• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Cuối cùng mình cũng lấy được vợ (2 Viewers)

Tiếp nhé các bác

Khoảng giữa năm 99 công việc của mình bắt đầu có kết quả. Những ai đã từng lăn lộn dựng nghiệp chắc đều biết, kinh doanh ban đầu bao giờ cũng gian khổ vô cùng, nhiều khi khóc không ra tiếng, thậm chí tuyệt vọng muốn buông bỏ tất cả, nhưng đến khi hàng hóa được thị trường chấp nhận thì tình hình xoay chuyển nhanh không ngờ. Chỉ trong vòng 1 năm mình đã có thể xây nhà đón bố mẹ về Hà nội, mua được 1 con Toyota xinh xinh và bắt đầu được thiên hạ gọi là “doanh nhân thành đạt”.

Thú thực với các bạn, 1 thời gian dài mình cứ lâng lâng như trong mơ. Cảm giác thành công bằng ý tưởng và bàn tay của chính mình nó đặc biệt lắm, bạn nào phải trải qua rồi mới biết. Nói không ngoa, nó còn sướng hơn cả việc tay không tán đổ một em hoa hậu hay trúng xổ số độc đắc liên tỉnh. Mình không vung tiền vào rượu chè ăn chơi mà bắt đầu thực hiện những giấc mơ hồi nhỏ: mua 1 ống kính viễn vọng để “nghiên cứu” trời sao, sắm piano chuẩn bị học nhạc, mua 1 giàn hi-fi hoành tráng… và đương nhiên là khởi động lại việc đi tìm vợ.

Gọi là “tìm vợ” chứ không phải tim người yêu vì mình đã ngót 30 tuổi, bắt đầu bị tất cả các bên liên quan thúc giục đá trận chung kết rồi. Lúc này các quan hệ của mình đã rộng hơn, và kết quả mình được giới thiệu cho 1 cô bạn hết sức “khủng bố”.

Chắc hẳn nếu chỉ tiết lộ 1 vài chi tiết thì các bạn đều đoán ra ngay đó là ai nên mình kể hết sức chung chung thế này: em vừa học xong chuẩn bị đi làm, cũng đang có ý tìm người yêu nhưng rất khó khăn vì các anh chàng đến với em đều không thể giấu được sự quan tâm thái quá tới bố em, mà em lại là người tinh nhanh nên nhận ra ngay và lập tức cho đối tượng đi “tàu suốt”.

Nghe người giới thiệu nói em là con ai, mình lắc đầu ngay “thôi ngại lắm, người ta lại tưởng mình lợi dụng”, nhưng bà chị rất nhiệt tình: “Chị thấy hai đứa rất hợp nhau, thử gặp đi xem nó có nhận ra chất của em không, nếu không thì thôi cũng mất gì đâu?”

Mình nghe bùi tai, ừ thì gặp thử. Gặp rồi mới biết cô bạn rất vui vẻ dễ gần, phải tinh ý lắm mới nhận ra sự đề phòng trong lời ăn tiếng nói, mình cho rằng như thế là đúng vì con của VIP không thể vô tư quá được. Có điều dù em là con ai thì mình cũng không care vì mình đã đứng được trên đôi chân của mình, và chắc chắn sẽ còn thành công hơn nữa.

Em kiêu ngầm, mình cũng kiêu ngầm, có lẽ vì thế mà mình lọt vào mắt xanh của em. Lần đầu tiên em gặp một người không nịnh nọt em, không quỵ luỵ bố em, còn dám phê phán thẳng lĩnh vực mà bố em phụ trách. Thật ra lúc phê phán mình đã nghĩ sẽ bị bố em đuổi ra khỏi nhà, nhưng vì quá bức xúc nên không nói không được.

Hóa ra nghe xong bố em chỉ lắc đầu: “Khó lắm cháu ạ, về sau cháu sẽ biết!” Chắc ý “về sau” của ông là sau khi mình và em cưới nhau, còn lúc đó hai đứa vẫn chỉ là bạn thân trên mức bình thường, thậm chí còn chưa chính thức nhận lời yêu nên ông không thể nói nhiều cho mình được.

Các bạn thấy quan hệ của mình với em, thậm chí với cả gia đình em đã tiến xa đến mức nào. Vậy mà cuối cùng chuyện cũng không thành, mình phải bỏ của chạy lấy người sau khi phát hiện ra một sự thật “kinh hoàng”.

Số là, một hôm gặp nhau mình thấy em có 1 chiếc Hermes mới, hỏi mua ở đâu thì em bảo có người tặng, nhưng bà chị em lại thành thật kể hôm qua hai chị em sang Singapore mua sắm 1 ngày rồi về, tổng cộng quẹt thẻ hết gần 100 ngàn usd và “tháng nào cũng đi, không đi thấy thiếu không chịu được”.

Trời đất ạ, con chỉ là thảo dân, không dám sánh với công chúa rồi!

Lại một mùa thu nữa qua đi…
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom