Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
vua-mua-sam-tam-gioi-151
Chương 151: Lừa dối người tiêu dùng
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Ngày thứ ba Ngưng Chân Dịch bán ra thị trường, các quầy đại lý phân phối Ngưng Chân Lộ và Ngưng Chân Dịch vẫn tấp nập người mua như cũ, sức hút không hề thuyên giảm. Thế nhưng ở trước một quầy hàng thuộc khu thương mại trung tâm thành phố Minh Châu đột nhiên lại xuất hiện một nhóm người, cầm đầu là mấy tên mặc áo đen như vệ sĩ thô lỗ xô đẩy mọi người, đẩy hết những người mua thuốc đang xếp hàng trước quầy sang bên cạnh, thậm chí còn có khách hàng bị xô ngã ra đất.
“Các người là ai? Các người muốn làm gì?”
Một nhân viên bán hàng của Công ty dược Tả thị được điều ra trông quầy tức giận nhìn đám người đang hung hăng kia, phẫn nộ chất vấn.
“Làm gì hả?”
Phía3sau người áo đen, một cô gái ăn mặc xinh đẹp bước ra, trên mặt đeo kính đen che đến hơn nửa khuôn mặt, khiến người khác không thấy rõ mặt mũi cô.
Cô đi tới trước quầy bán Ngưng Chân Lộ phía trước, dường như vô cùng tức giận, không nói không rằng đã tát mạnh vào mặt nữ nhân viên bán hàng.
“Bốp!”
Một tiếng vang giòn, trong sự chú ý của vô số người còn đang chưa rõ đầu đuôi câu chuyện vây quanh, trên mặt nữ nhân viên đã hằn rõ dấu năm ngón tay. Năm vệt ngón tay đỏ ửng rõ ràng, rất nhanh sau đó đã sưng vù lên.
“Cô!”
Cô ta nói câu này vô cùng tự tin, trong nháy mắt khiến những người mua Ngưng Chân Lộ và Ngưng Chân Dịch đang vây xem kia ngơ ngẩn!
“Mọi người tỉnh2lại đi, đừng để bị lừa gạt. Mất tiền là chuyện nhỏ, mất sức khỏe mới là chuyện lớn!”
Cô ta lại xoay người về phía những người vây xem bên cạnh ki,a vừa tố cáo vừa khóc: “Tôi cũng không sợ nói với mọi người. Gia đình tôi cũng có điều kiện, thế nhưng từ nhỏ trên mặt tôi có một vết bớt, khiến ta cứ nghẹn mãi trong lòng.”
“Lúc Ngưng Chân Lộ vừa mới tung ra thị trường, thấy hiệu quả thần kỳ khó tin của nó, tôi kích động đến phát khóc. Tôi cứ nghĩ rằng hạnh phúc tôi đã chờ hơn hai mấy năm nay cuối cùng cũng tới rồi!”
Cô ta dường như càng nói càng kích động, sau đó lột chiếc kính mình đang đeo trên mặt xuống, chỉ vào một mảng lớn màu đỏ trên gò má trái,2nức nở nói: “Nhưng mọi người nhìn xem, mọi người nhìn xem! Ba ngày sau khi tôi dùng Ngưng Chân Lộ, vết bớt trên mặt không những không biến mất mà lại còn lan rộng, hơn nữa còn trở nên sậm hơn!”
Nữ nhân viên bưng kín mặt, hai hàng nước mắt trong suốt như chực rơi ra từ hai vành mắt, bởi vì đau đớn trên mặt, càng bởi vì sự uất ức trong lòng.
“Cô cái gì mà cô?”
Cô gái đeo kính vênh váo đắc ý nhìn nữ nhân viên bán hàng, tức giận hét to: “Lũ bán hàng bất lương bán thuốc giả kiếm lãi kếch sù, lừa dối người tiêu dùng. Cô còn dám hỏi lại tôi muốn làm gì, đám người cặn bã tiếp tay cho cô như cô, bị đánh là đáng đời lắm!”
Lũ bán hàng bất lương?
Bán9thuốc giả?
“Mọi người tỉnh lại đi, đừng để bị lừa gạt. Mất tiền là chuyện nhỏ, mất sức khỏe mới là chuyện lớn!”
Cô ta lại xoay người về phía những người vây xem bên cạnh ki,a vừa tố cáo vừa khóc: “Tôi cũng không sợ nói với mọi người. Gia đình tôi cũng có điều kiện, thế nhưng từ nhỏ trên mặt tôi có một vết bớt, khiến ta cứ nghẹn mãi trong lòng.”
“Lúc Ngưng Chân Lộ vừa mới tung ra thị trường, thấy hiệu quả thần kỳ khó tin của nó, tôi kích động đến phát khóc. Tôi cứ nghĩ rằng hạnh phúc tôi đã chờ hơn hai mấy năm nay cuối cùng cũng tới rồi!”
Cô ta dường như càng nói càng kích động, sau đó lột chiếc kính mình đang đeo trên mặt xuống, chỉ vào một mảng lớn màu đỏ4trên gò má trái, nức nở nói: “Nhưng mọi người nhìn xem, mọi người nhìn xem! Ba ngày sau khi tôi dùng Ngưng Chân Lộ, vết bớt trên mặt không những không biến mất mà lại còn lan rộng, hơn nữa còn trở nên sậm hơn!”
Nói tới đây, cô gái như thể vô cùng đau lòng, ngồi chồm hổm trên đất, che mặt khóc rống lên: “Lũ buôn bán bất lương, hại người vì tiền tài! Về sau tôi còn ra ngoài gặp mọi người thế nào được nữa?”
“Chà chà chà! Thật vậy à! Đáng sợ quá!”
Mấy người yếu đuối đều dễ giành được sự cảm thông của đại chúng. Nhìn dáng vẻ đau khổ, tan vỡ hiện tại của cô gái, những người vây xem đều không khỏi lắc đầu, sự đồng tình với cô nhân viên bị đánh lúc ban đầu giờ đều chuyển sang cho cô gái bi thảm này.
Gương mặt đã bị hủy hoại thành ra như thế, thử hỏi ai có thẻ không kích động?
“Không phải thế, đây là lần thứ hai tôi tới mua Ngưng Chân Dịch. Sau khi về nhà dùng hết, mặc dù hiệu quả của Ngưng Chân Dịch không lập tức rõ ràng như Ngưng Chân Lộ, nhưng vết sẹo trên người tôi rõ ràng mờ đi rất nhiều mà!”
Lúc này, cũng có một người dùng khác đặt ra nghi vấn.
Mà cô gái kia dường như đã sớm biết sẽ có người nói như vậy, liền ngẩng đầu lên lắc tay nói: “Mọi người đừng để bề ngoài lừa gạt. Lúc tôi dùng Ngưng Chân Lộ cũng thế, vết bớt trên mặt tôi đã biến mất trong ngày hôm đó. Lúc đó tôi cũng vui sướng như điên, liền mua tiếp Ngưng Chân Lộ về nhà sử dụng, nhưng mà...”
Nói tới đây, dường như cô ta lại không kìm chế được, tiếp tục khóc nức nở: “Nhưng mà... liên tục dùng sau hai ngày, vết bớt vốn dĩ đã biến mất giờ lại xuất hiện, đã thế còn to hơn trước, màu cũng đậm hơn trước!”
“Trời ạ!”
“Lại là như thế sao!”
“Công ty dược Tả thị và công ty sản xuất Hạo Thiên đúng thật chẳng ra gì rồi? Lại bẫy người ta như thế?”
“Có trời mới biết bọn họ bỏ cái gì vào bên trong. Đã thế lại còn lừa dối lòng tin của chúng ta!”
Nghe cô gái kia nói vậy, mọi người xung quanh đều phẫn nộ sục sôi. Thậm chí có nhiều người còn chạy tới la hét đòi trả lại Ngưng Chân Lộ và Ngưng Chân Dịch mới mua được.
Mà những người đã dùng qua Ngưng Chân Lộ và Ngưng Chân Dịch, ai nấy đều cảm thấy bất an, sợ rằng mình cũng sẽ gặp phải hiện tượng giống như cô gái kia.
“Thưa cô, chúng tôi là phóng viên báo Tân Hoa, muốn phỏng vấn cô một chút.”
“Phóng viên Đài truyền hình Minh Châu tại khu thương mại CBD trung tâm thành phố Minh Châu đưa tin từ hiện trường.”
Ngay sau đó, không biết từ đâu rất nhiều phóng viên chạy tới hiện trường, lập tức hàng loạt ống kính đều chĩa vào hiện trường sự việc. Mà không biết có phải sắp xếp hay không mà lúc cô gái kia đến gây chuyện, toàn bộ nhân viên an ninh của trung tâm giống như mất tích tập thể; mặc cho sự tình ầm ĩ, sôi sùng sục như vậy cũng chẳng có ai đứng ra ngăn cản hay giữ gìn trật tự.
“Không được như thế, không được như thế...”
Nữ nhân viên bị đánh kia là trưởng quầy ở đây. Cô bất lực nức nở, nhìn đám phóng viên và mọi người đang nhìn mình đầy giận dữ mà chẳng có cách nào, chỉ có thể không ngừng lặp lại: “Sản phẩm của chính tôi không có vấn đề, thật sự không có vấn đề mà...”
Nhưng lúc này trong lòng mọi người, cô đã hoàn toàn là tòng phạm nối giáo cho giặc. Không có ai tin tưởng cô, thậm chí còn có người có hành vi quá khích, trực tiếp ném đồ đạc cầm trong tay vào người cô.
Cô nhân viên đáng thương chỉ có thể dùng hai tay ôm đầu, co người vào trong quầy để tránh né cơn thịnh nộ của mọi người.
Thấy cảnh này, cô gái nạn nhân khóc lóc kể lể kia chậm rãi đeo lại kính. Trong nháy mắt, cô ta để lộ ra nụ cười tinh quái khó mà phát hiện nơi khóe miệng...
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1

Xem ảnh 2

“Các người là ai? Các người muốn làm gì?”
Một nhân viên bán hàng của Công ty dược Tả thị được điều ra trông quầy tức giận nhìn đám người đang hung hăng kia, phẫn nộ chất vấn.
“Làm gì hả?”
Phía3sau người áo đen, một cô gái ăn mặc xinh đẹp bước ra, trên mặt đeo kính đen che đến hơn nửa khuôn mặt, khiến người khác không thấy rõ mặt mũi cô.
Cô đi tới trước quầy bán Ngưng Chân Lộ phía trước, dường như vô cùng tức giận, không nói không rằng đã tát mạnh vào mặt nữ nhân viên bán hàng.
“Bốp!”
Một tiếng vang giòn, trong sự chú ý của vô số người còn đang chưa rõ đầu đuôi câu chuyện vây quanh, trên mặt nữ nhân viên đã hằn rõ dấu năm ngón tay. Năm vệt ngón tay đỏ ửng rõ ràng, rất nhanh sau đó đã sưng vù lên.
“Cô!”
Cô ta nói câu này vô cùng tự tin, trong nháy mắt khiến những người mua Ngưng Chân Lộ và Ngưng Chân Dịch đang vây xem kia ngơ ngẩn!
“Mọi người tỉnh2lại đi, đừng để bị lừa gạt. Mất tiền là chuyện nhỏ, mất sức khỏe mới là chuyện lớn!”
Cô ta lại xoay người về phía những người vây xem bên cạnh ki,a vừa tố cáo vừa khóc: “Tôi cũng không sợ nói với mọi người. Gia đình tôi cũng có điều kiện, thế nhưng từ nhỏ trên mặt tôi có một vết bớt, khiến ta cứ nghẹn mãi trong lòng.”
“Lúc Ngưng Chân Lộ vừa mới tung ra thị trường, thấy hiệu quả thần kỳ khó tin của nó, tôi kích động đến phát khóc. Tôi cứ nghĩ rằng hạnh phúc tôi đã chờ hơn hai mấy năm nay cuối cùng cũng tới rồi!”
Cô ta dường như càng nói càng kích động, sau đó lột chiếc kính mình đang đeo trên mặt xuống, chỉ vào một mảng lớn màu đỏ trên gò má trái,2nức nở nói: “Nhưng mọi người nhìn xem, mọi người nhìn xem! Ba ngày sau khi tôi dùng Ngưng Chân Lộ, vết bớt trên mặt không những không biến mất mà lại còn lan rộng, hơn nữa còn trở nên sậm hơn!”
Nữ nhân viên bưng kín mặt, hai hàng nước mắt trong suốt như chực rơi ra từ hai vành mắt, bởi vì đau đớn trên mặt, càng bởi vì sự uất ức trong lòng.
“Cô cái gì mà cô?”
Cô gái đeo kính vênh váo đắc ý nhìn nữ nhân viên bán hàng, tức giận hét to: “Lũ bán hàng bất lương bán thuốc giả kiếm lãi kếch sù, lừa dối người tiêu dùng. Cô còn dám hỏi lại tôi muốn làm gì, đám người cặn bã tiếp tay cho cô như cô, bị đánh là đáng đời lắm!”
Lũ bán hàng bất lương?
Bán9thuốc giả?
“Mọi người tỉnh lại đi, đừng để bị lừa gạt. Mất tiền là chuyện nhỏ, mất sức khỏe mới là chuyện lớn!”
Cô ta lại xoay người về phía những người vây xem bên cạnh ki,a vừa tố cáo vừa khóc: “Tôi cũng không sợ nói với mọi người. Gia đình tôi cũng có điều kiện, thế nhưng từ nhỏ trên mặt tôi có một vết bớt, khiến ta cứ nghẹn mãi trong lòng.”
“Lúc Ngưng Chân Lộ vừa mới tung ra thị trường, thấy hiệu quả thần kỳ khó tin của nó, tôi kích động đến phát khóc. Tôi cứ nghĩ rằng hạnh phúc tôi đã chờ hơn hai mấy năm nay cuối cùng cũng tới rồi!”
Cô ta dường như càng nói càng kích động, sau đó lột chiếc kính mình đang đeo trên mặt xuống, chỉ vào một mảng lớn màu đỏ4trên gò má trái, nức nở nói: “Nhưng mọi người nhìn xem, mọi người nhìn xem! Ba ngày sau khi tôi dùng Ngưng Chân Lộ, vết bớt trên mặt không những không biến mất mà lại còn lan rộng, hơn nữa còn trở nên sậm hơn!”
Nói tới đây, cô gái như thể vô cùng đau lòng, ngồi chồm hổm trên đất, che mặt khóc rống lên: “Lũ buôn bán bất lương, hại người vì tiền tài! Về sau tôi còn ra ngoài gặp mọi người thế nào được nữa?”
“Chà chà chà! Thật vậy à! Đáng sợ quá!”
Mấy người yếu đuối đều dễ giành được sự cảm thông của đại chúng. Nhìn dáng vẻ đau khổ, tan vỡ hiện tại của cô gái, những người vây xem đều không khỏi lắc đầu, sự đồng tình với cô nhân viên bị đánh lúc ban đầu giờ đều chuyển sang cho cô gái bi thảm này.
Gương mặt đã bị hủy hoại thành ra như thế, thử hỏi ai có thẻ không kích động?
“Không phải thế, đây là lần thứ hai tôi tới mua Ngưng Chân Dịch. Sau khi về nhà dùng hết, mặc dù hiệu quả của Ngưng Chân Dịch không lập tức rõ ràng như Ngưng Chân Lộ, nhưng vết sẹo trên người tôi rõ ràng mờ đi rất nhiều mà!”
Lúc này, cũng có một người dùng khác đặt ra nghi vấn.
Mà cô gái kia dường như đã sớm biết sẽ có người nói như vậy, liền ngẩng đầu lên lắc tay nói: “Mọi người đừng để bề ngoài lừa gạt. Lúc tôi dùng Ngưng Chân Lộ cũng thế, vết bớt trên mặt tôi đã biến mất trong ngày hôm đó. Lúc đó tôi cũng vui sướng như điên, liền mua tiếp Ngưng Chân Lộ về nhà sử dụng, nhưng mà...”
Nói tới đây, dường như cô ta lại không kìm chế được, tiếp tục khóc nức nở: “Nhưng mà... liên tục dùng sau hai ngày, vết bớt vốn dĩ đã biến mất giờ lại xuất hiện, đã thế còn to hơn trước, màu cũng đậm hơn trước!”
“Trời ạ!”
“Lại là như thế sao!”
“Công ty dược Tả thị và công ty sản xuất Hạo Thiên đúng thật chẳng ra gì rồi? Lại bẫy người ta như thế?”
“Có trời mới biết bọn họ bỏ cái gì vào bên trong. Đã thế lại còn lừa dối lòng tin của chúng ta!”
Nghe cô gái kia nói vậy, mọi người xung quanh đều phẫn nộ sục sôi. Thậm chí có nhiều người còn chạy tới la hét đòi trả lại Ngưng Chân Lộ và Ngưng Chân Dịch mới mua được.
Mà những người đã dùng qua Ngưng Chân Lộ và Ngưng Chân Dịch, ai nấy đều cảm thấy bất an, sợ rằng mình cũng sẽ gặp phải hiện tượng giống như cô gái kia.
“Thưa cô, chúng tôi là phóng viên báo Tân Hoa, muốn phỏng vấn cô một chút.”
“Phóng viên Đài truyền hình Minh Châu tại khu thương mại CBD trung tâm thành phố Minh Châu đưa tin từ hiện trường.”
Ngay sau đó, không biết từ đâu rất nhiều phóng viên chạy tới hiện trường, lập tức hàng loạt ống kính đều chĩa vào hiện trường sự việc. Mà không biết có phải sắp xếp hay không mà lúc cô gái kia đến gây chuyện, toàn bộ nhân viên an ninh của trung tâm giống như mất tích tập thể; mặc cho sự tình ầm ĩ, sôi sùng sục như vậy cũng chẳng có ai đứng ra ngăn cản hay giữ gìn trật tự.
“Không được như thế, không được như thế...”
Nữ nhân viên bị đánh kia là trưởng quầy ở đây. Cô bất lực nức nở, nhìn đám phóng viên và mọi người đang nhìn mình đầy giận dữ mà chẳng có cách nào, chỉ có thể không ngừng lặp lại: “Sản phẩm của chính tôi không có vấn đề, thật sự không có vấn đề mà...”
Nhưng lúc này trong lòng mọi người, cô đã hoàn toàn là tòng phạm nối giáo cho giặc. Không có ai tin tưởng cô, thậm chí còn có người có hành vi quá khích, trực tiếp ném đồ đạc cầm trong tay vào người cô.
Cô nhân viên đáng thương chỉ có thể dùng hai tay ôm đầu, co người vào trong quầy để tránh né cơn thịnh nộ của mọi người.
Thấy cảnh này, cô gái nạn nhân khóc lóc kể lể kia chậm rãi đeo lại kính. Trong nháy mắt, cô ta để lộ ra nụ cười tinh quái khó mà phát hiện nơi khóe miệng...
Bình luận facebook