Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chuyen-tinh-hoc-vien-tinh-te-26
Chương 26: Phúc lợi dành cho người nhà
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Tôi nhìn cô ấy với vẻ nghi hoặc: “Biệt danh của cậu là Tattoo Girl? Vậy năng lực của cậu là...” Cô ấy nhìn tôi cười hì hì, nháy nháy mắt: 3“Đưa tay cậu đây cho tới.” Tôi đưa tay trái ra.
Cô ấy nắm lấy tay tôi, đặt lòng bàn tay lên mu bàn tay của tôi.
Đột nhiên2 tôi cảm thấy một chỗ trên mu bàn tay hơi nóng, giống như có chiếc khăn nóng đắp lên.
Sau đó, cô ấy rút tay lại, ngay lập tức trê5n mu bàn tay tôi xuất hiện một hình xăm Peppa Pig rực rỡ.
“Pep, Peppa Pig!” “Ha ha ha, từ nay cậu cũng là một con người của xã hộ4i rồi!” Cô ấy vừa cười vừa vỗ vai tôi.
“Yên tâm, một tháng sau sẽ tự động biến mất thôi.” “Đỉnh quá đi!” Tôi khâm phục mà nhìn hì0nh Peppa Pig trên mu bàn tay mình.
Nó sống động như thật vậy, không khác gì hình xăm 3D, nhìn cực dễ thương.
“Ồ! Ồ! Cho nên cậu tên là Tattoo Girl!” Trong phút chốc Tattoo Girl đã khai sáng đầu óc của tôi, đưa tôi vào một thế giới mới! Hiểu biết vốn có của tôi về Tinh Tộc chỉ có mấy thứ kiểu ném cầu lửa, phóng tia chớp như trong thế giới 2D (anime, manga...), thì ra còn có loại năng lực tiện lợi và thực dụng như vậy! “Đúng vậy!” Tattoo Girl giơ tay OK về phía tôi.
“Ngành học chính của tớ là Nghệ thuật về vẻ đẹp cơ thể.
Búp bê để ôm khi ngủ được quăng lên giường; váy vóc, quần áo lần lượt được Tattoo Girl treo vào tủ áo.
“Giờ mà cậu vẫn còn mặc bra thể thao!” Tattoo Girl đột nhiên thốt lên đầy kinh hãi.
Tôi thấy cô ấy đang cầm áo bra của mình, lập tức ngại ngùng mà giật lại: “Cái này mặc tiện!” “Ew...” Cô ấy làm ra động tác nôn mửa, giật lại áo bra từ tôi với vẻ mặt ghét bỏ.
“Vâng! Vâng! Tớ quên, hôm qua cậu vẫn còn là học sinh cấp ba, mặc cái này quả thật là rất tiện, lại còn không khơi dậy dục vọng đen tối của bọn con trai, thật sự RẤT AN TOÀN!”
Lúc nói ba chữ cuối, cô ấy còn nhận thật mạnh, cảm giác như đang chế giễu.
Sau này hình xăm của cậu, tớ sẽ bao thầu hết.
Ha ha, để tớ giúp cậu dọn hành lý!” Cô ấy vọt dậy từ giường, mở tủ áo ra.
Tủ áo khá là rộng, không chỉ có chỗ treo quần áo mà còn có chỗ để treo túi xách, để trang sức.
Đây chính là tủ áo làm riêng cho con gái mà.
Tôi cũng vui vẻ mà mở hành lý, lấy đồ đạc trong đó ra, sắp xếp từng thứ một.
“Giờ mà cậu vẫn còn mặc bra thể thao!” Tattoo Girl đột nhiên thốt lên đầy kinh hãi.
Tôi thấy cô ấy đang cầm áo bra của mình, lập tức ngại ngùng mà giật lại: “Cái này mặc tiện!” “Ew...” Cô ấy làm ra động tác nôn mửa, giật lại áo bra từ tôi với vẻ mặt ghét bỏ.
“Vâng! Vâng! Tớ quên, hôm qua cậu vẫn còn là học sinh cấp ba, mặc cái này quả thật là rất tiện, lại còn không khơi dậy dục vọng đen tối của bọn con trai, thật sự RẤT AN TOÀN!”
Lúc nói ba chữ cuối, cô ấy còn nhận thật mạnh, cảm giác như đang chế giễu.
“Nhưng mà Tô Linh, bây giờ chúng ta là sinh viên đại học rồi! Hiểu không? Là sinh viên đại học! Ừ! Phải để cá tính của mình được mặc sức phô bày!” Tattoo Girl lại làm động tác xoay eo đẩy hông, một lần nữa khoe sự gợi cảm của cô ấy.
“Bốp!” Cô ấy đưa tay ra đánh mông mình một cái: “Nhìn mông của tớ này, nhìn ngực của tớ này.” Cô ấy lấy tay vẽ theo đường cong của vòng ngực.
“Rồi nhìn của cậu đi, chậc chậc chậc, thiệt là đau con mắt bên phải, đỏ con mắt bên trái!” Cô ấy đột nhiên quăng phắt chiếc áo bra thể thao của tôi vào trong thùng rác.
“Cậu đợi lát.” Nói xong, cô nàng chạy nhanh ra bên ngoài.
Tôi hết nói nổi, đang chuẩn bị lượm lại áo bra thì cô ấy đột nhiên lại chạy về, trong tay là một chiếc áo bra ren màu đen, loại áo bra của phụ nữ trưởng thành! “Đây! Đây là đồ mới đó, tớ lấy nhầm size, cho cậu đó.
Như vậy cậu mới có ngực được! Có ngực! Hiểu không?” Cô ấy nâng ngực mình lên, nhấn mạnh.
Sau đó, cô ấy ướm áo bra lên người tôi, giống như nhà thiết kế thời trang mà chê tôi từ đầu đến chân.
“Tóc của cậu! Giờ mà còn cột tóc đuôi gà à! Thật đúng là học sinh cấp ba, quần áo cũng đơn giản quá! Cậu nhìn thử cái bra thể thao của cậu xem, nó khiến ngực của cậu chạy sạch mất tiểu! Thật không chịu nổi mà, ngực của con gái rất quan trọng, hiếu không? Đó là thứ để chúng ta tự tin!” Cô ấy ngẩng đầu, nâng bộ ngực gần cup D của mình lên.
“Còn là vũ khí để chúng ta nắm giữ đàn ông! Là trợ lực để bước lên đỉnh cao của sự nghiệp! Lúc cãi lộn với con gái, ngực của cậu to hơn người ta một cỡ cũng có khí thể hơn nhiều rồi! Tớ nghĩ ra rồi! Kế hoạch thay đổi Tổ Linh bắt đầu! Vả lại là ngay lập tức! Tớ đi tìm mấy người tới! Cậu đợi đó!” Nói xong, cô ấy chạy như bay ra ngoài.
“Này!” Tôi còn chưa kịp kêu thì đã không thấy cô ấy đâu nữa.
Tôi đứng ngơ người trong phòng, cầm lấy chiếc áo bra mới mà cô ấy đưa cho.
Kế hoạch gì chứ? Kế hoạch thay đổi tôi?
Ho ho.
Chị à, chỉ là do hôm qua tôi vẫn còn học cấp ba, hôm nay còn chưa kịp thay đổi thôi mà! Đến người còn chưa kịp hoàn hồn nữa đây! Ừm...
Nhưng mà cái bra này, sờ vào là biết, chất lượng và cảm giác không tồi.
Tôi bắt đầu nắn bóp chiếc bra mà Nhan Lăng cho tôi.
Rất êm ái, là đồ tốt, không phải là loại hàng chợ thô ráp có thể gây ngứa người.
Với lại phần ngực cũng rất đàn hồi, lại còn là loại không gọng, mà vẫn rất giữ dáng.
Sao mà làm được vậy? Ừ thì vụ bra thể thao này, tôi thừa nhận là do tôi lười.
Nhưng bra thể thao thật sự xài rất thích mà, rất thích hợp với kiểu con gái thích vận động như tôi.
Không lo xóc nấy, không ảnh hưởng đến động tác của tôi, càng không lo sẽ bị lộ hàng khi làm những động tác quá mạnh.
Bọn con trai cũng sẽ không nhìn chằm chằm vào ngực của tôi, bởi vì bra thể thao ép khá là chặt, không nhô ra quá nhiều để thu hút ánh nhìn của bọn con trai.
Đúng rồi, còn chưa gọi điện thoại cho bố mẹ nữa, bảo bình an với hai người họ trước đã.
Tôi nhanh chóng lấy điện thoại ra.
Lúc đầu tôi còn lo không liên lạc được, nhưng không ngờ đã gọi được cả video.
“Tiểu Linh đấy à! Lúc nãy Tiểu Mặc đã gọi về rồi, nói mọi thứ đều rất thuận lợi.” Mẹ tôi nói với giọng mừng rỡ, tôi có cảm giác có gì đó quai quái.
Lúc ban sáng mẹ còn không nỡ tôi đi, sao giờ lại vui thể Đột nhiên tôi thấy đằng sau bà có một người đàn ông mặc áo vest đang ngồi trên sô pha nói gì đó với bố.
“Mẹ! Người đó là ai vậy?” Tôi lập tức cảnh giác.
“À, là người của Cục Quản lý Tinh năng, đang ký hiệp định bảo mật với bố con.” Mẹ lập tức trở nên thậm thụt, giọng nói cũng nhỏ lại.
“Giờ bố mẹ mới biết vì sao lão Vương nhà bên luôn nói là không có tin tức, thì ra là ký hiệp định bảo mật.
Học viện Tĩnh năng cho phép mấy đứa liên lạc trực tiếp với người nhà trực hệ, cũng chính là bố mẹ, nhưng người nhà bắt buộc phải giữ bí mật những gì mà mấy đứa nói.
Đúng rồi!” Bà quay phắt đầu hét lên: “Lão Tô, ông coi cho rõ, có phải hai lần du lịch đường dài mỗi năm là miễn phí hoàn toàn không! Đừng có mà tới địa điểm du lịch rồi bắt mình tự trả tiền nha! Còn ra nước ngoài nữa, càng phải hỏi cho rõ đấy!” “Biết rồi biết rồi!” Bố tôi cũng gật đầu liên tục, càng xem tỉ mỉ thứ giống như hợp đồng trong tay.
“Du lịch gì vậy?” Tôi ngơ người.
Mẹ lập tức quay đầu đầy hưng phấn, kích động đến mức mặt cũng đỏ cả lên: “Phúc lợi của người nhà Tinh Tộc đấy! Ôi, Tiểu Linh à, con không biết đấy thôi, bố mẹ được hưởng nhiều phúc lợi lắm! Với lại, có con và Tiểu Mặc nên bố mẹ còn được hưởng hai phần đó! Chao ôi, sớm biết được như vậy, con và Tiểu Mặc nên đến Học viện Tinh năng sớm hơn, bố mẹ chắc cũng được đi vòng quanh thế giới rồi! Rất nhiều đồ dùng hằng ngày đều miễn phí đó, ha ha ha ha
ha!”
Mẹ tôi cười đến không khép được miệng, hoàn toàn lộ ra bản tính khôn vặt của mình.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Cô ấy nắm lấy tay tôi, đặt lòng bàn tay lên mu bàn tay của tôi.
Đột nhiên2 tôi cảm thấy một chỗ trên mu bàn tay hơi nóng, giống như có chiếc khăn nóng đắp lên.
Sau đó, cô ấy rút tay lại, ngay lập tức trê5n mu bàn tay tôi xuất hiện một hình xăm Peppa Pig rực rỡ.
“Pep, Peppa Pig!” “Ha ha ha, từ nay cậu cũng là một con người của xã hộ4i rồi!” Cô ấy vừa cười vừa vỗ vai tôi.
“Yên tâm, một tháng sau sẽ tự động biến mất thôi.” “Đỉnh quá đi!” Tôi khâm phục mà nhìn hì0nh Peppa Pig trên mu bàn tay mình.
Nó sống động như thật vậy, không khác gì hình xăm 3D, nhìn cực dễ thương.
“Ồ! Ồ! Cho nên cậu tên là Tattoo Girl!” Trong phút chốc Tattoo Girl đã khai sáng đầu óc của tôi, đưa tôi vào một thế giới mới! Hiểu biết vốn có của tôi về Tinh Tộc chỉ có mấy thứ kiểu ném cầu lửa, phóng tia chớp như trong thế giới 2D (anime, manga...), thì ra còn có loại năng lực tiện lợi và thực dụng như vậy! “Đúng vậy!” Tattoo Girl giơ tay OK về phía tôi.
“Ngành học chính của tớ là Nghệ thuật về vẻ đẹp cơ thể.
Búp bê để ôm khi ngủ được quăng lên giường; váy vóc, quần áo lần lượt được Tattoo Girl treo vào tủ áo.
“Giờ mà cậu vẫn còn mặc bra thể thao!” Tattoo Girl đột nhiên thốt lên đầy kinh hãi.
Tôi thấy cô ấy đang cầm áo bra của mình, lập tức ngại ngùng mà giật lại: “Cái này mặc tiện!” “Ew...” Cô ấy làm ra động tác nôn mửa, giật lại áo bra từ tôi với vẻ mặt ghét bỏ.
“Vâng! Vâng! Tớ quên, hôm qua cậu vẫn còn là học sinh cấp ba, mặc cái này quả thật là rất tiện, lại còn không khơi dậy dục vọng đen tối của bọn con trai, thật sự RẤT AN TOÀN!”
Lúc nói ba chữ cuối, cô ấy còn nhận thật mạnh, cảm giác như đang chế giễu.
Sau này hình xăm của cậu, tớ sẽ bao thầu hết.
Ha ha, để tớ giúp cậu dọn hành lý!” Cô ấy vọt dậy từ giường, mở tủ áo ra.
Tủ áo khá là rộng, không chỉ có chỗ treo quần áo mà còn có chỗ để treo túi xách, để trang sức.
Đây chính là tủ áo làm riêng cho con gái mà.
Tôi cũng vui vẻ mà mở hành lý, lấy đồ đạc trong đó ra, sắp xếp từng thứ một.
“Giờ mà cậu vẫn còn mặc bra thể thao!” Tattoo Girl đột nhiên thốt lên đầy kinh hãi.
Tôi thấy cô ấy đang cầm áo bra của mình, lập tức ngại ngùng mà giật lại: “Cái này mặc tiện!” “Ew...” Cô ấy làm ra động tác nôn mửa, giật lại áo bra từ tôi với vẻ mặt ghét bỏ.
“Vâng! Vâng! Tớ quên, hôm qua cậu vẫn còn là học sinh cấp ba, mặc cái này quả thật là rất tiện, lại còn không khơi dậy dục vọng đen tối của bọn con trai, thật sự RẤT AN TOÀN!”
Lúc nói ba chữ cuối, cô ấy còn nhận thật mạnh, cảm giác như đang chế giễu.
“Nhưng mà Tô Linh, bây giờ chúng ta là sinh viên đại học rồi! Hiểu không? Là sinh viên đại học! Ừ! Phải để cá tính của mình được mặc sức phô bày!” Tattoo Girl lại làm động tác xoay eo đẩy hông, một lần nữa khoe sự gợi cảm của cô ấy.
“Bốp!” Cô ấy đưa tay ra đánh mông mình một cái: “Nhìn mông của tớ này, nhìn ngực của tớ này.” Cô ấy lấy tay vẽ theo đường cong của vòng ngực.
“Rồi nhìn của cậu đi, chậc chậc chậc, thiệt là đau con mắt bên phải, đỏ con mắt bên trái!” Cô ấy đột nhiên quăng phắt chiếc áo bra thể thao của tôi vào trong thùng rác.
“Cậu đợi lát.” Nói xong, cô nàng chạy nhanh ra bên ngoài.
Tôi hết nói nổi, đang chuẩn bị lượm lại áo bra thì cô ấy đột nhiên lại chạy về, trong tay là một chiếc áo bra ren màu đen, loại áo bra của phụ nữ trưởng thành! “Đây! Đây là đồ mới đó, tớ lấy nhầm size, cho cậu đó.
Như vậy cậu mới có ngực được! Có ngực! Hiểu không?” Cô ấy nâng ngực mình lên, nhấn mạnh.
Sau đó, cô ấy ướm áo bra lên người tôi, giống như nhà thiết kế thời trang mà chê tôi từ đầu đến chân.
“Tóc của cậu! Giờ mà còn cột tóc đuôi gà à! Thật đúng là học sinh cấp ba, quần áo cũng đơn giản quá! Cậu nhìn thử cái bra thể thao của cậu xem, nó khiến ngực của cậu chạy sạch mất tiểu! Thật không chịu nổi mà, ngực của con gái rất quan trọng, hiếu không? Đó là thứ để chúng ta tự tin!” Cô ấy ngẩng đầu, nâng bộ ngực gần cup D của mình lên.
“Còn là vũ khí để chúng ta nắm giữ đàn ông! Là trợ lực để bước lên đỉnh cao của sự nghiệp! Lúc cãi lộn với con gái, ngực của cậu to hơn người ta một cỡ cũng có khí thể hơn nhiều rồi! Tớ nghĩ ra rồi! Kế hoạch thay đổi Tổ Linh bắt đầu! Vả lại là ngay lập tức! Tớ đi tìm mấy người tới! Cậu đợi đó!” Nói xong, cô ấy chạy như bay ra ngoài.
“Này!” Tôi còn chưa kịp kêu thì đã không thấy cô ấy đâu nữa.
Tôi đứng ngơ người trong phòng, cầm lấy chiếc áo bra mới mà cô ấy đưa cho.
Kế hoạch gì chứ? Kế hoạch thay đổi tôi?
Ho ho.
Chị à, chỉ là do hôm qua tôi vẫn còn học cấp ba, hôm nay còn chưa kịp thay đổi thôi mà! Đến người còn chưa kịp hoàn hồn nữa đây! Ừm...
Nhưng mà cái bra này, sờ vào là biết, chất lượng và cảm giác không tồi.
Tôi bắt đầu nắn bóp chiếc bra mà Nhan Lăng cho tôi.
Rất êm ái, là đồ tốt, không phải là loại hàng chợ thô ráp có thể gây ngứa người.
Với lại phần ngực cũng rất đàn hồi, lại còn là loại không gọng, mà vẫn rất giữ dáng.
Sao mà làm được vậy? Ừ thì vụ bra thể thao này, tôi thừa nhận là do tôi lười.
Nhưng bra thể thao thật sự xài rất thích mà, rất thích hợp với kiểu con gái thích vận động như tôi.
Không lo xóc nấy, không ảnh hưởng đến động tác của tôi, càng không lo sẽ bị lộ hàng khi làm những động tác quá mạnh.
Bọn con trai cũng sẽ không nhìn chằm chằm vào ngực của tôi, bởi vì bra thể thao ép khá là chặt, không nhô ra quá nhiều để thu hút ánh nhìn của bọn con trai.
Đúng rồi, còn chưa gọi điện thoại cho bố mẹ nữa, bảo bình an với hai người họ trước đã.
Tôi nhanh chóng lấy điện thoại ra.
Lúc đầu tôi còn lo không liên lạc được, nhưng không ngờ đã gọi được cả video.
“Tiểu Linh đấy à! Lúc nãy Tiểu Mặc đã gọi về rồi, nói mọi thứ đều rất thuận lợi.” Mẹ tôi nói với giọng mừng rỡ, tôi có cảm giác có gì đó quai quái.
Lúc ban sáng mẹ còn không nỡ tôi đi, sao giờ lại vui thể Đột nhiên tôi thấy đằng sau bà có một người đàn ông mặc áo vest đang ngồi trên sô pha nói gì đó với bố.
“Mẹ! Người đó là ai vậy?” Tôi lập tức cảnh giác.
“À, là người của Cục Quản lý Tinh năng, đang ký hiệp định bảo mật với bố con.” Mẹ lập tức trở nên thậm thụt, giọng nói cũng nhỏ lại.
“Giờ bố mẹ mới biết vì sao lão Vương nhà bên luôn nói là không có tin tức, thì ra là ký hiệp định bảo mật.
Học viện Tĩnh năng cho phép mấy đứa liên lạc trực tiếp với người nhà trực hệ, cũng chính là bố mẹ, nhưng người nhà bắt buộc phải giữ bí mật những gì mà mấy đứa nói.
Đúng rồi!” Bà quay phắt đầu hét lên: “Lão Tô, ông coi cho rõ, có phải hai lần du lịch đường dài mỗi năm là miễn phí hoàn toàn không! Đừng có mà tới địa điểm du lịch rồi bắt mình tự trả tiền nha! Còn ra nước ngoài nữa, càng phải hỏi cho rõ đấy!” “Biết rồi biết rồi!” Bố tôi cũng gật đầu liên tục, càng xem tỉ mỉ thứ giống như hợp đồng trong tay.
“Du lịch gì vậy?” Tôi ngơ người.
Mẹ lập tức quay đầu đầy hưng phấn, kích động đến mức mặt cũng đỏ cả lên: “Phúc lợi của người nhà Tinh Tộc đấy! Ôi, Tiểu Linh à, con không biết đấy thôi, bố mẹ được hưởng nhiều phúc lợi lắm! Với lại, có con và Tiểu Mặc nên bố mẹ còn được hưởng hai phần đó! Chao ôi, sớm biết được như vậy, con và Tiểu Mặc nên đến Học viện Tinh năng sớm hơn, bố mẹ chắc cũng được đi vòng quanh thế giới rồi! Rất nhiều đồ dùng hằng ngày đều miễn phí đó, ha ha ha ha
ha!”
Mẹ tôi cười đến không khép được miệng, hoàn toàn lộ ra bản tính khôn vặt của mình.