ phát động tổng công, đa số cường giả và quân đội Thánh Uyên chúng ta đều đi Trung Vương Giới. - A... Lục Ly lộ vẻ mặt ngạc nhiên, Ma Uyên phát động tổng công với Tam Trọng Thiên? Lục Ly lập tức hỏi thăm một ít chi tiết, biết được thời gian phát động tổng công và một số tình huống. Sau khi hỏi rõ, tim Lục Ly đập nhanh. Nguyên Thánh Tổ cùng đa số cường giả đều đi Tam Trọng Thiên, Thánh Sơn hiện tại cơ hồ không có cường giả. Tức là hiện tại không có người để ý hắn, phỏng chừng cường giả Ma Uyên đóng giữ cũng không biết sự tồn tại của hắn, không biết hắn còn ở trong Thiên Trì. Tức là... Có lẽ hắn có thể tu luyện ở đây mãi, điều kiện tiên quyết là hai quân sĩ Ma Uyên này không đi báo tin? Làm sao ngăn cản hai quân sĩ Ma Uyên? Cách tốt nhất là... trực tiếp khiến bọn họ biến mất. Vấn đề là nơi này là Thánh Sơn, nơi này còn có một Ma Tổ đóng giữ, nếu bị Ma Tổ này tra xét được, hắn rất có thể sẽ bị Ma Tổ đập chết. Cho nên đánh chết hai quân sĩ Ma Uyên là việc mạo hiểm, nhưng ích lợi cũng cực kỳ lớn, xử lý hai quân sĩ Ma Uyên này, có lẽ hắn sẽ được tu luyện mãi trong Thiên Trì. Tốc độ hấp thu năng lượng Thiên Trì của Lục Ly siêu nhanh, có lẽ về sau sẽ càng lúc càng nhanh, thậm chí có thể hấp thu đa số năng lượng Thiên Trì vào, đến lúc đó có khi nào Pháp Giới của hắn phát sinh dị biến, có khi nào sức chiến đấu của hắn tăng mạnh? - Đại nhân!
Chương 4007 Mạnh dữ vậy?
Một quân sĩ Ma Uyên thấy Lục Ly im lặng không nói, năng lượng trong Thiên Trì liên tục bị kéo vào trong thân thể của hắn. Quân sĩ Ma Uyên này hơi nóng nảy, mỗi lần có cường giả Ma Uyên tu luyện thì Thiên Trì phải khôi phục một khoảng thời gian, nếu Lục Ly liên tục hấp thu năng lượng, lỡ như Thiên Trì xảy ra vấn đề thì sao? Hai quân sĩ này phụ trách trấn thủ Thiên Trì, cũng là con cháu hoàng tộc, bọn họ đặc biệt trọng thị Thiên Trì, cho nên một quân sĩ nói: - Cầu đại nhân xuống núi, không thể tu luyện tại đây. Lục Ly ngừng tu luyện, trong mắt lại lần nữa lộ ra hung quang, hừ lạnh nói: - Ngươi tính cái gì? Dám vô lễ với ta? Lục Ly quyết định ra tay, dù sao dụ hoặc quá lớn. Muốn ra tay thì hắn rất nhiều phải có lý do, lỡ như bị phát hiện, hắn cũng có cái cớ nói chuyện. Hai quân sĩ Ma Uyên nổi giận, một nhân tộc tạp chủng như Lục Ly, tuy thực lực của bọn họ yếu hơn nhưng nói sao thì đều là hoàng tộc. Một quân sĩ Ma Uyên bỗng chốc giận dữ nói: - Con chó tạp chủng kia, tưởng mình là cái thá gì? Ngươi là chó săn của Thánh Uyên chúng ta, kiêu ngạo cái gì? Một viên Ấn Thạch luôn ánh sáng lấp lánh trong tay Lục Ly, lặng lẽ ghi lại lời quân sĩ Ma Uyên này nói. Sau khi quân sĩ Ma Uyên nói xong, trong mắt Lục Ly lóe hai tia sáng, công kích linh hồn bắn ra, hắn sớm đã ngưng tụ linh hồn chi kiếm, đồng thời công kích hai quân sĩ Ma Uyên. Công kích linh hồn của Lục Ly mạnh biết bao, sức chiến đấu của hai quân sĩ Ma Uyên này cỡ Ngũ Kiếp, nháy mắt đã bị linh hồn chi kiếm đánh tan linh hồn. Thật ra Lục Ly có rất nhiều hình thức công kích có thể nháy mắt giây giết hai quân sĩ Ma Uyên, nhưng hắn lựa chọn công kích linh hồn. Bởi vì công kích linh hồn im hơi lặng tiếng, sẽ không có bất cứ dao động gì, cũng không dễ dàng dẫn tới cường giả Thánh Sơn chú ý. - Hừ, dám nhục nhã bổn tọa, tìm cái chết! Lục Ly giả vờ hừ lạnh hai tiếng, lắc người thu hai xác chết vào trong nhẫn không gian, theo sau hắn yên lặng chờ đợi. Nếu có cường giả Ma Uyên giám thị nơi này thì chắc chắn sẽ lập tức bị phát hiện, đến lúc đó hắn sẽ phải đối diện cơn giận của cường giả Ma Uyên. Nếu không có bị phát hiện thì hắn có một khoảng thời gian yên ổn tu luyện, khoảng thời gian này có lẽ là một tháng, có lẽ là một năm, có lẽ là mười năm, chưa biết chừng. Phải xem có cường giả chú ý tình huống bên Thiên Trì hay không, nếu có Ma Tổ nào vô tình quét thần niệm qua sẽ phát hiện ra ngay. Thời gian dần trôi qua, trong lòng Lục Ly cực kỳ căng thẳng. Một khi bị phát hiện, chẳng những không thể tu luyện ở đây, có lẽ không giữ được mạng nhỏ của hắn. Mười giây, ba mươi giây, một nén hương! Trong lòng Lục Ly như trút được gánh nặng, cũng mừng như điên không thôi, nếu thời gian một nén hương vẫn không cường giả Ma Uyên xuất hiện, chứng minh rất có thể không có cường giả Ma Uyên chú ý tình huống bên Thiên Trì. Phỏng đoán của Lục Ly là đúng, hắn thật sự rất may mắn! Hơn ba năm trước, thời gian tu luyện của bọn họ vừa tròn mười năm thì Nguyên Thánh Tổ hạ lệnh tổng động viên, cơ hồ tất cả cường giả Ma Uyên đều triệu tập đi Tam Trọng Thiên. Không có nhiều cường giả Ma Uyên biết Lục Ly đến Thánh Sơn, hắn vừa tới liền đi Thiên Trì tu luyện, cho nên cơ hồ không gây ra ấn tượng mạnh gì. Về sau Ma Uyên tổng động viên, đa số cường giả đi, còn lại hoàng tộc Ma Uyên tuy đông nhưng ai thèm để ý một tướng hàng nhân tộc? Quang Thánh Tổ đóng giữ biết chuyện Lục Ly đang tu luyện trên Thiên Trì, nhưng Càn Chủy đã sắp xếp xong, cho nên hắn không để ý nhiều. Ở trong lòng Quang Thánh Tổ thì Lục Ly chỉ là một tiểu nhân vật, là một con cờ ngầm do Thiên Thánh Tổ bài bố, không đáng lọt vào pháp nhãn của hắn. Quang Thánh Tổ không thèm quan tâm chuyện của Lục Ly, hắn cũng không cảm thấy Ma Uyên có thể xảy ra chuyện gì. Hắn thu xếp nhiều thám báo giám sát toàn bộ Ma Uyên, sau đó bế quan, dù sao có việc thì đám thám báo sẽ báo cáo cho hắn. Thiên Trì nằm trong Thánh Sơn, Thánh Sơn là trung tâm của Ma Uyên, đẳng cấp Ma Uyên nghiêm khắc, quân sĩ Ma Uyên bình thường có ai dám tới gần Thánh Sơn? Cho nên Quang Thánh Tổ hoàn toàn mặc kệ tình huống bên ngoài, khi nào xảy ra chuyện chắc chắn sẽ có cường giả Ma Uyên báo cáo với hắn. Trùng hợp tình cờ đã cho Lục Ly cơ hội. Lục Ly lại đợi mấy nén hương, xác định không có cường giả Ma Uyên tra xét tình huống bên này thì bước tới bên bờ Thiên Trì. Lục Ly hơi do dự, hắn nên đi xuống Thiên Trì tu luyện hay ngồi cạnh Thiên Trì tu luyện? Tu luyện bên trong Thiên Trì có thể nhanh chóng hấp thu năng lượng, nhưng rất dễ dàng khiến Thiên Trì xao động, đến lúc đó dẫn tới cường giả Ma Uyên chú ý. Tu luyện cạnh Thiên Trì thì ôn hòa rất nhiều, không dễ dàng xảy ra vấn đề, nhưng tốc độ chậm. Lục Ly nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng quyết định mạo hiểm thử một lần, xuống Thiên Trì. Không ai biết khi nào sẽ bị phát hiện, một khi phát hiện ra, vậy thì hắn không có cơ hội tu luyện. Thậm chí hai quân sĩ Ma Uyên chết đi, hắn sẽ bị truy cứu trách nhiệm. - Không đúng, ta không có Thiên Âm Thảo! Lục Ly nghĩ đến một vấn đề, hắn đảo tròng mắt, trong tay xuất hiện hai nhẫn không gian, đó là nhẫn không gian của hai quân sĩ Ma Uyên. Lục Ly tìm kiếm bên trong, rất nhanh nhếch miệng cười, hai quân sĩ Ma Uyên này đều mang theo Thiên Âm Thảo, cộng lại thêm vào có hơn mười gốc. Mười mấy gốc Thiên Âm Thảo đủ cho Lục Ly tu luyện mười mấy năm, hắn một lần lấy ra hai gốc Thiên Âm Thảo luyện hóa, sau đó chậm rãi đi xuống Thiên Trì. Bõm! Lục Ly vào trong Thiên Trì, vừa chạm vào chất lỏng trong ao, hắn phát hiện vòng xoáy Nguyên Lực trong Pháp Giới lập tức điên cuồng xoay tròn, tiếp đó năng lượng trong Thiên Trì như thủy triều không ngừng tuôn vào Pháp Giới của hắn. - Mạnh dữ vậy, chắc không xảy ra chuyện chứ? Lục Ly nhìn mà thầm giật mình, tuy Thiên Trì này rất lớn, trong ao ẩn chứa nhiều năng lượng kỳ dị, nhưng tiếp tục hấp thu như vậy e rằng không đầy nửa năm, năng lượng trong Thiên Trì sẽ bị Pháp Giới của hắn hấp thu hết sạch.
Chương 4008 Chí bảo
Trong Pháp Giới, vòng xoáy điên cuồng vận chuyển, năng lượng trong Thiên Trì liên tục không ngừng tuôn vào Pháp Giới của Lục Ly. Ban đầu Lục Ly ngồi ở trên bờ tu luyện, năng lượng trong Thiên Trì rót vào giống như là một dòng suối nhỏ, hiện tại lại cảm giác giống như sông lớn hùng dũng. Hiện giờ năng lượng tuôn vào trong Pháp Giới so với lúc trước đã chênh lệch ít nhất nghìn lần trở lên, mỗi phút giây đều có vô số năng lượng bị hấp thu vào. Pháp Giới của Lục Ly biến thành như hang không đáy, điên cuồng hấp thu năng lượng trong Thiên Trì. Thiên Trì rất lớn, năng lượng bên trong cũng rất nhiều, nhưng lúc trước mười cường giả nhóm Lục Ly hấp thu mười năm, năng lượng trong đó vốn đã thiếu rất nhiều, bị Lục Ly tiếp tục hấp thu như vậy rất dễ dàng xảy ra vấn đề. Có âm còn có dương, có vào thì có ra, bất cứ chuyện gì đều không phải là cô lập. Thiên Trì cũng giống như vậy, năng lượng Thiên Trì chắc chắn không phải vô cùng vô tận, trong Thiên Trì này hẳn là có một đại trận thiên nhiên, đại trận thần kỳ này dựng dục ra Thiên Trì. Đại trận liên tục không ngừng dựng dục xuất thần dịch, những thần dịch bị võ giả hấp thu cũng sẽ không ảnh hưởng thần trận. Nhưng nếu hấp thu quá nhiều, rất có thể sẽ ảnh hưởng thần trận vận chuyển, thậm chí dẫn đến thần trận xảy ra vấn đề. Việc này giống như cơ thể con người, một người làm khổ sai cả ngày, nghỉ ngơi một buổi tối sẽ khỏe. Nếu liên tục làm khổ sai ba, bốn ngày sẽ không chịu nổi gánh nặng. Nếu liên tục không ngủ không ngớt nửa tháng, người này chắc chắn sẽ mệt chết. Lục Ly không phải con dân Ma Uyên, hắn không quản được nhiều như vậy. Trong lòng hắn bị cảm xúc mặt trái chiếm cứ, trở nên vì tư lợi. Hắn chỉ muốn chính mình trở nên cường đại, nếu Thiên Trì thật sự bị hủy, hắn cũng không sao cả. Hắn đã giết hai quân sĩ Ma Uyên, vốn là trọng tội. Giết hoàng tộc Ma Uyên trên Thánh Sơn, lỗi lầm này lớn, nếu bị Quang Thánh Tổ biết, dù Lục Ly không chết cũng sẽ bị lột một lớp da. Giờ phút này có đường tắt biến mạnh, tính tình của Lục Ly hoàn toàn thay đổi nên sẽ không cố kỵ gì nữa, lo hấp thu trước rồi tính. Cảm giác Pháp Giới đã dị biến, cụ thể sau khi dị biến sẽ ảnh hưởng thế nào đến Lục Ly thì hiện tại hắn hoàn toàn không biết. Hắn chỉ có một cảm giác mơ hồ, có lẽ hấp thu toàn bộ năng lượng trong Thiên Trì thì Pháp Giới sẽ chân chính dị biến, trở nên vô cùng cường đại! Bây giờ Lục Ly không bình tâm tu luyện bí thuật linh hồn được nữa, luôn cẩn thận quan sát Pháp Giới, cảm ứng tình huống bốn phía. Hắn ngẫm nghĩ, còn thả Huyết Linh Nhi ra cho quan sát tình huống của Thiên Trì. Nếu thần trận Thiên Trì ra vấn đề lớn thì Lục Ly sẽ ngừng hấp thu trước khi xảy ra chuyện. Như vậy có lẽ qua một khoảng thời gian, Thiên Trì sẽ khôi phục lại, lỗi lầm của hắn sẽ không quá nặng. Huyết Linh Nhi tra xét ba, bốn ngày thì truyền âm đến, khiến Lục Ly cực kỳ khiếp sợ: - Chủ nhân, ta cảm giác Thiên Trì này không giống cái ao, nó cường đại là trung tâm của một món chí bảo. - Chí bảo? Có ý gì? Lục Ly trầm ngâm giây lát hỏi thăm, chỉ là một cái ao mà sao còn dính dáng đến chí bảo? Từ đâu ra? Huyết Linh Nhi tạm dừng một lúc truyền âm nói: - Ta có một loại cảm giác, cả tòa Thánh Sơn kỳ thực là một món chí bảo, Thiên Trì này là trung tâm của Thánh Sơn. Đương nhiên, ta không chắc chắn mười phần, ta cần tra xét cẩn thận. - Đi tra xét cẩn thận, việc này rất trọng yếu! Lục Ly vội vàng ra lệnh, nếu cả tòa Thánh Sơn là một món chí bảo thì báu vật này rất mạnh, tuyệt đối vượt qua thánh binh. Không nói cái khác, Thiên Trì là chí bảo, có thể sinh ra thần dịch mạnh như vậy. Thánh Sơn này cao bao nhiêu? Nó là trung tâm của toàn bộ Ma Uyên, là nơi hoàng tộc Ma Uyên cư trụ, là Thánh Địa dựng dục ra toàn bộ tộc quần Ma Uyên. Có thể nói không có Thánh Sơn thì không có tộc quần Ma Uyên. Nếu Thánh Sơn là một món báu vật thì báu vật này mạnh cỡ nào? Lúc trước Lục Ly không có khát vọng quá lớn với báu vật, dù là với thánh binh thì hắn không có dục vọng chiếm hữu quá mạnh. Nhưng nếu Thánh Sơn là một món chí bảo, vậy hắn chắc chắn phải tìm mọi cách thu vào tay, đây chắc chắn là một món vượt qua thánh binh. Trong lòng Lục Ly kích động, càng không tâm tư tu luyện, luôn nhìn Pháp Giới, chờ đợi kết quả tra xét của Huyết Linh Nhi. Thời gian trôi qua từng ngày, qua nửa tháng Huyết Linh Nhi vẫn chưa đưa tin về, Lục Ly khó tránh có chút sốt ruột, có cần tra xét lâu vậy không? Lại qua ba, bốn ngày, Huyết Linh Nhi rốt cuộc truyền âm đến: - Chủ nhân, tra xét rõ ràng! Lục Ly tinh thần rung lên, vội vàng hỏi: - Thế nào? - Có thể xác định... Huyết Linh Nhi đưa ra câu trả lời khẳng định: - Thánh Sơn này là một món chí bảo, món chí bảo huyền diệu nhất, thần kỳ nhất, cường đại nhất mà ta từng gặp. Dù mấy chục Thánh Hoàng cùng nhau oanh kích ngọn núi này cũng không thể phá hủy nửa phần, trong Thánh Sơn có thần văn thiên địa huyền diệu thậm chí có thể nói là mênh mông, nó huyền diệu nhất, phức tạp nhất mà ta từng gặp. Ta còn có thể xác định một điều, Thiên Trì này là trung tâm của Thánh Sơn. - Ồ... Trong lòng Lục Ly chấn động mạnh, không ngờ rằng Thánh Sơn này thật sự là một món chí bảo, hắn không muốn nghe thứ khác, mắt đỏ ngầu hỏi: - Có biện pháp luyện hóa không? Chiếm lấy Thánh Sơn này? - Cơ hồ không thể nào! Huyết Linh Nhi truyền âm khiến trong lòng Lục Ly chìm vào đáy cốc, Huyết Linh Nhi giải thích: - Muốn khống chế Thánh Sơn thì phải khống chế thiên địa thần trận của Thiên Trì trước. Nhưng thần trận này cực kỳ mạnh, muốn khống chế vô cùng khó khăn. Ta tra xét nửa tháng nhưng không nghĩ ra bất cứ biện pháp, có lẽ do ta quá yếu. - Không có một chút hy vọng sao? Lục Ly vẻ mặt chán nản, Huyết Linh Nhi không có đáp lại, rõ ràng là không có hy vọng. Lục Ly suy nghĩ một hồi, truyền âm nói: - Ngươi tiếp tục đi tra xét lần mò đi, dù sao ta tu luyện tại đây cần một khoảng thời gian, ngươi nhìn xem có cơ may nào không. - Tốt!
Chương 4009 Chìa khóa
Huyết Linh Nhi chui vào lòng đất Thiên Trì, tiếp tục đi lần mò đi tra xét. Lục Ly dò xét Pháp Giới, phát hiện giống như lúc trước thì hắn đơn giản bế quan tu luyện. Lục Ly còn chưa tu luyện bí thuật do Hộc Tổ truyền dạy đến đại thành, thừa dịp trong khoảng thời gian này vừa lúc tu luyện, thực lực tăng lên chút nào hay chút nấy. Thời gian rất nhanh qua đi ba tháng, Lục Ly luôn bế quan, hiện tại hắn mặc kệ tất cả, dứt khoát đi tu luyện, tu luyện bí thuật linh hồn này đến đại thành rồi tính tiếp. Lục Ly đã đến phút cực kỳ then chốt, bí thuật linh hồn sắp đại thành, nhưng hắn lại lần nữa bị đánh gãy tu luyện, Huyết Linh Nhi đột nhiên truyền âm: - Chủ nhân, có phát hiện quan trọng! Lục Ly giật mình tỉnh lại, hắn trước tiên là cáu lên, sau đó hưng phấn, vội hỏi: - Có phát hiện gì? - Thần trận trong Thiên Trì đang yếu đi! Huyết Linh Nhi truyền âm nói, theo sau nàng trầm ngâm giây lát, bổ sung thêm: - Chủ nhân, rất có thể là bởi vì ngươi đang hấp thu năng lượng Thiên Trì, dẫn đến thần trận trong Thiên Trì biến yếu. - Biến yếu? Chuyện bình thường mà? Lục Ly cau mày, hắn đang nhanh chóng hấp thu năng lượng Thiên Trì, thần trận Thiên Trì yếu đi là bình thường. Hắn còn hoài nghi luôn hấp thu thì thiên địa thần trận này rất có thể sẽ trục trặc. - Không đúng! Lục Ly đột nhiên phản ứng lại, hỏi: - Ý của ngươi là thần trận biến yếu, ngươi có hy vọng khống chế thần trận này? - Có khả năng đó! Huyết Linh Nhi cũng có chút hưng phấn, nàng truyền âm nói: - Chủ nhân, ngươi tiếp tục hấp thu năng lượng Thiên Trì, có lẽ đợi khi thần trận trở nên cực kỳ yếu thì ta có cơ hội khống chế thần trận này, kế đó khống chế... cả tòa Thánh Sơn! Tam Trọng Thiên gần đây rất bình thản, bình thản đến mức có chút khiến người tâm hoảng. Các gia tộc lớn nhỏ Tam Trọng Thiên đồng tâm hiệp lực, cơ hồ đa số nhân tộc đều bị đưa vào Tử Dương đại lục. Ma Uyên chẳng những không có bất cứ hành động, đại quân bình thường ngừng lại ở trung bộ Thần Phong đại lục, đại quân khác cũng chậm rãi tiến lên, không có ý vây công Tử Dương đại lục. Cho nên gần đây Tam Trọng Thiên hiếm có bình tĩnh trở lại, bình tĩnh đến mức khiến người tâm hoảng. Ma Uyên vốn có thể trừng trị đến cùng, nhưng không tiến quân, làm nhân tộc thầm lo âu. Lúc trước cũng giống như vậy, Ma Uyên càng là bình tĩnh thì càng khả năng ra chuyện lớn. Nhưng nhân tộc chỉ còn lại bấy cường giả, còn lại Tử Dương đại lục, còn có thể thua đến nơi nào? Cùng lắm thì toàn bộ chết trận ở Tử Dương đại lục. Chỉ có Thiên Tội Chân Nhân mới biết, Ma Uyên trong khoảng thời gian này luôn sưu tầm một chỗ cổ chiến trường, đã phát động nghìn vạn thám báo, tám mảnh đại lục, sáu hải vực khắp nơi đều là bóng dáng của thám báo Ma Uyên. Nhân tộc phái ra một ít thám báo, đều là thám báo hàng đầu, số lượng hơi ít. Đám thám báo này không tìm tòi cổ chiến trường, chỉ theo dõi hướng đi của đại quân Ma Uyên. Bên thám báo không thanh tiễu những thám báo này, một là vì hơi khó trừ sạch, dù sao nhân tộc là rắn địa phương, thứ hai là chỉ cần không quấy nhiễu bọn họ tìm kiếm cổ chiến trường, Ma Uyên cũng lười đi quản. Tiêu Dao Thánh Hoàng xuất động, lặng lẽ bắt đầu tra xét mười ba chỗ cổ chiến trường bị bọn họ tập trung. Tiêu Dao Thánh Hoàng có hai chữ Tiêu Dao đã chứng minh thân pháp của hắn rất lợi hại, nếu không thì sao xứng với hai chữ Tiêu Dao? Năm đó Tiêu Dao Thánh Hoàng còn là Đại Đế đã nhiều lần bị Ma Tổ truy sát, nhưng hắn bao lần đều sống tiếp, từ nơi này có thể nhìn ra sự lợi hại của thân pháp của hắn. Tiêu Dao Thánh Hoàng lén lút đi tra xét, thám báo của Ma Uyên muốn phát hiện hắn cơ hồ không thể nào, trừ phi nơi Tiêu Dao Thánh Hoàng đi qua vừa lúc có Ma Tổ tồn tại. Nhưng khả năng này tính quá nhỏ, Tiêu Dao Thánh Hoàng cảm giác không đúng cũng sẽ trước thời gian rút đi. Tiêu Dao Thánh Hoàng đã đi ra ngoài hơn nửa năm, hắn cũng thành công tra xét sáu chỗ cổ chiến trường, nhưng hắn không có bất cứ phát hiện. Những cổ chiến trường này có một số nằm trong di tích, nếu không phải Tiêu Dao Thánh Hoàng đã đột phá Thánh Hoàng thì không dễ thăm dò. Bên trong những cổ chiến trường này có một ít huyền diệu, cũng có một ít báu vật, nhưng chắc chắn không phải thứ Ma Uyên muốn tìm. Một số báu vật của nhân tộc không có ý nghĩa gì với Ma Uyên. Trong những cổ chiến trường này có một số thứ kỳ dị, nhưng Tiêu Dao Thánh Hoàng cảm giác cũng không phải thứ Ma Uyên muốn tìm kiếm. Tiêu Dao Thánh Hoàng tiếp tục tìm kiếm, mặc kệ mười ba chỗ cổ chiến trường có vật đặc biệt hay không, hắn sẽ sưu tầm tất cả, không tìm được thì tính tiếp. Cùng lúc đó! Bên Phi Vân Thành cũng đang thảo luận chuyện này, Thiên Thánh Tổ tự mình chủ trì, bên dưới toàn là Ma Tôn. Một đám Ma Tôn giờ phút này đang báo cáo. Thiên Thánh Tổ phân công nhiệm vụ xuống, sưu tầm toàn bộ Tam Trọng Thiên kiểu rải thảm. - Bẩm Thiên Thánh Tổ, đã sưu tầm xong ba mơi ba lĩnh ở mạn bắc của Bắc Nguyên đại lục, phát hiện mười chỗ cổ chiến trường, nhưng không phát hiện mục tiêu! - Bẩm Thiên Thánh Tổ, đã tìm tòi xong ba mươi lăm lĩnh nam bộ Bắc Nguyên đại lục, không có bất cứ phát hiện. - Bẩm Thiên Thánh Tổ, Phi Hỏa đại lục... Một đám Ma Tôn báo cáo, đều là không có bất cứ phát hiện, Thiên Thánh Tổ cau chân mày trắng dài, nhìn qua Kỳ Thiên Ngữ, hỏi: - Thiên Ngữ, ngươi gần đây nghiên cứu lâu như vậy, có phát hiện gì không? Thật ra Thiên Thánh Tổ biết rõ, dựa vào thám báo Ma Uyên bình thường đi tra xét rất khó có kết quả, dù sao những thám báo Ma Uyên bình thường này năng lực tra xét có hạn, linh trí không quá cao, chỉ biết chấp hành mệnh lệnh một cách máy móc, không biết biến chuyển. Cho nên trong khoảng thời gian này hắn khiến Kỳ Thiên Ngữ đi thu thập tư liệu lịch sử, tổng hợp phân tích, phán đoán, sửa sang lại suy đoán. Cảm thụ được tất cả Ma Tôn đều nhìn chính mình, trên mặt Kỳ Thiên Ngữ lộ vẻ ngạo nghễ, hắn khom người nói: - Bẩm Thiên Thánh Tổ, trong khoảng thời gian này ta luôn tổng hợp các loại tình huống, kết hợp thu thập tư liệu lịch sử, ta tập trung ba mươi lăm chỗ.
Chương 4010 Chìa khóa
- Ta không có nắm chắc trăm phần trăm, nhưng hẳn là có sáu phần nắm chắc nơi Thiên Thánh Tổ muốn tìm hẳn là một chỗ trong đó. - Ồ? Trong mắt Thiên Thánh Tổ vụt qua tia sáng khác lạ, gật đầu nói: - Làm khá lắm, nếu ngươi tập trung ba mươi lăm chỗ thì chuyện này do ngươi dẫn đầu. Càn Cương, Càn Tinh, mấy người trẻ tuổi các ngươi nghe theo Thiên Ngữ chỉ huy, cố gắng nhanh chóng thăm dò rõ ba mươi lăm chỗ này. Nếu như có thể tìm được thứ chúng ta muốn thì sẽ thưởng dày. - Tuân lệnh! Tuy đám người Càn Cương không phục lắm, nhưng không dám cãi lời của Thiên Thánh Tổ, mười tám Ma Tôn trẻ tuổi đều chắp tay lĩnh mệnh. Kỳ Thiên Ngữ mang theo mười tám Ma Tôn lui xuống, phân công nhiệm vụ cho bọn họ. Sau khi đám người Kỳ Thiên Ngữ đi, một Ma Tôn không kiềm được trong lòng tò mò, hỏi thăm: - Thiên Thánh Tổ, rốt cuộc chúng ta muốn tìm... cái gì? - Đúng vậy! Một Ma Tôn khác cũng không kiềm được hỏi: - Ít nhất đại nhân nên cho chúng ta biết nó là gì, chứ tìm mà không có mục đích, Trung Vương Giới lớn như vậy, quan trọng nhất là mấy trăm vạn năm đã qua, nhiều cổ chiến trường đều bị hủy, chỉ dựa vào tin tức có lửa dưới lòng đất thì cực kỳ khó tìm. Thiên Thánh Tổ chần chừ, trầm mặc một nén hương sau, hắn nói: - Chúng ta cần tìm một cây chìa khóa, tìm được chìa khóa thì chúng ta có thể mở ra một cánh cửa, tộc ta sẽ chân chính bay vọt. - Chìa khóa? Tất cả Ma Tôn lộ vẻ mặt ngạc nhiên, bọn họ biết chìa khóa, vấn đề là Trung Vương Giới lớn bọn họ, có ức vạn vạn chìa khóa, ai biết cần tìm cây chìa khóa nào? Hơn nữa chìa khóa dễ bị hủy, cảm giác đây là mò kim đáy biển, cơ hồ là nhiệm vụ không thể nào hoàn thành. Càn Chủy mở miệng hỏi: - Thiên Thánh Tổ, có thể càng cụ thể hơn nữa không? Đây không phải là chìa khóa bình thường đúng không? Nếu không thì e rằng đã sớm bị hủy. - Chìa khóa chỉ là một từ hình dung! Thiên Thánh Tổ giải thích rằng: - Thứ này tự nhiên không phải chìa khóa thật sự, mà là một món báu vật, báu vật này cụ thể là cái gì thì chúng ta đều không biết. Nhưng nếu đặt báu vật đó ở trước mặt các ngươi, chắc chắn các ngươi sẽ phát hiện nó bất phàm. Thứ này không hủy được, cho dù tất cả Ma Tổ liên hợp lại đều không thể phá hủy. Thứ này cũng không cách nào luyện hóa, nếu không hiểu bí quyết thì căn bản không cách nào di động. - Mặt khác... Thiên Thánh Tổ bổ sung thêm: - Căn cứ bút ký mà tổ tiên của chúng ta để lại, bên nhân tộc không biết tác dụng của nó. Năm xưa một vị tổ tiên phát hiện ra nó nhưng không kịp mang đi, hắn bố trí một thần trận cường đại, hơn nữa mở ra sát trận trong cổ chiến trường. Cho nên nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì thứ này cũng không có bị nhân tộc phát hiện. Lúc trước ta tập hợp nhiều tư liệu lịch sử của nhân tộc, không thấy có ghi chép tương quan. Cho nên chúng ta nhất định phải tìm được chỗ cổ chiến trường này, kế đó tìm được món thánh vật đó. Còn về... có chiếm cứ Trung Vương Giới hay không thì nó không phải trọng điểm, hiểu chưa? Đám người đã hiểu, công kích Trung Vương Giới không phải mục đích, được đến món thánh vật kia mới là mục đích cuối cùng. Càn Chủy ngẫm nghĩ, hỏi câu cuối: - Thiên Thánh Tổ, nếu cổ chiến trường đó nằm ở... Tử Dương đại lục thì sao? Tìm khắp đại lục không thấy, đến lúc đó chỉ còn lại Tử Dương đại lục, mà hiện tại tinh anh và cường giả nhân tộc của Tam Trọng Thiên đều tụ tập ở Tử Dương đại lục. - Thì tấn công, đuổi bọn chúng ra Tử Dương đại lục, nếu không đi thì giết hết! Ánh mắt Thiên Thánh Tổ lộ tia sáng hung ác, dùng giọng điệu vô cùng kiên định nói: - Vì lấy được món thánh vật này, tộc ta đã hy sinh nhiều tiền bối, lần này cũng thương vong thảm trọng, nhất định phải có được thánh vật này, không tiếc hết thảy giá đắt. Chúng ta nhất định phải chiếm lấy cây chìa khóa đó, chúng ta nhất định phải mở cánh cửa kia! Tiêu Dao Thánh Hoàng và Kỳ Thiên Ngữ dẫn người chia nhau sưu tầm một ít cổ chiến trường. Đám người Tiêu Dao Thánh Hoàng tính ra mười ba chỗ, có bảy chỗ trùng hợp Kỳ Thiên Ngữ tính ra. Kỳ Thiên Ngữ chia mười tám Ma Tôn thành ba đội, hắn tự mình lĩnh một đội, Càn Cương và Càn Lưu lĩnh một đội, Càn Tinh đi theo Kỳ Thiên Ngữ, việc này tự nhiên là hắn cố ý sắp xếp, muốn có nhiều cơ hội tiếp xúc với Càn Tinh hơn. Ba đội Ma Tôn, một đội sáu người chia nhau tra xét hơn mười chỗ. Kỳ Thiên Ngữ dặn bọn họ, nếu có nguy hiểm thì đừng đi vào, một khi phát hiện có thứ gì kỳ dị lập tức đưa tin cho hắn, hắn sẽ chạy qua ngay. Kỳ Thiên Ngữ xuất thân đại gia tộc, Kỳ gia vốn đã là một thế gia cổ xưa, Kỳ Thiên Ngữ từ nhỏ từng nghe về rất nhiều bí văn, cũng hiểu rõ một số bí mật mà người bình thường không có tư cách biết. Bọn họ từng xem những tàng thư của Kỳ gia, biết sơ các việc lớn phát sinh trong Tam Trọng Thiên mấy trăm vạn năm qua. Cho nên hắn tin tưởng, thứ Thiên Thánh Tổ muốn tìm chắc chắn nằm trong mười ba chỗ này, nếu đều không có thì chỉ còn lại Tử Dương đại lục, hoặc là thứ kia đã bị di chuyển. Đám người Kỳ Thiên Ngữ không quá sốt ruột, đa số nơi trong Tam Trọng Thiên đều bị chiếm cứ, nhân tộc lui giữ Tử Dương đại lục, đã không có sức phản công, chỉ có thể khổ sở chống đỡ. Bên Ma Uyên xuất hiện bốn Ma Tổ, còn xuất hiện nhiều Ma Tôn như vậy, về lực lượng đã hoàn toàn đè ép nhân tộc. Giống như hai đứa trẻ đánh nhau, đột nhiên trong tay một đứa trẻ xuất hiện một thanh thần binh, sức mạnh này cách xa quá lớn. Ngược lại bên Tiêu Dao Thánh Hoàng rất sốt ruột, lấy tốc độ nhanh nhất tra xét mười mấy cổ chiến trường, hắn không biết phải tìm cái gì, chỉ muốn tra xét tất cả chỗ này, xem thử có nơi nào kỳ lạ không. Thời gian rất nhanh qua nửa năm, Tiêu Dao Thánh Hoàng thành công tra xét xong mười ba chỗ cổ chiến trường, khiến hắn ngạc nhiên nghi ngờ là, tuy trong mười ba chỗ cổ chiến trường này có nhiều nơi rất kỳ dị, đa số nơi có kho báu và nguy hiểm, nhưng hắn cũng không phát hiện có thứ gì kỳ lạ, hoặc nên nói không có thứ hữu dụng với Ma Uyên.
Bình luận facebook