-
Chương 1026-1030
Chương 1026 Bị Lục Ly hố rồi?
Chương 1026: Bị Lục Ly hố rồi?
Quân Mộng Trần quyết định chủ ý, cho dù hao phí mấy tháng thời gian, hắn cũng phải đào phong động ra, hắn muốn để Lãnh Vô Thương sống không bằng chết. Đương nhiên, khả năng dưới đáy phong động có trọng bảo, đây là một trong những nguyên nhân khiến Quân Mộng Trần quyết định.
Thập Nhất thúc và Cửu thúc nhìn nhau, thấy Quân Mộng Trần đã quyết định chủ ý, hai người cũng không tiện nói thêm cái gì. Quân Mộng Trần là thiếu tộc trưởng ở Quân gia, địa vị cao hơn so với Lãnh Vô Thương ở Lãnh gia. Quân Mộng Trần ra lệnh, hai người có thể nói cái gì?
- Rầm rầm rầm ...
Thập Nhất thúc không ngừng tấn công về phía ngọn núi, mặc dù ngọn núi được tạo thành từ những tảng đá kỳ lạ. Nhưng chỉ cần không phải bền chắc như thép, chấn động hồi lâu nhất định sẽ xuất hiện vết nút, đến lúc đó sẽ có thể nhẹ nhàng phá vỡ.
Thế nhưng nhìn tình huống ngọn núi chấn động, muốn hoàn toàn chấn sụp nó, không có nửa tháng là không thể nào.
Còn có một vấn đề là, phong động quanh co đi xuống, nếu như muốn một đường đi tới chỗ Lục Ly đang ngây ngốc, phỏng chừng không có hai tháng thì không làm được.
Quân Mộng Trần đã hạ quyết tâm, lần trước ở Hỗn Độn Luyện Ngục bị Lãnh Vô Thương hành hạ một phen, mất hết thể hiện, đó là sỉ nhục lớn nhất của hắn trong đời. Lần này có cơ hội tốt như vậy, không trả thù được, cục tức trong lòng sẽ không ngừng lớn lên, trở thành tâm ma của hắn, ảnh hưởng hắn tu luyện.
Thời gian một năm mới đi qua hơn bốn tháng, vẫn còn hơn bảy tháng, Quân Mộng Trần quyết định hao phí ba tháng ở đây, không trút được cục tức này ra, hắn thề không bỏ qua.
...
- Rầm rầm rầm ...
Lục Ly ở trong hang đá, có thể cảm ứng được mặt đất chấn động, âm thanh trong hang đá vọng lại rất lớn, đinh tai nhức óc, còn có đá vụn rơi xuống.
- Có người tấn công tiểu sơn, ý đồ chấn sập hang đá?
Lục Ly mắt mở ra nhướng mày, cũng không có quá kinh sợ, cho dù tiểu sơn sụp đổ, cũng chỉ có con đường bằng đá dài hơn ngàn trượng bị lún, còn lúc này hắn đã ở trong lòng đất, không ảnh hưởng được đến nơi đây.
Hang đá cứng rắn đến cỡ nào?
Lúc Địa Tiên Quân gia kích sát Lãnh Bất Ky sinh ra nổ tung, cũng không có tạo thành tổn hại quá lớn đối với hang đá, Lục Ly hết sức yên tâm.
Hắn dứt khoát đóng cửa lục thức, tiếp tục nhập định tu luyện, nếu có kẻ địch xông tới, sẽ giết chết đám người Lãnh Vô Thương trước.
Về phần ba người Lãnh Vô Thương, Lục Ly càng không sợ bọn họ chạy. Linh Phong kinh khủng như thế, phỏng chừng ba người một bước cũng không đi nổi, chỉ có thể quay cuồng tại chỗ, thừa nhận thống khổ vô tận.
Thời gian ở dưới Thập Nhất thúc lần lượt công kích trôi qua, rất nhanh đã trôi qua mười ngày, Lãnh Vô Thương Lãnh Vô Hinh Lãnh Vô Mật nhiều lần tỉnh lại, nhưng rất nhanh lại đau đến ngất đi.
Ba người rất thông minh, sau khi tỉnh lại trước tiên nuốt đan dược bồi bổ linh hồn, như vậy sẽ không ngừng có năng lượng bồi bổ linh hồn, sẽ không khiến cho linh hồn gặp thiệt hại nặng, sau đó sụp đổ.
Sau khi Lãnh Vô Hinh tỉnh lại, hô to Lục Ly mấy tiếng, nhưng Lục Ly đóng cửa lục thức không có nghe được, cho dù nghe được cũng sẽ làm bộ như không nghe được...
Lục Ly đang một lòng tìm hiểu Đoạt Hồn Bí Thuật!
Hiện tại chỗ hắn ở chính là một cái tuyệt thế bảo địa, vượt qua bất kỳ địa phương nào lúc trước hắn đi qua. Bởi vì hắn cảm giác tốc độ cảm ngộ bí thuật ở đây rất nhanh, cũng cảm giác tư duy ở đây trở nên vô cùng rõ ràng, đầu óc linh hoạt, rất nhiều chuyện nghĩ một chút liền thấu.
Mới tìm hiểu mười ngày, hắn đã hiểu rõ toàn bộ ý tứ bên trong Đoạt Hồn Bí Thuật, hắn bắt đầu bắt tay vào ngưng tạo Hồn Dẫn.
Đoạt Hồn Bí Thuật chia làm hai bước, đầu tiên là ngưng tạo Hồn Dẫn, thứ hai là gieo xuống Hồn Dẫn. Chỉ cần hai bước này thành công, kẻ địch bị gieo xuống Hồn Dẫn, không có biện pháp luyện hóa Hồn Dẫn, thì không được bao lâu Hồn Dẫn sẽ sinh sôi nảy mầm ở trong linh hồn hắn, cuối cùng hoàn toàn bị khống chế.
Ngưng tạo Hồn Dẫn vô cùng quan trọng, nếu như không cẩn thận linh hồn của mình còn có thể bị cắn trả. Lục Ly nghỉ ngơi chốc lát, sau khi dò xét tình huống, bắt đầu chuyên tâm ngưng tạo Hồn Dẫn.
Bên trong sơn động là một mảnh đen nhánh, đưa tay không thấy được năm ngón, đầu Lục Ly bắt đầu sáng lên, tựa như đom đóm trong bầu trời đêm, quỷ dị kỳ lạ.
- Rầm rầm rầm ...
Con đường bằng đá không ngừng truyền đến âm thanh nổ vang, đinh tai nhức óc, quanh quẩn không thôi. Đá vụn dồn dập rơi xuống, Linh Phong vẫn tiếp tục thổi, giống như vĩnh viễn không ngừng nghỉ vậy.
Một ngày sau Lãnh Vô Hinh tỉnh lại, nàng đã không còn khí lực lớn tiếng kêu thảm nữa, mà cắn răng nhanh chóng nuốt vào mấy viên đan dược bồi bổ linh hồn và đan dược năng lượng. Nàng dùng hết khí lực toàn thân rống lên:
- Lục Ly, lăn ra đây, nếu như ta chết rồi, ngươi cũng không sống được, mau cút ra đây...
Tiếng của nàng khẽ quanh quẩn ở trong hang đá, Lục Ly giống như bốc hơi khỏi nhân gian, không có xuất hiện, không có bất kỳ đáp lại, rốt cục trong mắt Lãnh Vô Hinh cũng xuất hiện một chút kinh hoàng.
Lần này vốn định hại chết Lãnh Vô Thương, lại không nghĩ rằng chính mình cũng bị Lục Ly lừa rồi sao?
Tu luyện trong phong động hai mươi hai ngày, đột nhiên ngọn núi nhỏ ngoài phong động sụp đổ. Con đường bằng đá dài ngàn trượng bên ngoài phong động cũng lún rồi, xung quanh tiểu sơn có rất nhiều vết nứt, bị Địa Tiên Quân gia dùng áo nghĩa thổ hệ tươi sống đánh văng.
Cũng may vị trí đám người Lục Ly ở là bên trong phong động năm sáu ngàn trượng, quanh co tiến vào lòng đất, phía trên có lún xuống cũng không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng nào đối với bọn hắn.
- Đem cự thạch phá hủy!
Quân Mộng Trần tu luyện hơn hai mươi ngày, sau khi nhận được tin tức lập tức lao đến. Để hai vị Địa Tiên vận dụng đại thần thông, bốc từng tảng đá to lớn ra, tìm được cửa động, như vậy Linh Phong chỉ có thể thổi hiu hiu ở chung quanh, sẽ không mạnh như trước nữa.
- Rầm rầm rầm ...
Từng luồng ánh sáng loé lên, những khối đá bị đánh nát văng ra, lăn xuống, rất nhanh ngọn núi nhỏ đã bị san thành bình địa, một cái cửa động quanh co hướng xuống lòng đất xuất hiện.
Chương 1027 Khống chế Linh Phong
Chương 1027: Khống chế Linh Phong
Cửa động vẫn còn Linh Phong thổi ra, thế nhưng không gian bốn phía rộng lớn, nên rất nhanh Linh Phong liền tản ra, lực công kích không còn hung ác như trước nữa.
- Xung quanh cửa động đều là hắc thạch sao?
Mọi người quan sát mấy lần, thấy bốn phương tám hướng cửa động toàn là hắc thạch, ít nhất phạm vi cũng hơn mười mét, hắc thạch vô cùng cứng rắn, công kích của Địa Tiên cũng khó mà hủy diệt được nó.
- Tiếp tục công kích!
Quân Mộng Trần nhìn mấy lần, tiếp tục nói với Địa Tiên Quân gia:
- Thập Nhất thúc, công kích xung quanh thành một cái lỗ thủng to, chỉ cần biến nơi đây thành một cái hố to, sớm muộn gì chúng ta cũng có thể đi xuống đáy hang đá.
Trên mặt Thập Nhất thúc lộ ra một chút khổ sở, ai biết cái hàng này sâu bao nhiêu? Ai biết đám người Lục Ly tiến vào bao sâu? Nếu như sơn động này dài mấy vạn trượng thì sao? Hắn cần đánh bao lâu chứ? Một năm, hay là hai năm?
- Rầm rầm ...
Đã lãng phí hơn hai mươi ngày thời gian, Địa Tiên Quân gia chỉ có thể tiếp tục khô khan oanh kích mặt đất.
- Không đúng ...
Sau khi hắn vung trọng kiếm bổ ra một kiếm, kinh hô:
- Chúng ta không cần phá nát toàn bộ tảng đá, chỉ cần chấn sụp lối đi một chút xíu là được, như vậy có thể dễ dàng hơn rất nhiều.
Địa Tiên Quân gia hành động, đầu tiên là biến mặt đất xung quanh thành một cái hố sâu to lớn, sau đó men theo hang đá đánh ra một cái lối đi lớn, cuối cùng bắt đầu oanh kích vách tường trong hang.
Nói như vậy hiệu quả sẽ cao hơn rất nhiều, hắn chỉ cần đánh một cái mặt, chấn sụp đổ hang đá, sau đó lại dọn dẹp đá tảng, tốc độ sẽ tăng lên nhiều.
Rầm rầm rầm ...
Thạch động sụp đổ từng điểm từng điểm, một vị Địa Tiên khác chịu trách nhiệm sử dụng thần thông dọn dẹp đá vụn ra, khai không lối đi thành một cái không gian rất lớn. Như vậy Linh Phong sẽ dễ dàng tiêu tán, hai người sẽ không bị Linh Phong tấn công.
- Rất tốt, Thập Nhất thúc, cứ đánh như vậy, lần này trở về ta sẽ bẩm báo gia gia, ghi nhớ công lao của ngươi.
Đám người Quân Mộng Trần ngồi xếp bằng ở bên ngoài hang tu luyện, thấy hang đá sụp đổ từng điểm từng điểm, thì trong mắt của hắn toàn là vẻ thống khoái. Hắn giống như thấy được dáng vẻ sợ hãi run rẩy của đám người Lãnh Vô Thương đang ẩn trong hang đá...
...
Đám người Lãnh Vô Thương cũng không có bị doạ, hắn và Lãnh Vô Hinh Lãnh Vô Mật gần như không trụ được, linh hồn sắp hỏng.
Bọn họ đều có bảo vật cường đại phòng ngự linh hồn, nhưng Linh Phong quá mạnh, không ngừng tấn công linh hồn của bọn họ. Một người suốt ngày không ngừng thừa nhận đau nhức, không điên mới là chuyện lạ.
Đã rất lâu Lãnh Vô Mật không tỉnh lại, thân thể yếu ớt như tơ nhện, hô hấp gần như ngưng lại, xem tình huống tùy thời đều có khả năng chết đi.
Lãnh Vô Hinh và Lãnh Vô Thương khá hơn một chút, nhưng phỏng chừng hai người cũng không gắng gượng được quá lâu, nếu như Lục Ly còn không có bất kỳ hành động nào, nhiều nhất mười ngày nửa tháng linh hồn họ sẽ sụp đổ.
Lục Ly không có đi ra, hắn vẫn luôn nghiên cứu Hồn Dẫn ở bên trong, chưa từng xuất quan. Cửa động nổ vang không thôi, nhưng hắn cái gì cũng không quan tâm, mà toàn tâm toàn ý nghiên cứu Đoạt Hồn Bí Thuật.
Tiếp tục trôi qua năm ngày, cửa động bên ngoài đã bị hủy diệt gần ngàn trượng, tốc độ hủy diệt lối đi của hai vị Địa Tiên rất nhanh. Hai người men theo con đường bằng đá mở ra hai cái lối đi, một đường chấn sụp từng chút xíu, sau đó dọn dẹp đá vụn ra, hiệu suất rất cao.
Một vị Địa Tiên khác không có việc gì, bắt đầu mở ra mấy cái lối đi, dẫn dắt Linh Phong thổi qua, nếu như Linh Phong thổi qua cái thông đạo này, bọn họ sẽ sang bên khác oanh kích con đường bằng đá...
Lãnh Vô Hinh lại tỉnh lại một lần nữa, nàng đã không nói được thành lời, chỉ có thể thở dốc từng ngụm từng ngụm, gương mặt xinh đẹp hoàn toàn vặn vẹo, đau đến mức toàn thân đổ mồ hôi lạnh.
Đôi mắt đẹp đã tuyệt vọng, lúc này đừng nói chạy trốn, cho dù nhúc nhích đầu ngón tay cũng rất khó. Trong đầu nàng toàn là nghi hoặc, đến cùng Lục Ly đi đâu? Hắn mặc kệ nàng sao? Chẳng lẽ hắn thật sự không sợ chết sao? Thi Hoàng Độc là thượng cổ kịch độc, toàn bộ Địa Hoàng Giới chỉ có ba người có thể giải độc.
- Sa sa sa ...
Vào thời khắc này, chỗ sâu bên trong lối đi truyền đến một tiếng bước chân, một cái bóng đen như u hồn từ trong thông đạo đi ra. Hắn đứng ở trước người Lãnh Vô Hinh, huyền lực trong tay chiếu sáng lối đi.
- Lục Ly!
Lãnh Vô Hinh mở trừng hai mắt, trên mặt lộ ra vẻ mừng như điên, còn cho là mình xuất hiện ảo giác, chuyển động miệng lắc lắc đầu lưỡi. Cho đến khi trên đầu lưỡi truyền đến cảm giác đau nhói, nàng mới thanh tỉnh lại, nàng cả giận nói:
- Lục Ly, tên rác rưởi này, ngươi chạy đi đâu vậy? Ngươi không muốn giải dược nữa phải hay không?
Lục Ly không để ý đến Lãnh Vô Hinh, ánh mắt quét qua trên người Lãnh Vô Mật Lãnh Vô Thương, hắn phát hiện Lãnh Vô Mật đã chết đi, trên người không có bất kỳ hơi thở nào. Xem ra không trụ được Linh Phong cường đại, linh hồn hỏng rồi.
- Ai ...
Lục Ly khẽ thở dài, nhưng không có quá nhiều thương tiếc. Đối với hắn mà nói, toàn bộ Lãnh gia đều là kẻ địch, đừng nói bị Linh Phong giết chết, cho dù hắn tự mình giết chết, cũng sẽ không có bất kỳ áy náy.
Lãnh Vô Hinh thấy Lục Ly không nói chuyện, nhất thời nổi giận, mắt lộ ra vẻ hung tàn, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Lục Ly, ngươi cho rằng ngươi nắm sinh tử của chúng ta ở trong tay phải không? Được rồi, ngươi giết ta đi, dù sao ngươi cũng chôn cùng. Đừng để bổn tiểu thư còn sống ra, ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết...
Lãnh Vô Hinh còn chưa nói hết lời, Lục Ly đã giơ chân lên hung hăng đạp mạnh về phía bộ ngực to lớn của nàng, chiến giáp bán thần khí màu hồng trên người Lãnh Vô Hinh hiện lên, chặn lại một cước này.
- Hừ!
Lục Ly giơ chân lên lần nữa, nguyên lực lấp lánh, lần này vận dụng Toái Hồn Bí Thuật, nặng nề đạp mạnh xuống ngực nàng. Năm mươi đạo lực lượng cường đại chấn động vào, lập tức chấn gãy mấy cái xương sườn của Lãnh Vô Hinh, lục phủ ngũ tạng bị đánh rách tả tơi, phun ra một ngụm máu tươi ra.
- Ầm!
Chương 1028 Phiền toái càng lớn hơn nữa
Chương 1028: Phiền toái càng lớn hơn nữa
Lãnh Vô Hinh mạnh mẽ phóng ra vực trường, huyết mạch ấn ký trên cổ sáng lên, một đóa hoa sen xuất hiện. Nàng là Nhân Hoàng, ở trong mắt nàng Lục Ly không khác con kiến hôi, vậy mà con kiến hôi này lại dám đối đãi nàng như vậy? Làm sao nàng có thể không giận, nàng chuẩn bị liều chết cũng phải chém giết hắn.
- A a ...
Lục Ly cười lạnh một tiếng, trước khi vực trường phóng thích ra, vũ động hai tay. Bàn tay của hắn đong đưa rất có quy luật, tựa như hai cây liễu chập chờn theo gió, cảm giác bên trong hàm chứa Thiên Vận Đạo Ngân thần bí, giống như lúc Linh Phong thổi qua, khiến cành cây lá cây đong đưa có quy luật.
- A!
Sau khi tay Lục Ly đong đưa, sự tình thần kỳ đã xảy ra...
Đột nhiên Linh Phong ở bốn phương tám hướng bị tác động, biến thành một đầu cự long vô hình gào thét về phía Lãnh Vô Hinh. Đòn công kích linh hồn khủng bố xâm nhập vào linh hồn Lãnh Vô Hinh, khiến Lãnh Vô Hinh không trụ được quay cuồng trên mặt đất, vực trường và thần kỹ huyết mạch vừa mới phóng thích chỉ có thể dừng lại nửa đường.
- Vậy mà ngươi có thể khống chế Linh Phong?
Không biết Lãnh Vô Thương đã tỉnh lại từ lúc nào, hắn kinh ngạc nhìn Lục Ly, trong mắt tràn đầy vẻ không dám tin, vậy mà lại có thể Linh Phong khống chế sao?
Lục Ly lạnh lùng nhìn sang, trong đôi mắt toàn là sát khí cuồn cuộn, Lãnh Vô Thương giật mình tỉnh lại, phẫn nộ quát:
- Lục Ly, ngươi muốn làm gì? Trên người của ta có sao chép thạch, nếu ngươi dám giết ta, phụ hoàng và các trưởng lão trong gia tộc sẽ lập tức biết.
Lục Ly hừ lạnh một tiếng, không nói câu nào vũ động hai tay, Linh Phong xung quanh lại bị hắn khống chế, biến thành một đầu cự long vô hình dũng mãnh lao tới chỗ Lãnh Vô Thương. Long Đế Thần Binh xuất hiện trong tay của hắn, nặng nề bổ xuống đầu Lãnh Vô Thương.
Linh Phong vốn đã rất khủng bố, cấp độ Linh Phong do Lục Ly khống chế lại càng mạnh hơn vô số lần, Lãnh Vô Thương có lòng muốn liều mạng tấn công, nhưng không động đậy nổi.
- Xì xì ...
Long Đế Thần Binh của Lục Ly gào thét bay đi, nặng nề đánh xuống đầu Lãnh Vô Thương, bên ngoài thân thể Lãnh Vô Thương có chiến giáp bán thần khí. Thế nhưng đối với Toái Hồn Bí Thuật mà nói cũng không có ảnh hưởng quá lớn, lực lượng năm mươi tầng sóng chấn động và ba mươi tầng sóng chấn động linh hồn xuyên thấu vào, đánh lên Hồn Đàm của Lãnh Vô Thương.
- Không, ngươi không thể giết ta ...
Lãnh Vô Thương điên cuồng gào lên một tiếng, sâu trong linh hồn hắn hiện lên nguy cơ trí mạng, đây là báo động bản năng của cường giả. Mặc dù Lục Ly chỉ là Quân Hầu cảnh nho nhỏ, nhưng lại có được rất nhiều bí thuật thần kỳ. Ngay cả Linh Phong cũng có thể khống chế, tự nhiên Lãnh Vô Thương sẽ không hoài nghi Lục Ly có được năng lực giết hắn.
- Rầm rầm rầm ...
Từng tầng lực lượng sóng chấn động không ngừng đánh lên Hồn Đàm của Lãnh Vô Thương, từ nhỏ Lãnh Vô Thương đã lớn lên bằng thiên tài địa bảo, nên Hồn Đàm vô cùng mạnh mẽ. Nhưng Hồn Đàm của hắn vẫn kém xa Địa Tiên, bị năm mươi tầng lực lượng sóng chấn động dứt khoát đánh rách tả tơi.
Ba mươi tầng sóng chấn động linh hồn tuôn ra, thực ra cũng không cần sóng chấn động linh hồn công kích, bởi vì Linh Phong kèm theo công kích linh hồn đã huỷ diệt linh hồn Lãnh Vô Thương rồi.
- Ầm ...
Tại thời điểm Lãnh Vô Thương hồn phi phách tán, đột nhiên ngọc phù màu trắng hắn đeo bên hông vỡ vụn, tiếp theo thiên địa huyền khí từ bốn phương tám hướng ngưng tụ về phía bên này.
Bên trong con đường bằng đá ngưng tụ ra một màn ảnh, bên trong hình ảnh là một cái thư phòng trang nhã, có một người đàn ông trung niên mặc kim bào ngồi đó như hổ trầu rồng toạ.
- Hả?
Người đàn ông trung niên mặc kim bào chính là Lãnh Thiên Hận, đột nhiên hắn ngẩng đầu lên, thông qua hình ảnh giữa không trung hơi kinh ngạc nhìn Lục Ly một cái.
- Ầm!
Từng luồng sát khí trong con ngươi Lãnh Thiên Hận tràn ngập ra, cảm giác như một con cự long mở mắt, hắn liếc mắt nhìn Lãnh Vô Thương trên mặt đất, nổi giận gầm lên:
- Lục Ly? Ngươi dám giết Vô Thương? Cho dù Huyết Hoàng đích thân đến, bổn hoàng cũng muốn giết ngươi, nghiền xương ngươi thành tro!
Giọng nói từ trong hình ảnh truyền ra, hết sức chân thực, thanh âm còn đang quanh quẩn bên trong con đường đá. Mặc dù người nọ chỉ dùng hư ảnh, nhưng sát khí lại hết sức chân thực, khiến toàn thân Lục Ly như rớt vào hầm băng.
Lục Ly không nhận ra Lãnh Thiên Hận, thời điểm hắn ở Lãnh gia Lãnh Thiên Hận chưa từng xuất hiện. Thế nhưng từ lời của hắn có thể đoán ra một ít chuyện, hình ảnh chậm rãi tiêu tán ở giữa không trung, con ngươi Lục Ly loé lên vài vòng, lẩm bẩm nói:
- Sao chép thạch? Chẳng lẽ đây chính là sao chép thạch sao?
- Đúng vậy, đây chính là sao chép thạch, phụ hoàng ta đã biết ngươi giết chết Lãnh Vô Thương rồi.
Một đạo âm thanh yếu ớt vang lên, Lãnh Vô Hinh co quắp trên mặt đất, ôm lấy đầu, trong miệng trên mặt đều là máu, suy yếu đến mức lúc nào cũng có thể chết đi, nàng cắn răng nói:
- Lục Ly, đợi hết một năm thời gian, ngươi sẽ tự động bị truyền tống ra. Đến lúc đó cường giả Lãnh gia sẽ vây giết ngươi, ai cũng không thể cứu được ngươi. Ngươi bỏ qua ta... Ta giúp ngươi nghĩ biện pháp, để ngươi trốn về Hỏa Ngục.
Vừa rồi Lãnh Vô Hinh bị Lục Ly dùng Linh Phong công kích, cảm giác lúc nào linh hồn cũng có thể sụp đổ, nhưng nàng chẳng thẻm quan tâm, chỉ muốn sống sót. Nàng biết nếu không làm chút gì, nhất định một khắc nàng sẽ chết đi.
- Còn có bảo vật như sao chép thạch ư?
Lục Ly nhức đầu, thời gian một năm vừa đầy, hắn sẽ bị truyền tống đến phía bắc Lãnh Đế Thành Trung Hoàng Giới. Bên trong toà cung điện này vốn có ba vị Địa Tiên, hiện tại Lãnh Thiên Hận biết rồi, sợ là đến lúc đó Địa Tiên bên trong cung điện nhiều như mây, coi như hắn là thần thì sau khi rời khỏi đây cũng khó thoát khỏi cái chết.
Hắn còn tưởng rằng giết chết Lãnh Vô Thương sẽ thần không biết quỷ không hay, không nghĩ tới Lãnh Vô Thương lại có bảo vật thần kỳ như thế. Sau khi Lãnh Vô Thương chết Lãnh Thiên Hận có thể thấy được một màn Lãnh Vô Thương nhìn thấy trước khi chết, xác định thân phận kẻ địch. Có lẽ sao chép thạch là siêu cấp bảo vật, chuyên dùng để báo thù sau khi con cháu bị giết sao?
Chương 1029 Phiền toái càng lớn hơn nữa
Chương 1029: Phiền toái càng lớn hơn nữa
- Tạm thời không nên nghĩ nhiều, trước khống chế Lãnh Vô Hinh đã.
Lục Ly lắc đầu, tạm thời để sự tình Lãnh Thiên Hận qua một bên. Hắn tự tay thu chiến giáp bán thần khí rơi ra trên người Lãnh Vô Thương vào không gian giới, lúc này mới đi tới chỗ Lãnh Vô Hinh.
Trong tay của hắn cầm theo Long Đế Thần Binh, cánh tay còn lại chuẩn bị tùy thời khống chế Linh Phong tấn công. Hắn chậm rãi tiến tới gần Lãnh Vô Hinh, nhìn Lãnh Vô Hinh trên mặt toàn là máu trầm giọng nói:
- Ngươi muốn sống không? Ngoan ngoãn nghe ta chớ lộn xộn, nếu không ta sẽ lập tức đánh chết ngươi.
Lục Ly vận chuyển Hồn Đàm, tiếp theo mắt sáng rực lên, hai đạo bạch quang từ trong mắt hắn bắn ra, như hai con bạch xà tràn vào mi tâm Lãnh Vô Hinh.
- Cái gì vậy?
Nội tâm Lãnh Vô Hinh kinh hãi, có dự cảm xấu, một hạt châu sáng lấp lánh trong linh hồn nàng, phóng thích ra một cái vòng bảo hộ linh hồn.
- Triệt tiêu phòng hộ, nếu không... Ta lập tức giết ngươi!
Lục Ly nhấc Long Đế Thần Binh lên, đằng đằng sát khí khóa chặt Lãnh Vô Hinh, chiến đao giơ lên cao, bổ về phía đầu Lãnh Vô Hinh.
Lãnh Vô Hinh thấy chiến đao không ngừng phóng đại trong mắt, thì chỉ có thể cắn răng khống chế bảo vật hòng ngự linh hồn triệt tiêu phòng ngự. Hai đạo năng lượng như độc xà của Lục Ly, tràn vào bên trong Hồn Đàm Lãnh Vô Hinh, sau đó tiêu tán ở bên trong, phân tán thành từng đạo năng lượng vô hình, tiềm nhập mỗi một chỗ trong Hồn Đàm Lãnh Vô Hinh.
- Đây là vật gì?
Trong mắt Lãnh Vô Hinh toàn là vẻ kinh hoàng, nàng có thể cảm thụ được bên trong linh hồn của mình có đồ vật kỳ lạ tiến vào. Mặc dù không dò xét được những thứ đó đi đâu, có nguy hiểm gì? Nhưng nàng cảm giác trong quần áo như có rất nhiều loại sâu chui vào, làm cho toàn thân nàng đều run lên, rợn tóc gáy.
- Đừng gấp, rất nhanh ngươi sẽ biết thôi.
Lục Ly vũ động hai tay, thân thể chậm rãi lui về phía sau, khống chế Linh Phong vô thanh vô tức thổi sang bên cạnh, không công kích Lãnh Vô Hinh nữa. Hắn ngồi xếp bằng ở ngoài trăm thuớc, nhếch miệng cười nói:
- Tốt lắm, Vô Hinh tiểu thư, hiện tại không có Linh Phong tấn công ngươi, ngươi có thể chữa thương rồi.
Hồn Dẫn đã gieo xuống rồi, rất nhanh sẽ mọc rễ nẩy mầm, lấy thủ đoạn của Lãnh Vô Hinh vẫn chưa phá được Hồn Dẫn. Cho nên không bao lâu nữa Lãnh Vô Hinh sẽ biến thành hồn nô của hắn, tự nhiên hắn sẽ không để cho Lãnh Vô Hinh chết đi, nên lúc này mới khống chế Linh Phong không tấn công nàng nữa.
Không sai!
Lục Ly có thể khống chế Linh Phong, đây là thần thông mà trước đó không lâu hắn bế quan, vô tình cảm ngộ được. Kỳ thực không phải là cảm ngộ, mà là lúc trước hắn không hiểu cách vận dụng, vừa vặn ở trong hang đá phát hiện mà thôi.
Hắn dựa vào cành cây lá cây trên hòn đảo giữa sông, cảm ngộ ra một cái áo nghĩa phong hệ!
Ban đầu hắn cho rằng cấp bậc áo nghĩa kia rất thấp, chỉ có thể dựa vào phong lực. Lúc ở trong hang đá hắn đột nhiên nhớ tới một chuyện, Linh Phong không phải là gió sao? Mặc dù là một loại gió đặc thù, nhưng ngộ nhỡ hắn có thể khống chế thì sao?
Kết quả...
Hắn tùy ý phóng ra cái áo nghĩa kia, phát hiện thật sự có thể khống chế Linh Phong, thế hắn mới biết cái áo nghĩa phong hệ này không đơn giản.
Nếu như chỉ là phong lực phổ thông, tuyệt đối không cách nào khống chế Linh Phong, nếu không đoán chừng hơn phân nửa mọi người tiến vào Cổ Thần Cấm Địa đã có thể khống chế Linh Phong rồi.
Đối với Địa Tiên mà nói cảm ngộ một cái áo nghĩa phong hệ phổ thông vô cùng đơn giản. Nhưng tất cả Địa Tiên thấy Linh Phong đều sợ như sợ cọp, cho nên hắn có thể kết luận áo nghĩa phong hệ hắn cảm ngộ được không đơn giản.
Linh Phong rất bá đạo, bên trong ẩn chứa công kích linh hồn khủng bố không gì sánh được. Lục Ly có thể khống chế Linh Phong, ít nhất là tồn tại vô địch ở trong hang đá!
Cho nên hắn mới không kiêng nể gì giết chết Lãnh Vô Thương, nhưng không nghĩ tới trên người Lãnh Vô Thương có một viên sao chép thạch, mang đến cho hắn phiền toái càng lớn hơn nữa...
Bên cạnh Lục Ly có rất nhiều Linh Phong vờn quanh, khoảng cách giữa hắn và Lãnh Vô Hinh là trăm mét, cho dù Lãnh Vô Hinh muốn phản sát hắn, hắn cũng không sợ chút nào.
Hắn lẳng lặng ngồi xếp bằng, thông qua liên hệ tinh thần giữa Hồn Dẫn, đi cảm ứng linh hồn Lãnh Vô Hinh.
Linh Phong bên cạnh Lãnh Vô Hinh đã ngưng lại, toàn thân nàng vô lực, ngồi phịch ở trên mặt đất thở dốc từng ngụm. Nàng khó khăn vươn cánh tay ra lấy mấy viên đan dược bồi bổ linh hồn đỉnh cấp ăn vào, sau đó bò dậy ngồi xếp bằng nhập định.
Hồn Dẫn phân tán ra mấy vạn tia năng lượng, bắt đầu lặng lẽ hút hồn lực bên trong Hồn Đàm của Lãnh Vô Hinh, từng bước trở nên mạnh mẽ, và dung hợp với linh hồn Lãnh Vô Hinh. Một khi triệt để dung hợp, cho dù thần tiên cũng không cứu được Lãnh Vô Hinh nữa, trừ phi Lục Ly tự động thu hồi Hồn Dẫn.
Lãnh Vô Hinh không mảy may đề phòng nguy hiểm, nàng chỉ cảm thấy bên trong linh hồn có thứ gì đó bám vào, nhưng không biết vật kia là cái gì. Hồn Dẫn phân giải thành từng sợi năng lượng nhỏ, cho dù dùng thần niệm cũng không dò xét ra, bởi vì nó giống linh hồn lực bên trong Hồn Đàm Lãnh Vô Hinh như đúc, đây cũng là chỗ khủng bố của Đoạt Hồn Bí Thuật.
Lãnh Vô Hinh ngồi xếp bằng nghỉ ngơi một lát, bắt đầu sử dụng thần niệm quan sát Hồn Đàm. Nàng luôn có một loại cảm giác, bên trong Hồn Đàm có rất nhiều sâu chui vào, những con sâu kia đang vô thanh vô tức gặm Hồn Đàm của nàng.
- A.
Rất nhanh nàng đã phát hiện ra vấn đề, nàng phát hiện khắp nơi trong Hồn Đàm nàng có một loại “hồn lực” nàng không thể khống chế được, những năng lượng kỳ lạ kia đang dung hợp với hồn lực trong Hồn Đàm của nàng, phát triển lớn mạnh, giống như muốn chiếm cứ toàn bộ linh hồn của nàng.
- Đây là đồ vật quỷ quái gì vậy!
Nàng sợ tới mức thân thể mềm mại rung động, vội vàng sử dụng linh hồn lực đẩy những năng lượng kỳ là này ra. Nhưng những năng lượng này như những con độc xà dài hẹp càn lướt bên trong Hồn Đàm nàng, chỗ nào cũng có, căn bản đếm không hết, làm sao nàng có thể xua đuổi chúng? Chẳng lẽ khiến Hồn Đàm nổ tung?
- Xong!
Chương 1030 Đoạt hồn
Chương 1030: Đoạt hồn
Trên mặt Lãnh Vô Hinh lộ ra một chút hoảng sợ, nàng mơ hồ đoán được một ít chuyện. Rất nhanh những năng lượng kỳ lạ này có thể chiếm cứ linh hồn nàng, cuối cùng chủ đạo linh hồn của nàng. Nói một cách khác lúc nào Lục Ly cũng có thể khống chế linh hồn của nàng, ép nàng trần truồng đi ra ngoài, nàng cũng không thể kháng cự.
- Chết ư?
Lúc này Lãnh Vô Hinh có hai sự lựa chọn, hoặc là lập tức tự bạo Hồn Đàm chết đi, hoặc là trở thành nô lệ Lục Ly, cả đời bị hắn khống chế.
Nội tâm Lãnh Vô Hinh tranh đấu kịch liệt, tâm tư nữ hài tử đều là do dự thiếu quyết đoán, thời khắc mấu chốt không dám quyết tâm chết đi. Nàng nghĩ sau khi Lục Ly rời khỏi đây nhất định sẽ bị giết, Lục Ly vừa chết, nói không chừng Lãnh gia sẽ nghĩ biện pháp cứu nàng, cho nên vẫn không hạ được quyết tâm.
Lúc nàng chần chờ, Hồn Dẫn bên trong Hồn Đàm đã lặng lẽ mọc rễ nẩy mầm, chiếm cứ phần lớn địa phương trong Hồn Đàm nàng, khống chế linh hồn của nàng, vào giờ khắc này nàng cảm giác giữa tinh thần và Lục Ly có liên hệ.
- Rất tốt!
Lục Ly nhếch miệng cười, hắn phát hiện có liên hệ tinh thần với Lãnh Vô Hinh, hắn đã có thể khống chế linh hồn Lãnh Vô Hinh, trong lòng hắn hạ lệnh cho Lãnh Vô Hinh:
- Cởi bỏ váy phía trên!
Sắc mặt Lãnh Vô Hinh tràn đầy máu tươi nhất thời xấu hổ khó nhịn, nhưng không cách nào khống chế linh hồn của mình, tay không kìm được mở nút cài áo. Từng nút cài được cởi bỏ, lộ ra một mảnh xương quai xanh trắng nõn.
- Tốt lắm!
Lục Ly cũng không có ý xâm phạm Lãnh Vô Hinh, chỉ muốn thử một chút xem có thể khống chế Lãnh Vô Hinh hay không. Hắn nhếch miệng cười ở trong lòng hạ lệnh:
- Tốt lắm, trước chữa thương đi.
Lục Ly khống chế Linh Phong, không công kích Lãnh Vô Hinh, cho nên linh hồn của nàng sẽ không nhận bất kỳ công kích nào. Thế nhưng linh hồn nàng bị thương rất nghiêm trọng, cần một khoảng thời gian mới có thể khôi phục như cũ.
Sau khi để Lãnh Vô Hinh tự mình ngồi xếp bằng chữa thương, Lục Ly cũng ngồi xếp bằng lại, bắt đầu tự hỏi đường phía sau đi như thế nào.
Khoảng cách một năm thời gian còn hơn nửa năm!
Hơn nửa năm sau hắn sẽ bị truyền tống đến bên trong ngọn núi phía bắc Lãnh Đế Thành, đến lúc đó cường giả Lãnh gia sẽ hội tụ ở chỗ này, hắn có chạy đằng trời.
Cho dù tính mạng Lãnh Vô Hinh nằm trong tay hắn, phỏng chừng Lãnh gia cũng sẽ không có nửa điểm băn khoăn. Phụ nữ ở trong đại gia tộc chính là một món hàng hóa, còn Lãnh Vô Thương là thái tử tương lai, làm sao Lãnh gia có thể vì Lãnh Vô Hinh mà thỏa hiệp?
- Làm sao bây giờ?
Lục Ly nghĩ tới nghĩ lui, phát hiện đây là một bước đi không khảm nổi. Giống như lại đến tuyệt cảnh rồi, hắn suy nghĩ trọn một ngày cũng không nghĩ ra bất kỳ biện pháp phá cục nào.
Bất kể mưu kế gì, thì cường giả Lãnh gia cũng có được lực lượng tuyệt đối, coi như là Huyết Hoàng cũng không thể đối kháng. Hắn cảm thấy nhức đầu, sớm biết như vậy đã không giết Lãnh Vô Thương, cứ vứt hắn ở bên trong phong động tự sinh tự diệt.
Sự tình đã xảy ra, hối hận cũng không có ý nghĩa.
Lục Ly dùng linh hồn dò xét Lãnh Vô Hinh một phen, phát hiện linh hồn nàng đã khôi phục được một ít, hắn đánh thức Lãnh Vô Hinh hỏi:
- Lãnh Vô Hinh, sao chép thạch là chuyện gì?
Lãnh Vô Hinh mở mắt, cười khổ lắc đầu nói:
- Đó là một món kỳ bảo, người có thân phận siêu nhiên trong siêu cấp gia tộc sẽ có được nó. Phụ hoàng đã biết ngươi giết chết Vô Thương rồi, chuyện này không thể xoay chuyển nữa, ngươi vừa đi ra ngoài sẽ phải chết không thể nghi ngờ.
Lục Ly nhíu mày nói:
- Không có cách nào sao? Chúng ta không thể truyền tống đi chỗ khác à? Thời gian vừa đến, nhất định phải truyền tống đến Trung Hoàng Giới à?
- Ừ!
Mặt Lãnh Vô Hinh không biểu cảm nói:
- Từ đâu tiến vào, sẽ bị tự động truyền tống đến đó, chuyện này không có khả năng thay đổi.
- Vậy có thể không truyền tống ra hay không?
Lục Ly nghĩ tới một cái khả năng.
Lãnh Vô Hinh lắc đầu nói:
- Làm sao có thể? Đây là cấm chế tự động truyền tống trong Cổ Thần Cấm Địa, trừ phi ngươi có thể thay đổi cấm chế trong cấm địa.
- Nghĩ biện pháp!
Lục Ly tàn bạo nói:
- Không nghĩ ra biện pháp, trước lúc bị truyền tống ra, ta sẽ giết chết ngươi!
Lãnh Vô Hinh không dám mạnh miệng, chỉ có thể trầm mặc chống đỡ, nàng có thể nghĩ ra cái biện pháp gì? hiện tại trong núi lớn phía bắc Lãnh Đế Thành đã có ít nhất mười vị Địa Tiên Lãnh gia rồi, cho dù Huyết Hoàng đích thân đến cũng không cứu được Lục Ly.
- Huyết Hoàng?
Nghĩ đến người này, nội tâm Lãnh Vô Hinh hơi động nói:
- Lục Ly, không phải ngươi có Huyết Hoàng Lệnh sao? Ngươi thử bóp vỡ Huyết Hoàng Lệnh, xem có thể liên hệ với Huyết Hoàng hay không, nếu như Huyết Hoàng nguyện ý cứu ngươi mà nói... Có lẽ sẽ có một đường sinh cơ.
Lục Ly không có xung động lấy Huyết Hoàng Lệnh ra, hắn trầm ngâm, quyết định vẫn nên nghĩ biện pháp trước. Nếu như một tháng cuối cùng thật sự không có biện pháp, chỉ có thể bóp nát Huyết Hoàng Lệnh thử một chút thôi.
- Thay đổi cấm chế trong Cổ Thần Cấm Địa?
Lục Ly nghĩ đến loại khả năng này, nếu như có thể thay đổi cấm chế, có lẽ hắn có thể truyền tống đi giới diện khác, sau đó lại từ giới diện khác bỏ chạy đến Hỗn Độn Luyện Ngục. Trừ Lãnh Vô Hinh ra, cũng không ai biết hắn đến từ Hỏa Ngục, Đấu Thiên Giới.
Chỉ cần trốn về Đấu Thiên Giới, Lãnh gia còn có thể giết tới Đấu Thiên Giới sao? Cùng lắm thì hủy diệt lối đi giữa Hoang Giới và Hỏa Ngục.
- Làm sao thay đổi cấm chế trong Cổ Thần Cấm Địa đây?
Hình như chuyện này so với chuyện chạy trốn cường giả Lãnh gia vây công còn khó hơn vài phần, toàn bộ Cổ Thần Cấm Địa do Hằng Đế luyện chế ra. Cấm chế do Chân Thần bố trí, làm sao có thể dễ dàng thay đổi như vậy? Trừ phi có thể tìm được trung tâm khống chế Cổ Thần Cấm Địa!
- Rầm rầm rầm.
Bên ngoài cửa động truyền đến tiếng nổ lớn khiến Lục Ly từ trong suy nghĩ giật mình tỉnh lại, lúc trước Lục Ly đã bị thức tỉnh rất nhiều lần, nhưng cũng không có để ý. Lúc này cảm giác người bên ngoài đánh mở cửa động dường như rất gần? Cách nơi này không tới ngàn trượng nữa.
- Hừ!
Chương 1026: Bị Lục Ly hố rồi?
Quân Mộng Trần quyết định chủ ý, cho dù hao phí mấy tháng thời gian, hắn cũng phải đào phong động ra, hắn muốn để Lãnh Vô Thương sống không bằng chết. Đương nhiên, khả năng dưới đáy phong động có trọng bảo, đây là một trong những nguyên nhân khiến Quân Mộng Trần quyết định.
Thập Nhất thúc và Cửu thúc nhìn nhau, thấy Quân Mộng Trần đã quyết định chủ ý, hai người cũng không tiện nói thêm cái gì. Quân Mộng Trần là thiếu tộc trưởng ở Quân gia, địa vị cao hơn so với Lãnh Vô Thương ở Lãnh gia. Quân Mộng Trần ra lệnh, hai người có thể nói cái gì?
- Rầm rầm rầm ...
Thập Nhất thúc không ngừng tấn công về phía ngọn núi, mặc dù ngọn núi được tạo thành từ những tảng đá kỳ lạ. Nhưng chỉ cần không phải bền chắc như thép, chấn động hồi lâu nhất định sẽ xuất hiện vết nút, đến lúc đó sẽ có thể nhẹ nhàng phá vỡ.
Thế nhưng nhìn tình huống ngọn núi chấn động, muốn hoàn toàn chấn sụp nó, không có nửa tháng là không thể nào.
Còn có một vấn đề là, phong động quanh co đi xuống, nếu như muốn một đường đi tới chỗ Lục Ly đang ngây ngốc, phỏng chừng không có hai tháng thì không làm được.
Quân Mộng Trần đã hạ quyết tâm, lần trước ở Hỗn Độn Luyện Ngục bị Lãnh Vô Thương hành hạ một phen, mất hết thể hiện, đó là sỉ nhục lớn nhất của hắn trong đời. Lần này có cơ hội tốt như vậy, không trả thù được, cục tức trong lòng sẽ không ngừng lớn lên, trở thành tâm ma của hắn, ảnh hưởng hắn tu luyện.
Thời gian một năm mới đi qua hơn bốn tháng, vẫn còn hơn bảy tháng, Quân Mộng Trần quyết định hao phí ba tháng ở đây, không trút được cục tức này ra, hắn thề không bỏ qua.
...
- Rầm rầm rầm ...
Lục Ly ở trong hang đá, có thể cảm ứng được mặt đất chấn động, âm thanh trong hang đá vọng lại rất lớn, đinh tai nhức óc, còn có đá vụn rơi xuống.
- Có người tấn công tiểu sơn, ý đồ chấn sập hang đá?
Lục Ly mắt mở ra nhướng mày, cũng không có quá kinh sợ, cho dù tiểu sơn sụp đổ, cũng chỉ có con đường bằng đá dài hơn ngàn trượng bị lún, còn lúc này hắn đã ở trong lòng đất, không ảnh hưởng được đến nơi đây.
Hang đá cứng rắn đến cỡ nào?
Lúc Địa Tiên Quân gia kích sát Lãnh Bất Ky sinh ra nổ tung, cũng không có tạo thành tổn hại quá lớn đối với hang đá, Lục Ly hết sức yên tâm.
Hắn dứt khoát đóng cửa lục thức, tiếp tục nhập định tu luyện, nếu có kẻ địch xông tới, sẽ giết chết đám người Lãnh Vô Thương trước.
Về phần ba người Lãnh Vô Thương, Lục Ly càng không sợ bọn họ chạy. Linh Phong kinh khủng như thế, phỏng chừng ba người một bước cũng không đi nổi, chỉ có thể quay cuồng tại chỗ, thừa nhận thống khổ vô tận.
Thời gian ở dưới Thập Nhất thúc lần lượt công kích trôi qua, rất nhanh đã trôi qua mười ngày, Lãnh Vô Thương Lãnh Vô Hinh Lãnh Vô Mật nhiều lần tỉnh lại, nhưng rất nhanh lại đau đến ngất đi.
Ba người rất thông minh, sau khi tỉnh lại trước tiên nuốt đan dược bồi bổ linh hồn, như vậy sẽ không ngừng có năng lượng bồi bổ linh hồn, sẽ không khiến cho linh hồn gặp thiệt hại nặng, sau đó sụp đổ.
Sau khi Lãnh Vô Hinh tỉnh lại, hô to Lục Ly mấy tiếng, nhưng Lục Ly đóng cửa lục thức không có nghe được, cho dù nghe được cũng sẽ làm bộ như không nghe được...
Lục Ly đang một lòng tìm hiểu Đoạt Hồn Bí Thuật!
Hiện tại chỗ hắn ở chính là một cái tuyệt thế bảo địa, vượt qua bất kỳ địa phương nào lúc trước hắn đi qua. Bởi vì hắn cảm giác tốc độ cảm ngộ bí thuật ở đây rất nhanh, cũng cảm giác tư duy ở đây trở nên vô cùng rõ ràng, đầu óc linh hoạt, rất nhiều chuyện nghĩ một chút liền thấu.
Mới tìm hiểu mười ngày, hắn đã hiểu rõ toàn bộ ý tứ bên trong Đoạt Hồn Bí Thuật, hắn bắt đầu bắt tay vào ngưng tạo Hồn Dẫn.
Đoạt Hồn Bí Thuật chia làm hai bước, đầu tiên là ngưng tạo Hồn Dẫn, thứ hai là gieo xuống Hồn Dẫn. Chỉ cần hai bước này thành công, kẻ địch bị gieo xuống Hồn Dẫn, không có biện pháp luyện hóa Hồn Dẫn, thì không được bao lâu Hồn Dẫn sẽ sinh sôi nảy mầm ở trong linh hồn hắn, cuối cùng hoàn toàn bị khống chế.
Ngưng tạo Hồn Dẫn vô cùng quan trọng, nếu như không cẩn thận linh hồn của mình còn có thể bị cắn trả. Lục Ly nghỉ ngơi chốc lát, sau khi dò xét tình huống, bắt đầu chuyên tâm ngưng tạo Hồn Dẫn.
Bên trong sơn động là một mảnh đen nhánh, đưa tay không thấy được năm ngón, đầu Lục Ly bắt đầu sáng lên, tựa như đom đóm trong bầu trời đêm, quỷ dị kỳ lạ.
- Rầm rầm rầm ...
Con đường bằng đá không ngừng truyền đến âm thanh nổ vang, đinh tai nhức óc, quanh quẩn không thôi. Đá vụn dồn dập rơi xuống, Linh Phong vẫn tiếp tục thổi, giống như vĩnh viễn không ngừng nghỉ vậy.
Một ngày sau Lãnh Vô Hinh tỉnh lại, nàng đã không còn khí lực lớn tiếng kêu thảm nữa, mà cắn răng nhanh chóng nuốt vào mấy viên đan dược bồi bổ linh hồn và đan dược năng lượng. Nàng dùng hết khí lực toàn thân rống lên:
- Lục Ly, lăn ra đây, nếu như ta chết rồi, ngươi cũng không sống được, mau cút ra đây...
Tiếng của nàng khẽ quanh quẩn ở trong hang đá, Lục Ly giống như bốc hơi khỏi nhân gian, không có xuất hiện, không có bất kỳ đáp lại, rốt cục trong mắt Lãnh Vô Hinh cũng xuất hiện một chút kinh hoàng.
Lần này vốn định hại chết Lãnh Vô Thương, lại không nghĩ rằng chính mình cũng bị Lục Ly lừa rồi sao?
Tu luyện trong phong động hai mươi hai ngày, đột nhiên ngọn núi nhỏ ngoài phong động sụp đổ. Con đường bằng đá dài ngàn trượng bên ngoài phong động cũng lún rồi, xung quanh tiểu sơn có rất nhiều vết nứt, bị Địa Tiên Quân gia dùng áo nghĩa thổ hệ tươi sống đánh văng.
Cũng may vị trí đám người Lục Ly ở là bên trong phong động năm sáu ngàn trượng, quanh co tiến vào lòng đất, phía trên có lún xuống cũng không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng nào đối với bọn hắn.
- Đem cự thạch phá hủy!
Quân Mộng Trần tu luyện hơn hai mươi ngày, sau khi nhận được tin tức lập tức lao đến. Để hai vị Địa Tiên vận dụng đại thần thông, bốc từng tảng đá to lớn ra, tìm được cửa động, như vậy Linh Phong chỉ có thể thổi hiu hiu ở chung quanh, sẽ không mạnh như trước nữa.
- Rầm rầm rầm ...
Từng luồng ánh sáng loé lên, những khối đá bị đánh nát văng ra, lăn xuống, rất nhanh ngọn núi nhỏ đã bị san thành bình địa, một cái cửa động quanh co hướng xuống lòng đất xuất hiện.
Chương 1027 Khống chế Linh Phong
Chương 1027: Khống chế Linh Phong
Cửa động vẫn còn Linh Phong thổi ra, thế nhưng không gian bốn phía rộng lớn, nên rất nhanh Linh Phong liền tản ra, lực công kích không còn hung ác như trước nữa.
- Xung quanh cửa động đều là hắc thạch sao?
Mọi người quan sát mấy lần, thấy bốn phương tám hướng cửa động toàn là hắc thạch, ít nhất phạm vi cũng hơn mười mét, hắc thạch vô cùng cứng rắn, công kích của Địa Tiên cũng khó mà hủy diệt được nó.
- Tiếp tục công kích!
Quân Mộng Trần nhìn mấy lần, tiếp tục nói với Địa Tiên Quân gia:
- Thập Nhất thúc, công kích xung quanh thành một cái lỗ thủng to, chỉ cần biến nơi đây thành một cái hố to, sớm muộn gì chúng ta cũng có thể đi xuống đáy hang đá.
Trên mặt Thập Nhất thúc lộ ra một chút khổ sở, ai biết cái hàng này sâu bao nhiêu? Ai biết đám người Lục Ly tiến vào bao sâu? Nếu như sơn động này dài mấy vạn trượng thì sao? Hắn cần đánh bao lâu chứ? Một năm, hay là hai năm?
- Rầm rầm ...
Đã lãng phí hơn hai mươi ngày thời gian, Địa Tiên Quân gia chỉ có thể tiếp tục khô khan oanh kích mặt đất.
- Không đúng ...
Sau khi hắn vung trọng kiếm bổ ra một kiếm, kinh hô:
- Chúng ta không cần phá nát toàn bộ tảng đá, chỉ cần chấn sụp lối đi một chút xíu là được, như vậy có thể dễ dàng hơn rất nhiều.
Địa Tiên Quân gia hành động, đầu tiên là biến mặt đất xung quanh thành một cái hố sâu to lớn, sau đó men theo hang đá đánh ra một cái lối đi lớn, cuối cùng bắt đầu oanh kích vách tường trong hang.
Nói như vậy hiệu quả sẽ cao hơn rất nhiều, hắn chỉ cần đánh một cái mặt, chấn sụp đổ hang đá, sau đó lại dọn dẹp đá tảng, tốc độ sẽ tăng lên nhiều.
Rầm rầm rầm ...
Thạch động sụp đổ từng điểm từng điểm, một vị Địa Tiên khác chịu trách nhiệm sử dụng thần thông dọn dẹp đá vụn ra, khai không lối đi thành một cái không gian rất lớn. Như vậy Linh Phong sẽ dễ dàng tiêu tán, hai người sẽ không bị Linh Phong tấn công.
- Rất tốt, Thập Nhất thúc, cứ đánh như vậy, lần này trở về ta sẽ bẩm báo gia gia, ghi nhớ công lao của ngươi.
Đám người Quân Mộng Trần ngồi xếp bằng ở bên ngoài hang tu luyện, thấy hang đá sụp đổ từng điểm từng điểm, thì trong mắt của hắn toàn là vẻ thống khoái. Hắn giống như thấy được dáng vẻ sợ hãi run rẩy của đám người Lãnh Vô Thương đang ẩn trong hang đá...
...
Đám người Lãnh Vô Thương cũng không có bị doạ, hắn và Lãnh Vô Hinh Lãnh Vô Mật gần như không trụ được, linh hồn sắp hỏng.
Bọn họ đều có bảo vật cường đại phòng ngự linh hồn, nhưng Linh Phong quá mạnh, không ngừng tấn công linh hồn của bọn họ. Một người suốt ngày không ngừng thừa nhận đau nhức, không điên mới là chuyện lạ.
Đã rất lâu Lãnh Vô Mật không tỉnh lại, thân thể yếu ớt như tơ nhện, hô hấp gần như ngưng lại, xem tình huống tùy thời đều có khả năng chết đi.
Lãnh Vô Hinh và Lãnh Vô Thương khá hơn một chút, nhưng phỏng chừng hai người cũng không gắng gượng được quá lâu, nếu như Lục Ly còn không có bất kỳ hành động nào, nhiều nhất mười ngày nửa tháng linh hồn họ sẽ sụp đổ.
Lục Ly không có đi ra, hắn vẫn luôn nghiên cứu Hồn Dẫn ở bên trong, chưa từng xuất quan. Cửa động nổ vang không thôi, nhưng hắn cái gì cũng không quan tâm, mà toàn tâm toàn ý nghiên cứu Đoạt Hồn Bí Thuật.
Tiếp tục trôi qua năm ngày, cửa động bên ngoài đã bị hủy diệt gần ngàn trượng, tốc độ hủy diệt lối đi của hai vị Địa Tiên rất nhanh. Hai người men theo con đường bằng đá mở ra hai cái lối đi, một đường chấn sụp từng chút xíu, sau đó dọn dẹp đá vụn ra, hiệu suất rất cao.
Một vị Địa Tiên khác không có việc gì, bắt đầu mở ra mấy cái lối đi, dẫn dắt Linh Phong thổi qua, nếu như Linh Phong thổi qua cái thông đạo này, bọn họ sẽ sang bên khác oanh kích con đường bằng đá...
Lãnh Vô Hinh lại tỉnh lại một lần nữa, nàng đã không nói được thành lời, chỉ có thể thở dốc từng ngụm từng ngụm, gương mặt xinh đẹp hoàn toàn vặn vẹo, đau đến mức toàn thân đổ mồ hôi lạnh.
Đôi mắt đẹp đã tuyệt vọng, lúc này đừng nói chạy trốn, cho dù nhúc nhích đầu ngón tay cũng rất khó. Trong đầu nàng toàn là nghi hoặc, đến cùng Lục Ly đi đâu? Hắn mặc kệ nàng sao? Chẳng lẽ hắn thật sự không sợ chết sao? Thi Hoàng Độc là thượng cổ kịch độc, toàn bộ Địa Hoàng Giới chỉ có ba người có thể giải độc.
- Sa sa sa ...
Vào thời khắc này, chỗ sâu bên trong lối đi truyền đến một tiếng bước chân, một cái bóng đen như u hồn từ trong thông đạo đi ra. Hắn đứng ở trước người Lãnh Vô Hinh, huyền lực trong tay chiếu sáng lối đi.
- Lục Ly!
Lãnh Vô Hinh mở trừng hai mắt, trên mặt lộ ra vẻ mừng như điên, còn cho là mình xuất hiện ảo giác, chuyển động miệng lắc lắc đầu lưỡi. Cho đến khi trên đầu lưỡi truyền đến cảm giác đau nhói, nàng mới thanh tỉnh lại, nàng cả giận nói:
- Lục Ly, tên rác rưởi này, ngươi chạy đi đâu vậy? Ngươi không muốn giải dược nữa phải hay không?
Lục Ly không để ý đến Lãnh Vô Hinh, ánh mắt quét qua trên người Lãnh Vô Mật Lãnh Vô Thương, hắn phát hiện Lãnh Vô Mật đã chết đi, trên người không có bất kỳ hơi thở nào. Xem ra không trụ được Linh Phong cường đại, linh hồn hỏng rồi.
- Ai ...
Lục Ly khẽ thở dài, nhưng không có quá nhiều thương tiếc. Đối với hắn mà nói, toàn bộ Lãnh gia đều là kẻ địch, đừng nói bị Linh Phong giết chết, cho dù hắn tự mình giết chết, cũng sẽ không có bất kỳ áy náy.
Lãnh Vô Hinh thấy Lục Ly không nói chuyện, nhất thời nổi giận, mắt lộ ra vẻ hung tàn, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Lục Ly, ngươi cho rằng ngươi nắm sinh tử của chúng ta ở trong tay phải không? Được rồi, ngươi giết ta đi, dù sao ngươi cũng chôn cùng. Đừng để bổn tiểu thư còn sống ra, ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết...
Lãnh Vô Hinh còn chưa nói hết lời, Lục Ly đã giơ chân lên hung hăng đạp mạnh về phía bộ ngực to lớn của nàng, chiến giáp bán thần khí màu hồng trên người Lãnh Vô Hinh hiện lên, chặn lại một cước này.
- Hừ!
Lục Ly giơ chân lên lần nữa, nguyên lực lấp lánh, lần này vận dụng Toái Hồn Bí Thuật, nặng nề đạp mạnh xuống ngực nàng. Năm mươi đạo lực lượng cường đại chấn động vào, lập tức chấn gãy mấy cái xương sườn của Lãnh Vô Hinh, lục phủ ngũ tạng bị đánh rách tả tơi, phun ra một ngụm máu tươi ra.
- Ầm!
Chương 1028 Phiền toái càng lớn hơn nữa
Chương 1028: Phiền toái càng lớn hơn nữa
Lãnh Vô Hinh mạnh mẽ phóng ra vực trường, huyết mạch ấn ký trên cổ sáng lên, một đóa hoa sen xuất hiện. Nàng là Nhân Hoàng, ở trong mắt nàng Lục Ly không khác con kiến hôi, vậy mà con kiến hôi này lại dám đối đãi nàng như vậy? Làm sao nàng có thể không giận, nàng chuẩn bị liều chết cũng phải chém giết hắn.
- A a ...
Lục Ly cười lạnh một tiếng, trước khi vực trường phóng thích ra, vũ động hai tay. Bàn tay của hắn đong đưa rất có quy luật, tựa như hai cây liễu chập chờn theo gió, cảm giác bên trong hàm chứa Thiên Vận Đạo Ngân thần bí, giống như lúc Linh Phong thổi qua, khiến cành cây lá cây đong đưa có quy luật.
- A!
Sau khi tay Lục Ly đong đưa, sự tình thần kỳ đã xảy ra...
Đột nhiên Linh Phong ở bốn phương tám hướng bị tác động, biến thành một đầu cự long vô hình gào thét về phía Lãnh Vô Hinh. Đòn công kích linh hồn khủng bố xâm nhập vào linh hồn Lãnh Vô Hinh, khiến Lãnh Vô Hinh không trụ được quay cuồng trên mặt đất, vực trường và thần kỹ huyết mạch vừa mới phóng thích chỉ có thể dừng lại nửa đường.
- Vậy mà ngươi có thể khống chế Linh Phong?
Không biết Lãnh Vô Thương đã tỉnh lại từ lúc nào, hắn kinh ngạc nhìn Lục Ly, trong mắt tràn đầy vẻ không dám tin, vậy mà lại có thể Linh Phong khống chế sao?
Lục Ly lạnh lùng nhìn sang, trong đôi mắt toàn là sát khí cuồn cuộn, Lãnh Vô Thương giật mình tỉnh lại, phẫn nộ quát:
- Lục Ly, ngươi muốn làm gì? Trên người của ta có sao chép thạch, nếu ngươi dám giết ta, phụ hoàng và các trưởng lão trong gia tộc sẽ lập tức biết.
Lục Ly hừ lạnh một tiếng, không nói câu nào vũ động hai tay, Linh Phong xung quanh lại bị hắn khống chế, biến thành một đầu cự long vô hình dũng mãnh lao tới chỗ Lãnh Vô Thương. Long Đế Thần Binh xuất hiện trong tay của hắn, nặng nề bổ xuống đầu Lãnh Vô Thương.
Linh Phong vốn đã rất khủng bố, cấp độ Linh Phong do Lục Ly khống chế lại càng mạnh hơn vô số lần, Lãnh Vô Thương có lòng muốn liều mạng tấn công, nhưng không động đậy nổi.
- Xì xì ...
Long Đế Thần Binh của Lục Ly gào thét bay đi, nặng nề đánh xuống đầu Lãnh Vô Thương, bên ngoài thân thể Lãnh Vô Thương có chiến giáp bán thần khí. Thế nhưng đối với Toái Hồn Bí Thuật mà nói cũng không có ảnh hưởng quá lớn, lực lượng năm mươi tầng sóng chấn động và ba mươi tầng sóng chấn động linh hồn xuyên thấu vào, đánh lên Hồn Đàm của Lãnh Vô Thương.
- Không, ngươi không thể giết ta ...
Lãnh Vô Thương điên cuồng gào lên một tiếng, sâu trong linh hồn hắn hiện lên nguy cơ trí mạng, đây là báo động bản năng của cường giả. Mặc dù Lục Ly chỉ là Quân Hầu cảnh nho nhỏ, nhưng lại có được rất nhiều bí thuật thần kỳ. Ngay cả Linh Phong cũng có thể khống chế, tự nhiên Lãnh Vô Thương sẽ không hoài nghi Lục Ly có được năng lực giết hắn.
- Rầm rầm rầm ...
Từng tầng lực lượng sóng chấn động không ngừng đánh lên Hồn Đàm của Lãnh Vô Thương, từ nhỏ Lãnh Vô Thương đã lớn lên bằng thiên tài địa bảo, nên Hồn Đàm vô cùng mạnh mẽ. Nhưng Hồn Đàm của hắn vẫn kém xa Địa Tiên, bị năm mươi tầng lực lượng sóng chấn động dứt khoát đánh rách tả tơi.
Ba mươi tầng sóng chấn động linh hồn tuôn ra, thực ra cũng không cần sóng chấn động linh hồn công kích, bởi vì Linh Phong kèm theo công kích linh hồn đã huỷ diệt linh hồn Lãnh Vô Thương rồi.
- Ầm ...
Tại thời điểm Lãnh Vô Thương hồn phi phách tán, đột nhiên ngọc phù màu trắng hắn đeo bên hông vỡ vụn, tiếp theo thiên địa huyền khí từ bốn phương tám hướng ngưng tụ về phía bên này.
Bên trong con đường bằng đá ngưng tụ ra một màn ảnh, bên trong hình ảnh là một cái thư phòng trang nhã, có một người đàn ông trung niên mặc kim bào ngồi đó như hổ trầu rồng toạ.
- Hả?
Người đàn ông trung niên mặc kim bào chính là Lãnh Thiên Hận, đột nhiên hắn ngẩng đầu lên, thông qua hình ảnh giữa không trung hơi kinh ngạc nhìn Lục Ly một cái.
- Ầm!
Từng luồng sát khí trong con ngươi Lãnh Thiên Hận tràn ngập ra, cảm giác như một con cự long mở mắt, hắn liếc mắt nhìn Lãnh Vô Thương trên mặt đất, nổi giận gầm lên:
- Lục Ly? Ngươi dám giết Vô Thương? Cho dù Huyết Hoàng đích thân đến, bổn hoàng cũng muốn giết ngươi, nghiền xương ngươi thành tro!
Giọng nói từ trong hình ảnh truyền ra, hết sức chân thực, thanh âm còn đang quanh quẩn bên trong con đường đá. Mặc dù người nọ chỉ dùng hư ảnh, nhưng sát khí lại hết sức chân thực, khiến toàn thân Lục Ly như rớt vào hầm băng.
Lục Ly không nhận ra Lãnh Thiên Hận, thời điểm hắn ở Lãnh gia Lãnh Thiên Hận chưa từng xuất hiện. Thế nhưng từ lời của hắn có thể đoán ra một ít chuyện, hình ảnh chậm rãi tiêu tán ở giữa không trung, con ngươi Lục Ly loé lên vài vòng, lẩm bẩm nói:
- Sao chép thạch? Chẳng lẽ đây chính là sao chép thạch sao?
- Đúng vậy, đây chính là sao chép thạch, phụ hoàng ta đã biết ngươi giết chết Lãnh Vô Thương rồi.
Một đạo âm thanh yếu ớt vang lên, Lãnh Vô Hinh co quắp trên mặt đất, ôm lấy đầu, trong miệng trên mặt đều là máu, suy yếu đến mức lúc nào cũng có thể chết đi, nàng cắn răng nói:
- Lục Ly, đợi hết một năm thời gian, ngươi sẽ tự động bị truyền tống ra. Đến lúc đó cường giả Lãnh gia sẽ vây giết ngươi, ai cũng không thể cứu được ngươi. Ngươi bỏ qua ta... Ta giúp ngươi nghĩ biện pháp, để ngươi trốn về Hỏa Ngục.
Vừa rồi Lãnh Vô Hinh bị Lục Ly dùng Linh Phong công kích, cảm giác lúc nào linh hồn cũng có thể sụp đổ, nhưng nàng chẳng thẻm quan tâm, chỉ muốn sống sót. Nàng biết nếu không làm chút gì, nhất định một khắc nàng sẽ chết đi.
- Còn có bảo vật như sao chép thạch ư?
Lục Ly nhức đầu, thời gian một năm vừa đầy, hắn sẽ bị truyền tống đến phía bắc Lãnh Đế Thành Trung Hoàng Giới. Bên trong toà cung điện này vốn có ba vị Địa Tiên, hiện tại Lãnh Thiên Hận biết rồi, sợ là đến lúc đó Địa Tiên bên trong cung điện nhiều như mây, coi như hắn là thần thì sau khi rời khỏi đây cũng khó thoát khỏi cái chết.
Hắn còn tưởng rằng giết chết Lãnh Vô Thương sẽ thần không biết quỷ không hay, không nghĩ tới Lãnh Vô Thương lại có bảo vật thần kỳ như thế. Sau khi Lãnh Vô Thương chết Lãnh Thiên Hận có thể thấy được một màn Lãnh Vô Thương nhìn thấy trước khi chết, xác định thân phận kẻ địch. Có lẽ sao chép thạch là siêu cấp bảo vật, chuyên dùng để báo thù sau khi con cháu bị giết sao?
Chương 1029 Phiền toái càng lớn hơn nữa
Chương 1029: Phiền toái càng lớn hơn nữa
- Tạm thời không nên nghĩ nhiều, trước khống chế Lãnh Vô Hinh đã.
Lục Ly lắc đầu, tạm thời để sự tình Lãnh Thiên Hận qua một bên. Hắn tự tay thu chiến giáp bán thần khí rơi ra trên người Lãnh Vô Thương vào không gian giới, lúc này mới đi tới chỗ Lãnh Vô Hinh.
Trong tay của hắn cầm theo Long Đế Thần Binh, cánh tay còn lại chuẩn bị tùy thời khống chế Linh Phong tấn công. Hắn chậm rãi tiến tới gần Lãnh Vô Hinh, nhìn Lãnh Vô Hinh trên mặt toàn là máu trầm giọng nói:
- Ngươi muốn sống không? Ngoan ngoãn nghe ta chớ lộn xộn, nếu không ta sẽ lập tức đánh chết ngươi.
Lục Ly vận chuyển Hồn Đàm, tiếp theo mắt sáng rực lên, hai đạo bạch quang từ trong mắt hắn bắn ra, như hai con bạch xà tràn vào mi tâm Lãnh Vô Hinh.
- Cái gì vậy?
Nội tâm Lãnh Vô Hinh kinh hãi, có dự cảm xấu, một hạt châu sáng lấp lánh trong linh hồn nàng, phóng thích ra một cái vòng bảo hộ linh hồn.
- Triệt tiêu phòng hộ, nếu không... Ta lập tức giết ngươi!
Lục Ly nhấc Long Đế Thần Binh lên, đằng đằng sát khí khóa chặt Lãnh Vô Hinh, chiến đao giơ lên cao, bổ về phía đầu Lãnh Vô Hinh.
Lãnh Vô Hinh thấy chiến đao không ngừng phóng đại trong mắt, thì chỉ có thể cắn răng khống chế bảo vật hòng ngự linh hồn triệt tiêu phòng ngự. Hai đạo năng lượng như độc xà của Lục Ly, tràn vào bên trong Hồn Đàm Lãnh Vô Hinh, sau đó tiêu tán ở bên trong, phân tán thành từng đạo năng lượng vô hình, tiềm nhập mỗi một chỗ trong Hồn Đàm Lãnh Vô Hinh.
- Đây là vật gì?
Trong mắt Lãnh Vô Hinh toàn là vẻ kinh hoàng, nàng có thể cảm thụ được bên trong linh hồn của mình có đồ vật kỳ lạ tiến vào. Mặc dù không dò xét được những thứ đó đi đâu, có nguy hiểm gì? Nhưng nàng cảm giác trong quần áo như có rất nhiều loại sâu chui vào, làm cho toàn thân nàng đều run lên, rợn tóc gáy.
- Đừng gấp, rất nhanh ngươi sẽ biết thôi.
Lục Ly vũ động hai tay, thân thể chậm rãi lui về phía sau, khống chế Linh Phong vô thanh vô tức thổi sang bên cạnh, không công kích Lãnh Vô Hinh nữa. Hắn ngồi xếp bằng ở ngoài trăm thuớc, nhếch miệng cười nói:
- Tốt lắm, Vô Hinh tiểu thư, hiện tại không có Linh Phong tấn công ngươi, ngươi có thể chữa thương rồi.
Hồn Dẫn đã gieo xuống rồi, rất nhanh sẽ mọc rễ nẩy mầm, lấy thủ đoạn của Lãnh Vô Hinh vẫn chưa phá được Hồn Dẫn. Cho nên không bao lâu nữa Lãnh Vô Hinh sẽ biến thành hồn nô của hắn, tự nhiên hắn sẽ không để cho Lãnh Vô Hinh chết đi, nên lúc này mới khống chế Linh Phong không tấn công nàng nữa.
Không sai!
Lục Ly có thể khống chế Linh Phong, đây là thần thông mà trước đó không lâu hắn bế quan, vô tình cảm ngộ được. Kỳ thực không phải là cảm ngộ, mà là lúc trước hắn không hiểu cách vận dụng, vừa vặn ở trong hang đá phát hiện mà thôi.
Hắn dựa vào cành cây lá cây trên hòn đảo giữa sông, cảm ngộ ra một cái áo nghĩa phong hệ!
Ban đầu hắn cho rằng cấp bậc áo nghĩa kia rất thấp, chỉ có thể dựa vào phong lực. Lúc ở trong hang đá hắn đột nhiên nhớ tới một chuyện, Linh Phong không phải là gió sao? Mặc dù là một loại gió đặc thù, nhưng ngộ nhỡ hắn có thể khống chế thì sao?
Kết quả...
Hắn tùy ý phóng ra cái áo nghĩa kia, phát hiện thật sự có thể khống chế Linh Phong, thế hắn mới biết cái áo nghĩa phong hệ này không đơn giản.
Nếu như chỉ là phong lực phổ thông, tuyệt đối không cách nào khống chế Linh Phong, nếu không đoán chừng hơn phân nửa mọi người tiến vào Cổ Thần Cấm Địa đã có thể khống chế Linh Phong rồi.
Đối với Địa Tiên mà nói cảm ngộ một cái áo nghĩa phong hệ phổ thông vô cùng đơn giản. Nhưng tất cả Địa Tiên thấy Linh Phong đều sợ như sợ cọp, cho nên hắn có thể kết luận áo nghĩa phong hệ hắn cảm ngộ được không đơn giản.
Linh Phong rất bá đạo, bên trong ẩn chứa công kích linh hồn khủng bố không gì sánh được. Lục Ly có thể khống chế Linh Phong, ít nhất là tồn tại vô địch ở trong hang đá!
Cho nên hắn mới không kiêng nể gì giết chết Lãnh Vô Thương, nhưng không nghĩ tới trên người Lãnh Vô Thương có một viên sao chép thạch, mang đến cho hắn phiền toái càng lớn hơn nữa...
Bên cạnh Lục Ly có rất nhiều Linh Phong vờn quanh, khoảng cách giữa hắn và Lãnh Vô Hinh là trăm mét, cho dù Lãnh Vô Hinh muốn phản sát hắn, hắn cũng không sợ chút nào.
Hắn lẳng lặng ngồi xếp bằng, thông qua liên hệ tinh thần giữa Hồn Dẫn, đi cảm ứng linh hồn Lãnh Vô Hinh.
Linh Phong bên cạnh Lãnh Vô Hinh đã ngưng lại, toàn thân nàng vô lực, ngồi phịch ở trên mặt đất thở dốc từng ngụm. Nàng khó khăn vươn cánh tay ra lấy mấy viên đan dược bồi bổ linh hồn đỉnh cấp ăn vào, sau đó bò dậy ngồi xếp bằng nhập định.
Hồn Dẫn phân tán ra mấy vạn tia năng lượng, bắt đầu lặng lẽ hút hồn lực bên trong Hồn Đàm của Lãnh Vô Hinh, từng bước trở nên mạnh mẽ, và dung hợp với linh hồn Lãnh Vô Hinh. Một khi triệt để dung hợp, cho dù thần tiên cũng không cứu được Lãnh Vô Hinh nữa, trừ phi Lục Ly tự động thu hồi Hồn Dẫn.
Lãnh Vô Hinh không mảy may đề phòng nguy hiểm, nàng chỉ cảm thấy bên trong linh hồn có thứ gì đó bám vào, nhưng không biết vật kia là cái gì. Hồn Dẫn phân giải thành từng sợi năng lượng nhỏ, cho dù dùng thần niệm cũng không dò xét ra, bởi vì nó giống linh hồn lực bên trong Hồn Đàm Lãnh Vô Hinh như đúc, đây cũng là chỗ khủng bố của Đoạt Hồn Bí Thuật.
Lãnh Vô Hinh ngồi xếp bằng nghỉ ngơi một lát, bắt đầu sử dụng thần niệm quan sát Hồn Đàm. Nàng luôn có một loại cảm giác, bên trong Hồn Đàm có rất nhiều sâu chui vào, những con sâu kia đang vô thanh vô tức gặm Hồn Đàm của nàng.
- A.
Rất nhanh nàng đã phát hiện ra vấn đề, nàng phát hiện khắp nơi trong Hồn Đàm nàng có một loại “hồn lực” nàng không thể khống chế được, những năng lượng kỳ lạ kia đang dung hợp với hồn lực trong Hồn Đàm của nàng, phát triển lớn mạnh, giống như muốn chiếm cứ toàn bộ linh hồn của nàng.
- Đây là đồ vật quỷ quái gì vậy!
Nàng sợ tới mức thân thể mềm mại rung động, vội vàng sử dụng linh hồn lực đẩy những năng lượng kỳ là này ra. Nhưng những năng lượng này như những con độc xà dài hẹp càn lướt bên trong Hồn Đàm nàng, chỗ nào cũng có, căn bản đếm không hết, làm sao nàng có thể xua đuổi chúng? Chẳng lẽ khiến Hồn Đàm nổ tung?
- Xong!
Chương 1030 Đoạt hồn
Chương 1030: Đoạt hồn
Trên mặt Lãnh Vô Hinh lộ ra một chút hoảng sợ, nàng mơ hồ đoán được một ít chuyện. Rất nhanh những năng lượng kỳ lạ này có thể chiếm cứ linh hồn nàng, cuối cùng chủ đạo linh hồn của nàng. Nói một cách khác lúc nào Lục Ly cũng có thể khống chế linh hồn của nàng, ép nàng trần truồng đi ra ngoài, nàng cũng không thể kháng cự.
- Chết ư?
Lúc này Lãnh Vô Hinh có hai sự lựa chọn, hoặc là lập tức tự bạo Hồn Đàm chết đi, hoặc là trở thành nô lệ Lục Ly, cả đời bị hắn khống chế.
Nội tâm Lãnh Vô Hinh tranh đấu kịch liệt, tâm tư nữ hài tử đều là do dự thiếu quyết đoán, thời khắc mấu chốt không dám quyết tâm chết đi. Nàng nghĩ sau khi Lục Ly rời khỏi đây nhất định sẽ bị giết, Lục Ly vừa chết, nói không chừng Lãnh gia sẽ nghĩ biện pháp cứu nàng, cho nên vẫn không hạ được quyết tâm.
Lúc nàng chần chờ, Hồn Dẫn bên trong Hồn Đàm đã lặng lẽ mọc rễ nẩy mầm, chiếm cứ phần lớn địa phương trong Hồn Đàm nàng, khống chế linh hồn của nàng, vào giờ khắc này nàng cảm giác giữa tinh thần và Lục Ly có liên hệ.
- Rất tốt!
Lục Ly nhếch miệng cười, hắn phát hiện có liên hệ tinh thần với Lãnh Vô Hinh, hắn đã có thể khống chế linh hồn Lãnh Vô Hinh, trong lòng hắn hạ lệnh cho Lãnh Vô Hinh:
- Cởi bỏ váy phía trên!
Sắc mặt Lãnh Vô Hinh tràn đầy máu tươi nhất thời xấu hổ khó nhịn, nhưng không cách nào khống chế linh hồn của mình, tay không kìm được mở nút cài áo. Từng nút cài được cởi bỏ, lộ ra một mảnh xương quai xanh trắng nõn.
- Tốt lắm!
Lục Ly cũng không có ý xâm phạm Lãnh Vô Hinh, chỉ muốn thử một chút xem có thể khống chế Lãnh Vô Hinh hay không. Hắn nhếch miệng cười ở trong lòng hạ lệnh:
- Tốt lắm, trước chữa thương đi.
Lục Ly khống chế Linh Phong, không công kích Lãnh Vô Hinh, cho nên linh hồn của nàng sẽ không nhận bất kỳ công kích nào. Thế nhưng linh hồn nàng bị thương rất nghiêm trọng, cần một khoảng thời gian mới có thể khôi phục như cũ.
Sau khi để Lãnh Vô Hinh tự mình ngồi xếp bằng chữa thương, Lục Ly cũng ngồi xếp bằng lại, bắt đầu tự hỏi đường phía sau đi như thế nào.
Khoảng cách một năm thời gian còn hơn nửa năm!
Hơn nửa năm sau hắn sẽ bị truyền tống đến bên trong ngọn núi phía bắc Lãnh Đế Thành, đến lúc đó cường giả Lãnh gia sẽ hội tụ ở chỗ này, hắn có chạy đằng trời.
Cho dù tính mạng Lãnh Vô Hinh nằm trong tay hắn, phỏng chừng Lãnh gia cũng sẽ không có nửa điểm băn khoăn. Phụ nữ ở trong đại gia tộc chính là một món hàng hóa, còn Lãnh Vô Thương là thái tử tương lai, làm sao Lãnh gia có thể vì Lãnh Vô Hinh mà thỏa hiệp?
- Làm sao bây giờ?
Lục Ly nghĩ tới nghĩ lui, phát hiện đây là một bước đi không khảm nổi. Giống như lại đến tuyệt cảnh rồi, hắn suy nghĩ trọn một ngày cũng không nghĩ ra bất kỳ biện pháp phá cục nào.
Bất kể mưu kế gì, thì cường giả Lãnh gia cũng có được lực lượng tuyệt đối, coi như là Huyết Hoàng cũng không thể đối kháng. Hắn cảm thấy nhức đầu, sớm biết như vậy đã không giết Lãnh Vô Thương, cứ vứt hắn ở bên trong phong động tự sinh tự diệt.
Sự tình đã xảy ra, hối hận cũng không có ý nghĩa.
Lục Ly dùng linh hồn dò xét Lãnh Vô Hinh một phen, phát hiện linh hồn nàng đã khôi phục được một ít, hắn đánh thức Lãnh Vô Hinh hỏi:
- Lãnh Vô Hinh, sao chép thạch là chuyện gì?
Lãnh Vô Hinh mở mắt, cười khổ lắc đầu nói:
- Đó là một món kỳ bảo, người có thân phận siêu nhiên trong siêu cấp gia tộc sẽ có được nó. Phụ hoàng đã biết ngươi giết chết Vô Thương rồi, chuyện này không thể xoay chuyển nữa, ngươi vừa đi ra ngoài sẽ phải chết không thể nghi ngờ.
Lục Ly nhíu mày nói:
- Không có cách nào sao? Chúng ta không thể truyền tống đi chỗ khác à? Thời gian vừa đến, nhất định phải truyền tống đến Trung Hoàng Giới à?
- Ừ!
Mặt Lãnh Vô Hinh không biểu cảm nói:
- Từ đâu tiến vào, sẽ bị tự động truyền tống đến đó, chuyện này không có khả năng thay đổi.
- Vậy có thể không truyền tống ra hay không?
Lục Ly nghĩ tới một cái khả năng.
Lãnh Vô Hinh lắc đầu nói:
- Làm sao có thể? Đây là cấm chế tự động truyền tống trong Cổ Thần Cấm Địa, trừ phi ngươi có thể thay đổi cấm chế trong cấm địa.
- Nghĩ biện pháp!
Lục Ly tàn bạo nói:
- Không nghĩ ra biện pháp, trước lúc bị truyền tống ra, ta sẽ giết chết ngươi!
Lãnh Vô Hinh không dám mạnh miệng, chỉ có thể trầm mặc chống đỡ, nàng có thể nghĩ ra cái biện pháp gì? hiện tại trong núi lớn phía bắc Lãnh Đế Thành đã có ít nhất mười vị Địa Tiên Lãnh gia rồi, cho dù Huyết Hoàng đích thân đến cũng không cứu được Lục Ly.
- Huyết Hoàng?
Nghĩ đến người này, nội tâm Lãnh Vô Hinh hơi động nói:
- Lục Ly, không phải ngươi có Huyết Hoàng Lệnh sao? Ngươi thử bóp vỡ Huyết Hoàng Lệnh, xem có thể liên hệ với Huyết Hoàng hay không, nếu như Huyết Hoàng nguyện ý cứu ngươi mà nói... Có lẽ sẽ có một đường sinh cơ.
Lục Ly không có xung động lấy Huyết Hoàng Lệnh ra, hắn trầm ngâm, quyết định vẫn nên nghĩ biện pháp trước. Nếu như một tháng cuối cùng thật sự không có biện pháp, chỉ có thể bóp nát Huyết Hoàng Lệnh thử một chút thôi.
- Thay đổi cấm chế trong Cổ Thần Cấm Địa?
Lục Ly nghĩ đến loại khả năng này, nếu như có thể thay đổi cấm chế, có lẽ hắn có thể truyền tống đi giới diện khác, sau đó lại từ giới diện khác bỏ chạy đến Hỗn Độn Luyện Ngục. Trừ Lãnh Vô Hinh ra, cũng không ai biết hắn đến từ Hỏa Ngục, Đấu Thiên Giới.
Chỉ cần trốn về Đấu Thiên Giới, Lãnh gia còn có thể giết tới Đấu Thiên Giới sao? Cùng lắm thì hủy diệt lối đi giữa Hoang Giới và Hỏa Ngục.
- Làm sao thay đổi cấm chế trong Cổ Thần Cấm Địa đây?
Hình như chuyện này so với chuyện chạy trốn cường giả Lãnh gia vây công còn khó hơn vài phần, toàn bộ Cổ Thần Cấm Địa do Hằng Đế luyện chế ra. Cấm chế do Chân Thần bố trí, làm sao có thể dễ dàng thay đổi như vậy? Trừ phi có thể tìm được trung tâm khống chế Cổ Thần Cấm Địa!
- Rầm rầm rầm.
Bên ngoài cửa động truyền đến tiếng nổ lớn khiến Lục Ly từ trong suy nghĩ giật mình tỉnh lại, lúc trước Lục Ly đã bị thức tỉnh rất nhiều lần, nhưng cũng không có để ý. Lúc này cảm giác người bên ngoài đánh mở cửa động dường như rất gần? Cách nơi này không tới ngàn trượng nữa.
- Hừ!
Bình luận facebook