-
Chương 1851-1855
Chương 1851 Tiên phàm hai tầng trời (35/40)
Thịnh cực tất suy, hiện tại Lục gia còn chưa hưng thịnh, nếu không nghiêm khắc kiềm chế bản thân, sợ là chưa hưng thịnh đã diệt vong. Hơn nữa dư nghiệt của Nhan gia còn có rất nhiều người đang lẩn trốn, không chỉ có Nhan gia, còn có một vài gia tộc Thần Hoàng Giới, một vài gia tộc Địa Hoàng Giới, còn có gia tộc kết thù với Lục Ly năm đó. Những người này hiện giờ đều ẩn núp ở nơi bí ẩn nào đó, hoặc là mặt ngoài giao hảo thần phục Lục gia, một khi có cơ hội khẳng định sẽ lộ ra răng nanh dữ tợn, phá tan Lục gia thành từng mảnh. Căn cơ Lục gia quá yếu, dân số lại quá ít, cường giả trung tâm quá ít, không bằng nội tình đại gia tộc Cửu giới. Lục Ly thành lập một tiểu tổ Ám Ảnh, đi giám sát tình huống các giới, chuẩn bị đã hơn một năm, bí mật tiến vào giới diện, muốn giám sát đám dư nghiệt Nhan gia. Lại không nghĩ rằng, người vừa mới phái ra, không đến một tháng đã bị ám sát hơn phân nửa, bị ai ám sát cũng không biết. Các đại gia tộc chiếm cứ mấy mấy trăm vạn năm ở Cửu giới, tựa như một cây đại thụ khổng lồ cắm rễ ở thổ địa Cửu giới. Lục gia còn chưa hoàn toàn đứng vững bước chân ở Địa Hoàng Giới, lại muốn vươn xúc tua tìm kiếm trong tám giới còn lại, gặp phản kích là không thể tránh được. Trong Địa Hoàng Giới không cần phải nói tràn ngập gian tế thám báo của các đại gia tộc. Lục gia căn bản không thể phát hiện, thậm chí có thể trong Thần Thành cũng có gian tế lẻn vào. Rất nhiều tử đệ Lục gia còn dương dương tự đắc, nghĩ rằng Lục gia là gia tộc đệ nhất Cửu giới, có thể xưng vương xưng bá… Cũng may trưởng lão chấp pháp và Lục Chính Dương đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết, giám thị cả Địa Hoàng Giới mọi lúc. Nếu không nhờ hai người, Thần Thành sớm đã bị phá tung, Lục gia và các đại ga tộc đều sẽ bị giết. Khiến trưởng lão và Lục Chính Dương thật vui mừng là kết hợp của Minh Vũ và Lục Phi Tuyết. Hai người sinh ra bốn con trai, hai con gái. Minh Vũ vì tỏ ra biết ơn Lục gia, để toàn bộ con của mình họ Lục, làm đệ tử trực hệ của Lục gia. Bốn con trai hai con gái, có ba đứa thiên tư bất phàm. Tuy còn nhỏ lại biểu lộ ra thiên phú không tầm thường. Lục Nhân Hoàng không cưới, Lục Ly không có hậu đại, đây xem như là tin tức tốt khiến Lục Chính Dương vui mừng. Tử đệ Lục gia còn lại trong khoảng thời gian này đồng dạng cưới thê nạp thiếp, ngày đêm làm lụng vất vả, vô số hậu đại được sinh ra. Nhân số Lục gia quá ít, đây là khiếm khuyết của Lục gia. Giống với các đại gia tộc Cửu giới, vô số tộc nhân, hàng năm đều có thể vận chuyển vô số người mới lên, có thể không ngừng tạo ra một đám cường giả. Lục gia hiện tại có Địa Hoàng Giới, Đấu Thiên Giới, Thủy Nguyên Giới, còn có một vài tiểu giới diện vốn thuộc Quân gia Hạo gia. Tài nguyên cơ bản dùng không hết. Chỉ cần có thiên phú, nhân phẩm không tồi, có thể ban cho tài nguyên bồi dưỡng vô tận. Trưởng lão chấp pháp tin tưởng, nếu không đến vài thập niên, mấy trăm năm, chờ người trẻ tuổi dần lớn lên, sinh ra một đám Địa Tiên Hóa Thần, Lục gia xem như hoàn toàn đứng vững bước chân trên Cửu giới. - Phu quân, chàng nói sẽ trở về đón chúng ta, sao còn chưa trở về? - Phu quân, đã lâu như vậy, chàng cũng không đáp phân thần xuống, chẳng lẽ chàng không nhớ chúng ta chút nào sao. Hay là… chàng ở Thần Giới có tân hoan rồi? Cho dù chàng có tân hoan, chúng ta cũng không trách chàng, chàng đừng không để ý đến chúng ta mà… Trong một tòa trang viên của Thần Thành, Bạch Hạ Sương ngồi trong hoa viên, chống cằm buồn chán nhìn không trung, thì thào không ngừng. Không nhìn thấy cái gì trên không trung, Bạch hạ Sương lại thường xuyên một mình ngồi ngây ngốc. Bạch Hạ Sương hơi hậm hực, nàng vốn là người hiếu động, gần đây không muốn đi đâu cả, thường xuyên thích ngây ngốc một mình. Thời gian nhớ đến Lục ly, thường xuyên ngồi im rơi lệ. Nàng thích nhìn không trung, giống như có thể cách trời cao nhìn lên Thần Giới, nhìn thấy… Lục Ly! Tiên phàm hai tầng trời. Bạch Hạ Sương thật sợ hãi, Lục Ly vừa đi sẽ vĩnh viễn không trở lại, sợ hãi nàng cả đời phải ngồi đợi, cuối cùng dung nhan già đi, phấn hồng biến bạch cốt… Lầu hai Tàng Thư Các Thần Khí Cốc. Linh khí thiên địa nơi này cực kỳ nồng đậm. Cho dù là một phàm nhân không vũ lực bình thường, phỏng chừng thường xuyên đến đây phải mệnh dài thêm trăm năm. Lục Ly về tới nơi, hắn lựa chọn phủ đầy trí nhớ. Hắn biết hiện tại suy nghĩ nhiều cũng không có ý nghĩa, chỉ tăng phiền não, còn không bằng cố gắng học tập tu luyện tìm hiểu, như vậy mới có thể hi vọng trở nên nổi bật ở Thần Giới, mới có thể hy vọng trở về Địa Hoàng Giới. Kỳ thật, nếu hắn đi thỉnh cầu Cổ trưởng lão, Cổ trưởng lão cũng sẽ giúp sức hoặc thình cầu Thần Khí Các hỗ trợ, Lục Ly có thể theo Thời Không Phủ trở về Địa Hoàng Giới một chuyến. Nhưng với thực lực hiện tại của hắn, trở về sẽ chết. Lăng Vạn Kiếm tuyệt đối lập tức đuổi theo hắn để xé rách thành từng mảnh. Cừu Thiên Quân cũng sẽ không buông tha cơ hội đánh chết hắn. Cổ trưởng lão Cừu Thiên Quân không dám giết, nhưng một đệ tử nho nhỏ như hắn chỉ giống như bóp chết con kiến. Trước khi phi thăng, Lục Ly đã từng nghĩ đến Thần Giới khẳng định từng bước giết đến. Bởi vì địch nhân của hắn nhiều lắm, Vu Thần, Man Thần, Dực Thần, Nhan Thiên Cương đều là cường giả. Hiện tại địch nhân cường đại nhất đã chết, lại xuất hiện hai địch nhân cường đại hơn, hắn hoàn toàn không chống lại địch nhân. Lăng Vạn Kiếm, Cừu Thiên Quân! Hai người giống như hai tòa núi cao, chèn ép đến mức Lục Ly khó thở, ép tới hắn không dám rời Thần Khí Các nửa bóng. Loại cảm giác này cực kỳ uất hẹn, cực kỳ khó chịu, cảm giác trên đầu trôi nổi hai thanh kiếm, tùy thời có thể đánh ra. Một là đại năng siêu cấp Thần Giới, một là thiếu cung chủ của thế lực lớn. Đừng nói với thực lực của Lục Ly hiện tại, cho dù thực lực cường thịnh gấp trăm lần, đi ra ngoài hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Cũng may, Lục Ly từ sau khi đến từ Bắc Mạc, gặp một đám người đều là vượt qua tưởng tượng của hắn. Tố chất tâm lý của hắn rất mạnh, ngược lại sẽ khiến hắn nhanh trưởng thành.
Chương 1852 Tra tìm (36/40)
Tiếp tục đọc sách, sau khi lật mấy bộ sách tương đối huyền diệu thâm ảo, Lục Ly truyền lại trí nhớ cho Huyết Linh Nhi. - Chủ nhân, ngừng một chút! Huyết Linh Nhi chợt truyền đến một câu, nó giải thích: - Ta gần đây đang tìm hiểu pháp trận trong Thiên Lôi Dẫn, phát hiện có chút vấn đề! - Có vấn đề! Lục Ly trừng to mắt, Thiên Lỗi Dẫn là thành phẩm đã luyện chế thành công, sự thật chứng minh là uy lực rất lớn, Huyết Linh Nhi lại nói pháp trận trong Thiên Lôi Dẫn có vấn đề? Nếu có vấn đề, Thiên Lôi Dẫn là phế khí sao. - Ngươi xác định? Lục Ly tỏ ra ngờ vực dò hỏi, Huyết Linh Nhi dừng một chút, truyền lời lại: - Cũng không thể nói là có vấn đề, ta chỉ cảm giác pháp trận này kỳ thật đã đi sai đường. Dựa theo hiểu biết của ta với pháp trận, pháp trận này hẳn có thể càng thêm cường đại, hoàn mỹ hơn. Nếu người khác nói vậy, Lục Ly khẳng định cho hắn một cái tát. Mấy năm nay, Huyết Linh được Lục Ly truyền rất nhiều kiến thúc trận pháp cấm chế, Huyết Linh Nhi còn luyện hóa một trăm viên Băng Phách Thạch. Tuy không có tiến hóa, nhưng rõ ràng trưởng thành hơn nhiều. Bộ tộc Huyết Linh Nhi có một thiên phú thần thông thật biến thái, trời sinh có thể nắm giữ cấm chế phá giải trận pháp. Sau khi Huyết Linh Nhi tiến hóa, tốc độ tìm hiểu cấm chế nhanh hơn, cho nên lời nói của nó, Lục Ly đều sẽ thận trọng đối đãi. Nội tâm hắn hơi động, Cổ trưởng lão vẫn luôn muốn cải tiến Thiên Lôi Dẫn, nếu Huyết Linh Nhi có thể hỗ trợ cải tiến pháp trận, nói không chừng có thể khiến uy lực Thiên Lôi Dẫn tăng lên rất nhiều. Chuyện này có thể giải quyết vấn đề Cổ trưởng lão mấy năm nay vẫn đau đầu, cũng xem như Lục Ly thay Cổ trưởng lão giải tỏa ưu phiền. Hắn liên tục dò hỏi: - Huyết Linh Nhi, ngươi có thể cải tiến trận pháp không? Ngươi có thể để pháp trận của Thiên Lôi Dẫn trở nên càng hoàn mỹ cường đại không? Trong bộ sách Cổ trưởng lão ban cho Lục Ly, còn có phương pháp luyện chế Thiên Lôi Dẫn. Lục Ly truyền những tri thức này cho Huyết Linh Nhi, lại không nghĩ rằng trong khoảng thời gian, nói lại cân nhắc pháp trận trong Thiên Lôi Dẫn. - Không dám nói hoàn toàn nắm chắc. Huyết Linh Nhi truyền lại: - Trong khoảng thời gian này, chủ nhân truyền nhiều tri thức trận pháp cho ta như vậy, ta muốn thử nghiệm xem, xem thử có thể sửa trận pháp của Thiên Lôi Dẫn càng thêm hoàn mỹ không. Chủ nhân cho ta thời gian một hai tháng, một hai tháng này đừng quấy rầy ta. - Được! Thời gian một hai tháng đối với Lục Ly thật quá ngắn, tùy tiện bế quan đã trôi qua. Nếu Huyết Linh Nhi thật sự có thể cải tiến Thiên Lôi Dẫn, vậy sẽ khiến Cổ trưởng lão mừng rỡ như điên. Lục Ly tiếp tục đọc sách, ghi tạc những kiến thức rườm rà này vào trong đầu. Dù sao, không cần hắn đi tìm hiểu, xác minh, học tập, hắn chỉ cần nhớ kỹ về sau truyền những tri thức này cho Huyết Linh Nhi là được. Hắn tu luyện linh hồn vài năm, còn không ngừng cắn nuốt linh dược loại linh hồn, linh hồn vẫn luôn mạnh hơn, ghi nhớ tư liệu vẫn thật đơn giản. Thời gian tiếp tục trôi qua, sau hơn nửa tháng, an tĩnh của Tàng Thư Các bị phá vỡ, Thiên Huyễn Hàn bước đi, vẻ mặt vui sướng, trong tay cầm lên một thanh trường kiếm hoa lệ, đưa cho Lục Ly, nói: - Lão đại, ta rốt cuộc luyện chế ra thần khí thượng phẩm, ta hiện tại là Thần Tượng rồi! Ách? Lục Ly nhận lấy trường kiếm, nhìn lướt qua, vẻ mặt kinh ngạc. Chỉ ba năm, Thiên Huyễn Hàn lại luyện chế ra thần khí thượng phẩm? Lúc trước, Thiên Huyễn Hàn chỉ có thể luyện chế thần khí hạ phẩm cấp thấp nhất, còn chưa đủ hoàn mỹ, chỉ cần hơn ba năm đã tiến bộ thần tốc như thế? Hắn nhận lấy trường kiếm, nhìn qua vài lần. Hắn hiện tại đã hiểu biết pháp trận mạnh đến mức này, tùy tiện cảm ứng đã phát hiện pháp trận bên trong cũng không quá lợi hại. Nhưng tổng hợp lại các thủ pháp luyện chế, phẩm chấp thần khí, pháp trận, khí linh, định khí,… trường kiếm này thật sự là thần khí thượng phẩm. - Không tồi! Lục Ly vui thay cho Thiên Huyễn Hàn, giơ ngón cái nói: - Tiểu Hàn, không nghĩ đến ngươi lại có thiên phú cao siêu như vậy về luyện khí, ta thật tự hào vì ngươi. Nhưng từ luyện khí sư đến Thần Tượng vẫn không quá khó khăn. Từ Thần Tượng đến Đại Thần Tượng mới khó khăn hơn nhiều, hy vọng ngươi không ngừng cố gắng, đừng kiêu ngạo tự mãn. - Ta sẽ như vậy! Thiên Huyễn Hàn gật đầu mạnh, vẻ mặt vui mừng, mấy năm nay, hắn vẫn một mình vùi đầu rèn luyện, không phải tìm hiểu trận pháp chính là luyện khí. Ngoài Cổ trưởng lão, đến Lục Ly cũng không gặp mặt. Hôm nay rốt cục đắc thủ, trong lòng hắn thật vui mừng. - Đi, ta và ngươi uống vài chén! Lục Ly vui vẻ đứng dậy, chuẩn bị chúc mừng cho Thiên Huyễn Hàn. Thời gian dài như vậy, hắn cũng cần nghỉ ngơi một chút, hai người đi xuống Tàng Thư Các, đi nhanh đến trang viên của Cổ trưởng lão. Xào xạt! Ngay khi hai người mới đi ra Tàng Thư Các, ba nữ tử nghênh diện đến, đứng đầu là Giang Nhược Đan, Đan tiểu thư. Vài năm không gặp, Đan tiểu thư càng thêm xinh đẹp, như một quả táo chín, cả người tràn đầy hương thơm mê người. Nàng mặc váy ngắn màu phấn hồng, lộ ra cặp đù trắng tuyết, thân trên mặc giáp ngắn, cái bụng nhẵn mịn, trắng nõn lộ ra ở không trung, rất là mê người. Trong tay nàng cầm tiểu cung bạch ngọc, giống như đến Tàng Thư Các tìm tư liệu, ngẫu nhiên gặp hai người Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn, trên mặt tỏ ra kinh ngạc, sau đó sắc mặt lập tức trầm xuống. Hơn ba năm không gặp mặt, không có nghĩa là Đan tiểu thư sẽ quên mối giao tình giữa hai người. Giang Liên Tuyết vẫn còn đang bị giam, ở Vạn Tượng Đấu Pháp bị Thiên Huyễn Hàn chèn ép, khiến nàng không ngóc đầu dậy nổi ở Thần Khí Các một thời gian dài. Hiện giờ, nhìn thấy Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly, Đan tiểu thư lập tức tức giận, nàng nhìn thấy trường kiếm trong tay Thiên Huyễn Hàn, khóe miệng lộ vẻ châm chọc nói: - Thiên Huyễn Hàn, ba năm ma một kiếm, ba năm không gặp, nghe nói ngươi luyện chế ra thần khí thượng phẩm? Có thể cho bổn tiểu thư nhìn thử xem không. Thiên Huyễn Hàn liếc nhìn Lục Ly, sắc mặt Thiên Huyễn Hàn dần trở nên khó coi, Đan tiểu thư muốn gây sự sao.
Chương 1853 Lấy lời của người đáp trả lại cho ngươi (37/40)
Chuyện Thiên Huyễn Hàn luyện chế thần khí thượng phẩm đã truyền khắp Thần Khí Các, Đan tiểu thư vừa mới xuất quan không lâu, vừa lúc nghe thấy tin đồn này. Hiện giờ, thần niệm nhìn quét qua thần binh của Thiên Huyễn Hàn, nội tâm tự tin. Vốn là việc vui, bị Đan tiểu thư gây sự như vậy, tâm tình Thiên Huyễn Hàn nhất thời không tốt. Hắn phát hiện mấy đệ tử Tàng Thư Các đi ra xem náo nhiệt, bất đắc dĩ miễn cưỡng cười, cầm trường kiếm trong tay đưa cho Đan tiểu thư, nói: - Mời Đan sư tỷ chỉ giáo! Đan tiểu thư đưa bạch cung trong tay mình cho tiểu thư bên cạnh, tiếp nhận trường kiếm của Thiên Huyễn Hàn, ngón tay ngọc bắn lên trường kiếm, trường kiếm nhất thời phát ra tiếng kêu nhỏ, trận văn trên trường kiếm hơi nổi lên sóng gió, thoạt nhìn như lưu quang bốn phía. - Kiếm phôi này, chỉ có vẻ ngoài! Đan tiểu thư thản nhiên liếc mắt nhìn Thiên Huyễn Hàn, nhẹ giọng nói: - Kiếm phôi này dùng Kim Cương Thạch, Thiên Dương Thạch, Nguyệt Hoa Thạch làm tài liệu chính? Thời điểm ngươi luyện chế, lò lửa còn khiếm khuyết chút hỏa hậu. Hơn nữa ngươi hẳn nên vận dụng Địa Viêm Tinh, như vậy kiếm phôi sẽ càng thêm hoàn mỹ. Thiên Huyễn Hàn sư đệ, không biết ta nói đúng không? Thiên Huyễn Hàn ngẩn ra, sau đó mặt không chút thay đổi gật đầu nói: - Đan sư tỷ nói rất đúng, đích xác khiếm khuyết chút hỏa hậu, cũng không dùng Địa Viêm Tinh. Ừm! Đan tiểu thư ruyền thần lực vào, hơi nhíu mày, sau đó tỏ vẻ rất không chấp nhận lắc đầu nói: - Thiên Huyễn Hàn sư đệ về phương diện pháp trận có vẻ trình độ còn cần đề cao. Ngươi tổng cộng khắc bốn pháp trận, Kiên Nhận, Tật Phong, Hỏa Liệt và Cuồng Bạo. Bốn pháp trận này vốn phối hợp thật là tốt, có thể tăng mấy thành chiến lực cho thần khí này. Nhưng lúc ngươi khắc pháp trận Hỏa Liệt và pháp trận Tật Phong, quá mức gần nhau, như vậy dễ dàng khiến thần khí nóng lên, dùng lâu tuổi thọ của chuôi thần khí này sẽ giảm bớt. Thường xuyên sử dụng, nhiều nhất nửa năm sẽ hỏng, đây là một thanh bán phế khí… Xào xạt! Phụ cận không ngừng có đệ tử vây xem, lời bình của Đan tiểu thư khiến sắc mặt Thiên Huyễn Hàn càng thêm khó coi. Nhưng Đan tiểu thư cũng không phải nói lung tung, đều có lý có tình. Tình huống nàng bình luận quả thật tồn tại, không thể cãi lại. Nhiều người như vậy, Thiên Huyễn Hàn chỉ có thể tiếp tục gật đầu nói: - Đan tiểu thư nói đúng, về phương diện pháp trận ta còn cần tăng cường. - Nha, khí linh này… Đan tiểu thư chợt kinh hô lên, trên mặt lộ vẻ đáng tiếc, trong tay truyền thần lực, bên trong một hỏa giao xoay tròn, nàng liên tục lắc đầu nói: - Thiên Huyễn sư đệ, ngươi không biết hỏa giao này tuy là thuộc tính hỏa, lại thiên về âm u sao? Thần kiếm của ngươi vốn là đi lộ tuyết bạo liệt, lại phong ấn một hỏa giao thuộc tính âm u, như vậy thuộc tính sẽ xung đột, khiến tuổi thọ của trường kiếm giảm mạnh. Tiêu phí nhiều thần tài cao cấp như vậy, chỉ luyện chế một thanh thần khí không dùng được, đây là lãng phí thật lớn mà. Đây cũng do Cổ trưởng lão che chở ngươi, nếu là đệ tử khác, sợ đã sớm bị trách phạt… Sắc mặt Thiên Huyễn Hàn lúc xanh lúc trắng, tâm tình vui sướng khi luyện chế ra thần khí thượng phẩm, trở thành Thần Tượng hoàn toàn biến mất không còn. Hắn vất vả luyện chế ra thần khí thượng phẩm, bị Đan tiểu thư nói vậy, trở thành không đáng giá một đồng… - Còn có định khí! Đan tiểu thư tựa hồ không định buông tha cho Thiên Huyễn Hàn, trên mặt lộ vẻ châm chọc: - Trình độ định khí cũng thật thấp, ta còn hoài nghi ngươi có phải đệ tử của Cổ trưởng lão không? Hơn nữa ngươi được hạng ba ở Vạn Tượng Đấu Pháp, trở về bế quan ba năm chỉ luyện chế ra một thanh thần khí thượng phẩm kém cỏi như vậy? Năm đó ta luyện chế ra thần khí thượng phẩm tốt hơn ngươi gấp mười lần, lại vô duyên đấu bán kết. Ta cũng không biết năm đó ngươi làm sao tiến vào đấu bán kết, chẳng lẽ ngươi âm thầm hối lộ trưởng lão của Thần Tượng Tông? - Ngươi… Thiên Huyễn Hàn tức đến cả người phát run, ngôn ngữ của Đan tiểu thư sắc bén, trước mặt mọi người châm chọc hắn, còn nhắc đến chuyện hắn ăn gian trong trận Vạn Tượng Đấu Pháp năm đó? Đây là muốn hắn không ngóc đầu dậy nổi ở Thần Khí Các mà. Thiên Huyễn Hàn được Lục Ly nâng lên vị trí rất cao, nếu thực lực của hắn không đuổi kịp, thật dễ dàng bị sụp đổ. Đứng càng cao, rơi càng thảm, hôm nay là ví dụ tốt nhất. Thiên Huyễn Hàn bế quan ba năm, thật vất vả trình độ luyện khí tiến bộ mạnh, luyện ra thần khí thượng phẩm, bị Đan tiểu thư đả kích như vậy, phỏng chừng nội tâm sắp sụp đổ, cũng sẽ tự mình hoài nghi, sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến phát triển về sau. Tốt chất tâm lý của Thiên Huyễn Hàn rõ ràng không được tốt lắm, nếu không ngày đó gặp Mạnh Phỉ Nhi sẽ không kích động và oán giận như vậy. Lục Ly thấy thân mình Thiên Huyễn Hàn đang run rẩy, hắn biết cần phải làm gì đó, nếu không Thiên Huyễn Hàn sẽ bị đả kích đến không thể gượng dậy, tiền đồ về sau có thể bị hủy. Con ngươi hắn chuyển qua lại, nhìn bạch ngọc cung tiểu thư bên cạnh Đan tiểu thư đang cầm, hắn cười mở miệng: - Đan sư tỷ, cung này rất được, là ngươi luyện chế sao? Đan tiểu thư liếc mắt nhìn Lục Ly, âm thầm đề phòng, vị tiểu thư kia lại đắc ý dào dạt nói: - Đúng vậy, đây là thành quả Đan muội mới luyện chế gần đây, trong thần khí thượng phẩm đều là tác phẩm thương giai. Đan muội tiềm tu ba năm, trình độ luyện khí tiến bộ lớn, hai vị trưởng lão đều khen ngợi, cảm thấy Vạn Tượng Đấu Pháp bảy năm sau, nàng rất có thể trở thành Tượng Vương thế hệ mới. - Hả? Phải không? Trên mặt Lục Ly tỏ vẻ ngưỡng một, chà xát tay nói: - Thần khí tốt như thế, có thể cho ta quan sát học tập không? Tiểu đệ vẫn thật ngưỡng mộ, tò mò về thủ pháp luyện khí của Đan tiểu thư! Vẻ mặt tiểu thư kia dương dương tự đắc, ánh mắt nhìn Đan tiểu thư. Đan tiểu thư hơi chần chờ. Nàng luôn có dự cảm bất hảo, nhưng nếu nhiều người vây quanh như vậy, nàng lại quả quyết cự tuyệt, sẽ khiến người khác cảm thấy nàng chột dạ. Lục Ly nhìn thấy Đan tiểu thư chần chờ, cười cười hắc hắc nói: - Sao hả? Thần khí này của Đan tiểu thư không thể gặp người sao? Hay đây cũng chỉ là một kiện… phế khí?
Chương 1854 Cược lớn (38/40)
Ngôn ngữ Lục Ly sắc bén như vậy, Đan tiểu thư từng nghe thấy, lần đó Giang Liên Tuyết gây náo loạn, Lục Ly ở Hình Luật Đường đã nói đến một đám người á khẩu không trả lời được, hiện giờ, nàng xem như tự mình lĩnh giáo. Nàng nhợt nhạt cười nói: - Nếu Lục sư đệ muốn xem thử, Phù tỷ cứ cho hắn xem đi. Phù tỷ đưa trường cung cho Lục Ly, vẻ mặt khinh thường nói: - Cẩn thật chút, đừng phá hư, đây là thần khí thượng phẩm, sợ cả đời ngươi cũng không thể luyện chế ra? - Ha hả! Lục Ly không chút tức giận, cũng không nhìn ngọc cung, chỉ hỏi lại Phù sư tỷ: - Phù sư tỷ, ngươi sợ cung thần bị hư, hay sợ ta dùng chút sức đã bóp nát? Nếu thần khí thượng phẩm dễ phá hủy như vậy, Đan tiểu thư luyện chế cũng không phải thần khí thượng phẩm mà là đồ sứ. Ách? Phù tỷ phát hiện mình bị vả mặt, nổi giận, nàng sẵng giọng: - Nhanh lên, đừng vô nghĩa nữa, không phải Đan muội hảo tâm, ngươi cũng không có cơ hội. - Phải không? Khóe miệng Lục Ly cong lên, cười tựa như không cười, đưa tay bắn lên trường cung, trường cung khẽ ngâm, hắn nhíu mày nói: - Khí phôi của cung này luyện chế không tồi, bất quá… Cung này ngoại hình xinh đẹp là lựa chọn Nguyệt Vân Thiết làm tài liệu chính sao? Thần tài này phi thường trân quý, một quả giá hơn một ngàn thần nguyên, diệu dụng vô cùng, đáng tiếc không đủ tính dai. Là tài liệu chính loại cung, thật sự là phí của. Do Đan tiểu thư là cháu gái của các chủ mới dám lãng phí như vậy, nếu là chúng ta, sợ đã bị Hình Luật Đường gây phiền toái rồi? Lời ngươi nói, ta trả lại cho ngươi! Đan tiểu thư không nghĩ tới, nàng mới dùng việc này trào phúng Thiên Huyễn Hàn, Lục Ly nháy mắt vả mặt nàng trở lại, mấu chốt nhất là Lục Ly cũng nói không kém. - Nguyệt Vân Thiết hiếm có như vậy, trong rất nhiều sách đều không có ghi chép, Lục Ly sao biết được? Đan tiểu thư nói thầm, nàng không biết đây chỉ là món khai vị của Lục Ly, phỏng chừng lát nữa phản kích của Lục Ly sẽ như bão táp, liên miên không ngừng, cuối cùng vả sưng mặt nàng. Nguyệt Vân Thiết đích xác rất hiếm có, đệ tử bình thường căn bản không thể tiếp xúc. Cho dù đi Tàng Thư Các tra tìm tư liệu, đệ tử bình thường sẽ đi xem thần tài cả đời mình cũng không dùng được sao? Lục Ly tự nhiên biết Nguyệt Vân Thiết. Trong Tàng Thư Các của Thiên Linh Tử có bản ghi chép các loại thần tài quý hiếm. Lục Ly đã xem qua hết, rất rõ ràng. Thần binh do thần tài này luyện chế ra giống như ngọc thạch điêu khắc, phi thường xinh đẹp. Đáng tiếc, trình độ luyện khí của Đan tiểu thư chưa đến, nếu tăng thêm vài loại thần tài khác, có thể gia tăng tính cứng của chuôi cung thần này. - Ha ha, ăn nói lung tung, một đệ tử nho nhỏ như ngươi có thể nhận thức thần tài của cây cung này sao, nói hươu nói vượn? Phù tỷ rõ ràng không tin, liền châm biến Lục Ly. Nàng nghĩ Lục Ly chỉ ăn nói lung tung, lấy lòng mọi người, cố tình gây sự. Sao nàng có thể nhìn thấy mặt mũi của Đan tiểu thư bị Lục Ly dìm? - Ha ha! Lục Ly cười lạnh, nhìn Đan tiểu thư nói: - Đan sư tỷ, chuôi cung này của ngươi tài liệu chính là Nguyệt Vân Thiết, tăng thêm Phong Hoa Thạch, Thiên Hạt Tinh, cộng thêm chút Vẫn Tinh Thiết, ta nói không sai phải không? - Hả? Có mấy đệ tử vây xem hơi kinh ngạc, bởi vì những thần tài Lục Ly nói bọn họ căn bản chưa từng nghe thấy. Trong mắt bọn họ đều lộ ra vẻ nửa tin nửa ngờ, chẳng lẽ Lục Ly đang nói hươu nói vượn? Trên mặt Đan tiểu thư lộ ra vẻ âm hàn, nàng chu miệng nói: - Cung này thật do những tài liệu này chế ra, chủ yếu là trong kho không có Lãnh Tâm Thạch và Hắc Ngọc Đằng, nếu không sẽ không xuất hiện tình huống không đủ tính cứng, chuyện này không trách được ta. Đan tiểu thư gián tiếp thừa nhận Lục Ly nói đúng, khiến rất nhiều đệ tử và Phù tỷ đều kinh ngạc không thôi. Lục Ly chỉ nhìn vài lần đã có thể phán đoán ra tất cả thần tài? - Ha ha ha! Lục Ly cười ha hả, lắc đầu thở dài: - Đan sư tỷ, người thật đúng là tài đại khí thô. Lãnh Tâm Thạch mấy ngàn thần nguyên một viên, Hắc Ngọc Đằng cũng giá trị xa xỉ. Nếu ngươi vận dụng mấy loại thần tài này, cung này bán đi cũng lỗ vốn. Kỳ thật không tất yếu dùng thần tài tốt như vậy, ngươi chỉ cần tăng thêm chút Bạch Lân Phấn và Lam Nguyên Thạch là được. Chỉ là hai loại thần tài này khó luyện cùng nhau, tỷ lệ thất bại rất cao. Phỏng chừng trình độ luyện khí của Đan sư tỷ không cao, cho nên không dám thử, sợ hủy diệt Nguyệt Vân Thiết phải không? Hửm? Ánh mắt Đan tiểu thư đột nhiên trợn to, nhìn Lục Ly như nhìn thấy quỷ. Bởi vì toàn bộ lời Lục Ly nói đều đúng, giống như tận mắt nhìn thấy nàng luyện khí. Lúc trước, nàng không phải không biết Bạch Lân Phấn và Lam Nguyên Thạch có thể tăng cường thêm, bù lại không đủ thuộc tính dai của Nguyệt Vân Thiết. Nhưng trình độ luyện khí của nàng vẫn chưa tới, không dám nếm thử, lỡ như thất bại, Nguyệt Vân Thiết này cũng sẽ bị phá hủy. Biểu tình của Đan tiểu thư đã nói rõ rất nhiều vấn đề, mọi người nhìn Lục Ly càng thêm khó tin. Nếu Lục Ly là một trưởng lão, nói những lời này thật bình thường. Nhưng Lục Ly chỉ là một đệ tử bình thường, giống như còn không phải luyện khí? Vậy mà giáo huấn Đan tiểu thư đến mức sửng sốt. Hắc hắc! Sắc mặt Thiên Huyễn Hàn tốt hơn một chút. Hắn vẫn luôn thật sùng bái Lục Ly, ở Thần Khí Các cũng chỉ có Lục Ly và hắn là sư huynh đệ chân chính. Lục Ly giáo huấn Đan tiểu thư, nội tâm hắn cảm thấy thống khoái vô cùng, đả kích và sỉ nhục vừa rồi, nội tâm uất nghẹn, giờ phút này đã thả lỏng hơn nhiều. Vù vù! Lục Ly truyền thần lực vào, trường cung nhất thời sáng lên bạch quang nhàn nhạt, phía trên còn có mây mù bao phủ. Chuôi cung này nhìn vẻ bên ngoài quả thật rất đáng tán dương, không kém hơn thần khí siêu phẩm. Đan tiểu thư nhìn thấy mây mù vờn quanh trên cung thần, nhìn thấy khí linh như ẩn như hiện bên trong, trên mặt lộ ra tươi cười tự tin. Cung này thật là tác phẩm tốt nhất cả đời nàng, đáng giá khiến nàng kiêu ngạo và tự hào. Lục Ly nhắm mắt cảm ứng, khẽ lắc đầu, thở dài, vẻ mặt đáng tiếc. Sắc mặt Đan tiểu thư trầm xuống, trừng mắt nhìn Lục Ly, muốn nghe xem hắn còn có cao kiến gì?
Chương 1855 Cược lớn (39/40)
- Thật lãng phí! Lục Ly cảm khái, mở to mắt, tỏ vẻ tiếc rèn sắt không thành thép, nhìn Đan tiểu thư nói: - Đan sư tỷ, ngươi lãng phí thần tài của Thần Khí Các như vậy, các chủ có biết không? Ngươi tiềm tu ba năm, tiêu hao nhiều thần tài trân quý như thế, cũng chỉ luyện chế ra một kiện phế khí sao! - Cái gì? Vô số người biến sắc, Phù tỷ lại tưởng rằng nghe lầm rồi. Đan tiểu thư cũng không dám tin. Bởi vì cung này nàng đã đưa hai trưởng lão xem, đích thật là tác phẩm xuất sắc trong thần khí thượng phẩm. Lục Ly lại dám dõng dạc nói là phế khí? Ý là hai trưởng lão kia đều mù sao, ngay cả phế khi cũng không nhận? - Hừ, phế khí, khẩu khí thật lớn! Một tiếng hừ lạnh vang lên, cuối đường xa xa, một người trung niên, thần tình hắn châm chọc, sải bước nhanh đến, còn không đến gần đã đùa cợt nói: - Lục Ly, Thần Vũ Cung này là bản trưởng lão tự mình xem xét, ngươi dám nói là phế khí? Ngươi cũng không sợ gió lớn chém đứt đầu lưỡi sao. Hay trình độ luyện khí của ngươi còn cao hơn ta? - Giang Tổ Cường! Lục Ly nhìn lướt qua, trên mặt lộ nụ cười sáng lạn, phụ thân của Giang Liên Tuyết lại xuất hiện, còn muốn vả mặt hắn trước mặt mọi người? - Bái kiến Giang trưởng lão! Một đám đệ tử vội vàng hành lễ, Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn hành lễ theo. Tuy hắn và Thiên Huyễn Hàn cũng không quá coi trọng trưởng lão này nhưng về lễ tiết không thể làm lỗi. Nếu không sẽ bị Giang Tổ Cường nắm lấy điểm này, giáo huấn hai người. “Hừ!” Giang Tổ Cường lạnh lùng hừ một tiếng, mặt không chút thay đổi nói: - Lục Ly, vừa rồi lời ngươi nói bổn tọa ta đều nghe thấy. Ta cần một lời giải thích của ngươi. Nếu không đây là vũ nhục ta và Đồng trưởng lão, vũ nhục trưởng bối sư tôn, tội này cũng không nhỏ. Giang Tổ Cường rõ ràng muốn nhờ chuyện này dây dỗ Lục Ly một phen. Giang Liên Tuyết còn đang bị nhốt, hắn cầu các chủ vài lần cũng không thả, điều này khiến hắn mất hết mặt mũi, cũng trong cơn giận dữ, thật vất vả tìm được cơ hội, sao có thể bỏ qua? - Đúng! Phù tỷ liên tục phụ họa nói: - Thần Vũ Cung này, Giang trưởng lão và Đồng trưởng lão đều xem qua, xác định là thần khí thượng phẩm. Lục Ly ngươi dám nói đây là phế khí, ngươi đang phủ định cái nhìn của hai vị trưởng lão, là coi rẻ trưởng bối sư môn. Coi rẻ vũ nhục trưởng bối sư môn là trọng tội, điều thứ nhất trong môn quy của Thần Khí Các là không được khi sư diệt tổ. Nếu tội trạng này thành lập, Lục Ly sẽ bị nhốt ba năm năm. Tất cả mọi người nhìn Lục Ly, Thiên Huyễn Hàn hơi khẩn trương, Lục Ly vẫn bình tĩnh như trước, hắn nhìn Giang Tổ Cường cười nói: - Giang trưởng lão, nếu không chúng ta đánh cuộc đi? Nếu ta nói sai, ta mặc cho Hình Luật Đường định tội. Nếu ta may mắn nói trúng, người muốn gì? - Chuyện này? Lục Ly tự tin như thế, khiến Giang Tổ Cường hơi hoài nghi chính mình, chẳng lẽ hắn phán đoán sai lầm rồi? Nhưng Đồng trưởng lão lúc ấy ở cùng hắn, cũng xem qua chuôi Thần Vũ Cung này. Một người có thể nhìn nhầm, hai trưởng lão thì làm sao đều có thể nhìn nhầm? Nghĩ đến đây, Giang Tổ Cường cười lạnh nói: - Ngươi muốn ta thế nào? Nếu không ta cho ngươi cúi đầu giải thích? - Có thể! Lục Ly gật đầu, ánh mắt nhìn xung quanh một vòng, nói: - Chư vị giúp chúng ta làm chứng, nếu cung này không phải phế khí, ta để Hình Luật Đường định tội. Nếu ta nói đúng, Giang trưởng lão phải cúi đầu nhận lỗi với ta! Xào xào! Vừa rồi bên này náo nhiệt như thế, đệ tử tụ lại càng lúc càng nhiều, giờ đây đã đến hơn hai mươi người, nghe thấy lời của Lục Ly, toàn bộ ồ lên. Một đệ tử không phải luyện khí sư lại dám đánh cược với trưởng lão? Còn cược đây là thần khí hay là phế khí? Đây chỉ sợ là trò khôi hài rất hiếm được nhìn thấy đi. - Lão đại, ngươi đừng chơi lớn như vậy! Thiên Huyễn Hàn không tự tin, lặng yên lôi kéo góc áo của Lục Ly, đừng vì mình xuất đầu mà tự hại chính Lục Ly. - Không sao! Lục Ly cười lạnh nhạt, nâng tay đưa ngọc cung cho Đan tiểu thư, nói: - Đan tiểu thư, đây là cung thần ngươi luyện chế, nên do ngươi tự mình thử nghiệm, nếu không lúc đó lại nói ta động tay động chân? Ngươi chỉ cần liên tục bắn lên không trung một trăm tiễn, ngươi sẽ biết chuôi cung này có phải phế khí hay không? Đan tiểu thư tiếp nhận Thần Vũ Cung, nàng nửa tin nửa ngờ truyền thần lực vào, cẩn thận cảm ứng. Nàng xác định thần khí này không thành vấn đề, hết thảy đều thật bình thường, sao có thể biến thành phế khí sau khi bắn ra trăm tiễn chứ? Không chỉ có Đan tiểu thư, thần niệm đám người Phù tỷ nhìn quét qua Thần Vũ Cung vài lần, đều xác định đây là một thanh thần khí tốt nhất. Thần uy của cung này tràn ngập, phía trên tỏa ra lưu quang đầy màu, khí linh chuyển động, hết thảy đều chứng minh đây là một món thần khí hoàn hảo. Ngay cả thần niệm Giang Tổ Cường nhìn quét qua vài lần cũng không tìm thấy chút vấn đề nào. Giang Tổ Cường vuốt cằm với Đan tiểu thư, Đan tiểu thư phóng ra thần công, phóng lên trời một mũi tên. Cung này vốn không có tên, nhưng sau khi Đan tiểu thư kéo cung, linh khí thiên địa bốn phía rất nhanh ngưng tụ ra một mũi tên trong suốt. Xẹt! Mũi tên trong suốt mang theo hơi thở mãnh liệt phóng lên cao, từ trên không phân ra thành mười mũi tên, giống như mười con bạch long gào thét lên trời cao, muốn sinh linh trên trời cao bị phá vỡ thành từng mảnh. Hửm? Đan tiểu thư vừa dùng thần cung, lập tức kinh động rất nhiều cường giả Thần Khí Cốc. Vô số thần niệm quét qua, phát hiện là Đan tiểu thư công kích lên trời cao, Giang Tổ Cường cũng yên tâm. Nhưng nhiều người vây xem như vậy, rất nhiều người còn chưa thu hồi thần niệm mà tò mò tra xét, muốn xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Xẹt xẹt! Mũi tên thứ hai bắn ra, hơn mười con bạch long gào thét, phóng lên trời cao mấy ngàn trượng, năng lượng dần dần biến mất. Mũi tên thứ ba, mũi tên thứ tư, mũi tên thứ năm... Đan tiểu thư xác định Thần Vũ Cung không có vấn đề, bắn tên càng lúc càng nhanh. Lòng nàng vẫn luôn có cảm ứng với Thần Vũ Cung, xác định cung thần không có vấn đề, khóe môi hơi cong lên, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn Lục Ly, muốn nhìn thấy vẻ thất vọng trên mặt hắn.
Thịnh cực tất suy, hiện tại Lục gia còn chưa hưng thịnh, nếu không nghiêm khắc kiềm chế bản thân, sợ là chưa hưng thịnh đã diệt vong. Hơn nữa dư nghiệt của Nhan gia còn có rất nhiều người đang lẩn trốn, không chỉ có Nhan gia, còn có một vài gia tộc Thần Hoàng Giới, một vài gia tộc Địa Hoàng Giới, còn có gia tộc kết thù với Lục Ly năm đó. Những người này hiện giờ đều ẩn núp ở nơi bí ẩn nào đó, hoặc là mặt ngoài giao hảo thần phục Lục gia, một khi có cơ hội khẳng định sẽ lộ ra răng nanh dữ tợn, phá tan Lục gia thành từng mảnh. Căn cơ Lục gia quá yếu, dân số lại quá ít, cường giả trung tâm quá ít, không bằng nội tình đại gia tộc Cửu giới. Lục Ly thành lập một tiểu tổ Ám Ảnh, đi giám sát tình huống các giới, chuẩn bị đã hơn một năm, bí mật tiến vào giới diện, muốn giám sát đám dư nghiệt Nhan gia. Lại không nghĩ rằng, người vừa mới phái ra, không đến một tháng đã bị ám sát hơn phân nửa, bị ai ám sát cũng không biết. Các đại gia tộc chiếm cứ mấy mấy trăm vạn năm ở Cửu giới, tựa như một cây đại thụ khổng lồ cắm rễ ở thổ địa Cửu giới. Lục gia còn chưa hoàn toàn đứng vững bước chân ở Địa Hoàng Giới, lại muốn vươn xúc tua tìm kiếm trong tám giới còn lại, gặp phản kích là không thể tránh được. Trong Địa Hoàng Giới không cần phải nói tràn ngập gian tế thám báo của các đại gia tộc. Lục gia căn bản không thể phát hiện, thậm chí có thể trong Thần Thành cũng có gian tế lẻn vào. Rất nhiều tử đệ Lục gia còn dương dương tự đắc, nghĩ rằng Lục gia là gia tộc đệ nhất Cửu giới, có thể xưng vương xưng bá… Cũng may trưởng lão chấp pháp và Lục Chính Dương đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết, giám thị cả Địa Hoàng Giới mọi lúc. Nếu không nhờ hai người, Thần Thành sớm đã bị phá tung, Lục gia và các đại ga tộc đều sẽ bị giết. Khiến trưởng lão và Lục Chính Dương thật vui mừng là kết hợp của Minh Vũ và Lục Phi Tuyết. Hai người sinh ra bốn con trai, hai con gái. Minh Vũ vì tỏ ra biết ơn Lục gia, để toàn bộ con của mình họ Lục, làm đệ tử trực hệ của Lục gia. Bốn con trai hai con gái, có ba đứa thiên tư bất phàm. Tuy còn nhỏ lại biểu lộ ra thiên phú không tầm thường. Lục Nhân Hoàng không cưới, Lục Ly không có hậu đại, đây xem như là tin tức tốt khiến Lục Chính Dương vui mừng. Tử đệ Lục gia còn lại trong khoảng thời gian này đồng dạng cưới thê nạp thiếp, ngày đêm làm lụng vất vả, vô số hậu đại được sinh ra. Nhân số Lục gia quá ít, đây là khiếm khuyết của Lục gia. Giống với các đại gia tộc Cửu giới, vô số tộc nhân, hàng năm đều có thể vận chuyển vô số người mới lên, có thể không ngừng tạo ra một đám cường giả. Lục gia hiện tại có Địa Hoàng Giới, Đấu Thiên Giới, Thủy Nguyên Giới, còn có một vài tiểu giới diện vốn thuộc Quân gia Hạo gia. Tài nguyên cơ bản dùng không hết. Chỉ cần có thiên phú, nhân phẩm không tồi, có thể ban cho tài nguyên bồi dưỡng vô tận. Trưởng lão chấp pháp tin tưởng, nếu không đến vài thập niên, mấy trăm năm, chờ người trẻ tuổi dần lớn lên, sinh ra một đám Địa Tiên Hóa Thần, Lục gia xem như hoàn toàn đứng vững bước chân trên Cửu giới. - Phu quân, chàng nói sẽ trở về đón chúng ta, sao còn chưa trở về? - Phu quân, đã lâu như vậy, chàng cũng không đáp phân thần xuống, chẳng lẽ chàng không nhớ chúng ta chút nào sao. Hay là… chàng ở Thần Giới có tân hoan rồi? Cho dù chàng có tân hoan, chúng ta cũng không trách chàng, chàng đừng không để ý đến chúng ta mà… Trong một tòa trang viên của Thần Thành, Bạch Hạ Sương ngồi trong hoa viên, chống cằm buồn chán nhìn không trung, thì thào không ngừng. Không nhìn thấy cái gì trên không trung, Bạch hạ Sương lại thường xuyên một mình ngồi ngây ngốc. Bạch Hạ Sương hơi hậm hực, nàng vốn là người hiếu động, gần đây không muốn đi đâu cả, thường xuyên thích ngây ngốc một mình. Thời gian nhớ đến Lục ly, thường xuyên ngồi im rơi lệ. Nàng thích nhìn không trung, giống như có thể cách trời cao nhìn lên Thần Giới, nhìn thấy… Lục Ly! Tiên phàm hai tầng trời. Bạch Hạ Sương thật sợ hãi, Lục Ly vừa đi sẽ vĩnh viễn không trở lại, sợ hãi nàng cả đời phải ngồi đợi, cuối cùng dung nhan già đi, phấn hồng biến bạch cốt… Lầu hai Tàng Thư Các Thần Khí Cốc. Linh khí thiên địa nơi này cực kỳ nồng đậm. Cho dù là một phàm nhân không vũ lực bình thường, phỏng chừng thường xuyên đến đây phải mệnh dài thêm trăm năm. Lục Ly về tới nơi, hắn lựa chọn phủ đầy trí nhớ. Hắn biết hiện tại suy nghĩ nhiều cũng không có ý nghĩa, chỉ tăng phiền não, còn không bằng cố gắng học tập tu luyện tìm hiểu, như vậy mới có thể hi vọng trở nên nổi bật ở Thần Giới, mới có thể hy vọng trở về Địa Hoàng Giới. Kỳ thật, nếu hắn đi thỉnh cầu Cổ trưởng lão, Cổ trưởng lão cũng sẽ giúp sức hoặc thình cầu Thần Khí Các hỗ trợ, Lục Ly có thể theo Thời Không Phủ trở về Địa Hoàng Giới một chuyến. Nhưng với thực lực hiện tại của hắn, trở về sẽ chết. Lăng Vạn Kiếm tuyệt đối lập tức đuổi theo hắn để xé rách thành từng mảnh. Cừu Thiên Quân cũng sẽ không buông tha cơ hội đánh chết hắn. Cổ trưởng lão Cừu Thiên Quân không dám giết, nhưng một đệ tử nho nhỏ như hắn chỉ giống như bóp chết con kiến. Trước khi phi thăng, Lục Ly đã từng nghĩ đến Thần Giới khẳng định từng bước giết đến. Bởi vì địch nhân của hắn nhiều lắm, Vu Thần, Man Thần, Dực Thần, Nhan Thiên Cương đều là cường giả. Hiện tại địch nhân cường đại nhất đã chết, lại xuất hiện hai địch nhân cường đại hơn, hắn hoàn toàn không chống lại địch nhân. Lăng Vạn Kiếm, Cừu Thiên Quân! Hai người giống như hai tòa núi cao, chèn ép đến mức Lục Ly khó thở, ép tới hắn không dám rời Thần Khí Các nửa bóng. Loại cảm giác này cực kỳ uất hẹn, cực kỳ khó chịu, cảm giác trên đầu trôi nổi hai thanh kiếm, tùy thời có thể đánh ra. Một là đại năng siêu cấp Thần Giới, một là thiếu cung chủ của thế lực lớn. Đừng nói với thực lực của Lục Ly hiện tại, cho dù thực lực cường thịnh gấp trăm lần, đi ra ngoài hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Cũng may, Lục Ly từ sau khi đến từ Bắc Mạc, gặp một đám người đều là vượt qua tưởng tượng của hắn. Tố chất tâm lý của hắn rất mạnh, ngược lại sẽ khiến hắn nhanh trưởng thành.
Chương 1852 Tra tìm (36/40)
Tiếp tục đọc sách, sau khi lật mấy bộ sách tương đối huyền diệu thâm ảo, Lục Ly truyền lại trí nhớ cho Huyết Linh Nhi. - Chủ nhân, ngừng một chút! Huyết Linh Nhi chợt truyền đến một câu, nó giải thích: - Ta gần đây đang tìm hiểu pháp trận trong Thiên Lôi Dẫn, phát hiện có chút vấn đề! - Có vấn đề! Lục Ly trừng to mắt, Thiên Lỗi Dẫn là thành phẩm đã luyện chế thành công, sự thật chứng minh là uy lực rất lớn, Huyết Linh Nhi lại nói pháp trận trong Thiên Lôi Dẫn có vấn đề? Nếu có vấn đề, Thiên Lôi Dẫn là phế khí sao. - Ngươi xác định? Lục Ly tỏ ra ngờ vực dò hỏi, Huyết Linh Nhi dừng một chút, truyền lời lại: - Cũng không thể nói là có vấn đề, ta chỉ cảm giác pháp trận này kỳ thật đã đi sai đường. Dựa theo hiểu biết của ta với pháp trận, pháp trận này hẳn có thể càng thêm cường đại, hoàn mỹ hơn. Nếu người khác nói vậy, Lục Ly khẳng định cho hắn một cái tát. Mấy năm nay, Huyết Linh được Lục Ly truyền rất nhiều kiến thúc trận pháp cấm chế, Huyết Linh Nhi còn luyện hóa một trăm viên Băng Phách Thạch. Tuy không có tiến hóa, nhưng rõ ràng trưởng thành hơn nhiều. Bộ tộc Huyết Linh Nhi có một thiên phú thần thông thật biến thái, trời sinh có thể nắm giữ cấm chế phá giải trận pháp. Sau khi Huyết Linh Nhi tiến hóa, tốc độ tìm hiểu cấm chế nhanh hơn, cho nên lời nói của nó, Lục Ly đều sẽ thận trọng đối đãi. Nội tâm hắn hơi động, Cổ trưởng lão vẫn luôn muốn cải tiến Thiên Lôi Dẫn, nếu Huyết Linh Nhi có thể hỗ trợ cải tiến pháp trận, nói không chừng có thể khiến uy lực Thiên Lôi Dẫn tăng lên rất nhiều. Chuyện này có thể giải quyết vấn đề Cổ trưởng lão mấy năm nay vẫn đau đầu, cũng xem như Lục Ly thay Cổ trưởng lão giải tỏa ưu phiền. Hắn liên tục dò hỏi: - Huyết Linh Nhi, ngươi có thể cải tiến trận pháp không? Ngươi có thể để pháp trận của Thiên Lôi Dẫn trở nên càng hoàn mỹ cường đại không? Trong bộ sách Cổ trưởng lão ban cho Lục Ly, còn có phương pháp luyện chế Thiên Lôi Dẫn. Lục Ly truyền những tri thức này cho Huyết Linh Nhi, lại không nghĩ rằng trong khoảng thời gian, nói lại cân nhắc pháp trận trong Thiên Lôi Dẫn. - Không dám nói hoàn toàn nắm chắc. Huyết Linh Nhi truyền lại: - Trong khoảng thời gian này, chủ nhân truyền nhiều tri thức trận pháp cho ta như vậy, ta muốn thử nghiệm xem, xem thử có thể sửa trận pháp của Thiên Lôi Dẫn càng thêm hoàn mỹ không. Chủ nhân cho ta thời gian một hai tháng, một hai tháng này đừng quấy rầy ta. - Được! Thời gian một hai tháng đối với Lục Ly thật quá ngắn, tùy tiện bế quan đã trôi qua. Nếu Huyết Linh Nhi thật sự có thể cải tiến Thiên Lôi Dẫn, vậy sẽ khiến Cổ trưởng lão mừng rỡ như điên. Lục Ly tiếp tục đọc sách, ghi tạc những kiến thức rườm rà này vào trong đầu. Dù sao, không cần hắn đi tìm hiểu, xác minh, học tập, hắn chỉ cần nhớ kỹ về sau truyền những tri thức này cho Huyết Linh Nhi là được. Hắn tu luyện linh hồn vài năm, còn không ngừng cắn nuốt linh dược loại linh hồn, linh hồn vẫn luôn mạnh hơn, ghi nhớ tư liệu vẫn thật đơn giản. Thời gian tiếp tục trôi qua, sau hơn nửa tháng, an tĩnh của Tàng Thư Các bị phá vỡ, Thiên Huyễn Hàn bước đi, vẻ mặt vui sướng, trong tay cầm lên một thanh trường kiếm hoa lệ, đưa cho Lục Ly, nói: - Lão đại, ta rốt cuộc luyện chế ra thần khí thượng phẩm, ta hiện tại là Thần Tượng rồi! Ách? Lục Ly nhận lấy trường kiếm, nhìn lướt qua, vẻ mặt kinh ngạc. Chỉ ba năm, Thiên Huyễn Hàn lại luyện chế ra thần khí thượng phẩm? Lúc trước, Thiên Huyễn Hàn chỉ có thể luyện chế thần khí hạ phẩm cấp thấp nhất, còn chưa đủ hoàn mỹ, chỉ cần hơn ba năm đã tiến bộ thần tốc như thế? Hắn nhận lấy trường kiếm, nhìn qua vài lần. Hắn hiện tại đã hiểu biết pháp trận mạnh đến mức này, tùy tiện cảm ứng đã phát hiện pháp trận bên trong cũng không quá lợi hại. Nhưng tổng hợp lại các thủ pháp luyện chế, phẩm chấp thần khí, pháp trận, khí linh, định khí,… trường kiếm này thật sự là thần khí thượng phẩm. - Không tồi! Lục Ly vui thay cho Thiên Huyễn Hàn, giơ ngón cái nói: - Tiểu Hàn, không nghĩ đến ngươi lại có thiên phú cao siêu như vậy về luyện khí, ta thật tự hào vì ngươi. Nhưng từ luyện khí sư đến Thần Tượng vẫn không quá khó khăn. Từ Thần Tượng đến Đại Thần Tượng mới khó khăn hơn nhiều, hy vọng ngươi không ngừng cố gắng, đừng kiêu ngạo tự mãn. - Ta sẽ như vậy! Thiên Huyễn Hàn gật đầu mạnh, vẻ mặt vui mừng, mấy năm nay, hắn vẫn một mình vùi đầu rèn luyện, không phải tìm hiểu trận pháp chính là luyện khí. Ngoài Cổ trưởng lão, đến Lục Ly cũng không gặp mặt. Hôm nay rốt cục đắc thủ, trong lòng hắn thật vui mừng. - Đi, ta và ngươi uống vài chén! Lục Ly vui vẻ đứng dậy, chuẩn bị chúc mừng cho Thiên Huyễn Hàn. Thời gian dài như vậy, hắn cũng cần nghỉ ngơi một chút, hai người đi xuống Tàng Thư Các, đi nhanh đến trang viên của Cổ trưởng lão. Xào xạt! Ngay khi hai người mới đi ra Tàng Thư Các, ba nữ tử nghênh diện đến, đứng đầu là Giang Nhược Đan, Đan tiểu thư. Vài năm không gặp, Đan tiểu thư càng thêm xinh đẹp, như một quả táo chín, cả người tràn đầy hương thơm mê người. Nàng mặc váy ngắn màu phấn hồng, lộ ra cặp đù trắng tuyết, thân trên mặc giáp ngắn, cái bụng nhẵn mịn, trắng nõn lộ ra ở không trung, rất là mê người. Trong tay nàng cầm tiểu cung bạch ngọc, giống như đến Tàng Thư Các tìm tư liệu, ngẫu nhiên gặp hai người Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn, trên mặt tỏ ra kinh ngạc, sau đó sắc mặt lập tức trầm xuống. Hơn ba năm không gặp mặt, không có nghĩa là Đan tiểu thư sẽ quên mối giao tình giữa hai người. Giang Liên Tuyết vẫn còn đang bị giam, ở Vạn Tượng Đấu Pháp bị Thiên Huyễn Hàn chèn ép, khiến nàng không ngóc đầu dậy nổi ở Thần Khí Các một thời gian dài. Hiện giờ, nhìn thấy Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly, Đan tiểu thư lập tức tức giận, nàng nhìn thấy trường kiếm trong tay Thiên Huyễn Hàn, khóe miệng lộ vẻ châm chọc nói: - Thiên Huyễn Hàn, ba năm ma một kiếm, ba năm không gặp, nghe nói ngươi luyện chế ra thần khí thượng phẩm? Có thể cho bổn tiểu thư nhìn thử xem không. Thiên Huyễn Hàn liếc nhìn Lục Ly, sắc mặt Thiên Huyễn Hàn dần trở nên khó coi, Đan tiểu thư muốn gây sự sao.
Chương 1853 Lấy lời của người đáp trả lại cho ngươi (37/40)
Chuyện Thiên Huyễn Hàn luyện chế thần khí thượng phẩm đã truyền khắp Thần Khí Các, Đan tiểu thư vừa mới xuất quan không lâu, vừa lúc nghe thấy tin đồn này. Hiện giờ, thần niệm nhìn quét qua thần binh của Thiên Huyễn Hàn, nội tâm tự tin. Vốn là việc vui, bị Đan tiểu thư gây sự như vậy, tâm tình Thiên Huyễn Hàn nhất thời không tốt. Hắn phát hiện mấy đệ tử Tàng Thư Các đi ra xem náo nhiệt, bất đắc dĩ miễn cưỡng cười, cầm trường kiếm trong tay đưa cho Đan tiểu thư, nói: - Mời Đan sư tỷ chỉ giáo! Đan tiểu thư đưa bạch cung trong tay mình cho tiểu thư bên cạnh, tiếp nhận trường kiếm của Thiên Huyễn Hàn, ngón tay ngọc bắn lên trường kiếm, trường kiếm nhất thời phát ra tiếng kêu nhỏ, trận văn trên trường kiếm hơi nổi lên sóng gió, thoạt nhìn như lưu quang bốn phía. - Kiếm phôi này, chỉ có vẻ ngoài! Đan tiểu thư thản nhiên liếc mắt nhìn Thiên Huyễn Hàn, nhẹ giọng nói: - Kiếm phôi này dùng Kim Cương Thạch, Thiên Dương Thạch, Nguyệt Hoa Thạch làm tài liệu chính? Thời điểm ngươi luyện chế, lò lửa còn khiếm khuyết chút hỏa hậu. Hơn nữa ngươi hẳn nên vận dụng Địa Viêm Tinh, như vậy kiếm phôi sẽ càng thêm hoàn mỹ. Thiên Huyễn Hàn sư đệ, không biết ta nói đúng không? Thiên Huyễn Hàn ngẩn ra, sau đó mặt không chút thay đổi gật đầu nói: - Đan sư tỷ nói rất đúng, đích xác khiếm khuyết chút hỏa hậu, cũng không dùng Địa Viêm Tinh. Ừm! Đan tiểu thư ruyền thần lực vào, hơi nhíu mày, sau đó tỏ vẻ rất không chấp nhận lắc đầu nói: - Thiên Huyễn Hàn sư đệ về phương diện pháp trận có vẻ trình độ còn cần đề cao. Ngươi tổng cộng khắc bốn pháp trận, Kiên Nhận, Tật Phong, Hỏa Liệt và Cuồng Bạo. Bốn pháp trận này vốn phối hợp thật là tốt, có thể tăng mấy thành chiến lực cho thần khí này. Nhưng lúc ngươi khắc pháp trận Hỏa Liệt và pháp trận Tật Phong, quá mức gần nhau, như vậy dễ dàng khiến thần khí nóng lên, dùng lâu tuổi thọ của chuôi thần khí này sẽ giảm bớt. Thường xuyên sử dụng, nhiều nhất nửa năm sẽ hỏng, đây là một thanh bán phế khí… Xào xạt! Phụ cận không ngừng có đệ tử vây xem, lời bình của Đan tiểu thư khiến sắc mặt Thiên Huyễn Hàn càng thêm khó coi. Nhưng Đan tiểu thư cũng không phải nói lung tung, đều có lý có tình. Tình huống nàng bình luận quả thật tồn tại, không thể cãi lại. Nhiều người như vậy, Thiên Huyễn Hàn chỉ có thể tiếp tục gật đầu nói: - Đan tiểu thư nói đúng, về phương diện pháp trận ta còn cần tăng cường. - Nha, khí linh này… Đan tiểu thư chợt kinh hô lên, trên mặt lộ vẻ đáng tiếc, trong tay truyền thần lực, bên trong một hỏa giao xoay tròn, nàng liên tục lắc đầu nói: - Thiên Huyễn sư đệ, ngươi không biết hỏa giao này tuy là thuộc tính hỏa, lại thiên về âm u sao? Thần kiếm của ngươi vốn là đi lộ tuyết bạo liệt, lại phong ấn một hỏa giao thuộc tính âm u, như vậy thuộc tính sẽ xung đột, khiến tuổi thọ của trường kiếm giảm mạnh. Tiêu phí nhiều thần tài cao cấp như vậy, chỉ luyện chế một thanh thần khí không dùng được, đây là lãng phí thật lớn mà. Đây cũng do Cổ trưởng lão che chở ngươi, nếu là đệ tử khác, sợ đã sớm bị trách phạt… Sắc mặt Thiên Huyễn Hàn lúc xanh lúc trắng, tâm tình vui sướng khi luyện chế ra thần khí thượng phẩm, trở thành Thần Tượng hoàn toàn biến mất không còn. Hắn vất vả luyện chế ra thần khí thượng phẩm, bị Đan tiểu thư nói vậy, trở thành không đáng giá một đồng… - Còn có định khí! Đan tiểu thư tựa hồ không định buông tha cho Thiên Huyễn Hàn, trên mặt lộ vẻ châm chọc: - Trình độ định khí cũng thật thấp, ta còn hoài nghi ngươi có phải đệ tử của Cổ trưởng lão không? Hơn nữa ngươi được hạng ba ở Vạn Tượng Đấu Pháp, trở về bế quan ba năm chỉ luyện chế ra một thanh thần khí thượng phẩm kém cỏi như vậy? Năm đó ta luyện chế ra thần khí thượng phẩm tốt hơn ngươi gấp mười lần, lại vô duyên đấu bán kết. Ta cũng không biết năm đó ngươi làm sao tiến vào đấu bán kết, chẳng lẽ ngươi âm thầm hối lộ trưởng lão của Thần Tượng Tông? - Ngươi… Thiên Huyễn Hàn tức đến cả người phát run, ngôn ngữ của Đan tiểu thư sắc bén, trước mặt mọi người châm chọc hắn, còn nhắc đến chuyện hắn ăn gian trong trận Vạn Tượng Đấu Pháp năm đó? Đây là muốn hắn không ngóc đầu dậy nổi ở Thần Khí Các mà. Thiên Huyễn Hàn được Lục Ly nâng lên vị trí rất cao, nếu thực lực của hắn không đuổi kịp, thật dễ dàng bị sụp đổ. Đứng càng cao, rơi càng thảm, hôm nay là ví dụ tốt nhất. Thiên Huyễn Hàn bế quan ba năm, thật vất vả trình độ luyện khí tiến bộ mạnh, luyện ra thần khí thượng phẩm, bị Đan tiểu thư đả kích như vậy, phỏng chừng nội tâm sắp sụp đổ, cũng sẽ tự mình hoài nghi, sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến phát triển về sau. Tốt chất tâm lý của Thiên Huyễn Hàn rõ ràng không được tốt lắm, nếu không ngày đó gặp Mạnh Phỉ Nhi sẽ không kích động và oán giận như vậy. Lục Ly thấy thân mình Thiên Huyễn Hàn đang run rẩy, hắn biết cần phải làm gì đó, nếu không Thiên Huyễn Hàn sẽ bị đả kích đến không thể gượng dậy, tiền đồ về sau có thể bị hủy. Con ngươi hắn chuyển qua lại, nhìn bạch ngọc cung tiểu thư bên cạnh Đan tiểu thư đang cầm, hắn cười mở miệng: - Đan sư tỷ, cung này rất được, là ngươi luyện chế sao? Đan tiểu thư liếc mắt nhìn Lục Ly, âm thầm đề phòng, vị tiểu thư kia lại đắc ý dào dạt nói: - Đúng vậy, đây là thành quả Đan muội mới luyện chế gần đây, trong thần khí thượng phẩm đều là tác phẩm thương giai. Đan muội tiềm tu ba năm, trình độ luyện khí tiến bộ lớn, hai vị trưởng lão đều khen ngợi, cảm thấy Vạn Tượng Đấu Pháp bảy năm sau, nàng rất có thể trở thành Tượng Vương thế hệ mới. - Hả? Phải không? Trên mặt Lục Ly tỏ vẻ ngưỡng một, chà xát tay nói: - Thần khí tốt như thế, có thể cho ta quan sát học tập không? Tiểu đệ vẫn thật ngưỡng mộ, tò mò về thủ pháp luyện khí của Đan tiểu thư! Vẻ mặt tiểu thư kia dương dương tự đắc, ánh mắt nhìn Đan tiểu thư. Đan tiểu thư hơi chần chờ. Nàng luôn có dự cảm bất hảo, nhưng nếu nhiều người vây quanh như vậy, nàng lại quả quyết cự tuyệt, sẽ khiến người khác cảm thấy nàng chột dạ. Lục Ly nhìn thấy Đan tiểu thư chần chờ, cười cười hắc hắc nói: - Sao hả? Thần khí này của Đan tiểu thư không thể gặp người sao? Hay đây cũng chỉ là một kiện… phế khí?
Chương 1854 Cược lớn (38/40)
Ngôn ngữ Lục Ly sắc bén như vậy, Đan tiểu thư từng nghe thấy, lần đó Giang Liên Tuyết gây náo loạn, Lục Ly ở Hình Luật Đường đã nói đến một đám người á khẩu không trả lời được, hiện giờ, nàng xem như tự mình lĩnh giáo. Nàng nhợt nhạt cười nói: - Nếu Lục sư đệ muốn xem thử, Phù tỷ cứ cho hắn xem đi. Phù tỷ đưa trường cung cho Lục Ly, vẻ mặt khinh thường nói: - Cẩn thật chút, đừng phá hư, đây là thần khí thượng phẩm, sợ cả đời ngươi cũng không thể luyện chế ra? - Ha hả! Lục Ly không chút tức giận, cũng không nhìn ngọc cung, chỉ hỏi lại Phù sư tỷ: - Phù sư tỷ, ngươi sợ cung thần bị hư, hay sợ ta dùng chút sức đã bóp nát? Nếu thần khí thượng phẩm dễ phá hủy như vậy, Đan tiểu thư luyện chế cũng không phải thần khí thượng phẩm mà là đồ sứ. Ách? Phù tỷ phát hiện mình bị vả mặt, nổi giận, nàng sẵng giọng: - Nhanh lên, đừng vô nghĩa nữa, không phải Đan muội hảo tâm, ngươi cũng không có cơ hội. - Phải không? Khóe miệng Lục Ly cong lên, cười tựa như không cười, đưa tay bắn lên trường cung, trường cung khẽ ngâm, hắn nhíu mày nói: - Khí phôi của cung này luyện chế không tồi, bất quá… Cung này ngoại hình xinh đẹp là lựa chọn Nguyệt Vân Thiết làm tài liệu chính sao? Thần tài này phi thường trân quý, một quả giá hơn một ngàn thần nguyên, diệu dụng vô cùng, đáng tiếc không đủ tính dai. Là tài liệu chính loại cung, thật sự là phí của. Do Đan tiểu thư là cháu gái của các chủ mới dám lãng phí như vậy, nếu là chúng ta, sợ đã bị Hình Luật Đường gây phiền toái rồi? Lời ngươi nói, ta trả lại cho ngươi! Đan tiểu thư không nghĩ tới, nàng mới dùng việc này trào phúng Thiên Huyễn Hàn, Lục Ly nháy mắt vả mặt nàng trở lại, mấu chốt nhất là Lục Ly cũng nói không kém. - Nguyệt Vân Thiết hiếm có như vậy, trong rất nhiều sách đều không có ghi chép, Lục Ly sao biết được? Đan tiểu thư nói thầm, nàng không biết đây chỉ là món khai vị của Lục Ly, phỏng chừng lát nữa phản kích của Lục Ly sẽ như bão táp, liên miên không ngừng, cuối cùng vả sưng mặt nàng. Nguyệt Vân Thiết đích xác rất hiếm có, đệ tử bình thường căn bản không thể tiếp xúc. Cho dù đi Tàng Thư Các tra tìm tư liệu, đệ tử bình thường sẽ đi xem thần tài cả đời mình cũng không dùng được sao? Lục Ly tự nhiên biết Nguyệt Vân Thiết. Trong Tàng Thư Các của Thiên Linh Tử có bản ghi chép các loại thần tài quý hiếm. Lục Ly đã xem qua hết, rất rõ ràng. Thần binh do thần tài này luyện chế ra giống như ngọc thạch điêu khắc, phi thường xinh đẹp. Đáng tiếc, trình độ luyện khí của Đan tiểu thư chưa đến, nếu tăng thêm vài loại thần tài khác, có thể gia tăng tính cứng của chuôi cung thần này. - Ha ha, ăn nói lung tung, một đệ tử nho nhỏ như ngươi có thể nhận thức thần tài của cây cung này sao, nói hươu nói vượn? Phù tỷ rõ ràng không tin, liền châm biến Lục Ly. Nàng nghĩ Lục Ly chỉ ăn nói lung tung, lấy lòng mọi người, cố tình gây sự. Sao nàng có thể nhìn thấy mặt mũi của Đan tiểu thư bị Lục Ly dìm? - Ha ha! Lục Ly cười lạnh, nhìn Đan tiểu thư nói: - Đan sư tỷ, chuôi cung này của ngươi tài liệu chính là Nguyệt Vân Thiết, tăng thêm Phong Hoa Thạch, Thiên Hạt Tinh, cộng thêm chút Vẫn Tinh Thiết, ta nói không sai phải không? - Hả? Có mấy đệ tử vây xem hơi kinh ngạc, bởi vì những thần tài Lục Ly nói bọn họ căn bản chưa từng nghe thấy. Trong mắt bọn họ đều lộ ra vẻ nửa tin nửa ngờ, chẳng lẽ Lục Ly đang nói hươu nói vượn? Trên mặt Đan tiểu thư lộ ra vẻ âm hàn, nàng chu miệng nói: - Cung này thật do những tài liệu này chế ra, chủ yếu là trong kho không có Lãnh Tâm Thạch và Hắc Ngọc Đằng, nếu không sẽ không xuất hiện tình huống không đủ tính cứng, chuyện này không trách được ta. Đan tiểu thư gián tiếp thừa nhận Lục Ly nói đúng, khiến rất nhiều đệ tử và Phù tỷ đều kinh ngạc không thôi. Lục Ly chỉ nhìn vài lần đã có thể phán đoán ra tất cả thần tài? - Ha ha ha! Lục Ly cười ha hả, lắc đầu thở dài: - Đan sư tỷ, người thật đúng là tài đại khí thô. Lãnh Tâm Thạch mấy ngàn thần nguyên một viên, Hắc Ngọc Đằng cũng giá trị xa xỉ. Nếu ngươi vận dụng mấy loại thần tài này, cung này bán đi cũng lỗ vốn. Kỳ thật không tất yếu dùng thần tài tốt như vậy, ngươi chỉ cần tăng thêm chút Bạch Lân Phấn và Lam Nguyên Thạch là được. Chỉ là hai loại thần tài này khó luyện cùng nhau, tỷ lệ thất bại rất cao. Phỏng chừng trình độ luyện khí của Đan sư tỷ không cao, cho nên không dám thử, sợ hủy diệt Nguyệt Vân Thiết phải không? Hửm? Ánh mắt Đan tiểu thư đột nhiên trợn to, nhìn Lục Ly như nhìn thấy quỷ. Bởi vì toàn bộ lời Lục Ly nói đều đúng, giống như tận mắt nhìn thấy nàng luyện khí. Lúc trước, nàng không phải không biết Bạch Lân Phấn và Lam Nguyên Thạch có thể tăng cường thêm, bù lại không đủ thuộc tính dai của Nguyệt Vân Thiết. Nhưng trình độ luyện khí của nàng vẫn chưa tới, không dám nếm thử, lỡ như thất bại, Nguyệt Vân Thiết này cũng sẽ bị phá hủy. Biểu tình của Đan tiểu thư đã nói rõ rất nhiều vấn đề, mọi người nhìn Lục Ly càng thêm khó tin. Nếu Lục Ly là một trưởng lão, nói những lời này thật bình thường. Nhưng Lục Ly chỉ là một đệ tử bình thường, giống như còn không phải luyện khí? Vậy mà giáo huấn Đan tiểu thư đến mức sửng sốt. Hắc hắc! Sắc mặt Thiên Huyễn Hàn tốt hơn một chút. Hắn vẫn luôn thật sùng bái Lục Ly, ở Thần Khí Các cũng chỉ có Lục Ly và hắn là sư huynh đệ chân chính. Lục Ly giáo huấn Đan tiểu thư, nội tâm hắn cảm thấy thống khoái vô cùng, đả kích và sỉ nhục vừa rồi, nội tâm uất nghẹn, giờ phút này đã thả lỏng hơn nhiều. Vù vù! Lục Ly truyền thần lực vào, trường cung nhất thời sáng lên bạch quang nhàn nhạt, phía trên còn có mây mù bao phủ. Chuôi cung này nhìn vẻ bên ngoài quả thật rất đáng tán dương, không kém hơn thần khí siêu phẩm. Đan tiểu thư nhìn thấy mây mù vờn quanh trên cung thần, nhìn thấy khí linh như ẩn như hiện bên trong, trên mặt lộ ra tươi cười tự tin. Cung này thật là tác phẩm tốt nhất cả đời nàng, đáng giá khiến nàng kiêu ngạo và tự hào. Lục Ly nhắm mắt cảm ứng, khẽ lắc đầu, thở dài, vẻ mặt đáng tiếc. Sắc mặt Đan tiểu thư trầm xuống, trừng mắt nhìn Lục Ly, muốn nghe xem hắn còn có cao kiến gì?
Chương 1855 Cược lớn (39/40)
- Thật lãng phí! Lục Ly cảm khái, mở to mắt, tỏ vẻ tiếc rèn sắt không thành thép, nhìn Đan tiểu thư nói: - Đan sư tỷ, ngươi lãng phí thần tài của Thần Khí Các như vậy, các chủ có biết không? Ngươi tiềm tu ba năm, tiêu hao nhiều thần tài trân quý như thế, cũng chỉ luyện chế ra một kiện phế khí sao! - Cái gì? Vô số người biến sắc, Phù tỷ lại tưởng rằng nghe lầm rồi. Đan tiểu thư cũng không dám tin. Bởi vì cung này nàng đã đưa hai trưởng lão xem, đích thật là tác phẩm xuất sắc trong thần khí thượng phẩm. Lục Ly lại dám dõng dạc nói là phế khí? Ý là hai trưởng lão kia đều mù sao, ngay cả phế khi cũng không nhận? - Hừ, phế khí, khẩu khí thật lớn! Một tiếng hừ lạnh vang lên, cuối đường xa xa, một người trung niên, thần tình hắn châm chọc, sải bước nhanh đến, còn không đến gần đã đùa cợt nói: - Lục Ly, Thần Vũ Cung này là bản trưởng lão tự mình xem xét, ngươi dám nói là phế khí? Ngươi cũng không sợ gió lớn chém đứt đầu lưỡi sao. Hay trình độ luyện khí của ngươi còn cao hơn ta? - Giang Tổ Cường! Lục Ly nhìn lướt qua, trên mặt lộ nụ cười sáng lạn, phụ thân của Giang Liên Tuyết lại xuất hiện, còn muốn vả mặt hắn trước mặt mọi người? - Bái kiến Giang trưởng lão! Một đám đệ tử vội vàng hành lễ, Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn hành lễ theo. Tuy hắn và Thiên Huyễn Hàn cũng không quá coi trọng trưởng lão này nhưng về lễ tiết không thể làm lỗi. Nếu không sẽ bị Giang Tổ Cường nắm lấy điểm này, giáo huấn hai người. “Hừ!” Giang Tổ Cường lạnh lùng hừ một tiếng, mặt không chút thay đổi nói: - Lục Ly, vừa rồi lời ngươi nói bổn tọa ta đều nghe thấy. Ta cần một lời giải thích của ngươi. Nếu không đây là vũ nhục ta và Đồng trưởng lão, vũ nhục trưởng bối sư tôn, tội này cũng không nhỏ. Giang Tổ Cường rõ ràng muốn nhờ chuyện này dây dỗ Lục Ly một phen. Giang Liên Tuyết còn đang bị nhốt, hắn cầu các chủ vài lần cũng không thả, điều này khiến hắn mất hết mặt mũi, cũng trong cơn giận dữ, thật vất vả tìm được cơ hội, sao có thể bỏ qua? - Đúng! Phù tỷ liên tục phụ họa nói: - Thần Vũ Cung này, Giang trưởng lão và Đồng trưởng lão đều xem qua, xác định là thần khí thượng phẩm. Lục Ly ngươi dám nói đây là phế khí, ngươi đang phủ định cái nhìn của hai vị trưởng lão, là coi rẻ trưởng bối sư môn. Coi rẻ vũ nhục trưởng bối sư môn là trọng tội, điều thứ nhất trong môn quy của Thần Khí Các là không được khi sư diệt tổ. Nếu tội trạng này thành lập, Lục Ly sẽ bị nhốt ba năm năm. Tất cả mọi người nhìn Lục Ly, Thiên Huyễn Hàn hơi khẩn trương, Lục Ly vẫn bình tĩnh như trước, hắn nhìn Giang Tổ Cường cười nói: - Giang trưởng lão, nếu không chúng ta đánh cuộc đi? Nếu ta nói sai, ta mặc cho Hình Luật Đường định tội. Nếu ta may mắn nói trúng, người muốn gì? - Chuyện này? Lục Ly tự tin như thế, khiến Giang Tổ Cường hơi hoài nghi chính mình, chẳng lẽ hắn phán đoán sai lầm rồi? Nhưng Đồng trưởng lão lúc ấy ở cùng hắn, cũng xem qua chuôi Thần Vũ Cung này. Một người có thể nhìn nhầm, hai trưởng lão thì làm sao đều có thể nhìn nhầm? Nghĩ đến đây, Giang Tổ Cường cười lạnh nói: - Ngươi muốn ta thế nào? Nếu không ta cho ngươi cúi đầu giải thích? - Có thể! Lục Ly gật đầu, ánh mắt nhìn xung quanh một vòng, nói: - Chư vị giúp chúng ta làm chứng, nếu cung này không phải phế khí, ta để Hình Luật Đường định tội. Nếu ta nói đúng, Giang trưởng lão phải cúi đầu nhận lỗi với ta! Xào xào! Vừa rồi bên này náo nhiệt như thế, đệ tử tụ lại càng lúc càng nhiều, giờ đây đã đến hơn hai mươi người, nghe thấy lời của Lục Ly, toàn bộ ồ lên. Một đệ tử không phải luyện khí sư lại dám đánh cược với trưởng lão? Còn cược đây là thần khí hay là phế khí? Đây chỉ sợ là trò khôi hài rất hiếm được nhìn thấy đi. - Lão đại, ngươi đừng chơi lớn như vậy! Thiên Huyễn Hàn không tự tin, lặng yên lôi kéo góc áo của Lục Ly, đừng vì mình xuất đầu mà tự hại chính Lục Ly. - Không sao! Lục Ly cười lạnh nhạt, nâng tay đưa ngọc cung cho Đan tiểu thư, nói: - Đan tiểu thư, đây là cung thần ngươi luyện chế, nên do ngươi tự mình thử nghiệm, nếu không lúc đó lại nói ta động tay động chân? Ngươi chỉ cần liên tục bắn lên không trung một trăm tiễn, ngươi sẽ biết chuôi cung này có phải phế khí hay không? Đan tiểu thư tiếp nhận Thần Vũ Cung, nàng nửa tin nửa ngờ truyền thần lực vào, cẩn thận cảm ứng. Nàng xác định thần khí này không thành vấn đề, hết thảy đều thật bình thường, sao có thể biến thành phế khí sau khi bắn ra trăm tiễn chứ? Không chỉ có Đan tiểu thư, thần niệm đám người Phù tỷ nhìn quét qua Thần Vũ Cung vài lần, đều xác định đây là một thanh thần khí tốt nhất. Thần uy của cung này tràn ngập, phía trên tỏa ra lưu quang đầy màu, khí linh chuyển động, hết thảy đều chứng minh đây là một món thần khí hoàn hảo. Ngay cả thần niệm Giang Tổ Cường nhìn quét qua vài lần cũng không tìm thấy chút vấn đề nào. Giang Tổ Cường vuốt cằm với Đan tiểu thư, Đan tiểu thư phóng ra thần công, phóng lên trời một mũi tên. Cung này vốn không có tên, nhưng sau khi Đan tiểu thư kéo cung, linh khí thiên địa bốn phía rất nhanh ngưng tụ ra một mũi tên trong suốt. Xẹt! Mũi tên trong suốt mang theo hơi thở mãnh liệt phóng lên cao, từ trên không phân ra thành mười mũi tên, giống như mười con bạch long gào thét lên trời cao, muốn sinh linh trên trời cao bị phá vỡ thành từng mảnh. Hửm? Đan tiểu thư vừa dùng thần cung, lập tức kinh động rất nhiều cường giả Thần Khí Cốc. Vô số thần niệm quét qua, phát hiện là Đan tiểu thư công kích lên trời cao, Giang Tổ Cường cũng yên tâm. Nhưng nhiều người vây xem như vậy, rất nhiều người còn chưa thu hồi thần niệm mà tò mò tra xét, muốn xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Xẹt xẹt! Mũi tên thứ hai bắn ra, hơn mười con bạch long gào thét, phóng lên trời cao mấy ngàn trượng, năng lượng dần dần biến mất. Mũi tên thứ ba, mũi tên thứ tư, mũi tên thứ năm... Đan tiểu thư xác định Thần Vũ Cung không có vấn đề, bắn tên càng lúc càng nhanh. Lòng nàng vẫn luôn có cảm ứng với Thần Vũ Cung, xác định cung thần không có vấn đề, khóe môi hơi cong lên, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn Lục Ly, muốn nhìn thấy vẻ thất vọng trên mặt hắn.
Bình luận facebook