-
Chương 1891-1895
Chương 1891 Mục đích của Phương Nguyên
Bởi vì trong Tam Thập Tam Thiên bọn họ tàn phá, thế giới thiên ngoại này được mở ra. Tuy phương thế giới này khác với thế giới bình thường, có căn nguyên thế giới và tâm thế giới ổn định, nhưng lúc nào cũng bị ma tức hắc ám ảnh hưởng và áp lực. Ba tiên bảo kia trấn áp căn nguyên của thế giới thiên ngoại, tránh ma tức dễ dàng xâm nhập.
Đây cũng là nguyên nhân bọn họ sốt ruột thế nào cũng không dám gọi về tất cả lực lượng tiên bảo. Bọn họ chỉ có thể lưu lại một bộ phận lực lượng tiên bảo, bảo đảm ổn định của hai nơi Ly Hận thiên và Vô Ưu Thiên.
Nếu bọn họ không tiếc hết thảy, hấp dẫn tất cả tiên lực đến đây, như vậy, hai vùng thiên địa Ly Hận Thiên và Vô Ưu Thiên của bọn họ, căn cơ cũng bất ổn. Tới lúc đó, có thể bị ma tức hắc ám âm nhập, hoàn toàn sụp đổ. Mặc dù bọn họ thắng Đế Hư trong đại chiến, cũng sẽ gặp kết quả tuyệt vọng không thể chấp nhận!
Cho nên tới lúc này, bọn họ cũng chỉ có thể cắn răng, ý đồ dựa vào lực lượng hiện giờ, mạnh mẽ chém giết Đế Hư!
Thiên địa rộng lớn, trong lòng mỗi người đều có suy tư, thế cục thế nào, ai cũng không biết!
Đế Hư và hai Thiên Chủ, trong lòng đều có suy tính.
Thời điểm này, Phương Nguyên còn đang liều mạng cắn nuốt căn nguyên thế giới Vong Sầu Thiên. Kim Tương Cáp Mô hiện lên phía sau hắn, mỗi khi cắn nuốt một luồng căn nguyên thế giới, thân hình sẽ càng lớn hơn, lực lượng cũng mạnh lên. Căn nguyên thế giới cắn nuốt càng nhiều, căn nguyên thế giới tự do và tán loạn xung quanh, quả thật giống như tạo hóa lớn nhất thiên địa, tùy ý để hắn cắn nuốt, hóa thành lực lượng của chính mình…
Quanh thân hắn, Kim Thân Cáp Mô lớn lên. Tương ứng, vết thương trên người hắn giảm bớt nhanh chóng. Một gốc cây liễu quấn quanh lôi điện bỗng nhiên xuất hiện phía sau hắn, từ hào quang ảm đạm trở nên lôi đình chói mắt. Đó là bởi vì có căn nguyên thế giới vô tận. Bụng Kim Tương Cáp Mô, hóa thành tinh khí bản mạng vô tận, tràn ngập trong thân thể Phương Nguyên, giúp pháp lực một thân hắn tăng vọt.
Loại chuyển hóa pháp lực này, linh khí, linh thạch, linh mạch của thế gian này đều không thể hình dung!
Về mặt nào đó, đây là cắn nuốt thế giới!
Đây là một phương thức tu luyện đỉnh cao nhất, cao minh đến mức gần như tàn nhẫn và nguyên thủy!
Phương Nguyên có thể cảm giác căn nguyên thế giới Vong Sầu Thiên bị mình cắn nuốt. Huyết mạch Huyền Hoàng của mình cũng đang phồng lên, tăng vọt liên tục, tiếp cận cực hạn nào đó. Đây là pháp lực nhiều năm mình đều không thể tu luyện, hiện giờ dễ dàng đạt được. Tuy phương thức nhân lúc nhà cháy mà đi hôi của này giống như không quá tốt nhưng hiện giờ cũng bất chấp tất cả…
Pháp lực vô tận giúp hắn áp chế thương thế của mình.
Sau khi điều tức, hắn nháy mắt đứng lên, thần tức từ từ lan tỏa xung quanh.
Chỉ thấy trong ma tức hắc ám vô cùng vô tận. Sinh linh trong Ly Hận Thiên, Vô Ưu Thiên, Vong Sầu Thiên đều bị ma vật hắc ám đuổi giết. Hiện giờ, Vong Sầu Thiên sắp sụp đổ, dân chúng sớm muộn cũng phải chết. Còn sống cũng chỉ là một vài sinh linh tương đối mạnh mẽ, sức chống cự sẽ mạnh hơn chút, cũng có vài phần lực chống đỡ không đến mức nhanh như vậy bị ma vật hắc ám cắn nuốt.
Thiên Ma và chúng tu Côn Lôn Sơn vô tận tụ tập một chỗ, đuổi về phía Ly Hận Thiên và Vô Ưu Thiên.
Những Thiên Ma này vốn không phải ma vật hắc ám bình thường, là tồn tại không có ý thức. Nhưng hiện giờ lại giống như được chỉ dẫn, thừa dịp Thiên Chủ Ly Hận và Thiên Chủ Vô Ưu dẫn bộ phận lực tiên bảo đối đầu với Đế Hư, trấn thủ hai phương thế giới đều trống trơn, cơ hội khó bỏ qua, nhằm vào hai phương thế giới, muốn đánh vỡ hàng rào thế giới của hai phương!
- Ta cũng nên làm chuyện của mình!
Phương Nguyên thở dài, đột nhiên phi thân.
Quanh thân quấn từng đạo pháp tắc, giống xúc tu thật lớn, xé rách từng tầng thế giới.
Trong thế giới tan nát này, hắn đi từng bước.
Hắn mạnh mẽ mở ra một thông đạo.
Cuối thông đạo là sáu đại trận luân hồi. Phương Nguyên phá ra thông đạo, cũng rất tốn sức, nhưng vẫn cắn chặt khớp hàm. Bởi vì hắn biết, mình chỉ có một cơ hội như vậy.
Trước mắt sâu thẳm, sâu trong pháp tắc vô tận, hắn thấy vùng tinh không hư ảo.
Đó là sáu đại trận luân hồi.
Từ mấy năm trước, Phương Nguyên đã muốn kịch liệt thôi diễn sáu đại trận luân hồi. Hiện giờ cũng không để ý điều gì, tức giận tích góp mấy năm trước, trong nháy mắt hóa thành ý chí mạnh mẽ, ngưng trụ trên hư không, háo thành kiếm quang hư ảo. Sau đó, thân hình hắn kích động, điều khiển kiếm quang, vội vàng phóng về trước.
Hắn quan sát sáu đại trận luân hồi, sau đó dùng hết lực lượng một thân, hung hăng chém xuống chân đại trận.
Ầm ầm!
Thiên địa run lên!
Không chỉ là Vong Sầu Thiên tan nát, còn có Ly Hận Thiên và Vô Ưu Thiên run lên.
Thiên Chủ Ly Hận đang đấu với Đế Hư, tâm thần hai người cùng chấn động, thần sắc khó coi.
- Có người đang hủy hoại sáu đại trận luân hồi?
Bọn họ liếc nhau, không cần nói cũng biết chân tướng.
Lúc này, nhìn sáu đại trận luân hồi đã vận chuyển hơi ngưng trệ, Phương Nguyên lại cắn răng, chém ra một kiếm!
Đây mới là mục đích của hắn.
Vô luận người khác thế nào, hắn cũng không định quản!
Lúc này, hắn chỉ muốn hủy diệt sáu đại trận luân hồi, cho dù chỉ hủy diệt một góc.
Hủy trận này, đại kiếp nạn sẽ không buông xuống Thiên Nguyên!
Thiên Nguyên vẫn có thể cứu!
Ầm! Ầm! Ầm!
Chương 1892 Đều là đường cùng (1)
Tất cả mọi người biết, đại kiếp nạn ma tức của Thiên Nguyên đến từ ma tức của sáu đại trận luân hồi dẫn đường. Nếu hủy diệt sáu đại trận luân hồi, ít nhất hủy diệt một bô phận ma tức ba Thiên Chủ dẫn vào, Thiên Nguyên đương nhiên sẽ không gặp đại kiếp ba ngàn năm. Như vậy, Thiên Nguyên còn đủ thời gian phân thắng bại với ma ngẫu độ kiếp, có thể có thời gian thăng cấp, có lực lượng ứng phó hết thảy.
Tuy Tam Thập Tam Thiên tràn ngập ma tức nhưng Thiên Nguyên và Đại Tiên Giới có vách tường tồn tại, cho nên Tam Thập Tam Thiên cũng không ảnh hưởng Thiên Nguyên, Thiên Nguyên cũng đủ thời gian và tinh lực quyết định có nhúng tay vào việc của Đại Tiên Giới không.
… Dù sao, hiện giờ Thiên Nguyên thiếu là thời gian!
Cho nên, tuy việc làm của Thiên Nguyên điên cuồng nhưng cũng trong dự kiến của mọi người.
Khi động đất truyền đến, Thiên Chủ Ly Hận và Thiên Chủ Vô Ưu không quá lâu đã ý thức được chỗ vấn đề. Thần sắc hai người đều kinh hãi, giương mắt nhìn. Bọn họ có thể nhìn thấy tiếng gầm rú trong vùng Hoàn Vũ, giống như có bàn tya vô hình đang lay động mọi thứ. Đó là trụ cột lắc lư trong chỗ sâu căn nguyên Hoàn Vũ.
Sắc mặt bọn họ đều lo lắng.
Bởi vì Phương Nguyên hiện giờ không chỉ hủy diệt sáu đại trận luân hồi.
Trong ý thức của bọn họ, thậm chí có thể cảm nhận hai vùng thiên địa Ly Hận và Vô Ưu Thiên đang chấn động, giống như động đất. Thiên Ma và ma tức hắc ám đang bao vây hai vùng thiên ngoại giống như con kiến ngửi được mùi máu, trở nên hưng phấn, bao vây lên, tranh giành gặm cắn, định chen chúc vào thế giới kia.
- Đứa nhỏ kia…
- Đứa nhỏ Thiên Nguyên, hắn muốn hủy đi căn cơ của cả thiên ngoại chúng ta…
Thiên Chủ Ly Hận ngẩng đầu, thanh âm tuyệt vọng, hốt hoảng kêu to.
Thiên Chủ Vô Ưu không thất thố như hắn, nhưng sắc mặt vẫn tái nhợt, có mồ hôi lạnh chảy ra.
Hai người bọn họ đều lựa chọn thôi diễn thần thông pháp bảo, xé ra thông đạo bí ẩn, đuổi đến ngăn cản Phương Nguyên. Nhưng lúc này, Đế Hư bỗng nhiên ngừng tay, chỉ cười dài nhìn bọn họ, chậm rãi chờ đợi.
Trái tim hai Thiên Chủ giật mình, phản ứng lại:
- Hắn đang đợi chúng ta qua đó?
Trong lúc nhất thời, trái tim bọn họ hậm hực, không biết nên làm gì.
Sau đó, Đế Hư như hổ rình mồi. Nếu bọn họ liều lĩnh, đi ngăn cản Phương Nguyên, không thể nghi ngờ giao việc sau lưng cho Đế Hư, chẳng khác giao mạng nhỏ vào tay người này. Quan trọng hơn là nhìn bộ dáng của Đế Hư, hắn rõ ràng không chỉ muốn tính mạng và tiên bảo của hai người, thậm chí còn muốn sáu đại trận luân hồi. Nếu hắn thực hiện được sẽ đáng sợ ra sao? Nhưng nếu hắn không quản, chẳng lẽ tùy ý để thằng nhóc kia hủy sáu đại trận luân hồi sao?
Hai người liếc mắt nhìn nhau, trong lòng tuyệt vọng.
Chẳng lẽ thật phải liều lĩnh, phải gọi về toàn bộ lực lượng tiên bảo đến đây sao, sau đó liên thủ trấn áp Đế Hư?
Với cảnh giới Bất Hủ của hai người bọn họ, thêm vào lực tiên bảo đầy đủ, liên thủ với nhau, thao túng Hoàn Vũ vô địch. Vô luận là Đế Hư đến từ đâu, đến tột cùng mạnh thế nào, đều sẽ thua trong tay bọn họ. Nhưng bọn họ rất nhanh ngẫm lại, tâm sinh tuyệt vọng. Bởi vì bọn họ biết, hiện giờ thật sự làm vậy, hai thiên địa Ly Hận Thiên và Vô Ưu Thiên sẽ bị phá hủy!
Ma tức hắc ám và ma vật vô tận tạo áp lực quá lớn cho vùng thiên địa này.
Một khi đã không có tiên bảo trấn áp, ma tức hắc ám và ma vật vô tận chắc chắn vọt vào thế giới của bọn họ.
Trái tim hiện giờ hiện lên vô số ý niệm, trái tim của bọn họ trở nên bi thương!
- Chẳng lẽ…
-… xung quanh đều là đường cùng sao?
Rầm rầm…
Trong hai mắt thâm trầm vô tận, đầy vẻ u uất, Đế Hư phất tay áo đi đến đại điện.
Hắn vốn giống người ngoài cuộc, xem hai vị Thiên Chủ có đi sáu đại trận luân hồi ngăn cản Phương Nguyên không. Không nghĩ rằng hai người này lại do dư. Như vậy hắn sẽ không khách khí, lập tức diễn động sức mạnh to lớn của Vô Uyên Khổ Hải, hợp sức vớ ma tức hắc ám vô cùng, trấn áp hai người bọn họ, thanh âm mỉa mai vang trong chỗ sâu ma tức hắc ám
- Mỗi ba ngàn năm, lại ba ngàn năm, các ngươi vì ích kỷ của mình, giáng tai họa ở Thiên Nguyên đủ rồi. Hiện giờ sinh linh Thiên Nguyên muốn báo thù, chính là chuyện thiên kinh đại nghĩa. Báo ứng không vui sao, các ngươi làm sao còn thể hiện bộ dáng bi phẫn chứ?
Hắn cười lớn, trong Vô Uyên Khổ Hải, cào hai bàn tay to về hai vị Thiên Chủ.
- Chẳng lẽ các ngươi không biết đạo lý luân hồi sao?
Trong thanh âm chê cười, hai Thiên Chủ nháy mắt bị Khổ Hải bao phủ, thân hình va chạm.
- Vô Ưu đạo huynh, hiện giờ chỉ có một biện pháp…
Bên trong Vô Tận Khổ Hải, hai Thiên Chủ nỗ lực ổn định thân hình, dưới bi thương tuyệt vọng, bọn họ cũng sinh ra tâm tư khác. Thiên Chủ Ly Hận mở miệng đầu tiên, chấn động thần thức đột phá trong Vô Uyên Khổ Hải, nói với Thiên Chủ Vô Ưu:
- Cho dù đến lúc này, chúng ta vẫn phải nghĩ cách bảo hộ một thế giới… ít nhất giữ lại một thế giới!
- Giữ lại một thế giới sao?
Trái tim Thiên Chủ Vô Ưu chấn động, ánh mắt lành lạnh nhìn Thiên Chủ Ly Hận.
Vẻ mặt Thiên Chủ Ly Hận bi thảm, tóc trắng bung xõa, ánh mắt sâu xa, nhìn Thiên Chủ Vô Ưu, thần thức cuồn cuộn:
- Không sai, việc đã đến nước này, chúng ta đã không thể giữ lại hai thế giới. Nếu muốn trời thiên ngoại không kết thúc, chỉ có thể làm vậy…
Ánh mắt của Thiên Chủ Vô Ưu lập tức lạnh lên.
Hắn đương nhiên biết Thiên Chủ Ly Hận đề nghị cái gì…
Chương 1893 Đều là đường cùng (2)
Việc đến nước này, nếu không muốn đi vào tuyệt đồ chân chính, vậy chỉ có thể hy sinh!
Một trong hai người bọn họ liều lĩnh, triệu hồi tiên bảo trấn áp thiên địa mình, đối kháng Đế Hư, sáng tạo cơ hội cho người khác tiến đến sáu đại trận luân hồi ngăn cản Phương Nguyên, chỉ có con đường sống như vậy… Nhưng phương pháp này cũng phải hủy diệt một thế giới!
Đối với bọn họ, đó không chỉ là một thế giới mà còn là tộc nhân của bọn họ, hậu duệ của bọn họ, đệ tử môn nhân của bọn họ cùng với hàng tỉ người cung phụng bọn họ như thần minh. Kỳ thật còn quan trọng hơn Thiên Nguyên đối với Phương Nguyên. Bởi vì đối với bọn họ, về mặt nào đó, thiên địa này là sinh mệnh của bọn họ. Quan hệ giữa bọn họ và trời thiên ngoại quá sâu, sâu đến mức vùng thiên địa của mình bị hủy diệt, bản thân cũng gặp phản phệ, cũng có thể vĩnh viễn ngã xuống.
Đó là hy sinh, hy sinh chân chính!
Hy sinh thế giới của mình bảo hộ thế giới của đối phương…
Đối mặt với đề nghị của Thiên Chủ Ly Hận, trong thức hải của Thiên Chủ Vô Tận giống như không có ý niệm gì, hoặc ý niệm không hiện lên nổi. Trong thức hải hắn hiện giờ chỉ tràn ngập cam lòng và cuồng bạo. Hai mắt đỏ lên, phẫn nộ giống như con sư tử, nhìn Thiên Chủ Ly Hận, rít gào rống lớn:
- Dựa vào cái gì?
- Dựa vào cái gì hy sinh Vô Ưu Thiên chúng ta bảo hộ Ly Hận Thiên các ngươi?
- Dựa vào cái gì không phải các ngươi hy sinh Ly Hận Thiên bảo hộ Vô Ưu Thiên ta?
Câu trả lời đầy phẫn uất và phẫn nộ, lòng Thiên Chủ Ly Hận trầm xuống.
Lúc này, nàng có vô số lời muốn nói. Tỷ như Ly Hận Thiên ổn định hơn, khổng lồ hơn, có ý nghĩa tồn tại hơn Vô Ưu Thiên. Hơn nữa Ly Hận Thiên bị ma tức ăn mòn nhẹ nhất trong ba vùng thiên ngoại. Cho nên về sau phòng ngự cũng thuận tiện hơn. Vô luận về mặt nào, hẳn phải bảo hộ Ly Hận Thiên, đề nghị của mình không thành vấn đề. Nhưng nàng vừa mở miệng, lại không nói được gì. Bởi vì mình có trăm ngàn vạn lý do chứng minh mình là đúng, nhưng một lý do của Thiên Chủ Vô Ưu đã có thể phủ quyết.
Ly Hận Thiên không phải thiên địa của hắn, Vô Ưu Thiên mới là thiên địa của hắn! Lúc này, mình có năng lực gì thuyết phục hắn chứ?
- Vậy thôi đi…
Thiên Chủ Ly Hận bỗng nhiên đau khổ thở dài, giống như điên, chạy ra khỏi Vô Uyên Khổ Hải. Thái Sơ Cổ Thụ phía sau tản ra thần quang vô tận, chiếu rọi Hoàn Vũ màu đen, liều mạng trấn áp Đế Hư.
Cùng lúc đó, Thiên Chủ Vô Ưu cũng chạy ra khỏi Khổ Hải, hiệp lực thần sơn trấn áp Đế Hư.
Lúc này, hai người bọn họ đều điên cuồng, cũng đều tuyệt vọng!
Con đường duy nhất cũng đi không thông!
Một khi như vậy, chỉ có thể liều mạng.
Đối mặt hai Thiên Chủ điên cuồng, tuyệt vọng như thú, chỉ có Đế Hư vui vẻ, hắn giống như trêu chọc hai người càng thêm điên cuồng. Cho dù hắn thoạt nhìn không thoải mái dưới thế công, nhưng tươi cười trên mặt càng rõ ràng, vừa đấu pháp kinh thiên động địa cùng hai người, vừa cười lớn:
- Con người a, đây là con người a…
Trong Ly Hận Thiên và Vô Ưu Thiên.
Hàng tỉ sinh linh ngẩng đầu, bọn họ thấy trên đỉnh đầu giống như che thêm một tầng mây đen thật dày.
Vốn là ban ngày, lúc này biến thành ban đêm. Có cảm xúc tuyệt vọng và áp lực truyền ra từ trong mây đen.
Hiện giờ mọi người đều đang chờ đợi, trong lòng cầu nguyện, bái lạy. Bọn họ biết đại nạn sắp đến, nhưng cũng không tuyệt vọng.
Bởi vì bọn ho tin, tin Thiên Chủ của mình, nhất định không tiếc hết thảy bảo hộ vùng thiên địa này! Về mặt nào đó, tín niệm của bọn họ là chính xác. Thiên Chủ Ly Hận và Thiên Chủ Vô Ưu quả thật không tiếc hết thảy bảo hộ bọn họ, tuyệt không khiến bọn họ gặp tổn hại!
Nhưng bởi vì như vậy, bọn họ cũng đánh mất hy vọng cuối cùng!
Tình thế rõ ràng thật khẩn cấp nhưng thời gian cứ tiếp tục trì hoãn.
Thiên Chủ Ly Hận và Thiên Chủ Vô Ưu đã phát giác Phương Nguyên đang làm gì, nhưng hai người đều không ngăn cản, giống như không phát giác được gì, vẫn cắn chặt răng liều mạng với Đế Hư. Rõ ràng biết Đế Hư hiện giờ thật đáng sợ nhưng cho dù thế nào cũng không thể phân thắng bại trong thời gian ngắn, bọn họ vẫn tiếp tục chiến đấu!
Trong lúc bọn họ kéo dài thời gian, Phương Nguyên lại không có. Người ngoài không biết Phương Nguyên làm thế nào hủy sáu trận luân hồi này. Bọn họ chỉ có thể cảm giác từng đợt chấn động của thiên địa. Cảnh này khiến bọn họ hiểu được, Phương Nguyên phải dùng khí lực toàn thân để phân cao thấp với sáu đại trận luân hồi!
Chẳng qua, sáu đại trận luân hồi có thể chịu nổi ba vùng thiên địa, cũng không hề chậm trễ vận chuyển. Từng là đại trận tập trung tâm huyết của Đế thị trong Đại Tiên Giới Bất Hủ vô tận, há có thể dễ dàng bị phá hư?
Cho nên chấn động xung quanh vẫn còn tiếp tục, giống như sắp sụp đổ, nhưng vẫn không sụp đổ.
Tuy sáu đại trận luân hồi không bị phá trong thời gian ngắn nhưng biến đổi tạo ra cũng cực kỳ đáng sợ. Ly Hận Thiên, Vô Ưu Thiên và Vong Sầu Thiên đều xây dựng trên sáu đại trận luân hồi. Vong Sầu Thiên đã bị hủy, Ly Hận Thiên và Vô Ưu Thiên còn đang đau khổ chống đỡ. Vốn nhờ vào bản lĩnh của bọn họ, thế giới này không khuyết điểm, hơn nữa tiên bảo trấn áp căn nguyên thế giới. Một thế giới không sơ hở ngay cả ma tức hắc ám cũng chỉ có thể chậm rãi ăn mòn mà không thể trực tiếp tác loạn trong thế giới này.
Chương 1894 Đã định kết cục
Nhưng hôm nay, tiên bảo trấn áp căn nguyên thế giới bị hai Thiên Chủ dẫn dắt ra số lượng lớn lực lượng, đối kháng Đế Hư, đến nỗi lực lượng trấn áp căn nguyên thế giới là không đủ. Hơn nữa hiện giờ sáu đại trận luân hồi đều bị thương nặng, chấn động không thôi, khiến hai phương thế giới không hề an ổn. Trong chớp mắt, không khỏi xuất hiện một vài hỗn loạn, lộ ra sơ hở cực kỳ nhỏ bé. Sơ hở như vậy, lúc bình thường sẽ hoàn toàn được chữa trị trong chớp mắt.
Đây là khả năng tự chủ của một vùng đại đạo thiên địa!
Nhưng hôm nay tình thế đã khác!
Không biết có bao nhiêu Thiên Ma, ma tức hắc ám đang vây quanh bên ngoài vùng thiên địa, đau khổ tìm kiếm cơ hội. Vốn hàng rào một phương thiên địa cũng không phải bọn họ có thể dễ dàng đánh vỡ nhưng sau khi phương thế giới kia xuất hiện, chúng nó điên cuồng lên, muốn tiến vào trong…
Một sơ hở nhỏ bé rốt cuộc tạo ra khe nứt. Thiên địa không trọn vẹn xuất hiên khe nứt, vô số Thiên Ma chen chúc đến, muốn vào bên trong. Sau đó rốt cục xuất hiện Thiên Ma chui vào trong Vô Ưu Thiên.
Con Thiên Ma này vọt vào Vô Ưu Thiên, hét lớn, biến ảo trong không trung. Sau đó sử dụng bản năng, biến ảo đủ loại hình dạng, thậm chí lộ ra điên cuồng hưng phấn, đánh tới sinh linh vùng trời thiên ngoại còn ngây thơ không biết gì. Sau đó, ma tức hắc ám dũng mãnh tiến vào, trong đó còn có ma vật hắc ám vô tận.
Trong Vô Ưu Thiên hiện giờ, sinh linh tu vi mạnh mẽ đều đi theo Thiên Chủ Vô Ưu chinh chiến Vong Sầu Thiên, không biết sống chết, ở lại đều là dân chúng và sinh linh già nua, yếu ớt, còn có không tu hành. Bọn họ kinh ngạc ngẩng đầu, thấy đại tai nạn hạ xuống, sau đó bọn họ há to miệng, tâm tuyệt vọng, suy sụp quỳ rạp trên mặt đất.
- Tai nạn đã đến, Thiên Chủ hiện giờ ở đâu…
Tất cả sinh linh Vô Ưu Thiên đều cảm giác được tai ương ngập đầu. Bọn họ vốn không thể đối kháng tai kiếp này!
Bên trong tàn khu Vong Sầu Thiên, Thiên Chủ Vô Ưu đang đối kháng với Đế Hư một cách vô ích, dùng hết thảy lực lượng chiến đấu, đột nhiên cảm giác biến hóa của Vô Ưu Thiên, cả người run lên. Hắn cảm giác đau đớn trong lòng, hàng tỉ sinh linh Vô Ưu Thiên đang cầu nguyện hắn, khẩn cầu hắn trở về, cứu giúp dân chúng… Nhưng hắn không làm được, hắn giương mắt nhìn, chỉ nhìn một vùng tuyệt vọng vô tận.
- Thiên địa của ta, ôi…
Thiên Chủ Vô Ưu bi phẫn rống to, hai mắt bốc lửa, sau đó ra quyết định. Hai tay hắn vung lên, khởi dậy đạo ấn, dẫn dắt lực lượng nào đó.
Trong Vô Ưu Thiên lúc này là một vùng đại loạn, có người đang phấn khởi chém giết Thiên Ma và ma vật hắc ám, càng nhiều là quỳ xuống đất khẩn cầu Thiên Chủ trở về. Khủng bố bọn họ đang đối mặt khiến bọn họ thành kính hơn bao giờ hết, chờ mong nhìn thấy thân ảnh của Thiên Chủ. Nhưng bọn họ không ngờ Thiên Chủ còn chưa trở về đã xảy ra biến hóa khác.
Vị trí trung tâm Vô Ưu Thiên, Hướng Sinh Thần Sơn đứng đỉnh thiên lập địa, còn cao hơn trời đột nhiên bị lực lượng nào đó triệu hồi, rễ cây chấn động, thoát khỏi đại địa, sau đó bay cao lên. Trên tiên đài dưới thần sơn, vô số người cầu nguyện dại ra nhìn tòa núi bay lên trời cao, đột phá cửu tiêu, tạo một lỗ thủng trên trời, biến mất tại thiên ngoại.
- Thần sơn…
Tất cả mọi người đang cầu nguyện đều ngây dại. Bọn họ khó có thể tưởng tượng mình vừa nhìn thấy gì…
Đại tai buông xuống, Thiên Chủ bọn họ không ra tay giúp bọn họ, ngược lại nhổ đi Hướng Sinh Thần Sơn.
Vô Ưu Thiên không có Hướng Sinh Thần Sơn trấn áp, đột nhiên yếu ớt hơn nhiều, lập tức chấn động thành nhiều khe nứt và bị ma tức hắc ám xâm nhập. Sau đó nhìn thấy ma tức hắc ám cuồng bạo hơn tiến vào, phía sau là ma vật hắc ám vô cùng vô tận. Dấu hiệu tai kiếp lập tức mạnh hơn mười lần, phô thiên cải địa, lan tỏa đến chúng sinh.
- Vì sao… vì sao vậy…
Không biết có bao nhiêu sinh linh Vô Ưu Thiên bi phẫn tuyệt vọng, rống lớn lên trời.
- Thiên Chủ đã bỏ rơi chúng ta rồi sao…
- Trước tai kiếp còn không ra tay bảo vệ mà còn nhổ đi Hướng Sinh Thần Sơn…
- Thiên Chủ, người bỏ rơi con dân mình sao?
Hy vọng càng lớn, thất vọng càng lớn.
Người đang cầu khẩn Thiên Chủ đáp xuống cứu bọn họ, nhìn Thiên Chủ Vô Ưu không những không xuất hiện mà còn nhổ đi thần sơn, lập tức sụp đổ, trái tim đầy bi phẫn và bất mãn, thậm chí còn oán hận nhìn trời.
Lúc này, không ai biết, Thiên Chủ Vô Ưu cũng từng liều mình tranh chấp vì Vô Ưu Thiên! Nhưng hiện giờ có tranh chấp thế nào cũng vô dụng! Vô Ưu Thiên đã bị ma tức hắc ám xâm nhập, đại thế đã mất, kết cục sụp đổ đã định!
Cho nên Thiên Chủ Vô Ưu gọi về Hướng Sinh Thần Sơn. Hắn chiếm toàn bộ lực tiên bảo, khí cơ tăng vọt, pháp lực mênh mông cuồn cuộn. Trong tàn khu Vong Sầu Thiên, tinh không u ám, một tòa thần sơn xuất hiện, giống như mãi tồn tại nơi đó, tản ra tiên uy không cách nào hình dung. Thiên Chủ Vô Ưu đứng trên đỉnh núi, trên mặt toàn tuyệt vọng và bi phẫn!
- Thế giới của chúng ta đã không còn…
Hắn lan tỏa khí cơ trên thần sơn ra xung quanh. Ma tức hắc ám vô cùng vô tận đều bị lực lượng thần sơn tạm thời bức lui. Lúc này, Thiên Ma và ma vật hắc ám đều không thể đến gần.
Ngay cả Đế Hư cũng tiêu thất quỷ dị, xung quanh không thấy bóng dáng của hắn. Chỉ có thể mơ hồ nghe được tiếng cười của hắn còn vang vọng xung quanh.
- Đại thế đã mất…
Chương 1895 Đã định kết cục (2)
Khi Thiên Chủ Vô Ưu đang mờ mịt, hắn nghe thấy thanh âm của Thiên Chủ Ly Hận.
Lúc quay đầu nhìn lại, nhìn thấy cả người Thiên Chủ Ly Hận đứng trên gốc cây đỉnh thiên lập địa, xuyên qua Hoàn Vũ. Cổ thụ kia không phải hư ảnh mà là chân thật, cành lá đạo uẩn bên trên đều là chân thật vô cùng, tản ra quang huy sáng chói. Hiện giờ, nàng đứng trên cành cổ thụ, giống Thiên Chủ Vô Ưu, thê lương, bi ai, mờ mịt nhìn xung quanh…
Ly Hận Thiên so với Vô Ưu Thiên càng bị ma tức hắc ám chú ý nhiều hơn, hơn nữa Thiên Chủ Ly Hận vốn triệu hồi càng nhiều căn nguyên tiên bảo để chiến đấu, cho nên thời gian Ly Hận Thiên bị ma tức xâm nhập cũng xấp xỉ Vô Ưu Thiên!
Không biết có phải cố ý an bài hay không, cục diện lại vô tình trùng hợp như thế. Thiên Chủ Vô Ưu và Thiên Chủ Ly Hận vốn có thể hy sinh thế giới của mình cứu vớt thế giới của đối phương, nhưng hiện giờ, hai thế giới đồng thời sụp đổ. Cho nên nàng cũng lựa chọn đồng dạng, triệu hồi Thái Sơ Cổ Thụ.
- Vì sao như vậy?
Bọn họ mê mang nhìn nhau, sau đó nói thì thào.
Trong đáy mắt tỏa ra quang mang âm lệ, tràn ngập hận ý điên cuồng.
Tại thời điểm này, lực lượng của bọn họ tăng lên nhiều, vốn có thể tiếp tục tìm tung tích Đế Hư, phân thắng bại với hắn. Nhưng bọn họ đều không làm vậy mà không hẹn cùng nhau diễn động lực tiên bảo, từng luồng tiên uy phóng ra, xé xác ma vật hắc ám xung quanh bọn họ thành bột mịn, sau đó pháp tắc vỡ nát trong hư không mở ra từng tầng.
Bọn họ vô cùng tức giận, vọt thẳng đến sáu đại trận luân hồi.
Lúc này, trong lòng bọn họ chỉ có bi phẫn và hận ý vô tận và điên cuồng mãnh liệt!
- Thiên Nguyên!
- Đều bởi vì Thiên Nguyên…
Nếu không phải Thiên Nguyên, thiên ngoại vốn ổn như bàn thạch làm sao có thể bị hủy diệt như thế?
- Chỉ bởi vì chúng ta nhất thời mềm lòng, triệu kiến sứ giả Thiên Nguyên, mới nảy sinh mầm tai họa, rốt cục rước lấy họa này…
Bọn họ lớn tiếng rống, càng rống càng bi phẫn.
- Thiên Nguyên các ngươi muốn độ kiếp, chẳng lẽ sinh linh trời thiên ngoại chúng ta phải chết sao?
- Chẳng lẽ chỉ có các ngươi còn sống mới là đúng sao?
Rống to lên, hai luồng thần quang của bọn họ đồng thời vọt đến trước sáu đại trận luân hồi. Ở trong này, bọn họ không tìm tung tích Phương Nguyên trước, thậm chí cũng không định tìm tung tích Phương Nguyên. Bọn họ chỉ hiệp lực đánh lên sáu đại trận luân hồi. Không ai hiểu sáu đại trận luân hồi hơn bọn họ, cho nên cũng không ai biết nên làm thế nào hơn bọn họ.
Tiên quang vô tận trực tiếp thêm vào sáu đại trận luân hồi, mạnh mẽ thôi động vận chuyển đại trận.
- Nếu phải chết, vậy cùng chết đi!
- Trời thiên ngoại bị hủy, Thiên Nguyên các ngươi cũng mơ tưởng tránh đại kiếp nạn lần này…
- Thế nào, ngươi có vừa lòng không?
- Ha ha…
Ầm… ầm ầm!
Lực tiên bảo vô tận của hai Thiên Chủ dừng trên sáu đại trận luân hồi. Thoạt nhìn không có gì thay đổi, nhưng đại trận chậm rãi vận hành đột nhiên chấn động kịch liệt, vận chuyển nhanh hơn. Trong lúc sáu đại trận luân hồi vận chuyển, thời không cũng thay đổi liên tục, hình ảnh tươi đẹp tráng lệ nhanh chóng hiện lên, lướt qua hết thảy, vạn vật đều có quy luật của bọn họ, biến hóa không ngớt.
Rầm rầm…
Giống như hải triều, ma tức hắc ám mãnh liệt tràn ra khi đại trận vận chuyển.
Từng tầng, từng vùng.
Đại trận này vừa động, hấp dẫn không chỉ là ma tức hắc ám và ma vực lúc trước hội tụ ở ba vùng trời thiên ngoại, tạo ra áp lực vô tận, còn có rất nhiều ma tức hắc ám Đế Hư dẫn đến. Tất cả ma tức này vốn khó khống chế nhất, không thể dẫn dắt, nhưng lúc này, được đại trận dẫn dắt, giống như sóng triều phẫn nộ dâng trào…
Từng tầng, từng đạo ngân hà vắt ngang qua hư không.
Một ngân hà màu đen, bên trong có khí tức phá diệt vô tận, mang theo tĩnh mịch tuyệt vọng.
Hiện giờ, môt ngân hà tĩnh mịch không ngừng tích tụ lực lượng, càng ngày càng nhiều ma tức hắc ám và ma vật, cùng với Thiên Ma, tràn vào ngân hà tĩnh mịch, khiến hơi thở tĩnh mịch bên trong ngày càng mãnh liệt, không chỉ khiến người ta kinh hãi, thậm chí sau khi thấy, khiến người ta tuyệt vọng, khủng hoảng!
- Ngươi muốn phá hủy sáu đại trận luân hồi?
- Ngươi muốn hủy vùng trời thiên ngoại, nhờ vào cái này đổi lấy sinh cơ của Thiên Nguyên?
Hai Thiên Chủ xuất hiện, trên mặt đầy vẻ mỉa mai, phẫn nộ. Hiện giờ bọn họ căn bản không nhìn thấy Phương Nguyên ở nơi nào, lúc bọn họ chạy đến sáu đại trận luân hồi, Phương Nguyên đã cảm nhận được sát ý và phẫn nộ của bọn họ, đã sớm tránh đi, hẳn là lo lắng bọn họ trong lúc phẫn nộ sẽ trấn sát hắn!
Chỉ tiếc, sứ giả Thiên Nguyên vẫn quá ngây thơ!
Hắn nghĩ hai Thiên Chủ hiện giờ muốn giết hắn hả giận, nhưng trên thực tế hai Thiên Chủ mới không có tâm tư này.
Trảm một người hay đồ sát một thiên, cái nào hả giận hơn?
Hiện giờ, hai Thiên Chủ phẫn nộ vô tận, thầm nghĩ hoàn toàn hủy đi Thiên Nguyên!
- Ngươi hao tổn tâm trí, muốn đánh tan vùng trời thiên ngoại chúng ta, muốn hủy sáu đại trận luân hồi, bảo trụ Thiên Nguyên…
Thiên Chủ Vô Ưu rống giận vào bóng tối vô tận. Hắn biết, Phương Nguyên nhất định tránh trong bóng tối vô tận, nhìn bọn họ tức giận, cho nên lời này của bọn họ cũng mang theo phẫn nộ và thích chí vô tận:
- Nhưng ngươi căn bản không hiểu, ngươi căn bản không biết cái gì. Sáu đại trận luân hồi này há có phải vật ngươi có thể dễ dàng hủy diệt, có thể thay đổi?
Bởi vì trong Tam Thập Tam Thiên bọn họ tàn phá, thế giới thiên ngoại này được mở ra. Tuy phương thế giới này khác với thế giới bình thường, có căn nguyên thế giới và tâm thế giới ổn định, nhưng lúc nào cũng bị ma tức hắc ám ảnh hưởng và áp lực. Ba tiên bảo kia trấn áp căn nguyên của thế giới thiên ngoại, tránh ma tức dễ dàng xâm nhập.
Đây cũng là nguyên nhân bọn họ sốt ruột thế nào cũng không dám gọi về tất cả lực lượng tiên bảo. Bọn họ chỉ có thể lưu lại một bộ phận lực lượng tiên bảo, bảo đảm ổn định của hai nơi Ly Hận thiên và Vô Ưu Thiên.
Nếu bọn họ không tiếc hết thảy, hấp dẫn tất cả tiên lực đến đây, như vậy, hai vùng thiên địa Ly Hận Thiên và Vô Ưu Thiên của bọn họ, căn cơ cũng bất ổn. Tới lúc đó, có thể bị ma tức hắc ám âm nhập, hoàn toàn sụp đổ. Mặc dù bọn họ thắng Đế Hư trong đại chiến, cũng sẽ gặp kết quả tuyệt vọng không thể chấp nhận!
Cho nên tới lúc này, bọn họ cũng chỉ có thể cắn răng, ý đồ dựa vào lực lượng hiện giờ, mạnh mẽ chém giết Đế Hư!
Thiên địa rộng lớn, trong lòng mỗi người đều có suy tư, thế cục thế nào, ai cũng không biết!
Đế Hư và hai Thiên Chủ, trong lòng đều có suy tính.
Thời điểm này, Phương Nguyên còn đang liều mạng cắn nuốt căn nguyên thế giới Vong Sầu Thiên. Kim Tương Cáp Mô hiện lên phía sau hắn, mỗi khi cắn nuốt một luồng căn nguyên thế giới, thân hình sẽ càng lớn hơn, lực lượng cũng mạnh lên. Căn nguyên thế giới cắn nuốt càng nhiều, căn nguyên thế giới tự do và tán loạn xung quanh, quả thật giống như tạo hóa lớn nhất thiên địa, tùy ý để hắn cắn nuốt, hóa thành lực lượng của chính mình…
Quanh thân hắn, Kim Thân Cáp Mô lớn lên. Tương ứng, vết thương trên người hắn giảm bớt nhanh chóng. Một gốc cây liễu quấn quanh lôi điện bỗng nhiên xuất hiện phía sau hắn, từ hào quang ảm đạm trở nên lôi đình chói mắt. Đó là bởi vì có căn nguyên thế giới vô tận. Bụng Kim Tương Cáp Mô, hóa thành tinh khí bản mạng vô tận, tràn ngập trong thân thể Phương Nguyên, giúp pháp lực một thân hắn tăng vọt.
Loại chuyển hóa pháp lực này, linh khí, linh thạch, linh mạch của thế gian này đều không thể hình dung!
Về mặt nào đó, đây là cắn nuốt thế giới!
Đây là một phương thức tu luyện đỉnh cao nhất, cao minh đến mức gần như tàn nhẫn và nguyên thủy!
Phương Nguyên có thể cảm giác căn nguyên thế giới Vong Sầu Thiên bị mình cắn nuốt. Huyết mạch Huyền Hoàng của mình cũng đang phồng lên, tăng vọt liên tục, tiếp cận cực hạn nào đó. Đây là pháp lực nhiều năm mình đều không thể tu luyện, hiện giờ dễ dàng đạt được. Tuy phương thức nhân lúc nhà cháy mà đi hôi của này giống như không quá tốt nhưng hiện giờ cũng bất chấp tất cả…
Pháp lực vô tận giúp hắn áp chế thương thế của mình.
Sau khi điều tức, hắn nháy mắt đứng lên, thần tức từ từ lan tỏa xung quanh.
Chỉ thấy trong ma tức hắc ám vô cùng vô tận. Sinh linh trong Ly Hận Thiên, Vô Ưu Thiên, Vong Sầu Thiên đều bị ma vật hắc ám đuổi giết. Hiện giờ, Vong Sầu Thiên sắp sụp đổ, dân chúng sớm muộn cũng phải chết. Còn sống cũng chỉ là một vài sinh linh tương đối mạnh mẽ, sức chống cự sẽ mạnh hơn chút, cũng có vài phần lực chống đỡ không đến mức nhanh như vậy bị ma vật hắc ám cắn nuốt.
Thiên Ma và chúng tu Côn Lôn Sơn vô tận tụ tập một chỗ, đuổi về phía Ly Hận Thiên và Vô Ưu Thiên.
Những Thiên Ma này vốn không phải ma vật hắc ám bình thường, là tồn tại không có ý thức. Nhưng hiện giờ lại giống như được chỉ dẫn, thừa dịp Thiên Chủ Ly Hận và Thiên Chủ Vô Ưu dẫn bộ phận lực tiên bảo đối đầu với Đế Hư, trấn thủ hai phương thế giới đều trống trơn, cơ hội khó bỏ qua, nhằm vào hai phương thế giới, muốn đánh vỡ hàng rào thế giới của hai phương!
- Ta cũng nên làm chuyện của mình!
Phương Nguyên thở dài, đột nhiên phi thân.
Quanh thân quấn từng đạo pháp tắc, giống xúc tu thật lớn, xé rách từng tầng thế giới.
Trong thế giới tan nát này, hắn đi từng bước.
Hắn mạnh mẽ mở ra một thông đạo.
Cuối thông đạo là sáu đại trận luân hồi. Phương Nguyên phá ra thông đạo, cũng rất tốn sức, nhưng vẫn cắn chặt khớp hàm. Bởi vì hắn biết, mình chỉ có một cơ hội như vậy.
Trước mắt sâu thẳm, sâu trong pháp tắc vô tận, hắn thấy vùng tinh không hư ảo.
Đó là sáu đại trận luân hồi.
Từ mấy năm trước, Phương Nguyên đã muốn kịch liệt thôi diễn sáu đại trận luân hồi. Hiện giờ cũng không để ý điều gì, tức giận tích góp mấy năm trước, trong nháy mắt hóa thành ý chí mạnh mẽ, ngưng trụ trên hư không, háo thành kiếm quang hư ảo. Sau đó, thân hình hắn kích động, điều khiển kiếm quang, vội vàng phóng về trước.
Hắn quan sát sáu đại trận luân hồi, sau đó dùng hết lực lượng một thân, hung hăng chém xuống chân đại trận.
Ầm ầm!
Thiên địa run lên!
Không chỉ là Vong Sầu Thiên tan nát, còn có Ly Hận Thiên và Vô Ưu Thiên run lên.
Thiên Chủ Ly Hận đang đấu với Đế Hư, tâm thần hai người cùng chấn động, thần sắc khó coi.
- Có người đang hủy hoại sáu đại trận luân hồi?
Bọn họ liếc nhau, không cần nói cũng biết chân tướng.
Lúc này, nhìn sáu đại trận luân hồi đã vận chuyển hơi ngưng trệ, Phương Nguyên lại cắn răng, chém ra một kiếm!
Đây mới là mục đích của hắn.
Vô luận người khác thế nào, hắn cũng không định quản!
Lúc này, hắn chỉ muốn hủy diệt sáu đại trận luân hồi, cho dù chỉ hủy diệt một góc.
Hủy trận này, đại kiếp nạn sẽ không buông xuống Thiên Nguyên!
Thiên Nguyên vẫn có thể cứu!
Ầm! Ầm! Ầm!
Chương 1892 Đều là đường cùng (1)
Tất cả mọi người biết, đại kiếp nạn ma tức của Thiên Nguyên đến từ ma tức của sáu đại trận luân hồi dẫn đường. Nếu hủy diệt sáu đại trận luân hồi, ít nhất hủy diệt một bô phận ma tức ba Thiên Chủ dẫn vào, Thiên Nguyên đương nhiên sẽ không gặp đại kiếp ba ngàn năm. Như vậy, Thiên Nguyên còn đủ thời gian phân thắng bại với ma ngẫu độ kiếp, có thể có thời gian thăng cấp, có lực lượng ứng phó hết thảy.
Tuy Tam Thập Tam Thiên tràn ngập ma tức nhưng Thiên Nguyên và Đại Tiên Giới có vách tường tồn tại, cho nên Tam Thập Tam Thiên cũng không ảnh hưởng Thiên Nguyên, Thiên Nguyên cũng đủ thời gian và tinh lực quyết định có nhúng tay vào việc của Đại Tiên Giới không.
… Dù sao, hiện giờ Thiên Nguyên thiếu là thời gian!
Cho nên, tuy việc làm của Thiên Nguyên điên cuồng nhưng cũng trong dự kiến của mọi người.
Khi động đất truyền đến, Thiên Chủ Ly Hận và Thiên Chủ Vô Ưu không quá lâu đã ý thức được chỗ vấn đề. Thần sắc hai người đều kinh hãi, giương mắt nhìn. Bọn họ có thể nhìn thấy tiếng gầm rú trong vùng Hoàn Vũ, giống như có bàn tya vô hình đang lay động mọi thứ. Đó là trụ cột lắc lư trong chỗ sâu căn nguyên Hoàn Vũ.
Sắc mặt bọn họ đều lo lắng.
Bởi vì Phương Nguyên hiện giờ không chỉ hủy diệt sáu đại trận luân hồi.
Trong ý thức của bọn họ, thậm chí có thể cảm nhận hai vùng thiên địa Ly Hận và Vô Ưu Thiên đang chấn động, giống như động đất. Thiên Ma và ma tức hắc ám đang bao vây hai vùng thiên ngoại giống như con kiến ngửi được mùi máu, trở nên hưng phấn, bao vây lên, tranh giành gặm cắn, định chen chúc vào thế giới kia.
- Đứa nhỏ kia…
- Đứa nhỏ Thiên Nguyên, hắn muốn hủy đi căn cơ của cả thiên ngoại chúng ta…
Thiên Chủ Ly Hận ngẩng đầu, thanh âm tuyệt vọng, hốt hoảng kêu to.
Thiên Chủ Vô Ưu không thất thố như hắn, nhưng sắc mặt vẫn tái nhợt, có mồ hôi lạnh chảy ra.
Hai người bọn họ đều lựa chọn thôi diễn thần thông pháp bảo, xé ra thông đạo bí ẩn, đuổi đến ngăn cản Phương Nguyên. Nhưng lúc này, Đế Hư bỗng nhiên ngừng tay, chỉ cười dài nhìn bọn họ, chậm rãi chờ đợi.
Trái tim hai Thiên Chủ giật mình, phản ứng lại:
- Hắn đang đợi chúng ta qua đó?
Trong lúc nhất thời, trái tim bọn họ hậm hực, không biết nên làm gì.
Sau đó, Đế Hư như hổ rình mồi. Nếu bọn họ liều lĩnh, đi ngăn cản Phương Nguyên, không thể nghi ngờ giao việc sau lưng cho Đế Hư, chẳng khác giao mạng nhỏ vào tay người này. Quan trọng hơn là nhìn bộ dáng của Đế Hư, hắn rõ ràng không chỉ muốn tính mạng và tiên bảo của hai người, thậm chí còn muốn sáu đại trận luân hồi. Nếu hắn thực hiện được sẽ đáng sợ ra sao? Nhưng nếu hắn không quản, chẳng lẽ tùy ý để thằng nhóc kia hủy sáu đại trận luân hồi sao?
Hai người liếc mắt nhìn nhau, trong lòng tuyệt vọng.
Chẳng lẽ thật phải liều lĩnh, phải gọi về toàn bộ lực lượng tiên bảo đến đây sao, sau đó liên thủ trấn áp Đế Hư?
Với cảnh giới Bất Hủ của hai người bọn họ, thêm vào lực tiên bảo đầy đủ, liên thủ với nhau, thao túng Hoàn Vũ vô địch. Vô luận là Đế Hư đến từ đâu, đến tột cùng mạnh thế nào, đều sẽ thua trong tay bọn họ. Nhưng bọn họ rất nhanh ngẫm lại, tâm sinh tuyệt vọng. Bởi vì bọn họ biết, hiện giờ thật sự làm vậy, hai thiên địa Ly Hận Thiên và Vô Ưu Thiên sẽ bị phá hủy!
Ma tức hắc ám và ma vật vô tận tạo áp lực quá lớn cho vùng thiên địa này.
Một khi đã không có tiên bảo trấn áp, ma tức hắc ám và ma vật vô tận chắc chắn vọt vào thế giới của bọn họ.
Trái tim hiện giờ hiện lên vô số ý niệm, trái tim của bọn họ trở nên bi thương!
- Chẳng lẽ…
-… xung quanh đều là đường cùng sao?
Rầm rầm…
Trong hai mắt thâm trầm vô tận, đầy vẻ u uất, Đế Hư phất tay áo đi đến đại điện.
Hắn vốn giống người ngoài cuộc, xem hai vị Thiên Chủ có đi sáu đại trận luân hồi ngăn cản Phương Nguyên không. Không nghĩ rằng hai người này lại do dư. Như vậy hắn sẽ không khách khí, lập tức diễn động sức mạnh to lớn của Vô Uyên Khổ Hải, hợp sức vớ ma tức hắc ám vô cùng, trấn áp hai người bọn họ, thanh âm mỉa mai vang trong chỗ sâu ma tức hắc ám
- Mỗi ba ngàn năm, lại ba ngàn năm, các ngươi vì ích kỷ của mình, giáng tai họa ở Thiên Nguyên đủ rồi. Hiện giờ sinh linh Thiên Nguyên muốn báo thù, chính là chuyện thiên kinh đại nghĩa. Báo ứng không vui sao, các ngươi làm sao còn thể hiện bộ dáng bi phẫn chứ?
Hắn cười lớn, trong Vô Uyên Khổ Hải, cào hai bàn tay to về hai vị Thiên Chủ.
- Chẳng lẽ các ngươi không biết đạo lý luân hồi sao?
Trong thanh âm chê cười, hai Thiên Chủ nháy mắt bị Khổ Hải bao phủ, thân hình va chạm.
- Vô Ưu đạo huynh, hiện giờ chỉ có một biện pháp…
Bên trong Vô Tận Khổ Hải, hai Thiên Chủ nỗ lực ổn định thân hình, dưới bi thương tuyệt vọng, bọn họ cũng sinh ra tâm tư khác. Thiên Chủ Ly Hận mở miệng đầu tiên, chấn động thần thức đột phá trong Vô Uyên Khổ Hải, nói với Thiên Chủ Vô Ưu:
- Cho dù đến lúc này, chúng ta vẫn phải nghĩ cách bảo hộ một thế giới… ít nhất giữ lại một thế giới!
- Giữ lại một thế giới sao?
Trái tim Thiên Chủ Vô Ưu chấn động, ánh mắt lành lạnh nhìn Thiên Chủ Ly Hận.
Vẻ mặt Thiên Chủ Ly Hận bi thảm, tóc trắng bung xõa, ánh mắt sâu xa, nhìn Thiên Chủ Vô Ưu, thần thức cuồn cuộn:
- Không sai, việc đã đến nước này, chúng ta đã không thể giữ lại hai thế giới. Nếu muốn trời thiên ngoại không kết thúc, chỉ có thể làm vậy…
Ánh mắt của Thiên Chủ Vô Ưu lập tức lạnh lên.
Hắn đương nhiên biết Thiên Chủ Ly Hận đề nghị cái gì…
Chương 1893 Đều là đường cùng (2)
Việc đến nước này, nếu không muốn đi vào tuyệt đồ chân chính, vậy chỉ có thể hy sinh!
Một trong hai người bọn họ liều lĩnh, triệu hồi tiên bảo trấn áp thiên địa mình, đối kháng Đế Hư, sáng tạo cơ hội cho người khác tiến đến sáu đại trận luân hồi ngăn cản Phương Nguyên, chỉ có con đường sống như vậy… Nhưng phương pháp này cũng phải hủy diệt một thế giới!
Đối với bọn họ, đó không chỉ là một thế giới mà còn là tộc nhân của bọn họ, hậu duệ của bọn họ, đệ tử môn nhân của bọn họ cùng với hàng tỉ người cung phụng bọn họ như thần minh. Kỳ thật còn quan trọng hơn Thiên Nguyên đối với Phương Nguyên. Bởi vì đối với bọn họ, về mặt nào đó, thiên địa này là sinh mệnh của bọn họ. Quan hệ giữa bọn họ và trời thiên ngoại quá sâu, sâu đến mức vùng thiên địa của mình bị hủy diệt, bản thân cũng gặp phản phệ, cũng có thể vĩnh viễn ngã xuống.
Đó là hy sinh, hy sinh chân chính!
Hy sinh thế giới của mình bảo hộ thế giới của đối phương…
Đối mặt với đề nghị của Thiên Chủ Ly Hận, trong thức hải của Thiên Chủ Vô Tận giống như không có ý niệm gì, hoặc ý niệm không hiện lên nổi. Trong thức hải hắn hiện giờ chỉ tràn ngập cam lòng và cuồng bạo. Hai mắt đỏ lên, phẫn nộ giống như con sư tử, nhìn Thiên Chủ Ly Hận, rít gào rống lớn:
- Dựa vào cái gì?
- Dựa vào cái gì hy sinh Vô Ưu Thiên chúng ta bảo hộ Ly Hận Thiên các ngươi?
- Dựa vào cái gì không phải các ngươi hy sinh Ly Hận Thiên bảo hộ Vô Ưu Thiên ta?
Câu trả lời đầy phẫn uất và phẫn nộ, lòng Thiên Chủ Ly Hận trầm xuống.
Lúc này, nàng có vô số lời muốn nói. Tỷ như Ly Hận Thiên ổn định hơn, khổng lồ hơn, có ý nghĩa tồn tại hơn Vô Ưu Thiên. Hơn nữa Ly Hận Thiên bị ma tức ăn mòn nhẹ nhất trong ba vùng thiên ngoại. Cho nên về sau phòng ngự cũng thuận tiện hơn. Vô luận về mặt nào, hẳn phải bảo hộ Ly Hận Thiên, đề nghị của mình không thành vấn đề. Nhưng nàng vừa mở miệng, lại không nói được gì. Bởi vì mình có trăm ngàn vạn lý do chứng minh mình là đúng, nhưng một lý do của Thiên Chủ Vô Ưu đã có thể phủ quyết.
Ly Hận Thiên không phải thiên địa của hắn, Vô Ưu Thiên mới là thiên địa của hắn! Lúc này, mình có năng lực gì thuyết phục hắn chứ?
- Vậy thôi đi…
Thiên Chủ Ly Hận bỗng nhiên đau khổ thở dài, giống như điên, chạy ra khỏi Vô Uyên Khổ Hải. Thái Sơ Cổ Thụ phía sau tản ra thần quang vô tận, chiếu rọi Hoàn Vũ màu đen, liều mạng trấn áp Đế Hư.
Cùng lúc đó, Thiên Chủ Vô Ưu cũng chạy ra khỏi Khổ Hải, hiệp lực thần sơn trấn áp Đế Hư.
Lúc này, hai người bọn họ đều điên cuồng, cũng đều tuyệt vọng!
Con đường duy nhất cũng đi không thông!
Một khi như vậy, chỉ có thể liều mạng.
Đối mặt hai Thiên Chủ điên cuồng, tuyệt vọng như thú, chỉ có Đế Hư vui vẻ, hắn giống như trêu chọc hai người càng thêm điên cuồng. Cho dù hắn thoạt nhìn không thoải mái dưới thế công, nhưng tươi cười trên mặt càng rõ ràng, vừa đấu pháp kinh thiên động địa cùng hai người, vừa cười lớn:
- Con người a, đây là con người a…
Trong Ly Hận Thiên và Vô Ưu Thiên.
Hàng tỉ sinh linh ngẩng đầu, bọn họ thấy trên đỉnh đầu giống như che thêm một tầng mây đen thật dày.
Vốn là ban ngày, lúc này biến thành ban đêm. Có cảm xúc tuyệt vọng và áp lực truyền ra từ trong mây đen.
Hiện giờ mọi người đều đang chờ đợi, trong lòng cầu nguyện, bái lạy. Bọn họ biết đại nạn sắp đến, nhưng cũng không tuyệt vọng.
Bởi vì bọn ho tin, tin Thiên Chủ của mình, nhất định không tiếc hết thảy bảo hộ vùng thiên địa này! Về mặt nào đó, tín niệm của bọn họ là chính xác. Thiên Chủ Ly Hận và Thiên Chủ Vô Ưu quả thật không tiếc hết thảy bảo hộ bọn họ, tuyệt không khiến bọn họ gặp tổn hại!
Nhưng bởi vì như vậy, bọn họ cũng đánh mất hy vọng cuối cùng!
Tình thế rõ ràng thật khẩn cấp nhưng thời gian cứ tiếp tục trì hoãn.
Thiên Chủ Ly Hận và Thiên Chủ Vô Ưu đã phát giác Phương Nguyên đang làm gì, nhưng hai người đều không ngăn cản, giống như không phát giác được gì, vẫn cắn chặt răng liều mạng với Đế Hư. Rõ ràng biết Đế Hư hiện giờ thật đáng sợ nhưng cho dù thế nào cũng không thể phân thắng bại trong thời gian ngắn, bọn họ vẫn tiếp tục chiến đấu!
Trong lúc bọn họ kéo dài thời gian, Phương Nguyên lại không có. Người ngoài không biết Phương Nguyên làm thế nào hủy sáu trận luân hồi này. Bọn họ chỉ có thể cảm giác từng đợt chấn động của thiên địa. Cảnh này khiến bọn họ hiểu được, Phương Nguyên phải dùng khí lực toàn thân để phân cao thấp với sáu đại trận luân hồi!
Chẳng qua, sáu đại trận luân hồi có thể chịu nổi ba vùng thiên địa, cũng không hề chậm trễ vận chuyển. Từng là đại trận tập trung tâm huyết của Đế thị trong Đại Tiên Giới Bất Hủ vô tận, há có thể dễ dàng bị phá hư?
Cho nên chấn động xung quanh vẫn còn tiếp tục, giống như sắp sụp đổ, nhưng vẫn không sụp đổ.
Tuy sáu đại trận luân hồi không bị phá trong thời gian ngắn nhưng biến đổi tạo ra cũng cực kỳ đáng sợ. Ly Hận Thiên, Vô Ưu Thiên và Vong Sầu Thiên đều xây dựng trên sáu đại trận luân hồi. Vong Sầu Thiên đã bị hủy, Ly Hận Thiên và Vô Ưu Thiên còn đang đau khổ chống đỡ. Vốn nhờ vào bản lĩnh của bọn họ, thế giới này không khuyết điểm, hơn nữa tiên bảo trấn áp căn nguyên thế giới. Một thế giới không sơ hở ngay cả ma tức hắc ám cũng chỉ có thể chậm rãi ăn mòn mà không thể trực tiếp tác loạn trong thế giới này.
Chương 1894 Đã định kết cục
Nhưng hôm nay, tiên bảo trấn áp căn nguyên thế giới bị hai Thiên Chủ dẫn dắt ra số lượng lớn lực lượng, đối kháng Đế Hư, đến nỗi lực lượng trấn áp căn nguyên thế giới là không đủ. Hơn nữa hiện giờ sáu đại trận luân hồi đều bị thương nặng, chấn động không thôi, khiến hai phương thế giới không hề an ổn. Trong chớp mắt, không khỏi xuất hiện một vài hỗn loạn, lộ ra sơ hở cực kỳ nhỏ bé. Sơ hở như vậy, lúc bình thường sẽ hoàn toàn được chữa trị trong chớp mắt.
Đây là khả năng tự chủ của một vùng đại đạo thiên địa!
Nhưng hôm nay tình thế đã khác!
Không biết có bao nhiêu Thiên Ma, ma tức hắc ám đang vây quanh bên ngoài vùng thiên địa, đau khổ tìm kiếm cơ hội. Vốn hàng rào một phương thiên địa cũng không phải bọn họ có thể dễ dàng đánh vỡ nhưng sau khi phương thế giới kia xuất hiện, chúng nó điên cuồng lên, muốn tiến vào trong…
Một sơ hở nhỏ bé rốt cuộc tạo ra khe nứt. Thiên địa không trọn vẹn xuất hiên khe nứt, vô số Thiên Ma chen chúc đến, muốn vào bên trong. Sau đó rốt cục xuất hiện Thiên Ma chui vào trong Vô Ưu Thiên.
Con Thiên Ma này vọt vào Vô Ưu Thiên, hét lớn, biến ảo trong không trung. Sau đó sử dụng bản năng, biến ảo đủ loại hình dạng, thậm chí lộ ra điên cuồng hưng phấn, đánh tới sinh linh vùng trời thiên ngoại còn ngây thơ không biết gì. Sau đó, ma tức hắc ám dũng mãnh tiến vào, trong đó còn có ma vật hắc ám vô tận.
Trong Vô Ưu Thiên hiện giờ, sinh linh tu vi mạnh mẽ đều đi theo Thiên Chủ Vô Ưu chinh chiến Vong Sầu Thiên, không biết sống chết, ở lại đều là dân chúng và sinh linh già nua, yếu ớt, còn có không tu hành. Bọn họ kinh ngạc ngẩng đầu, thấy đại tai nạn hạ xuống, sau đó bọn họ há to miệng, tâm tuyệt vọng, suy sụp quỳ rạp trên mặt đất.
- Tai nạn đã đến, Thiên Chủ hiện giờ ở đâu…
Tất cả sinh linh Vô Ưu Thiên đều cảm giác được tai ương ngập đầu. Bọn họ vốn không thể đối kháng tai kiếp này!
Bên trong tàn khu Vong Sầu Thiên, Thiên Chủ Vô Ưu đang đối kháng với Đế Hư một cách vô ích, dùng hết thảy lực lượng chiến đấu, đột nhiên cảm giác biến hóa của Vô Ưu Thiên, cả người run lên. Hắn cảm giác đau đớn trong lòng, hàng tỉ sinh linh Vô Ưu Thiên đang cầu nguyện hắn, khẩn cầu hắn trở về, cứu giúp dân chúng… Nhưng hắn không làm được, hắn giương mắt nhìn, chỉ nhìn một vùng tuyệt vọng vô tận.
- Thiên địa của ta, ôi…
Thiên Chủ Vô Ưu bi phẫn rống to, hai mắt bốc lửa, sau đó ra quyết định. Hai tay hắn vung lên, khởi dậy đạo ấn, dẫn dắt lực lượng nào đó.
Trong Vô Ưu Thiên lúc này là một vùng đại loạn, có người đang phấn khởi chém giết Thiên Ma và ma vật hắc ám, càng nhiều là quỳ xuống đất khẩn cầu Thiên Chủ trở về. Khủng bố bọn họ đang đối mặt khiến bọn họ thành kính hơn bao giờ hết, chờ mong nhìn thấy thân ảnh của Thiên Chủ. Nhưng bọn họ không ngờ Thiên Chủ còn chưa trở về đã xảy ra biến hóa khác.
Vị trí trung tâm Vô Ưu Thiên, Hướng Sinh Thần Sơn đứng đỉnh thiên lập địa, còn cao hơn trời đột nhiên bị lực lượng nào đó triệu hồi, rễ cây chấn động, thoát khỏi đại địa, sau đó bay cao lên. Trên tiên đài dưới thần sơn, vô số người cầu nguyện dại ra nhìn tòa núi bay lên trời cao, đột phá cửu tiêu, tạo một lỗ thủng trên trời, biến mất tại thiên ngoại.
- Thần sơn…
Tất cả mọi người đang cầu nguyện đều ngây dại. Bọn họ khó có thể tưởng tượng mình vừa nhìn thấy gì…
Đại tai buông xuống, Thiên Chủ bọn họ không ra tay giúp bọn họ, ngược lại nhổ đi Hướng Sinh Thần Sơn.
Vô Ưu Thiên không có Hướng Sinh Thần Sơn trấn áp, đột nhiên yếu ớt hơn nhiều, lập tức chấn động thành nhiều khe nứt và bị ma tức hắc ám xâm nhập. Sau đó nhìn thấy ma tức hắc ám cuồng bạo hơn tiến vào, phía sau là ma vật hắc ám vô cùng vô tận. Dấu hiệu tai kiếp lập tức mạnh hơn mười lần, phô thiên cải địa, lan tỏa đến chúng sinh.
- Vì sao… vì sao vậy…
Không biết có bao nhiêu sinh linh Vô Ưu Thiên bi phẫn tuyệt vọng, rống lớn lên trời.
- Thiên Chủ đã bỏ rơi chúng ta rồi sao…
- Trước tai kiếp còn không ra tay bảo vệ mà còn nhổ đi Hướng Sinh Thần Sơn…
- Thiên Chủ, người bỏ rơi con dân mình sao?
Hy vọng càng lớn, thất vọng càng lớn.
Người đang cầu khẩn Thiên Chủ đáp xuống cứu bọn họ, nhìn Thiên Chủ Vô Ưu không những không xuất hiện mà còn nhổ đi thần sơn, lập tức sụp đổ, trái tim đầy bi phẫn và bất mãn, thậm chí còn oán hận nhìn trời.
Lúc này, không ai biết, Thiên Chủ Vô Ưu cũng từng liều mình tranh chấp vì Vô Ưu Thiên! Nhưng hiện giờ có tranh chấp thế nào cũng vô dụng! Vô Ưu Thiên đã bị ma tức hắc ám xâm nhập, đại thế đã mất, kết cục sụp đổ đã định!
Cho nên Thiên Chủ Vô Ưu gọi về Hướng Sinh Thần Sơn. Hắn chiếm toàn bộ lực tiên bảo, khí cơ tăng vọt, pháp lực mênh mông cuồn cuộn. Trong tàn khu Vong Sầu Thiên, tinh không u ám, một tòa thần sơn xuất hiện, giống như mãi tồn tại nơi đó, tản ra tiên uy không cách nào hình dung. Thiên Chủ Vô Ưu đứng trên đỉnh núi, trên mặt toàn tuyệt vọng và bi phẫn!
- Thế giới của chúng ta đã không còn…
Hắn lan tỏa khí cơ trên thần sơn ra xung quanh. Ma tức hắc ám vô cùng vô tận đều bị lực lượng thần sơn tạm thời bức lui. Lúc này, Thiên Ma và ma vật hắc ám đều không thể đến gần.
Ngay cả Đế Hư cũng tiêu thất quỷ dị, xung quanh không thấy bóng dáng của hắn. Chỉ có thể mơ hồ nghe được tiếng cười của hắn còn vang vọng xung quanh.
- Đại thế đã mất…
Chương 1895 Đã định kết cục (2)
Khi Thiên Chủ Vô Ưu đang mờ mịt, hắn nghe thấy thanh âm của Thiên Chủ Ly Hận.
Lúc quay đầu nhìn lại, nhìn thấy cả người Thiên Chủ Ly Hận đứng trên gốc cây đỉnh thiên lập địa, xuyên qua Hoàn Vũ. Cổ thụ kia không phải hư ảnh mà là chân thật, cành lá đạo uẩn bên trên đều là chân thật vô cùng, tản ra quang huy sáng chói. Hiện giờ, nàng đứng trên cành cổ thụ, giống Thiên Chủ Vô Ưu, thê lương, bi ai, mờ mịt nhìn xung quanh…
Ly Hận Thiên so với Vô Ưu Thiên càng bị ma tức hắc ám chú ý nhiều hơn, hơn nữa Thiên Chủ Ly Hận vốn triệu hồi càng nhiều căn nguyên tiên bảo để chiến đấu, cho nên thời gian Ly Hận Thiên bị ma tức xâm nhập cũng xấp xỉ Vô Ưu Thiên!
Không biết có phải cố ý an bài hay không, cục diện lại vô tình trùng hợp như thế. Thiên Chủ Vô Ưu và Thiên Chủ Ly Hận vốn có thể hy sinh thế giới của mình cứu vớt thế giới của đối phương, nhưng hiện giờ, hai thế giới đồng thời sụp đổ. Cho nên nàng cũng lựa chọn đồng dạng, triệu hồi Thái Sơ Cổ Thụ.
- Vì sao như vậy?
Bọn họ mê mang nhìn nhau, sau đó nói thì thào.
Trong đáy mắt tỏa ra quang mang âm lệ, tràn ngập hận ý điên cuồng.
Tại thời điểm này, lực lượng của bọn họ tăng lên nhiều, vốn có thể tiếp tục tìm tung tích Đế Hư, phân thắng bại với hắn. Nhưng bọn họ đều không làm vậy mà không hẹn cùng nhau diễn động lực tiên bảo, từng luồng tiên uy phóng ra, xé xác ma vật hắc ám xung quanh bọn họ thành bột mịn, sau đó pháp tắc vỡ nát trong hư không mở ra từng tầng.
Bọn họ vô cùng tức giận, vọt thẳng đến sáu đại trận luân hồi.
Lúc này, trong lòng bọn họ chỉ có bi phẫn và hận ý vô tận và điên cuồng mãnh liệt!
- Thiên Nguyên!
- Đều bởi vì Thiên Nguyên…
Nếu không phải Thiên Nguyên, thiên ngoại vốn ổn như bàn thạch làm sao có thể bị hủy diệt như thế?
- Chỉ bởi vì chúng ta nhất thời mềm lòng, triệu kiến sứ giả Thiên Nguyên, mới nảy sinh mầm tai họa, rốt cục rước lấy họa này…
Bọn họ lớn tiếng rống, càng rống càng bi phẫn.
- Thiên Nguyên các ngươi muốn độ kiếp, chẳng lẽ sinh linh trời thiên ngoại chúng ta phải chết sao?
- Chẳng lẽ chỉ có các ngươi còn sống mới là đúng sao?
Rống to lên, hai luồng thần quang của bọn họ đồng thời vọt đến trước sáu đại trận luân hồi. Ở trong này, bọn họ không tìm tung tích Phương Nguyên trước, thậm chí cũng không định tìm tung tích Phương Nguyên. Bọn họ chỉ hiệp lực đánh lên sáu đại trận luân hồi. Không ai hiểu sáu đại trận luân hồi hơn bọn họ, cho nên cũng không ai biết nên làm thế nào hơn bọn họ.
Tiên quang vô tận trực tiếp thêm vào sáu đại trận luân hồi, mạnh mẽ thôi động vận chuyển đại trận.
- Nếu phải chết, vậy cùng chết đi!
- Trời thiên ngoại bị hủy, Thiên Nguyên các ngươi cũng mơ tưởng tránh đại kiếp nạn lần này…
- Thế nào, ngươi có vừa lòng không?
- Ha ha…
Ầm… ầm ầm!
Lực tiên bảo vô tận của hai Thiên Chủ dừng trên sáu đại trận luân hồi. Thoạt nhìn không có gì thay đổi, nhưng đại trận chậm rãi vận hành đột nhiên chấn động kịch liệt, vận chuyển nhanh hơn. Trong lúc sáu đại trận luân hồi vận chuyển, thời không cũng thay đổi liên tục, hình ảnh tươi đẹp tráng lệ nhanh chóng hiện lên, lướt qua hết thảy, vạn vật đều có quy luật của bọn họ, biến hóa không ngớt.
Rầm rầm…
Giống như hải triều, ma tức hắc ám mãnh liệt tràn ra khi đại trận vận chuyển.
Từng tầng, từng vùng.
Đại trận này vừa động, hấp dẫn không chỉ là ma tức hắc ám và ma vực lúc trước hội tụ ở ba vùng trời thiên ngoại, tạo ra áp lực vô tận, còn có rất nhiều ma tức hắc ám Đế Hư dẫn đến. Tất cả ma tức này vốn khó khống chế nhất, không thể dẫn dắt, nhưng lúc này, được đại trận dẫn dắt, giống như sóng triều phẫn nộ dâng trào…
Từng tầng, từng đạo ngân hà vắt ngang qua hư không.
Một ngân hà màu đen, bên trong có khí tức phá diệt vô tận, mang theo tĩnh mịch tuyệt vọng.
Hiện giờ, môt ngân hà tĩnh mịch không ngừng tích tụ lực lượng, càng ngày càng nhiều ma tức hắc ám và ma vật, cùng với Thiên Ma, tràn vào ngân hà tĩnh mịch, khiến hơi thở tĩnh mịch bên trong ngày càng mãnh liệt, không chỉ khiến người ta kinh hãi, thậm chí sau khi thấy, khiến người ta tuyệt vọng, khủng hoảng!
- Ngươi muốn phá hủy sáu đại trận luân hồi?
- Ngươi muốn hủy vùng trời thiên ngoại, nhờ vào cái này đổi lấy sinh cơ của Thiên Nguyên?
Hai Thiên Chủ xuất hiện, trên mặt đầy vẻ mỉa mai, phẫn nộ. Hiện giờ bọn họ căn bản không nhìn thấy Phương Nguyên ở nơi nào, lúc bọn họ chạy đến sáu đại trận luân hồi, Phương Nguyên đã cảm nhận được sát ý và phẫn nộ của bọn họ, đã sớm tránh đi, hẳn là lo lắng bọn họ trong lúc phẫn nộ sẽ trấn sát hắn!
Chỉ tiếc, sứ giả Thiên Nguyên vẫn quá ngây thơ!
Hắn nghĩ hai Thiên Chủ hiện giờ muốn giết hắn hả giận, nhưng trên thực tế hai Thiên Chủ mới không có tâm tư này.
Trảm một người hay đồ sát một thiên, cái nào hả giận hơn?
Hiện giờ, hai Thiên Chủ phẫn nộ vô tận, thầm nghĩ hoàn toàn hủy đi Thiên Nguyên!
- Ngươi hao tổn tâm trí, muốn đánh tan vùng trời thiên ngoại chúng ta, muốn hủy sáu đại trận luân hồi, bảo trụ Thiên Nguyên…
Thiên Chủ Vô Ưu rống giận vào bóng tối vô tận. Hắn biết, Phương Nguyên nhất định tránh trong bóng tối vô tận, nhìn bọn họ tức giận, cho nên lời này của bọn họ cũng mang theo phẫn nộ và thích chí vô tận:
- Nhưng ngươi căn bản không hiểu, ngươi căn bản không biết cái gì. Sáu đại trận luân hồi này há có phải vật ngươi có thể dễ dàng hủy diệt, có thể thay đổi?