• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Vợ Yêu Giá Trên Trời: Phu Nhân Tổng Tài Đừng Hòng Chạy (1 Viewer)

  • chap-1

Chương 1.1: Anh nhất định phải cứu tôi




Chương 1.1: Anh nhất định phải cứu tôi


Đế Thành, khách sạn năm sao Peninsula.


Bữa tiệc sinh nhật 22 tuổi đã gần kết thúc, bước chân Lệ Thiển Lạc đã có chút hỗn loạn, sắc mặt đỏ hồng như được tô son.


Thang máy lên tới tầng 8, Phó Tân Như nắm chặt tay Lệ Thiển Lạc, càng nghĩ càng thấy, tuyệt đối không thể để cho Lệ Thiển Lạc lên giường với Thích Trạch Minh được.


Cô ta làm ra một quyết định, kéo Lệ Thiển Lạc đi về phía tận cùng hành lang, cho đến khi đứng trước một căn phòng, phục vụ khách sạn vừa mới đưa bữa ăn đến xong, còn chưa kịp đóng cửa lại.


"Chào anh, người ở bên trong là bạn của tôi, tôi vào một chút, anh không cần khóa cửa đâu." Người phục vụ không hề nghi ngờ cô ta, liền đẩy xe ăn rời di.


Phó Tân Như theo khe cửa nhìn thấy một bóng người cao lớn bên trong, người nọ mặc áo ngủ của khách sạn, hẳn là vừa mới tắm xong.


Đàn ông là được! Không nghĩ nhiều, cô ta liền dùng sức đẩy Lệ Thiển Lạc vào trong, sau đó nhanh chóng khép cửa lại.


Ngẩng đầu nhìn cameras, không tồi, vị trí phòng này là góc chết, cameras không quay lại được hình ảnh của cô ta.


Cô ta chỉnh trang lại lọn tóc dài gợn sóng, giống như không có việc gì đi đến một gian phòng khác.


Lệ Thiển Lạc bị đẩy mạnh vào trong phòng, ánh đèn mờ nhạt, trong mơ màng cô nhìn thấy một người đàn ông, người nọ xoay người, ánh mắt sắc bén nhìn cô.


Cô khẽ rùng mình một cái, ối... ánh mắt thật lạnh.


Chẳng qua trên người rất không thoải mái nên cô cũng không nghĩ nhiều, khó nhằn đứng dậy từ trên mặt đất, lảo đảo đi về phía người đàn ông kia. Cô rõ ràng cảm thấy được hiện tại rất cần một vài thứ, nhưng cô lại không biết mình cần thứ gì.


"Cút ra ngoài!" Khi khoảng cách giữa hai người còn không tới 3 thước, Tư Cận Hằng liền thấy rõ gương mặt của cô gái.


Mái tóc dài đen tuyền được nhà tạo mẫu tạo thành một búi tóc phức tạp, tao nhã lại cao quý. Bộ lễ phục màu trắng phô diễn toàn bộ ưu điểm của cô gái, xương quai xanh tinh xảo xinh đẹp, dáng người hoàn mỹ.


Bộ lễ phục bó sát ôm trọn lấy đường cong quyến rũ, bên phải váy xẻ tà để lộ ra đôi chân thon dài trắng tinh, mép váy đính kim cương tỏa sáng lấp lánh.


Dưới chân cô là đôi xăng-đan đế đỏ cao 8cm, nhìn là có thể thấy được, tính cách cô rộng rãi, thẳng thắn, chân thành.


Giờ phút này, đôi giày số lượng có hạn đã bị cô đá sang một bên, khoảng cách không tới một thước, anh nhìn thấy trên gương mặt nhỏ nhắn của cô là màu đỏ khả nghi...


"Tôi có chút khó chịu, có thể cho tôi chút nước lạnh được không?" Lệ Thiển Lạc đang đấu tranh quên mình với cái giày còn lại bên chân phải, nhưng mặc cho cô có đá rồi quăng thế nào nó cũng không đi.


Sau cùng cô liền giơ cánh tay phải lên víu vào cổ người đàn ông, tay trái sờ xuống chân giật giày ra, kết quả chiếc giày cao gót bị cô ném ra xa cả ba thước.


Trên người cô gái là mùi nước hoa nhàn nhạt, đó là hương mùi hương đến từ hoa lan hòa cùng một chút hương thơm của thủy tiên trắng, một sản phẩm nước hoa mới nổi tiếng quốc tế.


Toàn thân cô trên dưới không chỗ nào không lộ ra vẻ hoa lệ, cao quý, một thiên kim tiểu thư đi nhầm phòng? Có thể sao?


Anh không chút do dự kéo cổ tay mảnh khảnh đang bám trên cổ anh xuống, đi về phía ngưỡng cửa.


Nhưng, hai chân cô gái như mềm nhũn, bỗng nhiên không có lực chống đỡ, thẳng tắp quỳ gối trên chiếc thảm trắng tinh, một tay còn lại vẫn đang bị anh kéo.


"Thật không tin nổi!" Tư Cận Hằng đã không còn kiên nhẫn, hất tay cô ra, chuẩn bị gọi điện thoại cho nhân viên khách sạn.


Mới vừa cầm điện thoại lên, không biết người phụ nữ quỳ trên mặt đất đã bò dậy từ lúc nào, bàn tay khẽ ôm anh từ sau lưng.


"Tôi không thoải mái, anh cứu tôi với." Tiếng cầu xin yếu ớt trong bóng đêm mờ tối mang theo một phong vị rất khác.


Tư Cận Hằng buông điện thoại trong tay ra, ánh mắt nhìn cô đầy sắc bén, "Nói! Là ai nói cho cô biết hôm nay tôi đến Đế Thành, cô là ai..." Phái tới.


Nhưng anh còn chưa dứt lời, người phụ nữ liền mạnh mẽ đẩy anh lên ghế sofa sau người, còn cô cũng theo sát mà nhào lên.


"Cái anh này! Hiện tại bà rất khó chịu, bà đây... ra lệnh cho anh phải anh cứu bà!"


……..
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom