-
Chương 2191-2195
Chương 2191 Hiếp người quá đáng
- Địch tập! Trong trang viên vang lên tiếng rống giận, tiếp đó vô số quân sĩ đằng không lao lên, Cừu Thiên Quân ôm lấy nữ tử xinh đẹp quần áo xộc xệch đi ra từ trong một tòa thành bảo. Lục Ly cấp tốc đi đến, ánh mắt cách không liếc nhìn Cừu Thiên Quân một cái, giơ tay vuốt mặt, lộ ra chân dung, cười nói: - Cừu thiếu cung chủ, năm đó cáo biệt ở Thần Tượng Thành, chắc ngươi còn nhớ Lục mỗ chứ? - Lục Ly! Cừu Thiên Quân kinh hô, sắc mặt mấy trăm quân sĩ và tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới bên cạnh Cừu Thiên Quân đều chợt trắng bệch, không còn một tia huyết sắc. Cừu Thiên Quân có ấn tượng rất sâu sắc với Lục Ly, không phải bởi vì hắn là đồ đệ Cổ trưởng lão, cũng không phải bởi vì năm đó hắn từng gặp mặt Lục Ly. Mà bởi vì mấy năm nay Cừu Thiên Quân một mực lo sợ Lục Ly sẽ tới giết mình, mấy năm qua Địa Sát Cung một mực hạn chế hắn ra ngoài cũng là xuất phát từ nguyên nhân này. Trước đây ít năm Cừu Thiên Quân còn mơ thấy cảnh tượng Lục Ly tới giết mình. Bởi thế hắn đặc biệt để ý Lục Ly, sưu tập qua rất nhiều tư liệu về đối phương. Bao năm qua Lục Ly không đến, Cừu Thiên Quân và Địa Sát Cung mới dần buông lỏng cảnh giác, chẳng qua Cừu Thiên Quân vẫn ẩn ẩn có chút lo lắng về cái tên Lục Ly. Hôm nay lo lắng biến thành hiện thực, Lục Ly rốt cục vẫn tới, tới để báo thù thay cho Cổ trưởng lão. - Bình tĩnh, bình tĩnh! Cừu Thiên Quân tự nhủ bản thân nhất định phải tỉnh táo, bằng không khắc sau hắn rất có thể sẽ biến thành thi thể, trước nay hắn chưa từng không cần hoài nghi quyết tâm và dũng khí của Lục Ly. Mặc dù thái gia gia hắn làm trưởng lão ở Thời Không Phủ, nhưng đến cả phó đường chủ Chiến Đường Thần Tượng Tông Lục Ly đều dám giết, há lại sẽ e ngại tên thiếu cung chủ Địa Sát Cung như hắn? Hắn trước là dùng ánh mắt ngăn lại người bên cạnh manh động, hít một hơi thật sâu nói: - Lục Ly, chúng ta có thể đi xuống nói chuyện được không? Thấy không ai nhúc nhích, Lục Ly nhún vai nói: - Hả? Ngươi muốn nói chuyện gì? Hô hô! Cừu Thiên Quân thấy nét mặt Lục Ly một mực ôn hoà, trong lòng bùng lên một tia hi vọng, hắn tự nhủ bản thân nhất định phải tỉnh táo, nhất định không được vọng động làm chuyện điên rồ, không thể có bất kỳ hành động thiếu suy nghĩ nào. Thế là bèn giơ tay nói: - Tất cả mọi người trước lui xuống, đứng yên đừng nhúc nhích, ta có chuyện cần nói với Lục công tử. Đám thuộc hạ không dám làm loạn, dồn dập bay vụt xuống, Cừu Thiên Quân cũng bay xuống, sắc mặt nữ tử hắn đang ôm có chút khó coi, hoảng sợ nhìn Lục Ly. Vị này chính là Sát Thần uy danh hiển hách, hắn đã tru diệt qua bao nhiêu người? Nếu cục diện hôm nay không được xử lý tốt, e là toàn thành đều sẽ bị hắn diệt sạch, chính nàng cũng phải chết, gia tộc nàng cũng sẽ bị hủy diệt. Vừa đi xuống, Cừu Thiên Quân miễn cưỡng cười gượng một tiếng, sau đó chắp tay nói: - Lục công tử, ta chỉ cầu được sống, có thể tha mạng cho tiểu đệ được không? Điều kiện gì ngươi cứ nói. Thần niệm Lục Ly một mực quét quanh bốn phía, xác định không ai tới gần, người ở bên trong cũng không có dị động, hắn bèn khẽ cười nói: - Điều kiện gì cứ vậy? Vậy ta đưa ra điều kiện nhé. Cừu Thiên Quân cắn răng chắp tay: - Lục công tử mời nói! - Ba điều kiện! Lục Ly trầm ngâm một lát rồi nói: - Thứ nhất, ngươi quỳ xuống dập đầu mười cái với ta, thứ hai, đưa ta ngàn ức thần nguyên, thứ ba giao nữ tử bên người ngươi cho ta. Thế nào? Không tính quá phận chứ? - Hả? Cừu Thiên Quân còn chưa kịp có phản ứng, nữ tử bên cạnh hắn đã chợt hoa dung thất sắc, khẩn trương bắt lấy tay Cừu Thiên Quân nói: - Thiên Quân, không được, ngươi không thể đưa ta cho hắn, không được! Ba! Cừu Thiên Quân vung tay tát mạnh, phẫn nộ quát: - Câm mồm! Nữ tử bị đánh cho nằm sấp trên đất, không dám lắm miệng, chỉ biết thấp giọng nức nở. Tròng mắt Cừu Thiên Quân lấp lánh, trầm ngâm không nói, mãi sau nửa nén hương hắn mới ngẩng đầu lên nói: - Điều kiện thứ nhất và thứ ba không vấn đề, điều kiện thứ hai, ngàn ức thần nguyên, con số này sợ là Địa Sát Cung đều không cầm ra được. - Hả? Cả người tiểu thư kia khẽ run lên, ngước mắt khó mà tin tưởng nhìn Cừu Thiên Quân, luôn miệng nói yêu nàng, còn muốn cưới nàng, kết quả lại muốn sang tay đưa nàng cho Lục Ly? Đây chính là Sát Thần Lục Ly a. Đối với nữ tử bình thường mà nói, Lục Ly chính là ma quỷ, là ác ma. Nghĩ đến cảnh bị Lục Ly giày vò không biết ngày đêm, tiểu thư xinh đẹp kia sợ đến độ cả người mềm ra, run rẩy không ngừng. Lục Ly nhàn nhạt quét mắt nhìn nữ tử trên đất, khóe miệng nhếch lên ý cười châm chọc, hắn ngẩng đầu nhìn Cừu Thiên Quân nói: - Hay là ngươi trước dập đầu một ngàn lần, nếu ta tâm tình tốt, có lẽ sẽ giảm cho ngươi một chút. - Dập đầu? Trên mặt Cừu Thiên Quân hiện đầy vẻ bi phẫn, từ nhỏ đến lớn hắn chưa từng phải chịu qua khuất nhục lớn đến thế, nếu là người khác e rằng hắn đã trực tiếp khai chiến. Nhưng Lục Ly lại như một tòa núi cao, khiến hắn chỉ biết ngưỡng vọng, không cách nào sinh ra được một tia ý niệm phản kháng. Lục Ly đồ sát Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới như heo chó, bọn hắn dù phản kháng cũng không cách nào gây hại được đến một cọng lông của Lục Ly. - Được rồi, ta dập đầu! Cừu Thiên Quân cắn răng quát khẽ một tiếng, hắn tự nhủ với bản thân, đại trượng phu co được duỗi được, miễn là còn sống sau này liền có cơ hội lấy lại danh dự. Hắn tự thề với lòng, khuất nhục hôm nay, ngày sau tất phụng trả gấp trăm. Bịch! Hắn trùng trùng quỳ xuống, dập đầu với Lục Ly một lần tiếp một lần, đầu hắn nện mạnh xuống đất, từng hồi tiếng ầm ầm vang lên, nền đá xanh đều bị nện nát. Mặc dù mặt hắn không chút biểu tình, song trong mắt lại cất giấu khuất nhục không cách nào che đi được. Chủ nhục bộc chết! Mấy trăm quân sĩ xung quanh, trong đó có một tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, đây đều là người Địa Sát Cung. Thấy thiếu cung chủ nhà mình phải chịu khuất nhục như thế, ánh mắt ai nấy đều như phún lửa, vốn là chủ tử chịu nhục, bọn hắn đều nên phải chết.
Chương 2192 Có đi hay không?
Chỉ là tình huống như thế, nếu bọn hắn dám phản kháng, thậm chí dám nói một câu, phỏng chừng Cừu Thiên Quân sẽ lập tức bị giết. Phanh phanh phanh! Cừu Thiên Quân không ngừng dập đầu, trước mặt đã bị nện ra một hố nhỏ, Lục Ly vẫn mặt không biểu tình đứng đó, trong đầu lại bất giác hiện ra nét mặt Cổ trưởng lão. - Sư tôn, ngươi thấy được không? Lục Ly ngẩng đầu nhìn trời, hắn mong Cổ trưởng lão trên trời có linh sẽ nhìn thấy đươc. Kỳ thực hắn rất muốn bắt đi Cừu Thiên Quân, mang đến Thần Khí Cốc, để hắn quỳ xuống tế bái trước phần bộ Cổ trưởng lão. Chỉ là làm vậy có thể sẽ hại chết Giang Nhược Đan, bởi thế Lục Ly đành phải để Cừu Thiên Quân dập đầu ở đây. Lục Ly không phải đang bắt Cừu Thiên Quân dập đầu với mình, mà là bắt dập đầu với đám người Cỗ trưởng lão đã chết đi. Rất nhanh, một ngàn cái dập đầu đã xong, trán và tóc Cừu Thiên Quân đều lấm lem bùn đất, vốn là phong thái đường đường, lúc này đã trở nên rất nhếch nhác. Hắn ngẩng đầu nhìn Lục Ly nói: - Lục công tử, ngươi hài lòng chứ? Có thể... giảm chút thần nguyên được không? - Có thể! Lục Ly gật đầu nói: - Giảm một ức, Địa Sát Cung các ngươi đưa ta chín trăm chín mươi chín ức thần nguyên, ta liền tha mạng cho ngươi! - Chín trăm chín mươi chín ức? Đám đông hơi ngớ, sau đó ai nấy đều biến sắc, trong mắt chất đây phẫn nộ. Dập đầu một ngàn cái mà chỉ giảm một ức? Thế chẳng phải Lục Ly đang cố tình trêu đùa hắn sao? Chín trăm chín mươi chín ức thần nguyên, trừ phi cầm Địa Sát Cung đi bán, bằng không làm sao có thể cầm ra được ngần đó? Lục Ly đang đùa hắn, đang nhục nhã thù hắn, chứ căn bản không hề có ý định buông tha hắn! Trong đầu Cừu Thiên Quân chớp qua ý niệm này, sau đó lập tức đại nộ, trên thân cuộn trào sát khí, trong tay hiện ra một thanh chiến đao, rống quát: - Lục Ly, ngươi khinh người quá đáng! Tất cả động thủ cho ta, dù chết cũng phải cắn xuống miếng thịt trên người hắn. Ông! Lục Ly động thủ sớm hơn đám đông một bước, hắn khẽ phất tay, một đạo không gian chi lực vô hình trấn áp xuống, tất cả người trong trang viên đều không thể động. - Cắn xuống miếng thịt? Ngươi cũng có tư cách đó ư? Lục Ly cười lệnh, lấy ra Thiên Tà Châu, từng con côn trùng nhỏ bán trong suốt bay ra, lóe lên một cái rồi tan biến trong cơ thể Cừu Thiên Quân, Lục Ly lần nữa nhìn lên trời, miệng lẩm nhẩm nói: - Sư tôn, đồ nhi giúp ngươi báo thù! - Hư Không Trùng động thủ! Lục Ly truyền lệnh, Hư Không Trùng tiến vào trong người Cừu Thiên Quân bắt đầu chuyển động. Chỉ một cái chớp mắt, Cừu Thiên Quân đột nhiên biến mất, chỉ thừa lại xương khô và một bộ chiến giáp, toàn bộ máu thịt đều bị cắn nuốt sạch sẽ Một giây trước là người sống sờ sờ ra đấy, còn là một tên công tử ca được tất cả mọi người kính sợ, thoáng chốc liền đã biến thành một bộ xương khô, trong khi nhìn qua có vẻ Lục Ly chẳng làm gì cả? Toàn trường đều bị dọa sợ, chết lặng, ai nấy đều tưởng là mình bị ảo giác. Thẳng đến khi tiểu thư xinh đẹp kia phát ra một tiếng thét chói tai, chúng nhân mới giật mình tỉnh lại. Hưu! Lục Ly vung tay lên, Hư Không Trùng cuốn tới bên cạnh, bắn thẳng về phía tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới kia, lần này Lục Ly không đích thân động thủ, hắn muốn thử xem chiến lực của Hư Không Trùng. Hư Không Trùng biến thành hư thể, có thể tránh khỏi bị không gian chi lực trấn áp, cấp tốc bay đi, thoáng chốc đã tới bên người tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới. - Côn trùng này... Ánh mắt tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới chớp qua một tia hoảng sợ, đến tận lúc này hắn mới biết Cừu Thiên Quân chết ở trong tay một đám côn trùng. Hắn cực lực muốn tránh ra, nhưng Lục Ly trùng trùng phẩy tay một cái, không gian chi lực càng khủng bố trấn áp xuống, khiến hắn hoàn toàn không động đậy gì được. Lúc này Hư Không Trùng vẫn là hư thể, mặc dù ngoài thân tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới có chiến giáp Thần khí siêu phẩm che chắn, nhưng Hư Không Trùng nhẹ nhàng đâm xuyên vào, hệt như vừa nãy đâm vào trong người Cừu Thiên Quân. Chuyện sau đó liền đơn giản, Hư Không Trùng loạn gặm bên trong một trận, đầu tiên là gặm ăn đầu người này, tiếp đó là thân thể từ từ biến mất, cuối cùng biến thành một bộ xương khô. - Ách? Muốn phân tách? Thấy Hư Không Trùng bất động, từ từ chậm rãi phân tách, Lục Ly vội tung ra Thiên Tà Châu, thu lại tất cả Hư Không Trùng. Thể tích Hư Không Trùng quá nhỏ, sau vài lần cắn nuốt, nếu năng lượng quá mạnh chúng liền sẽ phân tách. Trong nhục thân Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới ẩn chứa năng lượng cường đại, bởi thế những Hư Không Trùng này vừa cắn nuốt xong liền trực tiếp phân tách. Thu hồi toàn bộ Hư Không Trùng, thần niệm Lục Ly đảo qua một lượt, trong lòng không khỏi cảm khái. Những Hư Không Trùng này vốn phải bị độc chết, nhưng sau khi được Long hồn luyện hóa lại nhanh chóng khỏi hẳn. Độc trúng phải trước đó được tự động hóa giải, khiến người không thể không tán thán về sự cường đại của chúng. - Chết đi! Lục Ly lấy ra Đồ Ma Đao bắt đầu đồ sát, mấy trăm người bị chém giết sạch sẽ, nữ tử kia Lục Ly cũng không tha. Không phải vì Lục Ly thích giết thành tính, mà là người này thấy được Hư Không Trùng, hơn nữa còn là nữ nhân của Cừu Thiên Quân, có giết cũng không tính oan uổng. Hưu hưu hưu! Động tĩnh bên này rốt cục dẫn đến các nơi còn lại trong thành chú ý, rất nhiều cường giả quân sĩ đang chạy vội về phía này, từ đằng xa một tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới rống quát: - Thiếu cung chủ! Tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới đang tới là thành chủ thành này, rất nhanh thần niệm hắn đã khóa chặt Lục Ly, cả người lại bất giác run lên, đứng nguyên tại chỗ, vội cất tiếng trầm hống: - Đừng đi qua, hắn là Lục Ly! - Lục Ly? Đám quân sĩ cường giả vốn đang vọt tới trang viên tức thì dừng lại, đứng ngây như gà gỗ. Uy danh Sát Thần Lục Ly quá vang dội, phải biết hắn đã đồ không ít thành trì, nếu Lục Ly muốn động thủ, sau ngày hôm nay tòa thành trì này cũng sẽ biến thành tử thành. Lục Ly không có tâm tư đồ thành, đám quân sĩ võ giả kia cũng không phải người Địa Sát Cung.
Chương 2193 Có đi hay không?
Hắn tung người đằng không bay lên, lấy ra một chiếc chiến xa, chân đạp lên trên chiến xa, cúi nhìn đám đông bên dưới, nói: - Ta có thù riêng với Cừu Thiên Quân, chuyện này không liên quan đến các ngươi, cũng không có ý nhắm vào Thời Không Phủ và Địa Sát Cung. Giúp ta chuyển cáo Địa Sát Cung, việc này dừng ở đây, nếu Địa Sát Cung không phục, muốn báo thù, vậy thì tự gánh lấy hậu quả. - Hưu! Lục Ly cưỡi chiến xa chậm rãi bay về nơi xa, trong thành có rất nhiều quân sĩ cường giả, chí ít phải đến mấy chục vạn người, lại không một ai dám chặn đường, càng đừng nói tới truy sát. Vô số con dân trong thành kinh hãi không thôi, sau khi xác định Lục Ly bay đi, chúng nhân mới như trút được gánh nặng. Không ít người thậm chí bị dọa cho tiểu cả ra quần, uy danh Sát Thần Lục Ly quá thịnh, hơi chút là lại đồ thành... - Nhanh, báo cáo Địa Sát Cung, báo cáo Thời Không Phủ! Thành chủ hét lớn một tiếng, đồng thời vung tay lên nói: - Toàn bộ Đại Năng Thần Giới đi theo ta, dù không cách nào chém giết Lục Ly cũng không thể để hắn chạy. Thành chủ dẫn theo một đám Đại Năng Thần Giới đuổi theo, chỉ là tốc độ không quá nhanh. Rất rõ ràng tên thành chủ này sợ Địa Sát Cung truy cứu trách nhiệm nên làm bộ chút thôi. Chứ có cho hắn một trăm lá gan hắn cũng không dám truy sát Lục Ly, bằng không vừa rồi há lại đứng im bất động? Rất nhanh Lục Ly đã tan biến vô tung vô ảnh, thành chủ truy sát mấy canh giờ rồi trở về. Đợi về lại trong thành, phát hiện cung chủ Địa Sát Cũng đã tới, bên cạnh còn có một tên trưởng lão Thời Không Phủ, là thái gia gia của Cừu Thiên Quân. Tin tức nhanh chóng khuếch tán, Lục Ly sau một thời gian yên ắng đã lại lần nữa xuất hiện, chẳng qua không phải đồ sát phân thế lực Thần Tượng Tông, mà đi giết thiếu cung chủ Địa Sát Cung. Nếu chỉ là một tên công tử ca bình thường, có lẽ việc này sẽ không dẫn lên oanh động quá lớn. Vấn đề ở chỗ, Cừu Thiên Quân là thiếu cung chủ Địa Sát Cung, một trong bảy mươi hai Thần Tông, mà Địa Sát Cung lại là phân thế lực của Thời Không Phủ, gia gia của Cừu Thiên Quân còn là trưởng lão trấn phủ của Thời Không Phủ! Lục Ly muốn khai chiến với Thời Không Phủ ư? Tin tức động trời như thế tự nhiên truyền đi cũng nhanh, vẻn vẹn một ngày liền truyền khắp rất nhiều thành trì chung quanh, sau đó lấy thế như lăn quả cầu tuyết, dồn dập khuếch tán ra khắp bốn phương tám hướng. Thời Không Phủ chưa có bất kỳ biểu thị nào, chỉ mỗi thái gia gia Cừu Thiên Quân lên tiếng, nói tất giết Lục Ly! Đồng thời Địa Sát Cung cũng lên tiếng, nói Lục Ly là tử địch của Địa Sát Cung. Lời Lục Ly bỏ lại trước lúc rời đi khiến rất nhiều người thất vọng. Lục Ly chỉ nhắm vào Cừu Thiên Quân chứ không phải muốn khai chiến cùng Thời Không Phủ. Rất nhiều người vốn còn muốn xem náo nhiệt, nếu Lục Ly một thân một mình lại dám khai chiến với hai đại thế lực siêu thần, chuyện này còn sẽ động trời đến cỡ nào? Xem kịch mà, ai lại chê náo nhiệt bao giờ? Thực ra Lục Ly nói mấy lời đó là cố ý! Hắn muốn Thời Không Phủ lơ là, hắn không muốn khiến Thời Không Phủ đề phòng, không muốn Tả Khâu Viêm thay đổi hành trình. Nếu Tả Khâu Viêm không đi ra Thời Không Thành, vậy hắn liền không cách nào giết được Tả Khâu Viêm, hắn còn chưa cuồng vọng đến mức dám đi Thời Không Thành giết người. Lục Ly cải trang, một đường truyền tống hướng thẳng đến Quang Minh Thành, chẳng qua thỉnh thoảng hắn lại thay đổi lộ tuyến, như vậy sẽ không khiến cho người có tâm chú ý. Đoạn thời gian này, bởi vì chuyện Địa Sát Cung, rất nhiều trinh sát cường giả đều truyền tống đến bên này. Lục Ly không ngừng truyền tống là điều hết sức bình thường, không hề dẫn lên người ngoài đặc biệt để ý. Tiêu tốn một ngày rưỡi, Lục Ly tới được một tòa thành nhỏ phụ cận Quang Minh Thành. Hắn không mạo muội đến Quang Minh Thành ngay, vạn nhất trong thành có Thần Giới Chí Tôn, còn không chỉ một tên thì sao? Hắn nhất định phải thăm dò tin tức trước cái đã. Chuyện thiếu thành chủ Quang Minh Thành đại hôn sớm đã truyền ra, gần đây rất nhiều người trong tiểu thành đều thảo luận việc này, Lục Ly rất dễ dàng được đến tin tức cần thiết. Tả Khâu Viêm quả thực đã tới từ hôm qua, còn công khai lộ diện, gặp mặt một số người. Tả Khâu Viêm là đệ nhất nhân thế hệ tuổi trẻ Thời Không Phủ, lại danh tiếng lan xa, tin tức về hắn thoáng chốc liền truyền ra. Khiến Lục Ly tương đối đau đầu chính là... Hôm nay Thời Không Phủ lại phái đến một tên trưởng lão, một tên Thần Giới Chí Tôn. Mặc dù hắn đã công khai kêu lời, nói giết Cừu Thiên Quân không liên quan gì tới Thời Không Phủ, nhưng Thời Không Phủ vẫn không dám chủ quan, lập tức phái một tên Thần Giới Chí Tôn đến bảo hộ Tả Khâu Viêm. - Có đi hay không? Lục Ly không khỏi có chút xoắn xuýt, nếu giờ không đi, sau này ai biết còn sẽ có cơ hội hay không? Nhưng giờ mà đi Quang Minh Thành, lại rất dễ dàng bại lộ, vạn nhất Thời Không Phủ mai phục mấy tên Thần Giới Chí Tôn, vậy hắn liền có đi mà không có về. Đi! Lục Ly do dự mãi, cuối cùng quyết định vẫn mạo hiểm đi Quang Minh Thành một chuyến. Trước đây hắn chưa từng đối đầu trực diện với Thời Không Phủ, bởi thế Thời Không Phủ chắc sẽ không ngờ hắn muốn giết Tả Khâu Viêm. Rốt cuộc giữa hắn và Tả Khâu Viêm không oán không thù, hắn hơi đâu lại tự dưng đi trêu chọc Thời Không Phủ? Lại nói... Hắn đánh chết Cừu Thiên Quân, án theo lẽ thường mà nói, lúc này hẳn nên đê điệu tiềm phục, chứ không phải đến Quang Minh Thành cách đó không xa để đánh giết Tả Khâu Viêm. Như vậy tính ra, Thời Không Phủ hẳn sẽ không đoán định được hành tung của hắn. Cùng lắm chỉ phái tới một tên Thần Giới Chí Tôn, chỉ cần hắn cẩn thận chút liền sẽ không vấn đề. Để đảm bảo an toàn, Lục Ly vẫn quyết định ngụy trang thân phận, vô thanh vô tức tiến vào Quang Minh Thành, sau đó khóa chặt Tả Khâu Viêm, một kích tất giết liền lập tức đào tẩu. Muốn làm giả thân phận thì rất dễ, Lục Ly dò la được tộc trưởng một tiểu gia tộc muốn đi Quang Minh Thành. Hắn nhẹ nhàng tiềm nhập vào trong tiểu gia tộc kia, sau đó đánh ngất xỉu tên tộc trưởng, ném vào trong Thiên Tà Châu, lấy đi thiệp mời và lệnh bài thân phận của tên tộc trưởng.
Chương 2194 Đã quá muộn
Hôm nay chính là ngày đại hôn của thiếu thành chủ Quang Minh Thành, Tả Khâu Viêm tất nhiên sẽ xuất hiện, Lục Ly không truyền tống đi qua, mà từ ngoài thành đi vào, men theo cửa bắc tiến vào trong thành. Vì có thiếp mời, Lục Ly thu liễm khí tức về lại Đại Năng Thần Giới, quân sĩ bên ngoài Quang Minh Bảo không thấy hỏi nhiều. Lục Ly dễ dàng tiến vào thành bảo, còn được bố trí ngồi trong một quảng trường. Người Lục Ly giả mạo là một tên trung niên mày rậm mắt to, bộ dạng rất khôi ngô cao lớn, mấy người ngồi bên cạnh đều là Đại Năng Thần Giới, thấy Lục Ly rất lạ mặt, ai nấy đều nhìn sang bằng ánh mắt nghi hoặc. - Vị này là? Một tên lão giả lên tiếng hỏi dò, Lục Ly quét mắt nhìn qua, cười nói: - Đại nhân đúng là quý nhân hay quên sự, lần trước chúng ta từng gặp qua. Lão giả kia không khỏi có chút lúng túng, lập tức bật cười ha hả nói: - À à, thì ra là ngươi, nhớ ra rồi. Mấy tên Đại Năng Thần Giới còn lại thấy Lục Ly thần thái lạnh lùng, không có ý bắt chuyện cùng mình, liền cũng đều lạnh nhạt với Lục Ly, chụm đầu thấp giọng trò chuyện, không ai để ý Lục Ly cả. Lục Ly thản nhiên ngồi uống rượu một mình, chờ đợi nghi thức bắt đầu, chờ đợi Tả Khâu Viêm xuất hiện. Thiếu thành chủ Quang Minh Thành Tạ Quân sớm đã đi ra, là một tên công tử ca phong thái đường đường, chiến lực cũng không sai, đã đạt tới Đại Năng Thần Giới. Chỉ là tính cách tương đối cuồng vọng, chỉ tiếp đãi một ít đại nhân vật, với loại như Lục Ly căn bản không thèm tới chào hỏi. Bình thường chắc người này cũng có chút tửu sắc quá độ, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt phiêu hốt bất định. Hôm nay là ngày đại hôn của hắn, thế là ánh mắt thỉnh thoảng lại quét tới đám tiểu thư xinh đẹp. - Thánh Nữ Tuyết Sơn Cung đến! - Yên Vũ Lâu Lâu Thập Nhị công tử đến! Ngoài thành vang lên tiếng truyền báo, Lục Ly không khỏi kinh ngạc, sao hai vị này lại tới đây? Chẳng lẽ các nàng là bằng hữu với tên thiếu thành chủ Quang Minh Thành này? Rất nhiều người đứng dậy nghênh tiếp, Lục Ly lại không đứng dậy, chỉ nhàn nhạt quét mắt liếc qua. Đợi khi nhìn thấy Lâu Thập Nhị cười nói ha hả với Tạ Quân, Tuyết Thánh Nữ thì lại lạnh lùng hành lễ, hắn biết chắc chỉ bởi vì cùng là bảy mươi hai Thần Tông nên mới tới chung vui thôi. Lục Ly không có ý chào hỏi hai người, Tả Khâu Viêm còn chưa đi ra, giờ mà bị nhận ra thân phận, bằng với tuyên cáo hành động lần này thất bại. Lại nói, hôm nay hắn tới là để giết người, chào hỏi hai người sẽ chỉ khiến bọn họ bị liên lụy. Rất trùng hợp! Hai người được bố trí ngồi cách Lục Ly không quá xa, lúc Lâu Thập Nhị ngồi xuống chỉ quét qua toàn trường một lượt, chắp tay cười nói với mấy người, chứ không hề nhận ra Lục Ly. Tuyết Thánh Nữ cũng nhàn nhạt nhìn lướt qua, Lục Ly không nhìn nàng, nhưng lúc Tuyết Thánh Nữ nhìn thấy hắn lại đột nhiên thoáng ngừng một chút, trong mắt đẹp chớp qua một tia ngập ngừng. - Ách? Lục Ly không khỏi kinh ngạc, hắn dịch dung rất triệt để, thân hình còn biến hóa một phen, bộ dạng nhìn khôi ngô cao lớn hơn mấy phần. Mặt nạ da người này không phải Thần Giới Chí Tôn thì không cách nào nhìn ra được, không ngờ Tuyết Thánh Nữ lại có thể nhìn ra vấn đề. Sau thoáng thất thần, Tuyết Thánh Nữ thu hồi ánh mắt, bên cạnh có một tên công tử đi tới chào hỏi Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ, ánh mắt nhìn Tuyết Thánh Nữ sáng rực cả lên. Nhiều năm không gặp, Tuyết Thánh Nữ đã tuột đi vẻ ngây ngô năm đó, càng thêm có vận vị nữ nhân. Nhất là vẻ lạnh lùng tránh người ngàn dặm của nàng, càng thêm kích thích ham muốn chinh phục của nam nhân. Dễ dàng được đến, thường thường không được trân quý. Càng khó có được, lại càng muốn có được. Nam nhân đều có dục vọng chinh phục, nếu có thể hòa tan băng sơn mỹ nhân này, hẳn là rất nhiều nam nhân đều sẽ có cảm giác thành tựu cực lớn. Ngay cả thiếu thành chủ Tạ Quân cũng đi đến, đích thân mời rượu bóng gió một phen, ánh mắt một mực dính ở trên người Tuyết Thánh Nữ không dứt ra được. Chờ giây lát, đám ruồi nhặng kia rốt cục cũng tán đi, Tuyết Thánh Nữ đột nhiên đứng dậy mời rượu người xung quanh, khiến đám người Lâu Thập Nhị rất là kinh ngạc. Hôm nay có vẻ tâm tình Tuyết Thánh Nữ rất tốt, với thân phận của nàng hoàn toàn không cần phải đi mời rượu người khác. - Xem ra vẫn có chút hoài nghi? Trong lòng Lục Ly khẽ thở dài, Tuyết Thánh Nữ chủ động mời rượu là vì hắn, kính những người khác là để che giấu tai mắt người ngoài mà thôi. Quả nhiên… Kính xong nửa vòng, Tuyết Thánh Nữ đi đến bên người Lục Ly, bưng rượu lên mở miệng nói: - Vị đại nhân này có chút quen mặt, chúng ta đã từng gặp qua ở đâu rồi à? - Ha ha! Lục Ly đứng dậy, bưng lên một chén rượu nói: - Ta cũng có chút ấn tượng, hình như từng gặp qua Thánh Nữ ở bên ngoài mộ Nguyệt Đế. - Ách! Lâu Thập Nhị thoáng kinh ngạc, sau đó trong mắt chợt lóe tinh mang, trên mặt lộ ra vẻ kích động. Lục Ly nhàn nhạt liếc qua, dùng ánh mắt ngăn lại Lâu Thập Nhị đang muốn đi tới. Hắn uống cạn chén rượu, sau đó lạnh lùng ngồi xuống, híp mắt nhìn Tuyết Thánh Nữ một cái, nói: - Thánh nữ uống ít chút, lát nữa còn có không ít người đến mời rượu, nghe nói đại nhân vật Thời Không Phủ cũng tới. - Được! Thân hình Tuyết Thánh Nữ khẽ run lên, về lại chỗ ngồi, nàng liếc Lâu Thập Nhị một cái, thần sắc hai người đều thoáng hiện vẻ đắng chát. Lục Ly xuất hiện ở đây, còn điểm danh Thời Không Phủ, xem ra hắn đến đây là để nhắm vào Thời Không Phủ, hôm nay sắp xảy ra chuyện lớn rồi. - Đi! Lục Ly yên ắng đánh ra một thủ thế, ý để hai người đi trước. Lâu Thập Nhị quay sang nhìn Tuyết Thánh Nữ, kẻ sau lại bất động như núi, Lâu Thập Nhị đành chỉ biết cười khổ. - Thời Không phủ Thích trưởng lão đến, Tả Khâu công tử đến! Bên ngoài vang lên tiếng truyền báo, hơn phân nửa số người trong quảng trường lập tức đứng dậy, hai người tới lần này một là trưởng lão Thời Không Phủ, Thần Giới Chí Tôn. Một là đệ nhất nhân thế hệ trẻ tuổi, còn là đứa cháu trai được phó phủ chủ Thời Không Phủ Tả Khâu Nhung yêu thích nhất. Lục Ly cũng đứng dậy, đồng thời yên ắng kề cận về phía Tả Khâu Viêm, mặt hiện ý cười, như là muốn đi kết giao Tả Khâu Viêm.
Chương 2195 Trăm hại không một lợi
Cùng lúc, dưới chân Lục Ly, từng con côn trùng vô thanh vô tức chui xuống lòng đất, Tả Khâu Viêm khẳng định có chí bảo hộ thể, Lục Ly chuẩn bị trước sau giáp công, một hơi đánh chết đối phương. Thích trưởng lão sóng vai đi cùng Tả Khâu Viêm, ánh mắt lần lượt quét qua đám người xung quanh. Hắn tới là để bảo hộ Tả Khâu Viêm, còn về những người khác hắn lười đi ứng phó. - Hả? Lúc hắn đảo mắt qua Lục Ly, đột nhiên hơi ngớ, bởi vì hắn phát hiện Lục Ly đeo mặt nạ, gương mặt đằng sau mặt nạ lại ẩn ẩn có chút quen thuộc. - Không hay... Thích trưởng lão như một con sư tử bị chọc giận, lông bờm dựng lên, trong mắt tóe bắn ra sát ý lạnh thấu xương, trong tay hiện ra một thanh trường đao, sát khí trên thân cuộn trào, rống quát: - Lục Ly! Tiếng rống của Thích trưởng lão chấn cho đám đông tại trường ù cả tai, màng nhĩ truyền đến cảm giác đau nhức, rất nhiều người thậm chí bị chấn ngất, Tả Khâu Viêm cũng có chút choáng váng, kinh nghi nói: - Thích gia gia, Lục Ly nào? Lục Ly nhếch môi cười nhẹ, từ xa xa nhìn Thích trưởng lão nói: - Thích trưởng lão, ngươi đã phát hiện quá muộn... Sở dĩ Lục Ly nói quá muộn là bởi hắn đã điều khiển Hư Không Trùng bay vào trong người Tả Khâu Viêm, hơn nữa không phải tiến vào một hai con, mà là nháy mắt tiến vào hơn mấy chục vạn con. Lúc này Tả Khâu Viêm cũng đã phát hiện, hắn cảm thấy trong người có thứ gì đó, vừa nội thị nét mặt lập tức trắng bệch. Thấy Thích trưởng lão muốn động thủ, giữa thời khắc then chốt, hắn phản ứng cực nhanh, rống to: - Thích gia gia đừng động, Lục Ly đừng làm loạn, chuyện gì cũng từ từ, tất cả mọi người đều không được loạn động! Không thể không nói Tả Khâu Viêm vô cùng thông minh, tốc độ phản ứng cực nhanh, hắn biết Thích trưởng lão vừa động, Lục Ly sẽ tức thì thúc giục đám côn trùng giết mình. Bởi thế kịp thời ngăn lại Thích trưởng lão, đồng thời đối thoại với Lục Ly, hi vọng Lục Ly tiếp nhận đàm phán. Mới đầu, khi vừ nghe được cái tên Lục Ly, toàn trường không khỏi hỗn loạn, có tiểu thư la hoảng lên, chạy loạn tứ xứ, trường diện rất lộn xộn. Cũng may Tả Khâu Viêm có đủ lực chấn nhiếp, lúc này bầu không khí tại trường bỗng chốc trở nên yên tĩnh một cách đầy quỷ dị. Đám đông bên cạnh Lục Ly vốn hoặc định thoát đi, hoặc định lấy ra binh khí tấn công. Lúc này lại đều đứng im không nhúc nhích, hai mắt mở to, thần sắc giới bị mà căng thẳng nhìn qua Lục Ly. Thích trưởng lão và Tả Khâu Viêm liếc nhau, hắn cũng đã nhìn ra vấn đề, sát khí trên người tán đi, sau đó quát khẽ một tiếng: - Tất cả mọi người đừng động, Lục Ly, chúng ta có thể ngồi xuống nói chuyện được không?! Lục Ly đứng ở phía sau đám đông, cách Thích trưởng lão Tả Khâu Viêm chừng hai trăm trượng, giữa hai bên là chi chi chít chít toàn đầu người, hắn và Thích trưởng lão xa xa đối diện, căn bản không đi nhìn Tả Khâu Viêm. Ông! Thiên Tà Châu lóe lên quang mang, ba tòa tiểu sơn hiện ra, phi hành quanh người, đồng thời tay nắm Đồ Ma Đao, mở miệng nói: - Các ngươi muốn nói chuyện thế nào? Thực ra thì không có gì để nói cả, bởi vì Lục Ly tất phải giết Tả Khâu Viêm, dù Thời Không Phủ có đưa ngàn ức thần nguyên cũng không thể khiến hắn thay đổi ý định. Sở dĩ hắn lên tiếng, là bởi hắn muốn cho đối phương tưởng lầm việc này còn có thể thương lượng, như vậy lúc hắn ra tay sẽ càng thêm thong dong chút. Tả Khâu Viêm mở miệng nói: - Lục Ly, chúng ta không thù không oán, tại sao lại muốn tấn công ta. Thời Không Phủ chúng ta hình như cũng đâu nhắm vào ngươi, dù ngươi giết Cừu Thiên Quân, Thời Không Phủ chúng ta đều không có bất kỳ biểu thị nào, tại sao ngươi cứ phải hạ độc thủ với ta? Bình thường Tả Khâu Viêm là người rất kiêu ngạo, thậm chí có chút không coi ai ra gì, nếu là người khác, hắn tuyệt đối sẽ không nói chuyện từ tốn như vậy. Giờ thì hết cách rồi, một là uy danh Lục Ly quá thịnh, hai là mạng nhỏ đang bị Lục Ly niết ở trong tay. Mặc dù hắn còn không biết những côn trùng kia là gì, nhưng hắn có cảm giác Lục Ly có thể nhẹ nhàng giết chết hắn. Hắn có một bộ chiến pháp Thánh phẩm để phòng ngự, đáng tiếc chiến giáp này không ngăn đỡ được đám côn trùng kia. Hắn không khỏi hối hận, sớm biết thế này hỏi xin hắn gia gia một kiện Hồng Linh Thiên Bảo thì tốt rồi. Cảm nhận được rất nhiều côn trùng tiến vào đầu mình, sắc mặt Tả Khâu Viêm càng thêm khó coi, dùng ánh mắt cầu trợ nhìn sang Thích trưởng lão, thần sắc hiện đầy vẻ tuyệt vọng. - Hư Không Trùng! Thần niệm Thích trưởng lão tiến vào thăm dò, nhẹ nhõm khóa chặt đám côn trùng kia, lập tức thần sắc cũng trở nên cực kỳ khó coi. Sao Lục Ly có thể khống chế Hư Không Trùng? Lúc này đã không còn thời gian cho hắn đi nghĩ nhiều, hắn hít một hơi thật sâu nói: - Lục Ly, giết Tiểu Viêm ngươi trăm hại mà không một lợi, ngươi cứ đưa ra điều kiện, ta có thể thay mặt Thời Không Phủ làm chủ cho ngươi! Lấy thân phận trưởng lão Thời Không Phủ nói ra lời này, đã tính là rất nể mặt Lục Ly. Đương nhiên đây cũng là kế hoãn binh của Thích trưởng lão, chỉ cần Lục Ly không giết Tả Khâu Viêm, chuyện gì cũng dễ nói. Trước ổn định Lục Ly, rất nhanh Thời Không Phủ sẽ có siêu cấp cường giả đi đến, Tả Khâu Nhung phỏng chừng cũng sẽ nhanh chóng truyền tống tới. - Ra bên ngoài nói đi, vạn nhất có cường giả Thời Không Phủ các ngươi truyền tống tới, ta sẽ rất bị động. Lục Ly đột nhiên đằng không bay lên, đứng trên chiến xa, chậm rãi bay về hướng bắc, hắn lạnh giọng nói: - Tả công tử ngoan ngoãn đi theo ta, Thích trưởng lão, trừ ngươi ra, nếu có bất kỳ người nào theo tới, ta sẽ lập tức giết Tả Khâu Viêm. Lục Ly bày ra tư thế muốn đàm phán, trong lòng Thích trưởng lão và Tả Khâu Viêm không khỏi thở phào một hơi. Chỉ cần có thể đàm phán, chỉ cần có thể kéo dài chút thời gian, còn lại đều không thành vấn đề, chỉ sợ Lục Ly ngột đột hạ sát chiêu. Muốn bảo vật, muốn thần nguyên, muốn Hồng Linh Thiên Bảo? Những thứ này thực ra không tính là gì, chỉ cần có thể còn sống, thứ gì Tả Khâu Viêm đều có thể bỏ ra được, Tả Khâu Nhung cũng sẽ không tiếc.
- Địch tập! Trong trang viên vang lên tiếng rống giận, tiếp đó vô số quân sĩ đằng không lao lên, Cừu Thiên Quân ôm lấy nữ tử xinh đẹp quần áo xộc xệch đi ra từ trong một tòa thành bảo. Lục Ly cấp tốc đi đến, ánh mắt cách không liếc nhìn Cừu Thiên Quân một cái, giơ tay vuốt mặt, lộ ra chân dung, cười nói: - Cừu thiếu cung chủ, năm đó cáo biệt ở Thần Tượng Thành, chắc ngươi còn nhớ Lục mỗ chứ? - Lục Ly! Cừu Thiên Quân kinh hô, sắc mặt mấy trăm quân sĩ và tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới bên cạnh Cừu Thiên Quân đều chợt trắng bệch, không còn một tia huyết sắc. Cừu Thiên Quân có ấn tượng rất sâu sắc với Lục Ly, không phải bởi vì hắn là đồ đệ Cổ trưởng lão, cũng không phải bởi vì năm đó hắn từng gặp mặt Lục Ly. Mà bởi vì mấy năm nay Cừu Thiên Quân một mực lo sợ Lục Ly sẽ tới giết mình, mấy năm qua Địa Sát Cung một mực hạn chế hắn ra ngoài cũng là xuất phát từ nguyên nhân này. Trước đây ít năm Cừu Thiên Quân còn mơ thấy cảnh tượng Lục Ly tới giết mình. Bởi thế hắn đặc biệt để ý Lục Ly, sưu tập qua rất nhiều tư liệu về đối phương. Bao năm qua Lục Ly không đến, Cừu Thiên Quân và Địa Sát Cung mới dần buông lỏng cảnh giác, chẳng qua Cừu Thiên Quân vẫn ẩn ẩn có chút lo lắng về cái tên Lục Ly. Hôm nay lo lắng biến thành hiện thực, Lục Ly rốt cục vẫn tới, tới để báo thù thay cho Cổ trưởng lão. - Bình tĩnh, bình tĩnh! Cừu Thiên Quân tự nhủ bản thân nhất định phải tỉnh táo, bằng không khắc sau hắn rất có thể sẽ biến thành thi thể, trước nay hắn chưa từng không cần hoài nghi quyết tâm và dũng khí của Lục Ly. Mặc dù thái gia gia hắn làm trưởng lão ở Thời Không Phủ, nhưng đến cả phó đường chủ Chiến Đường Thần Tượng Tông Lục Ly đều dám giết, há lại sẽ e ngại tên thiếu cung chủ Địa Sát Cung như hắn? Hắn trước là dùng ánh mắt ngăn lại người bên cạnh manh động, hít một hơi thật sâu nói: - Lục Ly, chúng ta có thể đi xuống nói chuyện được không? Thấy không ai nhúc nhích, Lục Ly nhún vai nói: - Hả? Ngươi muốn nói chuyện gì? Hô hô! Cừu Thiên Quân thấy nét mặt Lục Ly một mực ôn hoà, trong lòng bùng lên một tia hi vọng, hắn tự nhủ bản thân nhất định phải tỉnh táo, nhất định không được vọng động làm chuyện điên rồ, không thể có bất kỳ hành động thiếu suy nghĩ nào. Thế là bèn giơ tay nói: - Tất cả mọi người trước lui xuống, đứng yên đừng nhúc nhích, ta có chuyện cần nói với Lục công tử. Đám thuộc hạ không dám làm loạn, dồn dập bay vụt xuống, Cừu Thiên Quân cũng bay xuống, sắc mặt nữ tử hắn đang ôm có chút khó coi, hoảng sợ nhìn Lục Ly. Vị này chính là Sát Thần uy danh hiển hách, hắn đã tru diệt qua bao nhiêu người? Nếu cục diện hôm nay không được xử lý tốt, e là toàn thành đều sẽ bị hắn diệt sạch, chính nàng cũng phải chết, gia tộc nàng cũng sẽ bị hủy diệt. Vừa đi xuống, Cừu Thiên Quân miễn cưỡng cười gượng một tiếng, sau đó chắp tay nói: - Lục công tử, ta chỉ cầu được sống, có thể tha mạng cho tiểu đệ được không? Điều kiện gì ngươi cứ nói. Thần niệm Lục Ly một mực quét quanh bốn phía, xác định không ai tới gần, người ở bên trong cũng không có dị động, hắn bèn khẽ cười nói: - Điều kiện gì cứ vậy? Vậy ta đưa ra điều kiện nhé. Cừu Thiên Quân cắn răng chắp tay: - Lục công tử mời nói! - Ba điều kiện! Lục Ly trầm ngâm một lát rồi nói: - Thứ nhất, ngươi quỳ xuống dập đầu mười cái với ta, thứ hai, đưa ta ngàn ức thần nguyên, thứ ba giao nữ tử bên người ngươi cho ta. Thế nào? Không tính quá phận chứ? - Hả? Cừu Thiên Quân còn chưa kịp có phản ứng, nữ tử bên cạnh hắn đã chợt hoa dung thất sắc, khẩn trương bắt lấy tay Cừu Thiên Quân nói: - Thiên Quân, không được, ngươi không thể đưa ta cho hắn, không được! Ba! Cừu Thiên Quân vung tay tát mạnh, phẫn nộ quát: - Câm mồm! Nữ tử bị đánh cho nằm sấp trên đất, không dám lắm miệng, chỉ biết thấp giọng nức nở. Tròng mắt Cừu Thiên Quân lấp lánh, trầm ngâm không nói, mãi sau nửa nén hương hắn mới ngẩng đầu lên nói: - Điều kiện thứ nhất và thứ ba không vấn đề, điều kiện thứ hai, ngàn ức thần nguyên, con số này sợ là Địa Sát Cung đều không cầm ra được. - Hả? Cả người tiểu thư kia khẽ run lên, ngước mắt khó mà tin tưởng nhìn Cừu Thiên Quân, luôn miệng nói yêu nàng, còn muốn cưới nàng, kết quả lại muốn sang tay đưa nàng cho Lục Ly? Đây chính là Sát Thần Lục Ly a. Đối với nữ tử bình thường mà nói, Lục Ly chính là ma quỷ, là ác ma. Nghĩ đến cảnh bị Lục Ly giày vò không biết ngày đêm, tiểu thư xinh đẹp kia sợ đến độ cả người mềm ra, run rẩy không ngừng. Lục Ly nhàn nhạt quét mắt nhìn nữ tử trên đất, khóe miệng nhếch lên ý cười châm chọc, hắn ngẩng đầu nhìn Cừu Thiên Quân nói: - Hay là ngươi trước dập đầu một ngàn lần, nếu ta tâm tình tốt, có lẽ sẽ giảm cho ngươi một chút. - Dập đầu? Trên mặt Cừu Thiên Quân hiện đầy vẻ bi phẫn, từ nhỏ đến lớn hắn chưa từng phải chịu qua khuất nhục lớn đến thế, nếu là người khác e rằng hắn đã trực tiếp khai chiến. Nhưng Lục Ly lại như một tòa núi cao, khiến hắn chỉ biết ngưỡng vọng, không cách nào sinh ra được một tia ý niệm phản kháng. Lục Ly đồ sát Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới như heo chó, bọn hắn dù phản kháng cũng không cách nào gây hại được đến một cọng lông của Lục Ly. - Được rồi, ta dập đầu! Cừu Thiên Quân cắn răng quát khẽ một tiếng, hắn tự nhủ với bản thân, đại trượng phu co được duỗi được, miễn là còn sống sau này liền có cơ hội lấy lại danh dự. Hắn tự thề với lòng, khuất nhục hôm nay, ngày sau tất phụng trả gấp trăm. Bịch! Hắn trùng trùng quỳ xuống, dập đầu với Lục Ly một lần tiếp một lần, đầu hắn nện mạnh xuống đất, từng hồi tiếng ầm ầm vang lên, nền đá xanh đều bị nện nát. Mặc dù mặt hắn không chút biểu tình, song trong mắt lại cất giấu khuất nhục không cách nào che đi được. Chủ nhục bộc chết! Mấy trăm quân sĩ xung quanh, trong đó có một tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, đây đều là người Địa Sát Cung. Thấy thiếu cung chủ nhà mình phải chịu khuất nhục như thế, ánh mắt ai nấy đều như phún lửa, vốn là chủ tử chịu nhục, bọn hắn đều nên phải chết.
Chương 2192 Có đi hay không?
Chỉ là tình huống như thế, nếu bọn hắn dám phản kháng, thậm chí dám nói một câu, phỏng chừng Cừu Thiên Quân sẽ lập tức bị giết. Phanh phanh phanh! Cừu Thiên Quân không ngừng dập đầu, trước mặt đã bị nện ra một hố nhỏ, Lục Ly vẫn mặt không biểu tình đứng đó, trong đầu lại bất giác hiện ra nét mặt Cổ trưởng lão. - Sư tôn, ngươi thấy được không? Lục Ly ngẩng đầu nhìn trời, hắn mong Cổ trưởng lão trên trời có linh sẽ nhìn thấy đươc. Kỳ thực hắn rất muốn bắt đi Cừu Thiên Quân, mang đến Thần Khí Cốc, để hắn quỳ xuống tế bái trước phần bộ Cổ trưởng lão. Chỉ là làm vậy có thể sẽ hại chết Giang Nhược Đan, bởi thế Lục Ly đành phải để Cừu Thiên Quân dập đầu ở đây. Lục Ly không phải đang bắt Cừu Thiên Quân dập đầu với mình, mà là bắt dập đầu với đám người Cỗ trưởng lão đã chết đi. Rất nhanh, một ngàn cái dập đầu đã xong, trán và tóc Cừu Thiên Quân đều lấm lem bùn đất, vốn là phong thái đường đường, lúc này đã trở nên rất nhếch nhác. Hắn ngẩng đầu nhìn Lục Ly nói: - Lục công tử, ngươi hài lòng chứ? Có thể... giảm chút thần nguyên được không? - Có thể! Lục Ly gật đầu nói: - Giảm một ức, Địa Sát Cung các ngươi đưa ta chín trăm chín mươi chín ức thần nguyên, ta liền tha mạng cho ngươi! - Chín trăm chín mươi chín ức? Đám đông hơi ngớ, sau đó ai nấy đều biến sắc, trong mắt chất đây phẫn nộ. Dập đầu một ngàn cái mà chỉ giảm một ức? Thế chẳng phải Lục Ly đang cố tình trêu đùa hắn sao? Chín trăm chín mươi chín ức thần nguyên, trừ phi cầm Địa Sát Cung đi bán, bằng không làm sao có thể cầm ra được ngần đó? Lục Ly đang đùa hắn, đang nhục nhã thù hắn, chứ căn bản không hề có ý định buông tha hắn! Trong đầu Cừu Thiên Quân chớp qua ý niệm này, sau đó lập tức đại nộ, trên thân cuộn trào sát khí, trong tay hiện ra một thanh chiến đao, rống quát: - Lục Ly, ngươi khinh người quá đáng! Tất cả động thủ cho ta, dù chết cũng phải cắn xuống miếng thịt trên người hắn. Ông! Lục Ly động thủ sớm hơn đám đông một bước, hắn khẽ phất tay, một đạo không gian chi lực vô hình trấn áp xuống, tất cả người trong trang viên đều không thể động. - Cắn xuống miếng thịt? Ngươi cũng có tư cách đó ư? Lục Ly cười lệnh, lấy ra Thiên Tà Châu, từng con côn trùng nhỏ bán trong suốt bay ra, lóe lên một cái rồi tan biến trong cơ thể Cừu Thiên Quân, Lục Ly lần nữa nhìn lên trời, miệng lẩm nhẩm nói: - Sư tôn, đồ nhi giúp ngươi báo thù! - Hư Không Trùng động thủ! Lục Ly truyền lệnh, Hư Không Trùng tiến vào trong người Cừu Thiên Quân bắt đầu chuyển động. Chỉ một cái chớp mắt, Cừu Thiên Quân đột nhiên biến mất, chỉ thừa lại xương khô và một bộ chiến giáp, toàn bộ máu thịt đều bị cắn nuốt sạch sẽ Một giây trước là người sống sờ sờ ra đấy, còn là một tên công tử ca được tất cả mọi người kính sợ, thoáng chốc liền đã biến thành một bộ xương khô, trong khi nhìn qua có vẻ Lục Ly chẳng làm gì cả? Toàn trường đều bị dọa sợ, chết lặng, ai nấy đều tưởng là mình bị ảo giác. Thẳng đến khi tiểu thư xinh đẹp kia phát ra một tiếng thét chói tai, chúng nhân mới giật mình tỉnh lại. Hưu! Lục Ly vung tay lên, Hư Không Trùng cuốn tới bên cạnh, bắn thẳng về phía tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới kia, lần này Lục Ly không đích thân động thủ, hắn muốn thử xem chiến lực của Hư Không Trùng. Hư Không Trùng biến thành hư thể, có thể tránh khỏi bị không gian chi lực trấn áp, cấp tốc bay đi, thoáng chốc đã tới bên người tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới. - Côn trùng này... Ánh mắt tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới chớp qua một tia hoảng sợ, đến tận lúc này hắn mới biết Cừu Thiên Quân chết ở trong tay một đám côn trùng. Hắn cực lực muốn tránh ra, nhưng Lục Ly trùng trùng phẩy tay một cái, không gian chi lực càng khủng bố trấn áp xuống, khiến hắn hoàn toàn không động đậy gì được. Lúc này Hư Không Trùng vẫn là hư thể, mặc dù ngoài thân tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới có chiến giáp Thần khí siêu phẩm che chắn, nhưng Hư Không Trùng nhẹ nhàng đâm xuyên vào, hệt như vừa nãy đâm vào trong người Cừu Thiên Quân. Chuyện sau đó liền đơn giản, Hư Không Trùng loạn gặm bên trong một trận, đầu tiên là gặm ăn đầu người này, tiếp đó là thân thể từ từ biến mất, cuối cùng biến thành một bộ xương khô. - Ách? Muốn phân tách? Thấy Hư Không Trùng bất động, từ từ chậm rãi phân tách, Lục Ly vội tung ra Thiên Tà Châu, thu lại tất cả Hư Không Trùng. Thể tích Hư Không Trùng quá nhỏ, sau vài lần cắn nuốt, nếu năng lượng quá mạnh chúng liền sẽ phân tách. Trong nhục thân Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới ẩn chứa năng lượng cường đại, bởi thế những Hư Không Trùng này vừa cắn nuốt xong liền trực tiếp phân tách. Thu hồi toàn bộ Hư Không Trùng, thần niệm Lục Ly đảo qua một lượt, trong lòng không khỏi cảm khái. Những Hư Không Trùng này vốn phải bị độc chết, nhưng sau khi được Long hồn luyện hóa lại nhanh chóng khỏi hẳn. Độc trúng phải trước đó được tự động hóa giải, khiến người không thể không tán thán về sự cường đại của chúng. - Chết đi! Lục Ly lấy ra Đồ Ma Đao bắt đầu đồ sát, mấy trăm người bị chém giết sạch sẽ, nữ tử kia Lục Ly cũng không tha. Không phải vì Lục Ly thích giết thành tính, mà là người này thấy được Hư Không Trùng, hơn nữa còn là nữ nhân của Cừu Thiên Quân, có giết cũng không tính oan uổng. Hưu hưu hưu! Động tĩnh bên này rốt cục dẫn đến các nơi còn lại trong thành chú ý, rất nhiều cường giả quân sĩ đang chạy vội về phía này, từ đằng xa một tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới rống quát: - Thiếu cung chủ! Tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới đang tới là thành chủ thành này, rất nhanh thần niệm hắn đã khóa chặt Lục Ly, cả người lại bất giác run lên, đứng nguyên tại chỗ, vội cất tiếng trầm hống: - Đừng đi qua, hắn là Lục Ly! - Lục Ly? Đám quân sĩ cường giả vốn đang vọt tới trang viên tức thì dừng lại, đứng ngây như gà gỗ. Uy danh Sát Thần Lục Ly quá vang dội, phải biết hắn đã đồ không ít thành trì, nếu Lục Ly muốn động thủ, sau ngày hôm nay tòa thành trì này cũng sẽ biến thành tử thành. Lục Ly không có tâm tư đồ thành, đám quân sĩ võ giả kia cũng không phải người Địa Sát Cung.
Chương 2193 Có đi hay không?
Hắn tung người đằng không bay lên, lấy ra một chiếc chiến xa, chân đạp lên trên chiến xa, cúi nhìn đám đông bên dưới, nói: - Ta có thù riêng với Cừu Thiên Quân, chuyện này không liên quan đến các ngươi, cũng không có ý nhắm vào Thời Không Phủ và Địa Sát Cung. Giúp ta chuyển cáo Địa Sát Cung, việc này dừng ở đây, nếu Địa Sát Cung không phục, muốn báo thù, vậy thì tự gánh lấy hậu quả. - Hưu! Lục Ly cưỡi chiến xa chậm rãi bay về nơi xa, trong thành có rất nhiều quân sĩ cường giả, chí ít phải đến mấy chục vạn người, lại không một ai dám chặn đường, càng đừng nói tới truy sát. Vô số con dân trong thành kinh hãi không thôi, sau khi xác định Lục Ly bay đi, chúng nhân mới như trút được gánh nặng. Không ít người thậm chí bị dọa cho tiểu cả ra quần, uy danh Sát Thần Lục Ly quá thịnh, hơi chút là lại đồ thành... - Nhanh, báo cáo Địa Sát Cung, báo cáo Thời Không Phủ! Thành chủ hét lớn một tiếng, đồng thời vung tay lên nói: - Toàn bộ Đại Năng Thần Giới đi theo ta, dù không cách nào chém giết Lục Ly cũng không thể để hắn chạy. Thành chủ dẫn theo một đám Đại Năng Thần Giới đuổi theo, chỉ là tốc độ không quá nhanh. Rất rõ ràng tên thành chủ này sợ Địa Sát Cung truy cứu trách nhiệm nên làm bộ chút thôi. Chứ có cho hắn một trăm lá gan hắn cũng không dám truy sát Lục Ly, bằng không vừa rồi há lại đứng im bất động? Rất nhanh Lục Ly đã tan biến vô tung vô ảnh, thành chủ truy sát mấy canh giờ rồi trở về. Đợi về lại trong thành, phát hiện cung chủ Địa Sát Cũng đã tới, bên cạnh còn có một tên trưởng lão Thời Không Phủ, là thái gia gia của Cừu Thiên Quân. Tin tức nhanh chóng khuếch tán, Lục Ly sau một thời gian yên ắng đã lại lần nữa xuất hiện, chẳng qua không phải đồ sát phân thế lực Thần Tượng Tông, mà đi giết thiếu cung chủ Địa Sát Cung. Nếu chỉ là một tên công tử ca bình thường, có lẽ việc này sẽ không dẫn lên oanh động quá lớn. Vấn đề ở chỗ, Cừu Thiên Quân là thiếu cung chủ Địa Sát Cung, một trong bảy mươi hai Thần Tông, mà Địa Sát Cung lại là phân thế lực của Thời Không Phủ, gia gia của Cừu Thiên Quân còn là trưởng lão trấn phủ của Thời Không Phủ! Lục Ly muốn khai chiến với Thời Không Phủ ư? Tin tức động trời như thế tự nhiên truyền đi cũng nhanh, vẻn vẹn một ngày liền truyền khắp rất nhiều thành trì chung quanh, sau đó lấy thế như lăn quả cầu tuyết, dồn dập khuếch tán ra khắp bốn phương tám hướng. Thời Không Phủ chưa có bất kỳ biểu thị nào, chỉ mỗi thái gia gia Cừu Thiên Quân lên tiếng, nói tất giết Lục Ly! Đồng thời Địa Sát Cung cũng lên tiếng, nói Lục Ly là tử địch của Địa Sát Cung. Lời Lục Ly bỏ lại trước lúc rời đi khiến rất nhiều người thất vọng. Lục Ly chỉ nhắm vào Cừu Thiên Quân chứ không phải muốn khai chiến cùng Thời Không Phủ. Rất nhiều người vốn còn muốn xem náo nhiệt, nếu Lục Ly một thân một mình lại dám khai chiến với hai đại thế lực siêu thần, chuyện này còn sẽ động trời đến cỡ nào? Xem kịch mà, ai lại chê náo nhiệt bao giờ? Thực ra Lục Ly nói mấy lời đó là cố ý! Hắn muốn Thời Không Phủ lơ là, hắn không muốn khiến Thời Không Phủ đề phòng, không muốn Tả Khâu Viêm thay đổi hành trình. Nếu Tả Khâu Viêm không đi ra Thời Không Thành, vậy hắn liền không cách nào giết được Tả Khâu Viêm, hắn còn chưa cuồng vọng đến mức dám đi Thời Không Thành giết người. Lục Ly cải trang, một đường truyền tống hướng thẳng đến Quang Minh Thành, chẳng qua thỉnh thoảng hắn lại thay đổi lộ tuyến, như vậy sẽ không khiến cho người có tâm chú ý. Đoạn thời gian này, bởi vì chuyện Địa Sát Cung, rất nhiều trinh sát cường giả đều truyền tống đến bên này. Lục Ly không ngừng truyền tống là điều hết sức bình thường, không hề dẫn lên người ngoài đặc biệt để ý. Tiêu tốn một ngày rưỡi, Lục Ly tới được một tòa thành nhỏ phụ cận Quang Minh Thành. Hắn không mạo muội đến Quang Minh Thành ngay, vạn nhất trong thành có Thần Giới Chí Tôn, còn không chỉ một tên thì sao? Hắn nhất định phải thăm dò tin tức trước cái đã. Chuyện thiếu thành chủ Quang Minh Thành đại hôn sớm đã truyền ra, gần đây rất nhiều người trong tiểu thành đều thảo luận việc này, Lục Ly rất dễ dàng được đến tin tức cần thiết. Tả Khâu Viêm quả thực đã tới từ hôm qua, còn công khai lộ diện, gặp mặt một số người. Tả Khâu Viêm là đệ nhất nhân thế hệ tuổi trẻ Thời Không Phủ, lại danh tiếng lan xa, tin tức về hắn thoáng chốc liền truyền ra. Khiến Lục Ly tương đối đau đầu chính là... Hôm nay Thời Không Phủ lại phái đến một tên trưởng lão, một tên Thần Giới Chí Tôn. Mặc dù hắn đã công khai kêu lời, nói giết Cừu Thiên Quân không liên quan gì tới Thời Không Phủ, nhưng Thời Không Phủ vẫn không dám chủ quan, lập tức phái một tên Thần Giới Chí Tôn đến bảo hộ Tả Khâu Viêm. - Có đi hay không? Lục Ly không khỏi có chút xoắn xuýt, nếu giờ không đi, sau này ai biết còn sẽ có cơ hội hay không? Nhưng giờ mà đi Quang Minh Thành, lại rất dễ dàng bại lộ, vạn nhất Thời Không Phủ mai phục mấy tên Thần Giới Chí Tôn, vậy hắn liền có đi mà không có về. Đi! Lục Ly do dự mãi, cuối cùng quyết định vẫn mạo hiểm đi Quang Minh Thành một chuyến. Trước đây hắn chưa từng đối đầu trực diện với Thời Không Phủ, bởi thế Thời Không Phủ chắc sẽ không ngờ hắn muốn giết Tả Khâu Viêm. Rốt cuộc giữa hắn và Tả Khâu Viêm không oán không thù, hắn hơi đâu lại tự dưng đi trêu chọc Thời Không Phủ? Lại nói... Hắn đánh chết Cừu Thiên Quân, án theo lẽ thường mà nói, lúc này hẳn nên đê điệu tiềm phục, chứ không phải đến Quang Minh Thành cách đó không xa để đánh giết Tả Khâu Viêm. Như vậy tính ra, Thời Không Phủ hẳn sẽ không đoán định được hành tung của hắn. Cùng lắm chỉ phái tới một tên Thần Giới Chí Tôn, chỉ cần hắn cẩn thận chút liền sẽ không vấn đề. Để đảm bảo an toàn, Lục Ly vẫn quyết định ngụy trang thân phận, vô thanh vô tức tiến vào Quang Minh Thành, sau đó khóa chặt Tả Khâu Viêm, một kích tất giết liền lập tức đào tẩu. Muốn làm giả thân phận thì rất dễ, Lục Ly dò la được tộc trưởng một tiểu gia tộc muốn đi Quang Minh Thành. Hắn nhẹ nhàng tiềm nhập vào trong tiểu gia tộc kia, sau đó đánh ngất xỉu tên tộc trưởng, ném vào trong Thiên Tà Châu, lấy đi thiệp mời và lệnh bài thân phận của tên tộc trưởng.
Chương 2194 Đã quá muộn
Hôm nay chính là ngày đại hôn của thiếu thành chủ Quang Minh Thành, Tả Khâu Viêm tất nhiên sẽ xuất hiện, Lục Ly không truyền tống đi qua, mà từ ngoài thành đi vào, men theo cửa bắc tiến vào trong thành. Vì có thiếp mời, Lục Ly thu liễm khí tức về lại Đại Năng Thần Giới, quân sĩ bên ngoài Quang Minh Bảo không thấy hỏi nhiều. Lục Ly dễ dàng tiến vào thành bảo, còn được bố trí ngồi trong một quảng trường. Người Lục Ly giả mạo là một tên trung niên mày rậm mắt to, bộ dạng rất khôi ngô cao lớn, mấy người ngồi bên cạnh đều là Đại Năng Thần Giới, thấy Lục Ly rất lạ mặt, ai nấy đều nhìn sang bằng ánh mắt nghi hoặc. - Vị này là? Một tên lão giả lên tiếng hỏi dò, Lục Ly quét mắt nhìn qua, cười nói: - Đại nhân đúng là quý nhân hay quên sự, lần trước chúng ta từng gặp qua. Lão giả kia không khỏi có chút lúng túng, lập tức bật cười ha hả nói: - À à, thì ra là ngươi, nhớ ra rồi. Mấy tên Đại Năng Thần Giới còn lại thấy Lục Ly thần thái lạnh lùng, không có ý bắt chuyện cùng mình, liền cũng đều lạnh nhạt với Lục Ly, chụm đầu thấp giọng trò chuyện, không ai để ý Lục Ly cả. Lục Ly thản nhiên ngồi uống rượu một mình, chờ đợi nghi thức bắt đầu, chờ đợi Tả Khâu Viêm xuất hiện. Thiếu thành chủ Quang Minh Thành Tạ Quân sớm đã đi ra, là một tên công tử ca phong thái đường đường, chiến lực cũng không sai, đã đạt tới Đại Năng Thần Giới. Chỉ là tính cách tương đối cuồng vọng, chỉ tiếp đãi một ít đại nhân vật, với loại như Lục Ly căn bản không thèm tới chào hỏi. Bình thường chắc người này cũng có chút tửu sắc quá độ, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt phiêu hốt bất định. Hôm nay là ngày đại hôn của hắn, thế là ánh mắt thỉnh thoảng lại quét tới đám tiểu thư xinh đẹp. - Thánh Nữ Tuyết Sơn Cung đến! - Yên Vũ Lâu Lâu Thập Nhị công tử đến! Ngoài thành vang lên tiếng truyền báo, Lục Ly không khỏi kinh ngạc, sao hai vị này lại tới đây? Chẳng lẽ các nàng là bằng hữu với tên thiếu thành chủ Quang Minh Thành này? Rất nhiều người đứng dậy nghênh tiếp, Lục Ly lại không đứng dậy, chỉ nhàn nhạt quét mắt liếc qua. Đợi khi nhìn thấy Lâu Thập Nhị cười nói ha hả với Tạ Quân, Tuyết Thánh Nữ thì lại lạnh lùng hành lễ, hắn biết chắc chỉ bởi vì cùng là bảy mươi hai Thần Tông nên mới tới chung vui thôi. Lục Ly không có ý chào hỏi hai người, Tả Khâu Viêm còn chưa đi ra, giờ mà bị nhận ra thân phận, bằng với tuyên cáo hành động lần này thất bại. Lại nói, hôm nay hắn tới là để giết người, chào hỏi hai người sẽ chỉ khiến bọn họ bị liên lụy. Rất trùng hợp! Hai người được bố trí ngồi cách Lục Ly không quá xa, lúc Lâu Thập Nhị ngồi xuống chỉ quét qua toàn trường một lượt, chắp tay cười nói với mấy người, chứ không hề nhận ra Lục Ly. Tuyết Thánh Nữ cũng nhàn nhạt nhìn lướt qua, Lục Ly không nhìn nàng, nhưng lúc Tuyết Thánh Nữ nhìn thấy hắn lại đột nhiên thoáng ngừng một chút, trong mắt đẹp chớp qua một tia ngập ngừng. - Ách? Lục Ly không khỏi kinh ngạc, hắn dịch dung rất triệt để, thân hình còn biến hóa một phen, bộ dạng nhìn khôi ngô cao lớn hơn mấy phần. Mặt nạ da người này không phải Thần Giới Chí Tôn thì không cách nào nhìn ra được, không ngờ Tuyết Thánh Nữ lại có thể nhìn ra vấn đề. Sau thoáng thất thần, Tuyết Thánh Nữ thu hồi ánh mắt, bên cạnh có một tên công tử đi tới chào hỏi Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ, ánh mắt nhìn Tuyết Thánh Nữ sáng rực cả lên. Nhiều năm không gặp, Tuyết Thánh Nữ đã tuột đi vẻ ngây ngô năm đó, càng thêm có vận vị nữ nhân. Nhất là vẻ lạnh lùng tránh người ngàn dặm của nàng, càng thêm kích thích ham muốn chinh phục của nam nhân. Dễ dàng được đến, thường thường không được trân quý. Càng khó có được, lại càng muốn có được. Nam nhân đều có dục vọng chinh phục, nếu có thể hòa tan băng sơn mỹ nhân này, hẳn là rất nhiều nam nhân đều sẽ có cảm giác thành tựu cực lớn. Ngay cả thiếu thành chủ Tạ Quân cũng đi đến, đích thân mời rượu bóng gió một phen, ánh mắt một mực dính ở trên người Tuyết Thánh Nữ không dứt ra được. Chờ giây lát, đám ruồi nhặng kia rốt cục cũng tán đi, Tuyết Thánh Nữ đột nhiên đứng dậy mời rượu người xung quanh, khiến đám người Lâu Thập Nhị rất là kinh ngạc. Hôm nay có vẻ tâm tình Tuyết Thánh Nữ rất tốt, với thân phận của nàng hoàn toàn không cần phải đi mời rượu người khác. - Xem ra vẫn có chút hoài nghi? Trong lòng Lục Ly khẽ thở dài, Tuyết Thánh Nữ chủ động mời rượu là vì hắn, kính những người khác là để che giấu tai mắt người ngoài mà thôi. Quả nhiên… Kính xong nửa vòng, Tuyết Thánh Nữ đi đến bên người Lục Ly, bưng rượu lên mở miệng nói: - Vị đại nhân này có chút quen mặt, chúng ta đã từng gặp qua ở đâu rồi à? - Ha ha! Lục Ly đứng dậy, bưng lên một chén rượu nói: - Ta cũng có chút ấn tượng, hình như từng gặp qua Thánh Nữ ở bên ngoài mộ Nguyệt Đế. - Ách! Lâu Thập Nhị thoáng kinh ngạc, sau đó trong mắt chợt lóe tinh mang, trên mặt lộ ra vẻ kích động. Lục Ly nhàn nhạt liếc qua, dùng ánh mắt ngăn lại Lâu Thập Nhị đang muốn đi tới. Hắn uống cạn chén rượu, sau đó lạnh lùng ngồi xuống, híp mắt nhìn Tuyết Thánh Nữ một cái, nói: - Thánh nữ uống ít chút, lát nữa còn có không ít người đến mời rượu, nghe nói đại nhân vật Thời Không Phủ cũng tới. - Được! Thân hình Tuyết Thánh Nữ khẽ run lên, về lại chỗ ngồi, nàng liếc Lâu Thập Nhị một cái, thần sắc hai người đều thoáng hiện vẻ đắng chát. Lục Ly xuất hiện ở đây, còn điểm danh Thời Không Phủ, xem ra hắn đến đây là để nhắm vào Thời Không Phủ, hôm nay sắp xảy ra chuyện lớn rồi. - Đi! Lục Ly yên ắng đánh ra một thủ thế, ý để hai người đi trước. Lâu Thập Nhị quay sang nhìn Tuyết Thánh Nữ, kẻ sau lại bất động như núi, Lâu Thập Nhị đành chỉ biết cười khổ. - Thời Không phủ Thích trưởng lão đến, Tả Khâu công tử đến! Bên ngoài vang lên tiếng truyền báo, hơn phân nửa số người trong quảng trường lập tức đứng dậy, hai người tới lần này một là trưởng lão Thời Không Phủ, Thần Giới Chí Tôn. Một là đệ nhất nhân thế hệ trẻ tuổi, còn là đứa cháu trai được phó phủ chủ Thời Không Phủ Tả Khâu Nhung yêu thích nhất. Lục Ly cũng đứng dậy, đồng thời yên ắng kề cận về phía Tả Khâu Viêm, mặt hiện ý cười, như là muốn đi kết giao Tả Khâu Viêm.
Chương 2195 Trăm hại không một lợi
Cùng lúc, dưới chân Lục Ly, từng con côn trùng vô thanh vô tức chui xuống lòng đất, Tả Khâu Viêm khẳng định có chí bảo hộ thể, Lục Ly chuẩn bị trước sau giáp công, một hơi đánh chết đối phương. Thích trưởng lão sóng vai đi cùng Tả Khâu Viêm, ánh mắt lần lượt quét qua đám người xung quanh. Hắn tới là để bảo hộ Tả Khâu Viêm, còn về những người khác hắn lười đi ứng phó. - Hả? Lúc hắn đảo mắt qua Lục Ly, đột nhiên hơi ngớ, bởi vì hắn phát hiện Lục Ly đeo mặt nạ, gương mặt đằng sau mặt nạ lại ẩn ẩn có chút quen thuộc. - Không hay... Thích trưởng lão như một con sư tử bị chọc giận, lông bờm dựng lên, trong mắt tóe bắn ra sát ý lạnh thấu xương, trong tay hiện ra một thanh trường đao, sát khí trên thân cuộn trào, rống quát: - Lục Ly! Tiếng rống của Thích trưởng lão chấn cho đám đông tại trường ù cả tai, màng nhĩ truyền đến cảm giác đau nhức, rất nhiều người thậm chí bị chấn ngất, Tả Khâu Viêm cũng có chút choáng váng, kinh nghi nói: - Thích gia gia, Lục Ly nào? Lục Ly nhếch môi cười nhẹ, từ xa xa nhìn Thích trưởng lão nói: - Thích trưởng lão, ngươi đã phát hiện quá muộn... Sở dĩ Lục Ly nói quá muộn là bởi hắn đã điều khiển Hư Không Trùng bay vào trong người Tả Khâu Viêm, hơn nữa không phải tiến vào một hai con, mà là nháy mắt tiến vào hơn mấy chục vạn con. Lúc này Tả Khâu Viêm cũng đã phát hiện, hắn cảm thấy trong người có thứ gì đó, vừa nội thị nét mặt lập tức trắng bệch. Thấy Thích trưởng lão muốn động thủ, giữa thời khắc then chốt, hắn phản ứng cực nhanh, rống to: - Thích gia gia đừng động, Lục Ly đừng làm loạn, chuyện gì cũng từ từ, tất cả mọi người đều không được loạn động! Không thể không nói Tả Khâu Viêm vô cùng thông minh, tốc độ phản ứng cực nhanh, hắn biết Thích trưởng lão vừa động, Lục Ly sẽ tức thì thúc giục đám côn trùng giết mình. Bởi thế kịp thời ngăn lại Thích trưởng lão, đồng thời đối thoại với Lục Ly, hi vọng Lục Ly tiếp nhận đàm phán. Mới đầu, khi vừ nghe được cái tên Lục Ly, toàn trường không khỏi hỗn loạn, có tiểu thư la hoảng lên, chạy loạn tứ xứ, trường diện rất lộn xộn. Cũng may Tả Khâu Viêm có đủ lực chấn nhiếp, lúc này bầu không khí tại trường bỗng chốc trở nên yên tĩnh một cách đầy quỷ dị. Đám đông bên cạnh Lục Ly vốn hoặc định thoát đi, hoặc định lấy ra binh khí tấn công. Lúc này lại đều đứng im không nhúc nhích, hai mắt mở to, thần sắc giới bị mà căng thẳng nhìn qua Lục Ly. Thích trưởng lão và Tả Khâu Viêm liếc nhau, hắn cũng đã nhìn ra vấn đề, sát khí trên người tán đi, sau đó quát khẽ một tiếng: - Tất cả mọi người đừng động, Lục Ly, chúng ta có thể ngồi xuống nói chuyện được không?! Lục Ly đứng ở phía sau đám đông, cách Thích trưởng lão Tả Khâu Viêm chừng hai trăm trượng, giữa hai bên là chi chi chít chít toàn đầu người, hắn và Thích trưởng lão xa xa đối diện, căn bản không đi nhìn Tả Khâu Viêm. Ông! Thiên Tà Châu lóe lên quang mang, ba tòa tiểu sơn hiện ra, phi hành quanh người, đồng thời tay nắm Đồ Ma Đao, mở miệng nói: - Các ngươi muốn nói chuyện thế nào? Thực ra thì không có gì để nói cả, bởi vì Lục Ly tất phải giết Tả Khâu Viêm, dù Thời Không Phủ có đưa ngàn ức thần nguyên cũng không thể khiến hắn thay đổi ý định. Sở dĩ hắn lên tiếng, là bởi hắn muốn cho đối phương tưởng lầm việc này còn có thể thương lượng, như vậy lúc hắn ra tay sẽ càng thêm thong dong chút. Tả Khâu Viêm mở miệng nói: - Lục Ly, chúng ta không thù không oán, tại sao lại muốn tấn công ta. Thời Không Phủ chúng ta hình như cũng đâu nhắm vào ngươi, dù ngươi giết Cừu Thiên Quân, Thời Không Phủ chúng ta đều không có bất kỳ biểu thị nào, tại sao ngươi cứ phải hạ độc thủ với ta? Bình thường Tả Khâu Viêm là người rất kiêu ngạo, thậm chí có chút không coi ai ra gì, nếu là người khác, hắn tuyệt đối sẽ không nói chuyện từ tốn như vậy. Giờ thì hết cách rồi, một là uy danh Lục Ly quá thịnh, hai là mạng nhỏ đang bị Lục Ly niết ở trong tay. Mặc dù hắn còn không biết những côn trùng kia là gì, nhưng hắn có cảm giác Lục Ly có thể nhẹ nhàng giết chết hắn. Hắn có một bộ chiến pháp Thánh phẩm để phòng ngự, đáng tiếc chiến giáp này không ngăn đỡ được đám côn trùng kia. Hắn không khỏi hối hận, sớm biết thế này hỏi xin hắn gia gia một kiện Hồng Linh Thiên Bảo thì tốt rồi. Cảm nhận được rất nhiều côn trùng tiến vào đầu mình, sắc mặt Tả Khâu Viêm càng thêm khó coi, dùng ánh mắt cầu trợ nhìn sang Thích trưởng lão, thần sắc hiện đầy vẻ tuyệt vọng. - Hư Không Trùng! Thần niệm Thích trưởng lão tiến vào thăm dò, nhẹ nhõm khóa chặt đám côn trùng kia, lập tức thần sắc cũng trở nên cực kỳ khó coi. Sao Lục Ly có thể khống chế Hư Không Trùng? Lúc này đã không còn thời gian cho hắn đi nghĩ nhiều, hắn hít một hơi thật sâu nói: - Lục Ly, giết Tiểu Viêm ngươi trăm hại mà không một lợi, ngươi cứ đưa ra điều kiện, ta có thể thay mặt Thời Không Phủ làm chủ cho ngươi! Lấy thân phận trưởng lão Thời Không Phủ nói ra lời này, đã tính là rất nể mặt Lục Ly. Đương nhiên đây cũng là kế hoãn binh của Thích trưởng lão, chỉ cần Lục Ly không giết Tả Khâu Viêm, chuyện gì cũng dễ nói. Trước ổn định Lục Ly, rất nhanh Thời Không Phủ sẽ có siêu cấp cường giả đi đến, Tả Khâu Nhung phỏng chừng cũng sẽ nhanh chóng truyền tống tới. - Ra bên ngoài nói đi, vạn nhất có cường giả Thời Không Phủ các ngươi truyền tống tới, ta sẽ rất bị động. Lục Ly đột nhiên đằng không bay lên, đứng trên chiến xa, chậm rãi bay về hướng bắc, hắn lạnh giọng nói: - Tả công tử ngoan ngoãn đi theo ta, Thích trưởng lão, trừ ngươi ra, nếu có bất kỳ người nào theo tới, ta sẽ lập tức giết Tả Khâu Viêm. Lục Ly bày ra tư thế muốn đàm phán, trong lòng Thích trưởng lão và Tả Khâu Viêm không khỏi thở phào một hơi. Chỉ cần có thể đàm phán, chỉ cần có thể kéo dài chút thời gian, còn lại đều không thành vấn đề, chỉ sợ Lục Ly ngột đột hạ sát chiêu. Muốn bảo vật, muốn thần nguyên, muốn Hồng Linh Thiên Bảo? Những thứ này thực ra không tính là gì, chỉ cần có thể còn sống, thứ gì Tả Khâu Viêm đều có thể bỏ ra được, Tả Khâu Nhung cũng sẽ không tiếc.
Bình luận facebook