Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chuyen-tinh-hoc-vien-tinh-te-25
Chương 25: Tattoo girl - nhan lăng
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Ngay khi nhận diện được khuôn mặt bạn, cửa nhà sẽ tự động mở ra, còn phát ra tiếng kèm theo: “Chào mừng bạn trở về nhà.” Điều đó thật sự khiế3n người ta cảm thấy ấm áp.
Tôi tiến vào trong một cách dứt khoát rồi thẳng tay đóng cửa, nhanh chóng thoát khỏi ánh nhìn kỳ quái của2 Bạch Mặc - cái nhìn khiến đầu óc tôi trống rỗng, tim không ngừng đập loạn nhịp.
Tôi bèn nép vào một bên cửa sổ lén nhìn ra bên ngoài, Bạch Mặc đã kéo hành lý rời khỏi cùng chị Pattaya.
Hôm nay Bạch Mặc làm tim tôi loạn nhịp hoàn toàn.
Rốt cuộc là cậu ta đang nghĩ gì? Cậu ta đang nghiêm túc sao? “Bạn trai à?” Một gương mặt to bự bất ngờ áp sát mặt tối.
“Á!” Tôi giật mình né qua một bên, lúc này đây mới nhận ra, cái gương mặt vừa kề sát tôi là của một cô gái hơi mập với mái tóc ngắn.
Cô nàng ăn mặc rất hợp mốt, mái tóc đen ngắn thời thượng điểm nhấn vào light đỏ được chải chuốt gọn gàng.
Trên đầu cô còn đội một chiếc mũ vành đen, chiếc áo hai dây màu đen ánh vàng ôm trọn lấy bầu ngực có lẽ là cúp D của cô nàng.
Cô diện một chiếc quần bút chì màu đen ton sur ton ôm người, tôn lên vòng ba đầy đặn, căng mẩy, khiến một người có vẻ hơi mập như cô nàng vẫn có được ba vòng rõ ràng, thậm chí còn có phần gợi cảm hơn hẳn những cô gái mảnh khảnh.
Cô ấy trang điểm với tông màu khá nặng nề, nhưng không phải kiểu trang điểm lòe loẹt dù rằng lấy sắc vàng kim làm chủ đạo như nghệ sĩ khi lên sân khấu biểu diễn, mà nó hài hòa, nhìn rất dễ chịu.
Vừa nhìn đã biết đây là một cô gái rất biết chăm chút cho bản thân.
“Hiếm thấy ai đến trường cùng bạn trai lắm nha, bởi vì xác xuất phát hiện cả hai đều thuộc Tinh Tộc rất thấp.” Cô ấy khoanh tay trước ngực, liếm môi nhìn về phía tôi, đôi hoa tai bự màu đồng vintage đung đưa trên vai cô ấy.
“Bạn trai của cậu vừa đẹp trai lại vừa trắng trẻo, nhìn còn rất ngây thơ.
Cậu cũng vậy.
Cả hai đều là học sinh cấp ba hở?” Cô ấy nhìn tôi từ đầu đến chân.
Tôi hơi căng thẳng khi đột nhiên có thêm một người bạn cùng phòng: “Ừ, bọn tớ đang lớp mười hai, sắp tốt nghiệp rồi.” “Cũng được đó!” Cô ấy vỗ vai tôi một cách đầy hứng khởi.
“Vậy thì không cần phải thi đại học nữa, tốt thiệt.
Nào đi theo tớ, phòng của cậu ở bên kia.” Dứt lời, cô ấy nhiệt tình kéo hành lý của tôi đi về hướng tầng hai, có vẻ như người bạn cùng phòng này cũng không tệ.
Cả căn nhà được chia làm hai tầng, tầng một là phòng khách và phòng bếp.
Thông với tầng hai là một cầu thang xoáy ốc.
Trên cầu thang cuốn đầy ren đen và nơ bướm màu trắng, có vẻ như đó là tác phẩm của cô gái này.
Mọi ngóc ngách trong nhà chứa đầy những vật dụng nhỏ kỳ lạ và những bức tranh u ám, khiến bầu không khí trở nên thần bí như thể người ta vừa bước nhầm vào một thế giới linh dị, thần quái.
Xem ra cô gái này có vẻ khá thích những thứ kỳ quái như vậy.
Tầng hai có hai căn phòng ở hai hướng Đông - Tây đối diện nhau, ở chính giữa là cầu thang.
Trên của một căn phòng có treo một chiếc mặt nạ hình thù kỳ lạ làm từ vỏ dừa, đây chắc là phòng của cô gái này.
“À đúng rồi, tớ tên là Tô Linh.” - Tôi giới thiệu bản thân với giọng điệu căng thẳng.
Cô ấy mở cửa căn phòng còn lại, đặt hành lý của tôi vào trong, xong rồi nói: “Tớ tên Nhan Lăng, mọi người đều gọi tớ là Tattoo Girl.” Tổi để ý thấy trên cổ cô ấy có một hình xăm yêu thú rất lạ, nhìn khá giống với phong cách của Nhật Bản, nhìn rất ngầu.
Căn phòng trống rất rộng và sạch sẽ, nó còn bự hơn cả căn phòng ở nhà của tôi, tựa như những căn phòng trong khách sạn năm sao vậy.
Bên trong đã có tủ quần áo, kệ sách, bàn học, máy lạnh, dàn máy vi tính trong suốt hiện đại, thậm chí nó còn có cả tủ lạnh! Ở một bên còn có phòng vệ sinh riêng.
Không gian phòng vệ sinh cũng rất lớn, khu ướt và khu khô biệt lập với nhau, không những có máy giặt mà còn có cả máy sấy.
Vậy là không cần phải lo quần áo không khô khi trời mưa âm u.
Quan trọng nhất là bên ngoài có cả ban công hình bán nguyệt hướng về phía Nam, ngoài ban công còn có một cái xích đu mà tôi thích nhất.
Hơn nữa, từ ban công nhìn ra chính là biển.
Cả đời tôi luôn mơ ước sẽ có ngày được sống cạnh biển, không ngờ bây giờ ước mơ đã thành sự thật.
Nhan Lăng bước vào phòng tôi, ngồi tọt lên giường.
Chiếc giường nhìn có vẻ rất mềm mại và đàn hồi.
Cô ấy chỉ tay về một phía, “Đồ đạc đều ở bên này, lúc nãy đã có người đem đến rồi.” Tôi nhìn theo hướng tay cô ấy, thấy trên kệ sách có hai hộp đựng đầy đủ những vật dụng cá nhân thường ngày cần đến, thậm chí còn có cả băng vệ sinh! Căn bản là không cần tôi phải tự đem theo.
Tôi không giấu nổi sự ngạc nhiên của mình, cầm bịch băng vệ sinh lên.
Không phải chứ, trường học này còn phát cả băng vệ sinh! “Mỗi tháng đều được nhận băng vệ sinh miễn phí, ở đây không cho phép tụi mình mua hàng trên mạng đâu.” Nhan Lăng giải đáp sự ngạc nhiên của tôi.
“Ở đây không cho phép người ngoài ra vào, cậu cần gì chỉ cần lên mạng yêu cầu, sau một thời gian sẽ có máy tự động đem đến cho cậu, cái gì cũng có.
Hoặc là cậu cũng có thể trực tiếp đến cửa hàng lựa, mọi hàng hóa trong cửa hàng đều là miễn phí.” “Wow!” Tôi thốt lên đầy ngạc nhiên.
“Có mấy người là con cái của những nhà tài phiệt có tiếng tăm trong nước cũng theo học ở đây, cho nên những vật dụng này đều là do họ tài trợ.” Nhan Lăng nháy mắt với tôi.
“Cậu có muốn làm quen không?” Tôi lắc đầu ngay lập tức.
Cô ấy cười nói: “Tớ giỡn với cậu thôi.
Ha ha ha, bản thân tớ còn không làm quen được nữa là, ha ha ha.” Tôi phát hiện hình như tôi hơi thích Nhan Lăng rồi.
Tính cách của cô nàng này có vẻ rất tốt, cô ấy là kiểu con gái khiến bạn thấy thoải mái khi ở bên.
À còn nữa, nếu cậu muốn học môn nào thì đều có thể tự lên mạng tải xuống.
Cậu có một buổi tối để suy nghĩ.
Ở đây có nhiều môn học thú vị lắm, giống như tớ nè, tớ chọn môn nhảy đường phố.
Nó có thể giúp cho vóc dáng của tới đẹp hơn nữa.” Nói xong, cô ấy liền đứng phắt dậy dùng tay giữ chiếc mũ đen trên đầu, cất bước giống như Michael Jackson.
Cô ấy không ngừng chuyển động, khoe những đường cong trên cơ thể, toát ra vẻ quyến rũ và đầy tự tin.
“Nhưng mà tớ vào học chen ngang như vậy, liệu có theo kịp được không? Bây giờ đã là cuối học kỳ rồi.” Tôi nhìn cô ấy đầy lo lắng.
Cô ấy ngồi trở lại trên giường, nhún vai nói: “Ở đây thỉnh thoảng lại có lớp mới, hơn nữa còn có cả những sinh viên mới đến bất chợt, nên là luôn có robot trợ giảng.
Khi cậu chọn môn có thể xem coi môn đó có lớp vừa mới khai giảng không, hoặc là đợi lớp mới tiếp theo mở rồi học.
Chắc chị Pattaya cũng đã nói qua với cậu rồi, trường mình không theo chế độ niên khóa, nên sẽ không có vụ cuối hay đầu học kỳ.
Việc học tập của mỗi môn học đều do cậu tự sắp xếp thời gian.
Nếu như khi mới đến cậu còn chưa quen thì có thể chơi một thời gian rồi học sau.” Cô ấy bắt tréo chân lắc lư, cười trông rất đáng yêu.
Tôi bật cười, cảm thấy tôi và cô ấy sẽ trở thành bạn tốt rất nhanh thôi.
“Chị Pattaya kêu tớ chăm sóc cậu, cậu có việc gì cứ hỏi tớ nhé” Nhan Lăng dùng tay vuốt mái tóc ngắn của mình.
“Không cần phải khách sáo với tớ đâu.
Sau này chúng mình là bạn cùng phòng, mà ở đây, bạn cùng phòng là thân nhất, tớ không giúp cậu thì ai giúp.” “Nhan Lăng, cảm ơn cậu.” Tôi cảm ơn cô ấy, sau này ắt sẽ còn rất nhiều chuyện còn làm phiền cô ấy nữa.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Tôi tiến vào trong một cách dứt khoát rồi thẳng tay đóng cửa, nhanh chóng thoát khỏi ánh nhìn kỳ quái của2 Bạch Mặc - cái nhìn khiến đầu óc tôi trống rỗng, tim không ngừng đập loạn nhịp.
Tôi bèn nép vào một bên cửa sổ lén nhìn ra bên ngoài, Bạch Mặc đã kéo hành lý rời khỏi cùng chị Pattaya.
Hôm nay Bạch Mặc làm tim tôi loạn nhịp hoàn toàn.
Rốt cuộc là cậu ta đang nghĩ gì? Cậu ta đang nghiêm túc sao? “Bạn trai à?” Một gương mặt to bự bất ngờ áp sát mặt tối.
“Á!” Tôi giật mình né qua một bên, lúc này đây mới nhận ra, cái gương mặt vừa kề sát tôi là của một cô gái hơi mập với mái tóc ngắn.
Cô nàng ăn mặc rất hợp mốt, mái tóc đen ngắn thời thượng điểm nhấn vào light đỏ được chải chuốt gọn gàng.
Trên đầu cô còn đội một chiếc mũ vành đen, chiếc áo hai dây màu đen ánh vàng ôm trọn lấy bầu ngực có lẽ là cúp D của cô nàng.
Cô diện một chiếc quần bút chì màu đen ton sur ton ôm người, tôn lên vòng ba đầy đặn, căng mẩy, khiến một người có vẻ hơi mập như cô nàng vẫn có được ba vòng rõ ràng, thậm chí còn có phần gợi cảm hơn hẳn những cô gái mảnh khảnh.
Cô ấy trang điểm với tông màu khá nặng nề, nhưng không phải kiểu trang điểm lòe loẹt dù rằng lấy sắc vàng kim làm chủ đạo như nghệ sĩ khi lên sân khấu biểu diễn, mà nó hài hòa, nhìn rất dễ chịu.
Vừa nhìn đã biết đây là một cô gái rất biết chăm chút cho bản thân.
“Hiếm thấy ai đến trường cùng bạn trai lắm nha, bởi vì xác xuất phát hiện cả hai đều thuộc Tinh Tộc rất thấp.” Cô ấy khoanh tay trước ngực, liếm môi nhìn về phía tôi, đôi hoa tai bự màu đồng vintage đung đưa trên vai cô ấy.
“Bạn trai của cậu vừa đẹp trai lại vừa trắng trẻo, nhìn còn rất ngây thơ.
Cậu cũng vậy.
Cả hai đều là học sinh cấp ba hở?” Cô ấy nhìn tôi từ đầu đến chân.
Tôi hơi căng thẳng khi đột nhiên có thêm một người bạn cùng phòng: “Ừ, bọn tớ đang lớp mười hai, sắp tốt nghiệp rồi.” “Cũng được đó!” Cô ấy vỗ vai tôi một cách đầy hứng khởi.
“Vậy thì không cần phải thi đại học nữa, tốt thiệt.
Nào đi theo tớ, phòng của cậu ở bên kia.” Dứt lời, cô ấy nhiệt tình kéo hành lý của tôi đi về hướng tầng hai, có vẻ như người bạn cùng phòng này cũng không tệ.
Cả căn nhà được chia làm hai tầng, tầng một là phòng khách và phòng bếp.
Thông với tầng hai là một cầu thang xoáy ốc.
Trên cầu thang cuốn đầy ren đen và nơ bướm màu trắng, có vẻ như đó là tác phẩm của cô gái này.
Mọi ngóc ngách trong nhà chứa đầy những vật dụng nhỏ kỳ lạ và những bức tranh u ám, khiến bầu không khí trở nên thần bí như thể người ta vừa bước nhầm vào một thế giới linh dị, thần quái.
Xem ra cô gái này có vẻ khá thích những thứ kỳ quái như vậy.
Tầng hai có hai căn phòng ở hai hướng Đông - Tây đối diện nhau, ở chính giữa là cầu thang.
Trên của một căn phòng có treo một chiếc mặt nạ hình thù kỳ lạ làm từ vỏ dừa, đây chắc là phòng của cô gái này.
“À đúng rồi, tớ tên là Tô Linh.” - Tôi giới thiệu bản thân với giọng điệu căng thẳng.
Cô ấy mở cửa căn phòng còn lại, đặt hành lý của tôi vào trong, xong rồi nói: “Tớ tên Nhan Lăng, mọi người đều gọi tớ là Tattoo Girl.” Tổi để ý thấy trên cổ cô ấy có một hình xăm yêu thú rất lạ, nhìn khá giống với phong cách của Nhật Bản, nhìn rất ngầu.
Căn phòng trống rất rộng và sạch sẽ, nó còn bự hơn cả căn phòng ở nhà của tôi, tựa như những căn phòng trong khách sạn năm sao vậy.
Bên trong đã có tủ quần áo, kệ sách, bàn học, máy lạnh, dàn máy vi tính trong suốt hiện đại, thậm chí nó còn có cả tủ lạnh! Ở một bên còn có phòng vệ sinh riêng.
Không gian phòng vệ sinh cũng rất lớn, khu ướt và khu khô biệt lập với nhau, không những có máy giặt mà còn có cả máy sấy.
Vậy là không cần phải lo quần áo không khô khi trời mưa âm u.
Quan trọng nhất là bên ngoài có cả ban công hình bán nguyệt hướng về phía Nam, ngoài ban công còn có một cái xích đu mà tôi thích nhất.
Hơn nữa, từ ban công nhìn ra chính là biển.
Cả đời tôi luôn mơ ước sẽ có ngày được sống cạnh biển, không ngờ bây giờ ước mơ đã thành sự thật.
Nhan Lăng bước vào phòng tôi, ngồi tọt lên giường.
Chiếc giường nhìn có vẻ rất mềm mại và đàn hồi.
Cô ấy chỉ tay về một phía, “Đồ đạc đều ở bên này, lúc nãy đã có người đem đến rồi.” Tôi nhìn theo hướng tay cô ấy, thấy trên kệ sách có hai hộp đựng đầy đủ những vật dụng cá nhân thường ngày cần đến, thậm chí còn có cả băng vệ sinh! Căn bản là không cần tôi phải tự đem theo.
Tôi không giấu nổi sự ngạc nhiên của mình, cầm bịch băng vệ sinh lên.
Không phải chứ, trường học này còn phát cả băng vệ sinh! “Mỗi tháng đều được nhận băng vệ sinh miễn phí, ở đây không cho phép tụi mình mua hàng trên mạng đâu.” Nhan Lăng giải đáp sự ngạc nhiên của tôi.
“Ở đây không cho phép người ngoài ra vào, cậu cần gì chỉ cần lên mạng yêu cầu, sau một thời gian sẽ có máy tự động đem đến cho cậu, cái gì cũng có.
Hoặc là cậu cũng có thể trực tiếp đến cửa hàng lựa, mọi hàng hóa trong cửa hàng đều là miễn phí.” “Wow!” Tôi thốt lên đầy ngạc nhiên.
“Có mấy người là con cái của những nhà tài phiệt có tiếng tăm trong nước cũng theo học ở đây, cho nên những vật dụng này đều là do họ tài trợ.” Nhan Lăng nháy mắt với tôi.
“Cậu có muốn làm quen không?” Tôi lắc đầu ngay lập tức.
Cô ấy cười nói: “Tớ giỡn với cậu thôi.
Ha ha ha, bản thân tớ còn không làm quen được nữa là, ha ha ha.” Tôi phát hiện hình như tôi hơi thích Nhan Lăng rồi.
Tính cách của cô nàng này có vẻ rất tốt, cô ấy là kiểu con gái khiến bạn thấy thoải mái khi ở bên.
À còn nữa, nếu cậu muốn học môn nào thì đều có thể tự lên mạng tải xuống.
Cậu có một buổi tối để suy nghĩ.
Ở đây có nhiều môn học thú vị lắm, giống như tớ nè, tớ chọn môn nhảy đường phố.
Nó có thể giúp cho vóc dáng của tới đẹp hơn nữa.” Nói xong, cô ấy liền đứng phắt dậy dùng tay giữ chiếc mũ đen trên đầu, cất bước giống như Michael Jackson.
Cô ấy không ngừng chuyển động, khoe những đường cong trên cơ thể, toát ra vẻ quyến rũ và đầy tự tin.
“Nhưng mà tớ vào học chen ngang như vậy, liệu có theo kịp được không? Bây giờ đã là cuối học kỳ rồi.” Tôi nhìn cô ấy đầy lo lắng.
Cô ấy ngồi trở lại trên giường, nhún vai nói: “Ở đây thỉnh thoảng lại có lớp mới, hơn nữa còn có cả những sinh viên mới đến bất chợt, nên là luôn có robot trợ giảng.
Khi cậu chọn môn có thể xem coi môn đó có lớp vừa mới khai giảng không, hoặc là đợi lớp mới tiếp theo mở rồi học.
Chắc chị Pattaya cũng đã nói qua với cậu rồi, trường mình không theo chế độ niên khóa, nên sẽ không có vụ cuối hay đầu học kỳ.
Việc học tập của mỗi môn học đều do cậu tự sắp xếp thời gian.
Nếu như khi mới đến cậu còn chưa quen thì có thể chơi một thời gian rồi học sau.” Cô ấy bắt tréo chân lắc lư, cười trông rất đáng yêu.
Tôi bật cười, cảm thấy tôi và cô ấy sẽ trở thành bạn tốt rất nhanh thôi.
“Chị Pattaya kêu tớ chăm sóc cậu, cậu có việc gì cứ hỏi tớ nhé” Nhan Lăng dùng tay vuốt mái tóc ngắn của mình.
“Không cần phải khách sáo với tớ đâu.
Sau này chúng mình là bạn cùng phòng, mà ở đây, bạn cùng phòng là thân nhất, tớ không giúp cậu thì ai giúp.” “Nhan Lăng, cảm ơn cậu.” Tôi cảm ơn cô ấy, sau này ắt sẽ còn rất nhiều chuyện còn làm phiền cô ấy nữa.