-
Chương 1331-1335
Chương 1331 Lên đường
Ngô gia Ma Hoàng Giới có tổ tiên đột phá lên Thần Giới, ai biết các gia tộc còn lại có tổ tiên đi Thần Giới hay không? Còn nữa, nghe nói mạnh nhất cửu giới là Thần Hoàng Giới, Thần Hoàng Giới chỉ có một siêu cấp gia tộc, gia tộc kia được công nhận là đứng đầu cửu giới. Nếu như Thần Hoàng Giới cũng dây vào, dựa vào chiến lực hiện tại của Lục Ly hoàn toàn thiếu. - Đưa mấy người Ỷ Linh Thu Tuyết trở về, sau đó mang theo thái gia gia và Kha Mang, ba người chúng ta cộng thêm Tiểu Bạch Âm Quỳ Thú là đủ rồi. Lục Ly trầm ngâm chốc lát quyết định chú ý, phòng ngự của chấp pháp trưởng lão rất mạnh, sau khi đột phá Hóa Thần lại càng nghịch thiên, cộng thêm kinh nghiệm chiến đấu phong phú của hắn, là trợ thủ tốt nhất. Minh thần trên đảo thu đi ra linh tài cùng bảo vật rất nhiều, Tử Cơ không chỉ là Minh Thần Giới chi chủ, hay là Nhân Ngư Tộc tộc trưởng. Nhân Ngư Tộc đã từng là cường tộc trong Cổ Thú Giới, lúc trốn vào Minh Thần Giới mang theo rất nhiều bảo vật, hiện tại những thứ này đều cũng rơi vào túi Lục Ly. Lục Ly không quan tâm linh tài bảo vật cho lắm, hắn có một ít nhức đầu chính là xử trí Tử Cơ như thế nào. Tử Cơ thà chết chứ không muốn làm nô, Lục Ly chỉ có thể giết chết nàng, hoặc là nhốt nàng. Đi Cổ Thú Giới chưa quen cuộc sống nơi đây, rất nhiều tình huống cũng không biết, nếu như mang theo Tử Cơ mà nói sẽ thuận tiện hơn rất nhiều, cuối cùng Lục Ly quyết định phế tu vi Tử Cơ đi. Mặc dù Tử Cơ hoá thành hình người, nhưng bên trong thân thể vẫn có nội đan. Nội đan là căn cơ của huyền thú, một khi phế đi chẳng khác nào võ giả không có huyền lực, rất nhiều thần thông không cách nào phóng thích. Ít nhất Tử Cơ không cách nào khống chế thủy long tấn công, không cách nào thổi “Nhân ngư tình ca”, nhiều nhất chỉ sử dụng được công kích linh hồn, cái này đối với Lục Ly mà nói hoàn toàn không có uy hiếp. Lục Ly nhìn về phía Tôn trưởng lão nháy mắt ra dấu, Tôn trưởng lão lấy ra một cây chủy thủ, bay về phía Tử Cơ đột nhiên đâm một đao vào bụng dưới. Thân thể Tử Cơ đột nhiên run lên, khóe miệng tràn ra máu tươi, trong mắt toàn là hận ý khắc cốt ghi tâm, nàng nhìn chằm chằm vào Tôn trưởng lão hận không ăn tươi sống được hắn. - Hừ! Tôn trưởng lão hừ lạnh một tiếng, lấy ra tù ma liệm, trói buộc Tử Cơ lại, Lục Ly hơi gật đầu thu Âm Quỳ Thú vào, sau đó ném Tử Cơ bị trói buộc vào bên ngoài điện Thiên Tà Châu. Đám người Khương Ỷ Linh đều ở bên trong điện, cho dù Tử Cơ muốn động thủ, cũng không thể gây thương tổn được các nàng. Tử Cơ bị bắt, Tôn trưởng lão tiếp tục đi vơ vét tài phú của Tử Cơ, chất đầy mười mấy cái không gian giới chỉ, mới lật hòn đảo này ra nhìn xuống đáy. Đã tìm được cửa vào Cổ Thú Giới, nó nằm bên trong một cái địa điện ở ngay phía dưới hòn đảo. - Xem xét xung quanh một chút! Lục Ly vung tay lên, mấy vị trưởng lão bay đi bốn phương tám hướng, tìm tòi xung quanh một lần, trừ việc phát hiện trên rất nhiều đảo nhỏ có Nhân Ngư Tộc cư trú ra, còn lại không có phát hiện gì. Lục Ly đồng ý không giết tộc nhân Nhân Ngư Tộc, nên bảo đám người Tôn trưởng lão trở lại, sau đó bắt đầu quay về. Mọi người tới cửa ra vào, Lục Ly để năm người Tôn trưởng lão ở lại, trấn thủ cửa ra vào miễn cho bị hủy diệt, hắn mang theo đám người Khương Ỷ Linh đi Đông Doanh đại địa, một đường truyền tống về Thí Ma Điện. Chiến sự bên Vũ Tộc vẫn chưa kết thúc, chấp pháp trưởng lão đi Tây Vũ đại địa, Kha Mang đi theo, Lục Ly chỉ có chờ đợi trước. Hắn mang theo đám người Khương Ỷ Linh tĩnh tu ở Thí Ma Điện, tiếp tục tham ngộ bức tuyến lộ thiên đồ thứ ba. Một tháng sau, Lục Ly lại cảm ngộ ba bức hình nhỏ, rốt cục đám người chấp pháp trưởng lão khải hoàn trở về. Tiểu thế giới trong Tây Vũ đại địa bị đánh hạ, Vương tộc Vũ Tộc huỷ diệt, Tây Vũ đại địa hoàn toàn không có thế lực cường đại uy hiếp nhân tộc nữa, cho dù có một hai Địa Tiên Vũ Tộc ẩn nấp, cũng không quấy nổi phong ba quá lớn. - Cổ Thú Giới? Chấp pháp trưởng lão nghe Lục Ly giải thích xong, hơi nhướng mày, hắn suy nghĩ một chút nói: - Ngươi chờ đã, ta đi tìm hiểu tài liệu. Chấp pháp trưởng lão vội vã rời đi, chỉ chốc lát sau đã trở lại nói: - Quả thực có Cổ Thú Tộc tồn tại, thế nhưng đó là những câu chuyện truyền thuyết. Nghe nói thời kỳ tiên cổ Cổ Thú Tộc hoành hành Đấu Thiên Giới, khi đó nhân tộc chỉ có thể biến thành đồ ăn của Cổ Thú Tộc, giống như dê bò bị nuôi nhốt vậy... - Thế nhưng nghe nói về sau Cổ Thú Tộc chọc giận thiên thần, thiên thần giáng xuống thần phạt, huỷ diệt Cổ Thú Tộc rồi. Gần như toàn bộ Cổ Thú Tộc đều diệt tuyệt, nhưng Cổ Thú Tộc và một ít nhân tộc giao phối, để lại rất nhiều hậu đại, những hậu đại đó chính là chủng tộc viễn cổ, ví dụ như Vũ Tộc Ma Tộc... - Quả nhiên! Lục Ly nghe đến đó cũng âm thầm gật đầu, Tử Cơ không có lừa gạt hắn, chủng tộc viễn cổ thực sự là tạp giao giữa Cổ Thú Tộc và nhân tộc. Khó trách rất nhiều chủng tộc viễn cổ thoạt nhìn giống người, nhưng lại có các loại năng lực kỳ lạ của huyền thú. - Lục Ly! Chấp pháp trưởng lão trầm ngâm chốc lát nói: - Ta cảm thấy vẫn không nên mạo hiểm thì tốt hơn, Cổ Thú Tộc không giống huyền thú hung thú, bởi vì bọn họ đều có trí tuệ rất cao, hơn nữa đều hiểu tu luyện, có được đủ loại thần thông cường đại. Chúng ta mạo muội tiến vào Cổ Thú Giới, đó chính là làm địch với cả Cổ Thú Tộc, có khả năng đi vào sẽ không về được. Bây giờ chấp pháp trưởng lão và Lục Ly là trụ cột nhân tộc, hai người lại muốn tiến vào một cái thế giới không biết, đối mặt kẻ địch đã từng xưng bá vô số giới diện. Mặc dù Tử Cơ nói Cổ Thú Tộc không có tồn tại cường đại cấp bậc chuẩn Thần Thú, nhưng ngộ nhỡ có thì sao? Quan trọng nhất là trong Cổ Thú Giới đều là Cổ Thú Tộc, hai tên nhân tộc như bọn họ vừa vào, chính là nguy cơ tứ phía, trên dưới đều là địch. Chưa quen cuộc sống nơi đây, khắp nơi đều là kẻ địch, một khi bị vây giết, sinh tử khó liệu. - Thái gia gia!
Chương 1332 Bị phát hiện 1
Lục Ly biết chấp pháp trưởng lão lo lắng, bên trong gian phòng chỉ có hai người bọn họ, hắn không chuẩn bị che giấu. Hắn thản nhiên nói: - Ta lấy được Thiên Tà Châu ở Trung Hoàng Giới, đây là một kiện thần khí, ban đầu dẫn tới rất nhiều cường giả các giới diện cướp đoạt. Cuối cùng được một vị cường giả thần bí tên là Thiên Tàn lão nhân xuất thủ, giúp ta dọa lùi cường địch. Nhưng có lẽ bọn hắn sẽ đả thông hàng rào giới diện, xâm phạm Đấu Thiên Giới ép ta giao ra Thiên Tà Châu. Hơn nữa đoán chừng không cần hai ba năm bọn họ sẽ có thể hạ xuống, cho nên ta phải mau chóng trở nên mạnh mẽ, mới có thể trấn áp cường giả cửu giới, giữ được Đấu Thiên Giới. - Ta bởi vì một cái răng thú kỳ lạ, mà thức tỉnh ngân long huyết mạch, cái huyết mạch này rất kỳ lạ, ta có thể không ngừng có được huyết mạch thần kỹ mới. Điều kiện tiên quyết là cần bổn nguyên tinh huyết rất cường đại, cho nên... Ta phải vào Cổ Thú Giới một chuyến, lấy được bổn nguyên tinh huyết Cửu Trảo Ngân Long bên trong! Lục Ly giải thích không tính là quá rõ ràng, nhưng chấp pháp trưởng lão đã gần hiểu hết rồi, hắn suy nghĩ một chút nói: - Vậy được, ta và ngươi đi một chuyến, dù sao Đấu Thiên Giới đã không có chuyện gì rồi, để Chính Dương trông coi sẽ không xảy ra tai vạ. Chấp pháp trưởng lão đi ra ngoài, đưa tin bảo Lục Chính Dương trở lại, sau đó dặn dò Khương Thiên Thuận, Lôi trưởng lão một chuyện. Lục Ly tìm đám người Khương Ỷ Linh đến, cũng dặn dò một ít chuyện, sau đó cùng chấp pháp trưởng lão lên đường, đi theo còn có Kha Mang. Đám người Khương Ỷ Linh nhìn theo Lục Ly chấp pháp trưởng lão Kha mang rời đi, Bạch Hạ Sương tâm tư đơn thuần không biết Lục Ly đi làm gì. Khương Ỷ Linh và Bạch Thu Tuyết lại mơ hồ đoán được một ít, cho nên... sắc mặt hai người đều có chút trắng bệch. Thực lực Lục Ly cường đại, lần này nói đi thám hiểm một cái tiểu thế giới, lại cần chấp pháp trưởng lão và Kha Mang sao? Mặc dù Lục Ly không nói quá nhiều, nhưng hai người cũng có thể cảm giác được chỗ này không thể tầm thường. Mặt khác Lục Ly để lại một cái túi gấm, dặn dò nếu như trong hai năm hắn vẫn chưa trở lại thì mở ra. Hai năm không trở lại? Đây là Lục Ly muốn đi đến một nơi vô cùng xa. Hoặc là nơi vô cùng nguy hiểm, nguy hiểm đến mức cần Lục Ly lưu lại di ngôn. - Phu quân, ngươi nhất định phải bình an trở về! Bạch Thu Tuyết lặng lẽ cầu nguyện ở trong lòng, nàng sẽ không đi ngăn cản Lục Ly, bởi vì chuyện Lục Ly cần làm khẳng định là chuyện lớn, nàng chỉ có lặng lẽ cầu nguyện cho Lục Ly bình an. - Phu quân yên tâm đi xông xáo. Trong mắt Khương Ỷ Linh lại lộ ra một vòng kiên định, nàng dùng âm thanh chỉ mình mới có thể nghe được lẩm bẩm nói: - Nếu như chàng thật sự xảy ra chuyện, Ỷ Linh sẽ không để cho một mình chàng cô độc ra đi, ta sẽ cùng chàng đi xông xáo Cửu U Minh Giới. Bên trong một cái địa cung dưới Minh Thần Đảo, nơi này có một cái cửa vào sâu thẳm, thế nhưng trên cái cửa vào này không ngừng loé lên tia sáng, rõ ràng có cấm chế rất mạnh. Cổ Thú Tộc và thú tộc phổ thông không giống nhau, bọn họ không chỉ có được thần thông của các loại thú tộc, còn có thể tu luyện, cũng hiểu cấm chế. Đương nhiên... Những cấm này ở trong mắt Kha Mang vô cùng thấp, Kha Mang nhìn mấy lần đã gật đầu nói với Lục Ly: - Thánh chủ, những cấm chế này không quá mạnh, ta có thể ung dung phá vỡ, hiện tại phá vỡ luôn sao? - Phá!! Không có gì để chuẩn bị, Lục Ly phất tay nói, Kha Mang đánh ra từng đạo lưu quang, lấy ra một ít trận thạch bắt đầu phá trận. Chỉ hai nén hương thời gian, những tầng cấm chế mà Tử Cơ bố trí bị ung dung phá mở. - Tôn trưởng lão các ngươi ở lại trấn giữ nơi đây! Lục Ly nhìn vế phía hai người Tôn trưởng lão nói: - Trừ phi các ngươi chết, còn lại không thể để mất cái cửa ra vào này. Minh Thần Giới không có huyền thú cường đại, Lục Ly đã bắt Tử Cơ hạ lệnh cho Nhân Ngư Tộc co đầu rút cổ trong một góc nhỏ không thể đi loạn, còn lại chỉ có một chút thú hoàng, đám người Tôn trưởng lão có thể ung dung trấn áp. Cái cửa ra vào này và cửa ra vào Đông Doanh đại địa rất quan trọng, tuyệt đối không thể đánh mất, nếu không đám người Lục Ly sẽ không cách nào trở lại Đấu Thiên Giới. - Để ta bố trí một ít cấm chế đi. Kha Mang suy nghĩ một chút bắt đầu bố trí cấm chế ở dưới địa cung, tránh hai người Tôn trưởng lão không trấn thủ được nơi đây. Hao tốn một canh giờ, Kha Mang đã bố trí xong xuôi, Lục Ly không do dự nữa, phất tay nói: - Vào đi. Lục Ly thả Tử Cơ ra, một tay giữ Tử Cơ, chấp pháp trưởng lão mang theo Kha Mang, mọi người đồng thời phóng vào cánh cửa sâu thẳm. - Oanh! Trước mắt mọi người hiện lên từng đạo bạch quang, cảm giác trời đất quay cuồng, không biết truyền tống bao lâu, rốt cục mọi người cũng cảm giác thân thể chạm đất. - Ôi... Lục Ly dùng thần niệm quét tới trước tiên, sau khi quét một lần hắn phát hiện ra quả nhiên cửa vào rất bí mật, bởi vì bọn họ ở bên trong một cái động đá nhỏ phía dưới biển sâu. Cái cửa động này rất sâu, thần niệm của hắn cũng không thể dò xét tình huống bên ngoài, hơn nữa cái thạch động này vô cùng nhỏ, khẳng định huyền thú lớn không vào được. - Đi! Lục Ly ra hiệu, mọi người cẩn thận đi ra ra phía ngoài, thần niệm luôn luôn dò xét chung quanh. Sau khi đi được ba nén hương thời gian, rốt cục mọi người cũng có thể dò xét được tình huống bên ngoài. Quả nhiên bên ngoài là biển sâu, có thể dò xét thấy một ít sinh vật dưới đáy biển rồi. Lục Ly dùng huyền khí phóng ra một cái vòng bảo hộ bao phủ mọi người vào, đè ép nước biển ở bên ngoài, hắn nhìn Tử Cơ dò hỏi: - Bên ngoài có Cổ Thú Tộc cường đại sao? Ý ta là cấp bậc Thú Thần ấy. - Không có! Thương thế ở bụng dưới Tử Cơ đã khỏi, nhưng rõ ràng thân thể vẫn rất suy yếu, bị phế đi nội đan muốn làm gì cũng không được, nàng lắc đầu nói: - Đây là Khô Vinh Hải, là khu vực biên giới, khẳng định bên này không có Thú Thần. Đi về phía bắc mười vạn dặm chính là Cổ Thú Đại Lục, trên đại lục có rất nhiều Cổ Thú Tộc.
Chương 1333 Bị phát hiện 2
- Có bản đồ không? Lục Ly đưa tay ra. Tử Cơ lắc đầu, thế nhưng nàng đưa tay vẽ một bức sơ đồ lên mặt đất, đại khái vẽ ra bản đồ Cổ Thú Giới, đánh dấu phương vị mấy cái thế lực cường đại của thú tộc. - Hướng tây bắc! Mục tiêu của Lục Ly là cửu trảo Ngân Long Tộc, hắn và chấp pháp trưởng lão liếc mắt nhìn nhau nói: - Thái gia gia, chúng ta cẩn thận đi qua? Kích sát hoặc là bắt mấy con Cửu Trảo Ngân Long rồi lập tức trở về được không? - Được! Chấp pháp trưởng lão hơi gật đầu, Lục Ly tiến vào Cổ Thú Giới chỉ cần bổn nguyên tinh huyết của Cửu Trảo Ngân Long, cho nên không cần thiết khai chiến toàn diện với Cổ Thú Tộc. Nếu như cả đường bọn họ an toàn mà nói... Bắt mấy con Cửu Trảo Ngân Long rồi lập tức trở về, cho dù đến lúc đó toàn bộ Cổ Thú Tộc bị kinh động, bọn họ cũng đã trở về Đấu Thiên Giới rồi. Lục Ly để Kha Mang bố trí mấy cái tiểu cấm chế ở đây, sau đó thu Kha Mang và Tử Cơ vào trong Thiên Tà Châu, hắn và chấp pháp trưởng lão thu liễm hơi thở lẻn ra phía ngoài. Thần cniệm hấp pháp trưởng lão rất mạnh, Lục Ly theo chấp pháp trưởng lão đi về phía trước, rất nhanh hai người đã ra đến hải vực bên ngoài, một đường lẻn lên phía trên. - Ào ào! Nước biển nơi xa quay cuồng, một đầu cá mập khổng lồ bay vụt đến, không thể tránh khỏi khí tức nhân tộc trên thân hai người kinh động huyền thú ở trong hải vực gần đó. Trong tay Lục Ly xuất hiện chiến đao Lãnh Phong, chấp pháp trưởng lão lại xua tay. Hắn không có phóng thích tấn công, sau khi đợi con cá mập khổng lồ kia áp sát tới gần, hơi thở cường đại trên người hắn chợt lóe lên rồi biến mất, sau khi trấn áp cá mập, liền nện một quyền lên đầu cá mậ, đánh cho nó ngất đi. - Đi! Chấp pháp trưởng lão phất tay, Lục Ly lập tức hiểu, nếu như đánh chết đầu cá mập này nhất định sẽ có máu. Một khi máu tươi tràn ngập ra, đoán chừng huyền thú xung quanh sẽ bị kinh động. Hai người lẻn đi lên mặt biển, thỉnh thoảng trên đường gặp phải huyền thú, đều là chấp pháp trưởng lão xuất thủ đánh ngất những huyền thú kia, không giết một con huyền thú nào. Tốc độ hai người rất nhanh, chỉ hai nén hương thời gian đã phá nước mà ra, chấp pháp trưởng lão dùng thần niệm đảo qua, dễ dàng phát hiện phía bắc có hòn đảo. - Đi đến hòn đảo phía trước xem một chút. Hai người không có khả năng luôn luôn tiềm hành ở trong biển như vậy? Chấp pháp trưởng lão vung tay lên, hai người lẻn đi vào hòn đảo, còn chưa nhích tới gần chấp pháp trưởng lão đã cau mày nói: - Trên đảo có rất nhiều huyền thú phi hành, tất cả đều là một loại đại điểu. - Đại điểu? Nội tâm Lục Ly hơi động, dò hỏi: - Có bao nhiêu? Có mạnh hay không? - Nhiều cũng không phải nhiều, có khoảng trên trăm con! Chấp pháp trưởng lão nhíu mày nói: - Cũng không mạnh, chiến lực lục giai huyền thú, như thế nào? Giết toàn bộ! - Không cần! Lục Ly lắc đầu nói: - Ta có Thú Thần chi uy, có thể ung dung trấn áp toàn bộ huyền thú, sau đó chúng ta ngồi đại điểu đi Cổ Thú Đại Lục. - Tốt. Chấp pháp trưởng lão nhớ ra dường như Lục Ly có thể khống chế thú hoàng, trên mặt lộ ra một nụ cười, hai người lặng lẽ đi lên tiểu đảo. - Hưu! Sau khi nhích tới gần hòn đảo, hai người từ trong biển bắn ra như lợi kiếm, thân thể chợt lóe lên vọt vào bên trong hải đảo. - Thu thu! Trên đảo có hơn trăm con đại điểu màu xanh, thân thể đều rất khổng lồ, dài khoảng hơn mười trượng, tất cả đều bị kinh động, dồn dập bay vụt lên, muốn lên không trung. - Lăn xuống! Trong mắt Lục Ly lấp lánh ngân quang, trên người phóng thích thú uy vô hình, những đại điểu màu xanh đang bay lên trời lập tức rơi xuống phía dưới, tất cả đều bò lổm ngổm trên mặt đất không dám động. - Hưu! Thân thể Lục Ly bay đi, mỗi quyền đánh chết một con đại điểu màu xanh, nhưng không có đánh nát đầu của bọn nó, tránh cho máu tươi chảy ra. Sau khi giết chết mỗi một con đại điểu, Lục Ly lập tức thu chúng vào bên trong không gian giới chỉ. Hai người không hề sợ hãi thú tộc phổ thông, nhưng không muốn tiết lộ hành tung, huyền thú đạt đến lục giai đã có linh trí rất cao rồi, không thể thả bọn chúng rời đi, cũng không thể lưu lại dấu vết. Trên trăm đầu hung cầm bị đánh chết hơn phân nửa, chỉ để lại hơn mười đầu, Lục Ly nhìn chấp pháp trưởng lão vung tay lên nói: - Đi! Chấp pháp trưởng lão bay vụt lên, Lục Ly thả Tiểu Bạch ra, để nó và đại điểu màu xanh trao đổi với nhau, mười mấy con đại điểu bay lên không, bay về phía bắc. Hình thể đại điểu rất lớn, mười mấy con bay cùng nhau, che kín bầu trời. Lục Ly và chấp pháp trưởng lão ẩn nấp ở trên lưng đại điểu, cho dù phía dưới có thú tộc cường đại đoán chừng cũng rất khó phát hiện. - Nếu như có thể một đường khiêm tốn bay đến phía trên địa bàn cửu trảo Ngân Long Tộc thì hoàn mỹ! Lục Ly âm thầm suy xét, thế nhưng rõ ràng hắn suy nghĩ nhiều rồi... Sau khi tiến vào Cổ Thú Đại Lục không bao lâu, bên trong một tòa núi lớn phía dưới lập tức vang lên một tiếng gầm rung động thiên địa, tiếp theo bên trong sơn mạch khổng lồ, có một đạo thân ảnh huyết hồng gầm gừ đi ra... - Nguy rồi! Lục Ly và chấp pháp trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, vừa mới tiến vào Cổ Thú Đại Lục đã bị phát hiện? Đây cũng không phải là điềm tốt, một khi hai nhân tộc tiến vào Cổ Thú Đại Lục bị truyền ra, bọn họ sẽ bị vô số Cổ Thú Tộc chen chúc đến vây giết. Hoặc là hai người hoàn toàn trấn áp Cổ Thú Tộc, hoặc là bại lui! - Giết! Lúc này không còn thời gian đi do dự nữa, mắt Lục Ly lộ ra một chút sát khí, bây giờ chỉ có lấy tốc độ nhanh nhất kích sát thú tộc phía dưới, sau đó hắn và chấp pháp trưởng lão lập tức lẩn trốn, nếu không hậu quả không thể tưởng tượng nổi. - Hưu! Phía dưới bay vụt mà lên chỉ là một con Huyết Viên, cấp bậc cũng không phải là quá cao, chỉ có thú hoàng chi cảnh. Đối với Lục Ly mà nói một con thú hoàng hoàn toàn không có áp lực, chuyện duy nhất khiến hắn nhức đầu chính là, con thú hoàng này rống lớn một tiếng, thú tộc ở xung quanh đều bị kinh động rồi, có mấy trăm con Huyết Viên nhất tộc.
Chương 1334 Thiên nhãn
- Giết sạch tất cả! Chấp pháp trưởng lão quát khẽ một tiếng, trong tay hắn xuất hiện một cây thiết côn, nhắm về phía những đại điểu màu xanh ở gần xuất thủ trước tiên, những đại điểu này bay ở giữa không trung, một khi bọn họ đi xuống đại điểu sẽ bay đi. - Ầm ầm ầm! Thiết côn của chấp pháp trưởng lão quét ngang, đầu mười mấy con đại điểu vỡ vụn, chấp pháp trưởng lão bay ra xung quanh. Lục Ly vũ động hai tay vô số Linh Phong thần binh bay đi, đại gia hỏa phía dưới lập tức bị bắn thành tổ ong vò vẽ. - Phanh! Thân thể Huyết Viên vỡ vụn, trên người Lục Ly tràn ngập thú uy, trấn áp thú tộc đang chen chúc nhau đến, Lục Ly bắt đầu giết hại. Xung quanh cũng không có thú tộc cường đại, chỉ có một con thú hoàng, cho nên đối với Lục Ly và chấp pháp trưởng lão mà nói tàn sát quá dễ dàng. - Ầm ầm ầm! Lục Ly phóng ra Linh Phong thần binh, quét ngang từng mảnh thú tộc, chấp pháp trưởng lão không có sử dụng các sát chiêu còn lại, chỉ dùng thiết côn ném tới, mỗi lần đập xuống tất có mấy đầu huyền thú bị giết chết. Nửa nén hương thời gian! Ít nhất xung quanh có sáu bảy trăm con Huyết Viên, mấy ngàn đầu huyền thú, nhưng chỉ nửa nén hương thời gian đã bị hai người giết chết toàn bộ. Chấp pháp trưởng lão đang chuẩn bị rút lui, Lục Ly suy nghĩ một chút hỏi: - Có cần hủy thi diệt tích hay không? Dù sao Lục Ly vận dụng Linh Phong thần binh cũng chính là sát chiêu áo nghĩa, nếu như bị cường giả thú tộc thấy, rất dễ dàng phán đoán ra. - Để ta làm là được! Chấp pháp trưởng lão lấy ra một cái hồ lô, tay bắt pháp quyết, hồ lô biến lớn bay vụt lên, hơi nghiêng ở giữa không trung. Sau đó bên trong miệng hồ lô toát ra hỏa lãng, sông núi phía dưới nhất thời dấy lên liệt hỏa hừng hực, những thi thể thú tộc kia đều bị thiêu huỷ sạch sẽ... - Đi! Lục Ly không dám dừng lại nữa, hắn và chấp pháp trưởng lão bay về phía bắc như quỷ mị. Chấp pháp trưởng lão tản thần niệm ra, một khi phát hiện phía trước có thú đàn thì lập tức né tránh. Bên này dấy lên liệt hỏa hừng hực, khói đen cuồn cuộn và tiếng thú gầm kinh thiên động địa vừa rồi làm rất nhiều thú đàn kinh động. Lục Ly và chấp pháp trưởng lão một đường đi về phía trước, rất nhanh gặp phải một ít thú đàn chen chúc mà đến. Thế nhưng đều là một chút huyền thú cấp thấp, thần niệm chấp pháp trưởng lão quá mạnh, nhẹ nhàng mang theo Lục Ly tránh được, hơn nữa thần niệm hắn dò xét những huyền thú kia đều không có cảm ứng. - Tốt lắm! Lẩn trốn ra mấy chục vạn dặm, cũng không có thú tộc cường đại truy sát đến, Lục Ly và chấp pháp trưởng lão bình tĩnh lại. Hai người không dám tìm kiếm phi cầm để đi đường nữa, dù sao bay ở giữa không trung cũng quá bắt mắt. - Đi thôi! Chỉ cần không bị phát hiện hành tung, lấy chiến lực của chấp pháp trưởng lão và Lục Ly, khẳng định huyền thú bình thường không cách nào phát hiện hai người. Hai người có thể ung dung lẻn vào địa bàn cửu trảo Ngân Long Tộc, sau khi làm xong việc lại ung dung lẻn về. ... - Gào! Đám người Lục Ly vừa mới rời đi ba nén hương thời gian, địa phương bọn họ thiêu huỷ đã bị vô số thú đàn chiếm cứ. Hỏa diễm bên này đã dập tắt, thế nhưng rất nhiều nơi vẫn còn khói nhẹ. Vô số thú tộc không ngừng gầm lên giận dữ, nhiều nhất chính là Huyết Viên, từng con Huyết Viên cao đến mấy chục trượng như một tòa núi nhỏ đứng sừng sững ở đây, trong con ngươi to như chuông đồng toàn là sự tức giận và vẻ hung ác bạo ngược. Toàn thân những con Huyết Viên này không có lông dài, mà toàn là lân phiến thật nhỏ màu đỏ, răng nanh rất dài, phía trên lấp lánh ánh sáng màu u lam, thoạt nhìn hết sức dọa người. - Ngao! Nơi xa có từng tiếng thú gầm rung trời vang lên, tiếp theo đại địa chấn động, mấy chục đầu Huyết Viên khổng lồ phi nhanh mà đến. Những con Huyết Viên này cao gần trăm trượng, khí huyết ngập trời, hơn nữa bọn chúng và những con Huyết Viên còn lại khác nhau, bọn chúng có ba mắt, nhưng con mắt ở giữa khép lại. Mấy chục đầu Huyết Viên này vừa đến, toàn bộ Huyết Viên và huyền thú xung quanh bò lổm ngổm trên mặt đất, thân thể còn hơi hơi phát run, kinh hoàng không thôi. - Gào! Sau khi mấy chục đầu Huyết Viên bay tới, liền ngửa mặt lên trời gầm gừ mấy tiếng, tiếp theo toàn bộ bò lổm ngổm trên mặt đất, quỳ lạy về phía bắc. - Vù vù! Chưa đi được bao xa đã có bốn đạo lưu quang bay vút đến, tốc độ nhanh như tia chớp, nếu như Lục Ly và chấp pháp trưởng lão ở đây nhất định sẽ ngạc nhiên. Bởi vì có bốn lão giả bay từ phía bắc tới, bề ngoài giống y như nhân tộc, hình thể cũng không kém nhiều lắm. Điểm khác biệt là mi tâm bốn lão giả này đều có vết thẳng, giống như nơi này có một con thiên nhãn vậy. Sau khi bốn lão giả tới bên này, toàn bộ thú tộc càng thêm sợ hãi, tất cả đều dán trên mặt đất, không dám phát ra nửa điểm thanh âm. Ngay cả mấy chục đầu thú hoàng cũng như thế, không dám liếc mắt nhìn bốn lão giả này một cái. - Hừ! Một trong bốn lão giả nặng nề hừ, không ngờ trong miệng phun ra cổ ngữ, cổ ngữ này và cổ ngữ của các chủng tộc viễn cổ trong Đấu Thiên Giới giống nhau như đúc, lão giả kia lạnh giọng nói: - Vậy mà dám giết chóc trên địa bàn Huyết Viên Tộc chúng ta? Là ai có lá gan lớn như thế? Đồ sát con dân chúng ta thì thôi đi, còn dám hủy thi diệt tích? - Xem một chút không phải sẽ rõ sao? Một lão giả khác lạnh nhạt nói, tiếp theo vết xước trên mi tâm hắn chậm rãi mở ra, quét nhìn bốn phương tám hướng một cái, rất nhanh trên gương mặt yên tĩnh như mặt nước lộ ra một chút kinh ngạc, hắn kinh ngạc nói: - Làm sao có thể? Nhân tộc? Làm sao nhân tộc có thể tiến vào Cổ Thú Giới? Chẳng lẽ phong ấn ở những cửa ra vào kia bị phá vỡ rồi? - Nhân tộc? Nét mặt ba lão giả còn lại tràn đầy kinh ngạc, sau đó mở con mắt thứ ba ra quét nhìn bốn phía. Dường như con mắt thứ ba của bọn họ có thể nhìn thấy chuyện đã từng xảy ra, bọn họ ung dung thấy được hình ảnh Lục Ly và chấp pháp trưởng lão giết hại thú đàn, rất nhanh trên mặt tràn đầy vẻ kinh sợ. - Đúng là nhân tộc!
Chương 1335 Đường lui bị đoạn? 1
Lão giả thoạt nhìn lớn tuổi nhất quát khẽ: - Thế nhưng hai tên nhân tộc kia không hề mạnh. Mặc kệ nói như thế nào thì nhân tộc tiến vào Cổ Thú Giới cũng là chuyện lớn, lập tức trở về bẩm báo tộc vương. Sau đó thông báo toàn bộ Cổ Thú Giới kiểm tra tất cả cửa ra vào, gia cố phong ấn lần nữa. Nếu không một khi có lượng lớn cường giả nhân tộc tiến vào Cổ Thú Giới chúng ta, đó sẽ là tai hoạ của Cổ Thú Tộc. - Đại ca, hai tên nhân tộc kia phải làm sao? Một lão giả dò hỏi: - Có cần phái tộc nhân đi truy xét hay không? - Không cần! Lão giả vung tay lên nói: - Huyết Viên Tộc chúng ta không am hiểu theo dõi, sau khi thông báo chuyện này cho các tộc, tự nhiên Ảnh Bức Tộc sẽ xuất động. Chỉ cần ở Cổ Thú Giới, bọn họ có thể tránh thoát Ảnh Bức Tộc theo dõi sao? - Đi! Bốn lão giả bay lên trời, bay về phương bắc, rất nhanh đã biến mất ở bên trong sơn mạch mịt mờ phía xa. Sau khi bốn vị lão giả rời đi, những thú hoàng kia mới dám đứng lên, một con tam nhãn Huyết Viên khổng lồ chuyển động miệng vậy mà cũng phun ra cổ ngữ, nói: - Nhân tộc? Hừ hừ! Dám vào Cổ Thú Giới, lần này cho các ngươi có đến mà không có về... Lục Ly và chấp pháp trưởng lão không biết hành tung của bọn họ đã bại lộ, thậm chí rất nhanh toàn bộ Cổ Thú Giới cũng sẽ biết sự hiện hữu của bọn họ. Bọn họ một đường đi xuyên qua núi lớn, Cổ Thú Giới rất nhiều núi lớn, hơn nữa còn là loại núi lớn vô cùng hoang vu. Hai người Lục Ly không dám phi hành, vì dù sao mục tiêu cũng quá rõ ràng, họ chỉ có thể đi xuyên qua núi rừng. Dưới cái nhìn của hai người, chỉ cần lần này không bị bại lộ hành tung, lấy chiến lực của hai người có thể ung dung kích sát hoặc là bắt lại một hai đầu Cửu Trảo Ngân Long, đến lúc đó lấy tốc độ nhanh nhất trở về, cho dù kinh động Cổ Thú Giới cũng không quan hệ, chỉ cần không hình thành bao vây là được. Thần niệm hai người đều rất mạnh, dọc theo đường đi tùy ý đảo qua là có thể ung dung tìm được con đường thích hợp nhất. Hai người như hai con xuyên sơn hồ mau lẹ tiến về phía trước, mặc dù tốc độ không nhanh, nhưng nếu như thuận lợi mà nói, ngày đêm không nghỉ nhiều nhất một tháng là có thể đến địa bàn Cửu Trảo Ngân Long. Vị trí hai người ở phía tây nam Cổ Thú Đại Lục, địa bàn Cửu Trảo Ngân Long ở phía tây bắc. Mặc dù Cổ Thú Đại Lục rất lớn. Nhưng thực ra cự ly này cũng không xa, tốc độ trung bình của hai người đều đạt tới Địa Tiên cảnh. Mặc dù cảnh giới Lục Ly còn chưa tới Địa Tiên chi cảnh, nhưng tốc độ hắn vẫn luôn biến thái, trước kia tốc độ đã có thể sánh bằng Địa Tiên rồi, phỏng chừng lúc này phi hành hết tốc lực có thể đạt tới Địa Tiên hậu kỳ. Sau khi đi về phía trước một ngày, cũng không có bất kỳ thú tộc cường đại nào áp sát tới gần, chấp pháp trưởng lão suy nghĩ nói: - Lục Ly, hay là ngươi vào Thiên Tà Châu tu luyện đi? Ta mang theo Thiên Tà Châu đi về phía trước là được, nếu có biến ta sẽ báo cho ngươi trước tiên. Chấp pháp trưởng lão đã bước vào Hóa Thần, muốn đột phá rất khó. Bây giờ tuổi đã cao, tốc độ tu luyện rất chậm. Cho nên chút thời gian này đối với hắn mà nói cũng không có bất cứ ý nghĩa gì, Lục Ly lại khác, có lẽ thời gian một tháng có thể khiến thực lực Lục Ly tiến bộ không ít. - Cũng tốt, thái gia gia cẩn thận chút. Lục Ly suy nghĩ một chút, dù sao thần niệm hắn cũng thua kém chấp pháp trưởng lão, đoạn đường này đều là đi theo chấp pháp trưởng lão tiến về phía trước. So với việc đi đường lãng phí thời gian, không bằng tiến vào Thiên Tà Châu tu luyện. Hắn đã cảm ngộ được một nửa bức đồ thứ ba, vừa lúc một tháng thời gian này có thể cảm ngộ hai ba bức hình nhỏ. Hắn lấy Thiên Tà Châu ra, thân thể chợt lóe lên tiến vào bên trong Thiên Tà Châu, chấp pháp trưởng lão bắt lấy Thiên Tà Châu, tiếp tục lên đường đi về phía tây phía bắc. Lục Ly tiến vào bên trong tiểu điện, Kha Mang đang ở bên trong, Tử Cơ thì ở bên ngoài điện. Lục Ly dùng thần niệm đảo qua phát hiện Tử Cơ thành thật ngồi ở một góc, liền không để ý đến nàng, hắn hỏi thăm Kha Mang một chút rồi nhắm mắt ngồi xếp bằng lại. Tu luyện ở trong tiểu điện Thiên Tà Châu rất nhanh, tốc độ cảm ngộ tăng gấp bội, Lục Ly rất có kinh nghiệm tìm hiểu tuyến lộ thiên đồ, hiện tại gần như không có bình cảnh, cứ một đường tìm hiểu là được. Thời gian trôi qua thật nhanh, chấp pháp trưởng lão đi về phía trước cực kỳ thuận lợi, sáu ngày thời gian đã đi qua không biết bao nhiêu ngàn dặm rồi. Trên đường toàn là huyền thú cấp thấp, thỉnh thoảng mới có thú tộc cao cấp. Chỉ cần thú tộc có cấp bậc cao một chút chấp pháp trưởng lão sẽ tránh né, dã thú cấp thấp hoặc huyền thú một hai giai thì không cần tránh né, bởi vì chúng không có linh trí, cho dù nhìn thấy hắn cũng không có chuyện. Trên đường đi chấp pháp trưởng lão nhìn thấy một vài hang đá, những hang đá kia đều là chỗ ở của thú tộc. Chấp pháp trưởng lão phát hiện rất nhiều thú đàn, ví dụ như bên trong một tòa sơn mạch khổng lồ có ít nhất mấy vạn thú tộc cư trú. Lục Ly ở trong tu luyện, hoàn toàn không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, tại ngày thứ mười đột nhiên Lục Ly bị người đánh thức! - Hả? Con ngươi Lục Ly chợt lóe tia sáng, Kha Mang không có chuyện gì sẽ không đánh thức hắn, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện? Ánh mắt hắn quét nhìn sang Kha Mang, quả nhiên thấy sắc mặt Kha Mang có chút khó coi, Kha Mang nói: - Thánh chủ, ta bố trí mấy cái cấm chế ở lối đi chúng ta tiến vào, hiện tại ta cảm ứng được cấm chế bị hủy diệt rồi! - Cái gì? Con ngươi Lục Ly trở nên lạnh lẽo, lối đi kia bí mật như thế, hơn nữa cửa vào nhỏ như vậy, chắc chắn thú tộc cường đại sẽ không tiến vào. Nếu như là tiểu ngư tiểu thú các loại, thì không cách nào hủy diệt được cấm chế của Kha Mang chứ? Hắn vội vàng dò hỏi: - Cường độ cấm chế ngươi bố trí như thế nào? Huyền thú cấp thấp có thể hủy diệt không? - Không thể!
Ngô gia Ma Hoàng Giới có tổ tiên đột phá lên Thần Giới, ai biết các gia tộc còn lại có tổ tiên đi Thần Giới hay không? Còn nữa, nghe nói mạnh nhất cửu giới là Thần Hoàng Giới, Thần Hoàng Giới chỉ có một siêu cấp gia tộc, gia tộc kia được công nhận là đứng đầu cửu giới. Nếu như Thần Hoàng Giới cũng dây vào, dựa vào chiến lực hiện tại của Lục Ly hoàn toàn thiếu. - Đưa mấy người Ỷ Linh Thu Tuyết trở về, sau đó mang theo thái gia gia và Kha Mang, ba người chúng ta cộng thêm Tiểu Bạch Âm Quỳ Thú là đủ rồi. Lục Ly trầm ngâm chốc lát quyết định chú ý, phòng ngự của chấp pháp trưởng lão rất mạnh, sau khi đột phá Hóa Thần lại càng nghịch thiên, cộng thêm kinh nghiệm chiến đấu phong phú của hắn, là trợ thủ tốt nhất. Minh thần trên đảo thu đi ra linh tài cùng bảo vật rất nhiều, Tử Cơ không chỉ là Minh Thần Giới chi chủ, hay là Nhân Ngư Tộc tộc trưởng. Nhân Ngư Tộc đã từng là cường tộc trong Cổ Thú Giới, lúc trốn vào Minh Thần Giới mang theo rất nhiều bảo vật, hiện tại những thứ này đều cũng rơi vào túi Lục Ly. Lục Ly không quan tâm linh tài bảo vật cho lắm, hắn có một ít nhức đầu chính là xử trí Tử Cơ như thế nào. Tử Cơ thà chết chứ không muốn làm nô, Lục Ly chỉ có thể giết chết nàng, hoặc là nhốt nàng. Đi Cổ Thú Giới chưa quen cuộc sống nơi đây, rất nhiều tình huống cũng không biết, nếu như mang theo Tử Cơ mà nói sẽ thuận tiện hơn rất nhiều, cuối cùng Lục Ly quyết định phế tu vi Tử Cơ đi. Mặc dù Tử Cơ hoá thành hình người, nhưng bên trong thân thể vẫn có nội đan. Nội đan là căn cơ của huyền thú, một khi phế đi chẳng khác nào võ giả không có huyền lực, rất nhiều thần thông không cách nào phóng thích. Ít nhất Tử Cơ không cách nào khống chế thủy long tấn công, không cách nào thổi “Nhân ngư tình ca”, nhiều nhất chỉ sử dụng được công kích linh hồn, cái này đối với Lục Ly mà nói hoàn toàn không có uy hiếp. Lục Ly nhìn về phía Tôn trưởng lão nháy mắt ra dấu, Tôn trưởng lão lấy ra một cây chủy thủ, bay về phía Tử Cơ đột nhiên đâm một đao vào bụng dưới. Thân thể Tử Cơ đột nhiên run lên, khóe miệng tràn ra máu tươi, trong mắt toàn là hận ý khắc cốt ghi tâm, nàng nhìn chằm chằm vào Tôn trưởng lão hận không ăn tươi sống được hắn. - Hừ! Tôn trưởng lão hừ lạnh một tiếng, lấy ra tù ma liệm, trói buộc Tử Cơ lại, Lục Ly hơi gật đầu thu Âm Quỳ Thú vào, sau đó ném Tử Cơ bị trói buộc vào bên ngoài điện Thiên Tà Châu. Đám người Khương Ỷ Linh đều ở bên trong điện, cho dù Tử Cơ muốn động thủ, cũng không thể gây thương tổn được các nàng. Tử Cơ bị bắt, Tôn trưởng lão tiếp tục đi vơ vét tài phú của Tử Cơ, chất đầy mười mấy cái không gian giới chỉ, mới lật hòn đảo này ra nhìn xuống đáy. Đã tìm được cửa vào Cổ Thú Giới, nó nằm bên trong một cái địa điện ở ngay phía dưới hòn đảo. - Xem xét xung quanh một chút! Lục Ly vung tay lên, mấy vị trưởng lão bay đi bốn phương tám hướng, tìm tòi xung quanh một lần, trừ việc phát hiện trên rất nhiều đảo nhỏ có Nhân Ngư Tộc cư trú ra, còn lại không có phát hiện gì. Lục Ly đồng ý không giết tộc nhân Nhân Ngư Tộc, nên bảo đám người Tôn trưởng lão trở lại, sau đó bắt đầu quay về. Mọi người tới cửa ra vào, Lục Ly để năm người Tôn trưởng lão ở lại, trấn thủ cửa ra vào miễn cho bị hủy diệt, hắn mang theo đám người Khương Ỷ Linh đi Đông Doanh đại địa, một đường truyền tống về Thí Ma Điện. Chiến sự bên Vũ Tộc vẫn chưa kết thúc, chấp pháp trưởng lão đi Tây Vũ đại địa, Kha Mang đi theo, Lục Ly chỉ có chờ đợi trước. Hắn mang theo đám người Khương Ỷ Linh tĩnh tu ở Thí Ma Điện, tiếp tục tham ngộ bức tuyến lộ thiên đồ thứ ba. Một tháng sau, Lục Ly lại cảm ngộ ba bức hình nhỏ, rốt cục đám người chấp pháp trưởng lão khải hoàn trở về. Tiểu thế giới trong Tây Vũ đại địa bị đánh hạ, Vương tộc Vũ Tộc huỷ diệt, Tây Vũ đại địa hoàn toàn không có thế lực cường đại uy hiếp nhân tộc nữa, cho dù có một hai Địa Tiên Vũ Tộc ẩn nấp, cũng không quấy nổi phong ba quá lớn. - Cổ Thú Giới? Chấp pháp trưởng lão nghe Lục Ly giải thích xong, hơi nhướng mày, hắn suy nghĩ một chút nói: - Ngươi chờ đã, ta đi tìm hiểu tài liệu. Chấp pháp trưởng lão vội vã rời đi, chỉ chốc lát sau đã trở lại nói: - Quả thực có Cổ Thú Tộc tồn tại, thế nhưng đó là những câu chuyện truyền thuyết. Nghe nói thời kỳ tiên cổ Cổ Thú Tộc hoành hành Đấu Thiên Giới, khi đó nhân tộc chỉ có thể biến thành đồ ăn của Cổ Thú Tộc, giống như dê bò bị nuôi nhốt vậy... - Thế nhưng nghe nói về sau Cổ Thú Tộc chọc giận thiên thần, thiên thần giáng xuống thần phạt, huỷ diệt Cổ Thú Tộc rồi. Gần như toàn bộ Cổ Thú Tộc đều diệt tuyệt, nhưng Cổ Thú Tộc và một ít nhân tộc giao phối, để lại rất nhiều hậu đại, những hậu đại đó chính là chủng tộc viễn cổ, ví dụ như Vũ Tộc Ma Tộc... - Quả nhiên! Lục Ly nghe đến đó cũng âm thầm gật đầu, Tử Cơ không có lừa gạt hắn, chủng tộc viễn cổ thực sự là tạp giao giữa Cổ Thú Tộc và nhân tộc. Khó trách rất nhiều chủng tộc viễn cổ thoạt nhìn giống người, nhưng lại có các loại năng lực kỳ lạ của huyền thú. - Lục Ly! Chấp pháp trưởng lão trầm ngâm chốc lát nói: - Ta cảm thấy vẫn không nên mạo hiểm thì tốt hơn, Cổ Thú Tộc không giống huyền thú hung thú, bởi vì bọn họ đều có trí tuệ rất cao, hơn nữa đều hiểu tu luyện, có được đủ loại thần thông cường đại. Chúng ta mạo muội tiến vào Cổ Thú Giới, đó chính là làm địch với cả Cổ Thú Tộc, có khả năng đi vào sẽ không về được. Bây giờ chấp pháp trưởng lão và Lục Ly là trụ cột nhân tộc, hai người lại muốn tiến vào một cái thế giới không biết, đối mặt kẻ địch đã từng xưng bá vô số giới diện. Mặc dù Tử Cơ nói Cổ Thú Tộc không có tồn tại cường đại cấp bậc chuẩn Thần Thú, nhưng ngộ nhỡ có thì sao? Quan trọng nhất là trong Cổ Thú Giới đều là Cổ Thú Tộc, hai tên nhân tộc như bọn họ vừa vào, chính là nguy cơ tứ phía, trên dưới đều là địch. Chưa quen cuộc sống nơi đây, khắp nơi đều là kẻ địch, một khi bị vây giết, sinh tử khó liệu. - Thái gia gia!
Chương 1332 Bị phát hiện 1
Lục Ly biết chấp pháp trưởng lão lo lắng, bên trong gian phòng chỉ có hai người bọn họ, hắn không chuẩn bị che giấu. Hắn thản nhiên nói: - Ta lấy được Thiên Tà Châu ở Trung Hoàng Giới, đây là một kiện thần khí, ban đầu dẫn tới rất nhiều cường giả các giới diện cướp đoạt. Cuối cùng được một vị cường giả thần bí tên là Thiên Tàn lão nhân xuất thủ, giúp ta dọa lùi cường địch. Nhưng có lẽ bọn hắn sẽ đả thông hàng rào giới diện, xâm phạm Đấu Thiên Giới ép ta giao ra Thiên Tà Châu. Hơn nữa đoán chừng không cần hai ba năm bọn họ sẽ có thể hạ xuống, cho nên ta phải mau chóng trở nên mạnh mẽ, mới có thể trấn áp cường giả cửu giới, giữ được Đấu Thiên Giới. - Ta bởi vì một cái răng thú kỳ lạ, mà thức tỉnh ngân long huyết mạch, cái huyết mạch này rất kỳ lạ, ta có thể không ngừng có được huyết mạch thần kỹ mới. Điều kiện tiên quyết là cần bổn nguyên tinh huyết rất cường đại, cho nên... Ta phải vào Cổ Thú Giới một chuyến, lấy được bổn nguyên tinh huyết Cửu Trảo Ngân Long bên trong! Lục Ly giải thích không tính là quá rõ ràng, nhưng chấp pháp trưởng lão đã gần hiểu hết rồi, hắn suy nghĩ một chút nói: - Vậy được, ta và ngươi đi một chuyến, dù sao Đấu Thiên Giới đã không có chuyện gì rồi, để Chính Dương trông coi sẽ không xảy ra tai vạ. Chấp pháp trưởng lão đi ra ngoài, đưa tin bảo Lục Chính Dương trở lại, sau đó dặn dò Khương Thiên Thuận, Lôi trưởng lão một chuyện. Lục Ly tìm đám người Khương Ỷ Linh đến, cũng dặn dò một ít chuyện, sau đó cùng chấp pháp trưởng lão lên đường, đi theo còn có Kha Mang. Đám người Khương Ỷ Linh nhìn theo Lục Ly chấp pháp trưởng lão Kha mang rời đi, Bạch Hạ Sương tâm tư đơn thuần không biết Lục Ly đi làm gì. Khương Ỷ Linh và Bạch Thu Tuyết lại mơ hồ đoán được một ít, cho nên... sắc mặt hai người đều có chút trắng bệch. Thực lực Lục Ly cường đại, lần này nói đi thám hiểm một cái tiểu thế giới, lại cần chấp pháp trưởng lão và Kha Mang sao? Mặc dù Lục Ly không nói quá nhiều, nhưng hai người cũng có thể cảm giác được chỗ này không thể tầm thường. Mặt khác Lục Ly để lại một cái túi gấm, dặn dò nếu như trong hai năm hắn vẫn chưa trở lại thì mở ra. Hai năm không trở lại? Đây là Lục Ly muốn đi đến một nơi vô cùng xa. Hoặc là nơi vô cùng nguy hiểm, nguy hiểm đến mức cần Lục Ly lưu lại di ngôn. - Phu quân, ngươi nhất định phải bình an trở về! Bạch Thu Tuyết lặng lẽ cầu nguyện ở trong lòng, nàng sẽ không đi ngăn cản Lục Ly, bởi vì chuyện Lục Ly cần làm khẳng định là chuyện lớn, nàng chỉ có lặng lẽ cầu nguyện cho Lục Ly bình an. - Phu quân yên tâm đi xông xáo. Trong mắt Khương Ỷ Linh lại lộ ra một vòng kiên định, nàng dùng âm thanh chỉ mình mới có thể nghe được lẩm bẩm nói: - Nếu như chàng thật sự xảy ra chuyện, Ỷ Linh sẽ không để cho một mình chàng cô độc ra đi, ta sẽ cùng chàng đi xông xáo Cửu U Minh Giới. Bên trong một cái địa cung dưới Minh Thần Đảo, nơi này có một cái cửa vào sâu thẳm, thế nhưng trên cái cửa vào này không ngừng loé lên tia sáng, rõ ràng có cấm chế rất mạnh. Cổ Thú Tộc và thú tộc phổ thông không giống nhau, bọn họ không chỉ có được thần thông của các loại thú tộc, còn có thể tu luyện, cũng hiểu cấm chế. Đương nhiên... Những cấm này ở trong mắt Kha Mang vô cùng thấp, Kha Mang nhìn mấy lần đã gật đầu nói với Lục Ly: - Thánh chủ, những cấm chế này không quá mạnh, ta có thể ung dung phá vỡ, hiện tại phá vỡ luôn sao? - Phá!! Không có gì để chuẩn bị, Lục Ly phất tay nói, Kha Mang đánh ra từng đạo lưu quang, lấy ra một ít trận thạch bắt đầu phá trận. Chỉ hai nén hương thời gian, những tầng cấm chế mà Tử Cơ bố trí bị ung dung phá mở. - Tôn trưởng lão các ngươi ở lại trấn giữ nơi đây! Lục Ly nhìn vế phía hai người Tôn trưởng lão nói: - Trừ phi các ngươi chết, còn lại không thể để mất cái cửa ra vào này. Minh Thần Giới không có huyền thú cường đại, Lục Ly đã bắt Tử Cơ hạ lệnh cho Nhân Ngư Tộc co đầu rút cổ trong một góc nhỏ không thể đi loạn, còn lại chỉ có một chút thú hoàng, đám người Tôn trưởng lão có thể ung dung trấn áp. Cái cửa ra vào này và cửa ra vào Đông Doanh đại địa rất quan trọng, tuyệt đối không thể đánh mất, nếu không đám người Lục Ly sẽ không cách nào trở lại Đấu Thiên Giới. - Để ta bố trí một ít cấm chế đi. Kha Mang suy nghĩ một chút bắt đầu bố trí cấm chế ở dưới địa cung, tránh hai người Tôn trưởng lão không trấn thủ được nơi đây. Hao tốn một canh giờ, Kha Mang đã bố trí xong xuôi, Lục Ly không do dự nữa, phất tay nói: - Vào đi. Lục Ly thả Tử Cơ ra, một tay giữ Tử Cơ, chấp pháp trưởng lão mang theo Kha Mang, mọi người đồng thời phóng vào cánh cửa sâu thẳm. - Oanh! Trước mắt mọi người hiện lên từng đạo bạch quang, cảm giác trời đất quay cuồng, không biết truyền tống bao lâu, rốt cục mọi người cũng cảm giác thân thể chạm đất. - Ôi... Lục Ly dùng thần niệm quét tới trước tiên, sau khi quét một lần hắn phát hiện ra quả nhiên cửa vào rất bí mật, bởi vì bọn họ ở bên trong một cái động đá nhỏ phía dưới biển sâu. Cái cửa động này rất sâu, thần niệm của hắn cũng không thể dò xét tình huống bên ngoài, hơn nữa cái thạch động này vô cùng nhỏ, khẳng định huyền thú lớn không vào được. - Đi! Lục Ly ra hiệu, mọi người cẩn thận đi ra ra phía ngoài, thần niệm luôn luôn dò xét chung quanh. Sau khi đi được ba nén hương thời gian, rốt cục mọi người cũng có thể dò xét được tình huống bên ngoài. Quả nhiên bên ngoài là biển sâu, có thể dò xét thấy một ít sinh vật dưới đáy biển rồi. Lục Ly dùng huyền khí phóng ra một cái vòng bảo hộ bao phủ mọi người vào, đè ép nước biển ở bên ngoài, hắn nhìn Tử Cơ dò hỏi: - Bên ngoài có Cổ Thú Tộc cường đại sao? Ý ta là cấp bậc Thú Thần ấy. - Không có! Thương thế ở bụng dưới Tử Cơ đã khỏi, nhưng rõ ràng thân thể vẫn rất suy yếu, bị phế đi nội đan muốn làm gì cũng không được, nàng lắc đầu nói: - Đây là Khô Vinh Hải, là khu vực biên giới, khẳng định bên này không có Thú Thần. Đi về phía bắc mười vạn dặm chính là Cổ Thú Đại Lục, trên đại lục có rất nhiều Cổ Thú Tộc.
Chương 1333 Bị phát hiện 2
- Có bản đồ không? Lục Ly đưa tay ra. Tử Cơ lắc đầu, thế nhưng nàng đưa tay vẽ một bức sơ đồ lên mặt đất, đại khái vẽ ra bản đồ Cổ Thú Giới, đánh dấu phương vị mấy cái thế lực cường đại của thú tộc. - Hướng tây bắc! Mục tiêu của Lục Ly là cửu trảo Ngân Long Tộc, hắn và chấp pháp trưởng lão liếc mắt nhìn nhau nói: - Thái gia gia, chúng ta cẩn thận đi qua? Kích sát hoặc là bắt mấy con Cửu Trảo Ngân Long rồi lập tức trở về được không? - Được! Chấp pháp trưởng lão hơi gật đầu, Lục Ly tiến vào Cổ Thú Giới chỉ cần bổn nguyên tinh huyết của Cửu Trảo Ngân Long, cho nên không cần thiết khai chiến toàn diện với Cổ Thú Tộc. Nếu như cả đường bọn họ an toàn mà nói... Bắt mấy con Cửu Trảo Ngân Long rồi lập tức trở về, cho dù đến lúc đó toàn bộ Cổ Thú Tộc bị kinh động, bọn họ cũng đã trở về Đấu Thiên Giới rồi. Lục Ly để Kha Mang bố trí mấy cái tiểu cấm chế ở đây, sau đó thu Kha Mang và Tử Cơ vào trong Thiên Tà Châu, hắn và chấp pháp trưởng lão thu liễm hơi thở lẻn ra phía ngoài. Thần cniệm hấp pháp trưởng lão rất mạnh, Lục Ly theo chấp pháp trưởng lão đi về phía trước, rất nhanh hai người đã ra đến hải vực bên ngoài, một đường lẻn lên phía trên. - Ào ào! Nước biển nơi xa quay cuồng, một đầu cá mập khổng lồ bay vụt đến, không thể tránh khỏi khí tức nhân tộc trên thân hai người kinh động huyền thú ở trong hải vực gần đó. Trong tay Lục Ly xuất hiện chiến đao Lãnh Phong, chấp pháp trưởng lão lại xua tay. Hắn không có phóng thích tấn công, sau khi đợi con cá mập khổng lồ kia áp sát tới gần, hơi thở cường đại trên người hắn chợt lóe lên rồi biến mất, sau khi trấn áp cá mập, liền nện một quyền lên đầu cá mậ, đánh cho nó ngất đi. - Đi! Chấp pháp trưởng lão phất tay, Lục Ly lập tức hiểu, nếu như đánh chết đầu cá mập này nhất định sẽ có máu. Một khi máu tươi tràn ngập ra, đoán chừng huyền thú xung quanh sẽ bị kinh động. Hai người lẻn đi lên mặt biển, thỉnh thoảng trên đường gặp phải huyền thú, đều là chấp pháp trưởng lão xuất thủ đánh ngất những huyền thú kia, không giết một con huyền thú nào. Tốc độ hai người rất nhanh, chỉ hai nén hương thời gian đã phá nước mà ra, chấp pháp trưởng lão dùng thần niệm đảo qua, dễ dàng phát hiện phía bắc có hòn đảo. - Đi đến hòn đảo phía trước xem một chút. Hai người không có khả năng luôn luôn tiềm hành ở trong biển như vậy? Chấp pháp trưởng lão vung tay lên, hai người lẻn đi vào hòn đảo, còn chưa nhích tới gần chấp pháp trưởng lão đã cau mày nói: - Trên đảo có rất nhiều huyền thú phi hành, tất cả đều là một loại đại điểu. - Đại điểu? Nội tâm Lục Ly hơi động, dò hỏi: - Có bao nhiêu? Có mạnh hay không? - Nhiều cũng không phải nhiều, có khoảng trên trăm con! Chấp pháp trưởng lão nhíu mày nói: - Cũng không mạnh, chiến lực lục giai huyền thú, như thế nào? Giết toàn bộ! - Không cần! Lục Ly lắc đầu nói: - Ta có Thú Thần chi uy, có thể ung dung trấn áp toàn bộ huyền thú, sau đó chúng ta ngồi đại điểu đi Cổ Thú Đại Lục. - Tốt. Chấp pháp trưởng lão nhớ ra dường như Lục Ly có thể khống chế thú hoàng, trên mặt lộ ra một nụ cười, hai người lặng lẽ đi lên tiểu đảo. - Hưu! Sau khi nhích tới gần hòn đảo, hai người từ trong biển bắn ra như lợi kiếm, thân thể chợt lóe lên vọt vào bên trong hải đảo. - Thu thu! Trên đảo có hơn trăm con đại điểu màu xanh, thân thể đều rất khổng lồ, dài khoảng hơn mười trượng, tất cả đều bị kinh động, dồn dập bay vụt lên, muốn lên không trung. - Lăn xuống! Trong mắt Lục Ly lấp lánh ngân quang, trên người phóng thích thú uy vô hình, những đại điểu màu xanh đang bay lên trời lập tức rơi xuống phía dưới, tất cả đều bò lổm ngổm trên mặt đất không dám động. - Hưu! Thân thể Lục Ly bay đi, mỗi quyền đánh chết một con đại điểu màu xanh, nhưng không có đánh nát đầu của bọn nó, tránh cho máu tươi chảy ra. Sau khi giết chết mỗi một con đại điểu, Lục Ly lập tức thu chúng vào bên trong không gian giới chỉ. Hai người không hề sợ hãi thú tộc phổ thông, nhưng không muốn tiết lộ hành tung, huyền thú đạt đến lục giai đã có linh trí rất cao rồi, không thể thả bọn chúng rời đi, cũng không thể lưu lại dấu vết. Trên trăm đầu hung cầm bị đánh chết hơn phân nửa, chỉ để lại hơn mười đầu, Lục Ly nhìn chấp pháp trưởng lão vung tay lên nói: - Đi! Chấp pháp trưởng lão bay vụt lên, Lục Ly thả Tiểu Bạch ra, để nó và đại điểu màu xanh trao đổi với nhau, mười mấy con đại điểu bay lên không, bay về phía bắc. Hình thể đại điểu rất lớn, mười mấy con bay cùng nhau, che kín bầu trời. Lục Ly và chấp pháp trưởng lão ẩn nấp ở trên lưng đại điểu, cho dù phía dưới có thú tộc cường đại đoán chừng cũng rất khó phát hiện. - Nếu như có thể một đường khiêm tốn bay đến phía trên địa bàn cửu trảo Ngân Long Tộc thì hoàn mỹ! Lục Ly âm thầm suy xét, thế nhưng rõ ràng hắn suy nghĩ nhiều rồi... Sau khi tiến vào Cổ Thú Đại Lục không bao lâu, bên trong một tòa núi lớn phía dưới lập tức vang lên một tiếng gầm rung động thiên địa, tiếp theo bên trong sơn mạch khổng lồ, có một đạo thân ảnh huyết hồng gầm gừ đi ra... - Nguy rồi! Lục Ly và chấp pháp trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, vừa mới tiến vào Cổ Thú Đại Lục đã bị phát hiện? Đây cũng không phải là điềm tốt, một khi hai nhân tộc tiến vào Cổ Thú Đại Lục bị truyền ra, bọn họ sẽ bị vô số Cổ Thú Tộc chen chúc đến vây giết. Hoặc là hai người hoàn toàn trấn áp Cổ Thú Tộc, hoặc là bại lui! - Giết! Lúc này không còn thời gian đi do dự nữa, mắt Lục Ly lộ ra một chút sát khí, bây giờ chỉ có lấy tốc độ nhanh nhất kích sát thú tộc phía dưới, sau đó hắn và chấp pháp trưởng lão lập tức lẩn trốn, nếu không hậu quả không thể tưởng tượng nổi. - Hưu! Phía dưới bay vụt mà lên chỉ là một con Huyết Viên, cấp bậc cũng không phải là quá cao, chỉ có thú hoàng chi cảnh. Đối với Lục Ly mà nói một con thú hoàng hoàn toàn không có áp lực, chuyện duy nhất khiến hắn nhức đầu chính là, con thú hoàng này rống lớn một tiếng, thú tộc ở xung quanh đều bị kinh động rồi, có mấy trăm con Huyết Viên nhất tộc.
Chương 1334 Thiên nhãn
- Giết sạch tất cả! Chấp pháp trưởng lão quát khẽ một tiếng, trong tay hắn xuất hiện một cây thiết côn, nhắm về phía những đại điểu màu xanh ở gần xuất thủ trước tiên, những đại điểu này bay ở giữa không trung, một khi bọn họ đi xuống đại điểu sẽ bay đi. - Ầm ầm ầm! Thiết côn của chấp pháp trưởng lão quét ngang, đầu mười mấy con đại điểu vỡ vụn, chấp pháp trưởng lão bay ra xung quanh. Lục Ly vũ động hai tay vô số Linh Phong thần binh bay đi, đại gia hỏa phía dưới lập tức bị bắn thành tổ ong vò vẽ. - Phanh! Thân thể Huyết Viên vỡ vụn, trên người Lục Ly tràn ngập thú uy, trấn áp thú tộc đang chen chúc nhau đến, Lục Ly bắt đầu giết hại. Xung quanh cũng không có thú tộc cường đại, chỉ có một con thú hoàng, cho nên đối với Lục Ly và chấp pháp trưởng lão mà nói tàn sát quá dễ dàng. - Ầm ầm ầm! Lục Ly phóng ra Linh Phong thần binh, quét ngang từng mảnh thú tộc, chấp pháp trưởng lão không có sử dụng các sát chiêu còn lại, chỉ dùng thiết côn ném tới, mỗi lần đập xuống tất có mấy đầu huyền thú bị giết chết. Nửa nén hương thời gian! Ít nhất xung quanh có sáu bảy trăm con Huyết Viên, mấy ngàn đầu huyền thú, nhưng chỉ nửa nén hương thời gian đã bị hai người giết chết toàn bộ. Chấp pháp trưởng lão đang chuẩn bị rút lui, Lục Ly suy nghĩ một chút hỏi: - Có cần hủy thi diệt tích hay không? Dù sao Lục Ly vận dụng Linh Phong thần binh cũng chính là sát chiêu áo nghĩa, nếu như bị cường giả thú tộc thấy, rất dễ dàng phán đoán ra. - Để ta làm là được! Chấp pháp trưởng lão lấy ra một cái hồ lô, tay bắt pháp quyết, hồ lô biến lớn bay vụt lên, hơi nghiêng ở giữa không trung. Sau đó bên trong miệng hồ lô toát ra hỏa lãng, sông núi phía dưới nhất thời dấy lên liệt hỏa hừng hực, những thi thể thú tộc kia đều bị thiêu huỷ sạch sẽ... - Đi! Lục Ly không dám dừng lại nữa, hắn và chấp pháp trưởng lão bay về phía bắc như quỷ mị. Chấp pháp trưởng lão tản thần niệm ra, một khi phát hiện phía trước có thú đàn thì lập tức né tránh. Bên này dấy lên liệt hỏa hừng hực, khói đen cuồn cuộn và tiếng thú gầm kinh thiên động địa vừa rồi làm rất nhiều thú đàn kinh động. Lục Ly và chấp pháp trưởng lão một đường đi về phía trước, rất nhanh gặp phải một ít thú đàn chen chúc mà đến. Thế nhưng đều là một chút huyền thú cấp thấp, thần niệm chấp pháp trưởng lão quá mạnh, nhẹ nhàng mang theo Lục Ly tránh được, hơn nữa thần niệm hắn dò xét những huyền thú kia đều không có cảm ứng. - Tốt lắm! Lẩn trốn ra mấy chục vạn dặm, cũng không có thú tộc cường đại truy sát đến, Lục Ly và chấp pháp trưởng lão bình tĩnh lại. Hai người không dám tìm kiếm phi cầm để đi đường nữa, dù sao bay ở giữa không trung cũng quá bắt mắt. - Đi thôi! Chỉ cần không bị phát hiện hành tung, lấy chiến lực của chấp pháp trưởng lão và Lục Ly, khẳng định huyền thú bình thường không cách nào phát hiện hai người. Hai người có thể ung dung lẻn vào địa bàn cửu trảo Ngân Long Tộc, sau khi làm xong việc lại ung dung lẻn về. ... - Gào! Đám người Lục Ly vừa mới rời đi ba nén hương thời gian, địa phương bọn họ thiêu huỷ đã bị vô số thú đàn chiếm cứ. Hỏa diễm bên này đã dập tắt, thế nhưng rất nhiều nơi vẫn còn khói nhẹ. Vô số thú tộc không ngừng gầm lên giận dữ, nhiều nhất chính là Huyết Viên, từng con Huyết Viên cao đến mấy chục trượng như một tòa núi nhỏ đứng sừng sững ở đây, trong con ngươi to như chuông đồng toàn là sự tức giận và vẻ hung ác bạo ngược. Toàn thân những con Huyết Viên này không có lông dài, mà toàn là lân phiến thật nhỏ màu đỏ, răng nanh rất dài, phía trên lấp lánh ánh sáng màu u lam, thoạt nhìn hết sức dọa người. - Ngao! Nơi xa có từng tiếng thú gầm rung trời vang lên, tiếp theo đại địa chấn động, mấy chục đầu Huyết Viên khổng lồ phi nhanh mà đến. Những con Huyết Viên này cao gần trăm trượng, khí huyết ngập trời, hơn nữa bọn chúng và những con Huyết Viên còn lại khác nhau, bọn chúng có ba mắt, nhưng con mắt ở giữa khép lại. Mấy chục đầu Huyết Viên này vừa đến, toàn bộ Huyết Viên và huyền thú xung quanh bò lổm ngổm trên mặt đất, thân thể còn hơi hơi phát run, kinh hoàng không thôi. - Gào! Sau khi mấy chục đầu Huyết Viên bay tới, liền ngửa mặt lên trời gầm gừ mấy tiếng, tiếp theo toàn bộ bò lổm ngổm trên mặt đất, quỳ lạy về phía bắc. - Vù vù! Chưa đi được bao xa đã có bốn đạo lưu quang bay vút đến, tốc độ nhanh như tia chớp, nếu như Lục Ly và chấp pháp trưởng lão ở đây nhất định sẽ ngạc nhiên. Bởi vì có bốn lão giả bay từ phía bắc tới, bề ngoài giống y như nhân tộc, hình thể cũng không kém nhiều lắm. Điểm khác biệt là mi tâm bốn lão giả này đều có vết thẳng, giống như nơi này có một con thiên nhãn vậy. Sau khi bốn lão giả tới bên này, toàn bộ thú tộc càng thêm sợ hãi, tất cả đều dán trên mặt đất, không dám phát ra nửa điểm thanh âm. Ngay cả mấy chục đầu thú hoàng cũng như thế, không dám liếc mắt nhìn bốn lão giả này một cái. - Hừ! Một trong bốn lão giả nặng nề hừ, không ngờ trong miệng phun ra cổ ngữ, cổ ngữ này và cổ ngữ của các chủng tộc viễn cổ trong Đấu Thiên Giới giống nhau như đúc, lão giả kia lạnh giọng nói: - Vậy mà dám giết chóc trên địa bàn Huyết Viên Tộc chúng ta? Là ai có lá gan lớn như thế? Đồ sát con dân chúng ta thì thôi đi, còn dám hủy thi diệt tích? - Xem một chút không phải sẽ rõ sao? Một lão giả khác lạnh nhạt nói, tiếp theo vết xước trên mi tâm hắn chậm rãi mở ra, quét nhìn bốn phương tám hướng một cái, rất nhanh trên gương mặt yên tĩnh như mặt nước lộ ra một chút kinh ngạc, hắn kinh ngạc nói: - Làm sao có thể? Nhân tộc? Làm sao nhân tộc có thể tiến vào Cổ Thú Giới? Chẳng lẽ phong ấn ở những cửa ra vào kia bị phá vỡ rồi? - Nhân tộc? Nét mặt ba lão giả còn lại tràn đầy kinh ngạc, sau đó mở con mắt thứ ba ra quét nhìn bốn phía. Dường như con mắt thứ ba của bọn họ có thể nhìn thấy chuyện đã từng xảy ra, bọn họ ung dung thấy được hình ảnh Lục Ly và chấp pháp trưởng lão giết hại thú đàn, rất nhanh trên mặt tràn đầy vẻ kinh sợ. - Đúng là nhân tộc!
Chương 1335 Đường lui bị đoạn? 1
Lão giả thoạt nhìn lớn tuổi nhất quát khẽ: - Thế nhưng hai tên nhân tộc kia không hề mạnh. Mặc kệ nói như thế nào thì nhân tộc tiến vào Cổ Thú Giới cũng là chuyện lớn, lập tức trở về bẩm báo tộc vương. Sau đó thông báo toàn bộ Cổ Thú Giới kiểm tra tất cả cửa ra vào, gia cố phong ấn lần nữa. Nếu không một khi có lượng lớn cường giả nhân tộc tiến vào Cổ Thú Giới chúng ta, đó sẽ là tai hoạ của Cổ Thú Tộc. - Đại ca, hai tên nhân tộc kia phải làm sao? Một lão giả dò hỏi: - Có cần phái tộc nhân đi truy xét hay không? - Không cần! Lão giả vung tay lên nói: - Huyết Viên Tộc chúng ta không am hiểu theo dõi, sau khi thông báo chuyện này cho các tộc, tự nhiên Ảnh Bức Tộc sẽ xuất động. Chỉ cần ở Cổ Thú Giới, bọn họ có thể tránh thoát Ảnh Bức Tộc theo dõi sao? - Đi! Bốn lão giả bay lên trời, bay về phương bắc, rất nhanh đã biến mất ở bên trong sơn mạch mịt mờ phía xa. Sau khi bốn vị lão giả rời đi, những thú hoàng kia mới dám đứng lên, một con tam nhãn Huyết Viên khổng lồ chuyển động miệng vậy mà cũng phun ra cổ ngữ, nói: - Nhân tộc? Hừ hừ! Dám vào Cổ Thú Giới, lần này cho các ngươi có đến mà không có về... Lục Ly và chấp pháp trưởng lão không biết hành tung của bọn họ đã bại lộ, thậm chí rất nhanh toàn bộ Cổ Thú Giới cũng sẽ biết sự hiện hữu của bọn họ. Bọn họ một đường đi xuyên qua núi lớn, Cổ Thú Giới rất nhiều núi lớn, hơn nữa còn là loại núi lớn vô cùng hoang vu. Hai người Lục Ly không dám phi hành, vì dù sao mục tiêu cũng quá rõ ràng, họ chỉ có thể đi xuyên qua núi rừng. Dưới cái nhìn của hai người, chỉ cần lần này không bị bại lộ hành tung, lấy chiến lực của hai người có thể ung dung kích sát hoặc là bắt lại một hai đầu Cửu Trảo Ngân Long, đến lúc đó lấy tốc độ nhanh nhất trở về, cho dù kinh động Cổ Thú Giới cũng không quan hệ, chỉ cần không hình thành bao vây là được. Thần niệm hai người đều rất mạnh, dọc theo đường đi tùy ý đảo qua là có thể ung dung tìm được con đường thích hợp nhất. Hai người như hai con xuyên sơn hồ mau lẹ tiến về phía trước, mặc dù tốc độ không nhanh, nhưng nếu như thuận lợi mà nói, ngày đêm không nghỉ nhiều nhất một tháng là có thể đến địa bàn Cửu Trảo Ngân Long. Vị trí hai người ở phía tây nam Cổ Thú Đại Lục, địa bàn Cửu Trảo Ngân Long ở phía tây bắc. Mặc dù Cổ Thú Đại Lục rất lớn. Nhưng thực ra cự ly này cũng không xa, tốc độ trung bình của hai người đều đạt tới Địa Tiên cảnh. Mặc dù cảnh giới Lục Ly còn chưa tới Địa Tiên chi cảnh, nhưng tốc độ hắn vẫn luôn biến thái, trước kia tốc độ đã có thể sánh bằng Địa Tiên rồi, phỏng chừng lúc này phi hành hết tốc lực có thể đạt tới Địa Tiên hậu kỳ. Sau khi đi về phía trước một ngày, cũng không có bất kỳ thú tộc cường đại nào áp sát tới gần, chấp pháp trưởng lão suy nghĩ nói: - Lục Ly, hay là ngươi vào Thiên Tà Châu tu luyện đi? Ta mang theo Thiên Tà Châu đi về phía trước là được, nếu có biến ta sẽ báo cho ngươi trước tiên. Chấp pháp trưởng lão đã bước vào Hóa Thần, muốn đột phá rất khó. Bây giờ tuổi đã cao, tốc độ tu luyện rất chậm. Cho nên chút thời gian này đối với hắn mà nói cũng không có bất cứ ý nghĩa gì, Lục Ly lại khác, có lẽ thời gian một tháng có thể khiến thực lực Lục Ly tiến bộ không ít. - Cũng tốt, thái gia gia cẩn thận chút. Lục Ly suy nghĩ một chút, dù sao thần niệm hắn cũng thua kém chấp pháp trưởng lão, đoạn đường này đều là đi theo chấp pháp trưởng lão tiến về phía trước. So với việc đi đường lãng phí thời gian, không bằng tiến vào Thiên Tà Châu tu luyện. Hắn đã cảm ngộ được một nửa bức đồ thứ ba, vừa lúc một tháng thời gian này có thể cảm ngộ hai ba bức hình nhỏ. Hắn lấy Thiên Tà Châu ra, thân thể chợt lóe lên tiến vào bên trong Thiên Tà Châu, chấp pháp trưởng lão bắt lấy Thiên Tà Châu, tiếp tục lên đường đi về phía tây phía bắc. Lục Ly tiến vào bên trong tiểu điện, Kha Mang đang ở bên trong, Tử Cơ thì ở bên ngoài điện. Lục Ly dùng thần niệm đảo qua phát hiện Tử Cơ thành thật ngồi ở một góc, liền không để ý đến nàng, hắn hỏi thăm Kha Mang một chút rồi nhắm mắt ngồi xếp bằng lại. Tu luyện ở trong tiểu điện Thiên Tà Châu rất nhanh, tốc độ cảm ngộ tăng gấp bội, Lục Ly rất có kinh nghiệm tìm hiểu tuyến lộ thiên đồ, hiện tại gần như không có bình cảnh, cứ một đường tìm hiểu là được. Thời gian trôi qua thật nhanh, chấp pháp trưởng lão đi về phía trước cực kỳ thuận lợi, sáu ngày thời gian đã đi qua không biết bao nhiêu ngàn dặm rồi. Trên đường toàn là huyền thú cấp thấp, thỉnh thoảng mới có thú tộc cao cấp. Chỉ cần thú tộc có cấp bậc cao một chút chấp pháp trưởng lão sẽ tránh né, dã thú cấp thấp hoặc huyền thú một hai giai thì không cần tránh né, bởi vì chúng không có linh trí, cho dù nhìn thấy hắn cũng không có chuyện. Trên đường đi chấp pháp trưởng lão nhìn thấy một vài hang đá, những hang đá kia đều là chỗ ở của thú tộc. Chấp pháp trưởng lão phát hiện rất nhiều thú đàn, ví dụ như bên trong một tòa sơn mạch khổng lồ có ít nhất mấy vạn thú tộc cư trú. Lục Ly ở trong tu luyện, hoàn toàn không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, tại ngày thứ mười đột nhiên Lục Ly bị người đánh thức! - Hả? Con ngươi Lục Ly chợt lóe tia sáng, Kha Mang không có chuyện gì sẽ không đánh thức hắn, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện? Ánh mắt hắn quét nhìn sang Kha Mang, quả nhiên thấy sắc mặt Kha Mang có chút khó coi, Kha Mang nói: - Thánh chủ, ta bố trí mấy cái cấm chế ở lối đi chúng ta tiến vào, hiện tại ta cảm ứng được cấm chế bị hủy diệt rồi! - Cái gì? Con ngươi Lục Ly trở nên lạnh lẽo, lối đi kia bí mật như thế, hơn nữa cửa vào nhỏ như vậy, chắc chắn thú tộc cường đại sẽ không tiến vào. Nếu như là tiểu ngư tiểu thú các loại, thì không cách nào hủy diệt được cấm chế của Kha Mang chứ? Hắn vội vàng dò hỏi: - Cường độ cấm chế ngươi bố trí như thế nào? Huyền thú cấp thấp có thể hủy diệt không? - Không thể!