Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
CHƯƠNG 223: ĐAU ĐỚN TỘT CÙNG
Hôm nay, chính là ngày mà Trịnh Thiên Ngọc đính hôn. Cẩm Tâm mặc một chiếc váy dài màu trắng, lái xe tới nhà Mai Thùy Hân cùng cô đi tham gia lễ đính hôn.
Mai Thùy Hân đang chọn quần áo, lúc mở cửa để Cẩm Tâm đi vào liền bị bộ lễ phục trên người cô ấy khiến cho đôi mắt sáng lên: "Cẩm Tâm, hôm nay nhìn cậu thật vô cùng xinh đẹp!"
Cẩm Tâm kéo kéo váy: "Cậu nịnh nọt hơi quá rồi đấy, bụng lồi ra to như thế mặc lễ phục có thể đẹp mắt thế nào được chứ?"
Nói xong cô ấy quét mắt nhìn bộ váy đen đang mặc trên người Mai Thùy Hân một lượt: "Cậu sẽ mặc cái này à?"
Mai Thùy Hân gật đầu, màu đen là bảo đảm nhất, dù sao cô cũng chỉ là quần chúng mà thôi, tới tham gia lễ đính hôn cũng chỉ là muốn lấy được tin tức của con gái mình.
"Không được! Mau đi đổi bộ khác đi! Trời nóng nực mặc màu đen cái gì chứ, nhìn vừa buồn chán vừa nóng lại còn già nữa!" Cẩm Tâm đẩy Mai Thùy Hân đi về phòng ngủ: "Mau đi thay sang bộ váy lộ ngực màu xanh kia của cậu đó! Mặc bộ váy kia vào sẽ thu hút hết ánh mắt tất cả mọi người của mười con phố!"
Mai Thùy Hân buồn cười nhìn bạn thân mình: "Mình cũng không phải muốn tới đó tranh sự chú ý với cô ta."
Cô đã thua Hướng Như Lan còn tới tranh sự chú ý với cô ta chẳng phải là quá buồn cười hay sao?
"Chính là phải tới tranh sự chú ý đấy! Để Trịnh Thiên Ngọc nhìn thấy cậu rồi tốt nhất sẽ tuyên bố chia tay với Hướng Như Lan, trực tiếp cùng cậu cử hành hôn lễ!" Cẩm Tâm nói mà lòng đầy căm phẫn.
Cô ấy vẫn luôn tin tưởng nghi thức đính hôn của Trịnh Thiên Ngọc có ẩn tình khác, chuyện cưới xin chắc chắn sẽ không có, kết quả hôm nay đã làm lễ đính hôn rồi mà mấy chuyện vì tình yêu sẽ từ bỏ tất cả cũng không hề xảy ra, trong lòng cô ấy cũng bắt đầu không chắc.
"Đừng ngốc nữa! Trịnh Thiên Ngọc mời nhiều người nổi tiếng trong giới chính trị và kinh doanh như vậy nếu hôn lễ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì chẳng phải là tự đánh vào mặt của mình à?" Mai Thùy Hân lắc đầu, trong lòng bị đè ép tới mức cô hít thở cũng khó khăn.
May mắn còn có chuyện của con gái giống như cây cỏ cứu mạng, chống đỡ để cô có thể dùng sắc mặt như thường tham gia lễ đính hôn này.
Cẩm Tâm cũng mặc kệ Mai Thùy Hân có muốn hay không, phối hợp đi đến tủ quần áo của cô lấy chiếc váy lộ ngực màu xanh từ bên trong ra: "Ầy, mặc vào đi! Thua người không thua trận cậu chưa nghe nói qua sao? Bạn trai cũ đính hôn, cậu phải ăn mặc chói lọi mới thể hiện được khí thế của người thắng cuộc trong cuộc sống!"
Người thắng cuộc trong cuộc sống, sao nghe vào lại cảm thấy châm chọc như vậy?
"Chắc chắn Hướng Như Lan sẽ tới chế nhạo cậu vài câu, đến lúc đó cậu ưỡn bộ ngực nhỏ này một cái, dùng sắc đẹp của cậu trực tiếp giết chết cô ta! Cảm giác này, mới sảng khoái làm sao!" Cẩm Tâm không thừa sức đi thuyết phục Mai Thùy Hân nữa mà chuẩn bị ra tay lột quần áo trên người cô ra.
Mai Thùy Hân lui lại mấy bước cũng có chút động lòng: "Này này này, đừng làm thế chứ, mình tự làm là được rồi!"
Cẩm Tâm thoải mái cười một tiếng, liếc mắt đưa tình với cô: "Cậu thay quần áo đi, mình ở bên ngoài chờ cậu!"
Mai Thùy Hân vừa thay xong bộ váy màu xanh kia Cẩm Tâm đã không kịp chờ đợi đến gõ cửa: "Xong chưa? Nhanh lên để mình xem một chút, mình nhớ lần trước lúc cậu mặc chiếc váy này suýt chút nữa đã khiến mình choáng váng."
Mai Thùy Hân mở cửa, hơi mất tự nhiên đứng ở trước mặt Cẩm Tâm: "Thế nào?"
"Ông trời ơi! Quả thực là quá tuyệt vời!" Cẩm Tâm khoa trương thét chói tai một tiếng, vây quanh Mai Thùy Hân: "Màu xanh này rất tôn da của cậu! Đẹp, quá đẹp, đẹp thấy bà ngoại luôn! A a a, mình muốn thay đổi xu hướng tính dục, mình muốn làm les! Thùy Hân, làm bạn gái của mình được không!"
Khen ngợi khoa trương như thế cũng khiến Mai Thùy Hân cũng cười ha hả: "Chú ý dưỡng thai một chút được không! Có người mẹ nào không cần mặt mũi như cậu không? Đúng mất mặt cho tất cả những người làm mẹ!"
Mai Thùy Hân nhìn mình trong gương, da thịt trắng noãn được chiếc váy màu xanh tôn lên càng thêm mềm mại, mái tóc dài thướt tha được quấn lại thành một búi tóc lơi lỏng, cao quý lại không mất đi sự văn nhã, đôi mắt to trong suốt linh hoạt, đôi môi duyên dáng tô son đỏ, tươi mát mê người.
Quả thật rất đẹp.
Trịnh Thiên Ngọc nhìn thấy mình như thế này sẽ cảm thấy hối hận chút nào không? Mai Thùy Hân nhẹ nhàng cắn môi, trái tim đau đớn tột cùng.
Mai Thùy Hân đang chọn quần áo, lúc mở cửa để Cẩm Tâm đi vào liền bị bộ lễ phục trên người cô ấy khiến cho đôi mắt sáng lên: "Cẩm Tâm, hôm nay nhìn cậu thật vô cùng xinh đẹp!"
Cẩm Tâm kéo kéo váy: "Cậu nịnh nọt hơi quá rồi đấy, bụng lồi ra to như thế mặc lễ phục có thể đẹp mắt thế nào được chứ?"
Nói xong cô ấy quét mắt nhìn bộ váy đen đang mặc trên người Mai Thùy Hân một lượt: "Cậu sẽ mặc cái này à?"
Mai Thùy Hân gật đầu, màu đen là bảo đảm nhất, dù sao cô cũng chỉ là quần chúng mà thôi, tới tham gia lễ đính hôn cũng chỉ là muốn lấy được tin tức của con gái mình.
"Không được! Mau đi đổi bộ khác đi! Trời nóng nực mặc màu đen cái gì chứ, nhìn vừa buồn chán vừa nóng lại còn già nữa!" Cẩm Tâm đẩy Mai Thùy Hân đi về phòng ngủ: "Mau đi thay sang bộ váy lộ ngực màu xanh kia của cậu đó! Mặc bộ váy kia vào sẽ thu hút hết ánh mắt tất cả mọi người của mười con phố!"
Mai Thùy Hân buồn cười nhìn bạn thân mình: "Mình cũng không phải muốn tới đó tranh sự chú ý với cô ta."
Cô đã thua Hướng Như Lan còn tới tranh sự chú ý với cô ta chẳng phải là quá buồn cười hay sao?
"Chính là phải tới tranh sự chú ý đấy! Để Trịnh Thiên Ngọc nhìn thấy cậu rồi tốt nhất sẽ tuyên bố chia tay với Hướng Như Lan, trực tiếp cùng cậu cử hành hôn lễ!" Cẩm Tâm nói mà lòng đầy căm phẫn.
Cô ấy vẫn luôn tin tưởng nghi thức đính hôn của Trịnh Thiên Ngọc có ẩn tình khác, chuyện cưới xin chắc chắn sẽ không có, kết quả hôm nay đã làm lễ đính hôn rồi mà mấy chuyện vì tình yêu sẽ từ bỏ tất cả cũng không hề xảy ra, trong lòng cô ấy cũng bắt đầu không chắc.
"Đừng ngốc nữa! Trịnh Thiên Ngọc mời nhiều người nổi tiếng trong giới chính trị và kinh doanh như vậy nếu hôn lễ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì chẳng phải là tự đánh vào mặt của mình à?" Mai Thùy Hân lắc đầu, trong lòng bị đè ép tới mức cô hít thở cũng khó khăn.
May mắn còn có chuyện của con gái giống như cây cỏ cứu mạng, chống đỡ để cô có thể dùng sắc mặt như thường tham gia lễ đính hôn này.
Cẩm Tâm cũng mặc kệ Mai Thùy Hân có muốn hay không, phối hợp đi đến tủ quần áo của cô lấy chiếc váy lộ ngực màu xanh từ bên trong ra: "Ầy, mặc vào đi! Thua người không thua trận cậu chưa nghe nói qua sao? Bạn trai cũ đính hôn, cậu phải ăn mặc chói lọi mới thể hiện được khí thế của người thắng cuộc trong cuộc sống!"
Người thắng cuộc trong cuộc sống, sao nghe vào lại cảm thấy châm chọc như vậy?
"Chắc chắn Hướng Như Lan sẽ tới chế nhạo cậu vài câu, đến lúc đó cậu ưỡn bộ ngực nhỏ này một cái, dùng sắc đẹp của cậu trực tiếp giết chết cô ta! Cảm giác này, mới sảng khoái làm sao!" Cẩm Tâm không thừa sức đi thuyết phục Mai Thùy Hân nữa mà chuẩn bị ra tay lột quần áo trên người cô ra.
Mai Thùy Hân lui lại mấy bước cũng có chút động lòng: "Này này này, đừng làm thế chứ, mình tự làm là được rồi!"
Cẩm Tâm thoải mái cười một tiếng, liếc mắt đưa tình với cô: "Cậu thay quần áo đi, mình ở bên ngoài chờ cậu!"
Mai Thùy Hân vừa thay xong bộ váy màu xanh kia Cẩm Tâm đã không kịp chờ đợi đến gõ cửa: "Xong chưa? Nhanh lên để mình xem một chút, mình nhớ lần trước lúc cậu mặc chiếc váy này suýt chút nữa đã khiến mình choáng váng."
Mai Thùy Hân mở cửa, hơi mất tự nhiên đứng ở trước mặt Cẩm Tâm: "Thế nào?"
"Ông trời ơi! Quả thực là quá tuyệt vời!" Cẩm Tâm khoa trương thét chói tai một tiếng, vây quanh Mai Thùy Hân: "Màu xanh này rất tôn da của cậu! Đẹp, quá đẹp, đẹp thấy bà ngoại luôn! A a a, mình muốn thay đổi xu hướng tính dục, mình muốn làm les! Thùy Hân, làm bạn gái của mình được không!"
Khen ngợi khoa trương như thế cũng khiến Mai Thùy Hân cũng cười ha hả: "Chú ý dưỡng thai một chút được không! Có người mẹ nào không cần mặt mũi như cậu không? Đúng mất mặt cho tất cả những người làm mẹ!"
Mai Thùy Hân nhìn mình trong gương, da thịt trắng noãn được chiếc váy màu xanh tôn lên càng thêm mềm mại, mái tóc dài thướt tha được quấn lại thành một búi tóc lơi lỏng, cao quý lại không mất đi sự văn nhã, đôi mắt to trong suốt linh hoạt, đôi môi duyên dáng tô son đỏ, tươi mát mê người.
Quả thật rất đẹp.
Trịnh Thiên Ngọc nhìn thấy mình như thế này sẽ cảm thấy hối hận chút nào không? Mai Thùy Hân nhẹ nhàng cắn môi, trái tim đau đớn tột cùng.
Last edited:
Bình luận facebook