Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 623
Các bạn đang đọc truyện Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân – Chương 623 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
****************************
Chương 623 LẠI XUẤT HIỆN RỒI
Cô gái đeo kính mát Prada nhìn hắn trong chốc lát rồi giơ hai tay lên vỗ mấy cái. Đám người áo đen vây quanh tản ra khắp nơi, đứng ở đằng xa theo bốn hướng Đông Tây Nam Bắc, quay lưng về phía bọn họ, mắt nhìn thẳng phía trước.
Seth hơi ngẩn người, không biết cô gái này muốn làm gì, hắn nhìn ba dượng của mình hỏi ý, lại phát hiện người ba dượng vốn một tay che trời ở Rothlaw của mình dường như cũng phải khom lưng cúi đầu nghe lời trước mặt cô gái này.
Rốt cuộc cô ta là ai?
Seth còn đang ngẫm nghĩ, cô gái đó đã lên tiếng.
Giọng tương đối trầm thấp, phát âm tiếng Đức không chuẩn, nhưng ngữ pháp không sai, hẳn là đã khổ công học tập.
Cô ta nói với Seth: “Anh là Seth à?”
“Đúng.” Seth gật đầu, lại nhìn về phía ba dượng của mình, thấy ông ta vẫn cúi đầu, cung kính đứng ở bên cạnh cô ta, như cấp dưới đứng bên cạnh cấp trên vậy.
“Nghe nói anh bị nữ luật sư của Đế quốc Hoa Hạ làm cho thảm lắm à?” Trong giọng nói của cô ta mang ý cười.
Lúc này Seth đã nhìn được rõ ràng. Tuy đeo kính râm lớn che một nửa gương mặt, nhưng hắn vẫn nhìn ra được cô gái này là Hoa kiều.
Cùng một chủng tộc với du học sinh mà hắn giết chết và nữ luật sư của Đế quốc Hoa Hạ kia.
Seth trở nên cảnh giác, không biết cô ta muốn làm gì.
“Anh có muốn báo thù không?” Cô ta không đợi Seth trả lời mà nhẹ nhàng hỏi tiếp một câu.
Seth ngẩng phắt lên, nhìn chằm chằm vào cô ta, muốn biết rốt cuộc cô ta có ý gì, “Cô nói thật à?”
Lúc này ba dượng Seth gật đầu theo, giọng âm u, “Cô đây nói đương nhiên là thật. Seth à, con nhất định không được buông tha cho nữ luật sư đó.”
Seth hừ một tiếng, cứng cổ nói: “Nếu ả rơi vào trong tay con, con nhất định sẽ cho ả đẹp mặt! Nhưng mà…” Hắn đổi chủ đề, “Con phải lưu vong, việc báo thù đành phải phiền đến ba rồi. Ba tuyệt đối không được để cho ả đó sống dễ chịu!”
Hắn vung nắm đấm lên, giọng nói hơi lớn, vang vọng rất rõ ràng trong đêm tối tĩnh lặng.
Cô gái kia vội ho một tiếng, lấy mu bàn tay che ở trước miệng, mơ hồ nói: “Mười giờ sáng mai, nữ luật sư đó sẽ một mình ở bên hồ Quốc Vương chờ người. Người của chúng ta sẽ bắt lấy cô ta, sau đó tùy anh xử lý.”
Nói xong, cô ta chìa tay ra, để lộ một ống tiêm nho nhỏ màu trắng bạc nằm trong lòng bàn tay.
“Đây là cái gì? Ma túy à?” Ánh mắt Seth lộ ra vẻ dâm tà, trong đầu hắn nhớ lại dáng người hoàn hảo của Cố Niệm Chi, bất giác nuốt nước bọt.
Dùng ma túy để khống chế phụ nữ là mánh khóe thường thấy của xã hội đen.
“Ma túy ư? Ha ha, thứ này còn lợi hại hơn ma túy nhiều.” Cô ta nắm bàn tay lại, cầm chặt chiếc ống tiêm màu trắng bạc, nói với vẻ đầy hàm ý, “Cái này gọi là H3aB7, anh nhìn cho kĩ, ngày mai có người cầm nó phối hợp với anh.”
Cô ta nói xong thì đi ngay, xoay người vô cùng dứt khoát, chỉ để lại ba dượng York của Seth còn đứng đó.
Seth buồn bực nhìn theo bóng lưng đi xa của cô ta, rồi quay sang nhìn ba dượng của mình: “Ba, việc này có thật không?”
York nghiêm túc gật đầu, “Seth, ngày mai con đến hồ Quốc Vương, đưa nữ luật sư kia đi. Ba sẽ không bỏ qua cho bất kì kẻ nào dám đối đầu với chúng ta!”
Nghe ba dượng nói vậy, Seth mới thấy yên lòng.
Đối với lời của cô gái xa lạ kia, hắn vẫn mang tâm trạng nửa tin nửa ngờ. Dù sao, mới lần đầu tiên gặp mặt đã nói muốn giúp hắn đối phó với nữ luật sư kia, có phải cô ta hơi tốt quá không?
“… Vì sao bọn họ lại muốn xử nữ luật sư đó?” Seth nghi hoặc hỏi York, “Ả cũng kiện bọn họ à?”
York nhìn hắn đầy ẩn ý, “Thù oán giữa bọn họ và ả còn lớn hơn chúng ta nhiều. Bọn họ muốn mượn dao giết người, chúng ta cũng nhân cơ hội lợi dụng thôi. Bọn họ đã đồng ý với ba, chỉ cần con giết được nữ luật sư đó, bọn họ sẽ giúp con đi Mỹ thay hình đổi dạng, hơn nữa có một thân phận hợp pháp.”
“Thật ạ?” Seth mừng rỡ. Hắn vốn muốn trốn đến Bắc Phi, nhưng dù sao nơi đó cũng nghèo đói lạc hậu, chỉ có thể ở lại số ít thành phố lớn, đương nhiên không phồn hoa náo nhiệt bằng nước Mỹ.
“Bọn họ có thủ đoạn cực kì cao cường, thế lực chúng ta không thể tưởng tượng được. Lần này con trốn ra được, thật ra là do bọn họ đứng đằng sau.” York rõ ràng vô cùng tin phục cô gái đó, “Hơn nữa, cho dù bọn họ khoác lác, thì tiền bỏ ra cũng không phải giả.”
“Tiền ấy ạ?” Seth nghi hoặc nhìn York, “Bỏ ra bao nhiêu?”
“Một trăm triệu đô la Mỹ, mua mạng của nữ luật sư đó, còn cho con thân phận hợp pháp, giúp con đi Mỹ.” York bình tĩnh nhìn Seth, “Ba đã đổi cho con năm triệu Euro ở trong thẻ của con rồi.”
Vừa nghe thấy mình có năm triệu Euro có thể tiêu xài, trong lòng Seth lập tức vui như nở hoa.
Không cần biết có lấy được thân phận người Mỹ mà đối phương hứa hẹn hay không, nhưng tiền tươi thóc thật đã chuyển vào tài khoản ngân hàng của bọn họ. Vả lại, hắn cũng hận Cố Niệm Chi vô cùng, cho nên đối với hắn, đề nghị của đối phương chẳng khác nào gãi đúng chỗ ngứa.
Hắn vốn cũng nghĩ liệu có phải đối phương cố ý bố trí bẫy để hại hắn không, nhưng nghĩ ngược lại, nếu như vậy, vì sao đối phương phải giúp hắn vượt ngục? Đây không phải là làm điều thừa à, có khác gì cởi quần đánh rắm đâu?
Cho nên hắn vẫn có khuynh hướng cho rằng đối phương muốn mượn dao giết người.
Dù sao cả đời mình cũng đã bị hai con ả của đế quốc Hoa Hạ kia làm hỏng rồi, cho nên hắn sẵn lòng làm con dao này. Huống chi, người ta đã trả giá cao như vậy, chẳng phải là hai bên tình nguyện hợp tác với nhau sao?
Seth đã nghĩ thông suốt, gật đầu chắc chắn, “Được, không thành vấn đề, ngày mai con phải giết chết nữ luật sư đó!”
Trong đầu Seth lại hiện lên nước da trắng trẻo nõn nà hơn sữa bò của Cố Niệm Chi, hắn liếm đôi môi khô khốc đỏ rực, cười khà khà hai tiếng.
Dặn dò mọi việc xong, York cũng đi luôn.
Một mình Seth leo lên chiếc SUV dừng ở ven đường. Chiếc xe đã đổ đầy xăng, trong xe còn có rất nhiều đồ ăn và nước uống, đủ cho hắn chạy thẳng một mạch đến Ý. Hắn vốn muốn mượn đường qua Ý để trốn đi Bắc Phi, nhưng vừa rồi cô nàng kia đã hứa hẹn, nếu hắn có thể xử lý nữ luật sư đó, bọn họ sẽ giúp hắn đi Mỹ, đương nhiên hắn không cần đi Ý nữa.
Dù sao thì tạm thời không thể ở lại Đức được.
Seth lạnh lùng cắm chìa khóa xe vào, mở máy, lao vào bóng đêm vô tận.
Sau khi rẽ vào đường cao tốc từ Munich đi về phía nước Ý, tâm trạng Seth rốt cuộc cũng thoải mái một chút.
Bị giam hai tháng, hắn đã sắp phát điên rồi, nếu phải ngồi tù cả đời, hắn thà chết đi cho xong.
Nửa đêm trên đường cao tốc không có nhiều xe, chỉ có một chiếc xe của hắn đang vững bước tiến về phía trước, thi thoảng có mấy chiếc xe container lướt qua bên cạnh hắn.
Seth lái được một lúc cũng cảm thấy nhàm chán. Vừa mở radio trên xe lên nghe nhạc, đột nhiên hắn nhìn qua kính chiếu hậu thấy một chiếc SUV đang nhanh chóng lao tới từ phía sau, giảm tốc độ trên làn xe bên trái, gần như đi ngang với hắn, sau đó cách hắn càng lúc càng gần.
Seth tức giận, muốn bắt hắn dừng lại à!
Hắn nhấn mạnh ga, muốn vọt tới phía trước, nhưng khi xe của hắn chạy càng lúc càng nhanh, xe bên cạnh hắn cũng càng lúc càng nhanh, không hề có ý giảm tốc độ.
Thấy mình sắp đâm vào đuôi xe trước mặt, Seth sợ tới mức giẫm mạnh phanh xe.
Bánh xe rít lên ken két, cuối cùng chiếc SUV của hắn phải giảm tốc độ.
Chiếc xe đi trên làn bên trái của hắn cũng giảm tốc độ theo.
Seth rất tức giận nhưng không dám tăng tốc, lẳng lặng lái xe suốt hai tiếng đồng hồ đến hồ Quốc Vương ở phía Nam Munich.
Hồ Quốc Vương thuộc thị trấn Berchtesgaden nằm giữa biên giới của Đức và Áo, là hồ nước xinh đẹp nhất gần núi Alps.
Seth đã đến đây rất nhiều lần, nhưng chỉ có lần này là hắn cảm thấy kích thích nhất.
Tới thị trấn nhỏ gần hồ Quốc Vương, Seth không có ý định ở khách sạn.
Hắn dừng xe ở một khe núi râm gần hồ Quốc Vương, sau đó nổi giận đùng đùng từ trên xe bước xuống.
Chiếc xe SUV vẫn luôn đi theo hắn cũng dừng lại, ngang nhiên đỗ ở phía sau xe hắn.
Seth bước đến, gõ vào cửa kính xe của đối phương, “Ông bạn, cố ý đúng không?”
Cửa kính xe chậm rãi hạ xuống, một người đeo kính râm ngó ra, xòe tay với hắn, để lộ ống tiêm màu trắng bạc nằm trong lòng bàn tay, cười nói: “Nhận ra chứ? Tôi tới giúp cậu. Không có chúng tôi, cậu có thể trốn khỏi viện được à?”
Seth hiểu ra người này hẳn chính là người mà cô gái kia nói sẽ đến giúp hắn.
Hắn nhìn vào trong xe, thấy bên trong còn có một người nữa, nhưng người đó cúi đầu, nghiêng người ngủ rất say.
“Các anh lo một mình tôi không xử được ả à?” Seth khịt mũi hừ một tiếng, “Một cánh tay tôi cũng bóp chết được ả.”
“Không lo, nhưng chúng tôi phải đề phòng.” Người nọ không xuống xe, rút một điếu thuốc châm hút một hơi, “Dù sao cũng là việc lớn, cô ta lại giảo hoạt vô cùng. Lỡ cô ta có người giúp đỡ, tôi ở đây còn có thể ngầm ra tay giúp cậu.” Hãy vào Vietwriter.vn.com để đọc truyện nhanh hơn!
Lần này bọn họ đi hai người, một người để trông chừng Seth, một người đúng là để đề phòng Cố Niệm Chi giở trò.
Seth kinh ngạc, “Không phải các anh nói chỉ có một mình ả ta đến đây ư?”
“Hẳn vậy, nhưng lỡ có biến thì sao?” Người này rất thận trọng, “Chúng tôi không muốn mạo hiểm.”
Chỉ muốn tận mắt nhìn thấy ả ta chết, chết một cách thê thảm nhất, nhục nhã nhất.
Đó là nhiệm vụ mà bà chủ bọn họ giao cho.
Không biết một cô gái nhỏ xinh như bà chủ bọn họ có thâm cừu đại hận gì với nữ luật sư kia, lại muốn dùng thủ đoạn ác độc như vậy để đối phó với cô ả…
Người này gõ rơi tàn thuốc, không nói gì thêm.
Seth nghĩ một lát, gật đầu nói, “Vậy tôi quay về ngủ một lát. Anh quan sát nhé, đến giờ gọi tôi.”
Người nọ biết Seth là một người đầu óc đơn giản, chỉ biết làm bừa, lơ đãng ừ một tiếng, xuất thần nhìn ngắm cảnh hồ gần đó.
Thời gian trôi rất mau, không bao lâu sau mặt trời nhô lên, ánh nắng xuyên mây phá sương mù, chiếu xuống mặt hồ Quốc Vương màu xanh ngọc, mặt nước gợn sóng tạo nên những ánh vàng lăn tăn óng ánh.
Nhưng rất nhanh một đám mây đen bay tới, che khuất mặt trời.
Người ngồi ở trong xe SUV phía sau Seth không ngủ, ngơ ngẩn nhìn chằm chằm vào một gốc cây liễu nghiêng ở phía trước cách bọn họ không xa.
Nghe nói đây là nơi mà nữ luật sư sẽ xuất hiện.
Sau một đêm chạy trối chết, lúc mới bắt đầu vì quá căng thẳng nên Seth không cảm thấy mệt, nhưng sau khi dừng ở bên hồ Quốc Vương, hắn mới thấy mệt mỏi vô cùng.
Hắn hạ ghế xe nằm ngang ra, ngả người xuống đó ngủ một giấc ngon lành, mãi đến khi có người gõ cửa sổ xe của hắn, “Dậy đi. Gần mười giờ rồi!”
Bình luận facebook