• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full [Zhihu] Em trai tằm (3 Viewers)

  • Phần 4 END

10.

Lúc tôi ra mở cửa, mấy người phụ nữ đó đã gầy đi mấy vòng.

Quần áo may từ tơ tằm bó chặt trên người, không còn vẻ xinh đẹp mà chỉ khiến người ta cảm thấy nghẹt thở.

“Tiểu An, mau gọi mẹ của cô ra cứu chúng tôi đi.”

Dì Từ đau khổ nói.

Tôi lạnh lùng nhìn chằm chằm vào họ:

“Mẹ tôi có việc nên đi xa mấy ngày nay rồi, có việc gì không?”

Mọi người nghe xong thì ngẩn ngơ.

“Vậy phải làm sao bây giờ?”

“Cô không biết đâu, bộ đồ này mặc lên rất đẹp, nhưng mà…”

“Nhưng mà cho dù chúng tôi cố gắng thế nào thì vẫn không thể cởi ra được.”

Nói xong, một dì trong số đó dùng sức xé quần áo trên người.

Lớp vải tơ tằm kia dường như đã dính chặt vào da thịt, dù cố gắng thế nào cũng không thể tách nó ra được.

“Không những không cởi ra được mà bộ quần áo này còn càng lúc càng bó sát, chật đến mức tôi sắp không thở được nữa rồi.”

Tôi nhìn vẻ mặt hoảng sợ của họ, châm chọc nói:

“Sao các người không tìm con nhỏ kia nghĩ cách cho? Bộ quần áo này và phương pháp nuôi tằm m/á/u không phải là do cô ta chỉ cho các người sao?”

Dì Từ nghe vậy, chép miệng nói:

“Cái cô yêu nữ đó không biết dùng phương pháp gì, nửa đêm dẫn hết tằm trong làng đi rồi!”

Tôi nhướng mày hỏi:

“Đi rồi?”

“Đúng vậy! Tôi nghe theo lời cô ta dạy, mua m/á/u về cho chồng tôi ăn. Nhưng mà, chồng tôi cứ như bị mất trí vậy!”

“Muốn cản cũng không cản được, chắc chắn là đi theo yêu nữ kia rồi.”

Tôi nghe đến đây, đáy lòng nảy sinh dự cảm không tốt.

Hỏng rồi, Tiểu Yến thế này là muốn hiến tế tất cả phụ nữ trong làng cho tằm m/á/u!

Đúng lúc này, phía xa vọng đến giọng cười the thé.

Tôi nhìn kỹ, hàng chục con tằm m/á/u vặn vẹo người vây kín xung quanh.

Đi theo phía sau chúng, là Tiểu Yến với nụ cười lạnh lùng.

Cô ta hất cằm cười khẩy:

“Đây không phải những bộ quần áo tơ tằm mà các người thích nhất sao?”

“Tại sao phải cởi ra?”

“Muốn mặc quần áo đẹp thì phải trả giá đắt.”

Theo hướng tay cô ta chỉ, những người phụ nữ trong làng lần lượt rên rỉ trong đau đớn.

Hoa văn tinh xảo trên quần áo của họ biến mất, hoá thành những sợi tơ m/á/u đâm sâu vào da thịt, tạo thành những cái kén đẫm m/á/u.

Tiểu Yến cười ngạo nghễ, tức giận nhìn tôi chằm chằm.

“Tôi nhẫn nhịn em trai chị lâu như thế chỉ vì hôm nay mà thôi.”

“Cũng nhờ gả đến nhà chị, tôi mới biết được một kế hay thế này.”

Nói xong, cô ta ra lệnh cho vài con tằm m/á/u lao về phía tôi.

Nhưng trước khi chúng tiến gần đến tôi, một tiếng gầm chói tai từ trong sân nhà tôi vang lên.

Mái nhà trong phòng em trai tôi bị nhấc lên, một con tằm khổng lồ đỏ như m/á/u nhanh chóng lao đến bên cạnh tôi.

Ngay khoảnh khắc nó xuất hiện, những con tằm m/á/u bên cạnh Tiểu Yến lập tức dừng lại.

Cơ thể chúng run lẩy bẩy vì sợ hãi.

Cho dù Tiểu Yến thúc giục thế nào, chúng cũng không dám tiến về phía trước nửa bước.

“Chị… Chị nuôi thứ quái quỷ gì vậy?”

Tiểu Yến mím môi nhìn tôi.

Tôi vuốt ve con tằm bên cạnh mình, nhẹ giọng nói:

“Đây mới là tằm m/á/u chân chính.”

“Những thứ trong tay cô chẳng qua chỉ là đồ phế thải.”

Cô ta bị tôi chọc tức, điên dại hét to:

“Sao có thể thế được?”

“Rõ ràng tôi đã làm đúng theo phương pháp của mẹ chị để luyện ra mà! Không thể sai được!”

Tôi cười lạnh, nhìn về phía cô ta:

“Cô không sai, người sai là mẹ tôi.”

“Cô chưa biết nhỉ? Phương pháp của mẹ tôi, chính là do tôi nói cho bà ta biết đó.”

11.

Trong mắt Tiểu Yến tràn đầy sự khó tin.

“Ban đầu, tôi chỉ muốn lợi dụng mẹ tôi để luyện em trai tôi thành tằm m/á/u. Nào ngờ, cô thế mà lại tham lam những tấm tơ tằm đó rồi đồng ý gả đến đây.”

“Tôi vốn dĩ muốn tha cho cô một mạng, chính cô lại quay đầu muốn đẩy tôi vào chỗ ch/et.”

Tôi bước từng bước tiến lại gần cô ta, vẻ mặt của Tiểu Yến trở nên bất an.

“Không thể nào, nếu như chị có bản lĩnh như thế, tại sao luôn phải chịu khổ trong ngôi nhà này!”

Tôi lạnh nhạt nói:

“Tôi cần lòng tham của mẹ tôi, cần bà ta và em trai tôi trở thành vật lót đường cho tôi, đổi mạng cho tằm m/á/u của tôi.”

“Lúc đầu cô nhẫn nhịn ở trong nhà tôi, giả vờ ngoan ngoãn không phải cũng vì lý do này sao?”

“Thật ra, chúng ta xem như là cùng một loại người.”

Tôi chầm chậm chỉ tay về phía Tiểu Yến, tằm huyết bên cạnh lập tức phóng ra hàng nghìn sợi tơ tấn công cô ta.

Tiểu Yến hoảng sợ, lấy bình nước lưu huỳnh phía sau ném về phía nó.

Đáng tiếc, tất cả đều vô dụng, tằm m/á/u bị kích động thì há miệng, phun sương máu ra.

Khi sương máu rơi xuống người Tiểu Yến, da cô ta lập tức bị ăn mòn.

“Aaa, mặt của tôi!”

Nỗi đau đớn dữ dội khiến cô ta la hét thảm thiết.

Tôi không có thời gian quan tâm đến cô ta, nếu trễ thêm chút nữa thôi, tất cả những phụ nữ trong thôn đều sẽ mất mạng.

Những cái kén máu đó quấn quanh cơ thể con người, trên đó mơ hồ phản chiếu một luồng ánh sáng đỏ đáng sợ.

Tôi giơ tay thu về toàn bộ sợi tơ đẫm m/á/u đó, cái kén bấy giờ mới thả đám người kia ra.

Trên người họ thấm đầy m/á/u và vết thương, chắc hẳn đời sau không còn dám mặc quần áo lụa nữa.

Khi tôi quay lại, Tiểu Yến đang che mặt chuẩn bị bỏ chạy.

Lần này, tôi tuyệt đối không để cô ta chạy thoát.

“Đi đi, hãy ăn hết những thứ người không ra người quỷ không ra quỷ đó đi!”

Nhìn bóng dáng của những con tằm m/á/u đi xa dần, trước mắt tôi chỉ còn lại một màu đỏ tàn khốc.

12.

Cơn mưa bão hôm qua đã gột rửa làng tôi sạch sẽ.

Người trong làng không dám bàn bất cứ điều gì liên quan đến tằm nữa.

Những sợi tơ giăng kín khắp nơi đều bị lửa thiêu rụi hết cả.

Tôi nằm trong sân, chơi đùa với những con tằm m/á/u nhỏ bằng ngón tay.

Năm xưa, khi tôi vừa sinh ra, mẹ tôi thấy tôi là con gái nên cảm thấy rất chán ghét.

Giữa mùa đông lạnh giá, bà ta ném tôi, một đứa trẻ 5 tuổi vào trong giỏ đựng tằm chết, để mặc tôi tự sinh tự diệt.

Nhưng điều bà ta không ngờ là, một con tằm m/á/u nhỏ bé vô tình sống lại nhờ vào hơi ấm trên cơ thể tôi.

Từ đó trở đi, cuộc đời của tôi và con tằm m/á/u này gắn bó mật thiết với nhau.

Giống tằm m/á/u càng quý, tuổi thọ của nó sẽ càng ngắn.

Thế nhưng không sao cả, tôi đã giúp nó luyện ra một thân tằm m/á/u mới rồi.

Tôi thì thầm với nó:

“Cảm ơn vì khi đó đã cứu tao.”

Một cơn gió lạnh thổi qua, thứ duy nhất có thể đáp lại tôi, trong khoảng sân trống lúc này chỉ là ánh sáng đỏ nhức mắt trên cơ thể những con tằm m/á/u.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom