• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Vua mua sắm tam giới (2 Viewers)

  • vua-mua-sam-tam-gioi-153

Chương 153: Thần tượng trời sinh




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
81590.png

Xem ảnh 2
81590_2.png
Lý Hạo mặt không biến sắc, dường như không hề nghe thấy tiếng khóc đau đớn của Triệu Thiến.



Nữ trưởng quầy lại hơi do dự, nhưng rồi vẫn nâng tay lên.



“Hu hu hu...”



Triệu Thiến nghẹn ngào lắc đầu tránh né, nhưng Lý Hạo lại lấy ngân châm cắm thẳng vào cổ cô ta, cô ta lập tức cảm thấy cổ mình tê dại, không thể cử động.




Tuy rằng họ không thông minh, nhưng chắc chắn không ngu ngốc, tự biết dựa vào thu nhập của họ, chắc chắn không thể đền Ngưng Chân Lộ, nhưng ban nãy lúc xúc động họ đã đập vỡ không ít, Lý Hạo có tình có lý, nếu cậu tố cáo họ, chắc chắn họ không chịu được!

Lý Hạo càng khoan dung, trong lòng họ càng3áy náy nhiều hơn.

Họ đều là tầng lớp người làm công đơn thuần giản dị, họ cũng có tình người, sẽ phẫn nộ,cũng biết tự trách bản thân.

“Tôi không trách mọi người, nhưng tôi hi vọng sau này mọi người sẽ không bị lừa bởi những trò bịp vớ vẩn như này nữa.”

Giọng Lý Hạo thoáng dịu đi, tuy cậu nhỏ tuổi hơn hầu hết người ở đây, nhưng giờ cậu lại như người bề trên chân thành khuyên bảo mấy kẻ bề dưới.

“Tôi nói rồi, cô ấy tát cô, cô không được phép cử động.”

Dáng vẻ nhã nhặn thường ngày của Lý Hạo đã biến đâu mất, giờ này cậu như hóa thân thành một sát thủ lạnh băng, thản nhiên nói: “Không được phép cử động chính là không được2đánh trả, cũng không thể trốn tránh.”

Sau khi giải quyết xong Triệu Thiến, Lý Hạo quay người, nhìn đám người hóng hớt không dám nói một lời và lũ phóng viên truyền thông, cất giọng nói: “Tôi biết, Ngưng Chân Lộ và Ngưng Chân Dịch là sản phẩm mới, tôi cũng biết, trước đây các bạn đã bị nhiều kẻ buôn bán vô lương tâm lừa gạt, cho nên những chuyện xảy ra ngày hôm nay, tôi không trách mọi người.”

Nghe câu nói này của Lý Hạo, những người từng giận dữ đập phá quầy bán hàng giờ đều xấu hổ cúi gằm mặt xuống.

Kẻ có ý xấu chỉ châm ngòi thổi gió vài câu, họ đã chạy ngay tới phá Lý Hạo và quầy kinh doanh của cậu, nhưng Lý Hạo không2trách họ, cũng không yêu cầu họ bồi thường.

Khoan bàn tới trị giá của địa điểm quầy bán hàng này, chỉ cần nhắc tới bao nhiêu Ngưng Chân Lộ và Ngưng Chân Dịch bị phá hỏng đã phải đáng giá mấy mấy trăm tệ, hơn thế việc sửa chữa quầy hàng này nhanh nhất cũng phải mất một ngày , một quầy ở trung tâm thương mại như thế này, số lượng hàng hóa tiêu thụ một ngày phải tới bao nhiêu?

Nhưng tất cả điều đó Lý Hạo đều không truy xét, đây phải là tấm lòng cỡ nào? Là khí độ ra sao?

Đó là người lấy ơn báo oán, sao có thể là kẻ bất lương lừa gạt người tiêu dùng?

“Lý tổng, chúng tôi...”

Vài người cầm đầu náo loạn hung hăng9nhất ban nãy giờ xấu hổ nhìn Lý Hạo, hận không có cái lỗ nào mà chui xuống.

Lý Hạo càng khoan dung, trong lòng họ càng áy náy nhiều hơn.



Họ đều là tầng lớp người làm công đơn thuần giản dị, họ cũng có tình người, sẽ phẫn nộ,cũng biết tự trách bản thân.



“Tôi không trách mọi người, nhưng tôi hi vọng sau này mọi người sẽ không bị lừa bởi những trò bịp vớ vẩn như này nữa.”



Giọng Lý Hạo thoáng dịu đi, tuy cậu nhỏ tuổi hơn hầu hết người ở đây, nhưng giờ cậu lại như người bề trên chân thành khuyên bảo mấy kẻ bề dưới.



“Hiệu quả của Ngưng Chân Lộ và Ngưng Chân Dịch ra sao, tôi tin rằng trong lòng những người đã sử dụng đều có4đáp án của riêng mình, sao mọi người lại không tin vào cảm nhận của chính mình chứ?”



Trong đáy mắt Lý Hạo lộ tia xót xa, nói: “Nếu mọi người không tin tưởng bản thân, vậy mong mọi người có thể tin ở tôi.”



“Xin lỗi Lý Hạo...”



“Lý tổng, chúng tôi biết sai rồi.”



“Lý tổng, chúng tôi đều là kẻ làm thuê, nhưng mọi người vẫn có thể gom cho cậu chút tiền, dù nhiều dù ít cũng bồi thường một phần, nếu không lòng chúng tôi cũng không thể an ổn được.”



“Lý tổng, vừa nãy tôi đã đập phá, tôi đúng không phải con người! Chi bằng cậu tát tôi mấy cái đi! Không cần cậu phải nói, nếu tôi cử động tôi chính là cháu của cậu!”



Mọi người lại bắt đầu rộ lên, nhưng đáng cười ở chỗ, lần này mọi người không kêu gào đòi công bằng, mà tất cả đều muốn chủ động bồi thường tiền cho Lý Hạo hoặc muốn Lý Hạo đánh lại họ.



Thế mà lại còn có người chủ động tranh giành trả tiền cho cậu, giành được cậu đánh, yêu cầu này, đúng là kì quặc quá đi…



“Tình thế đã xoay chuyển, không ngờ sau khi Lý Hạo tiên sinh - chủ tịch xí nghiệp Hạo Thiên xuất hiện, trò hài rúng động này lại thay đổi một trăm tám mươi độ như vậy.”



MC truyền thông trực tiếp hiện trường thay đổi phản ứng, tiếp tục cho biết: “Ai mà ngờ được, hóa ra xí nghiệp Hạo Thiên và công ty dược Tả Thị lại bị hãm hại, chuyện cô gái áo đỏ trước đây chỉ là diễn kịch! Dùng âm mưu đáng sợ đến vậy để hãm hại Ngưng Chân Lộ và Ngưng Chân Dịch, rốt cuộc kẻ độc ác đứng sau màn là ai?”



“Chào chị, tôi có thể nói nhờ vài câu được không?”



Khi MC vẫn đang tường thuật lại diễn biến câu chuyện, không biết Lý Hạo đã đi đến cạnh chị ta từ bao giờ, nho nhã lễ độ hỏi.



“Hả… A ! Được chứ được chứ, đương nhiên là được rồi!”



Nữ MC có phần ngạc nhiên, rồi sau đó nhìn thấy Lý Hạo đẹp trai nhường vậy, mặt bỗng đỏ lên, vội vàng gật đầu nói: “Tiếp theo xin mời chính chủ tịch xí nghiệp Hạo Thiên - Lý Hạo tiên sinh nói vài lời.”



Với những tin tức có sức công phá như vậy, thường người trong cuộc vì tránh sóng gió, đương nhiên không chịu nhận phỏng vấn, nhưng Lý Hạo lại chủ động đến đây, nữ MC muốn còn không được. Hơn nữa hôm nay sau khi chứng kiến Lý Hạo tài năng đầy mình, chị ta cảm thấy mình đã bị hớp hồn bởi anh chàng vừa đẹp trai vừa nhiều tiền này rồi, đứng cạnh cậu mà trái tim như nai con chạy loạn, không thể không kích động.



“Chào mọi người, tôi là Lý Hạo, ông chủ sản xuất ra Ngưng Chân Lộ, cũng là thầy thuốc sáng chế ra Ngưng Chân Lộ.”



Lý Hạo nhận microphone, mỉm cười với màn ảnh, giới thiệu ngắn gọn xong liền nói thẳng: “Tại đây, tôi muốn nói một câu với người có ý đồ xấu, tôi nghênh đón tất cả sự cạnh tranh quang minh chính đại, nhưng nếu chỉ biết dùng vài mánh khóe diễn kịch trẻ con này, thật xin lỗi nhé, chỉ là không công giúp chúng tôi quảng cáo tăng độ nổi tiếng thôi.”



Nụ cười của Lý Hạo ngập tràn bỡn cợt, nói xong, cậu trả microphone vào tay MC, gật đầu lịch sự với chị ta rồi quay đầu đi mất.



Giữa sự bảo vệ của các chiến sĩ cảnh sát vũ trang, Lý Hạo và Trác Yến Vũ cùng nhau tới rồi lại cùng nhau đi.



Là nhân vật lớn, cậu chỉ cần đứng ra xây dựng giang sơn thôi, còn mấy việc vặt như xử lý Triệu Thiến và dọn dẹp hiện trường, tất nhiên sẽ có người khác làm.



“Tôi đã hiểu vì sao ông nội và họ chọn cậu rồi.”



Đi theo sau Lý Hạo, tiểu Châm Vương Ninh Vĩ khâm phục nói: “Cậu không chỉ có y thuật cao siêu, trí tuệ vô song, mà còn là một người rất biết tận dụng cơ hội ra oai, dựa vào những lời diễn thuyết ban nãy của cậu, sau khi phát sóng trên truyền hình, không chỉ loại trừ hết lời đồn xấu về Ngưng Chân Lộ và Ngưng Chân Dịch, mà chính cậu còn có thể được rất nhiều người sùng bái.”



“Anh ấy chính là một thần tượng trời sinh đó.”



Trác Yến Vũ kéo cánh tay Lý Hạo, cười nói.



Dù là người điêu ngoa nhưng đứng trước mặt người mình thích cũng không thể che dấu sự si mê.



“Thật sự lợi hại vậy sao?”



Bị hai người họ tâng bốc, Lý Hạo sờ mũi ngượng ngùng đáp: “Tôi chỉ ngẫu hứng làm việc thôi! Xem ra tôi là thiên tài thật rồi…”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom