• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full (4 Viewers)

  • gap-dung-luc-yeu-dung-nguoi-575

Chương 576: Không dễ dây vào




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
84947.png

Xem ảnh 2
84947_2.png
Cô ta muốn biết, nếu như mình thật sự mang thai, thái độ của Tưởng Thành Hủ sẽ như thế nào.



Tưởng Thành Hủ không chút nghĩ ngợi mở miệng nói luôn: “Bỏ đứa bé đi!” Lương Vũ Thư hơi ngẩn ra, dùng đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm anh ta.



“Em nhìn anh cũng vô dụng!”



Vẻ mặt Tưởng Thành Hủ vô cùng nghiêm túc, dường như không cho cô ta bất cứ cơ hội thương lượng nào



Sở dĩ anh ta nói như vậy, không phải là vì có Mạnh Gia Nhàn ở đây.



Cho dù cô ta không có ở đây, Tưởng Thành Hủ cũng sẽ không cho phép Lương Vũ Thư sinh con, nếu như thế, mọi chuyện sẽ trở nên phiền phức hơn.



Trong lòng anh ta, đàn ông nếu như không lấy được người phụ nữ mình thật lòng thích, cho dù đi ra ngoài gặp dịp thì chơi, cũng chẳng là gì.



Nhưng vấn đề con cái vẫn cần phải coi trọng



Nếu tùy tiện để cho người phụ nữ bên ngoài sinh con thì có thể khiến cả gia tộc lung lay, chuyện vì nhỏ mất lớn này rất không có lợi



“Đó là con của anh!” Lương Vũ Thư nghẹn ngào nói



Cô ta biết thân phận mình, cũng không hy vọng hão huyền, càng sẽ không dễ dàng mang thai



Nhưng nếu như Mạnh Gia Nhàn đã hiểu lầm, Lương Vũ Thư sẽ nhân cơ hội thăm dò một chút.



Dù sao, cô ta cũng đã ở bên Tưởng Thành Hủ hơn một năm rồi.



Chỉ cần là con người thì đều có tình cảm.



Cho dù là chó mèo, chung sống với nhau lâu dài, đều không thể không nảy sinh lưu luyến



Mặc dù Lương Vũ Thư từng nhắc nhở bản thân hết lần này đến lần khác rằng mình chỉ vì tiền, nhưng vẫn rất khó để hoàn toàn không có tình cảm.



“Anh không cho em tiền sao?” Tưởng Thành Hủ buột miệng hỏi.



Lời vừa ra khỏi miệng, anh ta đã có chút hối hận



Xét một cách công bằng, Lương Vũ Thư thật sự là một người tình không tệ.



Ngoại trừ ngôi nhà kia, bình thường cô ta gần như không chủ động xin anh ta bất cứ thứ gì đáng giá.



Thỉnh thoảng Tưởng Thành Hủ đi công tác nước ngoài, sẽ tiện tay mua thứ gì đó làm quà tặng cho cô ta



Bất kể giá trị thế nào, cô ta đều vui vẻ nhận lấy.



Trừ khi anh ta chủ động liên lạc, nếu không, Lương Vũ Thư cũng sẽ không tùy ý xuất hiện trước mặt Tưởng Thành Hủ, quấy rầy công việc cũng như cuộc sống của anh ta.



“Xin lỗi, công ty của tôi còn có việc, tôi đi trước đây.” Lương Vũ Thư nhanh chóng cúi đầu, khóe mắt đã có chút ẩm ướt, cô ta quay người cầm lấy túi xách, chuẩn bị rời đi



Không ngờ, Mạnh Gia Nhân nhanh chóng túm lấy cổ tay cô ta



“Cô Lương,” Giọng nói của cô ta trở nên hùng hổ dọa người hơn, ánh mắt lạnh lùng liếc qua bụng Lương Vũ Thư, Mạnh Gia Nhàn mở miệng hỏi lần nữa: “Không bằng chúng ta cùng đến bệnh viện kiểm tra đi!”



Lương Vũ Thư nổi giận: “Kiểm tra cái gì? Ai nói tôi mang thai?” Bây giờ, cho dù cô ta nói cái gì, Mạnh Gia Nhàn đều sẽ không tin



Cho dù Lương Vũ Thư nói mình không mang thai, cô ta cũng sẽ cho rằng người đàn bà này muốn kiếm cớ để giữ lại đứa bé mà thôi.



Chờ đến lúc cái thai lớn hơn, không thể phá bỏ nữa, cô ta có thể thuận lợi sinh con, và lợi dụng đứa bé để uy hiếp.



“Bây giờ ai nói gì cũng vô dụng, chỉ có bác sĩ nói mới đáng tin!” Mạnh Gia Nhàn giữ chặt Lương Vũ Thư, bọn họ đứng tại chỗ, giằng co lẫn nhau



Không ít khách trong nhà hàng nhìn thấy cảnh như vậy, đã có người bắt đầu thì thầm với nhau, xì xào bàn tán rồi



Cho dù không quen biết, nhưng nhìn bộ dạng này, mọi người cũng đều đoán được, có lẽ là tiết mục hai người phụ nữ tranh một chồng



“Cô Tưởng, xin cô tự trọng chút!” Khóe mắt Lương Vũ Thư hơi đỏ lên, cô ta nâng cao giọng, hy vọng Mạnh Gia Nhàn đừng có quá đáng quá



Nói xong, cô ta quay đầu nhìn Tưởng Thành Hủ, im lặng nhờ anh ta giúp đỡ.



Vào lúc này, nếu anh ta không ra mặt, Lương Vũ Thư cảm thấy kết cục của mình nhất định sẽ rất thảm.



“Lúc cô ngủ với chồng tôi, tại sao không có chút tự trọng nào thế?” Mạnh Gia Nhàn ỷ vào bản thân có lợi thế về mặt đạo đức, chỉ muốn làm nhục người phụ nữ này trước mặt mọi người



Dù sao, cô ta đã đủ mất mặt rồi.



Ai cũng nói con gái nhà họ Mạnh vừa kết hôn chưa được mấy tháng, chồng đã nuôi tình nhân ở bên ngoài, hoặc là cô ta có bệnh gì không tiện nói ra, hoặc là cô ta đã bị nắm thóp



Tóm lại, bây giờ Mạnh Gia Nhàn đã không muốn trở về Nam Bình nữa.



Chỉ cần cô ta trở về, sẽ có thể nghe được không ít tin đồn từ họ hàng, bạn bè.



“Đủ rồi!”



Tưởng Thành Hủ khẽ quát một tiếng, giơ tay tách bọn họ ra



Sức anh ta rất lớn, Mạnh Gia Nhàn không phải là đối thủ, chỉ có thể buông ra.



“Chuyện này không cần cô phải xử lý, tôi sẽ giải quyết ổn thỏa!” Đối mặt với ánh mắt tràn ngập lửa giận của Mạnh Gia Nhàn, Tưởng Thành Hủ thu lại khí thế, cố gắng bình tĩnh nói.



“Giải quyết? Được, tôi sẽ chờ anh giải quyết! Tưởng Thành Hủ, anh lợi hại thật đấy, luôn miệng nói đời này chỉ yêu một mình Hà Tư Ca, thoắt cái đã ở bên người phụ nữ khác



Tôi khinh thường anh!”



Mạnh Gia Nhàn không hề yếu thế, dùng giọng điệu mỉa mai chế giễu anh ta.



Vừa nghe cô ta nhắc đến Hà Tư Ca, tâm trạng Tưởng Thành Hủ vừa mới bình tĩnh lại một lần nữa sôi trào.



“Cô câm miệng, cô không có tư cách nhắc đến cô ấy! Tôi yêu cô ấy, cô không bằng một sợi tóc của cô ấy! Tôi thà ở cùng với người phụ nữ khác, cũng không muốn nhìn cô một cái, điều này chẳng lẽ còn chưa đủ để cô nghĩ lại à?” Tưởng Thành Hủ kéo tay Lương Vũ Thư, để cô ta đứng phía sau mình, trong lời nói đầy ý bảo vệ



“Anh! Anh làm nhục tối thì có thể đạt được thứ mình muốn à? Đừng quên người phụ nữ anh yêu đã không rõ tung tích lâu rồi



Còn cô...”



Mạnh Gia Nhàn cười khẽ một tiếng, cô ta hất cằm, trong ánh mắt toàn là sự khinh thường



“Cho dù muốn tìm một người thế thân để phát tiết, nhưng lại là thứ chất lượng tệ như vậy, ngay cả tôi cũng không nhìn nổi!” Cô ta chuyển chủ đề, hung dữ trừng Lương Vũ Thư.



“Mạnh Gia Nhàn, cô thật quá đáng!” Tưởng Thành Hủ nhíu chặt mày, nếu như anh ta không giữ nguyên tắc đàn ông không thể đánh phụ nữ, có lẽ anh ta đã vung tay lên rồi.



Cùng lúc đó, Mạnh Tri Ngư ở sau bức vách cũng vô cùng kinh ngạc



Cô nghe mà đầu óc mơ hồ, trong lòng lại càng mơ hổ hơn.



Hóa ra Tưởng Thành Hủ căn bản là một kẻ ăn chơi phóng túng, đã cưới vợ rồi nhưng lại nuôi tình nhân ở bên ngoài, đã thế trong lòng còn vương vấn người phụ nữ khác?



Hơn nữa, Minh Duệ còn nói mình cũng dây dưa mập mờ với anh ta?



Mạnh Gia Nhàn cười nhạo mắt nhìn của Tưởng Thành Hủ không tốt, Mạnh Tri Ngư thì cảm thấy, là mắt nhìn của mình không tốt mới đúng!



Cô đang oán thẩm, Tưởng Thành Hủ đã kéo Lương Vũ Thư đi về phía cửa nhà hàng, Mạnh Gia Nhàn đuổi theo hai bước rồi dừng lại



Trước mặt nhiều người, cô ta không thể phát tác, chỉ có thể chịu đựng



“Nếu anh không cho tôi một câu trả lời rõ ràng, đừng trách tôi đi tìm cha mẹ anh! Đến lúc đó, anh đừng bảo tôi chỉ biết mách lẻo, tôi cũng chỉ bị các người ép mà thôi!”



Mạnh Gia Nhàn hét lên với bóng lưng của Tưởng Thành Hủ.



Cô ta biết những người xung quanh đều đang cười nhạo mình



Nhưng cô ta không quan tâm.



Dù sao cũng không phải lần đầu tiên mất thể diện, lúc cô ta đẩy cánh cửa khách sạn kia ra thì đã định trước cuộc sống hôn nhân của mình là bi kịch rồi.



Xuyên qua kẽ hở của tường hoa, Mạnh Tri Ngư có thể nhìn thấy rõ ràng, một giọt nước mắt chậm rãi rơi xuống từ khóe mắt Mạnh Gia Nhàn



Nhưng cô ta đã nhanh chóng đi vào phòng vệ sinh



Vài phút sau đó, Mạnh Gia Nhàn đi ra, trên mặt không có bất cứ chút tì vết nào, ngay cả son cũng đã được tổ lại



Khoảnh khắc đó, Mạnh Tri Ngư cảm thấy mình rất bội phục người phụ nữ này



Thậm chí cô rất muốn đứng lên, đi đến trước mặt đối phương, thẳng thắn gặp mặt cô ta



Cuối cùng, lý trí vẫn chiến thắng tình cảm, cô không đứng dậy, mà đưa mắt nhìn Mạnh Gia Nhàn rời khỏi nhà hàng



Lượng thông tin hôm nay quá lớn, không cần ăn cơm trưa, Mạnh Tri Ngư cũng đã cảm thấy quá sức chống đỡ rồi, không còn chút khẩu vị nào nữa



Cô vừa ra khỏi nhà hàng đã nhìn thấy một chiếc xe vô cùng quen mắt đỗ ở đối diện, người đàn ông đứng bên cạnh càng quen thuộc hơn.



Vừa nhìn thấy Mạnh Tri Ngư, Tiểu Hào đã bước nhanh tới.



Hắn gần như nửa kéo nửa lỗi nhét cô vào trong xe, để Mạnh Tri Ngư ngồi vào ghế phụ, thắt chặt dây an toàn.



Trước kia, Tiểu Hào đều quen để cô ngồi ở phía sau, còn mình thì làm tài xế.



“Anh làm gì vậy? Có tin tôi nói với Minh Duệ không!”



Mạnh Tri Ngư cực kỳ sợ hãi, trong ấn tượng của mình, Tiểu Hào luôn rất khách sáo với cô, chưa bao giờ có bất kỳ hành động gì quá đáng



“Cô nói cho cậu ta biết đi! Cô dám nói hôm nay cô đã làm gì không? Nếu cô dám, vậy thì gọi đi!” Nói xong, Tiểu Hào đưa điện thoại của mình đến trước mặt cô, ánh mắt lạnh lùng.



Dù sao cũng chột dạ, nên Mạnh Tri Ngư không đưa tay nhận lấy



Cô biết, nếu Minh Duệ biết được, nhất định cậu ta sẽ nổi giận.



Cậu ta nổi giận cũng không có vấn đề gì, ngộ nhớ trong lúc tức giận Minh Duệ làm gì Tỉnh Tĩnh, nhất định cô sẽ hối hận không kịp.



“Gọi đi, không phải vừa rồi cô còn rất kiêu ngạo sao?” Tiểu Hào hừ một tiếng, lấy lại điện thoại



Sau đó, hắn cũng lên xe, lập tức khởi động xe.



Nhìn thấy phong cảnh ngoài cửa càng ngày càng trở nên lạ lẫm, Mạnh Tri Ngư không nhịn được mà căng thẳng.



Xe rời khỏi nội thành, tiến về vùng ngoại ô, Tiểu Hào tăng tốc, không ngừng đạp chân ga



“Anh muốn đưa tôi đi đâu? Minh Duệ có biết không?”



Mạnh Tri Ngư bám vào tay vịn trên đỉnh đầu, lo lắng hỏi.



Tiểu Hào lái xe rất nhanh, ngay cả thân xe cũng đang lắc lư, cô không thể không xốc lại tinh thần.



Hắn mím chặt môi, không nói một lời



Mãi đến lúc tới một cái công viên giữa hồ thanh tĩnh, Tiểu Hào mới dừng lại.



ở đây không nhiều người lắm, công viên được xây giữa một hồ nước nhân tạo, hàng năm đều thu hút rất nhiều thiên nga, vì vậy mà nổi tiếng



Hắn xuống xe trước, sau đó mở cửa xe giúp Mạnh Tri Ngư



“Anh muốn ném tôi xuống hồ, thủ tiêu thi thể à?”



Sắc mặt cô trắng bệch, hỏi



Tiểu Hào ngẩn ra, sau đó cười lớn



Hắn cười mãi rồi mới ngừng lại được: “Tôi nói này, đầu óc của cô đúng là có vấn đề đấy, nếu tôi muốn giết cô, cần gì phải phiền phức như vậy?” Mạnh Tri Ngư do dự nói: “Vậy anh muốn làm gì?” Tiểu Hào chỉ bên cạnh, ý bảo cô xuống xe.



“Chỉ muốn nói chuyện với cô, lại không muốn bị người khác nhìn thấy thôi.” Hắn đi đến bên hồ, nhìn thì nhàn nhã, thực ra đang cảnh giác quan sát bốn phía.



Mạnh Tri Ngư theo ở phía sau, cô đi giày cao gót, không đi được nhanh, chẳng bao lâu sau đã cách Tiểu Hào một đoạn.



Có điều, cô cũng không muốn đi quá gần người đàn ông này



“Anh muốn nói chuyện gì với tôi?”



Quan sát hoàn cảnh xung quanh, Mạnh Tri Ngư từ bỏ ý định chạy trốn, không cần nói đến khoảng cách từ nơi này đến nội thành quá xa, mà đôi giày cao gót cô đi đã rất phiền toái rồi.



Không bằng cứ im lặng quan sát, xem xem rốt cuộc đối phương muốn làm gì



“Nếu cô đồng ý hợp tác với tôi, tôi sẽ giúp cô đoạt lại con gái, hơn nữa rời khỏi Minh Duệ, cô thấy thế nào?”



Tiểu Hào do dự một lát, cuối cùng nói ra ý định trong lòng.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom