Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 36: Quý nhân trong đình
Một lúc sau, luồng khí tức đáng sợ này đã bị Vương Lãnh kiềm hãm và trở lại như bình thường.
Nhìn hai bàn tay của mình, Vương Lãnh mừng thầm, hắn vốn tưởng rằng hấp thụ những dược liệu này có thể khiến hắn phá được kết giới, thăng cấp lên giai đoạn giữa tầng thứ hai của luyện khí, nhưng không ngờ hiệu quả còn tốt hơn nhiều so với tưởng tượng.
Lúc này, thực lực của hắn đã đạt tới giai đoạn đầu tầng thứ ba của luyện khí, cao hơn một tầng so với kỳ vọng!
Hiệu quả kinh người như vậy khiến hắn vô cùng vui mừng, nhưng hắn cũng biết thực lực càng mạnh thì linh lực càng cần nâng cao.
Hiện tại hắn có thể thăng cấp nhanh như vậy là nhờ vào dược liệu, và hắn đang ở cấp bậc thấp, nhưng một khi đã lên cấp cao, thì đương nhiên sẽ không thể thăng cấp nhanh như vậy nữa.
Thăng cấp nhanh cũng có khuyết điểm, đó là linh lực trong cơ thể sẽ trở nên khó kiểm soát, nếu không có Bồi Nguyên Đan củng cố, sau này sẽ rất khó thăng cấp.
Vì vậy hiện tại, điều hắn nên làm chính là củng cố linh lực, sau đó chờ dược liệu luyện chế Bồi Nguyên Đan.
Sau khi luyện chế được Bồi Nguyên Đan, hắn lại có thể nhanh chóng thăng cấp như vậy một lần nữa.
Một lần thăng cấp mà tiêu tốn hết gần mấy trăm ngàn tệ, có thể thấy việc tu luyện thực sự rất tốn kém, thảo nào có câu muốn luyện võ giỏi thì phải có tiền.
Đương nhiên, bây giờ Vương Lãnh đã có 20 triệu, dù có mua thêm gấp mười lần cũng không cảm thấy xót, tiền bạc đối với hắn cũng chỉ như giấy rác mà thôi, tu luyện mới là điều quan trọng nhất.
Với hắn kiếm tiền chính là để tu luyện, hơn nữa với thực lực của hắn, muốn kiếm tiền là chuyện vô cùng đơn giản.
...
Hôm sau, Vương Lãnh tu luyện trong phòng cả ngày, cảm thấy tiến triển có chút chậm, nên đã đi tới công viên ven hồ.
Ở đó có một cái hồ nằm giữa trung tâm, mặt nước rộng lớn, bên trong ẩn chứa nguồn linh lực dồi dào, vì vậy tiến độ tu luyện ở đó chắc chắn sẽ nhanh hơn ở nhà rất nhiều. Đọc nhanh nhất ở trang Viet Writer
Ở đó không chỉ có nhiều linh lực, mà tốc độ phục hồi cũng rất nhanh, hay nói cách khác, tu luyện ở đó, Vương Lãnh không cần lo lắng sau khi linh khí xung quanh bị hút sạch sẽ không thể hồi phục lại.
Khi đến hồ trung tâm, Vương Lãnh không hề đi tới rừng trúc, vì rừng trúc đó cách hồ trung tâm cũng hơi xa, nếu muốn có hiệu quả tốt nhất, chỉ có thể đi tới căn đình nhỏ trong hồ!
Đình nằm ở giữa hồ, nơi có linh khí dồi dào nhất, tu luyện ở đó chắc chắn có hiệu quả gấp đôi.
Vương Lãnh lập tức men theo tấm ván dài để tới đó.
Mặc dù còn chưa tới nơi, nhưng Vương Lãnh đã cảm nhận được trong hồ có rất nhiều người.
Thường thì hầu như sẽ không có ai tới đình, hoặc là tới rồi thì cũng rời đi luôn, dù sao gần đó cũng có một công viên rộng hơn, nếu để tập thể dục thì chắc chắn mấy ông bà sẽ chọn tới công viên.
Cho nên khi nhìn thấy những người đó, Vương Lãnh có chút ngạc nhiên.
Nhìn lên, Vương Lãnh phát hiện, không phải tất cả những người này đều ngồi trong đình.
Tổng cộng chỉ có hai người ngồi, những người khác thì đều đang đứng, ánh mắt đảo qua đảo lại, vẻ mặt vô cùng uy nghiêm.
Điều này khiến Vương Lãnh có cảm giác như bọn họ đang đứng canh giữ.
Hắn vừa đi vừa nhìn, trong đó có một ông lão và một cô gái, ông lão tuy đã lớn tuổi nhưng hai mắt vô cùng tinh anh, lưng thẳng, ánh mắt hướng về phía trước, cả người tỏa ra một uy thế khó mà diễn tả thành lời.
Bên cạnh ông lão, là một cô gái chừng mười mấy tuổi, tuy còn trẻ nhưng diện mạo vô cùng xinh đẹp.
Ngay lúc Vương Lãnh chuẩn bị bước vào ngôi đình thì một người đàn ông giống như vệ sĩ bước tới, vươn tay ngăn lại: "Xin lỗi, bên trong đang có người".
Nghe vậy, Vương Lãnh thầm nghĩ, quả nhiên đúng như những gì hắn dự đoán, người trong đình chắc chắn là người quyền cao chức trọng, nếu không không thể có nhiều vệ sĩ đi theo như vậy.
Nếu đối phương không cho hắn vào thì cũng không sao, bớt một chuyện còn hơn thêm một chuyện, hắn không đến đây để tranh giành chỗ mà là để tu luyện.
Không thể tu luyện trong đình, nhưng xung quanh vẫn còn rất nhiều nơi có thể luyện tập.
Vương Lãnh đảo mắt nhìn xung quanh, trong lòng đã có quyết định.
Mặc dù ngôi đình nằm ở giữa hồ và quanh đó không có tòa nhà nào khác, nhưng vẫn có một số tảng đá lớn nhấp nhô trên mặt nước, vì được nước hồ đánh bóng nên bề mặt vô cùng nhẵn mịn.
Khoảng cách giữa những viên đá này và đình khá xa, người bình thường căn bản không thể qua được, cho dù có đạt quán quân môn nhảy xa cũng không thể nào nhảy tới.
Nhưng đối với Lãnh, đây chỉ là một vấn đề nhỏ.
Vì vậy, hắn quay đầu lại nhìn về phía một phiến đá cách đó không xa.
Thấy hành động của hắn, những vệ sĩ xung quanh đều vô cùng kinh ngạc, không biết hắn định làm gì.
Lúc này, ông lão trong đình đã nhìn thấy Vương Lãnh, ông ta ngừng nói chuyện với cô gái và quay lại nhìn Vương Lãnh, sau khi suy nghĩ, ông ta gọi vệ sĩ của mình lại và nói: "Nếu chàng trai này muốn đến, thì cứ để cậu ta đến đi".
Nghe vậy, tên vệ sĩ liền đi về phía người đang ngăn Vương Lãnh, nhưng chưa đi được hai bước thì đã xảy ra chuyện kinh thiên động địa!
Bởi vì người đó nhìn thấy Vương Lãnh nhẹ nhàng băng qua khoảng cách hơn 20 mét, rồi dừng lại trên một mỏm đá một cách dễ dàng.
Mọi người đều vô cùng kinh ngạc.
Không chỉ các vệ sĩ, mà ngay cả ông lão và cô gái cũng phải trợn tròn mắt.
Bọn họ ngạc nhiên không chỉ vì hành động của Vương Lãnh, mà còn vì năng lực của hắn!
Hắn không cần lấy đà mà vẫn có thể nhảy một đoạn xa hơn 20 mét, sau đó tiếp đất xuống mặt đá một cách vững vàng.
Cảnh tượng này khiến mọi người đều phải ngẩn ngơ.
Đặc biệt là mấy tên vệ sĩ, công việc của họ là bảo vệ giới quý tộc, kiếm sống nhờ vào võ thuật, thường xuyên phải luyện tập rất khắc khổ.
Vì vậy, bọn họ hiểu rất rõ, muốn nhảy xa hơn 20 mét mà không lấy đà là điều hoàn toàn không thể!
Đừng nói là bọn họ, ngay cả nhà vô địch nhảy xa thế giới cũng không thể làm được!
Người bình thường có thể nhảy xa hơn hai mét là đã rất giỏi rồi.
Vậy nên bọn họ mới kinh ngạc như vậy.
Mặc kệ sự ngạc nhiên của mọi người, Vương Lãnh ung dung ngồi xếp bằng, bắt đầu chuẩn bị tu luyện.
Hành động này của hắn khiến những người chứng kiến càng thêm bất ngờ, đặc biệt là ông lão.
Ông ta biết có một số võ giả cổ có thể nhảy xa tới mười mét, vì vậy ông ta đoán Vương Lãnh chắc chắn cũng là một võ giả cổ rất mạnh.
Ông ta vô cùng kinh ngạc, không ngờ trên đời lại có một cường giả trẻ tuổi như vậy.
Ông ta cảm thấy có chút tò mò, muốn được cùng Vương Lãnh giao đấu một trận, nhưng thấy Vương Lãnh ngồi xếp bằng, ông ta liền sững sờ.
Bởi vì võ giả cổ hình như không phải tu luyện như vậy.
Những võ giả cổ thời trước đều rèn luyện nâng cao thể lực bằng võ thuật chứ không phải ngồi thiền.
Vì vậy, trong lòng ông ta tràn đầy nghi hoặc, càng ngày càng cảm thấy thanh niên trẻ tuổi này vô cùng phi phàm, thậm chí còn có chút kỳ quái!
Nhìn hai bàn tay của mình, Vương Lãnh mừng thầm, hắn vốn tưởng rằng hấp thụ những dược liệu này có thể khiến hắn phá được kết giới, thăng cấp lên giai đoạn giữa tầng thứ hai của luyện khí, nhưng không ngờ hiệu quả còn tốt hơn nhiều so với tưởng tượng.
Lúc này, thực lực của hắn đã đạt tới giai đoạn đầu tầng thứ ba của luyện khí, cao hơn một tầng so với kỳ vọng!
Hiệu quả kinh người như vậy khiến hắn vô cùng vui mừng, nhưng hắn cũng biết thực lực càng mạnh thì linh lực càng cần nâng cao.
Hiện tại hắn có thể thăng cấp nhanh như vậy là nhờ vào dược liệu, và hắn đang ở cấp bậc thấp, nhưng một khi đã lên cấp cao, thì đương nhiên sẽ không thể thăng cấp nhanh như vậy nữa.
Thăng cấp nhanh cũng có khuyết điểm, đó là linh lực trong cơ thể sẽ trở nên khó kiểm soát, nếu không có Bồi Nguyên Đan củng cố, sau này sẽ rất khó thăng cấp.
Vì vậy hiện tại, điều hắn nên làm chính là củng cố linh lực, sau đó chờ dược liệu luyện chế Bồi Nguyên Đan.
Sau khi luyện chế được Bồi Nguyên Đan, hắn lại có thể nhanh chóng thăng cấp như vậy một lần nữa.
Một lần thăng cấp mà tiêu tốn hết gần mấy trăm ngàn tệ, có thể thấy việc tu luyện thực sự rất tốn kém, thảo nào có câu muốn luyện võ giỏi thì phải có tiền.
Đương nhiên, bây giờ Vương Lãnh đã có 20 triệu, dù có mua thêm gấp mười lần cũng không cảm thấy xót, tiền bạc đối với hắn cũng chỉ như giấy rác mà thôi, tu luyện mới là điều quan trọng nhất.
Với hắn kiếm tiền chính là để tu luyện, hơn nữa với thực lực của hắn, muốn kiếm tiền là chuyện vô cùng đơn giản.
...
Hôm sau, Vương Lãnh tu luyện trong phòng cả ngày, cảm thấy tiến triển có chút chậm, nên đã đi tới công viên ven hồ.
Ở đó có một cái hồ nằm giữa trung tâm, mặt nước rộng lớn, bên trong ẩn chứa nguồn linh lực dồi dào, vì vậy tiến độ tu luyện ở đó chắc chắn sẽ nhanh hơn ở nhà rất nhiều. Đọc nhanh nhất ở trang Viet Writer
Ở đó không chỉ có nhiều linh lực, mà tốc độ phục hồi cũng rất nhanh, hay nói cách khác, tu luyện ở đó, Vương Lãnh không cần lo lắng sau khi linh khí xung quanh bị hút sạch sẽ không thể hồi phục lại.
Khi đến hồ trung tâm, Vương Lãnh không hề đi tới rừng trúc, vì rừng trúc đó cách hồ trung tâm cũng hơi xa, nếu muốn có hiệu quả tốt nhất, chỉ có thể đi tới căn đình nhỏ trong hồ!
Đình nằm ở giữa hồ, nơi có linh khí dồi dào nhất, tu luyện ở đó chắc chắn có hiệu quả gấp đôi.
Vương Lãnh lập tức men theo tấm ván dài để tới đó.
Mặc dù còn chưa tới nơi, nhưng Vương Lãnh đã cảm nhận được trong hồ có rất nhiều người.
Thường thì hầu như sẽ không có ai tới đình, hoặc là tới rồi thì cũng rời đi luôn, dù sao gần đó cũng có một công viên rộng hơn, nếu để tập thể dục thì chắc chắn mấy ông bà sẽ chọn tới công viên.
Cho nên khi nhìn thấy những người đó, Vương Lãnh có chút ngạc nhiên.
Nhìn lên, Vương Lãnh phát hiện, không phải tất cả những người này đều ngồi trong đình.
Tổng cộng chỉ có hai người ngồi, những người khác thì đều đang đứng, ánh mắt đảo qua đảo lại, vẻ mặt vô cùng uy nghiêm.
Điều này khiến Vương Lãnh có cảm giác như bọn họ đang đứng canh giữ.
Hắn vừa đi vừa nhìn, trong đó có một ông lão và một cô gái, ông lão tuy đã lớn tuổi nhưng hai mắt vô cùng tinh anh, lưng thẳng, ánh mắt hướng về phía trước, cả người tỏa ra một uy thế khó mà diễn tả thành lời.
Bên cạnh ông lão, là một cô gái chừng mười mấy tuổi, tuy còn trẻ nhưng diện mạo vô cùng xinh đẹp.
Ngay lúc Vương Lãnh chuẩn bị bước vào ngôi đình thì một người đàn ông giống như vệ sĩ bước tới, vươn tay ngăn lại: "Xin lỗi, bên trong đang có người".
Nghe vậy, Vương Lãnh thầm nghĩ, quả nhiên đúng như những gì hắn dự đoán, người trong đình chắc chắn là người quyền cao chức trọng, nếu không không thể có nhiều vệ sĩ đi theo như vậy.
Nếu đối phương không cho hắn vào thì cũng không sao, bớt một chuyện còn hơn thêm một chuyện, hắn không đến đây để tranh giành chỗ mà là để tu luyện.
Không thể tu luyện trong đình, nhưng xung quanh vẫn còn rất nhiều nơi có thể luyện tập.
Vương Lãnh đảo mắt nhìn xung quanh, trong lòng đã có quyết định.
Mặc dù ngôi đình nằm ở giữa hồ và quanh đó không có tòa nhà nào khác, nhưng vẫn có một số tảng đá lớn nhấp nhô trên mặt nước, vì được nước hồ đánh bóng nên bề mặt vô cùng nhẵn mịn.
Khoảng cách giữa những viên đá này và đình khá xa, người bình thường căn bản không thể qua được, cho dù có đạt quán quân môn nhảy xa cũng không thể nào nhảy tới.
Nhưng đối với Lãnh, đây chỉ là một vấn đề nhỏ.
Vì vậy, hắn quay đầu lại nhìn về phía một phiến đá cách đó không xa.
Thấy hành động của hắn, những vệ sĩ xung quanh đều vô cùng kinh ngạc, không biết hắn định làm gì.
Lúc này, ông lão trong đình đã nhìn thấy Vương Lãnh, ông ta ngừng nói chuyện với cô gái và quay lại nhìn Vương Lãnh, sau khi suy nghĩ, ông ta gọi vệ sĩ của mình lại và nói: "Nếu chàng trai này muốn đến, thì cứ để cậu ta đến đi".
Nghe vậy, tên vệ sĩ liền đi về phía người đang ngăn Vương Lãnh, nhưng chưa đi được hai bước thì đã xảy ra chuyện kinh thiên động địa!
Bởi vì người đó nhìn thấy Vương Lãnh nhẹ nhàng băng qua khoảng cách hơn 20 mét, rồi dừng lại trên một mỏm đá một cách dễ dàng.
Mọi người đều vô cùng kinh ngạc.
Không chỉ các vệ sĩ, mà ngay cả ông lão và cô gái cũng phải trợn tròn mắt.
Bọn họ ngạc nhiên không chỉ vì hành động của Vương Lãnh, mà còn vì năng lực của hắn!
Hắn không cần lấy đà mà vẫn có thể nhảy một đoạn xa hơn 20 mét, sau đó tiếp đất xuống mặt đá một cách vững vàng.
Cảnh tượng này khiến mọi người đều phải ngẩn ngơ.
Đặc biệt là mấy tên vệ sĩ, công việc của họ là bảo vệ giới quý tộc, kiếm sống nhờ vào võ thuật, thường xuyên phải luyện tập rất khắc khổ.
Vì vậy, bọn họ hiểu rất rõ, muốn nhảy xa hơn 20 mét mà không lấy đà là điều hoàn toàn không thể!
Đừng nói là bọn họ, ngay cả nhà vô địch nhảy xa thế giới cũng không thể làm được!
Người bình thường có thể nhảy xa hơn hai mét là đã rất giỏi rồi.
Vậy nên bọn họ mới kinh ngạc như vậy.
Mặc kệ sự ngạc nhiên của mọi người, Vương Lãnh ung dung ngồi xếp bằng, bắt đầu chuẩn bị tu luyện.
Hành động này của hắn khiến những người chứng kiến càng thêm bất ngờ, đặc biệt là ông lão.
Ông ta biết có một số võ giả cổ có thể nhảy xa tới mười mét, vì vậy ông ta đoán Vương Lãnh chắc chắn cũng là một võ giả cổ rất mạnh.
Ông ta vô cùng kinh ngạc, không ngờ trên đời lại có một cường giả trẻ tuổi như vậy.
Ông ta cảm thấy có chút tò mò, muốn được cùng Vương Lãnh giao đấu một trận, nhưng thấy Vương Lãnh ngồi xếp bằng, ông ta liền sững sờ.
Bởi vì võ giả cổ hình như không phải tu luyện như vậy.
Những võ giả cổ thời trước đều rèn luyện nâng cao thể lực bằng võ thuật chứ không phải ngồi thiền.
Vì vậy, trong lòng ông ta tràn đầy nghi hoặc, càng ngày càng cảm thấy thanh niên trẻ tuổi này vô cùng phi phàm, thậm chí còn có chút kỳ quái!
Bình luận facebook