Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
vua-mua-sam-tam-gioi-154
Chương 154: Cuộc chiến giá cả
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Hoa Lăng Đồng gầm nhẹ, rồi cầm điện thoại trên bàn, quát lên: “Vương Học Thành! Trong vòng nửa giờ, lập tức xách Vương Học Thành tới gặp tôi!”
Nữ thư kí ở đầu bên kia điện thoại sợ tới mức không dám thở, vội vàng nói lại với Vương Học Thành.
Hai mươi phút sau, Vương Học Thành mồ hôi ròng ròng đứng trước cửa phòng của Hoa Lăng Đồng.
“Cút vào đây!”
Lẽ ra sau khi thấy quầy hàng Ngưng Chân Lộ bị đập phá, gã đã rời cửa hàng trung tâm nhưng trên đường, qua điện thoại di động gã đã biết chuyện xảy ra, chính gã cũng không nghĩ rằng Lý Hạo có thể ngăn được cơn sóng này.
Vương3Học Thành tự hỏi lòng mình, tên nhóc này giống như người phát ngôn vậy, chẳng lẽ cậu ta có thể đoán được tương lai hay sao?
Hoa Lăng Đồng lạnh lùng liếc mắt nhìn gã, rồi nói: “Thất bại rồi.”
“Vâng, nhưng Đại thiếu gia, ngài yên tâm, tôi liên hệ với Triệu Thiến thông qua một người bạn, dù cô ta bị đưa đến cụ cảnh sát, thẩm vấn gì thì vẫn không liên quan đến chúng ta.”
Vương Học Thành tức khắc trình bày một tin tức tốt, thoáng làm dịu đi sự tức giận của Hoa Lăng Đồng.
“Ừ.”
Hoa Lăng Đồng hơi gật đầu, nói: “Thất bại nằm trong dự đoán của ta, chỉ là tôi đã nghĩ bọn Lý2Hạo sẽ tung nhiều tiền nghĩ biện pháp vãn hồi, lại không ngờ cậu ta nhanh thế, trực tiếp phá hỏng chuyện này, còn chuyển bại thành thắng, nhờ chuyện này mà được mánh quảng cáo miễn phí, chẳng thế mà còn xây dựng hình tượng thầy thuốc tốt cho cậu ta.”
“Thương trường như chiến trường, binh quý ở thần tốc, hôm nay Lý Hạo phản đòn nhanh như thế, đúng là khiến chúng ta bất ngờ.”
Vương Học Thành cũng gật đầu đồng ý.
“Được đấy, đối thủ có năng lực như vậy mới thú vị.”
Hoa Lăng Đồng ngồi trên ghế xoay, nhắm mắt nói.
“Két!”
Cửa phòng làm việc của Hoa Lăng Đồng bị người ngoài mở, tiếp đó Vương Học Thành2hai tay ôm đầu, cuộn chặt người, lăn thẳng vào văn phòng Hoa Lăng Đồng!
“Đại thiếu gia, tôi đã trở về.”
Lăn xong Vương Học Thành nhục nhã đứng từ dưới đất dậy, sửa sang quần áo của mình.
Hoa Lăng Đồng hơi gật đầu, nói: “Thất bại nằm trong dự đoán của ta, chỉ là tôi đã nghĩ bọn Lý Hạo sẽ tung nhiều tiền nghĩ biện pháp vãn hồi, lại không ngờ cậu ta nhanh thế, trực tiếp phá hỏng chuyện này, còn chuyển bại thành thắng, nhờ chuyện này mà được mánh quảng cáo miễn phí, chẳng thế mà còn xây dựng hình tượng thầy thuốc tốt cho cậu ta.”
“Thương trường như chiến trường, binh quý ở thần tốc, hôm9nay Lý Hạo phản đòn nhanh như thế, đúng là khiến chúng ta bất ngờ.”
Vương Học Thành cũng gật đầu đồng ý.
“Được đấy, đối thủ có năng lực như vậy mới thú vị.”
Hoa Lăng Đồng khẽ hừ một tiếng, đôi mắt hiện tia lửa, nói: “Từ nay về sau, tên tuổi Ngưng Chân Lộ đã phát triển hoàn toàn, muốn bôi nhọ họ từ chất lượng là không được, kế tiếp, mới là súng thật đao thật đây!”
“Ý của Đại thiếu là?”
Vương Học Thành cúi đầu, cung kính mở miệng xin chỉ bảo.
“Không phải vừa nãy Lý Hạo đã nói trên sóng truyền hình sao? Mấy trò diễn kịch trẻ con này không có tác dụng với cậu ta.”
Hoa Lăng Đồng4đứng thẳng người, đáp: “Vậy chúng ta sẽ quang minh chính đại chiến với chúng! Cạnh tranh về giá!”
“Ý của ngài là chúng ta hạ giá Hoa Vinh Đống Linh Sương, để loại bỏ Ngưng Chân Lộ và Ngưng Chân Dịch ư?”
Vương Học Thành nói.
“Đúng!”
Hoa Lăng Đồng nói: “Tuy rằng kế này sẽ khiến địch thương một ngàn ta tổn tám trăm, nhưng trong giới dược mỹ phẩm chúng ta đã dẫn đầu nhiều năm như vậy rồi, xí nghiệp Hạo Thiên của cậu ta sao có thể so với chúng ta?”
“Nhưng mà Đại thiếu gia, xí nghiệp Hạo Thiên trước mắt thực sự không có gì, nhưng thực lực kinh tế của công ty dược Tả thị không thể coi thường đâu ạ, hơn nữa ngài cũng biết mà, phía sau công ty dược Tả thị chính là nhà họ Tả, chính là nhân vật tiếng tăm của Yến Kinh, đây…”
Vương Học Thành thật cẩn thận nói.
“Hóa ra cậu không hiểu quan hệ của công ty dược Tả thị và Lý Hạo rồi.”
Hoa Lăng Đồng rất tự tin nói: “Họ chỉ là quan hệ hợp tác mà thôi, theo tôi biết, công ty dược Tả thị có thể nói chỉ toàn quyền bán Ngưng Chân Lộ thôi, khoan nói Lý Hạo mới là người sở hữu Ngưng Chân Lộ, ngay cả phương pháp sản xuất Ngưng Chân Lộ họ cũng không chung nhau, cậu thấy Tả Ngọc Linh có thể hài lòng không?”
“Hóa ra là như vậy!”
Vương Học Thành giật mình: “Nếu nói vậy, khi Ngưng Chân Lộ và Ngưng Chân Dịch còn kiếm được tiền thì họ còn hòa thuận, nhưng một khi bị chúng ta kéo vào trận chiến cạnh tranh giá cả, công ty dược Tả thị sẽ không muốn gánh vác sự mạo hiểm và lỗ lãi cùng Lý Hạo, đến lúc đó không chừng có thể khiến họ tách ra.”
“Được rồi, cậu về sửa lại kế hoạch đi, sau đó tôi sẽ mời ban giám đốc họp, thảo luận xong là có thể tiến hành.”
Hoa Lăng Đồng phất tay, Vương Học Thành lại khom người cúi chào hắn, rồi quay đầu đi.
“Lý Hạo à Lý Hạo, cậu buộc tôi phải lựa chọn phương án tôi không muốn để đối phó với cậu đó.”
Hoa Lăng Đồng tự day thái dương mình, rồi nhếch miệng, lộ vẻ lạnh lẽo.
“Nhưng mà chỉ cần cuối cùng có thể đánh bại cậu, quá trình thế nào tôi không bận tâm!”
Trong một phòng ở tầng bốn của Như Ý Lầu .
Lý Hạo ngồi sóng vai với Liễu Ngọc Oanh, đối diện là đôi trai xinh gái đẹp Hoa Phi Tạc và hoa khôi Tiểu Tuyết.
“Lần này có thể lật kèo, công lớn là ở Hoa Phi Tạc cậu đã bắn tin cho tôi, tôi phải kính cậu một ly.”
Lý Hạo nâng chén rượu, cười nói.
“Anh Hạo khách khí quá, em nhỏ hơn anh cơ mà, nếu không chê thì sau này anh gọi em là Tiểu Phi nhé.”
Hoa Phi Tạc nâng chén lên, cạn cùng Lý Hạo.
“Bao năm rồi mà anh cả em vẫn nghĩ hắn ta có thể chèn ép em, nhưng không ngờ Tiểu Phi em đã hành động từ sớm, ngay cả văn phòng chủ tịch của hắn cũng bị em gắn máy nghe trộm.”
Lý Hạo mỉm cười, trong lòng có phần nể phục Hoa Phi Tạc.
Tuy rằng từ trước tới nay cậu không coi thường chàng công tử bột giới quý tộc Minh Châu luôn bị người khác khinh rẻ này, nhưng không ngờ cậu ta lại che dấu quá kĩ.
Chuyện hôm nay vừa hay xoay chuyển kịp thời, nếu không nhờ Hoa Phi Tạc cung cấp thông tin từ trước, mấy người Lý Hạo tuyệt đối không thể phản ứng trong thời gian ngắn tới vậy, còn liên lạc nhờ Trác Yến Vũ điều động cảnh sát vũ trang!
“Em tự cho mình đã che dấu tốt, hóa ra vẫn không qua được mắt thần.”
Hoa Phi Tạc khiêm tốn cười nói: “Lúc trước tận khi chị Liễu không nói không rằng đã giao Tiểu Tuyết cho em, em mới biết, chỉ e mấy chuyện mình lén làm mấy năm năm đã bị người ta lẩy tẩy rồi.”
“Cậu nghĩ nhiều rồi, không phải vậy đâu.”
Liễu Ngọc Oanh nhấp một hớp rượu, thản nhiên nói: “Chẳng qua chị thử cậu thôi.”
“Thử em?”
Hoa Phi Tạc hơi ngạc nhiên, có phần khó hiểu.
“Lúc chị đưa củ khoai nóng Tiểu Tuyết tới cho cậu, nếu cậu đã nhận, bất kể bây giờ cậu có tác dụng hay không thì dù sao cái tội gây náo loạn đêm hoa khôi xuất giá đó cũng đã do cậu gánh. Mà nếu cậu không nhận, vậy chứng minh cậu chỉ có đôi phần thông minh thôi, không có khả năng tranh đấu với Hoa Lăng Đồng, hôm nay chúng ta cũng sẽ không ngồi ở đây cùng nhau.”
Nghe được lời của Liễu Ngọc Oanh, Hoa Phi Tạc và Lý Hạo đồng thời liếc nhau, Lý Hạo vẫn cười, như đã đoán được từ lâu, còn Hoa Phi Tạc, đôi mắt tuôn trào sự kinh hãi sâu sắc.
Phụ nữ bên cạnh Lý Hạo, quả nhiên không ai đơn giản.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1

Xem ảnh 2

Nữ thư kí ở đầu bên kia điện thoại sợ tới mức không dám thở, vội vàng nói lại với Vương Học Thành.
Hai mươi phút sau, Vương Học Thành mồ hôi ròng ròng đứng trước cửa phòng của Hoa Lăng Đồng.
“Cút vào đây!”
Lẽ ra sau khi thấy quầy hàng Ngưng Chân Lộ bị đập phá, gã đã rời cửa hàng trung tâm nhưng trên đường, qua điện thoại di động gã đã biết chuyện xảy ra, chính gã cũng không nghĩ rằng Lý Hạo có thể ngăn được cơn sóng này.
Vương3Học Thành tự hỏi lòng mình, tên nhóc này giống như người phát ngôn vậy, chẳng lẽ cậu ta có thể đoán được tương lai hay sao?
Hoa Lăng Đồng lạnh lùng liếc mắt nhìn gã, rồi nói: “Thất bại rồi.”
“Vâng, nhưng Đại thiếu gia, ngài yên tâm, tôi liên hệ với Triệu Thiến thông qua một người bạn, dù cô ta bị đưa đến cụ cảnh sát, thẩm vấn gì thì vẫn không liên quan đến chúng ta.”
Vương Học Thành tức khắc trình bày một tin tức tốt, thoáng làm dịu đi sự tức giận của Hoa Lăng Đồng.
“Ừ.”
Hoa Lăng Đồng hơi gật đầu, nói: “Thất bại nằm trong dự đoán của ta, chỉ là tôi đã nghĩ bọn Lý2Hạo sẽ tung nhiều tiền nghĩ biện pháp vãn hồi, lại không ngờ cậu ta nhanh thế, trực tiếp phá hỏng chuyện này, còn chuyển bại thành thắng, nhờ chuyện này mà được mánh quảng cáo miễn phí, chẳng thế mà còn xây dựng hình tượng thầy thuốc tốt cho cậu ta.”
“Thương trường như chiến trường, binh quý ở thần tốc, hôm nay Lý Hạo phản đòn nhanh như thế, đúng là khiến chúng ta bất ngờ.”
Vương Học Thành cũng gật đầu đồng ý.
“Được đấy, đối thủ có năng lực như vậy mới thú vị.”
Hoa Lăng Đồng ngồi trên ghế xoay, nhắm mắt nói.
“Két!”
Cửa phòng làm việc của Hoa Lăng Đồng bị người ngoài mở, tiếp đó Vương Học Thành2hai tay ôm đầu, cuộn chặt người, lăn thẳng vào văn phòng Hoa Lăng Đồng!
“Đại thiếu gia, tôi đã trở về.”
Lăn xong Vương Học Thành nhục nhã đứng từ dưới đất dậy, sửa sang quần áo của mình.
Hoa Lăng Đồng hơi gật đầu, nói: “Thất bại nằm trong dự đoán của ta, chỉ là tôi đã nghĩ bọn Lý Hạo sẽ tung nhiều tiền nghĩ biện pháp vãn hồi, lại không ngờ cậu ta nhanh thế, trực tiếp phá hỏng chuyện này, còn chuyển bại thành thắng, nhờ chuyện này mà được mánh quảng cáo miễn phí, chẳng thế mà còn xây dựng hình tượng thầy thuốc tốt cho cậu ta.”
“Thương trường như chiến trường, binh quý ở thần tốc, hôm9nay Lý Hạo phản đòn nhanh như thế, đúng là khiến chúng ta bất ngờ.”
Vương Học Thành cũng gật đầu đồng ý.
“Được đấy, đối thủ có năng lực như vậy mới thú vị.”
Hoa Lăng Đồng khẽ hừ một tiếng, đôi mắt hiện tia lửa, nói: “Từ nay về sau, tên tuổi Ngưng Chân Lộ đã phát triển hoàn toàn, muốn bôi nhọ họ từ chất lượng là không được, kế tiếp, mới là súng thật đao thật đây!”
“Ý của Đại thiếu là?”
Vương Học Thành cúi đầu, cung kính mở miệng xin chỉ bảo.
“Không phải vừa nãy Lý Hạo đã nói trên sóng truyền hình sao? Mấy trò diễn kịch trẻ con này không có tác dụng với cậu ta.”
Hoa Lăng Đồng4đứng thẳng người, đáp: “Vậy chúng ta sẽ quang minh chính đại chiến với chúng! Cạnh tranh về giá!”
“Ý của ngài là chúng ta hạ giá Hoa Vinh Đống Linh Sương, để loại bỏ Ngưng Chân Lộ và Ngưng Chân Dịch ư?”
Vương Học Thành nói.
“Đúng!”
Hoa Lăng Đồng nói: “Tuy rằng kế này sẽ khiến địch thương một ngàn ta tổn tám trăm, nhưng trong giới dược mỹ phẩm chúng ta đã dẫn đầu nhiều năm như vậy rồi, xí nghiệp Hạo Thiên của cậu ta sao có thể so với chúng ta?”
“Nhưng mà Đại thiếu gia, xí nghiệp Hạo Thiên trước mắt thực sự không có gì, nhưng thực lực kinh tế của công ty dược Tả thị không thể coi thường đâu ạ, hơn nữa ngài cũng biết mà, phía sau công ty dược Tả thị chính là nhà họ Tả, chính là nhân vật tiếng tăm của Yến Kinh, đây…”
Vương Học Thành thật cẩn thận nói.
“Hóa ra cậu không hiểu quan hệ của công ty dược Tả thị và Lý Hạo rồi.”
Hoa Lăng Đồng rất tự tin nói: “Họ chỉ là quan hệ hợp tác mà thôi, theo tôi biết, công ty dược Tả thị có thể nói chỉ toàn quyền bán Ngưng Chân Lộ thôi, khoan nói Lý Hạo mới là người sở hữu Ngưng Chân Lộ, ngay cả phương pháp sản xuất Ngưng Chân Lộ họ cũng không chung nhau, cậu thấy Tả Ngọc Linh có thể hài lòng không?”
“Hóa ra là như vậy!”
Vương Học Thành giật mình: “Nếu nói vậy, khi Ngưng Chân Lộ và Ngưng Chân Dịch còn kiếm được tiền thì họ còn hòa thuận, nhưng một khi bị chúng ta kéo vào trận chiến cạnh tranh giá cả, công ty dược Tả thị sẽ không muốn gánh vác sự mạo hiểm và lỗ lãi cùng Lý Hạo, đến lúc đó không chừng có thể khiến họ tách ra.”
“Được rồi, cậu về sửa lại kế hoạch đi, sau đó tôi sẽ mời ban giám đốc họp, thảo luận xong là có thể tiến hành.”
Hoa Lăng Đồng phất tay, Vương Học Thành lại khom người cúi chào hắn, rồi quay đầu đi.
“Lý Hạo à Lý Hạo, cậu buộc tôi phải lựa chọn phương án tôi không muốn để đối phó với cậu đó.”
Hoa Lăng Đồng tự day thái dương mình, rồi nhếch miệng, lộ vẻ lạnh lẽo.
“Nhưng mà chỉ cần cuối cùng có thể đánh bại cậu, quá trình thế nào tôi không bận tâm!”
Trong một phòng ở tầng bốn của Như Ý Lầu .
Lý Hạo ngồi sóng vai với Liễu Ngọc Oanh, đối diện là đôi trai xinh gái đẹp Hoa Phi Tạc và hoa khôi Tiểu Tuyết.
“Lần này có thể lật kèo, công lớn là ở Hoa Phi Tạc cậu đã bắn tin cho tôi, tôi phải kính cậu một ly.”
Lý Hạo nâng chén rượu, cười nói.
“Anh Hạo khách khí quá, em nhỏ hơn anh cơ mà, nếu không chê thì sau này anh gọi em là Tiểu Phi nhé.”
Hoa Phi Tạc nâng chén lên, cạn cùng Lý Hạo.
“Bao năm rồi mà anh cả em vẫn nghĩ hắn ta có thể chèn ép em, nhưng không ngờ Tiểu Phi em đã hành động từ sớm, ngay cả văn phòng chủ tịch của hắn cũng bị em gắn máy nghe trộm.”
Lý Hạo mỉm cười, trong lòng có phần nể phục Hoa Phi Tạc.
Tuy rằng từ trước tới nay cậu không coi thường chàng công tử bột giới quý tộc Minh Châu luôn bị người khác khinh rẻ này, nhưng không ngờ cậu ta lại che dấu quá kĩ.
Chuyện hôm nay vừa hay xoay chuyển kịp thời, nếu không nhờ Hoa Phi Tạc cung cấp thông tin từ trước, mấy người Lý Hạo tuyệt đối không thể phản ứng trong thời gian ngắn tới vậy, còn liên lạc nhờ Trác Yến Vũ điều động cảnh sát vũ trang!
“Em tự cho mình đã che dấu tốt, hóa ra vẫn không qua được mắt thần.”
Hoa Phi Tạc khiêm tốn cười nói: “Lúc trước tận khi chị Liễu không nói không rằng đã giao Tiểu Tuyết cho em, em mới biết, chỉ e mấy chuyện mình lén làm mấy năm năm đã bị người ta lẩy tẩy rồi.”
“Cậu nghĩ nhiều rồi, không phải vậy đâu.”
Liễu Ngọc Oanh nhấp một hớp rượu, thản nhiên nói: “Chẳng qua chị thử cậu thôi.”
“Thử em?”
Hoa Phi Tạc hơi ngạc nhiên, có phần khó hiểu.
“Lúc chị đưa củ khoai nóng Tiểu Tuyết tới cho cậu, nếu cậu đã nhận, bất kể bây giờ cậu có tác dụng hay không thì dù sao cái tội gây náo loạn đêm hoa khôi xuất giá đó cũng đã do cậu gánh. Mà nếu cậu không nhận, vậy chứng minh cậu chỉ có đôi phần thông minh thôi, không có khả năng tranh đấu với Hoa Lăng Đồng, hôm nay chúng ta cũng sẽ không ngồi ở đây cùng nhau.”
Nghe được lời của Liễu Ngọc Oanh, Hoa Phi Tạc và Lý Hạo đồng thời liếc nhau, Lý Hạo vẫn cười, như đã đoán được từ lâu, còn Hoa Phi Tạc, đôi mắt tuôn trào sự kinh hãi sâu sắc.
Phụ nữ bên cạnh Lý Hạo, quả nhiên không ai đơn giản.
Bình luận facebook