• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full CÙNG VƯƠNG GIA NÃO TÀN YÊU ĐƯƠNG (2 Viewers)

  • Phần 1

1.
Tôi xuyên không rồi.

Xuyên thành Hoàng hậu bị đày vào lãnh cung u tối lạnh lẽo, còn là đệ nhất mỹ nhân lúc bấy giờ nữa á.

Hoàng hậu tên Mạn Thanh, tên giống tôi y xì luôn, còn lớn lên giống nhau!

Tôi khoái chí soi gương, bùi ngùi nói :"Khuôn mặt này của bà đây đúng là không chịu thua kém ha, đến cổ đại bà đây vẫn có thể làm Hoàng hậu."

Cửa ra vào truyền đến động tĩnh.

Thái giám đá văng cửa, ném vào trong mấy cái bánh bao ôi thiu, châm chọc nói :"Ôi, còn soi gương nữa cơ, thật sự cho rằng mình còn có thể ra khỏi lãnh cung nữa cơ đấy!"

Tôi nhặt lên mấy cái bánh bao cứng như đá ấy chọi thẳng vào mặt tên thái giám.

Thái giám tức giận mặt xanh lè, muốn xoè tay xoè chân đánh tôi!

Đùa à, tôi - Trầm Mạn Thanh mà bị thái giám bắt nạt sao, truyền ra ngoài khéo quần chúng ăn dưa cười đến rụng răng mất.

Bà đây xuất thân từ nhân viên kinh doanh , hai mươi sáu tuổi lăn lộn leo được đến vị trí Giám đốc kinh doanh, dưới quyền tôi có hàng trăm người.

Trong tay không có tài năng làm sao trấn áp được đám nhân viên kinh doanh người so với người càng lang hùm hổ báo cơ chứ.

Tôi bếch liền hai cái ghế đẩu đang chỏng chơ trên mặt đất, ra sức đập thẳng tới tên thái giám kia.

Người hiền lành quá hay bị người khác ức hiếp, nếu hôm nay không tỏ ra uy lực thì mai này còn bị bọn nó ức hiếp tiếp.

Tôi kéo tên thái giám mặt mày bầm dập đi ra ngoài, bọn cung nữ thái giám khác trong lãnh cung đều đồng loạt nhìn tôi.

"Hoàng thượng một ngày chưa phế hậu thì bổn cung ngày đó vẫn là Hoàng hậu!"

Tôi liếc mắt lạnh lùng nhìn bọn họ, mắt sắc như dao nói :"Muốn trèo lên đầu bổn cung tác oai tác quái, còn phải xem các ngươi có bao nhiêu cái mạng!"

Mấy cung nữ thái giám ngày thường hô mưa gọi gió liếc mắt nhìn nhau, đồng loạt quỳ xuống ngay ngắn.

Còn có kẻ xương cứng, không chịu quỳ.

Một tên thái giám khinh thường hỉ mũi nói :"Hoàng hậu thật là uy phong quá nha,người ta nói phượng hoàng rơi xuống đất còn không bằng gà! Ngươi mau mau tiết kiệm sức lực đi! Nghe nói ngươi cùng Nhiếp chính vương còn chút tình bạn cố tri, nhìn xem nhìn xem, cũng chỉ là mình ngưởi ở đó mơ mộng hão huyền!"

"Một nô tài như ngươi cũng dám nói?!" Tôi sải chân bước tới tát lệch hàm hắn hai cái, cười lạnh nói :"Người ở Kinh thành không ai không biết, bổn cung cùng Tiêu Như Thần hoa tiền nguyệt hạ**, chuyện giữa ta và hắn, há lại để cho tên cẩu nô tài như người đàm tiếu!"

Chuẩn đét là miệng lưỡi dân bán hàng, quảng cáo nói láo ăn tiền!

Chỉ cần ba phần nắm chắc thì lời nói ra cũng ngon nghẻ mười phần.

Coi như lời đồn truyền đi, với thân phận của Tiêu Như Thần, còn có thể so đo cùng tôi chắc?

Từ khi xuyên đến, tôi đã thám thính được nhiều tin tức hot, Hoàng thượng chỉ là bù nhìn, vương triều này một tay Tiêu Như Thần định đoạt.

Phàm là ai có quan hệ họ hàng với Tiêu Như Thần, đều kèm theo Kim Chung Tráo**!

Thần ơi, ai mà ngờ đâu, lời nói ra còn chưa kịp dứt, bên ngoài rần rần đi vô một đống người.

Người đàn ông đứng phía trước, mặt nguyên bộ đồ đen thui, cười như không cười nhìn tôi :"Bổn vương cùng Hoàng hậu đến cuối cùng có bao nhiêu sự tình, ngươi nói rõ cho Bổn vương nghe thử xem nào!"

Tôi hận không thể cắn lưỡi tự sát cho rồi!

Đúng là đi đêm cho lắm có ngày gặp m.a!

Tôi đảo mắt như rang lạc, liền thấy bên cạnh hắn còn có một người!

Lập tức hai mắt đẫm lệ, lẹ làng như hoa trôi nước chảy tiến đến ôm chặt cô ấy.

"Tao còn tưởng . . ."

Chưa nói hết câu, con nhỏ này nhéo tay tôi một cái, thởi dài nói :"Hoàng hậu, Trẫm đã điều tra rõ rồi, Vương Tiệp Dư sảy thai hoàn toàn không liên quan gì đến nàng. Những ngày vừa qua thật oan ức cho nàng rồi."

Tôi nhìn tình hình, nhào vào trong ngực con nhỏ này khóc :"Thần thiếp không uỷ khuất, có thể lại được nhìn thấy Hoàng thượng là thần thếp mãn nguyện lắm rồi."

Con nhỏ cầm chặt tay tôi, hơi bóp bóp tí.

Toẹt vời, trên cả toẹt vời nha.

Bọn tôi không ch-t, đều hoàn hảo sống tốt chán.

Tên thái giám kia vẫn không cam lòng hô to lên :"Hoàng thượng! Vương gia! Hoàng hậu ý đồ dâm loạn cung đình, quả thật tội lớn tày trời! Nô tài nơi này có có bức thư tay của hoàng hậu."

Bức thư này là nguyên chủ trước khi chết viết cho Tiêu Như Thần.

Tiêu Như Thần tiếp lấy bức thư nhìn hồi lâu, hắn ta ngẩng đầu lên nhìn tôi, nhẹ nhàng cười nói :"Hoàng hậu cùng Bổn vương đích xác là từng gắn bó keo sơn, sao, ngươi cũng muốn trị tội dâm loạn cung đình Bổn vương sao?

"Nô tài không dám! Nô tài không dám!" Thái giám dập đầu mạnh xuống nền, đầu rơi máu chảy cũng không dám dừng lại.

Một câu nói của Tiêu Như Thần, liền làm cho thái giám rơi vào vực sâu.

Hắn không lên tiếng, tên thái giám kia không dám ngừng, một mực dập đầu, máu chảy lênh láng đầy đất.

Tôi cùng Tiêu Ngư nắm chặt tay, quay sang nhìn nhau, đều nhìn ra sợ hãi trong mắt đối phương.

Bọn tôi xuyên tới cổ đại rồi, còn là hoàng gia nữa chứ.

Quyền thế làm cho người ta khom lưng uốn gối, làm cho người người mạng như cỏ rác.

2,

Đêm khuya, tôi cùng Tiêu Ngư ngồi trên giường, bốn mắt nhìn nhau không ngủ.

Lúc chúng tôi quen biết nhau, tôi đang bị cánh tay vàng trong làng kinh doanh chèn ép không thở nổi.

Còn nhỏ đó, phía trên nó có ba ông anh trai, thành ra nó là cô con gái dư thừa của nhà họ Tiêu.

Về sau chúng tôi cùng bắt tay nhau soán ngôi, tôi thành sếp sòng bộ phận bán hàng, nhỏ thì lên lon trở thành Tiêu tổng.

Chưa kịp hưởng thụ những ngày tốt đẹp sắp tới, chúng tôi đi picnic dã ngoại thì Thiên Lôi gõ búa cái đùng, hẹo.

Tôi nghĩ ra là chắc do tên thầy bói miệng mồm quạ đen kia rồi, suốt ngày xem bói nói dóc lừa gạt tiền người ta.

Khi còn bé tôi cũng nghe ổng phán, ổng múa cọ thành thần nghịch thiên cải mệnh cho tôi.

Ai mờ dè đâu, thật sự tôi được sang thế giới khác nè trời.

Tiêu Ngư bình tĩnh phân tích :"Bị Tiêu Như Thần phát hiện ra tao nữ giả nam là chỉ có con đường chếch. Tên đó bẻ tao răng rắc, từ nội ngoại hai bên tông thất chọn ra bé trai kế vị, cho hắn dễ bề thống trị. Hăn không giết tao bởi vì tao là đứa con duy nhất của Tiên hoàng, còn được triều đình hai đời chống lưng. Mà được bọn họ ủng hộ, chính là nhờ thân phận nam nhân của tao đó."

"Nguyên chủ làm không tốt mới bị Tiêu Như Thần cho lên dĩa, mày mới ‘được’ xuyên qua đấy." Tôi sờ sờ cái cổ, sao thấy lạnh lạnh ta ơi.

Tôi cùng nhỏ Tiêu Ngư mới đào ra thêm một ít tin tức.

Con nhỏ là nữ mà, khẳng định 100% không thể nào làm méng Vương Tiệp Dư bụng to được.

Sau đó hết lần này đến lần khác cô ta có thai rồi sảy thai.

Đây hẳn là trong triều có người muốn cạo chết Hoàng hậu là tôi, sau đó o bế khuê nữ nhà mình thượng vị.

Ném đá giấu tay sau lưng không ai ngoài Miss thân thiện Vạn Quý Phi, em gái guột của Đại Tướng Quân.

Bọn tôi giờ là trước sói sau hổ, Quý phi muốn hạ sinh long tử, sau đó cho Tiêu Ngư đi bán muối, thuận lợi lên làm Thái hậu.

Tiêu Ngư mà chếch, là tới lượt tôi thành cá nằm trên thớt.

Vạn Quý phi hận tôi thấu xương, từng đánh tôi, tuyên bố dõng dạc muốn ném tôi vào thanh lâu.

Tên Nhiếp chính vương Tiêu Như Thần, tuy rằng thủ đoạn tàn nhẫn nhưng đối với đứa cháu Tiêu Ngư vần còn nghĩ tới chút thân tình.

Tiêu Ngư nghĩ ngợi nửa ngày, quyết đoán nói ra: "Đuổi hổ trừ sói! Trước tiên lợi dụng Tiêu Như Thần, lanh lẹ cho đại tướng quân với Quý phi chầu ông bà luôn."

Trong đầu tôi hiện ra gương mặt Tiêu Như Thần, nói không ra hơi :"Thế đuổi dư lào? Cái này là bọn hắn Khẩu Phật tâm xà, tao cảm giác lúc nào cũng bị bọn hắn quay đầu xực đ-ứ-t c-ổ."

"Hoàng hậu cùng Tiêu Như Thần hai người đó thường xuyên lén lút hẹn hò, hai người này khẳng định có chuyện xưa." Tiêu Ngu thì thầm, "Chúng mình thử thử, hắn ta đối với mày có hay không loại tình cảm như dzẫy nha."

Tôi chưa kịp phản ứng, Tiêu Ngư lẹ tay đem tôi lật người xuống dưới, nhéo tôi vài phát vào lưng.

Tôi giật mình la lên.

Sau một khắc, có một tiểu thái giám dẹo dẹo đi vào, hắn ta nhẹ nhàng bẩm :" Hoàng Thượng, Hộ bộ thị lang có chuyện quan trọng cần bẩm báo."

Tiêu Ngư dùng khẩu hình miệng không phát ra tiếng nói cho tôi biết :"Mày coi nè, đây là lính lác của Tiêu Như Thần."

"Cút! Đừng quấy rầy Bổn cùng cùng Hoàng Thượng thân mật!" Tôi ném ra cái gối mềm, ôm cổ Tiêu Ngư, cố ý ưỡn ẹo :"Hoàng Thượng, lãnh cung lạnh lẽo, thần thiếp mấy ngày nay nhớ người muốn rụng tim luôn rồi nè."

Tiểu thái giám quỳ trên mặt đất, vậy mà kiên quyết không đi, cố chấp nói: "Mời Hoàng Thượng di giá Ngự Thư Phòng."

Tiểu thái giám vừa dứt lời, cửa điện đã bị người ta một phát sút tung cửa.

Rèm vải giường lớn bị kéo xuống.

Tiêu Như Thần đứng ở bên giường, mặt không đổi sắc đem áo choàng trong tay quăng vào trên người tôi.

"Nhập cung ba năm, Hoàng hậu cũng không có sinh long tự, ta xem Hoàng hậu chỉ sợ không thể sinh được rồi. Đã như thế, Bổn vương thay Hoàng Thượng làm chủ, đổi lại một Hoàng hậu khác."

Ôi thần linh ơi, cái này đâu phải muốn đổi Hoàng hậu, muốn đổi cái mạng tôi thì có!

Tiêu Như Thần nắm chặt cánh tay tôi, vậy mà băng băng muốn dẫn tôi đi.

Tôi ngất đây, với tay về phía Tiêu Ngư.

Tiêu Như Thần chậm rãi nhìn tôi, cười cười.

Tôi nổi da gà toàn thân, khát khao muốn sống làm tôi ăn nói xà lơ :"Vương gia! Ta có thể sinh đấy! Là Hoàng thượng không được!"

"Ngài xem, thể trạng ta có thể sinh một lèo mười tám đứa cũng không có vấn đề gì."

"Vương gia, dưa leo không được, đất đai phì nhiêu cũng mọc không nổi, ngài đổi sang quả dưa leo khác thử xem, 100% nhà thầu uy tín luôn!"

Tiêu Như Thần cười khẽ đứng lên: "Bổn vương tin nàng, trước tiên đem cái thân đang treo trên người Bổn vương xuống đi."

Tôi biến thành cái vòi bạch tuộc hít chặt trên người Tiêu Như Thần, sợ anh ta đem tôi ra ngoài ch.ém pặc pặc.

Tiêu Ngư vẻ mặt chán hết chỗ nói nhìn tôi.
---
• 花前月下: ̂̀ ̣̂ ̣: ̛̛́ ̛̛́ ̆, ̉ ̛̃ ̛ ̛̃ ̉ ̀, ́ ̣̂ ̀ ̂.
• ́: ̣̂ ̉ ̂ ̛́ ̂ ̣ ̉ ̂́ ̂ ̛̣, ̃ ́ ́ ́ ̃ ̉ ́ ́ ́ ̂ ̂ ̀
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom