-
Chương 1716-1720
Chương 1716 Sinh Tử Chân Ý
- Ha ha! Lâu Thập Nhị có mái tóc đen hơi quăn, lại thêm vẻ mặt như đang cười cợt, cho nên nhìn hắn như một tay chơi bất cần đời, hắn nghiêng đầu hỏi ngược lại: - Nếu như có thể bay qua thì đám người phía trước kia còn chết sao? Nếu như có cách thì ta còn nói nơi này hoàn toàn dựa vào vận may? Lâm Vũ im lặng, mấy chục người phía trước không nói gì, cũng không di chuyển, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hành lang phía trước, con ngươi lóe lên, nghĩ đủ mọi biện pháp. Vèo! Có người lấy ra một vật thể hình cầu, đột nhiên ném mạnh về phía trước, thiết cầu lăn đi, dọc theo phiến đá đi thẳng về phía trước. Vô số con mắt sáng lên, không sai, bọn hắn có thể dùng dụng cụ thăm dò xem dẫm lên có khởi động cấm chế hay không. - Ặc... Rất nhiều người con mắt liền ảm đạm, thiết cầu lăn được quãng đường nghìn trượng đều không xảy ra chuyện gì, hàng lang không có bất kỳ phản ứng. Quãng đường nghìn trượng ít nhất phải ngang qua hơn một nghìn phiến đá, hơn nữa còn là đường thẳng, một nghìn phiến đá này không thể đều không có chấm chế, điều này chứng tỏ dùng thiết cầu kiểm tra là vô dụng. - Đừng phí công! Lăng Phi Độ mở miệng: - Bất luận dùng vật gì thăm dò cũng vô ích, cho dù ngươi thử dùng một vài linh thú có hơi thở sinh mệnh cũng vô ích. Cấm chế ở đây chỉ có thể cảm ứng hơi thở sinh mệnh của người, còn lại dù là vật gì cũng không thể phát động cấm chế. Đệ tử Lăng Tiêu Các bên cạnh Lăng Phi Độ hơi mất kiên nhẫn: - Hành động đi, mở đường cho bọn ta cửa ải này, các cửa ải tiếp theo các ngươi có thể đi theo bọn ta, Tam Đại Thần Tông bọn ta nói được làm được. - ... Đám người Lâm Vũ tuy rằng không nói gì nhưng khóe miệng nhiều người đều lộ ra vẻ cười cợt. Mở đường cửa ải này, sợ rằng sáu mươi người bọn hắn đều bỏ mạng ấy chứ? Các cửa ải sau đi theo bọn họ, quỷ hồn đi theo à? Tuyết Thánh Nữ nãy giờ vẫn chưa lên tiếng vào thời khắc này lại đột nhiên mở miệng, giọng nàng mặc dù có chút lạnh lùng nhưng hết sức êm tai, như chim hoàng oanh vừa cất tiếng, uyển chuyển dễ nghe: - Các ngươi cứ việc tiến lên, ta có tham ngộ Sinh Tử Chân Ý, chỉ cần các ngươi không bị giết chết trong nháy mắt, ta có thể cứu các ngươi về. - Ồ! Cả đám lập tức sáng rực mắt, Tuyết Thánh Nữ chính là người giỏi nhất trong thế hệ trẻ của Tuyết Sơn Cung, chắc chắn nàng sẽ không lừa gạt. Nói như vậy nàng thực sự cảm ngộ Sinh Tử Chân Ý, chỉ cần không chết trong nháy mắt là có thể cứu sống, vậy thì khả năng bọn hắn sống sót sẽ tăng cao. Lâu Thập Nhị lại mở miệng: - Chư vị, chúng ta biết để các ngươi mở đường là không tốt lắm. Ta sẽ không nuốt lời, chỉ cần các ngươi sống sót, sau này có thể đi Yên Vũ Lâu tìm ta, ta sẽ trực tiếp giúp các ngươi vượt qua vòng tuyển chọn đệ tử đầu tiên của Yên Vũ Lâu. - Chuyện này... Lâu Thập Nhị khiến cả đám kích động, Thất Thập Nhị Thần Tông tuyển chọn đệ tử rất khắt khe, có thể bước vài Thất Thập Nhị Thần Tông chẳng khác gì mở ra một con đường lên trời. Lâu Thập Nhị giúp bọn hắn vượt qua vòng đầu tiên không có nghĩa là đã được gia nhập Yên Vũ Lâu, nhưng ít nhất độ khó sẽ giảm đi rất nhiều. - Được! Lâm Vũ cắn răng dõng dạc: - Đa tạ Thập Nhị công tử, được bước vào Yên Vũ Lâu là nguyện vọng lớn nhất đời này của ta, có câu nói này của Thập Nhị công tử, đáng để ta liều cái mạng nhỏ này! - Xông lên đi! Lăng Phi Độ khoát tay áo nói: - Qua cửa ải này rất có thể sẽ đoạt được bảo vật. Các ngươi ai có thể vượt qua, bảo vật lấy được đều là của người đó, chúng ta thề sẽ không cướp giật. - Xông lên! Những người còn lại đều cắn răng gầm lên, vừa nãy đã đáp ứng người Tam Đại Thần Tông đi mở đường, nếu bọn hắn không tiến lên, chọc giận đệ tử Tam Thần Tông sẽ rất có thể bị đánh bay, bị ép mở đường cho bọn chúng. Hơn nữa... Bọn hắn không thể đứng im ở đây, bọn hắn phải vượt qua ải này, nếu như lấy được bảo vật thì thật đáng giá. Bọn hắn vào đây làm gì? Không phải đoạt bảo vật ư? Bằng không biết rõ mộ Nguyệt Đế lành ít dữ nhiều, sao còn mạo hiểm đi vào? - Phân nhóm mà đi, lần lượt dò đường! Lâm Vũ đi lên đầu tiên, hắn bước thẳng về phía trước đứng lên một phiến đá, bốn người phía sau hắn liền đuổi theo, phiến đá quá nhỏ, chỉ đứng được năm người. Đám còn lại cắn răng, bước tới các phiến đá còn lại, cứ chia nhau mỗi tổ vài người bước lên một phiến, bắt đầu hành trình lấy mạng dò đường. Lục Ly cũng đành đi theo bốn người tiến lên, nhiều cặp mắt đang nhìn chằm chằm, hắn không đi phỏng chừng sẽ bị người Lăng Tiêu Các giết chết. - Nhớ kỹ con đường an toàn! Lăng Phi Độ nhỏ giọng dặn dò đám người phía sau, mỗi lần mộ Nguyệt Đế mở ra, tuyến đường an toàn của sinh tử lộ sẽ thay đổi, có điều chỉ cần người phía trước tìm ra đường an toàn, bọn hắn có thể đi theo, ung dung rời khỏi sinh tử lộ. Vút! Tuyết Thánh Nữ nhón mũi chân, cơ thể nhẹ nhàng đi đến, theo sau đám người Lục Ly. Trên tay nàng xuất hiện một nhành cây màu xanh, bên trên lóng lánh huỳnh quang màu xanh nhạt, chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể chữa thương cho mọi người. Đám Lăng Phi Độ, Lâu Thập Nhị không nhúc nhích, chỉ âm thầm nhớ kĩ tuyến đường đi. Hiện tại đám Lục Ly có mười mấy nhóm đi lên, chỉ cần đi được một con đường tuyệt đối an toàn, bọn hắn liền có thể theo sau. Ầm! Một người trong tổ của Lâm Vũ vừa đặt chân lên một phiến đá, phiến đá đột nhiên tỏa sáng lấp lánh, sau đó bên dưới bốc lên một đám hỏa diệm màu xanh u ám, người kia lập tức bị lửa bao phủ, toàn thân đều dấy lên ngọn lửa hừng hực. Vút! Chiếc cành trong tay Tuyết Thánh Nữ quất tới như một sợi roi, quấn quanh lấy người kia, từng luồng ánh sắc màu lục bao phủ hắn. Âm thanh của Tuyết Thánh Nữ vang lên trong hành lang: - Nhịn đau, đừng nhúc nhích, nếu lăn trên đất một vòng người chắc chắn sẽ chết! - A... Người kia vừa bị ngọn lửa nuốt lấy, Tuyết Thánh Nữ liền quất tới, cũng nhắc nhở ngay lập tức. Nếu như không phải là Tuyết Thánh Nữ, hắn sợ rằng đã đau đớn lặn lộn trên mặt đất, chắc chắn sẽ động vào càng nhiều cấm chế, chết trong nháy mắt.
Chương 1717 Sức Mạnh Của Cấm Chế
Cũng may mặt đất chỉ bùng lên một ngọn hỏa diệm, ngươi kia tuy rằng bị lửa cháy xém người nhưng nhành cây của Tuyết Thánh Nữ vừa đến, hỏa diễm lập tức dập tắt. Da thịt khắp người hắn bị tổn thương, bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy tốc độ hồi phục. Phù phù! Đám Lâm Vũ, Lục Ly thở phào một hơi, ánh mắt nhìn Tuyết Thánh Nữ nhu hòa hơn rất nhiều. Nếu vừa nãy không phải Tuyết Thánh Nữ xuất thủ, người kia đã chết rồi. Điều này chứng tỏ Tuyết Thánh Nữ nói lời giữ lời, cứu viện cũng vô cùng kịp thời, như thế khả năng bảo vệ mạng nhỏ của bọn hắn tăng cao rất nhiều. - Sinh Mệnh Chân Ý này thật mạnh mẽ! Lục Ly phát hiện chỉ trong mấy hơi thở, thương thế của kẻ kia đã hồi phục hoàn toàn. Từng lớp vảy máu bị tổn thương trên mặt và tay đã bị bong ra, hiện lên lớp da trắng trẻo như da trẻ con. - Tiếp tục tiến lên! Tuyết Thánh Nữ thu nhành cây lại, lạnh nhạt nói một câu. Đám người Lâm Vũ liếc nhìn nhau, tiếp tục tiến lên. Mỗi tổ năm người, mọi người đều ngầm hiểu với nhau, mỗi người thay phiên bước lên một bước, sống hay chết đành dựa vào vận may của mỗi người. Hành lang rất lớn, mỗi hàng đều có ba mươi, bốn mươi phiến đá, cho nên có thể đi tùy ý. Đương nhiên không ai biết được phiến đá nào sẽ khởi động cấm chế, chỉ đành nhắm mắt đi liều. Mấy nhóm người bước về phía trước mười mấy trượng, vừa nãy chỉ có người kia bị ngọn lửa thiêu cháy một hồi, tất cả đều âm thầm lau mồ hôi lạnh. Xem ra vận may của cả đám không tệ, phỏng chừng đoạn đường phía trước cũng có tương đối ít cấm chế. Lại đến phiên Lục Ly dò đường, trong người hắn từng mảnh long lân dày đặc, bên ngoài cơ thể hiện lên thần giáp, còn sử dụng Nhiên Huyết Thần Kỹ, quét tới mấy khối đá phía trước, tùy tiện chọn bước vào một phiến. - An toàn! Sau khi đạp hai chân lên, hắn xác định không xảy ra chuyện gì, nhất thời như trút được gánh nặng, bốn người phía sau vội vàng đi theo. Ầm! Bên trái đột nhiên vang lên tiếng nổ nhức óc, mọi người lướt nhìn qua, vừa vặn bắt gặp một người bị một đạo sấm sét tím vàng oanh kích. Vụt! Nhành cây của Tuyết Thánh Nữ kịp thời quất đến, có điều... Lần này không có tác dụng. Nhành cây còn chưa kịp đến, cơ thể người kia đã hóa thành bột mịn, rõ ràng đã bị đánh tan xác. Hít hít! Vô số người hít vào một ngụm khí lạnh, nhìn lớp tro cặn trên mặt đất, trong mắt đều là sự sợ hãi. Mới vừa rồi còn là một người đang sống sờ sờ, nháy mắt đã biến thành tro bụi, ngay cả thi thể cũng không lưu lại, lôi điện này quả thực quá bá đạo. - Đây mới là sức mạnh của cấm chế! Lục Ly âm thầm cảm khái, trước đây hắn vẫn luôn xem thường trận pháp cấm chế, sau này gặp được thư tịch mà Thiên Linh Tử lưu lại, mới có thêm hiểu biết về trận pháp cấm chế. Hiện giờ mới thấy trận pháp lợi hại đến thế, khiến hắn ngày càng có hứng thú với trận pháp cấm chế. - Đáng tiếc thay! Lục Ly khẽ lắc đầu, hiểu biết của hắn về trận pháp cấm chế thực sự quá ít ỏi. Sách Thiên Linh Tử lưu lại hắn mới chỉ vỏn vẹn đọc được một phần, nhiều nhất là trận pháp cấm chế sơ cấp, còn muốn phá giải cấm chế sinh tử lộ, không khác nào người si nói mộng. - Không đúng! Nghĩ tới đây, nội tâm Lục Ly hơi dao động, hắn không cần phải hóa giải. Chỉ cần phán đoán xem bên dưới phiến đá nào có cấm chế, chỉ cần dự đoán nơi nào có nguy hiểm là được. - Huyết Linh Nhi! Lục Ly lập tức sử dụng liên hệ tinh thần kết nối với Huyết Linh Đằng, nói qua tình hình sinh tử lộ cho Huyết Linh Nhi nghe một lượt, dò hỏi nó xem có cách phá giải hay không? Chỉ cần Huyết Linh Nhi có thể phán đoán giúp hắn tuyến đường an toàn nhất, hắn có thể ung dung bước trên đường lớn. Huyết Tiên Đằng là thiên địa kỳ vật, có một loại thiên phú thần thông, có thể phá giải trận pháp cấm chế. Cho dù thành Thần có cường đại cỡ nào, nàng đều có thể dễ dàng không chế cấm chế của thành Thần, khống chế cả tòa thành Thần. Nàng còn có thể giúp hắn phá giải cấm chế Thiên Tà Châu, có thể thấy Huyết Tiên Đằng rất mạnh về phương diện này. - Không biết, ta phải dò xét một lượt thử xem sao! Huyết Linh Nhi không thể đưa ra cho Lục Ly một đáp án chính xác, Lục Ly khẽ gật đầu, suy nghĩ một hồi nói: - Ngươi thả ra một xúc tua, lặng lẽ tiến vào cơ thể ta. Sau đó thông qua chân ta thăm dò lòng đất, tuyệt đối không thể để bất kì kẻ nào phát hiện. Nếu như Huyết Tiên Đằng có thể phá trận, lại bị đệ tử Tam Thần Tông phát hiện, chắc chắn sẽ khiến bọn hắn mơ tưởng. Một khi bị kẻ có lòng tham ghi nhớ, cho dù hắn có thể đi qua hành lang cũng chẳng mấy chốc sẽ bị giết chết. Roẹt! Thiên Tà Châu trong tay Lục Ly hơi lóe sáng, may mà hơi thở của Thiên Tà Châu không mạnh. Rất nhiều người có pháp khí và Thần Khí, Thiên Tà Châu của Lục Ly không khiến kẻ nào chú ý. Huyết Tiên Đằng từ bên trong Thiên Tà Châu dò ra một xúc tu hư ảnh chui vào trong người Lục Ly, sau đó thò ra dưới chân Lục Ly, lặng lẽ cắm vào phiến đá phía dưới. Mọi người đang chú ý đến người bên kia bị giết chết, không ai để ý đến mánh khóe của Lục Ly. Lục Ly làm rất bí mật, ngoại trừ vừa nãy Thiên Tà Châu hơi lóe sáng thì không có bất cứ động tĩnh nào. - Tiếp tục đi! Đệ tử Lăng Tiêu Các gầm lên, mọi người sửng sốt một hồi, chỉ đành tiếp tục tiến lên. Sao có thể vì một người chết mà không bước nữa? Hành lang phía trước còn dài như vậy. Mọi người lại tiếp tục cất bước, có điều tốc độ đã chậm hơn, không bao lâu lại có một người bị cấm chế công kích. Mặt đất đột nhiên đâm ra một lưỡi hái cắt đứt hai chân người kia. Cũng may có Tuyết Thánh Nữ, chân gãy mọc lại không phải chuyện khó. Thậm chí còn không cần dùng đến bất kỳ thần dược nào. Nhành cây của nàng quấn quanh người kẻ kia, trong thời gian một nén hương, hai chân gãy của kẻ kia đã mọc lại. - Đa tạ Tuyết Thánh Nữ! Kẻ kia khom người hành lễ với Tuyết Thánh Nữ, băng sơn mĩ nhân này nhìn có vẻ xa cách người khác, nhưng chí ít nàng nói được làm được, khiến hảo cảm của mọi người càng có thêm nhiều hảo cảm với nàng.
Chương 1718 Miễn Ta Còn Sống, Ai Chết Cũng Mặc
Đùng! Một nén hương sau trên đỉnh đầu đột nhiên bắn xuống một một đạo ánh sáng màu đen, bắn vào đỉnh đầu một Thần Linh. Người kia mặc Thần Khí chiến giáp, nhưng trong nháy mắt bị đánh sập xuống mặt đất, Tuyết Thánh Nữ không kịp cứu viện, hắn đã bị đánh chết. - Thần Khí chiến giáp còn bị đánh nát! Rất nhiều người co rúm khóe miệng, nhìn thấy người kia biến thành một đống thịt nát, bọn hắn dường như nhìn thấy được bộ của của bản thân trong tương lai. Đã tới nơi này còn có thể thế nào? Ngoại trừ nhắm mắt tiến về phía trước thì không còn cách gì khác. Kỳ thực khi bước vào mộ Nguyệt Đế mọi người đã sẵn sàng đón nhận cái chết. Những người có thể trở thành Thần đều không e ngại cái chết, không có ý chí mạnh bạo làm sao có thể thành Thần. - Huyết Linh Nhi, có biện pháp không? Lục Ly thấp thỏm trong lòng, cơ thể hắn tuy rằng cũng mạnh, cũng có khoác thần giáp nhưng chắc chắn không thể chống cự được đạo ánh sáng giết chóc vừa nãy. - Chủ nhân, đừng nóng vội! Huyết Linh Nhi truyền lời đến: - Cấm chế ở đây rất phức tạp huyền diệu, mỗi phiến đá đều có cấm chế. Ta vẫn chưa thăm dò ra uy lực của những cấm chế kia và có khả năng bộc phát hay không? Cần phải quan sát thôi diễn một phen, cho ta thêm chút thời gian. - Được! Trong lòng Lục Ly thở phào nhẹ nhõm, mặc dù Huyết Linh Nhi không nói chắc chắn trăm phần trăm, nhưng ít ra vẫn có chút hy vọng. Chỉ cần kiên trì một khoảng thời gian nữa, không bị giết chết, hắn vẫn có hi vọng vượt qua. - Đến lượt ngươi! Lục Ly vẫn mải trầm tư, người bên cạnh đẩy hắn một cái, Lục Ly chỉ có thể truyền âm cho Huyết Linh Nhi, để nàng thu vào trong cơ thể mình. Hắn liếc nhìn mấy phiến đá phía trước, tùy tiện nhắm vào một phiến đá, một chân bước lên. An toàn! Lục Ly âm thầm khoan khoái, vận khí không tệ, hắn đặt chân còn lại lên phiến đá. Nhưng khi hắn đặt toàn bộ cơ thể lên phiến đá, mặt đất đột nhiên lóe sáng ánh hào quang, sau đó mười mấy thanh trường thương ở dưới mặt đất đâm lên. - Ể? Vô số ánh mắt quét tới, Tuyết Thánh Nữ lập tức thả nhành cây ra cứu viện. Giờ khắc này trong linh hồn Lục Ly cảm nhận được nguy cơ trí mạng, hắn không dám nghĩ nhiều, vung chiến đao trong tay ra, bổ vào không trung. Xẹt xẹt! Sát Đế Chân Ý phóng thích, đao ảnh màu máu gầm thét bổ ra, thiên địa chi lực xung quanh đều bị lôi kéo. Mấy trường thương trên đỉnh đầu bị đánh gãy, nhưng mà vẫn còn bảy, tám cây trường thương vẫn lao xuống. Ầm! Bả vai trái của Lục Ly bị đâm, Thần Khí chiến giáp bị nổ tung. Sau đó trường thương bên vai trái đâm xuyên người hắn, từ trên đùi hắn cắm thẳng vào lòng đất. - Không được động! Trong đầu Lục Ly hiện lên một ý chí kiên cường, tuy rằng toàn thân đau đớn vô cùng, suýt chút nữa khiến hắn xơ lụi trên mặt đất. Nhưng bên cạnh hắn còn mấy thanh trường thương đâm tới, nếu như hắn dám di chuyển, rất có khả năng đầu sẽ bị đâm thủng. Hộc hộc! Toàn bộ trường thương đi vào trong đất biến mất không thấy dấu vết, nhành cây của Tuyết Thánh Nữ đi tới quấn chặt lấy Lục Ly, một luồng năng lượng xanh lục đi vào trong cơ thể hắn, giúp hắn chữa lành vết thương. - Hít hít! Lục Ly nhắm chặt mắt, khắp người vì đau nhức mà run lên. Vừa nãy quả thực quá nguy hiểm, nếu hắn phản ứng chậm, hoặc không phải uy lực của sát chiêu của Sát Đế đủ mạnh để đánh bay mấy trường thương, giờ khắc này hắn đã chết. - Tên này quả thực rất đặc biệt... Một đệ tử Yên Vũ Lâu nói nhỏ một câu, ánh mắt rất nhiều người lộ ra vẻ tò mò. Vừa nãy Lục Ly dùng sát chiêu của Sát Đế lôi kéo thiên địa chi lực, bọn họ đều có thể cảm ứng được. - Có chút thú vị. Lâu Thập Nhị liếc nhìn Lục Ly, tao nhã vuốt mái tóc quăn, Lăng Phi Độ và Tuyết Thánh Nữ cũng nhìn, nhưng không quá chú ý đến hắn. Thần Giới có nghìn vạn chân ý, chân ý cường đại không ít, các nàng không nhận ra đây chính là Sát Đế Chân Ý đại danh đỉnh đỉnh. Sát Đế đã chết rất nhiều năm, người trẻ tuổi phỏng chừng chỉ nghe qua danh tự này. Đối với sức mạnh của Sát Đế và Sát Đế Chân Ý hoàn toàn không hay biết, chớ nói chi đến việc liếc nhìn cái đã nhận ra. Lục Ly thành công sống sót trong tình huống hiểm ác như vậy khiến vài người phải nhìn hắn bằng cặp mắt khác xưa. Đồng thời cũng khiến bọn hắn có thêm niềm tin, xem ra trong tình huống nguy cấp, nếu như phản ứng đủ nhanh, đối phó kịp thời thì vẫn có cơ hội sống sót. Tiếp tục tiến lên! Nhưng người phía sau lại không may mắn như vậy, sau nửa canh giờ mọi người đi được khoảng nghìn trượng thì có đến mười bảy người chết, hơn mười người bị thương. Bị thương không đáng kể, đã có Tuyết Thánh Nữ hỗ trợ chữa trị, còn có người đang thoi thóp, trong thời gian hai nén hương đã được cứu sống. Sức mạnh của Sinh Mệnh Chân Ý khiến mọi người thán phục. Lục Ly lại đi tiếp về phía trước được mấy bước, vận may không tệ, không gặp phải công kích. Nhưng trong đội ngũ của hắn có một người bị đánh chết, đội ngũ chỉ còn lại bốn người, thế nên tỉ lệ gặp phải cấm chế công kích lại tăng lên. - Huyết Linh Nhi, tình hình thế nào? Trông thấy sắp đến lượt hắn dò đường, trong lòng Lục Ly có chút nôn nóng. Huyết Linh Nhi dò xét đã lâu mà chưa thấy đáp lại, chẳng lẽ không thể phá giải cấm chế ở đây? Ầm! Phía trước ở bên trái có một người bị cột sáng màu đen đánh giết, Tuyết Thánh Nữ nhìn thấy cột sáng màu đen thì không thả nhành cây ra chữa trị. Phàm là cột sáng màu đen hay lôi điện màu tím vàng đều không cần để ý, hai loại này hễ chạm vào đều nắm chắc cái chết. Âm thanh của Huyết Linh Nhi vang lên trong đầu Lục Ly: - Chủ nhân, ta có chút chắc chắn, tuy nhiên không bảo đảm sẽ an toàn tuyệt đối. Bởi vì cấm chế bị khởi động chỉ có bằng ấy mà dưới lòng đất có mấy trăm loại cấm chế, quá rắc rối huyền diệu. - Ừ, ngươi cứ cố gắng là tốt! Lục Ly truyền lời tới: - Hiện tại đến lượt ta, ngươi nói nên bước vào phiến đá nào? Huyết Linh Nhi trầm mặc một lúc nói: - Ta có thể xác định phiến đá phía trước bên trái sẽ bốc lửa, với thực lực của chủ nhân bị thiêu đốt không chết được. - Bốc lửa? Chắc chắn chưa?
Chương 1719 Miễn Ta Còn Sống, Ai Chết Cũng Mặc
Lục Ly dò hỏi một câu, sau khi xác định hắn đạp một chân lên, quả nhiên dưới lòng đất bốc lên một luồng lửa xanh lam. Hắn cắn răng đứng vững, Tuyết Thánh Nữ sau lưng kịp thời phóng nhánh cây tới chữa trị giúp hắn. Hỏa diễm vụt lên một hồi rồi biến mất, cơ thể Lục Ly bốc lên khói xanh, rất nhiều chỗ da thịt bị tổn hại, mái tóc trắng cũng bị đốt hơn nửa. May mắn bên ngoài có long khải bảo vệ, bằng không quần áo hắn bị cháy hết, cả người trên dưới trống trơn. - Thoải mái! Được nhành cây quấn quanh, từng luồng năng lượng kỳ lạ tràn vào trong cơ thể, đau đớn vì da thịt bỏng rát nhanh chóng biến mất. Cảm giác ấy giống như từ địa ngục đi tới thiên đường, khiến người ta không khỏi cảm khái sức mạnh và sự kỳ diệu của Sinh Mệnh Chân Ý. - Đa tạ Tuyết Thánh Nữ! Đợi đến khi thương thế gần như khỏi hẳn, Lục Ly chắp tay bái tạ Tuyết Thánh Nữ. Bất luận Tuyết Thánh Nữ có thể ra tay cứu giúp bọn hắn hay không, bọn hắn đều nên cảm tạ. Tuyết Thánh Nữ sắc mặt bình thản không nói gì, thậm chí cũng không gật đầu, bề ngoài và trong xương cốt đều toát lên vẻ lạnh lùng tránh xa người khác nghìn dặm. Ầm! Bên trái có người tiến lên một bước đột nhiên bị giết chết, hấp dẫn sự chú ý của mọi người. Một lát trôi qua, lại có người bước tới phiến đá bên cạnh, một luồng lôi điện tím vàng ầm ầm đánh xuống giết chết hắn. Hai người còn sót lại trong nhóm không dám bước tiếp, trong mắt tràn ngập sự sợ hãi. Các nhóm nhỏ khác đều ngừng lại, liên tiếp có hai người bị đánh chết, mấy người còn sót lại là bọn hắn sợ rằng không đủ chia ra... - Tất cả chia thành ba nhóm thay phiên nhau bước lên! Lăng Phi Độ đột nhiên mở miệng nói, Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ khẽ gật đầu tán thành. Người bị chết đã rất nhiều, nếu như cứ tiếp tục tiến lên, đám Lục Ly và Lâm Vũ rất có khả năng toàn quân bị diệt. Đám Lục Ly chết hết sẽ không có ai dò đường, khi ấy chỉ có đệ tử Tam Thần Tông chống chọi. Thế nên mặc dù đường đi đã hợp thành ba nhánh, rất có khả năng ba nhánh đều là đường chết, đến lúc ấy không thể tiến lên, công sức đổ sông đổ bể, nhưng đó cũng chỉ là chuyện bất đắc dĩ. Đám Lục Ly lúc trước có hơn sáu mươi người, lúc này chỉ còn tới chưa đến bốn mươi người, các nhóm sáp lại gần nhau thay đan xen nhau tiến lên, tranh thủ tập hợp lại một chỗ. Cứ thay phiên dò đường như vậy, gần như đi mười mấy bước mới đến lượt mình, tỷ lệ sống sót sẽ cao hơn. Các nhóm nhỏ nhanh chóng hợp lại, có điều có hai kẻ xui xẻo, vào lúc tập hợp một kẻ chém ngang lưng, một kẻ bị cột ánh sáng màu đen giết chết. Lục Ly bên này tập hợp với mười ba người, một phiến đá đứng không đủ, chỉ có thể đứng trên mặt mấy phiến đá, thay phiên bước lên phía trước. Lục Ly trầm mặc đứng trên mặt đất, để Huyết Linh Nhi tiếp tục thăm dò suy xét. Đệ tử Tam Thần Tông phía sau cũng chia thành ba đội, bước lên theo ba đội phía trước. Mọi người đều rất kiên nhẫn, dù sao nếu liều lĩnh bước lên phía trước, khả năng chết sẽ chiếm chín phần. Mỗi tổ mười mấy người thay phiên dò đường, như thế tỷ lệ chạm vào cấm chế sẽ ít đi chút. Có điều càng đi vào bên trong, tỷ lệ cấm chế bị khởi động dường như nhiều hơn mấy phần... - Đi bên phải! Lại đến lượt Lục Ly, Huyết Linh Nhi khẳng định chắc nịch, Lục Ly kiên định bước lên phiến đá bên phải, chẳng bao lâu trên mặt hắn xuất hiện vẻ mừng rỡ, lần này cũng rất an toàn. Huyết Linh Nhi dường như nắm giữ được một phần cấm chế của hành lang, chí ít có thể phán đoán phiến đá nào có cấm chế mạnh mẽ hay không. Ầm ầm ầm! Tiếp tục bước đi, liên tục có người bị đánh chết và có người bị thương. Sau nửa canh giờ, mọi người lại lần nữa bước về phía trước được hai nghìn trượng, người của ba đội ngũ đã ít mất một nửa. - Tất cả ép sát vào đội ngũ ở giữa, đi cùng nhau! Quả nhiên là Lăng Phi Độ hạ lệnh, hành lang vẫn chưa nhìn thấy điểm cuối, không ai biết còn xa đến bao nhiêu, chỉ sót lại hai mươi người, không thể đi tách nhau được. Hai mươi người còn lại ánh mắt chán nản, vẻ mặt đều là sự cay đắng và tuyệt vọng. Đường đi không nhìn thấy điểm cuối, bọn họ cũng không nhìn thấy hi vọng, sợ rằng chưa đến được đích, toàn bộ đã chết hết? Lục Ly sắc mặt trông cũng có vẻ khó coi, nhưng trong lòng lại không nghiêm trọng như vẻ mặt. Bởi vì mười mấy lần đến lượt hắn bước lên vừa nãy, mỗi lần hắn đều bước theo sự chỉ dẫn của Huyết Linh Nhi, kết quả đều bình an vô sự, chuyện này khiến hắn càng cảm thấy tự tin. Đương nhiên Lục Ly sẽ không đần độn mà nói cho mọi người biết hắn có thủ đoạn phá trận, người bên cạnh hắn không quen biết một ai, hắn tội gì vì một đám người xa lạ làm lộ bí mật của bản thân trước mắt bao người, đến lúc đó bị người ta nhòm ngó, hắn chết lúc nào không hay... Miễn ta còn sống, đạo hữu ai chết cũng mặc. Đạo hữu chết rất nhanh! Sau một canh giờ, hơn sáu mươi người Lục Ly chỉ còn sót lại năm người... Thanh niên áo xanh Lâm Vũ vận may rất tốt, tuy rằng bị thương sáu lần, nhưng mỗi lần đều không trúng số độc đắc bị đập chết tươi. Ba người còn lại vận may cũng thế, không bị đánh chết ngay lập tức. Cho dù chỉ dư lại năm người, đệ tử Tam Thần Tông vẫn không nói câu nào, cũng không nói sẽ thay bọn hắn dò đường. Phỏng chừng năm người bọn hắn không chết hết, người Tam Thần Tông phía sau chắc chắn sẽ không bước lên. Có điều đây là chuyện thường tình, đổi lại nếu nhóm Lục Ly là người Tam Thần Tông cũng sẽ làm như thế. Vẫn câu nói kia thôi, miễn ta còn sống ai chết cũng mặc, ai là kẻ muốn chết chứ. Lục Ly vẻ mặt chán nản nhưng kỳ thực trong lòng không chút khẩn trương. Thực tế chứng minh Huyết Linh Nhi đã phá giải cấm chế của ải này, chí ít con đường Lục Ly đi không gặp sự cố, cùng lắm chỉ bị thương da thịt. Có điều người bên cạnh mỗi lúc một ít, nếu như toàn bộ đều chết hết thì chỉ còn một mình Lục Ly dò đường. Đến lúc ấy mọi người sẽ đặt sự chú ý lên người hắn, tuy rằng Huyết Tiên Đằng lén lút từ chân hắn thăm dò xuống nền đất, nhưng khó bảo đảm sẽ không bị người khác nhìn ra.
Chương 1720 Tử Tộ
Thực ra lúc này Lục Ly cũng hoài nghi Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ đã nhìn ra được điều gì. Bởi vì hắn cảm thấy ánh mắt hai người sẽ vô tình nhìn vào chân trái hắn, Huyết Tiên Đằng chính là từ chân trái hắn mò xuống đất. - Được rồi! Ngay lúc Lục Ly vẫn còn hoài nghi, phía sau đột nhiên vang lên âm thanh của Tuyết Thánh Nữ, nàng gọi Lâm Vũ vừa định cất bước nói: - Lâm Vũ, mấy người các ngươi đừng đi nộp mạng! Lâm Vũ hơi ngạc nhiên, không hiểu vì sao Tuyết Thánh Nữ lại nói vậy. Chẳng lẽ nàng thấy cắn rứt lương tâm? Định tự mình đi dò đường, cho bọn hắn một tia hy vọng sống tiếp? Lục Ly thấy Tuyết Thánh Nữ đang nhìn mình, khóe miệng lộ ra nụ cười khổ sở. Không ngoài dự đoán của hắn, Tuyết Thánh Nữ chỉ vào Lục Ly nói: - Một mình hắn dò đường là được, chúng ta theo sau hắn. Vô số ánh mắt nhìn chằm chằm Lục Ly, Lăng Phi Độ hoài nghi nhìn Lục Ly vài lượt, dò hỏi: - Tuyết Thánh Nữ, chẳng lẽ tiểu tử này có thủ đoạn độc môn? Có thể xu cát tị hung? Tuyết Thánh Nữ không đáp coi như ngầm thừa nhận, khóe miệng Lâu Thập Nhị lộ ra nụ cười nhàn nhạt, hứng thú nhìn Lục Ly không lên tiếng. Lăng Phi Độ liếc nhìn hai người mấy lần, ánh mắt trở nên âm trầm, nhìn Lục Ly nói: - Ngươi đã có thủ đoạn tại sao không nói sớm cho mọi người cùng biết? Khiến ngần ấy người phải chịu chết? Ngươi thật nham hiểm, tâm tư xảo trá. - ... Lục Ly nhếch môi không nói gì, nhìn thấy rất nhiều người nhìn hắn bằng ánh mắt lạnh nhạt, ngay cả bốn người Lâm Vũ bên cạnh cũng có chút xa cách, hắn không nhịn được phản bác: - Lăng công tử không nên nói thế. Ta không có thủ đoạn nào, bằng không vừa nãy sao suýt chút nữa bị đánh chết. Hơn nữa... Cho dù ta dùng ít thủ đoạn có thể giảm thiểu tỷ lệ tiếp xúc cấm chế, thì không phải một mình ta sẽ bị dò đường ư? Này có công bằng không? Mạng ta tuy rằng không đáng giá nhưng cũng là mạng người. - Hừ! Lăng Phi Độ hừ một tiếng không nói gì, có điều ánh mắt vô cùng tàn nhẫn, trong mắt lóe lên sát ý, hiển nhiên đã nảy sinh sát cơ với Lục Ly. - Được rồi, được rồi! Lâu Thập Nhị mở miệng hòa giải: - Vị tiểu huynh đệ, đường phía trước vẫn còn dài, nếu như ngươi nắm chắc thì dò đường, Lâu Thập Nhị ta nợ ngươi một món nợ ân tình, thế nào? Tuyết Thánh Nữ mở miệng anh đào, nói: - Ngươi đi trước dò đường, dựa theo ghi chép trong lịch sử, ải này chắc chắn có bảo vật. Toàn bộ bảo vật sẽ về tay ngươi, chúng ta tuyệt đối không tranh đoạt. Đám người Lâm Vũ trầm tư trong chốc lát, nhớ tới vừa nãy Lục Ly quả thực mấy lần suýt chết, oán khí trên mặt biến mất. Lâm Vũ chắp tay nói: - Vị tiểu huynh đệ này, nếu như ngươi có năng lực, đành phiền người đi trước dò đường, Lâm Vũ ta nợ ngươi một mạng. Lục Ly trầm mặc, sau đó thở dài một hơi, gật gật đầu. Dù sao cũng đã bị phát hiện, bị ép đến mức này, hắn có nói gì cũng thành vô nghĩa, hơn nữa đến khi mấy người Lâm Vũ chết hết thì hắn vẫn phải dò đường một mình. Huyết Tiên Đăng từ dưới chân hắn thò ra, lần này rất nhiều người khóa chặt thần niệm lên người hắn, đều phát hiện ra vấn đề. Lục Ly nhanh chóng chọn bước lên một phiến đá, chân hắn vừa dừng lại, lại tiếp tục bước lên một phiến đá nữa. Ồ! Rất nhiều người hai mắt sáng rực, đám người Lâm Vũ như trút được gánh nặng. Lục Ly đi trước dẫn đường, nếu như Lục Ly không chết, bọn hắn cũng không chết. Người của Tam Thần Tông thở phào nhẹ nhõm, bởi vì nếu năm người Lục Ly chết, bọn hắn sẽ phải đi lên dò đường. Đương nhiên sao có thể để ba người Lăng Phi Độ, Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ đi trước dò đường? Đến lúc ấy sẽ chết bao nhiêu người? - Hư ảnh màu đỏ này là gì? Thật thần kỳ! - Chẳng lẽ đây là yêu linh? - Sao hắn làm được? Có thể phán đoán ra phiến đá nào sẽ không khởi động cấm chế? Phía sau truyền đến tiếng bàn luận rì rầm, Lục Ly cảm thấy rõ ràng rất nhiều ánh mắt đang khóa chặt lên người hắn, hơn nữa trong mắt nhiều người dường như có sự thèm thuồng, rõ ràng đang nổi lòng tham với Huyết Tiên Đằng. Còn có người quét thần niệm lên Thiên Tà Châu trong tay hắn, khiến Lục Ly càng thêm khổ sở... May mà bề ngoài Thiên Tà Châu không có bất kỳ đặc thù nào, chỉ dùng thần niệm phỏng chừng không ai biết đây là phẩm Thần Khí, bằng không có lẽ sẽ càng nhiều nổi lòng tham. - Mẹ kiếp, ép bức ta, ai quan tâm ngươi là Lăng Tiêu Các công tử, đánh chết ngươi! Lục Ly vô tình quay đầu nhìn lại, thấy con ngươi Lăng Phi Độ ánh lên sát cơ nồng đậm, trong lòng hắn dần trở nên lạnh ngắt. Thất Thập Nhị Thần tông rất lợi hai, thế lực phủ vực đều không dám trêu chọc, nhưng thì thế nào? Chẳng lẽ Lăng Phi Độ muốn giết hắn cướp đoạt bảo vật, hắn đành ngoan ngoãn để có hắn cướp, đứng im cho hắn giết? Lăng Phi Độ xếp hạng trên ba mươi vạn trong Thần bảng? Nhưng Lục Ly không sợ hãi, hắn tin rằng bản thân sử dụng tất cả Huyết Tinh Viêm thúc giục Chiến thần Thanh Vô Tẫn, bộ xương khô khủng bố kia không phải không có khả năng đánh giết Lăng Phi Độ. Hắn giết chết Lăng Phi Độ thì rốt cuộc cũng chỉ còn con đường chết. Lăng Tiêu Các nơi đó có mấy chục người mà Huyết Tinh Viên chỉ còn lại năm viên, dùng hết rồi thì Chiến thần Thanh Vô Tẫn hết tác dụng, hắn chỉ đành chờ chết... Oành! Lục Ly thuận lợi đi lên, ngẫu nhiên sẽ bị cấm chế oanh kích, nhưng lần nào cũng chỉ là cấm chế bình thường, nhiều nhất chỉ bị đánh thương. Tuyết Thánh Nữ kịp thời cứu viện, có nàng ở đây có thể bảo đảm tuyệt đối không có người chết. Người phía sau đều đi theo Lục Ly, cho nên... Lục Ly bị cấm chế oanh kích xong, mỗi người đều bị oanh kích một lần, Tuyết Thánh Nữ mỗi lần đều ra tay cứu người. Đi được nửa canh giờ, Lục Ly vẫn sống sót, toàn bộ người trong đội ngũ phía sau đương nhiên cũng sống sót. Mà phía trước cuối cùng đã hiện lên một cánh cửa, rốt cuộc đã đến điểm cuối. - Không đúng... Đi về phía trước được mười mấy trượng, lúc sắp tiến vào phiến truyền tống môn, Huyết Linh Nhi đột nhiên truyền âm cho Lục Ly: - Chủ nhân, có chuyện rồi, ta cảm nhận được sáu phiến đá bên cạnh truyền tống môn đều có cấm chế khủng bố, nếu như xông vào, rất có thể sẽ chết!
- Ha ha! Lâu Thập Nhị có mái tóc đen hơi quăn, lại thêm vẻ mặt như đang cười cợt, cho nên nhìn hắn như một tay chơi bất cần đời, hắn nghiêng đầu hỏi ngược lại: - Nếu như có thể bay qua thì đám người phía trước kia còn chết sao? Nếu như có cách thì ta còn nói nơi này hoàn toàn dựa vào vận may? Lâm Vũ im lặng, mấy chục người phía trước không nói gì, cũng không di chuyển, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hành lang phía trước, con ngươi lóe lên, nghĩ đủ mọi biện pháp. Vèo! Có người lấy ra một vật thể hình cầu, đột nhiên ném mạnh về phía trước, thiết cầu lăn đi, dọc theo phiến đá đi thẳng về phía trước. Vô số con mắt sáng lên, không sai, bọn hắn có thể dùng dụng cụ thăm dò xem dẫm lên có khởi động cấm chế hay không. - Ặc... Rất nhiều người con mắt liền ảm đạm, thiết cầu lăn được quãng đường nghìn trượng đều không xảy ra chuyện gì, hàng lang không có bất kỳ phản ứng. Quãng đường nghìn trượng ít nhất phải ngang qua hơn một nghìn phiến đá, hơn nữa còn là đường thẳng, một nghìn phiến đá này không thể đều không có chấm chế, điều này chứng tỏ dùng thiết cầu kiểm tra là vô dụng. - Đừng phí công! Lăng Phi Độ mở miệng: - Bất luận dùng vật gì thăm dò cũng vô ích, cho dù ngươi thử dùng một vài linh thú có hơi thở sinh mệnh cũng vô ích. Cấm chế ở đây chỉ có thể cảm ứng hơi thở sinh mệnh của người, còn lại dù là vật gì cũng không thể phát động cấm chế. Đệ tử Lăng Tiêu Các bên cạnh Lăng Phi Độ hơi mất kiên nhẫn: - Hành động đi, mở đường cho bọn ta cửa ải này, các cửa ải tiếp theo các ngươi có thể đi theo bọn ta, Tam Đại Thần Tông bọn ta nói được làm được. - ... Đám người Lâm Vũ tuy rằng không nói gì nhưng khóe miệng nhiều người đều lộ ra vẻ cười cợt. Mở đường cửa ải này, sợ rằng sáu mươi người bọn hắn đều bỏ mạng ấy chứ? Các cửa ải sau đi theo bọn họ, quỷ hồn đi theo à? Tuyết Thánh Nữ nãy giờ vẫn chưa lên tiếng vào thời khắc này lại đột nhiên mở miệng, giọng nàng mặc dù có chút lạnh lùng nhưng hết sức êm tai, như chim hoàng oanh vừa cất tiếng, uyển chuyển dễ nghe: - Các ngươi cứ việc tiến lên, ta có tham ngộ Sinh Tử Chân Ý, chỉ cần các ngươi không bị giết chết trong nháy mắt, ta có thể cứu các ngươi về. - Ồ! Cả đám lập tức sáng rực mắt, Tuyết Thánh Nữ chính là người giỏi nhất trong thế hệ trẻ của Tuyết Sơn Cung, chắc chắn nàng sẽ không lừa gạt. Nói như vậy nàng thực sự cảm ngộ Sinh Tử Chân Ý, chỉ cần không chết trong nháy mắt là có thể cứu sống, vậy thì khả năng bọn hắn sống sót sẽ tăng cao. Lâu Thập Nhị lại mở miệng: - Chư vị, chúng ta biết để các ngươi mở đường là không tốt lắm. Ta sẽ không nuốt lời, chỉ cần các ngươi sống sót, sau này có thể đi Yên Vũ Lâu tìm ta, ta sẽ trực tiếp giúp các ngươi vượt qua vòng tuyển chọn đệ tử đầu tiên của Yên Vũ Lâu. - Chuyện này... Lâu Thập Nhị khiến cả đám kích động, Thất Thập Nhị Thần Tông tuyển chọn đệ tử rất khắt khe, có thể bước vài Thất Thập Nhị Thần Tông chẳng khác gì mở ra một con đường lên trời. Lâu Thập Nhị giúp bọn hắn vượt qua vòng đầu tiên không có nghĩa là đã được gia nhập Yên Vũ Lâu, nhưng ít nhất độ khó sẽ giảm đi rất nhiều. - Được! Lâm Vũ cắn răng dõng dạc: - Đa tạ Thập Nhị công tử, được bước vào Yên Vũ Lâu là nguyện vọng lớn nhất đời này của ta, có câu nói này của Thập Nhị công tử, đáng để ta liều cái mạng nhỏ này! - Xông lên đi! Lăng Phi Độ khoát tay áo nói: - Qua cửa ải này rất có thể sẽ đoạt được bảo vật. Các ngươi ai có thể vượt qua, bảo vật lấy được đều là của người đó, chúng ta thề sẽ không cướp giật. - Xông lên! Những người còn lại đều cắn răng gầm lên, vừa nãy đã đáp ứng người Tam Đại Thần Tông đi mở đường, nếu bọn hắn không tiến lên, chọc giận đệ tử Tam Thần Tông sẽ rất có thể bị đánh bay, bị ép mở đường cho bọn chúng. Hơn nữa... Bọn hắn không thể đứng im ở đây, bọn hắn phải vượt qua ải này, nếu như lấy được bảo vật thì thật đáng giá. Bọn hắn vào đây làm gì? Không phải đoạt bảo vật ư? Bằng không biết rõ mộ Nguyệt Đế lành ít dữ nhiều, sao còn mạo hiểm đi vào? - Phân nhóm mà đi, lần lượt dò đường! Lâm Vũ đi lên đầu tiên, hắn bước thẳng về phía trước đứng lên một phiến đá, bốn người phía sau hắn liền đuổi theo, phiến đá quá nhỏ, chỉ đứng được năm người. Đám còn lại cắn răng, bước tới các phiến đá còn lại, cứ chia nhau mỗi tổ vài người bước lên một phiến, bắt đầu hành trình lấy mạng dò đường. Lục Ly cũng đành đi theo bốn người tiến lên, nhiều cặp mắt đang nhìn chằm chằm, hắn không đi phỏng chừng sẽ bị người Lăng Tiêu Các giết chết. - Nhớ kỹ con đường an toàn! Lăng Phi Độ nhỏ giọng dặn dò đám người phía sau, mỗi lần mộ Nguyệt Đế mở ra, tuyến đường an toàn của sinh tử lộ sẽ thay đổi, có điều chỉ cần người phía trước tìm ra đường an toàn, bọn hắn có thể đi theo, ung dung rời khỏi sinh tử lộ. Vút! Tuyết Thánh Nữ nhón mũi chân, cơ thể nhẹ nhàng đi đến, theo sau đám người Lục Ly. Trên tay nàng xuất hiện một nhành cây màu xanh, bên trên lóng lánh huỳnh quang màu xanh nhạt, chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể chữa thương cho mọi người. Đám Lăng Phi Độ, Lâu Thập Nhị không nhúc nhích, chỉ âm thầm nhớ kĩ tuyến đường đi. Hiện tại đám Lục Ly có mười mấy nhóm đi lên, chỉ cần đi được một con đường tuyệt đối an toàn, bọn hắn liền có thể theo sau. Ầm! Một người trong tổ của Lâm Vũ vừa đặt chân lên một phiến đá, phiến đá đột nhiên tỏa sáng lấp lánh, sau đó bên dưới bốc lên một đám hỏa diệm màu xanh u ám, người kia lập tức bị lửa bao phủ, toàn thân đều dấy lên ngọn lửa hừng hực. Vút! Chiếc cành trong tay Tuyết Thánh Nữ quất tới như một sợi roi, quấn quanh lấy người kia, từng luồng ánh sắc màu lục bao phủ hắn. Âm thanh của Tuyết Thánh Nữ vang lên trong hành lang: - Nhịn đau, đừng nhúc nhích, nếu lăn trên đất một vòng người chắc chắn sẽ chết! - A... Người kia vừa bị ngọn lửa nuốt lấy, Tuyết Thánh Nữ liền quất tới, cũng nhắc nhở ngay lập tức. Nếu như không phải là Tuyết Thánh Nữ, hắn sợ rằng đã đau đớn lặn lộn trên mặt đất, chắc chắn sẽ động vào càng nhiều cấm chế, chết trong nháy mắt.
Chương 1717 Sức Mạnh Của Cấm Chế
Cũng may mặt đất chỉ bùng lên một ngọn hỏa diệm, ngươi kia tuy rằng bị lửa cháy xém người nhưng nhành cây của Tuyết Thánh Nữ vừa đến, hỏa diễm lập tức dập tắt. Da thịt khắp người hắn bị tổn thương, bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy tốc độ hồi phục. Phù phù! Đám Lâm Vũ, Lục Ly thở phào một hơi, ánh mắt nhìn Tuyết Thánh Nữ nhu hòa hơn rất nhiều. Nếu vừa nãy không phải Tuyết Thánh Nữ xuất thủ, người kia đã chết rồi. Điều này chứng tỏ Tuyết Thánh Nữ nói lời giữ lời, cứu viện cũng vô cùng kịp thời, như thế khả năng bảo vệ mạng nhỏ của bọn hắn tăng cao rất nhiều. - Sinh Mệnh Chân Ý này thật mạnh mẽ! Lục Ly phát hiện chỉ trong mấy hơi thở, thương thế của kẻ kia đã hồi phục hoàn toàn. Từng lớp vảy máu bị tổn thương trên mặt và tay đã bị bong ra, hiện lên lớp da trắng trẻo như da trẻ con. - Tiếp tục tiến lên! Tuyết Thánh Nữ thu nhành cây lại, lạnh nhạt nói một câu. Đám người Lâm Vũ liếc nhìn nhau, tiếp tục tiến lên. Mỗi tổ năm người, mọi người đều ngầm hiểu với nhau, mỗi người thay phiên bước lên một bước, sống hay chết đành dựa vào vận may của mỗi người. Hành lang rất lớn, mỗi hàng đều có ba mươi, bốn mươi phiến đá, cho nên có thể đi tùy ý. Đương nhiên không ai biết được phiến đá nào sẽ khởi động cấm chế, chỉ đành nhắm mắt đi liều. Mấy nhóm người bước về phía trước mười mấy trượng, vừa nãy chỉ có người kia bị ngọn lửa thiêu cháy một hồi, tất cả đều âm thầm lau mồ hôi lạnh. Xem ra vận may của cả đám không tệ, phỏng chừng đoạn đường phía trước cũng có tương đối ít cấm chế. Lại đến phiên Lục Ly dò đường, trong người hắn từng mảnh long lân dày đặc, bên ngoài cơ thể hiện lên thần giáp, còn sử dụng Nhiên Huyết Thần Kỹ, quét tới mấy khối đá phía trước, tùy tiện chọn bước vào một phiến. - An toàn! Sau khi đạp hai chân lên, hắn xác định không xảy ra chuyện gì, nhất thời như trút được gánh nặng, bốn người phía sau vội vàng đi theo. Ầm! Bên trái đột nhiên vang lên tiếng nổ nhức óc, mọi người lướt nhìn qua, vừa vặn bắt gặp một người bị một đạo sấm sét tím vàng oanh kích. Vụt! Nhành cây của Tuyết Thánh Nữ kịp thời quất đến, có điều... Lần này không có tác dụng. Nhành cây còn chưa kịp đến, cơ thể người kia đã hóa thành bột mịn, rõ ràng đã bị đánh tan xác. Hít hít! Vô số người hít vào một ngụm khí lạnh, nhìn lớp tro cặn trên mặt đất, trong mắt đều là sự sợ hãi. Mới vừa rồi còn là một người đang sống sờ sờ, nháy mắt đã biến thành tro bụi, ngay cả thi thể cũng không lưu lại, lôi điện này quả thực quá bá đạo. - Đây mới là sức mạnh của cấm chế! Lục Ly âm thầm cảm khái, trước đây hắn vẫn luôn xem thường trận pháp cấm chế, sau này gặp được thư tịch mà Thiên Linh Tử lưu lại, mới có thêm hiểu biết về trận pháp cấm chế. Hiện giờ mới thấy trận pháp lợi hại đến thế, khiến hắn ngày càng có hứng thú với trận pháp cấm chế. - Đáng tiếc thay! Lục Ly khẽ lắc đầu, hiểu biết của hắn về trận pháp cấm chế thực sự quá ít ỏi. Sách Thiên Linh Tử lưu lại hắn mới chỉ vỏn vẹn đọc được một phần, nhiều nhất là trận pháp cấm chế sơ cấp, còn muốn phá giải cấm chế sinh tử lộ, không khác nào người si nói mộng. - Không đúng! Nghĩ tới đây, nội tâm Lục Ly hơi dao động, hắn không cần phải hóa giải. Chỉ cần phán đoán xem bên dưới phiến đá nào có cấm chế, chỉ cần dự đoán nơi nào có nguy hiểm là được. - Huyết Linh Nhi! Lục Ly lập tức sử dụng liên hệ tinh thần kết nối với Huyết Linh Đằng, nói qua tình hình sinh tử lộ cho Huyết Linh Nhi nghe một lượt, dò hỏi nó xem có cách phá giải hay không? Chỉ cần Huyết Linh Nhi có thể phán đoán giúp hắn tuyến đường an toàn nhất, hắn có thể ung dung bước trên đường lớn. Huyết Tiên Đằng là thiên địa kỳ vật, có một loại thiên phú thần thông, có thể phá giải trận pháp cấm chế. Cho dù thành Thần có cường đại cỡ nào, nàng đều có thể dễ dàng không chế cấm chế của thành Thần, khống chế cả tòa thành Thần. Nàng còn có thể giúp hắn phá giải cấm chế Thiên Tà Châu, có thể thấy Huyết Tiên Đằng rất mạnh về phương diện này. - Không biết, ta phải dò xét một lượt thử xem sao! Huyết Linh Nhi không thể đưa ra cho Lục Ly một đáp án chính xác, Lục Ly khẽ gật đầu, suy nghĩ một hồi nói: - Ngươi thả ra một xúc tua, lặng lẽ tiến vào cơ thể ta. Sau đó thông qua chân ta thăm dò lòng đất, tuyệt đối không thể để bất kì kẻ nào phát hiện. Nếu như Huyết Tiên Đằng có thể phá trận, lại bị đệ tử Tam Thần Tông phát hiện, chắc chắn sẽ khiến bọn hắn mơ tưởng. Một khi bị kẻ có lòng tham ghi nhớ, cho dù hắn có thể đi qua hành lang cũng chẳng mấy chốc sẽ bị giết chết. Roẹt! Thiên Tà Châu trong tay Lục Ly hơi lóe sáng, may mà hơi thở của Thiên Tà Châu không mạnh. Rất nhiều người có pháp khí và Thần Khí, Thiên Tà Châu của Lục Ly không khiến kẻ nào chú ý. Huyết Tiên Đằng từ bên trong Thiên Tà Châu dò ra một xúc tu hư ảnh chui vào trong người Lục Ly, sau đó thò ra dưới chân Lục Ly, lặng lẽ cắm vào phiến đá phía dưới. Mọi người đang chú ý đến người bên kia bị giết chết, không ai để ý đến mánh khóe của Lục Ly. Lục Ly làm rất bí mật, ngoại trừ vừa nãy Thiên Tà Châu hơi lóe sáng thì không có bất cứ động tĩnh nào. - Tiếp tục đi! Đệ tử Lăng Tiêu Các gầm lên, mọi người sửng sốt một hồi, chỉ đành tiếp tục tiến lên. Sao có thể vì một người chết mà không bước nữa? Hành lang phía trước còn dài như vậy. Mọi người lại tiếp tục cất bước, có điều tốc độ đã chậm hơn, không bao lâu lại có một người bị cấm chế công kích. Mặt đất đột nhiên đâm ra một lưỡi hái cắt đứt hai chân người kia. Cũng may có Tuyết Thánh Nữ, chân gãy mọc lại không phải chuyện khó. Thậm chí còn không cần dùng đến bất kỳ thần dược nào. Nhành cây của nàng quấn quanh người kẻ kia, trong thời gian một nén hương, hai chân gãy của kẻ kia đã mọc lại. - Đa tạ Tuyết Thánh Nữ! Kẻ kia khom người hành lễ với Tuyết Thánh Nữ, băng sơn mĩ nhân này nhìn có vẻ xa cách người khác, nhưng chí ít nàng nói được làm được, khiến hảo cảm của mọi người càng có thêm nhiều hảo cảm với nàng.
Chương 1718 Miễn Ta Còn Sống, Ai Chết Cũng Mặc
Đùng! Một nén hương sau trên đỉnh đầu đột nhiên bắn xuống một một đạo ánh sáng màu đen, bắn vào đỉnh đầu một Thần Linh. Người kia mặc Thần Khí chiến giáp, nhưng trong nháy mắt bị đánh sập xuống mặt đất, Tuyết Thánh Nữ không kịp cứu viện, hắn đã bị đánh chết. - Thần Khí chiến giáp còn bị đánh nát! Rất nhiều người co rúm khóe miệng, nhìn thấy người kia biến thành một đống thịt nát, bọn hắn dường như nhìn thấy được bộ của của bản thân trong tương lai. Đã tới nơi này còn có thể thế nào? Ngoại trừ nhắm mắt tiến về phía trước thì không còn cách gì khác. Kỳ thực khi bước vào mộ Nguyệt Đế mọi người đã sẵn sàng đón nhận cái chết. Những người có thể trở thành Thần đều không e ngại cái chết, không có ý chí mạnh bạo làm sao có thể thành Thần. - Huyết Linh Nhi, có biện pháp không? Lục Ly thấp thỏm trong lòng, cơ thể hắn tuy rằng cũng mạnh, cũng có khoác thần giáp nhưng chắc chắn không thể chống cự được đạo ánh sáng giết chóc vừa nãy. - Chủ nhân, đừng nóng vội! Huyết Linh Nhi truyền lời đến: - Cấm chế ở đây rất phức tạp huyền diệu, mỗi phiến đá đều có cấm chế. Ta vẫn chưa thăm dò ra uy lực của những cấm chế kia và có khả năng bộc phát hay không? Cần phải quan sát thôi diễn một phen, cho ta thêm chút thời gian. - Được! Trong lòng Lục Ly thở phào nhẹ nhõm, mặc dù Huyết Linh Nhi không nói chắc chắn trăm phần trăm, nhưng ít ra vẫn có chút hy vọng. Chỉ cần kiên trì một khoảng thời gian nữa, không bị giết chết, hắn vẫn có hi vọng vượt qua. - Đến lượt ngươi! Lục Ly vẫn mải trầm tư, người bên cạnh đẩy hắn một cái, Lục Ly chỉ có thể truyền âm cho Huyết Linh Nhi, để nàng thu vào trong cơ thể mình. Hắn liếc nhìn mấy phiến đá phía trước, tùy tiện nhắm vào một phiến đá, một chân bước lên. An toàn! Lục Ly âm thầm khoan khoái, vận khí không tệ, hắn đặt chân còn lại lên phiến đá. Nhưng khi hắn đặt toàn bộ cơ thể lên phiến đá, mặt đất đột nhiên lóe sáng ánh hào quang, sau đó mười mấy thanh trường thương ở dưới mặt đất đâm lên. - Ể? Vô số ánh mắt quét tới, Tuyết Thánh Nữ lập tức thả nhành cây ra cứu viện. Giờ khắc này trong linh hồn Lục Ly cảm nhận được nguy cơ trí mạng, hắn không dám nghĩ nhiều, vung chiến đao trong tay ra, bổ vào không trung. Xẹt xẹt! Sát Đế Chân Ý phóng thích, đao ảnh màu máu gầm thét bổ ra, thiên địa chi lực xung quanh đều bị lôi kéo. Mấy trường thương trên đỉnh đầu bị đánh gãy, nhưng mà vẫn còn bảy, tám cây trường thương vẫn lao xuống. Ầm! Bả vai trái của Lục Ly bị đâm, Thần Khí chiến giáp bị nổ tung. Sau đó trường thương bên vai trái đâm xuyên người hắn, từ trên đùi hắn cắm thẳng vào lòng đất. - Không được động! Trong đầu Lục Ly hiện lên một ý chí kiên cường, tuy rằng toàn thân đau đớn vô cùng, suýt chút nữa khiến hắn xơ lụi trên mặt đất. Nhưng bên cạnh hắn còn mấy thanh trường thương đâm tới, nếu như hắn dám di chuyển, rất có khả năng đầu sẽ bị đâm thủng. Hộc hộc! Toàn bộ trường thương đi vào trong đất biến mất không thấy dấu vết, nhành cây của Tuyết Thánh Nữ đi tới quấn chặt lấy Lục Ly, một luồng năng lượng xanh lục đi vào trong cơ thể hắn, giúp hắn chữa lành vết thương. - Hít hít! Lục Ly nhắm chặt mắt, khắp người vì đau nhức mà run lên. Vừa nãy quả thực quá nguy hiểm, nếu hắn phản ứng chậm, hoặc không phải uy lực của sát chiêu của Sát Đế đủ mạnh để đánh bay mấy trường thương, giờ khắc này hắn đã chết. - Tên này quả thực rất đặc biệt... Một đệ tử Yên Vũ Lâu nói nhỏ một câu, ánh mắt rất nhiều người lộ ra vẻ tò mò. Vừa nãy Lục Ly dùng sát chiêu của Sát Đế lôi kéo thiên địa chi lực, bọn họ đều có thể cảm ứng được. - Có chút thú vị. Lâu Thập Nhị liếc nhìn Lục Ly, tao nhã vuốt mái tóc quăn, Lăng Phi Độ và Tuyết Thánh Nữ cũng nhìn, nhưng không quá chú ý đến hắn. Thần Giới có nghìn vạn chân ý, chân ý cường đại không ít, các nàng không nhận ra đây chính là Sát Đế Chân Ý đại danh đỉnh đỉnh. Sát Đế đã chết rất nhiều năm, người trẻ tuổi phỏng chừng chỉ nghe qua danh tự này. Đối với sức mạnh của Sát Đế và Sát Đế Chân Ý hoàn toàn không hay biết, chớ nói chi đến việc liếc nhìn cái đã nhận ra. Lục Ly thành công sống sót trong tình huống hiểm ác như vậy khiến vài người phải nhìn hắn bằng cặp mắt khác xưa. Đồng thời cũng khiến bọn hắn có thêm niềm tin, xem ra trong tình huống nguy cấp, nếu như phản ứng đủ nhanh, đối phó kịp thời thì vẫn có cơ hội sống sót. Tiếp tục tiến lên! Nhưng người phía sau lại không may mắn như vậy, sau nửa canh giờ mọi người đi được khoảng nghìn trượng thì có đến mười bảy người chết, hơn mười người bị thương. Bị thương không đáng kể, đã có Tuyết Thánh Nữ hỗ trợ chữa trị, còn có người đang thoi thóp, trong thời gian hai nén hương đã được cứu sống. Sức mạnh của Sinh Mệnh Chân Ý khiến mọi người thán phục. Lục Ly lại đi tiếp về phía trước được mấy bước, vận may không tệ, không gặp phải công kích. Nhưng trong đội ngũ của hắn có một người bị đánh chết, đội ngũ chỉ còn lại bốn người, thế nên tỉ lệ gặp phải cấm chế công kích lại tăng lên. - Huyết Linh Nhi, tình hình thế nào? Trông thấy sắp đến lượt hắn dò đường, trong lòng Lục Ly có chút nôn nóng. Huyết Linh Nhi dò xét đã lâu mà chưa thấy đáp lại, chẳng lẽ không thể phá giải cấm chế ở đây? Ầm! Phía trước ở bên trái có một người bị cột sáng màu đen đánh giết, Tuyết Thánh Nữ nhìn thấy cột sáng màu đen thì không thả nhành cây ra chữa trị. Phàm là cột sáng màu đen hay lôi điện màu tím vàng đều không cần để ý, hai loại này hễ chạm vào đều nắm chắc cái chết. Âm thanh của Huyết Linh Nhi vang lên trong đầu Lục Ly: - Chủ nhân, ta có chút chắc chắn, tuy nhiên không bảo đảm sẽ an toàn tuyệt đối. Bởi vì cấm chế bị khởi động chỉ có bằng ấy mà dưới lòng đất có mấy trăm loại cấm chế, quá rắc rối huyền diệu. - Ừ, ngươi cứ cố gắng là tốt! Lục Ly truyền lời tới: - Hiện tại đến lượt ta, ngươi nói nên bước vào phiến đá nào? Huyết Linh Nhi trầm mặc một lúc nói: - Ta có thể xác định phiến đá phía trước bên trái sẽ bốc lửa, với thực lực của chủ nhân bị thiêu đốt không chết được. - Bốc lửa? Chắc chắn chưa?
Chương 1719 Miễn Ta Còn Sống, Ai Chết Cũng Mặc
Lục Ly dò hỏi một câu, sau khi xác định hắn đạp một chân lên, quả nhiên dưới lòng đất bốc lên một luồng lửa xanh lam. Hắn cắn răng đứng vững, Tuyết Thánh Nữ sau lưng kịp thời phóng nhánh cây tới chữa trị giúp hắn. Hỏa diễm vụt lên một hồi rồi biến mất, cơ thể Lục Ly bốc lên khói xanh, rất nhiều chỗ da thịt bị tổn hại, mái tóc trắng cũng bị đốt hơn nửa. May mắn bên ngoài có long khải bảo vệ, bằng không quần áo hắn bị cháy hết, cả người trên dưới trống trơn. - Thoải mái! Được nhành cây quấn quanh, từng luồng năng lượng kỳ lạ tràn vào trong cơ thể, đau đớn vì da thịt bỏng rát nhanh chóng biến mất. Cảm giác ấy giống như từ địa ngục đi tới thiên đường, khiến người ta không khỏi cảm khái sức mạnh và sự kỳ diệu của Sinh Mệnh Chân Ý. - Đa tạ Tuyết Thánh Nữ! Đợi đến khi thương thế gần như khỏi hẳn, Lục Ly chắp tay bái tạ Tuyết Thánh Nữ. Bất luận Tuyết Thánh Nữ có thể ra tay cứu giúp bọn hắn hay không, bọn hắn đều nên cảm tạ. Tuyết Thánh Nữ sắc mặt bình thản không nói gì, thậm chí cũng không gật đầu, bề ngoài và trong xương cốt đều toát lên vẻ lạnh lùng tránh xa người khác nghìn dặm. Ầm! Bên trái có người tiến lên một bước đột nhiên bị giết chết, hấp dẫn sự chú ý của mọi người. Một lát trôi qua, lại có người bước tới phiến đá bên cạnh, một luồng lôi điện tím vàng ầm ầm đánh xuống giết chết hắn. Hai người còn sót lại trong nhóm không dám bước tiếp, trong mắt tràn ngập sự sợ hãi. Các nhóm nhỏ khác đều ngừng lại, liên tiếp có hai người bị đánh chết, mấy người còn sót lại là bọn hắn sợ rằng không đủ chia ra... - Tất cả chia thành ba nhóm thay phiên nhau bước lên! Lăng Phi Độ đột nhiên mở miệng nói, Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ khẽ gật đầu tán thành. Người bị chết đã rất nhiều, nếu như cứ tiếp tục tiến lên, đám Lục Ly và Lâm Vũ rất có khả năng toàn quân bị diệt. Đám Lục Ly chết hết sẽ không có ai dò đường, khi ấy chỉ có đệ tử Tam Thần Tông chống chọi. Thế nên mặc dù đường đi đã hợp thành ba nhánh, rất có khả năng ba nhánh đều là đường chết, đến lúc ấy không thể tiến lên, công sức đổ sông đổ bể, nhưng đó cũng chỉ là chuyện bất đắc dĩ. Đám Lục Ly lúc trước có hơn sáu mươi người, lúc này chỉ còn tới chưa đến bốn mươi người, các nhóm sáp lại gần nhau thay đan xen nhau tiến lên, tranh thủ tập hợp lại một chỗ. Cứ thay phiên dò đường như vậy, gần như đi mười mấy bước mới đến lượt mình, tỷ lệ sống sót sẽ cao hơn. Các nhóm nhỏ nhanh chóng hợp lại, có điều có hai kẻ xui xẻo, vào lúc tập hợp một kẻ chém ngang lưng, một kẻ bị cột ánh sáng màu đen giết chết. Lục Ly bên này tập hợp với mười ba người, một phiến đá đứng không đủ, chỉ có thể đứng trên mặt mấy phiến đá, thay phiên bước lên phía trước. Lục Ly trầm mặc đứng trên mặt đất, để Huyết Linh Nhi tiếp tục thăm dò suy xét. Đệ tử Tam Thần Tông phía sau cũng chia thành ba đội, bước lên theo ba đội phía trước. Mọi người đều rất kiên nhẫn, dù sao nếu liều lĩnh bước lên phía trước, khả năng chết sẽ chiếm chín phần. Mỗi tổ mười mấy người thay phiên dò đường, như thế tỷ lệ chạm vào cấm chế sẽ ít đi chút. Có điều càng đi vào bên trong, tỷ lệ cấm chế bị khởi động dường như nhiều hơn mấy phần... - Đi bên phải! Lại đến lượt Lục Ly, Huyết Linh Nhi khẳng định chắc nịch, Lục Ly kiên định bước lên phiến đá bên phải, chẳng bao lâu trên mặt hắn xuất hiện vẻ mừng rỡ, lần này cũng rất an toàn. Huyết Linh Nhi dường như nắm giữ được một phần cấm chế của hành lang, chí ít có thể phán đoán phiến đá nào có cấm chế mạnh mẽ hay không. Ầm ầm ầm! Tiếp tục bước đi, liên tục có người bị đánh chết và có người bị thương. Sau nửa canh giờ, mọi người lại lần nữa bước về phía trước được hai nghìn trượng, người của ba đội ngũ đã ít mất một nửa. - Tất cả ép sát vào đội ngũ ở giữa, đi cùng nhau! Quả nhiên là Lăng Phi Độ hạ lệnh, hành lang vẫn chưa nhìn thấy điểm cuối, không ai biết còn xa đến bao nhiêu, chỉ sót lại hai mươi người, không thể đi tách nhau được. Hai mươi người còn lại ánh mắt chán nản, vẻ mặt đều là sự cay đắng và tuyệt vọng. Đường đi không nhìn thấy điểm cuối, bọn họ cũng không nhìn thấy hi vọng, sợ rằng chưa đến được đích, toàn bộ đã chết hết? Lục Ly sắc mặt trông cũng có vẻ khó coi, nhưng trong lòng lại không nghiêm trọng như vẻ mặt. Bởi vì mười mấy lần đến lượt hắn bước lên vừa nãy, mỗi lần hắn đều bước theo sự chỉ dẫn của Huyết Linh Nhi, kết quả đều bình an vô sự, chuyện này khiến hắn càng cảm thấy tự tin. Đương nhiên Lục Ly sẽ không đần độn mà nói cho mọi người biết hắn có thủ đoạn phá trận, người bên cạnh hắn không quen biết một ai, hắn tội gì vì một đám người xa lạ làm lộ bí mật của bản thân trước mắt bao người, đến lúc đó bị người ta nhòm ngó, hắn chết lúc nào không hay... Miễn ta còn sống, đạo hữu ai chết cũng mặc. Đạo hữu chết rất nhanh! Sau một canh giờ, hơn sáu mươi người Lục Ly chỉ còn sót lại năm người... Thanh niên áo xanh Lâm Vũ vận may rất tốt, tuy rằng bị thương sáu lần, nhưng mỗi lần đều không trúng số độc đắc bị đập chết tươi. Ba người còn lại vận may cũng thế, không bị đánh chết ngay lập tức. Cho dù chỉ dư lại năm người, đệ tử Tam Thần Tông vẫn không nói câu nào, cũng không nói sẽ thay bọn hắn dò đường. Phỏng chừng năm người bọn hắn không chết hết, người Tam Thần Tông phía sau chắc chắn sẽ không bước lên. Có điều đây là chuyện thường tình, đổi lại nếu nhóm Lục Ly là người Tam Thần Tông cũng sẽ làm như thế. Vẫn câu nói kia thôi, miễn ta còn sống ai chết cũng mặc, ai là kẻ muốn chết chứ. Lục Ly vẻ mặt chán nản nhưng kỳ thực trong lòng không chút khẩn trương. Thực tế chứng minh Huyết Linh Nhi đã phá giải cấm chế của ải này, chí ít con đường Lục Ly đi không gặp sự cố, cùng lắm chỉ bị thương da thịt. Có điều người bên cạnh mỗi lúc một ít, nếu như toàn bộ đều chết hết thì chỉ còn một mình Lục Ly dò đường. Đến lúc ấy mọi người sẽ đặt sự chú ý lên người hắn, tuy rằng Huyết Tiên Đằng lén lút từ chân hắn thăm dò xuống nền đất, nhưng khó bảo đảm sẽ không bị người khác nhìn ra.
Chương 1720 Tử Tộ
Thực ra lúc này Lục Ly cũng hoài nghi Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ đã nhìn ra được điều gì. Bởi vì hắn cảm thấy ánh mắt hai người sẽ vô tình nhìn vào chân trái hắn, Huyết Tiên Đằng chính là từ chân trái hắn mò xuống đất. - Được rồi! Ngay lúc Lục Ly vẫn còn hoài nghi, phía sau đột nhiên vang lên âm thanh của Tuyết Thánh Nữ, nàng gọi Lâm Vũ vừa định cất bước nói: - Lâm Vũ, mấy người các ngươi đừng đi nộp mạng! Lâm Vũ hơi ngạc nhiên, không hiểu vì sao Tuyết Thánh Nữ lại nói vậy. Chẳng lẽ nàng thấy cắn rứt lương tâm? Định tự mình đi dò đường, cho bọn hắn một tia hy vọng sống tiếp? Lục Ly thấy Tuyết Thánh Nữ đang nhìn mình, khóe miệng lộ ra nụ cười khổ sở. Không ngoài dự đoán của hắn, Tuyết Thánh Nữ chỉ vào Lục Ly nói: - Một mình hắn dò đường là được, chúng ta theo sau hắn. Vô số ánh mắt nhìn chằm chằm Lục Ly, Lăng Phi Độ hoài nghi nhìn Lục Ly vài lượt, dò hỏi: - Tuyết Thánh Nữ, chẳng lẽ tiểu tử này có thủ đoạn độc môn? Có thể xu cát tị hung? Tuyết Thánh Nữ không đáp coi như ngầm thừa nhận, khóe miệng Lâu Thập Nhị lộ ra nụ cười nhàn nhạt, hứng thú nhìn Lục Ly không lên tiếng. Lăng Phi Độ liếc nhìn hai người mấy lần, ánh mắt trở nên âm trầm, nhìn Lục Ly nói: - Ngươi đã có thủ đoạn tại sao không nói sớm cho mọi người cùng biết? Khiến ngần ấy người phải chịu chết? Ngươi thật nham hiểm, tâm tư xảo trá. - ... Lục Ly nhếch môi không nói gì, nhìn thấy rất nhiều người nhìn hắn bằng ánh mắt lạnh nhạt, ngay cả bốn người Lâm Vũ bên cạnh cũng có chút xa cách, hắn không nhịn được phản bác: - Lăng công tử không nên nói thế. Ta không có thủ đoạn nào, bằng không vừa nãy sao suýt chút nữa bị đánh chết. Hơn nữa... Cho dù ta dùng ít thủ đoạn có thể giảm thiểu tỷ lệ tiếp xúc cấm chế, thì không phải một mình ta sẽ bị dò đường ư? Này có công bằng không? Mạng ta tuy rằng không đáng giá nhưng cũng là mạng người. - Hừ! Lăng Phi Độ hừ một tiếng không nói gì, có điều ánh mắt vô cùng tàn nhẫn, trong mắt lóe lên sát ý, hiển nhiên đã nảy sinh sát cơ với Lục Ly. - Được rồi, được rồi! Lâu Thập Nhị mở miệng hòa giải: - Vị tiểu huynh đệ, đường phía trước vẫn còn dài, nếu như ngươi nắm chắc thì dò đường, Lâu Thập Nhị ta nợ ngươi một món nợ ân tình, thế nào? Tuyết Thánh Nữ mở miệng anh đào, nói: - Ngươi đi trước dò đường, dựa theo ghi chép trong lịch sử, ải này chắc chắn có bảo vật. Toàn bộ bảo vật sẽ về tay ngươi, chúng ta tuyệt đối không tranh đoạt. Đám người Lâm Vũ trầm tư trong chốc lát, nhớ tới vừa nãy Lục Ly quả thực mấy lần suýt chết, oán khí trên mặt biến mất. Lâm Vũ chắp tay nói: - Vị tiểu huynh đệ này, nếu như ngươi có năng lực, đành phiền người đi trước dò đường, Lâm Vũ ta nợ ngươi một mạng. Lục Ly trầm mặc, sau đó thở dài một hơi, gật gật đầu. Dù sao cũng đã bị phát hiện, bị ép đến mức này, hắn có nói gì cũng thành vô nghĩa, hơn nữa đến khi mấy người Lâm Vũ chết hết thì hắn vẫn phải dò đường một mình. Huyết Tiên Đăng từ dưới chân hắn thò ra, lần này rất nhiều người khóa chặt thần niệm lên người hắn, đều phát hiện ra vấn đề. Lục Ly nhanh chóng chọn bước lên một phiến đá, chân hắn vừa dừng lại, lại tiếp tục bước lên một phiến đá nữa. Ồ! Rất nhiều người hai mắt sáng rực, đám người Lâm Vũ như trút được gánh nặng. Lục Ly đi trước dẫn đường, nếu như Lục Ly không chết, bọn hắn cũng không chết. Người của Tam Thần Tông thở phào nhẹ nhõm, bởi vì nếu năm người Lục Ly chết, bọn hắn sẽ phải đi lên dò đường. Đương nhiên sao có thể để ba người Lăng Phi Độ, Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ đi trước dò đường? Đến lúc ấy sẽ chết bao nhiêu người? - Hư ảnh màu đỏ này là gì? Thật thần kỳ! - Chẳng lẽ đây là yêu linh? - Sao hắn làm được? Có thể phán đoán ra phiến đá nào sẽ không khởi động cấm chế? Phía sau truyền đến tiếng bàn luận rì rầm, Lục Ly cảm thấy rõ ràng rất nhiều ánh mắt đang khóa chặt lên người hắn, hơn nữa trong mắt nhiều người dường như có sự thèm thuồng, rõ ràng đang nổi lòng tham với Huyết Tiên Đằng. Còn có người quét thần niệm lên Thiên Tà Châu trong tay hắn, khiến Lục Ly càng thêm khổ sở... May mà bề ngoài Thiên Tà Châu không có bất kỳ đặc thù nào, chỉ dùng thần niệm phỏng chừng không ai biết đây là phẩm Thần Khí, bằng không có lẽ sẽ càng nhiều nổi lòng tham. - Mẹ kiếp, ép bức ta, ai quan tâm ngươi là Lăng Tiêu Các công tử, đánh chết ngươi! Lục Ly vô tình quay đầu nhìn lại, thấy con ngươi Lăng Phi Độ ánh lên sát cơ nồng đậm, trong lòng hắn dần trở nên lạnh ngắt. Thất Thập Nhị Thần tông rất lợi hai, thế lực phủ vực đều không dám trêu chọc, nhưng thì thế nào? Chẳng lẽ Lăng Phi Độ muốn giết hắn cướp đoạt bảo vật, hắn đành ngoan ngoãn để có hắn cướp, đứng im cho hắn giết? Lăng Phi Độ xếp hạng trên ba mươi vạn trong Thần bảng? Nhưng Lục Ly không sợ hãi, hắn tin rằng bản thân sử dụng tất cả Huyết Tinh Viêm thúc giục Chiến thần Thanh Vô Tẫn, bộ xương khô khủng bố kia không phải không có khả năng đánh giết Lăng Phi Độ. Hắn giết chết Lăng Phi Độ thì rốt cuộc cũng chỉ còn con đường chết. Lăng Tiêu Các nơi đó có mấy chục người mà Huyết Tinh Viên chỉ còn lại năm viên, dùng hết rồi thì Chiến thần Thanh Vô Tẫn hết tác dụng, hắn chỉ đành chờ chết... Oành! Lục Ly thuận lợi đi lên, ngẫu nhiên sẽ bị cấm chế oanh kích, nhưng lần nào cũng chỉ là cấm chế bình thường, nhiều nhất chỉ bị đánh thương. Tuyết Thánh Nữ kịp thời cứu viện, có nàng ở đây có thể bảo đảm tuyệt đối không có người chết. Người phía sau đều đi theo Lục Ly, cho nên... Lục Ly bị cấm chế oanh kích xong, mỗi người đều bị oanh kích một lần, Tuyết Thánh Nữ mỗi lần đều ra tay cứu người. Đi được nửa canh giờ, Lục Ly vẫn sống sót, toàn bộ người trong đội ngũ phía sau đương nhiên cũng sống sót. Mà phía trước cuối cùng đã hiện lên một cánh cửa, rốt cuộc đã đến điểm cuối. - Không đúng... Đi về phía trước được mười mấy trượng, lúc sắp tiến vào phiến truyền tống môn, Huyết Linh Nhi đột nhiên truyền âm cho Lục Ly: - Chủ nhân, có chuyện rồi, ta cảm nhận được sáu phiến đá bên cạnh truyền tống môn đều có cấm chế khủng bố, nếu như xông vào, rất có thể sẽ chết!