• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full [Zhihu] Hệ liệt lục linh châu (1 Viewer)

  • Truyện 13: LỤC LINH CHÂU 樱桃小酒 P4

16.

A Vũ có chút sốt ruột, tôi đưa mắt ra hiệu cho hắn, nghiêm túc nhìn vào đôi mắt AKun.

"Chúng tôi muốn mua, không phải là âm bài bình thường.

"Mà là cực âm chi bài."

Sắc mặt Akun, lập tức thay đổi.

Quả nhiên ông ta biết cực âm chi bài!

Kiều Mặc Vũ lập tức duỗi tay từ túi xách của Tống Phỉ Phỉ lấy ra hai bó tiền đặt lên bàn: "Chúng tôi! Rất rất giàu!"

Cơ bắp trên mặt Akun giật giật, Kiều Mặc Vũ lập tức lại lấy ra hai bó tiền.

"Cái cực âm chi bài này..."

Kiều Mặc Vũ trực tiếp ném túi xách của Tống Phỉ Phỉ qua.

Tống Phỉ Phỉ tát một cái vào đỉnh đầu cô ấy: "Ngốc quá, cái túi này đắt hơn tiền!"

Akun cuối cùng không chịu nổi đợt tấn công tiền tài của Tống Phỉ Phỉ.

Akun nói, cái gọi là cực âm chi bài, chính là Phật Bài Cổ Mạn Đồng mang theo lời nguyền của linh hồn tà ác.

Phật bài này có thể giúp người ta đạt được mọi thứ họ muốn, nhưng cũng sẽ cướp đi linh hồn của người đeo nó.

Nếu muốn không bị phản phệ, cần phải cung cấp cho Phật bài một trinh nữ mỗi tuần.

Máu trinh nữ, là lễ vật mà cực âm chi bài yêu thích nhất.

Mà hiện tại, Phật bài này đang nằm trong tay A Lang.

Thấy bộ dáng ba người chúng tôi ngơ ngác, A Vũ vỗ trán một cái, mở điện thoại ra lướt một lượt.

"A Lang là nam minh tinh đang hot nhất trong nước, đỉnh lưu!

"Fan của anh ấy có thể xếp hàng từ đây đến mặt trăng."

Bởi vì nhận được kha khá tiền, Akun cho chúng tôi mượn một chiếc bùa chính quy rất mạnh.

Đây là một chiếc Phật bài Tháp Nhĩ Ba.

Tháp Nhĩ Ba là một vị Tà Phật nổi tiếng của Thái Lan, theo truyền thuyết nó có thể ăn quỷ thần.

Akun nói, cực âm chi bài quá mức tà môn.

Nếu chúng tôi gặp nguy hiểm trong quá trình lấy cực âm chi bài, có thể lấy được Phật bài Tháp Nhĩ Ba.

17.

Chúng tôi rời khỏi Akun, lại ngựa không ngừng vó chạy đến Bangkok.

Bởi vì tối nay A Lang có buổi họp fan ở Bangkok.

Lý tưởng thì đầy đặn, hiện thực thì thiếu thịt.

Trăm triệu lần không nghĩ tới, buổi fanmeeting lại có nhiều người đến thế.

Mấy người chúng tôi bị dồn ở phía ngoài cùng, thậm chí còn không nhìn thấy bóng dáng của A Lang.

“Ai nha, nhường một chút, cho tôi vào trước, tôi là sinh viên đại học!"

Kiều Mặc Vũ cố gắng chen vào đám đông, nhưng bị một cô gái trong đó dùng sức đẩy một phen.

Cô gái này cầm đèn cờ, trên mặt viết hai chữ "A Lang" bằng màu đỏ, trên quần áo cũng có in hình của anh ấy.

Xem ra là một fan cuồng.

"Cô chen gì đấy! Cô có phải là thành viên của fanclub chúng tôi không hả!"

Fanclub, ba người chúng tôi liếc nhau, có ý tưởng.

"Cô gái này, tôi rất thích A Lang, tôi là fan cuồng của anh ấy!"

“Xin hỏi làm thế nào để tham gia hội ủng hộ?”

Cô gái nhìn thấy chiếc vòng tay mà Tống Phỉ Phỉ đeo, mắt sáng rực lên.

“Chỉ cần mỗi người đóng 100.000 baht phí hội viên, sau đó mỗi năm mua thêm 100.000 baht hàng hóa của A Lang, là có thể tham gia.”

Tống Phỉ Phỉ lập tức lấy ra một tấm thẻ đen:

“Đóng tiền ở đâu?

Cô gái này cũng là người Trung Quốc, mọi người đều gọi cô là Hoa Hoa.

Hoa Hoa dường như có ảnh hưởng không nhỏ trong hội ủng hộ, bởi vì bất kỳ cô gái nào đeo huy hiệu hội ủng hộ đều nhường đường cho cô.

“Không cần đi, tối nay tôi có thể dẫn các bạn tham gia bữa tiệc riêng của A Lang.”

Tôi và Kiều Mặc Vũ bắt đầu liều mạng nịnh nọt Hoa Hoa.

Tống Phỉ Phỉ không làm được việc này, cô ấy nói chuyện với ai cũng ngẩng cao đầu, giống như đang ra lệnh.

18.

Dưới sự dẫn dắt của Hoa Hoa, mấy người chúng tôi trực tiếp chen chúc đến hàng ghế đầu.

A Lang quả nhiên có chút tư sắc, làn da trắng nõn, đôi mắt đào hoa phong lưu đa tình, nhìn ai cũng dường như mang theo vài phần ái muội.

“Aaaaaaa!”

"A Lang đẹp trai quá!

"A Lang em yêu anh!"

Kiều Mặc Vũ vẫy một cây gậy phát sáng không biết từ đâu lấy được, hét lớn đến mức kêu trời gọi đất.

Đường đường là truyền nhân của Địa sư, hậu duệ của Khâm Thiên Giám, vì một tấm âm bài mà cũng không màng đến danh dự.

Thật là thế tục suy đồi, tâm tư con người không còn cổ kính.

Tôi chán ghét liếc Kiều Mặc Vũ một cái, sau đó giơ cao đèn bảng trong tay.

"A Lang A Lang! Ánh sáng vô hạn!

"Aaaaaa!!!!

"A Lang lấp lánh, lòng em bay bổng!!!"

Kiều Mặc Vũ và tôi hét đến mức cổ họng sắp khàn cả rồi, mồ hôi vã ra một vầng trán.

Hoa Hoa rất hài lòng với biểu hiện của chúng tôi, cho rằng chúng tôi vừa chịu chi vừa chịu khó, là fan trung thành của A Lang.

Chờ buổi gặp mặt kết thúc, đã là hơn mười giờ tối.

Rất nhiều fans vẫn còn chen chúc bên ngoài hội trường không chịu rời đi. Hoa Hoa nháy mắt với chúng tôi, dẫn chúng tôi vòng ra cửa sau.

Chẳng bao lâu, một chiếc Minibus màu đen chở chúng tôi đến một căn biệt thự trên núi.

"Hoa Hoa, số lượng hôm nay đã đầy rồi."

Một người đàn ông đeo khẩu trang chặn chúng tôi lại, cúi xuống nhìn qua cửa sổ một cái.

Nhìn thấy ba người chúng tôi, hắn có chút bất ngờ.

"Hoa Hoa ánh mắt càng ngày càng tinh tường rồi. Vậy thế này đi, tôi giúp cô đặt lịch, giờ này tuần sau cô lại đến."

Hoa Hoa cũng không tức giận, cười hì hì đưa chúng tôi trở về khách sạn.

19.

Hóa ra mỗi tuần A lang đều mời một vài fans đến biệt thự của hắn để tụ hội.

Những fans này do fans hắn chịu trách nhiệm lựa chọn, đều là những cô gái trẻ đẹp đặc biệt.

Nghe nói A Lang thích những cô gái nhỏ tuổi, đặc biệt là trẻ vị thành niên.

Tôi có chút không hiểu, này khác gì với môi giới mại dâm chứ?

Hoa Hoa tỏ ra đắc ý, suốt dọc đường ca ngợi A Lang lên tận mây xanh.

Nói hắn không chỉ đẹp trai, mà còn dịu dàng chu đáo, vừa có tiền vừa lãng mạn.

Tôi nhịn nửa ngày, cuối cùng vẫn không nhịn được:

“Nhưng hắn, hắn ngủ với fan đó?”

Hoa Hoa che miệng cười khúc khích, ánh mắt liếc đưa:

“Cô ngốc à, anh ấy không ngủ với fan thì chúng ta đâu có cơ hội?

Theo tôi thì đây mới là phúc lợi lớn nhất của việc theo đuổi thần tượng chứ!

Thần tượng không ngủ với fan thì căn bản không phải là thần tượng tốt!”

Ba chúng tôi đều im lặng, một lúc sau vẻ mặt Kiều Mặc Vũ khâm phục mà nhìn Hoa Hoa, bắt đầu vỗ tay.

“Bạch bạch bạch!"

"Chị Hoa thật có tầm nhìn xa trông rộng!

"Lắng nghe một lời của người hiền, hơn đọc sách mười năm!"

Tôi cũng vẻ mặt khâm phục mà bắt đầu vỗ tay, chỉ là tiếng vỗ tay của tôi là dành cho Kiều Mặc Vũ.

Giới hạn của con nhỏ này, thật sự là vượt quá tưởng tượng của tôi.

Để diễn cho đến cùng, chúng tôi hóa thân thành fan cuồng nhiệt của A Lang.

Hắn đi đâu chúng tôi theo đến đó, luôn cầm bảng đèn đứng ở hàng đầu.

Bởi vì ngoại hình ưu tú, khí chất xuất chúng, chỉ sau vài ngày, ngay cả A Lang cũng chú ý đến chúng tôi.

Một tuần theo đuổi thần tượng này khiến chúng tôi mệt mỏi, ngay khi tôi sắp mất kiên nhẫn, cuối cùng cũng chờ đến buổi gặp mặt riêng của A Lang.

Buổi tối buổi gặp mặt, Hoa Hoa đã đến vào buổi chiều.

Không chỉ mang theo vài chiếc váy đẹp, thậm chí còn mang theo một chuyên viên trang điểm.

Cô ấy mỉm cười đầy ẩn ý với chúng tôi:

"Tối nay người rất ít, ngoài các cô ra, chỉ có một cô gái.

"Phải nắm lấy cơ hội, cũng không biết ai sẽ là người may mắn đó nhỉ~"

20.

Trong biệt thự của A Lang, có một tầng hầm ngầm khổng lồ.

Phòng trang trí giống như một phòng VIP của KTV, ánh sáng mờ ảo lại gợi tình.

Chúng tôi đã đợi rất lâu, A Lang mới thong thả đến muộn.

"Các em gái của tôi, để các em đợi lâu rồi phải không?"

Tôi hất tóc sang một bên:

"Anh biết là tốt rồi."

Cuối cùng cũng được gặp thần tượng, không cần phải giả vờ làm fan cuồng nữa.

A Lang khựng lại, một cô gái khác trong phòng có chút tức giận liếc tôi một cái:

"Muốn dùng chiêu này để khiến cho anh trai chú ý, thật là không biết xấu hổ."

A Lang nhẹ giọng cười, nụ cười ấy khiến tim tôi đập nhanh hơn vài nhịp.

Cảm giác quen thuộc chết tiệt này!

Tôi nheo mắt nhìn chiếc Phật bài treo trên cổ hắn, chính là thứ này, khiến A Lang giơ tay nhấc chân để trở nên hấp dẫn chết người.

Cô gái đi cùng chúng tôi mặc dù trang điểm đậm nhưng trông có vẻ trẻ hơn tuổi.

A Lang yêu cầu chúng tôi tự giới thiệu, cô gái đứng dậy vặn vẹo eo:

"Người ta tên là Tuyết Nhi, năm nay mới tròn 18 tuổi ~”

Tới cũng tới rồi, tuyệt đối không thể thua ở nơi này.

Kiều Mặc Vũ cắn chặt răng, trưng ra vẻ mặt như đi tìm chết.

Cô ấy giống như một con lật đật lắc lư một chút, bóp giọng hô to:

"Người ta tên là Kiều Kiều, tháng trước mới vừa tròn 18 tuổi ~”

Tuyết Nhi tức giận đến mức xoay người, còn chưa kịp nói gì Tống Phỉ Phỉ cũng thống khổ mà đứng lên.

Vẻ mặt cô ấy như bị táo bón, giọng nói nhẹ như muỗi kêu:

"Người ta tên là Phỉ Phỉ, tuần trước mới vừa tròn 18 tuổi ~”

Tôi thở dài một hơi, nhắm mắt đứng lên:

"Người ta tên là Châu Châu, hôm qua mới vừa tròn 18 tuổi!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom